Lãng Mạn Beta chân chất bị cưỡng chế mang thai

Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 40


Sau khi Bồi Niệm kẹp chặt nút cắm vòng, đúng là Phó Thời Vân đã tuân thủ lời hứa, hắn không đụng vào thân thể của Bồi Niệm, chỉ nhìn Beta cuộn người chịu đựng cơn đau trong người.

Bồi Niệm chỉ cảm thấy có thứ gì đó đang phình phình trong bụng mình, khiến bụng cậu căng đau, sau khi thả lỏng thì lại thấy đầy ứ, nằm hay ngồi gì cũng đều không được, rất là khó chịu.

Beta bị nhét suốt hai tiếng là không chịu được nữa.Vì thế, nhân lúc Phó Thời Vân tham gia cuộc họp video, cậu trốn trong ổ chăn, lén lút tháo nút cắm vòng kia ra rồi giấu đi, như vậy thì Phó Thời Vân sẽ không phát hiện ra.

Beta cảm thấy kế hoạch của cậu cực kỳ hoàn hảo, sau khi thấy Phó Thời Vân rời khỏi phòng, cậu lập tức xốc chăn lên, vung vẩy hai chân cởi quần ra.

Bồi Niệm cong eo lại, nằm nghiêng, chân co lại trước ngực, thò ngón tay thon dài trắng nõn ra phía sau, cầm lấy dây xích kia.Nhưng nút cắm vòng không khác nút nhét hậu huyệt là bao, cũng là mịn, ở ngoài cùng còn có một đầu to bịt kín.

Bồi Niệm rút thật lâu cũng chẳng túm được chỗ cần rút, ngược lại còn khiến miệng khoang sinh sản đau đớn.

Cậu bất cẩn kéo mạnh một lúc, khiến bản thân đau đến nỗi trắng bệch cả mặt, run rẩy một lúc lâu sau mới không còn đau.Bồi Niệm lại nghĩ tới cách khác, có khi nào là do khoang sinh sản khô quá hay không, nên mới không rút ra được?

Beta cảm thấy có lý, vì thế cậu lấy gel bôi trơn chưa sử dụng từ tủ đầu giường ra, bôi đầy lòng bàn tay.

Nhưng tư thế bây giờ không ổn lắm, cậu nằm nghiêng thì chẳng những không đụng được vào huyệt mà còn có thể dính ra giường, nếu bị Alpha phát hiện thì tiêu đời.

Cho nên Bồi Niệm lại xốc chăn lên, mò mẫm trên mông mình, muốn nhét gel bôi trơn vào trong huyệt, làm trơn khoang sinh sản bên trong.Cũng vì mấy ngày nay Bồi Niệm bị Phó Thời Vân làm tới nỗi mất năng lực suy nghĩ, nếu không thì làm sao còn cần gel trơn khi hậu huyệt liên tục chảy ra dịch da^m chứ?

Hơn nữa, Bồi Niệm càng không ngờ được Phó Thời Vân đã lắp camera theo dõi vì có thể nhìn thấy Bồi Niệm mọi lúc.Cho nên tất cả những gì cậu làm đều bị hắn thấy hết cả rồi.Beta còn đang giằng co hăng say với nút cắm vòng, vì không cẩn thận bôi trơn quá nhiều nên gel trơn gần như dính đầy mông cậu, nhưng vì Beta làm không thỏa đáng nên không có bao nhiêu gel vào được hậu huyệt.Nhưng Beta ngốc nghếch còn tưởng là đã bôi trơn xong rồi, cậu kéo dây xích, lại không ngờ dây xích bị gel trơn dính lên nên rất trơn trượt, cậu không tài nào kéo ra được.

Lúc này, cậu cho rằng Phó Thời Vân sắp họp video xong rồi nhưng cậu còn chưa làm được gì, cậu sốt ruột đỏ mắt, chỉ là càng sốt ruột thì lại càng không túm được.Người cảm thấy sợ hãi, nghĩ tới chuyện khi Phó Thời Vân phát hiện ra cậu rút nút cắm vòng, có thể hắn sẽ trừng phạt mình.

Khi Beta bỗng run lên, muốn dừng lại, ra vẻ không có chuyện gì xảy ra, Alpha đã mở cửa phòng, đứng ở đó nhướng mày nhìn cậu.Tất cả diễn ra trong giây phút chớp nhoáng, khi Bồi Niệm thấy được Phó Thời Vân, lòng cậu chỉ kịp kêu than, "Tiêu đời!"

Lúc này Bồi Niệm đang quỳ úp sấp, một tay ra sau trông như , tự sướng, còn tự sướng bằng hậu huyệt.

Bàn tay cậu rụt ra khỏi mông thật nhanh như bị điện giật, xấu hổ đến mức như có khí nóng bốc lên, thân thể đang quỳ úp sấp cũng từ từ nằm thẳng, muốn trốn vào chăn.Nhưng một bàn tay đã giữ chặt eo Beta lại, eo là nơi nhạy cảm nhất cơ thể Bồi Niệm, vừa chạm vào là mềm nhũn ngay."

Niệm Niệm, em đang làm gì đó?"

Bây giờ Bồi Niệm không khác gì đứa bé làm sai chuyện bị cha mẹ phát hiện, cậu sợ tới nỗi nói không nên lời, chỉ biết ngơ ngác nhìn hắn."

Sao ẩm ướt như thế?

Ồ?"

Hai ngón tay Phó Thời Vân cọ xát vào nhau, cảm giác trơn trượt dính nhớp dễ khiến người khác tưởng đây là dịch da^m do Beta rỉ ra.

Nhưng Alpha biết rõ chuyện gì đang xảy ra, lại giả vờ chẳng biết gì.

Beta không biết có camera gắn trong phòng còn đang lo lắng, sợ Phó Thời Vân phát hiện ra chuyện gì đó.Tất nhiên là Bồi Niệm sẽ không nói rằng mình muốn rút nút cắm vòng ra lừa hắn, nên Beta thật thà bịa ra một cái cớ vụng về."

À..... do anh cả đấy, sau khi thứ kia bị nhét vào, em khó chịu lắm, ngứa lắm, hậu huyệt cứ chảy nước..."

Bồi Niệm nói năng ấm ức tủi thân, nhìn Phó Thời Vân với ánh mắt nai con, muốn qua loa chuyện này."

Thế nên là?"

Phó Thời Vân nghiêng đầu khẽ nhếch môi, mỉm cười nhìn Beta năm trên giường.Bồi Niệm đang chờ câu này đây, cậu vội nói: "Thế nên là...

ừm, anh có thể lấy thứ phía sau em ra không?"

Bồi Niệm nâng mông lên để Alpha thấy dây xích nhỏ giữa khe mông cậu, dây xích lắc lư đong đưa từ miệng huyệt đỏ sẫm khiến trái tim Alpha cũng rung rinh theo."

Không đúng, Niệm Niệm à, nếu em ngứa thì em nên nói là... nhờ tôi gãi ngứa cho em mới đúng chứ?"

Trong lời nói của Phó Thời Vân chứa dục vọng dày đặc, hắn giơ tay vuốt ve đầu vú non mềm của Beta, khiến lòng Bồi Niệm kinh hoảng.

Nhưng cậu suy nghĩ cân nhắc giữa ích lợi và thiệt hại, cuối cùng cậu vẫn không nói cho Phó Thời Vân biết mình đã làm sai chuyện gì, chỉ cắn răng mặc hắn ức hiếp.

"A Vân, vậy anh gãi ngứa cho em được không?

Lấy nó xuống giúp em đi..."

"Muốn tôi gãi ngứa cho em sao?

