Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 74


Người ở chỗ này không ai nghĩ tới Lạc Tử Tịch còn có thể cười vỗ tay, mỗi người đều tỏ vẻ khiếp sợ, có điều, có một số việc ngày hôm nay bắt buộc phải làm.

Lâm Kiệt Dịch nói:"Lạc tổng đúng là Lạc tổng, đến bây giờ vẫn còn cười được, chỉ là không biết ngài có thể cười đến khi nào?"

"Lâm quản lý, lẽ nào ngươi không cảm thấy buồn cười sao?

Tự ngươi suy đoán lung tung lại để ta phải giải thích, ngươi cho Lạc Tử Tịch ta là người nào?

Ngươi nói nhiều như vậy cũng chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi, ngươi có chứng cứ gì nói ta làm sao?

Đồ ăn có thể ăn bậy, thế nhưng nói thì không thể nói lung tung, cẩn thận ta kiện ngươi phỉ báng."

Lạc Tử Tịch cười khẩy.Dường như đoán được Lạc Tử Tịch sẽ nói vậy, Lâm Kiệt Dịch từ trong túi xách lấy ra một bao tài liệu đưa tới bàn làm việc của Lạc Tử Tịch, sau đó âm hiểm cười nói:"Không biết những thứ này có tình là chứng cớ hay không?

Lạc tổng cùng Lăng tiên sinh quan hệ mật thiết, gần đây lén lút gặp mặt nhiều lần, có phải là có bí mật không thể cho ai biết không? nếu như những ảnh chụp này để cho Nhan đổng hoặc Nhan lão thái gia nhìn thấy, Lạc tổng, ngài nói người Nhan gia còn tin ngài sao?

Còn nữa, lúc nãy không cẩn thận chúng ta nhìn thấy bên ngoài có một ít phòng viên tìm đến, tiêu đề chính ngày mai chắc là tân tổng tài Nhan thị cùng Nhan gia đại tiểu thư hư hoàng giả phượng chỉ vì mưu tài, thừa dịp Nhan gia đại tiểu thư hôn mê bất tỉnh đoạt lấy Nhan thị, cùng chồng cũ nối lại tiền duyên.

Lạc tổng, ngài nói tiêu đề như vậy phải làm sao?

Nếu như mấy tấm ảnh này bị đăng báo, ngài cảm thấy ngài còn có thể an ổn ngồi trong phòng làm việc của tổng tài Nhan thị sao?

Còn mấy ai sẽ không tin ngài là hung thủ mưu hại Nhan tổng sao? hahaha..."

Nói xong Lâm Kiệt Dịch haha cười to.Lạc Tử Tịch bình tĩnh nhìn mấy tấm ảnh Lâm Kiệt Dịch đưa, quả thực đều là ảnh có nàng Và Lăng Dịch Hằng, nhìn giống như vô cùng "thân mật".

Khóe miệng Lạc Tử Tịch không khỏi câu lên một nụ cười khinh bỉ, những ảnh chụp này cắt câu lấy nghĩ rất là đúng chỗ, rõ ràng bọn họ không có cái gì thế nhưng chụp từ góc độ khác nhau liền biến thành có vấn đề.

Chẳng trách Lăng Dịch Hằng gần đây vẫn tìm cơ hội tiếp cận nàng là để chụp được mấy tấm ảnh này?"

Góc độ bấm máy thật đẹp.

Không biết đã sắp xếp bao nhiêu nhiếp ảnh gia?

Có thể giới thiệu cho ta không, có cơ hội nhờ bọn họ chụp cho ta một vài tấm thật đẹp."

Lạc Tử Tịch vừa tán thưởng vừa ở trong lòng tính toán ứng đối thế nào.

Những bức ảnh này nằm ngoài dự liệu của nàng, bất tri bất giác nàng liền rớt vào cạm bẫy của cha con Lâm thị, quả thật là khó lòng phòng bị.Cũng là thời gian đó thế nhưng góc độ quay chụp không giống nhau, vì thế Lạc Tử Tịch kết luận Lâm Kiệt Dịch không chỉ cho một người theo dõi nàng.

Bởi vì bọn họ cũng biết rõ giữa nàng và Lăng Dịch Hằng không thể có cái gì, cho nên mỗi tấm ảnh đều là thời điểm khác nhau Lăng Dịch Hằng tìm đến nàng, sau đó phân biệt sàng lọc chọn những ảnh chụp thấy rõ động tác thân mật.Lạc Tử Tịch cảm thấy mấy người này đúng là dụng tâm lương khổ.

Lâm Kiệt Dịch nói không sai, nếu như mấy tấm ảnh giao vào tay người Nhan gia không biết sẽ có phong ba gì, cho dù Nhan Tiêu tin tưởng nàng nhưng còn những người khác thì sao?

Nàng chưa từng gặp cha mẹ chồng?

Nhan Tiêu gặp chuyện nàng thay thế ra mặt, thế nhưng vẫn chưa nhận được sự đồng ý của cha mẹ chồng.

Nếu những tấm ảnh này đăng báo, sau này Nhan Tiêu dùng cách gì để nhìn mặt người đời, dư luận xã hội sẽ thêu dệt những gì trên người nàng?

Lạc Tử Tịch không khỏi khâm phục trong lòng, biện pháp hay.Lâm Kiệt Dịch lại một lần nữa không thể tin được, Lạc Tử Tịch còn có thể nói ra những câu không liên quan, thế nhưng hắn vô cùng rõ ràng Lạc Tử Tịch đã dao động.

Dù sao nếu để mấy tấm ảnh này công bố ra ngoài, mặc kệ Lạc Tử Tịch có làm hay không cũng sẽ thân bại danh liệt, Nhan thị liền không còn chỗ cho nàng đặt chân.

Mặc kệ quan hệ giữa Lạc Tử Tịch và Lăng Dịch Hằng có giống như trong mấy tấm ảnh hay không, Lạc Tử Tịch vẫn là trăm miệng không thể bào chữa. quan hệ giữa Lạc Tử Tịch và Lăng Dịch Hằng một khi bị nhận định như vậy, thế thì tương đương với phán quyết tử hình Lạc Tử Tịch.

Lâm Kiệt Dịch đắc ý cười, hắn chờ đợi ngày này đã thật lâu.Lúc trước sở dĩ không động thủ, để cho Lạc Tử Tịch thuận lợi ngồi trên vị trí tổng tài, một mặt là chờ Lăng Dịch Hằng xuất hiện, mặt khác là sợ Nhan Tiêu đột nhiên tỉnh lại.

Có điều hiện tại chuyện Nhan Tiêu đột nhiên tỉnh lại là không thể nào, hắn đã hỏi bác sĩ, cũng phái người ở bệnh vệ trông chừng, Nhan Tiêu vẫn không có dấu hiệu thức tỉnh.

Nhan Lạc xuất ngoại, hai lão nhân Nhan gia cũng không đáng sợ, Nhan đổng bị vây khốn ở nước ngoài, đợi được tới lúc bọn họ cầm trên tay cổ phần của Lạc Tử Tịch, Nhan đổng trở về cũng không thể làm nên chuyện gì.

Khi đó, Nhan thị cũng đã đổi thành Lâm thị.Kỳ thật hắn cũng muốn cảm tạ nhan tiêu và nhan lạc, nhan tiêu đem một nữa cổ phần cho Lạc Tử Tịch, mà cổ phần của Nhan Lạc cũng ở trên tay Lạc Tử Tịch, trong tay Lạc Tử Tịch có 40%, chỉ cần lấy được 40% cùng với số cổ phần lúc trước cha con họ nắm giữ liền vượt qua 50% cổ phần, tới lúc Nhan đổng trở về, Nhan Tiêu tỉnh lại thì Lâm gia đã là cổ đông to lớn nhất.

Cái công ty này nói như thế nào liền thế đó."

Lạc tổng, thật ra không để cho những thứ này công khai cũng chẳng phải không có biện pháp, ngài có thể lấy cổ phần trong tay mình trao đổi với chúng ta.

Con người của ta đây vẫn rất hòa hợp nói chuyện."

Lâm Kiệt Dịch nhìn Lạc Tử Tịch vẫn còn đang cười, hắn chưa hề đem nụ cười Lạc Tử Tịch để trong lòng.Hôm nay hắn có thể đứng đây cùng những người này chính là hoàn toàn chắc chắn có thể tóm lấy Lạc Tử Tịch, Lạc Tử Tịch nói thế nào cũng chỉ là một nữ nhân, sao có thể đối chọi với hắn và phụ thân hắn?

Nếu là Nhan tiêu hắn còn kiêng kỵ mấy phần, thế nhưng Nhan Tiêu có khả năng vĩnh viễn nằm trên giường bệnh, một Lạc Tử Tịch lấy cái gì để đấu với hắn?"

Đây chính là mục đích hôm nay của ngươi?"

Trên mặt Lạc Tử Tịch vẫn luôn cười, cuối cùng đuôi cáo cũng chịu lộ ra, xem ra cha con họ Lâm muốn Nhan thị tới điên rồi."

Ngươi cảm thấy ta sẽ đáp ứng sao?"

Lạc Tử Tịch thảnh thơi ngồi trên chiếc ghế làm việc to lớn.

Màn hình di động trên tay đã sớm tắt đi ánh sáng nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy hai chữ "Chờ ta".Có hai chữ kia Lạc Tử Tịch lại an lòng.

Nàng không e ngại thủ đoạn bịp bợm của cha con họ Lâm, tuy rằng nàng chưa nghĩ ra biện pháp ứng đối, thế nhưng kéo dài thời gian một chút nàng vẫn có thể làm được.

Nàng biết Nhan Tiêu đang trên đường tới đây, chẳng mấy chốc sẽ xuất hiện trước mặt nàng.

Cha con họ Lâm thấy nàng thế đơn lực bạc cho nên mới dám đe dọa nàng, cho rằng vài tấm ảnh chụp liền có thể hù dọa nàng sao?"

Lạc tổng, người quang minh chính đại như ta không nói chuyện mờ ám, Nhan tổng chỉ sợ sẽ không tỉnh lại, ngài bảo hộ nàng cũng không có ý nghĩa gì.

Hơn nữa một nữ nhân như ngài sợ là khó lòng đảm đương chức trách to lớn ở Nhan thị.

Nữ nhân phải ở nhà giúp chồng dạy con, cũng hiếm thấy Lăng tiên sinh còn chung tình với ngươi, ngươi còn có thể an ổn quay lại cùng lăng tiên sinh, hà tất vì Nhan thị mà phải làm người xấu?

Giao ra cổ phần Nhan thị chúng ta sẽ không làm khó ngươi, lại cho ngươi một số tiền để ngươi sau này có thể tiêu dao, cũng không cần liều sống liều chết làm việc cớ sao không làm theo?"

