Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A

[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 105


Có lẽ cô nên ra ngoài một chuyến, đến những nơi mà cô luôn muốn đến thăm.

Alpha đặt mặt dây chuyền hình con cú tuyết nhỏ đã được mài nhẵn sang một bên, rồi ném đống sản phẩm thất bại chất thành núi bên cạnh vào thùng rác, cảm thấy có chút buồn chán nghĩ.Vân Khởi nhìn vào mảng da hồng dưới đầu gối mình, lại một lần nữa nghĩ đến những lời hệ thống nói vài ngày trước.Nếu cơ thể này vốn dĩ là của cô, thì nhiều chuyện cô từng thắc mắc sẽ được giải thích rõ ràng, chẳng hạn như vết thương do ngã trong ký ức của cô, hay những cảm giác quen thuộc kỳ lạ đó.Tất nhiên, chuyện đầu tiên cô cần làm bây giờ là đi mượn một thứ từ Hề Nhi.......Ban đầu cô định khắc Tiểu Tuyết lớn một chút, nhưng sau nhiều lần thử Vân Khởi đã thay đổi ý định, khắc hai mặt dây chuyền nho nhỏ hình con cú tuyết và hai mặt dây chuyền nho nhỏ hình con thỏ tai cụp.Cô vẫn chưa nắm vững tỷ lệ giữa Tiểu Tuyết và Kem, những lần luyện tập thất bại trước đó chỉ cho cô một gợi ý duy nhất là khắc nhỏ hơn, nhỏ hơn, những tỷ lệ không bình thường đó sẽ không quá lộ liễu nữa, nhìn sơ qua vẫn rất đáng yêu.Vân Khởi đặt bốn cái mặt dây chuyền xinh xắn vào hai hộp trang sức, hai hộp trang sức này được làm ra là nhờ cô tìm nguyên liệu mua trên mạng, còn Lâm Thần thì tự vẽ rồi tự lắp ráp.Nhưng rất nhanh sau đó, Alpha lại lấy những mặt dây chuyền này ra, cô quên khắc tên mẹ của Lâm Thần lên mặt sau của mặt dây chuyền!Đây là chuyện mà ngay từ đầu cô chủ động đề xuất, không thể quên được.Vân Khởi rất biết ơn mẹ của Lâm Thần, cảm ơn bà đã mang con thỏ con đáng yêu này đến bên cô.Sau khi khắc xong, Vân Khởi đặt lại những mặt dây chuyền này vào hộp, sau đó đặt hộp vào vòng tay của hai con gấu bông dễ thương.Là hai con gấu do công ty đặc biệt làm ra, đẹp hơn nhiều so với hai bậc phụ huynh ngốc nghếch của Hề Nhi làm.Ban đầu Vân Khởi còn ngạc nhiên khi công ty vẫn có thể hoạt động bình thường, nhưng nghĩ đến thỏ con nhà mình cô lại thấy chuyện này là chuyện bình thường.

Cuộc phản loạn này không diễn ra ác liệt đạn pháo bay tán loạn như Vân Khởi tưởng, mà nó diễn ra một cách yên bình và nhanh chóng.

Trong những lần điện thoại trước, Vân Lan đã nói với Vân Khởi về tình hình hiện tại, quân đội dưới sự điều hành của lão tướng quân trong nhiều năm, nhiều vị trí quan trọng đã được thay thế bằng những người thân tín của bà, cho nên họ không có nhiều ý kiến phản đối về hoạt động lần này, chỉ là các binh sĩ dường như còn có chút do dự.

Còn về các quý tộc của đế quốc, họ cũng thấm nhuần tư tưởng mới đến mức làm cho nội bộ tả tơi, trong số các tiểu quý tộc không biết từ lúc nào đã xuất hiện nhiều Alpha mới, có người là Omega chuyển đổi, có người là con bị cha bỏ rơi, mang lòng oán hận.Tuy nhiên trong số các đại quý tộc không có nhiều người thấm nhuần tư tưởng mới, họ cố chấp, dù tình hình hiện tại đã rõ ràng như vậy, họ vẫn mù quáng cho rằng đây chỉ là một cơn sóng nhỏ, tin tưởng những người trong quân đội của mình không dám thực sự động đến mình, vì quân đội dù luôn nói những lời đe dọa nhưng chưa có nhiều hành động thực chất, chỉ là giam lỏng họ mà thôi.Trong ký ức của họ không có khái niệm đế quốc sụp đổ.

Đế quốc đã gặp nhiều cơn sóng nhỏ tương tự, nhưng những chuyện này cũng không thể nào làm lung lay vị thế của đế quốc, hơn nữa họ tin tưởng vào binh lính của đế quốc.Binh lính của đế quốc và binh lính của quân đội là hai bộ phận khác nhau, họ trực thuộc hoàng đế, phân tán khắp đế quốc.Chỉ có một số ít người như Vân Lan nhận ra rằng sự xáo trộn lần này hoàn toàn khác với những sự kiện nhỏ được ghi chép trong lịch sử.Những người thông minh này không nói ra phát hiện của mình, ẩn mình trong đám đông.Vấn đề duy nhất có thể là lòng dân, các Alpha đối với sự đối đầu giữa quân đội và đế quốc rất khó hiểu, còn các Omega sau nhiều năm bị áp bức đã hình thành thói quen cam chịu, họ đối với những tin tức trên báo chí, một nửa tỏ ra vui mừng, một nửa còn lại không có cảm giác gì......."

Hề Nhi có thích gấu bông không?"

Vân Khởi đưa con gấu bông đáng yêu cho con gái, rồi đưa con gấu khác cho bé con đang ngủ."

Dạ thích ạ!"

Lâm Hề nhận lấy con gấu, ngạc nhiên phát hiện ra hộp trang sức trong vòng tay của con gấu.

Cô bé đặt con gấu lên bàn nhỏ bên cạnh rồi lấy ra hai mặt dây chuyền.Một cái là mặt dây chuyền hình con cú tuyết mũm mĩm, một cái là hình thỏ ôm cà rốt.Lâm Hề thích cả hai mặt dây chuyền, hơn nữa những mặt dây chuyền này còn mang theo hơi ấm của mẹ.Tiểu Omega đưa mặt dây chuyền cú tuyết cho mẫu thân, đôi mắt sáng lấp lánh.

"Muốn mẫu thân đeo giúp con hả?"

"Dạ, dạ."

Lâm Hề dùng sức gật đầu.

Vân Khởi thấy vậy liền giúp con gái đeo dây chuyền lên.

Con cú tuyết nhỏ đứng bên cạnh nhìn, lặng lẽ tiến đến gần Lâm Hề, dùng móng vuốt chạm chạm vào "con chim" giống nó."

Gù gù."

Mặc dù cái thứ kỳ lạ này nhìn không đẹp, không đáng yêu bằng nó, nhưng vì đó là do Vân Khởi làm nên nó cũng có thể miễn cưỡng đồng ý.Con cú tuyết nhỏ dùng mỏ nhẹ nhàng chạm vào mặt dây chuyền.

Nó không hiểu tại sao con người lại dùng hành động này để thể hiện sự thân mật, không bằng cọ lông vào nhau thoải mái hơn.

Sau đó, nó lại nghĩ đến chuyện con người không có lông xù, không thể vui vẻ cọ lông như chúng, cuối cùng nó cũng hiểu ra rồi dùng hành động quen thuộc của con người để thể hiện sự yêu thích đối với mặt dây chuyền."

Tiểu Tuyết cũng rất thích mặt dây chuyền!"

Hành động của con cú tuyết nhỏ làm Lâm Hề vui vẻ cười.

Cô bé thoải mái để con cú tuyết nhỏ ngắm nhìn mặt dây chuyền của mình.

Em gái còn đang ngủ, mẹ thì chưa về, bây giờ con cú tuyết nhỏ là khán giả duy nhất của cô bé, là đối tượng duy nhất để cô bé khoe khoang."

Gù gù?"

Trong tầm nhìn của Vân Khởi, con cú tuyết nhỏ dùng mỏ cọ vào mặt dây chuyền, sau đó bắt đầu đưa mắt quan sát mặt dây chuyền, rồi phát ra tiếng kêu cúc cúc có vẻ nghi hoặc."

Đây là theo hình dáng của em mà khắc ra, không nhận ra sao?"

Lâm Hề coi tiếng kêu nghi hoặc của con cú tuyết nhỏ là đang hỏi tại sao thứ này lại giống nó như vậy."

Gù gù?"

Con cú tuyết nhỏ lại dùng móng vuốt chạm vào mặt dây chuyền, nhưng lần này giống như đang chỉ vào một chỗ nào đó trên mặt dây chuyền rồi phát ra tiếng kêu nghi hoặc.Thật hiển nhiên, con cú tuyết nhỏ đã phát hiện ra sự khác biệt giữa mặt dây chuyền và bản thân nó, ít nhất là Vân Khởi nghĩ vậy.Alpha biết trình độ bản thân mình đang ở vị trí nào, cô biết những gì mình điêu khắc ra khi nhìn kỹ thì vẫn còn khác xa so với hình mẫu thực tế, đặc biệt là khi hình mẫu thực tế lại là một con chim béo tự luyến.

Trời biết Vân Khởi đã bao nhiêu lần nhìn thấy nó vui vẻ gù gù trước gương, thỉnh thoảng còn dùng móng vuốt chạm vào hình ảnh của mình trong gương."

Chưa nhận ra sao?

Đây chính là em á."

Lâm Hề tiến lại gần con cú tuyết nhỏ một chút, để nó không cần từ trên bàn rướn cổ sang nhìn."

Gù gù!"

Sau khi để mặt dây chuyền lại gần hơn, tiếng gù của con cú tuyết nhỏ càng chắc chắn hơn, nó dùng móng vuốt chạm vào bụng của 'con cú tuyết nhỏ' trên mặt dây chuyền, rõ ràng là béo hơn nó một chút.

Trong số các loài chim thì nó rất thon thả, làm sao có thể có cái bụng to như vậy được.Trước khi ánh mắt trách móc đến, Vân Khởi đã nhanh tay bắt lấy con cú tuyết nhỏ rồi xoa xoa nắn nắn, làm cho nó không thể kêu thêm tiếng nào nữa."

Mẫu thân là thấy Tiểu Tuyết quá đáng yêu, nhịn không được mà muốn xoa nắn nó một chút, giống như khi thấy con cùng với Kem đáng yêu của chúng ta vậy, cũng nhịn không được mà muốn nựng một chút."

Nói xong, Vân Khởi hôn lên trán con gái một cái.Lâm Hề cũng nhanh chóng quên đi con cú tuyết nhỏ tội nghiệp bị xoa nắn đến ngất xỉu ở bên cạnh."

Ừm.... mẫu thân muốn mượn con một thứ."

Sau khi chơi với con một lúc, Vân Khởi do dự nói ra mục đích của mình."

Của Hề Nhi cũng là của mẫu thân mà."

Thỏ nhỏ ngoan ngoãn cực kỳ, ôm mẫu thân không buông tay.Dù lời con gái nói rất vui, nhưng Vân Khởi vẫn lắc đầu không đồng ý."

Con có kho báu nhỏ của riêng mình, ngay cả mẫu thân cũng không thể động vào.

Nếu sau này mẫu thân vô tình làm gì đó không tôn trọng ý muốn của con, con phải nói ra ngay, biết không?"

