Tâm Linh Bạn cùng bàn và căn bệnh

Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 19 : Tạm biệt


Công viên dưới ánh hoàng hôn là một bức tranh tuyệt đẹp , mọi ánh nắng vàng ấm áp bao phủ mọi thứ, tạo nên bầu không khí lãng mạn .

Đèn đường bắt đầu bật sáng , như những ngôi sao nhỏ .

Không khí trong lành, dễ chịu, tạo nên cảm giác thư giãn, yên bình Có một cô bé si tình và một gã cao lớn đang đứng đối diện với nhau , trong bầu không khí này thì tôi nghĩ rất thích hợp để bày tỏ một lần nữa Tôi cầm tay Huy dẫn đến bãi cỏ , dừng lại trước một cây hoa đẹp.

Ánh mắt tôi luôn chỉ nhìn với sự ấm áp và đầy hy vọng , tôi lấy hơi sâu, bắt đầu nói: " Em thích anh từ lâu , anh là người mà em luôn mơ ước được ở cạnh bên anh mãi mãi .

Có thể.. nghĩ tới em được không Huy..?"

Huy nhìn tôi rất lâu phải nói là cực kì lâu làm tôi rất bí bách , ánh mắt ngập ngừng .

Sau một lúc im lặng: " Em là người bạn tốt của anh, nhưng anh bản thân anh cảm thấy không thích em.. dù chỉ một chút.."

Tôi cảm thấy tim đập hụt một nhịp , mặt tái nhợt.

Đôi mắt tôi đục ngầu, nước mắt trào ra , cố gắng giữ bình tĩnh: "Không sao, anh không cần phải giải thích , hãy coi như đây là sự bày tỏ cuối cùng của em dành cho anh .

Em nghĩ rằng sau này sẽ không còn cơ hội nữa" Tôi rút tay ra, bước lùi lại và chạy thật nhanh về nhà còn Huy nhìn theo với ánh mắt tiếc nuối.

Công viên vẫn yên bình, nhưng bầu không khí đã thay đổi.

Về nhà tôi nằm gục dưới ghế sofa , thủ tục xuất viện tôi đã nhờ Ngọc Anh làm rồi .

Lết cái thân đi dọn đồ , nghĩ rằng nên hẹn hai nhỏ kia Nhìn khuôn mặt thảm thương với hai con mắt sưng vù của tôi trong màn hình đen phản chiếu lại làm tôi thấy mình như trò hề vậy ấy , mặc dù đã từng bị từ chối và chuẩn bị tâm lí nhưng tôi vẫn đau .

Rất đau là đằng khác Sau khi tôi thông báo cho Nhi và Hiền xong thì tôi quẳng điện thoại đi luôn , nằm thiếp đi trên giường và mơ màng chìm sâu vào giấc mơ ———————————————— " Hoàng , Hoàng!

Dậy coi mày thầy xuống!

" " Kệ mẹ thầy ta , mày bớt mồm cho bố ngủ " " Kệ mẹ mày luôn " " Rầm.. rầm.."

Tôi đang nằm bỗng có tiếng thức gõ inh có ở bên cạnh làm tôi khó chịu phải bịt hai tai lại , nhăn nhó ngước lên nhìn thầy Nam dạy toán cũng khó chịu không khác gì tôi " Anh hay quá nhỉ anh Hoàng?

Nghĩ rằng bố mình góp phần xây dựng cho cái trường này thì làm càng , mau dậy nhanh " Vừa nói thầy ta vừa cầm tai tôi làm tôi rất bực bội mà xua tay thầy ta quá một bên " Thầy đừng có chạm vào người tôi " Nói rồi tôi quẹt sơ cái tai , ngồi xuống lật cuốn vở rồi đưa lên " Đây , trong lúc thầy giảng đã chép bài và cũng nghe giảng .

Xong " Tôi chỉ trả lời ngắn gọn xúc tích làm cho thầy không nói gì nữa mà quay về giảng tiếp phần còn lại " Mẹ.. phiền phức thật chứ "———————————————— Tôi mở mắt vì tiếng chuông điện thoại , vơ tay chộp lấy .

Cơ thể mệt nhừ khiến tôi loạng choạng ngồi thẳng lên Bây giờ là 5 giờ 30 tôi chuẩn bị vali rồi để xuống phòng khách , vệ sinh cá nhân rồi ra ghế sofa ngồi xem một vài bộ phim giết thời gian Tầm 6 giờ 30 là ngoài cổng tôi đã nghe tiếng gọi của Nhi và Hiền thúc giục tôi đi ăn sáng , bọn tôi ăn mỳ xào rồi vào siêu thị mua một vài đồ thiết yếu Xe là do Ngọc Anh thuê nên đồ của tôi và của ảnh để trên đó rồi thế nên tôi cứ việc đi chơi với bạn còn Ngọc Anh thì đi chơi với chị dâu Tôi vào cửa hàng gấu bông thấy vài em khá xinh và dễ thương nênn nhanh nhảu bỏ vào giỏ , mua sẵn quà cho hai nhỏ kia đầy đủ rồi chúng tôi lại qua mấy chỗ Photobook để lưu giữ kỉ niệm Nói chứ chơi với nhau gần 3 năm rồi mà tôi thấy tình bạn ba người này vẫn keo như keo dán chuột ấy , ta nói à nhỏ này chữa lành kinh khủng .

Có hai nhỏ mới vui chứ một mình rầu chết Mới đầu là tôi chỉ thân với Hiền thôi còn Nhi á hả , ấn tượng là dữ như bà chằn ấy lúc cô đổi là năn nỉ đổi lại kinh khủng luôn ấy .

Nhưng lúc ngồi lâu lại kiểu bị cuốn ấy xong lúc cô đòi đổi lại thì khóc la ó vãi ra , xin lỗi tự vả hơi nặng Khi mà chụp choẹt xong xuôi thì tôi dắt hai đứa nó đi xem phim mới chiếu , mua bỏng ngô rồi vừa xem vừa tám các kiểu đúng chill luôn .

Tầm 11 giờ thì tôi được hai đứa tiễn ra sân bay mà mặt đứa nào đứa nấy mếu kinh , cái phải ngồi dỗ các kiểu thì cũng chịu " Mày qua trường mới , xa bọn tao thì đừng có quên .

Có gì vui nhớ kể còn ở đây có gì bọn tao kể lại mày nghe " Nhi nói xong khoác vai Hiền làm tôi nhăn mặt lại " Mày tính lợi dụng lúc không có tao là lấy con Hiền làm của riêng à " " Ừ vì nó là chồng của tao còn mày chỉ con nô tì thôi " nói rồi hai con phá ra cười khà khà " Ừ bây hay lắm cứ nhớ đấy , mà thôi tới giờ rồi đi nghe " " Đi mạnh khoẻ , nhớ về thăm bọn tao đó " " Biết rồi hai bọn mày sao tao quên được chòi hì hì " Miệng cười thôi chứ lúc ôm hai nhỏ thì mắt lăn nước vãi ra ấy , sướt mướt kinh khủng đến độ chị dâu cùng Ngọc Anh kéo tôi ra rồi mọi người lau mặt dùm này nọ Cầm balo của tôi và Ngọc Anh cứ đi rồi ngoái lại nhìn những người bạn thân và cả chị dâu làm tôi buồn lắm , sẽ rất nhớ họ lắm đây .
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 20 : Mua Đồ


Bọn tôi đáp máy bay là lúc 4 giờ chiều , tôi xách hai balo còn Ngọc Anh kéo vali .

Vừa đi tôi vừa than " Má ơi.. mắc ói quá " Vừa nói xong là một cơn nhợn lại nhói lên làm tôi ôm miệng rồi thả mẹ hai cái balo xuống , chạy thẳng đến bên một cái cây rồi ngồi "xử lí" .

Dứt cơn xong thì một chai dầu đỏ được áp vào má tôi , cầm lấy rồi bôi vào mũi cổ các kiểu xong tôi đưa lại Tôi cứ đinh ninh rằng người đó là Ngọc Anh nên vô tư đứng lên đập đập vào cánh tay người bên cạnh , cười hô hố .

Đang cười bỗng có ai vỗ vai làm tôi quay ngược lại thì mới thấy Ngọc Anh đứng phía sau tôi , mà người đưa tôi chai dầu là ở bên phía trái Nhìn ngược lại hướng trái thì không phải là Ngọc Anh mà là một cậu bạn cao chắc tầm m75 hay gì ấy mặc áo hoodie đen rộng và mặc quần ống rộng , tay thì cầm chai dầu nên tôi có thể xác định được người đưa chai dầu chính là bạn đó À ừm.. thì cũng cũng Tôi sau khi thấy được người đưa chai dầu liền nở nụ cười , người ta hay bảo là những trường hợp như vậy nên nở một nụ cười tự tin , tôi gượng gạo nói : " À ừm cảm ơn bạn vì chai dầu nha.."

Chạy nhanh ẩn sau lưng Ngọc Anh liền , được cái thằng chả cũng tốt lắm cười như được mùa .

Trên tay hình như cũng cầm điện thoại và quay lại ...

Hình như đã quay được đoạn vừa nãy "Khụ" Cậu bạn kia thấy dáng vẻ của tôi như vậy thấy hề hay sao ấy nên lỡ cười một nhịp nhưng nhanh chóng ho khan rồi chỉnh tề lại , Ngọc Anh cũng dừng việc trêu chọc rồi xách cổ tôi ra đứng ngang hàng " Mau cảm ơn người ta đàng hoàng , mày để dầu ở đâu trong giỏ nên tao lục đéo thấy " " Em cảm ơn rồi mà..

Xùy , tôi cảm cậu vì chai dầu này nha " Bạn nam đó gãi đầu rồi lắc tay " Ây không sao đâu , hai anh em cậu đi đường xa tới đây thì tôi nghĩ rằng nên chuẩn bị mấy thứ chống say xe hay máy bay thì hơn .

Mà thôi tôi đi đây nếu có duyên thì gặp lại nhé , tạm biệt " Nói rồi cậu ấy vẫy tay rồi chạy đi mất hút , tôi và Ngọc Anh thì cũng không để ý mấy .

Hai đứa chúng tôi trở về nhà ông bà nội của tôi , còn nhà của Ngọc Anh thì cách nhà tôi tầm 3-4 căn cũng khá tiện .

Ông bà nội tôi đã chuẩn bị cho tôi một căn phòng , trang trí siêu đẹp .

Sau khi sắp xếp tủ đồ xong thì tôi mới phát hiện ra đã thiếu khá là nhiều đồ thiết yếu , đang chuẩn bị tiền nông thì tiếng bà tôi vọng lên " Gà à con có đang rảnh không?

Bà nhờ xíu " " Dạ con rảnh đợi chút con xuống liền " Tôi phóng một mạch xuống phòng khách , bà tôi đang miếng quýt còn ông thì đang xem phim , bà khi thấy tôi liền cầm một miếng rồi đưa ra tôi thì thuận thế ăn luôn " Con ra chợ mua cho bà 1kg ổi và mận , rau rồi cá..

à mà thôi để viết giấy cho chắc chứ mày thì cũng quên thôi " Nói rồi bà lấy giấy viết ra rồi đưa kèm theo tiền , tôi đang hí hửng cầm thì ông tôi lên tiếng " Xe đạp điện ông mới mua để ở ngoài á con lấy ra chạy thử xem " " Hả?

Xe đạp á?

" " Ừ ra chạy thử đi hết 10 triệu rồi đấy , lo mà chạy an toàn rồi tuân thủ dùm cái không lại bay tiền nữa " Tôi đi ra ngoài thì đúng thật có xe đạp điện và trên đó có sẵn nón bảo hiểm nhưng điều quan trọng là tôi có biết chạy méo đâu Thế là tôi đành đi bộ ra chợ , trên giấy gồm 1kg thịt ba rọi và nửa kí cá lóc thêm một vài bó rau muống , sau đó chạy tung tăng qua sạp bán trái cây mua ổi và mận đầy đủ Mua đồ cho bà xong thì tôi đến nhà sách để mua vài món " Hừm bút deli , màu , vở , compa , bút kéo xoá ,..

ụa sao lúc đầu tính mua ít nhưng sao lại thành một đống thế này..

" Tôi khóc tiếng mán luôn vì cầm có 100k à mà mua lố tận 150k , vừa hết tiền trong tài khoản mới ác " Ư hự..

đành bỏ vài món vậy.. nhưng mà không nỡ " Thế là tôi cứ đứng đó và đấu tranh tư tưởng trong mớ suy nghĩ hỗn độn " Ờm hello bạn " Tôi giật mình quay lại nơi tiếng gọi thì bắt gặp lại cậu bạn ban nãy , bạn ấy thấy tôi đứng hơi lâu nên ngỏ lời " Gặp lại nhau rồi cũng là cái duyên nhỉ?

Bộ bạn có chuyện gì sao " " Ờm chỉ là tôi mang thiếu tiền ấy.. mua đồ hơi lố ạ " , tôi cười trừ nhìn cậu bạn " Thiếu bao nhiêu thế để tôi trả giúp cậu nhé?

" Vừa nói cậu ta vừa rút trong túi quần chiếc ví dày sộp nhưng tôi lắc đầu lia lịa " Ây thôi được rồi để tôi trả bớt vài món là được bạn không cần phải trả đâu , chúng ta mới gặp nên cũng- " Tôi chưa nói dứt câu xong là cậu bạn rút thẳng tờ 500k rồi đưa cho cô bán hàng " Cô ơi của bạn này hết tổng bao nhiêu ạ con gửi "

Nhanh chóng cô bán cổ thối lại rồi cậu bạn cất tiền lại trong ví còn tôi thì sốc vãi ra , người lạ mà cậu ta đã giúp như vậy rồi thì chắc người thân còn ghê hơn nữa " Bạn ơi- ờm cho tôi xin số điện thoại bạn được không?

" " Nếu bạn muốn trả tiền lại thì không cần đâu " Cậu ta bắt bài tôi khá nhanh nên đâm ra tôi bối rối rồi lắc đầu " Không phải í là khi nào rảnh tôi mời bạn một ly nước á " Tôi thấy cậu bạn xoa cằm có vẻ suy nghĩ khá lâu rồi cậu bạn đưa tay ra , hiểu ý nên tôi lấy điện thoại đưa cho .

Vừa bấm cậu ta vừa nói : " Tôi tên Lê Duy An rất vui nếu được làm quen với bạn ạ "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 21 : Nhập học


" A tôi tên Bảo Trâm , rất hân hạnh được làm quen với bạn An đây ạ nhưng bây giờ tôi phải về rồi .

Hẹn gặp lại nhé " " Được hẹn gặp lại " Tôi chào Duy An rồi chạy một mạch về nhà , đưa túi đồ cho bà rồi mệt mỏi nằm trên sofa .

Hôm nay là chủ nhật và ngày mai là nhập học vào trường cấp 3 rồi , mong mọi chuyện thuận lợi .

Điểm thi đậu của tôi đủ để vào trường ròii nên tôi thấy khá vô tư Sau khi ăn cơm trưa và rửa chén xong , tôi lên phòng ngồi chơi điện thoại một chút rồi cũng ngủ thiếp đi .

Đến tối thì bà gọi tôi dậy để ăn cơm , rửa mặt cho tỉnh táo xong thì mở điện thoại lên để xem về trường mà tôi sẽ học Tôi chưa bận tâm lắm cho nên nhảy vào ăn sạch tô cơm rồi rửa chén , lên phòng rồi nhưng tôi thấy hơi chán .

Ông bà không cho tôi đi chơi ở ngoài mặc dù là ở nhà bên cạnh hay ở xa , những năm hè tôi toàn phải ru rú trong nhà như đứa tự kỉ ấy Đêm nay tôi hơi khó ngủ rồi vì trưa mệt quá nên ngủ , mà tôi đã ngủ trưa thì tối luôn khó ngủ nhất luôn ấy bởi vậy ở trên Hà Nội rất ít khi tôi ngủ .

Mắt nhắm mắt mở , tôi mở một vài bộ phim để xem , đang lựa thì tôi thấy hơi đói nên rón rén xuống nhà bếp Phòng của tôi ở tầng hai còn ông bà ở phòng tầng 1 , tôi sợ đánh thức nên cứ nhón chân đi .

Mở tủ lạnh để mò mò xem có gì ăn không thì có vài miếng bưởi và muối tôm .

Ngon , tôi đang hí hửng bưng trên tay thì nghe xung quanh toàn tiếng lục đục .

Tôi nuốt khan nước bọt rồi chạy vèo thẳng lên lầu rồi vào phòng không chần chừ , để đồ ăn vào vị trí thì tôi xem bộ The Sadness do nghe một vài người trên tiktok bảo nó ghê lắm , đừng nên coi vào lúc ăn mà tôi thì thuộc dạng càng kêu ghê là xem Sau khi xem xong hết thì tôi thẫn thờ để dĩa ở trên đầu tủ , thẫn thờ tắt máy rồi thẫn thờ tắt đèn .

Chùm chăn lên nhưng mắt vẫn mở toang , coi lần đầu thì hơi ghê đấy nhưng nếu coi tầm 2,3 lần thì cũng bình thường thôi———————————————— Buổi sáng này không cần đồng hồ đánh thức mà bà gọi tôi dậy , ngáp một hơi dài rồi coi đồng hồ mới có 5h30 .

