Siêu Nhiên Bản Giao Hưởng Hỗn Mang (The Chaos Symphony)

Bản Giao Hưởng Hỗn Mang (The Chaos Symphony)
Chương 200: Khi Bức Màn Thực Tại Rách Toạc (Kết Thúc Phần 1)


"Earth-1218...

đã bị xâm nhập!"

Lời cảnh báo từ giọng nói máy móc, giờ đây nhuốm đầy vẻ hoảng loạn, như một nhát búa cuối cùng giáng xuống sự tỉnh táo còn sót lại của Alex.

Thế giới của anh.

Thế giới thực của anh.

Bị xâm nhập?

Bởi cái gì?

Và tại sao nó lại liên quan đến nơi này, đến viên đá đen và cánh cổng năng lượng đang mở ra trước mắt họ?Vết nứt không gian trước viên đá đen ngày càng lớn hơn, ánh sáng chói lòa từ bên trong khiến mọi người phải nheo mắt.

Tiếng gầm rú khủng khiếp hơn, mang theo một sự uy nghiêm và một quyền năng vượt xa bất cứ thứ gì họ từng đối mặt, kể cả The Weaver hay thực thể ánh sáng lúc trước.

Một luồng áp lực vô hình đè nặng lên tất cả mọi người, khiến họ cảm thấy khó thở, như thể không khí xung quanh đang bị hút cạn."

Rút lui!

RÚT LUI NGAY LẬP TỨC!"

Bishop gầm lên, giọng ông ta lần đầu tiên lộ rõ vẻ sợ hãi thực sự.

Ông ta không còn quan tâm đến cuốn sổ tay hay những bí mật của kho lưu trữ nữa.

Bản năng sinh tồn mách bảo ông ta rằng thứ sắp xuất hiện từ cánh cổng đó là một mối đe dọa ở một cấp độ hoàn toàn khác.Các đặc vụ SHIELD, dù được huấn luyện bài bản, cũng không giấu được vẻ kinh hoàng.

Họ vội vàng lùi lại, cố gắng tìm đường thoát ra khỏi kho lưu trữ.Viper cũng không còn giữ được vẻ lạnh lùng thường thấy.

Đôi mắt đỏ rực của cô ta mở lớn, nhìn chằm chằm vào vết nứt không gian với một sự pha trộn giữa kính sợ và cảnh giác tột độ.

"Không thể nào... sức mạnh này... nó không thuộc về thế giới này..." cô ta lẩm bẩm.Alex và Maya đứng như trời trồng, bị choáng ngợp bởi luồng năng lượng khủng khiếp và tiếng gầm rú ngày một lớn.

Alex cảm thấy một sự kết nối kỳ lạ, một sự "quen thuộc" đáng sợ với thứ năng lượng đang tuôn trào từ cánh cổng.

Nó không giống bất kỳ loại năng lượng nào anh từng cảm nhận ở Earth-Prime.

Nó... nó giống như một phần của chính anh, một phần của thế giới mà anh đã bỏ lại phía sau, nhưng đã bị bóp méo, trở nên giận dữ và nguy hiểm hơn gấp bội.Rồi, từ bên trong vết nứt không gian, một bàn tay khổng lồ, được tạo thành từ những tinh thể đen tuyền lấp lánh, từ từ vươn ra.

Những ngón tay dài và sắc nhọn cào vào không khí, tạo ra những tiếng "xoẹt xoẹt" ghê rợn.Theo sau bàn tay đó, là một phần của một cánh tay, rồi một bờ vai rộng lớn, tất cả đều được bao phủ bởi lớp tinh thể đen kỳ lạ, phản chiếu ánh sáng một cách ma mị.Thứ đó đang cố gắng chui ra."

Nó... nó là cái gì vậy?"

Maya lắp bắp, giọng đầy vẻ kinh hoàng, níu chặt lấy cánh tay Alex.Alex không thể trả lời.

Anh chỉ cảm thấy một nỗi sợ hãi nguyên thủy dâng lên trong lồng ngực, một nỗi sợ hãi mà anh chưa từng trải qua bao giờ.

Đây không phải là một thực thể PSI, cũng không phải là một con quái vật được tạo ra từ phòng thí nghiệm.

Đây là một thứ gì đó khác, một thứ gì đó đến từ một nơi rất xa, và mang theo một mục đích không hề tốt đẹp.Tiếng gầm rú lại vang lên, lần này rõ ràng hơn, như một lời tuyên bố, một lời khẳng định sự hiện diện.

Và rồi, toàn bộ phần thân trên của thực thể đó hiện ra từ vết nứt không gian.Nó có hình dáng giống người, nhưng cao lớn và vạm vỡ một cách phi thường.

Toàn thân được bao phủ bởi lớp vảy hoặc giáp bằng tinh thể đen, lấp lánh như bầu trời đêm không sao.

Khuôn mặt nó chìm trong bóng tối, chỉ có hai điểm sáng đỏ rực như dung nham cháy âm ỉ ở vị trí đôi mắt, nhìn xuống những con người nhỏ bé phía dưới với một sự khinh miệt và giận dữ không thể che giấu."

