Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bạch Tử Tái Sinh

Bạch Tử Tái Sinh
Chương 400: Chương 400



Cái tát vung ra, Lục Lộc ôm mặt, quên luôn lời thoại, nhìn Trầm Thanh Thanh với vẻ mặt kinh ngạc.

“Chị... chị đánh tôi thật à?”

Trầm Thanh Thanh chớp mắt, “À, xin lỗi, chúng ta đứng quá gần, tôi không tính toán được khoảng cách, Lục Lộc, cô không sao chứ?”

Lục Lộc nghiến chặt hàm răng, cô rõ ràng nhận ra rằng Trầm Thanh Thanh cố tình làm như vậy.

Cái tát này rõ ràng là nhắm vào mặt cô, không hề có chút ý định “diễn vai giả” nào cả.

Lục Lộc không thể ngờ rằng Trầm Thanh Thanh lại dám công khai làm như vậy trên phim trường.

Đáng tiếc, Lục Lộc lại không thể tính sổ với Trầm Thanh Thanh ...

Trong lòng Lục Lộc đầy tức giận, cô miễn cưỡng cười, giọng yếu ớt nói: “Không sao đâu, chị Thanh Thanh, lần sau chị nhớ để ý một chút nhé. Bị đánh một cái là chuyện nhỏ, nhưng mà trang điểm của tôi hỏng hết rồi.”

Trầm Thanh Thanh mỉm cười, “Không sao thì tốt, vậy chúng ta làm lại một lần nữa đi.”

“Nhưng mà nói thật, Lục Lộc, thật ra phản ứng của cô lúc nãy cũng khá ổn, nếu cô tiếp tục diễn, thì cảnh này đã qua rồi, chúng ta cũng không cần làm lại nữa.”

Lục Lộc từ từ gượng cười, giọng đã lạnh lẽo lại : “Ý của chị là, lúc nãy là lỗi của tôi à?”

Trầm Thanh Thanh thu lại nụ cười : “Tôi nghe nói cô tốt nghiệp từ Học Viện Điện Ảnh, chỉ có từng này phản ứng tình huống thôi mà không làm được, xem ra năng lực chuyên môn của cô vẫn cần phải cải thiện đấy.”

Câu nói không che giấu sự sắc bén, cực kỳ công kích.

Lục Lộc tức giận, ánh mắt lạnh lùng nhìn Trầm Thanh Thanh .

Cô đã bị chọc tức.

Trầm Thanh Thanh nhìn thấy kết quả mình tạo ra, cảm thấy rất hài lòng.

Cô ta cười duyên dáng, quay sang nói với người bên ngoài, “Trang điểm hỏng hết rồi, thợ trang điểm đâu? Còn không mau đến sửa lại?”

Thợ trang điểm vội vàng cầm phấn chạy đến, cẩn thận sửa lại lớp trang điểm cho Lục Lộc.

Trầm Thanh Thanh đứng một bên uống nước, không thèm nhìn Lục Lộc lấy một lần.

Lục Lộc nắm c.h.ặ.t t.a.y dưới tay áo, liếc nhìn bóng lưng Trầm Thanh Thanh đang uống nước.

Sau khi thợ trang điểm sửa lại lớp trang điểm và rời đi,

Lưu Tiểu Quyên tiến lại gần, nhỏ giọng nói: “Trầm Thanh Thanh này thật là quá coi trọng bản thân, có muốn dạy dỗ cô ta một chút không?”

Ánh mắt Lục Lộc lóe lên một tia lạnh lùng, “Vậy thì để cô ta nếm thử chút đau khổ đi.”

Buổi tối, quay phim đêm.

Thợ trang điểm đã trang điểm xong cho Trầm Thanh Thanh , trước khi rời đi nói: “ “Cô Trầm còn 15 phút nữa, có thể nghỉ ngơi trước.”

“Biết rồi, cô ra ngoài đi.”

“Vâng.”

Sau khi thợ trang điểm rời đi,Trầm Thanh Thanh một mình ngồi trong phòng nghỉ, lướt Weibo.

Ngay lúc này, bóng đèn trong phòng chợt sáng chập chờn, nhấp nháy liên tục.

Sau đó, cánh cửa phòng nghỉ bị "BÙM——" một tiếng đóng sầm lại, rồi phòng nghỉ chìm vào bóng tối.

"Á!"

Trầm Thanh Thanh giật mình hoảng hốt, lập tức đứng bật dậy, chạy đến cửa định mở nhưng phát hiện cửa như bị khóa chặt lại, kéo thế nào cũng không mở nổi.

Cô cầm điện thoại, vội vàng gọi cho trợ lý.

Hiện tại, Trầm Thanh Thanh chỉ có một mình trong phòng nghỉ, còn trợ lý thì đang đi ăn.

Cô hoang mang lo lắng, tiếng chuông điện thoại vang lên, trong tai Trầm Thanh Thanh , từng tiếng chuông cứ như là trôi qua rất chậm, từng giây từng phút dài như cả năm.

"Alo, cô Trầm."

Cuối cùng thì điện thoại cũng được nghe.

Trầm Thanh Thanh ngay lập tức nói: "Cô mau quay lại đi, sao đèn trong phòng nghỉ lại tắt, cửa sao lại không mở được?"

Trợ lý nghe xong, không kịp ăn hết bữa, lập tức bỏ đũa xuống và nói: "Tôi lập tức quay lại, cô Trầm, cô chờ chút nhé."

Điện thoại không tắt, trợ lý vội vàng chạy về phòng nghỉ, cố gắng kéo cửa.

" Cô Trầm? Cô Trầm..."

Trầm Thanh Thanh đứng sau cánh cửa, nghe thấy giọng của trợ lý từ bên ngoài, trong lòng cô cảm thấy nhẹ nhõm một chút. "Tôi ở đây, cô xem thử cửa sao lại thế này, có phải là phim trường bị mất điện không?"

Trợ lý: "Phim trường không mất điện mà. Cô chờ một chút, tôi tìm người đến mở cửa ngay."

Sau đó, trợ lý gọi người làm việc tại phim trường đến, mang đèn pin, phát hiện ra:

Lỗ khóa cửa phòng nghỉ bị ai đó dùng keo dán chặt, không thể cắm chìa khóa vào được, chỉ còn cách phải tháo cửa ra.

Và nguyên nhân đèn trong phòng nghỉ bị tắt là vì ai đó đã cắt dây điện trong phòng nghỉ.

Do Trầm Thanh Thanh bị nhốt trong phòng nghỉ, cũng khiến cô bỏ lỡ thời gian quay cảnh đêm, làm trễ mất 20 phút.

Hơn nữa, Trầm Thanh Thanh lại là một người phụ nữ, một mình bị nhốt trong phòng nghỉ tối om, cô bị dọa cho sợ hãi. Khi ra khỏi phòng nghỉ, khuôn mặt cô tái nhợt.

Trợ lý vội vàng khoác áo ngoài lên cho Trầm Thanh Thanh , giận dữ nói: "Cắt dây điện? Lỗ khóa bị dán keo lại? Rõ ràng là có người cố ý làm vậy!"

Đạo diễn nhíu mày, nhìn người làm việc trong phim trường: "Chuyện này là sao?"

Người làm việc trong phim trường vẻ mặt bất lực, "Trước giờ chưa từng xảy ra chuyện như thế này, chắc chắn là có fan cuồng lén vào."

Đạo diễn: "Điều tra rõ ràng!"

Người làm việc trong phim trường gật đầu, " Vâng."

Nhưng chuyện này, họ nghĩ một chút là biết không thể điều tra ra được.

Phim trường có rất nhiều người ra vào hàng ngày, từ nhân viên chính thức, nhân viên không chính thức, đến diễn viên quần chúng, thật sự người ra vào quá nhiều và quá lộn xộn.

Giờ là thời đại nào rồi, những người bình thường không dám làm chuyện như vậy.

Và nếu có người dám làm chuyện này, chắc chắn họ sẽ giấu kín rất kỹ, không thể nào tìm ra được.

Sau khi đám người xung quanh chứng kiến cảnh này, Lưu Tiểu Quyên thấy Trầm Thanh Thanh trong tình trạng thảm hại, cô ta cười hài lòng rồi quay người đi vào phòng nghỉ của Lục Lộc.

Ngay lúc Lưu Tiểu Quyên quay người, Trầm Thanh Thanh nhìn thấy.

Cô nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ: "Lục Lộc?"

Con đ* này lại dám làm vậy ngay trên phim trường?

Cô ta là điên rồi sao?

Khiến tiến độ quay bị trễ, cô ta được lợi gì chứ.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Trợ lý: " Cô Trầm, cô nói gì vậy?"

Trầm Thanh Thanh kéo chặt áo khoác lại, "Không có gì, vào phòng nghỉ đi."

Trợ lý: "Vâng, tôi đi pha cho cô một cốc nước."

Trầm Thanh Thanh bị nhốt trong phòng nghỉ 20 phút, tin tức bị rò rỉ, và đêm đó đã lên hot search.

#Fan cuồng xâm nhập phim trường, Trầm Thanh Thanh bị nhốt trong phòng nghỉ#

Trầm Thanh Thanh đã nghỉ nửa năm, giờ cô đang rất cần tăng độ hot.

Sự kiện này nhanh chóng trở thành một đề tài bàn tán sôi nổi trên mạng.

"Fan cuồng? Điên rồi chắc, đây chẳng phải là kẻ kh*ng b* nguy hại đến xã hội sao?"

"Cắt dây điện, dán keo vào lỗ khóa, thật sự quá đáng sợ."

"Ở phim trường mà cũng có chuyện như thế này xảy ra, xem ra làm ngôi sao không phải chuyện dễ dàng gì. Tôi sợ hãi nhất là bị quấy rối, nếu là tôi chắc phải khóc một trận mất."

"May mà Trầm Thanh Thanh không bị sợ hãi nơi chật hẹp, nếu không cả đoàn phim sẽ gặp rắc rối lớn."

"Cái gì mà thương xót, nếu tôi kiếm được nhiều tiền như vậy, cho tôi bị nhốt trong phòng nghỉ cũng được, haha."

Ở một nơi khác, thành phố Cửu Lâm.

Phiền Hoa nói: "Bạch Tử, Trầm Thanh Thanh bị nhốt trong phòng nghỉ ở phim trường, lại còn bị người ta dán keo vào lỗ khóa, thật sự quá đáng sợ, fan cuồng đúng là không từ thủ đoạn!"
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 401: Chương 401



Bạch Tử dựa vào ghế dài.

Dán mặt nạ mắt lên, tay cầm điện thoại lướt Weibo từ xa.

Phiền Hoa ngồi bên cạnh: "Trầm Thanh Thanh thật là tội nghiệp."

"Fan cuồng lại có thể đuổi đến tận phim trường, thật là không thể tin nổi."

Bạch Tử: "Có chứng cứ gì chứng minh đây là fan cuồng làm không?"

Phiền Hoa : "Cái gì? Nếu không phải fan cuồng thì là ai? Những chuyện điên rồ hơn còn xảy ra nữa cơ, trước đây Tạ Bắc Mạc chẳng phải cũng bị đuổi trên đường, những người chụp ảnh thuê, rồi mấy fan cuồng lén vào căn hộ của nghệ sĩ, thậm chí lục tìm thùng rác…"Bạch Tử đặt điện thoại xuống, nhẹ nhàng vuốt miếng mặt nạ mắt mỏng như cánh ve trên mặt.

Cô khẽ nhắm mắt lại, "Chạy đuổi xe là vì bọn họ có lợi ích, còn fan cuồng là vì tình yêu cuồng nhiệt với thần tượng."

"Vạn sự đều có nguyên do, người này dán keo vào lỗ khóa, cắt dây điện, vậy mục đích của họ là gì?"

Phiền Hoa : "...Điều này... thật sự không có lý giải hợp lý nhỉ."

Bạch Tử: "Người làm chuyện điên rồ này chắc hẳn muốn dọa Trầm Thanh Thanh , nhưng fan cuồng sao lại muốn dọa Trầm Thanh Thanh ? Có phải muốn cô ta rút lui khỏi ngành giải trí không?"

Phiền Hoa : "Mà muốn lén vào phim trường đâu phải dễ dàng như vậy, phim trường dù đông người nhưng đều là những khuôn mặt quen thuộc, chỉ cần có người lạ mặt là sẽ nhận ra ngay."

Quay phim của Phong Quá Giang tuy không kín đáo như Bách Thế Hưng,

nhưng cũng không phải là người qua đường nào cũng có thể tự do bước vào.

Sau khi nghĩ đến đây, Phiền Hoa lập tức hiểu ra.

"Bạch Tử, chuyện này không phải do fan cuồng làm, mà là do người trong đoàn phim làm? Tôi... tôi thật sự không thể tin nổi..."

"Chắc chắn là có người muốn dọa Trầm Thanh Thanh , muốn dạy cho cô ta một bài học?"

Bạch Tử: " Phiền Hoa, cô thật thông minh, chính là bọn họ đang đánh nhau."

Phiền Hoa : "Ai?"

Bạch Tử: "Trầm Thanh Thanh với Lục Lộc."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Đánh càng ác liệt càng tốt.

Hai bên chiến trường đang bùng nổ.

Lương Văn Thư bị Thu Quý Thịnh lừa cho quay cuồng.

Trầm Thanh Thanh và Lục Lộc đối đầu gay gắt.

Bạch Tử ngồi vững như một ngư dân câu cá.

Lục Lộc tính toán với Trầm Thanh Thanh là muốn cho cô biết đừng coi thường mình.