Vệ sinh cá nhân xong thì bà tôi cũng bới xong tô cơm , đang ăn ngon lành bỗng điện thoại có tiếng tin nhắn cho nên tôi hốc cho nhanh rồi rửa phần tô của mình Cầm máy lên để xem là ai nhắn , à ra là Duy Mạnh thằng bạn đần mà .

Lúc đầu tôi còn chọc nó chút xíuBảo Trâm : Èo chị Hương mà cũng biết nhắn hỏi han tao ha Duy Mạnh : Im mõm là được rồi đấy con kia Tôi còn đang cười khà khà thì dòng tiếp theo vã cho tôi để tỉnh táo lạiDuy Mạnh : Đéo nhây với mày nữa đâu , thằng Huy đêm khuya công khai bồ kìa con Bảo Trâm : ?

Duy Mạnh : Nghe bảo là bạn của em nó ấy tên là Như Thảo 8a2 , năm ngoái là 7a2 ấy Như thể sợ tôi không tin nó gửi ảnh Facebook của cả hai người kia đang trong trạng thái set hẹn hò , tôi không nhắn gì cho nó nữa mà chuẩn bị đồ để đến trường Đến THPT Trần Hưng Đạo , bây giờ còn khá sớm nên mọi thứ vô cùng vắng vẻ .

Tôi đang mò từng lớp để xem 10a1 ở đâu thì tôi bắt gặp Duy An đang ngồi ở ghế đá trước tầng trệt .

Biết rằng tâm trạng bây giờ không thích hợp để nói chuyện cho nên tôi chùm mũ hoodie và tiếp tục tìm , đã thấy được lớp nó nằm ngay ở đầu phía tay phải tầng trệt .

Cửa vẫn chưa được mở cho nên tôi ra ngồi ở ghế đá trước lớp , suy nghĩ về việc Huy có người yêu làm tôi thấy hụt hẫng và buồn .

Muốn khóc ghê Nhưng bây giờ đang ở trường nên đâu thể nào khóc được , ai nhìn thấy cũng kì lắm .

Tôi nhìn ra cổng thì bây giờ có khá nhiều người đang đi vào trường với nhiều biểu cảm khác nhau , thấy khó nóng trong việc chùm mũ cho nên tôi bỏ nó xuống Thẫn thờ nhìn cửa lớp , bây giờ nhiều bạn đang tiến vào cửa lớp và trong vô thức tôi đoán họ có thể là bạn cùng lớp của tôi .

Nhiều người xa lạ quá nên đâm ra tôi sợ ấy , mặc dù là người hướng ngoại nhưng vẫn có một vài người bạn đánh giá tôi là hơi có phần vô duyên .

Cho nên tôi đã cố gắng tiết chế nhất có thể , chỉ cầu mong không gặp mấy đứa hãm như đám " bạn cũ " Nhìn lại đồng hồ thì bây giờ đã là 6:35 , tôi chầm chậm tiến vào lớp đang đi đến cửa lớp thì tôi có va vào một bạn cũng đang đi ra " Ah- xin lỗi bạn nha " " Không sao không sao lỗi tôi cũng không chú ý " Tôi cảm thấy giọng này khá quen cho nên nhìn lại người mà va phải , ra là Duy An " Ủa Duy An?

Sao cậu lại ở đây " " Tôi học ở lớp này , bạn cũng học ở đây à .

Vậy là tôi với bạn học chung với nhau rồi đó " " À vậy hả?

Cũng vui chứ nhể " " Vui mà nhưng giờ hơi đói , xuống căn tin ăn sáng không Trâm?

" Tôi từ chối Duy An bảo rằng đã ăn sẵn ở nhà và không thấy đói , An có vẻ khá hụt hẫng nhưng vẫn vui vẻ đi xuống một mình .

Nhìn lại trong lớp thì mọi người đều đang ngồi và nói chuyện với nhau thân thiết , không biết sao mà tôi lại nghĩ mọi người quen biết nhau hết rồi chỉ có tôi là người lạ .

Cả cơ thể tôi hơi run nhẹ Nhìn thấy bàn 4 ở tổ 2 còn đang trống cho nên tôi ngồi vào chỗ ấy rồi nằm ra bàn , bỗng có tiếng để cặp trên bàn bên cạnh .

Ngẩng đầu lên thì thấy một bạn nam đang ngồi xuống và cất cặp , bạn đó thấy tôi nhìn thì chỉ hơi nhíu mày rồi đi ra khỏi lớp luôn .

Là sao vậy?
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 22 : Bạn cùng bàn


" Tùng.. tùng.. tùng " Tiếng trống trường vang lên làm tôi ngẩng đầu dậy để xem tình hình lớp thế nào thì mọi người đều vào đầy đủ chỉ trừ cậu bạn ban nãy không thấy đâu .

Tầm 5p sau thì cậu bạn ấy cũng tiến vào và ngồi cạnh tôi , bàn của lớp bạn tôi là theo dạng liền với ghế và tôi rất thích điều đó .

Từ ngoài cửa một cô khá là trẻ bước vào , cô bỏ cặp lên ghế và đứng vỗ thước lên bảng để mọi người tập trung lắng nghe " Nào nào lớp mình tập trung lên đây nhé , cô xin được giới thiệu cô tên là Khả Quỳnh sẽ đồng hành với lớp mình trong năm nay .

Chúng ta cùng nhau cố gắng để lấy được hạng nhất tuần nhé " Cô Quỳnh nói xong được mọi người cho tràng pháo tay , sau đó cô lôi trong cặp ra cuốn vở và bút " Được rồi vì chúng ta lần đầu gặp nhau cho nên lực học hay các chức quản lý lớp của mấy đứa ở cấp 2 như nào thì cô không biết , cho nên cô sẽ cho mọi người ai muốn làm ban cán sự lớp mình thì dơ tay xung phong nhé .

Nào bây giờ là lớp trưởng có ai muốn ứng cử hay là đề cử ai không " Lớp ban đầu không ai dơ tay để xung phong nhận cái chức mà nó là bàn cân đặt một bên là lớp còn một bên là cô chủ nhiệm cả , áp lực cực kì vì nếu bao che mà bị phát hiện là bị phạt còn nếu báo cáo cho cô thì sẽ bị ghét .

Nhưng lúc sau thì có vài bạn đứng lên và đề cử những bạn khác làm cho không khí sôi nổi , sau khi cô chốt được lớp trưởng thì tới lớp phó và một vài chức khác .

Tôi không có chút hứng thú nào về việc bầu chọn ban cán sự cho nên nằm trườn ra bàn lấy tay chống cằm , đang ngắm nhìn ra cửa sổ thì bạn nam bên cạnh chống cằm che đi cái cửa sổ cho nên tôi gục xuống bàn luôn " Bạn nữ ở bàn 4 tổ 2 cảm thấy mệt trong người hả em sao nằm ra bàn vậy " Tôi giật mình khi nghe cô Quỳnh nói nên ngồi thẳng lại , thấy ai cũng nhìn mình đâm ra tôi ngại rồi gãi đầu " Dạ không có mệt ạ " " Ừm vậy em là người giữ sổ đầu bài nhé , đang thiếu cái đó thôi "

" Ơ dạ thôi cô , con- " " Đừng nhưng nhị gì hết cô ghi vào rồi " Tôi ức chế đập bàn trong vô vọng , việc giữ sổ đầu bài luôn là việc mà tôi thấy ai là người cầm là mệt kinh vì phải chạy đi thầy cô bộ môn xin chữ kí và còn phải luôn cầm theo bên mình .

Để quên là ăn cám như chơi ấy Chán nản thở dài , bỗng tôi mới chú ý bạn ngồi cạnh đang nhìn tôi chăm chú một cách công khai .

Giật mình tôi quay ra chỗ khác nhìn , ủa đáng lí ra bạn đó phải giật mình mà tại sao lại là tôi nhỉ Cô Quỳnh sau khi chốt ban cán sự thì bắt đầu việc xếp chỗ , tôi cầu mong người cùng bàn với tôi sẽ là người học giỏi để kèm vì học quá ngu rồi .

Từng người từng người được cô gọi rời đi , vài bạn giây trước đang còn cười nói với nhưng bây giờ lại phải qua chỗ khác .

Nhưng bàn tôi thì tôi thấy ngồi đây cũng được nhưng bạn nam kia không có ôm cặp cho nên cô cũng không xếp đi vì một phần bạn đó khá cao cho nên ngồi ở dưới cũng tiện Sau khi sắp xếp chỗ ngồi xong thì cô bảo lớp trưởng hình như tên là Lâm làm một cái sơ đồ lớp , ơ thế là bạn cùng bàn với tôi là bạn nam này à .

Thế thì làm quen thôi nhỉ , tôi quay sang bạn nam đó và dơ tay ra " Hello bạn , tôi tên Bảo Trâm rất vui vì được làm bạn cùng bàn với cậu " Bạn nam đó nhìn tôi nhưng không nói gì hết , tôi khó hiểu chỗ nên đành hỏi tên vì ngồi cùng mà không biết tên thì cũng hơi kì " Ờm không biết bạn tên gì nhỉ?

Bạn cùng bàn mà nên cũng cần biết tên nhau cho sau này- " " Tôi tên Vũ Hoàng , không có nhu cầu kết bạn với con gái " Tôi xịt keo cứng ngắc luôn , thấy bạn này không thân thiện và cũng không có ý định làm bạn cho nên tôi cũng không để tâm mấy .

Nhìn lại chỗ ngồi của mọi người thì giờ mới thấy Duy An đã ngồi ở bên tổ 3 cùng bàn với tôi , An cũng thấy tôi và vẫy tay chào " Ô lổ ngồi đây tiện nói chuyện phết nhỉ " " May là có An ở đây chứ không chả biết nói chuyện với ai luôn ấy " Hai đứa bọn tôi tám được một xíu thì loa trường cũng vang lên " Yêu cầu các khối ra sân để tập dợt buổi khai giảng cho ngày mai " Tôi thắc mắc " Ủa vậy mình học chính thức là ngày nào vậy An?

" " Ngày mai ấy , hôm nay chỉ lên tập dợt thôi " Trước khi lớp tôi xách ghế xuống thì cô Quỳnh có viết số điện thoại lên bảng " Cô để số điện thoại ở đây , lát mấy em tập dợt xong lên viết số điện thoại này về rồi add friend số zalo cô nhé để cho vào nhóm lớp " Tôi cầm ghế vừa đi vừa nói chuyện với An , nói thật chứ xui vãi ra trời thì nóng mà còn mặc quả áo dài không mang theo cái quạt nữa .

Cực hình với tôi vì tôi là đứa hay dễ đổ mồ hôi luôn ấy " Má ơi nóng vãi l** , đéo cầm theo quạt nữa " " Ừ nóng thật mà nắng noi vậy trường cũng chưa lập cái mái che nhỏ để che nắng cho học sinh " " Che thì cũng vậy à , làm gì thì làm nhanh nhanh dùm " Nhanh chóng thì buổi tập dợt cũng kết thúc , ta nói quả sợ " catwalk " này kinh , làm ẩu một cái phải làm hai ba lần đi dưới lò thiêu là muốn chết rồi .

Nóng chảy mỡ , tôi phi nhanh về nhà chui vào phòng máy lạnh kệ mẹ sự đời
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 23 : Thực thể gì kia?


Qua hôm sau , tôi đến trường để dự khai giảng .

Xách cái ghế để ngồi thì Duy An ngồi trước tôi , còn phía sau tôi là một bạn nữ mà tôi chưa có dịp để làm quen Bọn tôi ổn định được chỗ ngồi , hát quốc ca xong thì thầy tổng phụ trách cầm mic còn bọn tôi được cho lùi ra tới cổng " Sau đây là màn tiến vào sân của khối 10 năm nay , bước vào sân đầu tiên là 10a1 với cô giáo chủ nhiệm là Như Quỳnh " Tôi trong đoàn người nối nhau tới ghế rồi thì vẫn đứng để chờ 4 lớp còn lại , hoàn thành xong là tới màn thầy hiệu trưởng lên phát biểu , tôi chán nản gục xuống chẳng buồn để nghe .

Đang lim dim dưới cái nắng thì có người vỗ lưng tôi , một bạn nữ nói nhỏ với tôi " Bạn ơi..

ừm phía sau bạn..

" Tôi nhạy số nhớ ra là bản thân tới ngày , nhưng nó lại ra bây giờ nên tôi ngượng kinh .

Bỗng Duy An ngồi trước tôi quay xuống , choàng áo khoác qua eo tôi .

" Nhớ chú ý nha Trâm " " Biết rồi cảm ơn An nghen " Hai bọn tôi ngồi nói nhảm được cả buổi thì bạn phía sau lại gọi tôi " À ừm bạn gì ơi , mình có mang phòng bị này .

Bạn cầm đi nha " " Ui trời cảm ơn bạn nhiều nha " Tôi vui điên luôn quên sạch đi chuyện sáng nay , sau khi làm lễ xong thì tôi cầm băng của bạn nữ đó chạy thẳng đến nhà vệ sinh .

Không biết sao nhưng khi tới thì ban đầu tôi hơi nhói chút nhưng về sau thì bình thường êm ru không có gì xảy ra .

Cho nên mỗi lần tôi "tới" mà học thể dục thì tôi vẫn tham gia bình thường Lớp của bọn tôi nằm ở phía tay phải ở lớp đầu mà nhà vệ sinh nằm tít ở dưới , vừa chạy tôi vừa chú ý ở cầu thang cạnh phòng của các thầy cô có một thứ gì ấy đen thui .

Tôi dụi mắt hai ba lần cố nhìn rõ nhưng cái thứ đen thui ấy vẫn đứng đó , bỗng một cơn ớn lạnh vuốt ngang lưng làm tôi đi chậm lại rồi dừng hẳn .

Nhìn chằm chằm vào cái thứ đen thui khó hiểu kia , tôi giật mình khi cái thứ đó đang dơ tay và vẫy tay như đang chào tôi? .

Cố nhìn thêm chút thì ở phần trên của cái thứ đó bỗng mọc ra những bông hoa đầy màu sắc và ở trung tâm ở đấy có một con mắt to nằm chín giữa , ở con mắt ấy chỉ có đúng một cái chấm nhỏ như là con ngươi ấy Tôi sững người ở giữa hành lang , chân không thể nhúc nhích hay di chuyển , cứ cứng đờ đứng yên ở đó nhìn cái "thực thể" vẫn vẫy tay kia làm tôi sợ hãi kinh .

Ngay lúc đó bỗng có người vỗ nhẹ vai làm tôi bừng tỉnh , nhìn người đó thì là Vũ Hoàng , nhìn lại bên cầu thang thì cái " thực thể " đó không còn như thể chưa từng xuất hiện Vũ Hoàng khó hiểu nhìn tôi , quỳ gối bên cạnh rồi lại vỗ vai tôi để tôi tỉnh táo " Cậu bị làm sao vậy?

Đứng giữa hành lang này lỡ có ai chạy tới đụng lại có chuyện nữa làm sao?

Tỉnh táo chưa vậy?

" Tôi thở đều , áp tay vào lồng ngực để xem coi tim còn đập hay không " May ghê.. còn đập , má ơi sống rồi " " Nói nhảm gì vậy , đứng lên đi người ta đang nhìn kìa " Đứng dậy rồi tôi vào nhà vệ sinh xử lí , sau khi làm xong thì tôi mới để ý áo khoác của Duy An rộng chắc tầm size XL thế nên tôi vô tư mặc luôn , vì nếu thắt ngang lưng thì nhìn nó hơi trẩu ấy .

Nhưng tôi vẫn phải kiểm tra xem là có rộng để che không thì nó vẫn che được Bước ra khỏi nhà vệ sinh , cố gắng quên đi cái hình ảnh vừa nãy .

Vừa đi vừa cố gắng nghĩ đến chuyện khác thì đến được cửa lớp , mọi người đang nói chuyện rôm rả còn cô Quỳnh đang ngồi và cầm điện thoại như đang kiểm tra tin nhắn Tôi tiến đến bàn rồi ngồi xuống , Duy An nhanh chóng quay sang hỏi thăm " Này Trâm , ổn không vậy mà công nhận áo khoác của tôi rộng thật , tôi tưởng vậy là ngắn rồi ai dè cậu mặc vào như trẻ tiểu học mặc áo học sinh cấp 3 vậy ấy " " Gì vậy trời tính ra tôi cũng cao ấy chứ " " Cao á hả?

Cậu mét mấy?

" " Tôi m75 lận đó " " À vậy hả , xin lỗi nha tôi m80 lận " Tôi nghe xong hả họng liền lập tức , nhớ hôm gặp nhau chính xác là hôm qua thôi tôi vẫn tưởng Duy An cao có m75 vậy mà sự thật vả bốp bốp liền " M80 thật à?

Tôi tưởng cậu m75 " " Cậu quá khen , đừng khen nữa mình ngại " " Có ai thèm khen cậu đâu An " Hai bọn tôi phá lên cười , đang quá khích nên tôi có đập bàn , Vũ Hoàng đang nằm trên áo hoodie quay mặt hướng khác liền nhíu mày quay lại " Yên lặng chút đi , ồn ào!

" Tôi và An liền dừng lại , An dơ ngón cái lên miệng nhưng miệng thì nhếch mép lên .

Ôi vãi chuối nụ cười bỉ ổi mà trên mạnh thường hay nói đây sao , nói thật ngay từ lần đầu gặp An thì tôi hơi mê cái nhan sắc của cậu ta rồi .