Lâm Kiệt Dịch tiếp tục nói."

Xem ra Lâm phó tổng và Lâm quản lý đã sớm an bày giúp ta, tại sao tới ngày hôm nay mới nói cho ta biết?

Haha...

Ta có phải nên cảm tạ ân đức các ngươi một phen?

Nghĩ thật chu đáo đến vậy..."

Lạc Tử Tịch vẫn không thay đổi nụ cười."

Không dám, còn phải xem xem Lạc tổng ngài chọn thế nào, đây là văn kiện nhượng lại cổ phần, chỉ cần Lạc tổng ký tên vào đó, nhiệm vụ của Lạc tổng liền hoàn thành, sau đó công thành lui quân trải qua bình yên.

Lạc tổng, ngài nói đi?"

Lâm Kiệt Dịch lại lấy ra một phần văn kiện đưa tới trước bàn làm việc của Lạc Tử Tịch, chỉ cần Lạc Tử Tịch ký vào văn kiện này, Nhan thị chính là thiên hạ của Lâm gia bọn họ."

Nếu như ta không ký đây?"

Lạc Tử Tịch cười, có chuẩn bị mà đến, cũng thật là chuẩn bị kỹ càng, đơn nhượng cổ phần nàng ký được vài lần, lúc Nhan Tiêu đưa nàng ký, lúc Nhan Lạc cho nàng nàng cũng ký rồi, đối với lá đơn này thật ra nàng rất quen thuộc.

Xác thực chỉ cần ký tên, nàng ở Nhan gia không có tác dụng gì, sau đó Nhan thị đổi thành Lâm thị.

Chỉ tiếc, nàng sao có khả năng làm theo bọn người kia?"

Lạc tổng, kể thức thời là mới là tuấn kiệt, ngài vẫn nên ký đi, đừng có rượu mời không uống chỉ thích rượu phạt.

Ta nói rồi, ta là người rất dễ nói chuyện, sẽ không làm khó Lạc tổng.

Nhan thị vốn không phải của Lạc tổng, Lạc tổng ngài là nửa đường nhặt được vị trí tổng tài, hiện tại vật quy nguyên chủ mà thôi.

Lâm gia chúng ta ba đời dốc sức vì Nhan thị, tất cả những thứ này đều là chúng ta nên có.

Lạc tổng, ta khuyên ngươi, đừng nên khó dễ chính mình cũng đừng khó dễ chúng ta.

Những thứ này, nhưng thứ trên tay ngươi đó, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể đăng báo, Lạc tổng ngài coi như không nghĩ cho Nhan gia, không nghĩ cho chính mình, lẽ nào lại nghĩ cho Nhan tổng hôn mê bất tỉnh sao?

Ta vẫn luôn cảm thấy Lạc tổng là người thông minh. hẳn là sẽ không làm việc ngốc này chứ?"

Trên mặt Lâm Kiệt Dịch mang theo vài phần uy hiếp.Lạc Tử Tịch nhìn một đám người, dường như cũng tỏ thái độ chờ đợi nàng, một mình Lâm Kiệt Dịch lên tiếng thế nhưng nàng biết đầu não chân chính là Lâm phó tổng.

Lâm phó tổng vẫn trầm mặc nhìn nàng, chờ nàng ký tên lên trên.

Lạc Tử Tịch cầm lấy tờ đơn kia, lật tới lật lui không khỏi cười nói:"Đúng là làm tới mức không có một phần dư thừa nha, Lâm quản lý vì chuyện này, trù tính rất lâu chứ?"

"Lạc tổng, ngươi không cần thiết kéo dài thời gian, ta khuyên ngươi nên nhanh ký đi, đừng lãng phí thời gian đại gia.

Ngươi cho rằng hiện tại còn có người đứng ra giúp ngươi sao?

Nhan Tiêu hôn mê bất tỉnh, Nhan Lạc xuất ngoại, Nhan đổng không trở về, Nhan lão thái gia ở đại trạch Nhan gia, ngươi cảm thấy còn có ai lại tới giúp ngươi?

Tiếp tục kéo dài thêm cũng không có ý nghĩa gì."

Không đợi Lâm Kiệt Dịch trả lời, Lâm Hàm Phú đột nhiên mở miệng.Lâm Hàm Phú nhìn thấy Lạc Tử Tịch thong dong liền biết Lạc Tử Tịch chỉ là giả vờ trấn định mà thôi, xả ra mấy đề tài vô dụng này cũng chỉ vì trì hoãn thời gian.

Có điều, cho dù Lạc Tử Tịch kéo dài thời gian bao lâu hắn cũng không sợ, bởi vì như hắn đã nói, người Nhan gia không một ai ở đây, ai có năng lực tới giúp Lạc Tử Tịch đây?

Vì lẽ đó, Lạc Tử Tịch ngày hôm nay ký là phải ký, không ký cũng phải ký."

Haha, Lâm phó tổng cũng thật lợi hại, biết ta đây đang trì hoãn thời gian.

Không sai, Ta chính là đang trì hoãn thời gian, thế nhưng ngươi có thể làm sao khó dễ ta đây?"

Lạc Tử Tịch cười lạnh, Lâm Hàm Phú dĩ nhiên nhìn ra nàng đang trì hoãn thời gian, như vậy nàng liền thẳng thắng nói ra nàng đang kéo dài thời gian."

Hừ, ngươi chưa từng nghe qua câu nói này sao?

Gừng càng già càng cay, Lạc Tử Tịch, ngươi vẫn còn quá non.

Ngày hôm nay người ký là phải ký, không ký cũng phải ký."

Lâm Hàm Phú lạnh giọng nói ra."

Được, muốn ta ký cũng không phải không thể, thế nhưng, trước hết phải hỏi qua một người."

Xuyên qua bên ngoài cửa kính nhìn thấy dòng người nhốn nháo, khóe miệng Lạc Tử Tịch không khỏi trong trẻo giương lên.

Chung quy vẫn đã đến rồi.
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 75


Lâm Hàm Phú không nghĩ tới Lạc Tử Tịch lại đột nhiên nhanh như vậy hỏi ý một người?

Nơi này còn có khách mời để nàng hỏi sao?

Nàng bây giờ làm gì tìm được cứu binh?

Công ty cơ bản đã bị hắn mua chuộc, người công ty bây giờ có ai dám đứng về phía nàng?

Lâm Hàm Phú rất hứng thú hỏi:
"Ai?"

"Ta, Nhan Tiêu."

Lúc này Nhan tiêu từ bên ngoài đi vào, trực tiếp tiếp lời Lâm Hàm Phú, mà phía sau nàng còn dẫn theo một đám người, trong đó có Triệu đội trưởng, còn có Hàn Dĩ Nặc.

Nhan Tiêu Trực tiếp xuyên qua đám người đi tới bên cạnh Lạc Tử Tịch, kín đáo nắm tay đưa tình với Lạc Tử Tịch, cười Nhìn Lạc Tử Tịch.

Vẫn còn tốt, không có tới chậm."

Ngươi đến rồi."

Lạc Tử Tịch nhìn Nhan Tiêu, trái tim cuộn trào các loại tâm tình thế nhưng chỉ có thể hóa thành ba chữ, Nhan Tiêu tới đúng lúc.

Câu nói kia tiếp được cũng rất đúng lúc, có Nhan Tiêu ở đây Lạc Tử Tịch cảm thấy mình chỉ cần ở lại xem cuộc vui.

Nhan Tiêu ra mặt, nàng làm khán giả.

Lạc Tử Tịch cảm thấy gần đây nàng luôn là nhân vật chính có chút buồn chán."

Xin lỗi, ta tới chậm."

Nhan tiêu mang theo vài phần ái náy nói ra.

Mặc dù coi như nàng tới đúng lúc nhưng nàng biết nàng vẫn đến chậm, nàng để một mình Lạc Tử Tịch đối mặt một đám lang sói, là nàng không tốt. nếu như Lạc Tử Tịch không đủ trấn định, không đủ thong dong cũng bọn họ dây dưa kéo dài tới bây giờ, nếu như Lạc Tử Tịch gặp phải chuyện gì đó nàng nhất định hận chết chính mình.

Cũng may, Lạc Tử Tịch hết thảy đều bình an, bình yên vô sự ngồi trước mặt nàng.Đám người trong phòng làm việc một khắc khi thấy Nhan Tiêu đều bị chấn kinh.

Rõ ràng trước khi tiến vào đây đã đến bệnh viện xác nhận một hồi, rõ ràng Nhan Tiêu kia vẫn còn hôn mê bất tỉnh, vì sao lúc này lại xuất hiện ở đây?

Kinh hãi, trừ kinh hãi ra không tìm được vẻ mặt nào để diễn tả bọn họ.Nhan Tiêu lướt sơ tất cả bọn họ, nhìn thấy những tấm ảnh trên bàn làm việc, cầm lấy nhìn một chút sau đó mỉm cười hỏi:"Ồ, Lạc Tử Tịch, ngươi khi nào tìm người chụp những tấm ảnh này?

Góc độ thật tốt, rất chuyên nghiệp đấy."

"Đúng nha, ta cũng thấy chụp thật chuyên nghiệp, ngươi có muốn mời mấy nhiếp ảnh gia này chụp ảnh không?

Có điều ta lại không biết cách liên lạc mấy nhiếp ảnh gia này.

Nếu như ngươi muốn có thể hỏi Lâm phó tổng với Lâm quản lý một chút, còn có mấy vị phía sau bọn họ, chắc là đều biết."

Lạc Tử Tịch có ý vị khác liếc nhìn về phía cha con họ Lâm."

Nhan tổng, gần đây trong công ty lời đồn nổi lên bốn phía, nói Lạc tổng cùng chồng trước của nàng lui tới mật thiết, bây giờ có ảnh chụp chứng thực, chúng ta hoài nghi Lạc tổng có mục đích khác với ngài.

Sau khi ngài xảy ra chuyện chúng ta vẫn luôn lo lắng, ngài hôn mê bất tỉnh, Lạc tổng lại đột nhiên xuất hiện tiếp quản công ty, tuy rằng nàng nói là hôn thê của ngài thế nhưng chúng ta vẫn có hoài nghi.

Chúng ta không thể để cho công ty rơi vào trong tay một người không rõ lai lịch.

Nhan tổng, ngài tỉnh lại thật sự quá tốt.

Chồng trước Lạc tổng ở ngay đây, ngài có thể tự mình hỏi quan hệ giữa Lạc tổng với hắn."

Lâm Kiệt Dịch từ trong khiếp sợ khôi phục lại.

Nhan Tiêu xuất hiện ngoài ý liệu của hắn nhưng mà hắn vẫn nhanh phản ứng lại."

Nga, cảm tạ Lâm quản lý quan tâm.

Lời đồn là thật sao?