Kẻ phản bội...

Kẻ mang theo mầm mống của sự hỗn loạn...

Ngươi đã đánh cắp những gì không thuộc về ngươi..."

Một giọng nói hùng mạnh, cổ xưa, vang vọng trực tiếp trong tâm trí Alex, không phải bằng ngôn ngữ, mà bằng một sự áp đặt ý niệm thuần túy, khiến đầu óc anh đau nhói.Giọng nói đó nhắm thẳng vào anh."

Nó... nó đang nói với tôi," Alex thì thầm, cố gắng chống lại áp lực khủng khiếp đang đè nặng lên tâm trí mình."

Nó nói gì?"

Bishop hét lên từ phía xa, ông ta và những người còn lại đang cố gắng rút lui về phía lối vào kho lưu trữ.Nhưng Alex không thể trả lời.

Anh cảm thấy như mình đang bị hút vào đôi mắt đỏ rực của thực thể kia, bị nhấn chìm trong sự phẫn nộ và quyền năng của nó.Thực thể đó từ từ giơ bàn tay khổng lồ bằng tinh thể đen lên, nhắm thẳng về phía Alex."

Ngươi sẽ phải trả giá cho sự phản bội của mình.

Và những gì ngươi đã lấy đi... sẽ được thu hồi."

Một luồng năng lượng đen kịt, đặc quánh, bắt đầu ngưng tụ trên bàn tay của thực thể.

Alex biết rằng, nếu luồng năng lượng đó được phóng ra, anh sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để sống sót.Không còn con dao obsidian.

Không còn "tiếng vọng" từ Codex.

Anh hoàn toàn bất lực.Tuyệt vọng.Ngay lúc đó, khi Alex đã nhắm mắt lại, chờ đợi điều không thể tránh khỏi, một tiếng "RẦM!" lớn bất ngờ vang lên từ phía trên đầu họ.

Trần của kho lưu trữ rung chuyển dữ dội, bụi và những mảnh vỡ đá rơi xuống như mưa.Tất cả mọi người, kể cả thực thể tinh thể đen, đều ngẩng đầu lên nhìn.Một phần lớn của trần nhà sụp đổ, để lộ ra bầu trời đêm bên ngoài - nhưng không phải là bầu trời đêm của New York.

Mà là một bầu trời kỳ lạ, với hai mặt trăng màu đỏ máu và những vì sao lấp lánh với những màu sắc không tưởng.Và từ khoảng không đó, một bóng người khác, nhỏ hơn nhiều so với thực thể tinh thể đen, lao xuống như một thiên thạch, đáp thẳng xuống giữa Alex và con quái vật.Đó là một người đàn ông, mặc một bộ áo choàng màu xanh đậm, trên tay cầm một cây quyền trượng bằng kim loại bạc sáng lấp lánh, đầu quyền trượng là một viên ngọc phát ra ánh sáng xanh dịu nhẹ.

Khuôn mặt ông ta cương nghị, đôi mắt sáng ngời một vẻ uy nghiêm và quyền năng không kém gì thực thể kia."

Dừng lại ngay, Kael'tharon!" người đàn ông mặc áo choàng xanh hét lên, giọng ông ta vang vọng khắp kho lưu trữ, át cả tiếng gầm rú của thực thể tinh thể đen.

"Cuộc săn đuổi của ngươi kết thúc ở đây!"

Thực thể tinh thể đen, mà người đàn ông kia gọi là Kael'tharon, gầm lên một tiếng giận dữ, đôi mắt đỏ rực của nó nhìn chằm chằm vào người vừa xuất hiện."

Pháp sư!

Ngươi dám cản đường ta sao?

Kẻ phản bội này phải bị trừng phạt!"

Alex, dù vẫn còn choáng váng, cũng nhận ra người đàn ông mặc áo choàng xanh.

Hình ảnh của ông ta đã từng xuất hiện trong những "tiếng vọng" mơ hồ từ Codex khi anh mới bắt đầu luyện tập.

Một pháp sư quyền năng, đến từ một thế giới khác.Nhưng tại sao ông ta lại ở đây?

Và Kael'tharon là ai?

Tại sao lại gọi anh là "kẻ phản bội" và "đánh cắp"?Mọi thứ dường như đang vượt ra ngoài tầm kiểm soát, vượt ra ngoài cả những gì Alex có thể tưởng tượng.

Bức màn thực tại không chỉ rách toạc ở một điểm, mà dường như đang tan vỡ ở khắp mọi nơi.Cuộc chiến trong kho lưu trữ cổ xưa này, dường như, chỉ là một phần nhỏ của một cuộc xung đột còn lớn hơn rất nhiều, một cuộc xung đột kéo dài qua nhiều thế giới, nhiều chiều không gian.Và Alex, bằng một cách nào đó, lại là trung tâm của tất cả.
 
Back
Top Bottom