Nhưng không được đâu, hôm nay tôi đã đồng ý là sẽ không chạm vào em."

Phó Thời Vân bật cười, "Vậy nên em vẫn phải đeo nó."

Bồi Niệm sốt ruột, cậu làm nhiều như thế là vì kéo nút cắm vòng ra ngoài, "Đừng...

A Vân, anh có thể chạm vào em được mà, em khó chịu quá... anh lấy nó xuống đi..."
 
Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 41


Phó Thời Vân khẽ cười, "Không phải tôi không thể chạm vào em, nhưng hôm nay phải dùng hai liều thuốc làm mềm."

Liều lượng dùng thuốc phải gia tăng từng chút, trước đó Bồi Niệm chỉ dùng một liều.Hai liều làm mềm có nghĩa là hôm nay phải làm tình hai lần, khiến Bồi Niệm hoảng sợ, nhưng nhớ tới cái nút cắm vòng to gấp ba lần kim tiêm, Beta lập tức cảm thấy kim tiêm vẫn tốt hơn một chút, "Em đồng ý, anh lấy nó ra đi!"

"A ô..."

Bồi Niệm quỳ dựa vào giường, giữ chặt tấm trải giường, cậu dùng đến nỗi xương vai nhô lên đổ về trước, như đôi cánh sắp phá nát xương chui ra.

Phó Thời Vân thì kéo dây xích trong huyệt Beta một cách thong thả.

Muốn lấy thứ này xuống thì phải có kỹ thuật, không phải cứ làm bừa bãi là có thể lấy xuống được.

Phó Thời Vân kéo căng dây xích, từ từ xoay tròn, đong đưa theo các hướng, cho tới khi bộ phận thô nhất của nút cắm vòng từ từ lộ ra."

A!

Anh chậm chút, căng quá!

Đau quá!"

Khi bộ phận này đi qua miệng thịt vòng, Bồi Niệm đau đến nỗi kêu ra thành tiếng, nhưng vì rút quá nhanh sẽ khiến Beta bị thương nên cho dù là nơi thô nhất, Phó Thời Vân cũng phải làm chậm rãi, Bồi Niệm chỉ đành vùi đầu vào chăn, chịu đựng cơn đau nhức ở hậu huyệt, mồ hôi và nước mắt thấm ướt tấm trải giường.Nghe thấy tiếng "phốc" thật nhỏ vang lên trong người Bồi Niệm, Phó Thời Văn biết là đã rút ra được rồi.

Vì cơn đau bất ngờ nên cả người Bồi Niệm run rẩy kịch liệt, mông vô thức huých về phía sau.Lúc này, Phó Thời Vân cũng nhanh nhẹn kéo hết phần còn lại của nút cắm vòng ra, khi lôi được ra ngoài, trên nút còn có dịch da^m trong suốt của Beta.

Phó Thời Vân nuốt nước bọt, hắn không chờ Beta hoàn hồn là đã cắm vào miệng huyệt của cậu."

Ô a a a!"

Thậm chí Bồi Niệm còn đang đau vì nút cắm vòng được rút ra thì Phó Thời Vân đã cắm vào, động tác của hắn khiến Bồi Niệm run bần bật, vô thức siết chặt lấy Alpha.

Bấy giờ, Bồi Niệm mới phát hiện chẳng biết từ khi nào Alpha đã đeo thuốc làm mềm khoang sinh sản, lần này hắn tiêm thẳng vào khoang sinh sản còn chưa đóng lại của Beta, đâm nát túi hình cầu.

Hắn đỡ nửa người dưới của cậu lên khiến thuốc chảy vào dễ hơn, thấm vào từng nơi trong khoang sinh sản.Phó Thời Vân hôn Bồi Niệm, trao đổi nước bọt với cậu, trấn an cậu, sau đó hắn bắt đầu đẩy đưa."

A a..."

Bồi Niệm rên rỉ, trên gương mặt trắng nõn trơn bóng óng ánh như ngọc, hệt như một người phàm vô tội bị xâm phạm, chịu đựng dục vọng từ kẻ trên cao.Đầu vú của Beta đã bị Alpha mút sưng to lên, núm vú tròn trĩnh đỏ bừng dựng thẳng giữa không khí, thu hút ánh mắt của Alpha.

Hắn cúi đầu ngậm đầu vú vào, liếm lên lỗ nhỏ trên đầu vú, khẽ day cắn nhẹ nhàng.

Đồng thời, gậy thịt thô to cắm ở hậu huyệt Beta cũng bắt đầu nhấp nhô dạy bảo huyệt nhỏ hư hỏng của Bồi Niệm, cắm rút thịt huyệt chặt khít này từng chút một khiến nó phải mở ra, thô bạo đến mức muốn nhét cả túi tinh vào."

A a ư!

Anh đừng cắn, sâu quá...

A Vân, phía sau của em hỏng mất!"

Dương vật đeo thuốc làm mềm của Phó Thời Vân thể hiện uy lực, nó cắm rất sâu, lần nào cũng có thể cắm kim tiêm vào miệng thịt vòng, chinh phạt hùng dũng, liên tục cắm vào đóa cúc mềm của Beta hết lần này tới lần khác.Đóa hoa ướt sũng kiều diễm kia liên tục khép mở, vì bị cắm rút nên dịch da^m liên tục tràn ra từ mông Bồi Niệm, tiếng xì xì vang lên không ngừng, cộng thêm âm thanh khi Alpha va chạm vào mông Beta quá nhanh."

Không được, ư a... em không chịu được, phía sau của em sắp bị làm hỏng mất a a a!"

Bối Niệm bị dương vật Alpha làm vào chỗ thịt nhỏ nhạy cảm nhất kia, dương vật nhỏ của cậu đã bị làm bắn từ lâu, bây giờ hậu huyệt đang co rút rất nhanh, sắp cao trào tới nơi.Phó Thời Vân thở hồng hộc, nằm lên người Beta, "Không làm hỏng đâu Niệm Niệm."

Cuối cùng, hắn đâm mạnh vài cái, khiến nước trong khoang sinh của Beta phải chảy ra ngoài.

Khoang sinh sản của Beta co rút cao trào, từng luồng chất lỏng trong suốt tuôn ra ngoài, giội lên quy đầu của Alpha, khiến hắn sướng đến mức suýt thì cắm bất chấp vào khoang sinh sản của cậu.

May mà hắn vẫn còn lý trí, nếu không thì khoang sinh sản của Bồi Niệm sẽ rách mất.Phó Thời Vân nhẫn nhịn cảm giác muốn bắn tinh, lại thúc cả trăm cú trong lúc Beta còn chưa thích ứng kịp rồi mới đâm mạnh vào khoang sinh sản của cậu, bắt đầu rót tinh dịch thắt nút.

Khi Phó Thời Vân thắt nút, gốc dương vật phình lên làm cho miệng huyệt Beta bị căng tới nỗi trắng bệch, nhưng cậu đã quen rồi, chỉ rên rỉ trong lồng ngực hắn.Cho tới khi dùng hết hai liều thuốc làm mềm, Bồi Niệm chỉ cảm thấy bụng mình vô cùng căng, tất cả đều là tinh dịch của Alpha.

Beta nằm trên giường ôm bụng nghỉ ngơi, Alpha nằm bên cạnh ôm cậu, bỗng lên tiếng: "Niệm Niệm, bây giờ em có thể nói cho tôi biết tại sao em lại dùng nhiều gel trơn như vậy chưa?"

