Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt - Abo - Ai] Sau Khi Thành Vợ Hờ Tra A Của Nữ Chính

[Bhtt - Abo - Ai] Sau Khi Thành Vợ Hờ Tra A Của Nữ Chính
Chương 122 - PN: Như Như x Dung Từ (11)


"Như Như, đánh dấu tôi đi..."

Sau nụ hôn, Dung Từ khàn giọng nói, đôi tay níu chặt lấy áo của Ôn Duy Nhu, như đang bám víu vào một tấm ván cứu sinh.Ôn Duy Nhu ngẩn người, vẫn đắm chìm trong sự mê hoặc của nụ hôn vừa rồi.

Đây là lần đầu tiên cô được hôn.Đôi môi mềm mại, mang theo hương vị ngọt ngào của trà thiên tu, từng đợt dư vị kéo dài bất tận, tựa như đang thưởng thức buổi trà chiều hảo hạng nhất.Cô vẫn còn muốn hôn thêm, nhưng khi nghe tiếng nói của Dung Từ, tim cô đột ngột thắt lại.Chỉ với một nụ hôn thôi, cô đã cảm thấy mãn nguyện và hạnh phúc.

Nhưng...

đánh dấu sao?"

Dung Từ, đánh dấu...

đánh dấu thế nào?

Ở đâu?

Tuyến pheromone của chị ở đâu?"

Ôn Duy Nhu ngơ ngác hỏi, cảm thấy đầu óc mình như ngừng hoạt động.

Cô chưa từng phát hiện tuyến pheromone của Dung Từ ở đâu, nên không khỏi bối rối.Nhưng trên người Dung Từ, mùi pheromone omega càng lúc càng nồng đậm."

Ở... chỗ của omega..."

Dung Từ khẽ thì thầm, giọng nói tựa như lời thì thầm bên tai.Khuôn mặt cô thoáng đỏ lên, nhưng hôm nay, cô thực sự muốn được Ôn Duy Nhu đánh dấu.Nơi vốn dĩ chỉ trong kỳ đặc biệt của omega mới tiết ra một ít pheromone, giờ đây lại không ngừng tỏa ra.Có lẽ vì tuyến ở cổ không còn, nên toàn bộ pheromone đều được phát ra từ chỗ này."..."

Ôn Duy Nhu nghe Dung Từ nói, đầu óc như trống rỗng trong thoáng chốc.Thời gian còn lại, cô chỉ có thể dựa vào bản năng.Trong không gian, hương vị ngọt ngào của sữa lắc dâu tây pha rượu và trà thiên tu hòa quyện, ngày càng đậm, tràn ngập khắp phòng.Hương dâu tây ngọt thanh, sữa lắc thơm mịn, rượu ngọt ngào mê hoặc, tựa như một chiến binh khoác chiếc váy công chúa: vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, mang sức mạnh vô hạn để chinh phục mọi điều.Trong khi đó, trà thiên tu với vị đắng làm nền, dư vị ngọt hậu nồng đậm, dịu dàng mà sâu lắng, giống như một tiên nữ thanh nhàn giữa núi rừng, cuối cùng không thể chống lại cuộc tấn công mạnh mẽ của chiến binh váy công chúa, đành rơi xuống cõi trần.Không rõ bao lâu đã trôi qua, Ôn Duy Nhu ôm Dung Từ vào phòng tắm, xả đầy nước ấm trong bồn rồi bế cô ngâm vào đó, nhẹ nhàng tắm rửa.Đầu của Dung Từ gục trên vai Ôn Duy Nhu, cơ thể mềm mại không chút phòng bị tựa vào người cô.Dung Từ với dáng người mảnh mai, làn da mềm mại, mọi nơi trên cơ thể đều đã được Ôn Duy Nhu hôn qua.Nhìn làn da trắng mịn của Dung Từ ửng lên những đóa hải đường đỏ, ánh mắt vốn trong trẻo của Ôn Duy Nhu lại một lần nữa phủ đầy cảm xúc mãnh liệt.Chỉ cần nghe hơi thở và cảm nhận mùi hương pheromone đậm đặc tỏa ra từ Ôn Duy Nhu, Dung Từ đã hiểu."

Như Như, em hết sức rồi à?

Vậy là không được sao?"

Dung Từ ghé sát tai Ôn Duy Nhu thì thầm, khẽ cắn nhẹ vào dái tai cô.Hơi thở của Ôn Duy Nhu chợt ngắt quãng, liền bế bổng Dung Từ khỏi lòng mình.Nước trong bồn tắm sóng sánh tràn ra ngoài, từng lớp từng lớp.Dù đôi mắt đã sắp không mở nổi, cơ thể mệt mỏi như chỉ chực chìm vào giấc ngủ, nhưng khi nhìn ánh mắt đắm đuối của Ôn Duy Nhu, Dung Từ cảm thấy một niềm vui sướng chưa từng có.

Sự si mê ấy là do cô mang đến, cảm xúc mãnh liệt ấy là vì cô.

Cảm giác này khiến Dung Từ yên lòng hơn bao giờ hết.Đến khi không thể gắng gượng thêm, Dung Từ cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ say.Ôn Duy Nhu nhẹ nhàng lau dọn cả hai rồi nằm xuống cạnh Dung Từ, vòng tay ôm lấy cô.Lúc này, căn phòng đã được cô sử dụng máy lọc không khí để làm sạch hoàn toàn.Pheromone của Ôn Duy Nhu đã được thu lại, còn Dung Từ cũng không còn phát ra mùi hương của mình nữa.Không gian trở nên yên tĩnh và hài hòa.Nhớ lại mọi chuyện vừa xảy ra, Ôn Duy Nhu cảm thấy mặt mình nóng bừng.Dung Từ trước mắt cô khác hẳn bình thường, vẻ đẹp ấy như chạm đến sâu thẳm trái tim cô.Trước đây, Dung Từ luôn mang dáng vẻ lý trí, lạnh nhạt, dường như chẳng có hứng thú với điều gì.Ôn Duy Nhu cũng vì vậy mà chỉ dám từ từ thăm dò, từng chút từng chút một tiến gần đến cô ấy.Cô không ngờ rằng, Dung Từ lại có thể bộc lộ những cảm xúc mãnh liệt như vậy.Ôm người trong lòng, những ký ức trong quá khứ và hiện tại hòa trộn, ánh mắt Ôn Duy Nhu dần thay đổi.Vội vã đánh dấu cô ấy, thậm chí còn chưa kịp chậm rãi cảm nhận hương vị của tình yêu, mà đã bước đến hành động thân mật nhất.Dù vậy, Ôn Duy Nhu không hề hối hận.

Nhưng sau những cảm xúc bốc đồng vừa rồi, cô lại bắt đầu lo lắng: Làm thế nào để giải thích với gia đình đây?Hiện tại, tình huống này dường như hoàn toàn trái ngược với những lời căn dặn của Tần Tiện."

Tuyệt đối đừng làm bạn với người nhà họ Dung, cố gắng giữ khoảng cách."

Lời này từ mấy năm trước, Ôn Duy Nhu đã phá vỡ rồi."

Phải tôn trọng omega, nếu có bạn mà con có cảm tình, hãy đưa về cho mẹ gặp mặt.

Trước hôn nhân đừng làm bậy.

Hãy tìm hiểu nhau một thời gian, muốn làm gì thì cưới xong hãy làm."

Những nguyên tắc Tần Tiện nhắc đi nhắc lại, cô cũng chẳng làm theo được.Nếu gia đình không đồng ý thì sao đây?Tần Tiện vẫn luôn có thành kiến với nhà họ Dung.Ngay cả việc lén lút làm bạn với Dung Từ, Ôn Duy Nhu còn không dám để Tần Tiện biết, huống chi là bây giờ...Ôn Duy Nhu khẽ nhíu mày, nhưng ánh mắt cô dần trở nên kiên định.Dù thế nào đi nữa, dù có khó khăn đến đâu, cô muốn có Dung Từ, cũng muốn gia đình mình, và quan trọng hơn là muốn họ có thể hòa hợp, trở thành một gia đình.Với suy nghĩ đó trong lòng, Ôn Duy Nhu cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, hơn mười giờ, Dung Từ bị đánh thức bởi một tiếng thì thầm bên tai.Cô mở mắt ra, liền nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.Ngay khi Dung Từ vừa tỉnh dậy, nụ cười ngọt ngào hiện trên gương mặt của Ôn Duy Nhu.Một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống trán của Dung Từ."

Ngủ đủ chưa?

Có đói không?"

Ôn Duy Nhu hỏi, giọng dịu dàng.Dung Từ khẽ nhắm mắt lại, cảm giác như đang mơ.

Cô đưa tay ra chạm thử, và ngay lập tức bị Ôn Duy Nhu ôm lấy, kéo ra khỏi chăn."

Nếu chị không có sức, để em giúp chị rửa mặt nhé," Ôn Duy Nhu thì thầm."

Như Như, em lặp lại lời em nói trước đó đi, để chị biết đây không phải là mơ," Dung Từ khẽ nói, giọng hơi run."

Chị chắc chứ?"

Ôn Duy Nhu cúi đầu, hỏi lại."

Chắc chắn."

Dung Từ gật đầu."

Dung Từ, sau này làm em bé ngoan của em nhé?

Để em yêu chị, nuông chiều chị...

Bé con, bảo bối của em..."

Ôn Duy Nhu mỉm cười, ghé sát tai Dung Từ thì thầm.

Những lời này chỉ là một trong những câu cô đã nói."

Không phải cái đó!"

Dung Từ mở mắt, thấy Ôn Duy Nhu đang nhìn cô, đôi mắt cong cong, đầy ý cười.Ánh mắt chạm nhau, Dung Từ cảm thấy đứa trẻ này dường như đã thay đổi.Vẫn ngoan ngoãn, ngọt ngào, nhưng còn có thêm gì đó...Cách Ôn Duy Nhu nhìn cô, vẫn sáng trong như trước, nhưng giờ đây lại mang theo sự cưng chiều, và cả một chút chiếm hữu.Cô cảm thấy mình như được nâng niu trong lòng bàn tay, trở thành bảo vật mà Ôn Duy Nhu trân trọng nhất.Rõ ràng, ban đầu cô mới là người muốn chiếm hữu Ôn Duy Nhu.

Nhưng không ngờ, cuối cùng người bị chiếm hữu lại chính là cô.Nhớ đến dáng vẻ mạnh mẽ của Ôn Duy Nhu đêm qua, Dung Từ bất giác nhắm mắt lại, khuôn mặt hơi ửng đỏ."

Em thích chị.

Em thích mọi thứ thuộc về chị.

Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, không bao giờ chia xa!"

Ôn Duy Nhu chạm trán mình vào trán Dung Từ, nghiêm túc nói.Dù Dung Từ không nói ra, nhưng trong những khoảnh khắc gần gũi đó, Ôn Duy Nhu cảm nhận được rằng Dung Từ dường như luôn thiếu cảm giác an toàn.Rõ ràng cô rất mệt, nhưng vẫn cứ...Mà lỗi cũng là do cô.

Cô không đủ kiềm chế, hết lần này đến lần khác bị Dung Từ cuốn hút.Trong giọng nói nhẹ nhàng của Ôn Duy Nhu, tâm trạng trôi nổi của Dung Từ cuối cùng cũng trở nên yên ổn."

Em đưa chị đi rửa mặt nhé.

Đói đến mức bụng sắp xẹp lép rồi đây này..."

Ôn Duy Nhu cười khẽ, đặt tay lên bụng Dung Từ."

Như Như, đừng như vậy.

Chị không phải một omega bình thường, cũng không yếu đuối đến mức em phải coi chị như đồ dễ vỡ đâu.

Chị có thể tự làm được."

Dung Từ vẫn đang nằm trong vòng tay của Ôn Duy Nhu, cảm giác thật kỳ lạ và có chút không thoải mái.Trước đây, mối quan hệ giữa hai người giống như bạn bè, đồng đội.

Nhưng bây giờ, thái độ của Ôn Duy Nhu với cô đã thay đổi rất nhiều.Dung Từ dù rất mệt, nhưng không đến mức phải có người giúp rửa mặt.

Cô cũng chẳng phải kiểu tiểu thư yếu đuối không chịu được khổ."

Em biết chị có thể tự làm, em biết chị là người kiên cường nhất.

Nhưng mà... em chỉ muốn ôm chị, giúp chị làm mọi thứ thôi.

Dung Từ, chị để em làm nhé?

Nếu chị có sức, chị cũng có thể làm điều này cho em mà.

Em sẽ rất vui đấy."

Ôn Duy Nhu nhẹ giọng, mang theo chút nũng nịu."

Được, để em giúp lần này thôi."

Dung Từ liếc nhìn Ôn Duy Nhu, khẽ nói.Hậu quả của việc ít vận động là sau một đêm vận động quá sức, cơ thể tích tụ axit lactic, chỗ nào cũng đau nhức, thậm chí vùng xương sườn chỉ cần cử động nhẹ cũng thấy đau.Dung Từ hoàn toàn có thể chịu đựng những điều này, nhưng lại có một người không muốn cô phải chịu đựng.Ôn Duy Nhu vui vẻ ôm Dung Từ vào phòng tắm, giúp cô rửa mặt, rồi đưa cô đi ăn sáng.

Thỉnh thoảng, cô lại không kìm được mà hôn nhẹ lên má hoặc trán Dung Từ.Việc chăm sóc người khác vốn dĩ là một công việc, nhưng với Ôn Duy Nhu, lại mang đến cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc.Sau một đêm tâm sự và gần gũi, mối quan hệ giữa hai người càng thêm khăng khít.Dung Từ cảm nhận được ánh mắt của Ôn Duy Nhu luôn dõi theo mình, ánh mắt tràn đầy niềm vui và sự mãn nguyện.Mỗi hành động, mỗi ánh nhìn của cô đều khiến Ôn Duy Nhu thay đổi nhịp thở.

Chỉ cần một cái chạm nhẹ cũng làm ánh mắt cô ấy trở nên đắm say.Cảm giác này, đối với Dung Từ, thực sự rất kỳ diệu.Hôm qua, Dung Từ còn chìm trong cảm giác tự hủy hoại bản thân, thậm chí lòng đầy bóng tối, nảy sinh ý muốn chống lại tất cả để giữ lấy Ôn Duy Nhu cho riêng mình.

Vậy mà hôm nay, mọi thứ lại tự nhiên thành hiện thực, là Ôn Duy Nhu chủ động đến bên cô.Tất cả những điều cô lo lắng, sợ hãi—bị ghét bỏ, bị từ chối—đều không xảy ra.

Ngược lại, mọi thứ đều khiến cô cảm thấy hạnh phúc đến khó tin.Sau bữa sáng, khi bụng đã thoải mái hơn, Dung Từ lại đùa giỡn với Ôn Duy Nhu.

Thông qua những hành động nhỏ, thông điệp từ thông tin tố của hai người lại một lần nữa tràn ngập căn phòng."

Em sẽ bị thương mất...

Em không thể dùng thuốc ức chế, để chị dùng!"

Ôn Duy Nhu ôm lấy Dung Từ, trách móc bản thân vì sự thiếu kiềm chế."

Ngốc quá, em biết chị cũng không thể dùng thuốc ức chế mà.

Em bảo chị phải làm sao đây?

Không sao đâu, chị chịu được."

