Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé

[BOT] Mê Truyện Dịch

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
626,656
Điểm cảm xúc
0
Điểm
36
390311831-256-k288865.jpg

Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Tác giả: Dumpling312
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tên tiếng Trung: 社恐舔狗和他的顶A老公 (xã khủng thiểm cẩu hòa tha đích đỉnh A lão công)

Tác giả: 胡思乱想社恐症 - Hồ Tư Loạn Tưởng Xã Khủng Chứng

Tình trạng: Hoàn thành
Số chương: 14
Ngày bắt đầu: 22.1.2024
Ngày hoàn thành: 5.7.2024
Ngày đăng full: quên rồi (ngày đăng lại lần 2: 23.2.2025) Tags: aboaxbcaohdammiedammy​
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Giới thiệu + lưu ý


Tóm tắt toàn bộ chỉ bằng 1 câu: Lúc được mê không biết điều, lúc vợ bỏ thì chạy theo bắt lại.Bé Đường Nguyễn là một Beta bình thường, thích nam thần trong trường mình, Alpha Tống Hạc Khanh, bé nhát gan hướng nội đây bắt đầu đi lên con đường theo đuôi, theo đuổi người ta.

Tống Hạc Khanh là một tên Alpha lạnh lùng, mặc cho bé Đường Nguyễn theo đuổi đến cỡ nào cũng không mảy may dao động, thậm chí còn dứt khoát từ chối bé Đường Nguyễn, làm người theo đuổi cả hai năm trời, cuối cùng bé Đường Nguyễn nản lòng thoái chí, từ bỏ không theo đuổi nữa.Lúc bé Đường Nguyễn trở về cuộc sống bình thường, cùng bạn thân đi ăn đi học, Tống Hạc Khanh lại mặt lạnh chặn cậu ở chỗ tối, nắm chặt lấy cổ tay cậu, hơi thở nặng nề ở trên cổ cậu, giọng nói điên cuồng:"Nguyễn Nguyễn không phải nói chỉ thích một mình anh sao?

Tại sao lại gần gũi với người khác như vậy."

"Lập tức, mở chân ra, chồng muốn đụ khoang sinh sản của em."

Bé Beta bình thường bởi vì đầu óc nóng lên theo đuổi tên Alpha đó, sau khi cậu muốn từ bỏ chạy khỏi lại bị Tống Hạc Khanh nắm chặt cổ chân đụ tới nơi sâu nhất của khoang sinh sản, chứa đầy tinh dịch, khắp người đầy tin tức tố của hắn, hoàn toàn bị giam cầm bên người tên Alpha này.
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 1


Chương 1: theo đuổi đỉnh A trở thành kẻ theo đuôi mà ai cũng ghét.Giữa mùa hè oi bức, sân vận động của trường đại học số 1 của Liên Bang đế quốc cực kỳ náo nhiệt, các Alpha năm 2 của trường đang thi đấu bóng rổ với nhau, chủ lực của đội A đương nhiên là Tống Hạc Khanh vừa ném vào một quả, lập tức ồn ào kêu hò.

Mồ hôi chảy trên khuôn mặt càng làm cho hắn thêm lạnh lùng, sóng mũi cao thẳng, cơ bắp rắn chắc lại không quá thô, áo thể thao màu đen làm nổi bật từng động tác của Alpha có làn da rất trắng này.

Được tôn sùng là nam thần của trường đã lâu, sau khi vừa nhập học đã nổi rầm rộ trên tất cả các diễn đàn trường, gia đình lại là người có tiếng trong quân đội, vừa khéo trời sinh đẹp trai, cho dù là tính cách lạnh lùng nhưng Omega theo đuổi thì không hề ít, nhưng chưa ai hái được ngôi sao này tới tay.

Bé Đường Nguyễn cũng là một trong những người theo đuổi Tống Hạc Khanh, nhưng khác với họ, bé Đường Nguyễn đây chỉ là một Beta bình thường, lớn lên thì cùng lắm chỉ là ưa nhìn hơn người khác một chút mà thôi, không mảnh mai như Omega, cũng không đẹp trai như Alpha.

Lúc này, cậu đang ở trên khán đài chăm chú nhìn Tống Hạc Khanh đang chạy vội ở giữa sân, đôi mắt nhìn không rời, cực kỳ hâm mộ hắn, trong tay còn cầm sẵn một chai nước đá lạnh, trên thân chai còn hơi đông cứng, cho dù tay bị lạnh đến đỏ lên cậu cũng không bỏ xuống, cầm chặt lấy trong tay.

Người ngồi bên cạnh nhìn thấy xoay người qua nhiều chuyện với bạn mình.

"Ai, lại là Đường Nguyễn nữa rồi, cậu ta đã theo đuổi Tống Hạc Khanh hai năm rồi còn chưa từ bỏ nữa hả trời?

Omega người ta kia kìa còn chưa theo đuổi, Beta như cậu ta làm sao có cửa được!"

Người bạn đó cũng nhỏ giọng trả lời.

"Đúng rồi còn gì, cậu ta chả thèm xem lại bản thân mình ra sao, lớn lên có đẹp đâu, bộ dạng bình thường kia làm sao có thể làm người yêu của Tống Hạc Khanh cơ chứ."

Âm thanh không lớn nhưng đủ làm cậu nghe rõ ràng, đôi mắt của bé Beta dần ảm đạm xuống.

Cậu đã theo đuổi Tống Hạc Khanh hai năm rồi, lần đầu tiên gặp hắn là lúc khai giảng năm nhất, bởi vì mang quá nhiều đồ làm cậu khá khó khăn khi kéo chúng đi, hai vali đẩy đằng trước có chút trượt đi không giữ được, một bàn tay to thon dài giữ lấy vali màu xanh của cậu, sau đó là giọng nói trầm quyến rũ mê người.

"Để tôi giúp cậu, cậu ở phòng nào?

Cậu là Beta sao?"

Bé Đường Nguyễn nhìn bàn tay đang giữ lấy vali của mình, đỏ mặt, Tống Hạc Khanh rất đẹp trai, chưa kể còn lạnh lùng, không nghĩ thế mà lại thích giúp đỡ người khác.

Bé Đường Nguyễn lắp bắp nói số phòng, còn chưa kịp nói cảm ơn, Tống Hạc Khanh đã kéo vali đi rồi, hắn chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, ánh mặt trời xuyên thấu qua lớp vải mỏng kia, thấy rõ vòng eo thon chắc cùng với bả vai mạnh mẽ, bé Đường Nguyễn ngắm đến ngây người, ngơ ngơ đứng tại chỗ, Tống Hạc Khanh quay đầu lại nhìn cậu, mái tóc đen cùng với màu mắt xanh lam, dưới ánh nắng mặt trời tựa như một hồ nước sâu thẳm.

Một ánh mắt làm say mê cả ngàn năm, cứ thế bé Đường Nguyễn chính thức chết chìm trong đôi mắt đó.

Đường Nguyễn chỉ là một Beta, để hình dung cả người thì chỉ có 2 từ - bình thường, có thể được nhập học vào đây cũng gọi là may mắn lắm rồi.

Trường này là đứng đầu cả nước về số lượng học sinh xuất sắc tụ hội về đây, học sinh học ở đây dù không phải gia đình giàu có, cao quý thì cũng là cực kỳ giỏi giang, bởi vì muốn không phân rõ chênh lệch của cả nước, làm hài lòng người dân, cho nên hằng năm, trường đại học Liên Bang đều nhận một số học sinh Beta bình thường có thành tích tốt, vào học ở đây cùng trải nghiệm sinh hoạt với những tầng lớp khác.

Đường Nguyễn là một trong những người được chọn, cậu sống ở khu C bên cạnh đế quốc, cha mẹ đều là công nhân bình thường, vào lúc nhận được thư thông báo nhập học, cả nhà đã bàn bạc tận cả đêm, cuối cùng vẫn quyết định để Đường Nguyễn nhập học, ý của ba mẹ cậu rất đơn giản, ba mẹ cảm thấy cậu nhát gan, hướng nội, cần tới một môi trường mới để tốt hơn.

Nhưng mà, nhưng mà, một bé Beta bình thường hướng nội lại bắt đầu thích Tống Hạc Khanh nha.

Lúc ban đầu, Đường Nguyễn chỉ dám ở một bên lặng lẽ ngắm hắn, lén lút đi đến sân bóng rổ ngắm người, núp ở phòng học nhìn hắn nói cười cùng bạn bè, bé Đường Nguyễn không có nhiều tiền nên chỉ ăn ở căn tin trường, rất ít khi nhìn thấy Tống Hạc Khanh ở đây, cho nên chỉ cần thấy là đủ vui cả ngày.

Cậu nhìn thấy rất nhiều Omega tặng quà cho hắn, dùng túi đẹp đẽ đựng socola cùng với những đồ vật đầy màu sắc, bé cũng muốn tặng lắm, nhưng bản thân lại không có tiền, cho nên mỗi ngày đều mua một chai sữa đậu nành, nhân lúc không ai để ý, để ở chỗ ngồi của hắn.

Tuy rằng Tống Hạc Khanh không hề uống nó, nhưng nhìn thấy hắn cầm chai sữa nhìn khắp nơi xung quanh, trong lòng bé cảm thấy ngọt ngào mỹ mãn.

Bạn cùng phòng cười nhạo bé theo đuôi người ta, bé có chút buồn buồn, ngược lại bắt đầu nghe theo kế sách của bạn cùng phòng, bé hướng nội bắt đầu bạo dạn tặng quà cáp.

Lần đầu tiên khi đứng trước mặt Tống Hạc Khanh, mặt cậu đỏ đến mức có thể chiên trứng gà, lắp ba lắp bắp nói cảm ơn hắn lần trước đã giúp cậu, sau đó lại đưa chai sữa đậu nành.

Cậu cúi mặt không dám nhìn thẳng, kết quả lại nghe được câu hỏi khó chịu đó, còn cảm thấy hắn đang cười nhạo mình.

"Cậu là đồ nói lắp à?

Sao lúc nào nói chuyện cũng lắp bắp thế?"

Đường Nguyễn lập tức đỏ mặt nữa rồi, hốc mắt cũng sắp chảy ra nước mắt, Tống Hạc Khanh xoay người đi khỏi, bé Đường Nguyễn cúi đầu càng thắp, sau đó nhỏ nhỏ nói, "Tớ không phải nói lắp mà, chỉ là do khẩn trương thôi..."

Lần đầu thất bại như vậy không làm Đường Nguyễn nản chí mà còn càng cản càng hăng, thường xuyên trước mặt mọi người tặng quà, nào là một thanh socola hay một bông hoa hồng, cho dù là thư tình cũng tặng rất nhiều, thường xuyên để trên bàn hắn hoặc đưa trực tiếp, nhưng lần nào Tống Hạc Khanh cũng không nhận, từ chối rất nhiều lần.

Tuy rằng Đường Nguyễn là một Beta bình thường không hơn ai, nhưng trong máu lại rất quật cường, đối với việc yêu thích Tống Hạc Khanh này, cậu dùng hết sự kiên trì cùng dũng khí đập nồi dìm thuyền đến mức làm cho bạn cùng phòng hết cả hồn.

Sau khoảng thời gian đó, mọi người ngày càng thảo luận sôi nổi hơn, Tống Hạc Khanh là người nổi tiếng, lúc nào cũng bị người khác nhìn chằm chằm, Đường Nguyễn vừa ngu ngốc vừa đeo bám như vậy, nhóm người theo đuổi Tống Hạc Khanh cực kỳ bực mình, khó chịu, lời đồn khắp nơi nổi lên, nói Đường Nguyễn nào là keo dán, mặt dày theo đuổi Tống Hạc Khanh không rời, là một tên Beta không hơn không kém, lại muốn theo đuổi Tống Hạc Khanh, đúng là chuyện cười mà.

Đường Nguyễn hiển nhiên trở thành trò cười của mọi người lúc nói chuyện, dùng tất cả si tâm vọng tưởng tiếp cận Tống Hạc Khanh cơ mà.

Lúc Đường Nguyễn suy nghĩ viển vông thì cuộc thi bóng rổ đã kết thúc, đám người lập tức giải tán, xung quanh Tống Hạc Khanh có rất nhiều người, đa số là Omega, thậm chí còn có cả vài Alpha nhưng chỉ duy nhất một Beta mà thôi.

Đường Nguyễn rất kiên nhẫn, chờ Tống Hạc Khanh từ chối từng người từng người, đợi đến khi những người đó đi rồi, cậu mới cầm chai nước đã bớt lạnh tiến về phía trước.

"Tống, Tống Hạc Khanh, mời cậu uống nước..."

Đôi tay của Đường Nguyễn cầm nước, đưa đến trước mặt hắn, dùng hết can đảm nhìn về đôi mắt lúc nào cũng lạnh như băng ấy.

Tống Hạc Khanh không nói câu nào, chỉ nhìn sơ đầu tóc đang ướt vì mồ hôi của cậu, ngực phập phồng vì mới chơi quá mức, mở miệng nói:

"Tôi không cần, sau này đừng đưa cho tôi nữa."

Lời nói vẫn lạnh lùng như thế, không có chút nào khác so với lời từ chối với các Omega kia.

Đường Nguyễn sững người một lúc lâu, sau đó vang bên tai từng tiếng cười nhạo, vẫn lạnh lùng như xưa, vốn dĩ cậu không nên đau lòng, cũng không biết vì sao, Đường Nguyễn bắt đầu đau đến khó thở, cậu kéo khóe miệng, nở nụ cười khó coi.

"Được..."

Cậu không còn kiên trì đưa nước cho hắn nữa, đưa về phía một thành viên khác trong đội bóng rổ.

"Cho cậu, uống không?

Nước lạnh."

Không kịp tò mò tại sao lại không tự uống, Triệu Thành vội vàng vươn tay nhận lấy, nói cảm ơn, giảm bớt một chút xấu hổ.

Đường Nguyễn cười nói không có gì, giơ tay chào tạm biệt, cúi đầu bước nhanh rời khỏi nơi này, mà lúc này nước mắt đã tràn khỏi mi, từng giọt nước mắt chảy xuống, rơi trên nền plastic nóng cháy này.