Bàn tay Beta đang xoa bụng bỗng cứng đờ, chai gel trơn bị dùng hết một nửa kia..Cuối cùng Bồi Niệm vẫn nói thật cho hắn nghe, tất nhiên là cậu cũng không thoát khỏi hình phạt.

Phó Thời Vân nhét nút cắm vòng vào, làm lơ sự phản kháng, khóc lóc của Beta, hắn rất ngang ngược.

Thế là Bồi Niệm mất nhiều hơn được, không chỉ bị nhét nút cắm vòng mà bây giờ còn bị rót đầy tinh dịch vào bụng, cậu trốn trong chăn khóc nức nở.
 
Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 42


Đã đến mùa rét đậm, tuy mùa đông ở phương đi nam không buốt giá như phương bắc nhưng ở phương nam ẩm ướt hơn, mùa đông vừa đến là lạnh thấu tận xương.

Chỉ cần gió thổi qua là có thể lạnh vào tủy.Vì kỳ mẫn cảm của Phó Thời Vân nên đã mấy ngày rồi, Bồi Niệm không được mặc quần áo, nhưng Phó Thời Vân sợ Bồi Niệm bị bệnh nên hắn vẫn mở lò sưởi dưới đất.

Chỉ là Bồi Niệm bị nhốt trong phòng vài ngày, không được hít thở khí trời mát lành nên cậu luôn ủ rũ ỉu xìu.Thật ra Phó Thời Vân đã mở xích chân cho Bồi Niệm, chỉ là hắn vận cậu ra ngoài thôi.

Vì nút cắm vòng vẫn còn ở trong người Bồi Niệm nên hắn cũng không dám đụng vào cậu, hắn để cậu ở lại một mình trong phòng.

Vừa đúng lúc đây là cơ hội cho Bồi Niệm lén đi, thế là khi Bồi Niệm lén bước ra ngoài, đã biết được lý do Phó Thời Vân lại tháo xích ra cho cậu.Đây là một căn biệt thự riêng được xây ở lưng chừng núi, ba phía là núi, Bồi Niệm không biết đây là nơi nào, đừng nói là chạy, cho dù ra ngoài được cũng khó.

Bên ngoài biệt thự có một hồ bơi lộ thiên, ở chỗ cánh cổng xa xa còn có vài người bảo vệ canh cửa, đủ biết là bọn họ sẽ thay ca trong suốt 24 giờ.Beta lén đi ra ngoài trốn được tầm nhìn của bảo vệ cổng, cậu muốn ra đi dạo giải sầu, nhưng cậu đeo nút cắm vòng nên không đi xa được, bèn tới vườn hoa nhỏ gần đó.

Trong vườn hoa này có trồng loài hoa hợp mùa, còn có một phòng kính, trong đó có vài loại thực vật trái mùa, khá là giống nhà kính giữ ấm.Bồi Niệm bước vào, cậu phát hiện trong này còn có chỗ cho người nghỉ ngơi, là một cái ghế đan bằng mây treo lên.Bồi Niệm ngồi xuống ghế mây, dây xích bên dưới khiến Beta không thoải mái cho lắm, cậu nhúc nhích một lát mới tìm được tư thế nửa ngồi nửa nằm, vùi mình trong cái ghế.

Ghế này rất rộng, đủ cho cậu nằm co chân vào, bây giờ cậu không khác gì một đứa bé, nằm trong nôi của mình, trông cực kỳ đáng yêu.Rõ ràng là trời đông giá rét nhưng trong khu vườn nhỏ này rất xanh mát tươi tốt, như là còn đang ở mùa xuân mùa hè.

Beta hít sâu một hơi, mùi vị lạnh lẽo chỉ có vào mùa đông thoang thoảng khắp chóp mũi, còn có mùi thơm nhạt từ cây cỏ xung quanh."

Ưm... thơm quá!"

Mùi hương cây cổ khiến cái mũi đã không ngửi được mùi gì nhiều trong mấy ngày nay lại phát huy tác dụng, chẳng biết tại sao, nó giúp cậu cảm thấy thoải mái.Khi Bồi Niệm ra ngoài, cậu chỉ mặc một cái áo lông cổ tròn, gió lạnh thổi qua, cậu cũng thấy lạnh lẽo.

Nhưng khó khăn lắm cậu mới lén ra ngoài được, cậu không muốn về nhanh như thế.

Beta siết lấy cổ áo, chắc chắn là gió sẽ không thổi lọt được vào trong tay áo, kéo thảm lông ngắn trên ghế mây quấn chặt cả người, chầm chậm nhắm mắt giữa hương cỏ nhàn nhạt và cái lắc lư nhè nhẹ ngẫu nhiên của ghế mây..."

Ưm...

đừng đụng, a..."

Bồi Niệm chỉ cảm giác có thứ gì đó đang cắm rút trong huyệt, cảm giác ngưa ngứa khiến cậu khó chịu, uốn éo thân mình.Khoan đã, chẳng phải cậu đang ở ngoài sao?

Ai chạm vào cậu?

Tim Beta nhảy dựng lên, đập thình thịch hệt như con thỏ nhỏ giật mình cuộn lại.

Bối Niệm phản ứng cũng khá nhanh, cậu quay phắt lại túm lấy cái tay phía sau, trên đầu ngón tay còn có chất nhầy do hậu huyệt Beta rỉ ra, lóng lánh dưới ánh nắng.

Chủ nhân ngón tay kia cũng chẳng vùng vẫy, để yên cho cậu túm lấy."

Anh..."

Bồi Niệm nhìn từ đầu ngón tay người này tới phía trước, cậu cứng đờ thấy được Phó Thời Vân đang nheo mắt nhìn cậu.

Khóe môi khẽ cong của Alpha khiến cậu cảm giác có chuyện không lành.

Vừa hay trong nhà kính này có đồng hồ, Bồi Niệm nhìn kỹ lại, đúng là đã qua hai tiếng.

Tiêu đời, cậu vốn nghĩ rằng mình chỉ lén chạy ra nửa tiếng thôi!Bồi Niệm bối rối vội buông tay Phó Thời Vân ra, "Xin lỗi anh, em..."

Beta lùi về sau, tiếc là tạo hình nửa kín nửa hở của ghế mây khiến cậu không thành công, không còn lối thoát.

Ghế mây treo lên lắc lư qua lại, tim Bồi Niệm cũng lắc lư theo, leo xuống không được mà ngồi lại cũng chẳng yên, cậu căng thẳng đến nỗi mũi chân cậu run rẩy."

Bồi Niệm, em cảm thấy tôi không nên tháo xích cho em đúng không?"

Trong mắt Phó Thời Vân đầy vẻ sắc bén, lạnh lùng, đâm vào người Beta, khiến cậu run rẩy, "Đáng lẽ tôi không nên thả em ra, nên cho em mãi mãi nằm trên giường, giạng chân để tôi làm suốt đời!"

Câu nói cay nghiệt của Phó Thời Vân còn chứa chút tiếng rít khiến Bồi Niệm biết là hắn tức giận thật rồi, cậu càng hoảng sợ, run rẩy túm lấy tay áo khoác màu xám của Alpha, như muốn hắn ôm mình, dẹp yên lửa giận của hắn."

Không phải đâu A Quân!

Em... em chỉ muốn ra ngoài đi dạo một chút, không muốn ở trong nhà ngột ngạt, em không bỏ anh đâu!"

Bồi Niệm hoảng hốt sợ hãi, còn muốn giải thích thêm vài câu, lại chợt nghe tiếng vang phát ra ở ngoài cửa, "Ngài Phó, bọn tôi..."

