Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
397233235-256-k490949.jpg

[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Tác giả: leowaslin
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Thể loại: Bách Hợp, Xuyên Sách,...

NV: Lotus DiCaprio, Trang Noãn Nghiên
Giới thiệu: Trang Noãn Nghiên vô tình xuyên qua quyển tiểu thuyết NP một nữ x nhiều nam "Tình Sắc Chiếm Hữu" mà bản thân đã kêu gọi flop.

Sau đó, được nữ phụ Lotus bao dưỡng, hoàn toàn nghịch tập, thay đổi cuộc đời.

 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 1: Xuyên thư


Hoàng hôn bắt đầu lặn xuống cũng là lúc màn đen bao phủ cả Giang Thành.

Ánh đen neon từ từ sáng lên, thành phố cũng dần xô bồ theo kiểu ban đêm của nó.Đời người có những việc không thể ngờ và chính cô cũng vậy."

Chị Noãn Nghiên, tỉnh...tỉnh lại đi."

Cô đang mơ màn đột nhiên nghe tiếng gọi liền theo bản năng đáp bằng giọng ngáy ngủ."

Năm phút nữa đi."

"Dậy đi, chị Trần gọi bảo chị lát nữa hầu hạ Vip cho tốt, đừng như đợt trước."

Trang Noãn Nghiên nghe vậy liền bật dậy.

Cần lấy gối ném vô người trợ lí không thương tiếc.

Cô là ai chứ, cô là Trang Noãn Nghiên đó.

Cô cần phải đi tiếp rượu chơi quy tắc ngầm với những lão già đó sao."

Có phản kháng cũng vô dụng, tài nguyên không có, ở trong giới giải trí này sẽ bị dìm chết thôi."

"Chị sống trong giới này lâu vậy rồi chẳng lẽ không hiểu, không có bông tuyết nào trong sạch cả."

"Cút."

Trang Noãn Nghiên cầm tiếp lấy cái gối mà ném.

Bộ dạng lải nha lải nhải của Tiểu Hà khiến cô bực mình.Cô cũng không phải Trang Noãn Nghiên của thế giới này.

Một tuần trước không hiểu sao bản thân lại được một màn cẩu huyết xuyên qua chính cuốn tiểu thuyết NP một nữ ba nam máu chó mà bản thân review.

Còn trở thành nữ phụ pháo hôi của truyện nữa chứ.Nếu cô tính không lầm theo mạch truyện lát nữa cô sẽ phải đi tiếp lão già xấu xí trên sáu mươi tuổi.Nói về quyển tiểu thuyết NP một nữ ba nam này thì vô cùng máu chó giống như cái tên "Tình Sắc Chiếm Hữu" của nó.Nữ chính của tiểu thuyết là Mạnh Thi Ý một nữ diễn viên tuyến mười tám sau khi trọng sinh thì quyết tâm làm lại cuộc đời.

Nguyên chủ và Mạnh Thi Ý debut cùng thời gian, cùng công ty và cả người quản lí nên hai người bên ngoài thân thiết như tỉ muội bên trong sớm đã đấu đá đến sức đầu mẻ trán.

Lúc Mạnh Thi Ý chưa trọng sinh thì không sao.

Sau khi trọng sinh rồi Mạnh Thi Ý biết trước được kết quả tương lai nên liên tục cướp tài nguyên tốt từ trong tay nguyên chủ, khiến cô ấy phải nhận những vai dở tệ bị giang cư mận mắng đến máu chó ngập đầu.

Chuyện đó thì không nói đi, dù sao nguyên chủ cũng chỉ là nữ phụ pháo hôi mấy việc này không tính là gì.Mạnh Thi Ý ỷ mình biết trước được kiếp trước nên quay lại đeo bám những người nam nhân trước kia theo đuổi mình.

Nói về những nam nhân đó đều là loại chủ tịch giả nghèo nên mới bị cô ta đá, sau khi sống lại biết được gia thế phía sau họ thì điên cuồng theo đuổi lại.

Sau đó, lên giường với từng người, bị chụp được ảnh mờ thì đỗ ngay cho nguyên chủ.

Mà trong những nam nhân bị Mạnh Thi Ý quyến rũ có vị hôn phu thanh mai trúc mã mà nguyên chủ yêu như mạng.

Vị hôn phụ đó còn tìm đến yêu cầu nguyên chủ nếu muốn làm vị hôn thê của hắn ta thì phải ngoan ngoãn chịu cái danh nhơ nhuốc này.

Nguyên chủ vốn là nữ phụ pháo hôi, IQ và EQ được cho đi ngủ nên tất nhiên cắn răng chịu đựng.

Sau cùng vì không thể thực hiện được ước mơ đứng trên màn ảnh, còn nhìn vị hôn phu của mình ân ái với người khác và bị bạo lực mạng nên dẫn đến trầm cảm rồi tự tử bằng khí gas ở nhà riêng.Mà không phải chỉ có một mình nguyên chủ không đâu.

Vì là cốt truyện một nữ x ba nam nên sẽ còn hai nữ phụ số khổ khác tình trạng cũng không kém hơn nguyên chủ là bao.Trang Noãn Nghiên lắc lắc đầu ngán ngẩm.

Sao cô lại xuyên vào cái tác phẩm máu chó như vầy chứ.

Tác giả viết được như vầy xin nhận của cô ba lạy.
_________________Trang Noãn Nghiên có phản kháng thế nào cũng phải đi.

Đáng tiếc, ai kêu cô xuyên qua đã khổ chứ.

Mà nguyên chủ này cũng kì lạ, ở nhà làm thiên kim không muốn lại cứ chạy đi theo đuổi ước mơ debut.

Nhà họ Trang là gia đình ba đời quân nhân cống hiến sức lực cho đất nước, tất nhiên sẽ không đồng ý rồi.

Sau cùng là bị tống ra khỏi nhà luôn.Cô xoa xoa thái dương sầu não của mình.

Bây giờ thoát ra khỏi tiểu thuyết cũng không được chỉ có thể tự bản thân nghịch tập cải mệnh."

Tới rồi thì đi vào đi, phòng B477."

Quản lí Trần thấy cô đến liền nói, chính xác là ra lệnh.Quản lí Trần là người phụ nữ tầm bốn mươi, thân hình hơi mũm mĩm, trang điểm khá đậm, dưới miệng còn có nốt ruồi đen, mặc bộ đồ công sở đen nhìn thôi đã khiến cô đau đầu.Trang Noãn Nghiên liếc mụ ta một cái nhưng vẫn phụng phịu đi vào.

Dù sao cô không phải nguyên chủ, có ở showbiz hay không cũng không sao.

Nếu lần này bình an ra được cô sẽ giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện lấy giải ảnh hậu, còn không thì về giúp cô ấy làm đại tiểu thư Trang gia.

Có gì phải lo chứ."

Vào mau đi, đừng để vip đợi lâu."

Cô nghe vậy hai tay liền nằm thành nắm đấm.

Cô thề sẽ đánh gã già đó thật đau, tốt nhất là răng môi lẫn lộn.Trang Noãn Nghiên đi tìm số phòng một hồi cũng tìm được.

Cô định lấy chìa khóa ra mở nhưng lại phát hiện cửa không khóa nên trực tiếp đi vào luôn.Phòng vip của hội sở vô cùng xa hoa.

Cô chỉ nhìn một chút đã thấy mùi tiền bay phất phới.

Nếu là cô của hiện đại chắc chắn sẽ lấy điện thoại ra quay review cho mọi người xem.

Dù sao ở thời của cô nghề nghiệp chính là võng hồng*.

Nhắc thì có chút ngứa nghề nha.*Võng hồng: chỉ những người nổi tiếng trên mạng.Trang Noãn Nghiên thấy vậy liền lấy điện thoại ra mở chế độ quay phim.

Cô không nghe tiếng động gì trong phòng nên rất tự tin rằng lão già ấy chưa đến.

Cô hết quay phòng khách xong lại đi đến quay phòng ngủ.

Vừa bước vào phòng ngủ cô liền cau mày a lên một tiếng.Trên giường có một cô gái đang nằm trên đó, hai mắt nhắm lại, hơi thở phập phồng dường như đang say ngủ.

Đừng bảo với cô lão già ấy gu mặn như vậy chứ.

Còn tinh lực để một đêm chơi hai người hay sao.

Lợi hại, lợi hại.Cô lật đật tắt điện thoại đi rồi đi đến bên giường quan sát cô ấy.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 2: Nữ phụ của nam chính


Trang Noãn Nghiên cô thề rằng cô sống hai mươi năm trên đời này chưa hề thấy ai đẹp như vậy.

Chỉ cần mặc bộ váy đỏ, nhắm mắt ngủ thôi đã có thể làm cho người ta miệng đắng lưỡi khô, tim đập thình thịch.Cô ấy có nét đẹp của con lai rất rõ ràng trên từng đường nét khuôn mặt, lông mi dài cong như cánh quạt, mũi cao hình hạt chanh thon gọn, môi chẻ căng mọng vừa nhìn vào chỉ muốn hôn một cái thật mãnh liệt, cằm thon nhỏ chuẩn tỉ lệ vàng lại thêm nước da trắng mịn.

Đúng là kiệt tác của trời mà.Trang Noãn Nghiên càng nhìn càng muốn nuốt nước miếng.

Cô lại nhìn xuống thân hình người phụ nữ rồi không tự chủ nhìn lại thân hình mình.

Đây là sự chênh lệch của thần tiên và phàm nhân sao.

Thân hình đẹp đến nổi khiến người khác thèm thuồng, ghen tị.

Nhưng người này ở trong showbiz sao một tuần qua cô không thấy xuất hiện trên mạng nhỉ.

