Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 430: C430: Mười ba thị tộc



Huyết tộc không phải là một gia tộc mà chia thành mười ba thị tộc, tương đương với mười ba gia tộc, hợp thể của bọn họ được xưng là Huyết tộc.

Mười ba thị tộc này có truyền thừa hơn nghìn năm, thế lực trải rộng khắp phương Tây, thậm trí nhiều quốc gia đã bị bọn họ khống chế, đây cũng là nguyên nhân vì sao những nhân vật quyền quý đang có mặt ở đây lại kính trọng Bá Luân như vậy, dù sao thì sau lưng của hắn ta cũng là Huyết tộc!

Anh Quốc chính là nơi khởi nguồn của Huyết tộc, ở đây Huyết tộc sẽ có được quyền lợi tuyệt đối, do dù là nữ vương hay thủ tướng của Anh Quốc thì cũng không dám đối địch với Huyết tộc!

Huyết tộc có quy tắc phân biệt cấp bậc rất nghiêm khắc, từ thấp tới cao là Nam tước, Tử tước, Bá tước, Hầu tước, Công tước, Lãnh chúa, Trưởng lão, Thân vương và Huyết hoàng thống trị cả Huyết tộc!

Cấp bậc đại biểu cho thực lực và địa vị của người này ở Huyết tộc.

Bá Luân là Bá tước, cấp bậc này cũng được xem là cao ở trong Huyết tộc, hơn nữa thực lực tuyệt đối không kém!

Cha hắn lại là Công tước, khiến cho thân phận hắn càng thêm tôn quý!

Ở Huyết tộc, cấp bậc cao hơn Công tước sẽ không dễ dàng lộ mặt, bọn họ đều tĩnh tâm tu luyện.

Bởi vậy trong mười ba thị tộc, phần lớn mọi chuyện đều do Công tước phụ trách, ở thế giới phương Tây, Công tước giống như vua của một nước, bọn họ có thể điều động đội quân của Huyết tộc, vô cùng đáng sợ!

Bá Luân là Bá tước, hơn nữa lại là con trai của Công tước, đương nhiên là coi trời bằng vung!

Hắn căn bản không xem đám cao thủ Hắc Bảng và bảng Sát Thủ ra gì!

“Huyết tộc thì sao?”

“Kẻ địch của thiếu chủ đều phải chết!”

Huyết Phu nhìn Bá Luân với vẻ mặt đầy sát khí.

Vẻ mặt Bá Luân trầm xuống, ánh mắt hắn lóe lên vẻ lạnh lếo, thân thể khẽ động, Bá Luân lao nhanh về phía

Huyết Phu, vung móng chộp về phía đối phương.

Khi Bá Luân ra tay, một luồng khí tức kh*ng b* cũng tản ra, bao chùm lấy Huyết Phu.

Thực lực bộc phát vô cùng kh*ng b*, dựa theo cấp bậc phân chia thực lực của giới võ giả ở Long Quốc, đối phương đã đạt tới Thiên Cảnh.

Ầml!

Không đợi Huyết Phu ra tay, Diệp Phàm đã đạp một cước tới.

Hắn giơ chân đạp bay Bá Luân ra ngoài, khiến hắn ta đập xuống nền đất rồi nôn ra máu.

Nhìn xem, đường đường là thiên tài của Huyết tộc, cứ như vậy mà bị đạp bay, dáng vẻ chật vật đến khó coi. Tất cả mọi người như ngây ra.

“Mày...

Bá Luân nằm trên mặt đất, hai mắt nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ không thể tin nối.

“Huyết tộc thì ngon lắm à?”

Diệp Phàm đi về phía Bá Luân, hắn lại đạp thêm một cái, lần này đối phương bị đạp đập lên tường, không ngừng hộc máu.

“Tao phải g**t ch*t mày! Bá Luân giận dữ gầm lên, hai mắt đỏ ngầu.

Đột nhiên, cơ thể hắn phình lên, áo đuôi tôm dần nứt ra, một đôi cánh màu máu mọc ra từ sau lưng, móng tay cũng mọc dài, miệng hắn lộ ra răng nanh, tóc chuyển thành màu hoa râm.

Hẳn trực tiếp thi triển bản thể của Huyết tộc, đi cùng bản thể là khí tức vô cùng kh*ng b*, mạnh gấp mười mấy lần so với vừa rồi!

Người thuộc Huyết tộc, một khi thi triển bản thể, thực lực sẽ tăng mạnh.

Lúc này, những đại lão quyền quý, công tử tiểu thư nhìn thấy bản thể của Bá Luân thì đều bị dọa sợ.

“Nhân loại tỉ tiện, đi chết đi!”

Bá Luân gào lên về phía Diệp Phàm, hắn đập cánh, vung đôi móng sắc nhọn chộp tới Diệp Phàm.

“Đây chính là quỷ hút máu sao? Trông xấu thật đấy!

Diệp Phàm lắc đầu, nhìn Bác Luân với vẻ mặt ghét bỏ, không nói nhiều, hắn lại đạp thêm một cước.

Cú đạp này của hắn lại trúng vào người Bá Luân, khiến hắn ta dính lên tường, toàn bộ vách tường bị lõm vào bên trong, cơ thể hắn ta khảm trên tường, không ngừng phun ra máu.

Tất cả mọi người đều phát ngốc! Vút!

Ánh mắt Diệp Phàm nhìn sang tộc trưởng Thánh La:

“Ông... “Người đâu, lấy Hà Đồ Lạc Thư ra đây!”

Không cần đợi Diệp Phàm nói, Thánh la tộc trưởng đã hô lên.

Sau khi chứng kiến Diệp Phàm ngược đãi Bá Luân, Thánh La tộc trưởng không dám đối đầu với Diệp Phàm, người Long Quốc này giống như kẻ điên, không đắc tội nổi!

“Ông cũng biết điều đấy!”

Diệp Phàm cười lạnh nhìn Thánh La tộc trưởng.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 431: C431: Hà đồ lạc thư



Rất nhanh, bốn người mang một pho tấm bia đá cao bằng người xuất hiện, bên trên khắc những chữ cổ quái, trông giống như chữ giáp cốt, ngay cả Diệp Phàm nhìn cũng không hiểu!

“Đây chính là Hà Đồ Lạc Thư?”

Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn tấm đá, hắn còn tưởng Hà Đồ Lạc Thư là một cuốn sách, không ngờ lại là một tấm bia đá!

“Đúng thế, đây chính là Hà Đồ Lạc Thư!”

Thánh La tộc trưởng cung kính đáp.

“Ông thật sự bằng lòng tặng Hà Đồ Lạc Thư cho tôi chứ, tôi không có ép ông đâu đấy.”

“Đừng tới lúc lại đi rêu rao là người Long Quốc cướp đồ của ông, vậy thì tôi lại mất hứng!”

