Siêu Nhiên Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)

Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 220: Những Giao Kèo Mới Trong Bóng Tối


Sự im lặng sau lời cảnh báo của Bishop kéo dài thêm vài phút, chỉ bị phá vỡ bởi tiếng thở dốc của Alex và Viper, và tiếng rè rè yếu ớt của vài thiết bị điện tử còn sót lại đang cố gắng bám víu vào chút năng lượng cuối cùng.

Alex dựa lưng vào chiếc tủ máy chủ lạnh ngắt, cố gắng điều hòa lại nhịp thở và xoa dịu cơn đau đầu đang âm ỉ.

Anh cảm thấy kiệt sức, nhưng tâm trí lại tỉnh táo một cách kỳ lạ, như thể vừa trải qua một cơn sốc điện.Viper là người phá vỡ sự im lặng.

Cô ta đứng dậy, phủi nhẹ lớp bụi trên chiếc áo khoác tối màu của mình, rồi nhìn Alex với một nụ cười nửa miệng quen thuộc."

Có vẻ như chúng ta đã chọc giận 'ông chủ lớn' rồi nhỉ, cậu Trần?" cô ta nói, giọng có chút gì đó thích thú.

"Phá hủy cả một phòng máy chủ của SHIELD... không phải ai cũng có 'gan' làm điều đó đâu."

Alex không đáp lại, chỉ nhìn cô ta với ánh mắt dò xét.

"Lời đề nghị lúc trước của cô... về việc hợp tác... nó còn giá trị không?" anh hỏi thẳng, không muốn lãng phí thời gian.

Anh biết rằng, sau chuyện này, Bishop chắc chắn sẽ không để yên cho anh.

Anh cần phải có một kế hoạch dự phòng, dù kế hoạch đó có nguy hiểm đến đâu.Viper nhướn mày, có vẻ hơi ngạc nhiên trước sự thẳng thắn của Alex.

"Ồ?

Cậu đã suy nghĩ kỹ rồi sao?

Ta cứ tưởng cậu sẽ chọn con đường 'an toàn' hơn, tiếp tục làm 'con tốt' cho SHIELD."

"Tôi không còn nhiều lựa chọn, phải không?"

Alex nói, giọng có chút gì đó cay đắng.

"Bishop sẽ không bao giờ tin tưởng tôi hoàn toàn nữa.

Và tôi cũng vậy.

Chúng ta đã đi quá xa rồi."

Viper nhìn Alex một lúc lâu, đôi mắt đỏ rực của cô ta như xoáy sâu vào tâm trí anh.

Rồi, cô ta bật cười khẽ.

"Cậu nói đúng, Alex Trần.

Cậu không còn nhiều lựa chọn.

Và có lẽ, đó lại là điều tốt nhất cho cả hai chúng ta."

Cô ta tiến lại gần Alex, giọng trở nên trầm hơn.

"Lời đề nghị của ta vẫn còn đó.

Ta cần những thông tin mà cậu đang nắm giữ, về Earth-1218, về 'dấu ấn Imago', về Kael'tharon.

Và cậu, cậu cần một đồng minh có thể giúp cậu sống sót, giúp cậu tìm lại con dao obsidian, và có lẽ... giúp cậu hiểu rõ hơn về những gì đang thực sự xảy ra với thế giới của cậu."

"Tại sao tôi phải tin cô?"

Alex hỏi, dù trong lòng anh cũng biết rằng, Viper có thể là hy vọng duy nhất của anh vào lúc này, dù đó là một hy vọng đầy rẫy hiểm nguy.

"Cô cũng là một phần của Ouroboros, một tổ chức cũng đang nhắm vào tôi."

"Đúng vậy," Viper thừa nhận không chút do dự.

"Nhưng như ta đã nói, Ouroboros có nhiều phe phái, với những mục tiêu khác nhau.

Phe của ta không quan tâm đến việc 'đồng hóa' hay 'phá hủy' các thực tại.

Chúng ta tìm kiếm kiến thức, sức mạnh, và sự cân bằng theo một cách riêng.

Và 'Bàn Tay Của The Weaver', hay bất cứ kẻ nào đứng sau kế hoạch xâm nhập Earth-1218, chúng đang đe dọa đến sự cân bằng đó."

Cô ta dừng lại, nhìn thẳng vào mắt Alex.

"Hơn nữa, Alex Trần, cậu có nhận ra rằng, chính những kẻ mà cậu từng tin tưởng nhất, lại là những kẻ phản bội cậu một cách đau đớn nhất không?

Bishop, SHIELD... họ chỉ xem cậu như một công cụ.

Còn ta, ít nhất, ta cũng thẳng thắn với những ý định của mình."

Lời nói của Viper như một mũi dao xoáy sâu vào vết thương lòng của Alex.

Anh không thể phủ nhận sự thật trong đó."

Vậy, điều kiện của cô là gì?"

Alex hỏi."

Đơn giản thôi," Viper nói.

"Chúng ta sẽ chia sẻ thông tin.

Cậu cung cấp cho ta những gì cậu biết, và ta sẽ cung cấp cho cậu những gì ta biết, cũng như sự bảo vệ và những nguồn lực cần thiết.

Chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về 'Bàn Tay Của The Weaver', về kế hoạch xâm nhập Earth-1218, và nếu có thể, ngăn chặn chúng."

Cô ta chìa một tay ra.

"Một giao kèo công bằng, phải không?

Không có sự ràng buộc nào của SHIELD, không có những mệnh lệnh vô lý.

Chỉ có mục tiêu chung, và lợi ích chung."

Alex nhìn bàn tay của Viper, rồi lại nhìn vào đôi mắt đỏ rực của cô ta.

Anh biết rằng, bắt tay với Viper đồng nghĩa với việc anh sẽ phải bước sâu hơn vào bóng tối, vào một thế giới của những âm mưu và sự phản bội còn phức tạp hơn cả những gì anh đã từng trải qua.

Nhưng anh cũng biết rằng, nếu anh từ chối, anh sẽ phải một mình đối mặt với cơn thịnh nộ của Bishop, sự truy lùng của SCP Foundation, mối đe dọa từ Hội Huynh Đệ, và cả kế hoạch xâm nhập Earth-1218 nữa.Một mình.

Không có Codex.

Không có con dao obsidian.Đó là một viễn cảnh còn tồi tệ hơn cả việc hợp tác với Viper.Sau một hồi im lặng, Alex từ từ đưa tay ra, nắm lấy bàn tay của Viper.

"Được rồi," anh nói, giọng đầy vẻ quyết đoán.

"Tôi đồng ý.

Nhưng nếu cô phản bội tôi..."

"Ta sẽ không làm vậy đâu, Alex Trần," Viper ngắt lời, một nụ cười bí hiểm lại hiện trên môi cô.

"Bởi vì, cậu còn 'giá trị' hơn cậu tưởng đấy.

Và ta không có thói quen phá hỏng những 'món đồ chơi' thú vị của mình."

Cái bắt tay của họ, giữa đống đổ nát của phòng máy chủ, dưới ánh đèn đỏ báo động yếu ớt, như một giao kèo mới được thiết lập trong bóng tối, một sự liên minh bất đắc dĩ giữa hai con người mang trong mình những bí mật và những mục tiêu riêng.Ngay lúc đó, tiếng bước chân của các đặc vụ SHIELD bắt đầu tiến lại gần.

Có vẻ như đội "dọn dẹp" và "hộ tống" của Bishop đã đến."

Có vẻ như chúng ta không còn nhiều thời gian để 'tâm sự' nữa rồi," Viper nói, rút tay lại.

"Hãy nhớ lấy lời đề nghị của ta.

Và hãy cẩn thận với Bishop.

Ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này đâu."

Cô ta lùi lại một chút, rồi với một sự nhanh nhẹn đáng kinh ngạc, cô ta biến mất vào một góc tối của phòng máy chủ, như thể chưa từng xuất hiện ở đó.Alex đứng một mình, nhìn theo bóng dáng của Viper, cảm thấy một sự hỗn loạn mới lại bắt đầu hình thành trong tâm trí mình.

Anh vừa mới thoát khỏi một cuộc chiến sinh tử, lại ngay lập tức phải đối mặt với những lựa chọn khó khăn và những mối quan hệ phức tạp.Khi các đặc vụ SHIELD, dẫn đầu là một người đàn ông mặc bộ đồ tác chiến màu đen, có vẻ như là chỉ huy của đội phản ứng nhanh, bước vào phòng máy chủ, họ chỉ thấy Alex đang đứng một mình giữa đống đổ nát, khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt lại ánh lên một sự quyết tâm lạnh lùng."

Cậu Trần," người chỉ huy nói, giọng không chút cảm xúc.

"Agent Bishop muốn gặp cậu.

Ngay lập tức."

Alex gật đầu, không nói gì.

Anh biết rằng, cuộc "thẩm vấn" thực sự chỉ vừa mới bắt đầu.Anh đi theo các đặc vụ SHIELD, rời khỏi phòng máy chủ hoang tàn, bước vào một hành lang khác, nơi ánh sáng trắng lạnh lẽo của SHIELD lại một lần nữa bao trùm lấy anh.Anh không biết điều gì đang chờ đợi mình phía trước.

Nhưng anh biết rằng, anh không còn là Alex Trần của ngày hôm qua nữa.

Anh đã thay đổi.

Anh đã phải đối mặt với những sự thật kinh hoàng, những sự phản bội đau đớn, và những lựa chọn không thể nào quay đầu lại.Và dù con đường phía trước có tăm tối và nguy hiểm đến đâu, anh cũng sẽ không lùi bước.Bởi vì, có những thứ còn quan trọng hơn cả sự an toàn của bản thân.Đó là sự thật.

Và là hy vọng.Dù cho hy vọng đó, vào lúc này, chỉ là một tia sáng mong manh, le lói giữa những bức tường lạnh lẽo của SHIELD, và giữa những giao kèo mới được thiết lập trong bóng tối.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 221: Canh Bạc Trong Phòng Thẩm Vấn


Căn phòng mà Alex được đưa đến không phải là phòng họp quen thuộc, mà là một căn phòng nhỏ hơn, tối hơn, chỉ có một chiếc bàn kim loại lạnh lẽo ở giữa và hai chiếc ghế.

Không có cửa sổ.

Không khí đặc quánh một mùi thuốc khử trùng và sự căng thẳng.

Đây rõ ràng là một phòng thẩm vấn.Agent Bishop đã ngồi sẵn ở đó, khuôn mặt ông ta không còn vẻ giận dữ như lúc nói chuyện qua bộ đàm, mà là một sự lạnh lùng, tính toán đến đáng sợ.

Bên cạnh ông ta, người phụ tá nữ đứng nghiêm, tay cầm một chiếc máy tính bảng, sẵn sàng ghi chép."

Mời ngồi, cậu Trần," Bishop nói, giọng đều đều, không chút cảm xúc.Alex kéo chiếc ghế đối diện ra, ngồi xuống.

Anh cố gắng giữ cho lưng mình thẳng, ánh mắt nhìn thẳng vào Bishop, không để lộ ra sự mệt mỏi hay lo lắng.

Anh biết rằng, đây là một cuộc đấu trí, một canh bạc mà anh không được phép thua."

Tôi nghĩ chúng ta có nhiều điều cần phải nói rõ, phải không, cậu Trần?"

Bishop bắt đầu.

"Về việc cậu và cô Viper đã 'vô tình' phá hủy toàn bộ hệ thống máy chủ của một cơ sở SHIELD.

Về những dữ liệu quan trọng có thể đã bị mất vĩnh viễn.

Và về việc... tại sao cô Viper lại biến mất ngay sau đó."

Alex im lặng một lúc, sắp xếp lại suy nghĩ.

Anh không thể nói thật hoàn toàn, nhưng cũng không thể nói dối một cách lộ liễu."

Chúng tôi đã làm những gì cần phải làm để ngăn chặn một mối đe dọa trực tiếp, Agent Bishop," Alex đáp, giọng bình tĩnh.

"Thực thể đó, cơn lốc dữ liệu đó, nó đang cố gắng chiếm đoạt toàn bộ hệ thống.

Nếu chúng tôi không phá hủy nguồn nuôi của nó, hậu quả sẽ còn tồi tệ hơn rất nhiều.

Những thông tin đó có thể đã rơi vào tay kẻ xấu, hoặc tệ hơn, chính thực thể đó có thể đã thoát ra ngoài và gây ra sự hỗn loạn không thể kiểm soát."

"Kẻ xấu nào?"

Bishop hỏi, nhướn một bên mày.

"Hay cậu đang ám chỉ 'Bàn Tay Của The Weaver' mà chúng ta vừa mới phát hiện?"

"Có thể là chúng, hoặc có thể là một thế lực nào khác đang lợi dụng tình hình," Alex nói.

"Chúng ta không thể biết chắc được.

Nhưng việc để một thực thể dị thường như vậy kiểm soát toàn bộ dữ liệu của SHIELD...

đó là một rủi ro quá lớn."

Bishop gật gù, như thể đang cân nhắc lời nói của Alex.

"Được rồi, tạm thời chấp nhận lời giải thích đó của cậu.

Vậy còn cô Viper?

Tại sao cô ta lại rời đi một cách bí mật như vậy?

Cô ta có nói gì với cậu trước khi đi không?"

Đây là một câu hỏi khó.

Alex biết rằng Bishop đang nghi ngờ mối quan hệ giữa anh và Viper.

Nếu anh nói dối, Bishop có thể sẽ không tin.

Nhưng nếu anh nói thật về lời đề nghị hợp tác của Viper, điều đó có thể sẽ đẩy anh vào một tình thế còn nguy hiểm hơn."

Cô ta nói rằng... cô ta có những 'việc riêng' cần phải giải quyết," Alex đáp, cố gắng giữ giọng điệu trung lập.

"Và rằng... cô ta không muốn dính líu thêm vào những rắc rối của SHIELD nữa."

"Việc riêng?"

Bishop cười khẩy.

"Một thành viên cấp cao của Ouroboros, người đã chủ động hợp tác với chúng ta để tiếp cận những bí mật của Hội Huynh Đệ và kho lưu trữ Von Strauss, lại đột nhiên có 'việc riêng' cần giải quyết ngay sau khi một phòng máy chủ chứa đầy thông tin nhạy cảm bị phá hủy sao?

Cậu có nghĩ rằng tôi tin vào câu chuyện đó không, cậu Trần?"

Áp lực từ phía Bishop ngày càng tăng.

Alex cảm thấy mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra sau gáy."

Tôi chỉ nói những gì tôi biết, Agent Bishop," Alex nói, cố gắng giữ vững ánh mắt.

"Tôi không thể kiểm soát hành động của Viper."

Bishop im lặng một lúc lâu, nhìn chằm chằm vào Alex như thể muốn đọc được mọi suy nghĩ của anh.

Rồi, ông ta nói, giọng chậm rãi và đầy hàm ý: "Cậu Trần, cậu có biết rằng, với những gì đã xảy ra, với sự liên quan của cậu đến Codex Imago, đến Hội Huynh Đệ, đến Kael'tharon, và giờ đây là cả kế hoạch xâm nhập Earth-1218... cậu đã trở thành một 'tài sản' cực kỳ quan trọng, nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm đối với SHIELD không?"

"Cậu có thể là chìa khóa để chúng ta hiểu và đối phó với những mối đe dọa này.

Nhưng cậu cũng có thể là một 'quả bom nổ chậm', một 'điểm yếu' mà kẻ thù có thể khai thác.

Và SHIELD không thể chấp nhận những rủi ro không thể kiểm soát được."

Lời nói của Bishop như một lời đe dọa không hề che giấu.

Alex biết rằng, nếu anh không đưa ra một câu trả lời thỏa đáng, nếu anh không chứng minh được "giá trị" của mình, thì số phận của anh có thể sẽ rất bi thảm.

Anh có thể sẽ bị giam giữ vô thời hạn, bị thí nghiệm, hoặc tệ hơn, bị "thủ tiêu" để loại bỏ một mối nguy tiềm ẩn.Anh nhớ lại lời đề nghị của Viper.

Một sự hợp tác, một sự chia sẻ thông tin, một cơ hội để tìm lại con dao obsidian và hiểu rõ hơn về những gì đang xảy ra.

Đó là một canh bạc đầy rủi ro, nhưng có lẽ, đó là canh bạc duy nhất mà anh có vào lúc này.Alex hít một hơi thật sâu.

Anh đã quyết định."

Agent Bishop," anh nói, giọng đầy vẻ nghiêm túc.

"Tôi hiểu những lo ngại của ông.

Và tôi cũng hiểu rằng, tôi không thể một mình đối mặt với tất cả những chuyện này.

Tôi cần sự giúp đỡ.

Và tôi cũng có thể giúp đỡ SHIELD."

Anh nhìn thẳng vào mắt Bishop.

"Tôi sẽ hợp tác.

Tôi sẽ chia sẻ tất cả những gì tôi biết về Earth-1218, về những 'điểm neo' tiềm năng, về Kael'tharon, về 'dấu ấn Imago'.

Và tôi sẽ giúp các người tìm hiểu về 'Bàn Tay Của The Weaver', về kẻ đứng sau kế hoạch xâm nhập đó."

Một tia ngạc nhiên thoáng qua trong mắt Bishop, nhưng ông ta nhanh chóng che giấu nó đi.

"Một lời đề nghị bất ngờ đấy, cậu Trần.

Điều gì đã khiến cậu thay đổi suy nghĩ nhanh như vậy?"

"Tôi nhận ra rằng, chúng ta có chung một kẻ thù, hoặc ít nhất, là chung một mối đe dọa," Alex nói.

"Và tôi không muốn thế giới của tôi, hay thế giới này, bị phá hủy.

Dù ông có tin tôi hay không, Agent Bishop, thì đó là sự thật."

Anh dừng lại một chút, rồi nói tiếp, giọng đầy vẻ cương quyết.

"Nhưng sự hợp tác này phải có điều kiện.

Tôi không phải là tù nhân của các người.

Tôi cần có sự tự do nhất định để hành động, để điều tra.

Và tôi cần được biết những gì SHIELD đang làm, những thông tin mà các người thu thập được.

Đây phải là một sự hợp tác hai chiều, dựa trên sự chia sẻ thông tin và mục tiêu chung."

Bishop im lặng, nhìn Alex với vẻ đăm chiêu.

Ông ta đang cân nhắc.

Alex biết rằng, đây là một canh bạc lớn.

Anh đang đặt cược vào sự thực dụng của Bishop, vào việc ông ta sẽ nhận ra "giá trị" của anh lớn hơn là "rủi ro".Sau một hồi im lặng kéo dài, Bishop cuối cùng cũng lên tiếng.

"Được rồi, cậu Trần.

Một sự hợp tác hai chiều.

Tạm thời là như vậy."

Ông ta nghiêng người về phía trước.

"Vậy, hãy bắt đầu từ những gì cậu biết về 'Bàn Tay Của The Weaver'.

Mật danh đó... nó có ý nghĩa gì với cậu không?"

Alex lắc đầu.

"Không nhiều.

Ngoài việc nó có liên quan đến The Weaver, thực thể PSI ở Red Hook.

Nhưng The Weaver mà tôi biết dường như không có khả năng điều phối một chiến dịch quy mô lớn như vậy.

Trừ khi... nó chỉ là một phần của một thứ gì đó lớn hơn."

Anh nhớ lại chiếc huy hiệu Ouroboros mà anh đã tìm thấy trên người David Miller.

