Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi

[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 20: Lần đầu (H)


Cô hí hửng kéo Lotus về khách sạn để sờ sờ thì Trương Khải gọi điện tới bảo cô lên Meta xem hot search mới nhất.Trang Noãn Nghiên đành ngậm ngùi gác chuyện sờ sờ kia đi mà lên Meta.Hot search 1: Lời tự thú của nhân viên đạo cụ đoàn phim Mộc Dao hoàng hậu.Trong tin đó chủ yếu là nam nhân viên đạo cụ khai ra bản thân đã bị quản lí Trần sai khiến rồi cho hắn bao nhiêu tiền để hắn làm.

Ngoài ra, còn nói lời xin lỗi với người bị hại như cô.Hot search 2: Trần Vân nhận tội.[Mạnh Thi Ý diễn xuất rất tốt không ngờ lại có một quản lí xấu xa như vậy.][Trần Vân này nhìn đã không ưa nổi, tốt nhất nên cút khỏi giới giải trí.][Thi Ý tốt nhất nên đổi người quản lí, đừng để bà ta làm liên lụy chị.

Thật tội nghiệp Thi Ý bị bà ta liên lụy.][Hủy hợp đồng, qua công ty khác xong liền bị quản lí cũ hãm hại, loại người này không đáng tồn tại.

May mà Nghiên bảo nhà tôi thoát khỏi bà ta kịp.][Hạch đào sẽ bảo vệ Nghiên bảo đến cùng.

Yêu cầu Trần Vân cút khỏi giới giải trí.][Cút khỏi giới giải trí đi, Trần Vân] +18763Cô nhìn những bình luận đó thì lắc đầu.

Xem ra, Mạnh Thi Ý đã đẩy quản lí Trần ra làm bia đỡ.

Bước đi này của cô ta cũng thật tàn nhẫn nhưng đối với quản lí Trần lại hoàn toàn xứng đáng.

Chơi với rắn độc sẽ có ngày bị cắn chết mà thôi.Nhưng thứ cô quan tâm là tại sao tự dưng hắn ta lại chủ động đi nhận tội.

Cô liếc sang nhìn cái người tự nhiên nằm trên giường mình."

Chị làm đúng không?"

Cô bò lên giường đưa điện thoại cho Lotus xem.Lotus nhìn màn hình điện thoại vô cùng điềm tĩnh hỏi."

Có thưởng không?"

"Không có."

Trang Noãn Nghiên cau mày.

Cô đã bảo cô và Trương Khải giải quyết được rồi mà.

Huống hồ hôm đó cô còn in lên mặt cô ta một bàn tay đầy máu khiến cô ta sợ đến xanh mặt."

Vậy không làm."

Lotus trả lời xong liền kéo chăn lên người, hai mắt nhắm lại."

Ngủ ngon."

Trang Noãn Nghiên: "..."

Không phải bảo về sẽ sờ sờ làm chuyện không thể miêu tả sao.

Chưa được hiệp nào đã đi ngủ rồi.Cô nhìn Lotus ngủ bên cạnh hơi thở đều đều liền đen mặt.

Cái người nổi thú tính ở trong nhà vệ sinh đi đâu rồi.

Aiz, cái người không hiểu phong tình này.

Thật sự không thể yêu nổi mà.Trang Noãn Nghiên nhìn người nằm trên giường rồi lại nhìn toàn thân Lotus một lượt, bất giác cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Cô đặt điện thoại lên kệ tủ, xong liền bay vào chăn ôm lấy kẻ không hiểu phong tình kia rồi nhẹ nhàng kéo dây áo choàng của cô ấy.

Ai nha, cô đã muốn xem từ rất lâu rồi.

Mỡ dâng miệng mèo, mèo còn chê chính là mèo ngu.

Huống hồ, cô không phải mèo, cô là hổ.Trang Noãn Nghiên nhìn lớp áo choàng bị tháo ra liền nuốt nước miếng, từ nhẹ nhàng sợ phát hiện đến khi bạo gan hơn.

Cô biết là đẹp mà, ngay từ đầu sờ nhẹ vào cô đã biết đẹp rồi.

Khuôn mặt hoàn hảo, thân hình hoàn hảo, gia thế cũng hoàn hảo hoàn toàn là đặc trưng của người sinh ra đã ở vạch đích.Cô nhìn bộ ngực ẩn sau lớp áo kia liền nhìn lại của mình rồi thở phào.

May quá vẫn nhỏ hơn của cô.

Cuối cùng thì cũng có một cái cô lớn hơn rồi.

Cô lại chuyển xuống vòng eo nhỏ nhắn của Lotus rồi lại tiếp tục so với mình.

Cô mang đừng bộ phận cơ thể hai người so với nhau rồi đúc ra kết luận hết sức huề vốn.Lotus đẹp, cô cũng đẹp nhưng công tâm một chút thì cô vẫn thấy bản thân mình đẹp hơn.Trang Noãn Nghiên chòm người định trở lại vị trí nằm của mình thì bị một bàn tay kéo lại."

Đốt lửa rồi, em không định dập sao?"

Lotus đè Trang Noãn Nghiên xuống dưới thân.

Cô cứ nghĩ sẽ tha cho cô gái này một hôm.

Ai ngờ người ta lại to gan như vậy."

Lửa đâu?

Lửa đâu?

Ai đốt?"

Trang Noãn Nghiên làm bộ vô tội nhìn xung quanh.Lotus cau mày.

Cô đầy bá đạo chiếm lấy đôi môi đẹp đẽ, khiêu gợi của Trang Noãn Nghiên, lại vô cùng thuần thục xé nát chiếc váy lụa ngủ của cô ấy.Trang Noãn Nghiên đầu óc dần mơ hồ mất đi lý trí.

Cô cũng đáp lại chiếc lưỡi hư hỏng của Lotus đầy nhiệt tình.

Bàn tay không yên phận của cô ấy trượt từ cổ xuống nơi đầy đà nhất, tha hồ nắp bóp, chơi đùa viên hồng ngọc nóng bỏng.

Cô khẽ rên nhẹ, trong lòng thầm mắng Lotus kĩ thuật gợi tình thật tốt hay do thân thể cô vốn nhảy cảm.Dưới tiếng rên kiều mị của Trang Noãn Nghiên, Lotus hoàn toàn khơi dậy hết tất cả dục vọng của bản thân.

Cô trượt bàn tay xuống giữ hai chân, tách hai chân cô ấy ra nhẹ nhàng thăm dò nơi khe hẹp kính đáo của cô ấy.Trang Noãn Nghiên ở dưới thân không rừng rên rỉ trước sự kích tình, cô cảm nhận được nơi đó không ngừng tiết ra thứ ướt át.

Bây giờ cô chỉ thấy được sự kích tình mà Lotus khơi gợi lên đầy dồn dập.

Hai ngón tay thon dài của Lotus cùng lúc đi vào thâm nhập nơi sâu của mật đạo.

Trang Noãn Nghiên nhăn mày đau đớn nhưng cô biết từ giây phút này cô và Lotus thật sự đã chính thức là của nhau và cô nguyện ý vì điều đó."

Đau sao?"

Lotus thấy biểu cảm của cô liền cau mày.

Cô nhanh chóng rút ngón tay ra.

Có lẽ bản thân cô quá vội rồi.Ngón tay Lotus vừa rút ra, Trang Noãn Nghiên cảm nhận được hạ thân trống rỗng."

Không có."

Cảm giác xé rách đau đớn ở hạ thể thật sự rất đau.

Nhưng cung đã lên không thể không bắn, lửa đang cháy không thể không dập.

Cô chỉ cần nghĩ tới cô nói đau Lotus liền dừng lại thì lửa hai người đốt ai sẽ dập.

Tuy có chút cảm động vì được tôn trọng nhưng cục diện bây giờ chỉ có thể chịu đựng.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 21: Triền miên (H)


Môi lưỡi hai người lại tiếp tục quấn quýt lấy nhau.

Trang Noãn Nghiên cong người, chân quấn lấy thắt lưng Lotus cảm nhận cô ấy đang hôn lên nhủ hoa kích tình nóng bỏng, ngón tay chầm chậm chơi đùa nơi hoa huyệt nhạy cảm của cô.Thời gian dần dần qua đi, Trang Noãn Nghiên dần dần quen với sự trêu đùa của Lotus, cô không còn cảm thấy đau như ban đầu mà ngược lại có chút tê dại."

Lotus, em sắp không được."

Tử cung của cô vì sự tàn phá hư hỏng của Lotus theo thời gian bây giờ vừa tê dại vừa đau.

Cô có cảm giác như nó sắp sưng lên rồi."

Vậy em muốn sao?"

Lotus thì thào bằng giọng đầy gợi tình bên tai Trang Noãn Nghiên, động tác của cô hoàn toàn không hề có ý dừng lại.

Ở trên cơ thể mềm lại của Trang Noãn Nghiên cô phát hiện bản thân mình điên rồi, cô không hề thấy thời gian trôi qua là đủ."

Tất nhiên là muốn nằm trên."

Cô muốn cho người này biết sự đau đớn, tê dại của cô.Ánh sáng nắng rọi vào khe cửa chứng tỏ một ngày rất đẹp.

Trang Noãn Nghiên nằm trên giường nhẹ nhàng lấy tay dụi mắt.

Đồng hồ sinh học nói cho cô biết cô đã ngủ quá trễ rồi nhưng cô làm cách nào cũng không mở mắt ra nổi.

Đặc biệt là thân thể cô, chỗ nào cũng đau giống như bị xe cán qua.

Cô không biết tối qua cô và Lotus làm chuyện không thể miêu tả bao lâu nhưng tuyệt đối là đến gần sáng.

Đến khi cơ thể cô mệt nhoài mà Lotus vẫn đè cô ra thượng.Trang Noãn Nghiên mò mò chỗ bên cạnh chỉ thấy chỗ bên cạnh trống rỗng liền cau mày.

Nếu không phải môi và hạ thể cô vừa đau vừa sưng thì cô sẽ cho rằng tối qua bản thân chỉ đang mơ thấy mộng xuân.

Cô thầm mắng Lotus quá mạnh đi, cô chỉ mới ở trên được một chút đã bị đè xuống tiếp tục ở thế bị động.

Bây giờ còn khỏe đến nổi thức trước cô.

Thật sự, không cam lòng mà.Cô định vươn vai ngồi dạy nhưng vừa xoay người đã phải cong người co rút lại.Lotus chết tiệt.

Đau chết cô rồi."

Dậy rồi, đến đây ăn sáng."