Thêm quả combo này nữa Đang nói chuyện vui vẻ thì cô Quỳnh dơ điện thoại ra , mỉm cười nhẹ " Tiết sau của lớp mình là môn Vật Lý , các em chuẩn bị sách vở đầy đủ nhé " Không biết có phải tôi bị overthinking hay không nhưng tôi thấy cô Quỳnh cười cứ có gì ý hơi điềm , tôi chống cằm nhìn bên cửa sổ .

Mọi thứ sẽ rất bình thường nếu như cái đầu của thực thể đen thui kia đang ở trên cửa sổ lớp tôi , tôi đứng hình ngay tại chỗ vì cái đầu đấy đang nhìn chằm chằm vào tôi .

Mọi người trong lớp hình như không ai thấy cả , ngoại trừ tôi " C-cái đéo gì vậy..?

"
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 24 : Đánh Nhau


Cái đầu đó vẫn cứ đứng nhìn tôi , còn tôi thì lại chết sững khi đối mặt với cái thứ quái dị kia .

" Tùng.. tùng..tùng " Tiếng trống giải lao vang lên làm cho mọi người hào hứng chạy xuống căn tin , trong lớp hiện tại chỉ còn tôi , Vũ Hoàng và một vài bạn học sinh đang ở trên lớp còn Duy An thì bảo là xuống căn tin để ăn sáng .

Tôi nuốt khẽ nước bọt một cách khó khăn , di chuyện chậm chạp rời khỏi chỗ Vừa đi tôi vừa nhìn cái đầu kia không rời được , sợ rằng nếu quay sang chỗ khác thì nó xuất hiện ở đó thì chắc tôi ngất mất .

" Bịch!

" Đang đi thì tôi đụng phải một bạn đang tiến về chỗ tôi , ngã xuống đất một cái rõ đau làm cho vài bạn quay sang nhìn .

Tôi đang cố gắng hít thở thì tiếng nói của bạn đối diện vang lên " Này , con học sinh mới kia .

Mày bị tật ở cổ à?

Làm đéo gì cứ nhìn hướng kia rồi đụng phải tao , đéo biết xin lỗi à?

" Nghe một tràng tôi ngước lên để xem là ai , một chàng trai cao ráo với khuôn mặt có vẻ ưa nhìn nhưng lại có chút đểu cáng .

Tôi vội vàng đứng dậy phủi bụi " A , xin lỗi cậu nha do tôi đang suy nghĩ lung tung cho nê- "

" Bốp!

" Một cái tát như giáng xuống đầu tôi làm tôi hơi choáng , ôm mặt rồi nhìn người đối diện " Đây là "món quà" cho mày ngày đầu gia nhập lớp đấy học sinh mới , thích không?

" " Ha ha ha ha!

" Phía sau của cậu bạn kia là một nhóm người , vừa dứt câu xong thì nhóm đấy phá ra cười như được mùa .

Còn tôi thì sững người , nói thật chứ không phải vì lời dặn của ông bà thì tôi cũng sẵn sàng " var " rồi .

Mỗi tội tôi lại không có võ " Này học sinh mới , sao không trả lời vậy?

Thích món quà tao tặng mày không .

Ê nè khinh không trả lời à?

" Tôi liếc xem bảng tên thì cậu bạn này tên Mạnh Kiên , chẳng buồn nói chuyện cho nên tôi đi hướng ngược lại để vòng đi đường khác , vừa xoay lưng lại thì một cái tay túm vào đầu tôi rồi dựt mạnh muốn bong da đầu " Này con học sinh mới , nghe anh Kiên gọi đéo trả lời à?

" Giọng của người đó là con gái , vừa cầm cô ta vừa đứng chống nạnh , tôi vẫn không trả lời .

" Má đúng là điếc không sợ- Á!

" Cô bạn kia chưa kịp dứt câu thì tôi xoay lại kệ mẹ cái tóc , dứt khoác đấm thẳng vào mặt khiến cô bạn kia đau quá mà buông tóc ra .

Tôi lùi xuống tới bàn của mình rồi cột lại tóc , có vài bạn trong lớp bắt đầu chú ý đến chúng tôi nhưng cái người cùng bàn với tôi là Vũ Hoàng lại chẳng màn để ý?

" Con này!

Mày dám?!

" " Sao tao không dám?

Đã xin lỗi rồi còn muốn var nhau à ?

" Tôi biết là 1 không chọi được nguyên đám cho nên cứ đấm ai được thì đấm , Mạnh Kiên xoắn tay áo tiến về phía tôi .

Người cậu ta to gấp tôi cho nên tôi nghĩ rằng nay thế nào mình cũng sẽ bị bầm dập , về nhà giải thích với ông bà sau Mạnh Kiên càng tiến gần thì tôi thấy khoảng cách này phù hợp , lui chân lại rồi đá thẳng vào hạ bộ của hắn làm Kiên không phòng bị kịp , vẻ mặt đau đớn ôm phần dưới làm tôi hơi hả dạ .

Khi hắn khụy xuống mà tôi hơi ngứa chân cho nên " vuốt " luôn má , may là người phía sau đỡ kịp đầu của Kiên để không bị đập vào bàn bên .

Mấy người phía sau thấy vậy liền đồng loạt tiến lên Thấy là bản thân sắp lên bàn thờ rồi thì tôi nhắm mắt chờ cái thân thể bầm dập thì lúc này có tiếng nói " Cậu ta xin lỗi rồi còn muốn kiếm chuyện à?

" " Nhưng mà do cô ta mà , cô ta đấm em nè anh không thấy hả Vũ Hoàng?

" Mở khẽ mắt tôi thấy tấm lưng Vũ Hoàng trước mắt , giọng cậu ta hơi cao quãng " Xin lỗi còn muốn gây chuyện?

" " Ơ kìa anh Hoàng , sao anh lại nói vậy " Cùng lúc Duy An từ bên ngoài bước vào trên tay cầm hai ly mỳ , thấy tôi đang đứng phía sau Hoàng còn có nhóm của Mạnh Kiên liền tiến tới " Xảy ra chuyện gì à Trâm?

Sao đầu tóc rối bù thế này?

" " À- không có gì đâ- " " Gây chuyện , đánh nhau " Vũ Hoàng nói ngắn gọn cho Duy An , bầu không khí bây giờ căng như dây đàn ấy còn tôi thì không dám thở mạnh , An để hai ly mỳ trên bàn rồi dắt tôi về chỗ ngồi của mình .

Sau đó thì tiến tới nhóm kia " Tuyền , tao không nghĩ mày như vậy ấy , người ta cũng đã xin lỗi rồi thì thôi đi còn muốn đánh nhau .

Hay thật chơi với nhau tới bây giờ mới thấy mày như này " " An à , không phải như mày nghĩ đâu .

Thật ra thì..

" " Thôi đừng nói gì nữa , phá hỏng không khí ăn sáng của tao rồi " An nói xong liền bưng hai ly mỳ để chỗ tôi rồi ngồi cạnh tôi , còn Hoàng thì vòng bàn trước rồi trở về bàn tôi .

Còn nhóm kia thì đỡ Mạnh Kiên , ánh mắt của hắn nhìn tôi căm thù lắm nhưng tôi không quan tâm .

Gây chuyện với tôi mà?

Không đụng thì tôi không chạm " Này ổn không đấy , tóc rối lắm kìa có cần chải lại không?

Mỳ này tôi bao cứ ăn thoải mái " " À ừm cảm ơn nhưng mà..

đừng vì tôi mà đánh mất tình bạn- " " Cậu ta là con người như vậy rồi , không thay đổi được đâu .

Không chơi với người này thì chơi với người khác , lo gì cơ tôi chơi với bạn rồi nè thôi ăn đi không nó nở " À ăn thôi sắp vào lớp rồi kìa " Tôi và An ăn như điên để xong hai ly mỳ , Duy An xung phong vứt rác dùm còn tôi thì lục trong cặp chai nước để uống " Ăn cùng với nó vui ha?

" Vũ Hoàng đang nằm ra bàn bỗng nói ra câu đó làm tôi khó hiểu nhìn cậu
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 25 : Ôn lại kiến thức


Tôi đang tính hỏi lại thì cô dạy Vật Lý bước vào , đã hiểu sao cô Quỳnh lại mỉm cười đầy ẩn ý rồi .

Cô nghiêm khắc kinh làm tôi không thể lơ là được , nhờ điều đó mà suốt 5 tiết học tôi đều không để ý rằng .

Có một số con mắt ở trên tường đang nhìn chằm chằm vào tôi mà tôi không hề hay biết Sau 5 tiết học đầy mệt mỏi thì tôi dọn sách vở tính , An vẫn đứng đợi tôi .

Hai người chúng tôi đi ra khỏi cổng mà không thấy khuôn mặt của nhóm Mạnh Kiên , đang đi thì tôi có vài điều băn khoăn muốn hỏi An nhưng lại không dám " Muốn hỏi mối quan hệ của tôi và Tuyền có quan trọng hay không mà vì cậu mà nghỉ chơi hửm?

" " U-ủa sao biết hay vậy?

" Duy An che miệng cười , sau đó dơ tay muốn xoa đầu nhưng tôi liền ngăn lại " Đừng chạm vào đầu tôi " Tôi thấy bầu không khí hơi sượng liền cố gắng chuyển chủ đề " Này quán kia có ngon không thế?

" " Ngon , muốn uống à để tôi mua " Tôi đập tay lên trán rồi chắp tay lạy Duy An , thở dài " Mô phật tính ra chưa có dịp nào khao cậu á mà cậu cứ mua đồ cho tôi riết ngại chết " " Ngại gì bạn bè với nhau thì khao nhau có sao đâu , dịp sau rồi cậu bao tôi nha " Hai chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ thì tới nhà tôi , trong nhà thì bà tôi đang chuẩn bị cơm nước và không có ông ở phòng khách " Thưa bà con mới học về , mà ông đâu bà " " Ông trong phòng đang ăn đấy , tắm rửa mặt xong thì ra ăn cơm này " " Dạ vâng " Tôi cất cặp rồi chuẩn bị quần áo , sau khi tắm xong xuôi thì ra ngoài ăn cơm , đang ăn dang dở thì ông tôi từ phòng đi ra để mâm bên cạnh tôi " Về rồi à?

Nay học vui không- mặt mày bị làm sao mà bầm thế này hả?

Đánh nhau à " " Dạ không con sáng nay đi không chú ý va phải cửa lớp nên mới vậy ấy " " Ừ hay ha va kiểu đéo gì mà mặt mày sưng lên như bị ai tát ấy , bị đánh thì nhớ nói tao lên xử " " Làm gì có đâu ông lo quá à " Ăn xong xuôi thì tôi lên phòng lôi sách vở ra để ôn lại kiến thức , việc mà tôi tai nạn hôn mê gần 4 tháng trời cộng thêm việc chuyển trường đột ngột cho nên trường THPT Trần Hưng Đạo vẫn nhận tôi .

Gần 4 tháng trời không học hành được gì cho nên cái đầu của tôi trống rỗng vô cùng " Gì vậy trời.. cái phương trình bậc hai một ổn , định lí Viète là mẹ gì .

Chả hiểu " Vò đầu bức tai để động não suy nghĩ , mặc dù lớp 9 vào được lớp chọn nhưng trong lớp tôi học có vẻ tệ hơn mấy đứa còn lại .

Cầm điện thoại lướt Facebook , phần gợi ý bạn bè nhảy ra một acc tên là Vũ Hoàng không avatar " Vũ Hoàng à?

Nhưng mà trong lớp mình chỉ kết bạn với Duy An thôi , chắc bạn bè chung .

Tò mò ghê vào soi mới được , ủa gì vậy trời trống trơn luôn hả " Vào acc thì trống trơn , tôi đang suy nghĩ xem có nên addfriend hay không vì thường ai ngồi cùng tôi sẽ muốn làm bạn .

Suy đi nghĩ lại rốt cuộc rằng không addfriend , thật sự không thấy một chút thân thiện nào phát ra từ Vũ Hoàng cả Tôi nhảy thẳng lên giường nằm nhìn trần nhà , trong đầu lại hiện lên những hình ảnh sáng nay " D**m* sao lại hiện lên vậy chứ , biến mẹ ra khỏi đầu tao dùm cái " " Ting ting " Đang quằn quại thì có tin nhắn từ điện thoại , tôi tính với tay lấy thì cái đầu nó ê kiểu gì í , hơi choáng thì phải .

Người gửi tin nhắn cho tôi là Duy An Duy An : Đỡ chưa vậy?

Sáng nay học hiểu gì không thế Bảo Trâm : Không hiểu gì luôn ấy , cả kiến thức năm lớp 9 cũng chẳng nhớ mấy Duy An : Ủa sao thế sao lại không nhớ?

Có cần tôi giảng lại cho không Bảo Trâm : Có , giảng cho tôi phần toán với anh ở học kì 2 đi , kì 1 thì còn nhớ chứ kì 2 không hiểu mấy Duy An : Ok thế call không để tôi giảng cho dễ chứ qua tin nhắn cũng không hiểu mấy Tôi suy nghĩ , đa phần tôi call chỉ toàn là hai nhỏ kia thôi .

Ít khi call với người lạ , mặc dù trước đây tôi từng có bồ lúc đó tôi cũng muốn call lắm mà người ta không chịu .

Dọn hết đống sách vở ngay ngắn Bảo Trâm : Mà ăn cơm nước gì chưa mà giảng bài cho tôi thế , đừng kiểu chưa giảng xong lại ngất vì đói nha Duy An : Ăn no xong xuôi rồi cô nương , thôi call nhé Màn hình nhảy qua cuộc gọi Duy An đang chờ tôi chấp nhận , bấm xong thì tôi thấy bắt đầu hơi ngại kiểu gì ấy , bình thường thì tôi vẫn nói chuyện tự nhiên lắm mà qua call thì cứ sao ấy " Alo nghe thấy gì không Trâm?

Mạng ổn định không ấy " " Ổn mà " " Vậy bắt đầu ôn lại nhé " " Ok ok " Trong suốt 2 tiếng đồng hồ An rất kiên nhẫn giảng lại bài , nhưng vẫn tôi không nhớ và chỗ không hiểu .

Rất cảm kích vì An không hề mắng mỏ hay chì chiết vì cái tính hay quên của tôi " Tính ra mày cũng tiếp thu kiến thức lắm nhưng cái nhược của mày là không làm nhiều thì sẽ quên đi " " Cũng đúng nhiều lúc tao nghĩ là mình hiểu này hiểu kia nhưng bẵng đi một tiếng sau là tao đớ luôn , được cái là trong hai đứa bạn thân tao á thì ai mà không hiểu thì tao giảng .

Mà tao chỉ xong thì tao lại hiểu nữa mới ảo " " Vậy cũng được chứ bộ " Sau khi giảng xong thì tôi đã nắm được chút kiến thức , An đã soạn sẵn cho tôi một đống bài tập để tôi làm nhiều cho quen .

Hai đứa chúng tôi tắt call thì tôi cũng ngủ
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 26 : Cảm giác quen thuộc


Đến chiều thì bà đánh thức tôi dậy , ăn cơm xong xuôi thì điện thoại tôi lại có tin nhắn .

Cô Quỳnh gửi bản kế hoạch sắp tới của nhà trường trong nhóm " Hừm kế hoạch ống heo , lại là văn nghệ à .

Ừ kệ chứ dù gì mình cũng có được chọn méo đâu " Vứt điện thoại sang một bên tôi lại lao vào giải đống bài tập mà An đưa ra , sau khi làm xong hết thì tôi lại nhảy lên giường và ngủ khò khò , dự định sáng mai đưa cho nó xem tôi có sai sót chỗ nào hay không .

Ở đây ngoài làm việc nhà , học thì còn lại chả làm gì hết cho nên tôi cứ làm xong thì ăn rồi ngủ luôn———————————————— Mở mắt ra thì trước mặt mọi thứ đều tối thui , tôi quơ tay lên trước nhưng vẫn không đụng thấy gì cả " Đâu đây , hình như mình còn ngủ .

Ủa vãi trong giấc mơ vẫn tỉnh được thì ảo rồi đấy " Vừa nói xong thì một tia sáng làm cho mọi thứ chói loá khiến mắt tôi chưa kịp thích ứng liền phải nhắm lại , tầm 1 phút sau thì tôi mới từ từ mở mắt ra xem là chuyện gì .

Mọi thứ xung quanh không còn đen thui nữa mà trở nên trắng tinh , tôi dơ tay lên thì mới phát hiện ra nó đen thui như bị cháy khét ấy Tôi mới nhìn xuống chân mình nó cũng vậy , đang hoang mang thì trước mặt tôi xuất hiện một tấm gương lớn .

Nhìn thấy cả cơ thể đen thui làm tôi càng hoảng nữa nhưng giây sau bỗng từng chỗ như bị cháy khét ấy bắt đầu rơi xuống , sau khi rơi xuống hết thì tôi mới nhận ra đây không phải cơ thể của mình .

Một người mà tôi chưa hề gặp bao giờ " Vãi l** đây là giấc mơ rồi nhưng sao giống thật quá vậy , mà đây là ai nhìn lạ quá hình như chưa gặp bao giờ cả " Trước mắt tôi là một cô gái trẻ mặc váy áo dài , hoa văn cổ điển và phụ kiện sang trọng , tôi đoán đây có thể là một tiểu thư đài các vì nhìn khí chất của cổ toát lên một vẻ quý phái và sang trọng .