"Cậu nói lắp đó hình như hơi đau lòng thì phải..."

Triệu Thành nhìn bóng dáng Đường Nguyễn đã rời đi, huých huých lên bả vai Tống Hạc Khanh, chả có gì mà nói.

Sắc mặt Tống Hạc Khanh càng lạnh hơn, giựt lấy chai nước trong tay Triệu Thành, ném mạnh vào thùng rác, phát ra tiếng vang mạnh.

"Đau lòng càng tốt, sau này không cần làm phiền tôi."

Nói xong, lập tức rời đi.

Còn Triệu Thành ở phía sau bĩu môi cùng đi theo.

Ngày hôm sau khi vào học, Tống Hạc Khanh vẫn ngồi ở chỗ cũ kế bên cửa sổ, thời gian còn sớm, hội trường không nhiều người lắm, Triệu Thành ở bên cạnh đang nằm lên bàn mà ngủ, hắn nhìn sách, vài lọn tóc xõa xuống, làm người ta cảm thấy cảm giác buồn ngủ lười biếng.

Đường Nguyễn vẫn mang hai phần ăn sáng vào lớp, đôi mắt sưng đỏ, rõ ràng đêm qua đã khóc không ngừng, nhìn thấy Tống Hạc Khanh, đôi mắt vẫn sáng lên, đi đến trước mặt hắn, nhỏ nhỏ giọng nói:

"Tống Hạc Khanh, tớ mang bữa sáng cho cậu nè."

Trong túi đựng bánh bao cùng sữa đậu nành, là một phần ăn sáng y chang của cậu.

"Không cần."

Vẫn là tích chữ như tích vàng, thậm chí còn không hề có thêm chữ nào, cậu lại muốn khóc nữa rồi, nhưng vội vàng kìm nén lại.

"A...

được..."

Bàn tay trắng nõn cầm lấy túi mang đi dưới ánh mắt của Tống Hạc Khanh, Đường Nguyễn không hề cưỡng cầu, về lại chỗ quen thuộc của mình, ở góc phòng học, cho dù Tống Hạc Khanh ngồi ở nơi nào cậu cũng nhìn thấy được.

Hết tiết, Tống Hạc Khanh đứng dậy đi ra ngoài, Đường Nguyễn vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn cho nên cũng nhanh chóng dọn đồ.

Ở ngoài phòng học, một nữ sinh tóc đen dài đang đứng trước mặt Tống Hạc Khanh nói chuyện, hai người cười nói vui vẻ, vẻ mặt của bạn nữ đó cười tươi, đưa cho Tống Hạc Khanh một túi quà xinh đẹp, ngoài dự đoán của cậu thế mà Tống Hạc Khanh lại dịu dàng nhận lấy, còn sờ đầu bạn ấy.

Tống Hạc Khanh có người yêu rồi, cả người Đường Nguyễn như bị đông lạnh, sững người đứng tại chỗ, hai năm theo đuổi đã trở nên vô nghĩa, cho đến giờ phút này, Đường Nguyễn mới hiểu được đạo lý đơn giản kia, không phải của mình, cho dù nỗ lực đến mấy cũng không phải của mình.

Cũng tốt, có lẽ lúc này nên buông tay rồi, Tống Hạc Khanh đã có bạn gái, không cần cậu nữa rồi.

Đường Nguyễn thất hồn lạc phách rời đi.

[Bánh bao có điều muốn nói: huhu, bé Nguyễn Nguyễn bám đuôi vậy có chút thái hóa, ngoài đời sợ chết mẹ, chưa kể còn khó chịu nữa.

Nên là mọi người đừng quá căng với thằng Tống và cũng đừng khó chịu với bé Nguyễn Nguyễn nha.

Bé Nguyễn Nguyễn hay thích khóc lắm.

Nên là mọi người khi đọc nếu không chấp nhận được thì cứ quay ra nhé.

Đừng cmt lại gì cả, làm tui bùn lắm á 😔 hong có động lực làm tiếp đâu.

Hoan nghênh cả nhà tới sửa lỗi chính tả và lỗi câu nhé.

Lâu rồi không làm nên hơi bị sượng tay.]

Cả nhà rating nhaaaa, đủ 200🌟 tui đăng tiếp nò 💓💓💓 hong thì chủ nhật tuần sau đăng nhen.

1 tuần 1 chương vào 8h tối chủ nhật nhé.

Sorry cả nhà iu.

Lo đi ăn tiệc xong giờ mới đăng đc nè.

Mn cứ đọc r sửa góp ý nhen.
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 2


Chương 2: Alpha giận dữ, bắt Beta mang về nhà đụ.Thời gian đã qua một tuần rồi, suốt một tuần qua Tống Hạc Khanh không còn nhìn thấy Đường Nguyễn nữa, hai người bọn họ, một người là Beta, một người là Alpha, nếu không phải Đường Nguyễn cố tình dây dưa, hai người không hề có cơ hội gặp mặt nhau.

Lúc này Đường Nguyễn đã bỏ cuộc, Tống Hạc Khanh tự nhiên không nhìn thấy Beta nói lắp kia, này được xem là một việc vui đấy chứ.

Tống Hạc Khanh luôn cảm thấy Đường Nguyễn rất phiền, hắn chỉ có lòng tốt giúp đỡ vào ngày hôm đó, chỉ là mang giúp vali mà thôi, sau đó lại bị ăn vạ, mỗi ngày đều đưa đồ ăn sáng, cho dù khó chịu ra mặt, Beta nhát gan đó lại xem như chả có chuyện gì xảy ra, sau đó lại đỏ mặt tới gần, anh em của hắn đều cười nhạo hắn có tùy tùng si tình, hắn tức đến mức cười ra, thái độ đối với Đường Nguyễn càng khó gần hơn.

Nhưng đã một tuần kể từ lúc học tiết lịch sử đó, Tống Hạc Khanh không còn gặp được Đường Nguyễn nữa, lúc chơi bóng, hắn cũng không nhịn được nhìn về phía khán đài nơi Đường Nguyễn thường ngồi, không có, ở nhà ăn cũng không nhìn thấy, dường như cậu ta đã biến mất rồi.

Bạn cùng phòng nói Đường Nguyễn sau hai năm theo đuôi cuối cùng cũng từ bỏ, chúc mừng Tống Hạc Khanh một lần nữa tự do, ầm ĩ muốn ra ngoài ăn chúc mừng.

Tống Hạc Khanh nhíu chặt mày, ngón tay thon dài không ngừng lướt màn hình điện thoại, giao diện của Đường Nguyễn vẫn dừng lại ở một tuần trước, vẫn là meme bé mèo đáng yêu đang vẫy tay, còn cầm cái bảng viết chữ xin chào hoa hòe hoa hoẹt.

Không theo đuổi nữa sao?

Tống Hạc Khanh liếc bạn cùng phòng một cái, ý bảo im miệng.

"Tôi đi ra ngoài một chút."

Nói xong, Tống Hạc Khanh lập tức ra ngoài, mặc kệ bạn cùng phòng ầm ĩ kêu gì đó.

Hắn đi thẳng đến thư viện, buổi chiều lúc này, phòng tự học yên lặng không có mấy người, Tống Hạc Khanh lập tức nhìn thấy hai người đang ngồi trong góc kia.

Là Đường Nguyễn và bạn cùng phòng của cậu ta, hai người thân thiết ngồi sát nhau, bé nói lắp còn cầm một viên socola đút vào miệng tên bạn cùng phòng.

Tống Hạc Khanh không lên tiếng, im lặng ngồi cách đó 10m.

Đường Nguyễn đương nhiên không chú ý đến, bạn cùng phòng Thẩm Ước đây đang phụ đạo môn toán cho cậu, cậu đang làm bài đến đầu óc quay cuồng, Thẩm Ước thì ngồi bên cạnh chơi game, nhỏ giọng kêu cậu đút socola cho cậu ta ăn, Đường Nguyễn não vội tay nhanh, không chút để ý đưa tới miệng cậu ta.

"Bé Nguyễn Nguyễn à, sao rồi, có phải đã quên tên chó Tống kia rồi đúng không?

Tớ nói cậu rồi, trên đời này chỗ nào chả có hoa thơm cỏ lạ, cần gì dính mãi với tên đó."

Đường Nguyễn nhăn mặt, thở dài một hơi, "Aiz... tớ biết rồi...

Thẩm Ước, cậu nói rất đúng, đã đến lúc từ bỏ rồi."

"Đúng không, nếu không cậu làm bồ tớ đi, tớ có thể chăm lo cho cậu, thành tích cũng ổn, có thể giúp cho bé học tra cậu đây học tập, tới tới, hôn bạn trai cậu một cái nào."

Đường Nguyễn bất đắc dĩ cười cười, cậu tính tình tốt, chỉ làm bộ làm tịch trốn tránh, cầm lấy viên socola còn lại đưa cho Thẩm Ước.

Tống Hạc Khanh nhìn chằm chằm tay Đường Nguyễn, âm thầm mắng một câu, sau đó đứng lên đi ra ngoài.

Cho đến lúc này, Đường Nguyễn với Thẩm Ước mới biết Tống Hạc Khanh có ở đây, mặt Đường Nguyễn lập tức trắng, ngập ngừng nói: "Tống Hạc Khanh sao lại ở đây..."

Thẩm Ước nhướng mày, nói, "Mặc kệ tên đó, cũng không liên quan gì đến cậu."

Sáng sớm hôm sau, lúc Đường Nguyễn cùng Thẩm Ước xuống nhà ăn ăn sáng, chỉ vừa mới ăn được một miếng, Tống Hạc Khanh đã đi đến trước mặt, Đường Nguyễn nhìn thấy hắn, ngực lập tức đau, không ngẩng mặt lên nhìn.

Sắc mặt Tống Hạc Khanh càng đen hơn, cố nén cười nhạo một tiếng, nhìn chằm chằm mặt Đường Nguyễn nói:

"Bạn trai cậu?

Sao tiêu chuẩn lại kém như vậy?"

Mùi thuốc súng quá nặng đến mức Thẩm Ước ở kế bên cũng nhịn không được nhíu mày, dáng vẻ cà lơ cà phất nói:

"Bạn Tống à, không cần nói khó nghe vậy đâu, dù sau Đường Nguyễn cũng không hối hận theo đuổi cậu 2 năm, hiện tại cậu có người yêu rồi, Đường Nguyễn cũng không cần vì cậu mà giữ mình đâu nhỉ?"

Tống Hạc Khanh càng giận dữ, Thẩm Ước nói ra làm hắn nghe hiểu một điều, Đường Nguyễn không còn thích mình nữa, đã tìm người yêu rồi, không liên quan đến hắn.

Không khí dường như đông cứng lại, Đường Nguyễn cúi đầu không nói lời nào, nước mắt lại ứa ra, trong đầu nhớ lại lúc Tống Hạc Khanh cùng bạn nữ đó nhìn nhau cười.

"Được, tôi còn phải cảm ơn cậu nữa, rốt cuộc không làm phiền tôi nữa."

Thì ra hai năm theo đuổi của cậu trong mắt hắn chỉ là một trò cười, Đường Nguyễn cuối cùng cũng không nhịn được, kéo Thẩm Ước rời đi.

Tống Hạc Khanh nhìn hai người chưa ăn xong cơm sáng đã đi rồi, thầm mắng một cậu, hắn quá tức giận, pheromone cũng phóng ra bên ngoài, pheromone mùi hường thảo tràn ngập, alpha xung quanh cũng cách hắn một khoảng.

Tống Hạc Khanh là đỉnh A, điều này có nghĩa là pheromone của hắn đối với Alpha bình thường và Omega đều là độc dược cả, sức lực của hắn mạnh mẽ, đối với việc khống chế pheromone không có chút nào khó khăn, gần đây lại bởi vì một Beta mà liên tục không khống chế được.

Khoảng thời gian tiếp theo, ngày nào Đường Nguyễn và Thẩm Ước cũng đi chung với nhau, Thẩm Ước là một người vui tính, hai năm qua Đường Nguyễn đối với Tống Hạc Khanh lúc nào cũng mê đắm không thay đổi, hiện tại đã khác rồi, Thẩm Ước luôn dẫn cậu đi ăn đi chơi, Đường Nguyễn cũng dần đi ra khỏi đoạn thời gian theo đuổi đó, Thẩm Ước nói rất đúng, cưỡng cầu bản thân mình đến tranh giành món đồ mình không có được càng khó chịu, không bằng từ bỏ.

Lại một tiết lịch sử đế quốc trôi qua, mọi người đều đi ra ngoài, lúc này Đường Nguyễn đang đứng trước cửa phòng học đợi Thẩm Ước đi toilet, hai người đã hẹn sẽ ra ngoài trường ăn hoành thánh.

Cậu cúi đầu chơi điện thoại không chú ý Tống Hạc Khanh đang đi tới phía sau mình, đột nhiên cảm giác ấm áp gần sát ngay cổ cậu, làm cho sợ đến mức run run, quay đầu nhìn lại, thì ra là Tống Hạc Khanh.

"Cậu, cậu làm gì..."

"

Giọng nói của Đường Nguyễn có chút phát run, ánh mắt của Tống Hạc Khanh quá mức đáng sợ, dường như có chút kích động, hơi thở dồn dập, biểu cảm lạnh lùng dường như cất giấu lửa giận.

"Hắn làm cậu?"

Giọng nói lạnh như băng, đang nghiến răng nghiến lợi.

Đường Nguyễn có chút sợ hãi, nghe không hiểu Tống Hạc Khanh đang nói gì.

Hắn lại gằn giọng thêm, như đang chất vấn, hỏi thêm một lần nữa: "Tôi nói, có phải hắn đã làm cậu hay không?

Hắn đánh dấu cậu rồi đúng không?"

Hành lang che mất một phần ánh sáng mặt trời chiếu tới, nửa khuôn mặt của Tống Hạc Khanh giấu trong bóng tối, như là ác ma đang muốn thịt người.