Chỉ bằng cái khuôn mặt này không nằm trong top lưu lượng mới thật sự đáng tiếc.Cô nhẹ nhàng đưa tay sờ vào khuôn mặt cô ấy định kêu cô ấy dậy.

Bông tuyết xinh đẹp như vậy bị một lão già vấy bẩn thì cô sẽ tiếc đứt ruột gan mất.

Nhưng tay cô vừa sờ tới má cô ấy liền rút lại, rồi nhanh chóng sờ lên trán cô ấy.Cô ấy bị sốt rồi.

Cô chỉ mới sờ nhẹ thôi đã thấy nóng hừng hực như có hỏa diệm đốt cháy bên trong vậy."

Sờ đủ chưa?"

Trang Noãn Nghiên đang sờ soạt không biết phải làm sao thì giọng nói nhẹ nhàng, thanh thoát của người nằm trên giường vang lên.

Cô bị hết hồn liền đứng bật dậy, đưa hai tay ngang vai như đầu hàng, miệng há hốc.

Sao cô cảm thấy chột dạ như vừa chiếm tiện nghi của người ta vậy."

Chị bị sốt rồi, tôi chỉ lo chị có gì..."

Trang Noãn Nghiên nhanh chóng giải thích.Ặc, người này mở mắt ra cũng thật đẹp.

Đôi mắt xám bạc sâu thẩm đặc trưng của phương Tây như đang cuốn cô vào bên trong."

Sao cô vào được?"

Cô gái chống người ngồi dậy nhẹ nhàng xoa xoa thái dương.

Trên người cô vừa nóng vừa lạnh khiến cô vô cùng khó chịu."

A, cửa không khóa."

Trang Noãn Nghiên vừa nói vừa chỉ ra cửa.

Cô đột nhiên cảm thấy tình huống cứ sai sai gì đó."

Lấy giùm tôi ly nước."

"Ân."

Trang Noãn Nghiên cũng không thể bắt bẻ người bệnh nên nhanh chóng xoay người đi rót nước rồi đưa cho cô ấy."

Cảm ơn."

Cô nhìn cô ấy uống hết cốc nước ấm mới thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra không bị nặng như cô tưởng tượng."

Chị tên gì?"

Dù sao cũng ở chung giới ít nhất cũng phải biết tên nhau.

Huống hồ, người đẹp như vậy rất có tương lai làm đỉnh lưu nha.

Như vậy, cô sẽ được làm bạn với người nổi tiếng rồi."

Lotus DiCaprio."

Cô gái ngồi trên giường sau khi uống cốc nước liền đáp.

Nhưng giọng cô do cảm nên có hơi khàn, có chút phát âm không rõ."

Hoa sen di cáp gì cơ?"

Trang Noãn Nghiên cau mày.

Cô hỏi tên cô ấy, cô ấy lại bảo hoa sen đớp cáp gì chứ."

Khụ khụ, Lotus Di Caprio."

Lotus tằng hắng hai tiếng cho thông giọng rồi nhẫn nại lặp lại thêm lần nữa tên mình."

Ồ, còn tôi là Trang Noãn Nghiên."

Cô gật gật đầu.

Hóa ra, cô nghe nhằm.

May quá, không phải hoa sen đớp cáp.

Nhưng sao cô có cảm giác cái tên này quen quen nhỉ.Sau đó, chính là màn Trang Noãn Nghiên lải nha lải nhải nói không dứt.

Lotus không biết sao cô gái trước mắt lại có nhiều hơi sức như vậy nhưng cô có cảm giác cô ấy không thể dừng miệng được.

Có chút đáng yêu.Cô gái tên Trang Noãn Nghiên trước mắt có khuôn mắt trẻ trung tầm hai mươi tuổi.

Khuôn mặt ngũ quan xinh đẹp với nụ cười tỏa nắng, đôi mắt to như biết nói cùng với hai gò má lúm đồng tiền.

Cô mặt chiếc váy ngắn tới đầu gối màu lam, ôm sát đường cong cơ thể."

Cô vào giới này lâu chưa?"

Trang Noãn Nghiên ngồi dưới sàn, nửa người chống lên giường khẽ hỏi.Lotus đầu ba chấm.

Giới gì?

Nhưng cô chưa kịp hỏi thì đã có bóng người chạy vào như tên bắn.

Còn ôm lấy hai vai cô lắc lắc."

Sao không ngủ thêm xíu nữa?

Đỡ hơn chưa?

Còn sốt không?

Có chỗ nào không thoải mái?"

Lotus nhìn người đàn ông trước mắt như nhìn tên ngốc.

Hỏi tới tấp như vậy thì ai trả lời cho được chứ."

Ổn."

Cô nhanh chóng trả lời.

Dùng một từ đáp hết tất cả câu hỏi.Trang Noãn Nghiên lúc này mới đỡ trán.

Cô hiện tại đã biết bản thân thấy sai sai ở chỗ nào rồi.

Tình huống này, rõ ràng là bạn trai đang lo lắng cho bạn gái của mình đến nổi đi mua thuốc quên đóng cửa phòng.

Còn cô chắc chắn đã đi lộn phòng.

Nhưng cô rõ ràng đã tìm đúng số phòng B477 mà ta."

A, hai người cứ tiếp tục.

Tôi đi trước.

Tạm biệt."

Cô cảm thấy hiện tại bản thân thật dư thừa nên khẽ nói rồi lập tức bay như đạn bắn ra ngoài.Trang Noãn Nghiên cũng không thèm tìm phòng B477, mà đi thẳng về căn họ mà công ty cấp riêng cho nghệ sĩ.

Cô ngồi trên sofa suy nghĩ một hồi liền đập tay xuống sofa.Rốt cuộc cô cũng nhớ Lotus là ai rồi.

Lotus trong truyện cũng là nữ phụ giống nguyên chủ.

Cô ấy và nam chính nhất Lục Dật Hành kết hôn do di nguyện của mẹ cô ấy.

Nên tình cảm hai người trong suốt thời gian kết hôn rất nhạt nhòa và một phần Lục Dật Hành vẫn còn nhung nhớ tình cũ là nữ chính Mạnh Thi Ý.

Nên tình cảm không tiến triển được bao nhiêu.

Trong truyện cũng không đề cập nhiều đến nhân vật Lotus này.

Chỉ nghe nói qua ngôi kể của nữ chính thì Lotus có động tâm với Lục Dật Hành nhưng không chinh phục được trái tim của hắn.

Cuối cùng Lotus bắt gặp chồng mình và nữ chính lên giường nên quyết định li hôn.

Vì quá đau đớn và không cam tâm nên sau khi li hôn liền ra nước ngoài.Nhưng với tình huồng vừa rồi cô cứ cảm thấy sai sai ở đâu đó.

Mà thôi mặc kệ đi, cô nghịch tập một mình cô cũng đủ phiền rồi.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 3: Chuẩn bị thất nghiệp


Trang Noãn Nghiên tính toán thời gian.

Lúc này có lẽ Mạnh Thi Ý đang ân ái bên cạnh nam chính hai Phương Hàn Vũ để tìm cơ hội tiếp cận lại nam chính nhất Lục Dật Hành.

Vị hôn phu Ôn Tĩnh Hi của cô chỉ là nam chính ba nên chẳng khác nào lốp xe dự phòng.

Đã là lốp xe dự phòng còn vì yêu mà mất não.

Thật đáng thương mà.Nói vậy là khoảng ít bữa nữa Mạnh Thi Ý mới theo Phương Hàn Vũ trở về Giang Thành.

Xem ra, cô vẫn còn chút thời gian chuẩn bị.Trang Noãn Nghiên đang suy nghĩ liền bị chuông điện thoại reo làm hết hồn.

Cô xoa xoa trái tim yếu đuối, rồi chậm rãi mò lấy điện thoại.

Giờ cũng khuya rồi ai gọi cho cô vậy chứ.Cô mở nhìn màn hình điện thoại nhìn thấy số của quản lí Trần liền trực tiếp bấm tắt xong trực tiếp tắt nguồn.

Có nghe hay không cũng như nhau thôi.

Nên tắt cho thanh tĩnh đầu óc.Buổi sáng, cô vừa thức dậy liền mở điện thoại ra xem.

Quả nhiên một loạt tin nhắn chửi bới, cảnh cáo của quản lí Trần đều lần lượt xuất hiện.Đại loại là : "Cô đợi phong sát đi."

Cô quẳng điện thoại xuống giường, sau đó liền đi làm vệ sinh cá nhân.Trang Noãn Nghiên cô từ khi sinh ra đã không sợ trời không sợ đất thì quái nào lại sợ phong sát.

Được, muốn phong sát thì cứ phong sát nhưng phải có lí do chính đáng cho cô xem.

Không cô sẽ quậy nát cái giới showbiz này cho biết.Nhưng cô đã quên, cô có thể ăn vạ thì bọn họ cũng là nhà tư bản chiêu trò.Dưa hôm nay:[Nữ nghệ sĩ tuyến 18 mắc bệnh ngôi sao.

Nhiều lần bạo hành trợ lí.]Trang Noãn Nghiên lắc đầu cười khổ.

Nếu không phải nhà họ Trang đã đóng băng thẻ thì cô đã trực tiếp hủy hợp đồng, đổi quản lí và trợ lí xấu xa kia rồi.

Nhiều lần bạo hành trợ lí sao.

Cô ta làm gì để máu bạo lực của cô nổi lên thì cô ta là người hiểu rõ nhất.

Thật buồn cười.Hiện tại, cô không thể giải nghệ rồi mang mấy cái nhơ nhuốc về Trang gia được mà đó cũng không phải nhà cô.