Ngây thơ thỏ nhỏ ngoan ngoãn gật đầu, nhưng ngưỡng mộ mắt gần như tràn ra ngoài, làm Vân Khởi biết con thỏ nhỏ này cũng không thực sự nghe vào, giống như con thỏ con nào đó.Đột nhiên, một con thỏ đen lớn xuất hiện trong đầu, Vân Khởi lặng lẽ xóa bỏ câu nói "giống như con thỏ con" trước đó.Omega nhà cô, khi tức giận sẽ biến thành một con thỏ đen xấu tính."

Mẫu thân có thể mượn mặt dây chuyền lúc trước của con không?"

Lâm Hề tự nhiên đồng ý rồi, sau đó cô bé kéo mẹ vào phòng mình, con cú tuyết nhỏ đang choáng váng cũng chạy theo, bất quá lúc nó chạy có chút lảo đảo.Phòng ngủ của Hề Nhi Vân Khởi rất ít khi vào.

Vừa bước vào cô đã bị đống gấu bông xấu xí kia đập vô mắt, mỗi lần nhìn thấy, cô đều nghi ngờ không biết lúc làm những con này mắt mình có bị ma che không, nếu không sao có thể làm ra được mấy con xấu tới như vậy?Đặc biệt là khi Hề Nhi đặt mấy con gấu bông xấu xí này cạnh những con gấu bông dễ thương khác, càng nhìn càng không thể nhìn nổi."

Không có gì."

Cảm nhận được cánh tay của mình bị kéo kéo, Vân Khởi xoa đầu Lâm Hề, cười cười lắc đầu.Alpha nhanh chóng chuyển sự chú ý khỏi đống gấu bông xấu xí kia, làm bộ như chúng không có liên quan gì đến cô.Mặt dây chuyền màu tím được Hề Nhi đặt trong ngăn kéo đầu giường, trong một chiếc hộp nhỏ xinh xắn.Lâm Hề chạy tới, lấy mặt dây chuyền ra.Sau khi nhìn thấy mặt dây chuyền, Vân Khởi liền cảm thấy cơ thể có chút khó chịu, bất quá hình như cảm giác khó chịu này không phải của cô.Alpha bóp chặt lòng bàn tay, không muốn để con gái thấy điều gì bất thường rồi lo lắng cho mình, cô từ từ tiến lại gần con gái, tiến về phía mặt dây chuyền, càng gần, cô càng cảm thấy khó chịu, các tế bào trong cơ thể giống như muốn chạy trốn, kêu gào rằng thứ trước mắt sẽ làm hại cô, những cảm giác này trước đây chưa từng có.Vân Khởi nhớ lại trước đây khi nhìn thấy mặt dây chuyền này, cảm giác duy nhất chính là cảm giác quen thuộc.Bỏ qua cảnh báo của cơ thể, Vân Khởi tiến lại gần Hề Nhi, nhận lấy mặt dây chuyền từ tay con gái.Ngay khi chạm vào mặt dây chuyền, tất cả cảm giác khác lạ trong cơ thể liền biến mất, mọi thứ vừa rồi như một giấc mơ."

Vậy mẫu thân mượn của con vài ngày nhé."

Vân Khởi ngồi xổm xuống, ôm con gái."

Vâng, vâng, con có mặt dây chuyền Tiểu Tuyết với Kem rồi."......Sau khi ra ngoài, Vân Khởi bị ngăn lại.Alpha có chút ngạc nhiên, bất quá ngẫm lại những hành động gần đây của thỏ hư ở nhà, cô cũng có phần hiểu được."

Bá phụ nói hy vọng thời gian này chị có thể ở yên trong nhà."

Lâm Thần lần này đã học khôn, nàng không nói rằng bản thân không muốn Vân Khởi ra ngoài, mà mượn lời của Vân Lan.

Mà Vân Lan xác thật cũng đã nói câu này, ông sợ cô cháu gái ngốc nghếch của mình bị người khác lừa đi làm chuyện bậy bạ.Alpha rõ ràng không tin, dùng điện thoại khác gọi cho bá phụ, sau đó liền bị mắng một trận."

Con hy vọng mình là một Alpha có thể bảo vệ bạn đời của mình, che chở người thân của mình, chứ không phải một Alpha trốn đằng sau hưởng thụ."

Hơn nữa Vân Khởi không cảm thấy tình hình hiện tại quá tồi tệ.Có lẽ do cha mẹ mất sớm, bá phụ đối với cô luôn có thái độ rất phức tạp, một mặt muốn cô nhanh nhanh trưởng thành, một mặt lại sợ cô bị thương, giống như hầu hết các bậc phụ huynh lo lắng trên thế giới.Sau vài lần tranh luận, Vân Khởi thành công thuyết phục được Vân Lan, nhưng lại gặp khó khăn với thỏ con."

Không được."

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói không vui của Lâm Thần."

Chờ con quay lại chúng ta hẳn thảo luận được không?"

"Chị đi ra ngoài một lát rồi về, có vài thứ bỏ quên bên ngoài."

"Kêu người ra ngoài tìm."

"Họ không biết."

"Nhưng mà...."......Cuối cùng Vân Khởi vẫn ra ngoài, sau khi hứa rất nhiều, bảo đảm rất nhiều với Lâm Thần, mang theo thiết bị thay đổi diện mạo, mặc dù Lâm Thần cũng không vui.Lang thang ngoài phố một lúc, trong lúc nhất thời Vân Khởi không biết nên chỗ nào trước, rừng Roth thì quá xa, cuối cùng, Vân Khởi quyết định thử vận may, đến trường xem liệu có thể gặp được hiệu trưởng đã tặng dây chuyền hay không.---------------Tác giả có điều muốn nói:Gần đây có thể hơi bận rộn một chút ≥﹏≤"---------------Editor: tui cũng vậy.
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 106


Ở trên đường Vân Khởi gọi một chiếc xe, rất nhanh đã đến nơi.Khi đứng trước cổng trường Alpha mới bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để vào trường, cô phát hiện ra mình đến đây có phần vội vàng."

Tôi...." chưa kịp nói hết câu bảo vệ đã cho qua."

Hiệu trưởng nói hôm nay có bạn đến thăm."

Nhìn Vân Khởi đứng ngơ ngác tại chỗ, bảo vệ giải thích một câu.Hiệu trưởng biết hôm nay cô sẽ đến sao?

Hai người vậy mà thật ra không mưu mà hợp.Mặc kệ có là lý do gì, kết quả cô đã thành công vào được trường.

Hôm nay vậy là có thể gặp được vị hiệu trưởng kia, Vân Khởi không suy nghĩ nhiều, bước lớn tiến vào.Sau khi vào trường người đầu tiên cô gặp được là giáo viên của Hề Nhi, Vân Khởi tiến lại gần."

Xin chào, cô có biết phòng hiệu trưởng ở đâu không?"

"Ở tầng cao nhất của tòa nhà kia."

Giáo viên trẻ chỉ tay về hướng đó, cô cảm thấy Alpha trước mặt có vẻ quen thuộc.Trí nhớ của cô chủ nhiệm luôn là một bí ẩn, cô tự hỏi một lúc rồi lục lại ký ức của mình."

Chị là phụ huynh của học sinh Mộc Hề có phải không?

Sức khỏe của cô bé gần đây có khá hơn chưa?"

Mộc Hề?

Vân Khởi ngẩn người một lúc mới nhận ra đó là tên giả của con gái mình, có vẻ như Lâm Thần đã dùng lý do Hề Nhi bị ốm để xin nghỉ."

Hề Nhi gần khỏe rồi, nhưng mà vẫn còn cảm thấy có chút khó chịu."

"Vậy à, tôi có vài bài tập gần đây, chị có muốn mang về cho em Mộc Hề không?"

Alpha lấy lý do có việc để từ chối, Hề Nhi ở nhà cứ để cô bé chơi thêm một chút......."

Cô đến rồi."

Vân Khởi bước vào phòng hiệu trưởng, nhìn thấy người mà cô đã lâu không gặp.Hiệu trưởng là một bà lão với khuôn mặt hiền từ, trông già hơn nhiều so với tưởng tượng của cô, cũng bình dị hơn rất nhiều, giống như bà lão hiền hậu ở góc phố thường xuyên chơi đùa với các cháu."

Ngài biết hôm nay tôi sẽ đến sao?"

"Có người đã nói với tôi, còn nhắc tôi phải nói với người gác cổng một tiếng bằng không thì Alpha lỗ mãng nào đó sẽ không vào được."

"Có người?"

Vân Khởi cố ý bỏ qua vế sau của hiệu trưởng."

Không phải cô vẫn luôn tìm người đó sao?"

Hiệu trưởng không trả lời trực tiếp mà lại hỏi ngược lại Vân Khởi.Người cô vẫn luôn tìm kiếm?

Còn không phải là vị bói toán sư kia sao?"

Cô ấy bảo tôi chuyển lời với cô, cô ấy đang đợi cô ở nơi lần trước cô gặp cô ấy, nhưng nếu vòng trong ba ngày mà cô không đến thì cô ấy sẽ đi mất."

Hiệu trưởng vừa pha một tách trà, vừa nhấp một ngụm.Ba ngày?

Vân Khởi định sẽ khởi hành ngay trong ngày hôm nay, lần trước đi vào rừng Roth cũng mất nửa ngày."

Mặt dây chuyền."

Vân Khởi lấy mặt dây chuyền cô mượn của Hề Nhi ra, đặt lên bàn trước mặt hiệu trưởng.Hiệu trưởng nghiêng nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn Vân Khởi, giống như một đứa trẻ hiếu kỳ."

Ngài có biết thông tin gì liên quan đến mặt dây chuyền này không?"

"Đây là do con gái tôi lúc còn nhỏ đã nhặt được, sau này nó không thích nữa, tôi thấy mặt dây chuyền này đẹp cho nên mới lấy làm phần thưởng."

Nói xong, hiệu trưởng nhớ lại hình ảnh con gái hồi bé như một con mèo nhỏ, nhịn không được mà nở nụ cười."

Tôi là một người thích đi du lịch khắp nơi, đi trải nghiệm phong tục ở đó, cũng mang về nhà rất nhiều kỷ vật.

Lúc đó tôi nhìn thấy cái mặt dây chuyền này thì ta liền cảm thấy nó chắc chắn có một câu chuyện riêng."

Trong ánh mắt nghi ngờ của Vân Khởi, hiệu trưởng bổ sung thêm một câu.Sau đó mặc kệ Vân Khởi có nhìn chằm chằm vào bà như thế nào, bà cũng không nói thêm gì nữa."

Ôi dào, lúc còn trẻ tôi là một cô gái rất xinh đẹp đấy, nếu tôi gặp cô sớm vài năm, có khả năng tôi còn tưởng cô thích tôi."

Bà lão vừa nói vừa cười, nụ cười cũng rất trong sáng, sẽ không làm cho người khác cảm thấy khó chịu."

Vậy tôi xin phép đi trước."

Cảm thấy không hỏi thêm được gì, Vân Khởi chào hiệu trưởng rồi chuẩn bị rời đi."

Giới trẻ bây giờ đúng là không kiên nhẫn."

Hiệu trưởng gọi cô lại, "Đại công lãng tử quay đầu, có thể giúp đỡ người già này một chút không?"

"??"

"Đúng là đáng thương cho nỗi lòng của các bậc phụ huynh."

Hiệu trưởng bắt đầu thở dài, bất quá Vân Khởi thấy thật ra bà cũng không buồn như vẻ bề ngoài, bà ấy hình như rất thích diễn trò."