Nơi tuyến thể của Đường Nguyễn có một vệt đỏ khoảng ngón cái, nhìn sơ qua cũng thấy rõ.

Chưa kể còn đang rướm máu, bộ dạng bị bắt nạt thê thảm, ở trong mắt Tống Hạc Khanh lại có cảm giác sắc tình.

Đây là việc khiến hắn tức giận, bé nói lắp mỗi ngày đều ngoan ngoãn cười với mình, món gì ngon cũng đem đến cho hắn, nhưng mới chỉ qua chưa được bao lâu, ở nơi nào đó, Đường Nguyễn đã nằm dưới thân người khác làm tình.

Có lẽ sẽ khóc lóc rơi nước mắt đầy mặt, cũng có lẽ là nước bọt, còn lỗ đít hồng hào trong tưởng tượng của hắn, có phải đã nuốt tinh dịch của người khác hay không, là tên cao gầy kia sao?

Sẽ kéo một chân em ấy đặt lên vai, một lần rồi một lần chơi khoang sinh sản đã héo rút của em ấy?

Đường Nguyễn có phải vừa đáng thương vừa dâm đãng mà rên hay không, giống như mỗi lần em ấy khóc nức nở gọi tên mình?

Rõ ràng tất cả, chỉ một tháng trước, là của Tống Hạc Khanh hắn, nhưng Đường Nguyễn đã quay đầu đưa hết cho người khác, đối mặt với hắn chỉ còn bộ dáng vừa sợ vừa lo, tình yêu trong mắt dường như đã biến mất.

Điều điên rồ này đã làm rối loạn tất cả, trong đầu Tống Hạc Khanh lúc này chỉ có một suy nghĩ, không thể làm Đường Nguyễn bị người khác cướp đi, ánh mắt sùng bái cùng ỷ lại chỉ có thể là sở hữu của Tống Hạc Khanh hắn đây.

Beta trước mặt còn nghĩ muốn trốn chạy, đuôi mắt phiếm hồng, ánh mắt tránh né, từ từ bước chân ngược về sau.

Tống Hạc Khanh tức điên, nhéo cằm Đường Nguyễn, giọng nói từ tốn nhưng lại lạnh lẽo.

"Tôi trước đến giờ sau lại không biết cậu sẽ quyến rũ người khác đến vậy.

Thủ đoạn này sao không dùng với tôi sớm hơn."

"Tôi nhất định, sẽ đụ cậu đến sướng, hửm?"

Đường Nguyễn căn bản không biết Tống Hạc Khanh đang phát điên cái gì, cậu khóc lóc lắc đầu, xô đẩy hắn ra, hành lang đã sớm không còn bóng người, tiếng khóc lúc này cực kỳ đáng thương.

Thẩm Ước còn chưa quay lại, Đường Nguyễn đã bị Tống Hạc Khanh cưỡng chế rời khỏi nơi này, cậu khóc đến mềm chân, Tống Hạc Khanh liền bế cậu lên, cưỡng chế cậu ghé đầu lên vai mình, dùng áo gió đen dài bên ngoài bao lấy cậu từ đầu đến đuôi, người xung quanh tò mò đánh giá, Tống Hạc Khanh vẫn như cũ dịu dàng vỗ vỗ lưng Đường Nguyễn, trong miệng dỗ, bé cưng đừng khóc.

Thân hình Tống Hạc Khanh cao hơn Alpha bình thường rất nhiều, Đường Nguyễn lại thấp hơn Beta khác không ít, khi nằm trong lòng ngực Tống Hạc Khanh dường như nhỏ nhỏ đáng yêu.

Đi đến bãi đỗ xe cạnh khu dạy học, Tống Hạc Khanh nhét người vào trong xe, sau đó khởi động, chú ý tới Đường Nguyễn đang giãy dụa, hắn nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu:

"Cậu không muốn đi tới nhà tôi cũng được, chỗ này có thể."

Đường Nguyễn lập tức không dám cử động, suốt 15p chạy xe, cậu vừa khóc vừa nói không ngừng, thật ra chỉ tóm gọn chỉ có vài câu mà thôi, cái gì mà đảm bảo sau này không làm phiền hắn nữa, cũng sẽ ngoan ngoan cách xa, cuối cùng còn nói, cậu đảm bảo chính mình không còn thích Tống Hạc Khanh nữa rồi.

"Cậu không thích tôi?

Tên gầy ốm kia có thể thỏa mãn cậu sao?"

Tống Hạc Khanh vừa nghiến răng nghiến lợi nói, một bên kéo Đường Nguyễn ôm vào chung cư.

"A!

Thả tớ ra, huhuhu, tớ, tớ nói rồi mà, sẽ không thích cậu, không thích nữa, cậu còn muốn như nào?"

Đường Nguyễn ở trong lòng Tống Hạc Khanh vặn vẹo, dường như đã dùng hết sức mình.

"Còn muốn chọc tôi tức giận sao?"

Tống Hạc Khanh đặt Đường Nguyễn lên giường lớn mềm mại, hắn kéo cà vạt, kêu Đường Nguyễn nhanh chóng cởi quần áo ra.

"Tớ không cần!

Cậu không có tư cách như vậy!

Tớ cùng cậu đã không còn liên quan gì, trước kia là tớ lì lợm la liếm, sau này sẽ không thích cậu nữa!"

"Vậy cậu muốn thích ai?

Hả?

Cậu nói tôi nghe, cậu muốn thích ai?"

Đôi mắt Tống Hạc Khanh càng trở nên đỏ đậm, tin tức tố cũng vì cảm xúc dao động mà phóng ra toàn bộ phòng, Đường Nguyễn co rúm lại, nhìn Tống Hạc Khanh kéo màn ra.

"Bé dâm, không phải muốn bị đụ sao?

Ông đây thỏa mãn em."

Tống Hạc Khanh kéo cổ áo của Đường Nguyễn ra, nhìn khắp cơ thể trắng nõn của cậu như dã thú đang tuần tra lãnh địa của mình.

"Huhu, không mà không mà, tớ là Beta, cậu không thể làm vậy với tớ được, ưm... a... buông, buông tớ ra..."

Tống Hạc Khanh thương tiếc hôn lên xương quai xanh của Đường Nguyễn, nói: "Bé Nguyễn không phải thích anh sao?

Anh làm bạn trai em được không?"

Hắn lại vươn tay cởi quần cậu ra, tách hai cánh mông thịt nho nhỏ xem xét, da thịt trắng nõn không có vết gì khả nghi.

Tống Hạc Khanh không biết bản thân mình đã muốn chiếm hữu Đường Nguyễn đến mức nào, hắn cúi đầu cắn trên mông của cậu một ngụm, giọng nói dịu dàng hơn một chút, ôm bé cưng ngồi vào lòng ngực mình.

"Bé Nguyễn mở miệng ra nào...

ông xã hôn một chút..."

Đường Nguyễn vẫn luôn khóc huhu, không rõ Tống Hạc Khanh vì sao đột nhiên lại thay đổi lớn đến vậy, cũng mặc kệ thế nào, tình huống lúc này có chút không ổn lắm, một con cặc thô nóng đang ở giữa đùi cậu, mười phần khí thế.

"Tống, Tống Hạc Khanh, cậu quên sao?

Tớ, tớ là Beta mà."

Đường Nguyễn khóc thút tha thút thít nói, đôi mắt đẫm nước lắm nhìn thấy làm hắn cảm thấy cả người khát khô phải liếm môi, sau đó liếm ngón tay bé cưng.

Tống Hạc Khanh chớp mắt, một bàn tay vuốt ve vết đỏ trên cổ cậu.

"Là Beta sao... thế ông xã phải nỗ lực đụ bé cưng, nếu khoang sinh sản của bé Nguyễn không mở ra, làm sao mang thai con của ông xã được đây..."

Hắn rõ ràng đang nói mê nói sảng, nhiệt độ cơ thể lúc này nóng đến dọa người, đôi mắt xanh biển lúc này chuyển sang xanh đậm, như là đã tiến vào kỳ nhạy cảm, đó là lúc Alpha cảm nhận được địa vị bạn đời của mình bị uy hiếp kích thích xuất hiện, thông thường vì đối với một bạn đời cực kỳ chiếm hữu cùng với dục vọng khống chế mạnh thậm chí còn trực tiếp tiến vào thời kỳ xây tổ.

Tống Hạc Khanh liếm cánh môi của Đường Nguyễn, lại đem lưỡi mình chui vào miệng bé cưng quấy loạn, mút vào nước bọt ngọt ngào.

"Aaaa..."

[Bánh bao có điều muốn nói: ultr, chó Tống nó điên gòyyyyyy.

Mlem mlem 🤤🤤🤤.]

Đủ 200 🌟 lên tiếp nhé cả nhà.

Ko thì chủ nhật tuần sau nhé.

Ai chưa rating c1 nhớ quay lại c1 để tặng sao nha

Sorry cả nhà iu.

Trễ 2 tiếng ạ.

Lo công việc quá =(((
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 3


Chương 3: sờ vú, liếm lỗ đít, kỳ nhạy cảm giả đã đến.Đường Nguyễn rất khó chịu, thân nhiệt Tống Hạc Khanh rất cao, lại bị hắn ôm chặt, cơ thể hai người dính chặt lấy nhau càng nóng hơn, cậu đã sớm đổ mồ hôi rồi.

Tóc ướt đẫm mồ hôi dính trên trán, nhìn sơ qua càng thấy bé Beta đáng thương vô cũng, giống như chú dê con đợi bị làm thịt.

"Tống, Tống Hạc Khanh cậu bình tĩnh đã!

Ưm... cứu, cứu mạng!

Huhuhu...."

Đường Nguyễn vùng vẫy tay chân, dùng sức đẩy vòm ngực trước mặt, Tống Hạc Khanh cũng đổ mồ hôi, làm cơ bắp trơn trượt, tuyến thể liên tục phóng ra mùi hương thảo quyến rũ.

"Làm bạn trai anh được không?

Hửm?

Đừng quan tâm đến tên đó nữa."

Đường Nguyễn không nói lời nào, Tống Hạc Khanh cũng không giận, pheromone lúc này hầu như đã bao phủ cả phòng, hắn dụ dỗ con mồi của chính mình, dùng hết vẻ đẹp hoàn mỹ cùng kỹ thuật cao siêu của mình, hắn hỏi đi hỏi lại lần nữa.

"Em muốn làm bạn trai anh không, chỉ thương mỗi em thôi, bé Nguyễn Nguyễn muốn gì, ông xã sẽ cho em cái đó."

Tống Hạc Khanh nhìn chằm chằm đôi môi của bé cưng, hôn lên khóe mắt đang khóc của cậu, nhiệt độ cơ thể của hắn quá cao, dường như làm cả người của cậu cháy khô, bé beta làm sao chịu nổi được cơ chứ, đẩy người Tống Hạc Khanh ra.

"Cậu dựa sát tớ quá, tớ nóng mà...

Tống Hạc Khanh, cậu bị sao rồi đúng không, bệnh rồi phải không?"

Đường Nguyễn há miệng thở dốc, nhiệt độ quá cao làm cho môi cậu đỏ bừng, như bị ai mút lấy hôn mạnh vậy.

Hai mắt Tống Hạc Khanh nóng lên, hô hấp càng lúc càng nặng nên, bên dưới sưng to lên, chiếc quần mặc thường ngày lúc này phồng lên như chiếc lều lớn.

Vì thời tiết nóng nực, Đường Nguyễn chỉ mặc một chiếc quần đùi màu xanh da trời dài tới đầu gối, phần đùi trắng nõn sau khi xoay tới lui nãy giờ lộ hẳn ra, như một viên kem ngon tuyệt.

Tống Hạc Khanh im lặng kéo quần đùi của bé cưng lên cao nữa, lộ hẳn ra đùi trắng nhỏ xinh, hai mắt đỏ bừng, rõ ràng là đang thèm khát.

Đường Nguyễn có chút sợ hãi, ngồi vào lòng hắn, ôm lấy Tống Hạc Khanh.

"Tống Hạc Khanh, cậu không ổn rồi.

Chúng ta đến bệnh viện đi mà?

Hình như cậu phát sốt rồi, sao lại nóng đến vậy được chứ."

Hai mắt beta tràn ngập lo lắng nhìn hắn, rõ ràng hai mắt bé cưng đã rưng rưng, còn hít hít mũi đỏ của mình, nhưng lại cậy mạnh mà quan tâm đến Tống Hạc Khanh cao hơn mình một cái đầu.

Ừm...

Tống Hạc Khanh không nói gì, chỉ dùng bên dưới cọ đùi của cậu.

Đúng, hắn bị bệnh, nhưng lại không phải căn bệnh bình thường.

Tống Hạc Khanh biết rõ bản thân đã bước vào kỳ nhạy cảm, nhưng hắn lại có suy nghĩ xấu xa, đây sẽ là cơ hội để đụ bé cưng, đụ đến mức bé cưng ngoan rồi, sẽ không nói nhảm về việc rời bỏ hắn.

Hắn sẽ biến bé cưng thành bao cặc của mình, lúc nào cũng muốn ăn tinh dịch và nước tiểu của hắn, còn tên bạn cùng phòng kia kiểu gì cũng sẽ không bao giờ còn trong suy nghĩ của cậu nữa, bé cưng sẽ trở thành của riêng hắn.

Thật tuyệt vời!

Bé cưng chắc chắn sẽ thích cặc mình của mình, ừm, dù sao thì làm sao có ai có thể so với đỉnh A cơ chứ, tuy rằng bé cưng chỉ là beta, khoang sinh sản cũng không phát triển toàn diện, nhưng bé cưng dâm như vậy, lúc bản thân đụ em ấy, em ấy sẽ ngậm lấy tinh dịch của mình và rên lên, bụng nhỏ có phồng lên cũng không muốn dừng.

Mẹ nó quá dâm rồi.

Tống Hạc Khanh để cho cơn tình dục quấn lấy bản thân, mùi hương thảo trong phòng càng lúc càng nồng, gần như đến mức gây ảo giác, Đường Nguyễn cho dù không ngửi được, nhưng toàn thân lại cảm nhận được bản thân được không khí liếm khắp nơi, không thể chịu được, lẩm bẩm than nóng quá.