Trầm Thanh Thanh sau đó cũng đã đoán ra và biết rõ chuyện này là do Lục Lộc làm.

Dù cả hai bên đoàn phim không nói ra, nhưng tình hình tại phim trường đã căng thẳng đến mức không thể hòa giải.

Tuy nhiên, cả hai đều chưa dám để chuyện này bùng nổ công khai, vì dù sao thì việc kéo dài tiến độ quay phim cũng không có lợi cho bất kỳ ai.

Trầm Thanh Thanh hy vọng "Phong Quá Giang" sẽ giúp cô tái tạo sự nghiệp diễn xuất.

Lục Lộc lại hy vọng "Phong Quá Giang" sẽ giúp cô nâng cao vị trí trong ngành.

May mắn thay, thời gian quay phim truyền hình không dài như phim điện ảnh.

Thời gian quay "Phong Quá Giang" chỉ có ba tháng như đã định trước.

Khi ba tháng kết thúc, Trầm Thanh Thanh thậm chí còn không tham gia tiệc chia tay đoàn phim, lập tức chỉ đạo đội ngũ của mình mua hot search để đưa Lục Lộc lên top.

Đùa chứ, Trầm Thanh Thanh sẽ dễ dàng chịu thiệt vậy sao?

Còn Lục Lộc, cô ta có gì đáng để Trầm Thanh Thanh phải sợ cơ chứ!

#Lục Lộc Bàn Tay Đen#

Khi từ khóa này lên hot search, lại một lần nữa gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi trên mạng.

Có một tài khoản marketing tung ra tin tức –

Khi quay "Phong Quá Giang", sự việc Trầm Thanh Thanh bị nhốt trong phòng nghỉ chính là do Lục Lộc gây ra.

Nguyên nhân là vì Lục Lộc vẫn còn tức giận chuyện bị Trầm Thanh Thanh tát một cái ở phim trường, không thể chịu đựng được sự sỉ nhục đó nên đã sai trợ lý trả thù Trầm Thanh Thanh , khiến Trầm Thanh Thanh bị chậm tiến độ quay phim đêm hôm đó.

Tin đồn càng ngày càng lan rộng.

Không ai biết chuyện này làm sao mà bị lộ ra ngoài, nhưng rõ ràng rất có vẻ thật.

Lục Lộc bị tổn hại danh tiếng.

Đồng thời, khi năm cũ sắp hết, chuyện này trở thành chủ đề " hóng hớt" của cư dân mạng.

Một số blogger tự làm truyền thông cũng vào cuộc, phân tích câu chuyện này rất tỉ mỉ, khiến video của họ thu hút không ít lượt xem, càng làm tăng thêm ảnh hưởng của sự việc.

"Bách Thế Hưng" đã quay được một phần ba thời gian.

Bạch Tử lại tiếp tục đón Tết trong phim trường.

Vào đêm giao thừa, Giang Quỳnh Chi và Bạch Xuyên Hùng đã đến thăm vợ chồng Bạch Vân Thâm.

Khi họ ăn bữa tối gia đình ở nhà Trình gia, còn đặc biệt gọi video cho Bạch Tử.

Bạch Tử cũng đang ăn bữa tối ở phim trường, mọi người quây quần ăn lẩu.

Bạch Tử xoay camera, nhiệt tình giới thiệu bạn bè đang cùng ba mẹ.

Giang Quỳnh Chi vui vẻ thông báo một tin vui.

"Bạch Tử à, con sắp được làm cô rồi, chị dâu con có thai rồi."

"Thật sao? Thật là tuyệt vời, mẹ, lại bớt đi một nỗi lo rồi."

Giang Quỳnh Chi đương nhiên rất vui mừng, bởi bà sắp nghỉ hưu, có thể ở nhà chăm cháu.

Bạch Vân Thâm đã ngoài ba mươi, đang ở độ tuổi chín muồi mà có con, đứa bé này chắc chắn sẽ trở thành bảo bối nhỏ của Bạch Gia .

Bạch Tử cũng rất mong chờ sự ra đời của đứa bé này.

Ngày Tết, đoàn quay phim tạm nghỉ một ngày, đoàn phim đã mượn một chiếc máy chiếu để chiếu chương trình Tết Nguyên Đán.

Mặc dù chẳng ai xem mấy, nhưng bầu không khí là quan trọng nhất.

Bạch Tử ngồi dựa vào ghế, khoác áo thật dày, ngồi cạnh Từ Hiểu Đồng .

Từ Hiểu Đồng đang ăn hạt dưa, còn Bạch Tử thì dùng tài khoản lớn phát lì xì cho fan trong nhóm.

Cả đám người "lặng im" bỗng nhiên bùng nổ, khiến nhiều fan không ngừng vui mừng.

Bạch Tử phát lì xì xong, chúc Tết xong thì lén lút rời đi.

Từ Hiểu Đồng : "Bạch Tử , năm nay Sở Ngọc Đường lại lên Chương trình Tết rồi."

Bạch Tử nghe vậy, ngẩng đầu nhìn màn hình lớn một cái : "Quả thật là vậy."

Trên màn hình lớn, Sở Ngọc Đường đang diễn cùng mấy diễn viên hài trong chương trình Tết, tiết mục không thể nói là hay hay là dở, nhưng các trò đùa có chút lúng túng.

Từ Hiểu Đồng : "Chương trình 'Nghe Gió Thổi Về Biển Lớn' của cô ấy rất thành công, nghe nói kịch bản đó là cậu đổi cho cô ấy đúng không?"

Bạch Tử: "Ừ, là đổi với “ Hòn Đảo Về Bờ” đó."

Từ Hiểu Đồng : "Thật là tiếc."

Bạch Tử: "Tiếc cái gì, có được thì ắt có mất."

Từ Hiểu Đồng : "Bộ phim này của chúng ta khi nào chiếu?"

Bạch Tử: "Hình như là vào Quốc Khánh."

Ngay lúc Bạch Tử tạm rời xa màn ảnh lớn, cô còn một bộ phim chưa chiếu.

Đây là một cơ hội hiếm có để được xuất hiện trước công chúng.

Từ Hiểu Đồng : "Không biết nó sẽ bán được bao nhiêu tiền nhỉ, hy vọng có thể đạt được thành tích tốt."

Mặc dù Từ Hiểu Đồng không quá nặng lòng với sự nghiệp, nhưng nếu bộ phim ra mắt và đạt được doanh thu cao, sẽ có lợi cho cô, ít nhất là giúp nâng cao danh tiếng. Dù cô đã vào nghề vài năm nhưng vẫn chưa có một tác phẩm tiêu biểu.

Bạch Tử: "Sẽ không quá tệ đâu, đừng lo lắng. Hiểu Đồng , nếu sau này nổi tiếng, cậu muốn làm gì?"

Từ Hiểu Đồng : " Mình á? Không biết nữa, cứ tiếp tục đóng phim thôi."

Bạch Tử: "Không muốn nhận giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc sao?"

Từ Hiểu Đồng : "Muốn chứ, ai mà không muốn nhận giải? Nhưng đâu có dễ dàng vậy. Mình không mong giải nữ diễn viên chính đâu, nếu mình nhận được giải nữ phụ xuất sắc thì cũng tốt rồi, ha ha..."

Hai người vừa nói chuyện thì đột nhiên Từ Hiểu Đồng nhận được một tin nhắn.

Cô cầm điện thoại lên nhìn, là ai đó đang gửi lời chúc Tết cho cô, kèm theo một mục chuyển khoản khá lớn.

Ngoài ra, ảnh đại diện của người chuyển tiền trông rất quen mắt.

Bạch Tử vô tình liếc nhìn, trêu chọc nói: "Ôi, anh Bạch Chú ra tay hào phóng ghê, không được, mình phải bảo anh ấy gửi lì xì trong nhóm."

Từ Hiểu Đồng mặt bỗng đỏ lên, "Bạch Tử ..."

Bạch Chú hiện tại sự nghiệp đang trên đà phát triển mạnh mẽ, hợp tác với chuỗi siêu thị gia đình để bán thức ăn cho thú cưng, kinh doanh rất thuận lợi.

Gửi một ít lì xì nhỏ đâu có khiến anh đau đầu gì đâu~
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 402: Chương 402



Bạch Tử la hét trong nhóm yêu cầu Bạch Chú gửi lì xì.

Chẳng mấy chốc, Bạch Chú đã lên tiếng trong nhóm:

"Bạch Tử à, em còn thiếu mấy đồng tiền này của anh sao?"

Bạch Tử: "Đương nhiên là thiếu rồi, trên đời này làm gì có ai không thích tiền?"

Dưới sự khích lệ của Bạch Tử, Bạch Chú đã gửi một phong lì xì trong nhóm.

Nhưng anh không chỉ muốn gửi một mình.

Vì vậy, Bạch Chú còn @ những người khác trong nhóm.

"Ê ê ê, đừng giả c.h.ế.t nữa, nhanh ra gửi lì xì đi!!"

Lúc này, tại biệt thự Chiếu Sơn.

Biệt thự nằm dưới chân núi, phong cảnh tuyệt vời, không khí yên tĩnh.

Chu Hòe đang cầm điện thoại, thong thả dựa vào ghế, trước mặt anh là Lục Lộc đang cẩn thận xếp trái cây thành đĩa.

Lục Lộc tỉ mỉ cắm tăm vào những quả táo, rồi nhìn thoáng qua Chu Hòe đang chơi điện thoại trên ghế sofa, cô khẽ mím môi, bưng đĩa trái cây đi về phía anh.

"Anh Hòe , ăn trái cây đi."

Chu Hòe không nhìn cô, vẫn tập trung vào điện thoại, đang gõ gì đó. "Đặt lên bàn đi."

Lục Lộc đặt đĩa lên bàn, trong lòng có chuyện muốn nói với Chu Hòe , nhưng thấy thái độ không mấy quan tâm của anh, cô không biết nên bắt đầu từ đâu.

Lục Lộc hít một hơi thật sâu, ngồi xuống cạnh Chu Hòe . "Anh Hòe ..."

"Ừ?"

Ánh mắt của cô vô tình liếc về phía màn hình điện thoại của Chu Hòe .

Ban đầu Lục Lộc nghĩ anh đang bận xử lý công việc, nhưng không ngờ anh lại đang trong một nhóm chat.

Hơn nữa, màn hình còn đang hiển thị việc gửi lì xì, hình như anh đang giật lì xì.

Chu Hòe mải mê làm việc đó mà không để ý đến cô.

Lục Lộc cúi mắt, nói nhỏ: "Anh Hòe , hiện tại trên mạng đang có rất nhiều lời chỉ trích em, anh giúp em một chút đi, những lời đó đều là bịa đặt, sao emm có thể làm những chuyện như vậy chứ..."

Giọng cô rất nhỏ, mà Chu Hòe lại quá chú tâm vào điện thoại nên không nghe thấy gì.

Trầm Thanh Thanh là người giỏi nhất trong việc kích động những cuộc chiến truyền thông.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Ngày xưa Sở Ngọc Đường bị cả mạng xã hội chỉ trích về diễn xuất tệ, chính là do Trầm Thanh Thanh chủ động thao túng.

Bây giờ Trầm Thanh Thanh muốn đối phó với Lục Lộc , nhưng dư luận trên mạng vẫn không ngừng. Cứ thế này, Lục Lộc sẽ chẳng được lợi gì.

"Anh Hòe !"

"……"

Lục Lộc nâng giọng gọi một tiếng.

Chu Hòe từ từ chuyển ánh mắt nhìn về phía cô, anh bỏ điện thoại xuống, giơ tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc rũ trước trán Lục Lộc , đôi mắt đen láy của anh nhìn chằm chằm vào cô, không thể đoán được cảm xúc gì.

"Chuyện này, nếu quản lý của em không xử lý được, vậy giữ cô ấy làm gì?"

Lục Lộc sững người, rồi vội vàng giải thích: "Không phải đâu, là Trầm Thanh Thanh đã bỏ tiền mua đội quân trên mạng, không phải lỗi của chị Hùng."

Chu Hòe đưa tay lấy một miếng táo, "Nếu tôi nhớ không nhầm thì trước đây Sở Ngọc Đường cũng gặp phải chuyện như thế, nhưng cô ấy đã vượt qua."

Lục Lộc : "……"

Chu Hòe cắn một miếng táo, hình như có chút chua, anh nhăn mày rồi đặt miếng táo lại vào đĩa trái cây.

"Em ngay cả chút sức chịu đựng này cũng không có, thì làm sao làm ngôi sao được? Chỉ nhận được lời khen, không thể chịu đựng được sự chê bai?"

Lục Lộc : "Không phải như vậy, nhưng những chuyện trên mạng…"

Chu Hòe : "Nếu em không thể tự giải quyết, thì để công ty giúp em giải quyết. Nếu Sở Ngọc Đường biết chuyện này, cô ấy sẽ làm gì?"

"Sở Ngọc Đường dùng những tác phẩm trong mấy năm qua để phản bác lại những người trên mạng, sao em không thể học cô ấy? Hay là em không tự tin vào tác phẩm của mình?"

Lời nói của Chu Hòe đã hoàn toàn chặn đứng lời biện bạch của Lục Lộc .

Nhưng Lục Lộc vẫn cố gắng biện minh một chút: "Nhưng Anh Hòe , những chuyện trên mạng đó hoàn toàn không phải do em làm, người ta gán tội cho em, em thật sự rất oan ức."

Chu Hòe vỗ nhẹ vào đầu cô, "Cái gọi là 'không có gió làm sao có sóng', người trong sạch tự khắc sẽ được thanh minh. Nếu em thật sự không làm gì sai, thì sao phải bận tâm về dư luận trên mạng?"