Lotus vừa đi chạy bộ về trên tay còn xách theo đồ ăn sáng.

Cô nhìn Trang Noãn Nghiên mặc bộ đồ ngủ ngồi dựa lưng trên giường liền nở nụ cười có chút sảng khoái nơi đáy mắt.Trang Noãn Nghiên nhìn người cười cười đầy vô tội liền cầm lấy cái gối bên cạnh nén về phía Lotus."

Cũng tại chị, đã bảo ngưng đi mà."

Bây giờ hay rồi, cô mà dám mang cái hình hài này ra ngoài gặp người mới lạ.Trang Noãn Nghiên xoa xoa eo mình.

Ôi cái thân thể già nua của cô.

Đau chết mất."

Xin lỗi."

Lotus cầm chiếc gối đặt lại vị trí cũ."

Tôi giúp em."

Cô nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Trang Noãn Nghiên giúp cô ấy xoa eo."

Đúng rồi, chỗ đó."

Trang Noãn Nghiên cũng không phản kháng.

Ai bảo tối qua cả hai ham vui mà bây giờ một mình cô gánh chứ."

Đau chết mất, chiều nay em còn đi quay đấy, tại chị, đều tại chị."

Chiều nay sao cô dám để lộ cái môi này đi gặp người."

Không phải lúc đó em cũng rất vui sao?"

Lotus nhăn mặt.

Lúc đó, cô ấy còn bảo với cô tiếp đi mà.

Sao bây giờ lỗi do cô hết vậy.Trang Noãn Nghiên: "..."

Đừng nói ra như vậy rất dễ ăn đòn đó.

Vui thì vui thật nhưng đau chỉ có mình cô gánh.

Cô không cam lòng chút nào.Buổi chiều, cô vẫn phải nê cái thân tàn ma dại của mình đến phim trường.

Tiểu Mỹ thấy sếp mình hôm nay vừa đi vừa đỡ eo liền gãi gãi đầu khó hiểu.

Chắc là tướng đi catwalk mới của sếp nên cô không tiện hỏi.

Ai biết hôm nay sếp mình lại có trò gì cơ chứ.Trang Noãn Nghiên thấy nhân viên trong đoàn nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ liền sửa tướng đi lại.

Cô cũng không thể giải thích với họ rằng cô ham vui với chuyện không thể miêu tả mới như vậy đi.Thật sự khổ tâm mà không có chỗ giải.

Cô quả nhiên là cô bé đáng thương.Cô nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng đầy gai nhọn của Mạnh Thi Ý thì nở nụ cười thật tươi lướt qua cô ta rồi đi đến bên cạnh đạo diễn.

Ai nha, cô quên gửi đồ rọ mõm cho cháu dâu rồi.

Lát cô sẽ nhờ Tiểu Mỹ đi mua một cái tặng cho cô ta.

Tránh cô ta nói chuyện không nên nói.Bọn họ hôm nay quay cảnh từ sáng đến đêm khá trễ nên đến chập tối ai cũng mệt lờ cả người.

Cô đang nằm dài trên ghế nghỉ đọc kịch bản thì nghe tiếng nhân viên đoàn phim thông báo."

Noãn Nghiên, có người đến thăm cô kìa."

Cô đặt kịch bản xuống rồi nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy Lotus một thân vest trắng, mắt mang kính không gọng như thiên sứ từ từ thong dong đi vào, trên tay còn cầm theo cái túi giấy."

Mẹ ơi, thiên sứ hạ phàm sao?"

"Thật xinh đẹp, tôi sắp cong rồi."

"Tôi phải đối tốt với Noãn Nghiên một chút, biết đâu có cơ hội làm quen với người đẹp."

"Nhan sắc này làm tôi nghĩ đến nữ chính Titanic."

Trang Noãn Nghiên nghe mọi người bình luận xong liền đen mặt.

Cô biết Lotus đẹp nhưng không ngờ đến thăm đoàn làm phim thôi đã cướp đi bao nhiêu ánh hào quang như vậy."

Sao vậy?

Không vui."

Lotus nhìn ánh mắt khó chịu của Trang Noãn Nghiên liền nâng cằm cô ấy lên hỏi.Trang Noãn Nghiên dẩu môi.

Đưa tay tháo kính của Lotus xuống."

Sau này không được mang kính."

"Why?"

Lotus mặt đầy dấu chấm hỏi.

Không phải mang vào rất tri thức sao.

Ai cũng bảo đẹp mà."

Sát thương quá lớn."

Trang Noãn Nghiên tịch thu cái kính đưa cho Tiểu Mỹ.

Thật sự, không phải sát thương quá lớn mà là sát thương chí mạng.

Xem đi, ở đây có ai không thấy qua mĩ nam mĩ nữ đâu mà khi thấy Lotus lại có phản ứng điên cuồng như vậy."

Ồ."

Lotus gật gật xem như đã hiểu rồi đưa túi giấy cho Trang Noãn Nghiên."

Đồ ăn tối."

Trang Noãn Nghiên nhìn vào túi giấy.

Quả nhiên có trà sữa và bốn cái bánh ngọt nho nhỏ.

Cô chưa kịp nói cảm ơn đã nghe đạo diễn bên kia phát loa."

Mọi người nghỉ tay tụ họp.

Hôm nay bạn Tiểu Trang khao chúng ta trà sữa và bánh ngọt."

"Tốn kém."

Cô trừng Lotus một cái.

Đoàn làm phim này chủ yếu để nâng tần vị của Mạnh Thi Ý, bao trà sữa cùng bánh ngọt làm gì chứ.

Huống hồ, có ba nam chính ở đây, bọn họ làm gì thiếu tiền ăn đâu."

Ồ, bắt đầu muốn quản tài khoản của tôi rồi sao?"

Lotus cúi người nhẹ nhàng nói bên tai Trang Noãn Nghiên.Giữa hai người đầy sự ám muội nhưng do mọi người đang đi lấy đồ ăn nên không để ý đến hai người.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 22: Giữ tiền giúp lão công


Cô nhìn Lotus liền quơ tay gạt tay cô ấy ra khỏi cằm mình, còn thuận thế kéo cô ấy ngồi lên đùi, hai tay ôm chặt lấy eo cô ấy không cho nhúc nhích.

Cô nhìn Lotus ngồi trên đùi mình thì nở nụ cười.

Cô mới không muốn cho người ta biết mình nằm dưới đâu.

Cô mới nằm trên nha."

Thế chị cho em giữ không?"

Cô nháy nháy mắt đầy tinh nghịch với lại Lotus.

Bộ dạng vô cùng hứng chí.Lotus mò tay vào túi trong của áo vest móc ra chiếc ví dáng đứng thương hiệu Tommy Hilfiger đưa cho cô."

Chỉ sợ em không dám."

Trang Noãn Nghiên bĩu môi.

Có gì không dám chứ.

Giữ tiền thôi mà, cô giữ cực kì đảm bảo đó nha.

Nói gì tới việc cô giữ sẽ an toàn, Lotus sẽ không cầm đi bao nuôi người khác khiến đầu cô xanh.

Cô cầm lấy chiếc ví mở ra xem.Chiếc ví từ từ mở ra giống như bảo tàng kho báo vừa được khai phá.Trang Noãn Nghiên hai tay run run, mắt đăm đăm vào mấy thứ đồ trong ví.

Một chiếc ví nhỏ nhưng chẳng khác nào chứa cả mấy cái ngân hàng kho báo trong đó.

Nào là thẻ đen AMEX, thẻ bạch kim J.P.

Morgan Reserv, thẻ vàng Bank of Dubai First Royale MasterCard, thẻ tím Coutts World Silk,...đủ kiểu, trên mỗi cái nào có chữ vip to đùng.Cô nhìn một lúc rồi trực tiếp vạch áo vest ngoài của Lotus ra bỏ vào.

Haha, cô không muốn cầm thứ đó ra đường xong bị giết đâu.

Buông tha cho tâm hồn mỏng manh của cô đi."

Không dám?"

Lotus đứng dậy trực tiếp bế Trang Noãn Nghiên lên đặt lên đùi mình."

Em còn yêu đời lắm."

Cô không muốn vô duyên vô cớ bị giết với số tiền không thuộc về mình đâu.

Huống hồ, cô còn yêu bầu trời xanh này lắm.

Bây giờ cô cũng đã hiểu tại sao Lotus cứ thích rải tiền lung tung rồi.

Chỉ cần cái thẻ vàng đó thôi đã đủ cho cô ấy rải đến sướng tay rồi, nói gì để một đóng thẻ kia.Lotus cười cười móc trong túi áo ra một tấm thẻ khác bỏ vào tay Trang Noãn Nghiên."

Thẻ lương của tôi.

Cuối tháng sẽ có người chuyển tiền vào, bình thường cũng không dùng.

Em muốn giữ không?"

Trang Noãn Nghiên nhìn tấm thẻ xanh trên tay liền gật gật đầu.

Mấy cái kia không thể chứ lương của nhà khoa học chắc không được nhiêu đâu, nên cô sẽ giữ nó vậy."

Được."

Lotus tay choàng qua eo cô xoa xoa, tay còn lại cầm ly trà sữa đưa cho cô."

Còn đau không?"

Trang Noãn Nghiên cầm lấy ly trà sữa khá vui vẻ uống.

Có phú bà thật thích.

Nhưng cô nghe nhắc đến vụ đau eo liền nhớ đến buổi tối bọn họ làm chuyện không thể miêu tả kia liền đen mặt.

Cô thừa nhận cô ham vui còn mê sắc đẹp nhưng người này tuyệt đối là cầm thú.

Nhắc tới cô lại thấy eo đau, hông mỏi, hạ thân nhức nhối nữa rồi."

Còn.

Tại chị đấy, không biết kiềm chế."

Trang Noãn Nghiên lên giọng trách móc.

Cô cũng tự thừa nhận cô cũng thuộc loại không biết kiềm chế, nhưng người này thậm chí còn không biết kiềm chế viết như thế nào.

Ôi, bộ xương già nua của cô thật đáng thương."

Tối nay tôi bù cho em."

Lotus cười cười trong lời nói đầy sự ái muội.Trang Noãn Nghiên đầu đầy vạch đen, mắt trừng Lotus."

Uống không?"

Cô đưa ly mình uống cho Lotus mà hỏi."

Ngọt, không thích."

Lotus nhanh chóng lắc đầu.Trang Noãn Nghiên bĩu môi, tiếp tục uống.

Cô nghĩ đến cái người chạy đến nhà mình ăn trực còn chê bai xong đến người bao nuôi và bây giờ người ấy đang dần bọc lộ những đều thích hay không thích trong cuộc sống cho cô.