Ngoài cửa còn có bảo vệ canh gác!Thấy Bồi Niệm nhìn ra cửa, Phó Thời Vân lại cười khẽ vài tiếng, "Các người canh chừng ngoài cửa, đừng cho bất kỳ ai bước vào."

Alpha cúi đầu, thấy Bồi Niệm kinh ngạc quay đầu nhìn hắn mà không tin nổi.
 
Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 43 (H)


Phó Thời Vân bình tĩnh túm chặt lấy tay Beta, xoay người Bồi Niệm quỳ trên ghế mây, mông và hai chân mở rộng lộ ra khỏi cái ghế: "A Vân, anh định làm gì thế?

Bên ngoài còn có người..."

Bồi Niệm còn chưa nói xong là Alpha đã cởi quần cậu ra."

A!"

Miệng huyệt đỏ hồng chầm chậm nuốt dương vật thô to vào được một nửa, Phó Thời Vân chưa chờ Beta thích ứng đã ưỡn eo, dồn sức đâm hết vào trong, khiến dây xích đang treo bên ngoài huyệt nhỏ cũng bị đẩy vào theo."

A!

Đau quá!"

Bồi Niệm khẽ kêu lên đau đớn, nước mắt ngay ầng ậng khắp hốc mắt ngay tức thì.Phó Thời Vân cắm vào mông Beta ở trước người mình, thân thể Bồi Niệm cũng lắc lư theo ghế mây cậu đang ngồi, còn Alpha đứng ở phía sau lại túm lấy eo cậu, kéo ra sau, rồi hắn lại cắm mạnh vào mông.

Vì có quán tính và cả sức đâm thô bạo của Alpha, hậu huyệt bị làm tới nỗi sắp bốc cháy đến nơi.

Vốn là Beta đang kìm nén tiếng rên, bây giờ cậu cũng không chịu nổi."

A a ư a...

ưm a!

Đừng mà, em xin anh a a a!"

Bồi Niệm bị làm đến mức cả người co quắp, khoái cảm ào ào ập tới khiến Bồi Niệm khó chịu đựng được, nhớ lại còn có người lạ ở bên ngoài đang nghe, Beta xấu hổ tới nỗi sắp khóc.Phó Thời Vân không màng tới lời cầu xin của Bồi Niệm, nửa người dưới va chạm mãnh liệt vào thịt đùi Beta, đâm rút kịch liệt khiến mông thịt của Beta rung lên, sóng thịt dập dìu, thịt huyệt đỏ tươi cũng bị chọc nhô ra ngoài."

Ư a!"

Bồi Niệm ngẩng đầu, sự yếu ớt hiện rõ trên chiếc cổ nhỏ nhắn trăng nõn, Alpha cắn vào phía sau gáy Beta, cắm sâu vào máu thịt, rót pheromone vào máu cậu.

Mùi hương của hắn chạy dọc theo tuần hoàn máu, lan ra khắp người cậu, khiến thân thể cậu nhuộm đầy hương vị của hắn, thể hiện chủ quyền của hắn với người ngoài.Bồi Niệm ngửi được mùi gỗ khô nồng nàn kia, bây giờ cậu đã biết tại sao cậu lại thích hương vị trong nhà kính này, vì hoa cỏ giàu sức sống kia luôn khiến cậu nhớ tới mùi pheromone của Phó Thời Vân.

Nếu cậu giống như những loài hoa cỏ sống động rực rỡ này, có thể đem tới cuộc sống mới cho Alpha."

Ha a...

đừng mà...

đừng chạm vào nơi đó!"

Gần như là Bồi Niệm thét lên, dương vật của Phó Thời Vân chạm vào nút cắm vòng trong người Bồi Niệm, va chạm vào chỗ thịt mềm hình lọ của Beta, khiến Bồi Niệm nghĩ rằng hắn sắp cắm vào khoang sinh sản.

Cảm giác vừa sướng vừa căng đầy khiến tay chân Beta run rẩy, gần như là không nắm được chiếc ghế, chỉ có thể nằm sấp xuống siết chặt cái đệm, giảm bớt khoái Cảm dữ dội làm cậu không thở nổi."

A a a!"

Đột nhiên, Bồi Niệm bị Alpha thúc mạnh đến mức hồn phách sắp bay ra ngoài, thịt huyệt co rút điên cuồng, sung sướng quá độ khiến nước da^m bắn ra từ khoang sinh sản, nhưng vì bị nút cắm chặn lại nên chỉ có thể rỉ ra từ bên rìa.

Dương vật phía trước cũng bắn ra cùng một lúc.Phó Thời Vân chỉ cảm thấy trong huyệt của Beta như chảy lũ, ướt dầm dề.

Chất lỏng dính nhớp chảy đầy khắp nơi giữa hai chân Bối Niệm."

A Vân, hu hu em không dám nữa... a a xin anh, thả em ra đi.."

Khi Bồi Niệm khóc tới nỗi không thở được, hậu huyệt co rút kịch liệt vì khoái cảm, Phó Thời Vân bỗng dừng lại.

Bồi Niệm ngơ ngác quay đầu, ngước nhìn hắn bằng đôi mắt ngấn lệ.Alpha bất ngờ rút ra ngoài, cắm ngón tay vào thịt huyệt mềm mại ướt sũng một cách thô bạo, sau đó hắn như tìm được thứ gì đó, từ từ kéo ra ngoài.

Lần này hắn kéo ra rất thuận lợi, gần như là Bồi Niệm không có cảm giác gì, chỉ khi nút cắm vòng bị kéo ra ngoài, cậu sướng run người, thịt huyệt Beta cũng tuôn trào chất lỏng rất nhiều, xối lên tay Alpha và nơi giữa hai chân Beta, quần của Bồi Niệm bị ướt sũng một nửa...Phó Thời Vân khẽ thả dây xích ra, ném nút cắm vòng xuống đất, đỡ dương vật lên cắm vào lần nữa.

Lần này gần như là hắn nhét quy đầu vào tận khoang sinh sản của Bồi Niệm.

Tuy Bồi Niệm cảm thấy rất đau đớn, căng đầy nhưng cậu còn chịu được, chỉ rên rỉ khó nhịn.

Phó Thời Vân cắm vào miệng thịt từng chút một, cuối cùng thúc vài cái khiến Bồi Niệm ôm bụng khóc kêu, hắn bắn vào trong miệng thịt vòng.Sau khi bắn xong, Phó Thời Vân cởi áo khoác quấn chặt lấy Bồi Niệm, ôm ngang vào lòng.

Nhìn gương mặt khóc lóc ướt sũng của người nức nở trong lồng ngực mình, cậu ngoan ngoãn cho hắn ôm, hắn mới mở cửa đi ra ngoài.Các bảo vệ ngoài cửa đều là Alpha chuyên nghiệp, lòng bọn họ biết rõ cái nên nhìn và không nên nhìn.

Ông chủ vừa ra là bọn họ lập tức cúi đầu, chỉ có thể ngửi được mùi pheromone nồng nặc trên cơ thể Beta, cùng với mũi chân Beta lộ ra, như phát sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, khiến lòng người ngứa ngáy khó yên.
 
Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 44


Mặc dù Phó Thời Vân đã kịp thời đặt Bồi Niệm vào trong chăn ấm, cũng dặn bảo mẫu làm một bát canh gừng nhưng Beta đã ngủ giữa trời đông rét lạnh trong hai tiếng đồng hồ cũng không tránh khỏi bị ốm, cộng thêm với kinh sợ và khóc lóc.

Đêm đó, Bồi Niệm đã sốt cao, nhiệt độ cao khiến cho gương mặt của Beta đỏ bừng lên nhưng Beta lại cảm thấy cơ thể mình rét lạnh bất thường, tay chân cũng lạnh như băng."