Cô có biết Alpha nào độc thân, hơn nữa còn là một người tốt không?

Tiểu Tinh Tinh gần đây cứ bám lấy một Alpha không phù hợp với nó, tôi lo lắng chết được."

Nhờ cô đi làm mối, không sợ cô sẽ giới thiệu một số người kỳ kỳ quái quái sao?

Hoặc là những người giống với hình ảnh mà cô từng thể hiện?"

Tiểu Tinh Tinh lúc còn nhỏ cũng biết cô đấy."

"Biết tôi?"

"Có một đoạn thời gian Tiểu Tinh Tinh về nhà luôn nhắc tới cô."

Vân Khởi không nhớ rõ không biết mình có biết ai tên có chữ "Tinh" hay không, cô nhìn kỹ hiệu trưởng, dần dần cảm thấy nụ cười của hiệu trưởng có chút quen thuộc.Tính cách siêu thân thiện + hay cười này, hình như trước kia cô đã từng gặp một người tương tự."

Liên An Tinh?"

Vân Khởi thử hỏi một câu, tên có chữ "Tinh" và phù hợp với hai đặc điểm này, chỉ có cô ấy thôi.Hơn nữa nhìn kỹ thì hiệu trưởng cũng có chút giống Liên An Tinh."

Đúng rồi, trước đây lúc Tiểu Tinh Tinh về nhà là cứ nhắc đến tên cô, tôi vẫn luôn muốn gặp cô đấy."

Nghe thấy tên con gái, hiệu trưởng cười càng vui vẻ hơn.Vân Khởi không cảm thấy những lời mà Liên An Tinh nhắc đến cô sẽ là những lời tốt đẹp, cô nhớ lần gặp đầu tiên, cái người Omega vui vẻ đó biểu hiện giống như hận không thể đánh cô một trận."

Người tôi giới thiệu Liên tiểu thư có thể sẽ ghét lây cả tông chi họ hàng, hơn nữa những người tôi biết đều là cùng một loại người như tôi."

Alpha nhướng mày với người bà, giọng điệu lại trở lại vẻ bất cần đời như lúc trước."

Tôi cảm thấy cô cũng không tồi đâu, nếu sau này bạn đời tương lai của Tiểu Tinh Tinh cũng giống đại công vậy thì tốt quá."

Hiệu trưởng giống như không nghe ra giọng điệu châm chọc mỉa mai của Vân Khởi, vẫn cười rất vui vẻ."

Trẻ con phải hoàn thành bài tập đúng giờ, ở nhà không có bài tập sẽ rất buồn chán."

Trước khi Vân Khởi đẩy cửa rời đi, hiệu trưởng gọi với theo nói một câu, mặc dù Vân Khởi cũng không để trong lòng.Cùng lúc đó, Lâm Hề ở nhà nhìn thấy bài tập mà quản gia mang vào, rơi vào trầm tư......."

Thỏ con...."

Vân Khởi vừa ra khỏi trường liền gọi điện thoại cho Lâm Thần.Giọng Alpha do dự, có chút áy náy, làm Lâm Thần có dự cảm không tốt."

Em không đồng ý."

Trước khi Vân Khởi kịp nói gì, Lâm Thần đã bày tỏ quan điểm của mình."

Chị vẫn chưa nói gì mà."

Vân Khởi oán giận một câu."

Vậy chị nói đi."

Mặc dù không nhìn thấy Lâm Thần, nhưng Vân Khởi cảm thấy ở đầu dây bên kia chắc chắn là một con thỏ cảnh giác với đôi tai dựng đứng."

Có thể chị phải đi vài ngày."

"Không đồng ý."

"Sẽ về nhanh thôi."

"Không đồng ý."

"Về sẽ mua thật nhiều quà cho thỏ con."

"Không đồng ý."......Bất kể Vân Khởi có nói gì, đầu dây bên kia luôn chỉ có một câu "không đồng ý", giọng điệu cũng không thay đổi, giống như máy ghi âm phát lại liên tục."

Đại bách hợp của tôi đừng giận nữa được không?"

"Lúc chị đi còn nói là sẽ về ngay mà."

Giọng Omega bắt đầu trở nên ủy khuất."

Chị muốn đi tìm cách để không còn phát bệnh nữa, có được không?

Chị muốn mỗi ngày đều được ôm thỏ con, mỗi giây mỗi phút đều không muốn buông thỏ con ra, chị không muốn sau khi phát bệnh xong sẽ nhìn thấy thỏ con bị thương."

Alpha chậm rãi nói."

Sau khi về nhà nhìn thấy thỏ con bị rụng lông vài chỗ làm chị đau lòng chết được, mất bao nhiêu lâu mới nuôi được thỏ con trở nên mượt mà như vậy, bộ lông mềm mại như vậy, lúc hôn cái đuôi còn rung rung, móng vuốt thỏ trước đây cũng là mềm mại, nắm trong tay rất thoải mái, giờ thì lại trở lại như trước...."

"Lúc nghe máy thì em đã để loa ngoài."

Lâm Thần ở đầu dây bên kia không cảm xúc nói, bên cạnh nàng là Nam Nguyệt đang cười nghiêng ngả.Nghe thấy vậy Vân Khởi nhất thời không nói nên lời."

Thỏ con, là nói em hả?"

Lúc này giọng Nam Nguyệt từ điện thoại truyền ra, là Nam Nguyệt đang cười cười hỏi Lâm Thần nguồn gốc của biệt danh này."

Em đi chung với chị không được sao?"

"Chị đi một mình là được rồi."

Trong lòng Vân Khởi vẫn còn âm thầm lo lắng, cô không muốn để Lâm Thần biết mình và Alpha mà nàng ấy quen từ lúc còn nhỏ có thể không phải là cùng một người......."

Vậy ly dị đi!"

Trên xe, Vân Khởi vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi đột nhiên nghe thấy tiếng cãi vã kịch liệt từ hàng ghế trước.

"Không phải đều như vậy sao?

Hồi trước em cũng đồng ý rồi mà."

Nam Alpha tức giận kéo Omega, còn không quên trừng mắt nhìn quần chúng ăn dưa xung quanh."

Bây giờ em không đồng ý nữa, nếu anh dám cưới cô ta thì ly hôn."

Omega đối diện với ánh mắt của mọi người xung quanh tỏ ra rất tự nhiên, cũng có thể là vì đã quyết tâm."

Alpha nào mà không như vậy?

Có đứa con mà em cũng không sinh được cho anh, anh nhẫn nhịn tới bây giờ đã là tốt với em lắm rồi, nếu không phải do chúng ta lớn lên cùng nhau thì anh đã cưới người khác từ lâu rồi."

"Vậy thì anh cưới đi, anh cưới cô ta thì chúng ta ly hôn, bán nhà chia đôi."

Omega lớn tiếng la hét, nhưng Alpha bên cạnh thật ra lại có chút sợ hãi rụt rè."

Có phải em bị cái tà giáo mới nổi gần đây ảnh hưởng không?

Hồi trước em cũng đâu có như vậy.

Bọn họ khẳng định sẽ thất bại, sẽ bị tiêu diệt, em xem xem Alpha có nào đồng ý với quan điểm của bọn họ không."

Alpha tức giận chỉ trích, muốn kéo Omega đến chỗ kín để cãi nhau nhưng vẫn thất bại, bị người khác ngăn lại.Vân Khởi nhìn qua, phát hiện lại là người quen, chính là Alpha đã gặp ở đám cưới Lâm Dao Dao lần trước."

Nói lý thì nói lý, không nên động tay động chân."

Hắn ngăn người đàn ông đang tức giận, đồng thời cũng đánh vào mặt hắn ta.

"Ai nói không có Alpha đồng ý?

Vân Khởi đại công không phải đã đồng ý rồi sao?"

Đột nhiên thấy tên của mình Vân Khởi bất giác ngồi thẳng lưng, thấy người xung quanh không có ai nhận ra mình, cô lại thả lỏng nằm xuống ghế mềm, tò mò nhìn Omega vừa gọi tên mình."

Người của Hiệp hội Alpha đã gọi Vân Khởi đại công bao nhiêu lần rồi, cô ấy đều không đồng ý ra mặt, không đồng ý đại diện cho họ."

Hiệp hội Alpha?

Đây lại là cái gì nữa vậy?

Hơn nữa lúc mình ở nhà rõ ràng là không nghe thấy tin tức gì, sau đó cô nghĩ đến con thỏ con ở nhà, mọi thứ lại trở nên hợp lý."

Chị họ của tôi làm việc ở nhà Vân Khởi đại công, chị tôi nói Vân Khởi đại công ở nhà đặc biệt chán ghét cái Hiệp hội Alpha này, vì cô ấy sẽ bị Lâm Thần giận chó đánh mèo...."

Vân Khởi nhìn chằm chằm vào người đang nói chuyện, cô cảm thấy mình sắp không nhận ra bản thân trong lời người khác nữa, nhưng mà chuyện này cũng không ngăn cô dùng điện thoại lén ghi lại, về nhà có thể phát cho thỏ con nghe.Thỏ con là một trong hai nhân vật chính của câu chuyện, không có lý do gì để nàng không nghe những tình tiết thú vị này.
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 107


Vừa mới nãy Alpha còn đang hung hăng, nhưng mà sau khi thấy có nhiều người đứng ra thì giả vờ hung dữ trừng mắt nhìn mọi người một cái, thu lại bàn tay đang giơ cao, lủi thủi bỏ đi.

Nghe thấy tiếng cười nhạo của người qua đường Omega, hắn cũng chỉ dừng lại một chút, không dám quay đầu."

Chỉ dám hung hăng với bạn đời của mình, phì."

Omega ngồi bên cạnh ăn dưa cố tình nói to cho người đang bỏ chạy nghe."

Đồ hèn."

Không biết là tiếng chế giễu từ đâu vang lên.Thấy náo nhiệt tan đi, Vân Khởi cũng liền nhắm mắt dưỡng thần.Mấy Omega phía trước thì trò chuyện sôi nổi, khí thế ngất trời, Vân Khởi nghe loáng thoáng được họ có nhắc đến tên mình vài lần, cô có chút không tự nhiên động đậy, cố gắng không để ý đến những cuộc trò chuyện phía trước."

Xin chào."

Một giọng nam trong trẻo vang lên bên cạnh.Vân Khởi mở mắt, là Alpha vừa ra tay giúp đỡ, cũng là người trong đám cưới của Lâm Dao Dao, chỉ là bây giờ xung quanh không thấy Lâm Dao Dao hay người nhà họ Lâm nào khác."

Xin chào."

Vân Khởi đáp lại một câu, cô có ấn tượng khá tốt về người này."

Tôi có chút chán cho nên đã đổi chỗ với người lúc nãy ngồi ở đây."

Alpha giải thích lý do một chút, "Tôi có thể mở cửa sổ ra một chút không?"

"Tôi không sao."

Sau đó Alpha đưa qua một ít túi bánh quy nhỏ, trông rất ngon."

Bồi thường nhé."

Đối diện với ánh mắt của Vân Khởi, Alpha giải thích một câu......."

Lúc trước tôi từng bị bệnh một lần, thành ra mũi tôi không được tốt lắm, rất nhạy cảm với mùi."

Alpha nghỉ ngơi một lúc, rồi bắt đầu nói chuyện phiếm với Vân Khởi."

Sao không thử đổi phương tiện giao thông khác?"

