Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Bách Hợp - Edit Hoàn]Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Bách Hợp - Edit Hoàn]Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ
☆Chương 49: Trong rạp phim, rất thích hợp


Dung Tiểu Kỳ vừa nghe Trạm Hải Lam nói như vậy, thiếu chút nữa làm đổ trà lài trong tay, Trạm Hải Lam dĩ nhiên sẽ chủ động hẹn nàng xem phim?Mặc kệ là xuất phát từ tâm tình gì, đây là biểu thị Trạm Hải Lam thông suốt sao?Dung Tiểu Kỳ nhắc nhở bản thân, nhất định không thể biểu hiện quá mức, bằng không để Trạm Hải Lam phát hiện, nàng ấy khẳng định sẽ nghi ngờ.Cho nên bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh."

Phim gì?"

Dung Tiểu Kỳ nỗ lực khôi phục bình tĩnh hỏi, nàng nhìn kỹ trong tách trà dần dần nở ra hoa hồng.Trạm Hải Lam đứng lên đi tới bên người nàng, ngồi xuống, đem điện thoại đưa cho nàng: "Có vài bộ, em có thể chọn."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, lại nhìn danh mục phim trên điện thoại, bỗng nhiên cười rộ lên: "Em đã làm chuyện gì tốt sao?"

Trạm Hải Lam không giải thích được: "Vì sao nói như vậy?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Bởi vì chị chưa từng chủ động mời em làm cái gì nha, phim và vân vân, rất xa xỉ."

"Đó là bởi vì chị không có thời gian."

"Vậy em có thể lý giải thế này không, chỉ cần có thời gian, chị sẽ hẹn em đi xem phim?"

Trạm Hải Lam từ chối cho ý kiến, đứng lên đi tới một bên khác: "Chọn một bộ phim em thích, trực tiếp đặt vé liền được."

Dung Tiểu Kỳ lấy tay trượt, không hề ngoài ý muốn có lãng mạn ái tình, hành động, khoa học viễn tưởng, Dung Tiểu Kỳ nhất nhất phủ định, cuối cùng nàng chọn một cái bản thân thích, liền đặt tốt vé.

Nhìn nhìn lại Trạm Hải Lam, nàng ấy đang ở giá sách tìm vật gì, Dung Tiểu Kỳ nâng lên trà lài thích ý nhấp một ngụm, thật hy vọng nhanh chút tan tầm.Thời gian tới gần 6 giờ tối, Trạm Hải Lam vẫn đang ngồi ở trước bàn công tác không nhúc nhích, Dung Tiểu Kỳ vài lần muốn nhắc nhở nàng ấy, ngày hôm nay thời gian công tác đã sớm vượt qua thời gian đi làm quốc gia quy định, thế nhưng vừa nhìn đến Trạm Hải Lam nhãn thần chăm chú thì nhụt chí.

Làm sao có thể quấy rối một người hết sức nghiêm túc cuồng công tác như vậy.Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Chị luôn luôn thích tăng ca sao?"

Trạm Hải Lam lúc này mới ngẩng đầu, dường như nhớ tới cái gì nhìn đồng hồ đeo tay, lại nhìn Dung Tiểu Kỳ, lập tức nói: "Xin lỗi, chị không phải cố ý, vừa có một vấn đề..."

Dung Tiểu Kỳ không nghĩ tới Trạm Hải Lam sẽ xin lỗi, ngẩn người giải thích: "Em không có hối chị, công tác quan trọng hơn."

Đang nói còn không có xong, Trạm Hải Lam đã đứng dậy thu thập văn kiện, đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Chờ chị thay quần áo có thể đi."

Rời khỏi tòa nhà Tinh Quang, Trạm Hải Lam đã thay váy nhẹ nhàng thoải mái, Dung Tiểu Kỳ nghĩ Trạm Hải Lam mặc y phục hưu nhàn như vậy rất đẹp, có mỹ cảm phù dung trong nước ra, hơn nữa ngày hôm nay Trạm Hải Lam cùng ngày thường không giống nhau, cụ thể chỗ nào không giống cũng không nói rõ được, thế nhưng nàng ấy rất rõ ràng càng ôn nhu, càng cẩn thận.

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác tim nhảy mạnh, là bởi vì Trạm Hải Lam sao?Đi tới rạp chiếu phim, cách phim mở màn còn sót lại hai phút, trong phòng đã tắt đèn, Dung Tiểu Kỳ quay đầu lại nhìn Trạm Hải Lam, hỏi: "Muốn đổi chỗ ngồi không?"

Trạm Hải Lam gật đầu: "Ừ."

Trạm Hải Lam nói xong liền kéo qua tay Dung Tiểu Kỳ: "Theo chị đi, đến hàng thứ sáu sẽ tương đối rộng rãi."

Dung Tiểu Kỳ còn không có phản ứng đến thì cảm giác Trạm Hải Lam đã kéo tay mình, tay nàng rất ấm áp, rất mềm mại, Dung Tiểu Kỳ tùy ý nàng lôi kéo tìm chỗ ngồi, hai người sau khi ngồi xuống Dung Tiểu Kỳ còn đang nắm trở về bàn tay mềm mại của Trạm Hải Lam.Hình như đây là lần đầu tiên Trạm Hải Lam chủ động nắm tay nàng.Phim mở màn âm nhạc cùng phụ đề rất nhanh xuất hiện, Trạm Hải Lam quay đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Em chọn chính là phim kinh dị?"

Dung Tiểu Kỳ dù bận vẫn ung dung thả lỏng thân thể tựa vào trên ghế: "Thế nào, chị sẽ sợ sao?"

Thật đúng là mong muốn Trạm Hải Lam sẽ bị dọa tới.Trạm Hải Lam bình tĩnh quay đầu đi: "Đương nhiên sẽ không."

"Vậy là tốt rồi."

Dung Tiểu Kỳ dùng dư quang liếc đến Trạm Hải Lam, nàng tựa hồ có chút khẩn trương.

Dung Tiểu Kỳ âm thầm muốn cười, không nghĩ tới chọn phim còn chọn rất tốt.Phim rất nhanh đi qua mở màn, bất quá là kịch bản thường thấy, con người cố sống sót trong đại dịch zombic, Trạm Hải Lam từ lúc phim mở màn cũng không lên tiếng, Dung Tiểu Kỳ tự nhiên uống sữa chua, nội dung bộ phim qua một đoạn mới đưa tay sờ sờ mu bàn tay Trạm Hải Lam, còn chưa nói gì, Dung Tiểu Kỳ nhưng cảm giác được trên mu bàn tay nàng thấm mồ hôi.Trạm Hải Lam đổ mồ hôi lạnh?"

Làm sao vậy?"

Dung Tiểu Kỳ dán đến bên người Trạm Hải Lam."

Không có việc gì.

" Thanh âm Trạm Hải Lam rất thấp.Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên phản ứng đến, Trạm Hải Lam đây là bị dọa sợ.Không thể nào, phim kinh dị khuôn sáo nhàm chán như thế đều có thể đem nàng dọa thành như vậy?Dung Tiểu Kỳ tiến đến bên tai nàng: "Chị bị dọa tới rồi đi."

Trạm Hải Lam trầm mặc một trận: "Nhìn bản thân em đi."

Dung Tiểu Kỳ cười cười, nói: "Không nghĩ tới chị lá gan rất nhỏ nha, được rồi, em xem cũng không sai biệt lắm, kết cục thế nào đều có thể đoán được."

Trạm Hải Lam ngẩng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Để làm chi?"

"Đi thôi, đi ra ngoài."

Dung Tiểu Kỳ lôi kéo Trạm Hải Lam, khom thắt lưng rất nhanh ly khai phòng chiếu.

Bên ngoài một mảnh ánh đèn sáng như ngọc, Dung Tiểu Kỳ xoay thắt lưng: "Thật thoải mái."

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút: "Xem phim chỉ xem phân nửa thì đi, em cũng thấy thoải mái sao?"

Dung Tiểu Kỳ không quan tâm nói: "Xem phim chỉ là một loại phương thức giải trí, ai quy định định phải tại rạp chiếu phim ngồi đủ hai tiếng đồng hồ mới tính xem phim, huống chi..."

Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn Trạm Hải Lam: "Bên người em còn có một vị bệnh nhân dị ứng phim kinh dị..."

Trạm Hải Lam làm như không nghe, liền xoay người sang chỗ khác: "Vừa rồi vội vàng không có ăn cơm chiều, em hiện tại đói bụng không?"

Dung Tiểu Kỳ không chút khách khí khoa trương nói: "Đã sớm đói đến bụng rỗng kêu vang."

Trạm Hải Lam đang tự hỏi ăn cái gì, Dung Tiểu Kỳ lôi kéo ống tay áo nàng, nói: "Em biết một tiệm ăn rất ngon, đi theo em."

Dung Tiểu Kỳ nắm tay Trạm Hải Lam đi qua cầu, tới một tiệm mì ở góc phố, trước tiên dặn dò ông chủ muốn hai phần mì sợi, sau đó để nàng ngồi xuống bên bàn.

Hiện tại là buổi tối khách rất đông, cửa tiệm ngồi đầy người, Trạm Hải Lam nhìn xung quanh nói: "Lão bản chuyện làm ăn tựa hồ rất tốt."

Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Chị xem lão bản, mang trên mặt thủy chung mỉm cười, cười đến khách nhân ngực ấm áp, thế nhưng có chút người, trước sau lạnh lùng tới trên mặt đều có thể kết băng..."

Trạm Hải Lam đương nhiên biết Dung Tiểu Kỳ là ám chỉ mình, lúc này cũng không cùng nàng tính toán, chỉ nói: "Không nghĩ tới em còn có thiên phú phát giác mỹ thực."

Dung Tiểu Kỳ nói: "Về phần có ngon hay không, chị phải ăn rồi mới biết được."

Hai người đang nói chuyện, phục vụ đã đưa lên hai niêu mì sợi nghi ngút khói, Dung Tiểu Kỳ giúp Trạm Hải Lam bỏ thêm một ít dấm chua cùng rau thơm, lúc này mới đưa đến trước mặt nàng, giục nói: "Mau nếm thử."

Trạm Hải Lam nửa ngờ nửa tin ăn một ngụm, dừng một chút mới nói: "Hương vị tốt."

Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Đó là bởi vì chị lần đầu tiên ăn đi?"

Trạm Hải Lam uống một ngụm súp: "Em thế nào biết?"

"Đoán cũng đoán được, chị đều không phải ăn cơm trong lúc xã giao hoặc gọi ở ngoài, nếu như đặt cơm khẳng định là Trần Duyệt tới đặt, cô ấy làm sao sẽ ở cửa tiệm như thế này đặt cho chị."

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Suy luận đến không sai."

Dung Tiểu Kỳ cười: "Em còn có một suy luận, chị muốn nghe sao?"

"Ừ?"

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói rằng: "Chị đang có tâm sự?"

Trạm Hải Lam giương mắt nhìn nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Chị có tâm sự gì?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Đương nhiên muốn hỏi chính chị, bất quá nói trở về, chị có tâm sự còn gọi em, tám phần mười là có liên quan đến Trang Uẩn Nhiên."

Trạm Hải Lam buông thìa, chăm chú nhìn Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Nếu như chị nói phải, em sẽ tức giận sao?"

"Sẽ không."

Dung Tiểu Kỳ rất nhanh lắc đầu, "Về chuyện của Trang tiểu thư, em nghĩ ngoại trừ em, không ai sẽ cùng chị trò chuyện."

Trạm Hải Lam thở dài, trầm mặc một trận, nói: "Cận Á gọi điện thoại cho chị, cô ấy nói đã mời bác sĩ chuyên về vật lí trị liệu ở Mỹ, muốn tới cho Trang tiểu thư kiểm tra khám và chữa bệnh, cô ấy mong muốn chị cũng sẽ đến."

"Cô ấy nói qua cho chị, Trang tiểu thư nếu như tích cực phục kiện nói không chừng có thể khỏi hẳn."

"Nhưng mà chị còn không có chuẩn bị tốt để đến."

Thanh âm Trạm Hải Lam bỗng nhiên có chút trầm thấp, "Có lẽ là..."

"Kỳ thực chị là không muốn lại một lần nữa mất đi Trang tiểu thư."

Dung Tiểu Kỳ rất thẳng thắn nói tiếp, bổ sung nội dung Trạm Hải Lam không nói ra miệng.Trạm Hải Lam sửng sốt, không nói được một lời nhìn Dung Tiểu Kỳ.Dung Tiểu Kỳ dừng một chút lại nói: "Cho dù chị không thừa nhận, có lẽ không ý thức được, tại năm năm trước chị đối Trang Uẩn Nhiên đã không phải tình cảm bình thường, chỉ tiếc trong lúc tất cả còn không có phát sinh đã bị miễn cưỡng chặt đứt.

Hôm nay hai người một lần nữa có cơ hội hòa hảo, chị lo lắng sẽ giẫm lên vết xe đổ, càng lo lắng hai người sẽ hao phí mất chút ôn nhu cuối cùng."

Trạm Hải Lam giương mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Em cho rằng chị thích Trang Uẩn Nhiên?"

Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Đều không phải sáng tỏ, có thể là thầm mến."

Trạm Hải Lam nhịn không được nói: "Chị chưa từng thầm mến qua bất luận người nào."

"Hay là để bản thân chị hiểu rõ tình cảm đó là gì."

Dung Tiểu Kỳ nói, bỗng nhiên nghĩ đến nàng vì kích thích Trang Uẩn Nhiên, từng trước mặt Trang Uẩn Nhiên tuyên bố muốn theo đuổi Trạm Hải Lam."

Vậy ý của em là, chị hẳn là nên đi gặp Trang tiểu thư cởi ra khúc mắc?"

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ hỏi.Dung Tiểu Kỳ có chút nói không nên lời, Trạm Hải Lam nếu như muốn đi gặp Trang Uẩn Nhiên, mười phần sẽ lôi kéo nàng cùng đi.

Nếu như Trang Uẩn Nhiên nói gì đó, vậy Trạm Hải Lam có thể hay không biết được...Thế nhưng hiện tại cũng không có lý do gì ngăn cản Trạm Hải Lam đi gặp Trang Uẩn Nhiên, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ bản thân ngốc đã chết, quả thực là đào hố chôn mình!----------------
 
[Bách Hợp - Edit Hoàn]Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ
☆Chương 50: Cởi ra khúc mắc


Dung Tiểu Kỳ không biết Trạm Hải Lam rốt cuộc có chủ ý gì, Trạm Hải Lam đến tột cùng là muốn đi gặp Trang Uẩn Nhiên hay không muốn đi gặp Trang Uẩn Nhiên, nàng một chút cũng không nắm được, nhưng Trạm Hải Lam đã nói như vậy, chứng tỏ nàng ấy cũng đã có tâm tư muốn đi gặp Trang Uẩn Nhiên."

Nói nhiều như vậy, rốt cuộc chị muốn em làm gì?"

Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc nhịn không được, không muốn lại cùng Trạm Hải Lam vòng quanh.Trạm Hải Lam trầm ngâm một trận, nói: "Dung tiểu thư, nếu như, chị là nói nếu như, chị muốn đi gặp Trang tiểu thư, em có thể đi cùng chị được không?"

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, trong lòng biết Trạm Hải Lam rất ít mở miệng xin giúp đỡ, nàng ấy nếu nguyện ý mở miệng, nói rõ bản thân đã làm đấu tranh tâm lý, cho nên, thế nào có lý do cự tuyệt đây?Hơn nữa nàng hoàn toàn không muốn cự tuyệt Trạm Hải Lam.Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Em có thể đi cùng chị, bất quá, lịch diễn..."

Trạm Hải Lam ngẩn người, tựa hồ là không có dự liệu Dung Tiểu Kỳ sẽ sảng khoái đáp ứng, xác định Dung Tiểu Kỳ thực sự nhận lời, biểu tình Trạm Hải Lam lúc này mới thư hoãn một chút, nàng nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Thời gian quay phim cùng thời gian nhàn hạ chị cũng sẽ an bài thỏa đáng."

Dung Tiểu Kỳ thở dài nói: "Đây là người đại diện lạm quyền lấy công làm tư sao?"

"Em đã đồng ý, cho nên chị cũng không có tội."

Trạm Hải Lam quả nhiên nói là làm, lúc Dung Tiểu Kỳ chạy xong ba ngày 48 tiếng đồng hồ thông cáo, Trạm Hải Lam phát tin nhắn nói cho nàng biết, lập tức sẽ đi trại an dưỡng gặp Trang Uẩn Nhiên.

Dung Tiểu Kỳ thấy tin nhắn mới nghĩ bản thân thuộc về loại hình hậu tri hậu giác, trước đây không cảm thấy có gì, thế nhưng hiện tại trong lòng bỗng dâng lên một chút khẩn trương.Dung Tiểu Kỳ chầm chập hồi tin nhắn, chờ sau khi kết thúc công tác quả nhiên thấy Trạm Hải Lam lái xe tới đón nàng."

Rất đúng giờ."

Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ nhìn Trạm Hải Lam, nàng ấy ngày hôm nay ăn mặc rất hưu nhàn, trên mặt cơ bản không có trang điểm, tóc cũng tùy ý rối tung, rất giống ra ngoài dạo chơi ngoại thành.Trạm Hải Lam nói: "Cận Á nói cho chị biết Trang tiểu thư vừa lúc ở ngoài tản bộ."

Dung Tiểu Kỳ nhún vai: "Hy vọng thời gian tản bộ bầu không khí hòa thuận, không nên giương cung bạt kiếm."

Trạm Hải Lam sững sờ, dừng một chút mới nói: "Em đây là trêu chọc chị sao?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Chỉ là giúp chị giảm bớt chút bầu không khí."

Đều không phải trêu chọc mới là lạ, Trạm Hải Lam khó có được như thế dịu ngoan, không hảo hảo trêu chọc một chút sao được.Trạm Hải Lam thở dài, đánh tay lái quẹo vào đường cao tốc, phong cảnh ngoài cửa sổ xe từ trước mắt nhất nhất xẹt qua, Dung Tiểu Kỳ thoải mái đón gió, thuận tiện phiêu Trạm Hải Lam liếc mắt.