Lạnh quá ưm...

Khó chịu quá.."

Đôi môi tái nhợt, nứt nẻ của Bồi Niệm kiến trong lòng Alpha âm ỉ đau đớn.

Hắn lấy nước để làm ẩm cho đôi môi của Bồi Niệm rồi lại ôm chặt lấy Beta đang không ngừng kêu lạnh.

Đỗ Tự đã chạy cả đêm để kịp tới đây, vừa mới tiêm cho Beta một liều thuốc hạ sốt, còn rút một ít máu để cho người khác gấp rút đưa đi kiểm tra.

Chỉ có điều cơ thể của Bồi Niệm lúc này vẫn còn khó chịu, Phó Thời Vân chỉ đành ôm lấy Beta rồi không ngừng tản ra chất dẫn dụ để vỗ về cho cậu.

Mãi cho đến khi Bồi Niệm hạ sốt, Phó Thời Vân mới buông cậu ra, để cho cậu an tâm chìm vào giấc ngủ.Phó Thời Vân khẽ khàng rời khỏi phòng, trước khi đóng cửa còn nhìn lại Beta đang ngủ sâu ở bên trong, lúc này mới tỏ ý cho Đỗ Tự đã đứng đợi ở ngoài này rất lâu rồi đi theo mình."

Nói đi, như thế nào rồi?"

Phó Thời Vân xuống tầng, Đỗ Tự đi theo phía sau hắn: "Anh Bồi lần này sốt rất nhanh, hạ sốt cũng rất nhanh.

Không có vấn đề gì lớn cả, chỉ là sốt cao sẽ tổn hại đến sức khỏe, vẫn cần phải bồi bổ cơ thể thêm một chút."

Đỗ Tự còn báo lại thêm những việc cần chú ý, Phó Thời Vân cũng đều nhất nhất nghe theo."

Đúng rồi, anh Phó, kết quả xét nghiệm máu đã có rồi."

Đỗ Tự lấy điện thoại ra, cho Alpha xem kết quả điện tử bên trên: "Số liệu ở trên này cho thấy hoóc-môn trong cơ thể anh Bồi đã đạt đến ngưỡng có thể mang thai được rồi."

Phó Thời Vân nhìn chằm chằm vào cái kết quả đó, giống như đã biết trước kết quả này từ sớm rồi, hắn thấp giọng nói một câu: "Cũng không uổng công tôi nỗ lực như thế."

Đỗ Tự không nghe rõ ràng, nghi ngờ nói: "Anh Phó?"

Phó Thời Vân ngẩng đầu lên, trên gương mặt ẩn hiện nụ cười, tản ra sự vui sướng nhàn nhạt nhưng nụ cười rất nhanh đã bị giấu đi: "Không có gì, cần chuẩn bị những gì thì đi làm đi.

Cậu nhớ dặn dò dì Hoắc."

Đỗ Tự tự nhiên khắc biết mình cần chuẩn bị những cái gì.

Vị chủ nhân nhỏ đời kế tiếp của nhà họ Phó này, sắp sửa ra đời rồi.Bồi Niệm tỉnh lại chỉ cảm thấy bụng mình rất đói, đói đến mức tay của cậu cũng mềm cả ra, đầu óc choáng váng.

Có điều, cơ thể từ trên xuống đều rất ấm áp, không có khó chịu như lúc bị sốt cao đó.Cơ thể mềm nhũn của Bồi Niệm động đậy, muốn chống người dậy để tựa lên trên giường nhưng lại phát hiện ra Alpha đang ngồi ở bên cạnh.

Phó Thời Vân đang nhắm mắt nghỉ ngơi, màu xanh đen ở dưới mắt rất đậm, có vẻ như đã không ngủ cả một đêm.

Trên thực tế, Phó Thời Vân đúng là đã không ngủ, tuy rằng chỉ một lúc là Bồi Niệm đã hạ sốt nhưng buổi tối bệnh tình cứ lặp đi lặp lại.

Phó Thời Vân gần như đã thức cả đêm để trông nom cho cậu, chỉ có điều là Beta không hề hay biết gì cả.Bồi Niệm nhìn dáng vẻ rất mệt mỏi của Phó Thời Vân cũng không dám đánh thức hắn, chỉ muốn xuống giường để đi tìm ít đồ ăn.

Cậu rón ra rón rén bước xuống giường, nhưng ngay vào lúc Bồi Niệm chuẩn bị mở cửa để ra ngoài, giọng nói lành lạnh của Phó Thời Vân vang lên từ sau lưng cậu: "Em muốn đi đâu?"

Âm thanh đột nhiên vang lên này đã dọa cho Beta phải run lên một cái rồi mới từ từ vuốt lồng ngực, quay lại đối mặt với Phó Thời Vân.Bồi Niệm ngoan ngoãn nói: "A Vân, em đói rồi, muốn ăn ít đồ ăn."

Phó Thời Vân khẽ nhíu mày, con ngươi màu nâu đậm nhìn vào Bồi Niệm: "Đói rồi thì để dì Hoắc mang đồ lên đây, em về đây nằm đi."

Lời của Phó Thời Vân không cho phép người khác cự tuyệt, Bồi Niệm cũng chỉ đành lại quay về ngồi lại trên giường, để mặc cho Alpha kéo chăn tới rồi quấn kín quanh người mình.Mãi cho đến khi ăn xong cháo, Bồi Niệm có chút sức lực rồi mới dám đối diện với ánh mắt chằm chằm của Phó Thời Vân.Trong lòng Bồi Niệm lúc này giống như đang có một chú thỏ con đang nhảy loạn xạ.

Cậu sợ Phó Thời Vân sẽ nhắc lại chuyện cậu lén lút chạy ra ngoài ngày hôm qua để rồi bị lạnh dẫn tới sốt cao, càng sợ sự trừng phạt mà Phó Thời Vân sẽ dành cho cậu.Nhưng trước sau gì cũng đều là đường cùng cả.

Trầm mặc lan tràn giữa hai người làm cho lòng Beta cực kỳ hỗn loạn.

Bồi Niệm quyết định dứt khoát tự giải thoát cho chính mình: "A Vân...

Xin lỗi, hôm qua em chỉ định ra ngoài đi dạo thôi..."

Bồi Niệm cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt như hồ nước âm u của Alpha."

Em biết sai rồi?"

Lời nói thờ ơ của Phó Thời Vân ngược lại khiến cho Beta thấy sợ hãi hơn.

"Nếu như em đã biết sai rồi thì đã không để cho anh phải tìm em như vậy."

Phó Thời Vân nhớ lại sự điên cuồng của mình khi phát hiện ra Bồi Niệm biến mất ngày hôm qua.

Có điều cũng may là có máy quay nên rất nhanh đã tìm ra được Beta, nếu không thì...Tầm mắt của Phó Thời Vân hạ xuống, nhìn đầu tóc mềm mại của Bồi Niệm, một tâm lý bạo ngược đột nhiên tràn ngập trong tâm trí, nhưng rất nhanh đã bị hắn giấu kín đi.Ngón tay Phó Thời Vân sờ vào cổ của Bồi Niệm, vuốt ve phần sau gáy đang quấn băng gạc trắng xoá của Bồi Niệm, bên trong đó có dấu răng của hắn, có chất dẫn dụ của hắn.

Bàn tay đột ngột dùng sức, Phó Thời Vân tóm lấy gáy của Beta, bắt ép Beta phải ngẩng đầu lên: "Vậy thì, em hãy sinh một đứa con cho anh đi."

