Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Beta - Ác Ý Nhập Mộng

Beta - Ác Ý Nhập Mộng
Chương 48: Chương 47



Edit + Beta: ALice

Bạn trai?

...... Đang quen?

Bên trong xe, đại não Cung Trầm trong lúc nhất thời không khỏi rơi vào trống rỗng.

Bên kia.

Sau khi cầm thẻ phòng lên lầu lại vào trong phòng xong thì Đào Lê lập tức buông cánh tay của Bồ Dao Tri đang bị mình ôm ra.

Vào trong phòng, Bồ Dao Tri quay đầu lại, hỏi: "Cậu muốn nói chuyện gì?"

Đào Lê lui về phía sau một bước, kéo ra khoảng cách với cậu lại bất chợt bật cười để lộ răng nanh với cậu.

Chỉ nghe cậu ta nói: "Tôi muốn biết một chuyện."

Cậu ta nghiêng nghiêng đầu.

"Năm đó...... Anh thật sự bỏ thuốc Cung tổng sao? Nếu thật sự là anh bỏ thuốc Cung tổng...... vậy vì sao hiện tại nhìn một chút cũng không giống? Thoạt nhìn Cung tổng cũng không quá chán ghét anh, mà nhìn anh cũng không giống kiểu người có nhiều ý xấu."

Bồ Dao Tri không nghĩ tới chuyện cậu ta muốn hỏi thế nhưng là chuyện này, trong lúc nhất thời có chút ngoài ý muốn.

Thần sắc cậu bình tĩnh.

"Nếu cậu đã hỏi ra những lời này, vậy thì trong lòng cậu hẳn đã có đáp án."

Đào Lê dại ra vài giây rồi sau đó cắn cắn môi, nhịn không được hỏi lại: "Nếu không phải anh bỏ thuốc, vậy những năm tháng bạo lực mà anh phải chịu vốn chính là tội có lẽ có! Vì sao anh không hận Cung Trầm, không trả thù hắn, thậm chí nhìn còn giống như là——"

Lời còn chưa nói hết thì đã bị Bồ Dao Tri cắt ngang.

"Không cần thiết."

Giọng nói của Đào Lê chợt dừng, có chút kinh ngạc.

"Vì, vì sao chứ?"

"Chuyện sớm đã qua nhiều năm, nếu vẫn luôn canh cánh trong lòng thì đó là tự tra tấn mình. Cái gọi là trả thù, rốt cuộc phải trả thù đến mức nào thì mới có thể xem như là hả giận? Hơn nữa, nếu không phải khoảng thời gian trước tôi đi theo cấp trên của tôi đến Tập đoàn Minh Uyên thì có lẽ tôi đã sớm quên mất hắn."

Đào Lê tức khắc càng thêm kinh ngạc.

Quên...... Quên mất sao?

"Điều cuối cùng."

"...... Cái gì?"

"Vốn dĩ tôi không muốn có bất cứ liên quan gì với hắn."

"Vì sao?"

Đào Lê theo bản năng hỏi.

Trả lời Đào Lê, là vẻ mặt và ánh mắt mang theo trào phúng và tự giễu kia của Bồ Dao Tri.

Chỉ thấy cậu mặt không cảm xúc nói: "Beta cấp thấp như tôi vậy, nếu có liên quan gì đến Alpha đỉnh cấp thì sẽ không có kết quả tốt gì."

Đào Lê trầm mặc.

Sau khi cậu ta trầm mặc một lúc lâu thì cuối cùng cũng dần dần lĩnh ngộ.

Không phải Bồ Dao Tri đã quên.

Bộ dáng bình tĩnh lúc cậu đối diện với Cung Trầm kia cũng không phải bởi vì cậu đã quên những chuyện trong quá khứ, mà là những chuyện đó với cậu mà nói...... đã không còn quan trọng nữa.

Bởi vì không còn quan trọng, cho nên cũng không cần thiết phải nhớ lại, chờ mong và liên lụy đến.

Lúc này, Đào Lê bỗng nhiên nhớ tới gì đó.

Tâm tư cậu ta vừa chuyển, muốn nói lại thôi: "Nhưng Cung tổng hắn đối với anh......"

Bồ Dao Tri khó hiểu giương mắt.

"Cái gì?"

Đào Lê mỉm cười, ngậm miệng.

Cậu ta quyết định không nói.

"Không có gì đâu."

Vứt mọi chuyện cũ lại sau đầu, không thèm để ý cũng không muốn dính dáng đến...... Tự mình tiêu sái làm chính mình......

Đây mới là cách trả thù tốt nhất đối với Cung Trầm.

Khiến lòng hắn giằng xé, khiến hắn bị tra tấn giằng co trong cảm xúc yêu đơn phương thống khổ bất kham kia.

Đào Lê bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Cho dù cậu ta cứ mãi sống trong cảm xúc tự oán tự trách thì người bị tổn thương ngoại trừ chính cậu ta và người nhà ra, thì vốn không hề có một chút tác dụng nào với những kẻ đã từng gây ra bạo lực.

Bọn họ vẫn cứ thờ ơ như vậy.

Thậm chí đối với bộ dáng đáng thương này của cậu ta cũng chỉ cảm thấy cực kỳ buồn cười mà thôi.

Bọn họ cười nhạo, trào phúng nhưng tuyệt đối sẽ không cảm thấy áy náy.

Trừ phi, thân phận, năng lực, địa vị của cậu ta......

Tất cả đều vượt qua bọn họ, khiến cho bọn họ không thể không đến trước mặt cậu ta cầu xin cậu ta được làm việc. Mưu toan được đến sự ưu ái của cậu ta thì lúc ấy mới là sự trả thù tốt nhất đối với bọn họ.

Những kẻ bắt nạt kia mới có thể chân chính ăn năn, sám hối cho những hành động năm đó của mình.

Đào Lê được đánh thức.

Cậu ta đột nhiên thu hồi thần sắc khinh mạn trên mặt mình.

Cậu ta đứng thẳng người, nghiêm túc cúi mình với Bồ Dao Tri.

"Cảm ơn anh, tôi đã hiểu rồi."

Bồ Dao Tri không hiểu ra sao.

Đào Lê khom lưng xong lại lần nữa đứng thẳng người, từng câu từng chữ nói tiếp: "Những hành vi vô lý và hoang đường trước đây của tôi...... còn mong anh đừng để ý, tôi rất xin lỗi anh."

"...... Không có gì."

Bồ Dao Tri thật cũng không phải người bụng dạ hẹp hòi như vậy.

Những việc nhỏ như vậy sang ngày hôm sau là cậu đã có thể vứt đến sau đầu.

Đào Lê nhìn thời gian, nói: "Bây giờ thời gian còn rất sớm, nếu anh không ngại...... thì tôi mời anh ăn cơm, thế nào? Hoặc là đi dạo phố! Chúng ta đi mua quần áo đi! Tôi tiêu tiền mời khách!"

"Không cần đâu." Bồ Dao Tri không chút do dự từ chối.

Hôm nay là ngày nghỉ, trừ việc ngốc ở trong nhà nghỉ ngơi ra thì cái gì cậu cũng không muốn làm.

"Còn có việc gì không, nếu không thì tôi đi trước." Cậu hỏi.

Đào Lê lắc đầu.

Bồ Dao Tri thấy thế, lập tức từ biệt xoay người rời đi.

Vì thế chỉ còn lại một mình Đào Lê ở trong phòng.

Đào Lê đứng tại chỗ, suy tư một chút.

Cậu ta quyết định thay Bồ Dao Tri làm một kế hoạch trả thù nho nhỏ đối với vị Cung tổng cao cao tại thượng kia.

Cậu ta thong thả ung dung c** q**n áo của mình ra.

Cậu ta cởi áo trên, quần, tiếp theo c** q**n lót của mình.

Cậu ta tự cởi đến không còn một mảnh.

Sau khi c** s*ch sẽ mọi thứ toàn thân trên dưới xong, Đào Lê xoay người đi vào phòng tắm. Cậu ta đứng trước gương trong phòng tắm, chịu đựng đau đớn bắt đầu véo từng cái từng cái ở trên người mình để tạo ra những dấu hôn màu đỏ rõ ràng nổi bật.

Vì để nhìn thật hơn, cậu ta còn vòng tay ra sau lưng tự véo ra ba cái 'dấu hôn' ở sau lưng mình.

Làm xong những thứ này, Đào Lê nhìn gương lộ ra một nụ cười mang theo ác ý mười phần.

Dưới lầu.

Bên trong xe, không khí càng thêm âm trầm.

Lọ thuốc trên tay Cung Trầm chuyển lại chuyển.

Hắn lạnh mặt thưởng thức, sắc mặt âm trầm không chừng.

Hắn cho rằng, Bồ Dao Tri chẳng qua có một bạn giường cố định.

Nhưng không nghĩ tới.

Không phải bạn giường mà là bạn trai sao.

Cung Trầm càng nghĩ tiếp thì cảm thấy càng thêm không thể chịu đựng được.

Hắn không biết nguyên nhân.

Nhưng hắn không thể chịu đựng được.

Thời gian mà Bồ Dao Tri cùng với Beta chướng mắt kia lên lầu đã được mười phút.

Tại thời điểm mười phút lẻ hai giây, cuối cùng Cung Trầm cũng khắc chế không được mà đột nhiên đẩy cửa xe ra, nhấc chân đi về phía khách sạn.

Trên lầu.

Ngay lúc Đào Lê 'thưởng thức dấu hôn' trên người mình xong, chuẩn bị về phòng nằm xuống giường chờ cảnh sát đến thì ngay lúc này cửa phòng đột nhiên bị người một chân đá văng.

Theo tiếng đá cửa kịch liệt vang lên, Đào Lê theo bản năng quay đầu nhìn về phía thanh âm.

Cậu ta nhìn thấy một Alpha thân hình cao lớn đang đi trực diện về phía cậu ta.

Đào Lê kinh ngạc.

"...... Cung tổng?"

Alpha không đáp lại.

Chỉ thấy Alpha mặt không cảm xúc đi vào trong phòng, đầu tiên là tầm mắt lạnh nhạt quét một vòng Đào Lê từ trên xuống dưới. Đặc biệt là sau khi nhìn thấy những dấu hôn nổi bật trên người Đào Lê xong thì đồng tử hắn co chặt lại.

Nhiệt độ trong không khí tức khắc lãnh đến thấu xương.

Tiếp theo tầm mắt Alpha vừa chuyển, rơi xuống chiếc giường đôi trong phòng kia.

Trống không.

Không có ai.

Không tìm thấy được người mình cần tìm ở trên giường, Alpha nhấc chân đi về phía phòng tắm.

Trong phòng tắm cũng không có một bóng người.

Đào Lê một đường đi theo phía sau Alpha.

Cậu ta đi theo sau lưng Alpha, chớp chớp mắt ra vẻ ngây thơ không biết: "Cung tổng ngài đang tìm ai vậy? Là đang tìm Bồ tiên sinh sao?"

Đào Lê dứt lời, Cung Trầm không đáp mà lạnh nhạt hỏi lại: "Cậu hiện tại đang yêu đương với cậu ta sao?"

Đào Lê ngẩn ra một lát mới gật đầu.

Cậu ta lộ ra biểu cảm vô cùng thẹn thùng: "Ừm."

Cung Trầm không chút do dự: "Chia tay."

"Vì sao chứ?" Đào Lê theo bản năng hỏi.

"Cậu không xứng."

"Bồ tiên sinh là Beta, tôi cũng là Beta......"

Đào Lê nói còn chưa xong thì Cung Trầm đột nhiên duỗi tay, một phen bóp lấy cổ cậu ta.

Ánh mắt hắn âm ngoan, trong mắt không hề có độ ấm.

