[19] Bạc Vụ***Mưa nhỏ tí tách.Bầu trời u ám, từ hành lang nhìn lại tựa hồ không hề có tia sáng.Đóng cửa nhà lại, hai bàn tay nhỏ bé vô thức nắm quai đeo cặp sách, trong lòng đang nghĩ hôm nay sau khi tan trường có thể mua một cái bánh ngọt nhỏ ở cửa hàng nằm ở góc đường, như vậy nếu buổi tối ba ba tăng ca quên về nhà thì bé cũng không lo bị đói.Trong hành lang có đèn, cậu bước qua chín tầng bậc thang, sau đó ở chỗ rẽ đụng phải một người.Cậu ngẩng đầu nhìn, người nọ mặc một bộ đồ màu tím sậm có mũ trùm che kín toàn bộ gương mặt.Đó là một người xa lạ.Cậu dừng lại, đối phương cũng dừng lại, sau đó đi ngang qua người cậu....Lúc mưa tạnh, dưới lầu kéo dây cảnh giới.Rõ ràng chỉ mới buổi chiều nhưng trời rất tối, tiếng xe cảnh sát, xe cứu thương, còn có tiếng bước chân cùng ánh đèn báo hiệu xanh xanh đỏ đỏ không ngừng lấp lóe.Cậu đứng bên ngoài dây cảnh giới, có người chạy tới bên cạnh, một tay ôm cậu vào lòng, âm thanh run rẩy không rõ là muốn trấn an cậu hay tự trấn an chính mình: "Kiển Kiển, Kiển Kiển."
Cảnh sát hạ giọng nói với người kia, âm thanh mơ mơ hồ hồ: "...Quý giáo sư, đứa bé bị dọa không nhẹ, rất có thể đã tình cờ gặp qua hung thủ...."
Cậu cúi đầu nhìn thấy trên chiếc áo mưa màu vàng của mình có một giọt nước trượt xuống....Trong căn phòng được điều chỉnh ánh đèn ấm áp đặt rất nhiều món đồ chơi nhồi bông làm người ta cảm thấy dễ chịu.Dì quản lý nhi đồng mở cửa phòng.Có người hoàn thành hết thảy thủ tục, ngồi xổm xuống trước mặt cậu, nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cậu: "Kiển Kiển, ta tới đón con về nhà, một ngôi nhà mới."
Cậu gật đầu."
Con có sợ không?"
Cậu lắc đầu."
Vậy thì tốt lắm.
Sau này trong nhà có mẹ, có ba, còn có anh trai, rất náo nhiệt."
Cậu trầm mặc.Từ hôm nay trở đi, con sẽ mang họ Quý."..."
Aiz, Tiểu Quý, đã làm 89 nhiệm vụ cấp B rồi, cậu thật sự không nghĩ tới chuyện trợ giúp một nhiệm vụ cấp A à?"
Lâm bộ trưởng tận tình khuyên nhủ: "Tôi đã xin với cấp trên rồi, nếu như dùng một nhiệm vụ cấp A đổi ngang với 10 nhiệm vụ cấp B thì tổng cộng cậu có 99 cái rồi, sau khi trở về lại làm thêm một nhiệm vụ cấp B thì không phải hoàn thành mục tiêu của cậu rồi sao?"
Cậu nói: "Không vội, tôi tự làm 10 nhiệm vụ cấp B cũng vậy thôi."
Lâm bộ trưởng gấp gáp: "Ầy!
Đứa nhỏ này sao lại không chịu nghe lời khuyên như vậy chứ?
Cậu vào Thiên Khung là vì cái gì, tất cả mọi người đều biết.
Cậu muốn quay trở lại năm đó một lần, cấp trên nói muốn khảo hạch cậu, nhưng bọn họ cũng không nghiêm khắc vậy đâu, không ai làm khó cậu cả, việc gì cậu phải tự làm khó mình như vậy chứ?"
Cậu bình tĩnh nói: "Lâm bộ trưởng, đối mặt với đồng đội có ấn tượng cứng nhắc, mù quáng, tự đại, tôi không có cách nào cộng sự."
Lâm bộ trưởng: "Vị Tống đội trưởng kia kỳ thực cũng không có tự đại mù quáng.... aiz, Tiểu Quý cậu chờ chút!"
Con mèo mun nằm trên đùi cậu ngái ngủ.Cậu một tay cầm sách, một tay vuốt mèo.Con mèo này đã già rồi, cậu vuốt rất nhẹ, cảm thụ da lông mềm mại trơn mướt ở kẽ ngón tay.Lúc thông tấn khí vang lên, con mèo duỗi người từ trên đùi cậu nhảy xuống, cậu tiếp cuộc gọi video.Trong video, một cụ giáo già tóc hoa râm đeo kính nói chuyện với cậu.Một con mèo mun khác lại nhảy lên đầu gối, nằm trên đùi cậu mà lật người khoe bụng.
Cậu gãi gãi nó, kiên nhẫn lắng nghe đối phương nói, sau đó hỏi thẳng: "Thầy, thầy muốn khuyên con đi Giang thành à?"
Cụ giáo già dừng lại, sau đó thở dài: "Kiển Kiển, sớm đạt mục tiêu, sớm trở lại năm đó, như vậy con cũng sớm giải thoát."
Cậu nói: "Vâng."...*Hàng mi dày rậm run rẩy, giây tiếp theo, Quý Vũ Thời mở mắt.Đau đớn từ phần bụng chậm rãi nhưng rõ ràng truyền tới đại não, đau đến mức cậu không thể động đậy nổi cơ thể, chỉ có thể nằm yên tại chỗ, miệng khẽ mấp máy hút khí.Từng đoạn ký ức vụn vặn theo cơn đau đớn quay trở lại, Quý Vũ Thời nhớ được mình đang cùng Tống Tình Lam phân tích tình huống.Cậu chỉ mới nói được phân nửa, cậu còn rất nhiều lời chưa nói, cậu rất sợ mình nhắm mắt lại sẽ không tỉnh lại được.Người ngồi bên cạnh để ống dòm xuống, quay đầu lại nói: "Quý cố vấn!
Anh tỉnh lại nhanh thế?"
Là Lý Thuần.Quý Vũ Thời mê hoặc nói: "Tôi ngủ bao lâu rồi?"
Lý Thuần nhìn thông tấn khí một chút: "Hiện giờ chỉ mới 10h42p thôi, từ lúc anh hôn mê tới giờ còn chưa tới một tiếng!"
Quý Vũ Thời quan sát bốn phía, phát hiện bọn họ đang ở trên ban công lầu hai của một dãy nhà.Tường được xây bằng gạch chạm trổ hoa văn, từ bên ngoài nhìn vào không dễ phát hiện bọn họ, mà bọn họ ngược lại có thể thông qua những khe hở này quan sát tình huống bên ngoài.Quý Vũ Thời được đồng đội đặt nằm trên một chiếc ghế dài ở ban công, dù che nắng giúp cậu che đi hơn phân nửa ánh mặt trời, không đến mức chết vì cảm nắng.Nếu không phải nghe thấy tiếng 'ô ô' của lũ tang thi, Quý Vũ Thời xuýt chút nữa cho rằng mình đang ở trong nhà người nào đó nằm nghỉ trưa.Quả nhiên, cậu hơi nghiêng đầu nhìn lại, từ khe hở chạm trổ của viên gạch nhìn thấy tang thi kết quần kết đội lảng vảng bên dưới.Ánh mắt thả tới nơi xa nhất, có thể thấy ở một đầu khác của con phố, trên sườn núi là một cửa tiệm sách."
Quý cố vấn ngủ nông thế, rõ ràng đã hôn mê nhưng tròng mắt vẫn luôn chuyển động, nhìn một cái đã biết đang nằm mơ chứ không phải nghỉ ngơi."
Lý Thuần nhấc kính viễn vọng lên dòm, cậu là người khá lắm lời, điểm này Quý Vũ Thời đã sớm hiểu rõ: "Nghe nói bình thường anh cũng không ngủ ngon giấc, thế nhưng bây giờ đang bị thương, nghỉ ngơi mới tốt, sao có thể không kêu không rên tiếng nào mà cố chịu đựng chứ?"
Quý Vũ Thời không nói gì, cũng không biết nên làm sao giải thích với đối phương."
Đệt mợ."
Lý Thuần đột nhiên mắng một câu: "Em con mẹ nó đúng là ngu độn mà."
Quý Vũ Thời: "..."
Lý Thuần cầm kính viễn vọng trong tay, cảm thấy thật nhục nhã nói: "Ra là dáng đi của em khó coi như vậy, sao trước giờ không ai nhắc em hết vậy?
Em còn tưởng mình tuấn tú lắm ấy!
Thảo nào tình trường cứ không thuận lợi như vậy, hết em gái này tới em gái khác 'say gút bai', lão Chu đi còn dễ nhìn hơn em."
Cái gì?Quý Vũ Thời đột nhiên nhớ lại----- khoảng thời gian này tiểu đội 2 đã trốn ra khỏi cao ốc Nhuận Kim, sau khi tổn thất Thang Kỳ cùng Đoàn Văn, nhóm năm người đã tiến tới tiệm sách!Cậu nghiêng đầu, mơ hồ nhìn thấy trong tiệm sách có vài bóng người, chính là tiểu đội 2!Trong vài giây đó, cậu sợ tới túa mồ hôi lạnh.Nhóm Lý Thuần đã biết rồi sao?"
Quý cố vấn, anh không cần khẩn trương, Tống đội đã nói cho bọn em biết rồi."
Lý Thuần quay đầu lại nói: "Bởi vì nhiệm vụ trùng lặp nên chúng ta gặp gỡ sự kiện bất đồng, sớm muộn gì cũng sẽ đụng mặt, giống như bây giờ bọn em gặp bọn anh vậy."
Tống Tình Lam đã nói với bọn họ rồi sao? !Tống Tình Lam làm như vậy cũng nằm trong phạm vi có thể lý giải của Quý Vũ Thời.Thế nhưng phản ứng của Lý Thuần có phải quá bình thản rồi không?
Trong tình huống như vậy ai còn tâm tư khinh bỉ một 'chính mình' khác chứ?
Không phải phải sợ sệt kinh hoảng mới đúng à?Quý Vũ Thời cảnh giác: "Cậu không cảm thấy sợ à?"
"Có gì mà sợ chứ, chết còn không sợ mà lại sợ gặp một 'chính mình' khác à?"
Cậu nhóc có suy nghĩ rất đơn giản: "Cũng như Quý cố vấn vậy, biết rõ bị thương như vậy có thể chết đi nhưng vẫn tận lực tiến tới trước---- cũng như ký lục giả bọn anh, trong lúc quay trở về quá khứ thi hành nhiệm vụ vẫn luôn nhìn thấy người và sự việc đã trải qua.
Nếu thời gian xuyên việt gần một chút thì còn có thể nhìn thấy chính mình, lẽ nào bọn anh cảm thấy sợ?"
Quý Vũ Thời: "Cái này không giống."
Nghe Quý Vũ Thời nói vậy, Lý Thuần lơ đễnh cười cười, dáng vẻ không quá khác biệt với Tống Tình Lam.Không, là cả tiểu đội bọn họ vẫn luôn có thời điểm cà phất cà phơ như vậy."
Không sai biệt lắm."
Lý Thuần nói."
Anh xem, hiện giờ chúng ta nhìn thấy chỉ là chính mình trong quá khứ từng làm ra lựa chọn bất đồng mà thôi."
