Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1220: C1220: Lúc này tâm trạng



Người kia nói những gì mình biết.

“Ma nữ tóc trắng?”

Diệp Phàm nhíu mày.

“Nửa tháng trước không phải là ngày mà chị họ bị cướp đi hay sao? Lễ nào. ma nữ tóc trắng này chính là chị họ?”

Trần Tiểu Manh không nhịn được nói. “Dẫn tôi tới gia tộc Đàm Đài!” Ngay sau đó, Diệp Phàm lạnh giọng nói với đối phương.

Dưới áp bức mạnh mẽ của Diệp Phàm, người này chỉ có thể dẫn bọn họ tới gia tộc Đàm Đài.

Gia tộc Đàm Đài ở đảo Thiên Dương, một trong ba mươi sáu đảo Bồng Lai, gia tộc này cũng thuộc bảy gia tộc mạnh nhất trên hòn đảo này, nội tình vô cùng sâu!

Nhưng hiện tại gia tộc Đàm Đài đã không còn nữa, nửa tháng trước, cả gia tộc Đàm Đài bị người ta tàn sát chỉ trong một đêm, trên dưới gần nghìn người bị giết toàn bộ, bao gồm cả tộc trưởng và mấy vị thái thượng trưởng lão, tất cả đều chết thảm!

Tin tức này đã gây chấn động cả đảo Thiên Dương, thế lực khắp nơi thay nhau điều tra rốt cuộc là ai đã diệt gia tộc Đàm Đài, rất nhanh bọn họ đã điều tra được có một cô gái tóc trắng cả người đầy máu bước ra từ trong gia tộc Đàm Đài, có vẻ như đó chính là hung thủ, người này cũng được gọi là ma nữ tóc trắng!

Đảo chủ đảo Thiên Dương đã hạ lệnh truy tìm ma nữ tóc trắng, thậm chí còn liên lạc với những đảo khác để cùng tìm người này.

Nửa tiếng sau, đám người Diệp Phàm đã tới gia tộc Đàm Đài.

Hiện tại gia tộc Đàm Đài đã trở thành một mảnh đất hoang, trên mặt đất còn nhiều vết máu loang lổ, thậm khí không khí vẫn để lại mùi máu chưa tản đi.

Đám người Diệp Phàm đi quanh một vòng nhưng không phát hiện ra bất cứ điều gì.

“Các người là ai?”

Lúc này, một đám người cầm kiếm xuất hiện, tên dẫn đầu nhìn bọn Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh tanh.

Diệp Phàm liếc nhìn đối phương không nói gì, mà đám Đông Phương Hạo. Thiên lại càng không để ý tới đối phương.

Vút!

Thấy bản thân bị ngó lơ, gã cầm đầu lạnh mặt chỉ kiếm về phía đám người Diệp Phàm: “Ta chính là đệ tử của phủ Thiên Dương, rốt cuộc mấy người là ai? Vì sao lại xuất hiện ở nơi này? Có liên quan gì tới hung thủ đã sát hại cả gia tộc Đàm Đài không?

Phủ Thiên Dương chính là thế lực cho đảo chủ sáng lập, cũng là thế lực đứng đầu ở đây!

“Cút!"

Lúc này tâm trạng Diệp Phàm không tốt, nói chuyện cũng không hề khách khít

“Nhất định các người có liên quan tới ma nữ tóc trắng kia, bắt lấy!”

Tên đệ tử phủ Thiên Dương trực tiếp hô lên, người phía sau hắn chuẩn bị ra tay bắt người.

ẦmII!

Lúc này, Hiên Viên Bất Bại vung Hiên Viên Kiếm, đám người đối phương bị đánh bay ra ngoài, lần lượt nện trên mặt đấy rồi hộc máu.

Thân là hậu nhân của Hiên Viên Hoàng Đế, hơn nữa còn là chủ nhân của Hiên Viên Kiếm, thực lực Hiên Viên Bất Bại tiến bộ một cách nhanh chóng, đã đạt tới Khai Quang Cảnh, cầm Hiên Viên Kiếm trong tay, ngay cả cường giả Dung Hợp Cảnh cũng sẽ bị hắn g**t ch*t chỉ trong vài giây!

“Đi

Diệp Phàm lạnh giọng nói, hắn dẫn đoàn người trực tiếp rời khỏi nơi này.

“Khốn kiếp!”

Lúc này, gã đệ tử phủ Thiên Dương nằm trên mặt đất với vẻ mặt dữ tợn.

Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm đã tìm một khách sạn, định thăm dò xem có nghe ngóng được tin tức liên quan tới ma nữ tóc trắng kia khong.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1221: C1221: Mấy người nghĩ



Căn cứ theo suy đoán của Diệp Phàm, ma nữ kia rất có khả năng chính là Sở

Sở, chỉ là vì sao Sở Sở lại biến thành ma nữ tóc trắng? Bây giờ phải tìm thấy đối phương thì mới biết được!

“Mấy người nghĩ ma nữ tóc trắng này chui từ đâu ra vậy?” “Không biết, nhưng mà thật muốn gặp ma nữ tóc trắng kia!”

“Ma nữ tóc trắng kia ngay cả gia tộc Đàm Đài cũng giết không còn một ai,

ngươi còn muốn gặp cô ta, không thích sống nữa à?”

Trong khách sạn, không ít người đều đang bàn luận về vị ma nữ tóc trắng

“Anh rể, chúng ta làm gì bây giờ?” Trần Tiểu Manh hỏi Diệp Phàm.

“Tìm, bằng mọi giá cũng phải tìm thấy Sở Sở!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Chủ nhân, chỉ dựa vào mấy người chúng ta sợ là không đủ, có cần triệu tập

thêm người từ bên ngoài vào đây không?”

Đông Phương Hạo Thiên lên tiếng.

“Chúng ta tìm trước thử xem, nếu không được thì huy động người qua đây,

cho dù phải lật tung cái đảo Bồng Lai này lên thì cũng phải tìm thấy Sở Sở!”

Diệp Phàm lạnh giọng nói.

“Tin mới đây, tin mới đây!”

Lúc này, một người đàn ông vội vàng chạy vào trong khách sạn hô lớn. Vụt vụt vụtI!!

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào đối phương.

“Ma nữ tóc trắng xuất hiện rồi?”

“Ở đâu?”

Người trong khách sạn đều tò mò hỏi.