"Em…"

"Được rồi." Chu Hòe đứng dậy từ sofa, "Tôi không muốn nghe em nói mấy chuyện này nữa, Tết nhất rồi, xem TV đi."

Nói xong câu đó, Chu Hòe lên lầu.

Lục Lộc nhìn bóng lưng Chu Hòe lên lầu, ánh mắt khẽ hạ xuống.

Cô buông lỏng bàn tay đang siết chặt.

Ngoài kia người ta vẫn nói, phụ nữ bên cạnh Chu Hòe sẽ không vượt quá một tháng.

Nhưng Lục Lộc đã vượt qua một tháng rồi.

Cô cảm thấy mình khác biệt với những người phụ nữ kia, nhưng ngoài việc ở bên cạnh Chu Hòe lâu hơn, cô cũng không cảm thấy mình có gì khác biệt.

Chu Hòe chưa bao giờ dẫn cô đi gặp bạn bè hay giao du trong giới của anh.

Ngoài việc đôi khi đưa cô một vài nguồn tài nguyên kinh doanh, hình như cũng chỉ đến thế thôi…................

Nhưng Lục Lộc lại càng không muốn buông tay, vì những gì cô đã bỏ ra so với Chu Hòe thì nhiều gấp bội. Nếu chỉ có thế này, thì cô gần như chẳng nhận được gì.

Không, điều này vẫn còn quá ít.

Cô đã phá vỡ giới hạn một tháng, thì cũng có thể phá vỡ nhiều giới hạn khác.

Cô nhất định phải kiên nhẫn.

Chu Hòe nhất định sẽ nhận ra ai mới là người thật lòng đối tốt với anh.

Chu Hòe lên lầu thay đồ.

Điện thoại bất ngờ reo lên, là Mẹ Chu gọi đến.

Anh bất đắc dĩ nhận cuộc gọi : "Mẹ."

Âm thanh từ phía bên kia truyền đến, "Chu Hòe , tối nay về nhà ăn cơm."

Chu Hòe : "Mẹ, ăn cơm thì được, nhưng con không muốn gặp mấy người đó."

Mẹ Chu: "Mấy người đó là sao? Đình Đình chẳng tốt hơn mấy cô gái con gặp ngoài kia sao? Cô ấy là tiểu thư danh môn, con đã lớn tuổi rồi, mẹ hy vọng con có thể ổn định sớm đi!"

Chu Hòe : "Con giờ không ổn định sao?"

Câu chuyện tiếp tục mở ra mối quan hệ phức tạp giữa Lục Lộc , Chu Hòe và những người xung quanh. Lục Lộc phải đối mặt với áp lực cả từ trong và ngoài, không chỉ từ dư luận mà còn từ mối quan hệ với Chu Hòe . Liệu cô có thể tiếp tục kiên trì để đạt được những gì mình mong muốn, hay sẽ phải đối mặt với những quyết định khó khăn trong tương lai?

Mẹ Chu: “Con cảm thấy việc làm như vậy có hợp lý không?”

Việc ép Chu Hòe quay lại từ nước Anh chỉ là bước đầu tiên.

Bước tiếp theo chính là phải ép anh đi xem mắt.

Chu Hòe ấn ấn vào trán: "Con không muốn mọi người can thiệp vào tự do cuộc sống của con, nếu mọi người còn làm như vậy nữa, con sẽ quay lại Anh đó! Hơn nữa, nếu cô ấy thật sự là tiểu thư khuê các danh môn, thì trước tiên mẹ hãy hỏi xem cô ấy có muốn làm tiểu tam của con không."

"??" Mẹ của Chu Hòe rất ngạc nhiên : "Ý con là sao! Chu Hòe , cánh của con thật sự cứng rồi hả!"

Chu Hòe : "Con hiện tại có bạn gái rồi, nói vậy là đủ rồi."

Cuộc gọi bị ngắt giữa chừng, cả thế giới trở nên yên tĩnh.

Mẹ của Chu Hòe không tiếp tục gọi lại, vì bà không muốn ép đứa con trai duy nhất của mình quá mức.

Nếu Chu Hòe lại bỏ ra nước ngoài, thì việc muốn anh quay lại sẽ không dễ dàng như lần trước nữa.

Hơn nữa, anh hiện tại lại nói là có bạn gái?

Chuyện này phải điều tra một chút đã, nếu không mà giới thiệu con gái nhà họ Tang cho anh, chẳng phải sẽ thành trò cười sao?

Đêm xuống.

Bạch Tử trở về khách sạn nghỉ ngơi.

Ở thành phố Cửu Lâm, không được phép b.ắ.n pháo hoa, vì vậy đường phố vào ban đêm vắng lặng, chỉ có đèn lồng treo trên đèn đường, chẳng có gì khác.

Vắng nhà, hương vị năm mới đã nhạt dần.

Bạch Tử kéo rèm cửa, tắm xong rồi nằm lên giường, làm vài động tác vận động nhẹ nhàng. Đột nhiên, chuông điện thoại reo lên.

Là Tề Hàn.

"Alô."

Bạch Tử dừng lại một chút, ngồi khoanh chân: " Gì cơ, sân thượng? Bây giờ hả? Được rồi, anh đợi chút."

Bạch Tử thay đồ và đi thang máy lên sân thượng của khách sạn.

Mở cửa, cô nhìn thấy Tề Hàn đứng trong gió, áo khoác bay phất phơ. Anh nhìn thấy cô và mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt trong veo và ấm áp, dang rộng hai tay chào đón cô.

Bạch Tử chạy vài bước tiến tới rồi ôm lấy anh.

"Anh lần này học được cách thông minh rồi à?"
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 403: Chương 403



Nếu đứng đợi dưới khách sạn, rất dễ bị paparazzi phát hiện và chụp được.

Lần này, Tề Hàn trực tiếp lên sân thượng đợi cô, ai mà ngờ họ lại gặp nhau ở đó?

Tề Hàn buông cô ra, "Năm mới em không về, nên anh đến tìm em."

Bạch Tử: "Lúc nào cũng không báo trước mà đến, anh là thám tử à?"

Tề Hàn: "Ngày mai em có đi làm không?"

Bạch Tử: "Có chứ, chỉ có hôm nay được nghỉ thôi, làm gì có nhiều thời gian nghỉ như vậy đâu, đi thôi nào, gió lớn như thế này, vào phòng đi."

Tề Hàn nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của cô và kéo cô lại, "Không vội."

"A, sao vậy?"

Bạch Tử nhìn anh, đầy nghi hoặc.

Tề Hàn từ túi áo khoác lấy ra một hộp pháo bông.

Bạch Tử sáng mắt lên, "Ôi, anh mua ở đâu vậy?"

Tề Hàn cười cười: "Để em b.ắ.n nó rồi cầu nguyện cho năm mới."

Bạch Tử: "Được rồi!"

"Với mức gió lớn như thế này, nếu anh làm em bị cảm lạnh, thì anh phải chịu trách nhiệm đấy nhé."

Tề Hàn đưa cho cô một chiếc bật lửa, dịu dàng nói: "Được rồi, anh chịu trách nhiệm, em muốn anh chịu trách nhiệm như thế nào?"

Bạch Tử nhận lấy bật lửa, lấy một cây từ hộp pháo bông.

" Lấy thân báo đáp à? Nhưng anh chẳng phải đã là của em rồi sao?"

"Vậy thì phạt anh phải đưa hết tài sản của anh cho em nhé, không phải có câu nói rằng, tiền của đàn ông ở đâu, thì trái tim ở đó sao?"

Cô chỉ là nói đùa thôi, chứ không thật sự nghĩ vậy.

Sau khi đốt pháo bông, ánh sáng lấp lánh từ ngọn lửa chiếu sáng đôi mắt cô.

Cô vui mừng nhìn chằm chằm vào cây pháo bông trong tay, nhanh chóng nhét nó vào kẽ tay của Tề Hàn, rồi hai tay chắp lại, nhắm mắt và suy nghĩ về điều ước trong lòng.

Tề Hàn: "Nếu em còn chậm một chút nữa thì nó cháy hết rồi."

Bạch Tử chớp chớp mắt một cái, "Sắp xong rồi, sắp xong rồi."

Ban đầu tưởng rằng cô nhắm mắt để ước nguyện, nhưng không ngờ Bạch Tử đột nhiên mở mắt ra và nói lớn: "Tôi muốn hạnh phúc, vui vẻ, mọi việc đều thuận lợi!"

Vừa dứt lời, cây pháo bông đã cháy hết.

Tề Hàn bất lực nói: "Em chưa từng nghe nói sao, ước nguyện nếu nói ra sẽ không linh nghiệm đâu."

Bạch Tử lại chớp chớp mắt, mỉm cười trả lời: "Em đương nhiên biết rồi, nhưng em nghĩ ông trời không thực hiện ước nguyện của em đâu, nên nói ra cũng chẳng sao."

Tề Hàn: "Ồ?"

Bạch Tử lại lấy một cây pháo bông khác từ hộp ra và nói: "Mỗi ngày có bao nhiêu người ước nguyện cơ chứ, ông trời sao nghe hết được? Em cá là ông trời sẽ không nghe thấy ước nguyện của em, nhưng anh thì nghe được."

"Thỏa mãn ước nguyện của em đi, Tề Hàn, em đã cầu nguyện với anh rồi."

Tề Hàn hơi ngẩn người một chút.

Cây pháo bông thứ hai được châm lửa.

Bạch Tử lấy điện thoại ra, đưa tay vòng qua cánh tay Tề Hàn, áp mặt vào gần anh và chụp một bức ảnh selfie.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Tối qua ở lại khách sạn một đêm.

Ngày hôm sau.

Bạch Tử ra ngoài trước, đi đến phim trường. Cô nhận được số tài khoản thẻ ngân hàng và mật khẩu của Tề Hàn.

Tin nhắn WeChat, chỉ là hai dãy số ngắn gọn khá thô.

Bạch Tử nhìn đi nhìn lại hai dãy số đó mấy lần, rồi gửi một tin nhắn lại: "Anh không sợ bị lừa qua mạng à? Ai đã dạy anh cách gửi mật khẩu cho em như vậy?"

Tề Hàn trả lời: "Chân thành mới là đích cuối."

Và bổ sung thêm: "Là anh học trên mạng đó."

Bạch Tử: "Được rồi, vậy em nhận đây."

Không có gì là miễn phí, Bạch Tử đương nhiên sẽ không khách sáo với anh.

Trước khi bắt đầu quay phim, Bạch Tử đã chỉnh lại album ảnh, rồi chia sẻ lên Weibo những bức ảnh cô chụp với pháo bông, trong đó không có ảnh mặt cô.

Chú thích là: "Hạnh phúc vui vẻ, mọi việc thuận lợi."

Chẳng bao lâu sau, một vài người hâm mộ đã bình luận dưới bài đăng.

Việc hôm qua Bạch Tử vào nhóm fan và phát bao lì xì cũng đã lên hot search.

Tổng cộng có mười bao lì xì, mỗi bao là 6.666 nhân dân tệ.

Vì số tiền không nhỏ, nên có không ít cư dân mạng cảm thán: "Còn nhiều hơn cả tiền thưởng cuối năm của tôi, ôi ôi ôi..."

Chu Hòe không giúp Lục Lộc xử lý độ hot trên mạng.

Nhưng tin đồn về các sao luôn có chu kỳ riêng.

Khi chu kỳ đó qua đi, sẽ có những tin nóng khác sẽ thay thế.

Vì vậy, Lục Lộc chỉ đành chịu đựng, và rồi cũng vượt qua được.

Sau khi "Nguyệt Thành Xuân" phát sóng xong, trong phần hậu kỳ, nhân vật nữ phụ do Trầm Thanh Thanh đóng phải hy sinh vì tình yêu, đã nhận không ít lời chỉ trích từ cư dân mạng, cho rằng cô yêu đương quá mù quáng, không đáng yêu.

Tuy nhiên, cũng có fan của Trầm Thanh Thanh lên tiếng bảo vệ: "Nhân vật không được yêu thích không phải lỗi của diễn viên."

Tác động mà "Nguyệt Thành Xuân" mang lại cho Trầm Thanh Thanh có cả mặt tốt và mặt xấu.

Tuy nhiên, ít nhất cũng có độ hot, miễn là có sự chú ý, dù có là lời chỉ trích thì vẫn là lưu lượng.

Trầm Thanh Thanh khá nổi tiếng, trong một buổi sự kiện quảng bá của một thương hiệu cao cấp, cô đã gặp được Diệp Chi Họa.

Mặc dù Diệp Chi Họa ra mắt sớm hơn Trầm Thanh Thanh , nhưng cô luôn giữ thái độ khiêm tốn và ít tham gia vào ngành thời trang, vì vậy lần này cô xuất hiện trong sự kiện với tư cách là bạn của thương hiệu.

Còn Trầm Thanh Thanh là người đại diện của thương hiệu.

Trong số những ngôi sao tham gia sự kiện, Trầm Thanh Thanh là người có sức hút nhất.

Vì vậy, khi tham gia sự kiện, cô đeo một chiếc dây chuyền kim cương giá trị không nhỏ trên cổ.

Trầm Thanh Thanh luôn nhớ việc Diệp Chi Họa "quá dễ dàng" tiếp cận Tạ Bắc Mạc từ lâu, cô vẫn luôn tìm cách trả thù Diệp Chi Họa. Trước đây vì bận quay phim nên không có thời gian, nhưng hôm nay, khi cuối cùng có dịp rảnh rỗi lại gặp cô trong cùng một sự kiện.