Có phải giữ hai người đã thật sự gắn bó rồi hay không.

Cô chỉ sợ nếu bản thân lúng quá sâu đến khi nhận ra Lotus cũng chỉ là nhân vật trong tiểu thuyết, hoàn toàn không có thật.

Đến khi cô về thực tại thì sẽ thế nào đây.Trang Noãn Nghiên đang miên man suy nghĩ đột nhiên môi cô bị chiếm lấy.

Cô trợn mắt nhìn Lotus bá đạo đưa chiếc lưỡi hư hỏng xâm nhập vào khoang miệng, cướp đi ngụm trà sữa cô vừa ngậm trong miệng."

Không tệ."

Lotus liếm môi, nhìn cô cười đầy vô tội.Trang Noãn Nghiên nhéo vô hông Lotus một cái.

Cô bất giác nhìn xung quanh như sợ mọi người phát hiện.

Việc này mà bị chụp được để xem ngày mai cô có sập phòng hay không.

Fan Hạch Đào của cô chỉ mới là một con số ít ỏi thôi, cô không muốn chưa gì đã triệt để sập phòng đâu.Đến khuya không ngờ Nhạc Linh lại gọi cô đi ăn đêm.

Nói đến ăn làm sao cô từ chối được nên kéo theo luôn cả Lotus mặt hầm hầm, khó chịu.

Quy tắc của cô là ăn trực thì phải ăn cả hội."

Cô được mấy tháng rồi?"

Trang Noãn Nghiên nhìn bụng đã nhô lên của Nhạc Linh liền hỏi."

Năm tháng rồi."

Nhạc Linh cười cười nhẹ nhàng vuốt bụng.

Từ sâu trong đôi mắt không hiểu sao có chút chua chát khó nói thành lời."

Chẳng bao lâu nữa ra đời rồi.

Chắc chắn rất đáng yêu."

Trang Noãn Nghiên gật gật nói.

Cô xuyên vào tiểu thuyết đã vô tình thay đổi một số tình tiết, kéo theo một một loạt hiệu ứng cánh bướm.

Nếu không, đứa bé này chắc không giữ được đến bây giờ rồi.

Đâu cũng là duyên phận.

Nếu sau này cô không về được hiện thực, cô và Lotus còn bền chặt, cô cũng sẽ sinh cho cô ấy một đứa giống Lotus sinh đẹp như thiên sứ.Cô lại nhìn về phía Lotus đang ngồi bên cạnh thì đầu đầy ba chấm.

Không phải vì cô ấy ăn quá nhiều mà là cô ấy ngồi im như tượng, cả đũa cũng không đụng.

Mặt cô ấy từ lúc ra khỏi phim trường cứ hầm hầm, khó chịu như muốn đánh người."

Chị không ăn à?"

"Không."

Lotus chân bắt chéo, hai tay đan trên đầu gối vô cùng điềm tĩnh trả lời.Trang Noãn Nghiên: "..."

Cô có chút không hiểu tư duy của nhà khoa học phú bà.

Lúc nãy ở phim trường không phải còn tốt hay sao.

Sao bây giờ mặt lại chù ụ vậy không biết.

Cô có làm gì sai à.

Có phải dì cả đến rồi không.Vì có Nhạc Linh ở đây hai người cũng không thể làm chuyện quá phận.

Cô đành xong chuyện tiễn Nhạc Linh đi rồi lại tiếp tục kéo Lotus vào nhà vệ sinh."

Chị bị gì vậy?

Dì cả đến à."

Cô ép Lotus vào tường, học theo bộ dạng bá đạo của Lotus hỏi.Lotus không thèm trả lời Trang Noãn Nghiên mà bá đạo xoay người lại ép cô ấy vào tường mà hôn.

Cô thật sự không nên hứa giúp cô ấy lấy giải ảnh hậu, chỉ cần thấy cô ấy ân ái với bất kì ai với bất kì mục đích gì cũng làm cô như phát điên."

Lần sau, không được ôm người khác."

Lotus hôn đến khi cảm thấy Trang Noãn Nghiên không thở nổi nữa mới buông ra.

Cô nhẹ nhàng giúp cô ấy vén những sợi tóc bết bên má kia qua một bên.Trang Noãn Nghiên: "..."
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 23: Mua giải trí Tinh Thần


Cô nghe câu của Lotus phải rất lâu mới hình dung ra được bản thân đã làm gì.

Ôm, ôm, ôm...

Cô chỉ tình cờ lúc nãy ở phim trường có ôm Ninh San San một chút.

Thề luôn chỉ là cái ôm sau lưng nũng nịu thuần khiết của phái nữ.

Ặc, thật ra không ôm gái đẹp thì đời này chẳng khác nào con cá muối.

Còn cảnh quay với người đóng vai thái tử cũng chỉ là bắt buộc, nụ hôn cũng dùng tá vị mà.

Có gì phải ghen chứ."

Chị thật sự là bình giấm đấy Lotus."

Trang Noãn Nghiên khẽ cười, hay tay quàng qua cổ Lotus.

Cô không ngờ Lotus lại là hủ giấm chua lè như vậy."

Không giận nữa, cười lên, đừng hẹp hòi như vậy, lần sau em hứa sẽ quản tốt bản thân.

Bọn họ xấu như vậy, với tầm nhìn siêu cạn hẹp của em tất nhiên sẽ chọn chị rồi."

Cô thấy khuôn mặt chù ụ như bánh bao nhúng nước của Lotus thì bắt đầu dỗ.

Cô không ngờ có một ngày bản thân sẽ đi dỗ dành người ta nha.

Biết vậy trước kia đã học vài chiêu rồi."

Ư..."

Cô chưa nói xong liền bị cưỡng hôn.Trang Noãn Nghiên ôm chặt lấy cổ Lotus vô cùng khiêu gợi đáp lại nụ hôn bá đạo đó.

Cô hoàn toàn rơi vào thế bị động.

Hai chân mềm nhũng dựa vào Lotus mà chống đỡ."

Ưmm...ưmm"Trang Noãn Nghiên đang điên cuồng hôn Lotus bên trong nhà vệ sinh thì nghe tiếng động ái muội ở bên trong phòng vệ sinh nhỏ.

Cô lật đật đẩy Lotus, chỉnh trang lại trang phục của mình.Ôi mẹ ơi, cô lại bị sắc đẹp làm mất lí trí nữa rồi.

Không biết người trong phòng nhỏ kia có nghe thấy những gì hai người nói không."

Ưm... tiếp đi, sâu nữa đi...ưm..em muốn nữa."

Trang Noãn Nghiên nghe xong bất giác nhìn Lotus ở bên cạnh, khuôn mặt hai người không tự chủ đỏ lên.

Cô rất muốn chửi thề một tiếng.

Cái này cũng quá kích thích rồi.

Cô với Lotus tối qua cũng không kích thích đến nổi phun ra những lời đó.

Quan trọng là cô không phun ra được những lời vô liêm sỉ như vậy.

Cô còn phải giữ mặt mũi để nhìn người."

Đi thôi."

Lotus mặt đỏ như gấc.

Cô nắm lấy tay Trang Noãn Nghiên định rời đi."

Hàn Vũ, bắn vào đi...ưmm...

Hàn Vũ em sắp ra rồi...ưmmm."

Trang Noãn Nghiên cũng định rời đi nhưng nghe thấy câu này cô liền đứng lại.Bây giờ cô đã tin.

Nữ phụ không gặp nữ chính, đời không nể.Nếu cô đoán không lầm sau màn này Phương Hàn Vũ và Mạnh Thi Ý sẽ đến khách sạn và bị cẩu tử chụp, rồi kẻ bị úp nồi sẽ là cô.

Cô sắp có kịch vui xem rồi."

Đợi em một chút."

Cô hai tay nâng người ngồi lên bồn rửa tay, mắt nhìn vào bên trong chờ đợi."

Chị nói xem bao giờ bọn họ xong."

"Nhịp thở loạn, động tác dư thừa quá nhiều, đối đa mười phút nữa."

Lotus nhìn đồng hồ trên tay mặt không biến sắc bình luận.Trang Noãn Nghiên nghe xong xém chút bị nước miếng của mình sặc chết.

Nếu cô không thử qua tài nghệ không thể miêu tả kia của Lotus thì cô sẽ cho rằng cô ấy đang nói phét.

Nhưng sự thật chứng minh cô phải tin vào nhà khoa học phú bà.

Đồng hồ vừa điểm đúng mười phút Phương Hàn Vũ và Mạnh Thi Ý liền ra khỏi phòng nhỏ.Mắt bốn người bắt đầu chạm nhau như có tia sét kéo qua."

Xin chào, thật trùng hợp."

Trang Noãn Nghiên nở nụ cười đầy gợn đòn giơ tay lên chào với Mạnh Thi Ý.

Cô nhìn khuôn mặt đen xì của cô ta thì hả hê vô cùng."

Cô, cô, sao cô lại ở đây..."

Mạnh Thi Ý nhìn Phương Hàn Vũ ở bên cạnh rồi lập tức diễn vai yếu đuối nén vào lòng hắn ta với ánh mắt ngấn lệ.Phương Hàn Vũ ôm lấy người Mạnh Thi Ý như che chở.

Bộ dạng yếu đuối này của Mạnh Thi Ý làm hắn chỉ muốn đè ra tiếp tục thao.

Vừa nghĩ hắn liền trừng hai người chặn ở cửa bằng ánh mắt dữ tợn.

Hắn phải mang Mạnh Thi Ý đi, hắn muốn nhìn lấy Mạnh Thi Ý rên ca dưới thân hắn."

Cháu dâu không thích bác gái cả ở đây sao?"

Trang Noãn Nghiên làm bộ mặt có chút tiếc nuối của bề trên nhìn Mạnh Thi Ý đang trừng mắt muốn ăn tươi nuốt sống cô."

Cháu dâu làm vậy rồi cháu trai của bác gái cả có biết không, thật tội nghiệp mà, đầu xanh như thảo nguyên còn không biết."

Trang Noãn Nghiên một tiếng cháu dâu, hai tiếng cháu trai khiến Mạnh Thi Ý có tức giận đến hộc máu cũng không dám bộc phát trước mặt Phương Hàn Vũ."

Cô nói hươu nói vượn gì đó, tôi không có."

Mạnh Thi Ý nép vào người Phương Hàn Vũ đầy ủy khuất và bất lực giống như vật nhỏ đáng thương."