Beta vẫn còn chưa kịp hồi tỉnh đã lại bị Alpha lôi vào giữa vòng xoáy của tình dục, chìm nổi giữa lấy của tình ái và biển lớn.

Vào hai ngày cuối cùng trong thời kỳ nhạy cảm của Phó Thời Vân, Bồi Niệm lại không thể xuống giường lấy một lần.
 
Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 45 (H)


Bởi vì Beta bị ốm nên không có bao nhiêu sức nên lần này Bồi Niệm đã được Phó Thời Vân ôm vào lòng để tiến vào.

Beta mềm mại bị người ta ôm trong lòng, giống như là một cục bông.

Beta vừa mới phát sốt xong nên trong huyệt đạo vẫn còn hâm hấp nóng, ủ ấm cả gậy thịt của Alpha, làm cho dục vọng như thuỷ triều của Alpha càng thêm nồng đậm, tưởng như đang muốn nuốt luôn người trong lòng này xuống bụng, vĩnh viễn cũng không thể rời xa."

Ưm a...

Ha."

Bồi Niệm nhẹ nhàng thở dốc.

Phó Thời Vân đã đâm mở huyệt động nhỏ đang đóng chặt của cậu, không ngừng vào sâu bên trong, khiến cho Beta không còn cách nào khác ngoài việc bám chặt vào bả vai của Phó Thời Vân để ngăn lại cảm giác khó chịu khi bị vào quá sâu, cùng với khoái cảm khi dương vật nghiền qua phần thịt mẫn cảm trên tràng huyệt tạo ra."

A Vân...

Đủ rồi, không vào được nữa đâu...ưm a."

Bồi Niệm cảm giác dương vật của Alpha đã chạm tới vòng thịt nhỏ của mình, cảm giác cứ râm ra râm ran.Bồi Niệm đang tính kêu Phó Thời Vân ngừng lại, nhưng không ngờ rằng vòng eo lại đột nhiên bị Alpha giữ chặt rồi ép cơ thể của Bồi Niệm xuống dưới, đồng thời cơ thể của Alpha cũng dùng sức đâm lên trên."

Ức a a a—" Ký ức của Bồi Niệm tưởng như đã bị vỡ đi một mảnh.

Trước mắt trắng xoá một mảng, chỉ có cơn đau nhói từ bụng dưới và sự căng trướng khó chịu xộc thẳng lên bộ não của cậu, khiến cho cậu không tài nào giữ được tỉnh táo nữa.

Khi ý thức lại trở về một lần nữa thì cậu đã đau đến nước mắt đầy mặt, móng tay đã cào tấm lưng của Alpha thành mấy vệt máu.

Trong khi đó, quy đầu của Phó Thời Vân đã hoàn toàn đâm vào miệng vòng thịt, tiến vào trong khoang sinh sản của Beta.Phó Thời Vân đang liên tục vỗ về sau lưng Bồi Niệm, tản ra lượng chất lớn bao trùm lên người Beta, cũng hôn đi những giọt nước mắt đang rơi xuống của Beta.

Nhìn thấy ánh mắt của Bồi Niệm lại lần nữa có tiêu cự, hắn mới hôn lấy đôi môi của Beta, cuốn lấy cái lưỡi nhỏ trong miệng của Beta, liên tục mút mát nước bọt trong miệng Bồi Niệm.Đợi tới khi Bồi Niệm thích ứng được rồi, Phó Thời Vân mới chầm chậm đâm rút.

Trước hết là ra vào với biên độ nhỏ ở miệng vòng thịt.

Sau khi trong miệng Bồi Niệm tràn ra tiếng rên rỉ mới rút ra khỏi miệng vòng, rồi dùng sức đâm vào miệng vòng một lần nữa.Bối Niệm bị động tác mạnh lại đột ngột này của hắn kích thích đến mức nảy cả người lên, suýt chút nữa đã rút ra khỏi dương vật của Alpha.

Phó Thời Vân nhăn mày không vui, hung hăng đánh lên cánh mông hồng hào của Beta một cái, đánh cho Bồi Niệm phải nức nở thành tiếng.

Nhìn thấy nước mắt của Beta rơi xuống càng ác hơn, Phó Thời Vân lại thấy đau lòng.

Hắn xoa nắn cánh mông đang hiện lên vết đỏ ửng: "Niệm Niệm, em ngoan ngoãn một chút thì anh sẽ không đánh em nữa."

Bồi Niệm nghe được một câu như vậy, chút nữa đã vì uỷ khuất mà cao giọng khóc to lên: "Hức hức hức, ức, em, ức...

Em vẫn luôn ngoan mà!"

Bồi Niệm đã khóc tới mức nấc lên thành tiếng một, làm cho huyệt động cũng co rút cả lại, kẹp Alpha tới đầu óc tê rần:"Được, Niệm Niệm là ngoan nhất.

Là do anh sai rồi."

Thế nhưng, trong miệng Alpha nói sai rồi mà hạ thân lại chẳng có chút dáng vẻ làm sai nên muốn hối cải chút nào, càng ngày đâm càng mạnh vào miệng vòng của Beta, đâm cho Bồi Niệm phải kêu lớn không ngừng.

Nước mắt và nước bọt đều không thể kiềm chế được mà chảy đầy trên người Phó Thời Vân, cả cơ thể đều đang tê liệt trên người của Alpha."

A ha, A Vân, trong bụng trướng quá.

Ức a a...

Ưm, khó chịu, hức."

Beta vươn cánh tay mềm mại ra, bắt lấy một ngón tay của Alpha, kéo Phó Thời Vân đi sờ thử lên bụng mình: "Toàn là anh cả đấy...

Ha a, chỗ này phồng lên cả rồi...

Hức a."

Bàn tay của Phó Thời Vân cách bụng của Beta cảm nhận được dương cụ to của chính mình.

Quy đầu to lớn đã xuyên qua miệng vòng của Beta, cách một tầng khoang sinh sản đỉnh thành một khối nhỏ trên cái bụng trắng mềm của Beta.

Đáng tiếc, lời cầu xin của Beta không hề làm cho Alpha phải mềm lòng mà chỉ khiến cho thú tính của Phó Thời Vân càng bùng phát, tốc độ của thân dưới ngày càng nhanh hơn, đâm cho Bối Niệm lắc lư lên xuống.Mồ hôi thuận theo mái tóc của Beta rơi xuống dưới, trượt qua khuôn mặt của Bồi Niệm, quai hàm, xuôi theo đầu vú hồng sẫm của Bồi Niệm xuống cái bụng trắng mềm, cuối cùng ẩn vào vùng đất thần bí được che lấp bởi lớp lông đen nhánh.

Cũng có thể đã chảy tới nơi giao kết của hai người, nếu không thì sao lại có thể nhiều nước tới như vậy?Phó Thời Vân đẩy ngã Bồi Niệm, ép hai chân của Bồi Niệm sang hai bên.

Chân của Bồi Niệm bị ép cong trên khuỷu tay của Alpha.

Tư thế này tiến vào cũng rất sâu.

Bồi Niệm đang khóc lóc vì không có vật gì để bám vào thì Phó Thời Vân liền đưa tay của mình cho cậu.

Ngón tay hai người đan vào nhau, giống như đang cho Beta một điểm tựa."

Ha a...

Ưm chậm lại chút, A Vân, trong bụng nóng quá...

Sắp vỡ ra mất hức a a."

Phó Thời Vân dùng tốc độ nhanh chóng đâm rút đến cả trăm cái, vừa mạnh vừa sâu, lần nào cũng đâm vào tận trong khoang sinh sản của Beta, làm Bồi Niệm tưởng như khoang sinh sản của mình đã bị chọc tới nát rồi.