Anh có nên nói cho Bishop biết về điều đó không?

Đó có thể là một con át chủ bài quan trọng."

Còn về những 'điểm neo' của Earth-1218 thì sao?"

Bishop hỏi tiếp.

"Cậu có bất kỳ ý tưởng nào về chúng không?"

Alex suy nghĩ.

"Earth-1218... là một thế giới dựa trên 'khái niệm' và 'câu chuyện'.

Những 'điểm neo' đó có thể là những nhân vật, những địa điểm, hoặc những sự kiện mang tính biểu tượng, những thứ đã định hình nên văn hóa và nhận thức của thế giới đó.

Hoặc có thể... chúng chính là những 'cánh cổng' vô hình nối liền giữa các thực tại, những nơi mà 'ý tưởng' có thể 'rò rỉ' qua lại."

Anh nghĩ đến Codex Imago.

Liệu nó có phải là một "điểm neo", hay một "cánh cổng" như vậy không?"

Thú vị đấy," Bishop nói, một tia hứng thú lại lóe lên trong mắt ông ta.

"Chúng tôi sẽ cần cậu cung cấp một danh sách chi tiết về những 'điểm neo' tiềm năng đó.

Và SHIELD sẽ cố gắng tìm cách xác minh và bảo vệ chúng, ở cả hai thế giới, nếu có thể."

"Ở cả hai thế giới?"

Alex ngạc nhiên.

"SHIELD có khả năng can thiệp vào Earth-1218 sao?"

Bishop chỉ mỉm cười một cách bí hiểm.

"SHIELD có những khả năng mà cậu không thể tưởng tượng được đâu, cậu Trần ạ.

Đặc biệt là khi sự tồn tại của chúng ta đang bị đe dọa."

Ông ta đứng dậy.

"Cuộc nói chuyện của chúng ta hôm nay đến đây là kết thúc.

Cậu sẽ được cung cấp những tiện nghi cần thiết để 'làm việc'.

Và chúng ta sẽ có những buổi 'thảo luận' chi tiết hơn trong những ngày tới.

Hãy chuẩn bị tinh thần."

Alex cũng đứng dậy.

Anh biết rằng, canh bạc của anh, ít nhất là trong ván đầu tiên này, đã có kết quả.

Anh đã có được một sự "tự do" tương đối, và một cơ hội để tiếp tục tìm hiểu sự thật.Nhưng anh cũng biết rằng, Bishop sẽ không bao giờ hoàn toàn tin tưởng anh.

Và Viper cũng vậy.

Anh đang đi trên một sợi dây rất mỏng, giữa hai thế lực đầy nguy hiểm và toan tính.Khi Alex rời khỏi phòng thẩm vấn, anh cảm thấy một sự mệt mỏi đến rã rời, nhưng cũng là một sự nhẹ nhõm kỳ lạ.

Anh đã đưa ra lựa chọn của mình.

Và giờ đây, anh phải đối mặt với những hậu quả của nó.Anh trở về phòng mình, lòng đầy những suy nghĩ và những kế hoạch mới.

Anh cần phải tìm cách liên lạc với Viper, một cách bí mật.

Và anh cần phải tìm hiểu thêm về chiếc huy hiệu Ouroboros đó.Bởi vì, trong ván cờ nguy hiểm này, mỗi thông tin, mỗi manh mối, đều có thể là chìa khóa dẫn đến chiến thắng, hoặc là một bước chân gần hơn đến sự hủy diệt.Và Alex Trần, kẻ mang trong mình những bí mật của hai thế giới, đã sẵn sàng để chơi ván cờ của đời mình.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 222: Những Con Mắt Trong Bóng Tối


Những ngày tiếp theo tại cơ sở dự phòng của SHIELD trôi qua trong một sự căng thẳng ngấm ngầm.

Alex được cung cấp một căn phòng rộng hơn, có một chiếc bàn làm việc và quyền truy cập hạn chế vào một hệ thống máy tính nội bộ của SHIELD – dĩ nhiên là dưới sự giám sát chặt chẽ.

Anh biết rằng mỗi cú click chuột, mỗi dòng chữ anh gõ ra, đều được ghi lại và phân tích.Bishop giữ lời hứa về một sự "hợp tác hai chiều", ít nhất là trên bề mặt.

Alex có những buổi "thảo luận" thường xuyên với Bishop và người phụ tá của ông ta, nơi anh chia sẻ những kiến thức "meta" của mình về các khái niệm, nhân vật, và các "điểm neo" tiềm năng của Earth-1218.

Anh cố gắng cung cấp thông tin một cách có chọn lọc, đủ để SHIELD thấy được "giá trị" của anh, nhưng cũng đủ mơ hồ để không tiết lộ tất cả những gì anh biết hoặc nghi ngờ.Đổi lại, Bishop cũng chia sẻ một vài thông tin mà SHIELD đã thu thập được, dù Alex biết rằng đó cũng chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

Họ đã xác nhận rằng "Bàn Tay Của The Weaver" không chỉ là một mật danh, mà dường như là một nhánh cực đoan hoặc một phiên bản "nâng cấp" của Giáo Phái Con Mắt Tan Vỡ, được hậu thuẫn bởi một thế lực nào đó có công nghệ và kiến thức vượt trội.

Mục tiêu của chúng, như đoạn dữ liệu đã chỉ ra, là gây bất ổn và xâm nhập Earth-1218.Về ba điểm năng lượng mà Giáo Phái đã kích hoạt, SHIELD vẫn đang trong quá trình điều tra.

Khu vực Queens có vẻ như là một "điểm chuyển tiếp" hoặc "khuếch đại" năng lượng yếu.

Kho Von Strauss thì vẫn bị bao bọc bởi một trường năng lượng lạ mà ngay cả các chuyên gia của SHIELD cũng chưa thể xuyên thủng hoặc giải thích được.

Viper, theo như Bishop nói, vẫn đang "quan sát" ở đó, nhưng không có báo cáo gì đáng kể.Còn Red Hook, sau sự sụp đổ của Miller và nghi lễ bị phá vỡ, năng lượng PSI hỗn loạn đã giảm đi đáng kể, nhưng nơi đó vẫn còn ẩn chứa nhiều bí ẩn.

SHIELD đã thiết lập một vành đai an ninh xung quanh nhà máy dệt, nhưng không dám tiến vào quá sâu.

Lời cảnh báo của Viper về "những thứ cổ xưa" vẫn còn ám ảnh Alex.Trong những lúc không phải "họp nhóm" với Bishop, Alex dành phần lớn thời gian để nghiên cứu lại cuốn sổ tay của Aris Thorne và mẩu giấy da dê có biểu tượng Kẻ Sáng Lập Ouroboros.

Anh cẩn thận sao chép lại từng ký tự, từng sơ đồ, cố gắng tìm kiếm những mối liên hệ, những ý nghĩa ẩn giấu.Anh cũng cố gắng "lắng nghe" lại "tiếng vọng" từ Codex, nhưng tất cả những gì anh cảm nhận được vẫn chỉ là một sự trống rỗng, một sự im lặng đáng sợ.

Nỗi lo lắng về số phận của Codex ngày càng lớn dần trong lòng anh.Maya cũng được "hợp tác" theo một cách riêng.

Cô được cung cấp quyền truy cập vào một số cơ sở dữ liệu không quá nhạy cảm của SHIELD, với nhiệm vụ "hỗ trợ phân tích thông tin" liên quan đến các hoạt động của Melior Industries và các tổ chức có liên quan.

Alex biết rằng đây cũng là một cách để SHIELD giám sát và khai thác kiến thức của Maya.Họ chỉ có thể gặp nhau trong những bữa ăn ngắn ngủi ở căng tin, hoặc những lúc "tình cờ" chạm mặt ở hành lang.

Mỗi lần như vậy, họ đều cố gắng trao đổi một vài thông tin quan trọng bằng những ám hiệu hoặc những lời nói ẩn ý, bởi vì họ biết rằng, ở đây, "tai vách mạch rừng".Một buổi tối, khi Alex đang ngồi một mình trong phòng, cố gắng giải mã một đoạn văn bản khó hiểu trong cuốn sổ tay của Aris Thorne, anh bất ngờ cảm thấy một sự "thay đổi" nhẹ trong không khí.

Một cảm giác lành lạnh, và một mùi hương thoang thoảng, quen thuộc.Mùi hương của hoa nhài.Alex đứng bật dậy, cảnh giác nhìn quanh.

Cửa phòng vẫn đóng kín.

Không có dấu hiệu nào của sự đột nhập.Nhưng mùi hương đó...Anh nhớ lại cửa hàng "Ánh Sáng Nội Tâm" của bà Iris.Rồi, anh nhìn thấy nó.

Một mẩu giấy nhỏ, màu trắng, được gấp lại cẩn thận, nằm trên chiếc bàn làm việc của anh, ngay bên cạnh cuốn sổ tay.

Nó xuất hiện từ lúc nào?Alex cẩn thận cầm lấy mẩu giấy, mở ra.

Bên trong, chỉ có một dòng chữ ngắn gọn, được viết bằng một nét chữ thanh mảnh, quen thuộc:"Bóng tối có nhiều con mắt.

Hãy cẩn thận với những giao kèo mới.

Và đừng quên lắng nghe trái tim của chính mình."

Không có chữ ký.

Nhưng Alex biết chắc chắn đây là của ai.Bà Iris.Làm thế nào bà ấy có thể để lại một thông điệp ở đây, trong một cơ sở được bảo vệ nghiêm ngặt của SHIELD?

Và lời cảnh báo đó có ý nghĩa gì?

"Bóng tối có nhiều con mắt."

"Hãy cẩn thận với những giao kèo mới."

Có phải bà ấy đang ám chỉ đến sự hợp tác của anh với Bishop, hay là... với Viper?Alex cảm thấy một sự bất an mới lại dâng lên.

Có vẻ như, dù anh đang ở trong "hang cọp" của SHIELD, vẫn có những thế lực khác đang theo dõi anh, những "con mắt" vô hình trong bóng tối.Anh vội vàng cất mẩu giấy đi, rồi lại nhìn quanh phòng một lần nữa, cố gắng tìm kiếm thêm dấu hiệu nào khác.

Nhưng không có gì cả.Lời cảnh báo của bà Iris khiến Alex càng thêm thận trọng.

Anh biết rằng, dù anh đã chọn "hợp tác" với Bishop, nhưng đó chỉ là một giải pháp tạm thời, một cách để câu giờ và thu thập thêm thông tin.

Anh không thể hoàn toàn tin tưởng bất kỳ ai.Ngày hôm sau, trong buổi "thảo luận" với Bishop, Alex cố tình đưa ra một vài thông tin "mồi nhử", những chi tiết có vẻ quan trọng nhưng thực ra không ảnh hưởng nhiều đến những gì anh đang thực sự tìm kiếm.

Anh muốn xem phản ứng của Bishop, muốn thử xem liệu ông ta có che giấu điều gì không.Bishop vẫn giữ vẻ ngoài chuyên nghiệp, nhưng Alex có cảm giác rằng, ông ta cũng đang "thử" anh.

Có những câu hỏi của Bishop dường như nhắm thẳng vào những nghi ngờ sâu thẳm nhất của Alex, như thể ông ta cũng đã biết hoặc đoán được một phần nào đó.Cuộc đấu trí thầm lặng giữa họ vẫn tiếp tục.Còn về Viper, Alex vẫn chưa có cơ hội để "liên lạc riêng" với cô ta.

Sau sự kiện ở phòng máy chủ, Viper dường như cũng trở nên kín đáo hơn, ít xuất hiện hơn.

Alex không biết liệu lời đề nghị hợp tác của cô ta có còn đó không, hay cô ta cũng đang có những kế hoạch riêng.Anh quyết định phải tìm cách tiếp cận Viper, một cách bí mật, để xác nhận lại "giao kèo" của họ, và quan trọng hơn, để tìm hiểu thêm về Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu và con dao obsidian.Nhưng làm thế nào để làm điều đó mà không bị Bishop và SHIELD phát hiện?Đó là một câu hỏi khó.

Nhưng Alex biết rằng, anh không thể ngồi yên chờ đợi mãi được.

"Bàn Tay Của The Weaver" vẫn còn đó, kế hoạch xâm nhập Earth-1218 vẫn đang diễn ra, và thời gian thì không còn nhiều.Anh cần phải hành động.

Và anh cần phải tìm ra những đồng minh thực sự, giữa một rừng những "con mắt" đang dõi theo từng bước đi của anh trong bóng tối.Buổi tối hôm đó, khi Alex đang cố gắng tìm cách vượt qua hệ thống giám sát của SHIELD để tìm đến khu vực mà anh nghi ngờ là nơi Viper đang ở, một sự kiện bất ngờ khác lại xảy ra.Chiếc máy tính bảng mà Bishop đã đưa cho anh, vốn chỉ hiển thị những dữ liệu đã được "chọn lọc", đột nhiên tối sầm lại.

Rồi, một dòng chữ duy nhất hiện lên, màu xanh lục ma quái, giống hệt như những dòng mã của "bóng ma điện tử":"Kẻ mang dấu ấn...

Ngươi không thể trốn thoát được đâu...

Chúng ta sẽ tìm thấy ngươi...

Và 'điểm neo' cuối cùng... sẽ sớm bị đồng hóa..."

Rồi, màn hình lại tắt ngấm, trở lại giao diện bình thường, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.Alex sững sờ.

Đây là gì?

Một lời cảnh báo từ "Bàn Tay Của The Weaver"?

Hay từ một thế lực nào đó còn đứng sau cả chúng?Và "điểm neo cuối cùng"?

Nó là gì?

Hay là... ai?Nỗi sợ hãi và sự cấp bách lại một lần nữa bóp nghẹt lấy Alex.

Anh biết rằng, anh không còn có thể chần chừ được nữa.Anh phải tìm Viper.

Ngay lập tức.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 223: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ Trong Đêm


Dòng chữ xanh lục ma quái trên màn hình máy tính bảng đã biến mất, nhưng hình ảnh của nó vẫn còn ám ảnh trong tâm trí Alex.

"Điểm neo cuối cùng... sẽ sớm bị đồng hóa..."

Ai?

Cái gì?

Và làm thế nào chúng có thể gửi một thông điệp trực tiếp như vậy vào một thiết bị của SHIELD?Sự kiên nhẫn của Alex đã cạn kiệt.

Anh không thể ngồi yên chờ đợi Bishop "ban phát" thông tin từng chút một, hay hy vọng vào một sự may mắn nào đó.

Anh cần phải chủ động, và người duy nhất có thể cung cấp cho anh những câu trả lời hoặc ít nhất là một hướng đi vào lúc này, có lẽ chính là Viper.Bỏ qua mọi rủi ro bị phát hiện, Alex quyết định hành động.

Anh đã dành vài ngày qua để quan sát lịch trình của các đặc vụ SHIELD, những điểm mù của camera an ninh, và sơ đồ của cơ sở dự phòng này (mà anh đã cố gắng ghi nhớ một cách mơ hồ từ những lần di chuyển).Đợi đến nửa đêm, khi hầu hết các hoạt động trong cơ sở đã lắng xuống, Alex nhẹ nhàng mở cửa phòng mình.

Hành lang vắng lặng, chỉ có ánh đèn mờ ảo và tiếng động cơ rè rè từ hệ thống thông gió.Anh di chuyển một cách nhanh nhẹn và im lặng, cố gắng tránh những vị trí có camera hoặc những nơi các đặc vụ thường xuyên qua lại.

Anh không có kinh nghiệm của một điệp viên chuyên nghiệp, nhưng những tháng ngày chạy trốn và đối mặt với nguy hiểm đã rèn luyện cho anh một sự cảnh giác và khả năng ứng biến đáng kể.Khu vực mà anh nghi ngờ Viper đang ở nằm ở một dãy phòng khác, có vẻ như được bảo vệ nghiêm ngặt hơn.

Có lẽ Bishop đã "cách ly" Viper để dễ bề kiểm soát, hoặc để cô ta thực hiện một "nhiệm vụ đặc biệt" nào đó.Sau vài lần phải nấp vào bóng tối để tránh những toán tuần tra bất ngờ, Alex cuối cùng cũng đến được hành lang dẫn đến khu vực đó.

Anh thấy có hai đặc vụ SHIELD đang đứng gác ở cuối hành lang, trước một cánh cửa thép dày.Tiếp cận trực diện là không thể.

Alex nhìn quanh, tìm kiếm một lối đi khác.

Ánh mắt anh dừng lại ở một ống thông gió lớn chạy dọc trần nhà.

Một ý nghĩ liều lĩnh chợt lóe lên.Anh đã từng thoát khỏi phòng lưu trữ dữ liệu ở Nhà An Toàn Delta qua ống thông gió cùng với Maya.

Liệu lần này anh có thể làm lại điều đó không?Không còn nhiều thời gian để suy nghĩ.

Alex tìm một vị trí khuất, cẩn thận trèo lên một chiếc tủ tài liệu gần đó, rồi với một chút khó khăn, anh cũng tháo được một tấm lưới che của ống thông gió.Bên trong ống thông gió tối đen và chật hẹp, đầy bụi bẩn.

Alex cố gắng bò đi một cách nhẹ nhàng nhất có thể, hướng về phía căn phòng mà anh đoán là của Viper, dựa trên vị trí của hai tên lính gác.Sau một hồi vật lộn trong không gian tù túng, Alex cuối cùng cũng đến được vị trí mà anh cho là phía trên căn phòng mục tiêu.

Anh cẩn thận nhìn qua một khe hở nhỏ trên tấm lưới.Bên dưới, căn phòng có vẻ rộng hơn phòng của anh một chút, và có nhiều thiết bị điện tử hơn.

Viper đang ngồi trên một chiếc ghế, quay lưng lại phía anh, dường như đang xem xét một thứ gì đó trên một màn hình lớn.Alex không thể nhìn rõ đó là gì.

Anh hít một hơi thật sâu, rồi nhẹ nhàng đẩy tấm lưới che ra, cố gắng không gây ra tiếng động.Anh từ từ tụt xuống, đáp nhẹ nhàng xuống sàn nhà."

Ta cứ tưởng cậu sẽ chọn một cách 'lịch sự' hơn để đến thăm ta chứ, cậu Trần."

Giọng nói lạnh lùng, có chút gì đó mỉa mai của Viper bất ngờ vang lên từ phía sau.Alex giật mình quay lại.

Viper vẫn đang ngồi trên ghế, nhưng cô ta đã xoay người lại từ lúc nào, đôi mắt đỏ rực nhìn anh với một vẻ thích thú."

Làm thế nào...?"

Alex lắp bắp, ngạc nhiên vì sự xuất hiện của mình đã bị phát hiện một cách dễ dàng như vậy."

Cậu nghĩ rằng một vài ống thông gió và bóng tối có thể qua mắt được ta sao?"

Viper nhún vai.

"Ta đã 'ngửi' thấy mùi của cậu từ lúc cậu bắt đầu lảng vảng ở hành lang rồi."

Alex cảm thấy một chút xấu hổ, nhưng cũng có một sự thán phục trước khả năng của Viper.

"Tôi cần nói chuyện với cô," anh nói thẳng."

Ồ?

Về 'giao kèo' của chúng ta?"

Viper hỏi, một nụ cười bí hiểm lại hiện trên môi.

"Hay về những 'bóng ma điện tử' vừa mới ghé thăm cậu?"

Alex ngạc nhiên.

"Sao cô biết?"