Không biết có đúng hay không ảo giác, Dung Tiểu Kỳ cảm giác nàng ấy từ lúc quyết định muốn thăm Trang Uẩn Nhiên, trên mặt biểu tình không hề buông lỏng qua, thậm chí có chút... nhíu lông mày là sao?Dung Tiểu Kỳ không rõ, Trạm Hải Lam nếu đã tiếp thu đến gặp Trang Uẩn Nhiên, như vậy đã nói lên nàng ấy không ngại cùng Trang Uẩn Nhiên khôi phục tiếp xúc, vậy hiện tại dáng vẻ u oán này là có ý gì?

"Phía trước có trấn nhỏ, có muốn dừng lại nghỉ ngơi không?"

Dung Tiểu Kỳ đề nghị, lái một chút hẳn nữa là có thể đến trại an dưỡng rồi.

Nàng thật sự hy vọng Trạm Hải Lam có thể điều chỉnh tốt tâm tình, không thì đến lúc đó kiêm trì tiến vào cũng chỉ có nàng.Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Băng ghế sau có nước cùng đồ uống, em cứ tự nhiên."

"Em là nói chị, có muốn hay không nghỉ ngơi."

Trạm Hải Lam lắc đầu: "Không cần."

"Chẳng lẽ chị định dùng vẻ mặt này đi gặp Trang Uẩn Nhiên sao?"

"Biểu tình gì?"

Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ: "Em biết hiện tại yêu cầu chị cười đến dương quang xán lạn là không có khả năng, bất quá cũng nên cho một chút ý cười đi chứ."

Trạm Hải Lam thở dài, quẹo tay lái thì vào cổng lớn viện an dưỡng.

Trạm Hải Lam đem xe đậu xong, đang cởi dây an toàn, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên thấy có vật gì từ túi áo Trạm Hải Lam rớt ra.Trạm Hải Lam cũng không có lưu ý, cố nhiên xuống xe, Dung Tiểu Kỳ nhặt lên nhìn, dĩ nhiên là tấm thiệp nàng thay Trang Uẩn Nhiên chuyển giao.Mặt trên là viết tiếng lòng của Trang Uẩn Nhiên, Dung Tiểu Kỳ mở ra xem, bỗng nhiên phát hiện chỗ trống trang thứ hai có một bút tích, tựa hồ là viết chữ gì đó, lờ mờ nhận ra bắt đầu là bộ thủ.Trạm Hải Lam kỳ thực là dự định hồi âm sao?

Có lẽ chỉ là lúc đó tâm tình kích động, tiện tay ngay trang này tùy tiện viết vài nét bút.

Thế nhưng Trạm Hải Lam là muốn viết từ Trang 庄, hay muốn viết từ Dung 告?Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ bản thân có chút vọng tưởng, Trạm Hải Lam thế nào khả năng...

Thế nhưng Dung Tiểu Kỳ nghĩ kỹ lại, Trạm Hải Lam ngay lúc đó khả năng cho rằng cái thiệp này là nàng viết, vì lẽ đó...Vì lẽ đó, Trạm Hải Lam đến tột cùng là muốn hồi âm cho ai?Dung Tiểu Kỳ cầm lấy thiệp theo Trạm Hải Lam xuống xe, bất động thanh sắc mà đem thiệp trả lại cho nàng: "Của chị rớt."

Trạm Hải Lam quay đầu nhìn, tiếp nhận tới bỏ vào túi xách, giương mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Thế nào sẽ ở chỗ em?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị vừa không cẩn thận đánh rơi."

Trạm Hải Lam cảm ơn một tiếng, đang lúc Dung Tiểu Kỳ nhịn không được muốn hỏi Trạm Hải Lam đến tột cùng là nghĩ hồi âm cho ai, Cận Á từ xa xa đi tới trước mặt."

Trạm tiểu thư, chờ cô thật lâu."

Cận Á chào hỏi, lại tiến lên ôm chầm lấy Dung Tiểu Kỳ, "Cảm tạ cô, Dung tiểu thư."

Dung Tiểu Kỳ nhìn ra Trạm Hải Lam khẩn trương, chủ động nói rằng: "Trang tiểu thư hiện tại thế nào?"

Cận Á nói: "Đang chuẩn bị gặp bác sĩ Henry, hai vị muốn theo tôi cùng đi sao?"

Cận Á tuy rằng đang hỏi, thế nhưng rất rõ ràng là ngữ khí khẳng định, Dung Tiểu Kỳ dịu dàng cười, kéo Trạm Hải Lam, nói rằng: "Đương nhiên, ngày hôm nay Trạm tiểu thư là đặc biệt tới thăm Trang tiểu thư."

Cận Á yên lòng: "Bác sĩ Henry cùng Trang tiểu thư đang ở hoa viên, mời đi theo tôi."

Cận Á nói xong thì xoay người dẫn đường, Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, mỉm cười: "Sẽ không phải muốn em kéo chị, chị mới bằng lòng đi?"

Trạm Hải Lam không nói gì, nhàn nhạt trả lời: "Không cần."

"Có một vấn đề cũng muốn hỏi chị."

Trạm Hải Lam hỏi: "Vấn đề gì?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Tấm thiệp kia, chị là..."

Dung Tiểu Kỳ rất muốn hỏi có phải Trạm Hải Lam dự định trên tấm thiệp viết cái gì, chữ kia bắt đầu là chữ Trang hay chữ Dung.Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi: "Là thế nào, em cứ nói đi?"

Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc quyết định không nên hỏi tốt hơn, nàng cười lắc đầu, tùy tiện nói câu không có việc gì liền có lệ cho qua, hoàn toàn quên ánh mắt hoài nghi của Trạm Hải Lam.Dung Tiểu Kỳ xa xa thì thấy Trang Uẩn Nhiên ngồi trên xe đẩy tưới hoa, bên người đứng một vị bác sĩ ngoại quốc, ông ấy quay đầu lại nhìn Trạm Hải Lam, biểu tình bình tĩnh, vững vàng dẫm phiến đá trên đường."

Trang tiểu thư, có khách nhân."

Cận Á đến gần Trang Uẩn Nhiên, cúi người nói.Trang Uẩn Nhiên quay đầu, ánh mắt rất nhanh rơi vào trên người Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam không có do dự, đi lên trước, lập tức ngồi xuống ôn nhu kéo tay Trang Uẩn Nhiên, ngẩng đầu lên nhìn Trang Uẩn Nhiên.Trang Uẩn Nhiên nhìn chằm chằm Trạm Hải Lam, trong lúc nhất thời hai người không nói được một lời.Dung Tiểu Kỳ mím môi, lúc này không tiếng động thắng thanh, những người xung quanh đều trở nên không liên quan rồi."

Cận Á, bên kia còn có phong cảnh gì, cô dẫn tôi đi xem một chút?"

Dung Tiểu Kỳ mới không muốn làm bóng đèn ở giữa, rất nhanh kéo Cận Á đến giải vây.Cận Á nhìn Trang Uẩn Nhiên, lại nhìn Trạm Hải Lam, trong lúc nhất thời minh bạch cái gì, phản ứng đến liền cười mang Dung Tiểu Kỳ rời khỏi.Dung Tiểu Kỳ trước khi đi còn cố ý quay đầu lại nhìn Trạm Hải Lam, thế nhưng Trạm Hải Lam chính là đang say sưa cùng Trang Uẩn Nhiên đối diện, đối sự rời đi của nàng tựa hồ hoàn toàn chẳng quan tâm.Đối mặt Trang Uẩn Nhiên đệ nhất nữ diễn viên như vậy toàn bộ đối thủ đều bị chấn nhiếp, đổi lại là ai đều không có cách nào xoay chuyển càn khôn đi.

Dung Tiểu Kỳ yên lặng than khóc cho nỗi lòng khó hiểu của chính mình, theo Cận Á ly khai."

Gặp được cậu, mình rất vui vẻ."

Trạm Hải Lam mỉm cười, lôi kéo tay Trang Uẩn Nhiên nói.Trang Uẩn Nhiên biểu tình nhàn nhạt, nhìn Trạm Hải Lam nói: "Cậu nhận được tấm thiệp của mình sao?"

Trạm Hải Lam gật đầu: "Nhận được.

Nhưng mà ở giữa xảy ra hiểu lầm nhỏ, cho nên mình muốn hướng cậu giải thích."

Trang Uẩn Nhiên hỏi: "Hiểu lầm gì?"

Trạm Hải Lam nói: "Mình vẫn tin sai người, cho rằng người đó cùng cậu có liên hệ, thẳng đến thấy tấm thiệp kia mình mới biết được, chúng ta đã năm năm không có liên hệ qua.

Là sai lầm của mình, mình không có..."

"Hải Lam, mình cũng có trách nhiệm, " Trang Uẩn Nhiên nhìn Trạm Hải Lam, thở dài, "Hay đây chính là số phận."

Trạm Hải Lam nở nụ cười: "Cậu khi nào thì trở nên mê tín như thế?

Số phận, có nguyên nhân cũng có kết quả, chúng ta đều rất rõ ràng."

Trang Uẩn Nhiên lắc đầu, nhìn phương xa núi non trùng điệp: "Thời gian năm năm cũng đủ tích lũy, cũng đủ cải biến."

