Lãng Mạn Bác Sĩ, Giúp Giúp Em

Bác Sĩ, Giúp Giúp Em
Chương 40: Dã ngoại Play


Quý Đình Đình không nghi ngờ anh,ngoan ngoãn đi qua ngồi xuống, sau đó nhắm mắt lại, thẹn thùng lại thấp thỏm mà chờ anh hôn môi.Ban đầu rất nghiêm túc hôn môi, Lương Diễn Chiếu vô cùng dịu dàng, lại kiên nhẫn cùng cô môi lưỡi đan xen.Sau khi xác định tâm ý của nhau, nụ hôn của hai người nhiều rung động cùng ngọt ngào hơn trước.Nhưng mà Quý Đình Đình nhanh chóng cảm thấy có gì đó không thích hợp.Bởi vì tay của Lương Diễn Chiếu đã mò vào trong vạt áo phông của cô, cách áo lót nhẹ nhàng vuốt ve ngực cô.“A ~ bác sĩ Lương ~” Quý Đình Đình mở mắt ra, hốt hoảng nhìn anh.“Sao nào?”

Lương Diễn Chiếu dịu dàng hỏi.“Nơi này không được…”

Quý Đình Đình cắn môi nói.“Vì sao không được?”

“Bên ngoài có người.”

Mặc dù nơi này không phải đường chính nhưng nhỡ may có người đi vào đường mòn thì sao?Cái đình này ở giữa con đường nhất định phải đi qua.

Mặc dù bị bóng cây che khuất nhưng chỉ cần người khác đi con đường này, nhất định có thể phát hiện.“À~” Lương Diễn Chiếu khẽ cười: “Không cảm thấy như vậy càng kích thích sao?”

Anh nói, động tác trên tay cũng không ngừng lại, thong thả ung dung nhấc lên áo phông Quý Đình Đình lên.

Sau đó vùi đầu vào giữa hai vú trắng nõn, hít một hơi thật sâu.“Ngẫm lại xem, bốn phía đều là người tới leo núi, ai có thể nghĩ đến, anh lại ở chỗ này mút núm vú em đâu?”

Dứt lời, Lương Diễn Chiếu bỗng dưng cách áo lót cắn mạnh đỉnh nhọn đầu vú của cô.“Ưm ư.ư~” Quý Đình Đình yêu kiều rên rỉ, cổ hơi hơi ngửa ra sau, tạo thành một đường cong vô cùng duyên dáng.“Xuỵt” Lương Diễn Chiếu vươn ngón tay ra đè môi cô lại, khẽ cười nói: “Nhỏ giọng một chút, đợi lát nữa đưa em ra.”

“Vậy…

Vậy anh nhanh chút ~” Mặt cô hồng hồng.“Anh sẽ tận lực.”

Lương Diễn Chiếu nói xong xoay người cô đặt cô nằm thằng trên thảm.Thảm vô cùng mỏng, mà trên đình gió thổi có chút lạnh.

Quý Đình Đình nằm trên đó, nhịn không được hơi run run.Lương Diễn Chiếu cũng phát hiện ra điều này, vì thế, anh quyết định làm cô nóng lên trước.Mà chuyện này, là đơn giản nhất.Anh nhanh chóng cởi quần áo cô, làm cô cả người trần trụi.

Sau đó bắt đầu nhấm nháp mỹ vị.Cúi đầu, anh nhẹ nhàng gặm cắn đầu vú, vươn đầu lưỡi liếm lên đầu vú cô, nhìn đóa hồng mai trên bộ ngực trắng nõn nở rộ ngạo nghễ trong miệng anh.“Ư ư ~ ưm ~ bác sĩ Lương ~” Quý Đình Đình vô thức ma xát hai chân mình.Cô muốn càng nhiều hơn lại không dám nói ra.“Nói đi, em muốn gì?

Đều nói ra.”

Anh đổi sang đầu vú bên kia mút vào.“Nếu không nói, người khác đến, em sẽ bị nhìn thấy.”

Anh dọa cô.“A ~ em muốn bác sĩ Lương, huyệt nhỏ muốn côn thịt bác sĩ Lương lấp đầy ~”“Chảy nước chưa?”

“Ư ư, chảy rồi ~”Ngay khi anh bắt đầu dịu dàng hôn môi cô đã cảm giác huyệt nhỏ hơi ấm ấm.Bởi vì là bác sĩ Lương, bởi vì cô yêu anh cho nên mới có cảm giác nhanh như vậy.“Muốn thì tự mình tới, bỏ nó vào trong đi.”