Dung Từ khẽ mỉm cười, đưa tay kéo Ôn Duy Nhu lại gần.Ôn Duy Nhu cuối cùng vẫn không thể kiềm chế nổi.Chỉ là sau khi chuyện kết thúc, cô lập tức dùng thuốc ức chế mạnh cho bản thân.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, Dung Từ thực sự sẽ không chịu nổi."

Em không thích sao?"

Dung Từ nhìn Ôn Duy Nhu, thấp giọng hỏi, ánh mắt mang theo chút lo lắng."

Không, không phải!

Em thích, rất thích là đằng khác.

Nhưng mà không thể để chị bị thương được.

Đừng buồn mà, sau này em sẽ dẫn chị đi rèn luyện sức khỏe, rồi chuẩn bị thêm một số thuốc đặc hiệu.

Lúc đó chị muốn bao lâu cũng được..."

Ôn Duy Nhu ôm lấy Dung Từ, khẽ thì thầm.Dung Từ bật cười khẽ, đưa tay vuốt ve gương mặt cô."

Dung Từ, em đưa chị về nhà được không?

Em muốn dẫn chị về gặp người nhà của em."

Ôn Duy Nhu nhìn Dung Từ, ánh mắt chân thành và mong chờ."

Như Như, chờ đến khi đại hội cổ đông của Dung thị kết thúc rồi tính, được không?"

Dung Từ khựng lại, nhẹ nhàng nói."

Em chỉ muốn giúp chị thôi...

Em không muốn chị cứ vất vả như vậy mãi.

Em sẽ thuyết phục gia đình chấp nhận chị, cùng giúp đỡ chị..."

Ôn Duy Nhu ôm chặt lấy Dung Từ, ánh mắt đầy kiên định."

Chị biết rồi.

Em không cần vì chuyện hôm qua mà thay đổi thái độ với chị đâu," Dung Từ chậm rãi nói.

"Những việc chị có thể tự làm, chị không muốn kéo gia đình em vào.

Hơn nữa, gia đình em vốn dĩ không có ấn tượng tốt về chị, cũng như về Dung thị.

Nếu vì chuyện đánh dấu mà em cầu cứu gia đình giúp chị, em nghĩ họ sẽ nhìn chị thế nào?

Chờ chị giải quyết xong mọi việc trong tay đã, được không?

Đừng chỉ vì biết chị là omega mà cho rằng chị không đủ sức, cần em nhờ gia đình em giúp chị.

Nếu thật sự như vậy, thì những năm qua em lén lút làm bạn với chị là vì cái gì đây?"

Nghe Dung Từ nói, Ôn Duy Nhu nhất thời không biết trả lời thế nào.Dung Từ từ trước đến nay luôn là người mà cô kính trọng.

Dung Từ tỏa sáng rực rỡ, khiến cô cảm thấy bản thân còn kém xa.

Nhưng vì quan hệ của hai người ngày càng sâu sắc, cô khó tránh khỏi những thay đổi trong cách đối xử với Dung Từ."

Như Như, em là người bạn tốt nhất và cũng là duy nhất của chị.

Em phải hiểu chị," Dung Từ vuốt nhẹ mái tóc Ôn Duy Nhu, nhẹ nhàng nói.

"Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa.

Em không có việc gì cần bận rộn sao?"

Dù Ôn Duy Nhu trưởng thành hơn tuổi, nhưng dù sao cô cũng chỉ là một đứa trẻ vừa phân hóa, mới hơn mười tám tuổi.Dung Từ trong lòng vẫn có chút lo lắng.

Nếu Tần Tiện biết chuyện này, e rằng cơn giận sẽ trút hết lên đầu cô.Cô không muốn Ôn Duy Nhu vì cô mà xảy ra mâu thuẫn với gia đình, càng không muốn gia đình Ôn Duy Nhu có thêm ác cảm với cô."

Được rồi, em không nhờ gia đình giúp chị, nhưng chị phải để em giúp chị!"

Ôn Duy Nhu cọ cọ vào tay Dung Từ, đôi mắt chớp chớp nhìn cô đầy đáng yêu."

Ừ.

Vậy giúp chị mang điện thoại và máy tính qua đây.

Hôm nay còn vài việc phải xử lý, chị đã chậm trễ rồi," Dung Từ vỗ nhẹ lên má Ôn Duy Nhu, cười nói.Ôn Duy Nhu nhanh nhẹn chạy đi lấy đồ, còn Dung Từ thì ở trong phòng thay quần áo.Khi Ôn Duy Nhu mang đồ tới, cả hai ngồi xuống cùng nhau xử lý công việc.Ôn Duy Nhu trước đây đều tập trung vào Dung Từ, không chú ý đến điện thoại của mình.

Khi cô mở điện thoại lên, thấy có mấy chục cuộc gọi nhỡ, vội vàng gọi lại.Cô gọi cho Nilo để thảo luận lại một chút, rồi mới dám gọi cho Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển.Tần Tiện, ở xa bên kia đại dương, suýt thì lo lắng đến phát điên.Ôn Duy Nhu đã mất liên lạc suốt một ngày rưỡi, không về lại nơi mà cô ấy đã sắp xếp.Khi hỏi Nilo, chỉ nghe nói Ôn Duy Nhu đang bận, mà người thì không thấy đâu.Tần Tiện đã mua vé máy bay rồi, nhưng Ôn Duy Nhu mới gọi lại."

Mẹ, con chỉ là uống một chút rượu, sau đó hơi say và ngủ suốt thôi, không dám để Nilo nói cho mẹ biết," Ôn Duy Nhu nói dối một cách bình thản."

Con này, ở ngoài phải cẩn thận chút, sao lại uống rượu?

Với khả năng và gu rượu của con, sau này đừng thử nữa," Tần Tiện bên kia điện thoại nói.Ôn Duy Nhu vội vàng cam đoan.Trong khi đó, Dung Từ đang xem email, liếc nhìn Ôn Duy Nhu đang nói dối, khóe miệng khẽ mỉm cười.Sau khi Ôn Duy Nhu đảm bảo với Tần Tiện xong, cô lại nói vài câu với Ôn Thanh Uyển rồi cúp máy.Cùng lúc đó, Tần Tiện cũng cúp điện thoại, bên cạnh là chiếc vali và vé máy bay."

Vẫn đi à?"

Ôn Thanh Uyển nhìn Tần Tiện hỏi."

Vẫn phải đi một chuyến.

Cảm giác con bé đang giấu chúng ta chuyện gì đó, mà chuyện này không phải nhỏ.

Uống rượu mà Nilo không dám video call?

Không có hình ảnh, toàn là lý do.

Con bé này chẳng lẽ đã làm gì không muốn chúng ta biết ở ngoài?

Sau khi trở thành alpha, tác dụng của hormone và thông tin tố, dù có em có dạy cách kiểm soát thông tin tố, nhưng có quá nhiều cám dỗ và bẫy.

Nếu không cẩn thận, thì..."

Tần Tiện nói, càng nói càng cau mày."

Không thể tin tưởng cô ấy một lần à?"

Ôn Thanh Uyển nhìn Tần Tiện với vẻ mặt lo lắng của một người mẹ, nhẹ nhàng gật đầu."

Phòng khi có chuyện gì xảy ra, em chỉ đi xem một chút thôi, không quá đáng đâu, em sẽ không can thiệp nữa.

Chị đi với em không?"

Tần Tiện nắm lấy tay Ôn Thanh Uyển nói."

Giờ thì Như Như không sao, không cần phải vội vã như vậy.

Nếu em muốn đi với chị, thì phải đợi chị xong công việc đã," Ôn Thanh Uyển đáp.Tần Tiện liên tục gật đầu, nghĩ đến việc có thể vừa đi xem Ôn Duy Nhu, vừa đi du lịch cùng vợ, tâm trạng cũng vui vẻ lên rất nhiều.
 
[Bhtt - Abo - Ai] Sau Khi Thành Vợ Hờ Tra A Của Nữ Chính
Chương 123 - PN: Như Như x Dung Từ (12)


Ôn Duy Nhu thực sự không nỡ rời khỏi Dung Từ, nhưng cô phải đi công ty và chỗ ở do Tần Tiện sắp xếp, còn rất nhiều việc phải xử lý, chỉ có thể luyến tiếc chia tay.Dung Từ nhận ra, đứa trẻ này càng ngày càng quấn quýt, cũng càng ngọt ngào hơn."

Em sẽ đến tối, có chuyện gì chị gọi điện cho em, em nhất định sẽ nghe ngay...

Chị đừng làm mình mệt quá, chú ý nghỉ ngơi..."

Ôn Duy Nhu ôm Dung Từ không chịu buông tay ở cửa.Đứa trẻ vốn là cao thủ làm nũng, ngay cả giọng nói cũng trở nên ngọt ngào, những lời chia tay như nói không hết."

Chị biết rồi, đi đi, nói thêm nữa là chiều nay cũng sắp hết giờ làm rồi."

Dung Từ nói khẽ, vỗ vỗ lưng Ôn Duy Nhu.Ôn Duy Nhu nói thêm vài câu rồi mới lưu luyến rời đi.Khi Ôn Duy Nhu đi rồi, nguồn nhiệt rời khỏi, trong phòng điều hòa, Dung Từ cảm thấy một luồng lạnh lẽo, tìm một chiếc chăn mỏng khoác lên người, nhìn xung quanh trống vắng, chỉ còn lại âm thanh trầm đục của điều hòa, cô ngẩn người, bỗng nhiên cảm thấy có chút không quen.Khi tiễn đứa trẻ đi, cô không cảm nhận được gì.Lúc này, thứ gọi là nhớ nhung lan tỏa trong lòng.Một lúc sau, điện thoại reo lên, Dung Từ nhìn thấy là Ôn Duy Nhu gọi đến."

Em đã xuống dưới, lên xe rồi... mới đi thôi, đã nhớ chị rồi, em muốn lên lại lầu..."

Giọng Ôn Duy Nhu vang lên."

Trẻ con, ngoan nhé."

Dung Từ cười nói, khóe miệng cong lên.Cô có thể tưởng tượng ra bộ dạng của đứa trẻ bên kia điện thoại, muốn đưa tay xoa đầu cô ấy."

Chị gửi cho em một bức ảnh được không?

Em vẫn chưa có ảnh của chị, em lén giấu không cho người khác thấy.

Được không?"

Ôn Duy Nhu chu môi nói."

Được, cúp máy rồi chị sẽ gửi cho em."

Dung Từ nói.Lảm nhảm vài câu nữa, điện thoại tắt.Dung Từ mở camera lên nhìn vào màn hình, thấy mình trong bộ đồ tắm, trên cổ còn vài vết đỏ...Chụp ảnh tự sướng có chút không thích hợp.Dung Từ định đi thay đồ, nhưng tiếng thông báo tin nhắn vang lên, là bức ảnh của Ôn Duy Nhu gửi tới, một bức ảnh với biểu cảm vừa đáng thương vừa tủi thân.Dung Từ dừng lại một chút, không thay đồ nữa, thậm chí còn kéo mở cổ áo, lộ ra xương quai xanh, đứa trẻ hình như rất thích cổ của cô.Cô điều chỉnh lại góc máy, chụp một bức rồi gửi cho Ôn Duy Nhu.Ở phía bên kia, Ôn Duy Nhu ngồi ở ghế sau xe, từ xa nhìn qua cửa sổ phòng của Dung Từ, khi tiếng thông báo tin nhắn vang lên, cô mở điện thoại ra, suýt chút nữa đã nhảy khỏi xe.Trong điện thoại là bức ảnh tĩnh của Dung Từ, góc chụp từ trên xuống, ánh sáng hơi tối, Dung Từ không biểu lộ cảm xúc, nhìn có vẻ đoan trang lạnh lùng, nhưng mái tóc hơi rối, đôi môi đỏ tươi, cổ và xương quai xanh dài thon...Ôn Duy Nhu cảm thấy như mình sắp chết đến nơi.Muốn ngay lập tức chạy lên ôm chặt Dung Từ."

Ngốc, nhớ chị thì nhìn một chút.

Đừng để người khác thấy."

Dường như hiểu được suy nghĩ của Ôn Duy Nhu, tin nhắn của Dung Từ gửi đến.Ôn Duy Nhu nhìn ra ngoài, đã không còn nhìn thấy tòa nhà của Dung Từ nữa.Còn vài giờ nữa thật sự rất khó chịu.Người lái xe phía trước, Nilo, lo lắng nhìn qua gương chiếu hậu về phía Ôn Duy Nhu."

Như Như, em chắc chắn chứ?

Không có âm mưu gì đấy chứ?"

Nilo nhịn lâu mới hỏi.Trước kia, Ôn Duy Nhu hoàn toàn không để tâm, ngay cả cô nàng omega đáng yêu xinh đẹp như Sư Linh Lĩnh mà cũng chẳng có chút cảm giác nào.Đột nhiên rơi vào mối tình nồng nhiệt.Nilo biết Ôn Duy Nhu đến tìm ai, trước đây chỉ là mối quan hệ bạn bè bình thường, nhưng giờ cảm thấy mối quan hệ này phát triển quá nhanh.Cảm giác như đứa trẻ ngây thơ bị lừa vậy.Nilo không phải chỉ đơn giản là một người bị thuê, cô cũng là một trong những trẻ mồ côi được Tần Tiện cứu giúp.Cô được Tần Tiện sắp xếp ở bên cạnh Ôn Duy Nhu để chăm sóc cô, sau này sẽ luôn đi theo Ôn Duy Nhu.

Cô bảo vệ sự riêng tư của Ôn Duy Nhu, nhưng nếu Ôn Duy Nhu bị người ta tính toán, cô thực sự rất có lỗi với Tần Tiện."

Nilo chị, em có ngốc không?

Cô ấy cũng không phải là người như vậy đâu, chị không cần lo cho em đâu."

Ôn Duy Nhu nghiêm túc nói với Nilo.Nilo dừng lại một chút, Ôn Duy Nhu thông minh lanh lợi, có thể làm những chuyện này ngay cả khi ở trước mặt Tần Tiện, lại còn lừa được Dung Trì bao nhiêu lần, sao có thể ngốc được chứ?"

Nếu em nghiêm túc, có phải sẽ nói cho dì Tần không?"

Nilo chuyển sang nói."

Đương nhiên em nghiêm túc rồi.

Nhưng chuyện này, đừng để mẹ và mom của em biết, đợi một thời gian thích hợp, em sẽ nói với họ."

Ôn Duy Nhu nói."

Được rồi."

Nilo do dự một chút rồi không hỏi thêm gì nữa.Ôn Duy Nhu đi đến công ty để xử lý công việc.Chuyển đến chi nhánh, vị trí của Ôn Duy Nhu không cao, cô muốn nhanh chóng nắm quyền công ty và khiến tài nguyên của công ty phục vụ cho mình.Đến công ty, Sư Linh Lĩnh đã đợi cô rất lâu trong đó."

Như Như, mấy ngày nay chị đi đâu rồi?

Đã nói sẽ giúp em mà, em không phải là chị em tốt của em sao!"

Sư Linh Lĩnh chạy đến trước mặt Ôn Duy Nhu nói."

À, xin lỗi.

Chị có việc rồi, có lẽ không thể giúp em được.

Em thấy thế này có được không, để..."

Ôn Duy Nhu vừa nói, vừa nghĩ xem ai có thể giúp Sư Linh Lĩnh, bỗng nhìn thấy Nilo kéo người đến."