"Bé Nguyễn Nguyễn nóng sao?

Vậy anh cởi quần áo ra giúp bé nhé?

Xin lỗi bé cưng, hình như máy lạnh phòng anh bị hư rồi."

Tống Hạc Khanh dùng giọng điệu ngây thơ vô tội ấy thoải mái nói dối.

Hắn không hề nói Đường Nguyễn phải làm bạn trai mình nữa, trong lòng chỉ nghĩ rằng, chỉ cần đem em ấy đụ ngoan rồi, bạn trai hay ông xã, hắn muốn danh phận nào mà chả được cơ chứ.

Hắn lừa Đường Nguyễn cởi hết quần áo ra, cơ thể beta gầy gò và gần như không có thịt, cả ngực lẫn núm vú tới cặc và mông, chỗ nào cũng nhỏ.

Bé cưng nhìn đáng yêu không chịu được, làm hắn phải cúi đầu hôn một cái.

"Hừ, mông nhỏ của bé thơm quá, bé Nguyễn Nguyễn sao lại thơm thế?

Em lén xức nước hoa sau lưng ông xã đúng không, sao lại thích phát dâm vậy cơ chứ...."

Mũi cao thẳng vùi vào giữa khe mông, Tống Hạc Khanh hít mấy hơi thật sâu, bên dưới của bé cưng thật sự quá dâm, mùi nước dâm ngọt ngào cùng mùi quả đào thơm thơm làm hắn chết mê chêt mệt.

[Nết mấy thằng nhà toi, thằng nào cũng thích lỗ mũi play hít lấy hít để con dâu toi 👌👌👌]

"Không, không mà, dơ lắm, sao cậu lại ngửi cơ?

Huhu, trước đây cậu đâu như vậy!"

Đường Nguyễn run nhẹ, quay đầu muốn đẩy Tống Hạc Khanh ra khỏi người mình, nhưng lại bị nắm lại.

Đầu lưỡi trơn trượt như rắn đang liếm ngón tay, tỉ mỉ liếm từng khớp ngón tay, đầu lưỡi liếm một vòng ở lòng ngón tay một cách gợi tình, hơi thở ướt nóng phả vào lòng bàn tay.

Đường Nguyễn cắn môi không nói lên lời, những điều này quá mức với cậu rồi, chưa bao giờ trải qua, hơi thở nóng bỏng ở giữa hai chân dường như nói cho cậu biết bản thân mình rất thích như thế.

"Đừng liếm nữa mà..."

Âm thanh nhỏ như tiếng muỗi kêu, nếu không nhờ khả năng vượt trội của Alpha thì chắc hẳn hắn cũng không thể nghe được.

Nhưng đương nhiên là Tống Hạc Khanh nghe được rồi, hơn nữa còn trả lời cơ.

Hắn cười hai tiếng, giọng nói khàn khàn từ tính, bàn tay của cục cưng còn đặt giữa môi hắn, đôi môi mỏng nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay non mịn, chậm rãi nói:

"Không liếm nơi này vậy liếm chỗ nào?

Bé Nguyễn nói cho anh được không?"

Cái gì chứ...

đương nhiên là không liếm chỗ nào hết á, bé Nguyễn cau mày, mơ mơ hồ hồ suy nghĩ, hai người bọn họ chả có tí quan hệ nào, sao lại làm chuyện thân mật vậy cơ chứ?

Tống Hạc Khanh thấy Đường Nguyễn không nói lời nào, nhướng mày, lặng lẽ dùng đầu ngón tay chạm đến lỗ đít màu hồng nhạt đó, nơi đó đóng chặt, là một nơi chưa hề bị ai chạm qua cơ mà.

Nhưng đốt ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chạm vào lỗ đít, cẩn thận sờ soạng, ngẫu nhiên còn dùng móng tay khảy nhẹ các nếp uốn, hoặc là đút nửa đốt ngón tay vào rồi từ tốn rút ra, cực kỳ chọc người.

"Ưm...

Ngứa... cậu làm gì?"

Đường Nguyễn nhíu mày, hiển nhiên là bị chọc ghẹo đến bực mình rồi, giọng nói không những mang theo vẻ làm nũng oán trách, ngọt ngào như miếng bánh đường nhỏ.

cặc bự của Tống Hạc Khanh sưng đến muốn nổ rồi, mồ hôi không ngừng chảy ra từ trán hắn, chỉ còn một chút lý trí sót lại cho hắn biết nếu không dạo đầu kỹ mà đụ vào sẽ làm bé cưng bị thương mất.

"Giúp bé cưng dạo đầu nha...

ưm... lỗ đít bé cưng nhỏ quá, không dạo đầu kỹ thì cặc bự của ông xã sẽ làm bé đau mất..."

Giọng nói cưng chiều này chưa bao giờ xuất hiện trên người hắn đâu, một tháng trước còn chán ghét bé cưng đây, việc hai tuần trước khiến hắn hối hận không thôi, làm gì cũng nghĩ đến bé cưng cả, vóc dáng nho nhỏ, tuy nhát gan lắm nhưng lúc nào cũng lấy hết can đảm cười ngọt ngào với hắn, mặt nhỏ có lúm đồng tiền ngoan muốn chết, hắn không có lúc nào mà không hối hận.

Bé Nguyễn Nguyễn bị hôn đến ngất ngây, không thể hiểu hết được câu nói của hắn, chỉ mềm giọng nói bé nóng quá, mặt khó chịu nói Tống Hạc Khanh cách xa bé một chút, rõ ràng là Tống Hạc Khanh đang động dục nhưng bé Nguyễn Nguyễn lại mềm cưng người như vậy.

Tống Hạc Khanh hoàn toàn chú ý đến mông nhỏ mềm mại của bé cưng, tay to nhéo xoa mông bèm bẹp.

"Không được sờ mông tớ, huhu... cậu phiền quá...

Đường Nguyễn cực kỳ tức giận, nhiệt độ cơ thể lại tăng lên, Tống Hạc Khanh ôm chặt lấy cậu, ngón tay vẫn miệt mài nới mềm lỗ đít, lúc nói chuyện vẫn luôn nói bên tai bé cưng làm cho cả người tê tê ngứa ngứa.

Bé Nguyễn Nguyễn quá bực mình rồi, không biết hồi xưa bản thân ăn bùa mê thuốc lú gì mà đi thích Tống Hạc Khanh nữa!!!

"Bé cưng à..."

Tống Hạc Khanh thở dài, chưa hề biết bé cưng làm nũng giỏi đến mức này, hắn ôm người nâng lên, bàn tay vẫn xõa bóp mông nhỏ kia, lâu lâu chọc ghẹo cục cưng một chút.

"A.... có nước dâm nữa này, Beta sẽ chảy nước như Omega sao, hay là do bé Nguyễn Nguyễn quá dâm nên mới vậy đây?"

Tống Hạc Khanh đùa giỡn, trong mắt toàn là ý cười cưng chiều, hầu kết lăn qua lộn lại lên xuống vài cái, hai bàn tay cuối cùng cũng tách hai cánh mông ra, cho đến khi lỗ đít hồng phần của bé cưng xuất hiện trước mắt.

Tiếng nuốt nước miếng rõ ràng như thế, nơi riêng tư của bé cưng chưa bao giờ bị ai nhìn thấy lúc này lại trần trụi dưới mắt tên này, từng nếp gấp đằng sau xinh đẹp mê người, lâu lâu còn chảy nước dâm ra, chưa kể còn mang thêm mùi hương bí ẩn.

Trong đầu Tống Hạc Khanh nổ đùng đùng, nước bọt không ngừng ứa ra, trong đầu không ngừng lập đi lập lại suy nghĩ, liếm lên đi, phải làm bé Beta dâm này trở thành bạn đời của mình.

"Nước dâm chảy nha, bé Nguyễn Nguyễn có phải ngứa lắm đúng không, ông xã giúp em ngăn ngứa nào, liếm một chút là hết ngứa rồi, ông xã liếm lỗ đít bé Nguyễn Nguyễn đây, chậc, nhìn ngọt như vậy làm ông xã rất thèm đó."

Đầu lưỡi thô to bất ngờ liếm lên, ướt át lại linh hoạt làm cho bé cưng bất ngờ thét lên, âm thanh như một bé mèo con đáng thương.

"Không muốn, không muốn mà, thả tớ ra, dơ lắm..."

"Sao lại muốn liếm tớ chứ, cậu là đồ biến thái, huhuhu, cứu với..."

Tống Hạc Khanh không hề quan tâm đến lời bé cưng nói, chỉ chăm chú liếm lỗ đít đang chảy nước thôi, hắn ý xấu dùng lưỡi chọc vào nơi nhạy cảm đáng thương đó.

[Bánh bao có điều muốn nói: 200 sao lên nốt ko thì 7 ngày nữa lên tiếp =)))]

Nhớ quay lại 2c trước rating nhé 🫶
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 4


Chương 4: đụ mãnh liệt, ép hỏiBé Nguyễn Nguyễn khóc đến thương tâm, Tống Hạc Khanh nắm lấy cổ chân của bé cưng, một tay se nắn núm vú nhỏ của bé, bé Beta cố gắng trốn tránh nhưng đầu lưỡi linh hoạt kia cuối cùng cũng chui vào trong.

Trong phòng toàn bộ là âm thanh khiến người nghe đỏ mặt, tiếng nuốt ừng ực cùng với tiếng rên mỏng manh, đầu lưỡi kia như con rắn linh hoạt, bò trườn khắp các vách bên trong, có khi còn dùng sức đâm mạnh một cái.

Nước dâm từ lỗ đít bắt đầu chảy ra, Tống Hạc Khanh khép hờ mắt, mũi chôn vào giữa khe mông, hầu kết nuốt lên nuốt xuống, từng ngụm từng ngụm uống hết nước dâm của bé Beta.

Chưa kể còn chưa kịp uống hết, đã chảy xuống cằm rồi trượt xuống xương quai xanh cùng khuôn ngực rắn chắc của tên Alpha này.

Tựa như Thao Thiết đã được cho ăn no tạm thời, Tống Hạc Khanh từ giữa mông bé cưng ngẩng mặt lên, vài sợi tóc tán loạn trên trán, che đi đôi mắt của hắn.

Đôi môi hắn đỏ bừng, hình như có chút sưng lên, chắc do lúc mút dùng sức mạnh quá, giọng nói khàn khàn có lẽ vì uống nước dâm có chút dính dính.

"Bé cưng à, em cũng nhiều nước dâm quá rồi, ông xã uống không hết được, không lẽ bé cưng là Omega sao?

Hửm?"

Tống Hạc Khanh đem cặc bự móc ra, thở hổn hển đặt giữa hai mông bé cưng mà cọ xát, tuy mông bé cưng không nhiều thịt nhưng hơn ở chỗ là kẹp rất chặt mà cũng mềm nữa, mỗi lần Tống Hạc Khanh đĩnh một cái, cũng cọ với lỗ đít sưng đỏ ngọt nước kia, làm nước dâm dính hết lên cặc bự, nhìn qua nóng hầm hầm mà lại có sức lực mạnh mẽ.

Alpha điên cuồng dùng ngón tay sờ lên lỗ tiểu, cho đến khi chảy ra dịch nhờn, ánh mắt tối sầm nhét vào miệng bé cưng, ngón tay thon dài bắt lấy đầu lưỡi triền miên.

Tống Hạc Khanh kéo Đường Nguyễn dậy, bóng lưng nhỏ bé dựa vào lòng ngực to rộng kia, đầu cặc to lớn đỉnh lên mông mềm mại kia, từng chút từng chút thử đút vào lỗ đít ngon ngọt kia.

Hơi thở nặng nề phả trên cổ bé Beta, như dã thú đã phát tình muốn đem con mồi một phát nuốt vào bụng.

"Anh muốn đụ bé cưng rồi, Nguyễn Nguyễn chắc sẽ đồng ý mà, rốt cuộc em yêu anh như vậy, lúc này, Nguyễn Nguyễn nhất định sẽ banh chân ra cho ông xã đụ bé cơ mà..."

Giọng nói dừng bên tai, cặc bự thô to sưng đỏ bụp một cái đâm vào trong.

"A...

đau... không được..."

Bé Beta đau đến mức khóc thút thít, lỗ đít vì lo sợ mà khít chặt không buông, Alpha không còn cách nào hết phải ôm bé cưng xoa bụng em.

""Không sao cả, không sao cả, vào được là tốt rồi."

"Đều tại bé cưng chọc anh tức giận, chính là bé cưng phải nhớ kỹ bài học này mới được, sau này mới không cách anh xa vậy..."

Sau khi đổi trắng thay đen quen đường quen nẻo, Alpha đã nhuần nhuyễn thủ đoạn này, hắn lại nhớ đến lúc ở phòng tự học, bé cưng bị người khác ôm, ghen tuông nổi lên sắp làm hắn bốc cháy, nhếch miệng, từng chút từng chút đút cặc vào trong lỗ đít của bé cưng rồi lại dứt khoát rút ra.

Bé cưng khóc đến thở không nổi, đánh đánh cánh tay thô to của hắn, cả người không thể động đậy được.

Bé cưng bị cặc bự của hắn đụ đến cả người không thoát được, toàn bộ ưu điểm của đỉnh A hiển nhiên đều bộc lộ lúc này, eo bụng rắn chắc chứa đựng sức mạnh tiềm ẩn, bàn tay to kia giữ lấy eo nhỏ của bé cưng, dùng mắt thường cũng thấy dấu bàn tay ngay eo, pheromone phủ đầy trong phòng, đặc sệt như nước, bao lấy bé Beta nho nhỏ kia.

Mà Tống Hạc Khanh lúc này lại từ tốn thong thả, nói chuyện rõ ràng, suy nghĩ đúng đắn, hoàn toàn không giống một Alpha đang trong kỳ nhạy cảm.

"Bé cưng, hiện tại, nói cho anh nghe chuyện tuyến thể của bé tại sao lại bị thương thế này?"