Diệp Phàm cười gian trá nhìn Thánh La tộc trưởng.

“Hà Đồ Lạc Thư vốn là đồ của Long Quốc, tôi chỉ đang trả vật về nguyên chủ!”

Thánh La tộc trưởng nói.

“Nếu đã vậy thì tôi không khách khí nữa!”

“Mang đi!”

Diệp Phàm bĩu môi nói.

Ngay lập tức, thập đại cao thủ của Ảnh bộ khiêng tấm bia đá, đi theo Diệp Phàm ra khỏi đây.

Một lúc đầu sau, những người khác vẫn chưa kịp hoàn hồn.

“Lợi hại thật”

Lúc này, ánh mắt Ngải Á sáng lên, cô nhìn theo bóng lưng Diệp Phàm rồi tự lẩm bẩm.

Bá Luân hóa về hình người, nằm trên mặt đất hộc. máu, vẻ mặt hắn dữ tợn, trong mắt lóe ra sát ý ngập trời.

“Thiếu gia, người sao rồi?”

Rất nhanh, hai thành viên Huyết tộc đi tới bên cạnh Bá Luân hỏi.

“Lập tức liên lạc với cha ta, ta muốn thằng ranh này chết không có chỗ chôn!”

Bá Luân gầm lên với vẻ mặt dữ tợn. Cùng lúc ở nước Anh, người đàn ông đeo kính đứng sao? Từ trước tới nay, bọn họ luôn rất xảo trá, tôi sợ...”

“Giết một người đã đạt được nhiều lợi ích như vậy, khoản giao dịch này có gì mà không làm?”

“Nhưng mà phía bên Long Quốc từ bỏ lợi ích lớn như vậy để lấy mạng người tên Diệp Phàm, chắn chắn kẻ này

không dễ phối phó như vậy!”

“Ngươi đi sắp xếp, nhớ kỹ, tối nay người tên Diệp Phàm kia bắt buộc phải chết!”

Người đàn ông tóc nâu lạnh nhạt nói.

Ông ta chính là Thủ tướng của Anh Quốc!

“RõI"

Người đàn ông đeo kính gật đầu.

Bên phía Diệp Phàm.

Hắn mang theo Hà Đồ Lạc Thư rời khỏi cao ốc Saint Peter, đang chuẩn bị quay về nơi ở thì nhận được một cuộc điện thoại.

“Alo, Diệp Phàm phải không?”

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói đây gấp gáp.

“Cô là...”

“Tôi là người đại diện của Nhược Tuyết - Hồ Cầm!”

“Là cô à, không phải cô theo Tô Nhược Tuyết về nước rồi sao?”

Diệp Phàm nghe được giọng của đối phương thì rất ngạc nhiên.

“Vốn dĩ chúng tôi định về nước, kết quả vừa tới sân bay, còn chưa kịp lên máy bay thì bị người của gia tộc. Mendes tìm thấy, bọn họ bắt Nhược Tuyết đi rồi!”

“Diệp tiên sinh, xin cậu hãy cứu Nhược Tuyết!”

Hồ Cầm cầu xin Diệp Phàm.

“Được, tôi biết rồi!”

Dứt lời, Diệp Phàm cúp máy, hắn nhìn về phía Natasha Romanoff: “Cô biết gia tộc Mendes ở đâu không?”

Mendes là gia tộc giàu có của Anh Quốc, chỉ đứng sau Thánh La, thiếu chủ có ân oán gì với bọn họ?”

Natasha Romanoff nói.

“Huyết Phu, Diệm, hai người mang Hà Đồ Lạc Thư về!

“Natasha Romanoff, cô theo tôi tới gia tộc Mendes!” Diệp Phàm trực tiếp phân phó.

Ngay sau đó, Diệp Phàm dẫn theo thập đại cao thủ

cạnh một người tóc nâu nói: “Thủ tướng, chúng ta thật sự muốn làm khoản giao dịch này với người Long Quốc của Ảnh bộ và Natasha Romanoff đi thẳng tới gia tộc Mendes!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 432: C432: Không tha cho bất kỳ kẻ nào



Gia tộc Mendes ở trong một trang viên xa hoa rộng khoảng hơn ngàn mẫu, nằm ở vùng ngoại ô thành phố London.

Toàn bộ trang viên này thuộc về gia tộc Mendes, có thể chứa đựng hơn vạn người.

Trong đó chỉ tính mỗi hộ vệ khoảng 3000 người, có thể nói vô cùng giàu có!

Trong đại sảnh của trang viên có một linh đường, đại thiếu gia Bảo Đức của gia tộc Mendes nằm ở đây.

Tô Nhược Tuyết bị trói tay quỳ gối ở đây, trong mắt hiện lên sự khẩn trương.

Đứng bên cạnh là một người đàn ông trung niên tóc nâu, trong mắt tràn đầy lửa giận, sát khí ngùn ngụt, ông

†a là gia chủ Bảo Sâm của gia tộc Mendes.

“Mấy người muốn làm gì? Các người bắt cóc người khác, có biết đây là phạm pháp không?”

Tô Nhược Tuyết kêu to.

“Mày hại chết con trai tao, mày nói xem tao muốn làm gì?”

Bảo Sâm lạnh lùng nói.

“Do con trai ông xứng đáng!”

Tô Nhược Tuyết lạnh nhạt nói.

Nghe vậy Bảo Sâm giơ tay tát lên mặt đối phương, đánh chảy máu miệng, sau đó túm tóc cô, quát to: “Con tiện nhân này còn dám kiêu ngạo như vậy, có tin tao giết mày luôn bây giờ hay không?”

Trong mắt Tô Như Tuyết hiện lên sự sợ hãi, không nói gì.

“Nói, tên giết con trai tao đang ở đâu?”

“Nói ra, tao có thể cho mày chết không đau đớn, nếu không...”

Bảo Sâm nhìn Tô Nhược Tuyết, nói.

Ông ta không giết Tô Nhược Tuyết, bởi vì muốn tìm ra hung thủ đã giết con trai ông ta.

“Tôi không biết!”

“Con trai ông do tôi giết, muốn báo thù thì tìm tôi!" Tô Nhược Tuyết nói thẳng.

“Rất cứng miệng!”

“Yên tâm, tao sẽ bắt mày nói!”

Bảo Sâm lạnh lẽo nói: “Người đâu!”

“Gia chủ!”

Một người đàn ông đi đến trước mặt Bảo Sâm, cung kính nói.

“Đi tìm một trăm tên đàn ông, bảo bọn họ chăm sóc con đàn bà này, nhớ kỹ, đừng chơi chết!”

Bảo Sâm nói.

“Rõ, gia chủ!”

Người đàn ông này gật đầu.

Tô Nhược Tuyết nghe vậy, thân thể run lên, sắc mặt trắng xanh, nhìn chăm chằm Bảo Sâm: “Tên khốn, ông sẽ chết không được tử tế!”