Quan trọng hơn cô ấy rất xinh đẹp , dung mạo đẹp điên đảo luôn ấy chứ , ánh mắt thì đỗi ngọt ngào và rất thu hút mọi người xung quanh Đang ngắm nghía thì tự dưng có một người đàn ông phía sau .

Cầm dao và chém đứt lìa cô gái đó , từ tấm gương người trong đó đi từng bước và tiến ra ngoài .

Không hiểu sao nhưng cả cơ thể tôi lại cứng đờ khi người đó càng lúc càng tiến gần " Cái gì vậy?

Ông là ai?

" Mặc dù rằng cơ thể không nhúc nhích được nhưng tôi vẫn có thể nói , người đối diện không trả lời mà chỉ dơ cánh tay tới cổ tôi sau đó đè tôi xuống .

Hai cánh tay của người đó bóp chặt lấy làm tôi không thể nào thở nổi , tôi cố gắng chống chọi nhưng vô ích .

Đang ngàn cân treo sợi tóc bỗng một tiếng nói vang lên ở mọi thứ xung quanh " Mau buông nàng ấy ra cho ta thằng khốn!

" Sau đó có một luồng nào đó đẩy cái người kia ra khỏi tôi văng ra xa , cả cơ thể tôi vẫn chưa động đậy được thì có một lực đỡ tôi ngồi vào lòng của người đó .

Từng hơi thở của người đó phả vào tai tôi , sau đó tiếng nói ấy vẫn vang lên bên tai " Đừng để ta gặp lại nhà ngươi khi ở gần người của ta , nếu không ta sẽ nghiền nát cái cơ thể chết tiệt ra đấy " Người kia cũng để đầu tôi trên đùi .

Một cảm giác quen thuộc khiến tôi không muốn nhắm mắt chút nào nhưng cơ thể không hề nghe lời , tôi thấy người ấy đang mỉm cười và xoa đầu tôi .

" Gặp lại em sau nhé "———————————————— " Trâm ơi dậy đi 5 giờ 30 rồi , dậy đánh răng còn ăn sáng nữa " " Ừm.. dạ con xuống liền " Tôi cùng cái đầu đang đau như búa bổ xuống giường , vệ sinh cá nhân xong xuôi thì tôi ngồi vào bàn và ăn bát mỳ gói .

Vừa ăn tôi vừa nhớ lại giấc mơ ban nãy " Cái gì mà nàng ấy còn của ta là sao trời , còn gặp lại nữa mèng đét ơi " Đập tan cái suy nghĩ đi , dọn dẹp bữa sáng và thay bộ đồ của trường , tôi kiểm tra lại sách vở mang đầy đủ chưa rồi mới đi học .

Tiến ra tới cổng tôi thấy Ngọc Anh đang cầm điện thoại trước cổng " Ủa trường mình cho mang điện thoại hả anh?

" " Ừ nhưng chỉ cho lớp 11 và 12 thôi còn bọn lớp 10 tụi bây thì chưa "

" Ơ vãi chưởng sao phân biệt đối xử vậy " " Mày lên mà ý kiến cái thùng thư xanh ấy , à mà lớp mày có tính tham gia cái văn nghệ gì không?

" " À có hôm qua cô Quỳnh lớp em có gửi , nay mới chọn ra ấy mà " " Mẹ thật chứ tao bị bế vào đây này , xin đéo cho ra nữa mệt ghẻ ấy " " Há há dừa lòng em lắm " " Ờ tao nhả vía này cho mày ha em , tao vào thì mày cũng phải vào " " Ơ mắc gì , anh ngại thì tự ngại một mình đi mắc đéo gì lôi em vào " Ngọc Anh cốc đầu tôi một cái rõ đau sau câu nói trêu chọc của tôi , xách tôi như xách mèo tiến đến trường .

Đến cửa lớp thì tôi lại đụng mặt với Tuyền , bây giờ tôi mới thấy bảng tên của nhỏ là Vũ Minh Tuyền .

Hai đứa chúng tôi chẳng nói câu nào , ngồi vào bàn tôi mang vở bài tập rồi ngồi đợi Duy An tới Đang tập trung xem lại bài thì Vũ Hoàng cũng ngồi vào chỗ và như thường lệ cậu ta lại nằm gục lên bàn như người không hề chút sức sống cả .

Cậu ta đang nhìn tôi và bây giờ tôi mới để ý rằng khuôn mặt của cậu ta khá giống người trong giấc mơ của tôi ấy , người ta khi bị bắt gặp thường có xu hướng sẽ nhìn đi chỗ khác lập tức nhưng Hoàng vẫn cứ nhìn tôi chằm chằm .
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 27 : Múa văn nghệ 20/11


Tôi ái ngại không nhìn Vũ Hoàng nữa , có vài người bạn của cậu ta tiến tới và rủ đi ăn sáng .

Đồng thời Duy An cũng tới lớp , tôi xích qua một bên cho An ngồi cạnh .

Hai đứa bọn tôi chữa bài đến khi trống đánh thì giải tán Cô Quỳnh vào lớp , sau đó cô cầm điện thoại lên " Đây là bản kế hoạch về tiền ống heo và múa văn nghệ 20/11 , cô nhờ thủ quỹ là Thương có gì kêu các bạn góp tiền vào nhé .

Còn về đội văn nghệ thì lớp trưởng là Lâmchọn ra rồi đưa danh sách cho cô " " Dạ vâng " cả Thương và Lâm đều nói rõ to Lớp trưởng Lâm bắt đầu cầm tờ giấy và cây bút ra , đứng trước bàn tổ 2 " Bây giờ là cho xung phong , ai muốn vào đội văn nghệ thì dơ tay " Có vài bạn nữ dơ tay , tôi nghĩ là chắc cũng bạn bè với nhau nên khi người này dơ thì người kia cũng rủ theo .

Trong lớp tôi có bạn nữ tên Thảo Hiền cũng xung phong nhưng khi cô Quỳnh xem lại danh sách thì khuôn mặt có chút ái ngại , cô nói nhỏ với Lâm sau đó hai người đi xuống bàn tôi " Ê mày là Bảo Trâm đúng không ?

Vào đội múa không mày?

" " Ủa tưởng đủ người rồi thêm tôi chi rứa " Cô Quỳnh ghé sát tai tôi thì thầm " Con vào đi cho nó hơi dư , Lâm gạch bỏ Thảo Hiền đi cho Bảo Trâm vào " " Ơ cô đừng!

" Mặc kệ lời phản đối gay gắt của tôi thì Thảo Hiền đã bị cho ra và cô lại bế tôi vào , tức tối tôi kiếm người tên Thảo Hiền là ai thì bạn đó ngồi phía sau của Duy An .

Khi tôi định phản đối lần nữa thì Duy An mới ghé sát tai nói nhỏ với tôi " Mày cứ đồng ý đại đi , mày thấy rồi đó cái ngoại hình của nhỏ thì nó hơi.. cô Quỳnh ái ngại khi cho nó vào cũng đúng mà " Tôi hơi quạu Duy An vì nó đang body samming một đứa con gái khác " Nhưng nếu bạn đó thích thì cứ cho múa mẹ đi có ăn hết của ai đâu , tao nói thật nếu gấp quá thì bốc đại đứa nào phòng bị .

Bạn đó có bị gì thì thay , mắc đéo gì mày lại body samming bạn đó , đéo ngờ mày vậy luôn ấy .

Tao thấy bạn đó cũng được mà chỉ cần giảm cân thôi , còn tao mới là hết cứu này " " Mày bình tĩnh đi , ý tao không phải là vậy .

Do mày từ Hà Nội về đây thì mày không biết được nó của cấp 2 đâu , mày phải nghe tao nói đã chứ " Ừ thì nếu mà bạn đó nết như quần đùi thì cũng không sao nhưng tôi vẫn không chịu múa đâu , khi cô Quỳnh đi vòng lại chỗ tôi thì tôi mới nói " Cô ơi nhưng mà ông bà em không cho em múa thì cô thay người khác được không?

" " Em cho cô số đi để cô xin " Ơ vãi nồi thật sự nhưng tôi vẫn cho số của bà , tôi lại nhích quá chút để cô Quỳnh ngồi cạnh .

" À alo bà có phải là phụ huynh của em Bảo Trâm không ạ , à dạ thật ra bé nó trên lớp không gây chuyện đâu chỉ là trường con sắp tới tổ chứ múa 20/11 ấy .

Nhưng bé nó lại không chịu múa bảo là ông bà không cho , nên con gọi điện xin .

Không phải là múa thường xuyên nên bà yên tâm nhé , còn tập thì sẽ là ở trường " Tôi không biết bà trả lời thế nào nhưng khi cúp máy cô Quỳnh quay qua và dơ ngón cái ra biểu thị cho việc bà tôi đã chấp nhận , tôi tan vỡ trong phút chốc Sau khi chọn lọc con gái xong thì đến đám con trai , ta nói gọi tên thằng nào thì thằng nấy la lối um sùm .

Bảo lí do này lí do kia , nhưng cô vẫn tự tin mỉm cười " Kệ mẹ các em , múa là múa còn nếu xin phép phụ huynh thì cứ đưa số như bạn Bảo Trâm ấy là được " Sau khi chọn ra được 3 đứa thì còn hai đứa , tôi tức nếu chỉ có một mình vào thì Duy An cũng phải vào .

Thế là tôi chỉ sang Duy An luôn và nó cũng bị bế vào , nó nhìn tôi trừng trừng sát khí .

Còn tôi thì cười khà khà như được mùa " Mày hay lắm nha con kia , coi chừng tao đấy " An vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi " Tao đã vào thì mày cũng phải với tao hahahahahahahahaha " Đang cười thì khoé mắt tôi có tia tới Thảo Hiền , nhỏ hình như đang khóc thì phải còn người kế bạn là một bạn nữ đang vỗ về an ủi .

Bỗng tôi thấy hơi tội chỉ vì cơ thể mà không được múa , trong khi đó tôi xấu như ma lại bị bế vào " Bây giờ còn một thằng , đứa nào vào không?

" Thằng Lâm hô hào lên nhưng lớp im re , tôi lại nhìn sang Vũ Hoàng .

Nói thật thì nhan sắc của Hoàng tôi thấy có phần hơn An gần như là hơn nguyên lớp , nếu cậu ta mà lên thì y như rằng mấy người ở dưới sân sẽ hú hét lắm đây .

Thế là tôi mới chọt vào tay Hoàng " Ê này hay là cậu tham gia đi , tôi thấy cũng vừa đủ á " Tôi vừa nói xong thì Lâm cũng xuống bàn của tôi , hai đứa chúng tôi năn nỉ ỉ oi Hoàng .

Lôi luôn cô Quỳnh xuống để rủ Hoàng vào giúp " Bây ồn ào vậy , tao bảo không là không " " Mày cứ vào đi , múa cũng ít à yên tâm " " Nhưng tao đéo thích , được chưa?

" " Thôi cứ vào đi có sao đâu , đừng có bảo thủ như thế " " Cậu cũng im luôn đi , chả phải lúc nãy cậu cũng không chịu đấy thôi khác đéo gì tôi " Tôi không trả lời , hết muốn năn nỉ rồi cho nên không thèm nói chuyện nữa .

Quay qua chỗ An để nói chuyện thì phía sau vang lên tiếng của Hoàng " Vào thì vào , lằng nhằng không lại có người giận dỗi nữa "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 28 : Ngồi cùng thủ khoa


Hoàng nói xong thì lôi trong cặp ra sách vở còn Lâm đưa danh sách cho cô trong sự phản đối yếu ớt của tôi " Bây giờ đã đủ 10 bạn , 5 nam và 5 nữ thì bài sẽ là do các em bàn luận rồi chọn ra nhé .

Còn tiền thuê đồ thì cô sẽ trích " Hết 15 phút đầu giờ thì môn đầu tiên là Văn , vừa học tôi vừa ngáp dài ngáp ngắn .

Bỗng người phía sau vỗ vai tôi , ra là bạn nữ hôm qua đã nhắc tôi giờ tôi mới biết bạn đó ngồi phía sau " À bạn ơi bạn có bút xanh không ạ tôi quên mang rồi " " Có có , đây nè cầm đi " " Dạ cảm ơn ạ " Tôi nhìn tên của bạn đó Trương Mỹ Chi , tên nghe hay phết .

Cho mượn xong tôi lại bắt đầu đấu tranh môn Văn , nhưng bây giờ cái đầu tôi không tập trung vào bài mà chỉ nhớ lại lời của Hoàng [" Vào thì vào , lằng nhằng không lại có người giận dỗi nữa "] "Không lẽ nói mình à , ảo tưởng gớm quá Chanh ơi người ta quen biết mày đéo đâu mà cỡ vậy .

Chắc trong nhóm múa có nàng tiên hoặc Bạch Nguyệt Quang của người ta mà .

Bớt bớt dùm cái " Tôi nghĩ tới liền vỗ vào má để tỉnh táo , An bên cạnh thấy vậy liền vươn tay qua bàn tôi đưa mảnh giấy Duy An : Ê lát ra chơi đi ăn sáng không?

Bảo Trâm :Ok nhưng dưới đó có gì ngoài mỳ gói không chứ ăn nhiều nổi mụn nữa Duy An : Cơm chiên , Hamburger , xúc xích chiên và mỳ trộn cay phô mai còn một đống cái khác Bảo Trâm : Tao ăn mỳ trộn cay phô mai , mày ăn gì để tao mua Duy An : Wao ghê quá ghê quá tao ăn cơm chiên với xúc xích chiên luôn , món tao thích đó Quăng tờ giấy qua cho tôi , đọc xong tôi dơ ngón cái ra rồi để mảnh giấy dưới gầm bàn .

Lục trong cặp để xem thời khoá biểu , tôi chết lặng .

Vì mỗi khi soạn sách xong là tôi quên bẵng đi " Văn , Toán , Anh , Vật Lý và Hoá..

đ**m* quần đùi c** l** gì thế này!!!!

" " Tùng tùng tùng!

" Trống đánh chuyển tiết 2 , tôi cầm tờ thời khoá biểu đập mạnh xuống bàn , khóc ròng ròng .

Ôi bây giờ cả lớp tôi cũng đang um sùm vì quả thời khoá biểu đúng dễ thương .

Nhưng để an tâm không chỉ về thứ 4 mới như này , tôi tia một lượt " Đ**m* thứ 7 Double Toán , Văn còn Double Anh nữa .

Đ*m* cuộc đời l** , ông trời ơi ông tàn ác thế này " Tôi đi qua bàn của An không nói không rành đánh bộp bộp vào vai nó , còn nó thì có vẻ thấy không đau nên chẳng làm gì hết .

Lớp tôi sau hai tiết nhức đầu là tới thời gian mà mọi học sinh luôn ao ước , giờ ra chơi thì Hoài đã kêu nhóm múa ở lại để bàn .

Nhưng tôi và Duy An thì xin phép xuống căng tin để ăn sáng , bởi bọn tôi cũng không quan tâm mấy về múa máy hay gì cả .

Khi hai đứa trở lại lớp với cái bụng căng tròn ra thì mọi người vẫn đang lựa chọn thời gian để tập , tôi và An đứng ở bên ngoài xem " Bây giờ 2,4,6 tập vào lúc 1h30 được không bây 4h về " " Nhưng 3h30 tao phải học thêm toán rồi chắc không được " " Vậy từ 5h tới 7h được không?

" Tôi thấy ai cũng đồng ý nhưng mà tôi thì lại không đi được , giờ đó tôi phải ở nhà nhưng vì chưa quen biết hết lớp nên tôi chưa dám ý kiến .

Đang sầu não thì An chọt má tôi " Sao vậy bộ giờ đó mày không đi được hả?

" " Ừm giờ đó tối quá ông bà tao không cho " " Ê bây nhưng giờ đó thì 6h tao phải học thêm rồi đổi được không?

" " Má tao mệt bây ghê giờ chốt lại là 3,5,7 từ 2h đến 4h còn học thêm Anh trên trường thì sau giờ học ở lại tập .

Được không?

" " Được đó , vậy đi " Mọi người hô lên một tiếng còn tôi thở phào nhẹ nhõm " Cảm ơn nhiều nghe không có mày chả biết ăn nói sao nữa " " Yên tâm ở đây tao cũng quen ai hết á " " Quen ai hết ấy hả thế mày cho tao hỏi này?

" " Ừ được hỏi đi " Tôi kéo An qua bàn nó ngồi hỏi dò " Sao mày lại hỏi về Vũ Hoàng , thích nó à?

" " Điên quá má bữa ngày đầu tao ngồi cùng thì khứa đó bảo không thích làm bạn với con gái ấy , nhưng nãy lúc tao với Lâm rủ nó vào đội múa ấy , lúc đầu đâu chịu đâu mà phút chốc lại đồng ý .

Còn bảo là sợ người nào giận dỗi ấy , tao nghĩ là trong nhóm múa mình có người yêu Hoàng á " " À , thế thì sao .

Mày ghen tị à?

" Tôi " vuốt yêu " lên lưng của Duy An một tiếng rõ to " Sợ ngồi với người có chủ là chết mẹ tao ấy chứ , phải né liền ở đó mà ghen tị " " Haha đùa mày chứ chả ai làm bồ với nó hết á " " Nhưng người crush khứa đó chắc cũng không ít đâu ha " " Ừ đoán đúng rồi đó , lúc nó học cấp 2 ấy gái nào chả mê .

Nhiều chị khoá trước ở trường mình mê nó như điếu đổ ấy , kể cả trường khác cơ nó nổi lắm " " Đù chẳng lẽ nổi gì nhan sắc ư?