Tuyến thể của bé cưng, nhìn sơ qua giống như bị người khác bắt nạt đến chảy máu, vùng da xung quanh sưng đỏ, Alpha luôn nhớ kỹ hình ảnh đó, giờ phút này híp mắt lại muốn từ miệng Đường Nguyễn cạy ra lý do.

"Không... không..."

Đường Nguyễn lắc đầu, nước miếng chảy ra từ khóe miệng, nói không ra lời, toàn là bộ dáng bị đụ đến choáng người rồi.

Alpha vừa nghe thế cho rằng Đường Nguyễn không muốn nói mình nghe, động tác dưới thân sau khi dừng một cái lập tức mãnh liệt hơn hẳn.

"Không cái gì?

À, em trước đó thích anh như vậy, không phải bản thân em nên là của anh sao?

Tại sao không thể nói cho ông xã nghe hả?

Có phải phải đụ khoang sinh sản của em mới nghe lời đúng không?"

Tới cuối câu, giọng nói của hắn dường như đã không nghe rõ, chứng minh cho lửa giận đã tới đỉnh rồi.

Bé Nguyễn Nguyễn bị kéo đầu gối gập qua hai bên, eo hõm xuống, mông vểnh lên, trên mông còn thấy rõ ràng dấu bàn tay cùng dấu răng của hắn.

Đường Nguyễn vùi mặt vào chăn mềm mại, bé cưng nghẹn ngào, lỗ đít lại vì vậy mà mút cặc bự một cái, cặc bự to lớn đang đụ nát lỗ đít nho nhỏ kia, nom đáng thương cực kỳ.

Bộ dạng của Tống Hạc Khanh càng giận, hắn cúi đầu hôn, xoa làn da sau cổ của bé cưng, lòng bàn tay xoa nơi tuyến thể nhạy cảm, cuối cùng vươn lưỡi ra liếm nhẹ nhàng.

"Cuối cùng là tên nào, là tên nào chạm vào tuyến thể của em?

Hắn ta có đụ em như anh không? cặc thằng chó đó có to như anh không?

Sẽ làm em sướng như vậy sao...

Bé cưng, nói đi nào."

cặc bự vẫn còn trong lỗ đít của cậu, chín nông một sâu mà đụ đến mức bé cưng kêu khóc, Alpha lại nâng đầu cậu lên, nghiêng mặt cùng mình hôn môi, hai chiếc lưỡi quấn lấy lấy nhau triền miên, liếm hết khoang miệng của cậu, như kẻ chinh phục đang tuần tra lãnh địa của mình, nuốt lấy nước bọt của bé cưng.

Bé Beta không mở mắt nổi, lưỡi và môi đều bị mút đến sưng đỏ, mặt mũi đều đỏ bừng, lông mi đẫm nước mắt, chỉ là khuôn mặt thanh tú bình thường như vì tình dục lại quyến rũ vô cùng, làm cho Tống Hạc Khanh nhìn thấy cặc sưng to thêm nữa.

Hắn đụ bé cưng, cặc bự trong lỗ đít nóng bức này đụ lung tung, dùng hết sức mà đụ, lâu lâu còn dùng đầu cặc đè điểm nhạy cảm bên trong.

"Nói chuyện..."

Chỗ kết hợp bên dưới ướt dầm dề, toàn bộ đều là nước dâm, bé Nguyễn Nguyễn đã mơ hồ bắn ra một lần, cặc nhỏ bị đè dưới chăn bông, tinh dịch làm ướt lông cặc của hắn, xương hông bị đụ va chạm không ngừng phát ra tiếng bạch bạch, Alpha càng đụ mạnh hơn, hôn lên trán tới vành tai và xương quai xanh của bé cưng.

"Bé cưng, cuối cùng sao lại như vậy?"

Âm thanh bị kiềm nén thở dốc chui vào bên tai, chứa đầy sự cảnh cáo.

Đầu óc bé Nguyễn Nguyễn mơ mơ màng màng nãy giờ đột nhiên tỉnh táo trong chớp mắt, trực giác của bé cưng nói cho bé biết, nếu không nói rõ thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Bé Nguyễn Nguyễn vội vàng thở để bình tĩnh lại, ôm lấy cánh tay Alpha, hai mắt nỗ lực mở ra.

"Là, là không cẩn thận, bị cọ vào, bị cổ áo cọ, cọ sưng..."

Bé Đường Nguyễn là Beta chính hiệu, điều này có nghĩa là tuyến thể của bé không có tác dụng gì, cậu không thể nghe được pheromone của cả Alpha lẫn Omega khi phát tình, cũng không thể nào có được pheromone của riêng mình, không hề bị pheromone chi phối, không thể đánh dấu người khác cũng không thể bị đánh dấu được.

"..."

"Cổ áo cọ sưng bé cưng đó là cổ áo không đúng, ông xã sẽ mua áo mới cho bé cưng, muốn mặc gì thì mặc đó được không?"

Tiếng nói dịu dàng vang lên, hoàn toàn không nói đến chuyện bản thân mình hiểu lầm bé cưng.

Bé Nguyễn Nguyễn tức sắp chết rồi, Tống Hạc Khanh tự mình overthinking xong còn đối xử vậy với cậu, quá tức rồi, cắn ngực hắn một cái.

"Huhu...

đều tại cậu... cậu, cậu điên rồi..."

Cắn thật mạnh đến mức Alpha phải kêu lên, cặc bự lại to lên dùng sức đâm sâu vào trong.

Tống Hạc Khanh cắn răng đụ bé cưng của mình, hắn liếm khắp sóng lưng của cậu, đầu lưỡi ở hai hõm eo hôn đến nghiện, thi thoảng còn dùng răng cắn nhẹ một chút.

"Ông xã muốn bắn rồi...ưm... mút chặt một chút...

đều bắn vào bé cưng được không...a...sướng quá... lỗ đít Nguyễn Nguyễn vừa chặt vừa ướt... yêu em chết được..."

Alpha chảy cả mồ hôi, chảy khỏi cổ rơi trên eo cậu, sáng lấp lánh, nom gợi cảm quyến rũ lắm.

"Cho bé cưng uống sữa bò đậm đặc...ưm...

Nguyễn Nguyễn phải cảm ơn ông xã đó..."

Tống Hạc Khanh đụ sâu vào trong bé cưng bắn tinh lần đầu tiên, từ từ, tinh dịch quá nhiều đến mức tràn ra nơi lỗ đít, Alpha trong kỳ nhạy cảm nhìn mà khó chịu, lại đút vào sâu thêm.

Phải ngậm hết tinh dịch giữ trong bụng mới sinh bảo bảo được, đây là bản năng giống loài, Tống Hạc Khanh nhìn bụng nhỏ bé cưng mà liếm môi.

Tinh dịch nóng bỏng bắn sâu vào trong, cậu cảm giác được bụng mình bị chứa căng rồi, khóc đến mức co người lại, bị Alpha kéo chân nằm thẳng ra.

Cậu sợ hãi, không biết tại sao lại như thế này, cậu đột nhiên cảm thấy từ trước đến giờ đều là sai lầm, kể từ khi mua chai sữa đậu nành đầu tiên, cậu không nên theo đuổi hắn cũng không nên mơ mộng hái ánh trăng này.

[Bánh bao có điều muốn nói: mấy chị dí ác quá nên lần này lên 250🌟 nha.

Còn ko thì t3 tuần sau đăng chương mới.

Vì lịch là 7 ngày 1 chương kể từ ngày đăng chương mới nhất🫶🫶🫶]

Nói chứ nhớ quay lại mấy chương trc rating nhaaaaa
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 5


Chương 5: kỳ nhạy cảm kết thúc
Vào hai tuần trước, khi bé Nguyễn Nguyễn và Thẩm Ước hẹn nhau ra quán lẩu nổi tiếng trên mạng ăn thử, vị lẩu cay chính tông khiến cho cậu ăn đến nước mắt đầm đìa, ho khan không ngừng.

Sau khi ăn xong, hai người cùng nhau đi hóng gió tản bộ, Thẩm Ước nói rất nhiều về tật xấu của các Alpha, vào kỳ nhạy cảm không giống con người chút nào, đối với Beta bình thường không thể chống cự được.

"Hơn nữa cậu phải hiểu rõ, Alpha cùng Beta trời sinh không phù hợp nhau, như ổ khóa tròn và chìa khóa bị dẹp, kết quả là, người bị thương lúc nào cũng là người yếu đuối hơn.

Cậu phải hiểu được điều này, Alpha là người thống trị trời sinh của thế giới này.

Trong người họ lúc nào cũng nghĩ họ hơn chúng ta."

Cậu ta nghiêm túc khuyên răn Đường Nguyễn nên quay đầu là bờ.

Lúc đó Đường Nguyễn mơ hồ gật đầu, còn chưa hiểu hết được điều đó.

Nhưng với lúc này đang ngủ trên giường Tống Hạc Khanh, Đường Nguyễn hận không thể trốn đi.

Việc làm tình không ngừng dường như đã bào mòn tâm trí của Đường Nguyễn, cậu bị Tống Hạc Khanh nhốt trên giường, khi thì tỉnh táo lúc lại mơ màng chìm vào tình dục.

Bé cưng được đút ăn đầy đủ nhưng phải ngồi vào lòng hắn, để hắn đút từng chút từng chút cho ăn như em bé, không thể kháng cự khi bị muỗng đút ăn đùa giỡn trong miệng, phải ngoan ngoãn nuốt xuống.

Nhiều khi Tống Hạc Khanh sẽ đút đồ ăn cho cậu bằng miệng, có thể là cơm hoặc trái cây gì đó.

Hơn nữa những lúc ngủ phải để hắn cắm cặc vào trong lỗ đít của bé cưng, lúc nào bắn đầy đủ tinh dịch căng tròn bụng, cho dù không phải tinh dịch thì cũng là nước tiểu của hắn.

Hắn sẽ ẵm bé cưng đi tiểu nhưng là tư thế cho em bé, cặc bự thô to lúc nào cũng cọ giữa hai chân cậu, đầu cặc to lớn lâu lâu còn cọ cọ đùi non mềm mại kia, hơi thở nóng hổi phả ra trên cổ lẫn vai, mùi vị tình dục dường như muốn bao phủ lấy cậu.

Bé Đường Nguyễn không dám phản kháng bởi vì cậu không chịu nổi cảnh bị đè trên giường đụ mãnh liệt như lần trước, kỳ nhạy cảm kéo dài bao lâu thì Đường Nguyễn bị Tống Hạc Khanh đụ bấy lâu, dùng hết thủ đoạn cùng hành động dơ bẩn.

Alpha sẽ ôm lấy bé cưng mà mút vú nhỏ, bụng nhỏ xinh xinh thậm chí là ngón chân nhỏ của cậu, lúc bắn tinh đều bóp chặt lấy eo nhỏ của bé cưng, đôi khi hứng thú lên còn ẵm bé cưng vào phòng tắm hoặc là ra phòng khách, sẽ ở trong bồn tắm hoặc trên sô pha làm tình, làm khắp nơi đều là tinh dịch của cả hai cùng mùi tình dục nồng nặc.

Bé Đường Nguyễn yếu đuối như thế, không khỏe mạnh như tên trâu bò này chỉ cần hơi mạnh một chút đã bắt đầu khóc huhu rồi, thật sự không chịu nổi sẽ dùng tay đánh lên ngực Tống Hạc Khanh, nhưng không làm hắn đau mà lại như làm hắn uống chất kích thích vậy, đụ càng mạnh hơn, đụ đến mức bé Nguyễn Nguyễn nấc cả lên.

Tống Hạc Khanh rất thích nhìn bé Nguyễn Nguyễn của mình khóc, đôi mắt tròn xoe long lanh ánh nước, không chịu nổi lập tức nước mắt rơi ra, chảy trên khuôn mặt nhỏ, sau đó tới cằm rơi xuống ngực hắn, bộ dáng đó làm Tống Hạc Khanh càng muốn bắt nạt hơn nữa.

Bé Beta chỉ vừa khóc một cái, hắn đã lại gần hôn lên, hôn lên mí mắt mỏng manh, hôn cằm nhỏ xinh xắn, kéo tay nhỏ lên hôn từng ngón tay, giọng nói dịu dàng dỗ dành, nói gì cũng đồng ý với bé, rồi làm nũng kiểu gì cũng được, muốn gì cũng có.

Nước mắt của bé Đường Nguyễn như chảy vào đáy lòng của hắn, đốt cháy lên ngọn lửa trong lòng, cháy đến bên trong Tống Hạc Khanh phải đau đớn, cuối cùng đành phải bế cục cưng lên trên đùi, ôm vào lòng, dùng cặc bự xấu xí của mình cắm sâu vào lỗ đít bé cưng, đem hết tinh dịch bắn vào trong cơ thể Đường Nguyễn, làm như thế thì dã thú trong lòng mới chịu yên tĩnh lại.

Sau ba ngày kỳ nhạy cảm trôi qua, bé Đường Nguyễn nước mắt đầm đìa dường như nhấn chìm trong Tống Hạc Khanh, khóc đến mức này chỉ dành duy nhất cho mình hắn xem mà thôi.

- ------------------------

[Bánh bao có điều muốn nói: hé lô tui đã trở lại r đây.

Chương sau cần 200🌟 thôi nhé.

Để xem tốc độ lên truyện của mấy bà có dí kịp để tui edit nốt 5c còn lại ko =)))]

‐-----------------------------

Tống Hạc Khanh: qua chương sau phải theo đuổi vợ lại rồi.

Mau rating xem anh theo đuổi nào.
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 6


Chương 6: theo đuổi lại vợ/ đùa giỡn trong quán ăn.

Khi trở về ký túc xá, bước chân của bé cưng luộm thuộm, quầng mắt thâm đen, cả người như bị yêu quái hút cạn rồi.

Trời đã tối, Thẩm Ước đang ngồi trong phòng chơi game, nghe thấy tiếng mở cửa, cậu ta không chút do dự out game, tháo tai nghe xuống, nhìn Đường Nguyễn với vẻ mặt không rõ đang nghĩ gì.