“Bây giờ mày còn có cơ hội khai ra tên hung thủ giết con tao, nếu không tao đảm bảo đêm nay mày sẽ sống không bằng chết!”

Bảo Sâm nhìn chằm chằm Tô Nhược Tuyết, lạnh lùng quát to.

“Tôi không biết!”

Mặc dù trong lòng Tô Nhược Tuyết vô cùng sợ hãi, nhưng lại không nói gì về chuyện của Diệp Phàm.

“Diệp Phàm, xin lỗi!”

Ngay sau đó, Tô Nhược Tuyết lẩm bẩm tự nói, ánh mắt hiện lên sự kiên định, muốn cắn lưỡi tự sát.

Nhưng đúng lúc này, người của gia tộc Mendes chạy vào nói: “Gia chủ, không xong, có người xông vào!”

Nghe vậy sắc mặt Bảo Sâm nghiêm lại: “Xông vào? Ai to gan như vậy, dám xông vào gia tộc Mendes?”

“Hình như là mấy người Long quốc, bọn họ bảo. chúng ta giao Tô Nhược Tuyết ra nếu không sẽ xóa sổ gia tộc Mendesl”

Tên thuộc hạ này nói.

“Để hắn ta đến!”

Tô Nhược Tuyết nghe vậy, trong lòng vô cùng vui sướng.

“Người Long quốc?” “Không lẽ là hung thủ giết hại con trai ta?”

“Không ngờ tên kia chán sống, dám xâm nhập vào. gia tộc Mendes cứu người!”

Bảo Sâm lạnh lùng quát: “Lập tức phong tỏa trang viên, không thả chạy bất kỳ kẻ nào!”

Trong trang viên, Diệp Phàm, Hắc Qủa Phụ, mười cao thủ Ảnh Bộ đang giết chóc thủ vệ gia tộc Mendes!

Vô số hộ vệ gia tộc Mendes xông ra.

Đám người này võ trang kín kẽ, tay cầm súng ống.

Chỉ trong nháy mắt mấy ngàn hộ vệ xuất hiện bao. vây đám người Diệp Phàm: “Các người đến cứu nữ minh tinh Long quốc kia đúng không?”

“Tô Nhược Tuyết ở đó?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Gia chủ, chính hắn ta là người giết hại thiếu gia!”

Đột nhiên một tên hộ vệ chỉ vào Diệp Phàm, kêu to.

Trong mắt Bảo Sâm lóe lên tia sáng lạnh, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, trên người tràn ngập sát khí: “Mày là người giết con trai tao!”

“Hắn sỉ nhục Long quốc, đáng chết!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Mày...”

Bảo Sâm tức giận nhìn Diệp Phàm, nói: “Dám đụng đến con trai tao, tao muốn mày chết không chỗ chôn!”

“Nổ súng!” Hơn ngàn hộ vệ trực tiếp nổ súng! Đoàng đoàng đoàng!

Vô số viên đạn bản về phía Diệp Phàm, muốn bắn hắn thành cái sàng!

Nhưng những viên đạn này cách Diệp Phàm khoảng 1 mét thì đột nhiên dừng lại ở không trung!

Cảnh tượng quỷ dị này làm Bảo Sâm và đám hộ vệ dại ra.

Giây tiếp theo, những viên đạn đó quay ngược theo đường cũ, bản thẳng về phía đám hộ vệ gia tộc Mendes!

Chỉ trong nháy mắt, mấy ngàn hộ vệ bị viên đạn do bọn họ bản ra bắn thành con nhím, toàn bộ chết thảm!

Bảo Sâm không thể tin được, hoảng sợ nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Mày...”

Nhưng không chờ ông ta nói xong, Diệp Phàm xuất hiện trước mặt đối phương, bóp cổ nhấc lên!

Rắc!

Giây tiếp theo, Diệp Phàm bẻ gãy cổ gia chủ gia tộc Mendes.

Diệp Phàm vung tay lên, vứt thi thể của Bảo Sâm ra chỗ khác, lạnh nhạt nói: “Không tha cho bất kỳ kẻ nào!”
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 433: C433: Động vào hắn thì ngươi sẽ chết



Hắn vừa nói xong, Hắc Qủa Phụ và mười cao thủ Ảnh Bộ xông ra ngoài, mở ra cuộc tàn sát gia tộc Mendes!

Diệp Phàm đi thẳng vào đại sảnh, nhìn thấy Tô Nhược Tuyết bị trói.

“Diệp Phàm, quả nhiên là anh!”

Tô Nhược Tuyết thấy Diệp Phàm xuất hiện, trong mắt tràn đầy nước mắt.

“Cô nhóc, cô lại thiếu tôi một mạng!”

Diệp Phàm cười nói, ra tay cởi trói cho Tô Nhược Tuyết.

Tô Nhược Tuyết bị cởi trói xông lêm ôm chầm lấy Diệp Phàm, nói: “Cảm ơn anh!”

Diệp Phàm bị Tô Nhược Tuyết tập kích đột ngột cũng ngây người ra.

“Được rồi, không cần khách khí như vậy!”

Diệp Phàm đẩy Tô Nhược Tuyết ra, nói: “Sao cô còn khóc!”

“Diệp Phàm, cảm ơn anh!” Tô Nhược Tuyết chân thành tha thiết nói. “Không cần nói cảm ơn mãi!”

Diệp Phàm bĩu môi.

“Diệp Phàm, tôi...

“Chúng ta đi thôi!”

Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm, lấy đủ dũng khí đang định nói gì đó, kết quả đối phương đi thẳng ra ngoài.

“Người này..."

Tô Nhược Tuyết tức dậm chân!

Cùng lúc đó, cả gia tộc Mendes đã bị đám người Hắc Qủa Phụ hoàn toàn tiêu diệt!

“Mấy người đã giết hết người ở đây?”

Tô Nhược Tuyết đi ra, nhìn thi thể đầy đất, khiếp sợ nhìn Diệp Phàm.

“Đám người này dám coi thường người Long quốc, đáng chết!”

“Coi như cho bọn họ một bài học!” Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Xử lý xong tất cả, bọn họ rời khỏi trang viên, quay trở về biệt thự của Hắc Qủa Phụ.

Nhưng bọn họ vừa mới trở về biệt thự thì nhìn thấy xung quanh có hơn ngàn người ở đó.

Đám người này khoác áo choàng đen, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt tối tâm, tản ra khí huyết sát âm lãnh, mười ngón thon dài, giống như một đám lệ quỷ đến từ địa ngục, vô cùng dọa người!

“Huyết tộc?”

Diệp Phàm nhìn bộ dáng của nhóm người này, lập tức đoán được thân phận của bọn họ.

Hơn ngàn người này đều là Huyết tộc, thực lực trên Nhân cảnh!

Ngay sau đó đám người này tách ra một con đường, hai bóng người bước lên.