Trầm Thanh Thanh không muốn bỏ lỡ cơ hội này, vì vậy trước khi sự kiện bắt đầu, cô gọi trợ lý đến và âm thầm dặn dò vài việc.

Trợ lý ánh mắt lóe lên, gật đầu đồng ý.

Một tiếng sau.

Trước khi sự kiện bắt đầu, trong phòng trang điểm của Trầm Thanh Thanh , bỗng nhiên vang lên tiếng náo loạn.

"Chuyện lớn rồi! Trang sức biến mất rồi!"

Khi người phụ trách sự kiện nghe thấy tin này, anh ta hoảng hốt đổ mồ hôi lạnh.

Biết rằng chiếc dây chuyền kim cương Trầm Thanh Thanh đeo trên cổ có giá trị lên tới sáu triệu nhân dân tệ!

Nếu chiếc dây chuyền chỉ bị bỏ quên ở đâu đó thì còn dễ tìm lại, nhưng nếu bị ai đó trộm đi...

Thì đó sẽ là một vấn đề nghiêm trọng!

Ai có thể đền bù được số tiền lớn như vậy cơ chứ?

Sự kiện buộc phải hoãn lại, cần phải lập tức phong tỏa hậu trường để tìm kiếm trang sức.

Nhà tạo mẫu chịu trách nhiệm trang điểm cho Trầm Thanh Thanh lo lắng đến mức nói không nên lời: "Tôi... tôi còn thấy chiếc dây chuyền trên cổ cô Trầm trước khi bắt đầu trang điểm, sao... sao chỉ sau một lát lại không thấy nữa... Thật sự quá kỳ lạ... Tôi... tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chuyện này không thể trách tôi được chứ? Tôi không có khả năng bồi thường đâu..."

Người phụ trách sự kiện đổ mồ hôi lạnh, nhưng anh đã làm nghề này hơn hai mươi năm nên vẫn giữ được bình tĩnh.

"Đừng vội hoảng hốt, bảo vệ đã kiểm soát được hiện trường, đang xem lại video từ camera. Cô Trầm, cô nhớ lại xem, lần cuối cùng cô nhìn thấy chiếc dây chuyền là lúc nào? Liệu có phải vô tình để quên ở đâu không?"

Trầm Thanh Thanh mặt đầy lo lắng, đôi mày thanh tú nhíu lại : "Tôi không biết, tôi chỉ nhớ là tôi đã đi vệ sinh một lần, sau đó khi tôi trở lại để dặm lại son môi thì chiếc dây chuyền đã không còn nữa."

Người phụ trách lập tức nói: "Nhanh chóng đi kiểm tra phòng vệ sinh đi!"

Ngoài kia tình hình hỗn loạn.

Diệp Chi Họa vừa rửa tay xong từ trong nhà vệ sinh bước ra, thì thấy rất đông người đang chen chúc vào trong, thậm chí cả thùng rác cũng phải kiểm tra một lượt.

"Chuyện gì vậy?"

Trợ lý vội vã đi tới bên Diệp Chi Họa, thì thầm nói: "Chuyện lớn rồi, cô Diệp, chiếc dây chuyền kim cương của Trầm Thanh Thanh mất rồi, trị giá hơn sáu triệu đó."
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 404: Chương 404



"Chiếc dây chuyền mất rồi?"

Diệp Chi Họa vẻ mặt nghiêm trọng hơn một chút.

"Chiếc dây chuyền nổi bật như vậy mà lại mất? Quả thật quá sơ suất rồi."

Trợ lý gật đầu: "Đúng vậy, không biết lúc đó Trầm Thanh Thanh đang làm gì mà lại để chiếc dây chuyền quý giá như vậy mất, nếu có người để rơi vào tay thì thật là khó giải quyết."

Nhà vệ sinh quá đông đúc.

Diệp Chi Họa nói với trợ lý: "Chúng ta về trước đi, không biết hôm nay sự kiện có thể diễn ra bình thường không."

Ngoài khu vực sự kiện có không ít fan hâm mộ.

Sự kiện bị hoãn, nhưng không biết ban tổ chức đã thông báo với đám đông ở ngoài như thế nào.

Nếu họ để mặc fan ở ngoài quá lâu, chắc chắn sẽ khiến fan phẫn nộ, hơn nữa rất có thể chuyện này sẽ lại lên hot search.

Nhân viên tìm kiếm trong nhà vệ sinh một lúc lâu, nhưng không thấy chiếc dây chuyền kim cương đâu cả.

Người phụ trách sự kiện lúc này đã phong tỏa hiện trường, chỉ có thể vào mà không thể ra.

Dù có là kẻ trộm, thì hắn cũng không thể mang chiếc dây chuyền ra ngoài.

Khi kiểm tra camera, một tin xấu đã được phát hiện, đó là một số khu vực của hiện trường không có camera giám sát.

Dù sao, sự kiện của thương hiệu này là sự kiện tổ chức tạm thời, có camera giám sát đã là điều tốt lắm rồi.

Không ai ngờ sẽ có người dám trộm trang sức quý giá ngay tại hiện trường!

Người phụ trách sự kiện hoang mang, đầu óc quay cuồng.

Lúc này, trợ lý của Trầm Thanh Thanh đề xuất: "Nếu trong nhà vệ sinh không tìm thấy, thì chỉ có thể tiến hành tìm kiếm toàn bộ khu vực hiện trường, cách làm này vừa đơn giản vừa hiệu quả nhất."

Người phụ trách: "Đúng vậy, chỉ có cách này thôi, nhanh lên, bảo an tìm kiếm từng người một! Phải nhanh chóng tìm ra, ồ, đúng rồi, đã báo cảnh sát chưa? Lập tức báo cảnh sát đi!"

Nhân viên bên cạnh lo lắng gật đầu: "Đã báo cảnh sát rồi, tên trộm c.h.ế.t tiệt, thật là táo bạo!"

Người phụ trách: "Vậy là tốt rồi, giờ bắt đầu tìm kiếm đi! Nhất định phải tìm được nhanh nhất có thể!"

Nhân viên lập tức sắp xếp cho bảo vệ tại hiện trường đi kiểm tra từng phòng.

Trầm Thanh Thanh và trợ lý của cô thì đang ngồi đợi trong phòng nghỉ.

Khi mọi người rời khỏi phòng nghỉ, Trầm Thanh Thanh nhìn trợ lý và hỏi: "Đồ của tôi để đâu rồi?"

Trợ lý đáp: "Tôi để trong túi trang điểm rồi, yên tâm đi, nếu có tìm kiếm, chắc chắn sẽ dễ dàng tìm ra thôi."

Trầm Thanh Thanh mỉm cười hài lòng: "Vậy thì tốt."

Chỉ cần tìm thấy chiếc dây chuyền kim cương trong túi trang điểm của Diệp Chi Họa, thì chuyện này sẽ liên quan trực tiếp đến cô.

Một khi bị mang tiếng là kẻ trộm, con đường sự nghiệp của Diệp Chi Họa sẽ chấm dứt, xem cô còn làm thế nào mà quấy rối Tạ Bắc Mạc nữa.

Người ở bên Tạ Bắc Mạc chỉ có thể là Trầm Thanh Thanh mà thôi!

Không lâu sau, nhân viên và đội bảo vệ đến phòng trang điểm của Diệp Chi Họa.

Diệp Chi Họa và trợ lý của cô đang ở trong phòng trang điểm.

Nhân viên gõ cửa và bước vào, với vẻ mặt áy náy nói: "Xin lỗi, cô Diệp, chúng tôi cần kiểm tra phòng này, hy vọng cô hợp tác."

Diệp Chi Họa gật đầu: "Kiểm tra đi."

Nhân viên và đội bảo vệ nhanh chóng tiến vào, lục soát phòng một lượt, nhưng không tìm thấy gì.

" Cô Diệp, có thể kiểm tra các túi xách của mọi người không?"

Diệp Chi Họa nhíu mày.

Trợ lý nói: "Thế này có hơi quá đáng không? Chúng tôi đâu phải trộm cắp, chúng tôi là khách mời được mời đến từ ban tổ chức."

Nhân viên áy náy nói: "Tôi biết điều này rất đột ngột, nhưng chuyện này rất nghiêm trọng, chúng tôi không thể chịu trách nhiệm được, cảnh sát sẽ đến ngay, hay là các cô để cảnh sát kiểm tra?"

Trợ lý còn muốn nói gì đó, nhưng Diệp Chi Họa cắt lời: "Thôi được rồi, kiểm tra đi, người ngay không sợ bóng ngả."

Diệp Chi Họa ra hiệu bằng mắt cho trợ lý, trợ lý không mấy vui vẻ nhưng vẫn đưa túi xách cho họ.

Có một chiếc túi lớn, là thứ mà trợ lý chuẩn bị cho Diệp Chi Họa để phòng khi cần, bên trong chứa nhiều đồ linh tinh như ô, cốc nước, v.v.

Một chiếc khác là túi xách riêng của Diệp Chi Họa, loại túi xách thời trang cao cấp dùng trong cuộc sống hàng ngày.

Cuối cùng chỉ còn lại chiếc túi trang điểm nằm trên bàn trang điểm.

Họ kiểm tra hai chiếc túi trước, rồi mới chú ý đến chiếc túi trang điểm trên bàn.

Trợ lý khó chịu nói: "Túi này chỉ toàn mỹ phẩm thôi, tôi đổ ra cho Mấy người xem nhé!"

Trợ lý bước tới, đổ hết mỹ phẩm ra ngoài.

Bỗng nhiên, từ ngăn phụ của túi, một vật sáng lấp lánh rơi ra.

"……"

Mọi người nhìn qua, không thể tin vào mắt mình, đó chính là chiếc dây chuyền kim cương!

Thấy chiếc dây chuyền kim cương rơi ra, tất cả đều sững sờ.

"Đây không phải chính là chiếc dây chuyền kim cương đó sao?"

"Chiếc dây chuyền kim cương! Tìm thấy rồi!"

"Chính hai người ăn cắp chiếc dây chuyền kim cương, thật không ngờ..."

Chiếc dây chuyền kim cương lấp lánh nằm yên trên đống mỹ phẩm, trợ lý nhìn thấy cảnh này thì lập tức ngây người.

Làm sao mà chiếc dây chuyền có thể rơi ra từ túi trang điểm được?

Là ai đã bỏ nó vào trong?

Không thể nào!

Trợ lý ngơ ngác nhìn Diệp Chi Họa, “Cô Diệp … cái này, cái này là sao vậy?”

Diệp Chi Họa đột ngột đứng bật dậy từ ghế sô pha, “Sao lại như thế này được?”

Nhân viên bước tới, nhanh chóng cầm lấy chiếc dây chuyền kim cương và vội vã bước ra khỏi phòng, hét lớn trong hành lang: “Tìm thấy rồi! Tìm thấy rồi! Ở trong phòng của Diệp Chi Họa!”

Người phụ trách đang kiểm tra phòng bên cạnh nghe thấy vậy, vội vàng đi ra ngoài, “Thật sao?”

Khi thấy chiếc dây chuyền kim cương, người phụ trách suýt khóc vì cảm động.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Cảm giác khi tìm lại được thứ đã mất, ai hiểu được chứ!

“Mấy người là kẻ trộm!?”

Trợ lý của Diệp Chi Họa lập tức xua tay, “Chúng tôi làm sao có thể là kẻ trộm chứ? Chiếc dây chuyền này sao lại xuất hiện ở đây? Chúng tôi hoàn toàn không biết gì cả.”

Diệp Chi Họa nhíu mày, cũng cảm thấy rất khó hiểu. Làm sao mà chiếc dây chuyền kim cương lại xuất hiện trong túi trang điểm của cô được? Thực sự quá vô lý.

Đây chính là vu khống!

Người phụ trách nói: “Tìm thấy dây chuyền là tốt nhất, chuyện còn lại chúng tôi không thể quản, cảnh sát đã đến rồi, các cô cứ đi nói với cảnh sát đi!”

Sau lưng đám đông, Trầm Thanh Thanh và trợ lý của cô ta từ từ đến sau.

Khi thấy họ đến, người phụ trách bước tới trước mặt họ, nói: “Dây chuyền đã tìm thấy rồi.”

Trầm Thanh Thanh mừng rỡ : “Thật sao, tốt quá, nếu không tìm lại được thì biết làm sao đây!”

Chiếc dây chuyền giá trị cao như vậy, Trầm Thanh Thanh là người đeo, nếu bị mất, chắc chắn sẽ bị quy trách nhiệm.

Người phụ trách là nhân viên của thương hiệu, cũng không thể đổ trách nhiệm được.

Trợ lý của Trầm Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Chi Họa với ánh mắt châm biếm, nói: “Không thể ngờ được, ai mà nghĩ rằng kẻ trộm lại là các cô.”

“Trước đó, cô Trầm đi vệ sinh, có lẽ lúc đó là thời điểm dễ dàng nhất để ra tay.”

Diệp Chi Họa suýt bật cười vì tức giận, “Tôi sao phải đi ăn cắp dây chuyền sao? Nói gì chứ, tôi lại đi ăn trộm khi cô Trầm đi vệ sinh? Mấy người nghĩ tôi là thần thánh à? Tôi là diễn viên, không phải thợ trộm, chiếc dây chuyền này đeo trên cổ cô ấy, vậy thì tôi phải làm sao để lấy trộm mà không ai phát hiện được?”

Diệp Chi Họa phân tích rất có lý.