Cô cũng không thể chạy theo con đường võng hồng vì cô đã kí hợp đồng hình ảnh với công ty giải trí Thịnh Huy.

Nói thẳng ra, hiện tại bọn họ đang ép buộc cô phải nghe lời nên cô chẳng có đường nào lấy tài nguyên rồi kiếm tiền.

Cô cũng chẳng phải nữ chính có hào quang chiếu sáng rực rỡ tứ phía và ba anh nam chính che chở.Cô đúng quả là cô bé đáng thương khi kẹt lại thế giới này mà.__________________________Lotus vốn là con lai.

Cha cô thuộc dòng dõi người Ý và Đức, mẹ là luật sư người nước A gốc Nga.

Cô sinh ra đã thừa thưởng hết tất cả nét đẹp của họ.Năm đó, cô vừa về nước không lâu do mẹ cô bị ung thu giai đoạn cuối.

Bà ấy sợ không qua khỏi liền giao cô cho con trai một người bạn thân.

Cô cũng không nghĩ bản thân sẽ lấy chồng nhưng vì tâm nguyện của mẹ cô chỉ đành thực hiện.Cô và Lục Dật Hành chỉ có quan hệ hợp pháp là vợ chồng, còn bên ngoài hai người vốn chỉ xem nhau như những kẻ lướt qua đời."

Tỉnh?"

Lục Dật Hành mang cháo vào phòng thấy cô đã dậy liền hỏi.

Hắn chỉ mới đi công tác một tuần mà cô đã đỗ bệnh rồi.

Mặc dù hai người không yêu nhau nhưng vẫn có quan hệ chung nhà.

Sống dưới mái hiên thì nên chiếu cố lẫn nhau."

Ừ."

Lotus xoa xoa thái dương rồi chống tay rồi dậy.

Cô cũng không ngờ bản thân miệt mài trong phòng thí nghiệm có một tuần không di ra liền đỗ bệnh đâu.

Thật mất mặt mà."

Không đi làm?"

Cô nhìn đồng hồ đã chỉ hai giờ chiều thì hỏi hắn."

Không."

Lục Dật Hành lắc đầu.

Đưa tô cháo cho cô.Thật ra, hắn là cố tình nghỉ làm để xem ở nhà cô làm gì.

Ai ngờ người này ngủ như chết.

Ngủ một phát từ hôm qua đến chiều hôm nay.Lotus khuất khuất cháo rồi đưa lên miệng.

Ngủ lâu vậy cô quả thật đói đến run tay run chân.

Không còn sức đâu nói chuyện nữa.Lục Dật Hành thấy cô ăn ngon vậy cũng xem như được an ủi phần nào.

Đáng tiếc hắn chưa kịp an ủi đã nghe nhận xét của cô."

Cháo chưa kịp nhừ, có hơi mặn, cà rốt và hành lá còn sống khá hôi,..."

Lục Dật Hành: "..."

Cái kẻ ăn chùa còn đòi hỏi, chê khen này.Sự thật đã chứng minh sau khi cô ngủ một ngày xong liền khỏe như trâu.

Ai cũng không thể ngăn cô bay nhảy.

Mà thật ra cô cũng không bay nhảy gì, cả ngày chỉ ở trong viện nghiên cứu sinh học.

Bạn cô còn đùa rằng nếu cô không bị ép hôn thì chắc cô sẽ ế đến chết vì không ra khỏi phòng thí nghiệm.Nhưng bây giờ cô thật sự đã khác rồi."

Chú Ba, đã có chưa?"

Lotus ngồi trong chiếc xe Jaguar XJL nhẹ nhàng hỏi chú Ba đang lái xe phía trước."

Không có, cô ấy không có lịch trình gì cả."

Chú Ba vừa lái xe vừa nhìn người đang nhìn ra bên ngoài cửa sổ bằng ánh mắt khá tò mò.

Ông lái xe cho cô lâu như vậy đây là lần đầu thấy cô chủ động nhờ ông tìm hiểu về một người.

Nếu người đó là đàn ông thì tốt biết mấy, còn này lại là một cô gái đáng yêu."

Why?"

"Không chịu chơi quy tắc ngầm nên bị quản lí âm thầm phong sát."

Chú Ba nhẹ nhàng nói, còn thêm cái thở dài."

Giới nghệ sĩ cũng thật bẩn thỉu.

Đến một cô gái nhỏ cũng không tha."

"Ồ" Lotus chỉ ồ lên rồi không hỏi gì thêm nữa.

Khuôn mặt cô vẫn đềm tĩnh không hề biểu lộ cảm xúc khác thường gì._____________________Buổi tối, Trang Noãn Nghiên vừa mới đi chợ về.

Tự đãi cho bản thân một bữa thịnh soạn chẳng nhân dịp gì cả.

Vì có thực mới vực được đạo, no bụng rồi tính tiếp kế hoạch sau này.Cô đang nấu nước lẩu cay Thái thì có chuông cửa vang lên.Trang Noãn Nghiên cau mày, hít vào thở ra chuẩn bị đón quản lí Trần đến chửi.

Đáng tiếc, cô vừa mở cửa ra thì không như cô nghĩ.

Một cô gái xinh đẹp như thần tiên tỉ tỉ xuất hiện."

Quấy rầy rồi."

Lotus khẽ nói.

Trên tay còn cầm một giỏ hoa quả do chú Ba mua giúp.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 4: Cùng nhau ăn lẩu


Trang Noãn Nghiên có chút ngạc nhiên.

Cô chỉ mới gặp người ta một lần ở phòng vip hội sở, bây giờ người ta tìm đến tận cửa nhà.Cô nhìn Lotus tóc buộc lỏng phía sau, mặc bộ vest đen cùng áo sơ mi đỏ vô cùng đẹp mắt thì nuốt nước miếng.

Với một sắc nữ như cô thì rõ ràng người trước mắt chính là điểm chí mạng."

Haha, không quấy rầy, không quấy rầy.

Chị vào đi."

Cô nhẹ nhàng cười nhưng trên khuôn mặt vẫn có chút gượng gạo.Lotus nhìn thấy cũng không để trong lòng mà đi thẳng vào trong.Căn hộ công ty Thịnh Huy cấp riêng cho nghệ sĩ cũng không quá lớn.

Chủ yếu còn tùy theo mức độ cống hiến và sự nổi tiếng của nghệ sĩ nữa.Căn hộ tương đối đơn giản với diện tích vừa đủ cho một người ở.

Cùng với màu trắng chủ đạo bao gồm phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ và toilet.

Ở phòng khách chỉ có cái sofa nhỏ cùng tivi vô cùng đơn giản giống như chủ nó từ lúc đến ở không hề sắm sửa gì thêm vậy.Lotus rất tự nhiên đặt giỏ trái cây lên bàn rồi ngồi xuống sofa."

Chị uống trà hay cà phê?"

Trang Noãn Nghiên nhìn người ở phòng khách có chút đau đầu.

Sao cô cứ thấy quái quái thế nào ấy nhỉ.

Mà không phải cứ quái quái đâu, rất kì quái là đằng khác.

Sao không giống những gì nữ chính miêu tả trong tiểu thuyết vậy."

Nước khoáng."

Lotus mấp mấp môi khẽ đáp."

Ân."

Trang Noãn Nghiên nhanh chóng lấy chai nước khoáng rót ra cốc thủy tinh đưa cho Lotus.

Cô nhìn khuôn mặt đẹp như vị thánh thần Hy Lạp của Lotus thì lại nhớ đến những gì nữ chính miêu tả cô ấy trong tiểu thuyết.

May quá, lúc đó cô đã trực tiếp review kêu gọi tẩy chay quyển tiểu thuyết "Tình Sắc Chiếm Hữu" để nó trực tiếp flop.

Nếu không chắc nhan sắc này sẽ bị nữ chính miêu tả chẳng khác nào phù thủy mất.

Mà lúc cô đọc tới đoạn của Lotus thì nữ chính đã tả cô ấy như thủy quái.Cô thật sự khâm phục con mắt của nữ chính.

Mà thật ra, cô ta luôn nghĩ bản thân đẹp nhất còn tất cả phụ nữ còn lại đều phải quỳ xuống dưới váy cô ta.

Nên chẳng có gì làm lạ.

Huống hồ, truyện thể loại NP nếu tác giả miêu tả nữ chính không đẹp bằng nữ phụ thì làm sau chinh phục được các nam chính.Lotus trong tiểu thuyết cũng không có nhiều lời thoại.

Bây giờ gặp cô cảm nhận được rất rõ một điều.

Cô ấy kiệm lời, tiếc chữ như vàng.

Khuôn mặt lúc nào cũng ánh lên sự điềm tĩnh mà không phải ai cùng lứa tuổi cũng làm được.Trang Noãn Nghiên nhìn người ngồi trước mắt yên lặng như đi dự giờ lớp học thì đau đầu vô cùng.

Rốt cuộc ai thỉnh cô ấy đến ổ chuột của cô vậy."

A, tôi có nấu lẩu...chị muốn ăn cùng không?"

"Được."

Lotus chớp chớp mắt, nhẹ nhàng đáp.Trang Noãn Nghiên: "..."

Ý thật sự của cô là chị có thể đi được rồi.

Cô rõ ràng mời lơ mà.

Có đẹp thì đẹp nhưng cái đẹp và miếng ăn là hai chuyện khác nhau.

Cô có thể ngắm cái đẹp nhưng không đồng nghĩa với việc bao ăn đâu.

Huống hồ, bây giờ cô lại nghèo như vậy.Ặc.