Lương Diễn Chiếu vừa hôn cô, vừa đưa ngón tay từ đùi lẻn vào trong quần, cách lớp quần lót vuốt ve âm đế nhạy cảm của cô.Quý Đình Đình đã bị anh kích thích đến hơi thất thần rồi, nghe vậy cô ngoan ngoãn cởi quần thể thao của Lương Diễn Chiếu ra rồi kéo quần lót của anh xuống.

Sau đó nhìn thanh thịt màu đỏ tím đã sưng to từ lâu, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.“Còn chờ gì nữa?

Hửm?”

Lương Diễn Chiếu đột nhiên dùng sức vê mạnh âm đế cô.“A ~” Quý Đình Đình không đề phòng, rên rỉ, huyệt nhỏ lại trào ra dòng nước mê hoặc.Chuyện này, nàng không dám chần chờ nữa, vội vàng ngoan ngoãn dùng tay nhỏ cầm côn thịt Lương Diễn Chiếu nhắm ngay lỗ nhỏ đã ướt đẫm tràn lan của mình, “Phụt” một tiếng thọc vào trong sâu tới tận tử cung.“Aaa ~ trướng quá~”“Mấy ngày nay có phải hay không vẫn luôn nghĩ đến côn thịt lớn của bác sĩ Lương đúng không?

Hửm?”

“A a ~ không…

Không có.”

“Không có?

Thế chuyện video tối qua anh nhìn thấy là gì hửm?”

“A ~ chuyện đó là em đang luyện tập.”

“Còn mạnh miệng.”

Lương Diễn Chiếu cười khẽ.

Sau đó, cảm giác nơi đó đã đủ ươn ướt, trực tiếp bắt lấy đùi trắng trẻo của cô, mạnh mẽ rút ra cắm vào.“Nhìn này, bây giờ em đang chảy không biết bao nhiêu nước?

Em phải nghiêm túc cảm ơn anh?

Là anh chữa khỏi bệnh cho em.”

“A ~ phải ~ cảm ơn bác sĩ Lương ~ ha ~ là côn thịt lớn của bác sĩ Lương chữa khỏi bệnh cho em~ ư ư ~”“Ngoan ~”Lương Diễn Chiếu ấn cô thao mấy chục phát.

Sau đó kéo cô lên để cô đưa lưng về phía mình, ôm đến cột đình bên cạnh.“Bác sĩ Lương, bên ngoài sẽ nhìn thấy ~” Phát hiện ý đồ của anh, Quý Đình Đình không nhịn được sợ hãi.Vừa nãy ở giữa đình cũng còn được, còn bây giờ chỉ sợ những người trên con đường núi xa xa kia nếu nhìn kĩ có thể phát hiện ra bên này đang trình diễn xuân cung đồ sống.“Như vậy mới thú vị.”

Lương Diễn Chiếu cười khẽ.Nói xong, anh ấn eo cô, đỡ côn thịt lớn vẫn tho to như cũ cắm vào từ phía sau lưng.“ Đình Đình ngoan, nhìn kìa, bọn họ cầm điện thoại chụp bên này.

Em đoán xem, bọn họ thấy được gì?”

“A ~ Đừng mà~” Quý Đình Đình cảm thấy thẹn cực kỳ, nước mắt đều chảy xuống dưới.“Bác sĩ Lương, anh nhanh một chút ~”“Vậy em kẹp chặt một chút, lại nói lời dễ nghe trợ hứng cho anh.”

Quý Đình Đình không còn cách nào, vừa sợ hãi sợ bị người khác phát hiện vừa phải lấy lòng bác sĩ Lương.

Nếu phải chọn lựa giữa hai bên cô sẽ không do dự chọn vế sau.Nghĩ đến mấy bộ Phim A Nhật Bản mình đã từng xem, cô tự xây dựng tâm lí cho mình nên cũng không quan tâm mà kêu lên.“A ~ ông xã ~ côn thịt anh cắm ở huyệt nhỏ của em~ cắm đến em thật thoải mái a a ư ư~”Phía sau, Lương Diễn Chiếu vừa lòng cười, nhìn xem Tiểu Đình Đình của anh chính là thông minh như vậy, chỉ một điểm mà đã sáng suốt một.Cứ như vậy, thật ra anh chỉ lừa cô.Đường nhỏ này, anh đã đến rất nhiều lần, trước nay không ai đến đây.Hơn nữa, từ bên đường chính kia căn bản không nhìn thấy bên này chỉ nhìn thấy một mảng lớn xanh lá mạ.“A a ~ huyệt nhỏ chỉ thích côn thịt chồng cắm vào, muốn côn thịt lớn của chồng vẫn luôn ở bên trong, không cần ra ngoài~ a a ~ hơ hơ ~”Ngày mùa hè mặt trời chiếu qua những khe hở của lá cây xanh tươi.