Lời đồn không phải từ chỗ Lâm quản lý ngươi truyền tới sao?

Sao lại biến thành nghe nói rồi?"

Vẻ mặt Nhan Tiêu trong nháy mắt lạnh lùng đi, nàng nhìn thấy Lâm Kiệt Dịch bởi vì nàng mà kinh ngạc lần thứ hai, trong lòng cười lạnh.Không chờ Lâm Kiệt Dịch khoác lác liền tiếp tục mở miệng nói:"Tử Tịch có phải hôn thê của ta hay không ta nghĩ đã có rất nhiều người nói với ngươi rồi?

Gia gia nãi nãi ta không có nói cho ngươi biết sao?

Nhan Lạc không nói cho ngươi biết sao?

Những tấm ảnh này của Lâm quản lý không phải bằng chứng nói Tử Tịch Tiếp cận ta có mục đích khác để nàng mất đi lòng người sao?

Không phải dùng mấy tấm ảnh này công khai ra khiến Tử Tịch không chịu nổi áp lực dư luận ở công ty, tứ cố vô thân sao?

Không phải muốn dùng mấy tấm ảnh này để đổi lấy cổ phần trong tay nàng sao?

Hay do dư luận ảnh chụp không lớn, nếu có Lăng tiên sinh ở đây, chỉ cần Lăng tiên sinh thừa nhận quan hệ với Tử Tịch, Tử Tịch trăm miệng cũng không thể bào chữa, mà tội danh các ngươi đặt lên người nàng liền tự nhiên thành lập.

ở công ty, thời điểm người Nhan gia không tín nhiệm liền suy đoán dư luận đối xử với Tử Tịch, Tử Tịch đương nhiên không ở lại Nhan thị được, cho dù hiện tại trên tay nàng có nhiều cổ phần hơn so với các ngươi, nhưng mà vẫn bị các ngươi lấy mất quyền lợi, phải không?

Lâm phó tổng, Lâm quản lý, các ngươi nói, ta nói có đúng hay không?"

Nhan Tiêu nói xong không khỏi cười lạnh.

Lời đồn trong công ty đối với Lạc Tử Tịch nàng đã sớm biết."

Nhan tổng, ngài không có chứng cứ, không thể nói lung tung."

Lâm Kiệt Dịch ngụy biện."

Haha, buồn cười, ngươi cũng biết không có chứng cứ mấy từ này nha.

Các ngươi đẩy tội danh lên người Tử Tịch thì có bằng có chứng?

Lâm quản lý, ngươi muốn ta hỏi Lăng tiên sinh cái gì? hắn là chồng trước Tử Tịch ta đã biết, hắn cùng Tử Tịch lui tới thân mật?

Ngươi tự mình đi hỏi hắn, hắn có phải cùng Tử Tịch lui tới thân mật hay không?

Dựa vào mấy tấm ảnh này sao?

Lâm quản lý, bây giờ ngươi có thể hỏi Lăng tiên sinh một chút, xem hắn có dám nói hắn cùng Tử Tịch có quan hệ thân mật đặc thù không?

Haha, Lâm quản lý, ngươi ấu trĩ cũng phải có mức độ, chớ đem tất cả cho là chuyện đương nhiên.

Hơn nữa bây giờ ta bình yên xuất hiện, có phải những lời đồn kia liền tự sụp đổ không?

Dù sao lời đồn chính là lời đồn, cứ vậy không đỡ nổi một đòn.

Lâm quản lý, ta nói không sai chứ?"

Ánh mắt lạnh lùng của Nhan Tiêu trực tiếp thu lấy mỗi người ở đây, trong nháy mắt bọn họ đều bị ánh mắt Nhan Tiêu làm cho khiếp sợ, trong lòng mờ ám sớm đã đổ mồ hôi liên tục.Lâm Kiệt Dịch có chút kinh hoảng nhìn Nhan Tiêu, nếu như Nhan Tiêu không xuất hiện hắn đã có thể bức Lạc Tử Tịch giao ra đại quyền.

Thế nhưng Nhan Tiêu xuất hiện, hết thảy đều thành kết cục thất bại.

Nhan Tiêu xuất hiện đương nhiên quan hệ giữa nàng và Lạc Tử Tịch sẽ không giả, nhìn vừa rồi khi Nhan Tiêu tiến vào ánh mắt cả hai nhìn nhau thì sẽ biết.Trong kế hoạch của bọn họ, Nhan Tiêu không thể xuất hiện, nhưng mà Nhan Tiêu vẫn xuất hiện, lời đồn tự sụp đổ, những tội danh mưu tài hại mệnh của Lạc Tử Tịch liền không thể thành lập.

Nhan Tiêu xuất hiện, đại quyền trong Nhan thị cho dù còn nằm trên tay Lạc Tử Tịch, Nhan Tiêu còn có 20% cổ phần, Nhan Tiêu vẫn có thể tiếp quản Nhan thị.

Cho tới bây giờ địa vị của Nhan Tiêu ở Nhan thị không ai có thể sánh bằng, người ủng hộ Nhan Tiêu chỗ nào cũng có.

Chỉ cần Nhan Tiêu khỏe mạnh, bọn họ liền không thể chân chính đoạt được Nhan thị.

Nhưng tất cả bố trí chỉ mới đi tới hôm nay, muốn từ bỏ như vậy thực sự là không cam lòng."

Nhan tổng, nếu ngài nói là lời đồn, vậy là do chúng ta có chút hiểu lầm với Lạc tổng, chúng ta lúc tiến vào cũng có nói, nghe được một ít lời đồn muốn mời Lạc tổng chứng thực mà thôi.

Một chút hiểu lầm, một chút hiểu lầm."

Lâm Kiệt Dịch lau mồ hôi trong lòng bàn tay, lưu lại núi xanh không lo không có củi đốt."

Hiểu lầm sao?

Tại sao ta có cảm giác không phải hiểu lầm đây?

Vậy một phần này là gì?

Lẽ nào Lâm quản lý bức Tử Tịch ký tên vào đơn nhượng cổ phần cũng là hiểu lầm sao?

Lâm quản lý muốn cổ phần Nhan thị là một chuyện hiểu lầm?

Ta nghĩ là không phải chứ?

Hiện tại Lâm quản có phải là rất cần tiền không?

Có vẻ như ngươi ở bên ngoài tự mình mở công ty bởi vì kinh doanh không quen thuộc mà thiếu hụt không ít?

Nếu như có cổ phần Nhan thị, nắm giữ đại quyền Nhan thị không chỉ có thể xoay chuyển càn khôn ở công ty người, càng không có ai biết ngươi thiếu hụt công khoản ở Nhan thị, không phải sao?"

"Nhan Tiêu, ngươi... ngươi không thể nói lung tung."

Bị Nhan Tiêu nói trúng tâm sự, Lâm Kiệt Dịch luống cuống."

Ta có nói lung tung hay không tự ngươi hiểu rõ, ta nói có đúng không Lâm phó tổng, ngài nhìn thấy con trai ngài hiện tại luống cuống thành như vậy ngài còn có thể giữ được bình tĩnh, xác thực so với con trai của ngươi có tiền đồ hơn nhiều.

Lâm phó tổng, ngài vẫn là công thần ở công ty, chiếm giữ vị trí phó tổng nhiều năm, không chỉ có nắm giữ cổ phần công ty, Nhan gia cũng không đối xử tệ bạc với ngươi, ta thật không rõ vì sao ngài cũng ngu xuẩn con trai mình, tham gia vào tiết mục bức cung đoạt quyền này đây?"

Nhan Tiêu nhìn về phía Lâm Hàm Phú, vẫn luôn nói chuyện là Lâm Kiệt Dịch, sau khi Lâm Hàm Phú thấy nàng xuất hiện vẫn luôn trầm mặc không nói, Nhan Tiêu không tin Lâm Hàm Phú thật sự vẫn giữ được bình tĩnh như vậy.Lâm Hàm Phú nhìn Nhan Tiêu một chút, nói:"Đại tiểu thư, chuyện đến nước này ngươi còn muốn ta nói gì?

Ngươi không phải đã sớm hiểu rõ sao?

Nhan gia không tệ với ta, nhưng Lâm gia ta ba đời vì Nhan thị dốc sức làm lâu như vậy, chỉ được vẻn vẹn một chức phó tổng cùng 15% cổ phần, ngươi cảm thấy ta sẽ cam tâm sao?

Ta không nghĩ tới ngươi bỗng dưng xuất hiện, ngày hôm nay ta thua, thua do quá khinh thường Lạc Tử Tịch, quá khinh thường Nhan Tiêu ngươi, quá khinh thường nữ nhân.

Haha, nghĩ ta người mấy chục tuổi, trải qua không biết bao nhiêu mưa gió lại bị hai nữ nhân chơi đùa xoay chuyển.

Quả thật là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau."

Lâm Hàm Phú mặt không có cảm xúc, khi Nhan Tiêu xuất hiện hắn liền biết hắn bất cẩn rồi, hắn cho rằng Nhan Tiêu không ở đây, Nhan Lạc đi rồi, Lạc Tử Tịch làm được thành tích gì.

Lạc Tử Tịch có vài phần khí thế nhưng cũng chỉ giả vờ mà thôi, hơn nữa hắn điều tra quá khứ Lạc Tử Tịch, một nữ nhân không có gì xuất chúng, sự nghiệp bình thường, tình cảm bình thường, một nữ nhân bình thường như vậy có thể làm cho Nhan thị nổi lên sóng gió gì?Chỉ là hắn không nghĩ tới, Lạc Tử Tịch xuất hiện chẳng qua chỉ là một danh nghĩa, Lạc Tử Tịch xuất hiện ở công ty cố ý để hắn nghĩ nàng không quyền thế, chỉ vì khiến cho hắn lơ là bất cẩn.

Mà hắn, dĩ nhiên cũng thật đần độn cho rằng Lạc Tử Tịch sẽ không làm ra thành tựu gì.

Lạc Tử Tịch vậy mà cùng Nhan Tiêu đóng kịch thật tốt, hô, để hắn cho rằng hết thảy tất cả đều chân thật, sau đó liền bất cẩn như vậy "Bức cung".Thấy Nhan Tiêu mang người đến, hắn biết được một vài người trong đó, người phòng điều tra tội án thương mại, hơn nữa Nhan gia và Triệu đổi trưởng rất thân quen.

Sở dĩ Nhan Tiêu xuất hiện vào lúc nay không chỉ bởi vì hắn "Bức cung", hơn nữa trên tay Nhan Tiêu đã nắm giữ chứng cứ công khoản hắn thiếu hụt.