“Ở núi Lạc Nhạn, bây giờ đảo chủ đã dẫn theo cường giả của phủ Thiên

Dương và người của các đại gia tộc chạy tới đó, chuẩn bị bắt ma nữ tóc trắng!”

Người đàn ông kia nói.

“Vậy phải đi xem xem!”

“Đi, đi, đi!”

Không ít người đứng dậy rời đi.

Ánh mắt Diệp Phàm híp lại, hắn lạnh giọng nói: “Đil”. Ngôn Tình Sắc

Đoàn người bọn họ đi theo những người khác đến núi Lạc Nhạn.

Núi Lạc Nhạn là ngọn núi lớn nhất ở đảo Thiên Dương, rừng cây um tùm, có

không ít linh thú sống ở trong này.

Hơn nghìn người đang tụ tập bên ngoài một hang động ở núi Lạc Nhan, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên khoác áo choàng đỏ, tóc dài búi cao, biểu cảm trên gương mặt lạnh lùng, người này chính là đảo chủ của đảo Thiên Dương ~ Xích Phong.

Bên cạnh Xích Phong là cường giả của phủ Thiên Dương và các gia tộc, còn có những cường giả khác trê đảo..

“Ma nữ tóc trắng, cô đã bị bao vây, hiện tại cô đã hết đường chạy trốn, ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, nếu không đừng trách bổn đảo chủ không khách khí!”

Xích Phong hô vọng vào trong hang động.

Ma nữ tóc trắng đang trốn ở bên trong, nhưng bởi vì chưa xác định được thực lực của đối phương mạnh hay yếu nên đám người Xích Phong vẫn không xông vào, bọn họ muốn dẫn dụ đối phương ra ngoài.

Nhưng bên trong hang động lại không có bất kỳ động tĩnh gì.

Vẻ mặt Xích Phong trầm xuống, ánh mắt ông ta lóe lên tia sắc lạnh: “Nếu cô đã không nguyện ý, vậy thì đừng trách chúng tôi!”

“Tất cả mọi người nghe lệnh, xông vào trong, gặp được ma nữ tóc trắng thì lập tức ra tay, không cần nể tình!”

Ngay sau khi Xích Phong ra lệnh, đám cường giả trực tiếp vung đao muốn xông vào bên trong hang động.

VútlI!

Ngay lúc này, tiếng xé gió chói tai vang lên, một luồng ánh sáng đỏ bắn nhanh tới, rơi vào trước cửa hang động truyền ra tiếng nổ rung trời, b*n r* từng †ia năng lượng.

Lúc này, những cường giả kia đều lui về sau mấy bước, ánh mắt bọn họ nhìn qua thì thấy một thanh trường kiếm tỏa ra ánh sáng đỏ rực, quanh thân kiếm tràn đầy sát khí vô tận cắm trước cửa hang động.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1222: C1222: Anh bạn trẻ



Đây chính là Tu La Kiếm!

Đám người Diệp Phàm cũng từ phía sau đi tới, hắn đi tới trước Tu La Kiếm trước ánh mắt của tất cả mọi người, sau đó rút kiếm chỉ vào đoàn người Xích. Ủ𝓷g‎ hộ‎ chí𝓷h‎ chủ‎ vào‎ 𝓷ga𝙮‎ ﹢‎ 𝑇𝗥Ù𝗠𝑇𝗥UYỆ‎ 𝑵﹒V𝑵‎ ﹢

Phong: “Ai dám vào trong hang động nửa bước, giết không tha!”

Những lời Diệp Phàm nói khiến vẻ mặt của tất cả cường giả trên đảo Thiên Dương lập tức thay đổi.

“Anh bạn trẻ, cậu là ai? Dám láo xược ở nơi này!” Xích Phong uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.

“Sư phụ, bọn họ chính là đám người đã xuất hiện ở gia tộc Đàm Đài, có liên quan với ma nữ tóc trắng kia, còn đánh chúng con bị thương!”

Lúc này, gã đệ tử đứng sau lưng Xích Phong tố cáo đám người Diệp Phà, hắn chính là đệ tử phủ Thiên Dương bị Hiên Viên Bất Bại đánh cho bị thương!

Ánh mắt Xích Phong trầm xuống, ông ta nhìn bọn Diệp Phàm: “Các người cùng một ruột với ma nữ tóc trắng kia?”

“Tôi không biết ma nữ tóc trắng gì hết, tôi tới đây tìm vợ tôi, các người không muốn chết thì lập tức cút khỏi đây!”

Diệp Phàm không khách khí nói. “Ranh con lông còn chưa mọc hết, ở đây còn chưa tới lượt ngươi kiêu ngạo!”

Lúc này một cường giả Dung Hợp Cảnh chỉ thẳng mặt Diệp Phàm, ông ta nhấc kiếm chém về phía này.

Phụt! Diệp Phàm không thèm nhìn, hắn vung kiếm chém đôi vị cường giả kia.

Trông thấy cảnh tượng này, đám người Xích Phong đều khiếp sợ.

Nhìn qua Diệp Phàm chỉ khoảng hai mươi tuổi, ở cái độ tuổi này lại có thể g**t ch*t cường giả Dung Hợp Cảnh chỉ bằng một nhát chém, đây không phải là người trẻ tuổi bình thường có thể làm được!

“Anh bạn trẻ, rốt cuộc cậu là ai?”

Xích Phong uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.

“CútI!I”

Diệp Phàm lại lạnh giọng quát.

Lúc này, Xích Phong thấy Diệp Phàm không nể mặt mình, biểu cảm ông ta lạnh đi, ánh mắt lộ rõ vẻ tức giận.

“Không biết điều!”

Xích Phong hừ lạnh, ông ta bộc phát ra thực lực Kim Đan tầng tám đánh ra một chưởng, sức mạnh chân nguyên màu đỏ rực đánh thẳng về phía Diệp Phàm.

Đòn đánh này như mặt trời thiêu đốt, khí tức nóng rực như muốn đốt cháy mọi thứt

Trừ khi là cường giả cùng cảnh giới, nếu không sẽ không đỡ được. Ánh mắt Diệp Phàm lạnh như băng, hắn đang định nhấc kiếm đánh lại thì từ trong hang động phía sau lưng truyền đến một luồng khí lạnh tới thấu xương,

khiến cho người ta phải rùng mình, toàn thân phát lạnh.