Ánh sáng lốm đốm phản chiếu trên cơ thể trắng ngần của Quý Đình Đình.

Giờ phút này, mái tóc dài của cô tung bay theo gió, thân hình trắng trẻo hoàn mỹ khẽ cong giống như yêu tinh rừng bước nhầm vào nhân gian vậy.Nhưng mà, yêu tinh lúc này toàn thân trần trụi, uốn thành độ cong rất mắc cỡ, mặc người đàn ông phía sau mạnh mẽ va chạm.

Dương vật màu đỏ tím dương vật không ngừng cắm vào rút ra mông trắng nõn.

Hình ảnh này đã tuyệt mỹ lại dâm mị vô cùng.Lương Diễn Chiếu không nhịn được đắm chìm say mê vào cảnh đẹp như vậy.

Anh cúi đầu, hôn sâu lên khắp tấm lưng tuyết trắng của Quý Đình Đình.“Vợ yêu, em thật đẹp ~” Anh khàn khàn nỉ non.“Ô ô.ư ư ~ Chồng à~” Quý Đình Đình cố tình co rút huyệt mình lại, làm tầng tầng lớp lớp vách trong bao chặt lấy côn thịt Lương Diễn Chiếu, hy vọng anh có thể sớm bắn ra: “Bắn hết tinh dịch của chồng cho em đi mà ~ Rót đầy vào tử cung em đi ~”“Được, cho em hết ~” Lương Diễn Chiếu nói, tốc độ phần eo lại tăng mạnh.“A a bạch bạch~ hơ hơ bạch bạch...ư..ư ~ thật lớn ~ ư ưm bạch bạch~ em không được ~bạch a ~bạch ô ~ bác sĩ Lương ~ bạch bạch hơ hơ~”Theo Lương Diễn Chiếu dương vật đâm vào rút ra, rút ra đâm vào, Quý Đình Đình lại bắt đầu lần nữa ngâm nga rên rỉ..ưm..ư..ư.Mà trên con đường núi cách xa mấy chục mét, có khách du lịch bỗng nhiên giữ chặt bạn mình, hỏi: “Cậu có nghe thấy không?

Bên kia hình như có tiếng người rên rỉ.”

Người bạn này nghe một lúc.

Sau một lúc lâu, cười nói: “Cậu nghe lầm rồi, làm gì có ai?

Là tiếng gió thổi lá cây đi.”

“Phải không?

Rõ ràng tớ nghe thấy mà.”

Khách du lịch lẩm bẩm tự nói.

Sau đó nhìn vào trong rừng cây đối diện.Nhưng mà dù hắn cố nhìn thế nào cũng không thấy một bóng người nào hết
 
Bác Sĩ, Giúp Giúp Em
Chương 41: Bác sĩ Lương tiếp tục khám bệnh


Nháy mắt đã đến thứ 2 rồi.Hôm nay buổi sáng Quý Đình Đình rất bận rộn.

Đến buổi chiều cô bỗng nhận được tin nhắn WeChat của Lý Tư.“Đình Đình, buổi tối có thời gian không?

Cùng nhau ăn cơm tối nhé.”

Sau khi nhận được tin nhắn, Quý Đình Đình khiếp sợ.Bác sĩ sao lại tới tìm mình?Thật là…

Quá xấu hổ.Quý Đình Đình nghĩ thầm sẽ nói cho hắn biết mình đã yêu đương rồi.Nhưng mà lại cảm thấy như vậy quá tuyệt tình.

Dù sao người ta còn chưa thổ lộ cô nói thế giống như đang khen mình tự đa tình vậy.Nhưng chắc chắn không thể ăn tối cùng nhau vì trong lòng cô lúc này toàn là bác sĩ Lương, đã không chứa nổi người khác nữa.Vì thế Quý Đình Đình trả lời: “Xin lỗi bác sĩ Lý, buổi tối em có việc rồi.”

Đối phương rất nhanh đã trả lời lại: “À, vậy không sao, chúng ta hẹn lần sau vậy.”

Còn có lần sau…Quý Đình Đình có chút bất đắc dĩ.

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nghĩ ra cách nào khác,đành phải chờ đến khi hắn tiếp tục hẹn cô rồi nghĩ cách từ chối, qua vài lần hắn sẽ hiểu.Qua một lúc nữa, Quý Đình Đình nhận được tin nhắn của Lương Diễn Chiếu.“Lịch khám bệnh của anh hôm nay đã xong rồi.

Em lên đây đi.”