Lý Thuần tiếp tục nói: "Chính là vô luận trong khoảng thời gian đồng nhất đó tồn tại bao nhiêu chính mình thì điểm neo ban đầu là cố định, giống như anh quay trở về quá khứ chấp hành nhiệm vụ xong sẽ quay trở về hiện tại vậy.
Nói cách khác, mặc kệ xảy ra chuyện gì, em một lần nữa xuất hiện ở điểm neo hay em bây giờ thì chỉ có một mình em mà thôi.
Như vậy đối với em ở điểm neo mà nói, có bao nhiêu chính mình từng tồn tại kỳ thực bản chất không khác gì cả."
Tôi ở quá khứ và tôi ở tuyến thời gian song song, ai mới là ý thức chủ thể?Điều này kỳ thực liên quan tới vấn đề triết học, trên đời này chỉ sợ không có bao nhiêu người có thể trả lời.Thế nhưng bởi vì điểm neo tồn tại nên nó quả thật là một lời giải thích rất hay.Không nhìn ra Lý Thuần lại chọn phương thức lý giải thông suốt như vậy, con ngươi Quý Vũ Thời khẽ co rút, đột nhiên nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.Anh nhìn Lý Thuần với cặp mắt khác xưa: "Cậu nói rất có đạo lý."
Lý Thuần gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: "Kỳ thực đạo lý đều là Tống đội phân tích!
Em làm sao thông minh được như bọn anh chứ!
Em chỉ ngồi ở đây coi chừng anh mà thôi, đầu nghĩ tới sắp nổ tung luôn, nghĩ cả một tiếng mới hiểu được ý của Tống đội!"
Quý Vũ Thời: "..."
Cũng tốt.Xem ra vô luận là Lý Thuần nào thì đầu óc cũng đều rất đơn thuần....
Tống Tình Lam.Người này có chút không giống với tưởng tượng của cậu.Quý Vũ Thời còn tưởng sự tình sẽ trở nên phức tạp hơn, mọi người sẽ tránh đi 'chính mình' khác, tạo thành tràng diện không phân rõ ai với ai thậm chí xem nhau là kẻ địch.
Cậu thậm chí còn nghĩ tới vô số chính mình xuất hiện ở điểm thời gian đồng nhất, vì tranh đoạn chủ thể ý thức mà tàn sát lẫn nhau, đó quả thực chính là ác mộng trong ác mộng.Thế nhưng làm Quý Vũ Thời không nghĩ tới chính là dưới sự dẫn dắt của Tống Tình Lam, đội ngũ này giống như mũi tên rời cung vĩnh viễn không quay đầu lại, cũng không xoắn xuýt những chuyện vô vị, binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn, cứ một mạch tiến thẳng tới trước.Mỗi người trong đội đều là hạt nhân để ngưng kết thành đội ngũ đội Bảy Thiên Khung.Bọn họ không ngừng thay đổi nhận thức của Quý Vũ Thời.Bắt đầu từ lần tuần hoàn nhiệm vụ đầu tiên tới bây giờ, vô luận là ai hi sinh, ai tụt lại phía sau, mục tiêu của bọn họ chưa bao giờ thay đổi.Điều này tựa hồ đang nhắc nhở Quý Vũ Thời, hết thảy đều không có gì ghê gớm cả, chỉ cần ý chí kiên định thì bọn họ sẽ không lạc lối.Không quản thế nào, mặc kệ có bao nhiêu phiên bản bọn họ thì mục tiêu cũng chỉ có một.-----hoàn thành nhiệm vụ, trở lại thế giới cũ.Lời nhắc này làm tảng đá vẫn luôn đè nặng trên ngực Quý Vũ Thời từng chút từng chút nhẹ hẳn đi.Tim cậu đập loạn nhịp, cho nên, sự tình còn có thể nghĩ theo hướng đơn giản như vậy sao?Gương mặt của Tống Tình Lam trước khi hôn mê xuất hiện trong đầu cậu, đối phương nhíu mày, trong mắt là cảm xúc phẫn nộ.Quý Vũ Thời không hiểu lắm, vì sao Tống Tình Lam lại phẫn nộ?Mà nhóm Tống Tình Lam đi đâu rồi?Cậu liền hỏi một chút.Lý Thuần nói: "Sau khi anh hôn mê thì lão Chu với lão Đoàn tới---- cũng chính là tiểu đội số 4 mà anh nói, chính là đội bị phân tán ở cao ốc Nhuận Kim.
Bọn họ lái xe không gian nên tới nhanh hơn tiểu đội số 2 nhưng vẫn chưa rõ tình huống tồn tại nhiều chính mình, Thang Kỳ Thang Nhạc đại khái đang khai thông tư tưởng cho bọn họ.
Tống đội thì đi tìm thuốc cùng băng vải để băng bó cho anh, chắc sắp quay lại rồi.
Chốc nữa mọi người sẽ hội hợp ở đây, sau đó đi tới nơi mục tiêu."
Sắc môi Quý Vũ Thời vẫn còn trắng bệch, người vẫn rất yếu."
Quý cố vấn, lỗ đạn trên người anh là do khẩu toản thạch điểu bắn trúng, bị chính súng của mình bắn bị thương.
May mắn đạn của toản thạch điểu không phải đạn thực thể nên không cần tìm đầu đạn trong bụng anh, chỉ là vết thương bên ngoài tuy nhỏ nhưng tổn thương nội tạng bên trong rất lớn, lần sau ngàn vạn lần đừng như vậy."
Lý Thuần nhịn không được nói: "Tống đội thật sự rất lo lắng cho anh."
Quý Vũ Thời: "..."
Chắc sợ cậu sẽ cản trở đội.Lý Thuần: "Aiz, kỳ thực Tống đội của chúng ta là người rất tốt, lần đó lão Vu gặp chuyện không may, Tống đội đã gắng gượng cõng ảnh từ trong sa mạc ra ngoài, đi tới mấy chục km, lúc trở về thì môi nứt nẻ không chỗ nào lành lặn.
Quan sát viên tuy có thể xem là vị trí văn chức, thế nhưng không biết lúc nào cần phải ra ngoài hành động đâu, nhiệm vụ khẩn cấp ai có thể nói được chứ?
Sau chuyện đó Tống đội vẫn luôn tự trách chính mình, vì không hi vọng anh tới mới cố ý nói như vậy.
Bọn em kỳ thực chỉ hơi thẳng tính thôi chứ không đến mức-----"'Cạch------"Một âm thanh thật nhỏ vang lên, một cái móc câu quặp vào ban công.Đám tang thi lởn vởn dưới lầu thay đổi phương hướng kêu 'ô ô', hai ba giây sau Tống Tình Lam xuất hiện ở ngoài tường, dáng người khỏe khoắn lộn vòng vào bên trong ban công."
Cậu nhiều lời thật đấy."
Con ngươi đen thâm thúy của Tống Tình Lam nhìn thoáng qua Quý Vũ Thời, tiếp tục nói với Lý Thuần: "Ở bên phố đối diện mà vẫn nghe thấy được cái giọng oang oang của cậu."
Chuyện đó đương nhiên không có khả năng.Lý Thuần cười hắc hắc, lập tức ngậm miệng.Thang Nhạc cũng bám dây thừng lộn vào ban công: "Quý cố vấn, anh tỉnh rồi à?"
Quý Vũ Thời gật đầu."
Tỉnh thì tốt rồi!
Nhưng mà anh nên nghỉ ngơi nhiều một chút, chúng ta vẫn còn thời gian!"
Phản ứng của Thang Nhạc cũng không quá sai biệt với Lý Thuần, câu tiếp theo lại là: "Chờ đã, đưa tôi xem xem, có phải có một tôi khác xuất hiện không?"
Lý Thuần đưa kính viễn vọng qua: "Xuất hiện rồi, không phải đi về phía chúng ta, chắc đang tìm thức ăn.
Yên tâm đi, tôi có chừa lại số đậu khắc mông không ai thèm lấy trong tiệm tiện lợi cho bọn họ."
Thang Nhạc: "....Đệt, ngay cả chính mình cũng dám hố, ông có phải người không vậy?"
Vóc dáng của Tống Tình Lam rất cao, đứng dưới dù che nắng gần như phải cúi đầu mới không bị đụng.Anh ném một túi đồ cho Lý Thuần: "Tìm được một chai thuốc giảm đau, không có băng vải, có cồn khử trùng, chỉ khâu với miếng dán chống thấm, dùng tạm trước đi."
Lý Thuần lập tức giúp Quý Vũ Thời xử lý vết thương.Chỉ mới động một cái, Quý Vũ Thời đã 'xít' nhỏ một tiếng hít sâu một hơi, phần bụng trắng nõn bằng phẳng theo hô hấp mà phập phồng, lỗ đạn được dán tạm bằng một miếng băng cá nhân lúc này đã bị máu thấm ướt.Cồn được lau lên phần da gần vết thương, Quý Vũ Thời đau tới nói không nên lời, lúc khâu thì cắn chặt môi, một tiếng cũng không phát ra."
Đàn ông đích thực!"
Lý Thuần khâu xong thì cảm thán: "Quý cố vấn, em đã quá coi thường anh rồi!"
"Còn hơn cả đàn ông đích thực ấy chứ."
Quý Vũ Thời phát hiện dáng vẻ Tống Tình Lam không quá cao hứng.Không ngờ câu tiếp theo Tống Tình Lam lại nói: "Xin lỗi cậu, đàn ông đích thực."
Quý Vũ Thời: "?"
Cậu hoài nghi lỗ tai của mình.Ngẩng đầu nhìn lại, Tống Tình Lam cũng không nói tại sao mình lại nói xin lỗi, chỉ nhìn cậu chằm chằm, lười biếng nói: "Muốn giảm bớt một lần thì phải sống tiếp, đừng có cái gì cũng im im chống đỡ không nói, tôi cũng đâu có ăn thịt người.
Đều là người mình, tận chức tận trách, đội viên hữu ái, đây là truyền thống vang vinh của đội Bảy Thiên Khung."
Nói xong, Tống Tình Lam cúi người, từ trong túi lôi ra một chiếc áo sơ mi chữ T mới tinh: "Quý cố vấn, đồng phục của cậu lúc nãy đã bị cắt rách, trên đường đi tùy tiện lấy cái này, cậu xem xem có thể tự thay được không.
Không được thì nói."
Thang Nhạc cùng Lý Thuần cùng quay đầu lại, ánh mắt đầy chấm hỏi: "? ? ?"
Tuy nói tận chức tận trách, đội viên hữu ái không sai, thế nhưng từ khi nào Tống đội lại cẩn thận tỉ mỉ đến như vậy chứ?Lẽ nào người thông minh được đãi ngộ đặc biệt?Hay là bọn họ không xứng được đối xử như vậy?Tống Tình Lam lạnh lùng liếc nhìn hai người, cả hai lập tức quay đầu đi, giả vờ như không xảy ra chuyện gì.Cảm thụ được ý tốt của Tống đội, còn không hiểu sao được xếp thành người một nhà với đội Bảy Thiên Khung.Quý Vũ Thời nảy sinh hoài nghi.Thế nhưng cậu không mảnh mai đến mức đó, thậm chí có chút sợ hãi: "Cám ơn, tôi có thể tự mình làm được."
Tống Tình Lam: "Cậu xác định?"
Quý Vũ Thời: "Tôi xác định!"