Khoang sinh sản của Bồi Niệm bị đâm tới mức không ngừng lên cao trào, da^m thuỷ cứ chảy ra thành từng vũng, ga trải giường của hai người cũng đã ướt đẫm hết từ lâu.Trong tiếng kêu la của Bồi Niệm, Phó Thời Vân cứ đâm vừa ác vừa mạnh vào trong khoang sinh sản của Bồi Niệm.

Hắn đè chặt lấy eo của Bồi Niệm, không để cho Beta chạy thoát.

Phần gốc căng trướng đã bịt kín miệng huyệt của Bối Niệm.

Vài dòng tinh dịch mạnh mẽ bắn vào trong khoang sinh sản của Beta, lấp đầy động thịt nhỏ cho tới khi nó phồng lên.Mãi cho đến hai mươi phút sau, Phó Thời Vân mới kéo hạ thể của mình ra.

Miệng vòng của Bồi Niệm đã lại lần nữa đóng chặt, khoá lấy tinh dịch mà Alpha đã bắn vào.

Vẫn còn vài vệt trắng vì quá nhiều nên đã tràn ra theo hậu huyệt đang không thể đóng lại được của Beta ra ngoài.

Phó Thời Vân hôn lên khuôn mặt diễm lệ sau khi làm tình của Bồi Niệm, vuốt ve cái bụng bị gồ lên của cậu.

Nơi này, rất nhanh thôi sẽ có một đứa trẻ, đó là con của hắn và Bồi Niệm.
 
Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 46


Hai mươi lăm tháng Chạp, vừa qua lễ ông Công ông Táo.Qua mấy ngày nữa là ba mươi Tết âm rồi.

Tầm này năm ngoái, Bồi Niệm sẽ về nhà để ăn Tết, cho dù người nhà họ Bồi cũng không hề hoan nghênh cậu nhưng Beta vẫn muốn được gặp lại người thân.

Có lẽ là càng thiếu thốn cái gì thì lại càng khát vọng thứ đó, cũng giống như con thiêu thân lao mình vào ngọn lửa vậy.Từ sau khi thời kỳ nhạy cảm của Phó Thời Vân kết thúc, Bồi Niệm đã được đưa về một căn nhà ở trung tâm thành phố tại Liên Thành của Alpha.

Có điều, mặc dù đã gần cuối năm nhưng trong căn nhà lại rất quạnh quẽ, không có chút hương vị vui mừng năm mới nào cả.

Bồi Niệm từng hỏi dì Hoắc.

Dì Hoắc vô cùng ôn hòa giải đáp nghi vấn cho Beta: "Tiểu thiếu gia đến lúc đó sẽ quay về nhà cũ để ăn Tết, cho nên chỗ này không trang hoàng thì cũng không thành vấn đề gì."

Vậy sau khi ăn Tết xong thì sao?

Có phải là vẫn lạnh lẽo như thế này không?

Bồi Niệm luôn có cảm giác Alpha rất cô tịch.

Hai người bọn họ ở bên nhau, cũng chẳng qua chỉ là ôm nhau để sưởi ấm mà thôi.Cơ mà, nói đến cũng phải, còn chưa tới năm mới mà ông cụ Phó đã cử gọi cho Phó Thời Vân bao nhiêu cuộc điện thoại, kêu hắn về sớm hơn.

Còn ba mẹ của Phó Thời Vân cũng vừa quay về từ chuyến du lịch của mình, muốn về nhìn thằng con lâu ngày chưa gặp.Nhân khẩu nhà họ Phó ít ỏi, mấy năm trước lúc sức khoẻ anh chị em ruột của ông cụ Phó còn tốt cũng hay tới tìm ông để ôn chuyện xưa.

Chỉ có điều, con người khi về già thì càng ngày lại càng ngại vận động nên cũng ít tới lui hơn, chỉ có thể bảo con cháu chịu khó đi lại để giữ gìn tình cảm của các trưởng bối.Mấy người anh em họ này của Phó Thời Vân cũng đều nhận chức trong Phó thị.

Bình thường mặc dù cũng có gặp gỡ nhưng mọi người đều bận rộn chuyện công tác nên phần lớn toàn gặp trong các cuộc họp về chuyện công.

Mà ngày năm mới này, cũng chính là thời điểm duy nhất để bọn họ có thể gác lại công việc rồi cùng gặp gỡ, chuyện trò.Bồi Niệm thực ra rất hâm mộ loại không khí gia đình này.

Có điều, cậu cũng chỉ nghe được chuyện nhà của Alpha từ chỗ của dì Hoắc, còn bản thân cậu lại không dám đi hỏi.Sau khi quay về Liên Thành, Bồi Niệm lấy lại điện thoại của mình, hơn nữa, Phó Thời Vân còn giúp cậu lấy lại cái sim trước đây.

Thật ra, chiếc sim này đã bầu bạn với Bồi Niệm bao nhiêu năm rồi, bên trong có phương thức liên lạc của rất nhiều người.

Ngày đó, khi Bồi Niệm bắt buộc phải cắt bỏ rồi vứt nó đi, cậu cũng đã luyến tiếc mất một khoảng thời gian, không ngờ nó lại có thể quay về lần nữa.Phó Thời Vân thực ra đã lấy lại sim từ rất lâu, vẫn luôn cắm nó trong điện thoại của Bồi Niệm, vậy nên khi Bồi Niệm bật điện thoại lên mới có thể nhìn thấy mấy cuộc điện thoại bị nhỡ từ mấy tháng trước.

Đó là Lâm Sơ Nhiên gọi tới, ngoại trừ cái này ra thì cũng không còn ai gọi tới nữa.Vậy nên, kể cả Bồi Niệm có bặt âm vô tín hơn cả tháng trời thì người nhà họ Bồi cũng không hề cảm thấy lo lắng gì, thậm chí chưa từng gọi một cuộc điện thoại hỏi thăm nào cả.

Có điều, Bồi Niệm cũng đã quen, cậu đã không còn nhà từ lâu rồi.

Ở đây, cái lúc mà ai ai cũng háo hức được về nhà để ăn Tết thì chỉ có mình cậu là chẳng có nơi nào để về.Bồi Niệm không nghĩ rằng Phó Thời Vân sẽ đưa mình về nhà họ Phó ăn Tết.

Với thân phận Beta tầm thường của mình, làm sao có thể xứng đáng với một Alpha được người người ngưỡng mộ cơ chứ?

Thậm chí, có lẽ là do cảm giác mới mẻ của Phó Thời Vân vẫn còn chưa qua đi mà thôi.

Nếu như về sau này, Phó Thời Vân gặp được Omega thiên mệnh của mình, cậu cũng chỉ có thể mờ nhạt mà lui ra rồi nhìn Alpha xứng đôi vừa lứa bên người ta.

Trong tình yêu, người cuối cùng sẽ trở thành vợ chồng.

Bồi Niệm cảm thấy nếu như để mình nhìn được cảnh tượng như vậy, cậu có lẽ sẽ thật sự đau lòng tới chết mất.

Đến lúc đó, cậu cũng chính thức cô độc một mình, đến một người duy nhất yêu mình mà cậu cũng đã mất đi.Cậu ham muốn tình yêu mà Phó Thời Vân dành cho mình, ham muốn cái ôm của Phó Thời Vân nhưng bản thân lại không dám hoàn toàn giao ra chân tâm, không dám giao phó bản thân vào trong tay Alpha.

Bồi Niệm cảm thấy bản thân đúng thật là một thẳng bỉ ổi nhưng đây cũng là biện pháp cuối cùng cậu có thể làm để bảo vệ bản thân khỏi tổn thương.