Quý Đình Đình vội cùng chào Vương Nguyệt sau đó đi lên tầng 9.Đẩy cửa ra, sau bàn làm việc không có ai.Quý Đình Đình đi vào bên trong phòng, nhìn thấy Lương Diễn Chiếu đang rửa tay trong phòng vệ sinh.Nhìn thấy cô, biểu tình của anh ôn hòa lại khách sáo, nói: “Đi lên trên giường nằm xuống, chờ lát nữa kiểm tra cho em.”

Quý Đình Đình sửng sốt, phản ứng lại nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Lương, bệnh em đã khỏi rồi.”

Vẫn là được anh chữa khỏi mà!“Khỏi hay không là do bác sĩ quyết định.

Em nói không tính.”

Đeo mắt kính, mặc áo blouse trắng, nhìn qua thấy bác sĩ Lương chuyên nghiệp lại lạnh lùng làm Quý Đình Đình không thể chống đỡ được, cũng không dám phản bác.

Nghe vậy, cô gật gật đầu: “À, Được rồi.”

Nhắm mắt lại đợi một lúc, Lương Diễn Chiếu đã ra ngoài.Anh đứng ở trước giường, không mang theo cảm tình cúi đầu nhìn cô.“Gần đây có quan hệ tình dục không?”

“Bác sĩ Lương, anh biết mà…”

Hôm trước, anh ấn cô ở trong đình làm vài giờ.

Ngày hôm qua ở trong nhà còn bị anh đùa nghịch thành đủ loại tư thế mắc cỡ.“Trả lời anh, nói.”

Anh hơi hơi híp mắt, nhắc lại.“Có.”

“Cảm giác như thế nào?”

“…Khá tốt.”

“Được, Tiếp theo anh kiểm tra phần thân dưới của em cùng những phản ứng cơ bản.”

Nói xong, Lương Diễn Chiếu nhẹ nhàng cởi nút áo y tá, cởi áo trên cô ra.Ngay lập tức, áo ngực màu hồng của Quý Đình Đình đã lộ ra ngoài.Lương Diễn Chiếu giơ tay, cách áo lót nhéo vú cô.“Ưm ~” Quý Đình Đình không nhịn được nhẹ nhàng rên rỉ.Ngừng động tác lại, Lương Diễn Chiếu đẩy đẩy mắt kính gọng vàng lên, nói: “Khá tốt, phản ứng rất mạnh mẽ.”

Quý Đình Đình nghe vậy, kiều mị tức giận liếc mắt nhìn anh.Như là đang nói, còn không phải đều là vì anh ư, hừm.Nhưng mà so với sự dịu dàng của cô, Lương Diễn Chiếu có vẻ đặc biệt thờ ơ.

Ánh mắt anh nhìn cô giống như đang nhìn bệnh nhân bình thường vậy.

Giống như Quý Đình Đình đang nằm ở đây không phải bạn gái anh mà thật sự chỉ là bệnh nhân.Mở khóa áo ngực Quý Đình Đình, hai vú trắng nõn đã bật ra ngoài.Ánh mắt Lương Diễn Chiếu tối sầm đi.

Anh vươn tay, nắm lấy toàn bộ ngực bên trai nhéo vài cái.“Vú dường như lớn hơn lần trước.”

“A ~ là bị bạn trai em hút lớn ~”

“Phải không?”

Lương Diễn Chiếu cười khẽ, khen ngợi cô thông minh cùng phối hợp.

Ngay sau đó, anh hé miệng, ngậm vú cô vào, khi thì mút vào, khi thì tinh tế mà liếm láp.“Hắn là hút như thế này sao?”

“Ưm ~ Phải~ ư.ư, đúng vậy ~” Quý Đình Đình thoải mái rên rỉ yêu kiều: “Bác sĩ Lương thật tuyệt, hút rất thoải mái giống như bạn trai em vậy ~”“A…”

Lương Diễn Chiếu cười khẽ, liếm mút một lúc.

Sau đó đổi sang vú bên kia, vừa hút vừa tinh tế gặm cắn.

Đồng thời cũng quên chú ý đến phản ứng của Quý Đình Đình.“A a~ bác sĩ Lương ~”Cô nằm ở trên giường, tóc dài buông xuống xõa tung ở hai bên mép giường, hai má ửng đỏ, hàm răng khẽ cắn môi, thật giống dáng vẻ mỹ nhân xinh đẹp!Lương Diễn Chiếu nhất thời động tình, không rời được cặp vú tuyết trắng đầy đặn của cô, hướng lên trên ngậm lấy môi hồng hào, cùng cô hôn mút thật sâu.So với lần đầu tiên thanh lãnh nhạt nhẽo, hôm nay Quý Đình Đình, giống như một đóa hoa tươi, Đình Đình đã nở rộ.Khi môi Lương Diễn Chiếu hôn lên miệng cô, Quý Đình Đình nhanh chóng hé miệng vươn lưỡi đình hướng tìm kiếm lưỡi anh.Hai người môi lưỡi đan xen, nước bọt trao đổi, phát ra những âm thanh làm người khác mặt đỏ tim đập.Cứ hôn môi như thế vài phút, Lương Diễn Chiếu mới buông cô ra.