Nói xong, Quý Vũ Thời liền túm lấy vạt áo đồng phục tác chiến thuần đen kéo lên.Vừa nãy khâu vết thương quá đau nên trên người cậu đã mướt mồ hôi, trên làn da trắng nõn lấm tấm một tầng mồ hôi hột.Sự thực chứng minh là cậu thật sự cần giúp đỡ, động tác ảnh hưởng tới vết thương, đau tới mức cậu suýt chút nữa đã bất tỉnh thêm lần nữa.Tống Tình Lam cũng không khoanh tay đứng nhìn, càng không nhân cơ hội cười nhạo, chỉ thực đứng đắn giúp Quý Vũ Thời rút tay ra khỏi tay áo đồng phục, sau đó lại giúp cậu thay chiếc áo sơ mi chữ T trắng tinh sạch sẽ.Cả người Quý Vũ Thời lập tức nhu hòa không ít, thoạt nhìn giống như một thiếu niên không rành sự đời đang cầm sách vở học bài.Tống Tình Lam giúp xong lập tức nói: "Không cần khách khí, Quý cố vấn."
Quý Vũ Thời: "..."
Tống Tình Lam quay đầu hỏi Lý Thuần: "Hiện giờ là tình huống gì?"
Không người trả lời.Lý Thuần cùng Thang Nhạc thay phiên nhau xem kính viễn vọng, vẻ mặt có chút quái quái: "Oh, cái này, à ờ..."
Quý Vũ Thời cắm toản thạch điểu vào thắt lưng, đứng dậy chỉnh sửa quần áo một chút: "Tôi xem một chút."
Lý Thuần: "Oh."
Quý Vũ Thời nhận lấy kính viễn vọng từ tay Lý Thuần.Chỉ thấy trong tiệm sách, Tống Tình Lam tiểu đội 2 đang bắt chéo tay Quý Vũ Thời tiểu đội 2 ở sau lưng ấn vào giá sách, biểu tình nghiêm nghị nói gì đó, mà Quý Vũ Thời tiểu đội 2 thoạt nhìn không hề có chút sức lực đánh trả----- đó là tình cảnh lúc Tống Tình Lam hoài nghi mà chất vấn cậu rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu lần tuần hoàn.Quý Vũ Thời để ống nhòm xuống, nói với Tống Tình Lam: "Tống đội, tình huống hiện tại là: anh đang kabedon tôi."
Lý Thuần: "! ! !"
Thang Nhạc: "! ! !"
Tống Tình Lam: "Tôi, kabedon, cậu?"
Quý Vũ Thời vẻ mặt tự nhiên.Tống Tình Lam: "..."
Tống Tình Lam tỏ ra tử tế nên Quý Vũ Thời cảm thấy mình cũng không cần phải dùng nhãn mác 'anh tính bụp tôi' nữa.Thế nhưng anh ta thật sự cũng đã làm sai, vì vậy cậu cứ việc ghim.Bánh ít đi bánh quy lại.*Xe không gian lái tới trước tòa kiến trúc, đây là điểm tập hợp lâm thời.Quý Vũ Thời là người đầu tiên bám vào dây thừng tuột xuống, cậu có vết thương nên nhanh chóng được Chu Minh Hiên cùng Đoàn Văn tiếp được, dìu vào trong xe không gian.Xe không gian bày biện quen thuộc không có chút gì khác biệt với chiếc xe bọn họ lấy từ chỗ quản lý công viên, trang bị chất đống muốn cái gì có cái đó---- Quý Vũ Thời cơ hồ chỉ trong nháy mắt nhớ tới một hồi ác chiến, tiếng hét chói tai của phụ nữ, tiếng chửi rủa, tiếng súng, hình ảnh bé gái nằm trong vũng máu, còn có âm thanh va chạm khi tông vào tường, hết thảy đều rõ mồn một ở trước mắt.Người đàn ông ngăm đen cầm toản thạch điểu của cậu ở trong tay, trong lúc kịch liệt va chạm thì súng bị cướp cò.Đau đớn khi viên đạn nháy mắt xuyên thấu vào da thịt, Quý Vũ Thời có thể nhớ kỹ càng quá trình nó tiến vào trong da, vì thế cảm giác lúc khâu vết thương cũng càng đau đớn kịch liệt hơn.Nhưng chiếc xe này thì vẫn còn yên lành.Ở một tuyến thời gian khác, chưa từng xảy ra chuyện gì.Tống Tình Lam là người chui vào thùng xe cuối cùng: "Tiểu đội số 2 đang ở phụ cận, vì không muốn phát sinh kết nối với bọn họ, mọi người đã tắt định vị thông tấn khí hết chưa?"
Mọi người: "Đã tắt!"
Tống Tình Lam nói: "Đoàn Văn, bây giờ anh tạo ra một kênh mã hóa, chỉ có người trong chiếc xe này có thể liên lạc với nhau."
Đoàn Văn đáp một tiếng, lập tức thực hiện.Tống Tình Lam nói: "Khoảng cách tường đen tới nơi này còn hai đến ba tiếng, hiện giờ dành thời gian giải đáp những vấn đề chưa hiểu."
Mọi người giật mình, lập tức giành phần nói.Tống Tình Lam đau đầu, không chút khách khí ngăn lại: "Từng người một!"
Ở một tuyến thời gian khác, trong xe không gian một đường chạy băng băng, Chu Minh Hiên vẫn chưa kịp tiêu hóa xong tin tức đã đặt câu hỏi trước nhất: "Tôi nói trước!
Tống đội, dựa theo trình tự sắp xếp tiểu đội xuất hiện thì là như vầy đúng không?
Tôi, Đoàn Văn, Thang Kỳ, Thang Nhạc, Lý Thuần, năm người bọn tôi tới từ tiểu đội số 4.
Ông và Quý cố vấn tới từ tiểu đội số 3, nói cách khác, hai người tới từ tiểu đội 3 cùng bọn tôi tới từ tiểu đội 4 ở nơi này họp thành đội?"
Mặc dù có chút quanh quanh co co nhưng đúng là như vậy.Chu Minh Hiên lại hỏi: "Vậy, Tống đội cùng Quý cố vấn tiểu đội 4 cùng số người còn lại của tiểu đội 3 đi đâu rồi?"
Tống Tình Lam: "Sau khi tôi và Quý cố vấn bị bắt đi ở tiệm sách, những người còn lại của tiểu đội 3 khẳng định cũng đang truy tìm bọn tôi.
Khi đó tôi có liên lạc với Thang Kỳ ở băng tần chung, Thang Kỳ nói mình nghe thấy tiếng nổ, như vậy khi đó khoảng cách của bọn họ với chỗ bọn tôi bị nhốt không xa.
Mà vị trí xe không gian hư hại cũng là con đường phải đi ngang qua nếu muốn tới tiệm sách.
Tôi đoán, sau khi liên hệ thì nhóm Thang Kỳ muốn tới đón bọn tôi lại gặp phải bọn họ đang trên đường tới tiệm sách."
Chu Minh Hiên: "Đệt, hiểu rồi.
Có nghĩa là tiểu đội 3 và 4 vẫn giữ nguyên, chỉ có Tống đội cùng Quý cố vấn của hai đội trao đổi với nhau mà thôi!"
Tống Tình Lam: "Chính là đơn giản như vậy.
Để phân biệt, chúng ta có thể tạm gọi bọn họ là đội B."
Thang Nhạc: "Vậy còn chúng ta? !"
Thang Kỳ đỡ trán: "Chúng ta đương nhiên là đội A rồi em trai."
Thang Nhạc nghe ra được hàm ý trong lời nói của Thang Kỳ: "Thật xin lỗi."
Lý Thuần bắt đầu ngơ ngác: "Vậy đội B sao cũng không tới tiệm sách?
Chúng ta tìm xe không gian ở công viên muốn tới tiệm sách là vì Quý cố vấn muốn xem manh mối vẫn chưa kịp xem.
Theo lý thì cho dù chúng ta hợp thành hai đội thì bọn họ vẫn phải tới tiệm sách mới đúng."
Quý Vũ Thời ngồi trên thùng trang bị, đầu tựa vào thành xe nghỉ ngơi.Lúc này cậu chậm rãi nói: "Bởi vì tôi ở đội B nhất định cũng phát hiện được thời không trùng điệp."
Tất cả mọi người quay qua nhìn cậu.Sắc mặt Quý Vũ Thời quả thực rất khó coi, tựa hồ chỉ cần một cơn gió thổi qua sẽ làm cậu ngã rạp xuống.Hiện giờ hi vọng giải được nút thắt câu đố nhiệm vụ đặt hết vào người Quý Vũ Thời, không có Quý Vũ Thời thì chắc chắn sẽ không có cục diện bây giờ, nói không chừng tất cả mọi người đều phát điên cả rồi.Mọi người đau lòng vì cậu không thôi, quả thực chỉ hận không thể nâng cậu như nâng trứng."
Thế nhưng tôi ở đội B không bị thương, cũng không hôn mê, vì thế thời gian phát hiện thời không trùng điệp của đội B khẳng định sớm hơn đội A chúng ta."
Quý Vũ Thời nói: "Đội B cũng giống như chúng ta, bọn họ biết nếu tới tiệm sách vào lúc này thì nhất định sẽ gặp phải tiểu đội 2, như vậy sẽ sản sinh ra nghịch biện."
Đó là điều mà Quý Vũ Thời chưa kịp nói với Tống Tình Lam trước khi hôn mê.May mắn, Tống Tình Lam khẳng định cũng đã nghĩ tới chuyện này, vì thế mới quyết định chọn vị trí ở gần đó để quan sát.Hai người một đứng một ngồi lại có một bầu không khí chung kỳ lạ, cứ như bọn họ mới là đồng đội chân chính, là cái loại mà người khác không thể chen vào.Loại ăn ý này cứ vậy vô tình sản sinh.Lý Thuần: "Nghịch biện là sao?"
Quý Vũ Thời có chút cố sức, nói một câu phải dừng lại nghỉ một chút.Tống Tình Lam liền tiếp lời: "Bởi vì sự hiện diện của chúng ta tới từ lần tuần hoàn nhiệm vụ thứ ba, mà nguyên nhân lần tuần hoàn thứ ba được mở ra là vì tiểu đội số 2 đoàn diệt.
Vì thế không quản là đội A hay đội B nếu chạm mặt với tiểu đội 2 vào lúc này đều sẽ thay đổi vận mệnh của tiểu đội 2, như vậy tuần hoàn lần thứ ba cũng không giống như bây giờ, chúng ta cũng sẽ không xuất hiện ở nơi này."
Mọi người nghe hiểu."
Cho nên bọn họ cũng không tới tiệm sách."
"Thì ra là vậy!"
Quý Vũ Thời gật đầu, sau đó nói: "Kỳ thực còn một điểm nữa, mọi người có nhớ hình thức nhiệm vụ không?"
Mọi người cùng nói: "Ouroboros."
"Đó là bí ẩn then chốt mà chúng ta phải phá giải, tôi hình như đã hiểu được một chút."
Quý Vũ Thời nói: "Ouroboros trong truyền thuyết phương tây có nghĩa là tuần hoàn vô hạn.
Lúc ban đầu chúng ta chỉ hiểu được ý nghĩa này nên cho rằng sau khi tử vong nhiệm vụ sẽ được mở lại.