Trạm Hải Lam im lặng không lên tiếng, bác sĩ Henry ở một bên hợp thời chen vào nói: "Trang tiểu thư, chương trình khang phục thời hạn một năm, cần cô tích cực phối hợp, cô nếu xác định muốn, như vậy..."

"Tôi sẽ suy nghĩ."

Trang Uẩn Nhiên nhàn nhạt nói, đối bác sĩ Henry kiến nghị cũng không nóng lòng.Trạm Hải Lam nhìn Trang Uẩn Nhiên, muốn nói lại thôi, đợi bác sĩ Henry rời khỏi, Trạm Hải Lam mới nói: "Khang phục không tốt sao?"

Trang Uẩn Nhiên tự giễu cười cười: "Bởi vì mình không có lòng tin một lần nữa bắt đầu bình thường sinh hoạt."

Trạm Hải Lam một lần nữa phủ vai Trang Uẩn Nhiên, nói: "Mình sẽ vẫn cùng cậu, như vậy cũng không được sao?"

Trang Uẩn Nhiên ngẩng đầu nhìn nhìn Trạm Hải Lam, ngữ khí phiêu hốt: "Cậu có thể theo mình đến bao lâu?"

Dung Tiểu Kỳ tại hoa viên đợi Trạm Hải Lam đã gần đến hoàng hôn, lúc đi ra thần sắc Trạm Hải Lam có chút mệt mỏi, Dung Tiểu Kỳ kiến nghị nói: "Trở lại để em lái xe?"

Trạm Hải Lam từ chối cho ý kiến, tùy tiện mở cửa xe ngồi xuống, Dung Tiểu Kỳ thuận thế ngồi vào ghế lái, chờ đóng cửa xe nàng phát hiện thần tình Trạm Hải Lam có chút hoảng hốt, còn quên phải cài dây an toàn.

Dung Tiểu Kỳ một tay chống ghế, một tay vòng qua thắt lưng Trạm Hải Lam giúp nàng cài dây an toàn, nàng đang nỗ lực chống đỡ trọng lực thân thể nghiêng qua, bỗng nhiên cảm giác khí tức Trạm Hải Lam sát vào, nàng mới vừa nhấc đầu liền thấy Trạm Hải Lam đưa tay phủng mặt nàng, hơi nghiêng đầu thì hôn xuống.Hương khí thanh nhã thuộc về Trạm Hải Lam, không chút khách khí đập vào mặt mà đến.Dung Tiểu Kỳ nhất thời sửng sốt, Trạm Hải Lam nhưng nhắm mắt, rất chuyên chú với nụ hôn này.Trạm Hải Lam, đều không phải vừa gặp Trang Uẩn Nhiên sao, vì sao..."

Chị làm sao vậy?"

Dung Tiểu Kỳ hơi nghiêng thân thì đẩy ra Trạm Hải Lam, mặc dù môi Trạm Hải Lam rất ấm áp, thế nhưng nàng biết này cũng không như vậy ấm áp.Trạm Hải Lam sẽ không phải bị Trang Uẩn Nhiên cự tuyệt, dẫn đến thần chí không rõ, tìm nàng làm thế thân đi?Rất đáng ghét đi.Chỉ biết Trạm Hải Lam là phôi nữ nhân, cho dù nàng đáng giá thương hại, hiện tại cũng là một phôi nữ nhân đáng giá thương hại.------------------
 
[Bách Hợp - Edit Hoàn]Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ
☆Chương 51: Chị làm em tổn thương


Trạm Hải Lam ngẩn người, thần sắc cũng rất mau khôi phục bình tĩnh, lập tức nói: "Xin lỗi, chị..."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Xin lỗi hữu dụng sao, Trạm Hải Lam, chị làm em tổn thương, chị hiểu không?"

Trạm Hải Lam môi giật giật, đang muốn giải thích, Dung Tiểu Kỳ đã mở cửa xe chạy đi, Trạm Hải Lam rất nhanh cởi ra dây an toàn xuống xe, nàng nhìn thấy Dung Tiểu Kỳ rất nhanh hướng xa xa mà chạy, nhất thời sốt ruột liền nhanh hơn cước bộ, hai ba bước vượt qua Dung Tiểu Kỳ, ôm đồm cổ tay nàng, nói: "Chị không phải cố ý muốn làm như vậy, nếu như xin lỗi vô ích, em có thể chọn một biện pháp khiến em nguôi giận để cho chị tới làm."

Dung Tiểu Kỳ thật không ngờ Trạm Hải Lam sẽ nghiêm túc như vậy, vốn chỉ là nghĩ Trạm Hải Lam thình lình xảy ra động tác thân thiết để nàng rất mơ hồ, hiện tại xem ra tựa hồ so với cái này còn muốn phức tạp."

Vậy chị nói cho em biết, vì sao sẽ hôn em?"

Dung Tiểu Kỳ không muốn đem sự tình càng nói càng rối rắm, vì vậy hỏi Trạm Hải Lam.Trạm Hải Lam nhắm mắt: "Có thể đổi một vấn đề khác sao?"

"Vì sao?"

Dung Tiểu Kỳ không nghe theo, hiện tại mơ hồ nhất là vấn đề này, vì sao phải tránh?Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, nói: "Bởi vì chị còn không có suy nghĩ cẩn thận, cho nên..."

Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn Trạm Hải Lam: "Cho nên chị mới tùy tiện muốn hôn thì hôn, chị cho rằng em là búp bê muốn dùng là dùng, muốn phao thì phao sao?Dung Tiểu Kỳ thật ra cũng không có nghĩ bản thân là như thế bi kịch, thế nhưng càng nói càng đem bản thân nói rõ, nàng trong lòng Trạm Hải Lam căn bản là không có phân lượng gì trọng yếu đi, cho nên Trạm Hải Lam mới có thể muốn lãnh đạm thì lãnh đạm, muốn thân thiện thì thân thiện, bởi vì tới gần nàng không cần nghiêm túc, ly khai nàng cũng không cần quyến luyến.Những chuyện này, rõ ràng đều là phôi nữ nhân diễn xuất, thế nhưng vì sao nàng nhịn không được, một trái tim treo vẫn luôn hướng về nàng ấy?Không chỉ có không để ý tới nàng ấy, trái lại để cho nàng ấy tham gia cuộc sống của mình nhiều như vậy, làm nàng ấy trở thành người đại diện, giúp nàng ấy cùng người cũ truyền tin, bất tri bất giác chính mình cũng can dự vào cuộc sống của Trạm Hải Lam nhiều như vậy.

Trạm Hải Lam, tại trong quỹ tích sinh hoạt của nàng đã sớm đều không phải tình địch, đã sớm đều không phải quan hệ hợp tác bình thường.Nàng chú ý lý do Trạm Hải Lam hôn nàng, nàng để tâm Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên đơn độc ở chung, nàng để tâm Trạm Hải Lam bị Âu Thượng Phong đùa giỡn, nàng nguyện ý để Trạm Hải Lam bắt nàng đi làm tuyên truyền buồn chán, nàng nguyện ý vì Trạm Hải Lam leo tường đi tìm Trang Uẩn Nhiên, nàng nguyện ý vì Trạm Hải Lam làm tất cả chuyện không muốn làm...Cho nên... cho nên...Trạm Hải Lam không thể như thế mạc danh kỳ diệu hôn nàng, không thể trêu chọc nàng như vậy, không thể, không thể!"

Vậy chờ chị suy nghĩ cẩn thận, lại nói cho em biết."

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên có xung động muốn khóc, hiện tại người nàng không muốn nhìn thấy nhất là Trạm Hải Lam.

Dung Tiểu Kỳ cắn răng một cái, xoay người thì hướng phía trước chạy đi.Không biết muốn đi đâu, chỉ cần không thấy được Trạm Hải Lam thì tốt rồi.Nhưng mà trời luôn trêu người, giữa hè ban đêm, thoáng chốc mưa tầm tả.Trước mắt Dung Tiểu Kỳ một mảnh không rõ, trong lòng nhưng rõ ràng thanh minh rất nhiều, mưa hơi lạnh xối ở trên người, còn hơn vừa rồi nôn nóng cùng bất an, nhất thời thư thích rất nhiều.Dung Tiểu Kỳ lững thững đi vài bước, lại đột nhiên phát hiện trước mắt một mảnh sáng chói, giữa màn mưa lất phất lóe ra ngọn đèn, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghe thanh âm ô tô, lúc này mới ý thức được bản thân là đi tới đường xe chạy.Xung quanh một mảnh tiếng còi xe, con mắt Dung Tiểu Kỳ bị nước mưa tạt làm nhìn không rõ, nhất thời tìm không được phương hướng.

Nàng hít ngụm khí, đang chuẩn bị sát sát mặt nhanh chóng ly khai lại nghe thấy phía sau có người đang gọi tên mình, không đợi nghe rõ ràng, nàng đã bị một người hung hăng kéo ra sau, nàng bị kéo vài bước, không đứng vững, thoáng cái ngã ngược về sau, phía sau lưng tiếp xúc đến một thân thể mềm mại.Còn có hương vị thanh nhã quen thuộc.Là Trạm Hải Lam sao?Dung Tiểu Kỳ tâm khẽ động, Trạm Hải Lam theo nàng tới?"