Sau đó khẽ cười nói: “Vú đã kiểm tra xong, kế tiếp kiểm tra huyệt nhỏ của em.”

Nói xong, tay lớn của anh trượt xuống, lẻn vào từ khe hở váy y tá, tìm được âm đế của cô, cách lớp quần lót mỏng.

A ~” Quý Đình Đình run rẩy.“Sao phản ứng lớn như vậy ?”

Lương Diễn Chiếu đẩy đẩy gọng kính, kinh ngạc nhìn cô.“Ưm ư ~” Đối mặt với bác sĩ Lương có chút xa lạ như vậy, Quý Đình Đình hơi hơi thẹn thùng.“Để anh xem em đã ướt chưa ~”Nói xong, anh cởi váy với quần lót cô ra.“Không tồi, hôm nay mặc cả bộ đồ lót.”

Anh khen ngợi nói.“Bạn trai em chọn cho em ~”“Bạn trai em rất có mắt nhìn.”

Lương Diễn Chiếu cười khẽ.Đồng thời, anh bẻ chân cô gập thành hình chứ M, để huyệt nhỏ cô không hề che lấp trần trụi hiện ra trước mắt anh.Nước đã chảy đầm đìa.Đây là từ đầu tiên Lương Diễn Chiếu nghĩ đến khi nhìn thấy huyệt nhỏ của cô.Bởi vì trời sinh là Bạch Hổ nữ, bộ phận sinh dục của Quý Đình Đình chỉ có hai màu.

Đó chính là màu trắng như bạch ngọc cùng màu hồng phấn tưới mới.Màu trắng là da thịt cô còn màu hồng chính là khe hở hơi hé mở ở miệng huyệt.Giống như một đóa hoa ngượng ngùng không nở, ê lệ chờ người đến hái cùng yêu thương.Nhưng mà trong mắt Lương Diễn Chiếu không có chút yêu thương nào.

Anh hơi híp mắt, lạnh nhạt nhìn nới đó.Giống như là đang quan sát bệnh nhân bình thường.Duỗi ngón tay mở ra môi âm hộ đầy đặn của Quý Đình Đình, ngón cái và ngón trỏ của Lương Diễn Chiếu ấn lên, có tiết tấu mà xoa nắn.“A ~”Cơ thể Quý Đình Đình hơi co lại, vừa thoải mái vừa không chịu nổi.Lương Diễn Chiếu cúi đầu, cẩn thận quan sát, âm đế cô hơi hơi sưng đỏ nhô lên giống viên đậu đỏ.

Theo động tác của ngón tay anh viên nhô lên kia cũng run rẩy.Vì thế anh tiếp tục ấn, đồng thời ngước mắt nhìn phản ứng của Quý Đình Đình.Cô gái nhỏ nằm trên giường bệnh,không ngừng rên rỉ, cổ hơi ngửa ra sau, vú trước ngực dồn dập nhảy lên, hai đùi ngọc cũng run nhè nhẹ.“A ~ bác sĩ Lương ~ Ưm ư ~”Quý Đình Đình rên rỉ vui thích.

Huyệt nhỏ chảy nước ra ngoài làm ướt đẫm khăn trải giường trắng tinh.“Không tồi.

Âm đế nhạy cảm hơn lần trước ~” Cuối cùng, Lương Diễn Chiếu đưa ra kết luận.Sau, ngón tay anh chậm rãi chuyển xuống, đi vào miệng huyệt cô.
 
Bác Sĩ, Giúp Giúp Em
Chương 42: Bác sĩ Lương tiếp tục khám bệnh 2


“Em chảy nhiều nước quá~” Lương Diễn Chiếu nhìn chằm chằm huyệt nhỏ, lạnh nhạt nói.“Ưm ~ bởi vì bác sĩ…”

“Bởi vì anh?”

“Ngón tay bác sĩ Lương làm em quá thoải mái…”

“Vậy sao?”