Kỳ thực Ouroboros còn một biểu tượng nữa----- là một con rắn đang tự ăn đuôi của mình, cũng chính là tự nuốt chửng chính mình."
Ouroboros, tượng trưng cho vô cùng vô tận không có hạn cuối.Quý Vũ Thời cầm lấy một thanh quân đao ở bên cạnh: "Tống đội, giúp tôi vẽ một vòng tròn."
Tống Tình Lam làm theo, ở trên sàn xe khắc ra một vòng tròn màu bạc.Quý Vũ Thời nhận lại quân đao, sau đó dùng mũi đao điểm vài điểm nhỏ trên vòng tròn."
Mọi người xem, không quản là điểm nào, chúng ta đều có thể xem nó là điểm bắt đầu của vòng tròn, cũng có thể xem là điểm kết thúc."
Cậu nói rất chậm, dành ra thời gian để mọi người suy tư cùng phản ứng: "Nó cũng giống như tình huống của chúng ta.
Lần tuần hoàn đầu tiên của chúng ta bị xe không gian đụng chết là vì người chọn điều khiển xe không gian vừa vặn chính là chúng ta.
Chúng ta gặp phải chướng ngại vật trên đường cùng xe không gian bị hư hại, đi ra hẻm nhỏ, sau đó thuận thế đi tới tiệm sách, đó là vì nhóm chúng ta trong một lần tuần hoàn khác bị bắt cóc tạo thành sự cố chặn mất đường đi.
Chúng ta chạy ra khỏi tiệm sách, tông trúng lưới sắt sau đó bị tường đen thôn phệ là vì đám người bắt cóc đã dựng ra lưới sắt.
Tựa hồ hết thảy đã được định sẵn, tất cả sự cố đều là một vòng nối tiếp một vòng, tự tạo thành một vòng tròn."
"Bởi vì điểm neo thời gian được bố trí vào thời điểm cố định.
Vì thế mỗi vết tích mà chúng ta lưu lại cũng giống như những điểm nhỏ trên vòng tròn này, không thể phân biệt trước sau, nhân quả đan xen lẫn lộn."
Lời giải thích cho hệ thống hoạt động khổng lồ cực kỳ rối rắm phức tạp của PU-31 hoàn toàn chấn kinh mọi người.Mặc dù Tống Tình Lam sớm đã có suy đoán nhưng cũng không thể phân tích rõ ràng như Quý Vũ Thời.Thật lâu sau trong xe không hề có người nào lên tiếng."
Anh, anh nghe hiểu được không?"
Thang Nhạc chọt chọt Thang Kỳ."
Oh."
Thang Kỳ lạnh lùng lộ ra chút mê man, sau đó lại xác định đáp thêm một tiếng: "Ừ."
Chu Minh Hiên: "Không được, tui giống như đã hiểu nhưng lại giống như không hiểu, sắp xỉu tới nơi rồi."
Đoàn Văn lôi thuốc lá ra: "Hút một điếu không?"
Lý Thuần: "Anh Văn, cho em một điếu nữa."
Để mọi người có vài phút tiêu hóa, Tống Tình Lam chỉ đành để bọn họ hút thuốc.Thang Nhạc lo lắng hỏi điểm mấu chốt: "Kia Quý cố vấn, chúng ta còn có thể rời khỏi vòng tuần hoàn này không?"
Thang Kỳ cũng thần giao cách cảm nói: "Có khi nào hết thảy những việc chúng ta làm bây giờ kỳ thực đều nằm trong nhân quả, cái gì cũng không thể thay đổi không?"
Có lẽ là thuốc giảm đau có tác dụng, vết thương của Quý Vũ Thời đã không còn đau như trước.Cậu trầm mặc một hồi, thành thực nói: "Tôi không biết."
Tống Tình Lam đột nhiên lên tiếng: "Nhất định có thể thoát khỏi vòng tuần hoàn này đi ra ngoài."
Anh dựa lưng vào thành xe, đó là một tư thế nhàn hạ lười nhác, thế nhưng biểu tình không hề có chút thả lỏng nào: "Nếu đã không biết xảy ra chuyện gì thì không việc gì phải sợ.
Chỉ là tuần hoàn mà thôi, phương pháp duy nhất chính là không nên quay đầu lại, vẫn cứ đi tới trước, cho dù thất bại vẫn phải để lại manh mối cho lần kế tiếp.
Các cậu đã quên rồi sao, chúng ta tới nơi này không phải thể nghiệm nhân quả, mục đích của chúng ta là----- hoàn thành nhiệm vụ."
Mọi người dần dần bình tĩnh lại.Tống Tình Lam hỏi: "Tôi hỏi các cậu, có muốn trở về không?"
Mọi người: "Muốn!"
Tống Tình Lam gật đầu, lại hỏi: "Vậy có sợ chết không?"
Mọi người: "Không sợ!"
"Vậy không phải xong rồi à."
Tống Tình Lam bật cười: "Cần chi phải nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần biết xảy ra chuyện gì là đủ rồi.
Với lại mặc dù không biết đội B đang tránh ở nơi nào, nhưng hiện giờ chúng ta có hai đội AB, tương đương với biết phân thân thuật, hoàn thành nhiệm vụ không phải lại càng dễ dàng hơn sao?"
Tinh thần mọi người chấn động, có chút kiêu ngạo.Lúc này Tống Tình Lam không chút khách khí tạt một gáo nước lạnh: "Đương nhiên, trọng điểm là chúng ta có hai Quý cố vấn biết phân tích."
Lời này Tống Tình Lam nói mà không có chút gánh nặng nào.Đại khái không khác gì lúc Quý Vũ Thời không biểu cảm gì nói muốn nằm thắng.Thời thế đổi thay.Mọi người: "..."
Đột nhiên, bên ngoài xe không gian vang lên một âm thanh nhỏ, Chu Minh Hiên ném tàn thuốc, cầm khẩu súng laser của mình ra ngoài kiểm tra.Chỉ thấy trên cửa xe không gian bị móc ưng trảo đóng đinh một cái túi cột kín.Ba bốn con tang thi theo âm thanh tìm tới, sợ làm ra động tĩnh hấp dẫn càng nhiều tang thi hơn, Chu Minh Hiên rút dao găm ra tiêu diệt đám tang thi, sau đó cầm chiếc túi tiến vào trong xe: "Này là cái gì? !
Có người dùng bồ câu đưa tin à?"
Tống Tình Lam tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, anh nói: "Mở ra xem thử."
Trong túi là một tờ giấy, còn có một cây bút.Mở tờ giấy kia ra, bên trên chỉ viết tên một quyển sách: [Kim Ô Số 1: Sinh Sôi Không Ngừng]?"
Tôi xem một chút."
Quý Vũ Thời vươn tay.Tống Tình Lam đưa qua."
Này là chữ viết của tôi."
Quý Vũ Thời lập tức hiểu ra: "Là tôi bên đội B!
Như vậy giống như suy đoán của tôi, bọn họ cũng làm rõ được vấn đề thời không trùng điệp, cũng biết hiện giờ không thể tới tiệm sách xem manh mối nên đang quan sát chúng ta!"
Quý Vũ Thời đội B nhớ kỹ việc muốn tìm manh mối, vẫn chưa kịp xem quyển sách này.Trên lưng mọi người nổi lên một tầng da gà.Mới vừa nói không biết đội B trốn ở đâu thì bọn họ liền xuất hiện.Khác với cảm giác quan sát tiểu đội 2 trong tiệm sách, tiểu đội 2 là quá khứ của bọn họ, mà đội B lại là hiện tại.Vô luận người nào nghĩ tới trên thế giới có hai chính mình cùng tồn tại cũng đều tê dại da đầu."
Bọn họ lấy được giấy bút ở đâu vậy?"
Đoàn Văn nói: "Có muốn thông qua thông tấn khí liên hệ bọn họ không?"
"Không."
Tống Tình Lam ngăn lại: "Hiện giờ đã phát triển ra thêm tuyến thời gian, chúng ta phải cố hết sức giảm khả năng bị tiểu đội 2 phát hiện."
Quý Vũ Thời viết rất nhanh.Cậu viết lý giải về quyển [Kim Ô Số 1: Sinh Sôi Không Ngừng] lên giấy, vừa viết vừa nói: "Trước đó tôi đoán không sai, PU-31 là một thuộc địa nhân tạo trong vũ trụ song song, nằm ở trong kẽ hở, là sản phẩm không nên tồn tại.
Trong vũ trụ này, nguồn năng lượng của địa cầu đã cạn kiệt, một số gần như cạn sạch, vì thế thuộc địa giống như PU-31 có rất nhiều.
Bọn họ dựa vào nguồn năng lượng nhân tạo để vận hành, trong đó bao gồm cả kế hoạch phản ứng nhiệt hạch để tạo ra mặt trời nhân tạo."
"Mặt trời nhân tạo?"
Tống Tình Lam cảm thấy thực khó tin: "Kim ô số 1?"
"Còn có số 2 nữa, sau khi mặt trời xuất hiện, cô bé kia chưa từng phơi nắng nên chắc chắn sẽ không biến dị."
Tống Tình Lam lập tức hiểu ý Quý Vũ Thời: "Cho nên, trận đại họa tang thi này có quan hệ với người tạo ra mặt trời."
"Bởi vì mặt trời nhân tạo mà xuất hiện tang thi?"
"Đệt, vậy chúng ta phơi nắng này có bị biến dị không?"
"Cái này tôi hiểu, giống như trò chơi lưu trữ vậy, chỉ cần chúng ta trùng sinh trở lại điểm neo thì chẳng khác nào chưa từng phơi nắng."
Quý Vũ Thời nói: "Không chỉ có quan hệ với biến dị, khẳng định cũng có quan hệ với nhiệm vụ kẻ truy đuổi hắc ám của chúng ta.
Tuy hiện giờ vẫn chưa rõ liên hệ đó là gì, thế nhưng căn cứ kim ô có hai cái, chúng ta có thể tách ra đi tới đó, tìm kiếm đáp án."
Chờ Quý Vũ Thời viết xong, Tống Tình Lam lấy giấy bút qua, ở dưới trang giấy điền ký tên là: đội A.Hai người nói xong thì quay đầu lại.Năm gương mặt trong xe đờ đẫn ngốc xít.Lý Thuần: "Em cảm thấy em chỉ cần làm một tên NPC cái gì cũng không hiểu, cứ theo nhân vật chính phát triển theo tình tiết kịch bản là được rồi."
Mọi người gật đầu: "Tán thành."
Luyên thuyên xong, Chu Minh Hiên tùy tiện vứt chiếc túi đã một lần nữa cột kín ra ngoài.Đám tang thi điên cuồng rượt theo cái túi.Chu Minh Hiên: "..."
Một lát sau, vỏ xe lại vang lên một tiếng vang nhỏ.Chiếc túi một lần nữa truyền trở lại.Trên đó viết: Bọn tôi tới Kim Ô số 1.Lạc khoản bên dưới: đội A.Chữ A còn bị khoanh một vòng tròn đậm, nhấn mạnh bọn họ mới là đội A.Cái này vừa nhìn đã biết là bút tích của chính mình, Tống Tình Lam nhất thời im lặng: "Quá ngây thơ, bên bọn tôi thì mấy người chính là đội B."
Quý Vũ Thời: "..."