Có người trong đám đông bắt đầu suy nghĩ lại.

“Đúng vậy, chiếc dây chuyền đeo trên cổ, không phải trong phim, sao có thể lén lút lấy đi được chứ? Thật sự quá kỳ lạ.”

Trợ lý của Diệp Chi Họa cũng lên tiếng: “Đúng vậy, hơn nữa mọi người cũng nên nghĩ một chút, nếu thật sự chúng tôi là kẻ trộm, chúng tôi có ngu ngốc đến mức phải giấu chiếc dây chuyền trong túi trang điểm của mình không? Thế giới này có tên trộm nào ngốc như vậy không?”
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 405: Chương 405



Suy nghĩ lại, mọi chuyện thật sự rất khó hiểu.

Hơn nữa, Diệp Chi Họa là một nghệ sĩ nổi tiếng.

Cô chẳng thiếu tiền vài triệu đâu, tại sao lại phải mạo hiểm đi ăn trộm dây chuyền chứ?

Chắc chắn là vì quá nghèo nên mới điên cuồng như vậy.

Người phụ trách cũng trầm tư, bắt đầu suy nghĩ về sự bất thường trong chuyện này.

Không thể vu oan cho một nghệ sĩ dễ dàng như vậy.

Trầm Thanh Thanh thấy tình hình không ổn, vội vàng ra hiệu cho trợ lý của cô. Trợ lý liếc thấy một nhóm cảnh sát đang đi tới gần.

Thông thường, chỉ có hai cảnh sát được cử đi điều tra.

Nhưng khi họ báo cáo rằng có một món đồ trang sức trị giá vài triệu bị mất,

nên đã tăng cường lực lượng, trực tiếp gửi tới năm cảnh sát.

Trợ lý lớn tiếng nói: “Cảnh sát đến rồi, sao không giao người cho họ đi, nói nhiều như vậy làm gì nữa?”

Người phụ trách hồi phục lại tinh thần, “Đúng rồi, bây giờ việc cấp bách là phải nhanh chóng bắt đầu lại buổi sự kiện, nếu không fan ở ngoài sẽ bắt đầu lo lắng.”

Cảnh sát đẩy đám người vây quanh ra và hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Người phụ trách kể lại toàn bộ quá trình tìm thấy dây chuyền.

Hiện tại, Diệp Chi Họa và trợ lý của cô là những nghi phạm lớn nhất, vì dây chuyền được tìm thấy trong phòng của họ, hơn nữa lại nằm trong một chiếc túi trang điểm, một loại túi riêng tư.

Cảnh sát hỏi: “ Mọi người đã kiểm tra camera giám sát chưa?”

Người phụ trách đáp: “Đã kiểm tra rồi, nhưng thật tiếc là có những góc chết, nên không thể nhìn thấy gì.”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Khi nghe nói về góc c.h.ế.t trong camera giám sát, trợ lý của Trầm Thanh Thanh đứng gần đó khẽ cười một cái.

Chính vì biết có góc c.h.ế.t trong camera, cô ta mới dám làm chuyện này.

Dù sao thì Diệp Chi Họa cũng đã mang tội vào người, sẽ không có sự thay đổi nào đâu.

Sau khi tìm hiểu một hồi, buổi sự kiện vẫn phải tiếp tục, vì đám fan ở phía trước đã không thể chờ đợi được nữa.

Vì vậy, cảnh sát đồng ý dẫn Diệp Chi Họa và trợ lý của cô về đồn.

Nhưng Diệp Chi Họa cương quyết nói, “Tôi không đi!”

Cô là một ngôi sao, nếu bị fan bên ngoài thấy cảnh sát dẫn đi, sự nghiệp của cô sau này sẽ ra sao?

Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra như vậy được.

Chưa làm gì mà phải nhận tội, cô tuyệt đối không nhận.

Người phụ trách ngạc nhiên hỏi: “Cái gì?”

Diệp Chi Họa lớn tiếng nói: “Tôi không làm gì, sao phải đi với cảnh sát? Chiếc dây chuyền là có người cố ý vu khống bỏ vào túi trang điểm của tôi!”

Nhân viên trước đó đã kiểm tra túi trang điểm lên tiếng: “Có bằng chứng gì không?”

Cảnh sát bình tĩnh nói: “Đúng vậy, cô Diệp, cô có bằng chứng gì chứng minh rằng có người vu khống cô không?”

Bằng chứng?

Ha ha.

Trong mắt Trầm Thanh Thanh thoáng hiện lên một tia lạnh lùng.

Diệp Chi Họa sao có thể có bằng chứng gì được?

Chắc chắn chỉ là cô ta đang giãy giụa thôi.

“Đương nhiên tôi có bằng chứng!”

Diệp Chi Họa nghiêm túc nói.

Trầm Thanh Thanh hơi ngẩn ra, “……”

Người phụ trách nói: “Nếu cô có bằng chứng, thì nhanh chóng lấy ra đi.”

Cảnh sát nói: “Đúng vậy.”

Diệp Chi Họa mỉm cười, “Lúc đầu tôi chỉ chuẩn bị cho những tình huống bất ngờ, không ngờ lại thực sự cần đến nó.”

Trợ lý cũng ngạc nhiên nhìn cô.

Ban đầu trợ lý rất lo lắng, tưởng rằng mình sẽ cùng Diệp Chi Họa bị dẫn đi.

Nhưng không ngờ Diệp Chi Họa lại có một lá bài lật tẩy trong tay.

Chỉ thấy Diệp Chi Họa từ từ tháo một món đồ trang trí nhỏ nhồi trong túi của mình xuống.

“Đây chính là bằng chứng!”

“……”

Trợ lý của Trầm Thanh Thanh là người đầu tiên lên tiếng, “Đừng đùa nữa, cái này mà là bằng chứng gì?”

Phía sau cũng có người nói: “Đúng vậy, cái này là cái gì vậy? Chắc là cô ta không muốn đi cùng cảnh sát, nên mới nói bậy bạ. Đâu phải chỉ là một con búp bê nhỏ?”

Diệp Chi Họa khẽ cười lạnh, vừa mở khóa kéo ở phía sau con búp bê, vừa nói: “Món đồ này bề ngoài là một con búp bê, nhưng thực ra… lại có bí mật!”

Con búp bê nhỏ màu đen trong tay, thực ra là món quà mà Bạch Tử đã tặng cho Diệp Chi Họa.

Lúc quay phim "Hòn Đảo Về Bờ" xong, Bạch Tử đã đặc biệt tặng món quà này cho Diệp Chi Họa.

Khi Diệp Chi Họa nhận được món quà này, cô cũng tưởng rằng chỉ là một con búp bê than nhỏ bình thường.

Nhưng không ngờ, sau khi Bạch Tử làm mẫu cho cô, Diệp Chi Họa mới nhận ra, hóa ra đây là một chiếc camera mini có chức năng ghi âm.

Tuy dung lượng bộ nhớ không nhiều, chỉ có thể ghi video khoảng năm phút, nhưng thẻ nhớ có thể c*m v** máy tính để xem và cũng có thể tự động tải lên điện thoại.

Hai con mắt nhỏ màu đen trên con búp bê chính là ống kính của camera.

Lúc đó, Diệp Chi Họa rất ngạc nhiên, nói: “Bạch Tử , cô tặng tôi cái này làm gì, nhìn cũng thú vị đấy.”

Bạch Tử khẽ mỉm cười, nói: “Thấy nó thú vị nên tôi mua về, có thể treo trên túi xách làm món phụ kiện, cô giữ đi. Nếu sau này có dịp gặp hoặc hợp tác với Trầm Thanh Thanh , thì dùng cái này thử xem.”

Diệp Chi Họa không hiểu ý của Bạch Tử, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: “Trầm Thanh Thanh ? Ý cô là sao, sao lại phải dùng cái này khi hợp tác với cô ấy? Là… để phòng bị cô ấy sao?”

Bạch Tử đáp: “Đúng vậy.”

Bạch Tử đã sớm cảnh báo Diệp Chi Họa.

Cô nói với Diệp Chi Họa rất rõ ràng rằng Trầm Thanh Thanh không phải là người dễ đối phó, đừng xem thường cô ta, và luôn phải đề phòng cô ta bất cứ lúc nào.

Nhưng lúc đó Diệp Chi Họa không để lời Bạch Tử vào tai.

Thứ nhất là vì cô chưa từng có xung đột gì với Trầm Thanh Thanh .

Thứ hai là cô không nghĩ món đồ nhỏ này có thể có tác dụng gì lớn.

Dù sao, con búp bê than này cũng khá dễ thương, nên Diệp Chi Họa vẫn dùng nó làm móc treo trên túi xách.

Hôm nay, chuyện lại thật sự trùng hợp.

Trước khi Diệp Chi Họa vào nhà vệ sinh, trợ lý của cô không có mặt trong phòng.

Nếu cô rời đi thì phòng sẽ không có ai.

Nhưng vì sự kiện sắp bắt đầu, cô phải đi vệ sinh.

Khi rời đi, Diệp Chi Họa bất chợt nhớ đến lời cảnh báo của Bạch Tử trước đó, rằng Trầm Thanh Thanh cũng có trong danh sách khách mời của sự kiện lần này.

Mặc dù cô vẫn còn nghi ngờ lời nói của Bạch Tử, nhưng thử xem cũng không sao.

Vì vậy, cô quyết định bật chức năng ghi hình của con búp bê lên.

Cô còn đặt túi xách ngay trên chiếc bàn trà đối diện với cửa chính.

Cho đến khi cô trở lại từ nhà vệ sinh, Diệp Chi Họa vẫn không hề nhận ra rằng chuyện này là nhằm vào cô.

Nhưng khi thấy dây chuyền kim cương rơi ra từ túi trang điểm của mình, Diệp Chi Họa mới hiểu rằng cô đã bị hãm hại!

Nếu không có lời cảnh báo trước của Bạch Tử, lần này Diệp Chi Họa chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn!

Sự nghiệp và cuộc đời của cô có thể sẽ bị hủy hoại.

Khi rút thẻ nhớ nhỏ từ con búp bê ra, ngón tay của Diệp Chi Họa không khỏi run rẩy, “Cái này ghi lại mọi chuyện đã xảy ra trong phòng lúc nãy.”

“Trong điện thoại của tôi cũng có video sao lưu, nhưng tôi chưa kịp xem.”

“Mấy người nói tôi đã trộm dây chuyền, bảo tôi là kẻ ăn cắp? Vậy thì chúng ta cùng xem thử, trong phòng lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Trời ơi.

Diệp Chi Họa lại có thể có cả chiêu này.

Trợ lý của cô rất phấn khích, “Thật tuyệt vời, cô Diệp, chúng ta được cứu rồi!”

Trầm Thanh Thanh , đứng ở cửa, mặt thoáng ngẩn ra trong một giây.

Trợ lý của Trầm Thanh Thanh cũng ngay lập tức hoảng hốt, “ Cô Trầm…”

Trầm Thanh Thanh ngay lập tức lấy lại bình tĩnh, hạ giọng nói: “Đừng hoảng, chúng ta đi thôi.”

Hai người lặng lẽ rời khỏi phòng, đi vào hành lang không có người…
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 406: Chương 406



“Làm sao đây?”

Trợ lý hoảng loạn, nhìn Trầm Thanh Thanh với vẻ mặt đầy lo lắng.

Cô ta chính là người đã thực hiện chuyện này, nếu bị phát hiện thì chẳng phải sẽ xong đời sao!?

Trầm Thanh Thanh nhìn cô, sắc mặt nghiêm trọng, suy nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi: “Khi cô đi, chắc chắn đã làm theo lời tôi, đeo khẩu trang và đội mũ chứ?”

Trợ lý gật đầu, “Ừm.”

Trầm Thanh Thanh : “Vậy thì không cần lo lắng.”

Trợ lý: “Nhưng… Diệp Chi Họa đã quay được hình rồi.”

Trầm Thanh Thanh : “Quay được hình thì sao, chỉ cần không quay được mặt cô, cô ta không thể nói là cô.”

Mặc dù nói vậy, nhưng trợ lý vẫn cảm thấy rất hoang mang.

Trầm Thanh Thanh vỗ vỗ vai cô trợ lý, nhẹ nhàng nói: “Cô đừng hoảng, chỉ cần cô không thừa nhận, sẽ không có bằng chứng nào chỉ ra là cô làm cả.”

Trợ lý: “Nhưng nếu họ kiểm tra dấu vân tay trên chiếc dây chuyền…”

Trầm Thanh Thanh : “Người vào phòng kiểm tra vừa rồi nhiều như vậy, chiếc dây chuyền có rất nhiều người chạm vào, cô chắc chắn nó có dấu vân tay của cô không?”

“Hơn nữa, cô là trợ lý của tôi, khi tôi đeo dây chuyền, có dấu vân tay của cô thì có gì lạ đâu?”

Nghe Trầm Thanh Thanh nói vậy, trợ lý cũng bình tĩnh lại được một chút.

Trầm Thanh Thanh tiếp tục: “Khi cô vào phòng nghỉ của cô ta, cô mặc gì? Cô mặc bộ này à?”

Trợ lý lắc đầu: “Không phải, lúc đó tôi hơi lo bị camera quay lại, nên khi vào khu vực không có camera, tôi đã cởi áo khoác ra.”

Camera có những khu vực không có góc quay.

Nhưng ở những nơi không có góc quay, vẫn có thể bị ghi lại.

Vì thế, trợ lý đã suy nghĩ kỹ, cởi áo khoác ở khu vực không có camera, rồi vào đặt dây chuyền vào trong túi, sau đó lại mặc áo khoác vào.