Lương Diễn Chiếu cười khẽ.Ngay sau đó, anh lấy một vật bên cạnh bỏ vào hoa huyệt Quý Đình Đình.“A ~” Huyệt nhỏ bị một vật lạnh lẽo đâm vào, Quý Đình Đình hơi khó chịu, cô hỏi: “Bác sĩ Lương, anh đưa vật gì vào vậy?”.“Mỏ vịt, cái này chắc em biết chứ?”

“Ừ ~ Em biết…”

Quý Đình Đình cắn môi.Cô đã từng thực tập ở khoa sản, cũng từng thấy cảnh bác sĩ kiểm tra âm đạo người bệnh, đều sử dụng mỏ vịt.Nhưng mà, nhìn là một chuyện sử dụng trên người mình lại là chuyện khác.Quý Đình Đình cảm giác hai đầu mỏng của mỏ vịt đã bị Lương Diễn Chiếu đẩy đi vào.

Sau đó, hoa huyệt cô căng lớn ra, hoàn toàn không thể đóng lại.Ngay sau đó, Lương Diễn Chiếu mở một cái đèn pin ra, chiếu vào bên trong huyệt nhỏ của cô.Tầng tầng lớp lớp nếp uốn, vách huyệt thịt hồng hào cùng con đường xinh đẹp của Quý Đình Đình đã phơi bày ra trước mắt Lương Diễn Chiếu, không che giấu chỗ nào.Tay trái cầm đèn pin chiếu, ngón tay phải cũng dò xét đi vào, chọc khắp nơi.“Ư a..A ư...Ô ô ~”Quý Đình Đình lớn tiếng rên rỉ, cảm giác quá trình kiểm tra lần này kéo dài quá mức.Trước kia mỗi lần Lương Diễn Chiếu đưa tay vào huyệt nhỏ của cô, cô luôn không nhịn được co rút huyệt nhỏ lại, bắp đùi không ngừng ma xát.Nhưng mà bây giờ, bởi vì huyệt nhỏ bị mỏ vịt làm căng ra cho nên ngón tay Lương Diễn Chiếu rất linh hoạt đâm vào rút ra huyệt nhỏ của cô mà Quý Đình Đình không hề có sức phản kháng.Cuối cùng, Lương Diễn Chiếu chọc tới điểm kia.“Aaaa!”

Quý Đình Đình lập tức thét chói tai, huyệt nhỏ trào ra một dòng nước.“Xem ra đây là điểm G”Anh làm bộ như đây là lần đầu tiên phát hiện, tiếp tục không ngừng ấn vào điểm kia, sau đó hỏi cô: “Bạn trai em có chơi đùa điểm G của em không?”

“Ưm ~ chơi…

Chơi đùa ~” Quý Đình Đình đã có chút thất thần.“Khá tốt” Lương Diễn Chiếu vui mừng gật gật đầu, nói: “Nơi này có thể trợ giúp em nhanh chóng đạt tới cao trào, giống như anh bây giờ…”

Dứt lời, anh bỗng dưng dùng sức, ngón tay ấn mạnh vài cái.“Aaaaa ~” Quý Đình Đình liên tiếp thét chói tai, phun đầy dâm dịch.“Em cao trào rồi.”

Lương Diễn Chiếu nhìn hoa huyệt cô, bình tĩnh nói ra.

Quý Đình Đình hãy còn đang ở giữa dư vị cao trào, không có dư thừa sức lực trả lời anh.Anh lại vươn tay ra dọc theo huyệt nhỏ sờ đến cúc huyệt.Một đường trơn trượt, có thể thấy được cô chảy rất nhiều nước.Vì vậy Lương Diễn Chiếu cúi đầu liếm nhẹ trên âm đế Quý Đình Đình.“A ~ bác sĩ Lương ~ Ư ư ưm”Vừa mới trải qua một lần cao trào, cô làm sao chịu được kích thích như vậy?Cô nhanh chóng cảm thấy cả người tê rần, đặc biệt chỗ hoa huyệt bị căng lớn ra.

Quả thật giống như trăm nghìn con kiến đang bò lên.Nhưng vào lúc này, Lương Diễn Chiếu lại bỗng dưng buông lỏng cô ra, sau đó nhìn cô nhàn nhạt nói: “Kiểm tra xong rồi, bệnh em đã khỏi, em có thể đi rồi.”

Đi?Bây giờ cô thế này có thể đi đâu?Cô sắp bị dục vọng tra tấn tới mức điên rồi.“Bác sĩ Lương ~” Quý Đình Đình thấy anh chuẩn bị rời đi, cuống quít bắt lấy góc áo blouse trắng của anh, nhẹ nhàng khóc thầm nói: “Đừng đi ~ giúp giúp em ~”

“Giúp em?

Giúp thế nào?”