Nhan Tiêu xuất hiện để cho hắn trong nháy mắt hiểu rõ tất cả.Trước kia bởi vì công ty Lâm Kiệt Dịch hao tổn nghiêm trọng, hắn bất đắc dĩ mà thôi, thế nhưng công ty Lâm Kiệt Dịch vẫn luôn không có hiện tượng chuyển biến tốt, tiền từ Nhan thị chuyển qua càng ngày càng nhiều.

Trước khi xảy ra chuyện Nhan tiêu từng thanh chỉnh một trận đối với công ty, có rất nhiều người cõng oan ức thay hắn.

Hắn biết Nhan Tiêu thật ra đã nổi lên lòng nghi ngờ hắn, vì lẽ đó, hắn chỉ thể làm hoặc không làm.

Bất ngờ, Nhan Tiêu dĩ nhiên không có chuyện gì, còn tạo ra một cái bẫy để hắn nhảy vào, bây giờ thắng bại đã định, hắn xác thực không còn gì để nói nữa."

Ba..."

Lâm Kiệt Dịch hiển nhiên không nghĩ tới lão ba của mình liền cứ thế nhận tội, chỉ cần bọn họ không thừa nhận tất cả còn có khả năng chuyển biến tốt, thế nhưng ba hắn lại cứ thế mà nhận, trong nháy mắt tâm Lâm Kiệt Dịch rơi xuống đáy vực.
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 76


"Lâm Hàm Phú tiên sinh, Lâm Kiệt Dịch tiên sinh, chúng tôi là phòng điều tra tội phạm thương mại, hiện giờ muốn mời hai vị trợ giúp điều tra vụ án liên quan đến thiếu hụt công khoản, làm phiền hai vị đi theo chúng tôi một chuyến."

Nhận được ánh mắt Nhan Tiêu, mấy nam nhân mặc âu phục phía sau Triệu đội trưởng bước ra nói với cha con Lâm gia.Lâm Kiệt Dịch có chút không thể tưởng tượng nhìn lão ba hắn với Nhan Tiêu, vốn là tình thế bắt buộc, bây giờ không chỉ không lấy được mà còn đem mình ném vào.

Lâm Kiệt Dịch khủng hoảng bất lực kêu lên một tiếng:"Ba..."

Nhưng nhìn thấy khuôn mặt không có cảm xúc của Lâm Hàm Phú, biết rõ phải đi cùng bọn họ là không thể tránh được.

Chỉ là hắn không cam lòng, bây giờ thế cục đã rõ ràng hắn căn bản không thể làm gì Nhan Tiêu, chỉ có thể mạnh mẽ quát nạt Nhan Tiêu sau đó cùng những người kia rời đi.Nhìn thấy cha con Lâm gia bị mang đi, những người còn lại đều bất an nhìn Nhan Tiêu, không biết Nhan Tiêu muốn tuyên án bọn họ thế nào, mồ hôi lạnh từ trán bốc lên, ai cũng không nghĩ tới sẽ có biến cố ngày hôm nay.

Bọn họ biết cha con Lâm gia muốn giành quyền lực từ tay Lạc Tử Tịch, chính bởi vì biết cho nên mới chọn đứng về phía cha con Lâm gia, nhưng không ai nghĩ tới Nhan Tiêu dĩ nhiên không có chuyện gì, hơn nữa còn chọn thời cơ xuất hiện làm cho bọn họ khiếp sợ."

Các người còn có lời gì muốn nói không?"

Ngữ khí Nhan Tiêu lãnh đạm nghe không ra được vui sướng buồn đau.

Thế nhưng vẫn khiến bọn họ có cảm giác sởn cả tóc gáy."

Nhan tổng, chúng tôi...

Chúng tôi cũng bị Lâm phó tổng mê hoặc mới phạm vào sai lầm lớn.

Thật ra chúng tôi không hiểu rõ tình hình.

Nhan tổng, ngài cho chúng tôi một cơ hội đi."

Một nam nhân nớm nớp lo sợ đứng ra nói.

Lâm gia thất bại, bọn họ chỉ là những tiểu binh, tiểu tướng còn lại Nhan Tiêu muốn thu thập."

Ta cũng không phải không nói lý với các ngươi, các ngươi có phải đồng mưu hay không trong lòng ta biết rõ, đi làm việc đi, loại chuyện thế này về sau ta không hy vọng phát sinh nữa, nếu như tái phạm, nghiêm trị không tha."

Nhan Tiêu thở dài, bọn họ căn bản không biết nặng nhẹ, nếu như lập tức khai trừ khỏi công ty nhiều nhân viên cao cấp như vậy, trong lúc nhất thời khó tìm ra người thích hợp bù đắp vào.

Tuy rằng Nhan Tiêu khinh thường hành vi của bọn họ nhưng vẫn không thể không suy nghĩ vì lợi ích công ty.

Sau này lại chậm rãi thu thập.Bọn họ vừa nghe như được phóng thích, không khỏi lau mồ hôi lạnh trên đầu, xem ra là một hồi kinh hoảng, cũng may còn có thể bảo toàn vị trí của mình, Nhan Tiêu không có truy cứu thêm.

May mắn bọn họ không thật sự tham dự mưu tính, nếu không Nhan Tiêu dễ gì buông tha bọn họ.

Xem ra vẫn nên thành thật an phận thủ thường làm chuyện mình nên làm là tốt rồi.

Bọn họ khúm núm đáp một tiếng sau đó vội vàng rời khỏi văn phòng Nhan Tiêu."

Tam thúc thúc, ta vẫn chưa cho ngươi đi đâu, sau lại đi nhanh như vậy?"

Lúc bọn họ đi tới cửa văn phòng làm việc tiếng Nhan Tiêu thong thả vang lên từ sau lưng bọn họ, một nam nhân hơn năm mươi tuổi đi phía sau cùng cả người run rẩy một cái, sau đó dừng lại bước chân.

Mọi người đều biết "Tam thúc thúc" từ trong miệng Nhan Tiêu là chỉ Nhan Duy Đình hắn."

Nhan tổng, không biết còn có chuyện gì muốn dặn dò."

Nhan Duy Đình xoay người về phía Nhan Tiêu cúi mình hèn mọn hỏi."

Không có gì, chỉ là muốn cho tam thúc thúc nghe một đoạn ghi âm mà thôi."

Nhan Tiêu nói xong liền từ trong tay Triệu đội trưởng tiếp nhận một máy ghi âm, ấn xuống công tắc, một tiếng rắc phát ra bên trong truyền đến một đoạn đối thoại:"Ba, thu tay lại đi, chúng ta cùng họ Nhan, Tiêu tỷ hiện tại thành như vậy ngươi nỡ lòng nào?

Ta, Tiêu tỷ, Lạc Lạc ba người cùng nhau lớn lên, bây giờ Tiêu tỷ hôn mê bất tỉnh, Lạc Lạc xa xứ, những thứ quyền thế kia thật sự quan trọng như vậy sao?"

"Khốn kiếp, ngươi có biết tại sao ta làm vậy hay không?

Nhan gia tới đời Nhan Duy Nhiên hắn liền tuyệt hậu, về sau Nhan thị không có người thừa kế.

Ta là đang tranh giành cho ngươi có biết không?

Nhan Tiêu yêu thích nữ nhân, nữ nhân cùng nữ nhân không có hài tử, ngươi cho rằng Nhan Lạc sẽ kết hôn sao?

Nhan Lạc cũng yêu thích nữ nhân.

Lẽ nào ngươi muốn sau này Nhan thị rơi vào tay người khác họ sao?

Tuy rằng ta cùng Nhan Duy Nhiên không phải anh em ruột thịt, thế nhưng chúng ta cùng họ Nhan.

Thông nhi, ta làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho ngươi.

Bây giờ Nhan Tiêu hôn mê bất tỉnh, cha con Lâm gia bị ta xúi giục đã triển khai hành động với nữ nhân Lạc Tử Tịch kia.

Rất nhanh bọn họ sẽ đánh một mất một còn.

Chỉ cần cha con Lâm gia khiến cho Lạc Tử Tịch giao ra cổ phần, ba tự có biện pháp để bọn họ phun ra tất cả.

Thông nhi, ngươi cứ hảo hảo chuẩn bị làm người nắm quyền Nhan thị đi."

"Ba, ta không cần, ngươi hẳn phải biết, ta không làm người lãnh đạo được, mọi thứ ta đều không bằng Tiêu tỷ, ta chỉ muốn an tâm làm một tiểu quản lý, mỗi ngày làm việc thật tốt sau đó tan tầm, làm một chút việc trong khả năng là tốt rồi.

Ba, ta không muốn làm tổng tài Nhan thị, ta làm không được.

Nếu như người thật muốn tốt cho ta thì buông tay đi.

Ngươi không thể để mặc Lâm gia phá hủy Nhan thị, không thể để cho ngươi Lâm gia tổn thưởng Tử Tịch tỷ.

Ba, Tiêu tỷ trở nên như vậy, ta thực sự không đành lòng nhìn thấy Tử Tịch tỷ lại gặp chuyện gì, Nhan thị bây giờ dựa vào một mình Tử Tịch tỷ chống đỡ.

Ba, ngươi có biện pháp thì để người Lâm gia cút khỏi Nhan thị, chúng ta nên cố gắng cùng nhau trông coi Nhan thị, chờ Tiêu tỷ tỉnh lại."

"Không thể nào!

Nhan Tiêu là không thể tỉnh lại.

Ta phí nhiều mưu tính như vậy mới có thể khiến nàng như thế, nếu như nàng tỉnh lại, hết thảy nỗ lực của ta đều uổng phí."

"Ba.

Ngươi nói cái gì?

Ba...

Tiêu tỷ như vậy, có phải do ngươi động tay vào xe nàng không?"

"Không sai!

Nhan Tiêu còn sống thì ngươi không thể tiếp được Nhan thị."

"Ba, nàng là tỷ tỷ ta!"

"Nàng coi ngươi là đệ đệ sao?"

Lại một tiếng rắc vang lên, ghi âm bị cắt đứt, Nhan Tiêu trả lại máy ghi âm cho Triệu đội trưởng, sau đó vô cùng thất vọng nhìn Nhan Duy Đình, nàng không nghĩ tới Nhan Duy Đình luôn luôn an phận biết điều dĩ nhiên là người phía sau bày ra, thúc thúc nhìn nàng lớn lên lại xuống tay với nàng."

Tam thúc thúc, ngươi dùng kế trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi thật là khéo."

Nhan Tiêu khẽ cắn răng lên tiếng.Nhan Duy Đình luôn luôn khúm núm trong nháy mắt như biến thành người khác, đứng thẳng sống lưng, trên mặt mang theo nụ cười châm biếm, không có một chút sợ hãi quay lại nói với Nhan Tiêu:"Nhan tổng, ngươi cốc khiếm cầm cố* ta thay mận đổi đào, bọ ngựa bắt ve chim sẻ rình sau cũng rất tốt nha, ngay cả ta đều bị lừa gạt."*谷欠擒故: câu này phải thành ngữ hay không Jay mò không ra, đại khái nghĩa là dồn vào đường cùng rồi tóm một lượt."