Một người trong đó là bá tước Bá Luân, bên cạnh hắn ta là một người đàn ông tóc vàng khoảng 50 tuổi,

trên người tản ra khí thế kh*ng b*!

Người này chính là ba của bá tước Bá Luân, công tước Bá nl

“Ba, chính là hắn ta!”

Bá Luân chỉ vào Diệp Phàm, sắc mặt hung ác nói. “Một mình đánh không lại, tìm phụ huynh đến!” “Đúng là làm mất mặt Huyết tộc cao cấp!”

Diệp Phàm nở nụ cười lạnh lùng.

“Mày..”

Bá Luân suýt nữa tức hộc máu.

“Người Long quốc, lá gan không nhỏ, dám đánh người Huyết tộc trên địa bàn Huyết tộc, ngay cả Thánh Điện cũng không có lá gan này!”

Bá n nhìn Diệp Phàm, uy nghiêm quát. “Đánh thì làm sao?”

Diệp Phàm nói.

“Đụng đến người Huyết tộc, chết!”

“Giết!”

Bá n không nhiều lời, ra lệnh.

Hơn ngàn Huyết tộc lao về phía Diệp Phàm. “Mấy người thật sự muốn giết tôi?”

Đột nhiên Diệp Phàm nói.

“Sao hả? Bây giờ biết sợ rồi? Đáng tiếc đã chậm!” Bá Luân nói.

“Hơn nữa tôi có quen người của Huyết tộc!” Diệp Phàm nói.

“Hừ, mày quen ai cũng vô dụng, hôm nay mày phải chết!”

Bá Luân kêu gào.

“Vậy hả?”

Diệp Phàm mỉm cười, gọi điện thoại cho Huyết Cơ.

“Alol"

Bên kia truyền đến âm thanh lạnh lùng của Huyết cơ.

“Hiện tại tôi đang ở Vương quốc Anh, người của Huyết tộc muốn giết tôi!”

“Cô nói xem tôi nên tiêu diệt hết bọn họ, hay tha cho bọn họ một mạng?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Bên kia điện thoại, Huyết Cơ nhíu mày, nói: “Đưa điện thoại cho người cầm đầu!”

“Đồng bạn của mấy người tìm ông!”

Diệp Phàm nhìn Bá n, ném máy cho đối phương.

Bá n cầm điện thoại, lạnh nhạt nói: “Ta là Bá n, ta...”

“Ta là Huyết Cơ”

Bá n đang định cảnh cáo thì nghe thấy đối phương phun ra bốn chữ trực tiếp làm vị Huyết tộc này dại ra!

“Thánh...”

Bá nnghe thấy âm thanh của Huyết Cơ, khiếp sợ nói lắp, suýt nữa không cầm chắc điện thoại.

Ông ta có vẻ mặt này, bởi vì sự uy h**p của vị Thánh Nữ này trong mười ba thị tộc Huyết tộc quá mạnh.

Trong quá khứ chỉ có trưởng lão, lĩnh chủ mới có tư cách nói chuyện với Huyết Cơ, một công tước như ông †a không có cơ hội nhìn thấy đối phương!

Hơn nữa lúc trước Thánh Nữ biến mất đột ngột, làm cho cả Huyết tộc đại loạn, bây giờ nghe thấy âm thanh của Thánh Nữ làm Bá n vô cùng kích động.

“Ngươi muốn giết bạn của taI”

“Nếu động vào hắn thì ngươi sẽ chết!”

Huyết Cơ không nhiều lời, nói xong cúp máy!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 434: C434: Cút



Huyết Cơ vừa dứt lời, Bá Ân liên tục nuốt nước bọt, trên trán đổ mồ hôi lạnh. Công tước Huyết tộc bị dọa ướt đẫm người.

Bá Ân nhìn chăm chú vào Diệp Phàm. đam mỹ hài

Ông ta không ngờ thằng nhãi Long quốc này lại quen biết Thánh Nữ!

“Ba, người làm sao vậy!

Bá Luân nhìn bộ dáng này của ba mình, khó hiểu hỏi.

“Câm miệng, quỳ xuống xin lỗi vị công tử này!”

Bá Ân tát mạnh lên mặt Bá Luân, khiển trách.

“Tại sao?”

Bá Luân khó có thể tin, nói.

“Lảm nhảm nhiều vậy, nhanh quỳ xuống!”

Bá Ân kêu lên.

Trong cuộc nói chuyện vừa rồi với Thánh Nữ, Bá Ân biết quan hệ của người Long quốc này và Thánh Nữ tuyệt đối không đơn giản.

Bây giờ bọn họ đắc tội vị này, nếu đối phương nói gì đó với Thánh Nữ, hai ba con bọn họ đều xong đời.

Mặc dù ông ta là công tước, còn là em trai của tộc trưởng tộc Bruch, nhưng trong mắt Thánh Nữ, ông ta không là gì cả, nếu đối phương muốn giết ông ta, cho dù là anh trai ông ta, tộc trưởng tộc Bruch cấp lĩnh chủ cũng không dám nói không!

Bởi vậy bây giờ Bá Ân cần phải lấy được sự tha thứ của vị Long quốc này!

Thấy Bá Ân tức giận mắng, Bá Ân đành phải chịu đựng hận ý quỳ xuống.

“Được rồi, đừng quỳ ở chỗ này, lãng phí thời gian, cút đit"

Diệp Phàm mất kiên nhẫn nói. “Cảm ơn!"

Bá Ân cung kính nói, sau đó mang theo con trai và những người khác rời khỏi nơi này.

“Thiếu chủ, vừa rồi ngài gọi cho ai, sao công tước Bá Ân lại sợ đến mức này!”

Hắc Qủa Phụ tò mò hỏi. “Thánh Nữ Huyết tộc!” Nghe vậy đám người Hắc Qủa Phụ vô cùng kinh sợ.

“Thiếu chủ, không ngờ ngài còn quen biết Thánh Nữ Huyết tộc!”

“Nghe nói Thánh Nữ Huyết tộc là một sát thần cực kỳ kh*ng b*, chính cô ấy đã dẫn theo Huyết tộc sửa lại xu hương suy tàn bị Thánh Điện chèn ép, trực tiếp làm Thánh Điện tổn thất nặng nề!”

“Nhưng nghe nói lúc trước sau khi đánh một trận với Thánh Điện, cô ấy đã biến mất!”

Hắc Qủa Phụ nói. “Ừ, cô ấy bị thương, bị tôi cứu!”

Diệp Phàm gật đầu.

Ầm ầm ầm.

Đột nhiên phía xa truyền đến tiếng gầm rú.

Vô số chiến sĩ võ trang đầy đủ chạy đến đây.

Phía sau bọn họ còn có vô số xe thiết giáp, xe tăng.