Có lẽ văn hóa trong nước và nước ngoài khác nhau nên người ta không hiểu.Cô định dọn xuống sàn ăn như đã định trước nhưng nhìn Lotus đành xé lòng mang nồi lẩu để lên bàn.Trang Noãn Nghiên vừa ăn vừa nhìn người đối diện ăn một cách từ tốn như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật thì nuốt nước miếng.

Cô cũng thấy cô sao khi gặp Lotus thì phát điên rồi.

Cô ấy làm gì cũng khiến tim cô đập loạn lên cả.

Không biết Lục Dật Hành sao có thể bình tâm như vậy để nhung nhớ, chờ đợi nữ chính nữa.

Mà thôi đi, dù sao đó cũng là đặc quyền của nữ chính.

Phận làm nữ phụ như cô làm sao hiểu được."

Ngon không?"

Cô thấy Lotus ăn khá ngon miệng nên hỏi.Thôi thì phận nữ phụ nên chia sẻ đắng cay ngọt bùi cho nhau hơi ấm.Lotus đang nhai miếng rau, cô từ tốn nuốt xuống nhẹ nhàng nói."

Nước dùng, gia vị, thịt, rau.... tụi nó giống như đang thực hiện giãn cách xã hội."

"..."

Trang Noãn Nghiên phải suy nghĩ một chút mới hiểu Lotus nói gì.Thật ra, chỉ tóm gọn trong một từ "nhạt" mà thôi.Nhưng có ai thật tâm như vậy không hả.

Đến ăn chùa thì tốt nhất nên khen một chút cho người nấu vui lòng.

Đừng có thẳng như ruột ngựa như vậy, sẽ bị đánh chết tươi đó."

Để tôi bỏ thêm gia vị."

"Không cần."

Lotus nhẹ nhàng bỏ đũa xuống.

Khuôn mặt bình tĩnh mười phần nhìn Trang Noãn Nghiên.Ý chính là, tôi ăn xong rồi cô không cần làm lại đâu."..."

Trang Noãn Nghiên như muốn ôm lấy trái tim yếu đuối của mình rồi gào thét.

Hôm nay, cô bị đã kích rất nặng nề.Nam chính Lục Dật Hành đâu.

Mau đến đây rước vợ nhà mi về."

Nghe bảo cô bị phong sát?"

Lotus ăn xong liền nói vào chuyện chính.

Chắc sợ cô còn nói thêm nữa Trang Noãn Nghiên sẽ trực tiếp tăng huyết áp."

Ừ."

Trang Noãn Nghiên nhẹ nhàng gật đầu, còn kèm theo cái thở ra.

Cô bây giờ nghèo lắm.

Nên đừng có đến ăn chùa rồi chê bai."

Cô tính thế nào?"

Trang Noãn Nghiên nhìn Lotus lúc nào cũng điềm tĩnh thì lại tiếp tục thở dài.

Cô biết tính sao chứ.

Vẫn còn đang suy nghĩ đây."

Không biết, vẫn còn đang suy nghĩ."

Cô suy nghĩ một chút liền nói tiếp."

Ước gì có người chịu bao nuôi tôi nhỉ?"

Cô vừa nói vừa cười giống như một lời nói đùa.

Cô nghĩ đến nữ chính có ba nam chính sẵn sàng trải đường hoa hồng cho đi thì lòng đau như cắt.

Cô cũng muốn có."

Muốn bao nuôi cô cần những gì?"
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 5: Nghèo đến không có gì ngoài tiền


"Có tiền, có tiền và có tiền."

Trang Noãn Nghiên chống đũa suy nghĩ.

Đúng vậy, muốn bao nuôi thì điều kiện tiên quyết vẫn là có tiền nha."

Thế sao cô không chịu quy tắc ngầm?"

Lotus nhấp ngụm nước cho đỡ cay.

Thật ra, lẩu cô ấy nấu cũng không dở như cô nhận xét.

Những năm tháng miệt mài nghiên cứu cô còn ăn những thứ khó ăn hơn."

Tất nhiên vì họ không đẹp mắt."

Với một người mê sắc đẹp như cô thì không đẹp mắt còn háo sắc chính là tội ác."

Thế cô có muốn xem xét một chút không?"

Lotus lắc đầu khẽ nhếch môi cười đầy quỷ dị."

Xem xét gì?"

Cô cau mày.

Người này nói chuyện khiến cô đoán già đoán non thật mệt mỏi.

Có thể nói rõ ràng hết câu hay không chứ."

Tôi ứng tuyển."

Trang Noãn Nghiên nhìn khuôn mặt điềm tĩnh của Lotus thì trực tiếp bị sặc.

Lotus nữ thần hóa ra cũng biết đùa nha.Bao nuôi ai chứ?

Cô sao?

Có tiền không?

Đừng bảo với cô mang tiền Lục Dật Hành bao nuôi cô.

Tiền của nam chính ngoài nữ chính ra thì không ai nuốt trôi nổi đâu.Huống hồ trong tiểu thuyết nói rằng Lotus không có nghề nghiệp gì nhưng cả ngày biến mất không thấy tăm hơi.

Rõ ràng là kẻ chuyên lặn sâu."

Chị đang đùa tôi sao?"

Trang Noãn Nghiên thấy bản thân có chút thất thố liền nghiêm túc trở lại."

Đúng vậy."

Lotus nghiêm túc gật đầu, biểu cảm có chút gợn đòn.Trang Noãn Nghiên nắm chặt tay dưới bàn cố ép tính tình bạo lực của bản thân xuống.Lục Dật Hành đâu rồi?

Sao không đến kéo vợ hắn về?

Cô sắp tức trào máu rồi.Cô thật muốn đánh người.

Sao có người nhan sắc đi ngược với tính cách vậy chứ?Lotus không đợi xem sắc mặt khó coi của Trang Noãn Nghiên.

Cô nhẹ nhàng móc trong túi áo ra một tờ séc rồi điền vài con số lên đó."

Tôi về đây."

Trang Noãn Nghiên nhìn bóng người chợt đến chợt đi kia thì cạn ngôn.

Cô cầm tờ séc có một dãy sáu số như số điện thoại thì xém chút té ngửa.[192 702]Chắc chỉ trùng hợp thôi.Nhưng sự thật đã chứng minh cho cô thấy, thật sự có người ăn một bữa liền móc ra gần hai mươi vạn trả.Một bữa ăn cho dù bị chê ngập đầu nhưng cầm được tiền thì đáng giá lắm chứ.Trang Noãn Nghiên chưa kịp hoàn hồn thì có tin nhắn gửi tới.

Một dòng tin nhắn chạy qua khiến miếng thịt trong miệng cô trực tiếp rơi xuống bát.[Lưu vào.]Cô thật đau đầu mà.

Thật sự có người ghi số điện thoại lên séc.Mà sao số điện thoại không bắt đầu bằng số chín nhỉ.

Hay trực tiếp có chín mười số gì đó thì cô lời to rồi.
_____________________Thời gian trôi qua rất mau.

Cô ở nhà chịu cảnh phong sát cũng được một tuần thì quản lí Trần gọi điện bắt đầu chiến thuật dụ dỗ cô.Trang Noãn Nghiên nhìn bản thân trong gương có chút bất đắc dĩ.

Gương mặt của nguyên chủ có chút dễ thương, đáng yêu như học muội nhà bên theo hình tượng thanh thuần thì khỏi phải nói.

Là hạt giống tốt trong giới showbiz nên quản lí Trần làm sao có thể bỏ qua cô dễ dàng như vậy được.

Nói gì đến việc cô ta còn chưa hưởng được lợi lộc gì ở cô.Cô tính thời gian một chút thì bữa tiệc hôm nay rất đặc biệt nên mới di giá đi xem thử.Hôm nay, nữ chính Mạnh Thi Ý sẽ xuất hiện ở trong buổi tiệc này.

Cô muốn đi xem nữ chính có nhan sắc chim sa cá lặn thế nào.

Với lại cũng có một màn vô cùng kịch tính.

Thật mong đợi nha.Trang Noãn Nghiên đạp đôi giày cao gót nhẹ nhàng đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Cô nhìn một chút liền quyết định tránh quản lí Trần rồi lẫn vào trong khách khứa.

Cô chẳng muốn bị nắm lại rồi tiếp rượu mấy lão già tí nào.

Nghĩ thôi đã thấy phiền phức.Buổi tiệc tổ chức ở ngoài trời, ăn mừng khai trương resort của đại thiếu gia Vu gia nên khách khứa đa phần đều là dân làm ăn và người trẻ tuổi.Trang Noãn Nghiên cầm lấy ly rượu vang tìm một góc khuất đứng nhìn mọi người xung quanh rồi nhếch môi cười nhạt.

Cho dù ở thế giới nào cũng vậy thôi.

Những buổi tiệc như vầy đều mang đầy sự giả dối mà cô chán ghét.

Hãy nhìn đi trong lòng họ có mấy ai thật sự là đến chúc mừng kia chứ.

Bọn họ chỉ hận không thể dẫm lên xương máu nhau mà thôi.Cô nhìn xung quanh một lúc cũng phát hiện ra hình bóng quen thuộc của Lotus.

Cô ấy mặc bộ váy xanh đen ôm sát cơ thể quyến rũ, tóc xõa dài được uốn nhẹ nhàng.

Bên cạnh còn có nam chính Lục Dật Hành anh tuấn, lịch lãm cùng với bộ vest đen.

Nhưng sau cô lại thấy Lotus còn công và bá khí hơn cả nam chính chứ.Lotus đi bên cạnh Lục Dật Hành vô cùng nhẫn nại mà nở nụ cười xã giao.

Cô cũng không muốn đi đến mấy bữa tiệc như vầy nhưng ba mẹ chồng ngõ lời cô không thể chối từ.