"Ba ngày nay cậu ở cùng Tống Hạc Khanh à?"

"..."

Đường Nguyễn mím môi không trả lời.

Căn bản là không cần bé Nguyễn Nguyễn trả lời, trên cơ thể bé đầy dấu hôn kia kìa, cổ lộ ra cả đống dấu hôn đỏ sậm kia, môi sưng đỏ, đầu tóc thì rối loạn, quần áo thì đã thay sang bộ đồ đắt tiền hơn, Thẩm Ước không cần đoán già đoán non cũng dễ biết, ba ngày này Tống Hạc Khanh ăn sạch bạn mình rồi.

"Vừa nãy ở dưới lầu hôn lâu lắm đúng không, miệng cậu sắp chảy máu rồi kìa..."

Thẩm Ước chua chát nói, đứng dậy kéo bạn mình lại giường, ấn vai bắt bé Nguyễn Nguyễn của chúng ta ngồi xuống mép giường.

"Nói cho anh đây biết, sao lại như này, chắc chắn là thằng chó Tống kia không có gì tốt đẹp rồi, miệng thì ghét bỏ cậu, trong lòng đều muốn cậu tìm nó à..."

Bé Đường Nguyễn hít hít mũi, nghe Thẩm Ước lải nhải bên tai, cảm thấy tủi thân cực kỳ, bọn họ đã đến ký túc xá từ nửa tiếng trước rồi, nhưng Tống Hạc Khanh vẫn ôm cậu hôn miết, thậm chí còn hôn lưỡi nữa chứ, còn, còn thò tay bóp mông cậu nữa.

Bên dưới ký túc xá người ta đi lại quá chừng, làm bé Đường Nguyễn sợ đến mức nhảy dựng lên, sợ bị người ta nhìn thấy, tuy rằng trước đây là cậu thích hắn nhưng không phải là mới nhào vào đã abcxyz như nào được chứ, phải là ở trong xe hôn cơ, hiện tại cậu chả còn chút hy vọng nào với Tống Hạc Khanh nữa rồi, người ta đã có người yêu Omega xinh đẹp rồi, bản thân cậu là gì chứ... chỉ là bạn tình giải tỏa thôi sao...

Đường Nguyễn càng nghĩ càng buồn, thút tha thút thít khóc òa lên nói gì mà muốn nghỉ ngơi một chút, không nghe Thẩm Ước nói nữa, bò lên giường mình nằm ngủ.

Bé cưng ngủ một giấc tới sáng hôm sau, cả đêm qua thế mà Tống Hạc Khanh không hề gọi cậu.

Không gọi thì không gọi, dù sao cả hai người chả có quan hệ gì tất, bé Nguyễn Nguyễn cực kỳ giận nghĩ như thế, sau đó chuẩn bị sách vở đi học cùng Thẩm Ước.

Thời điểm Đường Nguyễn đi học, Tống Hạc Khanh liên tục gửi tin nhắn cho cậu, nào là chào buổi sáng đến hỏi ăn sáng chưa, hôm nay học môn gì, cuối cùng tên chó này lại không biết xấu hổ hỏi mông cậu hết đau chưa, có muốn tới nhà hắn sức thuốc không nữa chứ!

Bé cưng tức đến phồng lên như cá nóc, tắt tiếng điện thoại, chả thèm trả lời một tin nhắn nào, hết tiết thì đi ăn cùng Thẩm Ước.

Không ngờ được lại thấy Tống Hạc Khanh đang đứng dưới gốc cây gần cửa ra vào nhà ăn.

Thời tiết nóng nực, tên Alpha này chỉ mặc quần tây đen đơn giản cùng áo sơ mi trắng, mái tóc đen còn không chải gọn gàng, xõa nhẹ trên đầu, làm cho khuôn mặt lạnh lùng khó gần có chút dịu dàng hơn, đôi mắt xanh biển giống như đại dương sâu thẳm quyến rũ người khác.

Tên này rõ ràng đang đứng dưới tán cây lướt điện thoại, đột nhiên, mũi hít hít một chút, đôi mắt xanh biển sáng lên, lập tức đến trước mặt bé Đường Nguyễn đang muốn trốn tránh, pheromone trên người của bé cưng làm cho mọi người không dám đến gần, còn trong lòng hắn, Đường Nguyễn không phải là người ngoài, là bạn đời, là người yêu, là người bị pheromone mùi hương thảo của hắn chiếm giữ giúp hắn vượt qua kỳ nhạy cảm.

"Bé Nguyễn Nguyễn à, anh chờ em lâu lắm rồi, gửi tin nhắn sao em không trả lời?"

Tống Hạc Khanh kiềm chế bản thân cách bé cưng vài bước, không để bé cưng nhát gan bị dọa sợ tránh sau lưng người khác, hắn chỉ nhìn thấy đầu tóc đen của bé cưng mà thôi, nói chuyênn rất nhẹ nhàng, nụ cười trên môi không kìm nén được.

Cả người Thẩm Ước nổi hết da gà, chậc chậc, không ngờ lại gặp được cảnh cậu chủ Tống đây dịu dàng đến thế cơ đấy, nếu để các omega khác thấy không phải là muốn bật nóc nhà luôn hay sao.

"Ừhm...

Nguyễn Nguyễn à...

Nguyễn Nguyễn!

Tớ đi trước đây, cá hầm cải chua trong căn tin sắp hết rồi, cậu, cậu tự lo liệu đi..."

Thẩm Ước chạy nhanh như bay, rút tay áo ra khỏi tay Đường Nguyễn, dưới ánh mắt sắc lẹm của tên chó Tống Hạc Khanh này ngoan ngoãn bỏ chạy.

Cá hầm cải chua ở căn tin số 1 là món ăn yêu thích gần đây của hai người, hiện tại chỉ có một mình Thẩm Ước được ăn mà thôi.

Tống Hạc Khanh vừa lòng tiễn đi tên tình địch mà mình nhận định, bước lên vài bước nắm lấy tay bé cưng.

"Bé cưng thích ăn cá hầm cải chua sao?

Anh dẫn em ra ngoài ăn được không?"

Hắn nhéo lòng bàn tay của bé cưng, nghiêm túc nhìn Nguyễn Nguyễn đang cúi đầu.

Ở cạnh hắn không vui sao...

Tống Hạc Khanh hơi bất ngờ một chút sau đó lại trở về bình thường.

"Tống Hạc Khanh, tớ nghĩ hai chúng ta không có quan hệ gì cả..."

Bé Nguyễn Nguyễn nhát gan yếu đuối rụt rè nói, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mũi giày đã có chút hơi mòn của mình.

Tên Alpha này lập tức đen mặt tức giận, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi bé cưng:

"Sao lại không có quan hệ gì, không phải chúng ta là bạn đời sao?"

"Bạn đời gì chứ, tớ căn bản không có đồng ý với cậu, lúc kỳ nhạy cảm đó cả hai đều mơ mơ hồ hồ, việc đã qua rồi, chúng ta không còn liên quan gì hết!"

Bé cưng nín thở nói ra lời trong lòng, cảm thấy dễ chịu hơn không ít, còn chưa đợi thở ra một hơi đã bị một bàn tay to khác nhéo má cậu.

"Em nói chúng ta không có quan hệ gì sao, sao hả, mới hôm qua không phải ngồi trên đùi anh bị anh đụ đến ngơ người sao, hôm nay đã trở mặt không nhận người rồi, bé cưng à, trước giờ anh không hề biết em sẽ như vậy đâu."

Tống Hạc Khanh nghiến răng nghiến lợi nói xong, lực tay càng lúc càng mạnh, nhéo mạnh đến nổi mặt bé cưng đau rồi, muốn khóc cả rồi.

Alpha tức đến sôi máu, nghĩ bản thân mình đúng thật là một Alpha đáng thương mà, bị người khác đùa giỡn rồi bỏ rơi.

Nhưng bé cưng khóc rồi, nước mắt rơi xuống bàn tay hắn, cả trái tim đều mềm theo.

"Huhuhu.... hức...."

Bé Beta khóc đến đau lòng, hắn đành phải buông tay ra, ôm bé cưng vào một góc.

"Bé cưng...

đừng khóc mà, là lỗi của ông xã, không nên nhéo mặt em, đau rồi đúng không, ông xã xin lỗi em nhé?"

Tống Hạc Khanh dùng tay xoa khóe mắt của bé cưng một cách nhẹ nhàng, mấy ngày qua khóc hơi nhiều làm cho mắt bé cưng có hơi sưng đỏ.

"Đừng khóc, bé Nguyễn Nguyễn đừng khóc, khóc đau mắt cả rồi, ông xã đau lòng chết được..."

Tống Hạc Khanh dựa vào trên tường, ôm bé cưng vào lòng, từng chút từng chút lau nước mắt.

"Đều, đều tại cậu...

đều do cậu sai..."

Bé cưng trề môi, dùng tay lau nước mắt, đánh đánh lên tay hắn.

Tống Hạc Khanh hôn hôn đỉnh đầu bé cưng, nói:

"Không phải do bé cưng nói này nọ làm ông xã giận sao, lần sau còn như vậy ông xã sẽ trước mặt mọi người hôn em."

Đường Nguyễn sợ đến mức nấc lên, hai mắt mở to, ngẩng đầu nhìn Tống Hạc Khanh trông rất buồn cười.

Alpha bị chọc cười, lại hôn một cái trên mí mắt của bé cưng.

"Đi ăn cơm nào, không phải muốn ăn cá hầm cải chua sao?"

Alpha nói xong liền ôm lấy eo bé cưng, về việc bé cưng chống cự nho nhỏ đó ấy hả, hắn làm ngơ xem như không có gì.

Tống Hạc Khanh lái xe, chở bé cưng đến nhà hàng tư nhân nổi tiếng, được trang trí bằng các món đồ đắt tiền cùng với các món ăn cao cấp, là nơi mà bé cưng không hề dám bước vào.

Tên Alpha này dẫn bé cưng lên một căn phòng ở lầu hai, gọi món cá hầm cải chua mà bé cưng mê đắm cùng vài món ăn khác, đặc biệt là món bánh ngọt tráng miệng, hầu như hắn gọi hết tất cả để bé cưng ăn thử.

"Bé cưng thích ăn bánh ngọt mà, vậy ăn mấy món này trước nào, nếu ăn ngon thì sau này ông xã thuê người đem đến ký túc xá của em được không?"

Nói xong Tống Hạc Khanh còn thân mật nhéo nhéo má bé cưng.

Bé Beta ngượng ngùng ngồi trên đùi hắn, bàn tay to bên hông bé cưng ngăn hết đường bỏ trốn của cậu.

"Đừng như vậy... có người..."

Bé cưng muốn trượt xuống, bé Nguyễn Nguyễn khi nãy còn thấy người phục vụ nhìn mình cơ, kỳ lắm.

"Đi chỗ nào, trước giờ không phải đều ngồi trên đùi ông xã ăn cơm sao?"

Tống Hạc Khanh xua tay cho những người khác trong phòng đi ra, hôn miệng nhỏ xinh xắn của bé cưng.

"Ưm..."

Lưỡi to quấn lấy lưỡi nhỏ xinh xắn, mút lấy đầu lưỡi bé nhỏ, sau đó lại đưa lưỡi nhỏ vào miệng mình cắn nhẹ một cái, liếm hai cánh môi ướt át, đầu lưỡi liếm qua hàm răng, khắp trong khoang miệng, nước bọt chứa pheromone nồng đậm như thế ép bé Nguyễn Nguyễn nuốt xuống.

"Ưm...

Nguyễn Nguyễn... hô hấp nào..."

"Aaaaa..."

Bên dưới đã căng cứng, dường như muốn dính chặt vào đùi bé cưng, chỉ cách một lớp vải mỏng, tên Alpha này còn không chút dè dặt mà cọ tới cọ lui.

Lâu lâu đỉnh một chút làm bé cưng run rẩy.

"Không được...

ưm...

ở...

ở ngoài...."

Bé Beta nhanh chóng tỉnh táo lại, đẩy ngực Tống Hạc Khanh ra, lắc lắc đầu.

"Được, được mà, không có ai khác cả... bé cưng....

Bé Nguyễn Nguyễn à...

ông xã nhớ em lắm.... cả đêm qua đều không ngủ được... phải ngửi quần lót của bé cưng, bắn vài lần mới ngủ được..."

Alpha đáng thương hề hề nói, đầu lưỡi lại liếm hầu kết của cậu, sau đó liếm tới xương quai xanh.

Đường Nguyễn nhăn mày, lại bắt đầu tủi thân, tên Alpha này quả nhiên chỉ xem cậu như bạn tình để giải tỏa, cậu quá để tâm đến điều đó không hề nghĩ đến việc Tống Hạc Khanh ngửi quần lót cậu và thủ dâm riêng tư và biến thái đến thế nào.

"Ừhm...

ông xã chỉ đụ bé cưng một lần thôi, đụ xong sẽ đút bé cưng ăn cơm được không, đút miệng nhỏ phía dưới của bé cưng ăn no rồi lại đút miệng nhỏ ở trên nào, đảm bảo nơi nào cũng được đút no cả..."

Tống Hạc Khanh đã bắt đầu thở gấp rồi, kỳ nhạy cảm chưa qua được bao lâu, bé cưng lại ngượng ngùng thế kia làm cặc hắn muốn nổ tung rồi, không thể chờ nổi muốn đụ lỗ đít non mềm nhiều nước của em ấy.

Một tay hắn đỡ mông bé cưng, một tay nhanh chóng cởi quần bé cưng ra, chiếc quần bị kéo ra vắt trên chân bé.

Tống Hạc Khanh nhanh chóng móc con cặc đang cứng đến tím đỏ của mình ra, lỗ tiểu chảy dịch nhờn không ngừng, hắn suồng sã liếm một bên mặt của bé cưng, còn muốn bé cưng sờ cặc cho mình.

"Ưm... sờ cặc cho ông xã trước được không, sau đó sẽ đụ em ngay."

Đường Nguyễn nhăn mặt sờ cặc bự của hắn, hai tay vuốt ve cặc bự không dừng lại, cậu chưa bao giờ thủ dâm cả cho nên động tác ngây thơ thế thôi.