"Ta có những cách riêng của mình, cậu Trần ạ," Viper nói.

"Và ta cũng không thích bị 'quấy rầy' bởi những thứ phiền phức đó.

Có vẻ như 'Bàn Tay Của The Weaver' không chỉ nhắm vào cậu, mà còn muốn 'dọn dẹp' tất cả những ai có khả năng cản trở kế hoạch của chúng."

Cô ta đứng dậy, bước lại gần Alex.

"Vậy, cậu đã quyết định rồi chứ?

Cậu có muốn 'nhảy vào lửa' cùng với ta không?"

"Tôi không còn nhiều lựa chọn," Alex đáp.

"Bishop đang ép tôi phải hợp tác, nhưng tôi không thể tin tưởng ông ta hoàn toàn.

Và mối đe dọa đối với Earth-1218... nó quá lớn để tôi có thể ngồi yên."

Anh lấy ra chiếc huy hiệu Ouroboros mà anh đã tìm thấy trên người David Miller.

"Thứ này... nó có ý nghĩa gì với cô không?"

Viper nhìn chiếc huy hiệu, đôi mắt cô ta khẽ nheo lại.

"Đây là... biểu tượng của Kẻ Sáng Lập.

Nhưng tại sao Miller, một kẻ của Giáo Phái, lại có nó?"

"Đó cũng là điều tôi muốn biết," Alex nói.

"Liệu có phải Giáo Phái và Ouroboros đang hợp tác không?

Hay Miller chỉ là một con tốt thí của một phe phái nào đó trong Ouroboros?"

Viper trầm ngâm một lúc.

"Ouroboros rất phức tạp, Alex.

Có những phe phái chỉ quan tâm đến quyền lực và công nghệ.

Nhưng cũng có những phe phái, giống như phe của ta, quan tâm đến những kiến thức cổ xưa, đến di sản của Kẻ Sáng Lập.

Biểu tượng này... nó không phải là thứ mà ai cũng có thể sở hữu."

Cô ta nhìn Alex.

"Có lẽ, Miller không chỉ đơn thuần là một thủ lĩnh giáo phái.

Hắn ta có thể là một 'điểm giao' giữa nhiều thế lực khác nhau.

Và việc hắn bị tiêu diệt có thể sẽ gây ra những xáo trộn không nhỏ."

"Tôi cần cô giúp đỡ, Viper," Alex nói.

"Tôi cần biết thêm về Hội Huynh Đệ, về con dao obsidian.

Và tôi cần phải tìm hiểu xem ai thực sự đứng sau 'Bàn Tay Của The Weaver'."

"Ta có thể giúp cậu," Viper đáp.

"Nhưng đổi lại, cậu phải chia sẻ tất cả những gì cậu biết.

Không giấu diếm.

Và cậu phải sẵn sàng chấp nhận những rủi ro đi kèm.

Con đường mà chúng ta sắp đi sẽ còn nguy hiểm hơn cả những gì cậu đã trải qua."

Alex gật đầu.

"Tôi hiểu."

"Tốt," Viper mỉm cười.

"Vậy thì, 'giao kèo' của chúng ta chính thức bắt đầu."

Cô ta quay lại phía màn hình lớn mà cô ta đang xem lúc trước.

"Trước khi chúng ta bàn về Hội Huynh Đệ, có lẽ cậu nên xem cái này trước.

Đây là những gì ta đã 'khám phá' được từ trường năng lượng lạ ở kho Von Strauss."

Trên màn hình, không phải là những dòng mã hay dữ liệu, mà là một hình ảnh 3D đang xoay tròn của một cấu trúc hình học cực kỳ phức tạp, giống như một khối đa diện được tạo thành từ vô số những mặt phẳng và những đường thẳng phát sáng."

Đây là gì?"

Alex hỏi, cảm thấy một sự quen thuộc kỳ lạ khi nhìn vào cấu trúc đó."

Ta gọi nó là 'Chìa Khóa Đa Chiều'," Viper nói.

"Nó không phải là một vật thể vật lý, mà là một 'cấu trúc năng lượng' được để lại bởi Pháp sư áo choàng xanh, hoặc bởi chính Cổng Năng Lượng sau khi đóng lại.

Nó dường như là một dạng 'bản đồ' hoặc 'mật mã' để mở ra những con đường khác giữa các chiều không gian."

Cô ta chỉ vào một điểm sáng nhỏ đang nhấp nháy trên một mặt của cấu trúc đó.

"Và điểm này, theo như những phân tích ban đầu của ta, nó đang 'cộng hưởng' với một nguồn năng lượng rất mạnh, một nguồn năng lượng có liên quan đến...

Earth-1218."

Alex sững sờ.

Một con đường đến Earth-1218?"

Nhưng nó không ổn định," Viper nói tiếp, giọng đầy vẻ cảnh báo.

"Và để 'kích hoạt' nó, hoặc thậm chí chỉ để 'tiếp cận' nó một cách an toàn, chúng ta cần một thứ gì đó... một 'chất xúc tác', một 'điểm neo' có khả năng điều chỉnh và ổn định dòng chảy năng lượng đa chiều."

Cô ta quay lại nhìn Alex, một nụ cười bí hiểm lại hiện trên môi."

Và ta nghĩ rằng, cậu Trần ạ, cậu chính là 'điểm neo' mà chúng ta đang tìm kiếm."

Lời nói của Viper như một tiếng sét đánh ngang tai Alex.

Anh không chỉ là một "điểm neo" tiềm năng của Earth-1218, mà còn là "chìa khóa" để mở ra những con đường giữa các thế giới.Số phận của anh, một lần nữa, lại bị cuốn vào một vòng xoáy còn lớn hơn, còn nguy hiểm hơn cả những gì anh có thể tưởng tượng.Và cuộc gặp gỡ bất ngờ trong đêm này, có lẽ, chính là bước ngoặt định mệnh, đẩy anh vào một hành trình mới, một hành trình mà ở đó, ranh giới giữa các thế giới, giữa thiện và ác, giữa sự sống và cái chết, sẽ trở nên mong manh hơn bao giờ hết.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 224: Chìa Khóa Đa Chiều và Lời Hứa Mong Manh


"Tôi... tôi là 'điểm neo' mà cô đang tìm kiếm?"

Alex lắp bắp, cố gắng tiêu hóa thông tin gây sốc mà Viper vừa tiết lộ.

Anh là chìa khóa để mở ra những con đường giữa các chiều không gian?

Điều đó nghe thật phi lý, nhưng với tất cả những gì đã xảy ra, với "dấu ấn Imago", với lời buộc tội của Kael'tharon, và giờ là khám phá của Viper về "Chìa Khóa Đa Chiều", mọi thứ dường như đang dần kết nối lại với nhau theo một cách đáng sợ.Viper gật đầu, đôi mắt đỏ rực của cô ta không rời khỏi Alex.

"Năng lượng của cậu, Alex Trần, nó rất đặc biệt.

Nó không giống bất kỳ thứ gì ta từng thấy ở Earth-Prime này.

Nó có một sự 'cộng hưởng' kỳ lạ với cấu trúc đa chiều đó, một sự 'đồng điệu' mà không ai khác có được.

Có lẽ đó chính là bản chất của 'dấu ấn Imago' mà Hội Huynh Đệ và Kael'tharon đã nhắc đến."

Cô ta chỉ vào màn hình lớn, nơi hình ảnh 3D của "Chìa Khóa Đa Chiều" vẫn đang xoay tròn.

"Ta đã thử sử dụng nhiều nguồn năng lượng khác nhau để 'kích hoạt' nó, kể cả năng lượng từ những cổ vật Ouroboros mà ta đang sở hữu.

Nhưng không có gì hiệu quả.

Chỉ khi ta 'mô phỏng' một phần tần số năng lượng mà ta cảm nhận được từ cậu ở kho Von Strauss, cấu trúc này mới bắt đầu có những 'phản ứng' rõ rệt hơn."

Alex cảm thấy một sự hỗn loạn trong tâm trí.

Một mặt, anh cảm thấy sợ hãi trước viễn cảnh mình trở thành một công cụ, một "chìa khóa" cho những kế hoạch nguy hiểm của Viper hoặc của bất kỳ thế lực nào khác.

Nhưng mặt khác, một tia hy vọng mong manh lại lé lên.

Nếu anh thực sự có khả năng tương tác với "Chìa Khóa Đa Chiều" này, liệu đó có phải là cơ hội để anh tìm hiểu thêm về "sự xâm nhập Earth-1218", hoặc thậm chí là... tìm cách trở về nhà?"

Vậy... cô muốn tôi làm gì?"

Alex hỏi, giọng đầy vẻ thận trọng."

Ta muốn cậu giúp ta 'kích hoạt' nó một cách an toàn," Viper đáp.

"Chúng ta sẽ cùng nhau nghiên cứu cấu trúc này, tìm hiểu cơ chế hoạt động của nó.

Và khi thời điểm thích hợp, chúng ta sẽ thử 'mở' một 'cánh cổng' nhỏ, ổn định, đến một trong những điểm mà nó chỉ dẫn.

Có thể là một chiều không gian khác, hoặc có thể... là một nơi nào đó ở Earth-1218."

Lời đề nghị của Viper như một lưỡi dao hai lưỡi.

Nó hứa hẹn những khám phá, những câu trả lời, nhưng cũng tiềm ẩn những hiểm nguy không thể lường trước."

Và nếu chúng ta thành công," Alex hỏi, "cô sẽ được gì?

Và tôi sẽ được gì?"

"Ta sẽ có được kiến thức, Alex Trần," Viper nói, một tia tham vọng lóe lên trong mắt cô ta.

"Kiến thức về Đa vũ trụ, về những con đường giữa các thế giới, về những nguồn năng lượng chưa từng được biết đến.

Đó là thứ mà phe phái của ta trong Ouroboros luôn theo đuổi.

Còn cậu," cô ta dừng lại một chút, nhìn thẳng vào mắt Alex, "cậu sẽ có cơ hội để tìm hiểu sự thật về bản thân mình, về 'tội lỗi' mà Kael'tharon đã buộc tội cậu, và có lẽ... cậu sẽ tìm được cách để bảo vệ thế giới của mình."

Một lời hứa mong manh, nhưng lại chạm đúng vào những khao khát sâu thẳm nhất của Alex."

Nhưng chuyện này cực kỳ nguy hiểm," Alex nói, không thể không lo lắng.

"Chúng ta không biết 'kích hoạt' nó sẽ gây ra hậu quả gì.

Nó có thể thu hút sự chú ý của Kael'tharon, của Pháp sư áo choàng xanh, hoặc của những thực thể còn đáng sợ hơn nữa.

Và SHIELD...

Bishop sẽ không bao giờ đồng ý cho chúng ta làm điều này."

"Đó là lý do tại sao chúng ta phải hành động một cách bí mật và cẩn trọng," Viper đáp.

"Ta có những cách để che giấu hoạt động của chúng ta khỏi sự giám sát của Bishop, ít nhất là trong một thời gian.

Và về những mối nguy hiểm khác...

đó là cái giá phải trả cho kiến thức và sức mạnh, phải không, cậu Trần?"

Cô ta mỉm cười.

"Hơn nữa, cậu không phải là người duy nhất có 'kỳ ngộ' đâu.

Luồng năng lượng đỏ sẫm mà cậu đã thấy ta sử dụng để đối phó với những bóng ma điện tử...

đó cũng là một phần sức mạnh mà ta vừa mới 'khám phá' lại được, nhờ vào sự 'kích thích' của chúng.

Có vẻ như, cuộc chiến đó không chỉ mang lại rắc rối, mà còn cả những cơ hội mới."

Alex nhìn Viper, cố gắng đọc vị cô ta.

Anh vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng người phụ nữ này.

Nhưng anh cũng phải thừa nhận rằng, cô ta có một sự hấp dẫn kỳ lạ, một sự tự tin và một khao khát kiến thức mãnh liệt, giống như anh.

Và có lẽ, trong hành trình nguy hiểm này, một đồng minh mạnh mẽ và khó lường như Viper lại cần thiết hơn là một người bạn đồng hành yếu đuối nhưng dễ đoán."

Được rồi," Alex nói sau một hồi suy nghĩ.

"Tôi sẽ giúp cô.

Nhưng với một điều kiện."

"Ồ?"

Viper nhướn mày."

Trước khi chúng ta làm bất cứ điều gì với 'Chìa Khóa Đa Chiều' đó," Alex nói, "cô phải giúp tôi tìm hiểu về Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu.

Tôi cần phải biết tại sao chúng lại lấy con dao obsidian của tôi, và chúng có kế hoạch gì với nó, hoặc với tôi."

Viper nhìn Alex, một nụ cười hài lòng hiện trên môi.

"Một yêu cầu hợp lý, cậu Trần ạ.

Ta cũng có hứng thú với Hội Huynh Đệ.

Những kiến thức cổ xưa của chúng có thể rất hữu ích cho chúng ta.

Được thôi.

Chúng ta sẽ bắt đầu từ đó.

Ta có một vài manh mối về nơi mà Hội Huynh Đệ có thể đang cất giữ những 'báu vật' của chúng, bao gồm cả con dao của cậu."

Cô ta chỉ vào một góc khác trên màn hình lớn, nơi một bản đồ của thành phố New York lại hiện ra, nhưng lần này, không phải là ba điểm sáng đỏ của Giáo Phái, mà là một vài địa điểm được đánh dấu bằng những biểu tượng xoắn ốc mờ ảo."

Đây là những địa điểm mà Ouroboros đã theo dõi từ lâu, những nơi có dấu hiệu hoạt động của Hội Huynh Đệ," Viper giải thích.

"Một trong số đó, có thể là nơi chúng đang cất giữ con dao của cậu.

Và có lẽ... chúng ta sẽ tìm thấy nhiều hơn cả một con dao ở đó."

Alex nhìn vào bản đồ, một sự quyết tâm mới lại bùng lên trong lòng.

Con dao obsidian.

Nó không chỉ là một vũ khí, mà còn là một phần của anh, một biểu tượng của sự khởi đầu và những mất mát.

Lấy lại được nó, có lẽ, cũng là một bước quan trọng để anh tìm lại chính mình."

Vậy, kế hoạch của chúng ta là gì?"

Alex hỏi."

Trước hết," Viper nói, "chúng ta cần phải thoát khỏi sự giám sát chặt chẽ của Bishop ở đây.

Ta có một vài ý tưởng về việc đó.

Sau đó, chúng ta sẽ 'ghé thăm' một vài địa điểm 'thú vị' của Hội Huynh Đệ.

Và trong quá trình đó, chúng ta sẽ cùng nhau nghiên cứu 'Chìa Khóa Đa Chiều' này."

Cô ta nhìn Alex, ánh mắt đầy vẻ thách thức.

"Cậu sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu mới chưa, cậu Trần?

Một cuộc phiêu lưu có thể sẽ đưa chúng ta đến những nơi mà ngay cả trong những giấc mơ điên rồ nhất của cậu, cậu cũng chưa từng tưởng tượng đến."

Alex hít một hơi thật sâu.

Anh không biết liệu mình có thực sự "sẵn sàng" hay không.

Nhưng anh biết rằng, anh không thể lùi bước được nữa."

Tôi sẵn sàng," anh nói, giọng đầy vẻ kiên định.Lời hứa mong manh về việc tìm lại con dao, về việc khám phá sự thật, và có lẽ, cả về việc trở về nhà, đã đủ để anh chấp nhận một canh bạc mới, một giao kèo mới với bóng tối.Bởi vì đôi khi, để tìm thấy ánh sáng, người ta phải dám bước vào những nơi tăm tối nhất.Và Alex Trần, kẻ mang trong mình những bí mật của hai thế giới, đã quyết định đặt cược tất cả vào canh bạc này.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 225: Kế Hoạch Dưới Lớp Vỏ Bọc


Những ngày tiếp theo, một sự thay đổi tinh tế diễn ra trong mối quan hệ giữa Alex, Viper và SHIELD.

Bề ngoài, Alex vẫn "hợp tác" với Bishop, tham gia các buổi "thảo luận", cung cấp những thông tin có vẻ hữu ích nhưng không quá quan trọng về Earth-1218 và các "điểm neo" tiềm năng.

Anh cố gắng tỏ ra ngoan ngoãn và dễ bảo, để Bishop không nghi ngờ gì về những kế hoạch thầm kín của mình.Trong khi đó, Viper cũng chơi trò chơi của riêng cô ta.

Cô ta vẫn giữ vẻ bí ẩn và khó đoán, thỉnh thoảng lại "ghé thăm" Alex trong phòng làm việc của anh, bề ngoài là để "trao đổi thêm thông tin" về "Bàn Tay Của The Weaver" hoặc những khám phá mới từ trường năng lượng ở kho Von Strauss, nhưng thực chất là để họ bí mật lên kế hoạch cho cuộc "đào thoát" và những bước đi tiếp theo.Họ biết rằng, việc thoát khỏi sự giám sát chặt chẽ của Bishop trong cơ sở dự phòng này không hề dễ dàng.

Mọi hành lang, mọi căn phòng, đều có thể có camera an ninh hoặc các đặc vụ SHIELD đang theo dõi.

Họ cần một kế hoạch hoàn hảo, một sự phối hợp nhịp nhàng, và một chút may mắn."

Bishop đang rất cảnh giác với chúng ta, đặc biệt là sau vụ phòng máy chủ," Viper nói trong một lần "ghé thăm" Alex, giọng cô ta thì thầm, đủ để chỉ hai người nghe thấy.

"Ông ta đã tăng cường an ninh ở khu vực này, và có lẽ cũng đã cài thêm 'tai mắt' để theo dõi mọi hành động của chúng ta."

"Vậy làm thế nào để chúng ta có thể thoát ra?"

Alex hỏi.

"Chúng ta không thể cứ đi thẳng ra cửa chính được."

"Dĩ nhiên là không," Viper nhếch mép.

"Chúng ta cần một sự 'đánh lạc hướng'.

Một sự kiện đủ lớn để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, tạo ra một khoảng trống trong hệ thống an ninh, dù chỉ là trong vài phút."

Alex suy nghĩ.

"Một sự đánh lạc hướng như thế nào?"

"Ta đang nghiên cứu sơ đồ của cơ sở này," Viper nói, khẽ liếc nhìn chiếc máy tính bảng mà cô ta luôn mang theo bên mình.

"Có một vài 'điểm yếu' trong hệ thống điện dự phòng và hệ thống báo cháy.

Nếu chúng ta có thể gây ra một 'sự cố' nhỏ ở đó vào đúng thời điểm..."

Họ cùng nhau vạch ra một kế hoạch chi tiết, tính toán từng bước đi, từng rủi ro có thể xảy ra.

Alex, với kiến thức về hệ thống máy tính và khả năng phân tích của mình, đã đóng góp không nhỏ vào việc tìm ra những "lỗ hổng" trong hệ thống an ninh của SHIELD.

Còn Viper, với kinh nghiệm hoạt động trong bóng tối và những mối liên hệ bí mật của mình, lại có những ý tưởng táo bạo và những phương pháp "độc đáo" để tạo ra sự hỗn loạn cần thiết.Trong những buổi "thảo luận" với Bishop, Alex cố tình lái câu chuyện sang hướng những "điểm neo" ở Earth-1218, những khái niệm trừu tượng và khó xác minh, để giữ cho Bishop bận rộn với việc phân tích và điều tra những thông tin đó, đồng thời che giấu sự quan tâm thực sự của anh đến Hội Huynh Đệ và con dao obsidian.Anh cũng cố gắng tìm hiểu thêm về "Bàn Tay Của The Weaver" từ Bishop, nhưng có vẻ như SHIELD cũng không có nhiều thông tin hơn ngoài mật danh đó và mối liên hệ tiềm năng với The Weaver ở Red Hook.