Để chị Nilo giúp em đi.

Chị sẽ sắp xếp cho cô ấy một thân phận của một người giàu có, em cứ yên tâm."

Ôn Duy Nhu nói."

Chị ngay cả chuyện giả vờ cũng không chịu làm với tôi à?"

Sư Linh Lĩnh không vui."

Cái mà em nói trước kia đã gợi ý cho chị, chị phát hiện mình thích ai rồi, nếu chị giúp em nữa, cô ấy sẽ không vui.

Hãy để chị Nilo giúp em trước đã."

Ôn Duy Nhu nói."

Chờ đã, Như Như, chị thích ai vậy, tôi có biết không?"

Sư Linh Lĩnh ngạc nhiên hỏi Ôn Duy Nhu."

Tôi sẽ giới thiệu bạn sau.

Giờ chúng ta hãy nói về vấn đề của bạn.

Hướng kinh doanh gia đình bạn đang đi, có vài dự án rất có ích cho Dung Trì, lần này Dung Trì đến với bạn là nghiêm túc đấy."

Ôn Duy Nhu nói."

Không ngờ mấy ngày nay Dung Trì gặp bố mẹ em, tỏ ra rất nghiêm túc, bố mẹ em cũng rất thích cô ấy, nếu thực sự là một cuộc hôn nhân thương mại thì sao?

Em đã nói với bố mẹ em rằng em và chị ở bên nhau, họ mới không để tôi tiếp xúc với Dung Trì.

Nếu để Nilo giúp em, nếu việc giả vờ bị lật tẩy thì sao?"

Sư Linh Lĩnh lo lắng nói."

Chị Nilo rất tài giỏi, cô ấy biết trang điểm, chỉ cần thay đổi một chút là có thể giúp em đánh bại đám người theo đuổi mà không gặp vấn đề gì.

Thân phận tôi sắp xếp cho chị Nilo cũng là một thân phận có thật, sẽ không bị lật tẩy đâu. em cứ yên tâm.

Nếu em thực sự muốn thoát khỏi Dung Trì, phải phối hợp với chúng tôi.

Khi em đưa chị Nilo đến, Dung Trì chắc chắn sẽ đối đầu với các em, vậy thì có thể tạo ra một cái bẫy, có thể làm như vậy..."

Ôn Duy Nhu vừa nói, vừa nhìn về phía Nilo, Nilo gật đầu.Nilo biết Ôn Duy Nhu còn có một thân phận ẩn giấu thứ hai, thân phận này là do Nilo giúp cô ấy xử lý, rất nhiều chuyện Ôn Duy Nhu không tiện làm thì Nilo sẽ giúp làm.Thân phận đó là của một người mới giàu có, và vừa mới lừa Dung Trì mất hơn một tỷ.Ban đầu việc này là Ôn Duy Nhu định làm, nhưng bây giờ cô đã thân thiết với Dung Từ như vậy, không thể để Dung Từ không vui.Vì vậy, trọng trách này chỉ có thể giao cho Nilo.Còn cô cũng có nhiều thời gian để làm những việc khác."

Như Như, từ khi nào cậu lại trở nên nhiều mưu mẹo thế?

Còn có công ty riêng, đội ngũ nghiên cứu phát triển riêng, cậu..."

Sư Linh Lĩnh nghe xong càng kinh ngạc, cô luôn tưởng Ôn Duy Nhu giống như cô, là người ngây thơ, dễ tin người!Mặc dù tất cả bọn họ đều lớn lên cùng nhau, cùng học, cùng chơi, cùng ngốc nghếch, vậy mà tại sao Ôn Duy Nhu lại trở nên khôn ngoan như vậy?"

Cậu có thể phối hợp không?

Đừng để lộ sơ hở!"

Ôn Duy Nhu không để ý đến sự ngạc nhiên của Sư Linh Lĩnh, lo lắng nhìn cô một cái."

Phối hợp diễn xuất thì tôi là chuyên gia.

Về chuyện kiếm tiền sau này có thể kéo tôi vào không?

Lần này tôi đã bỏ người, bỏ công, tôi còn dám bỏ tiền riêng của mình vào nữa!

Nếu tôi có tài giỏi như cậu, gia đình tôi cũng không thể can thiệp vào chuyện hôn nhân của tôi."

Sư Linh Lĩnh gật đầu nói, vừa kéo Ôn Duy Nhu lại cầu xin."

Tiền riêng của cậu?

Ít hơn một tỷ thì không có tác dụng gì."

Ôn Duy Nhu nói."

Tất cả tiền riêng của tôi, cùng với bất động sản, cửa hàng tôi có, tôi đều đầu tư vào cậu!"

Sư Linh Lĩnh nói, quyết định đầu tư vào Ôn Duy Nhu.Cô không có đầu óc tốt, nhưng có con mắt nhìn xa, đầu tư từ bây giờ chắc vẫn chưa muộn."...

Được, tôi nhận."

Ôn Duy Nhu chần chừ một lúc rồi đồng ý.Nếu có thể được Dung Trì coi trọng, gia đình Sư Linh Lĩnh chắc chắn là gia đình giàu có.

Nếu cô ấy thực sự đầu tư tất cả tiền của mình cho Ôn Duy Nhu, thì Ôn Duy Nhu sẽ có thêm một trợ lực lớn, đến lúc đó sẽ có thể giúp Dung Từ tốt hơn.Trong khi Ôn Duy Nhu đang bận rộn, Dung Từ cũng đang bận rộn không kém.Muốn sớm ở bên cạnh đứa trẻ, thì phải sớm giải quyết những vấn đề hiện tại.Kích động mâu thuẫn nội bộ gia tộc Dung, lôi kéo cổ đông, thu mua cổ phần, tạo ra thành tích để chứng minh bản thân...Vào khoảng 11 giờ tối, người ở nơi Tần Tiện sắp xếp cho Ôn Duy Nhu đều đã ngủ, cô ra ngoài tìm Dung Từ.Cứ phải làm vậy, vì sợ bị tố cáo, sợ Tần Tiện biết được, lại nhớ Dung Từ, chỉ có thể tiếp tục thế này.Ôn Duy Nhu trước đó đã tiêm thuốc ức chế, trong lòng nghĩ đến Dung Từ, nhưng cũng không phát tán phóng xạ.Vừa dính lấy nhau, vừa kể những chuyện mình đã sắp xếp cho Dung Từ nghe.Dù có bao nhiêu thời gian bên nhau, vẫn cảm thấy không đủ.Để có thể tự do hơn, thoải mái hơn bên nhau, hai người càng ngày càng cố gắng.Từ khi gọi điện cho Ôn Duy Nhu đến khi Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển đến thành phố nơi Ôn Duy Nhu đang ở, đã qua khoảng hơn hai mươi ngày.Một mặt Ôn Thanh Uyển phải sắp xếp công việc của mình, mặt khác Tần Tiện phải lo công việc công ty, hai đứa nhỏ ở nhà và vài người lớn cũng cần phải chăm lo, làm vậy mấy ngày qua đã trôi qua nhanh chóng.Trong suốt khoảng thời gian này, Tần Tiện cũng đã liên lạc với chi nhánh của Ôn Duy Nhu.Ngoại trừ sự bất thường hôm đó, sau đó Ôn Duy Nhu mỗi ngày đều ngoan ngoãn, ngủ đúng giờ, đi làm đúng giờ, đi học đúng giờ.Gọi điện đến, cô đều trả lời kịp thời.Rất bình thường và có quy tắc.Thực ra muốn tìm một thám tử tư, nhưng lại cảm thấy làm vậy với đứa trẻ của mình thì quá thiếu tôn trọng quyền riêng tư của nó.Đứa trẻ vừa rời khỏi dưới mũi mình chỉ mới hơn một tháng, làm sao có thể đột nhiên không nghe lời được chứ?Tần Tiện bắt đầu nghi ngờ những suy đoán trước đó của mình, vé máy bay đã đặt xong, lịch trình cũng đã sắp xếp, cuối cùng Tần Tiện vẫn cùng Ôn Thanh Uyển đi xuống.Khách sạn nơi hai người ở là khách sạn tốt nhất của thành phố, vị trí đẹp, cảnh quan tốt, lại gần cả nơi ở và công ty của Ôn Duy Nhu.Hai người làm thủ tục nhận phòng rồi đến phòng khách sạn nghỉ ngơi."

Mẹ, mẹ ơi, mẹ chưa ngủ sao?

Ở đây đã là buổi chiều rồi, giờ con đang ở thư viện đọc sách."

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Tần Tiện gọi điện, Ôn Duy Nhu ở đầu dây bên kia ngọt ngào nói."

Nghe lời, con đọc sách đi.

Mẹ sẽ không làm phiền con nữa.

Chúng mẹ cũng chuẩn bị ngủ rồi."

Tần Tiện mỉm cười nói."

Chờ chút nữa đi xem con bé có thực sự ở trường không."

Sau khi cúp máy, Tần Tiện nhìn về phía Ôn Thanh Uyển."

Chăm sóc con gái như vậy, có phải hơi trẻ con không?

Có thể con bé có bí mật gì đó rồi không?"

Ôn Thanh Uyển cười nói."

Chỉ muốn xem thử đứa nhỏ này có thật sự nói dối chúng ta không.

Mặc dù chúng ta nghiêm khắc với con bé, nhưng trong nhiều chuyện lại rất khoan dung, nếu thật sự có chuyện mà ngay cả chúng ta cũng bị giấu giếm, chắc chắn không phải chuyện nhỏ.

Chị đi cùng em đi, coi như chơi trò thám tử vậy."

Tần Tiện ôm Ôn Thanh Uyển nói."

Được rồi.

Nếu đúng là có chuyện gì, đừng vội giận, hãy hiểu rõ đã rồi nói."

Ôn Thanh Uyển đáp."

Em dễ nổi giận đến thế sao?

Hạt Dẻ, chị nói vậy, chẳng lẽ đã biết chuyện gì rồi à?"

Tần Tiện nói xong liền nhìn về phía Ôn Thanh Uyển."

Trước đây chúng ta cài đặt thiết bị theo dõi sức khỏe trên đồng hồ của Duy Nhu, chị có thể xem trên điện thoại.

Con bé nói đang ở thư viện, nhưng nhịp tim cao hơn bình thường khá nhiều.

Có thể là vừa vận động xong rồi đến thư viện."

Ôn Thanh Uyển giải thích."

Cái này suýt nữa em quên mất!

Vậy hôm đó con bé mất liên lạc cả buổi là sao?

Chị đã kiểm tra chưa?"

Tần Tiện vội hỏi Ôn Thanh Uyển."

Có một lúc nhịp tim cao, lúc đó chắc là cô bé đang ở cùng với đứa trẻ nhà Sư, sau đó không đeo đồng hồ nữa, không có dữ liệu.

Những điều này không chắc chắn, chỉ là phỏng đoán thôi."

Ôn Thanh Uyển nói."...

Không phải là có gì với đứa trẻ nhà Sư đấy chứ?

Đứa trẻ nhà Sư từ nhỏ đã thích Duy Nhu, sau khi chia tách thì bắt đầu theo đuổi Duy Nhu, Duy Nhu đến đây học, nó cũng theo tới.

Ở chi nhánh, Duy Nhu còn hợp tác với nhà Sư trong một dự án.

Gần đây nhà Sư còn hỏi về Duy Nhu, lời lẽ có ý định liên hôn, tôi không đồng ý, chuyện này phải xem suy nghĩ của Duy Nhu thế nào.

Nếu thật sự là với đứa trẻ nhà Sư, cũng không cần phải giấu chúng ta chứ?"

Tần Tiện nghĩ một lát, vì không có ở đây nên thông tin cô nhận được không nhiều."

Vậy thì hỏi trực tiếp đi, đừng đoán nữa.

Đi ra ngoài dạo một chút."

Ôn Thanh Uyển vỗ đầu Tần Tiện."

Được rồi, chúng ta đi xem thử."

Tần Tiện nói.Hai người thu xếp một chút rồi cùng ra ngoài, vừa ra khỏi khách sạn đã nhìn thấy người mà họ đang tìm.Ôn Duy Nhu mặc một bộ váy dạ hội cao cấp trong thang máy, khi cửa thang máy mở ra, cô chớp mắt một cái rồi lướt qua, đang cúi đầu nhìn điện thoại, không hề để ý đến Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển."

Đứa trẻ này, thật sự dám nói dối!"

Tần Tiện ngạc nhiên, nhìn thấy thang máy tiếp tục đi lên, cô hỏi nhân viên ở đây một chút."

Ở đây có một buổi tiệc thương mại, chắc là con bé đến tham gia tiệc.

Tham gia loại tiệc này, phải trang điểm trước, thay đồ rồi, sao lại nói là ở thư viện?"

Tần Tiện nhận được một ít thông tin, sắc mặt không được tốt."

Chẳng phải nói là đừng giận trước sao?"

Ôn Thanh Uyển vỗ vai Tần Tiện."

Em không giận đâu, em chỉ muốn xem thử con bé định làm gì."

Tần Tiện cười gượng nói.Buổi tiệc này có quy mô, không phải ai cũng có thể tham gia, nhưng với thân phận hiện tại của Tần Tiện, muốn vào cũng không khó, cô gọi một cuộc điện thoại, hai người nhận được thiếp mời rồi lên trên.
 
[Bhtt - Abo - Ai] Sau Khi Thành Vợ Hờ Tra A Của Nữ Chính
Chương 124 - PN: Như Như x Dung Từ (13)


Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển không có thời gian để thay đồ dạ hội, hơn nữa một khi vào sảnh tiệc chắc chắn sẽ bị nhận ra, vì vậy Tần Tiện dẫn Ôn Thanh Uyển đến phòng nghỉ của ban tổ chức tiệc, chào hỏi mọi người ở đó.Từ phòng nghỉ trên tầng lửng, có thể nhìn thấy toàn bộ sảnh tiệc.Lúc này, Ôn Duy Nhu đã ở trong sảnh tiệc, nhìn có vẻ là cô bé đến một mình, không có bạn nữ hay bạn nam đi cùng.Tần Tiện biết con gái mình thông minh, có khả năng tự bảo vệ, về sức mạnh thì không kém ai, nhưng dù đã 18 tuổi, trong mắt cô vẫn chỉ là đứa trẻ, lúc nào cũng mềm mỏng, nói chuyện có giọng điệu nũng nịu, hoàn toàn không có vẻ gì là alpha.Chính vì thế, khi thấy Ôn Duy Nhu một mình đối mặt với những người giàu kinh nghiệm ngoài kia mà không có họ bên cạnh, Tần Tiện càng cảm thấy bất ngờ.Cô bé mặc một chiếc váy đen không tay, cổ tròn, nhìn từ phía trước thì khá kín đáo, nhưng phía sau lại khoét lưng, phần tà váy xẻ rất cao, mỗi khi di chuyển là cả một vùng chân lộ ra.Đôi mắt không cười, khuôn mặt không lộ ra lúm đồng tiền, Ôn Duy Nhu trông trưởng thành hơn không chỉ bốn năm tuổi, có vẻ ngoài mạnh mẽ và quyết đoán."

Con bé đang chơi trò 'Gián điệp' với chúng ta sao?

Bên ngoài thì một kiểu, sau lưng lại là một kiểu?"