Rõ ràng vẫn chưa ở trong kỳ mẫn cảm, nhưng lý trí của Cung Trầm đã tiếp cận mức phát cuồng.

Cung Trầm bóp cổ cậu ta, cứ như vậy nhẹ nhàng mà ấn cậu ta trên mặt đất khiến Đào Lê không thể động đậy.

Khí thế của Alpha đỉnh cấp khiến người ta sợ hãi.

Sức lực không thể chống cự này càng không khỏi khiến người khác lòng sinh sợ hãi.

"Cậu cho rằng tôi đang thương lượng với cậu sao?" Cung Trầm nhẹ nhàng nói.

Đào Lê ngã trên mặt đất, chớp chớp mắt.

Cậu ta bị bóp chặt cổ, một chữ cũng không thể nói nổi.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Cung Trầm chậm rì rì nói từng chữ, ngữ khí khiến người khác sởn tóc gáy.

"Tôi đang ra lệnh cho cậu."

Đào Lê cũng không muốn thừa nhận mình khiếp đảm, nhưng lại vẫn cầm lòng không đậu mà trộm nuốt một ngụm nước miếng.

Cậu ta mạnh mẽ chống đỡ để không cho mình rụt rè, ra vẻ cực kỳ tự tin nói: "Tôi muốn biết, Cung tổng lấy thân phận gì để ra lệnh cho tôi, bạn bè sao? Nhưng ngài và Bồ tiên sinh không phải bạn bè. Hay là...... Cung tổng ngài không phải là thích anh ấy, cho nên mới không muốn nhìn thấy tôi ở chung với anh ấy chứ?"

Thích......?

Cung Trầm ngẩn ra.

Hắn kinh ngạc thất thần, lực tay cũng theo đó không tự giác mà thả lỏng xuống.

Nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của Cung Trầm, Đào Lê cũng theo đó mà sáng tỏ.

Thì ra đối phương vẫn chưa ý thức được tình cảm của mình.

Khó trách lại chủ động giới thiệu đối tượng cho Bồ Dao Tri, thậm chí là tự mình đưa cậu ta lên giường Bồ Dao Tri.

Thì ra là thế.

Nhưng mà cũng phải.

Alpha đỉnh cấp như Cung Trầm vậy, sao có thể nghĩ đến nguyên nhân khiến hắn trở nên khác thường thế nhưng là bởi vì thích một Beta cấp thấp chứ.

Hoặc mấy năm trước là Beta mà hắn đã từng chán ghét ba năm.

Thật buồn cười quá đi mất.

Trong lòng Đào Lê vô cớ cảm thấy châm chọc, cậu ta thừa dịp trong lúc Cung Trầm thất thần liền vội vàng tránh thoát khỏi tay Cung Trầm.

Cậu ta che cổ lại, khom lưng ho khan mãnh liệt vài tiếng xong lúc này mới có thể th* d*c được.

Không dự đoán được Alpha đỉnh cấp khi phát điên lên sẽ hung tàn như thế, thiếu chút nữa đã gần như lấy mạng cậu ta. Đào Lê không dám lại tiếp tục ở lại nữa, mặc xong quần áo liền nhẹ chân rời khỏi.

Cung Trầm đứng ở trong phòng, trầm mặc không nói.

Vẻ mặt hắn ngưng trọng, im lặng.

Đố kỵ, chua xót, ảm đạm thần thương, buồn bực......

Trong khoảng thời gian này, tất cả những loại cảm xúc kỳ quái phức tạp đan chéo nhau rồi tụ thành một khối, cuối cùng biến thành một chữ.

—— thích.

Mấy ngày này, tất cả những khác thường của hắn đều có được giải thích hợp lý.

Hắn nghi hoặc và mờ mịt không cách nào tự khống chế cảm xúc, tất cả tất cả...... đều là bởi vì nguyên nhân này.

Hắn thích Bồ Dao Tri?

Hắn thế nhưng sẽ thích một...... Beta?

Đáp án này khiến Cung Trầm ngoài ý muốn, nỗi lòng lại càng vô cùng phức tạp.

Hắn khó có thể tin.

Hắn cảm thấy đáp án này vô cùng hoang đường, rồi lại không cách nào phủ nhận.

Bởi vì trong khoảng thời gian này tất cả những khác thường của hắn dù thấy thế nào thì cũng chỉ có thể dùng từ này để giải thích.

Hợp lý nhất cũng đươngnhiên nhất.
 
Beta - Ác Ý Nhập Mộng
Chương 49: Chương 48



Edit + Beta: ALice

Đáp án xác thật hợp lý.

Nhưng lại khiến người khác không thể tưởng tượng.

Hắn nghĩ không ra được lý do hắn thích Bồ Dao Tri.

Sau khi rời khỏi khách sạn, thời gian đã qua nửa tháng.

Nửa tháng này, Cung Trầm vẫn luôn suy tư về nguyên nhân.

Suy tư nguyên nhân vì sao hắn lại thích Bồ Dao Tri.

Tuy rằng trong mắt hắn Bồ Dao Tri xác thật nhìn thuận mắt hơn nhiều so với đám Omega, Beta thậm chí là Alpha tục khó dằn nổi kia. Nhưng hắn cũng không cảm thấy tới được trình độ gọi là thích.

Chỉ cần thử tưởng tượng một chút hình ảnh hắn và Bồ Dao Tri ở cùng một chỗ......

Không.

Bồ Dao Tri vốn không có khả năng sẽ ở cùng một chỗ với hắn.

Cung Trầm trầm ngâm suy nghĩ sâu xa hồi lâu, cuối cùng cũng có được đáp án.

Có lẽ là bởi vì hắn từng chứng kiến những Omega và Beta kia thật sự bất nhập lưu, không lọt vào được mắt hắn. Cho nên khi một Beta duy nhất miễn cưỡng lọt vào mắt hắn thì hắn liền nghĩ lầm rằng đó gọi là thích.

Tuy hắn nói đúng là hắn không thích Omega, trước mắt cũng thật sự không có bất cứ cảm giác nào với Omega.

Nhưng, nếu nói hắn thích một Beta cấp thấp...... vậy cũng thật sự quá mức hoang đường.

—— hắn chính là Alpha đỉnh cấp.

Cung Trầm bận rộn công việc, nhoáng lên một cái đã qua đi một tháng.

Đào Lê không lại gọi điện thoại cho hắn.

Hắn cũng không lại đi tìm Bồ Dao Tri.

Bởi vì hắn tin chắc, hắn không phải thật sự thích Bồ Dao Tri.

Chỉ cần chờ thời gian trôi qua, sau khi hắn gặp được chân mệnh Omega thì cảm giác không thích ứng này tất nhiên cũng sẽ biến mất.

Nhưng Cung Trầm chờ rồi lại chờ, cũng không chờ được cái gọi là thiên mệnh Omega.

Mà là chờ được bạn giường mới của Bồ Dao Tri.

Vào buổi chiều nọ, Cung Trầm ngồi trên xe chuyên dùng, ăn mặc tây trang phẳng phiu đang chuẩn bị đi dự tiệc.

Trên đường, lúc Cung Trầm lơ đãng ở trước cửa của một khách sạn liền thấy được một hình bóng quen thuộc.

Thoáng nhìn hình bóng quen thuộc kia, cả người Cung Trầm chợt dừng lập tức chuẩn bị mất tự nhiên mà dời tầm mắt đi.

Nhưng ngay lúc hắn đang chuẩn bị dời tầm nhìn đi thì hắn bỗng nhiên phát hiện gì đó lại chuyển tầm mắt về lại.

Quay lại bên cạnh Bồ Dao Tri.

Người đang đứng ở bên cạnh Bồ Dao Tri kia...... lại không phải là Đào Lê.

Sắc mặt Cung Trầm ngưng lại.

"Dừng."

Tài xế giảm dần tốc độ xe, "...... Cung tổng?"

"Quay đầu."

Siêu xe dừng lại ở ngoài cửa khách sạn.

Bên trong xe, Cung Trầm lệnh cho thư ký gọi điện thoại cho Đào Lê.

Điện thoại chuyển được, Cung Trầm lấy di động qua trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Không phải cậu đang yêu đương với Bồ Dao Tri sao, cậu đang nói dối tôi?"

Chỉ một câu, Đào Lê nháy mắt liền tự hiểu.

Nói vậy tất nhiên là đối phương đã nhìn thấy gì đó.

Còn việc nhìn thấy gì...... Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là gặp được Bồ Dao Tri cùng những người khác hẹn tình một đêm rồi đi thuê phòng khách sạn rồi.

Điện thoại đầu kia, Đào Lê mỉm cười, đáp: "Phải nha."

Dứt lời, lại nói: "Tuy rằng tôi rất thích Bồ tiên sinh, nhưng anh ấy lại không thích tôi, vậy tôi cũng chẳng còn cách nào...... Tôi cũng muốn trở thành bạn giường dài hạn của anh ấy, nhưng mà anh ấy không muốn......"

Đào Lê sâu kín thở dài, trong giọng nói tràn đầy mất mát.

Bên này, Cung Trầm đã quyết đoán cúp điện thoại.

Hắn mặt không cảm xúc mà nhìn chăm chú vào Bồ Dao Tri cùng người khác nắm tay nhau đi vào khách sạn.

Cùng thời gian.

Bên trong xe, hắn theo đó mà ném vào miệng hai viên thuốc màu trắng.

Hắn cũng không xác định được có phải mình thật sự thích người nào đó hay không.

Nhưng có một chuyện hắn có thể xác định chính là hắn không muốn nhìn thấy cậu lên giường với những người khác.

Càng không muốn nhìn thấy cậu có cái gọi là bạn trai.

Chỉ ngẫm lại thôi cũng đủ khiến hắn không khỏi lửa giận bừng bừng.

Cung Trầm nhìn chăm chú vào biển hiệu khách sạn, lại liếc mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, nháy mắt trong lòng liền hiểu rõ.

Hắn lẳng lặng mà lấy di động ra.

Vài phút sau, nhân viên kiểm tra phòng cháy, cục thuế, nhân viên kiểm tra vệ sinh môi trường lục tục kéo tới.

Rất nhanh, mọi thứ liền đúng như trong dự đoán.

Không quá nửa giờ, khách sạn này liền bởi vì trốn thuế, phòng cháy không an toàn, vệ sinh khách sạn không đạt chuẩn mà bị cưỡng chế ngừng kinh doanh nửa năm để chỉnh đốn.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Vấn đề trước đây chỉ cần tiêu tiền là có thể bãi bình thì lần này cho dù là chủ khách sạn có ăn nói khép nép cầu tình thế nào, có đưa thêm tiền ra sao cũng vẫn trước sau không có bất cứ tác dụng gì như cũ.

Bên kia.

Trong phòng.

Phòng mới vừa thuê không bao lâu, Bồ Dao Tri mới c** q**n áo tắm xong ngay cả giường còn chưa kịp chạm vào thì lại đột nhiên bị lễ tân khách sạn thông báo: Khách sạn đột nhiên phải ngừng kinh doanh để chỉnh đốn, hiện tại các khách thuê đang ở trong khách sạn cần thiết phải trả phòng trong nửa giờ.

Bồ Dao Tri chậc một tiếng.

Cậu cũng không nghĩ nhiều chỉ cảm thấy vận khí hôm nay của mình hình như không được tốt lắm.

Cũng không biết đến lúc đó tiền phòng có thể được trả lại hết hay không.

Cậu nhíu nhíu mày, tuy rằng có chút không quá tình nguyện nhưng cuối cùng vẫn yên lặng không nói gì mà cầm quần áo mặc lại lần nữa.

Một lần nữa mặc quần áo xong, cũng đợi 'bạn đi cùng' cầm quần áo mặc vào. Hai người đồng loạt xuống lầu, cầm thẻ phòng đi trả phòng.