Kẻ thù vẫn còn ẩn mình rất kỹ trong bóng tối.Còn về Maya, Alex chỉ có thể trao đổi với cô một vài thông tin ngắn gọn trong những lần gặp mặt hiếm hoi.

Anh không muốn kéo cô vào kế hoạch nguy hiểm này của mình và Viper, ít nhất là cho đến khi anh chắc chắn rằng nó có cơ hội thành công.

Anh biết Maya sẽ lo lắng, và có thể sẽ cố gắng ngăn cản anh.Nhưng Maya cũng không phải là người dễ bị qua mặt.

Cô cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của Alex, sự căng thẳng và những tính toán thầm kín của anh.

Cô không hỏi nhiều, nhưng ánh mắt lo lắng của cô luôn dõi theo anh.Một tuần trôi qua trong sự chuẩn bị âm thầm và căng thẳng.

Alex và Viper đã hoàn thiện kế hoạch của mình, chọn được thời điểm và phương pháp hành động.

Họ cũng đã bí mật chuẩn bị một vài "dụng cụ" cần thiết, nhờ vào sự "khéo léo" của Viper trong việc "vay mượn" từ kho của SHIELD mà không bị phát hiện.Đêm đó, khi mọi thứ đã sẵn sàng, Alex cảm thấy một sự hồi hộp và một chút sợ hãi quen thuộc.

Anh lại một lần nữa sắp phải đặt cược tất cả vào một kế hoạch đầy rủi ro.

Nhưng lần này, anh không hoàn toàn đơn độc.

Anh có Viper, một đồng minh khó lường nhưng mạnh mẽ."

Sẵn sàng chưa, cậu Trần?"

Giọng Viper thì thầm qua một thiết bị liên lạc siêu nhỏ mà cô ta đã đưa cho Alex.

Họ đang ở hai căn phòng khác nhau, nhưng vẫn có thể liên lạc với nhau một cách bí mật."

Sẵn sàng," Alex đáp, tim anh đập nhanh."

Tốt.

Hãy nhớ, chúng ta chỉ có một cơ hội duy nhất.

Mọi thứ phải diễn ra đúng như kế hoạch.

Không được phép có sai sót."

Alex hít một hơi thật sâu.

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ phòng mình, nơi ánh đèn thành phố New York vẫn đang nhấp nháy ở phía xa.

Một thế giới đang ngủ yên, không hề biết đến những cuộc chiến âm thầm, những âm mưu đen tối, và những thế lực hùng mạnh đang tranh giành quyền kiểm soát nó.Và anh, một kẻ đến từ một thế giới khác, lại đang cố gắng tìm kiếm vị trí của mình giữa sự hỗn loạn đó, cố gắng bảo vệ những gì anh cho là quan trọng, dù có phải trả bất cứ giá nào."

Bắt đầu đi," Alex nói vào thiết bị liên lạc.Ngay sau đó, ở một khu vực khác của cơ sở SHIELD, một tiếng nổ nhỏ vang lên, theo sau là tiếng chuông báo cháy inh ỏi và tiếng hệ thống phun nước tự động được kích hoạt.Sự hỗn loạn bắt đầu.Các đặc vụ SHIELD vội vàng chạy ra khỏi phòng, tiếng hô hoán, tiếng bước chân dồn dập vang vọng khắp hành lang.

Hệ thống đèn chiếu sáng khẩn cấp chớp nháy liên tục, tạo ra một khung cảnh hỗn loạn và mờ ảo.Đây chính là cơ hội của họ.Alex và Viper, lợi dụng sự hỗn loạn đó, nhanh chóng rời khỏi phòng mình, di chuyển theo những lối đi đã được tính toán từ trước, tránh những khu vực có nhiều đặc vụ và camera an ninh.Họ di chuyển nhanh như những bóng ma, hòa mình vào bóng tối và sự hỗn loạn.

Mục tiêu của họ là một lối thoát hiểm bí mật ở tầng hầm, một lối thoát mà Viper đã "khám phá" ra trong những ngày qua, một lối thoát không nằm trong sơ đồ chính thức của cơ sở.Nhưng SHIELD không phải là những kẻ nghiệp dư.

Ngay cả trong lúc hỗn loạn, hệ thống an ninh của họ vẫn còn hoạt động một phần.

Khi Alex và Viper vừa đến gần khu vực tầng hầm, họ bất ngờ chạm trán với một toán đặc vụ SHIELD đang đi tuần tra."

Đứng lại!

Các người là ai?" một tên đặc vụ hét lên, chĩa vũ khí về phía họ.Không còn thời gian để giải thích hay lẩn trốn.Viper phản ứng cực nhanh.

Cô ta lao tới như một con mãnh xà, hai con dao găm bạc trong tay lóe lên dưới ánh đèn chớp nháy.

Chỉ trong vài giây, ba tên đặc vụ đã bị cô ta hạ gục một cách gọn gàng, không gây ra tiếng động lớn.Alex đứng nhìn, có chút gì đó kinh ngạc trước sự tàn nhẫn và hiệu quả của Viper.

Cô ta thực sự là một sát thủ chuyên nghiệp."

Đi thôi," Viper nói, không một chút thay đổi trong giọng nói.

"Chúng ta không có nhiều thời gian."

Họ tiếp tục tiến về phía lối thoát hiểm.

Đó là một cánh cửa thép cũ kỹ, nằm khuất sau một vài thùng hàng lớn.

Viper lấy ra một bộ dụng cụ nhỏ, và chỉ trong vài giây, cô ta đã mở được ổ khóa.Bên ngoài cánh cửa là một đường hầm tối tăm và ẩm thấp, có vẻ như là một phần của hệ thống thoát nước cũ của thành phố."

Đi lối này," Viper nói, rồi chui vào đường hầm trước.Alex do dự một chút.

Anh đang thực sự làm điều này.

Anh đang chạy trốn khỏi SHIELD, cùng với một kẻ mà anh không hoàn toàn tin tưởng, để theo đuổi những mục tiêu mơ hồ và nguy hiểm.Nhưng anh biết rằng, anh không còn lựa chọn nào khác.Anh hít một hơi thật sâu, rồi cũng chui vào đường hầm, theo sau Viper, bước vào một bóng tối mới, một cuộc phiêu lưu mới, nơi những giao kèo và những bí mật sẽ quyết định số phận của anh.Lớp vỏ bọc của sự "hợp tác" đã bị phá vỡ.

Và giờ đây, Alex Trần lại một lần nữa trở thành một kẻ chạy trốn, một kẻ bị săn đuổi.Nhưng lần này, anh không còn đơn độc hoàn toàn.

Và anh cũng đã có một mục tiêu rõ ràng hơn.Tìm lại con dao obsidian.

Tìm hiểu về Hội Huynh Đệ.

Và vén màn bí ẩn về "Bàn Tay Của The Weaver".Cuộc chiến thực sự, có lẽ, chỉ vừa mới bắt đầu.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 226: Dưới Lòng Thành Phố Chết


Đường hầm thoát nước cũ kỹ, tối tăm và ẩm thấp, kéo dài như vô tận.

Alex và Viper di chuyển một cách khó nhọc qua những đoạn ngập nước đến mắt cá chân, cố gắng không gây ra tiếng động lớn.

Mùi cống rãnh và ẩm mốc nồng nặc xộc vào mũi, nhưng đối với Alex, đó vẫn còn dễ chịu hơn nhiều so với không khí ngột ngạt và đầy rẫy những con mắt theo dõi ở cơ sở SHIELD.Họ đã đi được khoảng nửa giờ kể từ khi thoát khỏi cánh cửa thép bí mật.

Viper dẫn đường một cách thành thạo, như thể cô ta đã quen thuộc với những mê cung dưới lòng đất này.

Thỉnh thoảng, cô ta lại dừng lại, lắng nghe, rồi lại tiếp tục di chuyển, tránh những ngã rẽ có vẻ nguy hiểm hoặc những nơi có dấu hiệu hoạt động của con người."

Chúng ta đang đi đâu vậy?"

Alex cuối cùng cũng lên tiếng hỏi, giọng anh khàn đi vì mệt mỏi và không khí ẩm thấp."

Đến một nơi an toàn tạm thời," Viper đáp, không quay đầu lại.

"Một trong những 'điểm hẹn' cũ của Ouroboros, nhưng đã bị bỏ hoang từ lâu.

Bishop và SHIELD sẽ không tìm thấy chúng ta ở đó, ít nhất là trong một thời gian."

Alex không hỏi gì thêm.

Anh biết rằng vào lúc này, anh phải tạm thời tin tưởng vào Viper, dù sự tin tưởng đó có mong manh đến đâu.

Họ đang ở cùng một con thuyền, ít nhất là cho đến khi họ tìm được một bến đỗ an toàn hơn.Sau một hồi nữa, Viper dừng lại trước một bức tường gạch có vẻ như không có gì đặc biệt.

Cô ta đưa tay lên, gõ nhẹ theo một nhịp điệu kỳ lạ.

Một lát sau, một mảng tường nhỏ từ từ thụt vào bên trong, để lộ ra một lối đi hẹp."

Vào đi," Viper ra hiệu.Bên trong là một căn phòng nhỏ, có vẻ như đã từng là một trạm bơm cũ, giờ đây được cải tạo thành một nơi trú ẩn tạm thời.

Có một vài chiếc giường gấp cũ kỹ, một chiếc bàn, vài chiếc ghế, và một vài thùng hàng chứa đầy những vật dụng không rõ nguồn gốc.

Không khí ở đây khô ráo và đỡ ngột ngạt hơn nhiều so với trong đường hầm.Viper đóng cánh cửa bí mật lại một cách cẩn thận, rồi quay sang nhìn Alex.

"Chào mừng đến với 'khách sạn' của chúng ta, cậu Trần.

Có lẽ không được tiện nghi như ở SHIELD, nhưng ít nhất, ở đây chúng ta có thể thở một cách tự do hơn."

Alex ngồi phịch xuống một chiếc ghế, cảm thấy cơ thể mình rã rời.

Cuộc đào thoát, dù không kéo dài, cũng đã tiêu tốn không ít sức lực của anh, cả về thể chất lẫn tinh thần."

Bây giờ thì sao?"

Alex hỏi, nhìn Viper.

"Kế hoạch tiếp theo của chúng ta là gì?

'Ghé thăm' Hội Huynh Đệ?"

Viper gật đầu.

"Đúng vậy.

Nhưng trước hết, chúng ta cần phải nghỉ ngơi và chuẩn bị.

Ta không muốn đối đầu với Hội Huynh Đệ khi cả hai chúng ta đều đang trong tình trạng kiệt sức."

Cô ta lấy ra từ một trong những thùng hàng một chai nước và một ít lương khô, đưa cho Alex.

"Ăn đi.

Cậu cần lấy lại sức."

Alex nhận lấy, không chút khách sáo.

Anh thực sự rất đói và khát.Trong lúc Alex ăn, Viper bắt đầu xem xét lại chiếc máy tính bảng của mình, lướt qua những bản đồ và những dòng ghi chú phức tạp."

Ta đã xác định được ba địa điểm tiềm năng mà Hội Huynh Đệ có thể đang cất giữ con dao của cậu, hoặc những cổ vật quan trọng khác," Viper nói sau một hồi.

"Một là một thư viện tư nhân cổ ở khu Upper West Side, thuộc sở hữu của một gia tộc giàu có lâu đời có liên quan đến các hội kín.

Hai là một hầm mộ bị lãng quên trong một nghĩa trang nhỏ ở Brooklyn, nơi có những dấu hiệu năng lượng kỳ lạ.

Và ba là một tòa nhà cổ ở khu tài chính, được đồn đại là có những tầng hầm bí mật được xây dựng từ thế kỷ 19."

Alex lắng nghe một cách chăm chú.

Cả ba địa điểm đều nghe có vẻ nguy hiểm và khó tiếp cận."

Chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?"

Alex hỏi."

Thư viện tư nhân có vẻ là lựa chọn 'an toàn' nhất để bắt đầu," Viper đáp.

"Nơi đó có hệ thống an ninh hiện đại, nhưng chủ yếu là để đối phó với những kẻ trộm cắp thông thường.

Nếu chúng ta cẩn thận, có thể đột nhập vào mà không gây ra nhiều sự chú ý."

Cô ta nhìn Alex.

"Nhưng trước khi chúng ta làm điều đó, ta muốn cậu xem lại 'Chìa Khóa Đa Chiều' một lần nữa.

Ta đã có thêm một vài khám phá thú vị khi 'mô phỏng' năng lượng của cậu."

Viper lại mở ra hình ảnh 3D của cấu trúc hình học phức tạp trên máy tính bảng.

Lần này, bên cạnh điểm sáng đang nhấp nháy cộng hưởng với Earth-1218, còn có một vài điểm sáng nhỏ khác, mờ hơn, xuất hiện ở những vị trí khác nhau trên cấu trúc đó."

Đây là gì?"

Alex hỏi."

Ta tin rằng đây là những 'cánh cổng tiềm năng' khác," Viper giải thích.

"Chúng không mạnh mẽ và ổn định như điểm kết nối với Earth-1218, nhưng chúng dường như dẫn đến những 'không gian con' (pocket dimensions) hoặc những thực tại nhỏ hơn, gần hơn với Earth-Prime.

Một vài trong số đó... có những 'tần số năng lượng' rất giống với những gì ta cảm nhận được từ Hội Huynh Đệ."

Alex ngạc nhiên.

"Ý cô là...

Hội Huynh Đệ có thể đang sử dụng những 'không gian con' này để cất giữ những thứ quan trọng của chúng?"

"Rất có thể," Viper gật đầu.

"Đó là một cách hoàn hảo để che giấu những bí mật và bảo vệ những cổ vật quý giá khỏi những kẻ tò mò.

Và nếu chúng ta có thể tìm ra cách để 'tiếp cận' một trong những không gian con đó thông qua 'Chìa Khóa Đa Chiều' này, có lẽ chúng ta sẽ tìm thấy con dao của cậu, và nhiều thứ khác nữa, mà không cần phải đối đầu trực diện với toàn bộ lực lượng của Hội Huynh Đệ ở thế giới này."

Ý tưởng của Viper rất táo bạo, nhưng cũng đầy rẫy hiểm nguy.

"Mở" một cánh cổng đến một chiều không gian khác, dù chỉ là một "không gian con", cũng tiềm ẩn những rủi ro không thể lường trước."

Nhưng để làm được điều đó," Viper nói tiếp, "chúng ta vẫn cần cậu, Alex Trần.

Năng lượng của cậu là chìa khóa.

Ta cần cậu thử 'tập trung' vào một trong những điểm sáng này, cố gắng 'cảm nhận' nó, xem liệu cậu có thể tạo ra một sự 'cộng hưởng' đủ mạnh để chúng ta có thể 'nhìn thấy' được những gì ở phía bên kia không."

Alex nhìn vào cấu trúc đa chiều trên màn hình, rồi lại nhìn Viper.

Anh biết rằng, đây lại là một canh bạc nữa.

Nhưng nếu nó có thể giúp anh lấy lại con dao, và tìm hiểu thêm về Hội Huynh Đệ, thì đó là một rủi ro mà anh sẵn sàng chấp nhận."

Tôi sẽ thử," Alex nói.Anh nhắm mắt lại, cố gắng tập trung toàn bộ ý niệm của mình vào một trong những điểm sáng mờ ảo trên cấu trúc đa chiều, một điểm sáng mà Viper nói rằng có "tần số năng lượng" giống với Hội Huynh Đệ.Anh cảm nhận được một sự "kết nối" yếu ớt, một sự "rung động" nhẹ trong tâm trí.

Nó không giống như "tiếng vọng" từ Codex, cũng không giống như khả năng PSI mà anh đã sử dụng để đối phó với Giáo Phái hay những bóng ma điện tử.

Đây là một thứ gì đó khác, một sự "đồng điệu" với một tần số năng lượng xa lạ.Anh cố gắng "đẩy" ý niệm của mình về phía điểm sáng đó, cố gắng "nhìn" xuyên qua bức màn ngăn cách giữa các thế giới.Một lúc sau, một hình ảnh mờ ảo bắt đầu hiện ra trong tâm trí Alex.

Một hành lang dài, tối tăm, được chiếu sáng bởi những ngọn đuốc leo lét.

Những bức tường đá cổ kính, phủ đầy rêu phong.

Và ở cuối hành lang, một cánh cửa gỗ sồi khổng lồ, được chạm khắc những biểu tượng xoắn ốc phức tạp."

Tôi... tôi nhìn thấy một hành lang đá," Alex nói khẽ, mắt vẫn nhắm nghiền.

"Một cánh cửa lớn... có biểu tượng xoắn ốc."

Viper mỉm cười hài lòng.

"Tốt lắm, Alex Trần.

Có vẻ như 'Chìa Khóa Đa Chiều' của chúng ta đã bắt đầu hoạt động rồi đấy.

Và có lẽ, chúng ta vừa mới tìm thấy lối vào 'kho báu' của Hội Huynh Đệ."

Cô ta tắt máy tính bảng.

"Nghỉ ngơi đi.

Ngày mai, chúng ta sẽ có rất nhiều việc phải làm."

Alex mở mắt ra, cảm thấy một sự mệt mỏi nhưng cũng đầy phấn khích.

Họ đã có một manh mối, một hướng đi mới.

Dù con đường phía trước vẫn còn đầy rẫy nguy hiểm, nhưng ít nhất, anh không còn cảm thấy hoàn toàn bất lực nữa.Anh nhìn Viper, người đang ung dung rót cho mình một ly nước từ chiếc bình cũ.

"Cảm ơn cô," Alex nói.Viper nhướn mày.

"Vì điều gì?"

"Vì đã cho tôi một cơ hội," Alex đáp.

"Một cơ hội để chiến đấu, để tìm lại những gì đã mất."

Viper khẽ cười.

"Đừng cảm ơn ta sớm quá, cậu Trần.

Chúng ta vẫn còn một chặng đường dài phía trước.

Và cái giá phải trả cho những gì chúng ta tìm kiếm, có thể sẽ còn lớn hơn cả những gì cậu có thể tưởng tượng."

Nói rồi, cô ta uống cạn ly nước, rồi quay người về phía chiếc giường gấp của mình.

"Ngủ đi.

Ngày mai, chúng ta sẽ bước vào lãnh địa của những kẻ tôn thờ vòng xoáy vĩnh cửu."

Alex cũng nằm xuống chiếc giường của mình, nhưng anh biết rằng, đêm nay, anh sẽ khó có thể ngủ được.

Tâm trí anh vẫn còn quay cuồng với những hình ảnh về "Chìa Khóa Đa Chiều", về hành lang đá bí ẩn, và về những giao kèo mới được thiết lập dưới lòng thành phố chết này.Một cuộc phiêu lưu mới thực sự đã bắt đầu.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 227: Những Con Đường Mờ Ảo Dưới Lòng Đất


Căn phòng dưới lòng đất, dù có phần ẩm thấp và thiếu tiện nghi, lại mang đến cho Alex một cảm giác an toàn tạm thời mà anh đã không có được từ lâu.