Tam thúc thúc, Lăng Dịch Hằng do ngươi đề cử cho Minh Duệ chứ?

Ngươi đã sớm tra được quan hệ giữa ta cùng Tử Tịch và Lăng Dịch Hằng, sau khi ta ở cùng Tử Tịch ngươi liền bắt đầu tìm cách đối phó ta sao?"

Nhan Tiêu hỏi.trước đây nhan duy đình luôn nhìn chằm chằm nàng, nhưng nàng vẫn luôn không chú ý tới, nếu như không nhờ nhan thông, cho đến bây giờ nàng còn chưa biết người ở phía sau là Nhan Duy Đình đi.

Từ nhỏ Nhan Thông cùng với tỷ muội hai nàng quan hệ rất tốt, dù có chút yếu đuối nhưng Nhan Thông vẫn luôn thật lòng bảo vệ hai tỷ muội nàng.

Tuy rằng Nhan Thông không phải đại nhân tài trong công ty thế nhưng rất cố gắng làm việc.

Chỉ là nàng không biết Nhan Thông vậy mà có một lão ba tâm kế sâu như vậy."

Phải thì thế nào? từ lúc Lăng Dịch Hằng bắt đầu tiếp cận ngươi, ta liền chú ý tới các ngươi, chỉ là ta không nghĩ tới, một nữ nhân như ngươi lại coi trọng vợ người ta, hoang đường, trò cười.

Nhan gia tại sao lại có hai đứa cháu không biết xấu hổ như ngươi và Nhan Lạc?

Nam nhân tốt không yêu, một mực đi yêu nữ nhân, người như ngươi sống trên đời có ích lợi gì?

Bại hoại luân thường!"

Nhan Duy Đình khinh bỉ nhìn Nhan Tiêu.Khóe miệng Nhan Tiêu không khỏi giật giật, Nhan Duy Đình khiến cho nàng có chút tức giận, thế nhưng nàng cũng không có thật sự phát hỏa, một lão ngoan cố!

Nói với hắn hắn cũng không hiểu, chỉ lãng phí nước miếng mà thôi."

Ta yêu thích nam nhân hay nữ nhân không liên quan tới ngươi?

Ngươi động tay trên xe ta hại ta suýt nữa chết.

Ngươi bày kế cho cha con Lâm gia đoạt quyền suýt nữa hại Nhan thị lọt vào tay giặc, tam thúc thúc, ngươi có xứng nói ngươi họ Nhan?"

"Triệu thúc thúc, ta không muốn nói nhiều nữa, còn lại liền giao cho ngươi."

Nhan Tiêu thở dài một hơi, Nhan gia có một người như vậy hơn nữa còn là một trưởng bối, nàng thật là đau lòng.Triệu đội trưởng gật đầu, tiến lên lấy ra còng tay, sau đó mang Nhan Duy Đình đi.

Một hồi chính biến trong Nhan thị liền kết thúc như vậy.

Kỳ thực Triệu đội trưởng rất đau lòng Nhan tiêu, một cô gái chống đỡ một tập đoàn lớn như vậy, phía dưới có biết bao người, nàng phải lao tâm lao lực nhiều thế nào mới có thể đem Nhan thị quản lý đến tốt như vậy?Lạc Tử Tịch đi đến bên người Nhan Tiêu, nắm lấy tay Nhan Tiêu, để cho nhiệt độ trong lòng bàn tay mình lan truyền đến tay Nhan Tiêu.

Nàng nhìn ra Nhan Tiêu mệt mỏi, trước đây minh tranh ám đấu như vậy không biết đã trình diễn bao nhiêu lần, Nhan Tiêu đi được tới bây giờ như thế nào?

Sau này đây?

Sau này còn thêm bao nhiêu lần nữa?

Ngồi ở vị trí cao chính là có quá nhiều chuyện để đề phòng.

Lạc Tử Tịch đau lòng Nhan Tiêu, nàng thật sự hi vọng Nhan Tiêu chỉ là một người bình thường, đơn giản ở cạnh nàng cùng nhau đi làm rồi tan tầm, chứ không phải mệt mỏi bôn ba trong những loại âm mưu thế này.

Vị trí Nhan Tiêu có quá nhiều người đố kị, quá nguy hiểm.Nhan Tiêu hướng về Lạc Tử Tịch khẽ mỉm cười biểu thị nàng không có chuyện gì, sự việc cuối cùng kết thúc.

Nhan Tiêu nhìn hai người còn lại trong phòng làm việc, Hàn Dĩ Nặc cùng Lăng Dịch Hằng.

Có vẻ như việc này còn chưa kết thúc.

Nhan Tiêu trực tiếp bỏ qua Lăng Dịch Hằng hướng về Hàn Dĩ Nặc nói:"Dĩ Nặc, thật không tiện, để ngươi chê cười."

"Không có, đúng là có chút kinh tâm động phách.

Nhan Tiêu, ngươi để ta hảo hảo học hỏi một phen."

Hàn Dĩ Nặc cười nói.Ngày hôm nay cũng chỉ là trùng hợp nàng muốn đi qua tìm Lạc Tử Tịch bàn luận một chút việc hợp tác, không nghĩ tới vậy mà lại thấy một vở kịch hay như vậy.

Khi nàng ở bên ngoài nhìn thấy Nhan Tiêu, trong lòng vô cùng kích động, Nhan Tiêu không có chuyện gì là tốt rồi.

Tiện đà nàng theo Nhan Tiêu tiến vào văn phòng, nhìn thấy Lạc Tử Tịch trấn định đối mặt với cha con Lâm gia, nhìn thấy sự ăn ý lặng lẽ giữ Nhan Tiêu và Lạc Tử Tịch, nhìn thấy khí thế cùng khí độ của Nhan Tiêu, những thứ này không thể nghi ngờ khiến nàng chấn động.

Quen biết Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch thực sự là may mắn của nàng, những việc nàng nhìn thấy ngày hôm nay trước đây chưa từng thấy qua, nghĩ lại cũng khiến người sợ hãi."

Dĩ Nặc, không nghĩ tới ngày hôm nay ở tình huống như vậy mà lại gặp được ngươi, haha..."

Lạc Tử Tịch cũng rất bất ngờ trước sự xuất hiện của Hàn Dĩ Nặc.

Dường như hết thảy hôm nay có chút bất ngờ.

Liên tiếp mọi việc khiến cho nàng suýt nữa không phản ứng kịp, bây giờ nhớ lại xác thực có thể làm cho người ta chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

Nghe Nhan Tiêu nói những thứ kia, quả thực là lòng người khó lường.

Lạc Tử Tịch không khỏi thở dài ở trong lòng."

Ta tới vì công việc, cũng là đến gặp bằng hữu, thế nào, Lạc tổng không hoan ngênh?"

Hàn Dĩ Nặc cười nói."

Đương nhiên hoan nghênh."

Lạc Tử Tịch cười càng thêm lớn, nàng cũng biết trong phòng làm việc còn có một người, thế nhưng nàng giống như Nhan Tiêu, lựa chọn lơ là.

Hàn Dĩ Nặc là bằng hữu nàng, nàng đương nhiên cao hứng, hơn nữa hiện tại xem như là trời quang sau mưa giông, tự nhiên là vui vẻ trong lòng.
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 77


Lăng Dịch Hằng nhìn thấy ba người kia hoàn toàn xem nhẹ mình, tiếp đó trò chuyện vui vẻ của nữ nhân, trong lòng tức giận không có chỗ phát ra.

Tình trạng bị nữ nhân xem nhẹ tổn thương tới tôn nghiêm nam nhân của hắn, hắn không cách nào tiếp tục ở lại không gian như vậy chờ đợi, Lăng Dịch Hằng không để tới ba nữ nhân kia, đi một mạch tới cửa phòng làm việc.Chuyện ngày hôm nay vượt ngoài dự định của hắn, hắn không nghĩ tới dĩ nhiên tận mắt chứng kiến một hồi chính biến ở Nhan thị.

Có điều, bây giờ tất cả mọi chuyện đều không liên quan tới hắn.

Nhan Tiêu nếu như không xuất hiện, Lạc Tử Tịch còn có thể là của hắn, thế nhưng chết đi có phải tốt hơn không, Nhan Tiêu nguyên bản nằm trên giường bệnh dĩ nhiên không mất một sợi tóc mà xuất hiện.

Bây giờ hắn muốn đoạt về Lạc Tử Tịch còn khó hơn lên trời.

Hắn nhất định phải bàn tính kỹ lại."

Ấy, Lăng tiên sinh, sau lại muốn đi rồi?

Thật ra ta còn ít lời muốn nói với ngươi, không biết ngươi có nguyện ý lắng nghe hay không đây?"

Nhan Tiêu nhìn thấy Lăng Dịch Hằng muốn đi, khóe miệng nhếch lên lộ ra một chút cân nhắc.Xem nhẹ Lăng Dịch Hằng cũng xem nhẹ đủ rồi, chuyện Lăng Dịch Hằng còn chưa giải quyết đây, ngày hôm nay cái gì cũng không nói để mặc hắn đi, khó trách sau này hắn còn muốn dây dưa với Lạc Tử Tịch.

Nhan Tiêu không muốn Lăng Dịch Hằng lại xuất hiện trước mặt Lạc Tử Tịch, nhìn mấy tấm ảnh chụp đó thật ra trong lòng Nhan Tiêu vẫn rất nóng.

Nếu không phải Lăng Dịch Hằng cố ý tiếp cận những người kia sao có thể chụp ra mấy tấm ảnh đó?

Nếu như không phải nàng tin tưởng Lạc Tử Tịch, hiểu rõ Lạc Tử Tịch, có khả năng nàng cũng sẽ bị tấm hình hành động thân mật giữa hai người mà tức giận.Nghe được âm thanh Nhan Tiêu, Lăng Dịch Hằng đình chỉ bước chân, không quay đầu lại nhưng ý tứ cũng rất rõ ràng, đợi Nhan Tiêu nói."

Lăng tiên sinh có phải cho rằng nên trở về tự mình suy nghĩ lại cẩn thận một chút làm sao bắt Tịch từ Nhan thị mang đi?"

Thanh âm của Nhan Tiêu có chút lạnh, nhiệt độ xung quanh nàng nháy mắt hạ xuống.Lần này, không chỉ có Lăng Dịch Hằng bị nhan tiêu làm cho sửng sốt, hai nữ nhân khác ở đây cũng bị sửng sốt.

Không biết vì sao Nhan Tiêu lại đột nhiên nói ra câu này.