Khách sạn bất thình lình ngừng kinh doanh để chỉnh đốn khiến hai người đột nhiên không kịp chuẩn bị, bởi vậy hai người cũng lập tức không còn tâm tư nào.

Vì thế hai người liền từ biệt ở cửa khách sạn, chia tay từng người rời đi.

Bồ Dao Tri vừa rời đi, cùng thời gian trên xe chuyên dùng của Cung Trầm, di động của hắn cũng phát ra một tiếng 'tích'.

Đó là tiếng vang nhắc nhở phần mềm đã được download xong.

*

Mấy ngày sau.

Bồ Dao Tri đã có một thời gian không hẹn người trên app đi khách sạn thư giải.

Lần trước là khách sạn ngừng kinh doanh chỉnh đốn, lần trước nữa là cậu vốn không muốn lên giường với Đào Lê, lần trước trước nữa lại là Đào Lê......

Cậu cảm thấy gần đây có thể là vận khí của cậu thật sự có chút không tốt.

Mí mắt phải của cậu giật kinh hoàng luôn có cảm giác như sắp xảy ra chuyện gì đó.

Cậu đã nghẹn thật lâu.

Cậu cũng không phải là Cung Trầm không có thói quen cấm dục.

Hôm nay được nghỉ, Bồ Dao Tri lập tức liền lấy di động ra click mở app màu làm kia trên di động.

Vừa Click mở app thì một đống tin nhắn chưa đọc lập tức nhảy ra.

Ngón tay cậu trượt lên, nhìn lướt qua.

Trong một đống người được chọn ngôn ngữ ngả ngớn, chân dung hoa hòe loè loẹt đến tên cũng hoa hòe loè loẹt nốt thì Bồ Dao Tri thấy được một nick name có phong cách khác hẳn. Nick name và chân dung cũng có vẻ cực kỳ bắt mắt trong đám người được chọn này.

Chân dung của người này cực kỳ đơn giản, chỉ là một hình chân dung thuần màu đen.

Hoàn toàn không giống với những ảnh chụp chính diện phổ biến, hoặc là ảnh chụp cơ thể tạo dáng õng ẹo trong phòng tắm.

Tên cũng không quá trẻ trâu, cũng không quá mức già dặn.

Chỉ một dấu chấm đơn giản, trừ cái này ra lại không có gì khác.

Bồ Dao Tri nhìn chân dung và nick name, không chút do dự click vào.

Cũng giống với chân dung và nick name đơn điệu ngắn gọn, nội dung tin nhắn mà đối phương gửi tới cũng cực kỳ ngắn gọn, lời ít mà ý nhiều.

- . : [báo cáo sức khỏe]

Đương nhiên, tên ở trên báo cáo sức khỏe cũng là tên mà cậu chưa từng gặp bao giờ.

-. : Gần đây tôi có rảnh.

Thời gian gửi là ba ngày trước.

Chỉ có năm chữ này, lại không có gì khác.

So sánh với những nội dung mà người khác gửi tới thì người này miệng lưỡi ngắn gọn, quả thực ưu tú hơn rất nhiều so với những người khác.

-xxxx: Tôi thích lên giường với những người đẹp trai một chút, bạn trông thế nào?

......

-xxxx: Có thể tôi sẽ có chút đam mê khác thường, bạn có thể tiếp nhận sao?

......

-xxxx: Tuy rằng tôi là một Beta, nhưng thật ra tôi càng thích lên giường với Omega và Alpha hơn...... Nhưng những người này đều không có mắt nhìn, chướng mắt tôi cho nên đến lúc đó bạn xịt chút nước hoa tin tức tố lại đây thế nào? Yêu cầu này không quá đáng chứ?

......

-xxxx: Chỗ đó của bạn...... dài bao nhiêu vậy? Nếu ngắn hơn 15 centimet thì thôi đi.

......

-xxxx: Bạn không có tóc xoăn chứ? Bạn trai cũ của tôi là tóc xoăn tự nhiên, nên tôi không muốn lên giường với người nhìn giống bạn trai cũ của tôi đâu.

......

Ở một chúng tiếp cận phong cách khác nhau, Bồ Dao Tri quyết đoán lựa chọn người dùng có nick name là dấu chấm câu này.

- Đường dài biết sức ngựa: Hôm nay có rảnh sao?

Đợi ước chừng khoảng 20 phút thì cậu mới nhận được câu trả lời.

-.: Ừm.

-.: Địa điểm, thời gian.

Đối phương gọn gàng lưu loát như vậy, vì thế Bồ Dao Tri cũng cực kỳ lưu loát nhanh chóng.

- Đường dài biết sức ngựa: Khách sạn xxxxx.

- Đường dài biết sức ngựa: Buổi tối 7 giờ.

- Đường dài biết sức ngựa: Tiền phòng AA.

-.: Ừm.

Gửi thời gian và địa điểm xong thì Bồ Dao Tri cũng buông di động.

Bên kia.

Cung Trầm cầm điện thoại nội bộ gọi cho thư ký Khương Thâm.

"Đẩy hết tất cả hành trình buổi tối."

"Vâng."

......

Buổi tối 7 giờ.

7 giờ, Bồ Dao Tri đúng giờ tới.

Cậu đứng ở cửa khách sạn đợi gần 5 phút, nhưng vẫn chưa thấy người đã hẹn xuất hiện.

Vì thế cậu lấy di động ra, click mở phần mềm gửi tin nhắn cho đối phương.

- Đường dài biết sức ngựa: Bạn tới rồi chứ?

- Đường dài biết sức ngựa: Tôi đang ở cửa khách sạn, nhưng hình như tôi không thấy được bạn.

Bồ Dao Tri 'bức thiết' khiến Cung Trầm nhìn phiền lòng.

Lửa giận trong lòng hắn bừng lên, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Hắn không hiểu vì sao người nào đó lại bám riết không tha đối với việc dâm loạn như tìm người hẹn tình một đêm này, còn vui đến quên cả trời đất như thế.

Cho nên.

Hắn định tự mình trải nghiệm một chút cảm giác tìm người lên giường tình một đêm rốt cuộc là cảm giác như thế nào.

Cung Trầm thần sắc âm tình bất định mà nhìn chăm chú vào nội dung trên màn hình di động.

Khóe môi hắn hơi cong lên nhưng trên mặt lại không có chút mảy may ý cười nào.

-.: Tầng 9, 907.

Dưới lầu, Bồ Dao Tri ngẩn ra.

Đã thuê phòng xong rồi sao?

Nhưng không phải đã nói là AA sao?

Chẳng lẽ tính sau khi xong việc lại bảo cậu chuyển tiền ngược cho hắn?

Trong lòng Bồ Dao Tri nghĩ như thế liền đi thang máy tới tầng 9.

Hắn dựa theo số phòng mà đối phương nhắn tìm được phòng 907.

Cậu giơ tay gõ gõ cửa phòng.

Trong phòng không người đáp lại.

Cậu còn đang nghi hoặc thì đột nhiên phát hiện cửa phòng vốn dĩ không khóa lại.

Cậu nắm lấy then cửa, đè xuống mở cửa ra.

Đi vào trong phòng chỉ thấy một mảnh đen nhánh.

Trong phòng vừa tối vừa lạnh.

Cậu đứng ở trong phòng, sửng sốt một lúc.

...... Không ở đây sao?

Hoặc là không muốn bị nhìn rõ mặt cho nên mới tắt đèn?

Đối với việc đối tượng hẹn tình một đêm nhưng lại không muốn bị nhìn rõ mặt thì Bồ Dao Tri cũng đã từng gặp qua.

Có thể hiểu được.

Dù sao nói không chừng ngày nào đó lại gặp mặt nhau trong công việc.

Tuy rằng cậu không sao cả, nhưng nếu đối phương để ý xấu hổ thì cũng hợp tình hợp lý.

Trong phòng không người lên tiếng chỉ có một mảnh đen nhánh. Cậu không biết đối phương có ở trong phòng này hay không, vì thế liền chủ động lên tiếng hỏi: "Dấu chấm câu...... Tiên sinh? Hay là tiểu thư? Bạn có ở trong phòng chứ?"

Beta vừa mới dứt lời thì ngay sau đó cậu liền nghe được tiếng sột xoạt do vật liệu may mặc cọ xát lẫn nhau vang lên từ phía sau.

Beta ngẩn ra.

Không chờ cậu kinh ngạc xoay người thì giây tiếp theo liền cảm giác được một người khác ở trong phòng đột nhiên tới gần cậu.

Người nọ đứng phía sau cậu, hơi hơi cúi đầu nhẹ nhàng ngừi ngửi chỗ cổ của cậu.

Bởi vì không bật đèn, cho nên xúc giác và thính giác lập tức bị phóng đại tới mức lớn nhất.

Bồ Dao Tri đứng tại chỗ hơi hơi ngẩn người, kế tiếp rất nhanh liền tỉnh ngộ.

Thì ra là thế.

Là một kiểu play mới đi.

Cung Trầm đứng ở phía sau Bồ Dao Tri, nhẹ nhàng mà ngửi ngửi khí vị trên người Beta.

Không có bất cứ khí vị nào.

Ngửi không được bất cứ hương vị tin tức tố gì.

Cung Trầm rõ ràng không ngửi được bất cứ tin tức tố gì cũng luôn không hề có hứng thú với cái gọi là lên giường l*m t*nh, lại càng chưa từng muốn làm chút gì với Bồ Dao Tri......

Nhưng lúc này, nhìn Beta bộdáng ngoan ngoãn đứng ở trong phòng mặc hắn bài bố, không biết vì sao...... lại khiếnCung Trầm thế nhưng cầm lòng không được mà bắt đầu hưng phấn và mong đợi.
 
Beta - Ác Ý Nhập Mộng
Chương 50: Chương 49



Edit + Beta: ALice

Hơi thở ấm áp phủ lên sau gáy của Bồ Dao Tri.

Beta hơi cảm thấy có chút không thích ứng.

Dù sao trước đây cậu chưa từng chơi loại play này.

Tuy rằng thường xuyên hẹn tình một đêm, nhưng trên thực tế ở trên giường cậu lại thuộc kiểu bảo thủ.

Cậu không thích chơi quá nhiều kiểu.

Chuyện như lên giường này cậu vẫn thích tốc chiến tốc thắng hơn.

Trả phòng sớm, rời đi sớm.

Vì thế cậu đành thương lượng nói: "Tôi không quá thích chơi các kiểu play gì đó, nếu bạn không ngại thì chúng ta có thể truyền thống một chút được không?"

Phía sau, một giọng nói khàn khàn trầm thấp vang lên.

"...... Truyền thống? Thế nào mới xem như truyền thống?"

Giọng nói nghe có chút quen thuộc, nhưng trong lúc nhất thời Bồ Dao Tri không nhớ ra được là ai.

"À, chính là bình thường một chút, không có các thứ linh tinh khác...... Đặc biệt là tư thế cơ thể và phương thức tán tỉnh."

"Thế nào mới xem như là đặc biệt?" Đối phương lại hỏi.

Người nọ vừa hỏi, ngón tay hơi lạnh chậm rì rì xoa gáy cậu.

Ngón tay hơi lạnh và da thịt ấm áp sau gáy chạm nhau, chọc đến Bồ Dao Tri giật mình một cái.

Phía sau Bồ Dao Tri.

'Dây dưa' với Bồ Dao Tri thời gian lâu như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Cung Trầm cách Bồ Dao Tri gần đến thế.

Khoảng cách gần trong gang tấc khiến hắn cảm thấy mới lạ.