Vân Khởi không có ác ý hỏi, bây giờ giao thông rất phát triển, các phương tiện khác có thể sẽ tốt hơn.Chuyến tàu này chủ yếu là để ngắm cảnh, cho nên so với các lựa chọn khác có thể sẽ chậm hơn, trên tàu cũng có nhiều người ăn uống hơn.Ba ngày, Vân Khởi cũng không vội vàng lắm, ở nhà lâu rồi cho nên cô muốn vừa đi vừa ngắm cảnh trên đường đi.

Trước đây lúc đi chơi với hai con thỏ, cô toàn nhắm mắt dưỡng thần, bỏ lỡ rất nhiều cảnh đẹp."

Ngồi quen rồi, hồi nhỏ lúc còn chưa bị bệnh thường tôi thường đi tàu này, giờ cũng không muốn đổi."

Alpha nhìn cảnh ngoài cửa sổ, đẩy kính trên sống mũi.Alpha trông lạnh lùng nghiêm túc, nhưng lời nói lại rất dịu dàng.Vân Khởi nghĩ đến thỏ con ở nhà, Lâm Thần có làn da thì rất trắng, ngũ quan thì rất tinh tế, lúc không cười thì giống như đoá hoa bách hợp thanh lãnh, chỉ là bình thường thỏ con đặc biệt thích làm nũng, trong mắt lấp lánh như ánh sao, giọng nói cũng mềm mại, làm người ta quên đi vẻ ngoài lạnh lùng của nàng."

À, tôi tên là Mộc Họa."

"Mộc Khởi."

Vân Khởi dùng tên trước đây.Cô cảm thấy tên của Alpha trước mặt không hợp với anh ta, Mộc Họa?

Ai lại đặt tên con mình là Họa?"

Cũng trùng hợp nhỉ, chúng ta cùng họ."

Alpha lại lấy ra một túi đồ ăn vặt từ trong túi, đồng thời chia cho Vân Khởi, là cá khô vị cay.Khi ra ngoài Vân Khởi chỉ mang theo điện thoại để thanh toán, cũng không mang theo cái gì để ăn.Khi cá khô vị cay ăn hết, Alpha lại lấy ra thanh phô mai từ trong túi, vẫn như cũ chia sẻ với Vân Khởi."

Không cần đâu, tôi không đói lắm."

Vân Khởi lần này từ chối, mỗi lần đều nhận đồ ăn của người lạ, Vân Khởi cảm thấy không được tốt lắm."

Không sao, mỗi lần ra ngoài tôi đều mang theo rất nhiều, mang nhiều như vậy là muốn chia sẻ với những người bạn mới gặp trên đường."

Mộc Họa nhìn Vân Khởi một cái, "Hơn nữa, tôi cảm giác chúng ta đã gặp nhau rồi."

Đúng thật là đã gặp qua, nhưng lúc đó là lúc cô dùng diện mạo thật của mình."

Chắc là do tôi có khuôn mặt khá phổ thông, cũng có nhiều người từng nói cảm giác như đã gặp tôi rồi."

Vân Khởi cười cười, không có phản ứng gì với câu nói của Mộc Họa."

Vậy sao?

Vậy chắc là do tôi nhớ nhầm."

Alpha có chút xin lỗi nói."

Cô có đang thích Omega nào không?"

Nói chuyện được một lúc, không biết tại sao đề tài của hai người lại chuyển sang đề tài này."

Tôi có vợ rồi."

Con thỏ con từ đâu xuất hiện nhảy nhót nhảy nhót trong lòng, làm cho lúc nói câu này Vân Khởi cũng không tự giác được mà trở nên mềm mại."

Vậy còn anh?"

Vân Khởi nghĩ đến Lâm Dao Dao."

Không biết."

"Không biết?"

"Vì một số lý do, người lớn trong nhà muốn tôi cưới một Omega chưa từng gặp mặt, bây giờ tôi cũng không biết cảm giác của mình về cô ấy là gì."

"Thuận theo ý mình thì tốt hơn, cũng có thể thông qua người khác để hiểu tính cách của Omega đó."

Nếu hiểu rõ về Lâm Dao Dao, Mộc Họa hẳn là sẽ không rơi vào bẫy của người này đi.Cũng không biết tại sao trong lúc nói chuyện Vân Khởi lại cảm thấy nét mặt của Alpha bên cạnh trông rất giống thỏ con, rõ ràng hai người này thoạt nhìn không có chút gì liên quan đến nhau."

Cô nghĩ sao về hiệp hội Alpha đó?"

Mộc Họa từ từ hỏi ra mục đích chính của hôm nay."

Lúc trước tôi không khỏe cho nên vẫn luôn ở nhà, thành thử ra đối với cái tổ chức này cũng không biết gì nhiều."

Đây là lần thứ hai nghe về tổ chức này, nhưng Vân Khởi vẫn không có hứng thú gì với nó."

Đó là một hiệp hội mới, được thành lập sau khi tổ chức đề xuất chuyện Omega nên được đối xử bình đẳng với Alpha.

Nhiều Alpha xung quanh tôi rất thích hiệp hội này, còn nói cái tổ chức trước đã làm hư Omega."

Mộc Họa từ từ nói, cũng không thể hiện thái độ của mình về hiệp hội này, bất quá liên hệ với những lời vừa nãy, không khó để nhận ra Mộc Họa không thích tổ chức này."

Không có cảm giác gì."

Mộc Họa nói xong liền nhìn chằm chằm vào cô, Vân Khởi đành phải nói ra cảm giác của mình về hiệp hội này.Châu chấu đá xe, đối với những kết cục đã định sẵn như thế này, Vân Khởi lười biếng nói ra lời thật lòng."

Tôi không thích họ."

Mộc Họa chậm rãi nói, "Mẹ tôi chết trong tay của mẫu thân tôi, nhưng bởi vì mẫu thân là Alpha cho nên bà ấy vẫn nhởn nhơ sống ngoài vòng pháp luật."

Giọng nói của người bên cạnh vang lên nhẹ nhàng, giống như đang chìm vào thế giới của riêng mình."

Bà ta không hề bị trừng phạt, thậm chí sau đó còn được cưới một Omega khác, tôi trốn ra ngoài, họ liền bắt nạt chị tôi."

Vân Khởi nhất thời không biết nên nói gì, không biết làm thế nào để an ủi người bên cạnh.Nếu là thỏ con thì cô sẽ ôm nàng vào lòng, hôn lên khuôn mặt buồn bã của Omega, hoặc là hát bài hát quen thuộc để dỗ thỏ con ngủ.Còn với những người khác, cô rất ít khi an ủi ai, cũng không biết giới hạn an ủi người lạ là ở đâu."

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, tôi và chị tôi đều đã lớn, cũng có thể tự mình sống."

Giọng điệu của Mộc Họa nhẹ nhàng vui vẻ, không còn trầm ngâm như lúc nãy."

Vậy chúc mừng."

"Tôi nghĩ sau này nếu gặp được Omega mà mình thích, tôi nhất định sẽ đối xử thật tốt với cô ấy, sẽ không trở thành người giống như mẫu thân.

Tôi và cô ấy chỉ thuộc về nhau."

Mộc Họa nói, không nhìn Vân Khởi nhưng khóe mắt vẫn luôn chú ý đến cô."

Cô có biết cảm giác này không?

Mặc dù tôi chưa gặp người mình yêu, nhưng tình cảm của tôi dành cho cô ấy vẫn đậm đặc đến mức hòa vào máu của tôi."

Vân Khởi tất nhiên biết, xương cốt của cô đều có khắc tên thỏ con, được da thịt bao bọc, ẩn giấu dưới vẻ ngoài bình tĩnh.Chẳng qua đây là chuyện tình cảm, cô thì không muốn nói chuyện tình cảm với người lạ.Đối với Alpha bên cạnh này Vân Khởi có ấn tượng rất tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là cô muốn kể chuyện tình cảm của mình với Lâm Thần cho người này nghe, những lời tình cảm mềm mại đó, chỉ cần nói cho thỏ con nghe là đủ.Cho nên Vân Khởi luôn ở một bên yên lặng lắng nghe, cũng không trả lời."

Tổ chức kia đã đề xuất sửa đổi nhiều điều luật của đế quốc, ví dụ như ủng hộ chuyện Omega, Beta và Alpha có quyền lợi như nhau...."

Mộc Họa bắt đầu giới thiệu về tổ chức của họ.Những nội dung này Vân Khởi gần như đã nghe qua trong cốt truyện."

Bất quá hiện tại có rất nhiều người không xem trọng nó, những người xung quanh tôi đều cảm thấy đó là một sự tồn tại lố bịch."

"Tại sao?"

Tình hình hiện tại không phải rất tốt sao?"

Họ cảm thấy quân đội không dám hành động."

Nói đến đây Mộc Họa không nhịn được mà cười mỉa mai, nhiều năm sống trong sự nhung lụa đã hoàn toàn làm hỏng bộ não của đám phế vật đó, làm họ không còn khả năng suy nghĩ nữa rồi."

Họ đều cho rằng quân đội chỉ là đang nói miệng mà thôi, không dám hành động thực tế, nghĩ rằng lão tướng quân chỉ vì quá đau buồn trước cái chết của con trai mà bị cơn giận làm mờ mắt, chờ đến khi bà bình tĩnh lại sẽ phải xin lỗi và chịu phạt.

Mà tổ chức mới xuất hiện này lại phụ thuộc vào quân đội, sau khi quân đội nhận lỗi thì họ cũng sẽ nhanh chóng bị bắt giữ."

Nhưng những người này lại không nhìn thấy những quý tộc của đế quốc kia, bọn họ cũng không làm gì, chỉ toàn là nói miệng."

Ngay cả khi quân đội tạo phản thì họ cũng sẽ nhanh chóng bị đánh bại bởi cận vệ của hoàng đế và các công tước."

Mộc Họa bắt chước giọng điệu của họ."

Tôi không quan tâm đến những chuyện này."

Vì đã biết trước kết cục cho nên quá trình gì đó cũng không còn quan trọng nữa.

Hơn nữa, Vân Khởi đã thấy những Omega ngồi phía trước quay lại nhìn họ, cô không thích trở thành tâm điểm."

Cũng hiếm thấy nha, gần đây những Alpha xung quanh tôi đều thảo luận về những chuyện này."

"Tôi lấy ý kiến của vợ làm chuẩn."

Cũng không biết nghĩ thế nào, Vân Khởi buột miệng nói ra câu này.Rõ ràng là cô với Mộc Họa không quen không biết, không phải sao?Những Omega ngồi phía trước hiển nhiên cũng đã nghe thấy, phát ra một vài tiếng kêu ngạc nhiên nhỏ."

Tôi cũng vậy, lấy ý kiến của vợ tương lai làm chuẩn."

Mộc Họa cười cười nói, nụ cười càng rõ ràng hơn lúc trước."

Nghe có vẻ cô rất yêu vợ nhỉ, tôi cũng muốn tìm một người bạn đời để yêu."

Mộc Họa lại hỏi."

Chúng tôi.... lớn lên cùng nhau, tôi đã hứa sẽ bảo vệ cô ấy."

Có lẽ là do câu đầu tiên đã nói ra, cho nên câu thứ hai nói ra càng dễ dàng hơn, dù sao thì Mộc Họa cũng không biết cô là ai, cũng không biết vợ cô là Lâm Thần."