Lương Diễn Chiếu đẩy đẩy gọng kính vàng, lạnh nhạt nhìn cô.“Huyệt nhỏ em thật ngứa, cầu côn thịt lớn của anh chọc vào thao thao địt em, giúp em ngăn ngứa ~”Vày ngày gần đây thân mật, cô đã không còn xấu hổ khi nói ra những lời này.Nghe vậy, mặt Lương Diễn lạnh lùng, nhíu mày nói: “Anh chỉ là bác sĩ của em.

Em muốn bị thao, nên đi tìm bạn trai em đi.”

Quý Đình Đình gấp đến mức sắp khóc đến nơi rồi.

Bạn trai cô còn không phải là anh sao?Nhưng mà, bây giờ dường như trong mắt Lương Diễn Chiếu, anh thật sự chỉ là bác sĩ của cô thôi.Vì thế, cô đành phải tiếp tục nói: “Bạn trai em đi công tác rồi, bác sĩ Lương, cầu xin anh, giúp giúp em ~”Nói rồi cô vươn tay, bắt đầu cởi quần tây bên trong áo blouse trắng của Lương Diễn Chiếu.“Em đang làm gì vậy?”

Nhưng mà nữ bệnh nhân của anh không hề trả lời anh mà nhanh chóng kéo quần anh xuống sau đó há miệng ngậm côn thịt anh vào bú mút chùn chụt.Vừa ngậm vừa nói không rõ ràng: “Bác sĩ Lương, anh xem, anh cũng cứng rồi, đúng lúc huyệt nhỏ em có thể cho anh cắm vào ~”Nói xong, chuyển động trong miệng cô càng nhanh hơn, mạnh mẽ mút quy đầu mã nhãn.Bởi vì huyệt nhỏ của cô lúc này vô cùng ngứa, cho nên Quý Đình Đình rất nghiêm túc liếm láp côn thịt lớn của anh.Biết dùng lực như thế nào làm anh thoải mái nhất, có thể hưởng thụ khoái cảm nhanh nhất.Quả nhiên, sau vài phút, Lương Diễn Chiếu đã không chịu được.Anh thở dài một hơi, bỗng dưng anh rút côn thịt ra khỏi miệng Quý Đình Đình, sau đó bất đắc dĩ nói: “Nếu em khó chịu như vậy, anh đây sẽ giúp em một lần.”

Anh rút mỏ vịt ra khỏi âm đạo cô.

Sau đó để cô ngồi ở mép giường tách đùi ra.“Em đừng quên, đây là em cầu anh, chuyện này không thuộc về phạm vi trị liệu của chúng ta.

Về sau đừng lấy chuyện này ép anh hẹn họ với em, anh đã có người yêu rồi.”

Anh đỡ lấy eo cô cắm dương vật vào sâu bên trong huyệt nhỏ của cô, vừa lạnh giọng cảnh cáo cô.“Ưm ư ~” Huyệt nhỏ trống rỗng cuối cùng cũng được côn thịt thô to lấp đầy.

Quý Đình Đình đâu còn tâm trí quản anh đang nói cái gì.

Cô chỉ có thể dựa vào vai anh, phối hợp với chuyển động của anh, càng dựa sát vào anh hơn để mỗi lần anh đâm vào càng thêm thuận tiện.“Ư a ư..bạch bạch...Ưm ư~ bác sĩ Lương.bạch bạch.hơ hơ...bạch bạch..A a ư bạch bạch ~ Anh thật tuyệt ~ư ư a a..hơ hơ~” Cô yêu kiều rên lớn.“Xem ra bệnh của em đã khỏi hoàn toàn rồi, lỏng một chút, lỗ nhỏ kẹp chặt quá ~” Anh vỗ nhẹ ào mông trắng nõn của cô.“A ~ Ưm ~ Đúng vậy, Em đã khỏi rồi~” Giọng cô vừa sung sướng lại tự hào.Cô cuối cùng cũng tốt, bệnh của cô khỏi rồi, tình cảm của cô cũng bắt đầu bước sang một chương mới.Mà tất cả những điều này đều là người đàn ông trước mặt này mang đến.Cuối cùng sau khi đâm vào rút ra thêm mấy chục phát nữa, Lương Diễn Chiếu ôm chặt lấy cô người căng cứng lại rùng mình,phụt, phụt, phụt, phụt, phụt, phun ngập tinh dịch bên trong âm đạo của cô..hừ hừ.Dư vị cao trào tan đi, Lương Diễn Chiếu đặt cô lên giường một lần nữa, rút khăn ướt ra nhẹ nhàng lau miệng âm đạo giúp cô, khác biệt hoàn toàn với bác sĩ lạnh lùng lúc nãy.“Bác sĩ Lương, vừa rồi anh hư quá ~”Lương Diễn Chiếu cười khẽ: “Lần đầu tiên em tới xem bệnh, anh đã muốn làm như vậy rồi.”