Thậm chí trên không trung còn có rất nhiều máy bay trực thăng chiến đấu, bên trên lắp súng máy và tên lửa, nhắm thẳng vào Diệp Phàm.

Đây tuyệt đối là quy một chiến đấu của một quân đoàn chính quy!

Ngay lập tức Diễm, Huyết Đồ, Hắc Qủa Phụ đều biến sắc, sắc mặt ngưng trọng, ngay cả Tô Nhược Tuyết cũng vô cùng khẩn trương.

“Có lẽ đây là quân đoàn của Vương quốc Anh, không lẽ do gia tộc Thánh La điều đến?”

Hắc Qủa Phụ suy đoán.

“Nếu đúng là bọn họ, xem ra gia tộc Thánh La kia cũng không cần phải tồn tại!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Còn quân đoàn hỏa lực cường hãn này vẫn chưa đủ để lọt vào mắt hắn!

Với thực lực hiện tại của hắn, trừ khi là công kích bằng đạn đạo, nếu không không thể tổn thương được hắn!

“Mấy người là ai?”

“Ai phái các người đến!”

Hắc Qủa Phụ đứng dậy hét to.

“Tổng Tư lệnh quân đoàn tám Vương quốc Anh, Mog, vâng lệnh đến treo cổ nghịch tặc!”

“Tấn công!”

Một người đàn ông tóc vàng mặc trang phục quân đội Vương quốc Anh lạnh lùng quát.

Hắn ta vừa ra lệnh, quân đoàn Vương quốc Anh lập tức định ra tay với Diệp Phàm!

“Dừng tay!”

Đột nhiên một tiếng quát uy nghiêm vang lên. Tộc trưởng Lott gia tộc Rockfit dẫn người đi đến. m

“Tộc trưởng Lott, sao ngài lại đến đây!

Tổng Tư lệnh Mog quân đoàn tám của Vương quốc Anh nhìn thấy Lott, vội vàng cung kính kêu len.

Đứng trước mặt bị tài phiệt đứng đầu giới tài phiệt đỉnh cấp của phương Tây, một Tổng Tư lệnh cỏn con như hắn ta không là gì cả.

Bốp!

Lott tát mạnh lên mặt hắn ta, lạnh lùng quát: “Ngươi dám động đến ngài ấy?”

“Tộc trưởng Lott, tôi chỉ làm theo mệnh lệnh!” Mog vội vàng cúi đầu nói.

“Theo lệnh của ai?”

Lott quát.

“Lệnh của thủ tướng!”

Mog nói.

“Ta không quan tâm ngươi làm theo lệnh của ai, hôm nay nếu ngươi dám động đến ngài ấy, ta đảm bảo. ngày mai nền kinh tế Vương quốc Anh sẽ hoàn toàn sụp. đổ, gia tộc Rockfit sẽ rút toàn bộ sản nghiệp tài chính khỏi Vương quốc Anhl”

Lott uy nghiêm nói.

Nghe vậy Mog biến sắc, nếu gia tộc Rockfit thật sự làm vậy, nền kinh tế nước Anh chắc chăn sẽ bị thương nặng, hắn ta không gánh nổi trách nhiệm này!

“Tộc trưởng Lott, xin bớt giận!”

“Tôi lập tức lui binh!”

Mog nói.

“Cút!”

Lott quát.

Mog vội vàng dẫn theo quân đoàn 8 lùi về.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 435: C435: Giết chết cao thủ tông sư



Lott chống gậy đi đến trước mặt Diệp Phàm, cung kính nói: “Thiếu chủ, thuộc hạ đến muộn, xin ngài tha lỗi"

“Không sao!”

“Ông đến rất đúng lúc!”

Diệp Phàm nói.

Mặc dù hắn không sợ quân đoàn này nhưng có thể giải quyết không phải ra tay vẫn là tốt nhất, bớt lãng phí sức lực! “Thiếu chủ, thủ tướng nước Anh tự ra lệnh đối phó ngài, sợ rằng chuyện này không đơn giản, không lẽ gia tộc Thánh La tìm thủ tướng hỗ trợ?”

Hắc Qủa Phụ suy đoán.

“Tôi sẽ đi điều tra rõ chuyện này, nếu đúng như vậy, gia tộc Thánh La không cần phải tồn tại!”

Lott lạnh lùng nói.

Ở trong mắt ông ta, một hào môn đứng đầu nước Anh không đáng nhắc đến!

Nếu gia tộc Thánh La là một du thuyền, vậy gia tộc Rockfit là một tàu sân bay, hai bên không thể so, Lott động một ngón tay có thể xóa sổ gia tộc Thánh Lal

“Vậy giao chuyện này cho ông!”

Diệp Phàm nói.

“Rõ, thiếu chủ!”

Lott gật đầu.

Rất nhanh, lại có một đám người xuất hiện.

Những người này chính là người của điện Thiên Tôn, điện Thiên Lang, điện Cuồng Thần và điện Tam Tinh. Bọn họ đến báo thù!

Hơn nữa vì đối phó với Diệp Phàm, bốn phái điện này đã phái ra cao thủ đứng đầu, thậm chí còn phái ra cao. thủ chỉ đứng sau điện chủ để g**t ch*t Diệp Phàm, rửa sạch sỉ nhục của bọn họ!

Lúc này người của bốn điện tản ra sát khí như vực sâu!

Bốn cao thủ cầm đầu bốn điện, thực lực đều vượt xa Thiên cảnh, đạt đến Tông cảnh, hay còn gọi là tông sư võ đạo!

Trên Thiên cảnh là Tông cảnh, đạt đến cảnh giới này, lực lượng trong cơ thể sẽ chuyển hóa thành chân khí, khống chế lực lượng càng thêm thuần thục, hái hoa vứt lá cũng có thể giết người!

Đạt đến cảnh giới này có thể mở tông lập phái, trở thành tông sư một thế hệ.

Bởi vậy cao thủ Tông cảnh còn được gọi là tông sư võ đạo!

Lực sát thương của một tông sư có thể sánh ngang với mười vạn đại quân!

Chỉ cần có một cao thủ như vậy trấn giữ thế lực, ngay cả quốc gia cũng không dám dễ dàng ra tay với thế lực đó!

Hơn nữa bốn người này không phải Tông cảnh bình thường, tất cả đều là cao thủ Tông cảnh trên ngũ trọng!

Phía sau bọn họ là vô số cao thủ Thiên cảnh và Bán Bộ Tông cảnh!

Vì rửa mối nhục xưa, bốn tổ chức này gần như phái ra hơn nửa lực lượng để đối phó với Diệp Phàm!

“Mày chính là kẻ đánh bại người đứng thứ 9 trong Thần Bảng?”

“Trẻ như vậy sao có thể đánh bại cao thủ Thần Bảng, xem ra truyền thuyết đều là giải”

“Chắc chắn tên này đã dùng thủ đoạn âm hiểm gì đó mới đánh bại được Bàn Tay Hắc Ám!”