Trầm Thanh Thanh còn dặn cô, phải đeo khẩu trang và đội mũ.

“Vậy thì, dù Diệp Chi Họa có quay được gì đi nữa, cũng không thể chứng minh là cô.”

Trầm Thanh Thanh còn bình tĩnh hơn nhiều so với trợ lý, “Yên tâm đi, tôi không tin cô ta sẽ làm lớn chuyện này đâu.”

Diệp Chi Họa là một ngôi sao nổi tiếng.

Sự kiện đã bị trì hoãn, các fan bên ngoài cũng bắt đầu có vẻ bất mãn.

Hôm nay sức nóng của sự kiện đã định.

Chưa có bằng chứng rõ ràng nào để khẳng định người vào đặt dây chuyền là trợ lý của Trầm Thanh Thanh .

Video ghi lại bởi con búp bê than có thể xem là một bằng chứng.

Nhưng người bị quay lại trong video có phải là trợ lý thật sự hay không, vẫn cần có sự điều tra thêm từ cảnh sát.

Việc điều tra sẽ cần thời gian.

Nếu chuyện này bị đưa ra công khai, điều mà cộng đồng mạng nhớ đến đầu tiên sẽ chỉ là “Diệp Chi Họa bị nghi ngờ ăn cắp”.

Nói cách khác, nếu không bắt được kẻ tình nghi ngay tại chỗ, thì chỉ có thể khép lại vụ việc cho êm đẹp.

Trầm Thanh Thanh phải bảo vệ trợ lý của mình.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Trợ lý đã theo cô lâu năm, biết rất nhiều chuyện.

Nếu cô ta gặp chuyện, đó cũng sẽ là một phiền phức lớn đối với Trầm Thanh Thanh .

Trợ lý băn khoăn: “Thật là kỳ lạ, tại sao Diệp Chi Họa lại thông minh đến vậy, còn biết cách chuẩn bị sẵn phương án dự phòng? Cứ như thể cô ta biết có người muốn hãm hại vậy, chẳng lẽ trước đây cô ta đã từng bị hãm hại?”

Câu hỏi này cũng là một điểm khiến Trầm Thanh Thanh bối rối.

Nếu không phải vì con búp bê than có chức năng ghi âm, thì cho dù Diệp Chi Họa có phản kháng thế nào, cô ta cũng không thể thoát được tội.

Tại sao cô ta lại đề phòng như vậy?

Chắc chắn có ai đó đã cảnh báo cho cô ta.

Ai mới được?

Chẳng lẽ là… Bạch Tử?

Gương mặt Bạch Tử bất ngờ lóe lên trong đầu Trầm Thanh Thanh , đôi mi cô khẽ chớp lại.

Nghĩ lại, hình như chỉ có Bạch Tử mới có thể làm chuyện này.

Trầm Thanh Thanh không kịp suy nghĩ thêm, lập tức quay sang nói với trợ lý: “Dù sao thì cô cũng nhanh chóng về phòng thay đồ, đi đi!”

“Vâng.”

Cảnh sát và những người có mặt đều xem video trên điện thoại của Diệp Chi Họa đã được tải lên đám mây.

Video dài chỉ khoảng năm phút, trong đó có một đoạn chưa đến ba mươi giây, xuất hiện một bóng người đội mũ đen và đeo khẩu trang y tế màu xanh.

Trong đoạn video, có thể nhìn thấy rõ ràng người này đã bỏ chiếc dây chuyền lấp lánh vào ngăn túi trong của chiếc túi trang điểm trên bàn, rồi vội vã rời đi.

“Nhìn này! Nhìn đi! Chính là người này, chính là người này đã bỏ chiếc dây chuyền vào trong túi trang điểm, không phải chúng tôi lấy cắp, bây giờ sự thật đã sáng tỏ rồi!”

Trợ lý của Diệp Chi Họa kích động lên tiếng.

Trưởng phòng: “Quả thật có người đã bỏ dây chuyền vào đó…”

Cảnh sát không vội kết luận, nghiêm túc nói: “Vụ này có khả năng là một vụ hãm hại có chủ ý, nhưng vì video khá mờ và người trong đó đội mũ và khẩu trang, cần thời gian để điều tra thêm.”

Trợ lý của Diệp Chi Họa lập tức phản bác: “Cái gì mà có khả năng, rõ ràng là một vụ hãm hại mà!”

Diệp Chi Họa nhìn trợ lý, nói: “Người này đội mũ và đeo khẩu trang, chứng tỏ đây là hành động có chủ đích, người đó có khả năng rất cao là người có mặt ở hiện trường.”

Nói xong, ánh mắt Diệp Chi Họa quét qua những người có mặt, cô nghi ngờ hỏi: “Trầm Thanh Thanh và trợ lý của cô ta đâu rồi?”

“……”

Lúc này mọi người mới nhận ra Trầm Thanh Thanh và trợ lý của cô ta đã biến mất.

Trưởng phòng: “Trước đó họ còn ở đây, bây giờ không biết đi đâu rồi, chắc là về phòng rồi…”

Chưa dứt lời, Trầm Thanh Thanh cầm điện thoại bước vào, giọng nói gấp gáp: “Tình hình không ổn, bên ngoài đã có náo động, sự kiện đã lên hot search rồi.”

Trưởng phòng trợn mắt, “Cái gì? Mới vậy đã lên hot search rồi sao? Không được, không được, đã bị trì hoãn lâu như vậy rồi, không thể tiếp tục kéo dài nữa, sự kiện phải bắt đầu ngay lập tức, chuyện này cứ tạm gác lại, dù sao thì chiếc dây chuyền cũng đã tìm lại được rồi.”

Để tổ chức sự kiện offline này, bên thương hiệu đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết và tiền bạc.

Vì vậy họ không thể bỏ qua như vậy.

Thời gian dự kiến sự kiện bắt đầu đã bị trì hoãn hơn nửa tiếng đồng hồ.

Ngoài kia toàn là những fan đang chờ đợi, tâm trạng của họ đã đến mức giới hạn.

Nếu không đưa ra một lời giải thích hợp lý, việc sự kiện lên hot search sẽ gây tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của thương hiệu.

Trưởng phòng không thể chịu nổi trách nhiệm lớn như vậy, vì thế muốn sự việc được giải quyết êm đẹp.

Chỉ tiếc rằng chuyện này đã được báo cảnh sát rồi, cảnh sát không thể cứ thế bỏ qua.

Cảnh sát lạnh lùng nhìn Trưởng phòng, từng chữ rõ ràng nói: “Vụ việc này là một vụ hãm hại có chủ đích, số tiền liên quan rất lớn, tình tiết nghiêm trọng, có thể bị truy tố tội vu khống, không phải ông muốn dừng là dừng được, cô Diệp, phiền cô đưa cho tôi thẻ nhớ của video, tất cả những người liên quan đến vụ việc này đều cần phải chịu sự điều tra của cảnh sát.”

Đây chính là điều Diệp Chi Họa mong muốn.

Cô không hề khách khí, đưa thẻ nhớ cho cảnh sát.

Dù sao điện thoại của cô cũng còn bản sao video, thẻ nhớ đưa đi thì cũng chẳng sao.

Trưởng phòng mặt đầy lo lắng, không biết phải làm sao.

Lúc này, trợ lý của Diệp Chi Họa đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nói: “Cảnh sát, tôi nhớ trước đó có thấy người mặc đồ giống vậy tại hiện trường.”
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 407: Chương 407



“Ồ? Cô nhớ là ai à?”

Trợ lý chăm chú suy nghĩ, ánh mắt nhìn về phía Trầm Thanh Thanh , kiên định nói: “Chính là trợ lý của Trầm Thanh Thanh .”

Điều gì đến sẽ đến.

Không thể tránh được.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Trầm Thanh Thanh .

Trầm Thanh Thanh mỉm cười giả tạo, nói: “Ồ? Là sao, cô chắc chắn không?”

Trợ lý của Diệp Chi Họa rất chắc chắn trả lời: “Dĩ nhiên rồi, tôi đâu có lý do gì phải nói dối trước mặt cảnh sát.”

Lúc này, trợ lý của Trầm Thanh Thanh đã thay xong đồ, vừa đúng lúc bước vào, cô ta nhìn qua mọi người trong phòng và nhận ra tình hình không ổn, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh: “Không hay rồi, bên ngoài đã bắt đầu ồn ào rồi.”

Trầm Thanh Thanh khẽ liếc nhìn cô ta, ánh mắt chạm vào mắt trợ lý.

“Cô đến rồi, vừa đúng lúc chúng tôi đang nói về cô đấy.”

Trợ lý rõ ràng là cố tình giả vờ không biết, hỏi: “Nói về tôi sao?”

Trầm Thanh Thanh đáp: “Cô giải thích một chút xem, sao bộ đồ cô mặc lại giống với người trong video vậy?”

Trợ lý: “À? Video gì cơ, làm sao có thể như vậy?”

Diệp Chi Họa không lên tiếng, chỉ im lặng dùng ánh mắt sắc bén quan sát Trầm Thanh Thanh và trợ lý của cô ta.

Cảnh sát tiến lên, nhanh chóng giải thích lại cảnh trong video vừa rồi.

Trợ lý của Trầm Thanh Thanh giả vờ ngây ngẩn, nói: “Ồ, là cái này à. Chiếc áo sơ mi caro đó tôi không mặc từ lâu rồi. Khi tôi đưa nước cho cô Trầm, áo bị ướt nên tôi đã thay rồi. Chiếc áo đó tôi đã vứt đi rồi, ôi không phải chứ, không phải ai đó mặc áo của tôi cố tình đi làm chuyện xấu đấy chứ!”

Trầm Thanh Thanh cũng tiếp lời, “Cái gì? Cô lại bất cẩn thế sao, sao lại vứt áo của mình đi?”

Trợ lý: “Đó là áo cũ, vừa bẩn vừa ướt, giữ lại làm gì nữa.”

Hai người nói qua nói lại, diễn thật giống như thật.

Lúc này, Trưởng phòng đã không còn chú ý vào vấn đề này nữa, vội vã hỏi: “Cô nói bên ngoài ồn ào rồi à? Tình hình thế nào, fan đã bắt đầu gây chuyện à?”

Trợ lý gật đầu: “Đúng vậy! Bên ngoài đã ồn ào lắm rồi, họ nói nếu sự kiện không bắt đầu, họ sẽ bỏ về, còn quay video lại, có vẻ như chuẩn bị đăng lên mạng để chỉ trích…”

Trưởng phòng lo lắng nói: “Thế thì không được rồi! Trời ơi, phải bắt đầu ngay thôi, không thể trì hoãn nữa, Cảnh sát, điều tra các anh cứ điều tra, chúng tôi sẽ phối hợp hoàn toàn, nhưng bây giờ sự kiện phải bắt đầu ngay!”

Trưởng phòng thúc giục bắt đầu sự kiện.

Trợ lý của Trầm Thanh Thanh khăng khăng nói rằng cô ta đã thay đồ rồi, bộ đồ cô ta mặc bây giờ không phải bộ đồ trong video.

Cảnh sát chỉ cần phối hợp điều tra thêm, không có ý kiến gì về việc sự kiện có bắt đầu hay không.

Bây giờ, chỉ còn lại ý kiến của Diệp Chi Họa.

Nếu Diệp Chi Họa đồng ý hoãn xử lý chuyện này, để sự kiện bắt đầu bình thường, thì cảnh sát cũng không có lý do gì để tiếp tục trì hoãn.

Ánh mắt của Trưởng phòng và các nhân viên đều nhìn về phía Diệp Chi Họa.

Diệp Chi Họa cảm thấy, lúc này chính là cơ hội vàng để tiếp tục điều tra tại hiện trường, nhưng Trầm Thanh Thanh và trợ lý của cô ta kiên quyết phủ nhận, không thừa nhận gì cả.

Mặc dù video trong điện thoại có thể chứng minh sự trong sạch của cô, nhưng video đó không thể trực tiếp chứng minh người vào phòng đặt dây chuyền chính là trợ lý của Trầm Thanh Thanh .

Là nạn nhân, Diệp Chi Họa dĩ nhiên có quyền yêu cầu cảnh sát tiếp tục điều tra tại chỗ.

Tuy nhiên…

Cô dù sao cũng là khách mời của sự kiện này, và còn có quan hệ hợp tác với thương hiệu.

Nếu sự kiện vì cô mà chưa kịp bắt đầu đã phải hủy, thì sau này cô sẽ nổi tiếng khắp ngành thời trang với danh tiếng xấu.

Cô mặc dù không có ý định làm mưa làm gió trong ngành, nhưng cô vẫn là một nghệ sĩ.

Nếu gây thù chuốc oán với thương hiệu, sẽ không có lợi cho cô chút nào.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Ngay khi Diệp Chi Họa còn đang do dự và cân nhắc, Trầm Thanh Thanh trong mắt lóe lên một tia âm u, mở miệng nói: “Hay là chúng ta cứ tiếp tục điều tra đi, chuyện này liên quan đến rất nhiều người, đặc biệt là danh tiếng của chị Diệp, người ác hãm hại này thật đáng ghét, nhất định phải lôi ra cho bằng được.”

Diệp Chi Họa xoay xoay nhẹ đầu,Trầm Thanh Thanh đây là có ý gì?

"Đang làm cái gì vậy, kế hoạch phản gián à?"

Còn có nghĩa gì nữa...