Dung Tiểu Kỳ, em muốn kết thúc mình cũng đừng chọn trên đường cái."

Thanh âm Trạm Hải Lam xuất hiện ở sau người, "Này sẽ rất khó nhìn."

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, kết thúc mình?

Ai nói nàng muốn tự sát, bị xe xi măng nghiền nát còn chưa đủ, thế nào khả năng tự sát? !Chờ một chút, Trạm Hải Lam nghĩ nàng muốn tự sát sao?Dung Tiểu Kỳ biết thời biết thế, xoay người đối Trạm Hải Lam nói: "Nếu như em còn có lý trí lo lắng nhiều như vậy, em sẽ không phải đang tức giận."

Trạm Hải Lam kéo Dung Tiểu Kỳ đi vào trong lề, nói: "Em rốt cuộc là đang giận cái gì?"

Trên mặt Trạm Hải Lam tất cả đều là nước mưa, búi tóc cột tốt cũng theo nước tản ra, đôi mắt nàng tại trong mưa có vẻ mông mông lung lông, Dung Tiểu Kỳ thấy không rõ biểu tình của nàng, chỉ có thể nói: "Bởi vì chị một mực trêu đùa em, còn cần em nói thẳng ra sao?"

Trạm Hải Lam đưa tay vén vén tóc trên trán Dung Tiểu Kỳ, nói: "Chị không có trêu đùa, chỉ là... có một số chuyện còn không hiểu rõ ràng."

Dung Tiểu Kỳ nói: "Đây là trả lời cho có lệ sao, Trạm Hải Lam, vô luận chị nói cái gì, em cũng sẽ không lại tin tưởng chị."

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi: "Em muốn tin tưởng chị sao?"

"Không muốn!"

Dung Tiểu Kỳ không chút nghĩ ngợi, thốt ra.

Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, nhìn Dung Tiểu Kỳ, phủ cánh tay Dung Tiểu Kỳ, nói: "Dung tiểu thư, nếu như đổi là nữ tử khác, bị người hôn môi, xác nhận kinh ngạc, em vì sao là tức giận?"

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, lập tức cắn răng: "Đương nhiên tức giận."

Trạm Hải Lam để sát vào Dung Tiểu Kỳ, dừng một chút lại hỏi: "Kỳ thực em thích chị, đúng không?"

Dung Tiểu Kỳ cả kinh, nhìn Trạm Hải Lam nửa ngày nói không nên lời, trời mưa thực lớn, Dung Tiểu Kỳ cứ như vậy nghĩ một hồi, nhất định là mưa khắp bầu trời đem tâm tư mình cũng đảo loạn.Thích... nàng, thích Trạm Hải Lam?"

Chị... chị..."

Dung Tiểu Kỳ muốn hỏi Trạm Hải Lam chị thế nào biết, chị thế nào tùy tiện phỏng đoán ý tứ người khác như vậy.Hơn nữa, rõ ràng là nàng đang chất vấn Trạm Hải Lam, hiện tại thế nào biến thành nàng bị Trạm Hải Lam chất vấn?"

Chị đang suy nghĩ, nên làm sao mới không tổn thương em."

Trạm Hải Lam cũng không có chờ mong Dung Tiểu Kỳ trả lời, ngữ khí bình tĩnh nói.Trạm Hải Lam, chị dám chắc chắc là em thích chị sao?Dung Tiểu Kỳ cắn răng, đang muốn bỏ qua Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nhưng ngoài dự đoán ôm nàng, song song đem đồng dạng nửa người trên ghé vào trên người nàng: "Tiểu Kỳ, chị nghĩ lúc em thấy chị cùng Uẩn Nhiên bên nhau sẽ tức giận, thế nhưng em không có.

Điểm này rất ngoài dự liệu của chị, chị nghĩ, em nhất định rất thích chị, có lẽ, em yêu chị."

Dung Tiểu Kỳ đưa tay mò lấy sau lưng Trạm Hải Lam, y phục của nàng ấy cũng đã toàn bộ bị xối ướt, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác một chỗ nào đó ở đáy lòng mở ra, tuy rằng nàng vẫn chưa hết giận, thế nhưng Trạm Hải Lam như vậy, nàng làm sao có thể tức giận đây?"

Tiểu Kỳ."

Trạm Hải Lam ôm sát Dung Tiểu Kỳ, nói, "Em nhất định là thấy chị cùng Uẩn Nhiên diễn trên phim mới nghĩ là chị có tình cảm với cô ấy.

Chị có xem lại mấy đoạn phim âm bản kia, nhớ tới cảm giác năm xưa, kỳ thực cảm giác lúc ấy chị vẫn không có quên.

Cùng Trang Uẩn Nhiên một chỗ phá lệ thoải mái vui vẻ.

Cô ấy biết những gì trong lòng chị không muốn nói ra, cũng có thể hiểu được suy nghĩ của chị, chị đối cô ấy cũng không như những bằng hữu khác, chỉ tiếc khi chị minh bạch tâm ý bản thân, tất cả đều đã muộn."

Dung Tiểu Kỳ hít vào một hơi, nàng biết Trạm Hải Lam nói những chuyện này chỉ là chăn đệm, bằng không, đây đều không phải lửa cháy đổ thêm dầu, khiến người giận sôi lên sao?Trạm Hải Lam dừng một chút, nói tiếp: "Sau đó chị một mực suy nghĩ, nếu như chị cùng cô ấy có thể một lần nữa gặp lại, sẽ có điều bất đồng hay không?

Chị không thể xác định, đây cũng là nguyên nhân chị nhiều năm như vậy không có kiên trì đi gặp cô ấy.

Ngày hôm nay gặp lại, rốt cuộc mở ra khúc mắc, chị rất hài lòng.

Cô ấy tuy rằng tinh thần không tốt lắm, thế nhưng, rõ ràng là Trang Uẩn Nhiên mà chị nhận thức."

"Chị ôm em, còn nhiều lần nói Trang Uẩn Nhiên tốt."

Dung Tiểu Kỳ nhịn không được lên tiếng, "Chị là muốn bức em..."

"Tiểu Kỳ."

Trạm Hải Lam cũng không nóng vội, trái lại càng phát ra bình tĩnh, "Tuy rằng cô ấy chính là Trang Uẩn Nhiên mà chị biết, thế nhưng vừa rồi khi ở bên cô ấy, chị phát hiện, cảm giác kia tựa hồ cũng không phải ái tình."

Trạm Hải Lam buông ra Dung Tiểu Kỳ, thần tình có chút uể oải: "Chị vẫn là không thể cùng cô ấy phát triển quan hệ luyến ái."

Dung Tiểu Kỳ ngây ngẩn cả người, ý tứ Trạm Hải Lam là,...."

Cho nên, chị muốn từ em thu hoạch năng lượng ái tình, sau đó chứa đựng, đặt ở giữa chị cùng Trang Uẩn Nhiên để sử dụng sao?"

Dung Tiểu Kỳ nói xong câu này, bỗng nhiên cảm giác mình như đang đóng vai nữ phụ trong một bộ phim hài.Trạm Hải Lam lắc đầu, nhắm mắt nói: "Chị chỉ là không biết nên làm sao đối diện cô ấy mà thôi."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Như vậy em thì sao, chị đối với em là cảm giác gì?

Chị có thể đoán được tâm tư của em, như vậy tại trong lòng chị, em là thân phận gì, chị có thể đoán được không?"

---------------------------
 
[Bách Hợp - Edit Hoàn]Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ
☆Chương 52: Yêu chính là yêu


Nước mưa theo tóc Trạm Hải Lam lưu lại, tóc cùng y phục, đều không sai biệt lắm hết thảy bị thấm ướt, Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, đối nàng nói: "Nếu như chị biết, còn có thể như thế quấn quýt sao?"

Dung Tiểu Kỳ thở dài: "Thích một người là muốn thấy nàng, muốn ở bên cạnh nàng , muốn chiếu cố nàng, đối nàng ôn nhu, muốn nàng cũng như vậy chiếu cố bản thân, chị đối em, có cảm giác này sao?"

Dung Tiểu Kỳ nghĩ Trạm Hải Lam căn bản là gỗ mục không thể điêu, Trạm Hải Lam nếu như không thích nàng, sẽ cùng nàng ở chỗ này đội mưa sao, sẽ thấy nàng từ trong xe chạy ra thì đuổi theo sao.

Trạm Hải Lam nhất cử nhất động, mỗi tiếng nói cử động rõ ràng đều đang truyền lại một tin tức, nàng đối Dung Tiểu Kỳ tuyệt không chỉ là hảo cảm đơn thuần.

Thế nhưng nàng vì sao, hay không chịu nhìn thẳng vào nội tâm suy nghĩ đích thực của mình?

Nếu như là người thường, gặp được người mình thích cũng thích mình hẳn là chuyện rất hạnh phúc, hẳn là sẽ vui mừng khôn xiết, hài lòng nhảy nhót, cuộc sống đều không phải tiểu thuyết, khả năng tìm được người hợp ý đã rất khó rồi, huống chi là lưỡng tình tương duyệt, tỷ lệ xuất hiện cơ hội này càng hữu hạn.