Tống Tình Lam xoẹt xoẹt viết tình huống thành viên tiểu đội lên giấy, anh muốn biết tình huống 'đội B' bây giờ thế nào.Lúc tờ giấy truyền về, Tống Tình Lam nhíu mày.Tình huống thành viên đội B trước mắt: Tống Tình Lam, Quý Vũ Thời, Đoàn Văn, Lý Thuần, Chu Minh Hiên, Thang Kỳ, chỉ thiếu mất Thang Nhạc.Bên dưới có dòng P/s: nhắc nhở Thang Nhạc không nên đuổi theo chó hai đuôi.Phía sau dòng này có vẽ hình một người, trên cổ vẽ dấu x.Phân tích của Quý Vũ Thời lúc ở tiệm sách hiện lên trong đầu Tống Tình Lam, khi đó cậu nói trong lần tuần hoàn thứ hai, tang thi xuất hiện bên ngoài tiệm sách không phải Thang Kỳ mà là Thang Nhạc.
Khi đó Tống Tình Lam không rõ ý của Quý Vũ Thời, hiện giờ thì đã hiểu.Thì ra đó là Thang Nhạc đội B.Lúc này Thang Nhạc vẫn còn đang tám nhảm với Thang Kỳ, khỏe như rồng như hổ.Mười mấy tiếng trước, Thang Nhạc vọt vào tiệm sách ừng ực nốc nửa chai nước, sau đó liến thoắng nói với mọi người: "Nơi này có chút không đúng!"
Đối mặt với sự phỉ nhổ của đồng đội, Thang Nhạc nói mình nhìn thấy một con chó hai đuôi.Lúc đó Thang Nhạc không biết, mười mấy tiếng sau, một 'chính mình' khác bởi vì nguyên nhân tương tự hấp dẫn mà đuổi theo, sau đó chết đi.Tống Tình Lam nghiêng người, cúi đầu nhìn Quý Vũ Thời đang ngồi trên thùng trang bị.Đối phương cũng đang nhìn anh, trong cặp mắt xinh đẹp kia lộ ra nghi hoặc, tựa hồ đang hỏi: làm sao vậy?Thời gian vô cùng ảo diệu, vũ trụ mênh mông.Duy chỉ có trí khôn là vĩnh viễn bất biến.Lúc mất phương hướng nếu có thể gặp được ngọn hải đăng thì vô luận khó khăn cỡ nào, vô luận phải trèo đèo lội suối cũng có thể tìm được đường về nhà.Tống Tình Lam thu hồi ánh mắt.Anh vò cuộn giấy ném đi, sau đó nói: "Dọn dẹp một chút, chúng ta xuất phát đi tới kim ô số 2."[end 19][20] Bạc Vụ***Quý Vũ Thời tìm thấy giới thiệu vắn tắt trong quyển sách [Kim Ô Số 1: Sinh Sôi Không Ngừng], cũng thấy kế hoạch kế tiếp về Kim Ô Số 2."
Nơi này hiện giờ phong bế internet nên không có cách nào trực tiếp định vị căn cứ, thế nhưng chúng ta có thể tìm kiếm."
Quý Vũ Thời nói: "Căn cứ xây dựng với quy mô khổng lồ có dạng bán cầu, hai căn cứ phân bố theo hướng đối lập trong mặt gương."
Tống Tình Lam suy nghĩ một chút: "Có phải giống như hình cái chén úp ngược không?"
Quý Vũ Thời nói đúng vậy.Tống Tình Lam nói: "Lúc cậu ở tiệm sách tìm kiếm tin tức, tôi và Đoàn Văn của tiểu đội 3 từng thấy qua chỗ này thông qua máy bay không người lái, thế nhưng tôi không biết nó rốt cuộc là Kim Ô Số 1 hay Kim Ô Số 2."
Vừa nói, Tống Tình Lam vừa bảo Đoàn Văn một lần nữa dùng máy bay không người lái kiểm tra.Xe không gian xuất phát.Bọn họ từ phía bên trái tiệm sách rời khỏi cứ điểm tạm thời ở sườn dốc này.Từ xa nhìn lại, kiến trúc san sát, sườn núi cành lá rậm rạp, một màu xanh biếc dạt dào, ngay cả đám tang thi lởn vởn không có mục đích thoạt nhìn giồng như nhân loại bình thường làm người ta phảng phất nhìn thấy được thế giới này lúc chưa phát sinh biến dị.Lúc này, tiểu đội 2 còn trong vòng tuần hoàn thứ hai vẫn còn ở tiệm sách bên kia lật xem tư liệu, bày mưu tính kế.Bọn họ không biết, hơn hai tiếng sau bọn họ sẽ bị tường đen đột nhiên đuổi tới, bọn họ xông lên một chiếc xe việt dã kiểu cũ cố gắng đào sinh nhưng thất bại, triệt để chôn vùi trong bức tường đen kịt che khuất cả bầu trời.Đối với ký ức lúc chạy khỏi tiệm sách, trừ bỏ Chu Minh Hiên vẫn còn sống khi đó, cơ bản đều không có ký ức gì.Giao nhiệm vụ điều khiển xe không gian cho Thang Kỳ, ký ức mơ hồ làm tâm tình Chu Minh Hiên có chút phức tạp."
Quý cố vấn, phải nhớ hết tất cả những ký ức không tốt như vậy có phải rất khó chịu không?"
Chu Minh Hiên ngồi bệch dưới đất, lưng dựa vào thành xe.Giống như Tống Tình Lam, kỳ thực mọi người đều từng nghe qua chuyện Quý Vũ Thời có hội chứng trí nhớ siêu phàm ở Thiên Khung, chỉ là không có cảm thụ mãnh liệt như lúc này mà thôi.Chu Minh Hiên đưa tay cào cào mớ tóc sau ót: "Kỳ thực tôi là người không giỏi điều chỉnh cảm xúc lắm, cứ cảm thấy như mơ thấy ác mộng vậy, thỉnh thoảng lại xuất hiện cảm giác từng nhìn thấy, có chút không thể phân rõ được cái nào là hiện thực."
Lúc xe tông vào tấm lưới sắt, Chu Minh Hiên ngồi ở ghế lái bị gãy xương cổ chết ngay lập tức.Khoảnh khắc trước khi tử vong đang nghĩ gì?Có lẽ sau này Chu Minh Hiên có thể trả lời vấn đề này.Quý Vũ Thời an tĩnh nhìn đối phương.Chiếc áo sơ mi trắng làm nổi bật gương mặt chỉ lớn cỡ bàn tay của Quý Vũ Thời, cảm giác suy yếu đặc biệt rõ ràng.Chu Minh Hiên nhìn qua vị trí Tống Tình Lam, ngượng ngùng nói: "Tôi khẳng định mình không lợi hại được như Tống đội, thế nhưng Quý cố vấn cũng có thể làm được, tôi muốn thỉnh giáo cậu làm thế nào để điều chỉnh tâm tình mình?"
Lúc này Chu Minh Hiên không để tâm tới chuyện trước kia.Trước kia lúc Quý Vũ Thời mới tới đội, Chu Minh Hiên còn rất khinh thường người ta, bây giờ thì bị vả mặt bôm bốp.Cũng may Quý Vũ Thời cũng không ra vẻ, trả lời: "Phân tán lực chú ý."
Chu Minh Hiên nghi hoặc.Quý Vũ Thời nói: "Tìm một chuyện có thể làm anh tập trung sự chú ý để làm, rất nhanh sẽ không còn dư thừa tinh lực suy nghĩ tới những chuyện anh không muốn nữa."
Chu Minh Hiên: "Tỷ như?"
Quý Vũ Thời nghiêm túc nói: "Tỷ như gia nhập vào một đội ngũ mới, đi tới một thế giới khác, cũng nhau đánh quái."
Đoàn Văn tìm được máy bay không người lái, một lần nữa định vị tòa kiến trúc khổng lồ hình cái bát úp ngược kia.Tống Tình Lam nói: "Chúng ta có xe không gian nên có lẽ sẽ tới trước đội B."
Khi đó là một Đoàn Văn khác cùng anh phát hiện căn cứ, hiện giờ Đoàn Văn đó gia nhập đội B, vì thế đội B nhất định cũng sẽ trực tiếp đi tới đó.Xe không gian cán qua ba bốn con tang thi, máu loãng tràn ra.Đoạn đường này là lối rời khỏi thành phố nên số lượng tang thi không tính là nhiều, chỉ là tình hình giao thông không quá tốt.Phỏng chừng là phần lớn mọi người muốn rời khỏi thành phố khi phát sinh dị biến, mặt đường bị hư hại, xe cộ đậu rất nhiều, xe không gian di chuyển không tính là nhanh."
Nếu như xác định nơi đó không phải Kim Ô Số 2, chúng ta sẽ tiếp tục đi tới căn cứ còn lại."
Tống Tình Lam tính toán: "Bọn họ người ít lại thiếu trang bị, đến khi đó lưu lại một phần trang bị cho bọn họ."
Vô thức, đội A hiện giờ là đội có thành viên đầy đủ nhất, trang bị tốt nhất.Ngoại trừ Quý Vũ Thời bị thương thì so với lần đầu tiên tới thế giới này còn chuẩn bị sung túc hơn.Đoàn Văn hỏi: "Tống đội, vậy có cần liên lạc nói rõ với bọn họ không?
Hiện giờ chúng ta đã thoát khỏi phạm vi thông tin với tiểu đội 2, cũng không sợ bọn họ phát hiện mà sản sinh ra nghịch biện."
Tống Tình Lam suy nghĩ.Liên hệ với đội B sẽ không tạo thành nghịch biện, dù sao thì bọn họ sinh ra ở cùng tuyến thời gian song song, hai bên không hề tồn tại quan hệ nhân quả.Mặt khác, trừ bỏ trang bị mà bọn họ có thể chia cho đội B, đội B cũng có thể cho bọn họ vài thứ, tỷ như----- thuốc của Quý Vũ Thời.Lúc bị người đàn ông ngăm đen kia bắt cóc, thông tấn khí, trang bị trên người cùng hộp thuốc của Quý Vũ Thời đều bị ném đi.Ngoại trừ những thứ này, Tống Tình Lam còn nghĩ tới cái máy chơi game bị người kia ném hỏng, Quý Vũ Thời thù dai như vậy, biểu tình ngoan lệ đóng đinh tay người kia vào sàn xe sau khi thoát được làm Tống Tình Lam bây giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy thực soái.Chỉ là anh không ngờ ngay cả đi làm nhiệm vụ mà Quý Vũ Thời cũng mang máy chơi game theo, ấn tượng đối phương cúi đầu chuẩn xác điều khiển những viên gạch trong game vẫn còn khá sâu sắc.Độ nghiện game khá cao a.Cũng có thể, chiếc máy chơi game kia là do một người quan trọng tặng.Tống Tình Lam nhìn xuống chút nữa, Quý Vũ Thời vẫn duy trì tư thế ngồi trên thùng trang bị, lưng dựa vào thành xe, hai mắt khép lại không rõ là quá mệt nhọc nên ngủ thiếp đi hay vì đau đớn mà không có tinh thần.Chu Minh Hiên ngồi ở bên cạnh, không biết đang nghĩ gì, xem dáng vẻ thì tựa hồ sợ Quý Vũ Thời đang ngủ bị ngã sẽ làm rách vết thương.Nhóm đồng đội khác sợ quấy rầy Quý Vũ Thời nên cũng ăn ý giữ an tĩnh.Đó là một đội Bảy Thiên Khung mới tinh.Khóe môi Tống Tình Lam hơi nhếch lên, nhẹ giọng nói: "Trước tiên chờ một chút, chờ tới khi cần rồi hãy nói."*Xe không gian gian nan di chuyển trên con đường đầy chướng ngại vật gần một giờ, ở trên đường thông qua bảng chỉ dẫn, Tống Tình Lam rốt cuộc xác định được nơi bọn họ đang tới là căn cứ Kim Ô số 1.Chạy tới cửa căn cứ, xe không gian to lớn đứng trước mặt tòa kiến trúc khổng lồ thoạt nhìn khá nhỏ bé.Buổi trưa ánh mặt trời chói chang.Bóng của mọi vật bị chiếu rọi ở dưới chân.Bên ngoài tòa kiến trúc bao trùm vật liệu phản quang chói mắt.Quý Vũ Thời đã mở mắt, chống đỡ thùng xe đứng dậy, từ mặt kính trước xe không gian quan sát nơi này.Lưới sắt cao tầm năm mét bao quanh căn cứ, xung quanh không có thực vật, mặt đất trụi lủi, ở khoảng đất trống bên trong có không ít tang thi đặc đồng phục màu trắng không mục đích lởn vởn tới lui.Nghe thấy âm thanh, đám tang thi kia điên cuồng nhào tới chỗ tấm lưới sắt nhưng bị dòng điện cao thế hất văng ngược trở lại, trong không khí tràn đầy mùi vị tử vong của thịt thối và thịt cháy khét, nó làm người ta nghĩ tới nguyên do của đại nạn ập tới thế giới này ---- mặt trời nhân tạo.Thiết bị an toàn ở cửa căn cứ vẫn còn vận hành, xe không gian vừa mới tiến tới gần một chút, thiết bị liền phát ra âm thanh cảnh báo: "Khu vực nguy hiểm, xin lập tức rời đi!"