Không còn những bức tường lạnh lẽo và những con mắt soi mói của SHIELD, anh có thể tự do suy nghĩ, tự do lên kế hoạch, dù bên cạnh anh là một "đồng minh" đầy bí ẩn và nguy hiểm như Viper.Sau một giấc ngủ chập chờn, đầy những hình ảnh về những dòng mã lỗi, những hành lang đá cổ xưa, và đôi mắt đỏ rực của Kael'tharon, Alex tỉnh dậy khi trời vẫn còn tờ mờ sáng bên ngoài (theo như chiếc đồng hồ cũ kỹ trên tường).

Viper đã dậy từ trước, đang ngồi bên chiếc bàn, chăm chú xem xét lại những thông tin trên máy tính bảng của cô ta."

Chào buổi sáng, kẻ đào tẩu," Viper nói, không ngẩng đầu lên, nhưng Alex biết cô ta đã nhận ra sự hiện diện của anh.

"Ngủ có ngon không, sau một đêm 'vận động' khá nhiều?"

"Cũng tạm ổn," Alex đáp, ngồi dậy, cảm thấy cơ thể vẫn còn hơi ê ẩm.

"Chúng ta có kế hoạch gì cho hôm nay chưa?"

Viper tắt máy tính bảng, quay sang nhìn Alex.

"Đầu tiên, chúng ta cần phải thay đổi diện mạo một chút.

Cậu không thể cứ đi lang thang ngoài đường với bộ dạng này được.

SHIELD chắc chắn đã phát lệnh truy nã nội bộ đối với cả hai chúng ta rồi."

Cô ta chỉ vào một chiếc túi vải lớn đặt ở góc phòng.

"Ta đã chuẩn bị một vài thứ.

Quần áo, một ít tiền mặt, và vài 'phụ kiện' cần thiết."

Alex mở chiếc túi ra.

Bên trong là một vài bộ quần áo dân sự đơn giản, một chiếc mũ lưỡi trai, một cặp kính râm, và một vài thứ lặt vặt khác.

Không có vũ khí, nhưng có một vài thiết bị điện tử nhỏ mà Alex không nhận ra."

Sau khi 'tân trang' xong," Viper nói tiếp, "chúng ta sẽ đi 'khảo sát' địa điểm đầu tiên.

Thư viện tư nhân ở Upper West Side.

Ta muốn xem xét tình hình an ninh ở đó trước khi chúng ta quyết định hành động."

"Chúng ta sẽ đi cùng nhau?"

Alex hỏi, có chút ngạc nhiên.

Anh cứ nghĩ Viper sẽ thích hành động một mình hơn."

Trong giai đoạn này, có lẽ tốt hơn là chúng ta nên ở gần nhau," Viper đáp.

"Để đề phòng những 'bất ngờ' không mong muốn.

Và ta cũng muốn xem thử khả năng 'cảm nhận' của cậu hoạt động như thế nào khi không có sự 'hỗ trợ' của SHIELD."

Họ nhanh chóng thay đổi trang phục.

Alex chọn một chiếc áo phông sẫm màu, một chiếc quần jeans cũ, và đội chiếc mũ lưỡi trai kéo sụp xuống che gần hết khuôn mặt.

Anh cũng đeo thêm cặp kính râm.

Trông anh không khác gì một thanh niên bình thường đang đi dạo trên phố, dù sự mệt mỏi và căng thẳng vẫn còn hiện rõ trên nét mặt.Viper cũng thay một bộ trang phục tương tự, đơn giản và khó gây chú ý.

Nhưng ngay cả trong bộ dạng đó, đôi mắt đỏ rực và khí chất lạnh lùng của cô ta vẫn khiến người khác phải dè chừng."

Trước khi chúng ta đi," Alex nói, "tôi muốn thử lại một lần nữa với 'Chìa Khóa Đa Chiều'."

Anh nhìn về phía chiếc máy tính bảng của Viper.

"Hình ảnh về hành lang đá và cánh cửa xoắn ốc đó... nó vẫn còn rất rõ trong tâm trí tôi.

Tôi muốn xem liệu mình có thể 'nhìn' thấy gì thêm không."

Viper nhún vai.

"Tùy cậu.

Nhưng đừng cố gắng quá sức.

Ta không muốn cậu 'kiệt sức' trước khi chúng ta bắt đầu công việc chính đâu."

Alex ngồi xuống, nhắm mắt lại, cố gắng tái tạo lại trạng thái tập trung lúc trước.

Anh hình dung về cấu trúc đa chiều phức tạp, về điểm sáng mờ ảo mà Viper đã chỉ dẫn.Một lần nữa, anh cảm nhận được sự "rung động", sự "kết nối" yếu ớt.

Anh cố gắng "đẩy" ý niệm của mình sâu hơn, cố gắng "nhìn" xa hơn.Hình ảnh hành lang đá lại hiện ra, nhưng lần này, nó có vẻ rõ ràng hơn một chút.

Anh có thể nhìn thấy những ngọn đuốc đang cháy leo lét trên tường, những hoa văn cổ xưa được khắc trên đá.

Cánh cửa gỗ sồi khổng lồ ở cuối hành lang vẫn còn đó, im lìm và bí ẩn.Nhưng rồi, một cảm giác bất an chợt ập đến.

Anh cảm thấy như có một "thứ gì đó" đang ở phía bên kia cánh cửa, một "sự hiện diện" lạnh lẽo và mạnh mẽ, đang "nhận thức" được sự "dòm ngó" của anh.Một tiếng "gầm" trầm thấp, không thành tiếng, vang vọng trong tâm trí Alex, khiến anh giật mình mở mắt ra, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng."

Có chuyện gì vậy?"

Viper hỏi, thấy vẻ mặt kinh hãi của Alex."

Có... có một thứ gì đó ở đó," Alex lắp bắp, tim vẫn còn đập nhanh.

"Ở phía sau cánh cửa đó.

Một thứ gì đó rất mạnh, và... nó biết tôi đang nhìn."

Viper nhíu mày.

"Mô tả xem."

Alex cố gắng diễn tả lại cảm giác mà anh vừa trải qua, sự lạnh lẽo, sự mạnh mẽ, và cảm giác bị "phát hiện"."

Thú vị đấy," Viper nói sau khi nghe xong, một tia hứng thú lại lóe lên trong mắt cô ta.

"Có vẻ như 'kho báu' của Hội Huynh Đệ được canh giữ cẩn thận hơn chúng ta tưởng.

Và có lẽ, 'Chìa Khóa Đa Chiều' này không chỉ đơn thuần là một 'bản đồ', mà còn là một 'cánh cửa' hai chiều.

Chúng ta có thể nhìn vào, nhưng chúng cũng có thể nhìn ra."

Lời nói của Viper khiến Alex cảm thấy rùng mình.

Nếu những "người canh giữ" của Hội Huynh Đệ có thể "nhìn thấy" họ thông qua "Chìa Khóa Đa Chiều", thì việc cố gắng "tiếp cận" những không gian con đó sẽ còn nguy hiểm hơn rất nhiều."

Có lẽ chúng ta nên tạm gác lại việc 'khám phá' những không gian con đó," Alex nói.

"Ít nhất là cho đến khi chúng ta hiểu rõ hơn về 'Chìa Khóa Đa Chiều' này, và về những gì đang chờ đợi chúng ta ở phía bên kia."

"Ta đồng ý," Viper gật đầu.

"Chúng ta sẽ tập trung vào các địa điểm vật lý trước.

Thư viện tư nhân ở Upper West Side.

Đó sẽ là mục tiêu đầu tiên của chúng ta."

Cô ta đứng dậy, khoác lên mình chiếc áo khoác mỏng.

"Đi thôi, cậu Trần.

Thế giới ngầm của New York đang chờ đợi chúng ta.

Và Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu... có lẽ chúng cũng đang 'chờ đợi' chúng ta đấy."

Họ rời khỏi nơi trú ẩn tạm thời, hòa mình vào dòng người đông đúc trên những con phố của New York.

Alex cố gắng giữ vẻ bình thường, nhưng tâm trí anh vẫn còn quay cuồng với những gì vừa trải qua.Hình ảnh về hành lang đá và cánh cửa xoắn ốc.

Cảm giác bị "phát hiện" bởi một thực thể bí ẩn.

Và lời cảnh báo của Viper về "Chìa Khóa Đa Chiều" hai chiều.Mọi thứ dường như càng trở nên phức tạp và nguy hiểm hơn.Con đường mà anh và Viper đang đi, là một con đường mờ ảo, đầy rẫy những cạm bẫy và những bí mật chết người.

Và ở cuối con đường đó, không biết là ánh sáng của sự thật, hay là bóng tối của sự hủy diệt đang chờ đợi họ.Nhưng Alex biết rằng, anh không thể dừng lại.

Anh phải tiếp tục bước đi, dù cho con đường đó có dẫn đến đâu.Bởi vì, có những câu hỏi cần phải có lời giải đáp.

Và có những món nợ, cần phải được đòi lại.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 228: Dấu Vết Của Xoắn Ốc Vĩnh Cửu


Ngày hôm sau, dưới lớp vỏ bọc của những bộ quần áo dân sự giản dị và cặp kính râm, Alex và Viper hòa mình vào dòng người tấp nập trên những con phố của khu Upper West Side, Manhattan.

Mục tiêu của họ: Thư viện Alistair Finch – không, không phải ông Finch chủ tiệm "Ký Ức Thời Gian" mà Alex đã từng gặp, mà là một thư viện tư nhân mang tên một nhà sưu tập sách cổ nổi tiếng khác, một cái tên mà Viper đã tìm ra trong những hồ sơ cũ của Ouroboros, được cho là có mối liên hệ mật thiết với các hội kín và những kiến thức huyền bí.Theo thông tin của Viper, thư viện này nằm trong một tòa nhà townhouse cổ kính, được xây dựng từ cuối thế kỷ 19, và thuộc sở hữu của một gia tộc giàu có, kín tiếng, những người được đồn đại là hậu duệ của một nhánh Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu đã di cư sang Mỹ từ nhiều thế kỷ trước."

Hệ thống an ninh ở đây khá hiện đại," Viper nói khẽ khi họ đi ngang qua tòa nhà, cố gắng không tỏ ra quá chú ý.

"Camera giám sát ở mọi góc, cảm biến chuyển động, và có lẽ cả những lớp bảo vệ 'vô hình' nữa.

Chúng ta không thể cứ thế mà đi vào được."

Alex cũng quan sát tòa nhà.

Nó toát lên một vẻ cổ kính, sang trọng, nhưng cũng có một chút gì đó lạnh lẽo và bí ẩn.

Những ô cửa sổ lớn được che kín bởi những tấm rèm dày, và cánh cửa chính bằng gỗ sồi sẫm màu trông vô cùng chắc chắn."

Vậy, kế hoạch là gì?"

Alex hỏi.

"Chúng ta sẽ đợi đến đêm và đột nhập sao?"

"Đó là một lựa chọn," Viper đáp.

"Nhưng ta muốn thử một cách 'tinh tế' hơn trước.

Ta đã tìm hiểu được rằng, thư viện này thỉnh thoảng có tổ chức những buổi 'tham quan hạn chế' cho các nhà nghiên cứu hoặc những nhà sưu tập có 'giấy giới thiệu đặc biệt'.

Nếu chúng ta có thể kiếm được một tấm 'giấy thông hành' như vậy..."

"Làm thế nào để có được nó?"

Alex ngạc nhiên.Viper mỉm cười bí hiểm.

"Ta có những mối liên hệ của mình, cậu Trần ạ.

Có những kẻ trong thế giới ngầm này nợ Ouroboros (hoặc cá nhân ta) một vài 'ân huệ'.

Hãy cho ta một chút thời gian."

Họ tìm một quán cà phê nhỏ gần đó, ngồi ở một góc khuất.

Trong khi Alex cố gắng giữ vẻ bình thường, nhấm nháp ly cà phê, Viper lấy ra một chiếc điện thoại burner khác, bấm một dãy số lạ, rồi nói chuyện bằng một thứ ngôn ngữ mà Alex không hiểu, có lẽ là một trong những mật ngữ của thế giới ngầm.Cuộc nói chuyện không kéo dài.

Khi Viper cúp máy, cô ta nhìn Alex với vẻ hài lòng.

"Có vẻ như 'may mắn' đang mỉm cười với chúng ta.

Ta đã liên lạc được với một 'người bạn cũ'.

Anh ta nói rằng có thể sắp xếp cho chúng ta một buổi 'tham quan' vào chiều mai, với tư cách là 'trợ lý' của một nhà nghiên cứu lịch sử nghệ thuật đến từ châu Âu.

Dĩ nhiên, với một cái giá không hề rẻ."

"Chiều mai sao?"

Alex ngạc nhiên.

"Nhanh vậy?"

"Thế giới ngầm hoạt động theo những quy tắc riêng của nó, cậu Trần," Viper nhún vai.

"Tiền bạc và 'ân huệ' có thể mở ra rất nhiều cánh cửa, kể cả những cánh cửa được canh giữ cẩn mật nhất."

"Vậy, chúng ta sẽ vào đó một cách 'chính thức'?"

"Gần như vậy," Viper nói.

"Chúng ta sẽ có cơ hội để quan sát bên trong, tìm hiểu sơ đồ, vị trí của các phòng quan trọng, và có thể... cảm nhận được những 'dấu vết năng lượng' của Hội Huynh Đệ, hoặc thậm chí là tìm thấy con dao của cậu, nếu nó thực sự được cất giữ ở đó."

Alex cảm thấy một sự hồi hộp xen lẫn lo lắng.

Đây là một cơ hội tốt, nhưng cũng đầy rủi ro.

Nếu họ bị phát hiện, hậu quả sẽ rất khó lường."

Trong lúc chờ đợi," Viper nói tiếp, "chúng ta sẽ quay về nơi ẩn náu.

Ta muốn cậu thử 'tập trung' vào 'Chìa Khóa Đa Chiều' một lần nữa.

Nhưng lần này, đừng cố gắng 'nhìn' vào không gian con của Hội Huynh Đệ.

Hãy thử 'cảm nhận' những địa điểm vật lý mà ta đã đánh dấu trên bản đồ.

Xem liệu cậu có thể 'kết nối' hoặc 'cảm nhận' được điều gì từ chúng không."

Họ rời khỏi quán cà phê, cẩn thận quay trở lại nơi trú ẩn dưới lòng đất.Một lần nữa, Alex ngồi đối diện với chiếc máy tính bảng của Viper, nơi hình ảnh 3D của "Chìa Khóa Đa Chiều" đang xoay tròn.

Viper đã đánh dấu vị trí của thư viện tư nhân ở Upper West Side lên một mặt của cấu trúc đó, dựa trên những tọa độ địa lý."

Hãy thử tập trung vào điểm này," Viper chỉ dẫn.

"Cố gắng 'cảm nhận' năng lượng của nó, xem liệu có dấu hiệu nào của Hội Huynh Đệ, hoặc của con dao obsidian không."

Alex nhắm mắt lại, cố gắng điều hòa hơi thở.

Anh hình dung về thư viện cổ kính đó, về những bí mật có thể đang được cất giữ bên trong.

Rồi, anh từ từ "kết nối" ý niệm của mình với điểm sáng đang nhấp nháy trên "Chìa Khóa Đa Chiều".Lần này, anh không cố gắng "nhìn" xuyên qua các chiều không gian, mà chỉ đơn thuần là "cảm nhận", "lắng nghe".Một lúc sau, một cảm giác mơ hồ bắt đầu hiện ra trong tâm trí Alex.

Không phải là hình ảnh, mà là những "ấn tượng" năng lượng.

Anh cảm nhận được một sự "cổ xưa", một sự "bí ẩn", và một lớp "màn che" năng lượng dày đặc, như thể có một thứ gì đó đang cố gắng che giấu hoặc bảo vệ nơi đó.Và rồi, một "tia sáng" yếu ớt, quen thuộc.Năng lượng của đá obsidian.Nó rất mờ nhạt, gần như không thể nhận ra, bị che lấp bởi những lớp năng lượng phức tạp khác.

Nhưng Alex chắc chắn rằng anh đã cảm nhận được nó."

Có... có một chút năng lượng của đá obsidian," Alex nói khẽ, mắt vẫn nhắm nghiền.

"Rất yếu, và bị che giấu rất kỹ.

Nhưng nó ở đó.

Và... có một lớp 'phòng thủ năng lượng' rất mạnh mẽ xung quanh thư viện đó."

Viper gật đầu, vẻ hài lòng.

"Tốt lắm, Alex.

Vậy là con dao của cậu có khả năng đang ở đó.

Hoặc ít nhất, là một thứ gì đó tương tự.

Lớp 'phòng thủ năng lượng' đó càng củng cố thêm giả thuyết của ta rằng nơi đó không chỉ đơn thuần là một thư viện."

Cô ta chuyển sang một điểm sáng khác trên "Chìa Khóa Đa Chiều", tương ứng với hầm mộ bị lãng quên ở Brooklyn.

"Thử với điểm này xem."

Alex lại tập trung.

Lần này, cảm giác khác hẳn.

Anh cảm nhận được một sự "lạnh lẽo", một sự "tĩnh lặng" đến rợn người, và một luồng "năng lượng âm" mạnh mẽ, như thể nơi đó là một nghĩa địa thực sự, nhưng còn có một thứ gì đó khác, một thứ gì đó "không tự nhiên" đang ẩn náu sâu bên dưới."

Nơi đó... rất lạnh," Alex nói.

"Có nhiều 'linh hồn' không siêu thoát.

Và... có một thứ gì đó bị 'giam cầm' ở rất sâu.

Một thứ gì đó rất cổ xưa, và...

đầy thù hận."

Anh không cảm nhận được năng lượng của đá obsidian ở đó.Viper ghi chú lại một cách cẩn thận.

"Có vẻ như hầm mộ đó không phải là nơi cất giữ con dao, nhưng cũng là một địa điểm 'thú vị' cần phải để mắt tới."

Cuối cùng, họ chuyển sang điểm thứ ba, tòa nhà cổ ở khu tài chính.Lần này, Alex cảm nhận được một sự "phức tạp" đến khó tả.

Có những dòng năng lượng công nghệ cao xen lẫn với những dư âm năng lượng cổ xưa.

Có cảm giác như nơi đó vừa là một trung tâm tài chính hiện đại, vừa là một pháo đài bí mật của một hội kín nào đó.

Anh không cảm nhận được năng lượng obsidian rõ ràng, nhưng có một sự "dồn nén" năng lượng kỳ lạ, như thể có một thứ gì đó rất mạnh mẽ đang được "niêm phong" hoặc "ngủ yên" ở đó."

Nơi này... rất kỳ lạ," Alex nói.

"Năng lượng hỗn tạp.

Vừa hiện đại, vừa cổ xưa.

Và có một thứ gì đó bị 'nén' lại rất chặt."

Viper gật đầu.

"Đúng như ta nghĩ.

Tòa nhà đó có thể là một trong những 'trụ sở chính' hoặc một 'kho chứa' quan trọng của một nhánh Hội Huynh Đệ nào đó.

Chúng ta sẽ phải điều tra kỹ hơn sau."

Sau buổi "thăm dò năng lượng" đó, Alex cảm thấy khá mệt mỏi, nhưng cũng có một sự rõ ràng hơn về những mục tiêu trước mắt.

"Chìa Khóa Đa Chiều", dù nguy hiểm, cũng là một công cụ vô giá để họ có thể "cảm nhận" và "định vị" những nguồn năng lượng đặc biệt."