Hàn Vũ, em không có, cô ta nói láo, anh phải tin em."

Mạnh Thi Ý thầm nghiến răng.

Hiện tại, cô ta chỉ mới công lược được một mình Ôn Tĩnh Hi còn Lục Dật Hành và Phương Hàn Vũ mãi cũng không có lòng với cô ta.

Cô ta cảm nhận rất rỏ ràng, Phương Hàn Vũ hiện tại chỉ ham mê thân thể cô ta, không hề có ý định nào khác.

Lục Dật Hành tuy miệng nói yêu cô ta nhưng trái tim ở bên cạnh cô ta hoàn toàn trống rỗng, tâm tư không hề đặt ở chỗ cô ta.

Đặc biệt là sau ngày hôm đó, cả tháng nay cũng không gọi điện cho cô ta một cuộc gọi nào.Trang Noãn Nghiên, Lotus cô ta thề sẽ có một ngày cô ta sẽ đạp cả hai dưới chân."

Anh tin em."

Phương Hàn Vũ vỗ vai Mạnh Thi Ý an ủi đầy sự ôn nhu."

Tôi không đánh phụ nữ.

Các người lập tức cút trước khi tôi khiến hai người không thể tồn tại trên đất Hải Thành này."

"Sợ quá."

Trang Noãn Nghiên lè lưỡi nép vào người Lotus, hoàn toàn bắt chước bộ dạng của Mạnh Thi Ý.

Cô thật muốn cười vào mặt Phương Hàn Vũ, loại đàn ông cặn bã này nếu là cô ở hiện thực đã trực tiếp cho người thiến rồi chứ ở đó ra oai với cô.Lotus nhìn Phương Hàn Vũ rồi nhếch môi cười.

Cô móc điện thoại ra gọi cho Khương Tĩnh Vân."

Alo, chị."

Khương Tĩnh Vân như đang gáy ngủ mà bắt máy."

Cho em đến sáng mai, lập tức mua lại Tinh Thần."

Lotus không để ý Khương Tĩnh Vân có đang ngủ hay không, trực tiếp để lại một câu rồi tắt máy."

Đừng sợ."

Cô ôm lấy vai Trang Noãn Nghiên rồi rời đi.Trang Noãn Nghiên quay đầu lại nhìn Phương Hàn Vũ với ánh mắt đầy ẩn ý, bên trong chứa đầy sự lạnh lùng và sát khí.Để lại Phương Hàn Vũ bất giác muốn lui về phía sau.

Vừa nãy hắn có cảm giác như bản thân bị một con quỷ dữ bóp chặt lấy cổ họng đến không thở nổi.

Từ trước đến nay hắn chưa từng có cảm giác đó, giống như chỉ một chút nữa thôi bản thân sẽ bị xé xác trước cô gái luôn cười đó.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 24: Leo núi


Báo kinh tế: Tập đoàn giải trí Tinh Thần ông trùm giới giải trí đổi chủ.Báo giải trí: Nữ diễn viên tuyến mười tám vào khách sạn với ông trùm giới giải trí mặc cho người đó sắp làm cha.[Mẹ ơi, Tinh Thần bị mua thiệt rồi.

Nhưng đáng lắm, ai bảo mấy năm nay cứ leo lên đầu Ngu Tinh, phải biết ở Giang Thành ai mới thực sự là cẩu đầu xà.][Đáng lắm, mấy năm nay chèn ép không ít công ty giải trí nhỏ, đây chẳng phải Ngu Tinh nhìn không thuận mắt hay sao.][Trời lạnh rồi, Tinh Thần bị thu mua đi.][Tôi chỉ quan tâm đến nữ diễn viên tuyến mười tám ngủ với Phương Hàn Vũ là ai?

Thật tội nghiệp vợ con anh ta.

Tra nam tiện nữ đi chết đi.][Phương Hàn Vũ trước khi cưới vợ đã nổi danh tra nam, bây giờ lấy vợ tính nết vẫn không đổi.

Loại người này không nên ở giới giải trí, Tinh Thần xứng đáng bị thu mua.][Tra nam tiện nữ cút khỏi giới giải trí.]+101623478Mạnh Thi Ý nhìn vào điện thoại, tay run run.

Cô ta nhìn sang chỗ bên cạnh, sau đêm triền miên đã không còn thấy bóng dáng của Phương Hàn Vũ nữa.Mạnh Thi Ý mím môi đứng dậy mặc lại quần áo rồi bấm gọi cho Phương Hàn Vũ.

Đáng tiếc chỉ nhận được giọng nói như robot của nhân viên điện thoại.

Cô ta lại tiếp tục gọi cho Lục Dật Hành đáng tiếc cũng chẳng khác nào Phương Hàn Vũ.

Mạnh Thi Ý mím môi gọi cho Ôn Tĩnh Hi lần này có vẻ tốt hơn cô ta vẫn nghe được giọng hắn ta."

Tĩnh Hi, cứu em."

"Có chuyện gì, em đang ở đâu?"

Ôn Tĩnh Hi nghe giọng nức nở của Mạnh Thi Ý thì vội vàng hỏi."

Em, tối qua em bị người ta chuốc say lên giường với Phương tổng, là Trang Noãn Nghiên...là Trang Noãn Nghiên làm...Tĩnh Hi, anh phải làm chủ cho em."

Mạnh Thi Ý giọng vô cùng uất ức, nức nở, đáng thương không ai bằng.Cô ta nhất định phải quăng cái nồi này đi.

Hiện tại chỉ có Ôn Tĩnh Hi mới có thể giúp cô ta.

Mạnh Thi Ý cảm thấy vô cùng may mắn khi đó cô ta hoàn toàn dựa vào người Phương Hàn Vũ mà đi, còn có gặp Trang Noãn Nghiên ở trong nhà vệ sinh.

Nếu không cái nồi này cô ta khó lòng đẩy đi được."

Em đến nhà anh, chúng ta từ từ nói chuyện."

"Được, em đợi anh."

Mạnh Thi Ý vẫn nghe được giọng ôn nhu như ngọc của Ôn Tĩnh Hi liền nở nụ cười.

Quả nhiên cái lốp xe dự phòng này vẫn đáng tin hơn hai gã đàn ông thối kia.Trang Noãn Nghiên vừa ăn sáng vừa cho bé hamster Đồng Đồng ăn thì điện thoại reo lên.

Cô nhìn số điện thoại của Ôn Tĩnh Hi thì xém nữa bật cười ra tiếng.

Cô không ngờ lại có người tìm mình mời xem kịch sớm như vậy."

Trang Noãn Nghiên, tôi không ngờ cô bỉ ổi, xấu xa, vô liêm sỉ đến như vậy."

Cô chưa kịp lên tiếng đã nghe được tiếng chửi rủa của Ôn Tĩnh Hi.

Nhưng sao cô cảm thấy sai sai nhỉ.

Không phải lúc này nên hạ giọng ngọt ngào một chút để nhờ vả hay sao.

Có ai nhờ vả người khác mà lên giọng không biết điều như vậy không hả."

Anh muốn gì, nói thẳng đi."

"Lập tức đăng tin thừa nhận cô hãm hại Mạnh Thi Ý cho tôi, nếu không tôi trực tiếp đi nói chuyện với tư lệnh Trang về những chuyện xấu xa của cô."

"Bây giờ đến cả tiếng bác Trang cũng không biết gọi, Ôn Tĩnh Hi anh thật có giáo dưỡng."

Cô nhẹ nhàng châm biếm hắn.

Nhà họ Ôn nhờ vào quan hệ thông gia với Trang gia mà được bao nhiêu lợi lộc, bây giờ đủ lông đủ cánh rồi cả tiếng bác cũng không gọi.

Cô thật tội nghiệp cho cả Trang gia lẫn nguyên chủ đều nhìn lầm loại sói mắt trắng.Nhưng Trang Noãn Nghiên đầu đầy dấu chấm hỏi.

Cô làm gì xấu xa chứ.

Còn nữa, lớn cả rồi còn đi méc người lớn là thế quái nào.

Ôn Tĩnh Hi tinh trùng lên não đến nổi quay về thời trẻ trâu đi đánh nhau khóc liền méc người lớn đúng không."

Anh nói thử xem, tôi làm gì xấu xa?

Đừng có nồi nào cũng úp lên đầu tôi."

"Cô làm chuyện xấu xa gì thì hỏi lương tâm mình đi.

Cô hãm hại Thi Ý đến mức như vậy cô không cắn rứt lương tâm sao."

"Ồ, lương tâm của tôi không dành cho loại người như anh và cô ta."

Cô dừng một chút định nói cái gì đó nhưng lại thấy Lotus đứng ngoài cửa liền nở nụ cười."

Anh muốn méc cứ méc.

Hôm nay trời rất đẹp, nên hai người fuck giùm cho trời nó trong."

Cô lật đật nói xong liền tắt máy.

Cô cần an ủi nha.

Ai nha, trái tim yếu đuối mỏng manh của cô vừa bị hai con chó cắn."

Pi sà, thần thiếp cầu an ủi."

Trang Noãn Nghiên nhanh chóng bay vô lòng Lotus dụi dụi, chỉ thiếu cái đuôi nữa là thành cún con."

Nay không quay, em đi leo núi không?"

Lotus ôm lấy eo Trang Noãn Nghiên nhẹ nhàng hỏi."

Đi, đi.

Để em chuẩn bị."

Cô nhanh chóng buông Lotus ra hớn hở đi chuẩn bị đồ.

Lâu rồi cô không leo núi, không quay vlog.

Tranh thủ hôm nay phải đi phát phúc lợi cho Hạch Đào.Nhưng Trang Noãn Nghiên lại không ngờ bản thân có một ngày lại đi leo núi với mấy giáo sư ở viện nghiên cứu.

Cô chỉ nghĩ chỉ có hai người đi để có chọn bầu không khí bong bóng hồng, ai ngờ không phải có hai người mà thêm ba vị lão giáo sư nữa.

Cô thật sự hối hận đến khóc thét trong lòng.

Học vị của cô không cao, đi với bọn họ không khác gì đàn gãy tai trâu.

Khó khăn lắm mới có chuyện cô nghe hiểu."

Thầy thật sự mong em đến trường đảm nhận vị trí giáo sư vinh dự, tuổi trẻ thì nên ra ngoài đừng mãi nhốt mình trong viện nghiên cứu."

"Em biết thầy muốn tốt cho em, nhưng học vị của em chưa tốt, vị trí giáo sư vinh dự, em thật sự không dám nhận."