Người phụ trách lập tức phản đối: “Làm như vậy sao được! Nếu cứ kéo dài, mọi công tác chuẩn bị cho sự kiện của chúng ta sẽ hoàn toàn vô ích, và cũng sẽ là một tổn thất nghiêm trọng cho danh tiếng của thương hiệu.”

Tóm lại, người phụ trách đang nhấn mạnh rằng tình huống hiện tại rất cấp bách, không thể để những yếu tố bên ngoài ảnh hưởng đến công tác chuẩn bị cho sự kiện và thương hiệu.

Sự kiện này chỉ là một sự kiện được lên kế hoạch tại thành phố Q khu vực Châu Á - Thái Bình Dương.

Nếu chuyện này bùng lên, sẽ khiến trụ sở chính phải can thiệp.

Đội fan cuồng này chẳng quan tâm ai là người lên kế hoạch chính cho sự kiện, họ chắc chắn sẽ lao vào trang Weibo chính thức của thương hiệu và chửi bới bừa bãi.

Liệu công việc của người phụ trách có giữ được không thì còn phải xem.

Chẳng may, người phụ trách có thể sẽ phải gánh chịu một phần tổn thất từ sự việc này.

Hiện tại, điều quan trọng là phải nhanh chóng bắt đầu sự kiện và xin lỗi một cách thành tâm tại chỗ.

Chỉ cần những người hâm mộ có mặt tại sự kiện không phản đối quá lớn, mọi thứ sẽ dễ dàng giải quyết.

Vì vậy, người phụ trách quay lại nói với Diệp Chi Họa: " Chi Họa ,cô giúp tôi một tay được không?cô muốn mối quan hệ của chúng ta trở nên căng thẳng à? Tôi đã nói rồi, sau khi xong việc, tất cả nhân viên của chúng ta sẽ hợp tác với cơ quan điều tra,cô còn muốn làm gì nữa?"

"Thêm nữa, nếu sự kiện này thất bại, chuyện này bùng lên và sự thật còn chưa rõ ràng, nhưng chắc chắn dân mạng sẽ nghĩ ngay đầu tiên rằng cô là người ăn cắp chiếc dây chuyền. Chi Họa, em phải suy nghĩ cho kỹ!"

“……”

"……"

Diệp Chi Họa ban đầu vẫn đang suy nghĩ.

Nhưng lời nói của Trầm Thanh Thanh ngay lúc này đã hoàn toàn làm cho cô và thương hiệu trở thành hai bên đối lập.

Diệp Chi Họa cũng có công ty, cô có thể làm gì...

Cô chỉ có thể thỏa hiệp.

"Tôi không có ý gì, vậy thì bắt đầu sự kiện đi."

"Cảm ơn các anh công an đã đến hôm nay, sau này tôi sẽ tiếp tục theo dõi vụ việc này, mong các anh tiếp tục giúp đỡ."

Cảnh sát làm việc theo pháp luật, không quan tâm đến có phiền phức hay không.

Tại hiện trường, họ chỉ làm thủ tục đăng ký nhân sự đơn giản, rồi đi kiểm tra lại camera.

Sự kiện sắp bắt đầu.

Tuy nhiên, sau sự việc này, mỗi khách mời được mời đến đều không có vẻ mặt vui vẻ, khi lên sân khấu, họ chỉ làm cho có với MC.

May mắn thay, người phụ trách đã nhanh trí nghĩ ra việc thêm một hoạt động bốc thăm trúng thưởng, tặng rất nhiều bộ trang điểm chính hãng của thương hiệu và một số quà tặng.

Cộng đồng fan lúc này mới nguôi giận.

Sau đó, anh ta lập tức tìm người xử lý các vấn đề dư luận trên mạng, giải quyết trước khi tình hình trở nên tồi tệ, cuối cùng đã giải quyết hoàn toàn cuộc khủng hoảng truyền thông này.

Sau đó, cảnh sát tiếp tục điều tra và thực sự đã tìm thấy một chiếc áo sơ mi kẻ sọc vừa bẩn vừa cũ trong thùng rác ở cửa sau nơi diễn ra sự kiện.

Đó chính là áo của trợ lý của Trầm Thanh Thanh .

Chẳng lẽ người hãm hại Diệp Chi Họa thực sự không liên quan đến trợ lý của Trầm Thanh Thanh sao?

Nghi ngờ vẫn chưa thể hoàn toàn xóa bỏ.

Diệp Chi Họa và Trầm Thanh Thanh , sau lần đối đầu nguy hiểm này, suýt chút nữa đã bị hãm hại hoàn toàn.

Sau khi sự kiện kết thúc, cô gọi điện cho Bạch Tử trong tâm trạng đầy sợ hãi.

Bạch Tử lúc đó đang ở phim trường, tranh thủ bắt máy.

Sau khi kể xong câu chuyện, Diệp Chi Họa tức giận chỉ trích Trầm Thanh Thanh một trận.

"Bạch Tử , nếu không phải trước đây cô nhắc tôi cẩn thận, thì hôm nay tôi đã tiêu đời rồi."

"Chuyện này, tôi có bảy tám phần chắc chắn là do trợ lý của Trầm Thanh Thanh làm. Dù trong video không nhìn thấy mặt, nhưng bóng dáng thì hoàn toàn giống cô ta! Nhưng bọn họ lại chối đây đẩy, thực sự quá đáng. Chắc chắn là một kẻ phạm tội chuyên nghiệp như vậy, không biết trước đây đã hại bao nhiêu người rồi."

"Tôi sẽ không để yên chuyện này đâu, tôi sẽ điều tra đến cùng!"

"Hơn nữa, tâm địa cô ta độc ác đến mức muốn gây mâu thuẫn giữa tôi và bên thương hiệu ngay tại hiện trường để ép tôi ngừng điều tra, thật là quá đáng ghét..."
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 408: Chương 408



Bạch Tử lặng lẽ nghe hết lời chỉ trích đầy phẫn nộ của Diệp Chi Họa.

Sau khi uống một ngụm nước, bình tĩnh lại, Diệp Chi Họa hỏi: "Bạch Tử , có phải trước đây cô cũng từng bị Trầm Thanh Thanh vu oan không?"

Bạch Tử nhẹ nhàng nói: "Hơn cả thế nữa."

Diệp Chi Họa: "Gì cơ? Cô ta thực sự đã hại cô à?"

Bạch Tử: "Ừ, nhưng những chuyện đó kể ra thì dài lắm. Chỉ cần lần này cô ta không thành công hại cô là tốt rồi. Chi Họa, lần này cô đã thấy hậu quả rồi, lần sau nhất định phải cẩn thận hơn."

Những thủ đoạn hãm hại kiểu vu oan này tuy thấp kém nhưng rất hiệu quả.

Chỉ vì Trầm Thanh Thanh nhầm tưởng rằng Diệp Chi Họa dễ đối phó.

Lần này thất bại, lần sau Trầm Thanh Thanh sẽ thay đổi cách thức, có lẽ còn độc ác hơn.

Bạch Tử không thể lúc nào cũng giúp được Diệp Chi Họa.

Vì vậy, sau này cô phải tự mình linh hoạt đối phó thôi.

Nghĩ đến đây, sau lần đối đầu này, Diệp Chi Họa chắc hẳn cũng đã nhận ra Trầm Thanh Thanh là loại người thế nào.

Sau này cô sẽ không dám lơ là nữa.

Diệp Chi Họa đầy khó hiểu: "Tôi và Trầm Thanh Thanh không thù không oán, tại sao cô ta lại hãm hại tôi chứ? Chuyện này thật sự khiến tôi không hiểu nổi."

Ra mắt nhiều năm trong ngành, Diệp Chi Họa biết rằng trong giới này có rất nhiều luật ngầm.

Cô không có hậu thuẫn, cần cù chăm chỉ làm vai phụ nhiều năm, cũng không quá tham vọng vị trí số một. Ổn định ở hạng hai cũng đã đủ tốt.

Nghề này kiếm tiền dễ dàng, cô không nhiều tham vọng, chỉ muốn diễn xuất, đi du lịch, và nuôi mèo.

Trước giờ cô chưa từng gây thù chuốc oán với ai, đây là lần đầu tiên bị người khác âm mưu hãm hại.

Diệp Chi Họa không tài nào hiểu nổi, chẳng lẽ là cô đã vô tình đắc tội với Trầm Thanh Thanh sao?

Bạch Tử tiết lộ sự thật: "Bởi vì Trầm Thanh Thanh cũng thích Tạ Bắc Mạc. Hai người là tình địch."

Diệp Chi Họa im lặng một lúc, giọng nói đầy kinh ngạc: "Gì cơ?!"

Bạch Tử liếc nhìn đồng hồ, đã đến lượt cô quay phim.

"Tóm lại là, Chi Họa, lần này đừng tha cho Trầm Thanh Thanh , nhất định phải điều tra đến cùng. Chuyện phía sau để tối tôi gọi lại cho cô nhé, giờ tôi đi quay phim đây."

"Được."

Ở một nơi khác.

Sau khi sự kiện kết thúc, đội của Trầm Thanh Thanh lên xe rời khỏi hiện trường.

Trợ lý vẫn còn sợ hãi, thậm chí có chút hối hận vì đã giúp Trầm Thanh Thanh làm chuyện này.

“ Cô Trầm, nếu sau này cảnh sát điều tra ra là tôi thì phải làm sao?”

“Cô lo gì, đến lúc đó rồi hãy nói.”

Trầm Thanh Thanh trả lời hời hợt.

Trợ lý lại cảm thấy trong lòng đầy oán trách.

Nếu không phải vì giúp cô ta, trợ lý dù có mười cái mạng cũng không dám làm chuyện này.

Ai ngờ cô ta lại liều lĩnh giúp đỡ, nhưng chỉ nhận được câu trả lời thờ ơ như vậy, chẳng lẽ Trầm Thanh Thanh không có chút lương tâm nào sao?

Tuy nhiên, trợ lý vẫn giấu nỗi oán trách trong lòng, không nói ra.

Dù sao cô cũng rất cần công việc này.

Một lát sau, Trầm Thanh Thanh lại lên tiếng: “Đi mua hot search, làm cho Diệp Chi Họa thêm chút nhiệt độ.”

Trợ lý ngây người : “Hot search trước đã bị phía thương hiệu dẹp đi rồi, nếu lại tạo nhiệt độ, mà không kiểm soát được thì làm sao?”

“ Hơn nữa cảnh sát cũng đang điều tra chuyện này, nếu nhiệt độ quá cao, mà cảnh sát ngại dư luận thì họ cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu...”

Không phải là đang đẩy trợ lý vào chỗ c.h.ế.t sao?

Trợ lý không vui chút nào.

Trầm Thanh Thanh lại liếc nhìn trợ lý một cái, ánh mắt sắc lạnh, giọng nói cũng trở nên trầm xuống, ẩn chứa chút đe dọa.

“ Cô không làm được chuyện đơn giản này sao?”

“...”

“Nếu cô bị điều tra, tôi sẽ thuê luật sư giỏi nhất để bảo vệ cô, tôi sẽ không bỏ mặc cô đâu! Hơn nữa, chuyện này tôi không muốn liên lụy đến phía thương hiệu, tôi muốn kéo Diệp Chi Họa vào.”

Chuyện đã xảy ra rồi.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Nếu đã ầm ĩ lên rồi, tại sao lại bỏ qua cơ hội này?

Dán cái mác “tội phạm ăn cắp” lên đầu Diệp Chi Họa, bất kể có phải sự thật hay không, chỉ cần công chúng nhìn thấy cái tên Diệp Chi Họa gắn với cái mác “tội phạm ăn cắp”, thì sự nghiệp tương lai của cô coi như xong.

Đó chính là mục đích của Trầm Thanh Thanh .

Tạ Bắc Mạc sẽ thích một người phụ nữ mang trên mình mác “tội phạm ăn cắp” sao?

Trợ lý muốn nói gì đó nhưng lại ngừng, “Nhưng tôi...”

Trầm Thanh Thanh ánh mắt lạnh lẽo, giọng điệu vẫn đầy đe dọa.

“Làm một chuyện nhỏ mà cô cũng không làm được sao?”

“...Được rồi.”

Hot search lên vào lúc rạng sáng.

Khi mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, từ khóa #DiệpChiHọaTộiPhạmĂnCắp đã leo lên đứng đầu bảng.

Nhiều người mất ngủ đêm đó, lập tức đến ngay hiện trường để hóng hớt.

Một tài khoản nhỏ trên Weibo đã tung tin, “Hôm nay, một thương hiệu tổ chức sự kiện giới thiệu sản phẩm mới đã phải lùi giờ hơn 40 phút. Thực ra, thương hiệu hoàn toàn không có lỗi, sự thật là một món trang sức trên cổ của một nữ nghệ sĩ nổi tiếng đã mất tích, hậu trường hỗn loạn.”

“Thương hiệu đã báo cảnh sát, khi cảnh sát đến hiện trường, phát hiện ra món trang sức này ở trong phòng của một nữ nghệ sĩ họ D, và còn được tìm thấy trong ngăn bí mật của túi trang điểm. Haha, thật là tội nghiệp fan của cô ta, thần tượng mà họ yêu mến lại là một kẻ tội phạm ăn cắp! Thực sự cảm thấy thương cho họ.”

Những lời này nhanh chóng thu hút sự chú ý trên Weibo.

Cùng với sự giúp đỡ của đội quân mạng do Trầm Thanh Thanh mua, nhiệt độ của sự kiện đã bùng lên, đứng đầu bảng ngay lập tức.

Sau khi nhiệt độ bắt đầu lan rộng, người đăng tải tin này đã lập tức xóa tài khoản Weibo và biến mất.