Mà Bồ Dao Tri ngoan ngoãn nghe lời như vậy, không hề giống bộ dáng vô cùng lạnh nhạt cứ như là cách một lớp sương mù xa cách hắn như trước đây, cũng càng khiến hắn mới lạ.

Lúc này, nhiệt độ cơ thể ấm áp trên người Beta càng khiến hắn vô cùng mới lạ.

Đây vẫn là lần đầu tiên Cung Trầm chủ động chạm vào thân thể của người khác.

Trước kia ở trong yến hội đã từng có Omega ra vẻ vô ý dẫm vào góc váy té ngã rồi nhân tiện bắt lấy ống tay áo của hắn.

Tuy rằng còn cách một tầng vải, nhưng vẫn khiến Cung Trầm chán ghét đến cực độ.

Mà lúc này, Cung Trầm không chỉ chưa từng cảm nhận được một chút cảm giác chán ghét mà ngược lại còn cảm thấy càng thêm cực kỳ chơi vui.

Giọng nam lại lần nữa đặt câu hỏi, trong lúc nhất thời Bồ Dao Tri không khỏi bị hỏi nghẹn.

Cậu suy nghĩ một lát nhưng cũng không thể tìm được từ hình dung.

Mà ngay lúc cậu đứng tại chỗ nhíu mày, buồn rầu tìm từ hình dung thì lúc này đối phương lại lần nữa mở miệng.

Vừa trầm vừa lạnh, như được bọc sự lạnh lẽo vô tận.

"Cậu đã từng cùng với những người khác chơi tư thế cơ thể đặc biệt ...... và các loại tán tỉnh rồi sao?" Giọng nam trầm thấp ở bên tai Bồ Dao Tri không vui mà hỏi.

"Chưa từng." Bồ Dao Tri theo bản năng đáp.

Đương nhiên, trong số quá nhiều người mà cậu từng hẹn đương nhiên sẽ có một số người có đam mê đặc biệt nào đó.

Nhưng Bồ Dao Tri không có.

Cho nên khi gặp phải loại người này thì từ trước đến nay cậu đều quyết đoán từ chối.

Nghe được đáp án phủ nhận của Bồ Dao Tri thì sắc mặt Cung Trầm lúc này mới thoáng đẹp hơn một chút.

Nhưng trong lòng hắn không khỏi lại bắt đầu cảm thấy chua xót.

Rốt cuộc thì cậu...... đã từng lên giường với bao nhiêu người!

Trong lòng Cung Trầm chua chát, vừa mỏi vừa tê. Tiếp theo hắn đột nhiên cúi đầu cắn mạnh một cái ở bên cổ của Bồ Dao Tri.

Bồ Dao Tri tức khắc ăn đau mà xuýt xoa một tiếng.

Cậu theo bản năng giơ tay chuẩn bị đẩy đầu Cung Trầm ra.

Không ngờ.

Sau khi cậu giơ tay còn chưa tới kịp đụng tới đầu Cung Trầm thì cổ tay của cậu đột nhiên bị người nọ nắm lấy.

Người nọ nắm lấy cổ tay của cậu, ngón tay cái nhẹ nhàng v**t v* da thịt mềm mại ở cổ tay, mang theo ý tán tỉnh mười phần.

Bồ Dao Tri nhắm hai mắt, hít một hơi thật sâu.

Lại lần nữa mở mắt ra, cậu nghiêm túc nói: "Xin lỗi, trước đó là tôi sơ sót, tôi hẳn nên nói cho anh biết tôi không thích bị để lại dấu vết trên người, cũng không thích tán tỉnh với đối tượng tình một đêm."

Ngón tay đang v**t v* chỗ cổ tay cậu chợt dừng.

"Nếu tôi thích thì sao?" Cung Trầm hỏi.

"Lần này chúng ta...... thôi, cứ vậy bỏ đi." Bồ Dao Tri lạnh nhạt nói, "Vị tiên sinh này, anh có thể tìm người có thể tiếp nhận việc này là được."

Không hổ là Bồ Dao Tri.

Những lời Bồ Dao Tri vừa nói khiến Cung Trầm không ngoài ý muốn một chút nào.

Cung Trầm nhướng mày, hứng thú dạt dào trên mặt dần dần nhạt đi.

Nếu cậu muốn trực tiếp đi thẳng vào việc chính, vậy hắn liền thỏa mãn ý muốn của cậu.

Động tác trên tay Cung Trầm chợt dừng lại.

Tiếp theo.

Hắn liền nương theo động tác nắm cổ tay này, đột nhiên duỗi tay kéo Bồ Dao Tri một cái.

Bồ Dao Tri đột nhiên không kịp chuẩn bị.

Chờ đến lúc cậu phản ứng lại thì đã bị đối phương đè kín mít ở trên giường.

Đối phương trên cao nhìn xuống mà đè cậu ở trên giường.

Cậu thử giật giật cổ tay, lại phát hiện không thể động đậy.

Mãi đến lúc này, cậu mới bắt đầu cảm thấy kỳ quái.

Từ sau khi vào phòng thì cậu đã bắt đầu mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái.

Mà lúc này, loại cảm giác quái dị này đạt tới cực hạn.

Cái loại miệng lưỡi thành thạo như là cực kỳ quen thuộc với cậu này......

Ngữ điệu hơi có chút quen thuộc này......

Hơn nữa còn không muốn bật đèn......

Nếu cậu đoán không sai thì cậu có quen biết người này, thậm chí cũng không phải chỉ từng gặp mặt một hai lần.

Bồ Dao Tri suy tư một chút, cậu nhớ lại tất cả những người mà mình quen.

Chiều cao cao hơn so với cậu, sức lực cũng lớn hơn cậu...... vậy thì cũng chỉ có ít ỏi vài người phù hợp.

Bồ Dao Tri nghĩ tới một đáp án cực kỳ hoang đường.

Nhưng đáp án này chỉ vừa xuất hiện trong đầu thì đã bị cậu nhanh chóng phủ nhận.

—— không có khả năng.

Bởi vì đã có một đoạn thời gian cậu chưa từng gặp đối phương rồi.

Hiển nhiên, đối phương sớm đã ném cậu ra sau đầu.

Hơn nữa.

Lấy thân phận của người nọ, còn có thái độ khịt mũi coi thường đối với Beta thì tuyệt đối không có khả năng hắn sinh ra hứng thú với cậu, còn download app hẹn cậu đi khách sạn tình một đêm được.

Bồ Dao Tri suy nghĩ một lát, lại vẫn không thể nghĩ ra đáp án.

Mà bên kia, Alpha cao lớn đã đè Bồ Dao Tri ở dưới người.

Hắn duỗi tay, thong thả ung dung cởi nút áo ra thay Bồ Dao Tri.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Bồ Dao Tri cảm giác càng thêm không quá thích hợp, cậu duỗi tay đột nhiên bắt được cổ tay của Cung Trầm.

"Từ từ —— anh là ai?"

Đối phương không trả lời.

Không chỉ có không trả lời mà còn một tay nắm chặt lấy cổ tay của Bồ Dao Tri, ấn ở trên đỉnh đầu.

Cung Trầm gần như chỉ dùng một bàn tay là có thể chặt chẽ ấn đôi tay của Bồ Dao Tri ở trên đỉnh đầu.

Bồ Dao Tri nằm trên giường, cho dù có giãy giụa thế nào thì cũng không thể động đậy.

h*m m**n khống chế của đối phương rất rõ ràng.

Bồ Dao Tri bắt đầu hối hận, vì ngay từ lúc vào phòng không chịu bật đèn.

Nhưng hiện tại hối hận cũng vô ích.

Hiện tại cạnh đầu giường có một chiếc đèn bàn, nhưng hai tay cậu bị trói vốn dĩ không cách nào nhúc nhích. Đèn bàn gần như chỉ cách cậu 30 centimet lại dường như xa tận chân trời.

Có câu nói gọi là không phản kháng được vậy thì tiếp nhận.

Nhưng trong từ điển của Bồ Dao Tri không có câu này.

Cho dù là cậu hẹn tình một đêm thì cậu cũng muốn phải rõ ràng.

Tuy rằng cậu không thấy mặt mũi đối tượng, chỉ cần nhìn chân dung và nick name thuận mắt là được. Nhưng cậu không dâm loạn và không phải kiểu người có thể lên giường với bất cứ ai.

Ngay lúc cậu đang nhanh chóng suy nghĩ cách thoát thân thì đối phương đã không chút hoang mang mà cởi được hai nút áo của cậu.

Nút áo bị cởi ra, xương quai xanh và hầu kết tức khắc liền hiển lộ rõ ràng từ cổ áo hơi hơi rộng mở.

Đôi mắt Cung Trầm hơi tối đi.

Lòng bàn tay lạnh lẽo mềm mại dò xét vào trong cổ áo rộng mở.

Da thịt chạm nhau, Bồ Dao Tri không khỏi lại giật mình lần nữa.

Cánh tay cậu nổi lên một lớp da gà.

Cung Trầm giống như đang thưởng thức 'vật phẩm' mới lạ gì đó mà thấp giọng lẩm bẩm.

"...... Thật thú vị."

Trước đây hắn vẫn luôn chán ghét, mâu thuẫn việc tiếp xúc da thịt nhưng giờ phút này hắn lại lưu luyến không nỡ buông, chỉ cảm thấy cực kỳ thú vị.

Đặc biệt là phản ứng của Bồ Dao Tri càng khiến tâm tình của hắn tức khắc trở nên càng thêm sung sướng.

A.

Hắn hẳn nên làm như vậy từ sớm.

Tuy rằng đến nay Beta nhà họ Đào kia vẫn khiến hắn nhìn không thuận mắt, nhưng không thể không thừa nhận rằng hắn còn phải cảm tạ Beta này.

Lúc này bộ dáng Bồ Dao Tri nằm dưới người hắn, chỉ có thể mặc hắn xâu xé thật sự khiến tâm tình của hắn cực tốt.

Ngần ấy năm trôi qua tâm tình của Cung Trầm chưa bao giờ sung sướng như thế.

Cảm nhận được thân thể của Bồ Dao Tri hơi hơi phát run còn th* d*c có chút dồn dập ...... Loại cảm giác khống chế Bồ Dao Tri ở trong tay mình thật sự quá mỹ diệu.

h*m m**n khống chế của Alpha đạt đến sự thỏa mãn mà xưa nay chưa từng có.

Cung Trầm hơi hơi cúi người, cảm nhận được tiếng th* d*c và giãy giụa vô lực của Beta.

Mãi cho đến bây giờ hắn trước sau vẫn độc thân, chưa từng lên giường với bất cứ kẻ nào, cũng chưa từng hôn môi với bất cứ ai.

Nhưng nếu là Bồ Dao Tri......

Hoặc là nói, nếu là Beta trước mắt vốn không muốn có nửa phần liên quan tới mình cũng khinh thường nhìn mình này.

Cung Trầm nhướng mày, suy tư một chút.

Phát hiện không chỉ không mâu thuẫn mà ngược lại còn thấy cực kỳ vui mừng, cực kỳ chờ mong.

Một bàn tay khác của Cung Trầm trực tiếp nắm cằm Bồ Dao Tri, cúi người chuẩn bị hôn lên.

Đúng lúc này, Bồ Dao Tri nói sang chuyện khác, hỏi: "Trước khi tới đây, anh chưa tắm rửa sao?"

"Tôi đã tắm rồi." Cung Trầm lạnh nhạt đáp.

"...... Nhưng tôi chưa tắm." Bồ Dao Tri nghẹn ra một câu.

"Tôi không ngại." Cung Trầm cong cong khóe môi, tâm tình tốt rõ ràng.

Bồ Dao Tri bị nghẹn lại.

Cậu từ nghèo vài giây, mới nghẹn ra tiếp một câu, "...... Chẳng lẽ trên người tôi không có mùi vị gì sao?"