Lúc này, Diệp Phàm nhìn thấy một cô gái có mái tóc bạc trắng xông từ trong hang động ra, lao thẳng về phía Xích Phong.

Ngay lập tức, lòng bàn tay nóng như lửa đốt của Xích Phong chạm vào cô gái tóc trắng này thì trực tiếp hóa thành hư vô, một cỗ năng lượng rét lạnh tản ra từ trên người cô ta bao phủ lấy đối phương.

Ầm!!

Tiếng nổ chói tai vang lên.

Đảo chủ đảo Thiên Dương bị đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất rồi hộc. máu, ánh mắt ông ta trừng lớn, chưa kịp nói câu nào đã tắt tở.

Sau khi g**t ch*t Xích Phong chỉ trong giây sát, cơ thể cô gái đó nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.

Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, tất cả đều đứng ngây ra.

Đợi khi hoàn hồn lại thì chỉ thấy thi thể của Xích Phong nằm trên mặt đất, ai nấy đều hít sâu một hơi, bọn họ vô cùng khiếp sợ.

Đường đường là đảo chủ của đảo Thiên Dương, cường giả Kim Đan tầng tám lại bị người ta g**t ch*t chỉ trong một chiêu?

Chuyện này sao có thể? “Sở SởI" Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm khựng lại, hắn chợt gọi tên cô rồi đuổi theo.

Vừa rồi khi cô gái kia xông ra, mặc dù không nhìn rõ gương mặt nhưng dáng người của đối phương khiến Diệp Phàm lập tức nghĩ đến Sở Sở.

Hắn và Sở Sở ở bên nhau đã lâu, cho dù chỉ cần nhìn thấy bóng lưng thì hắn cũng có thể nhận ra được đối phương.

Cô gái tóc trắng vừa rồi chắc chắn là Sở Sở!

Chỉ là đợi sau khi Diệp Phàm đuổi theo ra khỏi núi Lạc Nhai thì đã không còn bóng dáng của Sở Sở.

Lúc này, đám người Trần Tiểu Manh cũng lần lượt chạy tới, Trần Tiểu Manh hỏi Diệp Phàm: “Anh rể, người vừa rồi thật sự là chị họ sao?”

“Đúng vậy, cô ấy là Sở Sở!” Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Nhưng sao tóc của chị họ lại màu trắng? Hơn nữa vì sao chị ấy phải chạy, cũng không thèm nhìn chúng ta?”

Trần Tiều Manh khó hiểu nói.

“Hình như Sở Sở hơi có vấn đề!”

Lâm Thi Âm lên tiếng.

Diệp Phàm chau mày, đầu đầy mông lung.

Vì sao tóc Sở Sở lại màu trắng?

Hơn nữa thực lực của cô ấy lại đột nhiên kh*ng b* như vậy? Vì sao cô lại không nhận ra bọn họ?

Lúc này, Diệp Phàm rất muốn biết rốt cuộc Sở Sở đã xảy ra chuyện gì ở gia tộc Đàm Đài?

“Mặc kệ thế nào, nhất định phải tìm thấy Sở Sở!”

“Đại Hổ Nhị Hổ, hai người lập tức trở về Long Quốc, triệu tập tất cả lực lượng tới đảo Bồng Lai, cho dù phải lật tung nơi này lên thì cũng phải tìm cho ra Sở SởI”

Diệp Phàm lạnh lùng phân phó.

Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm bắt đầu điên cuồng tìm kiếm Đường Sở Sở. Tin tức đảo chủ đảo Thiên Dương bị giết truyền ra đã chấn động tất cả các thế lực ở đảo Bồng Lai.

Cùng lúc, tất cả đảo chủ ở Bồng Lai đều hạ lệnh điều động toàn bộ lực lượng để tìm kiếm ma nữ tóc trắng!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1223: C1223: Lỗi của tôi



Người của các đảo nhỏ của Bồng Lai bắt đầu tản ra tìm kiếm ma nữ tóc trắng, đám người Diệp Phàm cũng đang tìm kiếm Sở Sở.

Màn đêm buông xuống, đám người Diệp Phàm đang nghỉ chân trên một tòa đảo nhỏ.

Diệp Phàm nhìn về phía mặt biển xa xăm gợn sóng, ánh mắt chăm chú. “Anh đang nghĩ đến Sở Sở hả?” Lâm Thi Âm đi đến, nhẹ nhàng nói.

“Lỗi của tôi, nếu tôi trở về kịp, Sở Sở cũng sẽ không bị người mang đi, cũng sẽ không biến thành trạng thái bây giờ.”

Diệp Phàm áy náy nói.

“Chuyện này không trách anh, anh cũng không muốn như vậy.”

Lâm Thi Âm an ủi.

“Sở Sở, chắc chắn anh sẽ tìm được eml” Diệp Phàm kiên định nói.

Ầm ầm ầm!

Đột phía phía trước truyền đến tiếng đánh nhau, Diệp Phàm nhìn qua, thấy một đoàn người đang đuổi theo một người phụ nữ.

Diện mạo của người phụ nữ này cực kỳ xinh đẹp, thực lực đã đạt đến Kim Đan cảnh, nhưng trên người có rất nhiều vết thương, cô vừa đánh vừa lùi, đi đến trước mặt đám người Diệp Phàm.

Đùng!

Một tay cầm trường kiếm, chém ra một kiếm, g**t ch*t một kẻ truy kích, nhưng cô cũng bị mấy người khác đánh trúng, bay ra ngoài, dừng trước mặt Diệp Phàm, hộc máu.

Đám người truy kích đều là cao thủ Dung Hợp cảnh và Kim Đan cảnh, trong đó có nhiều người trên Kim Đan 7 tầng, thậm chí có một người vượt qua cả Kim Đan cảnh. Trong số đó có một người phụ nữ đang nhìn chằm chằm người phụ nữ ngã xuống đất với ánh mắt tàn nhẫn.

“Chử Mộng Khanh, mày trốn không thoát, chuẩn bị chết đi.”

Người phụ nữ với ánh mắt độc ác kia lạnh lùng quát.

“Từ Khiết Nhi, tôi không ngờ vì vị trí Thánh Nữ, cô lại không từ thủ đoạn như vậy, sư phụ không giao vị trí Thánh Nữ cho cô, quả nhiên không sail”

Chử Mộng Khanh nằm trên mặt đất, lạnh lùng nói. “Gâm mồm!”