Tuy nhiên, trên mạng đã tràn ngập ảnh chụp màn hình của hai câu nói đó.

Chúng bay khắp nơi!

Nhiệt độ cao ngất!

Một loạt các tài khoản marketing đã sử dụng những bức ảnh này và đăng tải những bài viết giật gân.

Những người hóng chuyện dễ dàng tìm được những bức ảnh chụp tại sự kiện.

Trong số các nữ nghệ sĩ tham gia sự kiện, nhiều người đều đeo trang sức.

Nhưng nhìn qua một lượt, món trang sức lấp lánh nhất lại là chiếc vòng cổ kim cương lớn mà Trầm Thanh Thanh đang đeo.

Vì vậy, rất nhanh chóng, Trầm Thanh Thanh trở thành nghệ sĩ thứ hai có nhiệt độ cao, cô bị động đứng trên bảng hot search.

# TrầmThanhThanhVòngCổKimCươngNghiNgờBịTrộm#

“Mỹ nhân ba chữ họ D”

Những từ này gần như trực tiếp viết tên Diệp Chi Họa ra một cách trắng trợn.

Chỉ có Diệp Chi Họa mới phù hợp với mô tả "nghệ sĩ ba chữ" và lại bắt đầu bằng chữ D.

Fan của Diệp Chi Họa và fan của Trầm Thanh Thanh đã là những người đầu tiên đến hiện trường, ngay dưới bài đăng đứng đầu hot search, họ đã lao vào tranh cãi.

“Đưa tin đồn ra miệng dễ dàng, bác bỏ tin đồn thì lại phải chạy dài, sao lại vu oan cho một nữ nghệ sĩ ăn cắp đồ, thật sự không sợ chịu trách nhiệm sao?”

“Tại sao Diệp Chi Họa lại phải ăn cắp vòng cổ của Trầm Thanh Thanh ? Cô ấy đâu phải là không có tiền để mua.”

“Có bằng chứng gì không? Nói bừa như vậy, không sợ bị kiện sao!”

“Người giàu ăn cắp đâu có gì lạ, có một chứng bệnh tâm lý gọi là hội chứng trộm cắp, nhiều người giàu có tâm lý lệch lạc vẫn đi ăn trộm để thỏa mãn tâm lý quái gở của mình, thật ra họ chỉ là những kẻ b**n th** ẩn náu trong xã hội mà thôi.”

“Tôi không phải là fan của ai, nhưng Diệp Chi Họa đã hoạt động trong ngành này nhiều năm, sao lại có thể đi làm chuyện ngớ ngẩn như ăn cắp đồ trong sự kiện chứ?”

“Chẳng lẽ chỉ mình tôi cảm thấy thương cho Trầm Thanh Thanh sao? Nếu không tìm lại được vòng cổ, cô ấy phải tự bồi thường thôi, vài triệu cũng đâu phải là số tiền nhỏ đối với một ngôi sao.”
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 409: Chương 409



Diệp Chi Họa đang ngủ say, điện thoại của cô bị quản lý gọi tới liên tục.

Cô mơ màng nhấc máy lên.

Giọng nói hốt hoảng của quản lý vang lên, biểu cảm của Diệp Chi Họa từ từ trở nên nghiêm trọng.

Team của cô đã phát thông báo đính chính suốt đêm.

Người tung tin đồn trên mạng có ý đồ rõ ràng, có phải họ đang nói rằng đó là tin đồn?

Nhưng thực tế là có một phần sự thật trong lời nói của họ.

Việc thương hiệu báo cảnh sát là thật, việc tìm thấy vòng cổ trong túi của Diệp Chi Họa cũng là thật.

Không tìm ra kẻ trộm thật sự, vì vậy tội danh xấu vẫn bị gán cho Diệp Chi Họa.

Và người đó đã khéo léo làm đảo lộn dòng thời gian.

Vòng cổ đã được tìm thấy trước khi cảnh sát đến, chứ không phải sau khi cảnh sát đến.

Nếu tìm thấy trước, khả năng bị oan cao hơn rất nhiều, đồng thời tạo ra không gian cho cư dân mạng suy đoán lung tung.

Nếu tìm thấy sau khi cảnh sát đến, người ta sẽ nghĩ rằng cảnh sát đã tìm thấy vòng cổ trong túi của Diệp Chi Họa.

Điều này đã gây tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của Diệp Chi Họa.

Người tung tin có thể nói rằng họ chỉ nghe người khác nói rồi lấy đó làm cơ sở.

Nhưng cũng có thể nói rằng người đó cố tình muốn bôi nhọ Diệp Chi Họa với ác ý.

Dù sao thì người này đã xóa tài khoản Weibo và chạy trốn, để lại một đống rắc rối.

Diệp Chi Họa không thể ngủ được, đêm khuya cô tự lái xe đến công ty để họp.

Sau khi thông báo đính chính được phát đi, dư luận trên mạng càng sôi sục hơn.

Phòng họp sáng đèn.

Trợ lý: “Chúng ta có nên dập tắt nhiệt độ không?”

Quản lý: “Không được, nếu làm vậy thì chẳng phải đã xác nhận tội danh trộm cắp của Diệp Chi Họa sao? Mọi người sẽ nghĩ chúng ta đang cố gắng dập tắt hot search vì cảm thấy có tội.”

Diệp Chi Họa siết c.h.ặ.t t.a.y lại, “Tìm luật sư, kiện họ.”

“Không thể để mình bị gắn mác kẻ ăn cắp, tôi nhất định phải kiện bọn họ!”

Hot search đã phát triển mạnh mẽ suốt đêm.

Sáng hôm sau, Bạch Tử thức dậy và đến phim trường.

Cô thấy tin tức về vụ “Diệp Chi Họa ăn cắp” đang gây xôn xao trên Weibo.

Đến phim trường, trước khi bắt đầu công việc, Từ Hiểu Đồng cũng đã biết chuyện này. Cô lo lắng nói: " Chi Họa thật là tội nghiệp, chuyện này ầm ĩ như vậy, chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của cô ấy, đúng không?"

Một ngôi sao, lại bị dính vào một vụ chuyện ngớ ngẩn như vậy.

Thật là nói không xuể.

Đội ngũ của Diệp Chi Họa không chỉ phát thông báo đính chính, mà còn đăng lên video cắt đoạn trong clip của đồ chiếc cammera hình thỏ, cho thấy có người vào phòng và đặt vòng cổ vào đó.

Nhưng ngoài việc fan tin tưởng, vẫn có rất nhiều cư dân mạng thông minh chỉ trích với lý lẽ "nạn nhân có tội" –

"Tại sao người này lại vu oan cho Diệp Chi Họa, mà không vu oan cho người khác?"

"Video không có đầu đuôi này có thể chứng minh được gì, chẳng lẽ không thể là Diệp Chi Họa đội mũ và đeo khẩu trang đi ăn trộm sao?"

Bạch Tử: "Ừ, tôi biết."

Từ Hiểu Đồng : "Chẳng lẽ lại là Trầm Thanh Thanh làm hại Chi Họa sao? Cô ta muốn hãm hại Chi Họa à?"

Sau khi trải qua bao nhiêu chuyện ở trường T, mặc dù Từ Hiểu Đồng chưa biết rõ mọi chuyện, nhưng người cô đã nghi ngờ đầu tiên chính là Trầm Thanh Thanh .

"Trước đây cô ta từng vu oan cho mình ăn trộm tiền lớp đấy! cô ta chơi trò này rất giỏi."

Cách hãm hại người khác không cần nhiều, chỉ cần có hiệu quả là được.

Từ Hiểu Đồng ngày xưa bị hãm hại rất nhiều lần rồi.

Nhưng may mắn là lúc đó họ vẫn còn là học sinh, nên ảnh hưởng không lớn lắm.

Còn Diệp Chi Họa thì quá tội nghiệp, là một nhân vật công chúng, bị dính vào chuyện này, chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến nguồn lực của cô ấy.

Hơn nữa, thật là xấu hổ!

Cô ấy đâu phải không có tiền, lại bị dán mác ăn cắp.

Bạch Tử uống một ngụm nước nóng rồi nói: "Cô ta nghĩ mình thông minh lắm sao? Thực ra là tự hại mình thôi."

Từ Hiểu Đồng : "Ai?"

" Trầm Thanh Thanh."

Bạch Tử vừa thao tác trên điện thoại vừa nói: " Mình muốn giới thiệu cho Chi Họa một luật sư giỏi, Hiểu Đồng , cô ấy là bạn cũ của chúng ta."

Lúc đầu, Trầm Thanh Thanh muốn vu oan cho Diệp Chi Họa nhưng không thành công, thì cứ nên giữ im lặng.

Nhưng ai ngờ cô ta lại tự tin quá mức, thật sự nghĩ Diệp Chi Họa dễ bị hại.

Lần này, chính sự kiêu ngạo của Trầm Thanh Thanh đã hại cô ta.

Từ Hiểu Đồng ngẩn người một chút, "Hả? Bạn cũ, ai vậy?"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Bạch Tử lắc lắc màn hình điện thoại của mình, Từ Hiểu Đồng nhìn vào danh bạ và đột ngột sững lại, rồi hét lên:

" Mao Tiểu Ly!? Cô ấy trở lại rồi sao?"

Mao Tiểu Ly là cô học sinh giỏi từng bị Trầm Thanh Thanh bắt nạt đến mức phải bỏ học.

Sau khi nhận sự giúp đỡ của Bạch Tử, Mao Tiểu Ly đã cầm tiền và nghe theo lời Bạch Tử tiếp tục học.

Có lẽ chính vì những gì cô đã trải qua, nên khi vào đại học, Mao Tiểu Ly đã chuyển ngành từ lý sang văn và học luật. Bây giờ đã tốt nghiệp vài năm và trở thành một luật sư xuất sắc.

Thực tế, bao nhiêu năm qua, Mao Tiểu Ly vẫn giữ liên lạc với Bạch Tử.

Khi cô rời đi, Bạch Tử đã nói với cô:

"Rời khỏi thành phố Q đi, đến một thành phố khác để phát triển, khi đã đủ mạnh mẽ thì quay lại."

Bây giờ, thời cơ đã đến.

Cô đã đủ mạnh mẽ.

Bạch Tử đã chuyển thông tin liên lạc của Mao Tiểu Ly cho Diệp Chi Họa.

Công ty của Diệp Chi Họa đã tìm được một luật sư, và khi nhận được giới thiệu của Bạch Tử, Diệp Chi Họa nói: "Bạch Tử , tôi đã tìm được luật sư để xử lý chuyện này rồi."

Bạch Tử: " Đổi thành cô ấy đi, nếu cô tin tôi."

Diệp Chi Họa do dự một lát, "Nhưng... được rồi, tôi sẽ liên hệ với cô ấy, người này có năng lực không? Tại sao cô lại đề cử cô ấy mạnh mẽ như vậy, Mao Tiểu Ly? Tôi chưa từng nghe qua tên này."

Bạch Tử: "Các luật sư khác chỉ làm việc theo quy tắc và nhận tiền, nhưng Mao Tiểu Ly dù không nhận tiền cũng sẽ giúp cô hết sức."

"… Còn khác gì nữa không?"

Diệp Chi Họa vẫn chưa hiểu rõ.

Bạch Tử dừng lại một chút, rồi trực tiếp nói: "Các luật sư khác có thể sẽ có khả năng bị mua chuộc, nhưng Mao Tiểu Ly tuyệt đối không thể bị mua chuộc."

Trầm Thanh Thanh là người rất giỏi trong việc mua chuộc người khác bằng tiền.

Nhưng Mao Tiểu Ly tuyệt đối không thể bị mua chuộc.

Bởi vì cô cũng giống như Bạch Tử, ghét Trầm Thanh Thanh .

Diệp Chi Họa không hiểu rõ mối quan hệ giữa họ, nhưng vẫn nghe theo lời Bạch Tử và để người liên lạc với Mao Tiểu Ly.

Bạch Tử đã liên lạc với Mao Tiểu Ly trước đó.

Khi Mao Tiểu Ly nhận được tin nhắn từ Bạch Tử, cô đang cùng đội ngũ tham gia một vụ kiện quốc tế tại Ý. Ngay khi biết về sự việc của Diệp Chi Họa, cô đã lập tức đặt vé máy bay về nước.

Diệp Chi Họa đã tìm hiểu về Mao Tiểu Ly, người mà Bạch Tử giới thiệu, kết quả là cô vô cùng ngạc nhiên.

Mao Tiểu Ly tốt nghiệp từ Đại học Chính trị và Pháp luật, vì khả năng xuất sắc, cô đã liên tục giành được giải thưởng Luật sư Xuất sắc trong bốn năm liền từ Hiệp hội Luật sư. Nhiều bài viết pháp lý của cô đã được đăng trên Báo Pháp luật, cô là một trong những luật sư nổi tiếng trong ngành.

Trong lý lịch của cô có nhiều vụ kiện nổi tiếng: như vụ án nhận hối lộ tại Đại học Ba Châu; vụ án sản xuất và g.i.ế.c người cố ý tại Kỳ Sơn…

Cô đã thành lập một văn phòng luật với hai đối tác khác tại thành phố H, tên là "Kim Lôn", và trở thành một trong những văn phòng luật nổi tiếng trong ngành.

Ai trong ngành cũng biết đến tên tuổi của cô, rất nổi tiếng.

Cô đã không còn là cô gái nhỏ bé dễ bị Trầm Thanh Thanh bắt nạt năm nào nữa!
 
Back
Top Bottom