Cung Trầm nghe vậy nghiêng đầu, chôn ở chỗ cổ cậu ngửi ngửi lại lần nữa.

Tuy rằng không có hương vị tin tức tố, nhưng ở trên người cậu có một cổ mùi hương sữa tắm nhàn nhạt.

"Có." Cung Trầm hồi.

Nghe thế, Bồ Dao Tri tức khắc nhẹ nhàng thở ra, như là cuối cùng cũng tìm được cái cớ, nói, "Vậy anh buông tôi ra trước, tôi đi......"

Hai chữ 'tắm rửa' còn chưa kịp nói ra thì chỉ nghe đối phương chậm rì rì nói ra hai chữ.

"Rất thơm."

Bồ Dao Tri im lặng.

Cung Trầm liếc mắt một cái liền nhìn thấu được mục đích của cậu.

"Muốn tôi buông tay ra sao?"

"Đúng vậy."

"Thật đáng tiếc," Cung Trầm cười nhẹ, "Tôi không muốn."

"...... Rốt cuộc anh là ai?"

"Không ngại có thể đoán thử xem."

Nếu cậu có thể đoán được thì cậu đã không mở miệng dò hỏi rồi.

Bồ Dao Tri nhất thời không nói gì.

Bồ Dao Tri không nói gì một lát, rồi sau đó lại nói lần nữa.

"Nếu anh không muốn nói, vậy thì thôi vậy."

"Nhưng có một điều."

"Lên giường có thể, nhưng tôi không hôn môi với đối tượng tình một đêm."

Cung Trầm nhướng mày, hơi kinh ngạc.

Không hôn môi với đối tượng tình một đêm sao?

"Phải không?"

"Đúng vậy."

"Cho nên......" Cung Trầm ý vị thâm trường, như suy tư gì, "Vậy nụ hôn đầu tiên của cậu vẫn còn?"

Nghe nghi vấn này của đối phương, Bồ Dao Tri lược cảm giác được có chút không thích hợp.

Nhưng cậu suy nghĩ kỹ một phen, lại không thể nghĩ ra chỗ nào không thích hợp.

Có lẽ là cậu đa tâm.

Bồ Dao Tri nghĩ vậy, vì thế liền đáp phải.

Cậu vừa mới dứt lời thì chỉ nghe được đối phương đáp lại một câu 'rất tốt', tiếp theo không nói hai lời liền cúi đầu hôn lên môi cậu.

Thân hình Bồ Dao Tri chấn động,cả người ngây ngốc, trong đầu tức khắc cũng trống rỗng một mảnh.
 
Beta - Ác Ý Nhập Mộng
Chương 51: Chương 50



Chương có pass, cập nhật sau!
 
Beta - Ác Ý Nhập Mộng
Chương 52: Chương 51



Edit + Beta: ALice.

Có lẽ chỉ do cậu nghĩ nhiều.

Cung Trầm đường đường là một Alpha đỉnh cấp lại vì cậu mà chuyên môn thu mua công ty cậu đang làm sao?

Bọn họ không thân không thích, Cung Trầm cũng không cần thiết đại động can qua như thế.

Hơn nữa Cung Trầm cũng không thích cậu, cho nên càng không cần thiết phải làm như vậy.

Có lẽ chỉ là một hành vi thương nghiệp hóa không thể lại đơn giản hơn.

Nếu cậu xem chuyện này là Cung Trầm làm vì mình, vậy cũng không tránh khỏi quá để mắt tới mình, cũng quá tự mình đa tình.

Nghĩ như thế xong trong lòng Bồ Dao Tri liền an tâm.

Tư liệu công ty, hợp đồng, người đại diện pháp luật...... một loạt tư liệu các loại, Sở Thẩm Lộ chuẩn bị ước chừng nửa tháng mới chuẩn bị đầy đủ hết.

Sau khi huẩn bị đầy đủ tất cả các thứ xong thì Sở Thẩm Lộ mang theo tất cả tư liệu, tung ta tung tăng lái xe đi đến tòa nhà của Tập đoàn Minh Uyên.

Sau khi tới tòa nhà của Tập đoàn Minh Uyên, Sở Thẩm Lộ đứng ở chỗ quầy tiếp tân ở đại sảnh dưới lầu, hơi hơi mỉm cười với hai Omega lễ tân ở quầy tiếp đãi, "Tôi có hẹn trước với Cung tổng rồi."

Lễ tân liếc mắt nhìn Sở Thẩm Lộ một cái.

"Mời tiên sinh chờ một lát."

Dứt lời, lập tức cầm lấy điện thoại chỗ quầy lễ tân gọi cho thư ký Khương Thâm.

Hai phút sau, điện thoại bị cúp.

Lễ tân ngẩng đầu.

"Tiên sinh, ngài có thể lên rồi."

"Cảm ơn."

Sở Thẩm Lộ lễ phép nói lời cảm tạ, sau đó xách theo túi công văn trong tay, khí vũ hiên ngang mà đi đến chỗ thang máy.

Ting.

Cửa thang máy mở ra ở tầng 36 của công ty.

Sở Thẩm Lộ xách theo túi công văn ra khỏi thang máy, sau đó quen cửa quen nẻo đi về phía chỗ làm việc của thư ký Khương Thâm.

Sở Thẩm Lộ đi đến trước mặt Khương Thâm, ho nhẹ một tiếng vẻ mặt đứng đắn nói: "Phiền toái thư ký Khương thông báo một tiếng."

"Được." Khương Thâm mỉm cười.

Khương Thâm cầm lấy điện thoại nội bộ trước mặt gọi cho cấp trên.

"Cung tổng, Sở tổng tới rồi."

"Nói hắn tiến vào."

"Đúng vậy."

Khương Thâm đáp lời sau đó đặt điện thoại xuống.

"Sở tổng, ngài có thể vào trong."

"Đa tạ."

"Đừng khách khí."

Sở Thẩm Lộ xoay người, đưa lưng về phía Khương Thâm trộm sửa sang lại cổ áo của mình.

Hắn thở ra một hơi nhấc chân đi về phía cửa văn phòng của Cung Trầm, tiếp theo thật cẩn thận đẩy cửa đi vào.

Đi vào trong văn phòng chỉ thấy Cung Trầm mặc một thân tây trang màu xám tính chất thượng thừa. Ở chỗ cổ tay áo của hắn được cố định bằng hai chiếc nút tay áo bằng đá quý lam cực kì bắt mắt.

Sở Thẩm Lộ nhìn nút tay áo bằng đá quý lam chỗ cổ tay áo kia của Cung Trầm, trong đầu theo bản năng nghĩ, cái này giá trị bao nhiêu tiền chứ.

Ít nhất cũng phải mấy trăm vạn đi?

Trong lúc Sở Thẩm Lộ thầm nghĩ, không khỏi cảm thán Alpha đỉnh cấp đúng là Alpha đỉnh cấp, gia thế và tài phú khiến người khác không khỏi nhìn thôi đã thấy sợ.

Sở Thẩm Lộ âm thầm cảm thán, trên mặt cũng không thể hiện bất cứ điều gì.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Hắn tươi cười nhiệt tình, xách túi công văn tiến lên.

Tuy rằng muốn duy trì bình tĩnh và ung dung trước mặt Cung Trầm, để thân phận giữa hai người nhìn bình đẳng một chút. Nhưng dưới sự chênh lệch thật lớn giữa thân phận và tài lực, ngay lúc đối mặt với Cung Trầm thì cho dù trong lòng lại muốn duy trì bình tĩnh thế nào, thì vẻ mặt và động tác cũng cầm lòng không được mang theo một chút cung kính.

"Cung tổng, hợp đồng và tư liệu đều đã đưa tới."

Cung Trầm nhàn nhạt lên tiếng.

Sau khi ký xong phần hợp đồng cuối cùng thì lúc này hắn mới buông bút máy trong tay, chậm rì rì ngẩng đầu chuyển tầm mắt về phía Sở Thẩm Lộ.

"Cầm lại đây." Cung Trầm lời ít ý nhiều.

Sở Thẩm Lộ lập tức tiến lên, cung cung kính kính mà đưa tất cả những tư liệu trong túi công văn lên.

Cung Trầm duỗi tay tiếp nhận.

Nhưng sau khi tiếp nhận, Cung Trầm lại trực tiếp lướt qua cái gọi là tư liệu công ty và hợp đồng nghiệp vụ các thứ chỉ nhanh chóng lật tới phần hợp đồng lao động.

Tầm mắt của Cung Trầm chậm rì rì đảo qua các điều khoản trên hợp đồng lao động.

Đầu tiên hắn xem xong hết tất cả hợp đồng của các nhân viên khác đã ký tên, cuối cùng mới lật tới tờ hợp đồng lao động của Bồ Dao Tri.

Ở cuối hợp đồng, chữ màu đen trên giấy trắng thình lình ký tên của Bồ Dao Tri.

Khóe môi Cung Trầm cong lên, tâm tình sung sướng rõ ràng.

Xem xong chữ ký của Bồ Dao Tri, hắn mới tùy tay lật xem những tư liệu hợp đồng khác tương đối quan trọng hơn, sau khi xác định phía trên không có bất cứ vấn đề gì thì cuối cùng hắn mới thu hồi tầm mắt.

Tiếp theo.

Hắn không nhanh không chậm lại lấy ra một bản hợp đồng từ trong ngăn kéo của mình.

Cung Trầm duỗi tay, nhẹ nhàng đẩy qua.

"Ký đi."

Hai chữ ngắn gọn, cao cao tại thượng mang theo mệnh lệnh cực kỳ rõ ràng.

Sở Thẩm Lộ tiếp nhận, cúi đầu nhìn qua.

'Sau khi hợp đồng này được ký...... nhân viên thuộc công ty trách nhiệm hữu hạn sẽ tự động trở thành..... nhân viên lệ thuộc Tập đoàn Minh Uyên...... Phúc lợi bảo hiểm vân vân bình đẳng ngang nhau với Tập đoàn Minh Uyên...... Nghỉ việc cần phải được phòng Nhân sự đồng ý...... chưa có sự đồng ý của phòng Nhân sự nếu tự ý nghỉ việc...... sẽ phải chi trả...... Tiền vi phạm hợp đồng......'

Sau khi Sở Thẩm Lộ xem xong tất cả các điều khoản trong hợp đồng xong, quả thực cảm động muốn rơi lệ.

Phúc lợi của Tập đoàn Minh Uyên quả thực quá tốt rồi!

Tiền lương và phúc lợi tốt như vậy, ai sẽ luẩn quẩn trong lòng mà nghỉ việc chứ!

Sở Thẩm Lộ nghĩ như thế, sau đó lập tức không chút do dự mà cầm lấy bút, ở trang cuối cùng của hợp đồng nước chảy mây trôi mà ký tên của mình xuống.

Ký tên xong, Sở Thẩm Lộ duỗi tay đẩy hợp đồng lại.

"Tôi đã ký xong rồi, Cung tổng."

Khóe môi của Cung Trầm cong lên, cầm lấy hợp đồng.

......

Mấy ngày sau.

Thứ bảy.

Sân golf tư nhân theo quy chế hội viên.

Cung Trầm mặc một thân đồ thể dục màu trắng, dưới chân đi một đôi giày thể thao màu trắng đứng trên sân golf. Tay hắn cầm gậy chơi golf hơi hơi híp mắt, tập trung nhìn chăm chú về phía đường bóng bay.

Những ngày gần đây, tâm tình của Cung Trầm không tệ.

Ngay cả tin tức tố Alpha vị rượu vang đỏ trong không khí thậm chí cũng mang theo một cổ ý vị sung sướng.