“Đều do sư phụ bất công, Từ Khiết Nhi này có chỗ nào không bằng mày, dựa vào gì mà mày có thể làm Thánh Nữ, tao lại không thể?”

“Hôm nay tao muốn mày chết không chỗ chôn, đến lúc đó chỉ có tao có thể ngồi lên vị trí Thánh Nữ này!”

Từ Khiết Nhi oán độc nói.

lấy người là một phần của điện Bồng Lai, không lẽ muốn tiếp tay cho cái sai? Mấy ngươi không rõ hậu quả hả?”

Chử Mộng Khanh nhìn về phía những cao thủ bên cạnh Từ Khiết Nhi.

“Thánh Nữ, xin lỗi, điều kiện do Từ sư muội đưa ra quá mê ngoài, chúng tôi không thể từ chối.”

Người mạnh nhất trong đám người nói.

Diệp Phàm liếc nhìn đám người này, nói với đám người Trần Tiểu Manh: “Chúng ta đi!”

“Đứng lại!”

Đột nhiên Từ Khiết Nhi quát, Diệp Phàm nhìn cô ta, nói: “Chuyện gì?” “Mấy người không được đi, cùng xuống địa ngục với cô ta đi.”

Từ Khiết Nhi lạnh nhạt nói.

“Dựa vào cái gì?”

Trần Tiểu Manh không vui nói.

“Chỉ bằng mấy người nghe thấy nhìn thấy cái không nên nhìn, cho nên phải chết.”

“Giết!”

Từ Khiết Nhi ra lệnh, đám cao thủ bên cạnh cô ta lao về phía đám người Diệp. Phàm, còn cô ta xông đến chỗ Chử Mộng Khanh.

“Chết đi!”

Từ Khiết Nhin nhìn chằm chằm Chử Mộng Khanh, chuẩn bị xuống tay, đúng lúc này một tiếng gầm rú chói tai vang lên.

Diệp Phàm lạnh nhạt đánh ra một quyền, không dùng bất cực lực chân nguyên gì, một quyền rất thuần túy, nhưng một quyền này của hắn lại đánh vỡ

không gian.

Mười vị cao thủ do Từ Khiết Nhi mang đến bị Diệp Phàm đánh thành bột minh.

Đám người Từ Khiết Nhi sợ ngây người.

Những người mà Diệp Phàm vừa g**t ch*t đều là Dung Hợp cảnh và Kim Đan cảnh, nhưng bọn họ lại không chịu nổi một quyền.

Không thể nào?

“Ngươi là ai?"

Từ Khiết Nhi biến sắc, nói.

“Cút!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Hữu hộ pháp, giết hắn!”

Từ Khiết Nhi ra lệnh cho người đàn ông có thực lực mạnh nhất kia.

Hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm, bước từng bước về phía hắn, thực lực của người này đã vượt qua Kim Đan, lại chưa đạt đến Nguyên Anh, đang ở Bán

Bộ Nguyên Anh.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1224: C1224: Ai ngăn cản



Hữu hộ pháp xông về phía Diệp Phàm, bộc phát uy áp của Bán Bộ Nguyên Anh, bao phủ Diệp Phàm!

“Chết đi!"

Hữu hộ pháp gầm lên, dồn chân nguyên về một chưởng, đánh về phía Diệp Phàm.

Một chưởng này của hắn ta làm những người khác cảm thấy hít thở không thông.

Đối mặt với một kích này, Diệp Phàm vẫn thờ ơ, bình tĩnh.

Khoảnh khắc một chưởng này sắp đánh lên người Diệp Phàm, hắn lại tung ra một quyền, vẫn không hề dùng lực lượng chân nguyên gì, chỉ là lực thân thể thuần túy, quyền của hắn va chạm với một chưởng của Hứa hộ pháp, phát ra tiếng nổ động trời.

Rắc!

Bàn tay của vị Bán Bộ Nguyên Anh này nát nhừ, bởi vì không chịu nổi lực lượng một quyền này của Diệp Phàm nên cánh tay của hắn ta nổ tung.

“AII" Hứa hộ pháp kêu thảm thiết, sắc mặt thống khổ. Phụt!

Một quyền này của Diệp Phàm vẫn chưa kết thúc, tiếp tục đánh thẳng lên ngực đối phương.

Thân thể của Hữu hộ pháp nổ tung, xương cốt không còn! Đám người Từ Khiết Nhi và Chử Mộng Khanh hoàn toàn đơ ra! “Ngươi...”

Từ Khiết Nhi sợ hãi không nói lên lời.

“Giết!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói, đám người Hiên Viên Bất Bại rút kiếm chém giết những người còn lại.

Lúc này Từ Khiết Nhi biến sắc, cô ta vội vàng xoay người chạy trốn. “Tiểu Kim, đi!”

Đột nhiên Linh Nhi lên tiếng, cô ta vung tay lên, cổ trùng màu vàng lao ra bám vào người Từ Khiết Nhi.

“A!!"

Từ Khiết Nhi kêu la thảm thiết, ngã trên mặt đất, chết trong đau khổ.

Chử Mộng Khanh lấy ra một viên đan dược nuốt xuống, vết thương tạm thời chuyển biến tốt đẹp, cô đứng dậy nói: “Công tử, cảm ơn anh, tôi...”

Diệp Phàm không thèm để ý, không chờ đối phương nói hết lời đã rời đi. “Từ khi nào đảo Bồng Lai xuất hiện một vị thiên tài như vậy? Không lẽ là...”

Chử Mộng Khanh nhìn chăm chú theo bóng dáng của Diệp Phàm, ánh mắt lóe lên.

Cùng lúc đó, trong cung điện trên một hòn đảo ở Bồng Lai, một lão giả râu tóc trắng xóa ngồi ở đó, một vị đàn ông đang quỳ xuống.

“Vân chưa tìm được hả?”

Vị lão giả này lạnh nhạt nói.

“Bẩm trưởng lão, vốn dĩ hôm nay sắp bắt được cô ta, nhưng lại bị người ngăn cản, kết quả cô ta nhân cơ hội giết đảo chủ đảo Thiên Dương rồi chạy trốn!”

Người đàn ông này nói.

“Ai ngăn cản?” Lão giả lạnh lùng hỏi.

“Đối phương là một đám người trẻ tuổi, thanh niên cầm đầu rất mạnh, có lẽ bọn họ quen biết người phụ nữ kia.”

Người đàn ông trả lời.