Bốn cao thủ tông sư đứng đầu bốn điện khinh thường nói.

Bọn họ không tin Diệp Phàm với tuổi tác như vậy có thể đánh bại được cao thủ Thần Bảng!

Cũng vì vậy bọn họ mới dám ra tay với Diệp Phàm, nếu không nếu Diệp Phàm thật sự có thực lực đánh bại cao thủ Thần Bảng, sao bọn họ dám đến, khác gì chịu chết!”

“Nói nhảm nhiều làm gì, trực tiếp g**t ch*t là được!”

Cao thủ tông sư đứng đầu điện Cuồng Thần quát.

Ông ta lao thẳng về phía Diệp Phàm, tản ra hơi thở cưồng bạo, tung một quyền về phía đối phương.

Ầm!

Một quyền này làm hư không phát ra tiếng nổ chói tai, kình khí kh*ng b* phóng về phía Diệp Phàm, vô cùng khủng bốt!

Một quyền của vị tông sư điện Cuồng Thần này còn đáng sợ hơn cả uy lực của tên lửa!

Ầm!

Lúc nắm đấm của đối phương xuất hiện trước mắt Diệp Phàm, Diệp Phàm vung tay lên chặn đứng nắm tay của đối phương.

Rắc!

Diệp Phàm nhéo tay, nắm tay của vị cao thủ này dập nát, sắc mặt dữ tợn, múa may nắm tay khác định đấm Diệp Phàm.

Rắc!

Diệp Phàm vung tay trái lên, bóp nát bàn tay trái của ông ta.

Phụt! Phụt!

Diệp Phàm thả tay ra, hai ta của vị cao thủ tông sư điện Cuồng Thần này bị xé rách.

Vị cao thủ tông sư này phát ra tiếng kêu thảm thiết! Vẫn chưa xong, Diệp Phàm vứt cánh tay của đối phương xuống đất, một tay vung lên bóp cổ đối phương, nhấc lên, ném xuống mặt đất. ml!

Một tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Vị cao thủ tông sư điện Cuồng Thần nện mạnh xuống đất, đập nứt vỡ mặt đất xi măng.

Ông ta điên cuồng hộc máu, xương cốt đứt gấy, ngũ tạng lục phủ bị dập nát!

Chưa đầy mấy giây, vị cao thủ này tắt thở, hai mắt mở to, chết không nhắm mắt!

Thấy vậy ba vị cao thủ tông sư của ba điện còn lại biến sắc, ánh mắt ngưng trọng.

Các cao thủ khác của bốn điện cũng nhìn Diệp Phàm với ánh mắt khiếp sợ.

Cao thủ điện Chiến Hoàng nhìn thấy cảnh tượng này, hít một hơi sâu.

“Đến lượt mấy người!"

Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào ba vị cao thủ tông sư còn lại, bước lên một bước lao về phía ba người này.

Ba vị cao thủ này liên thủ chiến đấu kịch liệt với Diệp Phàm.

Đám người Huyết Đồ, Diễm, mười cao thủ Ảnh Bộ cũng tấn công các cao thủ của bốn điện, hai bên chém giết lẫn nhau!

Ầm ầm ầm!

Rất nhanh, ba tiếng gào thét chói tai vang lên,

Ba vị cao thủ tông sư của ba điện bị Diệp Phàm đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất phun máu, hơi thở thoi thóp.

“Mày...”

Ba người trừng to mắt nhìn Diệp Phàm, chưa nói xong đã tắt thở!

Bốn vị tông sư bị giết, ý chí của đám người còn lại của bốn điện hoàn toàn không có.

Bọn họ đại loạn, hoàn toàn mất đi d*c v*ng chiến đấu, bỏ chiến chạy trốn.

“Tuổi còn thể đã có thể g**t ch*t cao thủ tông sư, Tu La thật lợi hại, có thể dạy dỗ ra một đệ tử yêu nghiệt như vậy!"

Đột nhiên một giọng nói u lãnh quanh quẩn bên tai đám người Diệp Phàm. -
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 436: C436: Quân đoàn satan



Giọng nói lạnh lẽo vang lên trực tiếp khiến trái tim của nhiều người có mặt ở đó run rẩy không ngừng, họ cảm thấy cực kỳ khó thở!

Ngay lập tức, ánh mắt của bọn họ đều hướng về phía trước.

Chỉ nhìn thấy một đám người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ ác quỷ màu vàng vào màu tím, tên cầm đầu thì đeo mặt nạ quỷ màu trắng, hắn ta cũng chính là người vừa lên tiếng.

“Quân đoàn Satan!” Diệp Phàm nhìn đám người này. rồi lạnh lùng nói.

Những người này rõ ràng là thành viên của Quân đoàn Satan!

“Thực lực của mày rất mạnh, Tu La cũng xem như có chút bản lĩnh."

“Đáng tiếc dù có bản lĩnh đến mấy cũng chỉ có thể trốn tránh không dám lộ diện!”

“Có vẻ như ông ta đang rất sợ hãi!" Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ màu trắng cười khẩy.

Soạt!

Nghe thấy đối phương nói tứ sư phụ của mình như vậy, sắc mặt Diệp Phàm tối sầm lại, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo, quát lớn: “Kẻ nào dám sỉ nhục sư phụ của tao, đều phải chết!”

Trong nháy mắt, Diệp Phàm lao thẳng về phía đối thủ.

Trong lòng hắn, ngoài cha mẹ ra thì bảy vị sư phụ chính là người quan trọng nhất trong cuộc đời này, vậy nên hắn sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai nói xấu họ.

Kẻ nào dám sỉ nhục bảy vị sư phụ của hắn, đều phải chết!

Khoảnh khắc Diệp Phàm ra tay, con ngươi của người đeo mặt nạ màu trắng chợt co lại, tỏa ra một cỗ tà khí quỷ dị.

Soạt!

Người đàn ông này ngay lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Diệp Phàm, giống như dịch chuyển tức thời vậy!

Khi người đàn ông biến mất, đôi mắt của Diệp Phàm khẽ nheo lại, hắn đột nhiên nghiêng người, một dấu tay chứa đựng sức mạnh khủng khiếp đánh thẳng vào chỗ hắn vừa nãy.

Nếu không phải hắn phản ứng kịp thời, có lẽ dấu bàn tay này đã đánh trúng người hắn!

“Phản ứng khá tốt đấy!" Bóng hình người đeo mặt nạ màu trắng lại hiện ra, nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh một tiếng.

Soạt!

Sau đó, thân thể hắn ta lại biến mất như một bóng ma.

Hắn ta chính là ma tướng U Minh, một trong chín đại ma tướng của Đại Ma Vương Satan.

“Học được chút thân pháp tam cước miêu, đã cảm thấy bản thân lợi hại rồi sao?” Diệp Phàm đứng ở nơi đó khinh thường nói.