Những buổi tiệc như vầy đối với quá gò bó cho dù cô đã phải làm quen từ lúc rất nhỏ.

Cô nhìn một chút liền phát hiện người quen trong góc đang miệt mài đung đưa xích đu, liền quay sang nói với Lục Dật Hành."

Tôi qua kia một chút."

"Ân."

Lục Dật Hành gật gật đầu xong lại tiếp tục nói chuyện gì đó với người đối diện.Trang Noãn Nghiên đang ngồi đung đưa chán nản đợi xem kịch thì bên đầu bên kia xích đu có người ngồi xuống.

Cô cau mày rồi quay sang để xem ai bất lịch sự như vậy.

Nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã phải nuốt lại vào trong.

Người ta cho mình séc gần hai mươi vạn nên không thể chửi được."

Lời đề nghị của tôi, cô suy nghĩ kỹ chưa?"

Lotus cầm ly rượu vang trắng xoay xoay trên tay vô cùng đẹp mắt.

Mà cho dù cô có làm động tác gì hay chỉ đứng yên thì vẫn mê hoạc được cả nam lẫn nữ."

Đề nghị???"

Trang Noãn Nghiên đầu hiện ra mấy dấu chấm.

Đề nghị gì cơ."

Làm người của tôi."

Lotus nhẹ nhàng đáp.

Nhưng nhìn cách nào cũng thấy có chút bá khí của tổng tài bá đạo.Trang Noãn Nghiên quay sang nhìn Lotus.

Người này cũng đùa thật dai đi.

Đến bây giờ vẫn còn muốn đùa cô.Cho cô xin đi.

Tiền nam chính phận nữ phụ như cô nuốt không nổi."

Chị có tiền không?"

Cô cười nhẹ rồi miễn cưỡng phản bác lại.

Cô không thể để người này trêu mãi được."

Tôi nghèo."

Trang Noãn Nghiên nghe xong câu trả lời thành thật của Lotus thì khá hài lòng.

Nhưng cô chưa kịp nói: Nên chị không nuôi nổi tôi.

Thì Lotus đã nói tiếp."

Nghèo đến nổi bản thân không có gì ngoài tiền."

Trang Noãn Nghiên: "..."
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 6: Nữ chính Mạnh Thi Ý


Cô chống cằm cẩn thận quan sát cái người vừa phát ngôn kia.Aiz, đừng nói đùa bằng khuôn mặt nghiêm túc như vậy được không.

Cô xém chút nữa tin rồi.Nhưng Trang Noãn Nghiên không biết Lotus thật ra chẳng hề đùa.

Cô ấy đang thật sự nghiêm túc.Lục Dật Hành đang nói chuyện với lão tổng của công ty nào đó lâu lâu lại nhìn sang vị trí của Lotus, rồi cau mày.

Hai người lấy nhau cũng hơn nửa năm nhưng chưa bao giờ hắn thấy cô thân thiết hay tiếp cận một người nào như vậy.

Thậm chí, hắn còn nhìn ra được chút gì đó khó nói trong khung cảnh kia.

Tay hắn không tự chủ nắm chặt lấy ly rượu để kiềm nén sự khó chịu sâu trong lòng.

Hắn đã hứa sẽ như vậy đợi cô ấy trở lại, sau đó cho cô ấy hạnh phúc.

Hắn không thể phản bội lời hứa của mình.

Huống hồ người hắn yêu là Mạnh Thi Ý chứ không phải người vợ hờ sống chung dưới mái hiên.Nhưng hắn nhìn cách nào cũng thấy người ngồi bên cạnh Lotus chướng mắt.

Hai người đã thỏa thuận không xen vào chuyện riêng của nhau nên bây giờ hắn có bực bội cũng phải ép xuống."

Dật Hành."

Lục Dật Hành nghe tiếng gọi liền cau mày.

Giọng gọi tên hắn đầy trìu mến này mãi hắn cũng không quên được.

Là cô ấy.

Mạnh Thi Ý đã trở về.Hắn nhanh chóng nhìn về hướng phát ra tiếng gọi tên mình.

Hình ảnh người con gái ngọt ngào, thanh thuần mà hắn yêu say đắm đang dần dần đến gần.

Cô ấy mặc bộ váy trắng tao nhã, khuôn mặt kiều diễm có chút xót xa làm tim hắn khẽ đau."

Dật Hành, em về rồi."

Mạnh Thi Ý nhìn Lục Dật Hành bằng ánh mắt rưng rưng lệ.

Cô quan sát biểu cảm của Lục Dật Hành thì càng khẳng định bản thân đã làm đúng.

Nam nhân nào không thích thể loại hoa sen trắng yểu địu này chứ.Nhớ năm đó, trong ba người theo đuổi cô thì Lục Dật Hành là người xuất sắc nhất.

Đáng tiếc lúc đó hắn không dựa vào gia đình tự ra ngoài lập nghiệp làm cô cứ tưởng hắn nghèo nên chỉ quen chơi.

Hai người quen được một thời gian thì cô gặp được Phương Hàn Vũ và Ôn Tĩnh Hi giàu có hơn.

Tuy so về nhan sắc cả hai không bằng Lục Dật Hành nhưng bọn hắn có tiền.

Cô so đo một lúc liền quyết định thả câu nhỡ cá lớn, không chọn ai cả.

Dù sao cô đẹp như vậy sợ gì không tìm được người giàu có, đẹp trai hơn.

Ai ngờ vài năm sau, cô phát hiện Lục Dật Hành siêu giàu gia đình nắm giữ cả mạch kinh tế Giang Thành.

Phương Hàn Vũ thì kế thừa tập đoàn gia tộc trở thành ông trùm giới giải trí.

Còn Ôn Tĩnh Hi lại được gia đình đưa đến Hải Thành làm thị trưởng, tương lai với chức tổng thống sáng ngời.

Lúc đó, cô đã hối hận đến tan nát hết ruột gan rồi trực tiếp đột quỵ.

May mắn ông trời cho cô trọng sinh một lần nữa làm lại cuộc đời.

Lần này cô sẽ một mẻ hốt chọn cả ba người bọn họ.Trang Noãn Nghiên ở phía xa xa nhìn người con gái tiếp cận nam chính Lục Dật Hành thì chậc lưỡi.Chắc do nữ chính Mạnh Thi Ý ngay từ đầu cô đã có ấn tượng không tốt nên có nhìn cách nào cũng không thấy thuận mắt.

Đẹp thì có đẹp, gợi cảm thì có gợi cảm nhưng thật giống hồ ly tinh.

So với người ngồi bên cạnh cô giống như tiên nữ không nhiễm bụi trần thì kém xa.

So sánh nhẹ cũng có thể thấy rõ được ai mới là chim cuốc, ai mới là phượng hoàng."

Cô thích cô gái đó?"

Lotus thấy Trang Noãn Nghiên nhìn về hướng cô gái đang đứng đối diện Lục Dật Hành thì khẽ hỏi."

Thích."

Cô nhanh chóng trả lời.

Tất nhiên thích rồi.

Nữ chính đó nha.

Chủ của vở kịch hôm nay làm sao cô không thích cho được."

Kém."

Lotus cau mày.

Dường như sợ Trang Noãn Nghiên không hiểu liền bồi thêm một câu."

Thẩm mĩ thật kém."

"..."

Cô có khen nữ chính đẹp đâu mà bị chê thẩm mĩ kém chứ.

Huống hồ thẩm mĩ của cô có kém cũng không liên quan tới cô ấy.Mà đừng có làm phiền cô xem kịch có được hay không.

Biết đâu xem xong cô tìm được cách nghịch tập thì sao.Huống hồ không phải khi thấy chồng mình có những cử chỉ thân mật với tình cũ sẽ ghen à.

Nữ chính rõ ràng nói Lotus có tình cảm với Lục Dật Hành mà.

Sao người này lại điềm tĩnh ngồi chê bai cô vậy.Lotus nhìn ánh mắt sáng ngời đầy mong đợi của Trang Noãn Nghiên thì cau mày thật chặt.

Nếu để ý sẽ thấy sâu bên trong đôi mắt xám bạc ấy có chút mất mát và đau đớn khó diễn tả được."

Chị cầm giúp tôi."

Trang Noãn Nghiên đưa ly rượu vang cho Lotus rồi đạp giày cao gót mà chạy đi.Cô đã tìm được cách nghịch tập rồi.Bữa tiệc hôm nay Mạnh Thi Ý đến được là do đi cùng Phương Hàn Vũ.

Kịch hôm nay cũng là màn kịch vợ của Phương Hàn Vũ bắt gặp hai người họ thân mật mà tức giận mà làm ầm lên.

Sau đó, cô ấy bỏ đi và rơi xuống hồ bơi dẫn đến động thai.

Cô thật không muốn liên quan gì tới mấy chuyện phiền phức này nhưng sau cùng nguyên chủ thật sự chết vì nó.Theo cốt truyện, Mạnh Thi Ý và Phương Hàn Vũ bị chụp vào khách sạn chỉ cách hai ngày sau khi cô ta và Ôn Tĩnh Hi cũng bị chụp như vậy.

Chuyện sẽ chẳng có gì lớn nếu như Phương Hàn Vũ không phải là người đã có gia đình còn sắp làm cha.

Giang cư mận tất nhiên là ghét loại người phá hoại gia đình người khác này.

Cho dù Mạnh Thi Ý là người đến trước, Phương Hàn Vũ do xảy ra tình một đêm còn để lại giống nòi nên mới bị ép chịu trách nhiệm.

Thì vẫn bị giang cư mận chửi như thường.Nên cô ta mới tìm Ôn Tĩnh Hi giúp đỡ.