Ghen tị quá, hồi nhỏ tôi không có quen biết Omega nào, bây giờ lớn rồi lại hối hận lúc còn nhỏ không nuôi một con thỏ nhỏ."

Thỏ nhỏ?

Vân Khởi sau khi nghe thấy liền không tự giác mà giật giật."

Nuôi con thỏ nhỏ thành con thỏ lớn, chắc chắn là một chuyện rất có thành tựu."

Mộc Họa nói, đột nhiên kêu lên, "À, quên nói, tôi vẫn luôn thích gọi Omega mà mình thích là thỏ nhỏ."

"Cô sẽ luôn đối xử tốt với thỏ con nhà cô chứ?"

Không hiểu sao Vân Khởi lại cảm thấy đối phương vẫn luôn thăm dò vấn đề tình cảm của mình."

Chúng ta đổi chủ đề được không, vợ tôi không thích tôi nói những chuyện này ở bên ngoài, cô ấy sẽ ngại."

"Được rồi, là tôi vượt quá giới hạn, cô có món ăn nào yêu thích không?

Tôi tương đối thích cá khô vị cay, mặc dù bạn bè tôi luôn nói những thứ này chỉ dành cho trẻ con...."

Mộc Họa nhanh chóng đổi chủ đề, tiếp tục trò chuyện với Vân Khởi.May mắn là sắp đến nơi, Vân Khởi cũng kết thúc được lần chịu đựng này."

Cô sắp xuống xe rồi à?

Được rồi, cô có muốn thêm thông tin liên lạc của tôi không, tôi cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, có thể lần sau chúng ta cùng đi chơi."

Vì vậy trước khi rời đi Vân Khởi đã thêm thông tin liên lạc của Mộc Họa, sử dụng tài khoản phụ đã chuẩn bị sẵn......."

Tôi lấy ý kiến của vợ làm chuẩn."

Sau khi Vân Khởi rời đi, Mộc Họa cũng xuống xe ở trạm tiếp theo, tiện thể tìm một quán ăn ngồi xuống.

Bắt đầu nói chuyện với đầu dây bên kia trong điện thoại.."

Em nói nhiều quá."

Lâm Thần làm biểu cảm khó chịu với Nam Nguyệt ngồi bên cạnh."

Em chỉ là tình cờ đi qua, vừa lúc gặp được cô ấy liền nghĩ giúp chị hỏi thăm một chút thôi."

"Lo chuyện bao đồng."

"Có không?

Nếu không có em lần này làm sao chị có thể nghe được nhiều lời tỏ tình như vậy, đúng không thỏ con của chúng ta?"

Lúc nãy ngồi nói chuyện phiếm với Vân Khởi, Mộc Họa vẫn luôn giữ liên lạc với Lâm Thần."

Đừng làm loạn."

Lâm Thần cảnh báo đối phương, bất kỳ là Alpha nào Mộc Họa cũng luôn chán ghét, chuyện này nàng luôn biết."

Em không muốn làm gì hết, chỉ là muốn gặp người có thể làm chị em mê mẩn."
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 108


Trở lại nơi này một lần nữa, những cảm giác kỳ lạ lại quay trở lại trong lòng.Lần này không còn ai khác bên cạnh, Vân Khởi bước lên tế đàn cổ gần đó, chạm vào những cột đá đang đứng sừng sững, những bề mặt gồ ghề như vẫn còn giữ lại hơi ấm của người xưa.Nhiệt độ trong rừng Roth thấp hơn bên ngoài một chút, không khí ẩm ướt lướt qua phần da lộ ra ngoài của Vân Khởi, cuốn đi hơi nóng trên người cô.Vân Khởi thậm chí bắt đầu cảm thấy có chút lạnh lẽo.Những cột đá trên tế đàn không phải cái nào cũng nguyên vẹn, có cái chỉ còn lại một nửa, còn nửa kia, Vân Khởi nhìn quanh nhưng cũng không thấy dấu vết của nó.Vân Khởi đi một vòng quanh tế đàn, từng bước, từng bước một, nhìn những cột đá mang hơi thở cổ xưa, dừng lại trước mỗi cột, dùng tay và mắt cảm nhận chúng thật kỹ.Cô phát hiện những cột đá này đều có hoa văn gồ ghề, nhưng những hoa văn trên từng cột lại khác nhau, nhưng Vân Khởi cũng không thể nhận ra những hoa văn đó miêu tả gì.Có lẽ chỉ là để trang trí?Tế đàn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Vân Khởi, khi ấy cô cùng thỏ con và thỏ nhỏ đến đây, chỉ nghĩ rằng tế đàn chỉ là một vòng tròn với vài cột đá xung quanh, nhưng bây giờ bước lên, cô mới phát hiện phía bên kia của tế đàn cũng có nhiều tàn tích nhỏ, có vài cột đá nhỏ cùng một số thứ cũng không biết nó là gì, giống như những tế đàn nhỏ.Tế đàn chính rất cao, đứng trên đó có thể dễ dàng nhìn thấy cảnh vật xung quanh, lần này Vân Khởi không chú ý đến những cột đá nữa, dù sao sau này cũng có nhiều thời gian, cô bắt đầu tìm kiếm theo mục đích của mình lần này.Trong di tích vắng lặng, ngoài Alpha ra một bóng người cũng không có chứ đừng nói tới bóng dáng màu tím chói mắt nào.Vân Khởi đi đến chỗ những tế đàn nhỏ, cô cảm thấy nói không chừng người cô tìm đang nghỉ ngơi sau một cột đá nào đó, nhưng kết quả vẫn là không tìm thấy gì.Vân Khởi dừng lại, khắp nơi rộng lớn thế này nhưng chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của cô, hoặc có thể nói là tiếng của một sinh vật sống duy nhất, không biết tại sao, một nơi rộng lớn như vậy ngay cả những loài chim thường thấy trong rừng cũng không thấy đâu.Tháng này Đế đô rất nóng, cho nên hiện tại Vân Khởi mặc rất ít.

Cơn lạnh ban nãy còn làm cô cảm thấy thoải mái, nhưng bây giờ nó lại bắt đầu đi theo phần da thịt lộ ra bên ngoài len lỏi vào trong quần áo, vào trong máu, lan tỏa khắp cơ thể, làm Vân Khởi không kìm được mà hắt hơi.Alpha ý thức được, mình không thích nơi này.Lần trước đến đây bên cạnh còn có một con thỏ mềm mại, có những phụ huynh khác cùng những đứa trẻ chạy nhảy, làm cho nơi cổ kính này thêm phần sinh động, cho nên lúc đó cô cảm thấy tò mò nhiều hơn, những tò mò đó lấn át những cảm xúc khác trong lòng cô.Bây giờ ở đây chỉ còn lại mình cô, làm Vân Khởi có cảm giác như mình đang bị bỏ rơi, hình như cô đã từng đến đây, một mình đến đây, đến đây với hai bàn tay trắng.Nỗi buồn đó quá mức mãnh liệt làm Vân Khởi không kìm được mà cúi người xuống, dùng tay ôm lấy mặt, vài giọt nước mắt rơi xuống đất, trong không gian trống trải này, âm thanh đó càng rõ ràng hơn.Điều kỳ dị chính là sau khi nước mắt rơi xuống, cảm giác không thể hiểu được vừa xuất hiện đó cũng không thể hiểu được mà biến mất.Vân Khởi vẫn cúi người như cũ, cảm giác vừa rồi đến quá nhanh, quá mãnh liệt, thành ra bây giờ mặc dù nó đã qua đi nhưng dư âm vẫn còn, cô vẫn chưa hồi phục lại.

Một lúc sau, Vân Khởi đứng thẳng dậy, biểu cảm trên mặt cũng trở lại bình thường, cô không biết tại sao mình lại khóc, nhưng điều đó càng khiến cô chắc chắn rằng mình có mối liên hệ với nơi này.Lúc nãy cúi người xuống cô phát hiện trên mặt đất cũng có những hoa văn, chỉ có điều có lẽ do thời gian quá lâu, những hoa văn trên di tích nhỏ này đã bị mài mòn gần như không thể nhìn thấy.Alpha bước nhanh hơn, đi theo con đường mình vừa đi qua, xem xem có thể phát hiện ra hoa văn mới hay không.Nếu bây giờ không tìm thấy vị bói toán sư kia, chi bằng tự mình khám phá chỗ này nhiều hơn một chút, Vân Khởi bây giờ đã có thể xác định được nơi này có mối quan hệ đặc biệt với bí mật trên người cô, biết đâu cô có thể tìm thấy điều gì thú vị ở đây.Phát hiện của cô không sai, ở trung tâm mỗi di tích nhỏ đều có một hoa văn mờ, ban đầu Vân Khởi nghĩ rằng những hoa văn đó bị mài mòn nên không nhìn ra được là gì, nhưng khi xem hết một lượt, cô phát hiện mình đã sai, những hoa văn đó giống như một phần của bức tranh ghép, nếu đặt chúng lại với nhau, có lẽ có thể nhìn ra được là gì.Chỉ là bây giờ cô không có công cụ gì trong tay, cũng không thể nhấc những mảnh ghép đó lên.Alpha cố gắng ghép những mảnh ghép này trong đầu, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, những sinh vật được ghép lại trông giống như một sinh vật trong thần thoại, không tồn tại trong thực tế.Nghĩ đến tuổi đời của di tích này, Vân Khởi cảm thấy có lẽ những hình vẽ này là những sinh vật tưởng tượng được người xưa sống ở đây tôn thờ, có thể chỉ là một biểu tượng thần thoại mà thôi."

Tiểu Tra?"

Cô nhớ đến hệ thống, từ lần đó cô không còn nghe thấy giọng nói của hệ thống nữa, như thể nó đã biến mất, cùng với nó ẩn thân còn có nguyên chủ, thỏ con cũng không còn nói nàng nghe thấy cô nói mớ vào ban đêm nữa.Giọng của Vân Khởi vang lên trong di tích, truyền lại tiếng vọng.Đợi hồi lâu nhưng cô vẫn không đợi được hồi ức của hệ thống, xung quanh chỉ có thể nghe thấy tiếng vọng của chính mình, như thể cô bị bỏ rơi, một mình ở nơi không ai phát hiện ra.Vân Khởi bắt đầu nghi ngờ bản thân, lần trước cô nhìn thấy bói toán sư trên xe có lẽ chỉ là ảo giác của mình, vì lúc đó cô chỉ chớp mắt một cái là người đó đã biến mất.Cảm giác lạnh lẽo dần biến mất.Vân Khởi ngồi ở một góc, bên cạnh hình như có một vật hình bia mộ dựng đứng, trên đó khắc đầy chữ, nhưng mà cô cũng không đọc được.