Mọi người phân phát trang bị, Thang Kỳ cùng Chu Minh Hiên phụ trách khiên chúng xuống xe, chuẩn bị đặt ở phòng bảo vệ.Tống Tình Lam đi ở phía trước mở đường, trên đỉnh đầu truyền tới một tiếng vang nhỏ.Anh ngẩng đầu nhìn lên, ở giữa không trung là một chiếc máy bay không người lái nhỏ như ong mật đang lượn vòng quanh người anh.Trên xe, Đoàn Văn cũng nhìn thấy, cười mắng một tiếng: "Đệt, này là tôi khác đang điều khiển à?"
Lý Thuần ở bên cạnh cười tủm tỉm giật dây: "Anh Văn, mau chào hỏi anh em song sinh đi!"
Đoàn Văn: "Ôi chao, đúng là có cảm giác anh em song sinh thật, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ phái máy bay không người lái đi theo sau chúng ta, thần giao cách cảm chính là đây, rất ăn ý!"
Thang Nhạc nhìn bóng lưng anh trai mình, ý vị sâu xa nói: "Lúc anh trai anh muốn đánh anh mà không cần lý do thì anh không hề thích loại ăn ý này chút nào đâu."
Vừa rồi ở trên xe, Thang Kỳ cùng Tống đội nói xong hai câu thì sắc mặt trở nên rất khó coi, không nói tiếng nào đã lao tới đập cậu một trận: "Tò mò hiếu kỳ hả?
Vô tổ chức vô kỷ luật hả? !"
Thang Nhạc ù ù cạc cạc không hiểu gì cả: "Em có làm gì đâu? !"
Thang Kỳ vừa đánh vừa nói: "Lần sau mà thấy chó hai đuôi, mèo ba đuôi gì gì đó, cậu con mẹ nó không được phép đuổi theo cho anh!
Có nghe thấy không hả? !"
"Chó mèo gì ở đây? !"
Thang Nhạc tức giận không thôi: "Anh đừng có tìm cớ, em thấy rõ ràng là tâm tình anh không tốt, mỗi khi tâm tình anh không tốt anh liền đánh em!"
Nghe thấy lời phỉ nhổ của Thang Nhạc, Quý Vũ Thời nói: "Cậu nói rất đúng."
Thang Nhạc vui sướng như tìm được tri kỷ: "Quý cố vấn, anh cũng có anh trai hả? !"
Quý Vũ Thời thản nhiên nói: "Đúng vậy.
Nhưng đều là tôi đánh anh ta."
Thang Nhạc: "..."
Máy bay không người lái vẫn xoay quanh đến khi nhìn thấy ba người tiến vào phòng bảo vệ mới rời đi, như vậy khoảng cách của đội B với bọn họ cũng không tính là quá xa, tối đa chỉ tầm nửa giờ đi đường mà thôi.Thế nhưng rất nhanh mọi người nhìn thấy ba người tiến ra, không đặt trang bị ở bên trong mà vẻ mặt cổ quái đứng đó nói gì đó.Ngay cả sắc mặt của Tống Tình Lam cũng không dễ coi.Mọi người trên xe thấy vậy thì nhao nhao từ xe không gian nhảy xuống kiếm tra tình huống.Trên khoảng đất trống cách đó không xa, hơn mười con tang thi đang lao nhanh tới hướng cửa căn cứ.Tiếng súng vang lên.Óc phụt ra, đám tang thi ngã nhào xuống đất.Quý Vũ Thời cũng cầm toản thạch điểu giết chết vài con, vết thương ở bụng bị ảnh hưởng làm hại lúc đi tới cửa phòng bảo vệ thì trán cùng cả người cậu đều túa ra một tầng mồ hôi lạnh: "Sao vậy?"
Kế hoạch của bọn họ vốn là lưu lại số trang bị này xong sẽ lập tức rời đi.Dự cảm bất an nổi lên trong đầu Quý Vũ Thời, trực giác về phương diện này của cậu vẫn luôn rất nhạy cảm.Quý Vũ Thời đứng im tại chỗ, nhóm Thang Nhạc thì đã chạy vào phòng bảo vệ, lúc đi ra sắc mặt mỗi người đều trắng bệch.Trong khoảng thời gian ngắn này Tống Tình Lam đã điều chỉnh xong tâm tình của mình.Trong bầu không khí nặng trịch này, anh vẫn dùng giọng điệu thả lỏng nói: "Cậu muốn nghe tin tốt hay tin xấu?"
"Tin xấu."
Quý Vũ Thời cơ hồ không hề do dự nói.Dưới ánh mặt trời chói chang mà mặt cậu lại bị mồ hôi lạnh thấm ướt, có vẻ đặc biệt sắc bén."
Tin xấu là lần này không biết vì sao chúng ta lại chết."
Tống Tình Lam nhìn cậu nói: "Tin tốt là, chúng ta ở tương lai cuối cùng cũng thông minh một chút, có để lại lời nhắn."
Thì ra trong phòng bảo an của căn cứ Kim Ô số 1 có manh mối để lại.Trên mặt đất dùng quân đao khắc: Tắt năng lượng nguyên của hai căn cứ.Ký tên: tiểu đội số 5.Từ chữ viết thì có thể nhận ra là bản thân Tống Tình Lam lưu lại.Có kinh nghiệm từ những lần trước, sau khi tuần hoàn trở lại công viên đội 5 không chút lãng phí thời gian một đường chạy thẳng tới mục tiêu.Sau đó, bọn họ giống như Tống Tình Lam đã nói trước đó, vẫn luôn tiến tới trước, cho dù thất bại cũng sẽ để lại manh mối cho lần sau.Chỉ là không người nào cao hứng nổi.Bởi vì mỗi khi tuần hoàn mở lại chính là bắt nguồn từ một lần đoàn diệt.Quy tắc nhiệm vụ là tử vong đào thải, hoàn toàn chính xác như Quý Vũ Thời nói, là vì cam đoan người còn sống sót cuối cùng cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ.Tiểu đội số 5 xuất hiện nói rõ một sự thật----- không quản là tiểu đội số 3 ở trước mặt hay tiểu đội số 4 ở tuyến thời gian song song, bọn họ sẽ tử vong toàn bộ trong lần tuần hoàn này, vì thế tiểu đội số 5 mới sinh ra.Rõ ràng chỉ vừa mới tập hợp, nhiệt huyết sôi trào, muốn liều mạng phấn đấu một phen.Manh mối này giống như tung ra một thông báo tử vong thẳng lên đầu bọn họ, nhắc nhở bọn họ rằng, bọn họ đã sắp chết tới nơi rồi.Điểm neo thời gian tạo thành một thế giới đặc biệt, bọn họ giống như cá nằm trong lưới, làm thế nào cũng không thể thoát được vận mệnh.Tim Quý vũ Thời đập loạn nhịp, con ngươi bắt đầu co rút.Tiểu đội số 5.Tắt năng lượng nguyên của hai căn cứ.Vậy còn tường đen....Đột nhiên trên gương mặt tái nhợt của Quý Vũ Thời lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, lúc ngẩng đầu thì ánh mắt sáng rực rỡ: "Tôi đã biết làm sao phá cuộc rồi!"
Mọi người: "? ? ?"
Tống Tình Làm mặc dù không hiểu Quý Vũ Thời lại nghĩ tới chuyện gì nhưng cũng lộ ra ý cười.Anh nhìn Quý Vũ Thời hỏi: "Quý cố vấn, đoán đúng có thưởng không?"[end 20][21] Bạc Vụ****Quý Vũ Thời cũng không phải cố ý thừa nước đục thả câu, đương nhiên, đoán đúng cũng không có thưởng."
Kỳ thực lúc chúng ta chuyển tiếp tới PU-31, hệ thống Thiên Khung đã cho chúng ta gợi ý rất quan trọng!"
Cậu nhanh chóng nói: "Trọng điểm chính là Ouroboros!
Như tôi nói trước đó, Ouroboros là một vòng tròn, chúng ta ở trên vòng tròn lưu lại dấu vết sẽ không phân biệt được trước và sau, vô luận từ điểm nào nhìn lại cũng có nhân quả tương hỗ, vì thế chúng ta vẫn không thể tìm được điểm đột phá trong vòng tuần hoàn này.
Thế nhưng...."
Tâm mọi người bị giật thót nảy lên tới cổ họng.Quý Vũ Thời nói: "Nếu chúng ta chọn một điểm thích hợp rồi bắt đầu kéo dài, hoàn toàn bao trùm tất cả những điểm trên vòng tròn thì sao? !"
Mọi người đều không hiểu cho lắm, thực tế muốn hiểu rõ thật sự rất khó.Mọi người đều chờ vị thần tiên này nói tiếp, thế nhưng vị thần tiên này lại không nhanh không chậm nói với người bên cạnh: "Thang Nhạc, tôi mượn thông tấn khí của cậu dùng một chút."
Thông tấn khí của Quý Vũ Thời cùng Tống Tình Lam đã bị ném mất lúc bị người đàn ông ngăm đen kia bắt cóc.Bởi vì tưởng rằng chỉ là một nhiệm vụ cấp A nhẹ nhàng dễ dàng nên thông tấn khí dự bị không nhiều lắm, chỉ có một cái.
Vừa nãy đã kết nối với thiết bị dưới da, Tống Tình Lam làm đội trưởng nên đã sử dụng, vì thế trên người Quý Vũ Thời không có thông tấn khí."
Dùng của tôi đi."
Tựa hồ đã đoán được Quý Vũ Thời muốn làm gì, Tống Tình Lam đưa cái của mình qua: "Cậu tiếp tục."