Lotus nắm tay Trang Noãn Nghiên nhẹ nhàng thoái thác.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 25: Phận nữ phụ luôn xui xẻo


Viện trưởng Phạm cũng được xem như một nửa thầy của cô và cô tôn trọng vị lãnh đạo cống hiến hết mình cho viện sinh học như ông ấy."

Không dám nhận cái gì, tương lai vị trí lãnh đạo viện nghiên cứu sớm muộn gì cũng của em.

Ở viện nghiên cứu không ai có tư cách nhận nhiệm vụ này hơn em cả."

Viện trưởng Phạm chấp tay sau lưng, vừa nói vừa đi về phía trước.

Ông đẩy vị trí giáo sư vinh dự này sang cho Lotus cũng là vì có lòng ích kỉ khác.

Lotus là nhân tài từ nước ngoài về, sớm muộn cũng phải đi nhưng nếu ông làm cho cô chấp nhận thì bắt buộc cô phải ở lại và tiếp tục cống hiến cho đất nước.

Tuy việc này ích kỉ với Lotus nhưng nhân tài, đất nước không thể không có.

Ở lại tuy không thể làm viện trưởng do quốc tịch của cô những ít nhất cũng ngồi được vị trí phó viện trưởng.

Tương lai không phải rất tốt hay sao.

Huống hồ, những nghiên cứu của Lotus đưa vào thực tiễn rất tốt, có thể đưa cô đến trường giảng dạy, truyền thụ lại."

Chủ nhiệm Lotus, cô suốt ngày ở trong viện nghiên cứu như vậy cũng nên ra ngoài một chút."

Chủ nhiệm Tân cười cười nói."

Việc này em sẽ suy nghĩ thêm."

Lotus cười cười nói.

Đối với những lão già này ý đồ thế nào cô đều nhìn ra.

Chỉ có đều bọn họ đều hết lòng cống hiện cho nền sinh học ứng dụng nên cô không tiện vạch trần.

Đối với cô trước giờ ở đâu làm nghiên cứu cũng vậy chỉ cần mang ra ứng dụng hiệu quả là tốt.Ai bảo cha cô trước khi trở thành đức giáo hoàng Châu Âu là dòng dõi người Ý và Đức, mẹ là người nước A gốc Nga.

Nếu đặt nặng hai chữ quê hương chắc cô đã sớm bị thế giới này chia nhau mỗi nơi một khúc."

Mệt không?

Tôi cõng."

Lotus quay sang nhìn Trang Noãn Nghiên cười hỏi.Trang Noãn Nghiên nhìn ba vị giáo sư rồi lắc đầu.

Người ta đều là lão cán bộ còn leo núi nổi chẳng lẽ cô tuổi trẻ sức dài vai rộng mà phải cõng, như vậy sẽ bị bọn họ đánh giá ra sao đây."

Tiểu Trang không đi nổi thì để Lotus cõng đừng ngại, mấy lão già này làm việc cực nhọc quen rồi, sức khỏe tốt lắm."

Viện trưởng Phạm cười cười hai mắt híp lại, vô cùng hòa nhã."

Dạ, để cháu leo với mọi người cho khỏe."

Trang Noãn Nghiên nhẹ nhàng đáp.

Cô cũng không yếu đến nổi leo núi phải có người cõng.

Nếu thật vậy cái danh thân xác con quân nhân, linh hồn con xã hội đen này sẽ bị cười nhạo mất."

Haha, tuổi trẻ đôi lúc cần phải hết mình như vậy."

Chủ nhiệm Lý là người khá im lặng từ nãy đến giờ cũng gia nhập câu chuyện với mọi người.Lotus ngược lại không như bọn họ, cô trực tiếp ngồi xuống cõng Trang Noãn Nghiên lên lưng mình."

Tối nay còn quay, đừng để mệt quá."

Trang Noãn Nghiên định trách nhưng nghe xong liền im lặng ngoan ngoãn cho Lotus cõng.

Cô ở trên lưng cô ấy chỉ mong giây phút bình yên này kéo dài mãi thì tốt biết mấy.

Chưa bao giờ cô nghĩ bản thân sẽ khao khát ở lại thế giới này vì một người đến như vậy."

Cháu không biết đâu, bác trước giờ còn nghĩ Lotus sẽ không có bạn."

Chủ nhiệm Tân nhìn cô cười nói."

Mấy lão già trong viện nhìn Lotus đã gấp đến nổi muốn giới thiệu cả cháu trai, cháu gái cho Lotus chọn."

"Cháu không gấp."

Lotus tuy cõng thêm một người nhưng bước chân di chuyển vẫn rất nhẹ nhàng.

Cô nhìn chủ nhiệm Tân liền cười đáp như suy nghĩ gì đó cô liền nói tiếp."

Cô ấy là vợ cháu."

Trang Noãn Nghiên: "..."

Cô nhìn biểu cảm của ba vị giáo sư liền dụi đầu vào vai Lotus, mặt có chút đỏ.

Cô không ngờ ở trước mặt nào là thầy, nào là đồng nghiệp Lotus có thể nói như vậy.

Huống hồ, những người lớn tuổi thường không chấp nhận được loại tình cảm này của bọn họ nên từ lúc nãy đến giờ cô không dám quá phận bạn bè."

Haha, tuổi trẻ phải như vậy, dám nghĩ dám làm."

Viện trưởng Phạm cười lớn vỗ vai Lotus."

Tiểu Trang đứng nghĩ mấy lão già này cổ hủ, không có đâu.

Bọn bác làm nghiên cứu để thế giới phát triển thì tư tưởng cũng phải tiến bộ.

Nên cháu cứ tự nhiên, không có gì phải ngại."

"Dạ."

Cô gật gật đầu, rồi dụi đầu vào vai Lotus thở ra một hơi.

Xem ra, cô nghĩ quá nhiều rồi.Hot search 1: Đáp án dưa nữ diễn viên tuyến mười tám phá hoại hạnh phúc gia đình ông trùm giải trí Phương Hàn Vũ.

Trang blog Giang Hải đã thừa nhận đó là Trang Noãn Nghiên.Hot search 2: Trang Noãn Nghiên vào khách sạn với thị trưởng Hải Thành.[Tối Phương Hàn Vũ, sáng Ôn Tĩnh Hi...

Trang Noãn Nghiên thật ghê gớm.

Cô ta định coi mình là trung tâm vũ trụ à.][Trang Noãn Nghiên thiệt hả, khuôn mặt thánh thiện như thế, uổng công bà đây thích cô ta.

Chính thức thoát fan.][Tôi vẫn lựa chọn tin tưởng Nghiên bảo.

Hạch Đào sẽ bảo vệ chị.][Lũ Hạch Đào ngu ngốc bị Trang Noãn Nghiên lừa gạt.

Hình đã rải khắp Meta kia kìa còn không chịu nhận.][Chỉ là bóng lưng, người giống người là chuyện bình thường.

Đứng có đổ oan cho Nghiên bảo.][Blog Giảng Hải người ta đã thừa nhận rồi kia kìa, các người chóng mắt lên xem cô ta bị phong sát đi.]Trang Noãn Nghiên: "..."

Cô thật muốn cười to.

Đúng là chạy trời không khỏi nắng, phận nữ phụ luôn phải xui xẻo như vậy.

Nhưng cái quái nào nồi này chuyền qua chuyền lại xong vẫn chuyền lên đầu cô vậy."

Chuyện này cô giải thích thế nào?"

Trương Khải ngồi trên ghế cau chặt mày.

Không phải vì hắn không tin nghệ sĩ của mình mà là ngày từ đầu cô quá đáng nghi.

Mọi việc cô làm, mọi đường cô đi dường như đã được sắp xếp qua và thậm chí là trải hoa hồng."

Tôi tuyệt đối không làm.

Tôi có thể thề với chúa."

Trang Noãn Nghiên đưa hai ngón tay lên thề.

Trong lòng đã sớm nguyền rủa tám đời nhà Ôn Tĩnh Hi và Mạnh Thi Ý."

Cô thề cũng vô ích, để tôi tự giải quyết vậy."

Trương Khải gật gật xem như đã tin cô.

Dùng người thì phải tin người, đó là quy tắc trước giờ của hắn.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 26: Tâm sự với nữ chính


Mạnh Thi Ý ngồi xem tin tức buổi tối đến hả hê.

Cô ta không ngờ chuyện bê bối của nghệ sĩ lại được đưa lên kênh nhà nước.

Nửa năm nay quảng điện siết chặt việc bê bối của nghệ sĩ khiến không ích người nhận lấy văn bản phong sát.

Cô ta cảm thấy may mắn vì Trang Noãn Nghiên có bóng lưng giống cô ta và Ôn Tĩnh Hi giúp cô ta lo vụ việc này.

Nếu không bây giờ có lẽ người được quảng điện đưa lên tin tức sẽ là cô ta rồi.Reng...reng...Tiếng chuông cửa vang lên.

Mạnh Thi Ý cau mày có chút khó chịu nhưng vẫn đứng dậy đi mở cửa.

Ai bảo hiện tại cô ta phải dựa vào Ôn Tĩnh Hi để qua cơn sóng gió này chứ."

Hi, ngạc nhiên không?"

Trang Noãn Nghiên nhìn thấy khuôn mặt đang cười đột nhiên sượng đi thì nở nụ cười chào cô ta."

Chúng ta tâm sự đi."

Cô không để ý đến Mạnh Thi Ý mà nhích người đi vào trong, sẵn tiện còn giúp cô ta đóng cửa, khóa lại."

Cô đến đây làm gì?"

Mạnh Thi Ý nhìn Trang Noãn Nghiên một thân tây trang đen, mang khẩu trang liền cau mày.

Cảm giác nói cho cô ta biết Trang Noãn Nghiên không phải đến chỉ để tâm sự với cô ta."

Khách đến nhà không thể mời một tách trà sao?

Buồn thật."

Trang Noãn Nghiên vô cùng tự nhiên ngồi xuống sofa, chân bắt chéo, miệng dẩu lên bất mãn."

Có gì nói thẳng đi?"

Mạnh Thi Ý nhìn người tự nhiên như không hề dính scandal ngồi trước mắt, hoàn toàn điềm tĩnh đến lạnh nhạt.

Không hiểu sao cô ta lại thấy đằng sau lớp mặt nạ tươi cười đó có chút côn đồ."

Tôi chỉ đến tâm sự với cô, cô nghe không hiểu tiếng người sao?"

Trang Noãn Nghiên chóng tay lên cằm nhìn Mạnh Thi Ý đoán già đoán non bằng ánh mắt tươi cười.