Mà ai cũng biết rồi, hào quang nữ chính vĩ đại lắm.

Cho dù cô ta có làm gì thì trong lòng các nam chính cô ta vẫn lương thiện, thanh thuần nhất.

Còn có thể vì cô ta thích mà sống chung nhà với đối thủ của mình, chịu cảnh ba nam một lỗ.Lúc đó, nữ chính và nguyên chủ đang có xung độ tài nguyên truyền hình mà bóng lưng hai người lại khá giống nhau nên nữ chính úp nồi luôn cho nguyên chủ.Phận làm nữ phụ tất nhiên sẽ không thiếu mấy cái trò ngáng chân nữ chính một cách thiếu não.

Nên cô ta sau khi úp nồi liền cho rằng đó là đáng đời nguyên chủ.Mà cô chỉ cần sửa ngay khúc này có khi sẽ thay đổi được mệnh nguyên chủ còn có thể giúp thêm một nữ phụ khác.

Quả là công đức vô lượng.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 7: Giải cứu nữ phụ hai


Trang Noãn Nghiên tìm một chút cũng thấy ở chỗ gần nhà vệ sinh có vài ba người bu đông, còn rất ồn ào như bàn tán chuyện gì đó.

Cô thầm cảm thán trong lòng về mức độ biến hình của nữ chính.Mạnh Thi Ý cũng thật mạnh mẽ và linh hoạt.

Vừa nãy cô còn thấy đứng nối lại tình xưa với Lục Dật Hành mà bây giờ đã ở đây ân ái với Phương Hàn Vũ rồi.

Tiếc thay vị hôn phu của cô Ôn Tĩnh Hi còn ở Hải Thành nếu không sẽ vui lắm.Mà gu của tác giả cũng thật mặn, có thể tạo ra một nữ chính mạnh như vậy.Cô cũng không hề có ý định đi lại đó, mà đứng trong góc xem kịch.

Dù sao tình hình hiện tại của cô không tiện ra mặt.

Trong đám đông cô nhìn thấy bên cạnh Mạnh Thi Ý còn có quản lí Trần nữa.Phương Hàn Vũ, Mạnh Thi Ý, quản lí Trần và một thai phụ xem xém tuổi cô đang đứng thành bùng binh.

Nhưng rõ ràng ai cũng nhìn thấy là ba chọi một và bên một yếu thế hơn rất nhiều.Phương Hàn Vũ và vợ Nhạc Linh kết hôn do tình một đêm để lại hậu quả.

Lúc đầu hắn sống chết không chịu nhận vì nghĩ Nhạc Linh gài bẫy hắn để có thai.

Sau đó, một bước hóa phượng hoàng.

Gia đình Nhạc Linh không tốt, xuất thân bần hàn tất nhiên không xứng với Phương gia của hắn.

Nhưng Phương gia cũng đàng hoàng có làm có chịu liền ép hắn lấy Nhạc Linh để nhận cháu.Nhạc Linh mang thân nữ phụ tất nhiên cũng yêu Phương Hàn Vũ say đắm.

Cho dù lấy hắn ta chịu nhiều uất ức, tủi nhục cũng nuốt nào trong bụng.

Kết quả thì như bây giờ cho dù Nhạc Linh chịu ấm ức cũng phải ăn nói nhỏ nhẹ không dám làm lớn với hắn.Dẫn đến sau này, Phương Hàn Vũ nghe tin Mạnh Thi Ý bị ốm liền chạy đi chăm sóc tranh công với hai nam chính còn lại, bỏ Nhạc Linh ở bên ngoài dẫn đến bị xe tông rồi sảy thai thì cô ấy mới hóa đen.

Sau đó, Nhạc Linh luôn miệng bảo việc cô sảy thai có liên quan đến nữ chính nhưng không ai tin.

Cô ấy vì hóa đen và đau đớn mất con liền chạy đi làm mất chuyện ngu ngốc với nữ chính bị Phương Hàn Vũ phát hiện.

Kết cục thật sự rất thảm.Cô thật muốn tháo não nữ chính ra xem có gì.

Cô ta trọng sinh thì thôi đi còn kéo theo một đóng chuyện như vậy.

Hại cô hiện tại liền xuyên vào rồi không ra được.Mà chuyện sau này để sau này tính.

Cô phải giải quyết chuyện bây giờ đã."

Hàn Vũ, anh thật sự chọn cô ấy.

Anh muốn li hôn với em."

"Đúng."

"Em hiểu rồi."

Trang Noãn Nghiên cô đứng cách xa nghe câu đó của Nhạc Linh thôi cũng thấy đau lòng.Đàn ông ấy à.

Đẹp trai, thành công, giàu có, không có nghĩa là họ không có tật xấu.

Mà tật của họ lớn nhất chính là luôn tự cho rằng mình đúng.Người như Phương Hàn Vũ vừa độc đoán, gia trưởng lại hay nghi kị mọi thứ, mà không chịu nhìn lại bản thân hắn cũng không khác gì cặn bã.

Hắn có thể là kẻ si tình đáng trân trọng trong mắt độc giả đứng về phe nữ chính.

Nhưng đặt ở góc độ Nhạc Linh hắn lại là kẻ vô trách nhiệm không đáng mặt đàn ông.Giống như lão ba của cô mà thôi, không khác biệt gì cả.

Đều là loại đàn ông mà Trang Noãn Nghiên cô đời này khinh bỉ nhất.Nhạc Linh khuôn mặt đẫm nước mắt, xoay người rời đi.

Trên đường ai cũng nhìn cô chỉ trỏ bàn tán.

Cô biết bản thân không xứng với Phương Hàn Vũ.

Cũng hiểu bản thân là đỉa đeo chân hạc nên trước nay không dám đòi hỏi gì ngoài việc cho con cô một gia đình có đầy đủ cả cha lẫn mẹ.

Nhưng cô sai rồi, hoàn toàn sai rồi."

A..."

Nhạc Linh vừa đi vừa lau nước mắt không chú ý đến việc bản thân đang đi gần bể bơi trơn trượt.

Cô la lên một tiếng rồi theo bản năng ôm lấy bụng, hai mắt nhắm lại đợi bản thân rơi xuống.Bản thân thầm nghĩ chết chắc rồi.

Cô không biết bơi, mà trong tình huống như vậy mọi người còn sẽ nhìn cô bằng ánh mắt cười nhạo.

Nhưng cô chưa kịp đáp xuống bể bơi đã có người kéo cô lại.

Trực tiếp xoay một vòng rồi ôm lấy eo cô thật vững chãi."

Không sao chứ."

Nhạc Linh cứ nghĩ bản thân đã xong đời rồi ai ngờ cô lại nghe được một giọng nói vô cùng ngọt ngào.

Cô từ từ mở mắt ra.

Khuôn mặt xinh đẹp như hoa dần dần hiện trong mắt cô, còn nở nụ cười ngọt ngào như muốn quyến rũ tất cả nam lẫn nữ."

A, không sao."

Nhạc Linh muốn đứng dậy đàng hoàng khỏi tư thế kì lạ nhưng lại phát hiện chân bị trật rồi.

Cô cau mày, có chút luốn cuốn.Trang Noãn Nghiên rất nhanh chóng hiểu được sự khác thường của người trong lòng mình.Trong ánh mắt kì lạ của mọi người xung quanh, cô nhẹ nhàng cúi người bế Nhạc Linh lên theo kiểu công chúa, một đường thẳng tấp không chút khó khăn đưa cô ấy lại chiếc xích đu mà cô và Lotus ngồi khi nãy.Lotus vẫn ngồi ở đó thấy hành động của Trang Noãn Nghiên thì hai đầu chân mày cau chặt lại có chút khó coi, tay cầm ly rượu vang siết chặt."

Chị có dầu gió không?"

Trang Noãn Nghiên cẩn thận để Nhạc Linh ngồi xuống rồi quay sang hỏi Lotus còn đang đơ mặt kia."

Không có."

Lotus bắt chéo chân, không hề có ý định muốn đứng lên giúp đỡ hay nhường chỗ ngồi bên phía còn lại."..."

Thấy người hoạn nạn ít ra cũng biết ra tay giúp đỡ chứ.

Cô hỏi vậy mà cũng không biết đi tìm hay sao."

Chị đi xin giúp tôi được không?"

Cô bắt đầu chuyển sang phương thức nhẹ nhàng hỏi."

Không đi."

Aiz, sao cô lại trong đợi người này giúp chứ.

Nhìn cái bộ dạng đó mà xem.

Nếu có giúp đỡ đã không ngồi tư thế thảnh thơi như chụp tạp chí đó rồi."

Thế chị gọi phục vụ đến đây được không?

Đi đi mà."

Trang Noãn Nghiên hết cách cô đành thử bộ dạng làm nũng xem có kết quả không.Ai ngờ Lotus chỉ liếc nhẹ cô một cái xong liền trở về tư thế bất động.Cô thề chứ.

Sống hai mươi năm cô chưa bao giờ thấy ai gợn đòn và tính cách thúi như Lotus.

Hèn gì, xứng đáng được ế đến chết."

Chị đi không?"

Làm nũng cũng không được cô đành nghiêm mặt hỏi.Dù sao ở thế giới này cô với Lotus cũng là phận nữ phụ như nhau nên tự dưng không có mấy khoảng cách.

Bọn họ đã ăn lẩu cùng nhau rồi cũng được xem như một nửa bạn bè.Lotus có chút không tình nguyện cho lắm nhưng thấy khuôn mặt kia, cô xoa xoa thái dương rồi miễn cưỡng đứng dậy đi tìm.Trang Noãn Nghiên cũng phải công nhận tần suất làm việc của Lotus rất nhanh.