“Cho ngươi đi theo dõi bọn họi”

Lão giả lạnh nhạt nói, người đàn ông vâng lệnh rời khỏi. Ba ngày trôi qua. Truyện Bách Hợp

Trong vòng 3 ngày, đám người Diệp Phàm tìm khắp mấy chục đảo nhỏ Bồng Lai, nhưng đều không tìm thấy tung tích của Sở Sở.

“Chủ nhân, có tin tức nói phu nhân xuất hiện ở đảo Thủy Lam!”

Trong khách đ**m, đám người Diệp Phàm đang ăn cơm, Đông Phương Hạo Thiên đi ra ngoài tìm hiểu tin tức trở về bẩm báo.

“Đi Diệp Phàm trực tiếp chay đến đảo Thủy Lam.

Khi đám người Diệp Phàm chạy đến đảo Thủy Lam, đi đến nơi Sở Sở xuất hiện lại chỉ nhìn thấy thi thể đây đất.

“Xem ra chúng ta đã đến chậm!” Đông Phương Hạo Thiên nói.

Lúc này lại có một đám người xuất hiện, cầm đầu là một người đàn ông khoảng 27-28, dáng vẻ kiêu ngạo khó thuần, phía sau là một đám cao thủ.

“Ma nữ tóc trắng này đủ tàn nhẫn, lại giết nhiều người như vậy, nhưng tốt nhất cô ta không gặp bổn thiếu, nếu không bổn thiếu sẽ cho cô ta nếm mùi lợi hại.”

Người đàn ông kia lạnh lùng nói.

“Thiếu chủ, nghe nói mặc dù ma nữ tóc trắng kia tàn nhẫn nhưng rất xinh đẹp.

Lúc này một tên tùy tùng của người đàn ông kia lên tiếng. “Phải không? Bắt được thì chơi một lúc, chơi xong rồi giết cũng được.”

Người đàn ông kia nói.

Đột nhiên hắn ta cảm nhận được một ánh mắt kinh người nhìn về phía mình, rùng mình, phát hiện Diệp Phàm đang nhìn chằm chằm vào hắn ta.

“Nhãi ranh, nhìn gì mà nhìn? Còn nhìn bổn thiếu sẽ móc hai tròng mắt của mày ra.”

Hắn ta chỉ tay kêu gào.

Phụt phụt!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1225: C1225: Thiếu chủ



Diệp Phàm di chuyển, xuất hiện trước mặt người đàn ông này, hai tay cắm xuyên hốc mắt đối phương, đào hai tròng mắt ra.

“A!!!!"

Hắn ta che lại hai mắt, kêu gào thảm thiết.

“Thiếu chủ!”

Tên tùy tùng kia biến sắc, hét lên.

Đám cao thủ đứng sau giật mình, cực khó tin.

Trên đảo Bồng Lai lại có người dám động vào thiếu chủ của bọn họ? Không muốn sống nữa hả?

“Giết hắn cho taI” Người đàn ông kia che mắt, gầm lên.

Đám người kia lao về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm bắt đầu triển khai cuộc tàn sát.

Äm ầm ầm! Diệp Phàm vung tay đánh nát thân thể của đám người này.

Chỉ trong nháy mắt, nhóm người này chỉ còn lại người đàn ông kia và tên tùy. tùng.

“Mày... Mày dám giết người của phủ Bá Thiên?”

“Thiếu chủ chính là con trai của đảo chủ đảo Bá Thiên, một trong năm đảo nhỏ mạnh nhất của Bồng Lai, mày...”

Tên tùy tùng kia còn chưa nói xong đã bị Diệp Phàm đánh tan xác. “Chó chết, tao muốn băm xác mày!”

Tên kia không ngừng kêu gào, Diệp Phàm vung tay chặt đứt đầu lưỡi của đối phương, làm hắn ta sống không bằng chết.

Đây là kết cục của đối phương khi dám sỉ nhục Sở Sở. Lại mấy ngày trôi qua.

Đám người Đại Hổ Nhị Hổ nói: “Chủ nhân, bên Long Quốc triệu tập 10 vạn quân, Võ Minh triệu tập 3 vạn người, điện Long Vương triệu tập 3 vạn người, Bách Hoa Lâu triệu tập 1 vạn người, Qủy Cốc triệu tập 3000 người, điện Tài Quyết triệu †ập 1 ngàn người, cộng thêm mấy nơi khác, tổng cộng có 20 vạn người, hiện tại đều tập kết ở ngoài đảo Bồng Lai đợi lệnh.”

“Được, bảo..."

Diệp Phàm đang định cho 20 vạn người này lên đảo tìm kiếm Sở Sở, kết quả Tân Cửu vội vàng bước đến, nói: “Chủ nhân, tôi vừa nhận được tin phu nhân xuất hiện ở đảo Linh Tiên, tại các đảo chủ đảo lớn đang mang theo người phong tỏa toàn bộ đảo Linh Tiên, bao vây tiêu diệt phu nhân!”

Diệp Phàm lóe lên sát ý lạnh lẽo.

“Thông báo cho 20 vạn quân, sẵn sàng đợi lệnh: Nói xong Diệp Phàm biến mất.

Nhận được tin về Sở Sở, Diệp Phàm dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến, lúc này hắn hận không thể mọc thêm cánh bay đến bên cạnh Sở Sở.

Hắn đã không bảo vệ được Sở Sở, lần này tuyệt đối không thể để cô bị tổn thương.

Trên đảo Linh Tiên, mấy vạn cao thủ của các đảo lớn đảo nhỏ Bồng Lai tụ lại, hơn 20 vị đảo chủ đều có mặt, hình thành vòng vây, trong vòng vây năm một đống thi thể, trên đống thi thể là một người phụ nữ đầu bạc, hai tay dính đầy máu tươi.

Người này chính là Đường Sở Sở!

Nhưng hiện giờ Đường Sở Sở tóc bạc, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lạnh lẽo, không hề cảm tình, tản ra sát khí dày đặc, giống như một ác ma đến từ địa ngục,

làm người không rét mà run.

“Ma nữ tóc trắng, ngươi đã không có đường chạy, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, nếu không đừng trách ta không khách khí.”

Một vị đảo chủ lạnh lùng quát.

Đường Sở Sở không nói gì, bộc phát ra một luồng khí âm sát kh*ng b*, làm cả đảo nhỏ trở nên âm lãnh đến tận xương.