Nàng không ngại Trạm Hải Lam phỏng đoán tâm ý chính mình, nhưng chị ấy vì sao muốn như vậy trốn tránh?

"Là bởi vì Trang Uẩn Nhiên đi?"

Dung Tiểu Kỳ nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ cũng chỉ có một lý do này, từ trình độ nào đó bắt đầu, Trạm Hải Lam đối Trang Uẩn Nhiên có một loại trách nhiệm tự nhận là phải làm, có lẽ vô pháp tiêu tan tình cảm ôm ấp cũ, tình cảm này tựa như một tâm kết lưu trong lòng nàng ấy nhiều năm, mặc kệ nàng ấy là chủ động hay bị động, tâm kết này sớm đã thăng hoa lên men, trở thành một bộ phận trong sinh hoạt hằng ngày của Trạm Hải Lam, không thể thiếu khuyết.

Thậm chí có thể nói, là thói quen.

Dung Tiểu Kỳ vừa nghĩ như thế, lại nghĩ Trạm Hải Lam giờ này khắc này không rõ tình cảm chính mình, tựa hồ cũng là chuyện rất khó xử.

Trạm Hải Lam không có trả lời, cố nhiên lôi kéo Dung Tiểu Kỳ trở lại trong xe, hai người ngồi ở trong xe, chỗ ngồi đã thấm ướt một mảnh.

Trạm Hải Lam từ ghế sau cầm một cái khăn mặt đưa cho Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ không tiếp, Trạm Hải Lam cũng không cưỡng cầu, chỉ đem nàng kéo qua một chút, đặt khăn mặt chậm rãi chà xát tóc cho nàng.

Dung Tiểu Kỳ cố ý đem thân thể cương lại, sau đó đối Trạm Hải Lam nói: "Trạm Hải Lam, chị luôn thích làm những hành vi khiến người khác hiểu lầm sao?"

"Chị biết."

Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói, hoàn toàn không có bất luận ý tứ gì muốn biện giải.

"Chị..."

Dung Tiểu Kỳ cắn răng, Trạm Hải Lam ngoài ý muốn thẳng thắn làm nàng vô pháp lại làm ra phản ứng.

"Tiểu Kỳ, chị biết tâm tình của em, cũng biết em đang suy nghĩ gì, bất quá chị không biết chính là, em đối với tâm ý chính mình có thể xác định mấy phần?"

Trạm Hải Lam chậm rãi nói, một lần nữa kéo Dung Tiểu Kỳ qua giúp nàng sát tóc, "Chị không cầu em trả lời, bởi vì hiện tại chị không có tư cách, cũng không có lập trường yêu cầu biết tâm ý của em."

Dung Tiểu Kỳ rầu rĩ nói: "Chị hẳn là nghĩ không biết rất tốt đi."

Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, nói: "Nếu như em thích chị, chị rất vui vẻ."

Dung Tiểu Kỳ nhịn không được nói: "Em thích chị chỉ khiến chị vui vẻ, cũng không thể làm chị để bụng, chị nghĩ đối với em là chuyện tốt sao?"

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, thật lâu không nói lời nào, trầm mặc một lúc, bỗng nhiên một lần nữa mở miệng nói: "Em muốn chị thích em sao?"

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, Trạm Hải Lam như nói lên tiếng lòng của nàng, nhất thời khiến nàng tay chân luống cuống.

Nàng muốn cho Trạm Hải Lam thích nàng sao?

Nàng có thể thích Trạm Hải Lam, nàng có thể không cố kỵ hướng nàng ấy biểu đạt tâm ý, thế nhưng mục đích, là muốn nàng ấy cũng thích nàng sao?

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác rất chột dạ, nàng ban đầu tiếp cận Trạm Hải Lam cũng không phải ôm mục đích muốn nàng ấy thích mình.

Nàng vắt hết óc, cúc cung tận tụy bất quá là muốn ở trước mặt Trạm Hải Lam giáo huấn Kim Liễm Diễm, có cơ hội nhất tiễn song điêu.

Nàng hận Kim Liễm Diễm, càng hận Trạm Hải Lam, hoàn toàn không cần bất luận nỗ lực gì liền đơn giản cướp đi mối tình đầu nàng.

Trạm Hải Lam là tình địch của nàng, đã từng, trước đây, chí ít là chuyện thực không thể cãi lại.

Loại cảm tình này từ đầu sẽ không thuần túy, phát triển đến bây giờ có thể công khai tẩy trắng, sau đó tại trước mặt Trạm Hải Lam thanh cao nhất đẳng sao?

Dung Tiểu Kỳ nghĩ dáng vẻ hiện tại của Trạm Hải Lam, hình như đã biết cái gì.

Nếu như Trạm Hải Lam biết quan hệ nàng cùng Kim Liễm Diễm, sẽ là cảm tưởng gì?

Dung Tiểu Kỳ thở dài, nhìn Trạm Hải Lam nói: "Thích cùng không thích đều là cảm thụ trong lòng, không có biện pháp che giấu, cũng không có biện pháp ngăn cản."

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Không sai."

Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, như nhớ tới cái gì, hỏi: "Chị ngoại trừ Trang Uẩn Nhiên, trước đây còn có người yêu thích khác sao?"

Trạm Hải Lam nhìn nàng: "Vì sao hỏi như vậy?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Em là muốn biết."

Trạm Hải Lam suy nghĩ một chút, nói: "Chuẩn xác mà nói, không có."

Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Cái gì là chuẩn xác mà nói?"

Trạm Hải Lam thở dài, nói: "Em đến tột cùng muốn hỏi cái gì?"

Dung Tiểu Kỳ do dự một trận, rốt cuộc nói: "Em nghĩ chị đối Kim Liễm Diễm rất bất đồng."

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói rằng: "Em còn nhớ rõ cô ấy, chị từng nghĩ em tìm được thông tin liên quan đến Uẩn Nhiên, lại vạch trần Kim Liễm Diễm chỉ là vô ý, bây giờ em hỏi như vậy, chị nên nghĩ rằng em nguyên bản là muốn nhằm vào cô ấy sao?"

Dung Tiểu Kỳ nhất thời sững sờ, dừng một chút mới nói: "Em cùng cô ấy là người quen cũ, rất xin lỗi hiện tại mới nói cho chị biết."

Trạm Hải Lam hỏi tiếp: "Quen loại nào?"

Dung Tiểu Kỳ ngược lại hít một hơi lãnh khí, Trạm Hải Lam có phải đã sớm nhìn ra cái gì, hiện tại liền mượn cơ hội này truy vấn mình?

Nàng có thể nói cho chị ấy biết sự thật sao?

"Cho nên trong chuyện này, chính Dung tiểu thư không thẳng thắn thành khẩn đi."

Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói một câu, thuận tiện một lần nữa khởi động xe, nàng mở hệ thống sưởi hơi, Dung Tiểu Kỳ đối diện đầu gió, lập tức cảm giác ấm áp.

Dung Tiểu Kỳ nhìn sườn mặt của Trạm Hải Lam, hai má nàng ấy có bọt nước, Dung Tiểu Kỳ dừng một chút lại nói: "Kim Liễm Diễm cho rằng em là người ái mộ cô ấy."

"Cho rằng?"

Trạm Hải Lam ngữ khí vẫn đang nhàn nhạt, "Em kỳ thực cũng không phải ái mộ cô ấy sao?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Có chút nguyên nhân tương đối phức tạp em vô pháp giải thích, nếu như chị muốn biết, em có thể nói chính là, em đã từng ái mộ cô ấy, hôm trước chị hỏi em có người quan trọng sao, em nói qua em từng rất yêu thích một người, em cũng không phủ nhận người này là Kim Liễm Diễm.

Bất quá, bởi vì nguyên nhân riêng, em vô pháp tiếp tục thích cô ấy, từ thật lâu trước đây, là như vậy."

Trạm Hải Lam trấn tĩnh nắm giữ tay lái, quẹo qua đèn xanh đèn đỏ thứ nhất, nhàn nhạt hỏi: "Em nói nguyên nhân riêng, là bởi vì chị sao?"

Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa bị Trạm Hải Lam dọa đến, không thể nào, Trạm Hải Lam lẽ nào cứ như vậy băng tuyết thông minh, thoáng cái thì đoán trúng sao, Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, nói: "Có ý gì?"

Trạm Hải Lam nói: "Kim Liễm Diễm nhiều lần hướng chị biểu lộ, em nếu như thực ái mộ cô ấy, làm sao sẽ không biết chuyện này."

"Em lưu ý mới không phải cô ấy."

Dung Tiểu Kỳ phản bác nói, nàng bởi vì Kim Liễm Diễm người xấu kia đã chết một lần, thế nào khả năng còn có thể...

Chỉ tiếc, nói ra Trạm Hải Lam cũng không tin đi.Trạm Hải Lam trầm mặc một trận nói: "Tiểu Kỳ, thật ra chị đối Kim Liễm Diễm..."

Dung Tiểu Kỳ hít một hơi: "Chị đối cô ấy thế nào?"