Chưa đầy năm bước đã lôi được phục vụ tới bằng một cách mà cô không thể ngờ tới.Cô nhìn thấy cô ấy rút ra tờ séc đã có sẵn mệnh giá đưa cho nam phục vụ một cách đầy bá bạo.Mà cô cũng hiểu rõ, ở chỗ này đến cả phục vụ còn phải nhìn mặt người để hầu hạ thì làm sao có thời gian quan tâm đến họ.

Việc Lotus làm tuy trắng trợn nhưng lại là phương pháp hiệu quả nhất.Lục Dật Hành cho cô ấy nhiều tiền lắm hay sao mà cô cứ thấy cô ấy tung séc bừa bãi thế nhỉ.

Còn tung một cách trơn tru mặt không biến sắc.

Không sợ nhà chồng cô ấy phá sản sao.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 8: Mời Trương Khải


Cô lo cho Nhạc Linh xong thì tiệc cũng tàn.

Cô theo mọi người rời khỏi buổi tiệc cứ nghĩ không có quản lí Trần, cô vẫn sẽ bắt được xe về.

Ai ngờ, cái nơi này khó bắt xe vậy chứ.Trang Noãn Nghiên nhìn đường vắng tanh chỉ có mình cô xác định lết bộ đi về thì thở dài.

Cô nhớ đến thời sự hay chiếu mấy cái chặn đường cướp sắc thì rùng mình.

Gió mùa lâu lâu thổi nhẹ làm cô dựng hết cả tóc gáy.

Cô khoanh tay lại tự ôm lấy bản thân sưởi ấm, chân bước về phía trước.Bỗng nhiên có một chiếc Rolls-Royce dừng bên cạnh cô.

Cửa kính xe ở ghế phụ từ từ hạ xuống, cô nhìn người bên trong quả nhiên như vớt được vàng."

Lên xe."

"Được, được."

Cô nhìn Lotus ngồi bên trong thì lật đật chạy qua ghế phụ bên phía kia rồi mở cửa xe ngồi vào.

Phải nói trong lúc hoạn nạn như vầy thì Lotus y như cứu tinh của đời cô vậy.Chú Ba thấy người đã lên xe liền cho xe lăn bánh.

Lâu lâu lại qua gương chiếu hậu quan sát Trang Noãn Nghiên bằng ánh mắt có chút kì lạ nhưng khi cô phát hiện thì lại quay đi đầy né tránh.Trang Noãn Nghiên cau mày.

Lotus đã kì lạ rồi mà đến tài xế cũng kì lạ như vậy.

Có khi nào cô sẽ bị bắt đi bán không.Cô nhìn ra cửa xe thấy đường về căn hộ của mình mới yên lòng.

Nhưng ánh mắt kì lạ của tài xế nhìn cô là sao chứ."

Hủy hợp đồng đi."

Lotus chống tay nhìn ra bên ngoài cửa kính xe, khẽ nói.

Khuôn mặt vì màn đêm mà không thấy rõ biểu cảm."

Hợp đồng gì cơ?"

Trang Noãn Nghiên trong đầu hiện lên đầy dấu chấm hỏi.

Nói chuyện với Lotus thật mệt, không đầu không đuôi gì cả."

Thịnh Huy."

"Chị cho tôi tiền hủy à?"

Cô chòm qua chỗ Lotus nhìn cô ấy, còn nở nụ cười quỷ dị, trong giọng nói lại có chút đùa cợt.Cô cũng muốn hủy nha nhưng không có tiền.

Nguyên chủ đã kí hợp đồng mười năm với Thịnh Huy, bây giờ chỉ mới có một năm.

Tiền đền hợp đồng thật sự là con số khổng lồ."

Ừ."

"Chị đừng có đùa tôi đi."

Trang Noãn Nghiên bĩu môi ngồi đàng hoàng lại.

Người này lúc nào cũng thích đùa cô, còn là kiểu đùa dai nữa."

Tôi chưa từng đùa."

Lotus cau mày.

Nhìn mặt cô không đủ nghiêm túc hay sao mà cứ nghĩ cô đùa vậy.Cô lúc này mới thẳng thừng nhìn cô ấy.

Khuôn mặt nghiêm túc có chút lạnh nhạt, thờ ơ nhưng lại làm cho tim người ta đập rộn ràng."

Tôi hấp dẫn được rồi chị hay sao cứ muốn bao nuôi tôi vậy?"

Từ nhỏ ở Trang gia cô đã học được nguyên tắc không ai cho không ai thứ gì.

Cho dù ở thế giới nào cũng vậy thôi.

Lotus sẽ không tự dưng đối tốt với cô và cô cũng sẽ không tự dưng mà chấp nhận.

Nếu lỡ chấp nhận rồi một cái phát hiện người ta bên cạnh đối tốt với mình đều có mục đích thì bản thân sẽ rất đau khổ."

Cô giống đứa em gái xấu số của tôi."

Lotus không hề che giấu mà rất thành thật đáp.Ngay từ khi nhìn thấy Trang Noãn Nghiên cô đã nhìn ra cô ấy rất giống Khương Tĩnh Nhã người em họ đã mất của cô.

Nếu ai hỏi cô trong cuộc sống ngày nào khiến cô đau đớn nhất có lẽ là ngày cô nhìn Tĩnh Nhã đứa em họ vừa ngây thơ vừa hiểu chuyện dần dần chết lịm trên tay.Trang Noãn Nghiên gật gật xem như đã hiểu.Lotus giống như tên của cô ấy, là một bông hoa sen thơm ngát không nhiễm bụi trần.

Nhưng làm gì có bông hoa nào thật sự trong sạch chỉ có bản thân nó che giấu kĩ mà thôi.

Huống hồ, con người đều có sự ích kỉ và lòng riêng."

Chị giúp tôi lấy giải ảnh hậu, tôi làm em gái chị.

Ok không?"

Trang Noãn Nghiên suy nghĩ một lúc liền nói.

Nếu cô đã có khuôn mặt này thì chi bằng kiếm chát một chút.

Ai bảo người ta hiện tại cho dù cô không đồng ý cũng sẽ bị bắt làm em gái chứ.Người như Lotus bề ngoài lạnh lùng, bá đạo nhưng trong lòng lại nặng tình nghĩa.

Thật sự có thể xem xét làm bạn bè ở thế giới này."

Được."

"Ngoắc ngón tay đi."

Trang Noãn Nghiên cười một cái rồi đưa con tay út của mình lên.

Cô vừa nhìn cũng biết Lotus sẽ không làm mấy trò này lên tự cầm tay cô ấy lên tự xử luôn."

Trẻ con."

Lotus lắc đầu khẽ cười.Chỉ là nụ cười nhẹ cũng đã đủ khiến tim người bên nhanh đập nhanh thêm mấy nhịp.Thế là, cô đã bước vào hành trình bị bao nuôi của mình._____________________Trương Khải là một ông chú già hơn bốn mươi tuổi nhưng vẫn giữ được nét phong độ, lịch lãm như đàn ông ba mươi.

Chỉ có đều ông chú già này vô cùng lọm khọm còn đi đứng ngã nghiên bên đường.

Bộ dạng vô cùng thảm hại hoàn toàn mất đi phong độ của quản lí nghệ sĩ vàng lừng danh một thời.Năm đó, ông ta một tay dìu dắt vị ảnh hậu từ lúc còn ở tuyến mười tám cho tới lúc đứng trên đỉnh vinh quang.

Ai ngờ sau khi thành công người ta lại tố ông chơi quy tắc ngầm, quấy rối cô ta khiến ông mất hết cả tiền đồ.

Cả ngày vì không tìm được việc, phải ăn bám nên vợ con cũng bỏ đi.

Bây giờ lại chẳng khác nào con ma men."

Quản lí Trương, xin chào."

Bỗng nhiên có người đi lại chặn trước mắt ông.Trương Khải dụi dụi mắt nhìn nhưng có lẽ vì quá say nên ông chỉ thấy được hình bóng lờ mờ của người đó."

Cậu là?"

"Tôi là Khương Tĩnh Vân của giải trí Ngu Tinh."

Trương Khải nghe xong liền cau mày, còn dụi mắt thêm mấy cái.

Ông đã rời khỏi giới giải trí ba năm nên thật sự không biết Khương Tĩnh Vân là ai nhưng ông biết giải trí Ngu Tinh.Tập đoàn giải trí Ngu Tinh là một nhánh của nhà họ Khương chuyên phát triển ở nước người.

Những nghệ sĩ Ngu Tinh đào tạo ra không xuất sắc thì cũng là đại lưu lượng đình đám.

Là lão đại của giới giải trí này.

So với Thịnh Huy hay Tinh Thần thì Ngu Tinh nằm ở một đẳng cấp khác hoàn toàn.

Tinh Thần tự xưng là trùm giới giải trí trong nước nhưng từ trước đến nay đều phải nhìn mặt Ngu Tinh để sống.

Huống hồ tập đoàn mẹ của Ngu Tinh to lớn đến nổi chỉ cần bước sang Châu Âu họ có thể vỗ ngực nói rằng tôi đã về được nhà mình."

Quản lí Trương không biết có thời gian để chúng ta nói chuyện không?"

Khương Tĩnh Vân là chàng trai trẻ tầm mười tám mười chín tuổi nhưng đứng trước Trương Khải không hề có một chút thua kém nào.

Thậm chí còn có chút cào già hơn.Hai năm trước cậu đến giải trí Ngu Tinh để học hỏi cùng luyện tay nên quản lí Trương không nhận ra cậu cũng rất bình thường.Cậu mỉm cười nhưng hoàn toàn chỉ là nụ cười xã giao bình thường.