Nếu muốn người khác sợ hãi, bắt buộc phải đánh vào tâm lí của người đó."

Tôi sẽ không thanh minh cho cô, cô có làm gì cũng vô ích."

Mạnh Thi Ý dường như não đã hoạt động trở lại.

Cô ta tự tin ngồi trên sofa hất cằm nhìn Trang Noãn Nghiên."

Tôi cũng không cần cô tự giác như vậy."

Cô nhìn Mạnh Thi Ý rồi đưa thứ đen ngòm chỉa vào cô ta.

Từ trước đến nay cô luôn ở trạng thái xem kịch nhưng có lẽ hổ không gầm cô ta liền nghĩ cô là hello kitty.Mạnh Thi Ý nhìn họng súng đen ngòm đã được gắn ống giảm thanh liền run run.

Cô ta biết Trang Noãn Nghiên là con nhà quân việc tiếp xúc với súng cũng không có gì lạ.

Nhưng cô ta không ngờ Trang Noãn Nghiên lại mang súng đến hỏi thăm cô ta."

Nếu cô không ngoan tôi sẽ trực tiếp khiến đầu cô nở hoa đấy.

Đến lúc đó Ôn Tĩnh Hi, Phương Hàn Vũ hay Lục Dật Hành cũng không cứu nổi cô đâu."

"Cô...cô nghĩ hôm nay cô bắn chết tôi, cô sẽ rời được khỏi đây sao?"

Mạnh Thi Ý vẫn cứng miệng.

Trang Noãn Nghiên chắc chắn không dám bắn, cô ta mà bị gì Trang Noãn Nghiên cũng coi như xong đời."

Tôi dám đến đây giết cô, thì cũng sẽ có cách thoát tội.

Cô không cần lo lắng cho tôi đâu."

Trang Noãn Nghiên nhìn Mạnh Thi Ý cười vô cùng hòa nhã.

Nếu không có khẩu súng trên tay có lẽ ai cũng sẽ tin hai người thật sự chỉ đang tâm sự."

Nhiều lời với cô khiến tôi phát chán.

Lập tức đăng tin thừa nhận cho tôi, đừng để tôi cho đầu cô nở hoa."

Mạnh Thi Ý định nói gì đó nhưng bị ánh mắt của đầy sát khí của Trang Noãn Nghiên làm cho im bật.

Cô ta đã sống một kiếp tất nhiên sẽ quý trọng mạng sống của mình hơn.

Huống hồ ánh mắt vừa rồi nói cho cô ta biết cảm giác lúc đó ở phim trường không phải là giả.

Cô ta đang phải đối mặt với một con quỷ dữ."

Được...được.Tôi làm."

Trang Noãn Nghiên nhìn hành động biết đều của cô ta thì vô cùng hài lòng."

Ghi cho cẩn thận, cho đúng sự thật, tôi phát hiện cô giở trò sẽ lập tức đưa cô đi gặp diêm vương."

Đợi Mạnh Thi Ý ghi xong cô liền kiểm tra một lượt thấy không có gì mới đứng dậy, nở nụ cười thật tự tin rồi bóp cò.Tiếng cò súng vang lên, Mạnh Thi Ý bịt tai lại đón chờ cái chết.

Đáng tiếc, cảm giác đau đớn không hề tồn tại.

Cô ta nhìn họng súng phát ra ánh sáng xanh liền trợn mắt đến ngu người.

Cô ta vậy mà lại bị Trang Noãn Nghiên lừa."

Trang...Noãn...Nghiên..."

Mạnh Thi Ý nghiến răng nhìn Trang Noãn Nghiên bằng ánh mắt vô cùng dữ tợn."

Tôi là công dân tốt, làm sao có thể dùng súng thật cơ chứ."

Trang Noãn Nghiên cười cười quăng khẩu súng giả cho Mạnh Thi Ý rồi rời đi.

Trước khi ra cửa còn để lại cho cô ta một câu."

Lần sau nhớ ăn óc chó nhiều vào cho bổ não đừng có mãi bổ sung tinh trùng mà quên não bộ rất quan trọng như thế nào.

Tạm biệt."

Mạnh Thi Ý cũng không phải ngu ngốc nhưng cô ta lại không ngờ cô lại dùng cách này để giải quyết.

Bản thân cô ta lại luôn cho rằng mình thông minh nhưng việc gì cũng mãi dựa vào người khác.Trong chiếc xe Rolls Royce sang trọng, đậu ở một góc khuất khu chung cư cao cấp Hải Thành."

Chị, người bên cạnh chị thật đáng sợ."

Khương Tĩnh Vân ngồi bên cạnh Lotus trực tiếp muốn bò người sang ôm cánh tay cô nhưng bị Lotus ghét bỏ mà đẩy ra."

Dọn dẹp cho tốt."

Lotus nhếch môi cười.

Dường như mọi hành động vừa rồi của Trang Noãn Nghiên mà cô nhìn thấy qua màn hình laptop, chỉ giống như xem cảnh phim."

Biết rồi.

Chị rảnh thì dỗ ông một chút, lần này ông thật sự tức giận đó."

"Tức giận cái gì?"

Lotus nhìn Khương Tĩnh Vân, khuôn mặt cô đầy sự vô tội.

Cô nhớ dạo này mình đâu có chọc giận ông ngoại đâu nhỉ."

Khụ, khụ."

Khương Tĩnh Vân tằng hắng xong liền nháy lại giọng của Khương lão gia tử."

Con nói lại với nó, bao giờ nó mới hết nổi loạn đây.

Chuyện kết hôn ông đã không đồng ý, nó vẫn làm theo ý mình.

Bây giờ kết hôn chưa đến một năm thì muốn li hôn.

Nó xem chuyện hôn nhân đại sự là trò đùa trong giai đoạn nổi loạn hay sao."

Lotus xoa xoa thái dương.

Đến bây giờ ông vẫn nghĩ cô nổi loạn hay sao.

Cô cũng hai mươi lăm rồi còn nổi loạn gì nữa."

Chuyện chị làm chị tự có tính toán.

Chú Ba, lái xe về khách sạn thôi."

Khương Tĩnh Vân: "..."

Có tính toán, tính hay đến nổi bây giờ có cả chị dâu cho cậu.

Huống hồ, chị dâu này thật đáng sợ.

Cậu cần an ủi.Trang Noãn Nghiên vừa về tới đã thấy Lotus ngồi trên sofa cho Đồng Đồng ăn.

Cô nhẹ nhàng, từ từ bước vào ôm lấy Lotus từ phía sau rồi nũng nịu."

Hoa sen nhỏ.

Em muốn được ôm ôm."

"Qua đây."

Lotus vỗ vỗ lên đùi mình.

Cô cũng không để ý đến việc Trang Noãn Nghiên gọi mình là gì.

Vì bình thường có bao giờ gọi tên cô một cách đàng hoàng đâu."

Thật muốn em."

Đợi Trang Noãn Nghiên ngồi lên đùi mình, Lotus vòng tay ôm lấy cô ấy, tham lam ngửi mùi hương trên người cô ấy rồi nhẹ nhàng nói.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 27: Mát xa cho pi sà


Trang Noãn Nghiên không ngờ mình bị hố to như vậy.

Cái động từ muốn mà Lotus dùng lung tung đó lại có một ý nghĩa khác.

Cô thầm chửi tám ngàn câu trong lòng, không biết kẻ này cố ý hay thật sự không hiểu ý của từ muốn nữa.

Nói thẳng ra là làm cô...mừng hụt."

Đúng chỗ đó... mạnh thêm chút nữa."

Lotus nhẹ nhàng nói, giọng đầy sự hưởng thụ.Trang Noãn Nghiên cau mày.

Thật ra là đang cố đè nén cục tức xuống.

Ai bảo người ta cõng cô cả ngày chứ.

Còn vì sao cô tức chính là cái động từ muốn kia.Đại loại lúc này, động từ muốn của Lotus không phải là muốn làm chuyện không thể miêu tả, mà là...mát xa lưng.Thử hỏi, cô có muốn đánh người không chứ.

Cho cô bay thẳng lên không trung lâng lâng rồi trực tiếp đạp thẳng về hiện thực.

Hiện thực thật quá phũ phàng."

Không phải em muốn nằm trên sao?

Thể hiện đi.

Mạnh thêm chút nữa."

Lotus nằm sấp trên giường, trên người cô mặt mỗi chiếc áo choàng tắm, vô cùng hưởng thụ bàn tay mềm mại của Trang Noãn Nghiên mát xa.Trang Noãn Nghiên nghiến răng nhéo vào hông Lotus.

Cô hiểu rõ cái thể hiện kia không phải gì khác mà là mát xa mạnh thêm chút nữa đi.

Cô thề nếu là trước kia cô sẽ đánh người này chết tươi."

Không làm nữa."

Cô dẩu môi bất mãn, trực tiếp nằm ngã ra bên cạnh rồi cầm lấy điện thoại của Lotus."

Pi sà, mật khẩu?"

"835885"Trang Noãn Nghiên: "..."

Đến cả mật khẩu điện thoại cũng kì lạ y như con người.

Không phải sinh nhật cô, cũng chắc chắn không phải sinh nhật Lotus.

Đừng nói với cô là mật mã kho báo gì nha.

Mà thôi, tốt nhất không nên hỏi."

Em vào Meta của chị được không?"

"Ừ."

Lotus lật người lại trực tiếp ôm lấy Trang Noãn Nghiên vào lòng.Trang Noãn Nghiên vào trang Meta của Lotus cũng không để làm gì.

Chủ yếu là trang của Lotus quá nhạt nhẽo đến cả bức ảnh đại diện cũng chỉ là cái sa mạc cát vàng, còn trạng thái không hề đăng gì cả.

Nếu không có chứng nhận tích xanh ở trên người ta còn nghĩ nó là tài khoản phụ.

Nhưng điều làm cô vui vẻ là Lotus vậy mà chỉ bấm theo dõi có mình cô.Đúng là hoàng thượng, pi sà, hoa sen nhỏ yêu quý của cô có khác.Hot search 1: Vợ Phương Hàn Vũ chính thức lên tiếng minh oan cho Trang Noãn Nghiên, chỉ đích danh kẻ ngoại tình với chồng mình.Hot search 2: Mạnh Thi Ý thừa nhận sai lầm, phá hoại gia đình Phương Hàn Vũ.[Mạnh Thi Ý úp nồi hay thật.

Trang Noãn Nghiên thật xui xẻo khi có bóng lưng giống cô ta.][Những kẻ chửi bới Nghiên bảo có thấy rát mặt chưa.