Đem ánh mắt đồng thời nhìn về phía Nhan Tiêu, sau đó nháy mắt bị hàn khí trên người Nhan Tiêu làm rét lạnh, trong lòng không khỏi run lên một cái.

Bây giờ khí tức trên người Nhan Tiêu khiến người ta cảm thấy có chút đáng sợ, vừa nãy đối diện với hai nàng không có loại hàn khí này, sau bây giờ bỗng dưng toàn thân lại ngưng tụ khí tức này đây?Lạc Tử Tịch hồi hộp, nàng biết tại sao Nhan Tiêu như vậy, vì nàng, Nhan Tiêu sở dĩ đột nhiên toàn thân bao phủ băng lạnh tất cả đều bởi vì nàng.

Lăng Dịch Hằng dây dưa không rõ với nàng, Nhan Tiêu không giận nàng mà là tức giận Lăng Dịch Hằng, nàng sợ Lăng Dịch Hằng Làm ra thương tổn nào đối với nàng, lần trước Lăng Dịch Hằng dùng bình hoa ném tổn thương nàng, trong lòng Nhan Tiêu vẫn còn một cái bậc.

Bây giờ Lăng Dịch Hằng lại tiếp tục dây dưa với nàng, biểu hiện Nhan Tiêu đương nhiên có chút dị thường.Lạc Tử Tịch cầm lấy tay Nhan Tiêu, dùng sức để tay chính mình cảnh tỉnh Nhan Tiêu.

Nàng hi vọng Nhan Tiêu có thể bình tĩnh lại.

Nhan Tiêu quay về, sau đó mỗi ngày nàng đều bên cạnh Nhan Tiêu, quyết không cho Lăng Dịch Hằng có cơ hội đơn độc dây dưa với mình.

Nhan Tiêu bây giờ làm cho nàng khiếp sợ, làm cho nàng có cảm giác xa lạ nhưng cũng làm cho nàng đau lòng.

Nàng không muốn nhìn thấy Nhan Tiêu lạnh lùng như vậy, nàng muốn người kia tràn đầy tự tin, là Nhan Tiêu bất cứ chuyện gì cũng hữu dũng hữu mưu.Cảm nhận được cường độ trên tay Lạc Tử Tịch, nhìn thấy lo lắng cùng đau lòng trong mắt Lạc Tử Tịch, hàn khí trên người Nhan Tiêu dần dần tản đi, lúc nàng nhìn thấy Lăng Dịch Hằng sẽ nhớ tới hình ảnh đầu Lạc Tử Tịch đầy máu tươi bất tỉnh trong lòng nàng.

Rõ ràng như vậy, thấu xương như vậy khiến cho nàng bất lực cùng phẫn nộ.

Người khác làm nàng tổn thương thế nào cũng được, thế nhưng nàng tuyệt không thể chịu đựng được Lạc Tử Tịch bị một chút thương tổn.

Mà đứng ở cửa là người đàn ông kia, tổn thương Lạc Tử Tịch một lần lại một lần, lần này nếu như không phải nàng đúng lúc chạy tới, nàng cũng không dám tưởng tượng người đàn ông kia lại mang đến thương tổn cho Lạc Tử Tịch như thế nào.

Bây giờ Lăng Dịch Hằng là một cái gai trong lòng nàng, nàng miễn cưỡng muốn đem nó nhổ bỏ."

Phải thì thế nào?"

Lăng Dịch Hằng hừ lạnh, không phủ nhận hành vi của chính mình, lần này hắn trở về chính là muốn đem Lạc Tử Tịch mang đi, mang nàng rời khỏi Nhan thị.

Hắn sẽ cũng Lạc Tử Tịch ở một thành phố khác bắt đầu lại, hắn đã lên kế hoạch rồi, chờ chiếm được công ty bên kia, hắn có thể cho Lạc Tử Tịch một cuộc sống giàu sang."

Ngươi cảm thấy ngươi có cơ hội không?

Ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi cơ hội sao?

Lăng Dịch Hằng, bây giờ ta nói cho ngươi biết, trước đây Tử Tịch là của ngươi, nhưng mà các ngươi đã ly hôn, ngươi cũng đừng có giãy dụa vô ích, Tử Tịch bây giờ là con dâu Nhan gia, là người Nhan gia ta, là nữ nhân của Nhan Tiêu ta!"

Hàn khí trên người Nhan Tiêu tuy rằng tản đi thế nhưng trong giọng nói vẫn mang theo khinh bỉ.

Chỉ bằng Lăng Dịch Hằng hắn muốn mang đi Lạc Tử Tịch?

đừng hòng mơ tưởng tới!"

Hừ, nếu như không phải ngươi buộc ta ký tên, Tử Tịch bây giờ vẫn là vợ Lăng Dịch Hằng ta, nữ nhân của người?

Buồn cười, một nữ nhân như ngươi tìm nữ nhân cái gì?

Trước đây sở dĩ ta không có truy cứu là vì không muốn thương tổn Tử Tịch, thế nhưng Tử Tịch ở cạnh ngươi cũng không may mắn, hai nữ nhân thì không thể may mắn.

Vì lẽ đó, lần này ta trở về chính là muốn dẫn Tử Tịch đi!

Ngươi ngăn không được!"

Lăng Dịch Hằng vừa nghe cũng phát hỏa, Lạc Tử Tịch vốn là vợ hắn, nếu không phải Nhan Tiêu phá hoại, hiện tại hắn còn hoàn mỹ ở cùng Lạc Tử Tịch.

Hắn và Lạc Tử Tịch thành như bây giờ đều do Nhan Tiêu gây khó dễ ở giữa!

Nhan Tiêu không chỉ câu dẫn Lạc Tử Tịch, còn bố trí cạm bẫy để Lạc Tử Tịch hiểu lầm hắn, rời đi hắn, ly hôn với hắn!

Nếu như không phải Nhan Tiêu hắn sẽ không bỏ dỡ công việc trước kia mà rời đi, nếu như không phải Nhan Tiêu, bây giờ hắn cũng không cần hao tổn khổ tâm quay lại mang Lạc Tử Tịch đi!

Tất cả ổn định đều bị Nhan Tiêu phá hoại, cái gì cũng phải làm lại từ đầu!"

Hừ! mang đi?

Mang đi T thị sao?"

Nhan Tiêu không để ý lời Lăng Dịch Hằng chỉ trích, chỉ là lạnh lùng hừ một tiếng.Trong lòng Lăng Dịch Hằng run lên, sao Nhan Tiêu biết được hắn phải về T thị?

Chuyện cơ mật như vậy Nhan Tiêu không thể biết!

Vậy mà Nhan Tiêu nói ra được, biểu thị Nhan Tiêu có thể biết được chút gì đó."

Phải thì làm sao?

Không phải thì thế nào?"

Lăng Dịch Hằng không thành thật trả lời Nhan Tiêu."

Nếu như phải, ta nghĩ ngươi vẫn không cần khổ tâm hao tổn, ngươi cho rằng công ty Minh Duệ ở T thị sẽ giao cho ngươi quản sao?

Ngươi đừng nói chuyện viễn vông.

Coi như bây giờ ngươi mang Tử Tịch đi, ngươi cũng không có được công ty chi nhánh của Minh Duệ ở T thị.

Huống chi, căn bản là người mang đi không được.

Không tin?

Ngươi trở về hỏi lão bản ngươi một câu."

Nhan Tiêu dùng mũi hừ lạnh với hành vi của Lăng Dịch Hằng, nam nhân, cả đời chỉ nghĩ hai chuyện, lợi ích và nữ nhân!

Mà nữ nhân, càng để ý chính là một phần yêu thương kia.

Lăng Dịch Hằng cho rằng hắn có căn cơ ở T thị sao?"

Ngươi nói cái gì?"

Lăng Dịch Hằng không tin vào tai mình, làm sao Nhan Tiêu biết những chuyện này?

Những chuyện này rõ ràng là bí mật giữa hắn và lão bản, Nhan Tiêu không thể biết.

Lão bản hắn đã đáp ứng hắn, chỉ cần hắn đem Lạc Tử Tịch rời khỏi Nhan thị, một khi Lạc Tử Tịch rời khỏi nhan thị vậy thì công ty chi nhánh của Minh Duệ ở T thị liền do hắn chấp chưởng.

Nhưng tại sao Nhan Tiêu biết được, hơn nữa còn bảo hắn không cần khổ tâm hao tổn?

Trong này có nghi vấn gì?"

Còn muốn ta nhắc lại sao?

Ngươi không thể có được công ty chi nhánh của Minh Duệ ở T thị.

Ngươi chỉ là một con cờ của Nhan Duy Đình mà thôi.

Là hắn đề cử ngươi tới Minh Duệ, tiện đà giựt dây cha con Lâm gia hợp tác với Minh Duệ, mặc kệ ngươi hay cha con lâm gia đều chỉ là con cờ của Nhan Duy Đình.

Minh Duệ vốn hợp tác qua lại với Nhan thị, dù vậy cũng là một đối thủ cạnh tranh, Dương Tử Hạo Minh Duệ thấy ta hôn mê bất tỉnh, còn Tử Tịch lại thế đơn lực bạc, Nhan thị bị hai tên đầu đất Lâm gia tung hoành, đương nhiên muốn phụ một tay chia phần ở Nhan thị.

Nhan Duy Đình nói với Lâm Hàm Phú cùng Dương Tử Hạo quan hệ giữa ngươi và Tử Tịch, muốn dùng ngươi đến đánh đổ Tử Tịch, muốn dùng quan hệ của các ngươi tạo lời đồn để Tử Tịch không còn cách nào đặt chân trong Nhan thị.

Chỉ cần ngươi thành công mang Tử Tịch rời khỏi Nhan thị, hắn sẽ có 10% cổ phần Nhan thị, đây là Nhan Duy Đình hứa với hắn, ngươi cảm thấy hắn thật sự sẽ đem công ty chi nhánh ở T thị giao cho một người mới vừa gia nhập công ty như ngươi quản sao?

Đến lúc đó không biết chừng sẽ đem ngươi đá tới góc nào.

Ta còn có thể nói với ngươi, ngươi bây giờ trở về Minh Duệ cũng không thể tiếp tục ở lại Minh Duệ, bởi vì ngươi đã không còn giá trị lợi dụng.

Ta bình an trở lại Nhan thị, cha con Lâm gia cùng Nhan Duy Đình đã đền tội, tính toán của Dương Tử Hạo đương nhiên không thành, còn cần ngươi làm gì?

Coi như ngươi thật có thể khiến Tử Tịch rời đi Nhan thị, thế nhưng cũng không còn tác dụng.

Nhan thị chỉ cần có Nhan Tiêu ta một ngày, người khác liền đừng hòng từ Nhan thị lấy đi những thứ thuộc về Nhan thị.

Hừ!"