“Thực lực của cô ta không đơn giản, xem ra cần các vị cùng liên thủ.” Vị đảo chủ kia nói với mấy người còn lại, những người còn lại đều gật đầu.

Lúc này Đường Sở Sở xông về phía đám đảo chủ, đám đảo chủ này thi triển ra tuyệt kỹ của riêng mình, bộc phát hơi thở kh*ng b*.

Thực lực của các đảo chủ đều trên Kim Đan tầng 8, trong đó có nhiều cao. thủ Nguyên Anh cảnh.

Bọn họ cùng ra tay, bộc phát ra năng lượng ngập trời, đánh về phía Đường Sở Sở.

Chân nguyên kh*ng b* cắn nuốt bao phủ Đường Sở Sở.

Lúc này Diệp Phàm đuổi đến, nhìn thấy cảnh này, hai mắt như nứt ra, gầm lên: “Sở SởI!”
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1226: C1226: Diệp phàm trực tiếp



Bùm! Bùm! Bùm! Đúng lúc này, nhóm Đảo chủ của đảo Bồng Lai có mặt ở đây cùng nhau phát động tấn công, tạo nên tiếng gầm kinh thiên động địa, năng lượng khổng lồ tràn ra, càn quét tứ phía.

Những cường giả khác xung quanh đều ra tay chống lại gợn sóng năng lượng đáng sợ này!

Mà Diệp Phàm đi tới, trong mắt tràn đầy tức giận như sắp nứt ra, toàn thân toát ra sát khí ngút trời!

Bùm!

Ngay sau đó, một tiếng gầm chói tai khác phát ra từ trung tâm năng lượng đó.

Cộp cộp cộp!

Trong phút chốc, thân thể của những Đảo chủ vừa ra tay đều bị đánh bật ra, miệng nôn ra máu và hơi thở rối loạn.

Khi năng lượng tiêu tán, bóng dáng của Đường Sở Sở xuất hiện, với khuôn mặt lạnh lùng, mái tóc trắng tung bay trong gió, toàn thân toát ra một luồng sát khí âm u đáng sợ.

Lúc này, tất cả cường giả có mặt đều ngạc nhiên đến choáng váng!

Họ không ngờ rằng sức mạnh của ma nữ tóc trắng này lại đáng sợ như vậy, đối mặt với sự tấn công của rất nhiều Đảo chủ đảo Bồng Lai, cô vẫn có thể bất khả chiến bại, thậm chí còn làm bị thương các Đảo chủ, sức mạnh này quá đáng sợi

"Sở Sở!"

Diệp Phàm trực tiếp lao tới bên cạnh Đường Sở Sở và hét lên.

Xoẹt!

Khuôn mặt Đường Sở Sở không có biểu cảm nhìn chằm chằm Diệp Phàm, cô trực tiếp ra tay đánh về phía Diệp Phàm.

"Sở Sở, là anh!"

"Anh là anh Tiểu Phàm của em đây!"

Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở không ngừng kêu lớn, đối mặt với công kích của đối phương, hắn cũng không có đánh trả, mà chỉ nhìn đối phương một cách trìu mến.

Trong phút chốc, đòn tấn công của Đường Sở Sở đang sắp đánh vào người Diệp Phàm, nhưng đối phương lại không ngừng gọi Sở Sở.

"Chị họ, không!" "Sở Sở, mau dừng lại!"

Lúc này, vẻ mặt của đám người Lâm Thi Âm, Trần Tiểu Manh đều thay đổi, họ đều hét lên gọi Đường Sở Sở.

Xoẹt!

Một giây tiếp theo, khi một chưởng của Đường Sở Sở sắp đánh vào người Diệp Phàm, lại đột nhiên dừng lại.

Lúc này, vẻ mặt Đường Sở Sở không ngừng thay đổi, tràn đầy rối rằm và đau đớn.

"AhI" Đường Sở Sở đột nhiên hét lớn, phun ra một ngụm máu.

Sau đó trên mặt Đường Sở Sở lộ ra biểu cảm càng điên cưồng hơn, tản ra sát khí âm u đáng sợ hơn.

Xoetl

Ánh mắt Diệp Phàm tập trung lại, hắn vung tay lên, một cây kim bạc đâm thẳng vào huyệt đạo nào đó trên người Đường Sở Sở, khiến cô nhắm mắt lại bất tỉnh.

"Chị họ!"

Trần Tiểu Manh vội vàng chạy tới, đỡ Đường Sở Sở, nói với Diệp Phàm: "Anh rể, chị họ của em bị sao vậy?"

"Tình huống của Sở Sở hơi phức tạp!" Diệp Phàm nói với vẻ mặt nặng nề. "Không ngờ ma nữ tóc trắng này còn có đồng bọn!"

Lúc này đám Đảo chủ kia nhìn về phía đám người của Diệp Phàm, lạnh lùng hét lên.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1227: C1227: Cho nên những người này phải chết



"Có đồng bọn thì sao? Chúng ta cùng nhau giết hết bọn chúng đi!"

Một vị Đảo chủ lau máu trên khóe miệng và hét lên với vẻ mặt lạnh lùng.

Xoetl

Đôi mắt lạnh lùng của Diệp Phàm quét về phía đám người này, tản mát ra sát khí lạnh lùng khiến người khác phải nghẹt thở, thanh kiếm Tu La trực tiếp xuất hiện trong tay hắn!

"Hôm nay các người đều phải chết!"

Diệp Phàm nhìn đám Đảo chủ này và hét lên từng chữ, giống như Diêm Vương đưa ra kết quả thẩm phán của mình!

"Ha hai"

Nghe được lời nói của Diệp Phàm, đám Đảo chủ kia cười lạnh, những người còn lại đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt giống như đang nhìn một kẻ ngốc.

Một thiếu niên mới hai mươi mấy tuổi mà dám nói ra những lời như vậy, thật sự cực kỳ ngu dốt!

"Nhãi ranh, cậu..."

Một vị Đảo chủ nhìn Diệp Phàm, đang định mỉa mai vài câu nhưng đối phương lại trực tiếp cầm kiếm xông tới.

Phụt!

Trong chốc lát, vị Đảo chủ này còn chưa kịp nói gì thì đã bị kiếm của Diệp Phàm chém làm đôi.

Lúc này, vẻ mặt của những Đảo chủ khác vẫn đang cười nhạo và mỉa mai đột nhiên cứng đờ.