Tôi biết Nghiên bảo không làm mà.][Quảng điện, giang cư mận nợ Trang Noãn Nghiên một lời xin lỗi.][Còn vụ việc với thị trưởng Hải Thành sao nhỉ?

Không nghe đề cập đến.][Người ta là thị trưởng, quảng điện có sờ gáy nghệ sĩ cũng phải chừa cho Ôn gia một chút mặt mũi nên tất nhiên sẽ không nói tới.][Ôn Tĩnh Hi với Trang Noãn Nghiên là thật à?][Tôi chỉ muốn nói tra nam tiện nữ cút khỏi giới giải trí.

Mạnh Thi Ý cút khỏi giới giải trí.] +2007199Trang Noãn Nghiên nhìn vào hot search đầu một lúc.

Cô không ngờ cô giúp Nhạc Linh một mà cô ấy lại sẵn sàng giúp cô lại nhiều như vậy.

Đời này cô sợ nhất là ân tình.

Cô phải trả ơn cô ấy cho tử tế rồi.Còn Ôn Tĩnh Hi xem ra vẫn khó giải quyết hơn Mạnh Thi Ý.

Dù gì hào quang nam chính ba vẫn sáng hơn nữ chính.

Huống hồ hắn ta còn là thị trưởng thành phố, cô không thể dùng cách của xã hội đen áp dụng lên với hắn ta được.Cô lại nhìn sang Lotus xong đầu liền hiện lên ba vạch đen.

Ai nha, ngủ mất tiêu rồi, còn làm ăn gì nữa đây.Trang Noãn Nghiên buổi sáng vẫn đến phim trường như bình thường.

Hôm nay là cảnh quay cuối cùng của cô.Cô cũng không biết bộ phim này vai của Mạnh Thi Ý có giữ lại hay không.

Nhưng bây giờ vẫn là quay bình thường.

Dù gì, tiền đầu tư như thác đổ đó cũng là tiền của ba nam chính đầu tư cho Mạnh Thi Ý.

Đạo diễn có không vui thế nào cũng không thể loại bỏ cô ta.Mạnh Thi Ý nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn giống như chỉ qua ánh mắt có thể làm cô chết tươi vậy.Trang Noãn Nghiên nở nụ cười vô cùng tươi đưa tay lên chào cô ta.

Chỉ thiếu viết lên trên mặt dòng chữ: Có ngon thì đến đây đánh bà đi, bà chấp."

Chị Noãn, đạo diễn hối rồi."

Tiểu Mỹ thấy sếp mình gợn đòn như vậy liền nhắc nhở.

Cô không muốn bị quản lí Trương mắng vì sếp bị hành hung tại phim trường do gợn đòn đâu.Trang Noãn Nghiên không hiểu do bản thân cảm tính hay gì mà cô luôn cảm thấy có người theo dõi mình.

Đặc biệt là từ lúc ra khỏi phim trường cảm giác đó càng lúc càng rõ rệt.

Cô không muốn Tiểu Mỹ đi cùng nên cho cô ấy về trước để soạn đồ tối nay bọn họ quay về Giang Thành.Cô nhếch môi cười nhạt, tay cầm chặt túi xách trực tiếp đi xuyên qua đám đông rồi đi vào một con hẻm vắng.

Cô nhìn kẻ đi phía sau mình thì nụ cười càng lúc càng đậm.

Rất lâu rồi, không có kẻ nào không biết sống chết như vậy dám chơi trò trẻ còn này với cô.Quả nhiên vào hẻm vắng kẻ đó bạo gan hơn, trực tiếp ám sát lấy cô, bịt miệng chứa thuốc mê rồi đưa lên xe.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 28: Bắt cóc cũng có đạo đức nghề nghiệp


Trang Noãn Nghiên bị đưa lên xe thì nhếch môi cười.

Xem ra, bọn này cũng cẩn thận và chuyên nghiệp phết.

Trói cô thật chặt đó.

Nhưng bắt có mình cô gái yếu đuối, đáng thương như cô có cần đến hai người không vậy hả."

Này, các người bắt cóc tôi thật à?"

Bọn bắt cóc nghe xong có chút giật mình.

Bọn họ nhớ đã chụp thuốc mê cô loại mạnh nhất, vậy mà người này vẫn tỉnh táo hỏi bọn họ có phải bắt cóc cô không.

Cho dù, không bị hôn mê, không phải lúc này nếu là người khác sẽ khóc to lên, bộ dạng run sợ cầu xin bọn họ hay sao.

Làm sao mà không giống như kịch bản vậy."

Tôi nói các người nghe, chúng ta bàn chuyện làm ăn chút đi."

Trang Noãn Nghiên cười cười.

Cô nhìn hai tay mình bị trói ra phía sau cũng không thấy gì sợ hãi, rất bình tĩnh ngồi bắt chéo chân nói chuyện với bọn họ."

Cô ngoan ngoãn một chút, đừng có giở trò."

Tên bắt cóc ngồi bên trên ghế lái phụ quay đầu xuống trợn mắt dữ tợn lên với cô."

Tôi giở trò gì chứ, tôi đang muốn bàn chuyện làm ăn với hai người mà."

Cô nháy nháy mắt đầy vô tội với hai tên bắt cóc."

Các người nói xem, bắt cóc tôi các người được bao nhiêu tiền.

Nếu bây giờ tôi ngoan ngoãn cho các người bắt, đến lúc đó chia tám hai được không?

Tôi tám, các anh hai."

Hai tên bắt cóc: "..."

Haha trong đời bọn họ lần đầu tiên đi bắt cóc gặp phải tình cảnh này.

Con tin không biết sống chết trực tiếp bàn chuyện chia tiền với bọn họ.

Tám hai, sau cô không lên bàn thờ ngồi luôn đi."

Tám, hai không được à...Tôi thấy rất tốt...Nếu không thì bảy ba đi được không, hết giá rồi đó.

Các anh có làm gì đâu, tôi vừa bị trói vừa bị chụp thuốc mê khổ quá còn gì."

"Không thì sáu, bốn...

Tôi không xuống giá nữa đâu."

"Cô có im đi không?"

Tên bắt cóc cuối cùng không chịu nổi nữa mà quát lên.

Hắn ta bắt cóc phải loại gì vậy chứ.

Không phải nghệ sĩ có rất nhiều tiền hay sao.

Cô làm gì thiếu tiền đến mức đi ăn chia với bọn họ vậy.

Quan trọng bọn họ không phải lũ bắt cóc tống tiền rẻ mạt kia có được hay không.

Bọn họ có đạo đức nghề nghiệp đấy."

Tôi nói các anh, bắt cóc thì làm nhanh lên, bắt cóc mà còn tuân thủ luật giao thông làm cái beep gì."

"Bịt miệng cô ta lại cho tao."

Tên lái xe cuối cùng cũng không chịu nổi mà quát to với người bên cạnh.

Không tuân thủ luật giao thông để cho cảnh sát bắt à.

Không tuân thủ luật giao thông để nói rằng "bọn họ là bắt cóc" à.

Bọn họ vẫn có não đó.Trang Noãn Nghiên cũng không ngờ bọn này sau khi nghe nói xong liền bịt miệng xong tiện tay bịt cả mắt cô lại.

Cô có chút bất mãn, cô nói đến khô cổ họng vậy rồi mà bọn họ không chịu chia cho cô chút nào.Cô cũng không biết mình bị đưa đến đâu nhưng cô cảm nhận được sau khi đến ngoại ô, bọn họ liền tống cô sang một chiếc xe khác, giao cho người khác chở đi.Cô thầm khinh bỉ trong lòng.

Bắt có cô gái yếu đuối, mỏng manh, nhỏ bé như cô mà phải cần nhiều công đoạn phức tạp như vậy à.

Nghiệp vụ như này chắc chắn phải được đào tạo lại.Nhưng cô nhận ra được những kẻ lần này không giống như hai tên trước.

Bọn họ cẩn thận hơn rất nhiều.

Đặc biệt là khoản chụp thuốc mê.

Cô thật muốn chửi thề, cô đã phối hợp như thế còn cho cô hít thuốc mê làm cái quái gì, hay là sợ cô nhìn ra chỗ bọn họ đưa cô đến.Khi cô tỉnh dậy thật sự đã thấy mình ở trong một căn phòng tối đen như ngục tù trong truyền hình cổ trang.

Đến cả bịt miệng, mắt và dây trói cũng đã được tháo ra hết.Trang Noãn Nghiên nhếch môi cười nhìn xung quanh không chút sợ hãi.

Cô nhớ đến cốt truyện có một năm Ôn Tĩnh Hi tranh cử chức tổng thống cũng mang kẻ chống đối mình nhốt vào nơi như thế này.

Ôn Tĩnh Hi, xem ra đã muốn ra tay với cô mà không thèm nhìn mặt mũi gì Trang gia nữa rồi.

Nếu bây giờ hắn ta là nam chính thì chắc chắn sẽ được khen là làm rất tốt, rất hay, nữ phụ đáng bị như vậy.

Nhưng từ sau khi cô xuyên vào cô đã không phải nữ phụ pháo hôi nữa rồi, mà là khắc tinh của bọn họ."

Trang Noãn Nghiên, cô thích không?

Tôi thấy nơi này thật hợp với cô."

Mạnh Thi Ý đứng phía ngoài nở nụ cười vô cùng vui vẻ.

Chỉ cần hôm nay Trang Noãn Nghiên chết cô ta vẫn sẽ đổ hết tội lên đầu cô sau đó liền quay lại trở thành Mạnh Thi Ý được người người ngưỡng mộ."

Thật sự rất tốt.

Nếu cô vào chung tôi sẽ còn vui hơn đấy."

Trang Noãn Nghiên bước tới bên cạnh cô ta.

Song sắt chính giữa chắn ngang hai người nhưng không hề che đi nụ cười gợn đòn của cô."

Cô đã rơi vào tay tôi rồi còn cứng miệng."

Mạnh Thi Ý nghiến răng.

Cô ta quơ lấy cây sắt đã nung qua lửa gần đó rồi quát với tên tay sai gần đó."

Mở cửa."

Nổi hận này, cô ta phải tính hết lên người Trang Noãn Nghiên.

Cô ta đã sống một kiếp rồi, không thể để bản thân uất hận được.Cô nhìn Mạnh Thi Ý xông vào thì trực tiếp né đi, tay bắt lấy đầu cây sắt không bị nung kia.Hai người bắt đầu giẳng co.

Mạnh Thi Ý cho dù có thế nào cũng qua sức lực đã qua huấn luyện quân đội của cô.