Ngày mai," Viper nói, "chúng ta sẽ đến thư viện.

Chuẩn bị tinh thần đi, cậu Trần.

Đó sẽ không phải là một buổi 'tham quan' dễ dàng đâu."

Alex gật đầu.

Anh biết rằng, mỗi bước đi của họ giờ đây đều là một canh bạc.

Nhưng anh cũng biết rằng, anh không thể dừng lại.Dấu vết của Xoắn Ốc Vĩnh Cửu đã hiện ra.

Và anh, cùng với Viper, sắp sửa bước vào lãnh địa của chúng.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 229: Thư Viện Của Những Bí Mật Và Cạm Bẫy


Buổi chiều ngày hôm sau, Alex và Viper, trong vai trợ lý của một "Tiến sĩ Alaric Baumgartner" không hề tồn tại, đứng trước cánh cửa gỗ sồi sẫm màu, uy nghi của Thư viện Tư nhân Alistair Finch.

Viper đã xoay sở để có được một lá thư giới thiệu giả mạo nhưng trông vô cùng thuyết phục, cùng với một cuộc hẹn đã được xác nhận trước.Alex cố gắng giữ vẻ ngoài bình tĩnh và chuyên nghiệp, nhưng bên trong, tim anh đập nhanh vì hồi hộp và một chút lo lắng.

Anh có thể cảm nhận được lớp "phòng thủ năng lượng" mạnh mẽ bao bọc lấy tòa nhà này, một sự hiện diện vô hình nhưng đầy cảnh báo.Viper bấm chuông.

Một lúc sau, cánh cửa nặng nề hé mở, và một người đàn ông lớn tuổi, mặc bộ vest đen lịch lãm, với mái tóc bạc chải chuốt và khuôn mặt nghiêm nghị, xuất hiện."

Chào buổi chiều," người đàn ông nói, giọng trầm và có chút gì đó lạnh lùng.

"Tôi là ông Abernathy, người quản lý thư viện.

Xin hỏi quý vị có hẹn trước không?"

"Chào ông Abernathy," Viper đáp lại bằng một giọng điệu lịch sự và tự tin, đồng thời đưa ra lá thư giới thiệu.

"Chúng tôi là trợ lý của Tiến sĩ Baumgartner.

Ông ấy có cuộc hẹn vào lúc hai giờ chiều để tham khảo một số tài liệu về nghệ thuật tượng trưng thời Trung Cổ."

Ông Abernathy nhận lấy lá thư, xem xét một cách cẩn thận qua cặp kính lão.

Alex cố gắng không để lộ vẻ căng thẳng.

Một sự im lặng kéo dài vài giây, rồi ông Abernathy gật đầu."

Mời vào," ông ta nói, mở rộng cánh cửa.

"Tiến sĩ Baumgartner đã đến sớm hơn dự kiến và hiện đang ở phòng đọc chính.

Hai vị có thể vào gặp ông ấy."

Alex và Viper nhìn nhau một cách kín đáo.

Tiến sĩ Baumgartner "giả" của họ đã đến?

Chuyện này có chút gì đó không đúng với kế hoạch.

Nhưng họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục.Họ bước vào bên trong.

Không khí trong thư viện mát lạnh và yên tĩnh đến lạ thường.

Sàn nhà bằng đá cẩm thạch bóng loáng, những bức tường được ốp gỗ sẫm màu, và những kệ sách cao ngất, chứa đầy những cuốn sách cổ bìa da, tạo ra một cảm giác trang nghiêm và có phần ngột ngạt.Ông Abernathy dẫn họ qua một hành lang dài, hai bên là những bức tượng đá và những bức tranh sơn dầu cổ kính.

Alex cố gắng "cảm nhận" năng lượng xung quanh.

Lớp "phòng thủ năng lượng" ở đây rất dày đặc, và anh có thể cảm nhận được những "nút thắt" năng lượng ở một vài vị trí nhất định, như thể có những "bùa chú" hoặc "niêm phong" được đặt ở đó.Cuối cùng, họ cũng đến được phòng đọc chính.

Đó là một căn phòng hình tròn rộng lớn, với một mái vòm bằng kính màu ở trên cao, chiếu những tia sáng lung linh xuống những chiếc bàn gỗ dài và những chiếc ghế bành bọc da sang trọng.Và ngồi ở một trong những chiếc bàn đó, đang chăm chú đọc một cuốn sách cổ, là một người đàn ông trung niên, tóc vàng hoe, đeo kính gọng vàng, và mặc một bộ vest kẻ sọc lịch lãm.Alex và Viper không thể không ngạc nhiên.

Đây chắc chắn không phải là "Tiến sĩ Baumgartner" mà họ đã chuẩn bị.Người đàn ông đó ngẩng đầu lên khi thấy họ bước vào, rồi mỉm cười một cách thân thiện.

"A, chắc hẳn đây là hai trợ lý của tôi.

Rất vui được gặp hai bạn.

Cứ gọi tôi là Alaric."

Alex và Viper cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, dù trong lòng đầy rẫy những nghi ngờ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tại sao lại có một "Tiến sĩ Baumgartner" thật ở đây?

Hay đây là một cái bẫy của Hội Huynh Đệ?"

Chào... chào ngài, Tiến sĩ," Alex lắp bắp, cố gắng tỏ ra tự nhiên."

Ông Abernathy," "Tiến sĩ Alaric" nói, quay sang người quản lý.

"Cảm ơn ông đã dẫn đường.

Hai trợ lý của tôi sẽ ở lại đây cùng tôi.

Ông có thể quay lại làm việc của mình."

Ông Abernathy khẽ cúi đầu, rồi lặng lẽ rời khỏi phòng.Khi chỉ còn lại ba người, "Tiến sĩ Alaric" ra hiệu cho Alex và Viper ngồi xuống."

Có vẻ như có một chút 'hiểu lầm' nhỏ trong kế hoạch của chúng ta nhỉ, cô Viper?" người đàn ông nói, nụ cười trên môi vẫn không tắt, nhưng ánh mắt lại trở nên sắc bén và đầy ẩn ý.Viper không hề tỏ ra bối rối.

"Ồ?

'Hiểu lầm' gì vậy, thưa ngài...

Alaric?

Chúng tôi chỉ đến đây để hỗ trợ Tiến sĩ Baumgartner trong công việc nghiên cứu của ông ấy thôi."

"Dĩ nhiên rồi," "Alaric" bật cười khẽ.

"Nhưng có lẽ, 'công việc nghiên cứu' của chúng ta hôm nay sẽ hơi khác một chút so với những gì ghi trong lá thư giới thiệu đó."

Ông ta nhìn Alex, rồi lại nhìn Viper.

"Ta biết hai người không phải là trợ lý của một nhà nghiên cứu nghệ thuật nào cả.

Và ta cũng biết hai người đến đây để tìm kiếm thứ gì."

Alex cảm thấy tim mình như ngừng đập.

Bọn họ đã bị lộ rồi sao?"

Vậy, ngài là ai?"

Alex hỏi, giọng đầy vẻ cảnh giác."

Cứ gọi ta là một 'người bạn cũ' của Ouroboros," người đàn ông đáp.

"Hoặc là... một thành viên của một nhánh Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu muốn thấy một sự 'thay đổi' trong cách mà Hội đang hoạt động."

Một thành viên của Hội Huynh Đệ?

Muốn "thay đổi"?"

Cô Viper," người đàn ông nói tiếp, "ta đã theo dõi hoạt động của phe phái cô trong Ouroboros từ khá lâu rồi.

Ta biết cô đang tìm kiếm những kiến thức cổ xưa, những con đường giữa các thế giới.

Và ta cũng biết cô đang 'hợp tác' với kẻ mang 'dấu ấn Imago' này."

Ông ta chỉ vào Alex.Viper vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng Alex có thể thấy một sự căng thẳng nhẹ trong ánh mắt cô ta.

"Vậy, ngài muốn gì ở chúng tôi?"

"Ta muốn một sự 'trao đổi'," người đàn ông nói.

"Ta có thể giúp hai người tiếp cận những gì hai người đang tìm kiếm ở đây, trong thư viện này, và có thể cả những nơi khác nữa.

Đổi lại, ta cần sự giúp đỡ của hai người trong một 'vấn đề nội bộ' của Hội Huynh Đệ."

"Vấn đề nội bộ?"

Alex hỏi."

Đúng vậy," người đàn ông gật đầu.

"Hội Huynh Đệ đang bị chia rẽ.

Có một phe phái bảo thủ, muốn giữ kín tất cả những kiến thức và sức mạnh cổ xưa, không muốn bất kỳ sự thay đổi nào.

Nhưng cũng có một phe phái khác, như chúng ta, tin rằng đã đến lúc phải 'mở cửa', phải chia sẻ kiến thức, và phải tìm kiếm những con đường mới để đối phó với những mối đe dọa ngày càng lớn đang rình rập Đa vũ trụ này."

Ông ta nhìn Alex.

"Kẻ mang 'dấu ấn Imago' như cậu, Alex Trần, cậu chính là một phần của sự 'thay đổi' đó.

Cậu là một 'chất xúc tác', một 'điểm giao' giữa các thế giới.

Và sự xuất hiện của cậu, cùng với những gì đang xảy ra với Earth-1218, đang đẩy nhanh quá trình 'chuyển mình' đó."

Lời nói của "Alaric" khiến Alex cảm thấy choáng váng.

Anh không chỉ đơn thuần là một kẻ chạy trốn, một người tìm kiếm sự thật, mà còn là một "chất xúc tác" cho những thay đổi ở quy mô lớn hơn, ngay cả trong nội bộ một hội kín cổ xưa như Hội Huynh Đệ."

Vậy, 'vấn đề nội bộ' mà ngài muốn chúng tôi giúp đỡ là gì?"

Viper hỏi, giọng đầy vẻ tính toán."

Có một 'kẻ' trong Hội Huynh Đệ," "Alaric" nói, giọng ông ta trở nên nghiêm trọng hơn, "một kẻ cuồng tín, đang cố gắng chiếm đoạt một cổ vật cực kỳ nguy hiểm, một thứ có khả năng 'bóp méo' thực tại và gây ra sự hỗn loạn không thể kiểm soát.

Hắn ta tin rằng đó là cách duy nhất để 'thanh tẩy' Hội và đưa Hội trở lại 'con đường đúng đắn'.

Chúng ta cần phải ngăn chặn hắn lại, trước khi quá muộn."

Ông ta nhìn Alex và Viper.

"Ta biết hai người có những khả năng đặc biệt.

Cô Viper, với sức mạnh và những mối liên hệ của mình.

Và cậu Alex, với 'dấu ấn Imago' và khả năng 'cảm nhận' những dòng chảy năng lượng đa chiều.

Hai người có thể giúp chúng ta tìm ra kẻ đó, và thu hồi lại cổ vật kia."

"Và nếu chúng tôi đồng ý," Alex hỏi, "chúng tôi sẽ được gì?"

"Như ta đã nói," "Alaric" đáp, "ta sẽ giúp hai người tiếp cận những gì hai người đang tìm kiếm.

Con dao obsidian của cậu, Alex.

Những kiến thức về 'ngôn ngữ năng lượng'.

Và có thể cả những thông tin về 'Bàn Tay Của The Weaver' nữa.

Phe phái của chúng ta trong Hội cũng đang theo dõi hoạt động của chúng."

Một lời đề nghị nữa.

Một giao kèo nữa.

Một canh bạc nữa.Alex nhìn Viper.

Viper cũng đang nhìn anh, ánh mắt cô ta lóe lên những tia sáng khó hiểu."

Có vẻ như chúng ta lại có thêm một 'đồng minh' bất ngờ nữa rồi nhỉ, cậu Trần?"

Viper nói, một nụ cười nửa miệng lại hiện trên môi."

Hoặc là... một cái bẫy còn tinh vi hơn," Alex đáp lại, nhưng trong lòng anh, một tia hy vọng mới lại bắt đầu le lói.Nếu "Alaric" nói thật, nếu thực sự có một phe phái trong Hội Huynh Đệ muốn thay đổi, muốn hợp tác, thì đây có thể là một cơ hội lớn cho họ."

Vậy, quyết định của hai người là gì?"

"Alaric" hỏi, giọng đầy vẻ chờ đợi.Alex hít một hơi thật sâu.

Anh biết rằng, mỗi lựa chọn của anh giờ đây đều có thể mang lại những hậu quả không thể lường trước.Nhưng anh cũng biết rằng, anh không thể mãi mãi chạy trốn.Anh phải đối mặt.

Anh phải tìm ra sự thật.Và có lẽ, đây chính là con đường duy nhất.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 230: Cái Bắt Tay Với Kẻ Ly Khai


Sự im lặng trong phòng đọc chính của thư viện Alistair Finch trở nên nặng nề, chỉ còn lại tiếng tích tắc đều đặn của một chiếc đồng hồ cổ đặt ở góc phòng.

Alex nhìn "Tiến sĩ Alaric", cố gắng dò xét sự chân thành trong ánh mắt và lời nói của người tự xưng là thành viên của một phe phái cải cách trong Hội Huynh Đệ.

Đây có phải là một cơ hội thực sự, hay chỉ là một cái bẫy được giăng ra một cách tinh vi hơn?Viper, sau một thoáng suy tính, là người lên tiếng trước.

"Một lời đề nghị thú vị đấy, ngài Alaric.

Nhưng làm thế nào chúng tôi có thể tin rằng ngài không phải là một phần của phe 'bảo thủ' đó, đang cố gắng gài bẫy chúng tôi?"

"Alaric" khẽ mỉm cười, một nụ cười không mang vẻ chế nhạo, mà là sự thấu hiểu.

"Một câu hỏi rất hợp lý, cô Viper.

Ta không mong hai người tin tưởng ta ngay lập tức.

Lòng tin cần phải được xây dựng bằng hành động, không phải bằng lời nói."

Ông ta đứng dậy, bước về phía một trong những kệ sách cao ngất, rồi lấy ra một cuốn sách cũ kỹ, bìa da sẫm màu, không có tiêu đề.

Ông ta đặt cuốn sách lên bàn trước mặt Alex và Viper."

Đây là một bản sao chép một phần của 'Thiên Niên Ký Xoắn Ốc'," "Alaric" nói.

"Một trong những văn bản cổ xưa và linh thiêng nhất của Hội Huynh Đệ, ghi lại lịch sử, những nghi lễ, và những kiến thức về 'ngôn ngữ năng lượng'.

Phe bảo thủ sẽ không bao giờ để một người ngoài, đặc biệt là một kẻ mang 'dấu ấn Imago' như cậu Alex, chạm vào nó."

Alex nhìn cuốn sách, cảm thấy một sự tò mò và một chút gì đó kính sợ.

Đây có thể là một kho tàng kiến thức vô giá, hoặc là một cạm bẫy chết người."

Hãy xem nó như một món quà 'ra mắt'," "Alaric" nói tiếp.

"Một bằng chứng cho thiện chí của chúng tôi.

Và có lẽ, nó cũng sẽ giúp hai người hiểu rõ hơn về kẻ mà chúng ta sắp phải đối mặt."

Ông ta quay lại chiếc ghế của mình, ngồi xuống.

"Kẻ đó tên là Malakor.

Hắn ta từng là một trong những 'Người Giữ Tri Thức' (Lorekeeper) đáng kính nhất của Hội, một người có kiến thức uyên bác về các nghi lễ cổ xưa và sức mạnh của các cổ vật.

Nhưng hắn ta đã bị ám ảnh bởi việc 'thanh tẩy' Hội khỏi những ảnh hưởng 'ngoại lai', và tin rằng chỉ có sức mạnh tuyệt đối mới có thể làm được điều đó."

"Cổ vật mà hắn đang cố gắng chiếm đoạt được gọi là 'Trái Tim Hỗn Mang' (The Heart of Chaos)," "Alaric" tiếp tục, giọng ông ta trở nên trầm hơn.

"Đó là một tạo tác cực kỳ cổ xưa, có từ thời kỳ trước cả khi Hội Huynh Đệ được thành lập.

Nó có khả năng hấp thụ và khuếch đại mọi loại năng lượng, nhưng đặc biệt nguy hiểm là khả năng 'bóp méo' thực tại, tạo ra những 'vùng dị thường' nơi các định luật vật lý không còn tồn tại, và giải phóng những thực thể bị giam cầm từ các chiều không gian khác."

Alex rùng mình khi nghe những lời đó.

Một cổ vật có khả năng "bóp méo" thực tại.

Điều đó nghe còn đáng sợ hơn cả The Weaver hay những bóng ma điện tử."

Malakor tin rằng, nếu hắn có thể kiểm soát được 'Trái Tim Hỗn Mang'," "Alaric" nói, "hắn có thể 'viết lại' lịch sử của Hội, loại bỏ tất cả những kẻ mà hắn cho là 'không thuần khiết', và đưa Hội trở lại một thời kỳ 'hoàng kim' không tưởng.

Nhưng thực tế, hắn sẽ chỉ giải phóng một sự hỗn loạn không thể kiểm soát, một thứ có thể hủy diệt không chỉ Hội Huynh Đệ, mà còn cả những gì xung quanh nó."

"Tại sao phe của ngài không tự mình ngăn chặn hắn?"

Alex hỏi.

"Các người cũng là thành viên của Hội mà."

"Alaric" thở dài.

"Phe bảo thủ, dù không đồng tình với những hành động cực đoan của Malakor, lại quá do dự và sợ hãi sự thay đổi.

Họ không dám đối đầu trực diện với hắn, vì sợ rằng điều đó sẽ gây ra một cuộc nội chiến trong Hội.

Còn phe của chúng tôi, dù có cùng chí hướng, lại không đủ mạnh để một mình chống lại Malakor và những kẻ trung thành với hắn.

Hắn ta rất xảo quyệt, và đã thu hút được một số thành viên trẻ tuổi, hiếu chiến bằng những lời hứa hẹn về sức mạnh và sự 'thanh tẩy'."

Ông ta nhìn Alex và Viper.

"Đó là lý do tại sao chúng tôi cần sự giúp đỡ của hai người.

Cô Viper, với kinh nghiệm chiến đấu và những mối liên hệ của Ouroboros, có thể giúp chúng tôi đối phó với những tay chân của Malakor.

Còn cậu Alex, với 'dấu ấn Imago' và khả năng 'cảm nhận' năng lượng đa chiều của mình, cậu có thể là người duy nhất có khả năng 'vô hiệu hóa' hoặc 'phá vỡ' mối liên kết giữa Malakor và 'Trái Tim Hỗn Mang', nếu hắn ta đã chiếm được nó."

"Vô hiệu hóa một cổ vật có khả năng bóp méo thực tại?"

Alex cảm thấy một sự hoài nghi.

"Tôi không chắc mình có thể làm được điều đó."

"Đừng tự đánh giá thấp mình, cậu Trần," "Alaric" nói.

"'Dấu ấn Imago' của cậu mang một sức mạnh tiềm ẩn mà ngay cả cậu cũng chưa thể hiểu hết được.

Nó có một sự 'cộng hưởng' đặc biệt với các dòng chảy năng lượng của Đa vũ trụ, một khả năng 'hòa hợp' hoặc 'phá vỡ' những cấu trúc năng lượng phức tạp.

Đó có thể là chìa khóa."

Ông ta dừng lại, rồi nói tiếp: "Nếu hai người đồng ý giúp chúng tôi, chúng tôi sẽ cung cấp cho hai người mọi thông tin cần thiết về Malakor, về 'Trái Tim Hỗn Mang', và về nơi hắn ta có thể đang ẩn náu.