Trạm Hải Lam chuyên chú nhìn phía trước, cần gạt nước tại cửa sổ xe thủy tinh chậm rãi lau qua, nàng nhàn nhạt nói: "Kim Liễm Diễm giúp chị truyền lại tin tức Uẩn Nhiên, chuyện này đối với chị ngay lúc đó mà nói rất có ý nghĩa.

Chị cảm kích cô ấy, cho nên lúc cô ấy đối chị bày tỏ, chị áp dụng chính là thái độ cam chịu.

Không ngờ lại phát sinh tại thời điểm em yêu thích cô ấy, cho nên, chị muốn xin lỗi em."

Trạm Hải Lam đem xe khai rất bình ổn, bình ổn đến hầu như không cảm giác xe đang lấy tốc độ tám mươi mã tốc chạy.Dung Tiểu Kỳ chưa từng nghĩ đến Trạm Hải Lam sẽ hướng nàng xin lỗi, bởi vì Trạm Hải Lam căn bản không biết quan hệ nàng cùng Kim Liễm Diễm.

Kim Liễm Diễm dám dựng lên chuyện liên quan đến Trang Uẩn Nhiên, đương nhiên cũng có thể giấu giếm chuyện cô ta đã có bạn gái là nàng.Cho nên nói, Trạm Hải Lam kỳ thực, là vô tội.Dung Tiểu Kỳ cho tới bây giờ cũng không vì Trạm Hải Lam giải vây, thế nhưng giờ khắc này cũng không khỏi đối nàng ấy có chút đau lòng.Có thể Trạm Hải Lam đã sớm cảm thấy được quan hệ nàng cùng Kim Liễm Diễm, đã sớm phát giác cảm tình nàng đối bản thân.

Có thể, Trạm Hải Lam cũng rất mâu thuẫn giữa thích hay không thích, không muốn thích rồi lại tránh không được.Trạm Hải Lam có Trang Uẩn Nhiên, nàng có Kim Liễm Diễm.Kim Liễm Diễm sớm đã là quá khứ, như vậy Trang Uẩn Nhiên thì sao?Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, đối Trạm Hải Lam nói: "Chị bây giờ muốn bù đắp hổ thẹn đối với em sao?

Chị thích em, cũng không dám thích, bởi vì chị sợ Trang Uẩn Nhiên thương tâm.

Trạm Hải Lam, ngay cả khi chị biết em với Kim Liễm Diễm có liên quan, chị cũng chưa từng biểu hiện rõ ràng, chị chính là muốn quan sát xem em đến tột cùng có hợp ý chị không?

Hiện tại chị vẫn đang tại bên người em, đối em săn sóc, đối em ôn nhu đã nói lên em tại trong lòng chị là hợp cách, tam giác luyến cẩu huyết như vậy chị đều chấp nhận, chị còn dám nói chị đối em không có cảm giác sao?"

Trạm Hải Lam không nói gì, chỉ yên lặng nhìn nàng, Dung Tiểu Kỳ nói tiếp: "Chị đến tột cùng là yêu em hay yêu Trang Uẩn Nhiên, hảo hảo suy nghĩ rõ ràng đi."

Dung Tiểu Kỳ nói xong nhắm mắt lại quay đầu đi, không hề nhìn Trạm Hải Lam.

Trạm Hải Lam yên lặng lái xe, một đường không nói chuyện.Rất nhanh vào khu vực thành thị, Trạm Hải Lam đem xe đỗ ở dưới lầu, đợi một hồi Dung Tiểu Kỳ mới mở mắt: "Tới rồi?"

"Ừ."

"Chị thế nào không gọi em dậy."

"Thấy em đang ngủ say nên không muốn đánh thức em."

Dung Tiểu Kỳ thở dài, tự nhiên xuống xe.Hai người một trước một sau đi vào thang máy, lên lầu mở cửa, Dung Tiểu Kỳ nói muốn tắm liền tiến vào phòng tắm, mới vừa cởi quần áo ướt xuống, chợt nghe thấy thanh âm gõ cửa.Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Chuyện gì?"

Trạm Hải Lam nói: "Em đã quên áo tắm."

Dung Tiểu Kỳ mở cửa, nhìn mặt Trạm Hải Lam nói: "Cảm ơn."

Trạm Hải Lam sửng sốt, lập tức mỉm cười, xoay người ly khai.Dung Tiểu Kỳ đóng cửa lại, liên tiếp gội đầu ba lần cũng chưa hết giận, tuy rằng Trạm Hải Lam không có sai, thế nhưng nghĩ như thế nào đều rất nghẹn khuất đi.Dung Tiểu Kỳ đóng vòi nước nóng, mặc áo tắm đi ra, phát hiện Trạm Hải Lam đã thu thập xong ngồi trên sô pha.

Trạm Hải Lam đang cầm trong tay tách trà gừng nóng hôi hổi."

Uống xong ngủ tiếp."

Trạm Hải Lam nói, đem cái tách đưa cho Dung Tiểu Kỳ.Dung Tiểu Kỳ đẩy ra: "Em lạnh chết cũng không sao."

Dung Tiểu Kỳ nói xong liền đi vào phòng ngủ, nằm ở trên giường kéo chăn trùm đầu chuẩn bị ngủ.-------------------------
 
[Bách Hợp - Edit Hoàn]Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ
☆Chương 53: Em rất mong muốn chị diễn cùng sao?


Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nhớ tới cảnh Trạm Hải Lam đã từng đem nàng từ ổ chăn lôi ra, muốn nàng thổi tóc rồi mới được ngủ, bỗng nhiên cảm giác dường như đã có mấy đời.

Trạm Hải Lam không e dè cảm giác của nàng, chỉ là nàng vô pháp đối loại cảm giác này định tính, cuối cùng tạo thành kết quả mà bản thân nàng cũng không biết phải làm sao.Cho nên, đối với ý tốt của Trạm Hải Lam, hẳn là quả đoán cự tuyệt, hay làm ra dáng vẻ cái gì cũng không biết mà tiếp nhận?Dung Tiểu Kỳ nghĩ bản thân cực kỳ giống một cái ngu ngốc, tại trước mặt Trạm Hải Lam căn bản là một chút phần thắng cũng không có.Thế nhưng ngu ngốc cũng có quyền lợi cự tuyệt tiếp tục trở thành ngu ngốc, cho nên Dung Tiểu Kỳ quyết định từ bây giờ sẽ không tiếp nhận ý tốt của Trạm Hải Lam, coi như là loại hành vi rất bình thường cũng không được.Dung Tiểu Kỳ nhắm mắt lại, đáy lòng yên lặng hạ quyết tâm, lúc này mới chậm rãi cảm thấy buồn ngủ.Giữa mơ mơ hồ hồ, cửa tựa hồ mở, Dung Tiểu Kỳ thử mở mắt ra, nhưng thế nào cũng không mở ra được, người tiến đến phòng ngủ, hẳn là, hẳn là Trạm Hải Lam.Chị ấy tới làm gì.Dung Tiểu Kỳ đang muốn giãy giụa ngồi dậy, nhưng cảm giác Trạm Hải Lam đến gần nàng, tựa hồ dịch dịch chăn, lại giúp nàng tắt đèn bàn, lúc này mới khinh thủ khinh cước ly khai.Dung Tiểu Kỳ buồn ngủ mông lung, không thể lại truy cứu nhiều, trở mình một hồi đã ngủ.Ngày thứ hai lúc rời giường, Dung Tiểu Kỳ dự định tới phòng bếp nấu một ấm trà lài, nàng chân trần đi trên thảm, bỗng nhiên nhớ tới ngày hôm qua mình ăn mặc áo tắm đi ngủ, thế nào hiện tại...Dung Tiểu Kỳ cúi đầu nhìn lại, hiện tại trên người nàng ăn mặc chính là váy ngủ mềm mại bình thường, nàng căn bản nhớ không ra mình đổi y phục lúc nào.

Bỗng nhiên nhớ tới Trạm Hải Lam tựa hồ đến qua phòng mình, Dung Tiểu Kỳ cả kinh, lập tức đi tới phòng ngủ Trạm Hải Lam chuẩn bị hảo hảo tra hỏi, đẩy cửa ra nhưng thấy phòng ngủ vắng vẻ, thảm và vân vân đều đã chỉnh lý tốt rồi.Trạm Hải Lam đi nơi nào?Dung Tiểu Kỳ đi vào phòng ngủ Trạm Hải Lam, rèm cửa sổ của nàng mở ra, sáng sớm gió thổi vào đem tấm màn cửa mỏng thổi bay bay, trên bàn nhỏ trước bệ cửa sổ bày hoa bách hợp mới mẻ.Dung Tiểu Kỳ đi tới bên giường, ngửi ngửi mùi hoa."

Em tìm chị?

" Thanh âm Trạm Hải Lam đột nhiên xuất hiện ở sau người.Dung Tiểu Kỳ lại càng hoảng sợ, quay người lại phát hiện Trạm Hải Lam ăn mặc trang phục vận động hưu nhàn, lỗ tai còn đang mang tai nghe không dây màu lam.Thanh âm Trạm Hải Lam có chút thở dốc, Dung Tiểu Kỳ nghi hoặc: "Chị đi đâu?"

"Đến công viên gần đây chạy bộ."