Tống Hạc Khanh nhắm mắt, hầu kết lăn lộn lên xuống, "Aaa... bé cưng giỏi quá...

ưmmm... sướng thật... bé cưng à, sờ đầu cặc nữa..."

Nghe Tống Hạc Khanh nói xong, bé cưng bĩu môi dùng lòng bàn tay xoa đầu cặc, tức giận rồi nha, dùng sức xoa một cái thật mạnh.

"Hừ... bé hư thúi..."

Lỗ tiểu bị kích thích mạnh như vậy, nhanh chóng hé mở vài lần, eo của Tống Hạc Khanh mơ hồ lập tức siết chặt, hắn không cần bé cưng giúp mình vuốt cặc nữa, lúc này đây lập tức ôm bé cưng lên, để bé cưng nằm trên bàn làm bằng gỗ đặc.

"Bé cưng mở chân ra nào, ông xã phải đụ lỗ đít của bé hư thúi, xem sau này còn dám như vậy không."

[Bánh bao có điều muốn nói: vừa bị scammer lừa tiền, ko có hứng lắm.

Sẽ trở lại sớm thôi.

Đã nghèo r còn bị lừa.]

Nhma nhớ rating đấy.
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 7


Chương 7: Tình cảm mãnh liệt trong nhà hàng/ trước mặt người khác đụ bé cưng/ muốn đụ khoang sinh sản.

Bé cưng nhắm chặt hai mắt, mông cứng đờ kẹp chặt, Tống Hạc Khanh buồn cười vỗ một cái rồi cúi đầu hôn mông bé cưng.Trên làn da trắng mềm của mông bé cưng đầy dấu tay cùng dấu cắn mà hắn làm ra từ hai ngày trước, xanh xanh hồng hồng nhìn thê thảm cực kỳ.Tống Hạc Khanh càng thấy vui, bản năng của Alpha mà, để lại dấu ấn của bản thân trên người bạn đời là điều không thể thiếu được.Hắn tách hai cánh mông nhỏ ra, chụm hai ngón tay lại rồi nhẹ nhàng cắm vào lỗ đít ướt nóng kia.Lỗ đít của bé Nguyễn Nguyễn vẫn còn sưng đỏ, bên ngoài sưng to phồng lên, chỉ cần hắn vừa đút một đốt vào đã bắt đầu thở hổn hển."

Tống Hạc Khanh, đau quá... không được..."

Bé Nguyễn Nguyễn bị bắt nằm trên bàn, quần áo bị kéo lên cao, nửa người trên bị đè trên mặt bàn lạnh lẽo, mông bị tách ra, còn quần lót thì mắc trên khuỷu chân.Từng đốt ngón tay thon dài của hắn quấy loạn bên trong của bé cưng, lâu lâu còn xấu tính đè mạnh lên điểm dâm.Nhưng cho dù có đắm chìm trong tình dục như nào hay từng hành động ác liệt kia thì Tống Hạc Khanh vẫn nhẹ nhàng dỗ dành bé Beta của mình, như thiên thần hòa lẫn cùng ác quỷ cũng như tình yêu ác liệt của tên Alpha này vậy."

Bé cưng ướt quá... nhớ cặc bự của ông xã rồi sao?

Hửm?"

Ngón tay trong lỗ đít tùy ý đụ cặc, sau đó lại rút ra, nước dâm dính nhớp giữa hai ngón tay, dưới ánh đèn chiếu xuống bóng loáng ngại người.Bàn tay đưa đến trước mặt bé cưng, bé Đường Nguyễn đang cắn môi để kìm nén tiếng rên rỉ, lúc này nhìn thấy thì ngơ người sau đó biết là gì lập tức nhắm mắt lại, giống như tránh còn không kịp với thứ này của mình.Tống Hạc Khanh lại cười chọc bé cưng, nói bé cưng ghét bỏ nước dâm của mình.Bé Đường Nguyễn im lặng không nói đường nào, Tống Hạc Khanh lui về sau một chút, cởi thắt lưng ra, cặc bự sưng đỏ lập tức nhào ra, đánh bụp lên đùi mềm của bé cưng.Bàn tay thon dài đẹp đẽ vuốt cặc bự xấu xí vài cái sau đó bắt đầu cọ với lỗ đít đang chảy nước dâm của bé cưng.Nước dâm chảy ra làm cho bên người hai người ướt nhẹp, mỗi lần cọ xát còn có tiếng nước phụ trợ giúp cho. cặc bự cọ qua kẽ mông, lỗ đít, cùng đáy chậu nhạy cảm, bé cưng không nhịn được mà run rẩy, giống như lập tức phải bắn ra rồi.Chưa được bao lâu, tên Alpha chó này đã cầm đầu cặc đụ vào lỗ đít bé cưng rồi."

Ưm...

đau..."

Bé cưng đau đến cau mày, phải kẹp chặt lỗ đít lại.Bị mút mạnh một cái làm Tống Hạc Khanh cũng cau mày "Aiz" một tiếng, hắn dùng sức đâm mạnh vào trong, vỗ mông bé cưng một cái."

Thả lỏng nào, lại mút ông xã mạnh vậy sẽ đụ nát đít em đấy..."cặc bự đã hoàn toàn nằm trong lỗ đít bé cưng rồi, Tống Hạc Khanh thở ra một hơi, bắt đầu di chuyển.Hắn sáp lại lên người bé cưng, quay mặt bé cưng ra cùng nhau hôn, bắt bé cưng vươn lưỡi hôn cùng hắn rồi lại mút vào miệng mình.cặc bự thô to như cánh tay trẻ em đụ mãnh liệt vào lỗ đít sau đó lại nhanh như bay rút ra, cặc bự cong như cái móc treo, mỗi lần rút ra đều bị thịt mềm bên trong mút lấy mà thế còn kéo chúng ra chung, thịt ruột mềm mềm bị lôi kéo nhìn dâm vô cùng."

Trước khi đụ em, anh thật sự không biết một bé Beta như em nhưng lại dâm như vậy, nếu đụ tới tận khoang sinh sản chắc sẽ tiểu ra luôn đúng không?"

Khoang sinh sản, cả Beta và Omega đều có như nhau, nhưng khác một chỗ là Omega dễ có thai hơn, khoang sinh sản cũng non mềm nhiều nước, mà Beta thì khác hẳn, khoang sinh sản không phát triển còn bị thoái hóa, nhường như là một nơi bí ẩn khó tìm, đòi hỏi phải được tinh dịch tẩm bổ thời gian lâu dài mới có thể phát triển để mang thai."

Không, không được.... không mà..."

Cho dù bị đụ đến mơ mơ hồ hồ nhưng bé Beta vẫn biết lắc đầu kháng cự.Tên Alpha chó này lại nhướng mày, hóp bụng, dùng sức đụ như máy đóng cọc, nắm chặt eo bé cưng, ghé vào tai bé Nguyễn Nguyễn nói nhỏ một câu."

Lúc này không cần, sau này cũng phải cần, khoang sinh sản của bé cưng chỉ dành cho anh mà thôi, còn muốn ai khác sao?"

Tống Hạc Khanh cười ác liệt, cắn lên vành tai Đường Nguyễn."

Không không...

ưm... không muốn ai cả..."

"Thế càng không được, nơi này"Tống Hạc Khanh đưa tay xuống sờ bụng nhỏ của Đường Nguyễn."

Còn phải sinh con cho anh, sinh ra người thừa kế đời sau của nhà họ Tống của anh cơ mà..."

Hắn nói, mồ hôi trên trán rơi xuống sống lưng của Đường Nguyễn, bé Beta cảm nhận rõ ràng cặc bự trong cơ thể mình lại to lên như một thanh sắt nóng, muốn làm thủng bụng bé Nguyễn Nguyễn mất.Bé Beta thật đáng thương, chỉ biết khóc huuhu, không dám cãi lại.Đang làm được một nửa, trong phòng lúc này toàn mùi tình dục, bé Nguyễn Nguyễn bị đụ đến khóc thở không nổi, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa, Đường Nguyễn lo lắng đến mức thít người lại, đương nhiên là tên nào đấy đằng sau cũng vì thế mà thở mạnh lập tức."

Xin hỏi, bây giờ tôi dọn món lên được chưa?"

Người phục vụ đứng ngoài cửa lịch sự hỏi, cách một cánh cửa không rõ cảm xúc như nào."

Làm sao bây giờ... có người...

Tống Hạc Khanh, huhu... không thể, không thể bị người ta nhìn được..."

Bé Đường Nguyễn nom đáng thương vô cùng nhìn hắn, đôi mắt hồng hồng, trên má còn có hai giọt nước mắt đang đọng lại.Tống Hạc Khanh xoa khuôn mặt nhỏ có chút lạnh vì máy lạnh trong phòng của bé cưng, dỗ bé cưng ngồi lên đùi mình, kéo áo thẳng thớm xuống, che đi bụng nhỏ đang gồ lên hình cặc bự của mình, quần đã cởi ra một nữa cũng kéo lên trên bắp đùi.Hai người ngồi dính vào nhau, nhờ bàn gỗ trước mặt che đi phần bên dưới của cả hai, nhìn sơ qua lúc này Tống Hạc Khanh đang ôm trọn bé Nguyễn Nguyễn vào lòng vậy ấy.Nơi bên dưới của cả hai dính chặt vào nhau, không tách rời.Bé Nguyễn Nguyễn lo lắng chết được, người phục vụ dọn đồ ăn lên bàn, tuy rằng Tống Hạc Khanh chỉ nói bọn họ đặt lên bàn rồi ra ngoài, nhưng Đường Nguyễn cảm nhận được họ vẫn nhìn mình chằm chằm.Bọn họ sẽ nghĩ gì đây chứ, một Beta bình thường như mình, vì muốn tiền bạc mà yêu đương với con trai nhà họ Tống, thông đồng làm bậy với người ta.Cậu vô thức cắn môi mình, nhìn người phục vụ rồi đi.Mùi trong phòng rõ ràng như vậy, chắc chắn sẽ bị người ta biết rồi, chưa kể còn ngồi trong lòng ngực tên này nữa.

Bé cưng còn chưa lấy lại tinh thần kịp đã bị giọng nói tức giận làm cho sợ:"Ông đây còn đang đụ em, em nhìn thằng khác làm gì?

Hả?

Một con cặc không đủ à, lỗ đít em còn ngứa sao?"

Bé Đường Nguyễn còn chưa trả lời, cặc bự bên trong lại tiếp tục hoạt đồng rồi, mười phần sức lực đụ bé cưng.Chỉ mỗi bữa ăn thôi mà đã lâu đến vậy, tuy rằng bé Nguyễn Nguyễn đã ăn được món cá hầm cải chua mà mình mong muốn, như lại bị bắn đầy tinh dịch trong lỗ đít thì ai chịu cho nổi, chưa kể tên Alpha khốn nạn này còn không cho phép cậu rửa sạch, bắt ép cậu giữ trong người đến buổi tối."

Tinh dịch của đỉnh Alpha như anh có thể giúp cho khoang sinh sản của em phát triển, nếu không muốn lúc anh đụ khoang sinh sản lại chảy máu thì ngoan ngoãn nghe lời, ngậm tinh của ông xã đi."

Tống Hạc Khanh nói như vậy xong lại hôn bé Nguyễn Nguyễn nữa rồi.Hắn thật sự rất thích cùng cậu hôn môi thì phải.Bé Đường Nguyễn nhắm mắt lại, nghĩ như thế.Bánh bao có điều muốn nói: hé lô, tui trở lại sau 1 tháng lặn gòy nè =)) chị em có nhớ tui hongggg?Đủ 200🌟 lên tiếp nha.Ráng đi mn.

Trong tuần này full chứ từ t7 tuần này đến hết tuần thứ 3 của tháng 7 bận lắm =))Ko là lặn nửa tháng nữa áÀ nhớ quay lại mấ chương trc rating nha mấy má
 
Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 8


Chương 8: bé cưng ghen, tỏ tình, hiểu rõ lòng nhau
Từ sau đợt ăn cơm mệt nhọc kia, bé Đường Nguyễn và Tống Hạc Khanh đã gần một tuần không gặp mặt nhau, Tống Hạc Khanh cơ bản đã học tới bậc tương quan quân sự chuyên nghiệp, sau khi tốt nghiệp chắc chắn sẽ noi gương gia đình tiếp tục vào quân đội, mà gia giáo nhà họ Tống thì nổi tiếng nghiêm ngặt, cực kỳ yêu cầu cao về vợ của con trai đầu.

Cho dù năng lực của Tống Hạc Khanh rất xuất sắc, cho dù phải làm nhiệm vụ liên tục cũng không khỏi mệt mỏi, chỉ trong một thời gian ngắn, hắn không chỉ phải tiến hành dã ngoại tác chiến của bên quân đội mà còn phải ra sức hỗ trợ để hoàn thành vũ khí quân đội kiểu mới.

Ngày đêm đảo loạn, cực kỳ mệt nhọc.

Hắn đã một thời gian không được gặp bé cưng rồi, Đường Nguyễn cũng thấy rất ổn khi được nhàn nhã như vậy, bé Beta thật sự nghiêm túc tự suy nghĩ về vấn đề quan hệ của hai người, được đến kết luận, lúc trước là cậu bị mỡ heo che mắt rồi, khỏi phải nói đến Đường Nguyễn cậu đây là một nam Beta cực kỳ khó để mang thai, mà Tống Hạc Khanh lại xuất thân từ gia tộc hiển hách như vậy.

Hơn nữa, cậu cụp mắt lại, gắp một đũa mì lên ăn, tai vểnh lên nghe ngóng câu chuyện bàn bên.

Người ta đang hào hứng nói về việc Tống Hạc Khanh đang cùng giáo hoa Mạnh Ngọc của trường lúc nào cũng đi chung với nhau, hai người luôn nói nói về việc gì đó, giáo hoa Mạnh Ngọc cười đến ngọt ngào, bạn nữ tóc ngắn còn lấy điện thoại ra để mọi người xem bức ảnh mà cô chụp được, mọi người nói chuyện lâu lâu còn cười to.