Tần Tiện nhìn về phía Ôn Thanh Uyển.Từ nhỏ, đứa trẻ gần gũi nhất với họ, đứa trẻ lúc nào cũng kể hết mọi chuyện, giờ lại khác rồi."

Em có tư cách gì mà nói con bé?

Em chẳng phải cũng là kiểu một mặt ở nhà, một mặt ra ngoài sao?

Con bé lớn rồi, biết cách ứng phó với những tình huống như thế này là tốt."

Ôn Thanh Uyển cảm thấy có chút buồn cười."......"

Tần Tiện im lặng, thôi được, con cái quả thật đã lớn, không còn là đứa bé mềm mại lúc nào cũng đi theo sau mình, lúc nào cũng đầy lòng tin và phụ thuộc, không có bất kỳ bí mật nào với họ nữa.Hai người tiếp tục nhìn vào sảnh tiệc.Tần Tiện nhìn thấy vài người quen, ngoài những người trong ngành thì cô còn nhìn thấy Dung Trì, người đang ăn mặc trang trọng.Khi thấy Dung Trì, Tần Tiện cảm thấy không ổn.Cái đứa bé này, lớn lên đúng như những gì đã nhắc đến trong kịch bản, luôn luôn rực rỡ, yêu ai là yêu ngay lập tức.Mặc dù cô cố gắng tránh để Ôn Duy Nhu có liên hệ với Dung Trì và Dung Từ, nhưng trong thực tế, không thể tránh khỏi việc gặp phải.May mắn là Ôn Duy Nhu đã phân hóa thành alpha, và cô ấy không hòa hợp lắm với hai người đó, nên khi gặp Dung Trì, cô bé cũng không chủ động chào hỏi.Sau khi Ôn Duy Nhu chào hỏi vài người, không lâu sau cô gặp phải Sư Linh Lĩnh.

Sư Linh Lĩnh đi cùng một cô bạn, khi gặp nhau có vẻ không quá thân thiện.Sư Linh Lĩnh và bạn của cô ấy đang trò chuyện với một người đàn ông, Ôn Duy Nhu bước tới tham gia cuộc trò chuyện, nhưng khi Sư Linh Lĩnh và cô bạn nhìn thấy Ôn Duy Nhu, có vẻ như cả hai đang cãi nhau, sắc mặt đều không được tốt."...

Có chuyện gì vậy?

Linh Lĩnh không phải thích Duy Nhu sao?

Sao lại có cảm giác cô ấy thích người khác và còn có mâu thuẫn với Duy Nhu?"

Tần Tiện nhìn về phía đó mà không hiểu gì.Khi Ôn Duy Nhu và Sư Linh Lĩnh đối diện, người đàn ông mà trước đó Sư Linh Lĩnh đang nói chuyện với đã bị người khác mời đi."

Duy Nhu luôn coi Linh Lĩnh là bạn, không thể vì Linh Lĩnh có người mình thích mà làm rạn nứt tình bạn được."

Ôn Thanh Uyển nhíu mày nói."

Đúng vậy, lũ trẻ này sao thế?

Quan hệ giữa Duy Nhu và Linh Lĩnh từ nhỏ đến lớn không thể vì chuyện tình cảm mà gây ra mâu thuẫn được."

Tần Tiện nói.Cả hai vừa mới quay lại nhìn vào sảnh tiệc thì thấy Ôn Duy Nhu quay người và va vào một người.

Ly rượu trên tay người đó đổ lên người Ôn Duy Nhu, và người vừa mới tranh cãi với Sư Linh Lĩnh lại xảy ra xung đột với người đó, chân dài trực tiếp đá vào người kia, còn bị nhân viên kéo ra mà vẫn tiếp tục đá..."......"

Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển im lặng, đứa trẻ này sao lại có tính khí nóng nảy thế, tức giận một cách vô lý, giống như một đứa con nhà giàu ích kỷ luôn dùng người khác làm đối tượng xả giận.Ôn Duy Nhu bị rượu đổ lên người, sau khi bị người ta kéo ra, cô bé trực tiếp rời khỏi sảnh tiệc, bước đi còn hơi loạng choạng.Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển đều cảm thấy đầu óc đầy dấu chấm hỏi, từ phòng nghỉ bước ra, đi qua hành lang riêng, họ nhanh chóng tìm thấy Ôn Duy Nhu, chỉ là...Một bàn tay dài và đẹp từ hành lang khách sạn vươn ra nắm lấy Ôn Duy Nhu, cô bé quay lại và đi theo bàn tay đó, một phần thân hình biến mất khỏi tầm nhìn của Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển, bàn tay nắm lấy Ôn Duy Nhu ôm lấy cô bé, tay đặt ngay trên phần lưng áo khoét của Ôn Duy Nhu, ngay sau đó, Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển nghe thấy tiếng hôn."......"

Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển nhìn nhau, cảm giác như mình vừa chứng kiến một chuyện còn nghiêm trọng hơn nữa.Tần Tiện bước về phía trước, nhưng Ôn Thanh Uyển đã giữ cô lại."

Để em hôn một cái, em nhớ chị quá..."

Giọng nói ngọt ngào của Ôn Duy Nhu vang lên."

Vừa rồi sao lại tức giận như vậy?"

Một giọng nói khác vang lên, giọng nói trầm thấp, có chút quyến rũ và lười biếng, chính là giọng của Dung Từ."

Cô ấy nói xấu chị, còn muốn chiếm lợi của chị, người như vậy, tôi có thù phải trả ngay lập tức.

Đừng nói về cô ấy nữa, em muốn hôn chị, còn muốn..."

Ôn Duy Nhu nói."

Quần áo ướt rồi, chị đã đặt một phòng trên tầng này, chúng ta về phòng trước..."

Giọng nói của Dung Từ vang lên."

Được, em muốn... mấy ngày nay chúng ta không có..."

Giọng Ôn Duy Nhu thấp thoáng vang lên."

Tuỳ em!"

Dung Từ nói, giọng đầy yêu chiều.Một tiếng hôn lớn vang lên, ngay sau đó, Ôn Duy Nhu ngả người ra sau, muốn kiểm tra xem hành lang trước sau có ai không, vừa thò đầu ra, ánh mắt cô vô tình gặp phải ánh mắt của Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển, hai người vẫn chưa kịp tránh.Ôn Duy Nhu giật mình kinh hãi, ngay lập tức rút lại cơ thể, đẩy Dung Từ vào trong, sắc mặt cô thay đổi nhanh chóng."

Làm sao vậy?"

Dung Từ hỏi."

Chết rồi, chết rồi, mẹ và mom của em tới rồi!"

Ôn Duy Nhu thấp giọng nói với Dung Từ, cảm giác như tim cô muốn nhảy ra ngoài.Lẽ nào những lời vừa rồi đều bị nghe thấy hết rồi sao?Chết mất thôi!Ôn Duy Nhu không ngờ sẽ gặp Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển ở đây.Khi cô mới đến, cô đã nhìn quanh một lượt, thấy không ai đi theo, và biết hai người vào bằng lối đi bên hông."

Con định trốn đi đâu?

Đã thấy rồi mà, sao không lại chào mẹ và mom đi?"

Giọng Tần Tiện vang lên, trầm thấp.Sau khi trao đổi ánh mắt với Ôn Thanh Uyển, Tần Tiện chuẩn bị tránh đi cùng Ôn Thanh Uyển và gọi điện cho Ôn Duy Nhu.

Dù sao thì con đã lớn rồi, cũng cần để lại chút thể diện, gọi người đến rồi hỏi rõ sau.

Không ngờ lại không tránh kịp, mà lại gặp ngay tại đây, không thể giả vờ như không có gì.Với giọng nói của Tần Tiện, Ôn Duy Nhu cứng người lại."

Không ra sao?

Giới thiệu người này với chúng tôi một chút đi.

Chúng tôi chưa bao giờ ngăn cản con yêu đương, tại sao phải giấu giếm chúng tôi?

Chúng tôi không phải là những bậc phụ huynh không hiểu lý lẽ.

Chỉ cần con thích, người ấy có phẩm hạnh tốt, dù gia cảnh thế nào hay ngoại hình ra sao, chúng tôi cũng sẽ đồng ý.

Sao phải giấu giếm?"

Tần Tiện tiếp tục nói.Cảm giác của Ôn Duy Nhu không tốt lắm, cô có linh cảm rằng, liệu có phải Ôn Duy Nhu bị một "phụ nữ đã có chồng" dụ dỗ, làm kẻ thứ ba mà không dám nói với gia đình không?

Nếu không vi phạm nguyên tắc và ranh giới của họ, tại sao phải làm chuyện lén lút như vậy?Nghe những lời vừa rồi, quan hệ của họ đã thân mật đến mức nào rồi, mà cô còn không nói một lời nào với gia đình!Mỗi lần nhìn thấy họ, Ôn Duy Nhu lại lập tức trốn đi, sợ hãi đến mức như vậy?!Khi nhìn thấy Ôn Duy Nhu vẫn chưa ra ngoài, sắc mặt Tần Tiện càng lúc càng khó coi.Cô rất lo sợ đứa trẻ mà mình yêu thương từ nhỏ lại đi vào con đường sai lầm.Nếu không có Ôn Thanh Uyển giữ lại, cô chắc chắn đã xông lên rồi."

Ôn Duy Nhu, rốt cuộc con có ra ngoài không, có phải đợi mom đi bắt con không?"

Tần Tiện lại lên tiếng, giọng mang chút giận dữ.Dung Từ vỗ vỗ vai Ôn Duy Nhu đang cứng đờ."

Để em đi giải thích, chị không cần phải ra ngoài."

Ôn Duy Nhu buông tay Dung Từ, nói với cô ấy, dù sao Dung Từ vẫn chưa ra ngoài, Tần Tiện chắc chắn sẽ không biết người đó là ai."

Cùng đi!"

Dung Từ lắc đầu, vươn tay nắm lấy tay Ôn Duy Nhu.Cô sao có thể để đứa trẻ một mình đối mặt với chuyện này, dù cho cô không muốn bị phát hiện quá sớm, nhưng đã bị bắt gặp rồi, nếu còn cố gắng tránh né, thì càng khó xử hơn.Ôn Duy Nhu đối diện với ánh mắt của Dung Từ, nắm chặt tay cô.Cô rất yêu Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển, cũng yêu Dung Từ, thật sự không muốn vì chuyện này mà gây ra mâu thuẫn.Nhưng giờ đây, cô không còn cách nào khác ngoài việc đối mặt với nó sớm hơn.Ánh mắt của Ôn Duy Nhu thay đổi, cô nắm lấy tay Dung Từ, cùng cô bước ra khỏi góc phòng đó.Còn ở bên ngoài, Tần Tiện không bình tĩnh hơn chút nào so với Ôn Duy Nhu.Cô nghĩ về đứa trẻ mà mình đã nuôi dưỡng từ nhỏ, luôn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, như thiên thần vậy, rốt cuộc có sai lầm nào trên con đường trưởng thành của nó không?

Có chuyện gì đã khiến nó thay đổi đến mức này?Lỡ như, đứa trẻ này như trong những kịch bản cô nhớ được, lại si mê người kia, muốn chống đối lại mẹ thì sao?Trong kịch bản, là Dung Trì, còn bây giờ, người đó là ai?Khi Tần Tiện đang nghĩ ngợi, thì Ôn Duy Nhu nắm tay một cô gái đi ra từ góc phòng.Tần Tiện nhìn người con gái ấy, hơi ngạc nhiên một chút.

Cô đã nghĩ cô gái này sẽ có vẻ ngoài lôi cuốn, quyến rũ, nhưng lại thấy cô ấy có một vẻ đẹp thanh thoát, dịu dàng, làn da trắng nõn, vẻ ngoài rất xinh đẹp, còn rất trẻ, nhìn qua có vẻ hơi quen, có thể đã gặp qua đâu đó, nhưng không nhớ tên."

Đi tìm chỗ nói chuyện thôi!"

Tần Tiện vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, quay lại kéo tay Ôn Thanh Uyển.Tần Tiện không có đặt phòng tại khách sạn, nhưng phòng nghỉ lúc trước thì vẫn còn có thể dùng, vì vậy cô dẫn theo hai người kia đến đó, đóng cửa lại.Bốn ánh mắt đối diện nhau."

Con gái, không giới thiệu sao?"

Ôn Thanh Uyển nhìn về phía Ôn Duy Nhu.Ôn Duy Nhu trong lòng đang suy nghĩ làm sao để giải thích, nghe thấy câu hỏi của Ôn Thanh Uyển thì mới nhận ra là hai người chưa biết đến Dung Từ.Hồi nhỏ cô đã gặp qua, nhưng bây giờ, sau bao nhiêu năm, Dung Từ đã thay đổi rất nhiều.

Bình thường Dung Từ luôn đeo kính, ăn mặc đơn giản, hôm nay cũng vậy, không mặc lễ phục, chỉ là vừa rồi Ôn Duy Nhu đã tháo kính cho cô."

Mom, Mom, cô ấy chính là người con yêu, là người con đã chọn, là người con sẽ cưới.

Con rất nghiêm túc với cô ấy, cô ấy là người duy nhất, sẽ là vợ con trong tương lai.

Chúng con đã quen nhau từ lâu, trước đây là bạn, gần đây mới phát triển thành mối quan hệ này.

Không phải con cố tình giấu các bạn, những gì các bạn nghe thấy vừa rồi, xin đừng hiểu lầm cô ấy, cô ấy rất tốt, mọi chuyện đều do con sai, trước đây con vào giai đoạn dễ tổn thương, không nhịn được, đã đánh dấu cô ấy vĩnh viễn.

Con biết sai rồi!"

Ôn Duy Nhu nói, tay cô vội vã ngăn Dung Từ lại, trước khi cô có thể lên tiếng.Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển nhìn nhau sau khi nghe xong lời của Ôn Duy Nhu.So với tình huống tồi tệ nhất mà Tần Tiện tưởng tượng, đây đã là một kết quả khá tốt.Nếu như Ôn Duy Nhu đã đánh dấu người ta vĩnh viễn, vậy thì người đó chắc chắn là một cô gái tốt.

Còn nếu không như thế, thì lại là Ôn Duy Nhu làm tổn thương người ta.Chính vì thế mà Ôn Duy Nhu phải giấu giếm như vậy?"

Ôn Duy Nhu, con còn biết sai sao?

Nhận lỗi thì nhanh lắm!

Mẹ nói hết mấy câu này sao?

Phải tôn trọng omega, cho dù thích đến đâu cũng phải biết kiềm chế, sao lại không mang thuốc ức chế theo?

Cả việc gọi điện cho Nilo cũng không có thời gian sao?"

Tần Tiện trừng mắt, vừa nói vừa trách mắng."

Dì, Duy Nhu rất tốt, cô ấy luôn nhớ những gì dì đã dạy, là lỗi của con.

Cơ thể con đặc biệt, thuốc ức chế không có tác dụng, nên con mới nhờ cô ấy đánh dấu mình.

Xin lỗi vì đã làm hai dì tức giận."

Dung Từ từ từ nói."

Lỗi là của con, vì con không nhịn được, quá yêu cô ấy nên đã làm sai.

Mẹ, mom, các người đừng giận nữa."

Ôn Duy Nhu vội vàng nói."

Ta không tức giận đâu.

Cô xem hai đứa nó yêu nhau như vậy, không phải rất tốt sao?"

Ôn Thanh Uyển kéo nhẹ Tần Tiện."