Cuối cùng cây sắt cũng thuộc về cô.

Trang Noãn Nghiên trong đà giằng co trực tiếp cầm cây sắt vung tay."

Aaa."

Mạnh Thi Ý loạng choạng lùi ra sau, tay ôm lấy một bên mặt hét lên."

Thi Ý, Thi Ý.

Em không sao chứ?

Anh đưa em đi bệnh viện."

Ôn Tĩnh Hi lúc này mới chạy vào.

Hắn ta ôm lấy người Mạnh Thi Ý."

Tĩnh Hi, em muốn cô ta chết, em muốn cô ta phải chết."

Mạnh Thi Ý hét lên không chút hình tượng, trừng mắt nhìn về phía Trang Noãn Nghiên làm vết thương trên mặt cô ta đã dữ tợn càng dữ tợn hơn.Ôn Tĩnh Hi nhìn vết thương dài trên mặt cô ta liền cau mày ra lệnh cho tên tay sai.

Hắn ta nhất định phải khiến kẻ làm người phụ nữ hắn ta yêu sống không bằng chết.

Cho dù là thanh mai trúc mã có hôn ước từ nhỏ cũng không được đụng tới người phụ nữ của hắn."

Bắt cô ta lại."

Trang Noãn Nghiên biết lần này không xong rồi.

Cô nắm chắt lấy thanh sắt phản kháng nhưng suy cho cùng cô cũng không phải Đông Phương Bất Bại đánh đâu thắng đó.

Cô nhìn cơ thể mình bị treo lên thanh chữ thập liền niệm trong đầu.

Kì này, cô xong đời rồi.Lúc nãy trước khi bị bắt cô cứ nghĩ sẽ dễ giải quyết, ai ngờ hào quang nam nữ chính mạnh mẽ như vậy.

Hiện tại chỉ mong hoàng thượng đến kịp lúc cứu ái phi của cô ấy.

Nếu không ái phi này sẽ chết chắc rồi.

Cô quả nhiên là cô bé đáng thương.
 
[Bh] Được Nữ Phụ Bao Nuôi
Chap 29: Bố tôi là tổng tư lệnh


Ôn Tĩnh Hi cho người đưa Mạnh Thi Ý đến bệnh viện xong liền cầm lấy roi da trực tiếp đánh vào người bị treo không chút nương tay.Trang Noãn Nghiên bị đánh một roi liền nghiến răng nhưng ánh mắt vô cùng bình thản.

Cô thề cô mà thoát ra được.

Ôn Tĩnh Hi, cô xé xác chắc rồi.Ôn Tĩnh Hi nhìn người bị trói lên thanh chữ thập vẫn bình thản thì cau mày.

Trang Noãn Nghiên mà hắn ta biết trước giờ trước mặt hắn ta không phải như vậy.

Trước mặt hắn ta, cô sẽ làm nũng, chỉ cần đau một chút liền khóc lóc muốn hắn ta ở bên cô.

Còn bây giờ cô nhìn hắn ta bằng ánh mắt bình thản nhưng lại đầy châm chọc khiến hắn ta cảm thấy khó chịu.

Hắn ta không biết cảm xúc lúc này của hắn ta là gì nhưng chỉ cần cô cầu xin hắn ta một chút hắn ta có lẽ sẽ bỏ qua cho cô."

Thị trưởng, thị trưởng không hay rồi.

Ngài tổng tư lệnh đến."

Tên tay sai toàn thân tây trang đen hớt ha hớt hải chạy vào báo cáo.Nhưng chưa kịp để Ôn Tĩnh Hi suy nghĩ đã nghe mấy tiếng bịch bịch của những tên tay sai đang vặt vã ngã ra đất đầy đau đớn."

Ôn gia các người, gan cũng thật to."

Ôn Tĩnh Hi nghe giọng âm trầm đầy quyền uy kia thì run nhẹ.

Hắn ta nhận ra được đó là giọng của Trang Dực tổng tư lệnh trong miệng tên tay sai và còn là cha ruột của Trang Noãn Nghiên."

Bác...bác Tra..."

Ôn Tĩnh Hi tay cầm roi da siết chặt, cúi đầu gọi nhưng hắn chưa kịp gọi hết câu đã bị một lực đạp ngã lăn ra đất.Trang Dực thân mặc quân phục đầy uy nghiêm, chân giẫm lên ngực không chút thương tiếc nào.

Con gái ông cho dù ông có tức giận đuổi cô ra ngoài thì cũng không đến lượt người khác ỷ thế ức hiếp cô.

Huồng hồ, người nhà họ Trang vào ra chiến trường đổi lấy vinh quang không phải để người khác giẫm lên đầu con cháu."

Ôn Tĩnh Hi, cậu cho rằng nhà họ Trang dễ ức hiếp đúng không?

Cậu cho rằng con gái Trang gia có thể cho cậu chà đạp hay sao?"

Ôn Tĩnh Hi nhìn khuôn mặt dữ tợn của Trang Dực bất giác run rẩy, nổi sợ dường như đến từ xương cốt.

Hắn ta lúc nhỏ đã lĩnh giáo qua sự nghiêm khắc của Trang Dực và tính tình nóng nảy của ông.Lotus đứng bên cạnh liền vuốt vuốt mũi, đi đến bên cạnh cởi trói cho Trang Noãn Nghiên.

Cô cũng không ngờ đáng ra đây là sân diễn của cô nhưng lại bị cướp một cách triệt để như vậy.

Lúc cô đưa người đến thì xe của tổng tư lệnh cũng đã đến rồi.

Nên màn anh hùng cứu mĩ nhân này thật sự phải nhường cho ông ấy."

Lotus, chị tới rồi."

Trang Noãn Nghiên ôm lấy người Lotus cọ cọ giọng đầy ủy khuất, đầy đáng thương."

Ngoan, không sao."

Lotus vuốt vuốt tóc Trang Noãn Nghiên an ủi rồi nhẹ nhàng bế cô ấy lên theo kiểu công chúa."

Chúng ta đi bệnh viện."

Cô bế Trang Noãn Nghiên đi qua chỗ Ôn Tĩnh Hi còn trực tiếp giậm lên tay hắn ta một cái."

Tư lệnh Trang, chúng cháu đến bệnh viện trước."

Lotus nói với Trang Dực một tiếng cũng không hề dừng chân lại."

Đến bệnh viện quân y đi."

Trang Dực nhìn cô con gái mình cả đánh cũng không nở liền tức giận đạp cho Ôn Tĩnh Hi thêm mấy cái nữa.

Ông tức giận đuổi cô đi thì sao chứ.

Ông đuổi đi thì người khác có quyền khinh rẻ cô hay sao.

Nếu không phải ông vẫn âm thầm dõi theo thì có lẽ bọn họ đã giết con gái ông rồi."

Thằng khốn này, lũ sói mắt trắng này, là ông nhìn lầm mày."

Lotus và Trang Noãn Nghiên đã đi ra bên ngoài nhưng vẫn nghe được tiếng gầm đầy giận dữ của Trang Dực ở bên trong.

Cô nhẹ nhàng, đầy cẩn thận để cô ấy ngồi vào bên trong rồi phân phó với người ngoài cửa."

Bắt Mạnh Thi Ý lại, ngày mai tôi không muốn Ôn gia ở trong giới chính trị nữa."

"Vâng."

Người mặc vest đen đứng bên ngoài cúi đầu đầy cung kính."

Chú Ba, lái xe ra sân bay, về Giang Thành."

Lotus ôm lấy bên vai Trang Noãn Nghiên để cô ấy dựa lên vai mình.

Không phải bệnh viện ở Hải Thành không tốt nhưng cẩu đầu xà ở Hải Thành làm cô không tin tưởng, cho dù ở bệnh viện quân y cũng vậy.

Làm việc gì khi ở nơi mình làm chủ vẫn có phần chắc chắn hơn."

Em không sao, chỉ bị xước da một xíu.

Bây giờ chỉ muốn ngủ thôi."

Trang Noãn Nghiên ôm lấy Lotus mà nũng nịu.

Cô thật sự không sao, Ôn Tĩnh Hi chỉ đánh cô một roi nhưng sức lực giáng xuống không lớn lắm.

Nhưng thứ làm cô khó chịu chỉ có thuốc mê kia, hôm nay cô đã hít quá nhiều rồi.

Cô cũng không biết bản thân bao giờ lại thích dựa dẫm như vậy nhưng bên cạnh Lotus cô luôn cảm thấy ấm áp và an toàn đến lạ."

Được."

Cô không biết bản thân đã về được đến căn hộ yêu quý của mình bằng cách nào nhưng cô đã ngủ một giấc rất ngon.

Cô trở mình quay qua ôm lấy người bên cạnh."

Không ngủ nữa?"

Lotus đặt quyển sách xuống kệ bên cạnh, tay nhẹ nhàng vuốt tóc Trang Noãn Nghiên."

Em ngủ bảo lâu rồi?"

Cô nhớ bản thân ngủ không lâu lắm nhưng sao bản thân cô lại đói thế này.

Đói đến tay chân nhấc lên không nổi luôn.

Quả thật rất đáng thương mà."

Hai mươi bảy tiếng đồng hồ."

Lotus rất kiêng nhẫn đáp lời.

Cô cũng không ngờ cô ấy bảo ngủ liền ngủ lâu như vậy.

Làm cô sợ đến nổi gọi bác sĩ đến.Trang Noãn Nghiên: "..."

Haha thuốc của mấy tên bắt cóc dỏm kia thật có công hiệu.

Cho cô đi gặp Ngu Công lâu như vậy.

Đói chết cô rồi."

Pi sà, đói."

Trang Noãn Nghiên vỗ vỗ chiếc bụng phẳng lì của mình, ánh mắt nhìn Lotus có chút ngấn lệ đầy đáng thương."

Đợi chút."

Cô nhìn Lotus đi như chạy liền bật cười.

Ai nha, cô không ngờ có ngày nhìn thấy Lotus đáng yêu như vậy.

Cô chóng tay ngồi dậy quyết định đi làm vệ sinh cá nhân trước.

Cho dù thế nào cũng phải đẹp và tươm tất, cô không thể cứ xập xệ được.

Nếu không Lotus sẽ chán ghét cô đi bao nuôi người khác cho xem.Đến khi làm vệ sinh xong cô liền ngoan ngoãn ngồi trên giường cầm lấy quyển sách mà nãy Lotus mới đọc.Cuộc sống như vầy làm cô nghĩ đến đôi vợ chồng già.
 
Back
Top Bottom