" " Nếu chỉ là nhan sắc thì chẳng có gì để nói , nó là thủ khoa đầu vào của trường mình đấy .

Toàn khối chỉ duy nhất mình nó à không phải còn Gia Hưng lớp 10a2 nữa cũng là á khoa .

Được cái thằng Hoàng gia đình cũng giàu , giỏi thể thao và cả nấu ăn , năm 2023 nó thi cho trường về ISEF nước mình đạt huy chương bạc ấy .

Cũng chất phết cho nên mấy chị em chả rụng trứng khi gặp nó " " Ồ wao , tao đã cảm giác cậu bạn này có vibe học giỏi rồi..

đằng này là thủ khoa .

Mày chắc không bằng Hoàng đâu ha " " Ơ hơ mày xem lại mày đi , tao là học sinh giỏi đạt điểm chỉ sau nó 6,7 điểm thôi .

Không phải đánh vừa đâu đừng khinh nha "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 29 : Tập múa (1)


" Tùng tùng tùng!

" Trống đánh vào lớp vang lên , Vũ Hoàng cùng một vài người bạn vào lớp , cả người thì nhễ nhại mồ hôi đầm đìa như thể vừa hoạt động năng suất mới vậy .

Một vài bạn nữ lớp tôi cầm mấy chai nước bu xung quanh bàn , tôi để ý ở cửa sổ cũng có vài người lớp khác và các chị lớp trên cũng đang tụ tập lại để nhìn Hoàng Ôi ta nói ngồi cạnh người nổi tiếng kiêm nhân vật chính thì bản thân cũng sẽ lu mờ , tôi đang cầu mong bản thân đừng bị kéo vào thì tai của tôi nghe có vài người đã đẩy tôi vào cuộc trò chuyện của họ " Ê con nào kia , nhìn lạ hoắc mà còn ngồi cạnh Vũ Hoàng của tao nữa " " Anh Hoàng nào cũng mày , của bố " " Mẹ con nhỏ kia ngồi cạnh Vũ Hoàng đéo biết ngượng à?!

" Tôi nghe rõ từng chữ của từng người đang nhắc tới tôi , haiz khó chịu kinh khi bị săm soi cho nên tôi kêu Duy An cho ngồi ké để đợi mọi người giải tán mới quay về bàn ngồi .

Đến khi thầy Tâm dạy toán bước vào thì mọi người mới giải tán , tôi mới yên tâm trở về bàn .

Liếc nhìn cậu bạn bên cạnh , cậu ta có lẽ sẽ mang khá nhiều rắc rối cho tôi vào thời gian tới Nhưng không phải là cậu ta mà là " fan girl " , mệt mỏi thật chứ .

Thầy Tâm đang giảng bài trên bản nhưng tốc độ nhanh kinh khủng , tôi theo không kịp nhưng cũng không dám nói .

Đành cầm bút loay hoay viết lại những thứ chưa hiểu và những thứ cần chú ý trong bài vào giấy note , hết tiết là tới môn Vẽ và Nhạc .

" Tùng tùng tùng!

" Tiếng trống tan học vừa vang là mọi người đứng dậy chào ngay lập tức , sau đó cũng phóng đi rất là nhanh .

Đang dọn sách vở bỏ vào cặp , tính cầm tờ giấy mà sáng An và tôi viết đi vứt nhưng giờ lại không còn ở trỏng .

Mặc kệ luôn , An vẫn đứng ngoài cửa đợi tôi về chung .

Đang đi xuống cổng thì tôi bắt gặp Chi đang mua nước , thế là tôi chạy lại và bắt chuyện Đương nhiên với tính hướng ngại , tôi và Chi làm bạn rất nhanh .

Thế là cả ba đứa bọn tôi vừa đi vừa nói rôm rả , đến hẻm để tới nhà của An thì chỉ còn Chi và tôi .

Bây giờ tôi mới biết Chi và tôi cùng đường và nhà cũng gần nhau , chỉ cách 5-6 căn " Ồ thế là bọn mình cũng là hàng xóm ấy , sao tôi không thấy bạn vậy?

" " À-..

ừm tại ba mẹ tớ không cho đi ra ngoài ấy mà chắc do vậy cậu không thấy " " Ba mẹ cậu giống ông bà tôi phết?

À mà ngày mai tập múa á , cậu tính mấy giờ đi thì tôi chuẩn bị đi chung nha " " À cũng được " Bọn tôi nói chuyện đến nhà thì tạm biệt , vào nhà làm mọi thứ như thường .

Lại vào Facebook thì tôi lại lần mò chỗ gợi ý kết bạn có Mỹ Chi xuất hiện .

Thế là tôi add friend rất nhanh , chat thêm câu chào và nói bản thân là ai .

Làm xong thì tôi quẳng điện thoại một bên và đến chiều , chiều thì cũng như thường .

Sáng hôm sau , chỉ vì tối tôi cày phim Red Room và Leverleaf làm cho đôi mắt tôi thâm quầng kinh khủng đến độ An gặp còn phải giật mình .

Khuyên tôi nên ngủ bù bây giờ và ra chơi đi , thế là tôi cũng ngủ vì rất là mệt luôn ây .

Đang lim dim thì tôi cứ có cảm giác ai đang xoa đầu ấy , tỉnh dậy thì thấy Hoàng quăng cặp rồi cùng đám bạn đi ra khỏi lớp .

Hết 5 tiết đầu tôi phóng về nhà ngủ khò khò Đến 1h An qua nhà tôi còn tôi thì qua nhà Chi rủ .

Ba đứa chúng tôi lại đi bộ đến trường , thấy mọi người tập hợp đầy đủ .

Mọi người lựa chọn bài để nhảy khá sôi nổi cho nên tôi và Chi ngồi nói chuyện " Hay chọn bài Việt Nam Tôi đi " " Anh J97 meo meo à , tuy anh bỏ con nhưng anh cũng không bỏ nước " " Mày phải theo tao chứ Tùng , nghe nhạc đéo nghe đời tư nhé " " Bây im mẹ đi ồn ào vãi!

" Hoài quát lên làm đám thằng Tùng khép nép nín mỏ liền , Duy An không nhìn được liền phì cười .

Hoài và Duyên sẽ tập trước để thuộc còn bọn tôi thì ngồi nhoi chứ biết làm gì .

Bây giờ mới để ý không thấy Vũ Hoàng đâu cả , tôi mới kéo tay An hỏi " Ủa Hoàng đâu mày , không lẽ trốn tập à?

" " Ừ chắc vậy rồi , thằng đấy được cái mặt ăn tiền chứ cũng nhát việc vãi l** ra .

Tao nhớ năm lớp 8 ấy , cô chủ nhiệm lớp nó cũng bắt nó vào mà nó có chịu đi tập đéo đâu .

Nhưng cô vẫn không tha còn hù các kiểu mà nó thì chả sợ , thế là lúc múa nhìn nó lúng túng đúng hài luôn ấy .

Mà năm nay thì tao thấy bọn con Hoài hừng hực muốn giật giải đây mà , tao nghĩ cũng hơi khó " " Sao lại khó , tuy anh J meo meo bỏ con là khốn nạn thiệt nhưng ảnh ra bài này cũng hay mà " " Đéo mẹ nhắc tới thằng mặt l** đó lại tức , mẹ chứ 2 sinh mạng mà .

Thôi đừng nói nữa không tao sôi máu , còn về sao tao bảo khó giật giải thì tao không biết .

Cứ có cảm giác vậy ấy " " Cảm giác mày xui nha , mặc dù tao " linh lắm " nhưng mà mới là xui " " Rồi liên quan đéo gì- ê Hoàng tới kìa " Từ ngoài cổng , Hoàng mặc full nguyên cây đen xì tiến vào , Không nói gì chỉ ngồi chỗ đám Tùng rồi ngồi ôm đầu gối .

Hình như đang ngủ thì phải?

" Được rồi bây vào tập đi " Hoài hô hào sau khi tập nhảy trước cùng Duyên , ba đứa chúng tôi từ ghế đá đi đến gần mọi người
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 31 : Fan girl


Tôi lại " trao những niềm yêu thương không nói thành lời " lên cái lưng rộng lớn của An , dặn nó đưa Chi về an toàn rồi tôi theo Hoàng đến một con đường xung quanh có nhiều hàng quán " Ờm cậu gọi tôi có gì không , vì cân nặng lúc cậu bế tôi hả?

Cần tôi giảm thì cậu nói liền nha , hay cậu muốn đổi người để được bế thế .

Còn nguyên nhân nào khác không?

" " Nhảy vào họng tôi mà nói này " Hoàng nhìn tôi rồi che miệng cười đi vì sự lố lăng thái quá của tôi " Chứ ý cậu là sao?

" " Tập lại đoạn bế đi " " Hả?

" " Tập lại đoạn bế , điếc lâu chưa thế " " Không điếc chỉ là hơi ù nhờ đợt nghẹt mũi xong xì không ra cái nó bịt hai bên tai , ù tới giờ chưa dứt " " Haiz lằng nhằng lại đây tôi bế " Tôi không biết sao mà một linh cảm mạnh mẽ sẽ có chuyện xấu xảy ra cho nên ra sức lắc đầu như điên , cách Hoàng 2m " Thôi mới tập xong đang mệt muốn về mà giờ cậu còn bế nữa , người tôi mùi lắm rồi đấy .

Về dùm con ông cố " " Ờ về thì về " Nói đoạn Hoàng lấy điện thoại bấm bấm gì đấy rồi giơ lên cho tôi , trên màn hình điện thoại hiện lên là trang cá nhân của Hoàng " Acc tôi , có gì về add friend " Rồi xách xe đạp về bỏ tôi đứng lại ở hẻm đó , thở dài một hơi rồi tính bước đi bỗng có người vỗ vai tôi lại .

Vừa quay lại tính xem là ai thì lại bị ăn cú tát vào mặt , đối diện tôi là ba bạn nữ .

Khuôn mặt họ đỏ lên vì tức , hai người phía sau thấy tôi bị tát vậy liền phì cười hả hê Người vừa tát tôi liền tiến lại gần , khoanh tay lại rồi trừng mắt " Mày là con cùng bàn với Vũ Hoàng?

Mày từ nơi khác chuyển đến đây à , liệu hồn mà đừng lảng vảng cạnh Hoàng " " Ui vãi l** bộ bọn mày là mẹ của nó à với lại tao đã lảng vảng chưa mà sủa hay thế " " Đ**m* con này mày láo?

Tao thấy mày đứng thân mật với Hoàng xong còn cãi à " Bạn nữ thắt bím hai bên xổ sàng một trận làm tôi ngớ người khó hiểu " Mắt mày cận nặng rồi đó , khuyên nên đi khám là vừa .

Cuồng thằng đó hoá điên à đéo mẹ đứng nói chuyện cũng là thân mật , vậy là thân mật theo tụi bây là mấy cái kiểu xã giao thôi à .

Hài vãi chưởng " " Má con này mày láo rồi đó " Người đứng đầu tức điên lên liền dơ tay cao nhưng tôi cầm rồi vặn ngược lại làm nhỏ đó đau , tôi buông nhỏ qua chỗ khác thì lại thêm đứa tính lên đá vào bụng tôi .

Nhanh tay tôi chộp kịp chân , tôi sút ngay eo của bạn đó , người thắt bím còn lại thấy chị em của mình bị te tua liền xông tới tính dùng móng tay vào mặt nhưng tôi nhẹ nhàng né một bên .

Phía sau tôi là một thùng rác lớn đã mở sẵn , chỉ việc " nằm " trong đó thôi Ba người kia bị tôi hành tức lắm nhưng tôi chỉ nhẹ nhàng buông câu " Mấy người xinh mà hoá ngu , thay vì chăm chăm trong việc nghĩ cách làm sao cho một đứa con trai kia để ý đến mình .

Sao không dành thời gian đó để nghĩ đến tương lai , gia đình .

Đời còn dài trai còn nhiều nên nghĩ thoáng dùm cái ha , tạm biệt " Tôi bỏ lại phía sau ba người đó , nhảy chân sáo về đến nhà .

Tắm rửa ăn uống xong xuôi , nằm xả lai trên giường .

Nghĩ tới hồi nãy lại bực , mở điện thoại gọi nhóm hai nhỏ kia Yến Nhi : Đù má con kia tưởng quên bọn này chứ Bảo Trâm : Quên thế đéo nào , dạo này lu bu công chuyện không mệt muốn chết Diệu Hiền : Ở trường mới đấy ổn không Bảo Trâm : Ổn chết cụ , đầu năm vừa vào giao ngay người giữ sổ đầu bài , còn bị bế vào đội múa .

Yến Nhi : Quá đã , tao với con Hiền cũng vậy Bảo Trâm : Ừ nhưng chưa hết , tao vừa vào 3 ngày mà có hơn 2 trận var học sinh ở trường này rồi đấy Diệu Hiền : Ghê vậy mom , tưởng mom ở với ông bà làm cháu ngoan mà sao đi var người ta thế Bảo Trâm : Đéo mẹ chả biết tao chưa đốt phong long hay do đi chùa cầu khấn sai điều gì mà hết đứa này tới đứa khác kiếm chuyện , trận đầu là cùng lớp ấy còn trận sau là vừa nãy kìa Yến Nhi : Là sao má?

Kể nghe rõ coi Bảo Trâm : Chuyện là vầy nè..

đó vậy đó Diệu Hiền - Yến Nhi : Mày điên à Bảo Trâm : Thôi đéo nữa Tôi ngồi kể hết cho bọn nó , nhưng hình như thứ bọn nó không quan tâm là câu chuyện Yến Nhi : Ồ mày ngồi với trai à?

Bảo Trâm : Ờ nhưng tao tưởng nó tính đổi ra chỗ khác ai dè ngồi lì nên cô tao để nguyên luôn Yến Nhi : Nhìn được không được không Bảo Trâm : Tao gửi link rồi đó làm quen mẹ đi Yến Nhi : Ấy không ăn chung đâu , người của mày mà tao quen làm đéo gì .

Tao hỏi để giải đáp cơn tò mò Bảo Trâm : Chả biết nó sao nhưng tao nghe bảo nó là thủ khoa đầu vào của năm nay , còn thi gì về kĩ thuật công nghệ gì ấy cho trường nó được huy chương bạc ấy .

Nữ sinh trường tao và trường khác chả mê Diệu Hiền : Rồi Chanh trúng síc rịt rồi , cua đi mày Bảo Trâm : Tao chắp tay vái lại mày trăm cái luôn ấy , mới bị "Fan girl" nhăm nhe mà 3 đứa thôi .

Lòi ra cả chục đứa thì tao chịu Yến Nhi : Thì cứ thử đi , dù gì đúng gu mày mà Bảo Trâm : Nhưng tao đã ghét nó đâu?
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 30 : Tập múa (2)


" Tùng mày đứng phía sau , Kiệt đứng phía sau cùng Tùng nhưng bên phải .

Còn An và Hoàng lên trên , xếp đội hình lẹ lên " Hoài chỉ tay từng đứa sắp xếp chỗ đứng cho bọn con trai trước , tôi chấp tay cầu Phật cầu Trời đừng để tôi lên trên " Nam Mô A Di Đà Phật , Nam Mô A Di Đà Phật , Nam Mô A Di Đà Phật đừng cho con lên hàng trên , đừng cho con lên hàng trên , đừng cho con lên hàng trên ,...

" " Rồi sắp xếp xong bọn con trai , tới con gái này .

Kim Anh và Duyên ở giữa hàng phía sau đi , còn Trâm và Chi thì ở hàng trên " Nghe tới tên tôi xụi lơ ngã qua vai Chi làm Chi phải vất vả đỡ tôi dậy , theo hàng mà Hoài chỉ thì nhỏ là đứa đứng trước bên cạnh là thằng Học .

Nhạc được bật lên thì Hoài xoay lại đối diện với chúng tôi " Bây coi tao tập rồi làm theo này , xoay cái tay lên trên .

Dẻo lên dẻo lên rồi nhấc chân bên phải di chuyển , thôi bây coi tao làm đi nói mệt quá " Bọn tôi đang tập từng bước từng bước , tới đoạn mà Học bế Hoài lên để xoay thì tôi nghe tiếng xì xào ở phía sau .

Là Kim Anh và Duyên đang nói chuyện nhưng nghe có vẻ không êm ái " Duyên hay mày kêu Hoài để tao thay đứng trên cho , dù gì tao cũng có visual sáng trong nguyên đám mà .

Cả tao và thằng Học cũng từng múa cho nên dễ phối hợp hơn khi múa hai đứa thôi " " Nhưng con Hoài cũng muốn được đứng phía trên mà " " Tao không biết tao muốn múa với thằng Học " Đù má tôi muốn nhảy vào xin vía không ngại đứng trước đám đông của Kim Anh vãi , tôi cũng đã xác định là sẽ trở thành thuyền trưởng của cặp đôi này rồi .

Thấy cả chàng và nàng đều có ý với nhau mà " Tao và Học xong rồi bây giờ tới hàng 2 , An bế Chi còn Hoàng bế Trâm để phất cờ đi " " Có thể đổi được không Hoài?

" " Đéo mẹ động tác của người ta đã vậy rồi , mày ngại ngùng đéo gì .

Bế lên phất cờ là xong thôi , làm lẹ đi cho tao nhờ " Thấy chiến dịch đổi động tác thất bại , tôi liền khóc ròng ròng đi về phía Hoàng .