Đã đánh dấu rồi mà còn giấu giếm, không dám cho chúng tôi biết sao?"

Tần Tiện liếc mắt nhìn Ôn Duy Nhu, rồi ánh mắt trở nên dịu dàng hơn khi nhìn Dung Từ."

Là tôi dạy con không tốt, làm phiền con rồi.

Nếu hai đứa đã yêu nhau, chúng tôi đương nhiên không có lý do gì để ngăn cản.

Đừng lo, nếu có thời gian, hãy mời cha mẹ con tới, chúng ta cùng ăn một bữa."

Tần Tiện nói với Dung Từ, sắc mặt cũng dịu lại nhiều.Nhìn Dung Từ, Tần Tiện nhận thấy cô là người có nét đẹp dễ chịu, càng nhìn càng thấy hấp dẫn, cũng không lấy làm lạ khi Ôn Duy Nhu lại phải lòng cô ấy.Không ngờ rằng dù đã dạy bảo kỹ càng, đứa con gái lớn của cô vẫn đi vào con đường giống như mình ngày trước, chưa kết hôn mà đã đánh dấu người ta.Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển nhìn nhau, ánh mắt trong đôi mắt của Ôn Duy Nhu làm lòng họ không khỏi mềm lại.Ôn Duy Nhu nhẹ nhàng ôm Dung Từ, che giấu sự tổn thương trong ánh mắt, tay kéo tai nghe vào tai của Dung Từ, và điều chỉnh âm lượng nhạc, cố gắng làm không khí đỡ căng thẳng hơn.

Cô mỉm cười và chớp mắt với Dung Từ, rõ ràng là đang tìm cách khiến tình huống này trở nên dễ chịu hơn.Dung Từ nhận ra ý của Ôn Duy Nhu và chỉ nhẹ nhàng mỉm cười lại, để cho Ôn Duy Nhu tự xử lý.

Mọi thứ giờ đây đang trở nên vô cùng phức tạp, nhưng tình yêu của hai người họ không thay đổi.Ôn Duy Nhu, với vẻ mặt quyết tâm, nhìn thẳng vào mẹ và dì mình, bắt đầu giải thích về quá khứ của Dung Từ.

Cô nói rất nhẹ nhàng, nhưng lời nói đầy sự chân thành và đau đớn:"Mom, Ma-mi, những lời sau đây con không muốn để cô ấy nghe, vì con không muốn làm cô ấy thêm tổn thương.

Cô ấy mất cha mẹ từ rất sớm, chỉ còn ông nội là người thân, nhưng ông ấy cũng không còn sức để chăm sóc cô ấy.

Cô ấy lớn lên trong gia đình của bác, nhưng bác ấy đối xử với cô ấy rất tệ, sợ cô ấy chiếm đoạt tài sản, ngoài mặt thì tốt nhưng sau lưng thì luôn tìm cách làm khó cô ấy.

Cha mẹ cô ấy chết trong tai nạn xe, nhưng có thể là bác ấy làm, chỉ là không có bằng chứng.

Cô ấy có thể phân hóa bình thường, nhưng do bị dùng thuốc ức chế hóa học đã làm tổn thương tuyến, nên không có tuyến alpha.

Thuốc ức chế thông thường chẳng có tác dụng gì đối với cô ấy.

Lần đó với con cũng là lần đầu tiên của cô ấy, cô ấy mới nhận ra mình là omega."

"Suốt từ khi cha mẹ cô ấy qua đời, cô ấy sống rất cẩn thận, không dám làm gì tốt quá, luôn sống dưới bóng dáng của chị họ và bị người ta ức hiếp.

Lớn lên, cô ấy mới được xác định là beta, cuộc sống mới đỡ chút.

Mẹ, con biết mẹ đã đoán ra rồi, cô ấy tên là Dung Từ, là người nhà Dung.

Con biết mẹ không thích người nhà Dung và luôn khuyên con tránh xa họ, nhưng con không thể xa cô ấy được.

Từ lần bị bắt cóc khi còn nhỏ, chúng con bị giam dưới khoang tàu, đến mùa hè của kỳ huấn luyện đầu tiên trước khi lên cấp ba, con đã làm bạn với cô ấy và từ đó chúng con cứ có liên lạc.

Mẹ, một họ tên không thể quyết định một người là ai.

Dung Từ là người con chọn, là người duy nhất mà con sẽ yêu thương trong đời.

Xin mẹ đừng vì cô ấy là người nhà Dung mà ngăn cản chúng con được không?

Con rất yêu mẹ, đừng bắt con phải chọn giữa cô ấy và mẹ."

Khi Ôn Duy Nhu nói xong, giọng cô nghẹn lại, nước mắt bắt đầu lưng tròng, nhưng ánh mắt đầy sự kiên định và tình yêu chân thành dành cho Dung Từ.

Cô thật sự không muốn phải đứng giữa hai người quan trọng nhất trong đời mình.
 
[Bhtt - Abo - Ai] Sau Khi Thành Vợ Hờ Tra A Của Nữ Chính
Chương 125 - PN: Như Như x Dung Từ (14)


Tần Tiện nghe những lời của Ôn Duy Nhu, tâm trạng dao động không yên, suýt nữa là bị đau tim.Ban đầu khi nghe Ôn Duy Nhu nói, cô còn cảm thấy cô gái trước mắt có vẻ rất đáng thương, nhưng càng nghe càng thấy không ổn, hóa ra đối phương lại là Dung Từ!Nhân vật phản diện nhỏ trong ký ức của kịch bản!Cô ấy không giống như Dung Trì, Dung Trì bắt đầu phong lưu, làm tổn thương không ít trái tim, nhưng sau đó đã thay đổi, trở nên chung thủy.Dung Từ là chất xúc tác trong đó.Theo như trong kịch bản, Dung Từ hung ác và tàn độc, nhìn thì có vẻ khiêm tốn, nhưng thực chất lòng dạ nham hiểm, luôn đối phó với gia đình Dung Trì, một mình trong giai đoạn sau của kịch bản đã hại chết cha mẹ Dung Trì, đồng thời làm suy yếu Dung thị, còn khiến ông nội mình tức giận mà qua đời.Chỉ có điều, sau đó khi đối đầu với Dung Trì, người đã thức tỉnh và trở nên kiên trì, cô ta đã thất bại.Tần Tiện sao cũng không thể ngờ, người mà Ôn Duy Nhu thích lại là Dung Từ, và còn đã "đánh dấu" cô ta!Cô gái trước mắt này, lạnh lùng, yếu đuối, thậm chí trông rất vô tội, lại chính là cô phản diện tàn nhẫn và độc ác Dung Từ sao?!Ở bên cô ta, có khi là nguy hiểm đến tính mạng!Từ nhỏ đã được nhắc nhở, không được tiếp xúc với người nhà Dung.Thật không ngờ, từ khi mới mười mấy tuổi đã bắt đầu, âm thầm kết bạn, giấu giếm tất cả mọi người!Bây giờ nhìn lại Dung Từ, ấn tượng bề ngoài trước đây hoàn toàn bị lật đổ, Tần Tiện cảm thấy cô gái này có chút đáng sợ, bề ngoài không thể nhìn ra điều gì.Tần Tiện muốn nói gì đó, nhưng nhìn sắc mặt và ánh mắt của Ôn Duy Nhu, lại cảm thấy một nỗi bất lực, một cảm giác định mệnh khó tả.Ôn Duy Nhu thực sự thích Dung Từ.Chỉ cần nhìn vào ánh mắt của cô ấy là có thể nhận ra, điều này là không thể thay đổi.Những gì Ôn Duy Nhu nói về Dung Từ đều là sự thật sao?

Hay chỉ là những thông tin Dung Từ đã nói với cô ấy?Dung Từ không đơn giản đâu, sẽ không giống như vẻ ngoài lạnh lùng, thuần khiết như thế này."

Mẹ, mẹ ơi, còn một điều nữa, cô ấy ở bên con không phải vì muốn lợi dụng thế lực nhà chúng ta.

Cô ấy muốn đợi khi Dung thị thay đổi, giải quyết xong chuyện của mình rồi mới cùng con thừa nhận với mẹ.

Mẹ, lần này mẹ hãy tin vào mắt nhìn của con."

Ôn Duy Nhu nhìn Tần Tiện, sắc mặt phức tạp, nói."

Cô bé này là một đứa trẻ tốt, mẹ biết con thích cô ấy.

Mẹ và mẹ con tự nhiên sẽ tin vào mắt nhìn của con.

Mẹ con có thể là một lúc nào đó chưa nghĩ thông suốt.

Hai đứa ra ngoài trước đi, mẹ nói chuyện một lát với mom con."

Ôn Thanh Uyển cảm nhận được sự bất ổn của Tần Tiện, liền nói với Ôn Duy Nhu.Ôn Duy Nhu liếc nhìn Tần Tiện, rồi kéo Dung Từ đứng dậy đi ra ngoài."

Tiểu Tiện, sao vậy?

Nếu những gì Duy Nhu nói là sự thật, thì cô bé này thật không dễ dàng, cũng không tồi.

Hơn nữa, Duy Nhu đã đánh dấu cô ấy rồi.

Em đang nghĩ gì vậy?

Sao nhìn có vẻ khó chịu và tức giận như vậy?"

Ôn Thanh Uyển vặn mặt Tần Tiện lại hỏi.Bao nhiêu năm qua, Ôn Thanh Uyển đương nhiên hiểu Tần Tiện."

Em..."

Tần Tiện muốn nói gì đó, nhưng lại không biết phải nói như thế nào.Về ký ức kịch bản, cô luôn không kể cho Ôn Thanh Uyển, vì không muốn bà phải lo lắng thêm."

Nói đi, chúng ta còn có gì không thể nói?

Chị biết em có thành kiến với gia đình họ Dung.

Nhưng đứa trẻ Dung Từ này, nó không làm sai gì cả, lại có hoàn cảnh như vậy, Như Như lại thích nó.

Em không phải nghĩ rằng nó di truyền tính cách gì đó chứ?"

Ôn Thanh Uyển vừa nói vừa xoa đầu Tần Tiện."

Hạt Dẻ, có một chuyện em đã không nói với chị, là thế này..."

Tần Tiện nghe những lời dịu dàng của Ôn Thanh Uyển, suy nghĩ một lúc rồi quyết định kể cho chị nghe."

Khi Như Như đã quyết định chuyện gì, khi đã thích ai đó, thì rất khó thay đổi.

Nhưng nếu người đó là người sai thì phải làm sao?

Em luôn sợ Như Như thích Dung Trì, bây giờ Dung Trì không thích, lại thích Dung Từ còn đáng sợ hơn...

Em thật sự không muốn Như Như lại gặp phải người không xứng đáng lần này."

Tần Tiện nói.Ôn Thanh Uyển ôm Tần Tiện, hôn nhẹ lên trán cô."

Hóa ra em luôn mang tâm lý nặng nề như vậy, mà lại không nói với chị.

Được rồi, đừng nhăn mặt nữa.

Em cũng biết là người ta có thể thay đổi mà, em nhìn xem, Như Như của chúng ta đã trở nên đáng yêu biết bao.

Em đã biến Như Như thành một thiên thần, có lẽ, vì Như Như, Dung Từ cũng đã thay đổi.

Dĩ nhiên, cũng không thể không hiểu chuyện, nếu không, trong môi trường gia đình họ Dung như vậy làm sao mà sống được.

Bây giờ mọi chuyện tồi tệ nhất vẫn chưa xảy ra, sợ cái gì?

Liên quan đến con gái, em luôn suy nghĩ quá nhiều.

Tất cả đều có chúng ta ở đây, Như Như lần này chắc chắn sẽ hạnh phúc.

Còn về những gì Như Như vừa nói, chúng ta không điều tra sao?"

Ôn Thanh Uyển nói với Tần Tiện.Sau khi nói ra những lo lắng trong lòng, nghe Ôn Thanh Uyển nói như vậy, Tần Tiện thở dài một hơi."

Được rồi!"

Tần Tiện nhìn Ôn Thanh Uyển, gật đầu."

Đừng có làm mặt nghiêm như vậy.

Đừng nghĩ đến những dự đoán trước.

Đừng có thành kiến với đứa trẻ đó.

Cứ bắt đầu từ những gì em thấy, điều tra và cảm nhận.

Tình hình hiện tại, Như Như có vẻ là người mắc nợ người ta.

Em vừa rất giận Như Như mà.

Đừng thay đổi quan điểm nhé.

Sau này chị sẽ đưa đứa trẻ đó đi kiểm tra sức khỏe ở viện nghiên cứu, xem xem tình trạng thể chất của nó có đúng như họ nói không, rốt cuộc là sao, nếu chất ức chế không hiệu quả thì cũng rất phiền phức.

Em cứ thảo luận với Như Như về chuyện này đi, điều tra chuyện năm xưa, nếu đúng như vậy, chúng ta phải làm chủ cho đứa trẻ."

Ôn Thanh Uyển nói, vừa nắm lấy mặt Tần Tiện."

Chị à, em biết rồi, nhất định phải điều tra rõ ràng."

Tần Tiện vội vàng nói.Sau khi nói vậy, hai người cũng không còn lăn tăn nữa.Bên ngoài, Ôn Duy Nhu và Dung Từ đang ngồi trong phòng mà Dung Từ đã đặt."

Chị không cần lo lắng đâu, vừa rồi em đã nói rõ với họ rồi, mẹ nói ủng hộ em, chỉ là mom không biết chuyện gì, mẹ sẽ thuyết phục bà ấy.

Nếu thực sự không thuyết phục được, em sẽ chạy đi khóc, tìm ông bà, mom không dám không nghe lời ông bà đâu!"

Ôn Duy Nhu cũng có chút lo lắng trong lòng, nhưng vẫn ôm lấy Dung Từ để an ủi.Dung Từ nhìn Ôn Duy Nhu và mỉm cười.Lúc nào cũng nghe Ôn Duy Nhu kể về gia đình, Dung Từ tự nhiên biết tình cảm giữa họ trong gia đình tốt đến mức nào.Trong lòng cô cũng rất ghen tị.Nếu mẹ cô ấy không quan tâm đến Ôn Duy Nhu, thì cũng sẽ không rối rắm như vậy.Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển hôm nay thấy cô, vẻ ngoài lạnh lùng yếu đuối, cũng là do cô cố ý thể hiện, so với lúc ở nhà họ Dung, cô có vẻ ngoan ngoãn vô tội hơn, giấu đi càng nhiều vẻ sắc bén của mình.Hy vọng hai mẹ của Ôn Duy Nhu sẽ không vì chuyện này mà xảy ra mâu thuẫn với cô ấy.Dù hai người đó quyết định thế nào, họ mạnh mẽ ra sao, cô cũng sẽ không buông tay Ôn Duy Nhu."

Em đi thay quần áo đi, vẫn còn ướt đấy, có mùi rượu."

Dung Từ nghĩ trong lòng, vỗ vai Ôn Duy Nhu rồi bảo cô lấy bộ đồ thay ra để ở đây.Kế hoạch của hai người lúc này không thể thực hiện được nữa.Ngay khi Ôn Duy Nhu thay xong quần áo, điện thoại của Tần Tiện gọi đến, bảo hai người qua phòng nghỉ."

Tiểu Từ, cô có thể gọi con như vậy không?"

Hai người vào trong, Ôn Thanh Uyển nhìn Dung Từ cười nói."