Trời nắng chan chan.Mọi người quay trở lại xe không gian, Tống Tình Lam bảo Đoàn Văn điều khiển xe không gian tiếp tục lái tới Kim Ô số 2 ở vị trí đối xứng.Trên đường, Quý Vũ Thời mở công năng hình chiếu của thông tấn khí, dự định dùng hình vẽ để giải thích rõ ràng hơn.Mọi người nhất thời cảm thấy hành động này rất tốt cho đám cá mặn bọn họ.Quý Vũ Thời một lần nữa vẽ một vòng tròn.Có thể nhìn ra được cậu có chút kích động, thần thái phấn chấn, gương mặt nháy mắt trở nên cực kỳ chói mắt, chói đến mức làm mọi người không thể dời mắt nổi."
Như chúng ta đã biết, bởi vì điểm neo thời gian nên thời gian cùng không gian ở nơi này đều cố định, thay đổi duy nhất chính là chúng ta, chúng ta là biến lượng, cũng chính là những điểm này."
Quý Vũ Thời chọn màu sắc bất đồng điểm trên vòng tròn màu trắng: "Mỗi khi chúng ta đoàn diệt thì sẽ sinh ra một chúng ta khác, nói cách khác là sản sinh ra một điểm mới.
Tỷ như điểm màu xanh lá này, coi nó là chúng ta bây giờ."
"Chúng ta xuất phát từ điểm xanh lá này, đi qua điểm đỏ này---- chính là tiểu đội số 1 lần đầu tiên đoàn diệt, lại trải qua điểm màu vàng này---- chính là tiểu đội số 2 sắp sửa đoàn diệt ở bên ngoài tiệm sách."
Vừa nói, Quý Vũ Thời vừa kéo điểm màu xanh lá dọc theo vòng tròn, đi chồng qua hai điểm đại diện cho tiểu đội 1 và 2."
Mọi người xem, ở trong đoạn thời gian này, tiểu đội số 1 chết thế nhưng tiểu đội 2 vẫn chưa, sở dĩ chúng ta cùng tiểu đội số 2 cùng tồn tại chính là thời không trùng điệp mà chúng ta vừa nói khi nãy, đúng không?"
Mọi người gật đầu."
Cái này hiểu."
"Hiểu."
Phảng phất như đang ở trong một lớp học kiến thức thế giới khác kỳ quái, tất cả mọi người đều cực kỳ chăm chú.Quý Vũ Thời tiếp tục nói: "Không bao lâu nữa, tiểu đội số 2 cũng sẽ bị tiêu diệt, thế nhưng chúng ta vẫn phải tiếp tục tiến tới phía trước."
Điểm màu lục kéo dài theo đường vòng cung tiếp tục men theo vòng tròn kéo dài tiếp một đoạn mới dừng lại.Sau đó ở vị trí điểm xanh lá ban đầu cậu chấm thêm một điểm màu xanh dương."
Màu xanh dương đại biểu cho tiểu đội số 5."
Quý Vũ Thời cũng kéo màu màu xanh dương dọc theo hình tròn để nó vượt qua điểm tròn màu đỏ và vàng đại diện cho tiểu đội 1 & 2 cùng sợi xanh lá đại biểu cho bọn họ, thẳng đến khi nó vượt khỏi lằn xanh lá kia."
Tiểu đội số 5 bởi vì nhóm chúng ta đoàn diệt mới có thể tồn tại, vì thế bọn họ có được kinh nghiệm cùng ký ức mà những lần chúng ta đi trước lưu lại, hiện giờ bọn họ đang đi ở phía trước chúng ta, so với chúng ta sống được càng lâu hơn, vì thế bọn họ có thể lưu lại đầu mối cho chúng ta, đảm bảo chúng ta có thể nhìn thấy."
Tống Tình Lam hiểu được ý của Quý Vũ Thời: "Ý cậu là thời không trùng điệp mà chúng ta thảo luận khi nãy có khả năng không chỉ vài lần như vậy, ít nhất thì khoảng thời gian này có tiểu đội số 2, chúng ta, cùng tiểu đội số 5 đồng thời tồn tại đúng không?"
Quý Vũ Thời gật đầu, chỉ đường cong màu xanh lá nói: "Bởi vì chúng ta là lần tuần hoàn thứ 3, phạm vi nhận thức đều nằm trong khoảng thời gian ngắn này, sau khi chúng ta đoàn diệt thì không biết lại có bao nhiêu lần đoàn diệt cùng bao nhiêu lần tuần hoàn bị mở ra nữa, những lần này không nằm trong phạm vi tưởng tượng của chúng ta."
Chu Minh Hiên nhịn không được nói: "Như vậy không phải trong khoảng thời gian này rất có thể có vô số chúng ta tồn tại cùng phân bố ở vị trị trí bất đồng trên vòng tròn à?
Nói cách khác một ngày hai mươi bốn giờ, có lẽ hai giờ có ba tiểu đội, bốn giờ có năm tiểu đội, bảy giờ có tám tiểu đội?"
Quý Vũ Thời: "Đúng vậy."
Thời không trùng điệp sẽ làm đoạn thời gian tuần hoàn đồng nhất không ngừng gia tăng trùng lắp nhau.Thật kinh khủng.Mọi người chấn kinh.Lý Thuần nhấc tay: "Em có một vấn đề."
Lúc này Lý Thuần đã cực kỳ nỗ lực, cậu hỏi vấn đề mà mọi người quan tâm nhất: "Quý cố vấn, trước đó không phải anh cùng Tống đội nói tiểu đội số 3 vì tiểu đội số 2 đoàn diệt mà sinh ra, mà tiểu đội 4 vì tiểu đội 2 né được xe không gian của tiểu đội 3 nhưng vô tình mở ra tuyến thời gian song song mà sinh ra.
Tiểu đội 3 và 4 sinh ra đều có liên quan với tiểu đội 2, vì thế tiểu đội 3 và 4 có thể liên lạc với nhau nhưng không thể liên lạc với tiểu đội 2.
Bởi vì nếu thay đổi quỹ tích của tiểu đội số 2 sẽ ảnh hưởng tới sự hiện hữu của chúng ta."
Mọi người gật đầu.Bọn họ vô thức nhìn chằm chằm đoạn ngắn màu xanh lá ở trên vòng tròn, bởi vì đó là tất cả những gì mà bọn họ có được bây giờ.Lý Thuần hỏi tiếp: "Như vậy tiểu đội 5 sinh ra phải là vì nhóm chúng ta đoàn diệt mới đúng.
Thế nhưng vì sao bọn họ lại muốn liên hệ chúng ta, chẳng lẽ không sợ chúng ta thay đổi quỹ tích của bọn họ, làm bọn họ không còn tồn tại nữa à?"
"Cậu nói đúng."
Quý Vũ Thời nói: "Sau khi thay đổi quỹ tích thì quan hệ nhân quả sẽ trở nên hỗn loạn, không chỉ tiểu đội 5 biến mất mà cả cả vòng tròn này cũng sẽ vì thế mà sản sinh biến hóa, hợp thành nhân quả mới."
Lý Thuần hỏi: "Chính là Quý cố vấn, nếu chúng ta không bị đoàn diệt thì cũng sẽ không có tiểu đội 5, cũng không có chuyện bọn họ lưu lại manh mối cho chúng ta nhìn thấy, như vậy nó không phải cũng là nghịch biện à? !"
Học sinh mù cuối cùng cũng phát hiện được điểm sáng, Quý Vũ Thời vui mừng, này rõ ràng là màn nghịch tập của học tra a!Muốn giải đáp vấn đề này, Quý Vũ Thời hỏi Tống Tình Lam: "Tống đội, anh còn nhớ hai hộp thuốc mà chúng ta từng thấy trong tiệm sách không?"
Tống Tình Lam gật đầu.Quý Vũ Thời: "Một cái đã sử dụng qua, một cái thì không, điều đó chứng minh nó không phải kết quả của cùng một tuyến thời gian.
Hộp thuốc bị uống mất hai viên kia không hẳn là thuộc về vòng tuần hoàn lúc tôi bị anh kabedon lưu lại, có lẽ nó thuộc về một đội ở tuyến thời gian đã tới tiệm sách sớm hơn chúng ta, đó rất có thể là tiểu đội số 5."
Kabedon? !Từng tận mắt nhìn thấy tình cảnh đó qua ống nhòm, Thang Nhạc cũng Lý Thuần im lặng không lên tiếng.Những người khác: "? ? ?"
Tống Tình Lam: "..."
Trọng tâm câu chuyện không thể bị lệch, Tống Tình Lam kéo trở lại: "Sau đó?"
"Hai tuyến thời gian đồng thời tồn tại."
Quý Vũ Thời nói: "Cũng giống như chúng ta thấy tiểu đội số 2 vậy, chỉ cần tiểu đội số 2 vẫn chưa bị đoàn diệt thì chúng ta có thể nhìn thấy tất cả vết tích của bọn họ, mà bọn họ tự nhiên cũng có thể nhìn thấy chúng ta."
"Tôi hiểu rồi, có nghĩa là chỉ cần chúng ta chưa tới thời điểm bị đoàn diệt, người của tiểu đội số 5 cũng chưa chết thì chúng ta có thể tiếp nhận được tin tức của bọn họ!"
"Vậy nghịch biện mà Thuần nhi nói có phát sinh không?"
"Tôi cũng hiểu rồi, này chính là bug a!"
Mọi người nhao nhao khó hiểu: "Chính là nếu cải biến quỹ tích của chúng ta thì cuối cùng bọn họ cũng sẽ biến mất, vì sao tiểu đội số 5 lại muốn làm như vậy?"
"Bởi vì bọn họ muốn để đội ngũ của chúng ta kéo dài."
Tống Tình Lam hiểu được, anh nói: "Rất có thể vì cần tắt năng lượng nguyên của hai căn cứ mà trên đường gặp phải nguy hiểm, người của tiểu đội 5 không còn nguyên vẹn.
Đối với bọn họ mà nói, tiểu đội ở tuyến thời gian số 4 chúng ta có thể hợp thành hai đội nhân mã AB là đội ngũ thích hợp kéo dài nhất trên vòng tròn."
"Không sai."
Nụ cười lóe lên trên gương mặt Quý Vũ Thời: "Giống như Tống đội nói trước đó, mặc dù không nhìn thấy điểm cuối của vòng tuần hoàn, thế nhưng chúng ta không cần quay đầu lại, vẫn cứ tiếp tục tiến tới, bắt đầu từ tiểu đội số 5, chúng ta ở tương lai sẽ không ngừng tìm kiếm manh mối cho chúng ta hiện tại, mặc dù biết sẽ biến mất nhưng tiểu đội 6, tiểu đội 7 sẽ không ngừng tìm kiếm manh mối lưu lại.
Như vậy, chúng ta ở tương lai sẽ không ngừng biến mất nhưng chúng ta ở hiện tại, cũng chính là đường xanh lá này sẽ kéo dài vô hạn trên vòng tròn, bao trùm hết thảy những điểm đã hoặc chưa xuất hiện----- thẳng tới khi hoàn thành nhiệm vụ mới thôi!"
Lời nói cực kỳ ôn hòa này gây nên một trận hỗn loạn không nhỏ trong lòng mọi người.Thật khó tưởng tượng có bao nhiêu chính mình đang một đường xông tới trước ở tương lai!Bọn họ vĩnh viễn không quay đầu lại, cho dù chết, cho dù đau khổ cũng cố gắng lưu lại manh mối quý giá, chính là muốn chính mình ở quá khứ có thể phá giải vòng tuần hoàn, hoàn thành nhiệm vụ!Tống Tình Lam nhìn Quý Vũ Thời, ánh mắt không thể che giấu được ý tán thưởng: "Quý cố vấn, đây chính là phá cuộc mà cậu đã nói à?"