Cậu ta chả phản ứng gì khi nghe rằng phải bế tôi cả , liếc nhìn bên Chi thì đã làm xong gọn gàng có bên tôi vẫn chưa xong Hoài đang cầm điện thoại coi lại video quay xuống thấy tôi và Hoàng còn đứng trân trân ra thì bắt đầu nổi đoá lên " Đ**m* mày lẹ lên coi Trâm , làm đéo gì mà chậm chạp rùa bò vậy .

Bế lên nhanh thôi mà bọn bây lâu lắc vãi chưởng " " Rồi đây má xong đây th- Gì vậy Hoàng " Tôi đang nói dở đoạn thì Hoàng đã nhấc bổng tôi lên , cậu ta khuôn mặt vẫn tỉnh bơ không chút phản ứng .

Cầm đại cờ rồi đưa qua đưa lại , bấy giờ mới chú ý ở gần cột cờ của nhà trường có cái điện thoại để nghiên .

Đoán đại chắc muốn quay lại khoản khắc tập múa rồi giật giật thêm đoạn múa thành công trên trường nữa " Rồi hàng 2 làm tốt lắm , bây giờ tới hàng sau " Hoài cho bọn tôi tập trước vài động tác cho quen dần , thấy việc tập từng bước đầu đều đều thì nhỏ rất vui .

Tôi thấy được sự mong đợi giành giải nhất cho lớp của nhỏ rất cao , quyết chí kinh khủng làm tôi hơi run run .

Tập rã rời rồi nghỉ ngơi , Hoài cùng Duyên ngồi xuống chọn mẫu đồ để thuê .

Lần này thì tôi phải vào xem để biết mẫu đồ thuê như nào , có đắt hay không Nhưng bị An kéo đi qua ghế cùng Chi , mặt nó cứ hằm hằm lườm tôi dữ lắm làm tôi chả dám nhìn nó .

Chỉ quay sang nói chuyện rôm rả với Chi , sự chú ý của tôi đã va phải vào Hoàng đang ngồi nói chuyện cùng đám Tùng .

Không biết sao mà cậu ta bế tôi nhanh gọn lẹ thật , đang nói chuyện với Chi thì tôi lại va sự chú ý lên chỗ Học đang ngồi thì Kim Anh chạy tới vỗ vai rồi ngồi bên cạnh .

Mặc dù không quen biết gì nhiều hai người này nhưng tôi thấy hai người này hợp với nhau nha , size gấp đồ ấy vì Học nó cao to còn Kim Anh thì nhỏ con .

Rất hợp rất hợp , An thấy việc tôi không nói chuyện với nó cho nên lấy chai nước lạnh áp má tôi " Đ*m* hú hồn , đưa nước thì nói tiếng chứ mẹ " " Người thành công luôn có lối đi riêng , đưa cho m thì bình thường quá nên đưa vậy cho khác " " Thôi Chi uống đi này kệ mẹ thằng kia đi , xàm vãi " Hoài sau khi xem điện thoại một thời gian thì bắt đầu kêu mọi người tập hợp lại " Rồi tập nãy giờ cũng mệt với tới giờ kết thúc rồi , tao gửi link bài múa vào đội múa .

Ai chưa có trong nhóm thì nói tao để tao thêm vào " Tôi cũng chẳng muốn add friend hết lớp cho nên bảo Chi không cần phải đợi Hoài thêm vào đâu , để An nó mời tôi vào rồi tôi mời Chi vào là xong .

Dọn dẹp xong xuôi thì cả đám giải tán , tôi và Chi cùng An lại đi con đường mòn về Mọi thứ đang bình thường thì Hoàng đạp xe chặn đường chúng tôi , đang hoang mang tưởng An gây chuyện với Hoàng xong nhân cơ hội ra để chặn đánh luôn " Ờm hai người có đánh lộn thì đánh chỗ khác đi ha , tao và Chi về trước " " Mày xàm à Trâm đánh cái mẹ gì ở đây " An nghe tôi nói liền cốc một cái rõ đau vào đầu " Tôi kiếm cậu đấy Trâm , chỗ này không tiện để nói ra chỗ khác đi " Hoàng vừa nói vừa chỉ vào tôi , An thì lại nhìn chằm chằm vào tôi " Ô là la mày có thể khiến cho thủ khoa đây chịu để ý luôn là ghê lắm rồi đấy Chanh ạ "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 32 : Tố cáo


Bọn tôi ngồi tám tận nửa đêm thì treo máy đi ngủ , cứ nhớ tới hồi chiều là tôi lại trằn trọc mất ngủ .

Tại Vũ Hoàng hết chứ ai đang yên ổn mà ngồi dính phải người nổi tiếng lại gặp rắc rối , đổi thì phải có lí do .

Đi ngủ đéo thèm nghĩ nữa , mà ngủ không được mới tức .

Đành mở vài bộ phim xem , thể loại tôi luôn chọn là phim kinh dị hoặc anime .

Cái nào càng ghê tôi càng coi , quất ngay phim Trò Chơi Tìm Xác .

Vừa coi vừa cầm hũ khô bò ăn ---------------- " Ais bọn mày có sao không?

" " Tao thì không sao còn con Bích kìa , nằm trong thùng rác luôn .

Thôi ra đi ở trong đó lâu hôi đấy " " Đcm nó con đ* kia , báo hại người tao toàn mùi " " Sao rồi quay được chưa?

" Nói to , một người nấp ở gần đó đi ra dơ điện thoại " Đúng là iPhone 16prmax có khác , nét căng " " Được mày cứ chờ đấy con kia , tao đéo tha cho mày "---------------- Mở mắt từ từ nhìn lên trần nhà , cảm giác hôm nay cực kì khác .

Phải nói là một dự cảm sai sai nào ấy sắp ập đến , coi đồng hồ thì mới 5 giờ sáng .

Bước ra khỏi phòng , vệ sinh cá nhân ăn sáng xong xuôi thì còn khá sớm Tôi ngồi thẫn thờ trên ghế sofa , cứ thấy gì đó sai lắm cơ nhưng mà cũng kệ do có quan tâm mấy đâu .

Sai lầm lớn nhất của đời là có tôi sinh ra rồi có mà , thì mấy cái sai lầm nhỏ nhoi trong cuộc sống là nghĩa địa gì 6h15 tôi và Ngọc Anh đi đến trường , sáng ăn cơm ít quá nên hơi đói .

Rủ xuống căng tin để ăn mỳ trộn , đang ăn ngon lành thì từ đâu vài người tới rồi ngồi cạnh Ngọc Anh .

Bên đó đông rồi có tôi còn chỗ nhưng mà có quen biết đéo gì mà ngồi , mấy người đó vẫn vô tư ngồi xuống rồi nói chuyện với Ngọc Anh Nói chuyện thì cứ nói đi cứ nhìn tôi ăn , tôi thì cũng không để tâm mấy nhưng cái mắt cứ dán chặt vào thì ai mà ăn nổi .

" Này , vào lớp " Giọng của Vũ Hoàng vang bên tôi tạm biệt Ngọc Anh rồi theo cậu ta vào , trong lớp thì nhóm của Kiên đã có mặt đầy đủ .

Trong đó có cả Lan Phương và Kim Anh đang ngồi nói chuyện , bấy giờ tôi mới nhớ ra Kim Anh từng học với tôi ở trường trước cơ mà sao bây giờ lại ở đây?

Mấy ngày nay toàn những chuyện gì đâu không xui như chó ấy , nên tôi cũng quên bẫng đi là Kim Anh .

Còn Lan Phương tôi có biết nhỏ , là bạn thân của bạn thâm cũ hồi trước của tôi .

Hình như là bạn qua mạng mà có từng đi chơi vì tôi có thấy trên story của Uyên Tôi thắc mắc là tại sao Kim Anh đang học trên kia ngon lành mà đột nhiên xuống đây , nhìn qua bên tổ 3 thì thấy Duy An đã ở đó sẵn .

Vào bàn tôi mới hỏi " Duy An hỏi xíu Kim Anh ấy chuyển xuống đây khi nào vậy?

" " Tầm 4 tháng trước ấy , đang học kì 2 mà chuyển xuống đây .

Tao với nó thì có chơi chung hội nhóm qua mạng ấy " " À vậy hả tao cũng có biết nhỏ , học chung trường hồi trước cơ mà không hiểu sao lại ở đây " " Tùng tùng tùng " Không biết sao nay thời gian lại trôi nhanh kinh khủng làm tôi khó hiểu , về chỗ mà cảm giác Vũ Hoàng cứ nhìn tôi chằm chằm làm tôi rợn cả tóc gáy .

Hồi trước ở lớp 9a1 có một cặp đôi cũng đáng yêu xỉu , thằng kia cứ nhìn bạn nữ chằm chằm .

Tôi nói với Hiền ước gì cũng được như vậy , mà có vài đứa lại bảo tôi có người nhìn chằm chằm mình vậy cũng hơi sợ ấy Tôi thấy đâu có đáng sợ đâu.. bây giờ đang run thôi chứ sợ méo gì Cô Quỳnh bước vào lớp , đang sinh hoạt bình thường thì từ ngoài của lớp thầy tổng phụ trách dẫn theo ba bạn nữ hôm qua kiếm chuyện với tôi .

Giờ thì hiểu sao sáng giờ tim cứ đập liên tục rồi , tôi có sai méo gì mà sợ " Xin lỗi đã cắt ngang nhưng tôi muốn gặp em Bảo Trâm của lớp cô " " À dạ thầy cứ tự nhiên " Mọi người trong lớp đều đồng loạt quay xuống nhìn tôi , trong đó có cả nhóm Kiên đang cười khẩy nữa .

À thì ra tính mượn chuyện này làm bẽ mặt tôi à , xử xong tôi bẻ mẹ răng từng đứa giờ chứ ở đó mà cười khẩy Ba người kia thì khóc bù lu bù loa làm tai tôi muốn ù đi ấy .

Người mà bị tôi sút vào eo đi lên nói dõng dạc " Dạ thưa thầy , chính bạn này hôm qua đã đánh tụi em ở hẻm gần trường mình .

Có vài người có thể làm chứng " " Bảo Trâm em cho tôi biết sự việc này có thật không?

" " Dạ thật , nhưng việc gì cũng có lí do hết ạ " " Lí do ?

Bọn chị không hề quen biết em thì mắc gì em lại đánh bọn chị " " Em thì chả có lí do vì có biết bọn chị là ai đâu mà đánh chi cho tốn thời gian , ngược lại thì mấy chị còn có lí do chính đáng hơn em ấy chứ " Ui vãi chưởng tôi muốn cười vào mặt vì câu nói vừa rồi ấy " Phụt.. ha " " Này con kia mày cười gì đấy?

" Chị tóc thắt bím lên tiếng , chắc muốn nhảy vào ăn tươi nuốt sống nhưng được người còn lại ngăn cản .

" À dạ em mắc cười nên thế thôi ạ chứ có ý gì đâu , chị đừng căng " " Cái con láo toét này "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 33 : Minh Oan


" Trật tự , em nói rõ hơn được không Trâm ?

" Tôi hít một hơi thật sâu , nhẹ nhàng và từ tốn đáp còn tay thì xoa cằm " Dạ thì thầy biết rồi đó cả cái lớp này em còn chưa quen biết hết , ba người này em làm gì rảnh mà gây chuyện .

Cái gì chả có đầu đuôi , bộ mấy chị không kể khúc đầu hả?

" " Em lo mà kể rõ đầu đuôi đừng có đánh trống lãng " " Bây giờ em nói mà không có bằng chứng cũng như không à , ở hẻm đấy chả có camera nữa " Tôi nghĩ thầm " Hoàng lúc đó về trước nên có biết đâu mà làm chứng , chịu rồi đấy " " Nhưng tụi em có bằng chứng con bé đánh tụi em " Chị gái tên Trân vừa nói thì có một ông anh bước vào , đưa điện thoại còn tôi ngó vào xem .

Trong đấy chỉ có đoạn tôi quật ba người đó mà không có khúc đầu " Biết ngay thế nào cũng chẳng có khúc đầu " " Em còn gì để cãi không hả Trâm?

" " Em chịu " Tôi ngước nhìn ba bà chị kia , ông thầy đứng quay lưng nên đâu hay biết họ đang cười khinh bỉ vì nắm trong tay chiến thắng " Lát em xuống phòng làm bản kiểm điểm còn bây giờ thì xin lỗi ba người này đi " " Em không sai thì không xin lỗi chắc được ha " " Má con này bướng vãi " " Bà chị thắt bím à , hôm qua tôi chỉ quật hai người này còn bà nhảy vào muốn cắn xé tôi , chỉ tiếc cái tôi né nên bà nằm gọn trong thùng rác .

Không biết tắm sạch không thôi " " Haha!

" Lớp tôi phá ra cười khi nghe đoạn vừa nãy còn bà kia thẹn quá hóa giận tính xông tới đánh tôi , chợt có bạn nữ ngồi gần đó tới can Đồng thời ở trên tivi lớp tôi chiếu đoạn video , lần này thì nó có đầy đủ phần đầu .

Tôi vừa coi vừa cười khẩy , đứng sau bạn nữ kia cười khinh gấp 10 ba người kia .

Bạn nữ đó quay qua hỏi thăm và tên bạn đó là Yến , xinh đẹp và mạnh mẽ " Ai là người mang điện thoại lên đây cho tôi ngay , nhà trường cấm lớp 10 mang rồi còn gan ha " Thầy tổng phụ trách gõ thước vào bàn , lớp tôi bắt đầu nhốn nháo thắc mắc là ai .

Người cùng bàn với tôi là Vũ Hoàng từ từ đứng lên , dơ điện thoại ra " Em Vũ Hoàng , đừng tưởng là thủ khoa mà muốn làm càng " " Nhưng không mang cái này thì lấy gì bằng chứng hả thầy?

" Thầy tổng phụ trách không nói gì nữa chỉ nhìn về phía tôi " Như em đã nói lí do ba bà chị này đến là vì Vũ Hoàng nên chắc người xin lỗi phải là họ chứ không phải em " " Mau xin lỗi em ấy rồi cả bốn đứa à không thêm cái em này nữa , xuống phòng làm bản cam kết hết " Thấy ba người kia không phục vẫn chưa chịu xin lỗi , tôi đành khịa vài câu " Gây sự với người khác xong tỏ ra mình là nạn nhân thích thật nhỉ , mà không tính xin lỗi nạn nhân thật hả " " Xin lỗi!

" Ba người đồng thanh to đều Thế là cả bốn đứa bọn tôi xuống phòng để làm bản cam kết , trên đường về lớp tôi thắc mắc " Này Hoàng , hôm đó cậu về cơ mà sao lại có đoạn video đó được chứ?

Bộ có người quay lại hả " " Ờ " Hoàng thờ ơ đáp " Ai thế cho tôi biết được không?

" " Không , im lặng mà về lớp đi .

Ồn quá người khác chú ý " " Bình thường cậu được chú ý nhiều mà , bộ không quen à " " Không , phiền là đằng khác " " Thế cậu có phiền cái này không?

" " Phiền gì?

" Tôi ấp úng không biết nói sao , hai đứa cũng tới lớp .

Về chỗ thì cũng không còn nhắc đến chuyện đó nữa , ra chơi thì An và Chi lên bàn tôi tám về chuyện sáng nay " Hèn gì bà Trân hôm qua đăng cái story video kia mà che mặt , với thêm Facebook mờ vcl nên chẳng biết đấy là mày " " Ủa vậy hả?

Ừ kệ mẹ chứ rảnh quá gây tao chi " Cả ba lại tám xàm , tôi để ý thấy Ngân cứ ngồi nhìn tôi chằm chằm thế là rủ qua hội chung .

Chỉ trong vòng 5 phút nói chuyện bọn tôi đã thân nhau một cách nhanh chóng thân thiết như mấy người bạn lâu ngày gặp nhau .

Như thường lệ Hoàng từ ngoài vào và lại có đám fan girl nhốn nháo lên , chưa đầy 1 tiếng cậu chuyện đánh nhau giữa tôi và ba bà chị khối 11 đã lan khắp trường .

Mấy người đứng ngoài cửa lần này xì xầm tôi , khó chịu thật chứ Trống vào thì lại giải tán hết , Hoàng lác nhác để sách vở lên bàn .

Tôi đàng vỗ vai cậu ta rồi nói " Tôi tính nhờ cậu kèm tôi , được không?

" " Hửm?

Không phải có Duy An rồi à cần tôi làm gì " " À thế thôi không có gì đâu , quên đi quên đi " Trời ơi quê quá Trâm tính kiếm thêm người kèm mà bị người ta đuổi rồi , tôi lười biếng thở dài mang sách toán và chuẩn bị vài tờ giấy note sẵn " Thôi được rồi tôi kèm cho " " Thật hả?

" " Ừm thật , miễn cậu ngoan " " Tôi lúc nào mà không ngoan , yên tâm yên tâm " " Ừ học đi , không hiểu thì ghi giấy " " Tuân lệnh sư phụ "----------------

* Tối hôm đó * Cả bọn rời đi thì một lúc sau có người ở phía sau cột điện bước ra cùng điện thoại " Quay lại được rồi nhá , để xem coi cái này sẽ có giá trị là bao nhiêu ta .

Gửi cho Vũ Hoàng xem cũng được phết " Nói rồi mở acc của Vũ Hoàng , nhắn đôi lời chào hỏi mới vào việc chính .

[ Số tài khoản : 099xxxxx vừa gửi thành công 20.000.000 cho bạn ] " Ồ cũng chịu chi phết , tính bào có 5 củ mà đưa tận 20 củ .