Nếu không phải chị họ có lệnh cậu cũng không tìm đến người này.

Bà chị họ ở ẩn của cậu cả ngày chôn mình trong phòng thí nghiệm sinh học đột nhiên gọi điện ra lệnh nên cậu phải chạy đi làm thôi.Huống hồ cô gái chị họ cậu ra lệnh chiếu cố thật sự rất giống người chị song sinh đã mất của cậu.

Ít nhất cũng giống đến bảy tám phần, lúc thấy hình cậu còn phải ngạc nhiên hết một lúc.

Cậu biết chị họ trước nay vẫn còn chấp niệm với cái chết của chị cậu nhưng không ngờ lại làm đến nước này.

Mà thôi, chị họ vui là được.

Dù sao cũng chỉ là một cô diễn viên tuyến mười tám không làm hại gì được Khương gia."

Được, được."

Trương Khải không biết Khương Tĩnh Vân tìm mình làm gì nhưng vẫn quyết định đồng ý."

Vậy chúng ta tìm chỗ nói chuyện.

Mời, quản lí Trương."
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 9: Đến giải trí Ngu Tinh


Trương Khải cũng không ngờ một ngày bản thân sẽ quay lại giới giải trí, còn với tư cách nhân viên quản lí của tập đoàn giải trí Ngu Tinh.

Đây chẳng khác nào là mơ vậy.Ngu Tinh cho hắn bắt đầu lại từ đầu với một nữ nghệ sĩ tuyến mười tám nhưng không sao chỉ cần người đó biết cố gắng hắn không tin không làm người đó nổi được.Trang Noãn Nghiên cũng không ngờ tốc độ của Lotus nhanh như vậy.

Cô chỉ mới vừa hủy hợp đồng thì đã có hợp đồng khác to hơn đặt trước mặt cô.

Thật sự là gánh nặng mà.Cô đọc các điều khoản hợp đồng một lúc thì chậc lưỡi cảm thán.

Với kinh nghiệm của cô thì hợp đồng này ngoài những nghệ sĩ đóng góp lâu năm ra thì không ai có đãi ngộ như vậy.

Mà cô đi cửa sau lại được.

Hầu như trong hợp đồng đều có sự ưu tiên về lợi ích cho cô kể cả tài nguyên cũng được phân chia một cách có lợi nhất.

Còn trợ cấp cho cô căn hộ ở khu trung tâm vừa an ninh vừa tiện lợi cho việc đi lại."

Hợp đồng này không lừa người chứ?"

Cô dường như có chút không tin tưởng.

Điều khoản hợp đồng này như cho không cô vậy.

Đến cả thời hạn hợp đồng cũng không có, nếu cô không thích thì đơn phương hủy hợp đồng cũng không phải đền bù một xu nào."

Không."

Lotus đang ngồi lướt ipad làm việc nghe cô hỏi thì bình tĩnh trả lời."

Có gì không vừa ý?"

Cô dường như không an tâm liền ngước lên hỏi.

Hợp đồng này cũng do chính tay cô soạn, nếu không vừa ý cô sẽ thêm vào cho cô ấy.Khương gia là nhà ngoại cô, ở tập đoàn cô cũng có một số cổ phần thừa hưởng và quyền lợi nhất định.

Nên việc hợp đồng nghệ sĩ này cô tự quyết được."

Không, rất tốt."

Phải nói là cực kì tốt luôn đó chứ.Cô cứ tưởng Lotus dựa vào tài chính của Lục Dật Hành nhưng xem ra không phải.Trong truyện có nhắc đến giải trí Ngu Tinh nhưng nó thật sự nằm ở đẳng cấp mà ai cũng chỉ có thể ngước nhìn.

Lục Dật Hành tuy nắm giữ cả mạch kinh tế ở Giang Thành nhưng cũng chỉ có thể bằng Ngu Tinh một tập đoàn con của Khương gia.

Còn Phương Hàn Vũ tổng tài của giải trí Tinh Thần luôn tự xưng là ông trùm nhưng cũng chỉ được cái danh và quyền hạn ở trong nước.Xem ra, cô ôm được đùi lớn rồi."

Kí đi.

Tôi muốn ăn súp đậu phụ và hotteok."

"..."

Người này đến chỗ cô để ăn à.

Cô chỉ mới dọn đến thôi đồ còn chưa mua thì làm sao nấu ăn."

Để tôi đi mua nguyên liệu."

Trang Noãn Nghiên miễn cưỡng cúi xuống kí tên xong đứng dậy.

Ai bảo bây giờ người ta là phú bà của cô.

Cô tuyệt đối phải nhịn."

Ghi ra giấy đưa chú Ba đi mua."

Lotus nắm lấy tay Trang Noãn Nghiên kéo lại, khiến cô ấy mất đà ngã thẳng mông lên sofa."

Chị không thể nhẹ tay sao?"

Trang Noãn Nghiên bĩu môi đè nén tức giận xuống.

Người ta là phú bà bao nuôi cô nên cô bắt buộc phải nhịn.

Không được nổi nóng, không được bạo lực."

Được.

Lẩu cừu."

"Chị còn ăn gì nữa không?"

Trang Noãn Nghiên bắt đầu lấy giấy ra viết.

Cô thật sự nghĩ Lotus không phải tìm em gái mà tìm đầu bếp đấy."

Chả đậu, đậu phụ xốc thịt."

Lotus mắt vẫn dán vào màn hình ipad vừa suy nghĩ vừa nói.Trang Noãn Nghiên nhìn cái danh sách năm món hết ba món liên quan đến đậu phụ của Lotus thì có chút cạn ngôn.

Hình như cô gặp phải tính đồ của đậu phụ rồi.

Và rất may một điều mấy món liên quan tới đậu đều là sở trường của cô._______________________Tập đoàn Ngu Tinh nằm ở trung tâm phồn hoa nhất Giang Thành, tòa công ty cao tầng chọc trời 160 mét với những tấm kính xếp chồng lên nhau.

Phần nhà dài và thấp trên mặt đất được thiết kế như một bệ đỡ cho ba tầng còn lại.

Thật sự thể hiện được đầy đủ sự phô trương hùng mạnh vốn có của nó.Trang Noãn Nghiên đứng bên ngoài đầy cảm thán.

Không ngờ có một ngày cô có thể tận mắt nhìn thấy sự hùng vĩ này.Cô có chút hơi run.

Tuy cô làm việc này chỉ để hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ nhưng vẫn cảm thấy hồi hộp.Trang Noãn Nghiên nhìn bản thân một lượt.

Hôm nay cô mặt chiếc váy công sở màu vàng nhạt, tóc uốn nhẹ, mang đôi giày cao gót lên trong vô cùng có hương vị phụ nữ thành đạt.Cô cầm lấy chiếc thẻ nhân viên Lotus đưa cho rồi đi vào tìm phòng của quản lí báo danh.Bên trong tập đoàn còn xa hoa hơn cả bên ngoài của nó.

Ở đại sảnh để một hàng ghế sofa dài được sắp thành tên của một nghệ sĩ có cống hiến nhiều nhất trong tháng.

Những bức tường treo đầy poster và màn hình điện tử nhiều đến phát ngột.

Mọi người đều bận bịu công việc không ai chú ý đến người mới như cô.Trang Noãn Nghiên thở dài rồi đến chỗ lễ tân hỏi đường.Cho dù có sự hướng dẫn của lễ tân cô cũng phải mất một thời gian mới tìm được phòng của quản lí Trương.

Quá trình quả thật vô cùng gian nan.Trương Khải trong mắt cô quả thật chính là ông chú già.

Cho dù đã không lọm khọm như cái hôm được Khương Tĩnh Vân đưa đến giới thiệu nhưng vẫn là ông chú đáng tuổi cha cô.Ông chú già nay mặc bộ vest đen, mang cà vạt, tóc chải ngược vô cùng lịch thiệp nhưng cô vẫn nhớ nhung bộ dạng lọm khọm, râu ria không cạo, tóc tai không cắt kia hơn."

Nhóc con, đừng chìm đắm say mê sắc đẹp của tôi đấy."

Trương Khải thấy cô chăm chăm nhìn mình liền đùa.

Cho dù hắn có thế nào thì vẫn đẹp trai, có gì phải nhìn như sinh vật lạ thế không biết."

Không thèm."

Trang Noãn Nghiên quay mặt đi.

Quản lí của cô hình như còn bị tự luyến nữa."

Để tôi nói quy tắc làm việc của tôi."

Trương Khải ngồi bắt chèo chân, hai tay đang vô đùi từ tốn nói."

Thứ nhất, làm việc với tôi phải nghiêm túc, phải biết cố gắng, phải chịu được áp lực."

"Thứ hai, yêu cầu tuyệt đối không chơi quy tắc ngầm."

"Thứ ba, thời gian này cho tới khi cô đủ lông đủ cánh không được yêu đương."

"Thứ tư, phải nghe theo tôi sắp xếp, có chuyện gì tôi phải là người biết đầu tiên."

"Được."

Trang Noãn Nghiên rất sảng khoái gật đầu.

Cô thích làm việc với những người vừa sảng khoái, vừa thẳng thắng như vầy.Trương Khải cũng không có ý kiến gì với cô.

Huống hồ hắn vẫn có chút kiêng dè thân phận.

Hắn được tìm về rõ ràng để dìu dắt cô gái này.

Chứng tỏ kẻ chống lưng của cô ấy ở phía sau đã hiểu rất rõ và chỉ định hắn.

Người có thể sai khiến người nhà họ Khương chắc chắn không tầm thường.

Nên không thể sơ xuất được.
 
Back
Top Bottom