"Trong khoảng thời gian này, tâm tình của Cung tổng tựa hồ cũng không tệ lắm nhỉ?" Bên cạnh, Lệ Túc cũng mặc một thân quần áo vận động giống vậy, lên tiếng hài hước trêu chọc.

Cung Trầm nhàn nhạt đáp lời, chợt tầm mắt vừa chuyển ánh mắt quái dị nhìn về phía cổ của Lệ Túc.

"Trên cổ cậu...... Là cái gì?" Cung Trầm nhíu mày, biểu cảm trên mặt có vẻ có chút quái dị và vặn vẹo, "Loại tân phẩm thời thượng này, tới bây giờ tôi chưa từng thấy qua."

Chỉ thấy ở trên cổ của Lệ Túc, thình lình đeo một chiếc vòng cổ bằng da màu đen.

Trên vòng cổ cũng không có logo của hàng xa xỉ gì, nguyên liệu nhìn cũng cực kỳ giá rẻ.

Cho dù thấy thế nào...... thì cũng giống như một chiếc vòng đeo cho chó.

Nhưng bởi vì bộ dáng và khí chất của Lệ Túc thật sự quá mức xuất chúng, nên dù trên cổ mang chiếc vòng cổ như vậy, không chỉ không ai hoài nghi đây là vòng cho chó. Thậm chí còn khiến người khác theo bản năng cho rằng, đây là thương phẩm mới ra mắt của một nhãn hiệu xa xỉ nào đó.

Lệ Túc mang chiếc vòng cổ bằng da màu đen này, dưới dung nhan tuấn mỹ kia của hắn nhìn có loại cực kỳ quyến rũ.

Đối mặt với câu hỏi của Cung Trầm, Lệ Túc cực kỳ thản nhiên vẻ mặt bình tĩnh.

"Bà xã của tôi đeo cho tôi đó."

Lệ Túc cực kỳ khiêu khích mà liếc mắt nhìn Cung Trầm một cái.

Ý là: —— hâm mộ chưa?

Khóe miệng Cung Trầm vừa kéo, vẻ mặt vặn vẹo.

Hâm mộ sao?

Nhưng hắn không có loại ham mê này.

......

Tối.

Ứng Tự Trọng tan tầm, mặc đồng phục về nhà.

Y đứng ở huyền quan, vừa muốn chuẩn bị cởi giày thì Lệ Túc lập tức từ sô pha phòng khách đi tới trước mặt y.

Trong tay Lệ Túc cầm một sợi xích sắt thật dài, uốn gối nửa quỳ trước mặt Ứng Tự Trọng.

Hắn cầm đầu sợi xích sắt, duỗi tay đưa về phía Ứng Tự Trọng.

Phần đuôi xích sắt lại nối kết...... với chiếc vòng cổ màu đen trên cổ Lệ Túc.

"Chủ nhân...... Cún con rất nhớ ngài."

Cao lớn Alpha nửa quỳ trước mặt Beta, dính nhớp lại hèn mọn dùng gò má cọ cọ mu bàn tay ấm áp của Beta.

Beta rũ mắt nhìn đối phương, thờ ơ.

"Anh cứ thích làm chó như vậy sao? Lệ Túc." Beta hỏi.

"Tôi chỉ làm chó của em." Alpha ngửa đầu, trong mắt tràn đầy tình yêu.

Beta chậc một tiếng, vẻ mặt không vui.

"Lệ Túc, rốt cuộc anh còn muốn dây dưa bao lâu nữa?"

"Vĩnh viễn." Ánh mắt của Alpha âm ngoan, mang theo sự cố chấp rõ ràng.

......

Hai ngày sau.

Thứ hai.

Sở Thẩm Lộ đến công ty trước tiên.

Sau khi vài nhân viên cũng lần lượt đến công ty, nhìn thấy tình cảnh trong công ty liền không khỏi ngơ ngẩn.

Địch An ngơ ngác mà nhìn tình cảnh trong công ty xong liền trợn mắt há hốc mồm.

"Sếp...... công ty của chúng ta...... bị trộm sao?"

Chỉ thấy trong công ty, ngoại trừ mấy cái ghế dựa và chiếc xô pha cổ xưa vừa thấy là biết đã dùng nhiều năm ra thì còn lại, tất cả đều không thấy.

Nghe tiếng, Nghiêm Phàn Thần một bên chậc một tiếng, vẻ mặt ghét bỏ.

"Ai sẽ trộm mấy tờ giấy phế kia chứ? Mấy thứ kia, cũng chỉ có những người già ở trạm phế liệu mới cần thôi."

Nhưng Lê Lễ thật ra nghĩ tới gì đó.

Lê Lễ linh quang vừa hiện, hỏi, "Có phải hợp đồng với Tập đoàn Minh Uyên đã được ký rồi hay không?"

Sở Thẩm Lộ gật đầu, nhếch miệng bật cười.

"Vẫn là Lê Lễ thông minh!" Hắn khen, "Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ không làm việc ở chỗ này nữa! Mà sẽ đến làm việc ở Tập đoàn Minh Uyên!"

Mấy người liền ngốc ra.

"Trong tòa nhà của Tập đoàn Minh Uyên sẽ dành riêng cho chúng ta một nơi làm việc, ở tầng 6." Sở Thẩm Lộ vừa nói, vừa chậm rì rì mà lấy mấy tấm thẻ nhân viên từ trong túi ra, "Đây là thẻ nhân viên của mọi người."

Mấy người ngơ ngẩn tiếp nhận.

Sở Thẩm Lộ nói tiếp, "Về sau mọi người sẽ là nhân viên chính thức của Tập đoàn Minh Uyên."

Mọi người trợn tròn mắt một hồi lâu, lúc này cuối cùng mới hoàn hồn.

Sau khi hoàn hồn thì lại bắt đầu chấn kinh.

Địch An: "Không nghĩ tới có một ngày, tôi vậy mà có thể đi làm ở Tập đoàn Minh Uyên! Trời ơi, không phải tôi đang nằm mơ đó chứ!"

Nghiêm Phàn Thần: "Đệt, đệt, đệt!"

Lê Lễ: "Tôi chỉ có bằng tốt nghiệp chính quy, vậy mà có thể trở thành nhân viên chính thức của Tập đoàn Minh Uyên...... quả thực khiến người khác khó có thể tưởng tượng được......"

Mạc Úc Vi: "Tôi còn chưa từng gặp được Cung tổng của Tập đoàn Minh Uyên đâu...... Không biết đến lúc đó có thể có cơ hội nhìn thấy hay không ......"

Sở Thẩm Lộ cực kỳ nhiệt tình đáp: "Cung tổng cực kỳ bận, hơn nữa cũng không thường xuống lầu nên cậu hẳn là không có cơ hội để nhìn thấy đâu."

Mạc Úc Vi cực kỳ buồn bực liếc mắt nhìn Sở Thẩm Lộ một cái, yên lặng mà ò một tiếng.

So sánh với sự hưng phấn của những người khác, Bồ Dao Tri nhìn thẻ nhân viên trong tay vẻ mặt càng thêm trầm mặc.

Sau khi vào Tập đoàn Minh Uyên, rất hiển nhiên không chỉ có phúc lợi sẽ tốt hơn, tiền lương cũng sẽ tăng theo.

Nhưng giờ phút này, trên mặt cậu lại không có mảy may sự vui vẻ nào.

Nhưng Bồ Dao Tri ở trước mặt bọn họ cũng hiếm khi có tươi cười gì, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy được Bồ Dao Tri khác thường.

Sau khi mấy người vui vẻ một trận xong thì đột nhiên nhớ tới một chuyện.

"Đúng rồi sếp, đồ vật đều đã dọn qua đó hết rồi. Vậy vì sao hôm nay còn để chúng tôi lại đây đi làm vậy?"

"Đúng vậy, trực tiếp bảo chúng tôi đến Tập đoàn Minh Uyên báo danh không phải được rồi sao."

Sở Thẩm Lộ sợ hãi nhìn mọi người một cái, yếu ớt nhỏ giọng nói: "Tôi chỉ muốn nhìn...... vẻ mặt khiếp sợ của mọi người sau khi nhìn thấy công ty bị dọn hết thôi mà......"

Mọi người yên lặng không nói gì mà nhìn cấp trên nhà mình, vẻ mặt đều là cứng họng cạn lời.

......

Một giờ sau.

Đoàn người lái xe đi tới Tập đoàn Minh Uyên.

Sau khi tới Tập đoàn Minh Uyên, Nghiêm Phàn Thần cùng với Mạc Úc Vi và Lê Lễ còn chưa tới Tập đoàn Minh Uyên bao giờ nên khi nhìn kiến trúc cao lớn trước mắt không khỏi ngây ngẩn cả người.

"Ôi đệt...... cao như vậy sao?"

"Wow......"

"Cao quá đi......"

Tán thưởng tòa nhà xong, mấy người mang theo thẻ nhân viên đi đến lầu sáu.

Cảnh quan làm việc của Tập đoàn Minh Uyên so với chỗ trước đây của bọn họ, quả thực là hoàn toàn bất đồng tựa như trên trời dưới đất vậy.

Cảnh quan làm việc của Tập đoàn Minh Uyên là bầu trời, còn cảnh quan làm việc trước đây của bọn họ ...... là đống rác.

Không khí thanh tỉnh, ánh đèn sáng sủa, ghế dựa và bàn làm việc tất cả đều là mới, còn đều là ghế và bàn làm việc xa hoa.

Thậm chí tùy ý còn có thể nhìn thấy bồn hoa thực vật màu xanh lục.

Trên bàn làm việc đã được ghi tên trước.

Mấy người phân biệt mà ngồi xuống chỗ làm việc của mình.

Sau khi ngồi xuống, từng người từng người kinh ngạc cảm thán.

Địch An: "Ghế dựa này thật mềm, mềm hơn nhiều so với chiếc ghế dựa nát trước kia nhiều."

Nghiêm Phàn Thần: "Thứ trước kia ngồi là ghế dựa sao? Đó là bồn cầu mới đúng!"

Sở Thẩm Lộ nhịn không được lại gần, nói: "Sao trước kia tôi chưa từng nghe cậu nói giống bồn cầu!"

Lê Lễ nghe xong cũng nhịn không được mà cười lên tiếng.

Mạc Úc Vi cũng nhịn không được mà nở nụ cười theo.

Mà duy độc Bồ Dao Tri ngồi trước bàn làm việc của mình, tâm tình càng thêm trầm trọng.

Có lẽ là cậu nghĩ nhiều thôi.

Cậu không cần thiết phải liên tưởng quá nhiều.

*

Mấy ngày thời gian thoảng qua.

Chuyện gì cũng không xảy ra.

Cũng chính như Sở Thẩm Lộ đã nói, bình thường ở trong công ty nếu muốn nhìn thấy Cung Trầm gần như là một việc không có khả năng.

Nhưng, vào buổi sáng một tuần sau, lúc Bồ Dao Tri dậy sớm chạy đến công ty đi làm thì vừa lúc gặp được Cung Trầm trong đại sảnh lầu một.

Cậu mới vừa vào đại sảnh lầu một không bao lâu thì Cung Trầm liền mang theo Khương Thâm đến.

Cung Trầm mặc tây trang, thân hình đĩnh bạt thon dài trước sau như một, khí thế mười phần khiến người ngưỡng mộ.

Trong chớp mắt nhìn thấy Cung Trầm, thì trong lòng Bồ Dao Tri cũng cứng lại.

Cậu phản ứng cực nhanh.

Cậu ra vẻ không biết, cúi đầu xuống, lặng lẽ bước hai bước sang bên cạnh kéo ra một ít khoảng cách với Cung Trầm.

Bồ Dao Tri tự cho là động tác của mình cực kì kín đáo, không ai có thể phát hiện ra.