Ngồi một lúc, ngực cô bắt đầu ấm lên, hơi ấm xua tan cái lạnh trên người.Ban đầu Vân Khởi chỉ nghĩ đó là ảo giác của mình, nhưng mà chờ đến khi nhiệt độ ở ngực càng ngày càng nóng, Vân Khởi mới nhận ra đó là từ mặt dây chuyền mượn của Hề Nhi.Cô lấy mặt dây chuyền ra, quả nhiên mặt dây chuyền đang tỏa ra hơi nóng.Vân Khởi nhận thấy hình dạng của mặt dây chuyền và một phần nào đó trên bia đá có chút tương đồng, ở ký tự cuối có vẽ một hình giọt nước, Vân Khởi đưa mặt dây chuyền lại gần để so sánh, vừa khít.Mà mặt dây chuyền khi đến gần tấm bia đá lại càng nóng hơn, khi áp vào bia đá để so sánh thì nhiệt độ trở nên nóng rát, Vân Khởi theo bản năng mà buông tay, mặt dây chuyền cũng lăn xuống đất.Nỗi buồn trước đó lại một lần nữa quay trở lại trong lòng, toàn bộ sức lực bị nỗi buồn cuốn đi, Alpha thậm chí cảm thấy ngồi đây biến thành tượng cũng không tệ, chết ở nơi không người này cũng không sao.Cô không muốn động đậy nữa, không muốn nói chuyện, không muốn tìm bói toán sư, không muốn khám phá di tích.Điều duy nhất cô muốn làm là ngồi yên ở đây, ngồi đến thiên thu vạn đại......."

Tới nhanh dữ vị?"

Bói toán sư cầm một cái đùi gà dầu mỡ không biết từ lúc nào đã đi tới, trên đùi gà còn có những dấu răng rõ ràng.Alpha mệt mỏi dựa vào bia đá lạnh lẽo, trên mặt đất là mặt dây chuyền đã trở lại trạng thái bình thường."

Có sao không?"

Bói toán sư hỏi, đồng thời lại tiếp tục há miệng cắn thêm một miếng đùi gà thơm phức.Đôi mắt vô hồn của Alpha sau khi nghe thấy câu hỏi liền liếc về phía bói toán sư, nhìn một cái rồi lại quay đi, tiếp tục dựa vào bia đá, giống như tấm bia đá này có thể cho cô thêm sức mạnh.Vân Khởi cũng không biết tại sao đột nhiên trong lòng lại xuất hiện một nỗi buồn lớn như vậy, dập tắt hết mọi động lực, không muốn làm gì cả, ngay cả khi vị bói toán sư mà cô luôn tìm kiếm xuất hiện trước mắt thì cô cũng chỉ động đậy mắt, không còn sức để mở miệng."

Có.... sao.... hông.... dạ?"

Bói toán sư đứng trước mặt Vân Khởi, dùng đùi gà vẫy vẫy trước mặt cô, thấy Vân Khởi không có phản ứng gì lại bắt đầu hỏi từng chữ một.Bói toán sư bây giờ, trên người dính mùi đùi gà, so với hình ảnh bí ẩn trưởng thành lúc trước sống động hơn nhiều.Thấy Alpha vẫn không trả lời, bói toán sư có chút tức giận, cô dùng sức kéo mạnh Alpha, không ngờ Alpha cũng không hề kháng cự, cả hai cùng ngã xuống đất.Đùi gà dầu mỡ rơi lên người Vân Khởi, làm áo trắng của cô bị dính một mảng to toàn là dầu mỡ, đồng thời, Vân Khởi cũng bị đập vào hòn đá nhô lên bên cạnh, cơn đau làm cô từ trong nỗi buồn bừng tỉnh."

Cô mau đền đùi gà cho tôi!"

Bói toán sư nhìn chiếc đùi gà mới ăn được vài miếng, tức giận hét lên với Vân Khởi, "Cô có biết tôi nướng cái đùi gà này mất bao lâu không?

Cô có biết bắt được con gà Miêu Hoa này khó thế nào không?

Vì cái con gà này mà tôi đã rình suốt sáu ngày, là sáu ngày!"

Nói đến đây bói toán sư lại nhịn không được mà phát sầu.Cái đùi gà thơm phức lăn từ áo Vân Khởi lăn xuống đất, ánh sáng hấp dẫn biến mất, bị bụi bẩn che lấp đi bộ dáng chân thật.Vân Khởi cũng nhìn theo ánh mắt của bói toán sư, nhìn về phía cái đùi gà bẩn thỉu, trong lòng cảm thấy có chút áy náy."

Xin lỗi."

Vân Khởi chân thành xin lỗi, lần gặp mặt này có chút không giống như cô tưởng tượng, Sau khi ra khỏi đây tôi sẽ đền cho cô."

"Thôi, dù sao cũng ăn được mấy miếng, cũng biết mùi vị thế nào rồi."

Bói toán sư thấy vết dầu lớn trên áo Alpha cũng cảm thấy có chút áy náy, không truy cứu chuyện cái đùi gà bị rơi nữa."

Cô có biết tại sao tôi muốn gặp cô không?"

"Cô muốn gặp tôi là để nói chuyện gì sao?"

Hai người đồng thời mở miệng.Vân Khởi không nói gì nữa, cô không muốn lúc nói "Cô nói trước đi" thì lại là hai người cùng mở miệng.Chơi kiểu này với thỏ con làm cô cảm thấy rất thú vị, cảm thấy hai người chính là tâm đầu ý hợp, cảm thấy hai người sinh ra là dành cho nhau, còn với người khác... có chút ngại."

Khụ khụ."

Bói toán sư hắng giọng, "Cô có cảm thấy chỗ này có chút quen thuộc không?"

Vân Khởi gật gật đầu."

Cô có cảm thấy giống như mình đã từng đến đây, hơn nữa còn mang theo một nỗi buồn thật lớn?"

Nỗi buồn thật lớn?

Vân Khởi nghĩ đến trạng thái kỳ lạ của mình lúc nãy, hình như cũng hợp lý."

Lúc nãy tôi vừa đi loanh quanh dạo một chút, tự nhiên lại bật khóc, sau đó nỗi buồn đó đột ngột biến mất, chờ tới khi tôi đến gần bia đá nỗi buồn đó lại trở lại, hơn nữa còn mạnh hơn lần đầu, cô có biết tại sao không?"

"À đúng rồi, mặt dây chuyền của tôi khi đến gần bia đá lại đột nhiên nóng lên."

Alpha bổ sung, cô phát hiện mặt dây chuyền trong tay không thấy đâu, tìm quanh một lúc thì thấy nó nằm trên đất, màu sắc hình như tối hơn trước."

Cô đã nghe về Ouroboros chưa?"

Bói toán sư không trả lời câu hỏi của Vân Khởi mà hỏi ngược lại."

Ouroboros?"

Vân Khởi nhẹ nhàng đọc, cô cảm thấy mình đã từng nghe qua cái tên này."

Đó là hình tượng một con rắn hoặc rồng tự cắn đuôi mình, tạo thành một vòng tròn tuần hoàn."

"Vòng tròn tuần hoàn?"

Vân Khởi nhớ lại lúc học đại học năm nhất, giáo viên dạy tâm lý đã từng giảng về khái niệm này, hình ảnh Ouroboros có nhiều ý nghĩa tượng trưng, nổi tiếng nhất chính là 'vô hạn', 'tuần hoàn', 'hỗn loạn', các nhà tâm lý học như Carl Jung cho rằng nó phản ánh nguyên mẫu tâm lý của con người.Alpha nghĩ đến những ảo giác khi nỗi buồn ập đến, có lẽ những chuyện đó là sự thật?

Bây giờ cô chỉ là đang lặp lại nó thêm một lần nữa?"

Cô biết nhiều thật đấy."

Bói toán sư trêu chọc một câu, vẫn giữ thái độ thờ ơ.Hôm nay vị bói toán sư này trông hoạt bát hơn nhiều so với những lần trước."

Cô có biết người trong đầu cô là ai không?"

Cô ấy biết về hệ thống!

Vân Khởi ngay lập tức căng thẳng, bất quá nghĩ lại thì việc bói toán sư biết về hệ thống cũng không phải là chuyện khó hiểu, Vân Khởi lại thả lỏng."...Nguyên chủ?"

Vân Khởi do dự một lúc rồi đưa ra một câu trả lời.Cô không biết Tiểu Tra là ai, nhưng cô có thể đoán được người không bình thường phía sau là ai."

Bingo!

Nhưng không có đùi gà đâu, đùi gà bị cô làm rơi xuống đất rồi."

Là thật sao?

Sau khi được khẳng định, cảm xúc của Vân Khởi cũng không thay đổi nhiều."

Trước đây hệ thống.... tức là cái tồn tại trong đầu tôi, nó nói cơ thể này vốn dĩ là của tôi."

Vân Khởi nói ra những thông tin mình biết, nhìn thẳng vào bói toán sư."

Vốn dĩ là vậy mà.

Cô có biết mình là ai không?

Cô có biết mình đến từ đâu không?"

Bói toán sư tiến gần đến Vân Khởi."

Đến từ....

đâu?"

Alpha không quen với việc bị người khác đến gần, không thoải mái lùi lại một chút."

Cô không nhớ sao?"

"Nó nói với tôi kiếp trước tôi bị đột tử, tôi nhớ kiếp trước mình ở một hành tinh gọi là Trái Đất, trước khi đến đây tôi làm việc ở công ty."

Vân Khởi nói ra sự thật, lần này không bị cắt tiếng, không bị biến thành mã hóa."

Nó nói với tôi về cốt truyện của thế giới này, muốn tôi đóng vai 'Vân Khởi' thật tốt, nhưng sau đó tôi phát hiện ký ức của mình có chút lộn xộn, những vết thương mà tôi nhớ là của tôi thì ở trên người nguyên chủ cũng có, còn có công ty của nguyên chủ cũng giống hệt công ty tôi từng làm."

"Bởi vì hai người chính là một mà."

Bói toán sư chậm rãi nói."?"

"Vậy tôi là ai?"

Ký ức đều là giả sao?"

Trái Đất là kiếp đầu tiên của cô, sau khi đột tử cô đến thế giới này, 'cô ấy' là kiếp thứ hai của cô, tức là 'nguyên chủ' mà cô nói.

Còn cô, theo một nghĩa nào đó có thể coi là kiếp thứ ba."

"Ý cô là sao?"

Không phải cô vẫn ở trong cơ thể này sao?"

Kiếp thứ hai, tức là những cảnh cô thấy trong cốt truyện mà 'cô ấy' đưa cho cô, chẳng qua là cốt truyện đó có chút không đầy đủ, cũng có một số khác biệt.

Lâm Thần chết rồi, sau đó cô cũng nhận ra lỗi lầm của mình rồi bắt đầu hối hận.

Sau đó cô gặp tôi ở kiếp thứ hai, làm một cuộc trao đổi nhỏ, cũng vì vậy mà thế giới này xuất hiện, cô cũng xuất hiện."

"Nhiều tình tiết trong thế giới này đã bị thay đổi, cảnh cô giết Jack khi còn nhỏ, bị con bướm làm rối, bị tôi ngăn lại.

Đến nỗi trận hoả hoạn của ba mẹ cô chẳng qua cũng chỉ là cách che đậy thời gian thôi, ba mẹ cô, còn có Jack đã đến nơi họ muốn đến, cũng chính là Trái Đất mà cô đến lúc cô ngủ dậy kia, thời điểm khác với thời điểm trong ký ức của cô, vì thế giới đó xuất hiện sau khi thế giới này thay đổi, có một số khác biệt so với Trái Đất ban đầu."

"Nhưng còn ở giữa thì sao?

Đó là tôi sao?"

Vân Khởi nghĩ đến chuyện Alpha bạo lực đó là mình, liền cảm thấy có chút bực bội cùng ghê tởm, cô từ chối chấp nhận người đó chính là mình."

Không phải, 'cô ấy' là một phần của 'Vân Khởi'."

Bói toán sư duỗi lưng."

Cô không cảm thấy tò mò sao?

Cái thứ tồn tại trong đầu cô vẫn luôn thay đổi."