Trạm Hải Lam động tác lưu loát từ trong tủ gỗ lấy ra y phục, chuẩn bị đi phòng tắm, "Ngày hôm nay có mấy thông cáo phải thương lượng, em theo chị cùng nhau đến công ty đi."

Dung Tiểu Kỳ đang muốn gật đầu, lại đột nhiên nhớ tới còn không có hỏi rõ ràng chuyện áo tắm, nàng nhìn Trạm Hải Lam một chút, lập tức nói: "Chị tối hôm qua thay đồ cho em sao?"

Trạm Hải Lam nhìn quét Dung Tiểu Kỳ: "Em thế nào lại hỏi như vậy?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Trong phòng chúng ta hai người, em là trực tiếp ăn mặc áo tắm đi ngủ, trừ chị ra còn có ai?"

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Em đã như thế chắc chắc, để làm chi còn chất vấn chị, tin tưởng suy nghĩ của em không phải được rồi."

Trạm Hải Lam nói xong thì khinh phiêu phiêu đi vào phòng tắm, Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, lúc phản ứng tới Trạm Hải Lam sớm đã đóng cửa lại.Thanh âm dòng nước ào ào tận lực bồi tiếp.Dung Tiểu Kỳ giận dữ trở lại phòng ngủ, một bên thay quần áo một bên nghĩ, ngày hôm nay một ngày đêm cũng sẽ không cùng Trạm Hải Lam nói một câu nào.Cho nên thời gian Dung Tiểu Kỳ đến phòng làm việc Tinh Quang truyền thông cũng không thèm để ý Trạm Hải Lam, nhưng lại cùng Từ Chi Hoán trò chuyện rất vui vẻ.Trạm Hải Lam tựa hồ có việc khác muốn làm, tuy rằng ngồi cùng một chỗ, trong tay nhưng vẫn cầm một phần văn kiện nhìn, chỉ có Trần Duyệt thỉnh thoảng ghi lại vấn đề, Dung Tiểu Kỳ cố ý tìm rất nhiều chuyện cùng Từ Chi Hoán trò chuyện, bầu không khí hòa hợp lại thân mật, thế nhưng Trạm Hải Lam tựa hồ không có nghe vào.Dung Tiểu Kỳ phiêu Trạm Hải Lam vài lần, Trạm Hải Lam vẫn chuyên chú nhìn chằm chằm trong tay gì đó, phảng phất xung quanh phát sinh tất cả đều cùng nàng không quan hệ."

Tiểu Kỳ, cô diễn vai này sẽ gặp chỗ khó."

Từ Chi Hoán đột nhiên nói, "Tuy rằng lực lĩnh ngộ cô cao, điều kiện cũng không sai, thế nhưng..."

Dung Tiểu Kỳ nói: "Đạo diễn, tôi biết yêu cầu của ông luôn luôn rất nghiêm, cho nên ông nếu như có yêu cầu gì cứ nói, tôi sẽ tận lực rèn luyện."

Từ Chi Hoán cười rộ lên: "Cô diễn vai này thanh thuần, là một nữ hài tử ngây thơ, lần đầu tiên đến đô thị lớn đã bị mê hoặc trầm luân, cái khác tôi ngược lại không lo lắng, chỉ là..."

Dung Tiểu Kỳ kỳ quái: "Chỉ là cái gì?"

Từ Chi Hoán nói: "Có hai phân cảnh tình dục phải quay, hơn nữa..."

Dung Tiểu Kỳ ngẩn người: "Cảnh tình dục?"

Từ Chi Hoán gật đầu: "Bất quá cô yên tâm, hoàn toàn là nghệ thuật, chỉ là tôi lo lắng cô tiếp nhận sẽ có chút trở ngại."

Dung Tiểu Kỳ vừa nghe đến cảnh tình dục thở dài, hỏi: "Cái gì sẽ tương đối trở ngại?"

Từ Chi Hoán nói: "Cùng cô diễn cặp là nữ tính."

Cảnh tình dục giữa nữ tính?

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm thấy Từ Chi Hoán nói rất mịt mờ, này không phải nói rõ nàng diễn vai là nữ nhân thích nữ nhân sao.

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nhớ tới, lúc trước công bố nàng cùng Kim Liễm Diễm đều là nữ chính, cùng nàng diễn cặp, chẳng lẽ..."

Nữ diễn viên này tìm được rồi sao?"

Dung Tiểu Kỳ trong lòng nhéo một trận, thuận tiện liếc nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam không có biểu tình gì.Từ Chi Hoán nói: "Không có, rất nhiều nữ diễn viên nghe nói muốn diễn loại này đều cự tuyệt, kỳ thực nội dung hoàn toàn dùng thủ pháp nghệ thuật phách nhiếp, nữ diễn viên đối diễn của cô thậm chí chỉ dùng bóng lưng, thế nhưng..."

Dung Tiểu Kỳ trầm mặc một trận nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam vừa lúc đứng dậy một lần nữa đổi nước nóng phao trà, Dung Tiểu Kỳ vì vậy đối Từ Chi Hoán nói: "Từ đạo, tôi có một người có thể đề cử."

Từ Chi Hoán hỏi: "Ai?"

Dung Tiểu Kỳ nhìn bóng lưng Trạm Hải Lam liếc mắt nói: "Người đại diện của tôi, Trạm đổng."

Từ Chi Hoán vừa nghe, mở to hai mắt.

Trạm Hải Lam xoay người, nhìn chằm chằm Dung Tiểu Kỳ một hồi, mới nói: "Từ đạo, tuy rằng..."

"Hải Lam, tôi nghĩ Tiểu Kỳ kiến nghị có thể tính."

Từ Chi Hoán nói, "Bộ phim này tôi vốn dĩ muốn từ công ty hợp tác chọn người, nghệ nhân công ty cô, tôi đã xem một vòng, muốn nói tôi vừa lòng cũng chỉ có duy nhất cô mà thôi."

Trạm Hải Lam mỉm cười, ưu nhã ngồi xuống, nói rằng: "Từ đạo, tôi đã sớm không đóng phim.

Ngài biết."

Từ Chi Hoán cười rộ lên: "Hải Lam, nguyên nhân cô không diễn xuất tôi không biết, tôi chỉ biết điện ảnh và truyền hình thiếu đi một nghệ nhân khó có được, hơn nữa lần này cũng không phải muốn cô quay toàn diện, chỉ cần tham diễn hai cảnh quay là được, trọng yếu nhất là tôi phát giác cô cùng Tiểu Kỳ khí chất phi thường phù hợp cá tính nhân vật, dễ phát ra hoa lửa."

Trần Duyệt nhìn tình hình chỉ biết bản thân không thích hợp tham dự đối thoại, đã sớm im miệng, Trạm Hải Lam cười, đang muốn lần thứ hai cự tuyệt, Dung Tiểu Kỳ liền nói: "Từ đạo, ông nhìn sai rồi, Trạm đổng tuy rằng trước đây trong cảm nhận của ông là một diễn viên tốt hiếm có, nhưng chuyện này đã là quá khứ.

Người đại diện của tôi sự vụ bận rộn, nếu là đem tác phẩm nghệ thuật xuất sắc diễn thành pháo hoa ba tháng, sợ sẽ khiến toàn bộ nhà đầu tư đều phải sầu."

Dung Tiểu Kỳ nói không chút lưu tình, Từ Chi Hoán nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, Trạm Hải Lam nói: "Dung tiểu thư tựa hồ rất mong muốn tôi tham diễn?"

Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Trạm đổng nếu như có thể cổ động, khả năng làm rạng rỡ không ít, thân là nghệ nhân của chị, em cảm thấy rất vinh hạnh."

Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết Trạm Hải Lam không muốn lại tiếp xúc diễn nghệ, thế nhưng nguyên nhân là bởi vì Trang Uẩn Nhiên.

Hiện tại Trang Uẩn Nhiên đã hướng phía trị liệu phát triển, Trạm Hải Lam vì sao không thể nhìn về phía trước?Nàng dĩ nhiên mang tư tưởng cùng Trang Uẩn Nhiên ganh đua cao thấp, xem Trạm Hải Lam đến tột cùng là quan tâm Trang Uẩn Nhiên nhiều, hay sẽ càng quan tâm nàng.Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam chỉ nhìn trà lài trong tay, cuối cùng nàng ngẩng đầu lên hỏi Trần Duyệt: "Sáu tháng cuối năm lịch trình của tôi thế nào?"

Trần Duyệt nói: "Mỗi cuối tuần đều an bài thời gian nghỉ ngơi một ngày, tạm thời không có an bài trường kỳ đi công tác."

Trạm Hải Lam lúc này mới hướng Từ Chi Hoán nói: "Từ đạo, đây là lịch trình của tôi, nếu như..."

"Đương nhiên không thành vấn đề!"

Từ Chi Hoán hưng phấn đứng lên, "Chúng tôi 365 ngày đều bấm máy, chỉ đợi phối hợp cô là tốt rồi."

Ngược lại là Dung Tiểu Kỳ thoáng cái không phản ứng kịp, Trạm Hải Lam liền như thế đáp ứng rồi?So với dự đoán còn muốn đơn giản, không thể nào.

----------------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back