Nhưng trên thực tế, tất cả những động tác này của cậu đều bị Cung Trầm thu hết vào đáy mắt.

Nhìn Bồ Dao Tri lặng lẽ tránh né ra vẻ không biết, Cung Trầm không khỏi cười khẽ một tiếng.

Hắn nhẹ nhàng l**m l**m khóe môi, chỉ cảm thấy càng thêm hưng phấn.

Hiện tại Bồ Dao Tri đã ở trong công ty của hắn, đúng hơn ngay lúc Sở Thẩm Lộ ký vào bản hợp đồng kia thì gần như đồng nghĩa với việc Bồ Dao Tri đã ở trạng thái mặc hắn xâu xé.

Cho nên, Bồ Dao Tri càng muốn ra vẻ không biết giả bộ không quen biết hắn thì hắn không khỏi càng thêm hưng phấn.

Sau khi xác định thu mua công ty của Sở Thẩm Lộ thì Cung Trầm cũng không lại uống thuốc nữa.

Nhưng trong khoảng thời gian này, tâm tình của hắn vẫn sung sướng căn bản không cần uống thuốc gì.

Mà lúc này, nhìn Bồ Dao Tri cau mày lặng yên tránh né hắn bỗng nhiên lĩnh ngộ.

Bồ Dao Tri chính là thuốc của hắn.
 
Beta - Ác Ý Nhập Mộng
Chương 53: Chương 52



Edit + Beta: ALice.

Vượt qua buổi sáng một cách an toàn.

Cung Trầm cũng không nhìn thấy cậu.

Cậu an tâm, đi thang máy đến lầu sáu rồi đi tới chỗ làm việc của mình.

Ngồi ở bàn làm việc không bao lâu, thì Mạc Úc Vi và Địch An cũng tới.

Địch An vừa vào, liền rất buồn bực nói: “A a a, biết vậy thì hôm nay tôi đã tới sớm một chút vậy là có thể nhìn thấy vị Cung tổng kia rồi!”

Mạc Úc Vi tò mò hỏi, “Cung tổng thật sự đẹp trai như vậy sao?”

Địch An gật đầu, cười ái muội với Mạc Úc Vi, “Đẹp trai tới mức có thể khiến cho Beta như cậu mềm chân luôn đấy.”

Mạc Úc Vì tức khắc không khỏi càng thêm tò mò.

Cậu ta chớp chớp mắt, tò mò hỏi: “Vậy hắn…… có đối tượng rồi sao?”

Nghe nghi vấn này của Mạc Úc Vi, Địch An không chút do dự mà dội một chậu nước lạnh, “Cậu đang suy nghĩ vớ vẩn gì thế, người ta đường đường là một Alpha đỉnh cấp không có khả năng cảm thấy hứng thú với một Beta đâu.”

Mạc Úc Vi chu miệng, nhỏ giọng đáp: “Tôi chỉ tò mò hỏi một câu thôi mà……”

Bên cạnh, Bồ Dao Tri không nói chuyện chỉ chuyên chú nhìn màn hình máy tính, bộ dáng giống như gì cũng không nghe thấy.

Buổi sáng 9 giờ rưỡi.

Sở Thẩm Lộ tới.

Sở Thẩm Lộ xách theo túi công văn tự tin tràn đầy tới công ty.

Sau khi tới công ty, Sở Thẩm Lộ lập tức lấy hợp đồng kế hoạch từ trong túi công văn ra.

Thậm chí ngay cả điều khoản hợp đồng hắn cũng đã liệt kê ra trước.

Hắn chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ Cung Trầm thẩm duyệt đồng ý sau đó ký tên bên trên.

Hiện tại dựa lưng vào tòa núi lớn là Tập đoàn Minh Uyên này, Sở Thẩm Lộ vẫn luôn có ý tưởng và kế hoạch ngập tràn, gần như là sau khi công ty bị thu mua xong liền cả đêm viết ra kế hoạch của mình.

Mà sau khi trải qua một tháng hoàn thiện và bổ sung điều khoản, thì cuối cùng Sở Thẩm Lộ mới có tự tin chuẩn bị trình kế hoạch của mình cho Cung Trầm xem.

……

Một tiếng sau.

Sở Thẩm Lộ câu nệ thấp thỏm ngồi trên ghế đối diện với bàn làm việc của Cung Trầm.

Tim hắn như nổi trống, chờ Cung Trầm đáp lời.

Cung Trầm mặt không cảm xúc nhìn lướt kế hoạch trước mắt một vòng, chỉ cần liếc mắt một cái liền tìm ra năm lỗ hổng pháp lý cùng với chỗ không hợp lý của hợp đồng.

Cung Trầm ngồi trên ghế của mình, lạnh lạnh mà liếc mắt nhìn Sở Thẩm Lộ một cái, hỏi: “Đây là nội dung kế hoạch trong một tháng này của anh?”

Sở Thẩm Lộ nghèo từ, quẫn bách nói không ra lời.

Khí thế tự nhiên của Alpha đỉnh cấp cực có cảm giác áp bách, giống như một tòa núi lớn không có cách nào phản kháng, nặng nề đè trên lưng và đỉnh đầu của Sở Thẩm Lộ.

Dưới lực uy h**p khiến lòng người run sợ, Sở Thẩm Lộ gần như sắp không thở nổi.

Cung Trầm còn tiếp tục nói, “Trang số 03…… số 10…… trang số 11 điều số 3…… Loại sai lầm cấp thấp này tôi hy vọng lần sau sẽ không nhìn thấy nữa.”

Sở Thẩm Lộ theo vị trí mà Cung Trầm nói, nhìn thoáng qua.

Xem xong, hắn tức khắc càng thêm quẫn bách.

Bởi vì đúng như lời Cung Trầm nói, những chỗ sai này quả thực không thể cấp thấp hơn được nữa.

Sở Thẩm Lộ vội nói: “À ờ…… Cung tổng tôi…… là tôi sơ sẩy, tôi…… vậy tôi lập tức lấy về sửa ngay.”

Dứt lời, vội vàng cầm lấy bản kế hoạch của hắn xuống.

Sở Thẩm Lộ đang muốn chuẩn bị cầm đi, chỉ thấy Cung Trầm ngồi trên chỗ ngồi lại nhẹ liếc mắt nhìn hắn, nói: “Nếu anh không thể nói trôi chảy, vậy lần sau đổi người có thể nói rõ ràng lên đây.”

Sở Thẩm Lộ càng thêm quẫn bách.

“Vâng, Cung tổng.”

Sở Thẩm Lộ sửa lại một buổi sáng, hắn tỉ mỉ kiểm tra thêm lần nữa.

Sau khi kiểm tra xong, Sở Thẩm Lộ không nói hai lời liền gọi Bồ Dao Tri vào văn phòng của mình.

“Dao Tri, cậu vào văn phòng của tôi một chuyến.”

Bồ Dao Tri giương mắt, đứng lên khỏi vị trí làm việc của mình.

Cậu thuận theo đi vào văn phòng của cấp trên.

Đi vào trong văn phòng chỉ thấy Sở Thẩm Lộ hưng phấn lại thấp thỏm đưa một bản kế hoạch hợp đồng thứ nhất tới trước mặt cậu.

Cậu duỗi tay tiếp nhận, đầy mặt khó hiểu.

“…… Đây là?”

“Bản kế hoạch hợp đồng.” Sở Thẩm Lộ duỗi tay chỉ chỉ lên trên, “Cậu đến tầng 36, giao cái này cho Cung tổng thẩm duyệt.”

Bồ Dao Tri nhíu mày lại.

“Vì sao Giám đốc Sở không tự đi?”

Hiện tại chức vị của Sở Thẩm Lộ là tổng giám đốc của phòng bọn họ.

Sở Thẩm Lộ vừa nghe, nháy mắt liền xụ mặt xuống.

“Cậu là Beta, ngươi không biết…… tin tức tố của Cung tổng…… quả thực rất đáng sợ.” Sở Thẩm Lộ vừa nhớ tới, cũng chỉ càng thêm cảm giác lòng còn sợ hãi, “Uy áp từ tin tức tố của Alpha đỉnh cấp, không phải Alpha và Omega bình thường có thể thừa nhận đâu!”

Sở Thẩm Lộ lẩm bẩm lầm bầm.

“Có đôi khi tôi thật hâm mộ Beta các cậu, ngửi không được tin tức tố cũng không bị kỳ mẫn cảm và kỳ đ*ng d*c bối rối ……”

“Cho nên?” Beta cắt ngang lời Sở Thẩm Lộ.

Sở Thẩm Lộ nghe vậy, giọng nói vừa chuyển lại lần nữa quay trở lại vấn đề chính.

“Cho nên…… Tôi ở trước mặt Cung tổng đặc biệt khẩn trương…… nên nói lắp…… khiến Cung tổng ghét bỏ.”

Bồ Dao Tri trầm mặc.

Trong lúc Bồ Dao Tri trầm mặc, Sở Thẩm Lộ mắt trông mong nhìn cậu, lại nói: “Tôi suy nghĩ một chút, Cung tổng không thích Omega cho nên Địch An đi không thích hợp. Lê Lễ chưa từng gặp Cung tổng, đến lúc đó có thể sẽ bị Cung tổng dọa sợ tới mức nói không ra lời. Mạc Úc Vi cũng vậy, có thể đến lúc đó còn bị dọa ghê hơn. Nghiêm Phàn Thần giống tôi đều là Alpha ngửi được tin tức tố của Cung tổng, cho nên có thể đến lúc đó sẽ biểu hiện giống như tôi vậy…… Dù sao thì tôi nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có mình cậu là thích hợp nhất.”

Bồ Dao Tri im lặng.

Cậu không thể nề hà mà đồng ý.

“Tôi biết rồi.”

Cậu liệt mặt, duỗi tay tiếp nhận hợp đồng kế hoạch trước mắt.

Cậu nghĩ thầm.

Từ sau chuyện lần trước ở khách sạn đã qua lâu như vậy, Cung Trầm cũng chưa từng gặp cậu. Hơn nữa, cậu làm việc ở Tập đoàn Minh Uyên đã được một đoạn thời gian Cung Trầm cũng không thế nào với cậu, nói vậy hẳn là đã mất đi hứng thú với cậu.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và WordPress ALice’s House.

Một Beta thường thường vô kỳ không hề có ưu điểm như cậu, có lẽ chỉ do đầu óc Cung Trầm nhất thời không thích hợp nên mới sinh ra hứng thú với cậu. Nhưng không có khả năng sẽ kéo dài cho đến hiện tại vẫn có hứng thú nồng hậu với cậu.

Cung Trầm là một Alpha đỉnh cấp, lại còn là CEO của Tập đoàn Minh Uyên. Beta và Omega dạng gì mà chưa từng thấy qua.

Nếu lại cứ chỉ cảm thấy hứng thú với cậu, vậy thật sự là quá mức không thể tưởng tượng.

Sau khi Bồ Dao Tri duỗi tay tiếp nhận xong, Sở Thẩm Lộ nghĩ tới cái gì lại đưa cho cậu một quyển notebook bìa da.

“Đến lúc đó nếu Cung tổng nói hợp đồng có chỗ nào cần sửa thì cậu nhớ ghi lại kỹ, đến lúc đó tôi sẽ sửa lại sau.”

Bồ Dao Tri ừ một tiếng, duỗi tay tiếp nhận.

Bồ Dao Tri tiếp nhận bản kế hoạch hợp đồng, mang theo notebook bìa da và bút đi tới tầng 36.

Sau khi tới tầng 36, đã không phải lần đầu tiên đến nơi này cậu quen cửa quen nẻo đi tới trước mặt thư ký Khương Thâm, hỏi: “…… Bây giờ Cung tổng có rảnh sao? Tôi thay Giám đốc Sở đến đưa bản hợp đồng kế hoạch.”