Tất cả những gì cậu có thể làm đó là nhân lúc Alpha vẫn còn đang yêu thích mình, cần tới mình, cậu sẽ phải ở bên cạnh hăn.Beta nhớ lại hai tuần trước đây đã bị nhốt lại, thật ra thì khi biết được sự thật, cậu cũng đã cam tâm tình nguyện làm một con chim bị khoá trong lồng.
 
Beta Chân Chất Bị Cưỡng Chế Mang Thai
Chương 47


Gần tới cuối năm, công ty của Phó Thời Vân cũng sắp sửa bước vào kỳ nghỉ.

Công ty tổ chức một cuộc họp thường niên, khen thưởng cho nhân viên đã nỗ lực công tác vì công ty trong một năm này, số tiền thưởng cao tới hai chục triệu, Phó Thời Vân cũng đã được mời đến tham gia từ trước.Tuy nhiên, Phó Thời Vân chỉ một lòng nghĩ về Beta đang đợi hắn ở nhà, đọc qua lời diễn văn một chút liền rời đi.

Mấy cấp dưới thân cận với hắn còn trêu chọc: "Sẽ không phải là tổng giám đốc Phó đang có người đợi ở nhà đó chứ.

Sao lại vội về nhà thế..."

Phó Thời Vân đích thực là đang vội về nhà.

Từ sau khi hắn kết thúc thời kỳ nhạy cảm, vẫn luôn cực kỳ săn sóc cho cơ thể của Beta, cũng dặn dò dì Hoắc chăm sóc cẩn thận cho Bồi Niệm.

Chỉ cần Bồi Niệm có hơi không khỏe thôi là sẽ lập tức gọi Đỗ Tự tới.

Có điều, mới qua được có mấy ngày, có thể nhìn ra được cái gì cơ chứ?

Đỗ Tự có mấy lần đến là dở khóc dở cười, không ngờ tổng giám đốc Phó khôn ngoan tài cán cũng có ngày bị mang ra làm trò cười.Trên đường Phó Thời Vân quay về, ông nội lại gọi cho hắn một cuộc điện thoại, lần này còn là do chính ông cụ tự mình gọi tới.

Âm thanh hơi khàn khàn của ông nội truyền tới từ đầu bên kia điện thoại: "Thời Vân, chuyện kia, quả thực là do ông nội đã sai rồi.

Giờ cũng sắp đến Tết rồi, con nên về đây rồi đấy."

Đến cả Bồi Niệm cũng không biết rằng Phó Thời Vân vẫn chưa hề quay về nhà.

Nguyên nhân khiến cho trưởng bối không ngừng thúc giục hóa ra lại là vì cậu - Cho dù có là người nhà, cũng không thể cướp Beta bên cạnh hắn đi."

Ông nội, Bồi Niệm sẽ là bạn đời hợp pháp của cháu.

Em ấy là vợ của cháu.

Vậy nên ông nội, đừng để cho em ấy rời khỏi cháu thêm lần nữa."

Ánh mắt Phó Thời Vân chuyển ra bên ngoài cửa xe.

Dòng xe cộ kéo dài không thấy điểm dừng đang dần trở nên mơ hồ trong ánh đèn nê ông rực rỡ, chói mắt.

Trong ánh mắt của Alpha cũng lóe lên vệt sáng, giống như một ngôi sao vừa rơi xuống mặt hồ âm u làm gợi lên gợn sóng lăn tăn."

Chung quy là cháu vẫn muốn đi lên con đường cũ mà ba con đã từng đi phải không?"

Âm thanh già nua ở bên kia điện thoại phát ra một tiếng cảm thán."

Ông nội, không giống nhau.

Cháu sẽ không làm ra chuyện sai lầm giống như ba cháu đã từng làm.

Cháu sẽ bảo vệ em ấy cẩn thận."

Giọng nói của Phó Thời Vân có một sự kiên định không tầm thường."

Không nói nữa, ông nội.

Cháu sẽ quay về."

Phó Thời Vân cất ipad đang xem trước mặt đi, bên trong có hình bóng của Beta đang chuẩn bị bữa tối: "Bây giờ, trong nhà còn có người đang đợi cháu."

"Ông nội, năm mới an lành."

Phó Thời Vân cong khóe môi, kết thúc cuộc nói chuyện.Bồi Niệm nhớ rằng Phó Thời Vân có nói hôm nay công ty sẽ bắt đầu được nghỉ nên cậu muốn làm vài món ăn để khao Alpha đã vất vả làm việc một chút.

Gần đây, Phó Thời Vân rất bận rộn.

Vì để xử lý công việc chất đống sau thời kỳ nhạy cảm mà hắn đã bỏ ăn bỏ ngủ, rồi đến mấy đêm liền phải dậy uống thuốc dạ dày.

Bồi Niệm thật ra rất đau lòng nhưng lại không dám biểu đạt ra, chỉ biết bảo dì Hoắc dạy cậu vài món mà Phó Thời Vân yêu thích, hy vọng Alpha nể mặt cậu mà ăn nhiều thêm một ít.Bồi Niệm lúc này đang nấu cháo bí đỏ.

Beta cầm muỗng sứ khuấy đều gạo vừa đổ vào nồi.

Gạo đã được nấu chín đến nở bung ra, kết hợp hoàn hảo với bí đỏ, mùi vị thoang thoảng len lỏi khắp trong nhà bếp.

Bồi Niệm đang tính nếm thử một chút xem sao, ai ngờ muỗng còn chưa đưa được tới miệng thì đã bị người khác nắm lấy tay rồi đổi sang hướng khác.

Beta trơ mắt nhìn muỗng cháo bị Phó Thời Vân một ngụm nuốt xuống bụng."

A Vân, anh..."

Lời của Bồi Niệm còn chưa nói xong đã bị Alpha ôm lấy eo, phủ kín lấy đôi môi.

Một ngụm gạo mềm mịn bị Phó Thời Vân dùng miệng lưỡi truyền sang.

Bồi Niệm bất giác nuốt xuống, khắp miệng toàn là hương thơm.

"Niệm Niệm, có ngon không?"

Ánh mắt Bồi Niệm sáng lên, gật đầu: "Ngon đây, A Vân."

Trước đây Bồi Niệm làm cơm cũng chỉ là tùy tiện cho qua bữa, có thể bỏ vào miệng là xong chuyện.

Không ngờ rằng dưới sự hướng dẫn của dì Hoắc, cậu còn có thể đạt được đột phá mới.Bồi Niệm không nhịn được muốn bước về phía trước một bước để múc cháo.

Lúc bụng sắp đụng tới bàn bếp thì bị Alpha âm thầm giữ bụng cậu lại rồi kéo quay trở lại.

Beta nghi ngờ nhìn về phía sau: "A Vân, anh không ăn à?"

Phó Thời Vân từ sau lưng nhìn vành tai non mềm của Bồi Niệm, Có loại dục vọng muốn được gặm cắn lên đó.

Alpha đè thấp giọng nói: "Muốn ăn chứ, có điều."

Phó Thời Vân cắn lên rái tại của Beta: "Ăn em trước rồi tính tiếp."

Bồi Niệm giật mình đẩy Alpha ra, bịt kín lỗ tai lại: "A Vân, đây là phòng bếp đấy!

Dì Hoắc, dì ấy."

Beta nhìn ra bên ngoài phòng bếp một cái nhưng lại không thấy một bóng người.Dì Hoắc đã lui ra ngoài kể từ khi Phó Thời Vân quay về từ lâu rồi.
 
Back
Top Bottom