Vân Khởi nhìn bói toán sư, chờ đợi câu trả lời."

Ban đầu cô ở kiếp thứ hai vẫn rất hối hận, cho nên mới cùng tôi ở kiếp thứ hai làm một cuộc trao đổi nho nhỏ, sau đó đã điều chỉnh một số tình tiết của thế giới này, tất nhiên cũng phải trả giá, 'cô ấy' cũng có một số thay đổi.

Còn về những thay đổi này là gì thì cô có thể quay lại hỏi 'cô ấy', 'cô ấy' hắn là sắp tỉnh rồi, tôi cảm giác cuộc trao đổi đó sắp bắt đầu rồi."

"Cô không biết về cuộc trao đổi?"

"Làm sao tôi biết được tôi ở kiếp thứ hai nghĩ gì?

Bả còn tiện thể nhắn tôi lúc đầu gặp cô phải giữ hình tượng ít nói, cũng không biết bả nghĩ gì, hồi trước suýt làm tôi nghẹt thở."

---------------Editor: 100 vote mai up tiếp 🤣
 
[Bhtt | Abo] - [Edit] Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 109


"Được rồi, được rồi, tôi chỉ biết được nhiêu đó thôi.

Nếu muốn hỏi gì thêm thì về hỏi bản thân ở kiếp thứ hai của cô đi."

Bói toán sư vẫy vẫy tay, cắt ngang dòng suy nghĩ của Vân Khởi."

Cô ấy sẽ nói cho tôi biết sao?"

Trước đây Vân Khởi đã thử giao tiếp với hệ thống vô số lần, nhưng cuối cùng đều thất bại."

Cô phải hỏi 'cô ấy' lúc 'cô ấy' đang vui á, không phải cô đã nói cô cảm giác được có hai người sao, tìm người mà cô cảm thấy có thái độ tốt mà hỏi."

Bói toán sư rùng mình, cảm thấy nơi này có chút lạnh."

Vậy thì..."

"Bản thân tôi ở kiếp thứ hai, ở thế giới đó là ở nơi này, chúng ta cũng là hoàn thành giao dịch ở đây, cho nên cô sẽ cảm thấy quen thuộc với nơi này.

Còn cái mặt dây chuyền đó, hình như nó có liên quan đến giao dịch của chúng ta, bất quá tôi cũng không rõ lắm."

"Nhưng mà trong tình tiết tôi thấy, Lâm Thần cũng chưa chết."

Hơn nữa còn sống rất tốt, sống rất hạnh phúc."

Cái này tôi cũng không biết, bản thân tôi ở kiếp thứ hai không nói cho tôi những chuyện này, bả chỉ nói các người đã thực hiện một giao dịch, có hỏi là gì thì bả cũng không nói, tôi còn đang đợi cô hỏi ra rồi nói cho tôi biết đây."

Bói toán sư nói đến đây giọng điệu trở nên có chút kích động.Cô ấy cảm thấy cuộc đời mình nói không chừng cũng đã bị viết lại, chỉ là chính mình không biết, dù sao thì bản thân cô ấy ở kiếp trước và hiện tại khác nhau quá nhiều, cô cũng không thể tưởng tượng được cảnh mình một ngày không nói lời nào, nhưng bản thân cô ấy ở kiếp trước, ngoài việc bảo cô ấy làm việc thì cũng không nói thêm lời nào, dù cô ấy có cố gắng thu hút sự chú ý của đối phương, dụ đối phương nói chuyện nhưng bản thân cô ấy ở kiếp trước cũng như không tồn tại, không để ý đến cô ấy.Bất quá.... dù là như thế thì cô cũng đã rất hài lòng rồi.Cô đã sống rất lâu rất lâu rồi, ký ức thời thơ ấu cũng đã trở nên mờ nhạt, cô quên mất là từ khi nào mình biết mình có thể sống rất lâu, lâu hơn cả tưởng tượng của mình, nên cô mới vô thức tránh xa đám đông, mỗi ngày chỉ có thể tự nói chuyện với chính mình, giả vờ như có người ở bên cạnh, không biết từ khi nào, người này đã đến bên cạnh cô, dù không có cơ thể, sống trong đầu cô, nhưng lại khiến cô có cảm giác như mình cũng có bạn bè.Mỗi ngày cô đều nói chuyện phiếm với bản thân ở kiếp trước, cho dù người đó rất ít khi đáp lại, những lần giao tiếp hiếm hoi cũng chỉ là giọng điệu nhạt nhẽo.Cô biết người đó sẽ không hại mình, cho nên khi người đó bảo cô làm bói toán sư, đi nói với người khác một số chuyện, cô cũng sẽ làm theo dù không biết lý do."

Tôi?"

Vân Khởi hỏi rồi chợt nhận ra, bói toán sư hẳn là muốn cô đi hỏi bản thân ở kiếp trước, rồi nói lại cho cô ấy."

Được rồi, vậy sau này tôi tìm cô thế nào?"

"Tới đây là được rồi, tôi thích nơi này, cô ấy cũng thích."

Bói toán sư nhận ra lúc ở rừng Roth, bản thân ở kiếp trước của cô ấy sẽ nói nhiều hơn một chút, dù vẫn là trạng thái một ngày không nói quá hai câu.Bản thân ở kiếp trước của cô thích nơi này, vậy nên cô cũng thích.Người đó từng thỉnh thoảng nói với cô rằng tế đàn này là nhà của cô ấy, vậy nên cô cũng coi đây là nhà của mình, chỉ là đôi khi trời mưa thì sẽ hơi phiền, phải đi tìm những chiếc lá lớn để tránh mưa."

Bây giờ những vấn đề có thể giải quyết của cô thì tôi đã giải quyết xong rồi, cho nên vấn đề của tôi cô cũng phải giải quyết chứ?"

Vân Khởi nhận thấy ánh mắt của bói toán sư đang đặt trên người cô từ từ chuyển xuống chiếc đùi gà xám xịt nằm trên mặt đất.Gà Miêu Hoa tuy khó bắt, nhưng ở vùng ngoại vi rừng Roth vẫn có một số quán bán món này."

Để cảm ơn tôi có thể mời cô ăn cơm chiều được không?"

"Haiz, vậy tôi miễn cưỡng đồng ý vậy."

Bói toán sư giả vờ như không quan tâm nói, nhưng trong lòng thì lại đang hét chói tai cho bản thân ở kiếp trước nghe.Cô tin chắc người đó sống trong tâm trí mình, cho nên khi cô ăn món gì ngon, người đó cũng có thể cảm nhận được.......Trong bữa ăn Vân Khởi không có nhiều khẩu vị, cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện về nhà làm sao giao tiếp với 'sự tồn tại' trong đầu mình, nghĩ về hệ thống hiện tại rốt cuộc là ai, là Tiểu Tra dễ chịu hay vẫn là kẻ điên điên khùng khùng bạo lực điên cuồng kia.Còn có sự khác thường ở bia đá hôm nay, nếu không có bói toán sư đến, cô cảm thấy mình có khả năng sẽ không thể thoát ra được.Nỗi buồn to lớn đó, bây giờ nghĩ lại Vân Khởi vẫn còn sợ hãi, là vì cái chết của thỏ con sao?

Nhưng trong cốt truyện gốc Lâm Thần rõ ràng vẫn còn sống rất tốt, sống so với tất cả mọi người còn tốt hơn.Đối diện cô, bói toán sư vẫn đang ăn rất ngon lành.Người này gọi tất cả những món mà mình quan tâm trên thực đơn, chồng đĩa bên cạnh càng lúc càng cao, nhân viên phục vụ vẫn không ngừng mang món ăn mới đến."

Cô...."

"Sao vậy?

Cũng nghĩ tôi ăn nhiều hả?"

Bói toán sư nói trong khi vẫn không ngừng động tác."

Không phải, tôi có thể hỏi một chút không, hình như tôi không cảm nhận được khí tức phân hóa Alpha, Beta hay Omega từ cô, có phải dùng dược phẩm để ẩn giấu không?"

"Tôi là người mà."

"?"

"Tôi quên mất tại sao rồi, tôi không phân hóa, chỉ là một người bình bình thường thường thôi, giống như những người trong thế giới trước khi cô xuyên tới."

Bói toán sư uống một ngụm đồ uống bên cạnh, "Cô biết đấy, ai sống lâu quá cũng sẽ có loại phiền não này, trí nhớ không được tốt, những chuyện quá lâu trước đây cũng sẽ không nhớ nổi."

Bói toán sư không có nhiều hứng thú với những bí ẩn trên người mình, dù sao có biết hay không thì cô vẫn sống như vậy, cô cũng đã quen rồi, bây giờ cô chỉ hứng thú đến sự tồn tại trong đầu mình, muốn biết tại sao bản thân ở kiếp trước lại lạnh lùng như vậy, muốn biết giao dịch đó là gì.Trong lòng cô, cô và người kiếp trước của mình đã có thể xem như là hai người khác nhau, vì vậy người đó cũng có thể xem như là bạn của cô."

Lúc tôi tra cứu thông tin của cô, phát hiện ra cô sống lâu hơn tôi tưởng nhiều."

Vân Khởi không ngần ngại ở trước mặt đương sự nói mình tra cứu thông tin về họ."

Đúng vậy, tôi gần như quên mất mình đã sống bao lâu rồi, đúng là lâu hơn các cô một chút, nhưng tôi cũng không biết lý do tại sao."

"Cô không tò mò sao?"

Vân Khởi nhìn bói toán sư, cô nghĩ nếu mình bị như vậy thì nhất định mình sẽ tìm mọi cách để tìm ra câu trả lời."

Tại sao phải tò mò, điều đó có ảnh hưởng gì đến tôi hiện tại không?

Tôi có đang sống không vui vẻ sao?"

"Không được quên, chừng nào biết được nội dung giao dịch thì phải lại đây nói cho tôi biết, nếu có thể mang theo một hai con gà Miêu Hoa tới đây thì tôi cũng không ngại."

Bói toán sư nhấn mạnh, nếu không phải đang gặm cánh gà có lẽ sẽ nghiêm túc hơn."

Được rồi."......"

Tôi có thể hỏi tên của cô được không?"

Trước khi rời đi Vân Khởi hỏi, cô không thể cứ gọi người này là bói toán sư mãi được."

Tôi không có tên.

Mà hình như đã từng có, nhưng lâu quá không dùng nên cũng quên mất tiêu rồi."

Bói toán sư thờ ơ nói.Cô không quan tâm đến tên tuổi, lúc giao tiếp với người đó cô cũng không cần dùng đến thứ này.......Thỏ con hẳn là sẽ rất giận đi, Alpha ngồi trên tàu chột dạ nghĩ.Bất quá lần này tới đây, cũng xem như đã giải quyết được một tâm sự của cô.Alpha từng ở cùng Lâm Thần lúc còn nhỏ xác thật chính là cô, cho nên khi đối mặt với nguyên chủ, không đúng, bây giờ nên gọi là cô ấy của kiếp thứ hai của mình mới đúng.