Tiếp theo, Diệp Phàm hóa thành một vị sát thần địa ngục và bắt đầu một cuộc tàn sát điên cưồng.

Hắn không hề nương tay một chút nào, hắn cầm thanh kiếm của mình và lao vào tấn công đám Đảo chủ.

Bùm bùm bùm!

Ngay lập tức, những tiếng sấm nổ mạnh vang lên không ngừng.

Đám Đảo chủ kia lần lượt chết thảm trong tay Diệp Phàm, mặc dù bọn họ đã bộc lộ thực lực đáng sợ, nhưng cũng không thể ngăn cản được sát khí đang dâng trào của Diệp Phàm!

Rồng có vảy ngược, chạm vào sẽ chết!

Sở Sở là vảy ngược của Diệp Phàm, nhưng những người này lại muốn giết Sở Sở, làm sao Diệp Phàm có thể chịu đựng được điều này?

Cho nên những người này phải chết!

Lúc này, tất cả những người có mặt đều sững sờ, vô cùng chấn động trước cảnh tượng trước mắt.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ được thực lực của Diệp Phàm lại có thể kh*ng b* như vậy, mà đối phương chỉ là một thiếu niên mới hai mươi mấy tuổi mà thôi.

Ma nữ tóc trắng còn trẻ tuổi đã cực kỳ mạnh mẽ, điều này đã đủ khiến cho bọn họ phải kinh hãi, không ngờ lúc này lại có một thiên tài yêu nghiệt như vậy xuất hiện!

Từ khi nào mà thiên tài yêu nghiệt lại dễ dàng xuất hiện như vậy? Phụt!

Theo dòng máu phun ra, lại có một Đảo chủ khác chết thảm trong tay Diệp Phàm.

Trong chớp mắt, đám Đảo chủ ở đây đã bị giết chỉ còn lại năm người.

Sắc mặt của năm người này cũng vô cùng khó coi, bọn họ trừng mắt nhìn Diệp Phàm: "Nhãi ranh, cậu muốn trở thành kẻ địch của toàn bộ đảo Bồng Lai chúng tôi sao?"

"Hôm nay các người đều phải chết!"

Diệp Phàm vẫn lạnh lùng vô tình hét lớn.

Hắn cầm thanh kiếm Tu La, đằng đằng sát khí đi về phía những người này, giống như Tu La đến từ địa ngục.

"Một tên trẻ ranh miệng còn hôi sữa mà dám tự phụ như vậy!"
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1228: C1228: Là đảo chủ của đảo bá thiên



Đột nhiên, một tiếng hét lạnh lùng, tàn nhẫn, độc đoán và mạnh mế vang lên từ khoảng không phía xa.

Sau đó mọi người nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc áo bào dài màu đen bay vút đến, trên người ông ta tản ra khí tức đáng sợ.

"Cường giả Nguyên Anh!" Tất cả mọi người có mặt đều bị sốc khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Cho dù là ở đảo Bồng Lai cũng không dễ dàng nhìn thấy cường giả cảnh giới Nguyên Anh!

Trong số các Đảo chủ của 36 đảo ở Bồng Lai, số lượng cường giả đạt đến cảnh giới Nguyên Anh có thể đếm được trên đầu ngón tay.

"Là Đảo chủ của đảo Bá Thiên!"

Lúc này có người nhận ra thân phận của người đàn ông trung niên đang đi trên không, kinh ngạc nói.

Đảo Bá Thiên một trong năm hòn đảo hùng mạnh nhất trong số 36 hòn đảo ở Bồng Lai, các thế lực lớn và cổ xưa ở Bồng Lai về cơ bản đều tập trung trên năm hòn đảo này.

Là Đảo chủ của một trong năm hòn đảo, thực lực của Đảo chủ đảo Bá Thiên đương nhiên rất đáng sợ, nếu không ông ta cũng không thể trở thành Đảo chủ của hòn đảo này!

"Tham kiến Đảo chủ đảo Bá Thiên!"

Khi Đảo chủ của đảo Bá Thiên đến đây, những người khác có mặt đều cúi đầu và kêu lên, ngay cả những Đảo chủ còn lại cũng kêu lên một cách cung kính, điều này cho thấy sự uy nghiêm của Đảo chủ đảo Bá Thiên mạnh mẽ như thế nào!

Xoẹt!

Lúc này, Đảo chủ đảo Bá Thiên nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm với ánh mắt lạnh lùng rồi nói một cách lạnh nhạt: "Làm mù mắt con trai tôi, cắt lưỡi con trai tôi, khiến nó sống không bằng chết, đây có phải là những gì cậu đã làm không?"

"Tôi đã làm những chuyện này!"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Xoet xoẹt xoẹt!

Diệp Phàm vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt tại đây đầu chấn động, bọn họ không thể tin được nhìn Diệp Phàm, không ngờ người này lại dám ra tay tàn nhẫn như vậy với con trai của Đảo chủ đảo Bá Thiên, hắn thật sự không sợ chết!

Bùm!

Diệp Phàm vừa dứt lời, một luồng sát khí khổng lồ liền bộc lộ ra từ trong cơ thể của Đảo chủ đảo Bá Thiên, khí thế trên người ông ta bộc phát ra như núi lửa phun trào, điên cuồng trấn áp về phía Diệp Phàm.

Dưới sự áp chế của khí thế kinh khủng này, không khí xung quanh Diệp Phàm hoàn toàn bị biến mất, không gian hơi vặn vẹo.

Xét theo hoàn cảnh của trời đất hiện tại, nếu có thể đạt tới cảnh giới Nguyên Anh thì đã có thể được coi như thần tiên rồi!

Hơn nữa, vị Đảo chủ của Đảo Bá Thiên này cũng không phải là cường giả cảnh giới Nguyên Anh bình thường, thực lực của ông ta ít nhất cũng phải trên Nguyên Anh cấp ba.

Đối mặt với sự trấn áp của Đảo chủ đảo Bá Thiên, Diệp Phàm nhắm mắt làm ngơ, tỏ ra thái độ thờ ơ!

Tuy rằng khí thế của đối phương rất đáng sợ, nhưng muốn áp chế được Diệp Phàm thì còn chưa được, dù sao thân thể của hắn là kết quả được rèn luyện bởi bốn giọt tinh huyết của tổ vu, nếu hắn dễ dàng bị áp chế như vậy, chẳng phải là một tát vào mặt tổ vu sao!