Nhan Tiêu lạnh lùng nói.Một câu tiếp một câu của Nhan Tiêu chấn động Lăng Dịch Hằng, hắn hung hăng tự nói với mình những lời này đều là Nhan Tiêu nói nhảm, không thể được, Dương Tử Hạo đã đáp ứng hắn, sao có khả năng?

Lăng Dịch Hằng dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía Nhan Tiêu, hận không thể ngay tức khắc xé nát Nhan Tiêu.

Hắn cắn răng muốn từ trên mặt Nhan Tiêu tìm ra đáp án lừa gạt hắn, thế nhưng trên mặt Nhan Tiêu không hề có cảm xúc, hắn căn bản liền không biết Nhan Tiêu nói thật hay giả.

Có điều dựa theo phân tích của Nhan Tiêu, cái kia rất có thể là sự thật, hắn...

Hắn chỉ là một con cờ của người khác sao?

Lăng Dịch Hằng vẫn không thể thong thả đối mặt , chỉ mang theo phẫn nộ, mang theo khủng hoảng nhìn nhan tiêu.

Lăng Dịch Hằng dùng sức phun ra vài chữ:"Ngươi gạt ta!"

Nhan Tiêu cười lạnh nói:"Ta cần phải lừa ngươi sao?

Ngươi là người nào, đáng giá để ta lừa ngươi?

Ta chỉ không muốn ngươi lãng phí sức lực tiếp tục dây dưa Tử Tịch, Tử Tịch bây giờ là người của ta, ngươi chỉ cần nhớ kỹ điểm này là được rồi."

Vẻ mặt Lăng Dịch Hằng hoàn toàn rơi vào trong mắt nàng, nàng muốn chính là vẻ mặt kinh hoảng bất lực không biết làm sao của Lăng Dịch Hằng, đánh chủ ý lên Lạc Tử Tịch, muốn chết!"

Ngươi gạt ta!"

Lăng Dịch Hằng lại dùng sức phun ra mấy chữ này, hắn không tin Nhan Tiêu, thế nhưng đáy lòng hắn biết sự tình quả giống vậy, nhưng hắn không có cách nào thuyết phục chính mình tiếp thu.

Hắn hận, hắn đem hết thảy thù hận đều tập trung vào ánh mắt chính mình, mạnh mẽ hướng về phía Nhan Tiêu, hận không thể đem Nhan Tiêu thiên đao vạn quả."

Tin hay không tùy ngươi, ngươi có thể quay về tự mình hỏi Dương Tử Hạo một câu, ngươi có thể lập tức trở về Minh Duệ, xem bọn họ còn giữ hay không giữ ngươi."

Cười lạnh, vẫn là lạnh lùng cười, Nhan Tiêu bỗng dưng cảm thấy Lăng Dịch Hằng thật đáng thương, bị người ta thao túng lâu như vậy dĩ nhiên không tự biết.

Đáng đời hắn bây giờ không còn gì cả!"

Ngươi làm sao biết những điều này?"

Lăng Dịch Hằng chưa từ bỏ ý định hỏi."

Ngươi quản ta làm sao biết, ta chính là biết, ngươi có thể không tin, ta đây cũng không muốn ngươi tin.

Ta chỉ có lòng tốt nói ngươi biết mà thôi.

Lăng Dịch Hằng, từ nay về sau, mời ngươi không cần lại xuất hiện trước mặt ta cùng Tử Tịch, bằng không đừng trách ta không khách khí!"

Hôm nay nàng thả Lăng Dịch Hằng đi, nếu như Lăng Dịch Hằng còn dám giở thủ đoạn bịp bợm gì, nàng quyết không khoan dung!
 
[Bh-Edit-Hoàn] Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Cẩm Tiêu Trúc Huyễn
Chương 78


Nhìn Lăng Dịch Hằng hung tợn rời đi trong lòng Nhan Tiêu sảng khoái.

Hừ, kêu hắn tới cướp Lạc Tử Tịch với nàng, mặc dù lúc đầu do nàng không phúc hậu đi cướp lão bà người ta, thế nhưng hiện tại Lạc Tử Tịch là lão bà nàng, đương nhiên chuyện lúc trước có thể hoàn toàn xem nhẹ, Nhan Tiêu xấu xa cho mình một lý do!

Nàng chính là nhìn Lăng Dịch Hằng thế nào cũng không thoải mái, không chỉ vì Lăng Dịch Hằng là người đã từng chung gối với Lạc Tử Tịch, quan trọng hơn là vì Lăng Dịch Hằng đã làm Lạc Tử Tịch tổn thương, tuy rằng thương tích lần đó là do Lạc Tử Tịch ngăn chặn thay nàng.Người nên đi cũng đã đi rồi, tảng đá trong lòng cũng được để xuống.

Lạc Tử Tịch nhìn bộ dạng tiểu nhân đắc chí của nhan tiêu không khỏi kích động trợn trắng mắt.

Có điều ngẫm lại vẫn nên quên đi, Hàn Dĩ Nặc còn đang ở đây nàng phải cho Nhan Tiêu một chút mặt mũi, về nhà rồi không nể mặt mũi thế nào cũng được, thế nhưng đang ở trước mặt người ngoài nàng không thể biểu hiện rõ ràng như vậy.Hàn Dĩ Nặc đến bàn luận công việc, bây giờ mọi việc trong Nhan thị đã xong xuôi, chuyện Lạc Tử Tịch và chồng trước của nàng cũng đã giải quyết, còn lại là chuyện của nàng.

Thật ra nàng cảm thấy nàng vẫn nên khéo léo nhanh chóng lánh đi.

Có điều, bây giờ Nhan Tiêu đã trở lại nhưng mà tổng tài Nhan thị là Lạc Tử Tịch, vậy ai sẽ nắm quyền?

Nói đi nói lại, hai người vốn là một thể với ai thì cũng như nhau.

Sau đó nàng đem mục đích lần này đến nói với Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu, ba người thảo luận một phen, cuối cùng vẫn là Nhan Tiêu giải quyết dứt khoát."

A, hiện tại được rồi, có vẻ như bận rộn ngày hôm nay đã đủ rồi, Dĩ Nặc, cùng đi ăn cơm đi."

Nhìn xem thời gian, bất tri bất giác đã đến giờ ăn cơm, Nhan Tiêu quay lại nói với Hàn Dĩ Nặc.

Hiếm khi ba người ở cùng nhau, nàng nhớ tới Lạc Tử Tịch từng nói muốn mời Hàn Dĩ Nặc ăn một bữa cơm.Hàn Dĩ Nặc cũng không trì hoãn trả lời, nói:"Được thôi."

Ba người cùng nhau đi.Càng ở cùng Nhan Tiêu và Lạc Tử Tịch, Hàn Dĩ Nặc càng thích hai người bọn họ.

Nhan Tiêu chăm sóc Lạc Tử Tịch lọt vào mắt nàng, Lạc Tử Tịch ôn nhu đối với Nhan Tiêu cũng không thoát khỏi mắt nàng, tuy rằng động tác của hai người không quá thân mật nhưng mà mỗi cái giơ tay nhấc chân, Hàn Dĩ Nặc đều có thể nhìn ra tình cảm của hai người, từng cử chỉ từng lời nói đều dịu dàng vây lấy nhau.

Hàn Dĩ Nặc không ngừng hâm mộ ở trong lòng.

Nếu như ở bên cạnh Nhan Tiêu là người khác có phải hay không cũng có loại cảm giác hòa hợp này.

Hàn Dĩ Nặc cảm thấy Nhan Tiêu và Lạc Tử Tịch thực sự là thiên chiếu địa thiết*, đặc biệt duy mĩ.*天照地设: cũng không phải thành ngữ gì, đại khái là ý trời, sự sắp đặt của trời đất."

Hàn Dĩ Nặc, nhìn chúng tôi mãi thế, hồi hồn lại nào, không phải là không thích ta nữa mà đổi thành thích lão bà ta chứ? nếu như ngươi có ý nghĩa kia thì mau chóng ngừng lại ha."

Nhan Tiêu nhìn thấy Hàn Dĩ Nặc ngồi đối diện hai người đang xuất thần không khỏi trêu ghẹo.

Hàn Dĩ Nặc thích nàng, nàng biết, nàng cũng biết Hàn Dĩ Nặc hiểu rõ chỉ là yêu thích mà thôi, nếu không ngày hôm nay sẽ không ngồi ở đây cùng nàng và Lạc Tử Tịch."

Nhan Tiêu, ta phát hiện da mặt ngươi càng ngày càng dày."

Hàn Dĩ Nặc không chút khách khí cho Nhan Tiêu một cái khinh thường."

Ta chính là không thích ngươi, ta thích Tử Tịch, người có thể làm gì? hừ hừ!"

Nhan Tiêu trêu ghẹo nàng chẳng lẽ nàng không biết trêu trở lại.

Hàn Dĩ Nặc cảm thấy có nhiều thời điểm Nhan Tiêu là một người thú vị, nhưng mà quen thân với nàng mới thấy thú vị.

Nếu như chỉ là quen biết hời hợt, cảm giác xa cách kia sẽ lan tràn quanh thân nàng.Nhan Tiêu là một người rất khó mở rộng cửa lòng kết thân với người ngoài, cho dù là thân nhân, bằng hữu hay là người yêu.

Vì lẽ đó, có thể khiến cho Nhan Tiêu yêu thì dù là thân nhân hay bằng hữu, nhan tiêu sẽ vì nàng mà thay đổi tất cả.

Bây giờ Hàn Dĩ Nặc cảm thấy thật may mắn, ít nhất nàng biết trong thế giới Nhan Tiêu nàng đã giữ được một vị trí.

Nếu như bây giờ nàng có việc cần Nhan Tiêu hỗ trợ, chỉ cần không chạm vào điểm mấu chốt của nàng, Nhan Tiêu nhất định sẽ vì nàng mà nhảy vào nước sôi lửa bỏng, điểm này nàng không chút nào hoài nghi."

Haha, không làm gì, ta chỉ là muốn tìm một đám người theo đuổi ngươi, nam nam nữ nữ luân phiên ra trận theo đuổi ngươi, như vậy ngươi sẽ không có thời gian đi yêu thích lão bà ta, haha."

Nhan Tiêu khá là đắc ý nói.Hàn Dĩ Nặc là bằng hữu chung của nàng và Lạc Tử Tịch, cảm giác thật tốt.

Giữa nàng và Lạc Tử Tịch càng ngày càng có thêm nhiều điểm chung, bằng hữu chung, gia đình chung, tư tưởng chung...

Hết thảy những thứ đó cũng khiến cho Nhan Tiêu có cảm giác mừng rỡ như điên.Hàn Dĩ Nặc vừa nghe suýt nữa đem đồ ăn trong miệng phun ra ngoài, Nhan Tiêu này cũng quá khoa trương đi...