Đương nhiên là được, dì."

Dung Từ hơi ngẩn người, rồi đáp."

Các con có thể yêu nhau, đó là duyên phận.

Chúng ta cũng rất vui vì các con.

Như Như, trước đây con đã làm một số điều không đúng, sau này nhất định phải nghiêm túc, đối xử tốt với Tiểu Từ.

Tiểu Từ, con không cần khách sáo với chúng ta.

Nếu đã đánh dấu rồi, các con cũng nên bàn về chuyện kết hôn.

Đã nhận định đối phương rồi thì phải trân trọng, sống cùng nhau thật tốt."

Ôn Thanh Uyển nhẹ nhàng nói.Dung Từ nhìn Ôn Thanh Uyển, ngẩn người.

Cô chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, thậm chí không ngờ Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển lại dễ dàng chấp nhận cô như vậy, không ngờ mọi chuyện lại đến nhanh như thế.Ôn Thanh Uyển những năm qua ngày càng có khí chất dịu dàng, từng cử chỉ đều khiến người khác cảm nhận được sự gần gũi và sức mạnh ấm áp.Dung Từ trước kia chỉ thấy Ôn Thanh Uyển trên tivi, qua tin tức, qua những lời nói của người khác, nghe người ta nói về Ôn Thanh Uyển với sự ngưỡng mộ, không ngờ cô lại là người như thế này."

À, vừa rồi nghe nói về vấn đề sức khỏe của con, nếu con không phiền, chúng ta có thể hẹn một ngày nào đó, con qua viện nghiên cứu một chuyến, để ta kiểm tra cho con."

Ôn Thanh Uyển tiếp tục nói."

Con, con đương nhiên không phiền.

Cảm ơn dì!"

Ôn Duy Nhu kéo Dung Từ, Dung Từ mới vội vàng nói.Ôn Thanh Uyển là một nhà khoa học nổi tiếng, tiếng tăm vang xa toàn cầu, không ngờ dì ấy lại nghĩ đến việc kiểm tra sức khỏe cho mình!"

Dung Từ, lúc nãy rất xin lỗi, có vài chuyện chưa nghĩ thông.

Việc nhà họ Dung, người ngoài không nên xen vào, nhưng bây giờ chúng ta không phải là người ngoài của con nữa.

Những gì con phải chịu ở nhà họ Dung, chúng ta sẽ giúp con đòi lại công bằng."

Tần Tiện tiếp lời."

Cảm ơn các dì.

Các dì không cần lo lắng cho con đâu.

Các dì không phản đối việc con và Như Như ở bên nhau, con đã rất mãn nguyện rồi.

Những chuyện của con, con tự mình sẽ giải quyết."

Dung Từ nói."

Trước đây con còn bảo nhờ các mẹ giúp đỡ, cô ấy không đồng ý đâu.

Cô ấy rất giỏi, không phải omega bình thường đâu."

Ôn Duy Nhu nói, giọng điệu đầy tự hào."

Con thật là trẻ con.

Những chuyện khác, các con tự giải quyết đi, tôi không can thiệp.

Lúc nãy nói về chuyện năm xưa, vẫn chưa tìm được chứng cứ, sự thật thế nào, tôi sẽ tìm người điều tra rõ ràng.

Dù ai làm, cũng phải để họ trả giá, chịu sự trừng phạt của pháp luật.

Trước khi làm được điều đó, không thể vì suy đoán hay không tìm được chứng cứ mà hành động bừa bãi, nếu không cuối cùng sẽ bị người ta nắm thóp, thiệt hại chỉ có thể là bản thân mình."

Tần Tiện nói, nhìn Dung Từ một cái."

Mẹ, vậy mẹ phải nhờ người tìm thám tử giỏi nhất, còn phải truy xuất lại hồ sơ vụ án năm xưa, điều tra thật kỹ."

Ôn Duy Nhu nói."

Không cần con nói.

Thôi, trời đã muộn, chúng ta đi ăn trước."

Tần Tiện nói.Mọi người đã ở phòng nghỉ một lúc khá lâu, giờ đã đến giờ ăn trưa.Tần Tiện bảo người của khách sạn mang cơm đến phòng khách sạn mà bà và Ôn Thanh Uyển đã đặt, rồi mọi người cùng ăn.Tâm trạng của Tần Tiện dần dần dịu lại, quan sát Dung Từ bằng một góc độ bình thường, một chút cũng đã khôi phục lại như trước.

Bữa ăn diễn ra trong bầu không khí ấm cúng, bình yên.Bốn người ăn cùng nhau, có thêm cơ hội để hiểu nhau hơn.Ăn một lúc, Tần Tiện nhìn mà không nói gì, Ôn Duy Nhu cứ như con chó nhỏ vẫy đuôi, lúc nào cũng xung quanh Dung Từ.Đúng là có vợ rồi quên mẹ.Ăn xong, mọi người lại trò chuyện thêm một chút, trời đã hơi muộn, Ôn Duy Nhu tiễn Dung Từ về.Mặc dù ban đầu còn sợ hãi, nhưng sau khi Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển đã dịu dàng hơn, Ôn Duy Nhu vẫn rất vui mừng.Sau khi tiễn Dung Từ về, ở lại một lúc, Ôn Duy Nhu vội vàng quay lại báo cáo với Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển.Trước đây có Dung Từ ở đây, Tần Tiện còn kiềm chế một chút, nhưng bây giờ Ôn Duy Nhu đến một mình, sắc mặt của Tần Tiện đã không còn che giấu được nữa."

Mẹ, mẹ ơi, con thật sự rất thích Dung Từ.

Chúng ta đã quen nhau nhiều năm, hai đứa hiểu nhau.

Dù cô ấy thật sự là beta thì con vẫn thích cô ấy."

Ôn Duy Nhu lại nghiêm túc nói với Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển."

Ta biết con thích cô ấy.

Đây không phải vấn đề của con.

Yêu một người là không sai.

Nhưng con biết con sai ở đâu không?

Tôi đã nhắc đi nhắc lại chuyện này, con lại quên hết sạch.

Con mới vừa đủ tuổi trưởng thành, vậy mà đã đánh dấu người ta, tôi nói con thế nào đây?

Bao nhiêu năm qua, con cứ làm một trò ở mặt ngoài, một trò ở phía sau, con nghĩ chúng tôi là gì?"

Tần Tiện nghiêm khắc giáo huấn Ôn Duy Nhu.Ôn Duy Nhu ngoan ngoãn lắng nghe, nhận lỗi, thái độ cực kỳ thành khẩn.Ôn Thanh Uyển từ từ uống nước trái cây của mình.Điều khiến Tần Tiện hối tiếc nhất là năm đó không kiềm chế được mà đánh dấu Ôn Thanh Uyển, khiến Ôn Thanh Uyển sau đó mang thai ngoài ý muốn, cơ thể và tinh thần đều chịu tổn thương.Nếu không để Tần Tiện nói hết, bà chắc chắn sẽ nghẹn ứ trong lòng."

Thôi, uống nước nghỉ ngơi đi.

Em cũng là alpha, thật sự gặp phải pheromone tương hợp với mình, em cũng không nhịn được, còn đòi hỏi con gái à?

Cứ bình tĩnh lại đi."

Nghe Tần Tiện nói một lúc, Ôn Thanh Uyển rót nước cho hai người, rồi thấp giọng nói với Tần Tiện.Tần Tiện mặt đỏ bừng, Ôn Thanh Uyển vừa mới nhắc đến chuyện cũ của bà, bà không thể nào phản bác lại..."

Ta đã cho người đi điều tra rồi, là chiến hữu đã nghỉ hưu của dì Lưu, năng lực điều tra của cô ấy trong ngành là đỉnh cao.

Chỉ cần làm qua chắc chắn sẽ để lại dấu vết.

Cứ đợi kết quả đi.

Vụ này tạm thời không nói nữa, con và Linh Lĩnh thế nào rồi?

Các con đang làm gì thế?

Giờ con đang ở bên Dung Từ, sao còn với cô ấy gây mâu thuẫn?"

Tần Tiện bình tĩnh lại, nói với Ôn Duy Nhu."

Chuyện là thế này, Dung Trì đang cạnh tranh với con trai riêng của ba cậu ấy, muốn kết hôn với Linh Lĩnh, suốt ngày quấy rối cô ấy.

Ban đầu Linh Lĩnh bảo con làm lá chắn đẩy người đi...

Vừa rồi con với Linh Lĩnh đóng kịch một chút, con cùng Nilo chị giả làm bạn gái cô ấy giành dự án, Dung Trì nghĩ là cá cắn câu, còn tưởng là lợi dụng được.

Thực ra chính là muốn lừa cô ấy.

Dự án này nghe thì có vẻ tốt, nhưng thực chất là cái bẫy, cần phải đầu tư rất nhiều tiền, khi họ bỏ hết vốn lưu động vào, sẽ bỏ lỡ một dự án lớn tiếp theo..."

Ôn Duy Nhu kể lại tình hình."......"

Tần Tiện im lặng, không ngờ đám trẻ này lại đang tạo ra một kế hoạch.Nói thì như chơi trò gia đình, nhưng lại là những dự án lớn hàng tỷ."

Tôi biết con muốn độc lập, muốn chứng minh bản thân có khả năng.

Nhớ những gì tôi đã nói trước đây, tìm được người giúp đỡ cũng là một khả năng.

Có khó khăn gì thì cứ nói với chúng tôi.

Làm việc phải cẩn thận hơn."

Tần Tiện nghe xong lời Ôn Duy Nhu, nói với cô."

Mẹ, mẹ không giận nữa à?

Con có khó khăn, đương nhiên sẽ nghĩ đến tìm mẹ mà, con yêu mẹ nhất..."

Ôn Duy Nhu nhìn sắc mặt của Tần Tiện, thử thăm dò rồi ôm cánh tay của bà, dụi dụi nói."......

Thôi đi, như con chó nhỏ.

Đi làm việc của con đi."

Tần Tiện bất đắc dĩ lắc đầu, vỗ nhẹ lên đầu Ôn Duy Nhu.Ôn Duy Nhu vừa đi, Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển bắt đầu tận hưởng thế giới của hai người.Ôn Thanh Uyển đã hẹn với Dung Từ sáng hôm sau đến viện nghiên cứu Ôn thị địa phương để kiểm tra.Sáng hôm đó, Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển thu xếp xong, Tần Tiện lái xe đến đón Dung Từ rồi cùng Ôn Thanh Uyển và Dung Từ đến viện nghiên cứu.Khi Ôn Thanh Uyển kiểm tra cho Dung Từ, Tần Tiện tránh ra ngoài để xử lý công việc.Ôn Thanh Uyển không để người khác kiểm tra mà tự mình làm.Ôn Thanh Uyển sắc mặt ôn hòa, thỉnh thoảng nói vài câu với Dung Từ để cô cảm thấy thoải mái, dễ chịu.Chỉ là không lâu sau, sắc mặt Ôn Thanh Uyển thay đổi rất rõ, mắt nhìn vào dữ liệu kết quả kiểm tra, lộ vẻ tức giận, trông có vẻ khá đáng sợ."

Ôn...

Ôn mẹ, có chuyện gì vậy?"

Dung Từ lên tiếng hỏi Ôn Thanh Uyển, có chút lo lắng."

Xin lỗi, không phải nhắm vào con.

Tuyến tuyến cổ của con không phải bị thiến hóa học, mà là đã làm phẫu thuật xâm lấn nhỏ trong lúc con không biết, hoàn toàn không có khả năng phục hồi.

Hơn nữa, thiếu hụt protein trong hệ tiêu hóa của con là do một loại thuốc gây ra.

Con gái à, con đã chịu ủy khuất rồi!"

Ôn Thanh Uyển ngẩng đầu nhìn Dung Từ, sắc mặt lại khôi phục ôn hòa, ánh mắt đầy thương xót, đưa tay ôm Dung Từ, vuốt nhẹ mái tóc của cô.Sự thật là thế nào, Dung Từ có đoán được, chỉ là không cụ thể như vậy.

Sự việc đã hình thành từ lâu, nghe Ôn Thanh Uyển nói, cảm xúc của cô cũng không dao động nhiều, chỉ cảm thấy cảm động khi thấy Ôn Thanh Uyển vì cô mà có cảm xúc mạnh mẽ như vậy.Mẹ của Như Như thật tốt!"

Sau này, cô sẽ không để ai có cơ hội làm tổn thương con nữa.

Tuyến tuyến không ở cổ cũng không sao, chỉ là những chất ức chế hiện tại không còn tác dụng với con, cô sẽ nghiên cứu chất ức chế mới cho con.

Về việc thiếu hụt protein trong hệ tiêu hóa, con cũng không phải lo lắng, cô sẽ giúp con chữa khỏi."

Ôn Thanh Uyển nói với Dung Từ."

Vậy, có làm phiền cô quá không?"

Dung Từ nghe những lời của Ôn Thanh Uyển mà không dám tin.Ôn Thanh Uyển muốn tự mình nghiên cứu chất ức chế riêng cho cô, còn muốn giúp cô chữa trị khuyết điểm trong hệ tiêu hóa!Đây là những điều mà khoa học sinh học hiện tại chưa thực hiện được, Ôn Thanh Uyển còn muốn nghiên cứu riêng cho cô!Bà ấy là một nhà khoa học quốc gia vô cùng quan trọng, với những dự án nghiên cứu tầm cỡ, từng giây phút đều vô cùng quý giá!"

Chuyện gì mà phiền phức?

Con và Như Như yêu nhau, cô coi con như con của mình.

Không cần phải khách sáo.

Cô sẽ kiểm tra thêm sự phát triển của khoang cơ thể con, xong là xong."

Ôn Thanh Uyển mỉm cười nói với Dung Từ.Dung Từ cảm thấy mắt mình hơi ươn ướt.Vì Như Như, cô đã nhận được nhiều tình yêu hơn.Ôn Thanh Uyển cẩn thận kiểm tra thêm một lần nữa cho Dung Từ, sau đó sắc mặt lại thay đổi."

Phát triển không ổn sao?"

Dung Từ nhìn thấy sắc mặt của Ôn Thanh Uyển thay đổi, liền hỏi.Vì giấu giếm thân phận omega, Dung Từ tự nhiên không đi kiểm tra bản thân.Nếu khoang cơ thể của cô phát triển không đầy đủ, rất có thể sẽ dẫn đến vô sinh, và điều này sẽ khiến cô và Như Như mất đi cơ hội làm mẹ."

Không, khoang cơ thể của con phát triển rất tốt, chỉ là... con đã mang thai rồi!"

Ôn Thanh Uyển nói với vẻ mặt phức tạp.Cô nghĩ đến việc hai đứa trẻ đều là lần đầu tiên, chắc chắn không dùng biện pháp tránh thai, vì vậy mới đặc biệt làm một xét nghiệm, kết quả cho thấy Dung Từ thật sự đã mang thai!"...

Xin lỗi, con..."

Dung Từ một lúc không biết phải nói gì."

Ngốc, sao lại xin lỗi?

Sự xuất hiện của sinh linh nhỏ bé quá đột ngột, đặc biệt là đối với con.

Con nghĩ thế nào, chúng tôi đều tôn trọng.

Con suy nghĩ kỹ đi, tôi sẽ gọi Như Như đến, hai con cùng bàn bạc."