Chịu chơi đấy Hoàng , chờ ngày mai có kịch xem rồi ha "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 34 : Cậu bạn 10a2


" Mà này , liệu tôi cứ hỏi bài thế thì có phiền không .

Tôi chẳng muốn làm phiền ai cả " " Chẳng sao , cậu cứ bình thường đi " " Dạ dạ " Thế là trong 2 tiết toán , tôi toàn hỏi Hoàng .

Mặc dù nhìn cậu ta cũng ân cần giảng nhưng tôi cứ có cảm giác cậu ta đang cảm thấy tôi cực kì phiền , nghĩ đến là tôi liền giảm đi độ hỏi bài lại .

Lại chuyển qua Duy An để hỏi , đương nhiên thằng bạn của tôi rất sẵn sàng chỉ những chỗ tôi không hiểu rồi .

Nhưng tôi cứ thấy Duy An đang giảng trong áp lực hay sao ấy , mặt cứ đổ mồ hôi suốt trong khi cái quạt đều thổi đến chỗ nó " Tùng tùng tùng " Thời gian lại trôi qua rất nhanh , tôi và Chi cùng Ngân đứng đợi An trực cho xong nhưng cậu ta lâu vãi chưởng .

Đang ngáp ngắn ngáp dài thì có người vỗ vai tôi , ra là Hoàng .

Tôi thấy Ngân kéo Chi cách chúng tôi 2m , ý gì đây " Cậu có chỗ nào không hiểu không vậy?

" " À không có ấy " " Thế sao lúc học không hỏi tôi mà là Duy An thế?

" " À-.. do.. nói sao ta " " Do tao giảng dễ hiểu hơn mày " Duy An đứng sát gần tôi , đặt nhẹ tay lên vai .

Hai người mỉm cười "chào hỏi" đối phương nhưng tôi lại không thấy miếng nào hết .

Tôi đành né qua để tiến đến chỗ Ngân , đang đi thì có người lại bước ngay đến tôi thành ra hai đứa đâm sầm vào nhau " U-ui da " " Này mày có sao không Trâm " " À không sao đâu Ngân " Ngân và Chi đều lo lắng đỡ tôi dậy , đối phương cũng phủi bụi và lo lắng hỏi tôi " Này xin lỗi nha , tôi đi khá vội nên đụng phải " " À không sao cũng tôi không để ý " Cậu trai đó liền nở nụ cười tươi , tôi liền cảm thán đúng là nụ cười nhìn đúng cưng .

Hai người kia sau khi " chào hỏi " xong thì mỗi người một nơi , Hoàng tiến đến chỗ tôi hỏi han sau đó lại chào hỏi cậu trai đó " Ồ Gia Hưng , mày còn ở đây à?

" " À ừ , còn mày ở đây trực nhật à?

" " Ờ bọn chó đẻ Tùng chạy mẹ đi bỏ lại tao ấy " Hai người đó nói chuyện sôi nổi , ba đứa con gái bọn tôi cũng không để tâm mấy .

Tôi nhìn cậu bạn Gia Hưng , đúng là một chín một mười với Vũ Hoàng lớp tôi mà .

Gương mặt không góc chết lại còn mang vai green flag nữa , Ngân thấy tôi cứ nhìn Hưng liền đẩy vai đầy ý " Này đừng nói thích Gia Hưng ngay từ lần đầu gặp nhau nha mày " " Mom xàm quá mom , tao thấy bạn này giống mấy trai trong boylove thôi .

Nhìn giống mấy ông boss chứ bộ " " Thôi mẹ vibe nó mang ra giống stop hơn " Thế là tôi với Ngân đứng chí choé xem vibe của Gia Hưng hợp làm stop hay boss , mà không để ý rằng Chi mặt đang đỏ như trái cà chua .

Lúc tôi để ý thì mặt của nó trở lại bình thường , thế là bỏ mặc Duy An mà ba đứa con gái đi về trước chứ đứng mỏi chết mẹ ra Trên đường về tôi và Ngân vẫn bàn về việc đó , Chi thì cứ nhìn đi đâu ấy nhưng vẫn đi bên cạnh chúng tôi .

Sau khi mỗi đứa về đến nhà thì ông lại bắt tôi đi mua đồ , tôi mệt rã rời không muốn đi thì trên tay ông có cây roi làm tôi lật đật xách cái xe đạp điện để chạy đi mua nhanh , không thể chạy nhanh do quen cho nên tôi vừa chạy vừa bóp thắng Tới ngã tư chẳng nghe thấy tiếng kèn xe cho nên tôi vẫn chạy lên , bỗng có chiếc xe đạp điện từ bên phải tôi chạy thẳng ra " Rầm!

" Hai xe va vào nhau , tôi thì bị ngã nhưng nhanh chóng tôi đỡ xe lên .

Chạy qua phía bên kia định đỡ thì mới chợt nhận là cậu bạn Gia Hưng mới gặp lúc ra về " Này Hưng có sao không thế " " À ừ không sao , xin lỗi nha tại tôi đi cũng ẩu quá " " Lỗi tôi nữa " Đỡ xe lên xong , kiểm tra xem có hư hại hay trầy xước gì không thì may là không bị gì .

Tôi tính chuồn chạy đi trước nhưng Gia Hưng cứ một mực phải dắt xe tôi đi kiểm tra , nếu có trục trặc sẽ đem đi sửa liền " Ôi thôi không cần đâu , yên tâm về nhà đi " " Làm sao mà tôi yên tâm được , bạn cứ để tôi đưa xe đi kiểm tra đi " " Trời má đã bảo không sao rồi cơ mà " Sự nhiệt tình của Gia Hưng làm tôi phát cáu , mà người cậu ta to khổng lồ không làm cách nào đẩy cậu ta ra khỏi xe được .

Đang loay hoay thì có tiếng người đi tới , trên tay cầm điện thoại như đang gọi điện .

" Làm gì ở ngoài đây vậy Trâm?

" Không biết sao nhưng giọng nói đó làm tôi quen lắm , thế là tôi mới hỏi " Vũ Hoàng à , làm gì che kín mít thế " " Ô ra là anh bạn thủ khoa à , chào nhé tôi tên Gia Hưng rất vui được làm qu- "

" Ờ chào , làm gì ngoài đây hả Trâm?

" Không biết do tôi nghĩ nhiều hay lần này suy nghĩ đúng mà tôi cảm giác Vũ Hoàng đang bơ Gia Hưng một cách đầy ác ý , cậu ta không đếm xỉa đến Hưng mà cứ nhìn tôi chằm chằm " Anh bạn đừng quăng cho tôi trái bơ chứ , xấu tính lắm đó " " Xấu tính hay không thì liên quan?

" " À thôi hai người nói chuyện đi tôi đi mua đây bái bai " Tôi xách xe định chuồn nhanh nhưng vai tôi bị đè mạnh bởi một cánh tay dùng lực mạnh , tôi đành niệm Phật cứu tôi khỏi cảnh tượng này .

Đúng lúc này tôi thấy Chi từ xa đi tới , nhìn thấy cứu tinh liền chợp lấy tôi gọi to Chi
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 35 : Cảm tình


" Chi ơi đi đâu thế " Đương nhiên với cái họng nói lớn của tôi thì Chi nhìn thấy tôi rồi chạy tới , tôi vùng vẫy khỏi cái tay đang cố ghì chặt xuống kia .

Thoát một phát tôi lật đật dắt cái xe chạy lên chỗ Chi , hai đứa bọn tôi đứng cách hai người kia khoảng 5m Không biết là do nguyên nhân khách quan hay chủ quan mà bầu không khí chỗ hai đứa con trai kia cực kì tệ và hai người đó còn không nói với nhau câu nào, bầu không khí nó u ám như cái bầu trời hiện tại sắp mưa rơi rồi .

Tôi thì thầm tai Chi " Này Chi chỗ này nó ghê quá hay tao với mày đi trước đi , trời cũng sắp mưa rồi " Tôi và Chi sắp sửa đi thì tôi có nói to lại với hai người kia " Này nếu không muốn bị ướt như chuột lột thì về đi nha mấy mắm , sắp mưa rồi kìa " Nói xong rồi tôi kéo Chi chạy đi , đến nơi mua rượu và gần đó là tiệm tạp hoá .

Mua được rượu rồi thì tôi đợi Chi đang mua đồ , thấy hơi lâu cho nên tôi vào trong luôn .

Thấy Chi cứ đứng trước quầy bán đồ ăn vặt cay , tôi đến vỗ vai làm nhỏ giật mình .

Quay sang tôi mới thấy gương mặt của Chi đang đỏ âu , tôi lấy tay rờ trán thì thấy đâu có nóng đâu " Này Chi mệt hả hay có bệnh không mà mặt mày đỏ lét như cà chua kìa " " À ừ tao có sao đâu , chắc nãy tao đi nắng nên nó choáng rồi thành ra hơi đỏ thôi .

Không sao đâu " " À thế à , bộ thích ăn cay hay sao mà đứng đây nhìn đống này thế " " Ừm.. không có " " Không có hả thế tính mua cho nhà ăn hay sao?

" " Tao chả quan tâm nhà tao ăn gì đâu " Câu nói của Chi làm tôi khó hiểu , tôi gãi đâu nhìn nhỏ .

Nhưng Chi chỉ mỉm cười nhẹ rồi cầm vài bịch mỳ cay Samyang rồi thêm vài đồ ăn gia vị , tôi đưa tay xách phụ rồi ra ngoài tính tiền .

Tôi có mua thêm vài bịch snack rồi chở Chi về , mang rượu đưa cho ông .

Trở về bàn ăn , tôi ăn nhưng cái suy nghĩ lại hướng đến câu nói của Chi vừa nãy " Không lẽ nhà Chi có việc gì khiến nó thế ta , thôi kệ đi " Ăn xong tôi dọn dẹp bàn ăn , đúng lúc này thì trời mưa tầm tã .

Tôi chạy đi đóng hết mấy cửa sổ , đang định đóng cửa trên thì mới phát hiện có người đang đứng trước mái hiên ở cổng nhà tôi trú mưa .

Thế là tôi mới nói với ông bà , ban đầu thì ông bà tôi không quan tâm lắm nhưng lát sau thấy giống như sắp có bão , mà cậu kia thì lại có xe nữa cho nên ông tôi mới kêu tôi đội mưa ra mở cổng kêu vào nhà Khi tôi và cậu bạn kia đi vào trong khu để xe, bỏ áo khoác rồi dắt lên phơi sào đồ thì đó lại là Gia Hưng " Ủa sao lại là cậu?

" " Bộ bạn không muốn người vào đây là tôi à?

" " Ý tôi không phải vậy , nãy tôi có nói cho cậu biết là sắp mưa rồi sao lại không về mà còn đi long nhong chi .

Mưa to thế này chắc lâu lắm mới tạnh , thôi vào nhà tôi nghỉ xíu đi " Tôi nói xong liền dẫn Gia Hưng vào phòng khách , ông tôi đưa khăn và một cái áo phông , quần đùi cho Hưng .

Ông tôi cũng mở sẵn nước nóng bên trong rồi , bà tôi thì kêu tôi chuẩn bị tô cơm để Hưng ăn .

Xong xuôi thì ông tôi vào phòng để ngủ còn bà thì xem TV , tôi ngồi bấm điện thoại chút thì Hưng cũng đã tắm xong .

Đang lau đầu , Hưng gọi tôi lại " Này nhà cậu có đồ sấy tóc không thế?

" " À không á , nhà tôi toàn chơi hệ để tóc tự khô " Hưng gật đầu , ngồi vào bàn ăn và mời cả nhà tôi ăn cơm trong khi chỉ có mình cậu ta ăn , tôi thì điều chỉnh quạt hướng về Hưng rồi ngồi ở hướng bên trái của cậu ta .

Ngồi nghịch chán cho nên tôi quay tiktok chơi , người mà tôi quay không ai khác chính là Hưng .

Phải công nhận cậu ta cũng đẹp trai , cũng dạng 1 chín 1 mười với Vũ Hoàng nhưng Hoàng vẫn có nét hơn Tôi quay có nhạc cho nên Hưng biết , còn say hi nữa chứ .

Tôi up lên tiktok xong thì cũng up lên Facebook , ồ wao đúng là sức mạnh của người đẹp trai có khác .

Đợi một chút là video của tôi đã xu hướng một cách chóng mặt , trong khi các video khác flop sấp mặt l** ra ấy .

Còn quay Hưng chỉ cần thêm nhạc và khuôn mặt thôi đã cho tôi lên xu hướng rồi Về phần Facebook khỏi phải nói , đám bạn tôi ào ạt vào hỏi tôi tùm lum về Hưng .

Không thể thiếu hai nhỏ kia , ngồi mỉa tôi rằng Hưng là bạn trai hay sao mà quay tự nhiên thế lại còn được vào nhà .

Tôi chỉ biết ngồi voice lại toàn bộ cho hai nhỏ , đang nhắn với Nhi và Hiền thì tin nhắn của An xuất hiện Duy An : Úi chà chà hết anh Hoàng giờ anh Hưng , chị Chanh ghê phết chứ đùa Bảo Trâm : Tao đấm chết cụ mày giờ , bớt nhây hộ con cái Hưng chỉ là trú mưa ở nhà tao thôi .

Còn kêu là anh Hoàng và anh Hưng nữa mắc ói ghê Duy An : Thôi má đừng ói , má ói nhìn ghê vãi ra ấy .

Đợt lúc mày về đây thấy mày ói thôi là tao cũng muốn ói rồi Bảo Trâm : Ờ ờ sao cũng được Duy An : Mà này hỏi nhá giữa Hoàng và Hưng mày thấy mày có cảm tình với ai Bảo Trâm : Mày đùa bố à
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 36 : Thích rồi hả?


Duy An : Tao không đùa đâu , dạo này tao thấy mày nói chuyện với Hoàng nhiều ấy Bảo Trâm : U là trời mom thích tao à mom Duy An : Đcm ghê vãi Chanh ạ , ý tao không phải thế , kiểu lần đầu tiên tao thấy thằng Hoàng nói chuyện nhiều thế đấy Bảo Trâm : Là sao nữa má , ý mày là thằng Hoàng bị câm xong gặp tao cái nó được phá vỡ cái lời nguyền câm à Duy An : Thôi để mai nói , giờ nói mất hứng Bảo Trâm : Tao cho mày tắt hứng giờ , thằng điên Mỗi lần nhắn với thằng An tôi luôn ngồi cười như con điên ấy vì thằng này hài vãi ra , nhưng lần này tôi cười thì Hưng lại chú ý tới .

Cậu ta nhoẻn miệng cười rồi nói " Này bộ có bồ xong nhắn tin với nhau hay gì mà cười ghê thế " Tôi liền cầm remote mở âm lượng lớn sau đó đi đến chỗ Hưng " Ăn xong rồi thì mang tô xuống tôi rửa " " Con nằm võng nghỉ trưa xíu đi ha " Bà tôi nói xong chỉ vào võng ở gần đó , còn tôi thì quyết liệt phản đối vẫn mất khả dụng Miệng tôi cười tươi hết cỡ còn tay nhéo Hưng hết mình , thấy vậy cậu ta cười trừ rồi nằm lên võng còn tôi mang tô xuống để rửa .

Xong xuôi lên mở quạt trên tường cho Hưng mát , bình thường võng là của tôi thế đéo nào lại phải cho cậu ta nằm nhở Mưa cứ tầm tã kéo dài đến tận 4 giờ chiều thì Hưng mới tính mặc lại đồ cũ thì tôi ngăn lại " Cứ mặc này về đi còn đồ thì mai cậu đem trả là được " " À ừ oke " Tôi đưa Hưng đồ của cậu ta rồi cậu ta chạy về , không hiểu sao tôi lại thấy Chi lảng vảng ở gần nhà tôi .

Thế là tôi kêu Chi vào nhà ngồi ở bàn ghế đá trong sân nói chuyện " Làm gì mà cứ lảng vảng ở nhà tao thế " " Có gì đâu , chỉ là hơi chán nên tính qua nhà mày chơi ấy " " Ừ chán thật , má chứ trưa nay muốn nằm võng mà bị chiếm mẹ rồi " " Hễ sao thế?

" " Thằng Hưng bên a2 trú tạm nhà tao , xong bà tao kêu nó nằm ngủ ở đấy " " À vậy hả bộ mày không có phòng hay sao " " Có mà kiểu tao thích nằm ở võng hơn ấy mà , thôi để tao vào lấy mấy gói bim bim ăn cho đỡ buồn mồm .

Đợi xíu nha " Nói rồi tôi vào nhà lấy vài bịch bim bim đã mua trước đó mang ra , vừa đi ra lại thấy Ngân chạy xe tới trước cổng còn Chi thì đang mở cổng .

Bà tôi thấy vậy liền kêu tôi làm cơm chiều ba đứa ăn bên ngoài luôn , ba đứa chúng tôi vừa ăn vừa tám về mấy cái linh tinh " Ê Trâm hồi trưa cái story của mày là thằng Hưng bên a2 đúng không?