Cho nên khi đối mặt với kiếp thứ hai của mình, cô cũng không cần cảm thấy thấp kém nữa.Người Lâm Thần thích chính là cô, mặc kệ là Lâm Thần khi còn nhỏ hay Lâm Thần của hiện tại, người mà nàng thích vẫn luôn là cô.Còn cô cũng vậy, người cô thích vẫn luôn là Lâm Thần.Cô bé mà lúc còn nhỏ cô luôn mơ thấy chắc chắn là Lâm Thần.Nếu dựa theo dòng thời gian mà bói toán sư nói, vậy thì kiếp đầu tiên của cô là ở Trái Đất, kiếp thứ hai cô đến thế giới này, sau đó 'cô' của kiếp thứ hai đã giao dịch với bói toán sư, thay đổi một số tình tiết, trở thành cô của kiếp thứ ba.Chỉ là có chút bực bội, tại sao cô lại là cùng một người với kẻ bạo hành đó?Vân Khởi không thể tưởng tượng được cảnh mình đánh thỏ con, cô thay bản thân mình vào trong cốt truyện, tưởng tượng những vết thương trên người thỏ con đều do mình gây ra, trong lòng liền bắt đầu đau nhói.【Chúng ta không phải là một người.】Hệ thống đột nhiên lên tiếng.'Ngươi vẫn luôn ở đó sao?' Vân Khởi có chút ngạc nhiên, còn có chút vui nữa, vốn dĩ cô đang lo nếu về nhà hỏi mà hệ thống không xuất hiện thì phải làm sao, bây giờ thì tốt rồi, hệ thống tự mình xuất hiện.【Vẫn luôn.】"Ngươi có thể giúp ta giải đáp một số chuyện không?

Ví dụ như mối quan hệ của chúng ta."

Mặc dù bói toán sư đã nói rồi nhưng Vân Khởi vẫn muốn nghe hệ thống nói lại một lần nữa.Có lẽ những gì hai người được biết vẫn có chút khác biệt.Lúc này, điện thoại reo lên, là Lâm Thần gọi.【Lần này có thể để ta nghe máy không?

Sau đó ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả những gì ngươi muốn biết.】'......'Vân Khởi có chút do dự, cô nhớ lại lần trước lúc ngủ thiếp đi thì liền đến một thế giới khác, bây giờ cô mà đồng ý có phải cũng có nghĩa là tự nguyện từ bỏ cơ thể này không?Điện thoại vẫn kiên trì reo, còn Vân Khởi và bản thân ở kiếp thứ hai cũng đang không ngừng giằng co.Hệ thống nói một câu rồi im lặng, để quyền lựa chọn hoàn toàn vào tay Vân Khởi.'Chỉ lần này thôi sao?'【Rất nhanh, hơn nữa ngươi cũng có thể ở bên cạnh nghe.】'Được rồi.' Vân Khởi nghĩ đến trước đây Tiểu Tra vì cô mà làm hết thảy, có lẽ cô nên tin tưởng nó, tin tưởng "bản thân" của mình."

Alo?

Sao chị nghe máy lâu quá vậy, chán em rồi hả?"

Giọng nói sống động của thỏ con từ đầu dây bên kia truyền đến, Vân Khởi như có thể cảm nhận được đối phương đang giận.Lúc này cô như biến thành hệ thống, đứng bên cạnh nghe."

Thỏ con."

'Vân Khởi' chậm rãi thốt ra hai chữ, âm thanh thấp thấp, giống như được gặp lại sau một thời gian dài."

Sao vậy, có chuyện gì hả?

Sao em cảm thấy chị không vui vậy?"

"Nhớ em."

"Nhớ vậy mà chị còn muốn ra ngoài?

Một hai phải đòi ra ngoài."

Mặc dù đang oán giận nhưng giọng điệu của Lâm Thần lại tốt hơn nhiều."

Lần sau chị sẽ không chạy lung tung nữa, nếu sau này chị bắt nạt em, em cứ mang thỏ nhỏ tới đánh chị, chị khẳng định sẽ không phản kháng."

'?' Vân Khởi vừa định bày tỏ ý kiến thì phát hiện mình đã trở lại cơ thể.【Những gì muốn nói ta đã nói xong, trả lại cơ thể cho ngươi.】"Chị bị sao vậy, cảm giác chị lạ lạ sao á."

Lâm Thần ở đầu dây bên kia hỏi."

Còn không phải là do nhớ thỏ con quá sao?"

Lâm Thần nghe thấy giọng Vân Khởi trở lại bình thường, liền nghĩ rằng lúc nãy chỉ là ảo giác của mình."

Biết ngay là nói lời ngọt ngào để dỗ em...."......Khi Vân Khởi nói chuyện với Lâm Thần, hệ thống liền ở bên cạnh nghe, một câu cũng không chen vào.'Ngươi có thể tiếp tục.' Sau khi kết thúc cuộc gọi, Vân Khởi nói với hệ thống.'Tại sao lại nói chúng ta không phải là cùng một người, còn có cái người ở giữa kia nữa.'【Lúc đó ta làm một số giao dịch với bói toán sư, lúc đó cô ấy xác thật là một bói toán sư, so với kiếp này có chút khác biệt.】【Ta cũng không biết ta sẽ trở thành như bây giờ.】'???'【Lúc đó ta hy vọng có thể thay đổi kết cục phải chết của Lâm Thần, thay đổi mối quan hệ của chúng ta, cũng hy vọng có thể mang lại kết cục tốt cho cha mẹ.】'Tại sao thỏ con lại chết?' Vân Khởi hỏi. 【Ngươi không cần biết, cũng sẽ không xảy ra nữa.】【Chỉ là quá trình có chút sự cố nhỏ, ngươi cũng đã thấy trong cốt truyện, chuyện của mẹ và Jack.】'Biết.'【Ngay từ đầu cha đã biết rồi, mà ta và ngươi cũng không phải là con của cha.】 '!!!'【Jack mới là cha của chúng ta, mẹ của Jack là con riêng của hoàng thất, mang dòng máu hoàng gia vì vậy chúng ta lớn lên mới có chút giống cha.】Âm thanh của hệ thống bắt đầu trở nên có chút mất bình tĩnh. 【Mẹ và Jack đã yêu nhau từ lâu, còn cha thì thích người trong sách, không thể yêu người khác được nữa, dưới áp lực của người lớn cha đã làm giao dịch với mẹ, cưới mẹ, ngầm cho phép mối quan hệ của mẹ và Jack, nhưng lúc đó ta không biết, cho nên đã làm một hành động sai lầm.】'Ta giết Jack?'【Là ta, ngươi không có, lúc ngươi chuẩn bị giết thì bị bói toán sư ngăn lại, người ngươi thấy trong ký ức là ta.

Sau đó mẹ hiểu lầm là cha làm mới cùng cha đi ra ngoài du lịch, ta lén chạy theo trốn trong vali, đang trên đường đi bị hai người phát hiện, mẹ muốn gửi ta về nhưng cha nghĩ cả gia đình cùng đi chơi mới vui cho nên từ chối yêu cầu của mẹ.】Vân Khởi cảm thấy hình như mình có thể đoán được những gì sẽ xảy ra tiếp theo.【Ta trơ mắt... trơ mắt nhìn mẹ, cùng sự giúp đỡ của một người hầu thích Jack, thiêu chết cha ta.

Mẹ đuổi ta ra ngoài rồi đốt cháy biệt thự, cũng thiêu chết chính mình.】【Sau khi tỉnh dậy ta nói với mọi người ta bị mất trí nhớ, nhưng ta vẫn biết tất cả.

Ta biết mẹ đã phản bội cha, biết mẹ đã giết cha.

Cho nên ta hận mẹ, hận tất cả những gì liên quan đến mẹ, hận bạn tốt của mẹ, hận con gái của người bạn tốt đó.】Vân Khởi biết 'con gái của người bạn tốt đó' chính là Lâm Thần.【Ta cũng không biết lúc đó ta bị gì, trở nên càng ngày càng nóng nảy, càng ngày càng nóng nảy, còn những chuyện xảy ra sau đó ngươi cũng đã biết rồi.】'Còn ta thì sao?'【Khi bói toán sư đến ngăn cản ngươi đã xảy ra một số sự cố, cho nên ngươi mới bị đưa trở lại một thời điểm nào đó trong thế giới ban đầu, cùng lúc đó còn có Jack, Jack cũng bị đưa đi chung với ngươi, vì vậy ngươi mới nghĩ rằng bản thân vẫn luôn ở trong thế giới kia.

Ta.... nửa kia của ta đã chiếm lấy cơ thể trước.】'Nửa kia?

Ý ngươi là nguyên chủ sao?

Nếu các ngươi đều đã biết sự thật vậy tại sao vẫn đối xử như vậy với thỏ con?'【Cô ta thỉnh thoảng sẽ không nhớ rõ.

Lúc cô ta chiếm lấy cơ thể thì đã bị mất đi ký ức về sự thật, cô ta chỉ cho rằng mình đã trọng sinh, nghĩ rằng có thể ngăn mẹ giết cha.

Về phần cha mẹ, bởi vì ta đã cùng họ làm một giao dịch, sau khi hỏi ý kiến của họ thì đã đưa họ đến thế giới của ngươi, tức là Trái Đất để mẹ tìm Jack, để cha đi tìm người trong sách lịch sử kia.】'Trong trí nhớ của ta, cha mẹ cũng không thích ra.'【Đó là yêu cầu của nhân vật.】【Cha mẹ ở kiếp đầu tiên chính là như trong ký ức của ngươi, sau khi họ đến thế giới đó họ cũng phải hành động theo nhân vật của mình.

Thế giới đó không phải là Trái Đất thực sự, một chút khác biệt nhỏ cũng có thể làm nó sụp đổ.

Do giao dịch cho nên thế giới hiện tại này và Trái Đất đều dựa trên nền tảng của kiếp đầu tiên và kiếp thứ hai.】【Thật ra cha mẹ vẫn luôn âm thầm quan tâm đến ngươi, quan tâm đến sự trưởng thành của ngươi, Jack cũng vậy.】Vân Khởi nhớ lại người yêu của mẹ, trong ký ức vẫn luôn rất tốt với mình, người đó hẳn là Jack.【Có đôi khi ta sẽ từ trong cơ thể tỉnh dậy, đi tìm bói toán sư để hỏi, cô ấy đã thử rất nhiều cách mới có thể kéo ngươi trở lại.】'Nếu mục đích của ngươi là tốt cho Lâm Thần vậy sao không để bói toán sư chuyển nửa kia đi đi?' Vân Khởi để tay lên ngực tự hỏi, nếu là cô, cô cũng không muốn đẩy thỏ con cho một người khác, dù người đó - trên một phương diện nào đó - cũng chính là cô.Hệ thống rõ ràng có thể tự đối xử tốt với Lâm Thần, tại sao lại gọi cô đến đây.Đột nhiên Vân Khởi nhớ đến ngày đầu tiên đến đây, bói toán sư đã nói cái gì mà phải phải trả giá, có người đã trả cái giá đó thay cô, cái giá đó là gì?【

Sau này cô ta tỉnh lại, có tất cả ký ức nhưng cô ta ghen ghét mối quan hệ giữa Lâm Thần và ngươi, luôn muốn chiếm đoạt cơ thể của ngươi.】Hệ thống không trả lời câu hỏi mà đổi chủ đề, Vân Khởi cũng không tiếp tục hỏi.【Có thể cô ta chính là ta đi, là phần không cam lòng của ta.】Hệ thống tự giễu một tiếng.'Vậy thì...'【Ta có chút mệt rồi, đợi về sau sẽ nói tiếp.】Hệ thống bây giờ đang ở trạng thái này mà cũng có thể mệt sao?

Vân Khởi có chút nghi ngờ, nhưng lại im lặng, lâu như vậy cô cũng mệt rồi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back