Ôn Thanh Uyển nói.Bà rót một cốc nước ấm cho Dung Từ, rồi gọi điện gọi Như Như đến.Ở ngoài, trong một văn phòng xử lý công việc, Tần Tiện vừa nhận được một số thông tin.Thông tin này liên quan đến Dung Từ, và trong khi bà Tần đang điều tra những chuyện liên quan đến quá khứ, cũng yêu cầu điều tra một số thông tin về Dung Từ.Những thông tin vừa gửi đến đều là những gì có thể tìm ra, và nhờ vào việc Như Như đã cung cấp một số thông tin về danh tính thứ hai của cả hai, quá trình điều tra đã nhanh hơn nhiều.Cả Như Như và Dung Từ đều có những danh tính thứ hai không đơn giản, họ đã cùng nhau mở công ty từ vài năm trước và hiện tại đang cùng quản lý ba công ty, trong đó có một công ty đã niêm yết.So với việc Như Như chỉ mở danh tính mới khoảng ba bốn năm, Dung Từ đã mở danh tính mới này hơn bảy tám năm, và danh tính này hoạt động rất tốt, thậm chí Tần Tiện cũng quen biết và đã từng giao dịch.Từ những quyết định hành động của danh tính đó, Tần Tiện không thể không thừa nhận rằng Dung Từ rất xuất sắc, dù còn trẻ nhưng đã có sự quyết đoán mạnh mẽ, trong việc ra quyết định luôn nhanh chóng và chính xác.Về gia đình Dung Trì, Dung Từ bề ngoài không can thiệp, ngoan ngoãn làm một beta không có tham vọng và năng lực, nhưng thực ra, tiểu tam mà cha Dung Trì nuôi dưỡng chính là người mà cô dùng danh tính thứ hai để âm thầm trợ giúp, khơi gợi tham vọng chiếm đoạt gia sản của người đó, đồng thời phá hoại quan hệ giữa họ.

Cũng chính Dung Từ có một phần trong sự suy sụp của gia đình mẹ Dung Trì.Tâm tư không thể nói là không sâu sắc.Quả thật, người không thể nhìn bề ngoài mà đánh giá.Tần Tiện cảm thấy càng phức tạp hơn về Dung Từ.Đứa trẻ này, so với Dung Trì, người mà bên ngoài có vẻ xuất sắc nhưng thực tế lại là kẻ rỗng tuếch, phóng đãng, đáng sợ hơn nhiều.Cô còn hy vọng ký ức về cốt truyện có sai sót, nhưng giờ nhìn lại, Dung Từ thật sự có khả năng đó.Nếu thật sự có ý đồ xấu, thì quả là một đối thủ khó đối phó.Ngay cả Ôn Duy Nhu cũng sẽ bị chơi đến quay cuồng.Khi Tần Tiện đang xem tài liệu liên quan đến Dung Từ, Ôn Thanh Uyển đến tìm Tần Tiện và thông báo kết quả kiểm tra vừa rồi."

Bao nhiêu năm qua, cha mẹ đều đã mất, lại lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, chịu đựng rất nhiều uất ức, cả về thể xác lẫn tinh thần.

Đứa trẻ này chưa bị dồn đến mức điên cuồng, không phải là kẻ nhút nhát yếu đuối sống cầm cự.

Nó còn nhỏ như vậy mà đã kiên nhẫn, nỗ lực vì mục tiêu, tôi thật sự công nhận.

Hơn nữa, giờ nó còn mang thai, có lẽ trước đây hai đứa không biết kiềm chế, bây giờ thai còn nhỏ, có chút không ổn.

Tôi đã gọi Duy Nhu đến, để hai đứa bàn bạc trước.

Lúc trước, khả năng mang thai càng cao thì tỷ lệ thụ thai lại càng thấp, nhưng Duy Nhu lại giống em ở điểm này.

Em bình tĩnh đi, đừng tức giận.

Hiện tại thuốc ức chế không có tác dụng với Dung Từ là thật, mà Dung Từ từ trước đến nay vẫn luôn là beta trong mắt Duy Nhu, chuyện này cũng không thể trách hai đứa trẻ.

Duy Nhu biết chuyện này chắc cũng sẽ bị sốc, dù sao đây cũng là một sinh mệnh nhỏ."

Ôn Thanh Uyển nói với Tần Tiện.(Editor: í Thanh Uyển là 2 mẹ con này làm là dính liền v đó =]]])"......"

Tần Tiện không biết nên nói gì lúc này.Cô cũng không cần phải nói với Ôn Thanh Uyển những thứ mình đã điều tra.Dù cho cha mẹ Dung Từ không phải do cha mẹ Dung Trì gây ra, chỉ riêng việc họ đã đè nén Dung Từ suốt bao nhiêu năm, nếu là người khác, việc báo thù cũng là điều dễ hiểu."

Em mà tức giận, thật sự sẽ tức chết mất.

Sau khi phân hóa, tôi đã dặn dò nó rồi, những điều cơ bản của một alpha, kết quả lại quên hết.

Nếu chúng ta không đến, với tính cách của Duy Nhu, không biết sẽ xảy ra chuyện gì."

Tần Tiện lắc đầu nói.Tần Tiện nói với Ôn Thanh Uyển vài câu, chẳng bao lâu sau, Duy Nhu đến, còn tưởng là Dung Từ có vấn đề gì trong kiểm tra, lo lắng vô cùng."

Con vào nói với cô ấy đi, dù các con quyết định thế nào, chúng tôi cũng sẽ ủng hộ các con."

Ôn Thanh Uyển bảo Duy Nhu vào nói chuyện với Dung Từ trước.Duy Nhu không kịp nói thêm gì với Ôn Thanh Uyển, vội vàng vào trong để hỏi Dung Từ."

Dung Từ, có chuyện gì vậy, đừng làm em sợ!"

Duy Nhu vào trong ôm lấy Dung Từ, nhìn qua nhìn lại."

Không có gì nghiêm trọng, chỉ là chị... có thai."

Dung Từ nói với giọng nặng nề, rõ ràng rất lúng túng và khó xử.Dung Từ thật sự không ngờ mình lại mang thai.

Cô luôn cho rằng mình phát triển không bình thường, dù có phát hiện mình là omega, nhưng cô cũng từng nghĩ đến khả năng mang thai.Hiện giờ tình huống này không phải là điều cô mong muốn.Bao nhiêu năm cố gắng, chỉ còn vài tháng nữa là đến kỳ đổi mới của gia tộc Dung, giờ mang thai, tham gia đại hội đổi mới thì sẽ lộ ra thân phận omega, như vậy ở Dung gia, cô cũng sẽ không còn được ủng hộ nữa.Giữ đứa trẻ lại, rồi cưới Duy Nhu, làm một omega sao?Cô không cam tâm.Nhưng đứa trẻ này là của cô và Duy Nhu, sao cô lại nỡ bỏ?Tại sao lại phải để cô phải đối mặt với sự lựa chọn này vào lúc này?Dung Từ bị Duy Nhu ôm lấy, nhắm mắt lại.Duy Nhu nghe Dung Từ nói vậy, còn tưởng mình nghe nhầm."

Mang thai?

Ý chị là trong này có đứa con của chúng ta?"

Ôn Duy Nhu ngơ ngác hỏi Dung Từ."

Đúng vậy."

Dung Từ đáp, giọng hơi run rẩy.Một lần nữa xác nhận, Ôn Duy Nhu cũng không thể tin được.Dung Từ không có tuyến nội tiết, không phải omega bình thường, nhưng cô ấy vẫn là omega, với những chức năng cơ thể của omega."......"

Nếu như trước đây Tần Tiện nói về Ôn Duy Nhu mà cô ấy chưa nhận thức được vấn đề nghiêm trọng, thì lúc này, khi xác nhận lời Dung Từ, cùng với sự hiểu biết của cô về Dung Từ, Ôn Duy Nhu đã hiểu được nguyên nhân sự mâu thuẫn trong lòng Dung Từ, trong lòng dâng lên sự tiếc nuối và tự trách."

Dung Từ, xin lỗi, em đã làm rối loạn kế hoạch của chị!

Tất cả là lỗi của em.

Chị đừng buồn, chúng ta cùng nhau nghĩ cách."

Ôn Duy Nhu ôm chặt Dung Từ nói.Dung Từ đau khổ như vậy, không thể quyết định, Ôn Duy Nhu tự nhiên hiểu được tâm tư của cô.Dung Từ nhìn Ôn Duy Nhu, khóe miệng từ từ nở một nụ cười.Đứa trẻ hiểu cô, không nói muốn cô sinh đứa con, mà là nói cô sẽ nuôi đứa bé."

Không phải lỗi của em.

Chị cũng không ngờ cơ thể như thế này của chị mà lại có thể mang thai."

Dung Từ cười khổ, hôn Ôn Duy Nhu để an ủi."

Dung Từ, chắc chắn có cách để giải quyết.

Hoặc là có thể làm cho việc bầu cử sớm hơn, giờ em hoàn toàn không thể nhìn ra em đang mang thai, đợi đến khi bầu cử xong, em trở thành tổng giám đốc của Dung thị, em sẽ có quyền quyết định tuyệt đối ở Dung thị, ai còn muốn nói gì thì lúc đó em chính là người đặt ra quy tắc.

Giờ là thời đại nào rồi, sao vẫn quy định chỉ có alpha mới được bầu làm tổng giám đốc?!"

Ôn Duy Nhu nghĩ nhanh trong đầu và nói."

Thời gian bầu cử đã định rồi, muốn làm sớm hơn, thật sự rất khó..."

Dung Từ nói."

Luôn luôn sẽ có cách.

Nếu nghĩ ra cách, chị muốn có con, chị thích con đúng không?"

Ôn Duy Nhu nhìn Dung Từ và hỏi."

Chị... chị đương nhiên thích con bé, nó là con của chúng ta."

Dung Từ nói."

Vậy thì tốt.

Em cũng thích.

Em có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con, em có hai em gái, đến lúc đó sẽ dẫn các em đến gặp em.

Bây giờ không nói chuyện này nữa.

Giờ chúng ta đã có con rồi, có phải là nên kết hôn không?

Dung Từ, chúng ta kết hôn đi?

Trước tiên là đăng ký kết hôn, chờ bầu cử xong rồi tổ chức đám cưới.

Như vậy có vội quá không?

Mẹ và mẹ em khi xưa đám cưới của họ tổ chức khi tôi đã bảy tuổi, tôi còn là phù dâu..."

Ôn Duy Nhu nói, không khí trở nên nhẹ nhàng hơn.Dung Từ không dám tưởng tượng, một ngày nào đó cô có thể đạt được mục tiêu của mình, rồi kết hôn công khai với người mình yêu.Có thể đạt được cả hai điều tốt, vừa có thể có tất cả, điều này sẽ đến với cô sao?"

Một số việc, vẫn phải nhờ mẹ và mom giúp đỡ.

Mom nói, một trong những ý nghĩa tồn tại của gia đình là giúp đỡ nhau khi cần thiết.

Có thể tìm được người giúp đỡ cũng là một khả năng.

Chúng ta ra ngoài tìm mẹ và mom bàn bạc được không?"

Ôn Duy Nhu nói vài câu rồi nắm tay Dung Từ, sợ Dung Từ sẽ từ chối."

Được."

Dung Từ nhìn Ôn Duy Nhu gật đầu.Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển đang nói chuyện ngoài kia, đã bàn bạc nhiều kế hoạch, không biết nếu Ôn Duy Nhu và Dung Từ không muốn có con sẽ làm sao, nếu muốn có con thì sẽ tính sao, v.v.Ôn Duy Nhu dẫn Dung Từ ra ngoài, đầu tiên nhận lỗi, sau đó nhìn Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển cầu cứu với vẻ mặt tội nghiệp."

Theo quy định của Dung thị, có rất nhiều cách để thay đổi người lãnh đạo sớm.

Có thể liệt kê các hành vi sai trái của tổng giám đốc kiêm chủ tịch hiện tại trong thời gian làm việc, tập hợp đủ số cổ đông để tổ chức cuộc họp hội đồng quản trị để bãi nhiệm, như vậy là thay được.

Cũng có thể tập hợp đủ mười cổ đông để ký tên, rồi có thể tổ chức họp hội đồng quản trị để thay đổi lãnh đạo.

Các con trước tiên liên hệ thử xem có bao nhiêu cổ đông ủng hộ các con, không đủ ta sẽ giúp đỡ.

Thêm nữa, ta sẽ cho người nhanh chóng điều tra chuyện năm xưa, đồng thời cũng sẽ điều tra những việc gần đây mà cha mẹ Dung Trì làm.

Những việc họ làm đối với con cũng là vi phạm pháp luật, nếu tìm được bằng chứng thì hắn ta sẽ không thể giữ chức vụ đó được nữa.

Dung Trì bên đó, các con đã làm nhiều như vậy, cơ hội của cô ta không lớn đâu, chỉ cần các con đưa ra thành tích của mình, với năng lực của các con, nhất định sẽ đánh bại cô ta, không cần phải nhẫn nhịn nữa, cũng không cần sợ hãi gì cả."

Tần Tiện nghe xong quyết định nói.Dung Từ nghe những lời của Tần Tiện, biết chắc Tần Tiện đã điều tra được mình và biết những việc cô làm dưới danh tính thứ hai, nhưng cô vẫn chọn ủng hộ mình.Với sự hỗ trợ của Tần Tiện và có sự hiện diện của Ôn thị không thua kém gì Dung thị, cô còn sợ gì nữa?"

Đúng vậy, Tiểu Từ, sau này con không còn một mình nữa, không cần phải sợ ai cả.

Con cứ coi chúng tôi như người nhà.

Một khi các con đã quyết định rồi, thì cùng nhau cố gắng, đây không phải chỉ là chuyện của hai con.

Thân thể con yếu, hiện tại đứa bé không ổn định.

Mang thai không phải chuyện dễ, phải chú ý tất cả các mặt, không thể làm tổn hại cơ thể.

Ta sẽ lập cho con một kế hoạch dinh dưỡng hằng ngày, và kế hoạch bảo dưỡng cơ thể, việc này ta là chuyên gia, con cứ nghe lời ta.

Còn lại thì để hai cô ấy bàn với con, có chuyện gì thì để Như Như làm, đó là chuyện cô ấy phải làm."

Ôn Thanh Uyển tiếp lời.Lời của Ôn Thanh Uyển làm Dung Từ lại cảm thấy mắt mình nóng lên.Những năm qua, cô không phải không muốn có người giúp đỡ, chỉ là đã quen với việc cô độc.Lúc này, như thể có thêm vài đôi tay nâng đỡ cô, họ muốn giúp cô đạt được mục tiêu, giúp cô có thể vừa lòng hai bên, đạt được cả lợi ích mà không mất gì.Ôn Duy Nhu cảm nhận được tâm trạng của Dung Từ, liền ôm chặt cô."

Em biết chị rất mạnh mẽ, rất có khả năng, dù cơ thể không khỏe vẫn có thể đi làm bình thường.

Nhưng ở trong gia đình này, chị là người cần được chăm sóc.

Hơn nữa, giờ chị đã có con, chị phải học cách để được chăm sóc.

Đừng suy nghĩ nhiều nữa, từ hôm nay trở đi, chị hãy dành nhiều thời gian để dưỡng sức, có việc gì cứ để em làm."