"Cậu cũng có một chút năng lực đó, nhưng hôm nay cậu sẽ phải chết!"

Đảo chủ đảo Bá Thiên hét lên với vẻ mặt hống hách.

Bùm!

Ông ta vung một chưởng, linh khí trời đất trên bầu trời điên cưồng hội tụ, ngưng tụ thành một dấu bàn tay trong khoảng không che phủ bầu trời, tản ra khí tức đáng sợ.

Linh kỹ cấp địa!

Vào lúc này, Đảo chủ đảo Bá Thiên đang thi triển một chiêu linh kỹ cấp địa nên linh kỹ có thể hóa hình.

Với sức mạnh của Đảo chủ đảo Bá Thiên và linh kỹ cấp địa, sức mạnh của đòn tấn công này sẽ đạt đến mức độ không thể tưởng tượng được!

Rầm rầm rầm! Trong khoảnh khắc, tiếng sóng ầm ầm vang lên.

Lúc này, toàn bộ người tu hành trên hòn đảo này đều cảm nhận được một cảm giác ngạt thở mãnh liệt, bọn họ kinh ngạc mở to mắt.

Mà khi một chưởng này giáng xuống, tựa như Như Lai Thần Chưởng mà Phật Tổ dùng để trấn áp Tôn Ngộ Không, sắp ép cho Diệp Phàm nổ tung thành hư vô!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1229: C1229: Trong khoảnh khắc



Long Tượng Quyền! Sắc mặt Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

Hắn trực tiếp thi triển các quyền kỹ trong Long Tượng Bàn Nhược Công, toàn bộ mười một luồng sức mạnh long và mười ba luồng sức mạnh tượng trong cơ thể hắn bộc phát, sức mạnh hơn một trăm vạn cân bùng phát, kết hợp với Long Tượng Quyền và sức mạnh của thân thể hắn, sức mạnh này trực tiếp tăng theo. cấp số nhân, đạt tới hơn ba bốn trăm vạn cân.

Một quyền này đủ sức đập nát núi sông, nhật nguyệt! Bùm!

Khi nắm đấm của Diệp Phàm và chưởng ấn kia va chạm vào nhau, giống như hai hành tinh va chạm nhau, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa.

Trong khoảnh khắc, chưởng ấn che phủ bầu trời đã bị cú đấm của Diệp Phàm thổi bay thành hư vô, cú đấm của hắn càng mạnh mẽ lao về phía Đảo chủ của đảo Bá Thiên.

Xoetl

Sắc mặt Đảo chủ đảo Bá Thiên thay đổi, ông ta nhìn Diệp Phàm bằng ánh mắt khó tin.

Ông ta không ngờ sức mạnh của thiếu niên này lại có thể mạnh đến như vậy, khiến ông ta có cảm giác nguy hiểm.

Lập tức, không chút do dự, Đảo chủ đảo Bá Thiên trực tiếp bay lên, lơ lửng trên không, tránh đi một quyền của Diệp Phàm.

Nhưng điều ông ta không ngờ tới là khi Diệp Phàm nhìn thấy ông ta bay lên không trung, không biết hắn đã thi triển loại công pháp gì, thân thể hắn giống như một con rồng ẩn nấp từ vực sâu lao ra, bay thẳng lên trời và lao nhanh về phía ông ta như một tia sét.

Đảo chủ đảo Bá Thiên không kịp né tránh lần nữa, chỉ có thể vung tay ngăn cản một quyền của Diệp Phàm.

Bùm!

Một tiếng động lớn kinh khủng vang lên và lan rộng khắp đảo Bồng Lai.

Phụt!

Đảo chủ đảo Bá Thiên bị Diệp Phàm dùng một quyền đánh ngã xuống đất, †ạo ra một cái lỗ trên mặt đất, miệng không ngừng hộc máu, bị thương rất nghiêm trọng!

Lúc này, toàn trường im lặng, lặng ngắt như tờ!

Mọi người đều sốc trước cảnh tượng này đến mức không thể suy nghĩ được nữa!

Họ hoàn toàn không nghĩ tới kết quả này!

Một người trẻ tuổi như vậy mà thực sự đã trấn áp Đảo chủ của đảo Bá Thiên, một trong năm hòn đảo hàng đầu ở Bồng Lai chỉ bằng một cú đấm?

Điều này thật phi thường!

Phải biết rằng Đảo chủ của đảo Bá Thiên là một cường giả ở cảnh giới Nguyên Anh, và Diệp Phàm không chỉ còn trẻ, mà cảnh giới của hắn cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ, nhưng một người như vậy lại có thể trấn áp ông ta, đây thật

sự là một phép màu!

Trong suốt lịch sử hàng ngàn năm của Bồng Lai, e rằng chưa bao giờ có một thiên tài như vậy đúng không?

Mọi người phục hồi tinh thần lại, nhìn Diệp Phàm và không ngừng sửng sốt, bọn họ kinh ngạc đến không biết nên nói thế nào.

"Cậu..."

Đảo chủ đảo Bá Thiên nằm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn chăm chăm vào Diệp Phàm, tràn đây không cam lòng.

Ông ta cũng không ngờ rằng với thực lực của mình mà lại có một ngày bị đánh bại bởi một người trẻ tuổi, đây thực sự là một sự nhục nhã tột cùng!

Xoẹt!

Lúc này Diệp Phàm đáp xuống đất, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Đảo chủ đảo Bá Thiên, hắn đi từng bước một về phía đối phương.

“Cậu... Cậu định làm gì?”

Đảo chủ đảo Bá Thiên nhìn Diệp Phàm đến gần, sắc mặt thay đổi, nói. "Giết ông!"

Diệp Phàm nói rất gọn gàng.

Xoẹt!

Ngay lập tức, Diệp Phàm lao về phía Đảo chủ đảo Bá Thiên và đấm vào đầu ông ta.

"Chị họ" Đột nhiên Trần Tiểu Manh hét lớn, Diệp Phàm đột nhiên dừng lại, liếc mắt nhìn chung quanh, chỉ thấy một người mặc đồ đen che mặt đột nhiên xuất hiện, tóm lấy Đường Sở Sở định rời đi.

Sắc mặt Diệp Phàm tối sầm, hắn từ bỏ việc giết Đảo chủ đảo Bá Thiên mà lao về phía người mặc đồ đen kia.

Bùm!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back