Khương Thâm ý vị sâu xa nhìn cậu một cái.

“Chờ một lát, tôi xin chỉ thị của Cung tổng một chút.”

Khương Thâm dứt lời liền cầm lấy điện thoại nội bộ.

“Cung tổng, Bồ Dao Tri thay Giám đốc Sở lên đưa bản hợp đồng kế hoạch, bây giờ ngài có rảnh sao?”

……

Điện thoại cắt đứt.

Khương Thâm ngẩng đầu, mỉm cười với Bồ Dao Tri.

“Mời vào.”

“Cảm ơn nhiều.”

Bồ Dao Tri gật đầu nói cảm ơn, đẩy cửa đi vào.

Đi vào văn phòng, chỉ thấy Cung Trầm đang ngồi trước bàn làm việc bận rộn xử lý sự vụ.

Bồ Dao Tri cầm bản kế hoạch hợp đồng tiến lên, giống như giữa cậu và Cung Trầm chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì. Giữa hai người cũng không có bất cứ quan hệ nào khác, vẻ mặt đạm nhiên vô cùng bình tĩnh nói: “Cung tổng, đây là bản hợp đồng kế hoạch.”

Cung Trầm giương mắt, liếc mắt nhìn bản hợp đồng kế hoạch một cái.

Hắn buông bút máy màu đen vàng kim trong tay xuống, duỗi tay tiếp nhận.

Sau khi tiếp nhận, ánh mắt Cung Trầm lạnh nhạt lật lật xem bản hợp đồng kế hoạch đã được sửa đổi.

“Dự toán kim ngạch ở trang 8 bị sai, mặt khác ở trang 10 còn cần bổ sung điều khoản pháp lý, còn có sai số lẻ ở trang 13, tôi không muốn lần sau lại nhìn thấy.”

Bồ Dao Tri nhanh chóng ghi lại trong notebook bìa da.

Sau khi Cung Trầm lật xem xong bản kế hoạch hợp đồng, liền duỗi tay trả lại cho cậu.

Bồ Dao Tri theo bản năng duỗi tay tiếp nhận.

Nhưng lại…… không thể kéo về.

Bồ Dao Tri hơi hơi dùng sức kéo về phía mình, sau khi lại phát hiện không thể kéo được cậu bỗng nhiên ý thức được gì đó.

Cậu chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Cung Trầm.

Chỉ thấy Cung Trầm vừa rồi vẫn chưa từng ngẩng đầu, lúc này đang bình tĩnh nhìn cậu đôi mắt thâm trầm u ám.

Bồ Dao Tri mộc mặt nhìn Cung Trầm hai giây, bỗng nhiên như là lĩnh ngộ được gì chậm rãi buông lỏng tay mình.

Cậu an tĩnh đối diện với Alpha.

Chỉ nghe Cung Trầm đột nhiên chậm rì rì hỏi: “Bồ Dao Tri, cậu nói không muốn có bất cứ liên lụy gì với tôi …… Nhưng tôi càng không thuận theo ý của cậu.”

Ngay lúc vừa rồi, Bồ Dao Tri đã toàn bộ lĩnh ngộ.

Cậu nói: “Tôi có thể nghỉ việc.”

Khóe môi Cung Trầm hơi cong, nói: “Trước khi nghỉ việc, có lẽ cậu nên hỏi vị Giám đốc Sở kia của cậu một chút, một khi nghỉ việc cần phải trả bao nhiêu tiền vi phạm hợp đồng cho Tập đoàn Minh Uyên.”

Giọng nói của Bồ Dao Tri chợt dừng, kinh ngạc nhìn về phía Cung Trầm.

Ý nghĩ nghỉ việc nháy mắt bị Cung Trầm b*p ch*t từ trong nôi.

Bởi vì cho dù cậu kiếm đủ tiền vi phạm hợp đồng trả cho Tập đoàn Minh Uyên thì lấy tài lực và thế lực của Tập đoàn Minh Uyên, chờ đến lúc cậu nghỉ việc đến làm ở công ty tiếp theo thì Cung Trầm vẫn có thể dễ dàng thu mua công ty này.

Nhưng mà, Bồ Dao Tri kinh ngạc cũng không phải vì tiền vi phạm hợp đồng.

Mà là vì sao Cung Trầm lại chấp nhất với cậu như thế.

“Tôi không rõ,” Bồ Dao Tri đột nhiên hỏi, lần đầu tiên gọi tên Cung Trầm, “Cung Trầm, vì sao cậu phải chấp nhất với tôi như thế.”

“Tôi không biết.” Cung Trầm bình tĩnh đáp, “Nhưng tôi đích xác thừa nhận, bây giờ tôi chỉ cảm thấy hứng thú đối với cậu.”

Cung Trầm không chịu thừa nhận cũng không cảm thấy mình thích cậu, cho nên hắn quy tội tất cả những thứ này đều do hứng thú cùng với h*m m**n chiếm hữu trời sinh của Alpha quấy phá.

Bồ Dao Tri nháy mắt nhớ lại đêm đó ở khách sạn.

Cậu hỏi: “Cảm thấy hứng thú với thân thể của tôi sao?”

Cung Trầm gật đầu, đáp phải.

Tiếp theo lại chậm rì rì bổ sung một câu, “Không chỉ như vậy.”

“Vì sao.” Bồ Dao Tri hỏi tiếp.

“Tôi không biết.” Cung Trầm đáp.

Bồ Dao Tri suy tư một chút, đột nhiên nghĩ tới một đáp án cực kỳ hoang đường lại buồn cười.

“Chẳng lẽ, là bởi vì mãi cho đến hiện tại chỉ có tôi đối với Cung tổng tránh còn không kịp, không muốn dính dáng quan hệ với Cung tổng cho nên mới dẫn phát cảm xúc đối nghịch của Cung tổng?”

Nói ngắn gọn:

Cậu khác biệt so với những người trước đây Cung Trầm từng gặp, cho nên mới khiến Cung Trầm sinh ra hứng thú.

Cung Trầm theo lời của Bồ Dao Tri, suy tư một chút.

Nếu 6 năm sau, ánh mắt đầu tiên của Bồ Dao Tri lúc nhìn thấy hắn không phải là vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt xa lạ mà là lập tức thân thiện tiến lên……

Thì có lẽ hắn thật sự sẽ không sinh ra nửa phần hứng thú với Bồ Dao Tri.

Thậm chí ngay cả nhìn cũng đều lười nhìn một cái.

Cung Trầm tức khắc tìm được đáp án.

—— thì ra là thế.

Cung Trầm bị đánh thức, tức khắc bừng tỉnh đại ngộ.

“Đúng vậy.”

Bồ Dao Tri có chút bực bội và đau đầu.

“Vậy khi nào ‘hứng thú’ của Cung tổng sẽ biến mất?”

“Có lẽ……” Cung Trầm nhướng mày, ý ám chỉ, “Khi bắt đầu cảm thấy nhàm chán đi.”

Bồ Dao Tri trầm mặc nửa giây.

“Nhưng tôi nhớ rõ lúc trước tôi đã từng nói với Cung tổng, tôi không lên giường với Alpha.”

“Tôi nhớ rõ.” Giọng nói của Cung Trầm đạm nhiên, hiển nhiên cũng không để việc này ở trong lòng.

Bồ Dao Tri lại lần nữa rơi vào trầm mặc.

Đại não cậu bắt đầu lâm vào giãy giụa.

Trong lúc suy nghĩ của Bồ Dao Tri đắn đo thì môi mỏng của Cung Trầm hơi nâng, lại lần nữa từ từ nói: “Bất quá chỉ là hứng thú trong lúc nhất thời của tôi mà thôi, nếu cậu càng không tình nguyện thì hứng thú của tôi liền càng thêm nồng hậu.”

Cung Trầm có điều ám chỉ.

“Tôi chỉ cảm thấy hứng thú với cậu, không phải muốn kết giao với cậu cũng không phải muốn kết hôn với cậu.”

Nháy mắt, Bồ Dao Tri không hề đắn đo nữa.

Hắn nói không sai.

Cậu càng không muốn thì Cung Trầm liền càng cảm thấy hứng thú.

Đơn giản không bằng để Cung Trầm tự mình trải nghiệm một chút, rốt cuộc thì Beta như cậu có bao nhiêu không thú vị sau đó sớm một chút liền chán.

Bồ Dao Tri nháy mắt có tính toán.

Cậu liệt mặt, thản nhiên ngồi xuống trước mặt Cung Trầm.

“Tôi không thích bị Alpha cắn sau gáy.”

“Có thể.”

“Không thể để lại dấu vết trên người.”

“Có thể.”

“Thời hạn ba tháng, như vậy hẳn là đủ rồi.”

Cung Trầm đang muốn đồng ý, nhưng hắn đột nhiên chần chờ một lát.

Hắn nhíu mày, đáp: “Nửa năm.”

Bồ Dao Tri do dự một chút, nhưng nghĩ đến trình độ nhạt nhẽo và không thú vị của cậu, có lẽ không đến ba tháng thì Cung Trầm đã chán ngấy. Vì thế cậu do dự một lát, cuối cùng vẫn đồng ý.

Bồ Dao Tri đồng ý, tiếp theo lại lần nữa nói: “Loại quan hệ bạn giường tùy thời sẽ kết thúc này, hẳn là không cần thiết nói cho những người khác.”

Cung Trầm quyết đoán đồng ý.

Hắn cũng có cái nhìn giống vậy.

Hắn chưa bao giờ cảm thấy, một chút hứng thú này của hắn có thể bảo tồn thật lâu.

Sau khi Cung Trầm đồng ý, tiếp theo mặt không cảm xúc hỏi: “Còn có gì cần bổ sung không?”

Bồ Dao Tri trầm ngâm, nghiêm túc suy tư.

Suy tư một lát, cậu nhíu mày đáp: “Tạm thời đã không có.”

Nghe vậy, Cung Trầm vươn tay về phía cậu, lập tức nói: “Đưa di động cho tôi.”

Bồ Dao Tri ngẩn ra, móc điện thoại di động từ trong túi ra, đưa qua.

Cung Trầm tiếp nhận, lập tức mở khóa, sau đó trượt đến danh bạ lập tức thả số điện thoại của mình ra khỏi sổ đen.

Sau khi kéo số điện thoại của mình ra khỏi sổ đen, Cung Trầm liền chuyển về trang chủ, tiếp theo không chút do dự gỡ cài đặt app màu lam trên di động kia của Beta.

Bồ Dao Tri ngây ra nhìn chăm chú vào động tác Cung Trầm động tác.

Cung Trầm vẻ mặt thản nhiên, giương mắt nhìn về phía Beta vẻ mặt sững sờ.

Hắn lạnh lùng nói: “Trước khi chúng ta kết thúc, tôi không muốn lại nhìn thấy cậu lên giường với những người khác.”

Nghĩ đến Alpha giữ mình trong sạch và cố chấp, Beta đồng ý.

“Có thể.”

Sau khi đồng ý, Beta do dự một chút.

Cậu do dự một chút, nhịn không được hỏi: “Dù sao Cung tổng cũng chưa từng có bất cứ kinh nghiệm gì…… Nếu như……. kỹ thuật của Cung tổng…… không tốt thì sao?”

Cung Trầm: “……”

Gân xanh trên trán Cung Trầm giật mạnh, nghiến răng nghiến lợi.

“Cậu yên tâm đi, tôi có thể từ từ học ở trên người của cậu.”

(ALice: Cung tổng, vợ ngài nghi ngờ kỹ thuật của ngài (づ ̄ 3 ̄)づ )
 
Back
Top Bottom