"Chỉ là một điểm trong đó mà thôi."
Con ngươi đen láy của Quý Vũ Thời sáng rực: "Vẫn còn một chút nữa, nếu chúng ta có thể kịp lúc chạy tới Kim Ô số 2 thì có thể có được đáp án."*Ngoài căn cứ Kim Ô số 2.Nơi này cùng căn cứ Kim Ô số 1 gần như giống như đúc, ngoại trừ tòa kiến trúc hình bát tròn khổng lồ độ sộ đến khó có thể tưởng tượng, một phía là khoảng đất hoang vu.Điểm bất đồng chính là phía sau lưới sắt cao năm mét là đám tang thi mặc đồng phục màu trắng bị điện giật chết.Nghe thấy tiếng xe, ở khoảng đất trống lại bắt đầu tụ tập một lớp tang thi mới, chúng đạp lên thi thể nám đen của đồng loại mà nhào tới lưới sắt.Thiết bị an ninh ở lối vào căn cứ vẫn còn vận hành, thế nhưng hàng rào bị phá vỡ nên có tang thi ùa ra, sau đó bị xe không gian lao tới nghiền thành bùn máu.Xe không gian một đường tiến thẳng vào trong chiếc bát tròn.Bên trong tòa kiến trúc to lớn là đèn đuốc sáng trưng chói mắt, trên sàn nhà trắng tinh là hai vệt máu dài cùng phần tay cụt chân cụt.Một chiếc xe không gian đậu cách đó hơn mười mét, cửa sau mở rộng, từ xa nhìn lại thì tình cảnh bên trong giống hệt như xe không gian của bọn họ.Đoàn Văn: "Tống đội, đó là xe của tiểu đội 5 à? !"
Tống Tình Lam: "Ừm."
Quý Vũ Thời đã dự đoán nếu bọn họ như kịp thời chạy tới Kim Ô số 2 thì có lẽ sẽ có người của tiểu đội số 5 còn sống sót!"
Ô------"Sâu bên trong không nhìn thấy điểm cuối, ở xa xa có vài cánh cửa kính mở ra, một đám tang thi phóng tới như điên.Chúng xông tới trước xe không gian, từ mặt kính thủy tinh nhìn ra là một rừng gương mặt trắng hếu cùng con ngươi đục ngầu, cái miệng đầy thịt vụn hư thối cùng bộ quần áo lao động màu trắng bê bết vết máu, làm người ta không khó tưởng tượng tình cảnh lúc biến cố xảy ra khốc liệt cùng khủng bố đến cỡ nào.Tống Tình Lam: "Mọi người chuẩn bị xuống xe."
Mọi người hành động, Quý Vũ Thời cũng đứng lên, tìm nước khoáng trong xe uống thêm một viên thuốc giảm đau.Từ khi bị thương đến giờ cũng đã mấy giờ, trên đường không được ăn uống cũng không được nghỉ ngơi tốt, uống thuốc trong tình trạng bụng đói thế này phỏng chừng cũng không có bao nhiêu tác dụng.Thế nhưng trong tình huống này không ai nói người bị thương nên lưu lại trong xe, Quý Vũ Thời hiển nhiên cũng không có ý định làm như vậy.Quý Vũ Thời kiểm tra toản thạch điểu, bổ sung băng đạn năng lượng: "Có lẽ chúng ta nên trực tiếp tiến tới phòng điều khiển!"
Tống Tình Lam bổ sung trang bị trên người, những chiếc túi trên đồng phục chứa đầy tới nặng trình trịch."
Nghe theo Quý cố vấn, trực tiếp oanh tạc mở đường đến phòng điểu khiển: "Anh trầm giọng nói: "Trên đường chú ý manh mối, thấy bất kỳ người nào nghi ngờ là người sống thì không cần nổ súng, đừng sơ sẩy tự đánh gãy chân mình!"
Mọi người: "Rõ!"
Mở cửa xe không gian, tiểu đội trang bị hoàn mỹ nối đuôi nhau tiến ra."
Đùng đùng đùng!"
Khoảng sân trống trải vang vọng tiếng súng.Một đường này có thể xem là thông suốt, tang thi sớm bị bắn bể đầu, da thịt sớm đã hư thối văng tung tóe bốn phía, mùi hương pha lẫn với mùi khí lạnh điều hòa làm người ta có cảm giác buồn nôn.Có thể nhìn thấy nơi này trước đó đã trải qua một trận ác chiến.Tiến vào một lối đi rộng rãi, trên tủ kính đặt trên đường trưng bày các tác phẩm của Kim Ô số 2 từ khi xuất hiện tới nay, thế nhưng chúng không làm người ta cảm thấy mới mẻ, ngược lại giống như đang ở trong một buổi triển lãm biến thái dị dạng.Vô tính sinh sôi loài chim, sáng tạo ra động vật có vú, trứng không cần ấp.... còn có quả táo, quả lê, thậm chí là quả xoài sinh trưởng trên cùng một cây.Đủ loại môi trường sinh thái quái dị mà người thường cảm thấy khó chịu nhưng ở tinh cầu thuộc địa này tựa hồ lại là phát minh làm các nhà khoa học kiêu ngạo.Lúc đi ngang qua một chiếc tủ đen kịt, mọi người đều có chút mờ mịt.Sau khi tỉ mỉ quan sát mời nhìn rõ bên trong là những con giun to dài đang ngọ nguậy trong đất.Là tủ đất nhân tạo.Đất nhân tạo dùng để trổng rất nhiều loại rau dưa mà bọn họ chưa từng nhìn thấy, dạng gì cũng có.
Trong đó có một loại đậu màu xanh lá được chia ra làm hai, trên vỏ đậu phủ đầy lằn gân có hình mạng lưới, giống như mạch máu màu xanh trên mặt tang thi, cực kỳ xấu xí.Lại nhìn một chút thì bên dưới tủ có viết: Đậu Khắc Mông, rau dưa hữu cơ đầu tiên của PU-31 Kim Ô số 2, tinh phẩm kính tặng."
Đệt."
Lý Thuần lại muốn ói: "Ọe, em đã bảo là em không muốn ăn mà...."
"Ngậm miệng! !"
Mọi người nhao nhao phun nước bọt."..."
Quý Vũ Thời cũng muốn gia nhập, theo nguyên tắc thà chịu khổ tinh thần hơn chịu đói thể xác, cậu cũng đã chật vật ăn hết một hộp.Công trình kiến trúc lớn như vậy, nhân viên làm việc trong Kim Ô số 2 ít nhất cũng có mấy ngàn người, lúc này lại giống như một cái lò sát sinh.Huyết dịch tanh hôi của tang thi chảy tràn trên mặt đất lưu lại vô số vết chân đỏ sậm, chỉ cần không chú ý sẽ rất dễ trượt chân.Quý Vũ Thời đi chậm nhất, cũng ổn định nhất.Tống Tình Lam vài lần quay đầu lại đều nhìn thấy gò má thanh tú cùng dáng người thả lỏng nhưng thật vững vàng nằm chặt toản thạch điểu trong tay.Liệu cậu ta có ghi nhớ hết thảy trước mắt không?Tống Tình Lam đột nhiên nghĩ tới điều này, không khỏi nhíu mày."
Tống đội!"
Thang Kỳ ở trước nhất bắn phá một tầng tang thi, tựa hồ phát hiện gì đó.Trong phòng triển lãm ở cuối hành lang, hình ảnh được chiếu trên màn hình làm tất cả mọi người đều ngơ ngẩn.Đó là mô hình tình huống hiện tại của PU-31.Trên màn hình toàn tức có một khe hở đen nhánh.Tinh cầu tròn trịa nho nhỏ này ở ngay bên cạnh khe hở, xanh biếc dạt dào, sinh cơ bừng bừng.Mặt trời nhân tạo nằm nghiêng ở bên trên, mô phỏng theo góc độ mặt trời chiếu rọi ánh sáng lên đại địa, mấy trăm thiết bị năng lượng truyền ra mặt ngoài tinh cầu, tạo ra năng lượng cho PU-31.Kim Ô số 1.Kim Ô số 2.Thế giới giả tạo, sự xuất hiện của nó bắt đầu một giấc mộng sinh sôi quá tuyệt đẹp, thế nhưng hiện giờ, nó lại biến thành ác mộng."
Kế hoạch Kim Ô không chỉ cung cấp nhiệt năng, quang năng mà còn cung cấp động năng, hết thảy năng lượng của thuộc địa này đều tới từ đó."
Quý Vũ Thời nhìn PU-31, tròng mắt phản chiếu bóng dáng của nó: "Tường đen.... kì thực chính là kẽ hở trong vũ trụ song song song mà thôi, kế hoạch Kim Ô chính là thông qua kẽ hở này, từ vũ trụ hư vô thu hoạch được nguồn năng lượng phân bố cùng thiết bị truyền tải năng lượng để có được ánh sáng giống như thần sáng thế."
Đột nhiên, hình ảnh trước mắt lóe sáng, xuất hiện biến hóa.Bên ngoài bề mặt PU-31 đột nhiên xuất hiện một vòng màu đen, tựa hồ thiết bị truyền tải năng lượng nằm trong phạm vi màu đen kia bị đồng loạt mất đi khống chế.Lúc này thời gian trên màn hình biểu thời gian: [1470.08.05 14:32:53]"Là đội B, bọn họ ở bên Kim Ô số 1 đã tắt nguồn năng lượng nguyên thứ nhất."
Âm thanh của Quý Vũ Thời có chút lành lạnh."
Đó là tường đen! ! !"
"Em biết rồi!
Em biết rồi! !
Anh, nó chính là con mẹ nó cái Ouroboros kia! !"
"Chính là cái đã làm tiểu đội 2 bị đoàn diệt? !"
"Con mẹ nó hóa ra là tường đen là do chính chúng ta tạo ra!"
"Đệt! !"
"Tống đội!"
Âm thanh của Đoàn Văn truyền tới, giọng điệu không bình thường.Tống Tình Lam đi tới.Chỉ một chốc sau, đồng đội bên cạnh Quý Vũ Thời cũng chỉ còn lại hai ba người.Quý Vũ Thời dời tầm mắt khỏi màn hình toàn tức, đi nhanh về phía bọn họ phát hiện dị thường, phỏng chừng đã xảy ra chuyện gì đó.Còn chưa đi tới nơi Quý Vũ Thời đã ngửi thấy mùi tanh tưởi nồng đậm.Không giống mùi hôi thối của máu thịt thối rữa của tang thi, nó là mùi máu tươi đặc biệt tươi mới, phảng phất còn tràn ngập sinh mệnh lực.Quý Vũ Thời vô thức nắm chặt toản thạch điểu.Thân súng lạnh như băng cũng giống như tâm cậu lúc này.Ánh mắt xuyên qua dáng người cao lớn của nhóm đồng đội, chỉ kịp nhìn thấy trên mặt đất đầy máu tươi là một phần chân cụt mang đôi giày ống thấp màu đen.Hình ảnh biến thành tối đen, mắt bị một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng che lại.Cậu nghe thấy Tống Tình Lam nói: "Đừng nhìn."[end 21]