" Ngân cầm đùi gà chiên cắn một miếng rồi hỏi tôi " Ừ đúng rồi , nó trú mưa ở nhà tao mới về khi nãy ấy " " Vậy mà tao tưởng tao nhìn nhầm ấy chứ , mà thật chứ thằng đó nhìn đẹp trai dã man " " Cũng đúng nhưng tao thấy Hoàng lớp mình lại có nét hơn ấy " Ngân đang húp tô bí canh liền sặc vì câu nói vừa rồi của tôi , thế là tôi lại phải chạy vào nhà lấy mấy tờ giấy lau miệng đưa nhỏ " Làm gì phản ứng ghê vậy mom , tao khen thôi mà chứ có yêu đâu mà sặc nước luôn vậy " " À tự dưng cái tao bị sặc thôi " " Mà sao tự dưng Chi im ắng th- " Lo cho Ngân xong tôi mới nhớ tới Chi , vừa quay sang nhỏ lại thấy mặt Chi đỏ ửng lên .

Lần này thì tôi đoán hơi ngờ ngờ nhận ra gì đó , thế là tôi mới nói với Ngân " Này thế mày thấy thằng Hưng hay Hoàng ai đẹp hơn?

" " Tao ban đầu tính chọn thằng Hoàng mà nó nhiều lúc điên lên nhìn cũng rén ấy , thằng Hưng an toàn hơn "

" Thế mày biết gu nó là dạng nào không?

" " Hỏi làm chi rứa , bộ tính cua à?

" " Không tại tao thấy có người mỗi lần nhắc tới Hưng là mặt cứ đỏ ửng ấy , hỏi để biết gu như nào " Nói rồi tôi nhìn sang Chi với ánh mắt trêu chọc , Chi liền nhận ra rồi đập vào vai tôi bốp bốp giòn tan .

Cuối cùng nhỏ Ngân mới hiểu câu nói và anh mắt của tôi cũng bắt đầu quay sang chọc Chi cùng tôi " Ehh thích anh Hưng lâu chưa thế bạn Chi dấu yêu " " Bây điên à , tao có thích thằng đó đâu .

Nghĩ tầm bậy tầm bạ "

" Vậy hả , mày coi tao quay với chụp thằng Hưng nhiều góc này Ngân " Tôi dơ điện thoại trước Ngân , nhỏ Chi liền ngồi dậy để ngó xem .

Nhưng trong đó chỉ là màn hình nền thôi chứ chẳng có gì cả , Chi liền ngồi xuống rồi cúi gằm mặt mặc cho tôi và Ngân tiếp tục chọc " Ềh gì mà tao có thích thằng đấy đâu bây nghĩ tầm bậy tầm bạ rồi " " Wao wao Chi ơi ghê đấy tao thuyền phó này " " Thôi bớt chọc tao coi bây " Tôi mới ngưng cười bắt đầu ngồi xuống nói " Tao nói thiệt không hiểu sao nhìn thằng Hưng tao cứ thấy sao sao ấy " " Sao là sao Trâm?

" Ngân múc miếng cơm bỏ vào miệng " Kiểu như cờ đỏ ấy , thằng này tao nghĩ cũng phải đào hoa lắm này "

" Ghê thật nghĩ đâu trúng đó đấy , để kể nghe mấy năm cấp 2 của nó số người yêu cũ còn hơn tuổi .

Gần như toàn trường đều là người yêu cũ nó hết á , trừ vài đứa không phải gu nó thôi .

Cả mấy trường khác cả chục , mà kiểu bọn này thấy thằng này cũng ngon trai nên cũng nhào vào húp "

" Wao profile chất đấy , Chi bộ mày thích nó lâu rồi hả?

" " Ừm.. cũng từ lớp 9 đến giờ , lúc ra về là lần đầu tao và Hưng đứng gần với nhau nên ngại kinh khủng "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 37 : Đánh rơi này


Bọn tôi ngồi cũng phân tích các kiểu đến tối thì hai đứa về trước , tôi nằm trên phòng chằn chọc suy nghĩ " Ủa mắc đéo gì phải liên quan đến thằng Hưng nhể?

Nhìn nó chẳng có miếng cây xanh nào hết luôn ấy .

Sợ Chi nó lụy thôi , khổ " Vì quá chán nên tôi lại dậy nấu tô mỳ cay Samyang bưng lên phòng , đang coi Haikyuu thì có số lạ gọi đến .

Không để ý mấy nên tôi tắt máy nhưng lúc sau lại có vài cuộc nữa từ số đó , không muốn gặp lại thằng nào không nói mà cứ thở quài nên tôi chặn mẹ số luôn Cày xong xuôi thì tôi mới nhớ ra sắp tới còn đúng 1 movie là Haikyuu hết rồi , kiểu tôi hay lựa mấy bộ anime nào mà nó end rồi để coi ấy .

Ngộ thật chứ , ngủ Lờ mờ 5 giờ sáng tỉnh dậy , tôi nghe thấy dưới nhà có tiếng lục đục .

Bước xuống dưới thấy ông bà đang mở cổng rồi có một đứa con trai bước vào , à là thằng em tôi .

Gặp nhau cũng hỏi thăm vài câu rồi tôi vệ sinh cá nhân , ăn sáng rồi lại đi học cùng Chip .

" Này bộ thằng em mày về à Chanh " " Dạ mới về lúc 5 giờ ấy " " Bộ nó không ở cùng với thằng ba nó hả?

" " Em chẳng biết , ông bà và nó cũng không nói gì cả " " Ừm mà chắc giờ nó cũng lớp 7 đúng không , tính học THCS Lê Hồng Phong đúng không?

" " Em nghĩ chắc có á mà đó là do ông bà em tính thôi , em chỉ lo học chứ chẳng muốn liên quan " Thấy tôi nói vậy Ngọc Anh cũng không nói gì , chỉ lục trong túi cục kẹo đưa tôi .

Tôi thì im lặng nhận lấy rồi đi vào trường , đến lớp tôi lại đụng trúng Kiên đang bưng xấp giấy .

Như lần trước tôi vẫn nói xin lỗi trước rồi lụm phụ nó , thằng Kiên nhìn tôi với ánh mắt cực kì ghét luôn nhưng tự nhiên nó nhìn thẳng không còn nhìn tôi .

Nó không nói gì cả , chỉ lí nhí xin lỗi và tôi bắt gặp cái gương mặt nó đang trắng bệt lên như đang sợ điều gì ấy Tôi chẳng để ý mấy đi vào chỗ ngồi , có lác đác vài thằng con trai đang ngồi nói chuyện về điều gì ấy như đang nhắc đến Kiên , bản tính tò mò trổi dậy nên tôi vào bắt chuyện rồi hỏi " À thằng Kiên á , nãy mày thấy nó có băng bó vết thương không?

" " Ủa có hả?

" " Ừ bộ không thấy à?

" " Không để ý mấy nhưng mà sao thế " " Nghe bảo có vài người nào đó đập thằng Kiên ấy , chắc nó lại gây sự nên gặp vài thằng đập cho bỏ thói thôi " " À vậy hả , cũng nghiệp báo thôi "

Tôi buông vài câu sáo rỗng rồi quay lại bàn , An cũng tới rồi lôi kéo tôi xuống căng tin .

Mua hai đứa hai hộp mỳ trộn cay , nó ngon mà không có cay lắm nên tôi lấy phần thừa bột ớt mà An để bên cạnh bỏ vào .

Cùng lúc này bỗng có người ngồi đối diện bọn tôi , là Hoàng Khó hiểu tôi nhìn Hoàng , nhưng An lại nhìn bọn tôi theo kiểu khác .

Lúc này đám bạn của Hoàng mới tới rồi lôi cậu ta đi , tôi nghe loáng thoáng bọn họ nhắc đến tên tôi .

Chẳng quan tâm mấy tôi lục cặp để tìm bình nước thì mới phát hiện có một cái ví nằm ở gần đó .

Như là người nào đánh rơi ấy , cho nên tôi để bên cạnh đợi khi nào chủ đến thì trả Lúc này An mới quay sang vỗ vai tôi , giọng điệu giễu cợt kinh khủng " Tao nghĩ thằng Hoàng thích mày cmnr " Tôi đấm vào vai nó bằng tay trái hết sức nhưng cũng chả si nhê , nó cầm tay tôi như cầm cọng giá .

Đúng lúc này Ngân đi tới rồi ngồi trước bọn tôi , Hoàng kệ tôi mà quay sang nói Ngân " Mày để ý không Ngân?

Thằng Hoàng ấy " " Nó sao?

Bộ nó thích ai à " " Bắt sóng tao nhanh đấy , mà mày nghĩ ra người đó là ai không chứ tao nghĩ ra rồi đó " " Con Chanh " " Đcm lũ chúng bây điên hết rồi!!

" Tôi la lớn ở dưới căng tin khiến mọi người quay lại nhìn như tôi là một con điên , tôi kệ mẹ luôn .

Thằng Hoàng và con Ngân không kịp chộp miệng tôi lại thì trống cũng đánh rồi , đợi chủ lâu quá nên tôi mới xách balo đeo bên vai rồi cùng hai đứa kia vào lớp .

Trên đường đi để dễ tìm chủ thì tôi mới mở ra để xem , vừa mở ra là tôi gập lại ngay tức khắc làm An đi bên cạnh hỏi nhưng tôi chỉ lắc đầu Bên trong.. là ảnh có tôi?

Ôi má không tin vào mắt luôn ấy , để chắc ăn tôi mở ra để kiểm tra .

Hoá ra chỉ là ảnh thời xưa của một cô gái khác nhưng khuôn mặt hơi hao hao tôi nên nhầm , còn có vài tấm nữa mà tôi không quan tâm .

Ngoài ra thì chỉ có vài tờ 500k và một vài thẻ tín dụng , vào lớp tôi ngồi vào bàn , nhìn sang Hoàng thì thấy cậu ta đang lục lọi cặp Hết lục cặp rồi tới quần áo và áo hoodie , tôi thắc mắc nên hỏi " Này tìm gì thế Hoàng?

" " Mất ví thôi " " Có phải này không thế?

Tôi thấy nó rớt gần chỗ ngồi của tôi " Thế là tôi đưa ví cho Hoàng , cậu ta gật đầu xác nhận rồi nên tôi cũng lấy sách trong cặp chuẩn bị chiến đấu với quả thời khoá biểu như cái bầu đuồi .

Ngay lúc tôi không chú ý thì Hoàng đang kiểm tra xem trong ví sau đó quay sang đưa tôi cục kẹo " Cảm ơn vì đã nhặt được ví " " Ui trời có gì khách sáo quá bạn cùng bàn với nhau không mà , hình như chiều nay lại tập nữa đúng không " " Ừ mệt " " Xin lỗi nha tôi hơi mập nên cậu vất vả rồi ha " " Tôi không nói về cái đó , overthinking ít thôi "
 
Bạn Cùng Bàn Và Căn Bệnh
Chương 38 : Làm quen cả khối


Hoàng nói xong tôi chỉ gật đầu rồi lật sách ra , tôi cảm thấy Hoàng có cọc cằn đâu mà sao mọi người ai cũng bảo vậy nhể .

Hay do chưa tiếp xúc lâu cho nên chưa thể hiện nhiều ta Hết hai tiết đầu , tôi nằm vật vã ra bàn lười di chuyển nhưng nhỏ Ngân không tha .

Đúng lúc này ngoài cửa có tiếng bạn nam vọng vào " Có Bảo Trâm ở lớp không?

Tôi có chuyện gặp xíu " Nhắc đến tên mình tôi liền tỉnh dậy , dụi mắt rồi bước chậm rãi đến cửa .

Ồ người quen thôi có mẹ gì đâu , Hưng cầm túi đồ đưa tôi còn kèm theo quả nụ cười tươi rói như ông mặt trời .

Nhưng người tôi quan tâm không phải trước mặt , quay sang đúng chỗ Chi lại thấy mặt nhỏ đỏ lè .

U là trời nhỏ này simp dữ thế Tôi gật đầu rồi quay lưng tính bước vào liền va vào người phía sau , suýt ngã thì người đó liền vòng tay sau lưng tôi đỡ lấy .

Mùi hương của người này tôi thấy quen lắm , ngước mặt lên lại là Vũ Hoàng .

Bầu không khí lại chuyện sang u ám với mùi sát khí ở đâu ấy , tôi đẩy Hoàng ra rồi tiền về bàn để tùi vào trong ngăn .

Sau đó kéo Ngân và Chi xuống căng tin , nhăm nhe mấy đồ ăn vặt không bao lâu thì hết giờ luôn Đang đi tới cửa lớp lại thấy mấy bạn nữ lại bu đông ở lớp , thở dài tôi đẩy hai đứa kia qua bên trái còn tôi đứng nép sang để vào cửa lớp .

Bên trong thì người chiếm spotlight vẫn là Hoàng thôi , không gì ngạc nhiên Sau khi hết 5 tiết , đầu tôi đã nổ tung hết sức chịu đựng .

Thật sự muốn hỏi trường mến lớp tôi lắm hay sao mà cho quả thời khoá biểu với thứ 4 và 7 chất thế .

Đúng chất thải Về nhà nằm nghỉ xíu lại bị giật đầu dậy đi tập múa , tôi thì cứ tập trong phê pha ai kêu làm gì thì làm nấy .

Bọn thằng Tùng thì cứ là cà lề mề làm con Hoài chửi bọn nó một chập , tôi thì ngồi gật gù bên vai Chi còn thằng An thì đi mua nước cho cả đám .

Đang lớ mớ tôi nghe thấy có tiếng nói của Hoài và Kim Anh " Ê mày để tao với thằng Học tập đoạn bế nhau đi " " Đâu được , tao xếp mày với thằng Tùng rồi mà " " Nhưng tao không thích thằng đấy " Tôi nghe hai đứa nó cãi miết mà nhức đầu nên cứ tựa bên vai Chi , nhỏ cứ ngồi ngâm nga làm tôi cảm giác dễ chịu .

Khi chuẩn bị sắp ngủ thì Chi bỗng ngồi phắt dậy " Này tao đi vệ sinh chút , đợi nha đợi nha " Ngồi gãi đầu tôi đang tính ôm đầu gối để ngủ thì Hoàng từ đâu ngồi cạnh , vỗ vai tôi rồi chỉ vào vai của nó .

Tôi lắc đầu vì chả muốn thêm một chút phiền toái nào từ bọn kia gây ra đâu , ấn tượng của tôi với Hoàng vẫn là điềm tĩnh và chẳng có miếng cọc cằn nào Mọi người tập đến 4 giờ rồi tan , do Chi xin về trước nên tôi và An đi về .

Trên đường đi tôi hơi đói nên mua 2 bịch bim bim vừa đi vừa ăn , An bắt đầu luyên thuyên về cuộc nóu chuyện hồi sáng của tôi và nó " Thằng Hoàng đúng là khác lạ thật "

" Rốt cuộc ý mày là sao?

" " Như sáng tao đã nói , nó thay đổi đột ngột từ khi mày tới .

Do mày không biết năm cấp 1 và 2 nó không bao giờ nói chuyện với con gái , bất đắc dĩ làm việc nhóm thì mới nói vài câu còn lại thì như người câm .

Nhưng từ khi mày tới ấy , nó nói với mày nhiều lắm .

Bọn con trai bọn tao đã để ý rồi đấy " " Tao chẳng biết , đừng lôi tao và nó vào mấy câu chuyện vớ vẩn của mày " Vừa nói xong tôi lấy chân đá vào lưng của An để cảnh cáo , nó thì chỉ biết cười hả hê thôi .

Khi sắp đến nhà tôi mới hỏi nó " Mọi người trong khối có dễ làm quen không mày?

" " Hỏi làm gì thế?

Tính làm quen hả " " Ừ nhưng tao không dùng acc Bé Chanh Nhỏ đâu , tao định lập acc mới ấy "

" Cũng được ấy , thử đi " Về nhà tôi tắm rửa , ăn cơm xong xuôi dọn dẹp rồi vào phòng .

Làm xong đống bài tập được giao , lập thêm acc mới .

Gửi lời kết bạn cho An và Chi cả Ngân nữa , nhanh chóng bọn nó accept .

Tôi bắt đầu lần mò từng acc của mọi người trong khối , lớp và cả Hoàng Sau khi add xong tôi quẳng điện thoại một bên , lấy iPad cày vài bộ anime vì ngày mai là chủ nhật .

Mà chủ nhật thì tôi chỉ làm việc nhà , soạn bài mới rồi ngồi chơi thôi .

Cày xong xuôi lại ngủ , thế giới của tôi chỉ có thế thôi Sáng hôm sau tỉnh dậy , máy tôi nó rung lên liên hồi .

Dụi mắt mở máy ra xem thì đa phần đều là từ An và Ngân , bọn nó nhắn điên khùng gì ấy rồi lập nhóm chat chỉ có 4 đứa .

Tôi không quan tâm mấy rời khỏi giường tận hưởng buổi chủ nhật ———————————————— Chỉ trong vòng 1 tuần tôi đã làm quen hết mọi người trong khối , ai ai đều không biết đến tôi .

Nhưng không phải là những điều tốt đẹp mà là do tôi đụng chạm đến nhóm Kiên và ba bà chị lớp 11 nên họ mới biết , tôi khoe với Ngân về sự làm quen bạn mới trong tích tắc thì con nhỏ chỉ đưa tôi hũ đựng mỳ trộn " Ăn đi , tao tự làm sáng nay đấy " " Còn của mày và Chi thì sao " " Trong cặp cứ ăn đi không hết ngon " " Oke oke ăn liền ăn liền " Việc thích nghi dưới đây làm tôi cảm giác đã kinh khủng , thích nghi được cả với người bạn cùng bàn này nữa .

Đúng là lầm lì thật chứ
 
Back
Top Bottom