Và sau khi mọi chuyện kết thúc, như ta đã hứa, con dao obsidian của cậu, Alex, sẽ được trả lại.

Cùng với đó, là quyền truy cập vào một phần kho tàng kiến thức của Hội Huynh Đệ, những kiến thức mà phe bảo thủ đã cố gắng che giấu hàng thế kỷ qua."

Một lời đề nghị nữa, một giao kèo nữa.

Nhưng lần này, nó không chỉ đơn thuần là lợi ích cá nhân, mà còn liên quan đến việc ngăn chặn một thảm họa có thể xảy ra.Alex nhìn Viper.

Viper cũng đang nhìn anh, ánh mắt cô ta lóe lên một sự tính toán và một chút gì đó... hứng thú.

Cô ta thích những trò chơi nguy hiểm, và đây có vẻ như là một trò chơi rất lớn."

Có vẻ như chúng ta không có nhiều thời gian để suy nghĩ nhỉ?"

Viper nói, một nụ cười nửa miệng lại hiện trên môi.

"Nếu Malakor thực sự nguy hiểm như ngài nói, thì chúng ta không thể để hắn ta tự do hành động được."

Cô ta quay sang Alex.

"Cậu nghĩ sao, cộng sự?

Chúng ta có nên tham gia vào 'cuộc nội chiến' của Hội Huynh Đệ không?"

Alex hít một hơi thật sâu.

Anh nhớ lại lời cảnh báo của bà Iris: "Hãy cẩn thận với những giao kèo mới."

Nhưng anh cũng nhớ lại lời thúc giục của bà: "Đừng quên lắng nghe trái tim của chính mình."

Trái tim anh, vào lúc này, đang mách bảo anh rằng, anh không thể làm ngơ trước một mối đe dọa có khả năng "bóp méo" thực tại.

Dù có phải hợp tác với một phe phái bí ẩn trong Hội Huynh Đệ, dù có phải đối mặt với những nguy hiểm không thể lường trước, anh cũng phải làm điều đó.Bởi vì, nếu thực tại bị bóp méo, thì Earth-Prime hay Earth-1218, tất cả đều sẽ chìm trong hỗn loạn."

Chúng tôi đồng ý," Alex nói, giọng đầy vẻ quyết đoán.

"Chúng tôi sẽ giúp các người ngăn chặn Malakor và thu hồi 'Trái Tim Hỗn Mang'."

"Alaric" mỉm cười, một nụ cười chân thành hơn lần trước.

"Một quyết định sáng suốt đấy, cậu Trần.

Ta biết mình có thể tin tưởng vào hai người."

Ông ta đứng dậy.

"Vậy thì, hãy bắt đầu kế hoạch của chúng ta.

Trước hết, hai người hãy nghiên cứu cuốn 'Thiên Niên Ký Xoắn Ốc' này.

Nó sẽ cung cấp cho hai người những kiến thức nền tảng về Hội Huynh Đệ và những gì chúng ta sắp phải đối mặt.

Ta sẽ quay lại sau để thảo luận chi tiết hơn về Malakor và những bước đi tiếp theo."

Nói rồi, "Alaric" khẽ cúi đầu chào, rồi lặng lẽ rời khỏi phòng đọc, để lại Alex và Viper một mình với cuốn sách cổ bí ẩn và một giao kèo mới đầy rẫy những hiểm nguy và cơ hội.Alex nhìn cuốn sách trên bàn, rồi lại nhìn Viper.

"Có vẻ như chúng ta lại một lần nữa bị cuốn vào một vòng xoáy lớn hơn rồi nhỉ?"

Viper chỉ nhún vai.

"Cuộc sống là vậy mà, phải không, cậu Trần?

Luôn có những bất ngờ chờ đợi ở phía trước.

Điều quan trọng là chúng ta phải biết cách 'lướt' trên những con sóng đó, thay vì bị chúng nhấn chìm."

Cô ta tiến lại gần cuốn sách, ánh mắt đầy vẻ tò mò.

"Nào, hãy xem thử Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu cất giữ những 'bí mật' gì trong này."

Alex cũng tiến lại, lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn.

Anh biết rằng, cái bắt tay với "Alaric", với kẻ ly khai của Hội Huynh Đệ, là một bước ngoặt quan trọng.Nó có thể dẫn anh đến gần hơn với sự thật, với con dao obsidian, và với những câu trả lời mà anh đang tìm kiếm.Hoặc nó cũng có thể đẩy anh vào một cái bẫy còn khủng khiếp hơn cả những gì anh đã từng đối mặt.Chỉ có thời gian mới có thể trả lời được.Nhưng ít nhất, vào lúc này, anh không còn cảm thấy hoàn toàn đơn độc nữa.

Anh có Viper, một đồng minh khó lường nhưng mạnh mẽ.

Và anh có một mục tiêu mới, một cuộc chiến mới.Cuộc chiến chống lại Malakor và "Trái Tim Hỗn Mang".
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 231: Những Trang Sử Đẫm Máu Và Năng Lượng Cổ Xưa


Khi "Tiến sĩ Alaric" rời đi, phòng đọc chính của thư viện Alistair Finch lại chìm vào sự tĩnh lặng quen thuộc, nhưng lần này, không khí dường như còn nặng nề hơn bởi những bí mật vừa được hé lộ.

Alex và Viper ngồi đối diện nhau qua chiếc bàn gỗ sồi lớn, ở giữa họ là cuốn "Thiên Niên Ký Xoắn Ốc" bìa da sẫm màu, cũ kỹ.Alex cẩn thận lật mở trang đầu tiên.

Những trang giấy da cổ xưa, ố vàng theo thời gian, hiện ra trước mắt anh, phủ đầy những dòng chữ viết tay bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa, uốn lượn và phức tạp, xen kẽ với những hình vẽ minh họa kỳ lạ về các biểu tượng xoắn ốc, những thực thể dị thường, và những nghi lễ bí ẩn."

Ngôn ngữ này..."

Alex lẩm bẩm, cố gắng nhận diện.

"Nó không giống bất kỳ thứ tiếng cổ nào tôi từng biết.

Có chút gì đó giống với những ký tự trên chiếc hộp nhạc, và cả những gì khắc trên tường ở kho Von Strauss."

"Đó là 'Cổ Ngữ Năng Lượng' (Elder Energetic Script)," Viper lên tiếng, đôi mắt đỏ rực của cô ta cũng đang chăm chú nhìn vào những trang sách.

"Một trong những ngôn ngữ cổ xưa nhất, được cho là có khả năng tương tác trực tiếp với các dòng chảy năng lượng của vũ trụ.

Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu là một trong số ít những tổ chức còn lưu giữ và hiểu được nó."

"Vậy làm thế nào chúng ta có thể đọc được nó?"

Alex hỏi, cảm thấy một chút nản lòng.

Nếu đây là một ngôn ngữ hoàn toàn xa lạ, thì cuốn sách này chẳng khác gì một vật trang trí vô dụng."

Đừng lo," Viper nói, một nụ cười nửa miệng lại hiện trên môi.

"Bản sao này đã được 'chuẩn bị' đặc biệt.

Hãy thử tập trung vào những dòng chữ đó, Alex.

Cố gắng 'cảm nhận' chúng, thay vì chỉ 'đọc' bằng mắt thường."

Alex làm theo lời Viper.

Anh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, rồi từ từ "chạm" ý niệm của mình vào những ký tự cổ xưa trên trang giấy.Một điều kỳ diệu lại xảy ra.Khi ý niệm của Alex tiếp xúc với những dòng chữ, chúng dường như "rung động" nhẹ, và một luồng thông tin, không phải là từ ngữ, mà là những hình ảnh, những cảm xúc, những "khái niệm" trừu tượng, bắt đầu từ từ truyền vào tâm trí anh.Nó không giống như "tiếng vọng" rõ ràng từ Codex, cũng không giống như khả năng "đọc" suy nghĩ yếu ớt mà anh mới phát hiện.

Đây là một dạng "giao tiếp" trực tiếp với bản chất của ngôn ngữ, một sự "đồng cảm" với ý nghĩa ẩn chứa bên trong những ký tự đó.Alex mở mắt ra, có chút choáng váng nhưng cũng đầy kinh ngạc.

"Tôi... tôi có thể 'hiểu' được một phần nào đó," anh nói.

"Không phải là đọc từng chữ, mà là... cảm nhận được ý nghĩa của cả đoạn văn."

"Đó chính là sức mạnh của 'dấu ấn Imago' của cậu đấy, Alex Trần," Viper nói, giọng có chút gì đó thán phục.

"Nó cho phép cậu 'cộng hưởng' với những dạng năng lượng và thông tin cổ xưa theo một cách mà người thường không thể làm được.

Cuốn sách này, đối với người khác, có thể chỉ là những ký tự vô nghĩa.

Nhưng đối với cậu, nó là một cánh cửa dẫn đến kho tàng kiến thức của Hội Huynh Đệ."

Họ cùng nhau xem xét cuốn "Thiên Niên Ký Xoắn Ốc".

Alex, với khả năng "cảm nhận" đặc biệt của mình, đóng vai trò là người "phiên dịch" chính, trong khi Viper, với kiến thức sâu rộng về các hội kín và huyền bí học, giúp anh xâu chuỗi và phân tích những thông tin đó.Cuốn sách kể về lịch sử hình thành của Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu, từ những ngày đầu sơ khai, khi những pháp sư cổ đại khám phá ra sự tồn tại của các dòng chảy năng lượng và những "vết nứt" giữa các chiều không gian.

Họ học cách "điều khiển" những dòng năng lượng đó, cách "niêm phong" những cánh cổng nguy hiểm, và cách "giao tiếp" với những thực thể đến từ các thế giới khác.Biểu tượng xoắn ốc, theo như cuốn sách ghi lại, không chỉ đơn thuần là một dấu hiệu nhận biết, mà còn là một "mật mã năng lượng", một "chìa khóa" để mở ra hoặc đóng lại những "cánh cửa" đó.

Nó tượng trưng cho sự tuần hoàn vĩnh cửu của năng lượng, sự kết nối giữa các thế giới, và sự vận động không ngừng của Đa vũ trụ.Alex cũng tìm thấy những đoạn ghi chép về "Trái Tim Hỗn Mang".

Nó được mô tả là một "viên ngọc của sự hỗn loạn nguyên thủy", một tạo tác có từ thời kỳ "khai thiên lập địa", mang trong mình sức mạnh của sự sáng tạo và hủy diệt.

Hội Huynh Đệ đã tìm thấy nó từ hàng ngàn năm trước, và đã phải trả một cái giá rất đắt để "niêm phong" và cất giữ nó, vì họ biết rằng, nếu rơi vào tay kẻ xấu, hoặc nếu bị kích hoạt một cách không kiểm soát, nó có thể mang lại sự hủy diệt cho toàn bộ thực tại."

Có vẻ như Malakor không phải là kẻ đầu tiên trong Hội muốn chiếm đoạt 'Trái Tim Hỗn Mang'," Viper nhận xét khi Alex "dịch" lại một đoạn nói về những cuộc nội chiến và những kẻ phản bội trong quá khứ của Hội.

"Lịch sử của Hội Huynh Đệ cũng đẫm máu và đầy rẫy những âm mưu không kém gì Ouroboros cả."

Alex gật đầu.

Anh cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới của những bí mật cổ xưa, những cuộc chiến tranh giành quyền lực và kiến thức kéo dài hàng thiên niên kỷ.Rồi, anh tìm thấy một chương nói về "Kẻ Mang Dấu Ấn" (The Marked One) – những cá nhân hiếm hoi, xuất hiện ở những thời điểm quan trọng trong lịch sử, những người có khả năng "cộng hưởng" đặc biệt với các dòng chảy năng lượng đa chiều, và có thể "điều khiển" hoặc "thay đổi" những cấu trúc năng lượng phức tạp."

Họ được xem là những 'người cân bằng', những 'chất xúc tác' cho sự thay đổi," Alex đọc thầm, rồi nói ra cho Viper nghe.

"Nhưng họ cũng có thể trở thành những 'kẻ phá vỡ', những 'mầm mống của sự hỗn loạn', nếu họ không kiểm soát được sức mạnh của mình, hoặc nếu họ bị tha hóa bởi những thế lực đen tối."

"Nghe có vẻ rất giống cậu đấy, Alex Trần," Viper nói, một nụ cười bí hiểm lại hiện trên môi.Alex không đáp lại.

Anh cảm thấy một gánh nặng trách nhiệm ngày càng lớn đè nặng lên vai mình.

Anh không chỉ đơn thuần là một "điểm neo", mà còn là một "Kẻ Mang Dấu Ấn", một người có khả năng ảnh hưởng đến sự cân bằng của cả Đa vũ trụ.Cuốn sách cũng có những chương nói về "ngôn ngữ năng lượng", về cách sử dụng các ký tự và âm tiết để tạo ra những hiệu ứng ma thuật, để "niêm phong" hoặc "giải phóng" năng lượng, để "mở" hoặc "đóng" những "cánh cửa" giữa các thế giới.

Nhưng những kiến thức đó quá phức tạp, quá trừu tượng, Alex chỉ có thể "cảm nhận" được một phần rất nhỏ ý nghĩa của chúng."

Để thực sự hiểu và sử dụng được 'ngôn ngữ năng lượng' này," Viper nói, "cần phải có nhiều năm luyện tập và một sự 'đồng điệu' bẩm sinh.

Cậu có 'dấu ấn Imago', đó là một lợi thế rất lớn.

Nhưng cậu vẫn cần phải có sự hướng dẫn, và quan trọng hơn, là một 'vật dẫn' đủ mạnh để tập trung và điều khiển dòng chảy năng lượng đó."

"Con dao obsidian..."

Alex lẩm bẩm."

Đúng vậy," Viper gật đầu.

"Con dao đó không chỉ đơn thuần là một vũ khí hay một công cụ nghi lễ.

Nó có thể đã được 'yểm' bằng những ký tự năng lượng cổ xưa, hoặc được làm từ một loại đá obsidian đặc biệt có khả năng 'cộng hưởng' với năng lượng của cậu.

Đó là lý do tại sao Hội Huynh Đệ lại muốn lấy nó."

Họ tiếp tục xem xét cuốn sách, cố gắng tìm kiếm thêm những manh mối về Malakor, về "Trái Tim Hỗn Mang", và về những điểm yếu tiềm năng của Hội Huynh Đệ.Thời gian trôi qua rất nhanh.

Khi Alex ngẩng đầu lên, anh nhận ra trời đã về chiều.

Anh cảm thấy đầu óc mình ong ong vì phải tiếp nhận quá nhiều thông tin mới lạ và phức tạp."

Có lẽ chúng ta nên tạm dừng ở đây," Viper nói, thấy vẻ mệt mỏi của Alex.

"Cậu cần phải nghỉ ngơi.

Việc 'cảm nhận' những kiến thức này tiêu tốn rất nhiều năng lượng tinh thần."

Alex gật đầu.

Anh cẩn thận gấp cuốn "Thiên Niên Ký Xoắn Ốc" lại, cảm thấy một sự tôn kính và một chút gì đó e dè đối với những bí mật mà nó chứa đựng."

Ngày mai," Viper nói, "chúng ta sẽ bắt đầu lên kế hoạch chi tiết hơn để 'ghé thăm' thư viện Alistair Finch.

Bây giờ chúng ta đã có thêm kiến thức về Hội Huynh Đệ, và có lẽ... cả những ý tưởng mới để đối phó với chúng."

Cô ta nhìn Alex, ánh mắt đầy vẻ tính toán.

"Và có lẽ, cậu Trần ạ, cậu cũng nên bắt đầu suy nghĩ về việc làm thế nào để 'kiểm soát' và 'phát triển' cái 'dấu ấn Imago' đặc biệt của mình đi.

Bởi vì, trong những trận chiến sắp tới, nó có thể sẽ là vũ khí mạnh nhất, hoặc là điểm yếu chí mạng nhất của cậu."

Lời nói của Viper như một lời cảnh báo, nhưng cũng là một sự khích lệ.

Alex biết rằng, con đường phía trước còn rất dài và đầy chông gai.

Nhưng anh cũng biết rằng, anh không còn có thể quay đầu lại được nữa.Anh phải tiếp tục bước đi, khám phá những bí mật của bản thân, và đối mặt với những thế lực đang muốn định hình lại số phận của không chỉ một, mà là nhiều thế giới.Và cuốn "Thiên Niên Ký Xoắn Ốc" này, có lẽ, chính là một trong những chìa khóa quan trọng nhất trên hành trình đó.
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 232: Những Nước Cờ Trong Màn Đêm


Sau một đêm nghỉ ngơi không mấy yên ổn, tâm trí Alex vẫn còn quay cuồng với những thông tin từ cuốn "Thiên Niên Ký Xoắn Ốc" và những lời nói đầy ẩn ý của Viper.

"Dấu ấn Imago", "Kẻ Mang Dấu Ấn", "ngôn ngữ năng lượng" – những khái niệm đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh, vừa mang đến một chút hy vọng, vừa gợi lên những nỗi sợ hãi mơ hồ.Sáng hôm sau, khi Alex và Viper gặp lại nhau trong căn phòng dưới lòng đất, không khí có phần khẩn trương hơn.

Viper đã trải một tấm bản đồ lớn của khu Upper West Side lên chiếc bàn cũ, trên đó đánh dấu vị trí của thư viện Alistair Finch và các con đường, tòa nhà xung quanh."

Chúng ta không có nhiều thời gian," Viper nói ngay khi Alex vừa ngồi xuống.

"Buổi 'tham quan' của 'Tiến sĩ Baumgartner' đã được xác nhận lại vào hai giờ chiều nay.

Chúng ta cần phải hoàn thiện kế hoạch đột nhập và rút lui trước lúc đó."

"Đột nhập?"

Alex ngạc nhiên.

"Tôi tưởng chúng ta sẽ vào đó một cách 'chính thức' với tư cách trợ lý?"

"Đó chỉ là 'phương án A', cậu Trần ạ," Viper nhếch mép.

"Một lớp vỏ bọc để chúng ta có thể vào bên trong, quan sát sơ đồ, hệ thống an ninh, và có thể...

'cảm nhận' được vị trí của những thứ chúng ta cần tìm.

Nhưng để thực sự lấy được con dao của cậu, hoặc tiếp cận những khu vực cấm, chúng ta sẽ cần đến 'phương án B'."

Cô ta chỉ vào một vài điểm trên bản đồ.

"Theo thông tin của ta, thư viện này có một vài 'điểm yếu' mà chúng ta có thể lợi dụng.

Một lối vào phụ ở tầng hầm, thường được sử dụng để vận chuyển sách và các vật phẩm khác, ít được canh gác hơn.

Và một hệ thống thông gió cũ, có thể dẫn đến một vài phòng lưu trữ quan trọng."

"Nghe có vẻ rất giống những gì chúng ta đã làm ở cơ sở SHIELD," Alex nhận xét, không khỏi nhớ lại cuộc đào thoát đầy kịch tính vừa rồi."

Kinh nghiệm luôn hữu ích, phải không?"

Viper mỉm cười.

"Lần này, mục tiêu của chúng ta không phải là phá hủy, mà là 'mượn tạm' một vài thứ.

Và nếu may mắn, chúng ta sẽ không phải đối đầu trực diện với bất kỳ 'người canh giữ' nào của Hội Huynh Đệ."