Hắn vừa dứt lời, U Minh lại xuất hiện phía sau lưng và dùng móng vuốt tấn công vào những điểm yếu chí mạng của Diệp Phàm.

Lần này, Diệp Phàm đứng bất động, để mặc móng vuốt của U Minh đánh thẳng vào người mình.

Nhưng khi móng vuốt của U Minh đánh trúng Diệp Phàm, đối phương như bong bóng bay đi trong gió!

Tàn ảnh! Đây chính là tàn ảnh mà Diệp Phàm để lại!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 437: C437: Không thể không đến



Diệp Phàm đã sử dụng chiêu này khi đối phó với Bàn Tay Hắc ám, kẻ đứng thứ chín trong Thần Bảng.

Lần này hắn lại dùng nó, lại một lần nữa lừa được U Minh!

Sau khi đòn tấn công của U Minh thất bại, đôi mắt hắn ta ngưng trọng lại và chuẩn bị rút lui!

Bốp!!!

Kết quả lại có một bàn tay to lớn đè mạnh vào vai của hắn ta.

Bàn tay này vừa đè xuống, tựa như có một luồng sức mạnh vạn cân, trực tiếp đè thân thể của U Minh quỳ rạp trên mặt đất.

Răng rắc!

Lúc này hai đầu gối của U Minh quỳ xuống đất đã †ạo thành hai cái hố sâu.

Phụt!

Thân thể U Minh run lên bần bật, miệng không ngừng phun ra máu.

Cho dù hắn ta có nỗ lực vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay đang đè trên vai mình.

Bàn tay này giống như những ngọn núi lớn trấn áp U Minh!

Còn về chủ nhân của bàn tay này đương nhiên chính là Diệp Phàm!

“Mày... làm sao có thể?” Lúc này U Minh không thể tin nổi, hỏi.

Hắn ta làm sao có thể ngờ rằng sức mạnh của Diệp Phàm lại đáng sợ đến thế!

Với thân pháp di chuyển của hắn ta, ngay cả những cường giả trong Thần Bảng cũng không thể bắt kịp được.

Nhưng bây giờ, hắn ta lại bị một tên nhóc con trấn áp trong nháy mắt!

Điều này thật khó để U Minh - một trong chín đại ma tướng của Quân đoàn Satan có thể chấp nhận được!

“Mày chỉ có chút bản lĩnh như vậy thôi sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.

“Mày có thể thả tao ra, rồi chúng ta lại bắt đầu một lần nữa!” Sắc mặt U Minh lạnh lẽo hét lên.

“Mày không còn cơ hội nữa rồi!” Diệp Phàm nói thẳng.

Bùm!!!

Vừa dứt lời, lòng bàn tay đè lên vai U Minh tỏa ra một uy lực khủng khiếp, toàn bộ nội tạng và kinh mạch trong cơ thể U Minh ngay lập tức nổ tung!

Phụt!!!

U Minh hộc ra một ngụm máu tươi, toàn thân đẫm máu, hai mắt mở to, chết cũng chưa kịp nhắm mắt.

Cứ như vậy, một trong chín đại ma tướng của Quân đoàn Satan đã chết trong tay của Diệp Phàm!

Những binh lính còn lại của Quân đoàn Satan nhìn thấy đại ma tướng U Minh dưới chiếc mặt nạ vô cùng khó coi.

Diệp Phàm cũng không phí lời, trực tiếp giết hết đám người này!

Cuối cùng, tất cả binh lính do Quân đoàn Satan phái tới đều bị tiêu diệt, tất cả đều chết trong tay của Diệp Phàm!

“Một đám vô dụng!” Diệp Phàm nhếch môi, nhàn nhạt nói.

“Thiếu chủ, kẻ vừa rồi chắc chắn là U Minh, một trong chín đại ma tướng dưới trướng của Đại Ma Vương Satan. Nếu như ngài đã giết hắn, Đại Ma Vương e rằng sẽ không dễ dàng bỏ qua!” Lott nói với Diệp Phàm.

“Vậy thì sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.

“Diệp Phàm, chúng ta nhanh chóng trở về Long Quốc đi, ở đây không an toàn, rất nhiều người đều muốn giết anh!” Tô Nhược Tuyết nói với Diệp Phàm.

“Ừ, ngày mai quay về!” Diệp Phàm gật đầu.

Bây giờ Thiên Phạt đã bị loại bỏ, hà đồ lạc thư cũng đã lấy được, nên trở về nhà rồi!

Hơn nữa nếu hắn nhớ không lầm, ngày kia là ngày cuộc tranh tài của quân đoàn bắt đầu, hắn nhất định phải đi xem, dù sao cuộc tranh tài này có liên quan đến tương lai của quân Thiên Sách, không thể không đến!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 438: C438: Hãy làm như tôi nói đi



Lúc này trong văn phòng thủ tướng của vương quốc. Anh, tổng tư lệnh Mog đứng trước mặt thủ tướng và báo cáo.

“Mối quan hệ của tên nhóc đến từ Long Quốc đó và Lott tốt như vậy à?”

“Hắn rốt cuộc có lai lịch như thế nào?”

Khi thủ tướng biết Lott không ngần ngại trở thành kẻ thù của vương quốc Anh vì Diệp Phàm, trong mắt không giấu được sự kinh ngạc.

“Thủ tướng, tôi đã nhận được tin tức, tên nhóc này đêm nay cũng công khai đánh Thánh La tộc trưởng và Bá tước Bá Luân, cướp đi hà đồ lạc thư. Trước khi quân đội của chúng ta tới đối phó hắn thì Công tước Bourne cũng đã dẫn người đi tìm hắn nhưng kết quả không biết vì lý do gì lại rời đi.”

Lúc này, người đàn ông đeo kính đứng cạnh thủ tướng nói.

“Ngay cả Công tước Bourne cũng không thể làm gì được hắn sao?”

“Xem ra tên nhóc con này thật sự không đơn giản, khó trách những lão già Long Quốc này lại nguyện ý đưa ra lợi ích to lớn như vậy, để chúng ta ra tay!” Thủ tướng hừ lạnh một tiếng.

“Thủ tướng, vậy chúng ta...”

“Nói với Long Quốc, giao dịch này kết thúc ở đây!” Thủ tướng lập tức ra lệnh.

Chẳng bao lâu, mấy vị trưởng lão trong Nội Các của Long Quốc nhận được tin tức từ vương quốc Anh, bọn họ cau mày thật chặt.

Chính những trưởng lão Nội Các này đã giao dịch với thủ tướng của vương quốc Anh, để bọn họ phái quân đi đối phó Diệp Phàm!

“Chúng ta làm gì bây giờ?” Một trong những trưởng lão của Nội Các lên tiếng.