Khinh thường, bây giờ việc duy nhất Hàn Dĩ Nặc có thể làm chính là mạnh mẽ liếc xéo Nhan Tiêu, nàng vẫn nên ăn nhanh sau đó rời đi.

Vẫn là Lạc Tử Tịch tốt, yên lặng, tao nhã, ngắm nhìn liền cảm thấy thoải mái, không giống nữ nhân Nhan Tiêu kia, nhìn thế nào cũng làm cho người ta cảm thấy là họa thủy!

Có điều, hai người này đặt cùng một chỗ xác thực đặt biệt hòa hợp.

Đến lúc nào thì bên cạnh nàng sẽ có một người hòa hợp với nàng đây?Hàn Dĩ Nặc không khỏi lâm vào mê man.

Nàng cho rằng nàng ở cùng Nhan Tiêu sẽ rất hòa hợp, bây giờ nhìn thấy Lạc Tử Tịch liền cảm thấy không một ai thích hợp hơn so với Lạc Tử Tịch đứng ở cạnh Nhan Tiêu.

Hay là, có một ngày nàng cũng sẽ tìm được một người thích hợp đứng bên cạnh nàng.

Nhưng mà, nàng cũng chỉ nghĩ mà thôi, ngẫm lại nàng sắp ba mươi mấy, người thích hợp cái gì, đã sớm tan thành mây khói đi.

Hàn Dĩ Nặc không khỏi có chút thương cảm.Nghe lời Nhan Tiêu nói Lạc Tử Tịch không khỏi đổ mồ hồi!

đối thoại giữa Nhan Tiêu và Hàn Dĩ Nặc nàng nghe thấy, trên mặt có chút ửng đỏ, hai người kia có phải không thấy nàng tồn tại không? cứ thẳng thắng bộc trực như vậy, Lạc Tử Tịch trừng Nhan Tiêu mấy cái, trong lòng mắng thầm Nhan Tiêu và Hàn Dĩ Nặc không đứng đắn!

Đừng thấy Hàn Dĩ Nặc thành thục tao nhã mà cho là người như vậy, thật ra cũng không phải là người đứng đắn gì!

Lạc Tử Tịch phỉ nhổ trong lòng đối với hai nữ nhân đang đàm luận về nàng."

Nhan Tiêu, vì sao ngươi biết được nhiều chuyện phía sau như vậy?

Cha con Lâm gia, Nhan tam thúc, còn có Lăng Dịch Hằng."

Nhớ tới chuyện ngày hôm nay, trong lòng vẫn còn nhiều nghi vấn.

Nàng là một người khi có nghi vấn trong lòng thì phải hỏi rõ ràng, đây là thói quen chung của nàng và Nhan Tiêu, nàng không thích đoán mò, thích trực tiếp hỏi Nhan Tiêu cho dù đó là việc gì đi nữa.Thấy Lạc Tử Tịch bỗng dưng hỏi đến chuyện ngày hôm nay, mà Hàn Dĩ Nặc đối diện tựa hồ cũng rất hứng thú, không khỏi cười cợt nói:"Thật ra ngươi muốn hỏi ta tại sao lại biết giao dịch giữa Lăng Dịch Hằng và Dương Tử Hạo, có đúng không?

Cha con Lâm gia và Nhan Duy Đình dù sao cũng là người Nhan thị, tình hình Nhan thị ngươi đã biết, ta hoài nghi bọn họ, sau đó bày nên tiểu kế lôi ra những chuyện không để người biết kia cho ngươi có thể hiểu rõ, chuyện các ngươi thật sự không rõ chính là chuyện của Lăng Dịch Hằng."

Nhan Tiêu giả vờ thần bí cười."

Ân hừ, vậy ngươi có nói hay không?"

Bị Nhan Tiêu nhìn ra Lạc Tử Tịch cũng không che giấu nữa, nàng không rõ chính là việc này.

Mặc dù Lăng Dịch Hằng xuất hiện, thế nhưng nhìn từ bên ngoài chỉ thấy đến để theo đuổi nàng, vì sao còn có giao dịch ngấm ngầm đây?

Hơn nữa giao dịch này, hiển nhiên Lăng Dịch Hằng cũng rất bất ngờ vì Nhan Tiêu biết được.

Vì thế nàng không rõ cũng là chuyện đương nhiên."

Haha, Nhan Tiêu, ngươi không nói nhưng dường như ta đã rõ vì sao người biết."

Hàn Dĩ Nặc bỗng dưng cười ha hả dùng ý vị khác nhìn Nhan Tiêu, làm cho Nhan Tiêu cảm thấy có cảm giác bị mưu hại, sởn cả tóc gáy.

Hàn Dĩ Nặc dùng ánh mắt nhìn nàng, A...

Làm sao đây, làm sao đây, nàng thấy hơi run sợ rồi?"

Ơ?

Dĩ Nặc, ngươi biết?"

Rõ ràng lúc nãy Hàn Dĩ Nặc cũng như nàng một mặt nghi vấn, sao bây giờ lập tức hiểu rõ cơ chứ?

Mà nàng còn chưa hiểu?

Lại thấy Nhan Tiêu có dáng vẻ chùn bước, Lạc Tử Tịch nheo mắt lại, dường như, dường như...

Nhan Tiêu có vài thứ sợ nàng biết, hừ hừ, hẹp hòi, xem ngươi còn có thể giấu bao lâu.Trước tiên bị Hàn Dĩ Nặc dùng ánh mắt kì quái nhìn mình, cảm giác được khí tức người bên cạnh biến đổi, Nhan Tiêu nhìn về phía Lạc Tử Tịch, Sshh...

Không khỏi hít vào một ngụm hàn khí, đây là tình trạng gì?

Tại sao lạc Tử Tịch dùng ánh mắt này nhìn nàng khiến nàng run sợ?

Nàng hình như không có làm chuyện gì chứ?"

Cái kia...

Tử Tịch, ngươi tại sao nhìn ta như vậy?"

Chột dạ, không biết tại sao Nhan Tiêu bỗng dưng cảm thấy hơi chột dạ..."

Tử Tịch, ta nhớ rồi nha, quan hệ giữa Nhan Tiêu và Lan Phức dường như rất tốt, mà Lan Phức kia hình như là lão bà Dương Tử Hạo.

Ân hừm, ta nghĩ, đại khái chính là như vậy đi."

Tuy rằng Hàn Dĩ Nặc chưa nói là như thế nào, nhưng mà thông minh như Lạc Tử Tịch, sao có khả năng nghe không ra ý tứ trong lời nói của Hàn Dĩ Nặc?Lạc Tử Tịch lặng lẽ duỗi ra cánh tay ngọc, ở trên người kẻ nào đó tàn nhẫn ngắt một cái, sau đó nghe được người kia hít vào một ngụm khí lạnh, cắn răng nhịn đau, hét cũng không dám hét một tiếng.

Lạc Tử Tịch không biết nàng đang ăn giấm lung tung gì, nhưng mà lời Hàn Dĩ Nắc nói "quan hệ dường như rất tốt" ý tứ thực rõ ràng.

Nhan Tiêu cùng với Lan Phức quen biết không ít đi."

Ta cùng với nàng không có quan hệ gì, cũng không thể nói là bằng hữu."

Nhan Tiêu hướng về Lạc Tử Tịch giải thích.

Cô nãi nãi của nàng nha, khẳng định sẽ bị bầm tím, đau chết nàng.

Nhan Tiêu thật muốn hô to một tiếng "Lão bà ngài ra tay có thể đừng bất thình lình như vậy không, có thể nhẹ chút hay không?"

Nhưng mà nàng cũng không dám la nha, việc này xác thực nàng có nhờ Lan Phức hỗ trợ, vì vậy..."

Không có quan hệ gì sao?

Bằng hữu cũng không phải sao?

Như vậy người ta vì sao lại giúp ngươi?"

Lạc Tử Tịch hỏi rất hay, có ý vị khác.

Hàn Dĩ Nặc nhắc tới Lan Phức nàng cũng đã biết được nguồn gốc câu chuyện, Nhan Tiêu là thông qua Lan Phức mới biết được những tin tức bí ẩn kia.

Không có quan hệ người ta lại giúp nàng?

Không liên quan mà người ta lại tiết lộ cho nàng tin tức trọng yếu như vậy?

Hừ!"

Nàng thích ta, ta không thích nàng.

Có điều, nàng từng nợ ân tình ta.

Lần này ngươi nói Lăng Dịch Hằng ở Minh Duệ, ta đột nhiên mới nhớ tới sự tồn tại của nàng, ta biết đương nhiên có người cố ý an bài Lăng Dịch Hằng xuất hiện, vì thế liền nhờ nàng điều tra giúp ta một chút, tuy rằng ta không thích nàng nhưng nàng quả thực rất tốt với ta..."

Nhan Tiêu nói, không khỏi cúi đầu.Mặc dù biết nói những lời này Lạc Tử Tịch sẽ không vui, nhưng nàng vẫn ăn ngay nói thật.

Thật ra nàng cũng không biết vì sao lại có nhiều nữ nhân như vậy yêu thích nàng, Lan Phức thích nàng còn sớm hơn Hàn Dĩ Nặc, khi đó Lan Phức vẫn chưa gả cho Dương Tử Hạo.

Có điều nàng xin thề, nàng thật không có quan hệ mờ ám nào với Lan Phức."

Ân, hừm."

Nhìn thấy dáng vẻ nhỏ bé ủy khuất của Nhan Tiêu, còn có Hàn Dĩ Nặc một bên xem cuộc vui, Lạc Tử Tịch cũng không tiện hỏi thêm gì, muốn truy hỏi cũng phải để lên giường rồi truy hỏi, ở trước mặt người ngoài sẽ không làm chuyện trẻ con này.

Cái bộ dáng yêu nghiệt này của Nhan Tiêu không ai yêu thích mới là kì quái, trước đây không biết có bao nhiêu oanh oanh yến yến ở xung quanh nàng, Hàn Dĩ Nặc không phải là một trong số đó sao?Chỉ có điều Hàn Dĩ Nặc biết khó mà lui chúc phúc nàng cùng Nhan Tiêu.

Nàng thật là muốn cắn một cái, e rằng phải cắn thật mạnh, nghĩ đến đây trong lòng Lạc Tử Tịch tiêu tan mấy phần.Suy nghĩ của tác giả: Ác chiến qua đi, một chút ấm áp hòa hoãn trở lại.Tuy rằng trước đây Nhan Tiêu là người không dễ thân cận, nhưng mà hoa đào xác thực không ít.

Haha...Đêm qua không có việc gì lại đi thức khuya, vừa nãy lúc viết chương này ngáp mãi không thôi.Không xong rồi, phải đi ngủ.

Sau khi viết xong một chương có thể an ổn đi ngủ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back