Họ cùng nhau xem xét lại sơ đồ chi tiết của thư viện mà Viper đã thu thập được (có lẽ cũng từ những "mối liên hệ" của cô ta), đánh dấu những vị trí camera an ninh, cảm biến chuyển động, và những khu vực có khả năng được bảo vệ bằng các biện pháp siêu nhiên."

Khi chúng ta vào bên trong với tư cách 'trợ lý'," Viper giải thích, "cậu sẽ tập trung vào việc 'cảm nhận' năng lượng của con dao obsidian.

Cố gắng xác định vị trí chính xác của nó, hoặc ít nhất là khu vực mà nó đang được cất giữ.

Đồng thời, hãy để ý đến bất kỳ 'dấu hiệu năng lượng' nào khác lạ, những nơi có thể chứa đựng những cổ vật hoặc thông tin quan trọng khác của Hội Huynh Đệ."

"Còn cô?"

Alex hỏi."

Ta sẽ 'quan sát' hệ thống an ninh, tìm kiếm những sơ hở, và nếu có cơ hội, sẽ 'vô hiệu hóa' một vài camera hoặc cảm biến cần thiết cho kế hoạch rút lui của chúng ta sau này.

Và dĩ nhiên, ta cũng sẽ để mắt đến 'Tiến sĩ Alaric' đó.

Ta vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng hắn ta đâu."

Alex gật đầu.

Anh cũng có cùng suy nghĩ đó.

"Alaric" có vẻ như muốn hợp tác, nhưng động cơ thực sự của hắn ta vẫn còn là một ẩn số."

Sau buổi 'tham quan'," Viper nói tiếp, "chúng ta sẽ quay trở lại đây, phân tích lại những gì đã thu thập được, và quyết định xem liệu 'phương án B' có khả thi không.

Nếu có, chúng ta sẽ hành động vào đêm nay, khi hệ thống an ninh có thể sẽ lơ là hơn."

Kế hoạch nghe có vẻ hợp lý, nhưng Alex vẫn cảm thấy một sự bất an.

Đối đầu với Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu không phải là chuyện đùa.

Chúng là một hội kín cổ xưa, quyền năng, và chắc chắn sẽ không dễ dàng để người ngoài xâm phạm vào lãnh địa của chúng."

Còn về 'Tiến sĩ Alaric'," Alex hỏi, "nếu hắn ta thực sự là người của Hội Huynh Đệ, liệu hắn ta có nhận ra ý định của chúng ta không?"

"Rất có thể," Viper thừa nhận.

"Nhưng hắn ta cũng cần chúng ta.

Nếu những gì hắn nói về Malakor và 'Trái Tim Hỗn Mang' là thật, thì hắn ta cũng đang ở trong một tình thế khó khăn.

Hắn ta có thể sẽ 'nhắm một mắt mở một mắt' cho những hành động của chúng ta, miễn là chúng không gây ảnh hưởng quá lớn đến kế hoạch chung của hắn."

Đó là một canh bạc nữa.

Họ đang đặt cược vào việc "Alaric" sẽ giữ lời hứa của mình, hoặc ít nhất, sẽ không phản bội họ ngay lập tức.Thời gian trôi qua rất nhanh.

Họ xem xét lại kế hoạch nhiều lần, chuẩn bị những dụng cụ cần thiết (Viper lại một lần nữa "xoay sở" được một vài thiết bị nhỏ từ những nguồn bí mật của mình, bao gồm cả một thiết bị gây nhiễu camera cầm tay và một bộ dụng cụ phá khóa điện tử mini).Khi gần đến giờ hẹn, Alex và Viper lại một lần nữa thay đổi diện mạo, cố gắng trông giống những trợ lý nghiên cứu thực thụ nhất có thể.

Alex cất kỹ cuốn "Thiên Niên Ký Xoắn Ốc" và những vật phẩm quan trọng khác vào một chiếc túi đeo chéo có vẻ ngoài bình thường."

Hãy nhớ," Viper nói khi họ chuẩn bị rời đi, "mục tiêu chính của chúng ta trong buổi 'tham quan' này là thu thập thông tin và 'cảm nhận' năng lượng.

Đừng làm bất cứ điều gì ngu ngốc có thể khiến chúng ta bị lộ tẩy sớm.

Mọi hành động phải được tính toán cẩn thận."

Alex gật đầu.

Anh hiểu rõ những rủi ro.Họ rời khỏi nơi ẩn náu dưới lòng đất, một lần nữa hòa mình vào dòng người trên những con phố của New York.

Không khí bên ngoài có vẻ bình thường, nhưng Alex có thể cảm nhận được một sự căng thẳng vô hình, như thể thành phố này đang giữ trong lòng quá nhiều bí mật, quá nhiều hiểm nguy.Khi họ đến gần thư viện Alistair Finch, Alex cố gắng tập trung "cảm nhận" năng lượng một lần nữa.

Lớp "phòng thủ năng lượng" vẫn còn đó, dày đặc và phức tạp.

Nhưng lần này, nhờ vào những kiến thức từ cuốn "Thiên Niên Ký Xoắn Ốc", anh có thể "nhìn thấy" rõ hơn cấu trúc của nó, những "nút thắt" và những "dòng chảy" năng lượng.Và anh lại cảm nhận được "tia sáng" yếu ớt của đá obsidian, lần này có vẻ rõ ràng hơn một chút, như thể nó đang "gọi" anh.Nó ở bên trong.

Chắc chắn là như vậy.Họ đến trước cánh cửa gỗ sồi quen thuộc.

Viper lại bấm chuông.

Một lúc sau, ông Abernathy, người quản lý thư viện, lại xuất hiện, khuôn mặt vẫn giữ vẻ nghiêm nghị và lạnh lùng như lần trước."

Chào buổi chiều," ông ta nói, giọng không chút thay đổi.

"Tiến sĩ Baumgartner đang đợi hai vị ở phòng đọc phía Tây.

Mời đi theo tôi."

Lần này, ông ta không yêu cầu xem thư giới thiệu nữa.

Có vẻ như "Tiến sĩ Alaric" đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.Họ lại một lần nữa bước vào không gian tĩnh lặng và cổ kính của thư viện.

Nhưng lần này, Alex không còn cảm thấy quá ngột ngạt nữa.

Anh đang quan sát mọi thứ bằng một con mắt khác, một con mắt của kẻ săn tìm, cố gắng ghi nhớ từng chi tiết, từng góc khuất, từng dấu hiệu năng lượng.Khi họ đến phòng đọc phía Tây, một căn phòng nhỏ hơn nhưng cũng không kém phần sang trọng so với phòng đọc chính, họ thấy "Tiến sĩ Alaric" đã ngồi sẵn ở đó, bên cạnh một chồng sách cổ."

Chào mừng trở lại," "Alaric" nói, mỉm cười với họ.

"Ta hy vọng hai vị đã có một buổi sáng hiệu quả."

"Cũng tạm ổn, thưa Tiến sĩ," Viper đáp lại một cách lịch sự."

Tốt lắm," "Alaric" nói.

"Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau xem xét một vài bản thảo quý hiếm liên quan đến các biểu tượng giả kim thuật thời Phục Hưng.

Ta tin rằng chúng sẽ rất hữu ích cho 'nghiên cứu' của chúng ta."

Ông ta ra hiệu cho họ ngồi xuống, rồi bắt đầu lật giở những trang sách cổ, nói về những biểu tượng và những ý nghĩa ẩn giấu.

Bề ngoài, đó là một buổi làm việc học thuật hoàn toàn bình thường.Nhưng Alex và Viper biết rằng, đây chỉ là một vở kịch.Những nước cờ trong màn đêm đã bắt đầu được triển khai.

Và họ, những con tốt bất đắc dĩ, đang phải cẩn thận di chuyển trên một bàn cờ đầy rẫy những cạm bẫy và những đối thủ khó lường.Mục tiêu của họ là con dao obsidian, và những bí mật của Hội Huynh Đệ.Nhưng liệu họ có thể thành công, hay sẽ bị nhấn chìm trong vòng xoáy vĩnh cửu của những âm mưu và quyền lực?
 
Bản Giao Hưởng Hỗn Mang 2 (The Chaos Symphony 2)
Chương 233: Những Con Mắt Vô Hình Trong Thư Viện


Buổi "nghiên cứu" trong phòng đọc phía Tây của thư viện Alistair Finch kéo dài gần hai tiếng đồng hồ, nhưng đối với Alex, nó dài như cả một thế kỷ.

Anh phải cố gắng tỏ ra chăm chú vào những bản thảo cổ về giả kim thuật mà "Tiến sĩ Alaric" đưa ra, thỉnh thoảng lại gật gù hoặc đặt một vài câu hỏi có vẻ thông minh, trong khi tâm trí anh lại đang cố gắng "quét" toàn bộ căn phòng, "cảm nhận" những dòng chảy năng lượng và tìm kiếm dấu vết của con dao obsidian.Viper cũng đóng vai một trợ lý mẫn cán một cách hoàn hảo.

Cô ta ghi chép cẩn thận, thỉnh thoảng lại trao đổi vài câu bằng tiếng Đức với "Alaric" (một chi tiết mà Alex không hề biết trước), khiến cho vai diễn của họ càng trở nên thuyết phục hơn.

Nhưng Alex biết rằng, đằng sau vẻ ngoài chuyên tâm đó, Viper cũng đang âm thầm quan sát, đánh giá từng chi tiết của căn phòng, từng biểu hiện của "Alaric", và có lẽ cả những hệ thống an ninh vô hình."

Thú vị thật đấy, thưa Tiến sĩ," Viper nói sau khi "Alaric" vừa giải thích xong về một biểu tượng phức tạp trong một bản thảo.

"Những mối liên hệ giữa giả kim thuật và các trường phái huyền bí cổ xưa luôn là một đề tài hấp dẫn."

"Đúng vậy, cô Schmidt," "Alaric" đáp, mỉm cười (Alex và Viper đã thống nhất sử dụng họ giả là "Schmidt" và "Weber" cho buổi "tham quan" này).

"Và thư viện này là một kho tàng thực sự cho những ai muốn tìm hiểu sâu hơn về những lĩnh vực đó.

Có những văn bản ở đây mà ngay cả những học giả uyên bác nhất cũng chưa từng được biết đến."

Ông ta liếc nhìn Alex.

"Cậu Weber, cậu có vẻ hơi trầm tư nhỉ?

Có điều gì trong những bản thảo này khiến cậu đặc biệt chú ý không?"

Alex giật mình, vội vàng thoát ra khỏi dòng suy nghĩ.

"À... không, thưa Tiến sĩ," anh đáp, cố gắng tỏ ra tự nhiên.

"Chỉ là... tôi đang cố gắng tiếp thu những kiến thức mới mẻ này.

Thực sự rất ấn tượng."

Trong lúc "Alaric" và Viper tiếp tục "thảo luận" về các biểu tượng giả kim, Alex lại bí mật tập trung "cảm nhận".

Anh có thể cảm nhận được lớp "phòng thủ năng lượng" bao bọc lấy toàn bộ thư viện, và những "nút thắt" năng lượng ở các góc phòng, có lẽ là những bùa chú bảo vệ hoặc niêm phong.Và rồi, anh lại cảm nhận được nó.

"Tia sáng" yếu ớt của đá obsidian.

Lần này, nó có vẻ rõ ràng hơn một chút, và dường như đang phát ra từ một hướng nhất định.Phía sau một trong những kệ sách lớn ở cuối phòng.Alex cố gắng giữ vẻ bình thường, nhưng tim anh bắt đầu đập nhanh hơn.

Liệu con dao của anh có thực sự ở đó không?

Hay đó chỉ là một cổ vật khác làm từ đá obsidian?Anh cần phải tìm cách tiếp cận khu vực đó."

Thưa Tiến sĩ," Alex bất ngờ lên tiếng, "tôi có thể xin phép đi vệ sinh một chút được không ạ?"

"Alaric" nhìn anh, một tia khó hiểu thoáng qua trong mắt, nhưng rồi ông ta cũng gật đầu.

"Dĩ nhiên rồi, cậu Weber.

Ông Abernathy sẽ chỉ đường cho cậu."

Ngay lúc đó, như thể đã được sắp đặt từ trước, ông Abernathy, người quản lý thư viện, xuất hiện ở cửa phòng.

"Thưa Tiến sĩ, đã đến giờ giải lao giữa buổi.

Quý vị có muốn dùng trà và một chút bánh ngọt không ạ?"

"Ồ, tuyệt vời quá, Abernathy," "Alaric" nói, mỉm cười.

"Chúng tôi cũng đang cần nghỉ ngơi một chút.

Mời hai vị trợ lý của tôi đi trước.

Tôi sẽ theo sau ngay."

Alex và Viper nhìn nhau một cách kín đáo.

Đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, hay là một phần của kế hoạch nào đó mà "Alaric" đã sắp đặt?Họ cùng ông Abernathy rời khỏi phòng đọc phía Tây, đi theo một hành lang khác, dẫn đến một phòng khách nhỏ, nơi đã được chuẩn bị sẵn trà và bánh."

Xin mời hai vị cứ tự nhiên," ông Abernathy nói, rồi khẽ cúi đầu và rời đi.Khi chỉ còn lại hai người, Alex vội vàng nói với Viper: "Tôi cảm nhận được năng lượng của đá obsidian.

Nó ở phía sau kệ sách lớn trong phòng đọc đó."

Viper nhíu mày.

"Cậu chắc chứ?"

"Tôi chắc chắn," Alex khẳng định.

"Nó rất yếu, nhưng không thể nhầm lẫn được."

"Vậy thì chúng ta phải tìm cách quay lại đó," Viper nói, ánh mắt lóe lên vẻ tính toán.

"Nhưng không thể đi cùng với 'Alaric' được.

Hắn ta sẽ nghi ngờ ngay."

Họ nhìn quanh phòng khách nhỏ.

Có một vài cánh cửa khác dẫn ra các hành lang khác nhau."

Có lẽ... chúng ta có thể 'đi lạc' một chút," Alex gợi ý.Viper mỉm cười.

"Một ý tưởng không tồi, cậu Trần ạ.

Nhưng chúng ta phải hành động nhanh.

'Alaric' sẽ không để chúng ta 'đi lạc' quá lâu đâu."

Họ giả vờ như đang thưởng thức trà và bánh, đồng thời quan sát xung quanh, tìm kiếm cơ hội.Một lúc sau, khi không có ai để ý, Alex và Viper lặng lẽ rời khỏi phòng khách, đi theo một hành lang khác, cố gắng tìm đường quay trở lại phòng đọc phía Tây.Nhưng thư viện này giống như một mê cung, với vô số những hành lang và những cánh cửa giống hệt nhau.

Họ đi một vòng, rồi lại một vòng nữa, nhưng vẫn không thể tìm thấy phòng đọc quen thuộc."

Chết tiệt," Alex lẩm bẩm.

"Chúng ta bị lạc rồi."

"Bình tĩnh," Viper nói, dù giọng cô ta cũng có chút gì đó không chắc chắn.

"Hãy thử 'cảm nhận' lại năng lượng xem.

Cậu có thể định vị được hướng của phòng đọc đó không?"

Alex nhắm mắt lại, cố gắng tập trung.

Anh lại cảm nhận được lớp "phòng thủ năng lượng" bao trùm lấy thư viện, và những "nút thắt" ở các vị trí khác nhau.

Nhưng năng lượng của đá obsidian thì lại trở nên mờ nhạt, khó xác định hơn."

Nó... nó ở hướng này," Alex nói, chỉ về một phía.

"Nhưng có một thứ gì đó đang 'nhiễu' tín hiệu.

Một lớp năng lượng khác, rất lạ."

Họ cẩn thận đi theo hướng mà Alex chỉ.

Hành lang ngày càng trở nên tối tăm và lạnh lẽo hơn.

Những bức tranh trên tường cũng mang một vẻ u ám và đáng sợ hơn.Rồi, họ dừng lại trước một cánh cửa gỗ sồi khác, không giống với cánh cửa của phòng đọc phía Tây.

Cánh cửa này có vẻ cũ kỹ hơn, và trên đó có khắc một biểu tượng xoắn ốc nhỏ, gần như bị che lấp bởi lớp bụi dày."

Đây là đâu?"

Maya...

à không, Viper thì thầm. (Tôi sẽ sửa lỗi này ngay).Alex sửa lại: "Đây là đâu?"

Viper thì thầm, ánh mắt đầy vẻ cảnh giác.Alex cũng cảm thấy một sự bất an.

Anh có thể cảm nhận được một luồng năng lượng mạnh mẽ phát ra từ phía sau cánh cửa này, một luồng năng lượng cổ xưa, lạnh lẽo, và có chút gì đó... tà ác.Nó không giống năng lượng của đá obsidian."

Tôi không biết," Alex đáp.

"Nhưng có một thứ gì đó rất mạnh ở bên trong."

Viper đưa tay lên, định nắm lấy tay nắm cửa."

Khoan đã!"

Alex ngăn lại.

"Đừng mở nó ra.

Tôi có cảm giác không tốt về nơi này."

Ngay lúc đó, từ phía sau lưng họ, một giọng nói trầm và lạnh lùng vang lên."

Hai vị có vẻ như đã 'đi lạc' hơi xa so với phòng khách nhỉ?"

Alex và Viper giật mình quay lại."

Tiến sĩ Alaric" đang đứng đó, cách họ không xa, khuôn mặt không còn vẻ thân thiện như lúc trước, mà là một sự lạnh lùng và dò xét.

Bên cạnh ông ta, là ông Abernathy, người quản lý thư viện, và hai người đàn ông mặc đồ đen khác, cao lớn và lực lưỡng, có vẻ như là vệ sĩ."

Chúng tôi... chúng tôi chỉ đang tìm đường quay lại thôi, thưa Tiến sĩ," Alex cố gắng giải thích, nhưng giọng anh có chút gì đó run rẩy."

Alaric" khẽ mỉm cười, một nụ cười không hề có chút thiện ý nào.

"Thật sao?

Hay là hai vị đang cố gắng 'khám phá' những nơi mà mình không được phép vào?"

Ông ta tiến lại gần hơn, ánh mắt nhìn thẳng vào Alex.

"Cậu có vẻ như có một 'năng khiếu' đặc biệt trong việc 'cảm nhận' những thứ bị che giấu nhỉ, cậu Trần?

Cậu đã 'cảm nhận' được gì ở phía sau cánh cửa này?"

Alex im lặng, không biết phải trả lời như thế nào.

Anh biết rằng, họ đã bị phát hiện.

Vở kịch "trợ lý nghiên cứu" đã kết thúc."

Có lẽ," "Alaric" nói tiếp, giọng đầy vẻ mỉa mai, "hai vị nên tham gia cùng chúng tôi trong một buổi 'thảo luận' riêng tư hơn.

Có rất nhiều điều mà chúng tôi muốn 'hỏi han' kẻ mang 'dấu ấn Imago', và cả 'người bạn đồng hành' bí ẩn của cậu nữa."

Hai tên vệ sĩ mặc đồ đen từ từ tiến lại gần Alex và Viper, chặn hết mọi lối thoát.Alex và Viper nhìn nhau.

Họ đã rơi vào bẫy.Những con mắt vô hình trong thư viện này, cuối cùng, cũng đã lộ diện.Và chúng, có vẻ như, không hề có ý định để cho họ dễ dàng rời đi.
 
Back
Top Bottom