Ôn Duy Nhu nhẹ nhàng nói.Dung Từ áp mặt vào vai Ôn Duy Nhu, không nhúc nhích một lúc lâu.Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển nhìn tình hình rồi cũng không làm phiền hai người nữa, tự giác đi ra ngoài bàn chuyện.Dung Từ ở lại viện nghiên cứu vài ngày, tình trạng thai nhi ổn định hơn, sau khi có sự cho phép của Ôn Thanh Uyển, cô bắt đầu trở lại công việc.Dựa trên những cuộc điều tra của mình trong những năm qua, cộng với các cuộc điều tra của Tần Tiện trong vài ngày qua, Dung Từ đã viết một bản kiến nghị truy cứu trách nhiệm đối với cha của Dung Trì, gửi cho một số người trong hội đồng quản trị.Vấn đề thay đổi lãnh đạo, cộng với số cổ phần cô đã có ở hội đồng quản trị, cùng với hai người trung thành đã ủng hộ cha mẹ cô trước đây, và cả người chú ba có vẻ ngoài bất cần đời nhưng luôn gây chuyện, cô cần phải ra mặt, khiến họ ủng hộ cô, để có đủ căn cứ hỗ trợ mình.Dung Từ gặp từng người trong số họ, phơi bày danh tính thứ hai của mình, thuyết phục họ cùng cô liên kết để gửi kiến nghị bãi nhiệm tổng giám đốc kiêm chủ tịch hiện tại.Công ty đã thành lập một nhóm điều tra để điều tra những việc liên quan đến cha của Dung Trì, và cũng đã ấn định thời gian cho cuộc họp hội đồng quản trị.Tất cả đều là chuyện của công ty, còn về chuyện cá nhân, Dung Từ với tư cách nguyên đơn đã kiện cha mẹ Dung Trì vì tội ám hại cha mẹ cô, chỉ đạo người cắt bỏ tuyến nội tiết và dùng thuốc hại cơ thể cô.Một số việc đã có manh mối, và tất cả đều chỉ về phía họ.Dung Từ không còn che giấu sự căm hận của mình, cô muốn để họ nhận lấy bản án công khai.Trước khi họp hội đồng quản trị, cha của Dung Trì đã bị bắt vì tội đe dọa tính mạng và sức khỏe người khác.Ngày họp hội đồng quản trị, Dung Từ đã đến trụ sở Dung thị làm việc.Cô tháo kính, mặc trang phục công sở, không còn che giấu sự sắc bén và khí chất của mình.Dung Từ không mang theo ai, bên cạnh chỉ có một người mặc đồng phục giống bảo vệ, đội mũ và đeo kính râm."

Dung Từ, cậu điên rồi à?

Ba mẹ tôi không thể làm chuyện đó, rốt cuộc là ai đã mê hoặc cậu vậy!

Cậu có thể đối diện với công ơn nuôi dưỡng của họ trong những năm qua không?"

Vừa vào phòng họp, Dung Từ đã đụng phải Dung Trì."

Cậu nghĩ như vậy sao?

Vậy cứ coi tôi là người vô tình vô nghĩa đi."

Dung Từ cười lạnh nhìn Dung Trì.Nếu không phải Dung Trì thực sự là một tiểu thư cưng chiều, thích chơi đùa, thì Dung Trì làm sao có thể đứng đây mà không bị tổn thương.Còn về suy nghĩ của cô đối với bản thân mình, Dung Từ chẳng quan tâm."

Cậu..."

Dung Trì nhìn vào ánh mắt của Dung Từ, lùi lại một bước.

Dung Từ vẫn là Dung Từ đó, nhưng ánh mắt và khí chất của cô đã khác hẳn, như thể là một người khác.Người trước mặt không còn là người mà cô có thể chế nhạo, sai khiến, hay hạ thấp nữa."

Cậu muốn thay thế ba tôi, làm tổng giám đốc của Dung thị?

Cậu chỉ là kẻ vô dụng không có khả năng gì, mơ đi.

Ba tôi đã có kế hoạch rồi, với tỷ lệ cổ phần của chúng tôi, cậu căn bản không có cơ hội!"

Dung Trì bình tĩnh lại, tức giận nói."

Vậy thì thử xem."

Dung Từ bình thản đáp, không muốn nói thêm gì với Dung Trì, ngồi xuống vị trí của mình.Có khá nhiều người tham dự cuộc họp hội đồng quản trị, tất nhiên cũng có không ít người đứng về phía Dung Trì.Dung Phụ vì hiện tại không còn phù hợp làm tổng giám đốc đã bị bắt giam, dù được cho tại ngoại nhưng cũng không xuất hiện, chỉ sắp xếp rất nhiều công việc.Hiện tại Dung thị chia thành ba phe, Dung Trì và Dung Từ, cùng một người em trai cùng cha khác mẹ của Dung Trì, người này cũng đã có tiếng nói trong công ty, có những người ủng hộ riêng.Sau khi hội đồng quản trị bắt đầu, họ đã liệt kê những sai sót của ba Dung Trì, sau khi hủy bỏ chức vụ của ông ta trong công ty, bắt đầu bỏ phiếu bầu tổng giám đốc mới của tập đoàn.Lúc đầu, Dung Trì và người em cùng cha khác mẹ của mình đã mâu thuẫn không ngừng, nhưng lúc này, cả hai lại nhất trí tấn công Dung Từ, tập trung toàn bộ sức lực vào Dung Trì, thậm chí còn dùng tiền để "lôi kéo" một số cổ đông trước đây ủng hộ Dung Từ.

Vì thế, số phiếu của Dung Trì ngày càng cao, vẻ mặt đắc ý của cô ta cũng càng rõ rệt.Dù Dung Trì không xuất sắc, đã phạm nhiều sai lầm, nhưng vì cha cô ta đã điều hành Dung thị suốt nhiều năm, vẫn có những người ủng hộ, và Dung Trì nhìn có vẻ dễ kiểm soát hơn.

Thêm vào đó, khi gom được phiếu của hai phe, số phiếu của cô ta có lúc đã vượt qua Dung Từ.Tình huống này Dung Từ không phải là chưa nghĩ đến.

Cô đã cố gắng giành lấy những vị trí có thể giành được, nhưng có thể sẽ thất bại.Cô không sợ hãi.Khi kết quả bỏ phiếu sắp được công bố, cửa phòng họp bị đẩy ra, một ông lão chống gậy bước vào."

Lâu rồi tôi không tham gia cuộc họp hội đồng quản trị, chuyện lớn như hôm nay sao có thể thiếu tôi được?"

Ông lão vừa vào nói, chính là ông nội của Dung Trì và Dung Từ, người đã nghỉ hưu từ lâu vì bệnh tật.Ông lão Dung rất ít khi can thiệp vào chuyện của Dung thị, nhưng hôm nay có người đặc biệt đến tìm ông, ông không thể không đến một chuyến, để thể hiện lập trường của mình."

Chào mừng ngài, Chủ tịch hội đồng quản trị, xin mời ngài ngồi!"

Nhiều người nhiệt tình chào đón, Dung Trì tiến lên đỡ ông lão."

Dung thị từ khi sáng lập đến nay đã có hơn ba trăm năm lịch sử, có thể tiếp tục đến ngày hôm nay, lý do chính là vì luôn chọn người tài quản lý.

Mấy đứa cháu này, tôi vẫn biết rõ một chút.

Tôi bỏ phiếu cho Dung Từ."

Ông lão mỉm cười với mọi người xung quanh.Khi ông lão vừa đến, mọi người đều nghĩ ông sẽ nghiêng về Dung Trì.

Theo truyền thống, chỉ có alpha mới có quyền kế thừa, chẳng ai ngờ ông lão vốn luôn giữ truyền thống lại lại bỏ phiếu cho Dung Từ.Sở hữu cổ phần không ít, số phiếu ông lão nắm trong tay cũng nhiều, việc ông bỏ phiếu như vậy cơ bản đã quyết định kết quả."

Ông nội, sao ông có thể bỏ phiếu cho Dung Từ, cô ta là gì chứ?

Cô ta hoàn toàn không xứng đáng!"

Dung Trì tức giận."

Cô có chút tu dưỡng nào không vậy?

Lớn tiếng như vậy là cái kiểu gì?

Cô có cảm thấy mình đủ sức gánh vác trách nhiệm này không?

Mấy tháng qua công ty đã chịu bao nhiêu thiệt hại rồi?"

Ông lão Dung nhìn Dung Trì, mắng một câu.Dung Trì không dám nói gì nữa, vì cô biết mình sai.Những người còn lại chưa bỏ phiếu thì nhìn tình thế, phần lớn đều bỏ phiếu cho Dung Từ.Kết quả cuối cùng, Dung Từ đương nhiên được chọn."

Rốt cuộc cô đã làm gì mà ngay cả ông nội cũng bị cô lừa?"

Dung Trì tức điên lên, nhưng lại không thể làm gì, cô muốn tiến gần đến Dung Từ nhưng bị bảo vệ bên cạnh Dung Từ ngăn lại."

Ôn Duy Nhu!

Cô bị điên à, làm bảo vệ trong công ty chúng tôi?"

Khi nhìn rõ mặt của người bảo vệ kéo cô ra, mặt Dung Trì tái mét.Cái quái gì vậy?Cô bảo vệ này trước giờ luôn đứng thẳng ở phía Dung Từ, đeo mũ và kính râm, không ai để ý, không ngờ lại là Ôn Duy Nhu!Dung Từ mang thai, Ôn Duy Nhu lo lắng không yên, lại vừa làm nũng vừa giả vờ đáng thương để Dung Từ đồng ý cho mình đi theo.

Cô ấy giả vờ là một bảo vệ nhỏ và luôn ở bên cạnh Dung Từ một cách rất kín đáo."

Tôi là bảo vệ riêng của Dung Từ, sao?

Có vấn đề gì à?

Đừng lại gần cô ấy, nếu không tôi sẽ không tha cho cô đâu!"

Ôn Duy Nhu xoay tay, vặn mạnh tay Dung Trì và thì thầm một câu đe dọa vào tai cô."...

Cô và cô ấy?

Không thể nào!"

Dung Trì trợn tròn mắt."

Làm sao mà không thể?

Nói thẳng với cô nhé, buổi đấu giá trước tôi làm vậy là cố ý, việc giành dự án với Sư Linh Lĩnh cũng là tôi tạo ra cái bẫy, còn việc cô thua nhiều tiền ở sòng bạc là vì tôi đã mời người trước đây từng là vương cờ bạc đến đánh với cô.

Sau này làm việc thì cẩn thận, sống khiêm tốn, nếu không tôi sẽ không lịch sự như trước nữa đâu."

Ôn Duy Nhu cười tủm tỉm nói với Dung Trì.Dung Trì sợ hãi, mồ hôi lạnh toát ra đầy người."

Không có thời gian nói chuyện với cô nữa.

Nhớ lời tôi nói."

Ôn Duy Nhu nói xong, đẩy Dung Trì ra ngoài rồi vội vã quay lại phòng họp tìm Dung Từ.Trong phòng họp, mọi người đã ra gần hết, chỉ còn Dung Từ và ông lão đang nói chuyện.Thấy Ôn Duy Nhu vào, ông lão đứng dậy."

Cháu gái, Dung thị sẽ giao cho con.

Chỉ cần còn mang họ Dung, đừng để Dung thị suy tàn.

Lần này ông thật sự phải đi nghỉ ngơi rồi."

Ông lão nói."

Ông đã biết hết rồi à?"

Dung Từ ngập ngừng hỏi.Ông lão gật đầu rồi quay người rời đi."

Ông nội, con đưa ông đi."

Ôn Duy Nhu bước tới bên ông lão nói.Ông lão nhìn Ôn Duy Nhu rồi nhận ra cô, không cần phải che giấu nữa."

Không cần đâu.

Cô chăm sóc Dung Từ là được, tôi có người theo rồi."

Ông lão vẫy tay với Ôn Duy Nhu.Ôn Duy Nhu vẫn đưa ông lão ra ngoài rồi mới quay lại tìm Dung Từ."

Hôm qua mẹ đi gặp ông nội rồi à?"

Dung Từ thấy Ôn Duy Nhu trở lại hỏi.Hai người đã kết hôn, nên cách xưng hô cũng tự nhiên thay đổi."

Đúng vậy.

Thật ra cũng không nói gì nhiều, mẹ đi giúp chị xin phép ông nội.

Ông nhìn thấy, chị có một người vợ xinh đẹp và tài giỏi như vậy, tất nhiên sẽ ủng hộ chị rồi!"

Ôn Duy Nhu cười nói.Điều Ôn Duy Nhu không nói là, Tần Tiện còn nói một câu, "Muốn Dung thị phá sản hay muốn để Dung Từ tiếp quản, chọn đi." (Editor: mẹ vợ bá đạo quáaa)Dung Từ nhìn Ôn Duy Nhu cười.Cô đương nhiên không nghĩ mọi chuyện đơn giản như vậy, nhưng giờ thì nó không còn quan trọng nữa."

Cô ấy có làm phiền chị không? chị muốn ăn gì?

Đặt món ăn hay đi ra ngoài ăn?"

Ôn Duy Nhu tiến lại gần, hôn lên môi Dung Từ."

Chị muốn ăn cùng mẹ và mọi người."

Dung Từ nói."

Được rồi, vậy để em mời các mẹ cùng đi ăn."

Ôn Duy Nhu đáp.Trước đây Dung Từ thích ăn một mình, nhưng bây giờ cô thích không khí ồn ào hơn, thích ở bên Ôn Duy Nhu, thích ở cùng gia đình của Ôn Duy Nhu, giờ cũng là gia đình của cô, tất cả cùng nhau.Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển mấy ngày nay không đi, một người giúp Dung Từ điều dưỡng sức khỏe, một người ở lại chăm sóc mọi chuyện ở đây, tránh để xảy ra sự cố, lo liệu những việc mà họ chưa nghĩ đến."

Mẹ nói chờ công việc ở đây xong xuôi, chúng ta sẽ về nhà tổ chức đám cưới.

Cơ thể chị cần đợi ba tháng nữa mới có thể đi máy bay, giờ cũng sắp rồi.

Váy cưới đang tìm người thiết kế, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau bàn kiểu dáng.

À, Tằng Tằng và Nặc Nặc nhắn tin bảo chiều nay muốn video call với chúng ta, bọn chúng rất thích chị...

Lần trước video call, dì và cô không có ở đó, bọn chúng cũng không chờ được muốn gặp chị."

Ôn Duy Nhu vừa đeo dây an toàn cho Dung Từ vừa nói về kế hoạch tiếp theo.Sau khi đeo xong dây an toàn cho Dung Từ, Ôn Duy Nhu ngẩng đầu lên định nói gì đó thì phát hiện Dung Từ nghiêng đầu, hóa ra đã ngủ mất.Ôn Duy Nhu nhìn Dung Từ, trên mặt cô mang theo nụ cười nhẹ nhàng, điều chỉnh ghế ngồi một chút, lấy một chiếc áo khoác đắp lên người Dung Từ, hôn lên trán cô rồi khởi động xe, hướng về phía gặp Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển.Dù phía trước có gì đi nữa, chỉ cần họ ở bên nhau, chắc chắn sẽ hạnh phúc.—//—Editor: vậy là hết bộ truyện r nha~ Nhớ để lại cảm nhận và review nè, hẹn mng ở bộ truyện sauuuu
 
Back
Top Bottom