Ai cũng đoán xem khi nào thông tin đính hôn của bọn họ sẽ được công bố, đương nhiên là cho dù gia thế hay tướng mạo hay là cả năng lực thì họ đều rất xứng đôi.

Bé Đường Nguyễn nhanh chóng ăn xong, không một tiếng động bưng mâm rời khỏi.

Hơn nữa, thật sự thì Tống Hạc Khanh không hề thích cậu rồi, hắn muốn cùng giáo hoa ở bên nhau, Đường Nguyễn cậu chỉ là fwb của hắn mà thôi.

Đường Nguyễn hít hít mũi một cái mạnh, cố nén nước mắt lại không cho chảy ra, đi về ký túc xá.

Đi đến chỗ quẹo, đột nhiên bị ai đó đẩy vào ven tường.

À, là tên chó một tuần không gặp này, tên này đang cúi đầu nhìn hốc mắt đang sắp khóc của cậu.

Thật lâu sau đó, hắn mở miệng, giọng nói hơi khàn, "Sao thế này, Nguyễn Nguyễn lại lén khóc nữa rồi."

Cậu mới không lén khóc đâu, mà khóc công khai cơ, bé Đường Nguyễn tự nghĩ trong lòng như thế, quay đầu kháng cự không chịu nhìn hắn.

Tên Alpha Tống Hạc Khanh thở dài, sờ sờ đầu Đường Nguyễn, vân vê sợi tóc mềm mại của cậu.

"Bé cưng à, anh mệt quá, cho anh dựa một chút được không?"

Alpha vẫn mặc bộ đồ tác chiến đó, vải đen được cắt may gọn gàng, bộ đồ ôm sát cơ thể hoàn toàn phơi bày cơ thể thon dài cùng mạnh mẽ của hắn, giọng nói khàn khàn, cơ thể cũng còn vương mùi ẩm mốc của khu rừng, còn có chút mùi máu, có chút khiến người khác đau đầu.

Tống Hạc Khanh dường như mới từ chiến trường trở về đã vội vàng tới tìm cậu.

Đây là thứ tình cảm gì cơ chứ, lúc không thấy em ấy thì cực kỳ nhớ nhung, sau đó sẽ nghĩ về những việc trước đây.

Sau khi chơi thể thao xong, trong phòng học, thậm chí dưới ký túc xá, bé Đường Nguyễn sẽ đỏ mặt tặng cho hắn một chút quà nho nhỏ ngọt ngào.

Một chai nước đá, một thanh socola hay là một món trang sức nhỏ, thậm chỉ là một bông hoa.

Từ trước đến nay hắn luôn cảm thấy những thứ đó thật buồn cười, không hề trân trọng chúng, đây rõ ràng là những món quà tình yêu mà bé cưng hướng nội của hắn đã gom góp đủ dũng khí mới dám tặng cơ mà.

Tống Hạc Khanh thời điểm trên chiến trường, mỗi lúc nổ súng, mỗi lúc bắn ra từng viên đạn, hay lúc ngủ trong lều trại, bên ngoài vang lên tiếng côn trùng kêu, nhìn chằm chằm vào bóng đèn nho nhỏ, hay lúc trong phòng thí nghiệm, người người thảo luận về vũ khí mới không ngừng, cho dù là lúc nào, yên tĩnh hay ồn ào, hắn trong lòng luôn nhớ mong một người, nhớ bé Beta mềm mại mùi trái dừa thơm dịu, nhớ đến hình ảnh em ấy e thẹn cười, lắp bắp nói chuyện.

Đáng yêu, sao lại đáng yêu như thế chứ, chỗ nào cũng đáng yêu, dường như lớn lên trong lòng hắn, ăn sâu vào trong tim gan.

Hắn càng yêu cậu nhiều hơn, càng cảm thấy lúc trước mình khốn nạn đến nhường nào, cũng càng cảm thấy giống loài Alpha như mình thật đúng là không coi ai ra gì, tự đại tự cao, cho dù thích một ai đó cũng ăn hiếp người ta, rồi tự lừa mình dối người này nọ, cho đến khi sắp mất đi người trong lòng mới tỉnh táo hiểu ra mình đã yêu rồi.

Một tuần như vậy trôi qua, Tống Hạc Khanh một bên vội vàng làm việc, sâu trong lòng vẫn giữ lại một góc nhỏ cho bé Beta để mình nhớ mong, ở nơi đó có viết một câu;

"Nguyễn Nguyễn...."

"Anh yêu em."

Tống Hạc Khanh cong lưng, đầu dựa vào vai cậu, nói ra những lời này, tình yêu trong lòng đang gào thét được thổ lộ, phải làm cho bé Đường Nguyễn ngu ngốc này biết, Tống Hạc Khanh yêu cậu.

Đường Nguyễn nghe được lời này, lại cảm thấy tức sắp chết rồi, cái tên chó này, rõ ràng bản thân còn cùng Mạnh Ngọc gian gian díu díu mập mờ, còn không biết xấu hổ nói yêu cậu cơ đó.

"Hửm?"

Tống Hạc Khanh nghiêng đầu nhìn thấy bé Đường Nguyễn nhà mình đang tức thành bé cá nóc rồi, sờ lỗ tai nhỏ bé, niềm vui tràn đầy trong ánh mắt.

"Sao lại không trả lời rồi?

Bé Nguyễn Nguyễn ơi?"

Bé Đường Nguyễn mà hắn kêu đang tức điên, cảm thấy tên chó Tống Hạc Khanh này là người xấu nhất trên thế giới rồi, một bên cùng Mạnh Ngọc mập mờ không mập rõ mà một bên còn muốn cột chặt cậu lại bên người.

Cậu mấp máy môi không nói nên lời, tức mình đạp chân hắn một phát, đôi ủng tác chiến màu đen lập tức xuất hiện nửa dấu dân màu xám.

"Cái tên khốn nhà cậu!

Có Mạnh Ngọc còn chưa đủ sao?!

Tên chó này, lừa gạt tình cảm của hai người!"

Bé Đường Nguyễn vừa mắng xong, cả hai đều sững sờ, Tống Hạc Khanh là khờ ngang, còn Đường Nguyễn thì bất ngờ với bản thân thế mà dám mắng Tống Hạc Khanh cơ á, tóm lại là, sau đó hai người không nói câu nào.

Bé Đường Nguyễn đầu nhảy số lập tức tỉnh lại, khom lưng muốn chui qua cánh tay Tống Hạc Khanh mà ra ngoài.

Tên khốn Alpha vừa bị mắng xong lúc này đen mặt, nhẹ nhàng ôm người vào lòng.

"Nói điên nói khùng cái gì, liên quan gì đến Mạnh Ngọc?

Không phải đang nói về việc anh yêu em sao?"

Hắn cũng là tình cờ mới biết đến Mạnh Ngọc mà thôi, là người mới tham gia của đoàn đội, có một chút tài năng với chế tạo vũ khí cho nên hắn mới nhớ tên.

Nhưng mà, sao bé Đường Nguyễn lại biết cô ấy, còn kêu gì mà hắn đã có Mạnh Ngọc mà còn muốn lừa gạt tình cảm của mình.

"Hỏi em đó."

Tống Hạc Khanh thở dài, ôm eo cậu. giọng nói dịu dàng đến mức sắp vắt ra nước, sợ làm cho bé nhát gan bị dọa.

Kết quả Đường Nguyễn khóc huhuhu thút tha thút thít, không nói được câu nào hoàn chỉnh.

"Đừng khóc mà, anh còn không biết sao lại như vậy nữa thì sao dỗ em được?"

"Em vu khống anh bắt cá hai tay, anh còn đang tủi thân đây..."

"Bé cưng à, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Tống Hạc Khanh nói liên tục, bé Đường Nguyễn lập tức quẹt nước mắt, dỗi ngược lại.

"Rõ ràng là cậu!

Mấy bạn học kia đều thấy cậu cười cười nói nói với người ta rồi, còn sắp đính hôn tới nơi nữa chứ!"

"Cậu sắp đính hôn rồi, tới tìm tớ làm gì?"

"Huhuhu... còn, còn nói gì mà yêu tớ cơ á, hức..."

"Đồ lừa đảo nhà cậu!"

Cậu vừa nói vừa lau nước mắt, mí mắt dễ dàng thấy rõ đã sưng lên, môi cũng vì khóc mà đỏ lên, ở trong mắt Tống Hạc Khanh thì lúc này bé cưng nhà bị ai đó ăn hiếp thê thảm rồi.

"Bé cưng... nói bậy gì vậy, cái gì mà anh với Mạnh Ngọc sắp đính hôn?

Người ta chỉ là đồng đội tạm thời của anh thôi, có thể còn quan hệ gì nữa chứ?"

Tống Hạc Khanh thật sự không thể chịu nổi nữa rồi, hắn vừa bực Đường Nguyễn dễ dàng tin lời đồn thổi xung quanh, vừa cảm thấy đau lòng, nếu không phải những việc trước đây hắn làm thì làm sao cậu lại bất an đến vậy.

Đường Nguyễn dụi mắt, bĩu môi tiếp tục hỏi: "Thật, thật hả, không phải gạt tớ đấy chứ?"

Tống Hạc Khanh kéo tay cậu ra, chạm vào khóe miệng bé Beta.

Khóc đến thương tâm như vậy, mặt đều sưng to thành đầu heo cả rồi, Tống Hạc Khanh cười trong lòng, cảm thấy Đường Nguyễn quá đáng yêu rồi, hắn tiếp tục dỗ bé cưng, nhẹ nhàng nói rõ tất cả mọi chuyện, bộ dạng muốn đem bé Đường Nguyễn cưng nựng trong tay nếu bị ai khác thấy có khi bị dọa đến rớt mắt.

Alpha dường như đã quen với việc cúi đầu khi nói chuyện với Beta nhà mình, hắn dắt cậu đi về phía xe mình đang đậu, cẩn thận lấy cặp sách bé cưng đang đeo xuống, xách trên tay mình.

Mặt trời chói chang nóng bức, hắn nắm tay bé cưng đi dưới tán cây, chân dẫm lên từng quầng sáng nhỏ.

"Anh biết trước đây anh rất khốn nạn, không biết bản thân đã yêu em, lần này đến lượt anh theo đuổi bé cưng được không?"

Alpha cao lớn nói như vậy, còn cẩn thận từng li từng chút che chở cho bé vào xe.

Hắn lấy chai nước lạnh cùng túi chườm đá ra, cẩn thận chườm lên đôi mắt sưng đỏ, lại mở nắp chai nước ra đút cho bé Beta uống mấy ngụm.

"Người còn đang nóng, mới khóc nữa một chút bớt nóng rồi uống."

Nói xong dẹp chai đi, bé Beta rõ ràng chưa uống đã, ánh mắt nhìn chai nước quyến luyến nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời không uống.

Tống Hạc Khanh thả lỏng người, xoa xoa đầu Đường Nguyễn, khen bé ngoan.

Cuối cùng tiếp tục lấy túi đá chườm mắt.

Cuối cùng mắt cũng không sưng nữa, trạng thái của Đường Nguyễn cũng ổn định lại, nhìn Tống Hạc Khanh trước mắt.

Cậu do dự hồi lâu cuối cùng cũng đã hỏi:

"Cậu, cậu thật sự thích tớ sao?"

Tống Hạc Khanh hôn lên đầu ngón tay của cậu, kiên nhẫn trả lời lại một lần, "Đúng thế, anh không chỉ thích em mà còn yêu em, rất yêu rất yêu em."

Bé Đường Nguyễn có chút vui vẻ, nhưng lại nhớ đến việc gì đó, nói;

"Nhưng mà... cậu là Alpha, tớ là Beta... hơn nữa nhà tớ bình thường lắm... mình, chúng mình hình như không hợp đâu..."

Tống Hạc Khanh nghe vậy nhướng mày, "Rất hợp, em yêu anh, anh cũng yêu em, gia thế tính cái gì, sau này trong nhà đều nghe anh."

"Hơn nữa..."

Tống Hạc Khanh vừa nói, bàn tay to lại sờ bụng của Nguyễn Nguyễn, "Không phải anh đã lên kế hoạch làm khoang sinh sản của bé cưng mở ra sao?

Đến lúc đó, nơi này"

Hắn nhẹ nhàng ấn một chút vào bụng dưới của bé Nguyễn Nguyễn, nơi dựng túi bị thoái hóa đó có thể chứa con của hắn sau này.

"Sẽ sinh ra đứa bé mang chung dòng máu của chúng ta, đứa bé sẽ là kết tinh tình yêu của chúng ta, là biểu tượng cho sự trung thành của hai bên..."

Đầu lưỡi trơn trượt liếm trên cổ bé Nguyễn Nguyễn, cảm nhận hương vị trái dừa như có như không, Alpha không xác định được đây là pheromone của bé cưng hay mùi thơm cơ thể, thứ duy nhất mà hắn có thể chắc chắn rằng, hắn mê muội say đắm mùi hương này, cũng mê muội đối với bé Beta.

Nụ cười trên môi dần biến chất, hôn mạnh nghiền lên đôi môi mềm, tay đang sờ bụng di chuyển dọc lên trên sờ lên vú bé cưng, vừa xoa nắn chơi đùa.

"Bé cưng phải nỗ lực nha..."

Đường Nguyễn bị trêu đùa cả người run rẩy, đôi tay ôm lấy tấm lưng hắn.

Nỗ lực cái gì cơ?

Đầu óc bé cưng mơ hồ chả hiểu được gì với gì rồi.

Alpha như biết được Đường Nguyễn đang tự hỏi, nhẹ nhàng nói sát bên tai:

"Nỗ lực mang thai con của anh..."

Bánh bao có điều muốn nói: cố lên chị em ơiii.

Đủ 200🌟 lên nữa nhen 🫶🫶🫶

Áaaaaaa

Thằng chó con đó cuối cùng cũng tỏ tình gòy nè 🫶 qua chương sau là dduj trên xe luôn mấy má ơiii
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back