“Điều động nhân viên tình báo cấp cao nhất của vương quốc Anh, để hắn ta ra tay, tuyệt đối không được để tên nhãi con này được phép rời khỏi vương quốc. Anh!” Lúc này đại rưởng lão lên tiếng.

Soạt! Khi nghe điều này, vẻ mặt của tất cả các trưởng lão của Nội Các có mặt ở đó đều thay đổi, ánh mắt không giấu được kinh ngạc.

“Đại trưởng lão, lẽ nào ông định để cho nhân viên tình báo...”

“Hãy làm như tôi nói đi!”

Một vị trưởng lão của Nội Các có vẻ không tin nổi, nhưng chưa kịp nói xong đã bị đại trưởng lão cắt ngang!

“Vâng!”

Mặc dù những người khác cũng rất kinh hãi nhưng họ chỉ có thể gật đầu!

Tại Vương quốc Anh, ở gia tộc Bruch. Khi Bourne trở lại đây, hắn ta đã gặp Hester là tộc trưởng của gia tộc Bruch và kể cho ông ta nghe về chuyện của Thánh nữ!

“Xem ra Thánh nữ đã khôi phục trí nhớ rồi!” Hester nói.

“Nếu như Thánh nữ đã hồi phục, vậy thì tại sao còn chưa quay về?” Bourne thắc mắc.

“Bởi vì trong mười ba gia tộc có người muốn cô ta chết!” Hester lạnh lùng nói.

“Cái gì? Làm sao có thể?” “Lế nào..."

Sắc mặt Bourne liền thay đổi, hắn ta nghĩ đến cái gì, trên mặt lộ ra biểu cảm khó tin.

“Nhìn đi, Huyết tộc sẽ sớm thay đổi thôi

Hester lạnh lùng nói: “Phái người trông chừng tên nhóc con này. Nếu như mối quan hệ của hắn và Thánh nữ tốt như vậy, có lẽ về sau hắn sẽ có ích cho chúng ta”

“Vâng!” Bourne gật đầu.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 439: C439: Chuẩn bị hành động



Trong cung điện của quốc vương vương quốc Anh, một phu nhân xinh đẹp mặc bộ quần áo lộng lẫy đang ngồi ở đây, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc:

“Tên nhóc này thế mà lại là đệ tử thân truyền của Tu La, khó trách hắn lại để tâm đến gia tộc Thánh La và Huyết tộc!”

Người phụ nữ này chính là Nữ hoàng Eli của vương quốc Anht

“Nữ hoàng, theo tin tức được gửi tới thì công chúa Ngải Á hình như quen biết với người này!” Một người đàn ông đứng trước mặt nữ hoàng lên tiếng.

“Ồ, Ngải Á biết hắn à?”

“Vậy đây có thể là cơ hội tốt. Nếu như chúng ta có thể khống chế được tên nhóc con này, nói không chừng chúng ta có thể thoát khỏi sự kiểm soát của Huyết tộc, thậm chí giành lại quyền kiểm soát vương quốc, khôi phục lại quá khứ huy hoàng của hoàng thất Vương quốc Anh.”

Đôi mắt của Nữ hoàng Eli chợt sáng rực lên, bà ta tự lẩm bẩm một mình!

Chớp mắt một ngày mới đã đến!

Diệp Phàm, Tô Nhược Tuyết và những người khác đã thu dọn xong đồ đạc và đang đi đến sân bay. Lúc này, một đoàn xe xuất hiện ở đây, công chúa Ngải Á xuống xe, ăn mặc xinh đẹp kiều diễm đi về phía Diệp Phạm.

“Là cô? Có chuyện gì vậy?” Diệp Phàm liếc nhìn cô †a.

“Anh sắp rời đi à?” Ngải Á nhìn Diệp Phàm, nhẹ nhàng hỏi.

“Đúng vậy!” Diệp Phàm đáp. “Tôi vẫn muốn được kết bạn với anh!”

“Không ngờ rằng anh sắp đi rồi!"

“Trước khi anh đi, tôi có thể biết tên anh được không?” Ngải Á có chút thất vọng nhìn Diệp Phàm.

“Diệp Phàm!" Diệp Phàm nói thẳng. “Diệp Phàm~ được, tôi nhớ rồi!” “Đúng rồi, đừng quên tên tôi nhé, tôi là Ngải ÁI”

“Nếu có cơ hội, tôi sẽ tới Long Quốc tìm anh!” Ngải Á nhìn Diệp Phàm và mỉm cười.

Sau đó, Diệp Phàm và những người khác ngồi xe tới sân bay.

“Ngải Á vừa rồi là ai vậy? Có vẻ khá thân với anh.” Tô Nhược Tuyết ngồi cạnh Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Cô ta hình như là công chúa của vương quốc Anh, không thân.” Diệp Phàm tùy tiện đáp.

“Công chúa?”

Tô Nhược Tuyết không giấu được sự kinh ngạc, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Anh cũng thật lợi hại đấy, ngay cả công chúa mà cũng dụ dỗ được!"

“Đừng nói lung tung, ảnh hưởng đến danh dự của tôi!” Diệp Phàm trừng mắt nhìn Tô Nhược Tuyết.

“Hừ, tôi không có nói lung tung, người ta đường đường là công chúa cao quý lại muốn đến Long Quốc tìm anh, anh còn nói hai người không có quan hệ gì sao?” Tô Nhược Tuyết không phục đáp!

“Tin hay không tùy cô!”

Diệp Phàm lập tức nhắm mắt lại, mặc kệ Tô Nhược Tuyết vẫn còn tức giận!

Nửa giờ sau, bọn họ đến sân bay, đang lấy vé và chuẩn bị lên máy bay.

Tại một căn cứ tên lửa ở vương quốc Anh.

Một người đàn ông đang ngồi ở đây, trước mặt chính là màn hình camera giám sát phòng chờ của sân bay thành phố, Diệp Phàm đang xuất hiện trên màn hình.

“Thưa ngài, đã xác nhận rõ máy bay này sẽ cất cánh sau nửa giờ!" Lúc này, một sĩ quan đến gặp người đàn ông và nói.

“Chuẩn bị hành động!”

“Nhớ kỹ, nhiệm vụ này là tuyệt mật, ngoại trừ mấy người các anh, cho đến khi chiến dịch hoàn thành thì không ai khác được phép biết về nó!” Người đàn ông lạnh lùng nói.

“Vâng!” Người sĩ quan gật đầu, quay người bước ra ngoài.

Nửa giờ sau, Diệp Phàm và những người khác đã lên máy bay về Long Quốc.

Khi máy bay bay đến biên giới của Vương quốc Anh thì bất ngờ có một tên lửa bay thẳng lên không trung và lao thẳng về phía máy bay!

Bùm!!!

Vài giây sau, tên lửa đâm thẳng vào máy bay, gây ra vụ nổ cực kỳ lớn.

Chiếc máy bay liền chìm.
 
Back
Top