“Cái gì?!

Như vậy đã từ lâu, anh đã…

đã muốn làm vậy với em…”

Quý Đình Đình thật sự khó có thể kết nối bác sĩ Lương lạnh lùng thờ ơ lần đầu tiên gặp mặt, với người vừa mới hung ác địt cô một cách mạnh bạo dữ dội.“Không sai, anh đã muốn địt em như vậy từ lâu rồi.”

Mặt Quý Đình Đình đỏ bừng, nhẹ nhàng đấm ngực anh: “Em là bệnh nhân của anh mà!”

Anh là bác sĩ, sao có thể có những suy nghĩ như thế với người bệnh?“Em là bệnh nhân đầu tiên tìm anh chữa tính lãnh cảm.”

Lương Diễn Chiếu bổ sung.Quý Đình Đình không còn lời gì để nói.Sau một lúc lâu, cô hỏi anh: “Mỏ vịt anh lấy ở đâu ra?”

“Mượn.”

“Mượn?”

Thứ này, có thể mượn ư?“Ừ, chủ nhiệm phụ khoa là dì anh.

Anh nói với dì kiểm tra cho bạn gái anh.”

“Cái gì cơ?!”

Quý Đình Đình cảm thấy mình có thể suy xét từ chức rồi.Trời ạ, thật sự không còn mặt mũi gặp người khác!“Lừa em thôi, anh nói với gì anh phải làm thí nghiệm” Lương Diễn Chiếu cười khẽ, nhân tiện nhướng mày, mặt đầy ái muội nói: “ Vừa rồi em thoải mái như vậy.

Anh cảm thấy sau này chúng ta có thể đem trong viện các phòng thiết bị đều chơi một lần.”
 
Bác Sĩ, Giúp Giúp Em
Chương 43: Bác sĩ Lương trừng phạt


~ Một tuần sau ~Khi Quý Đình Đình một lần nữa "Kiểm tra" ra khỏi văn phòng bác sĩ Lương thì gặp Lý Tư đã nhiều ngày không thấy.Cô hoảng sợ, có chút xấu hổ, nhưng vẫn căng da đầu chào hỏi."

Bác sĩ Lý, Chào anh."

Xa cách lại khách sáo."

Chào em."

Lý Tư nhíu mày, nhìn văn phòng Lương Diễn Chiếu phía sau, hỏi: "Em tìm bác sĩ Lương có việc gì vậy?"

"À, đúng vậy, ta...

Tìm anh ấy xem bệnh."

Quý Đình Đình kinh hoảng thất thố trả lời.Hiện tại quan hệ giữa cô và Lương Diễn Chiếu quan hệ còn chưa công khai.

Thứ nhất, cô không muốn trở thành đề tài nói chuyện phiếm.

Thứ hai, cha của Lương Diễn Chiếu là viện trưởng của bệnh viện, chủ nhiệm phụ khoa là dì Lương Diễn Chiếu, Quý Đình Đình thật sự sợ hãi.Chờ đến khi hình bóng cô đi xa rồi, Lý Tư vẫn đứng im tại chỗ, như là đang trầm ngâm suy tư gì đó.Kể từ lần ăn tối đó, lần nào hắn gửi tin nhắn WeChat, Quý Đình Đình đều lịch sự trả lời.Nhưng vẻn vẹn cũng chỉ trả lời.

Mỗi lần hắn hẹn cô ra ngoài luôn bị cô dùng đủ loại lí do từ chối.Dù nói thế nào, hắn cũng cảm giác có chút thất bại.Tên bạn trai cặn bã kia hắn cũng nghe được ít nhiều từ Vương Nguyệt, cảm thấy nhân phẩm mình không hề giống như thế, không biết mình có chỗ nào không tốt mà làm cho Quý Đình Đình tránh mình như vậy.Nghĩ nghĩ, hắn quyết định tìm bạn tốt tán gẫu một chút.Đẩy cửa ra đi vào trong phòng, Lương Diễn Chiếu đang dựa trên sô pha nghỉ ngơi, nhìn qua có vẻ tâm trạng khá tốt.Nhìn thấy hắn, cười nói: "Ồ, bác sĩ Lý, sao hôm nay lại rảnh rỗi tới đây vậy?"

Tâm trạng Lý Tư lại không tốt như vậy, vẻ mặt hắn đau khổ nói: "Có chút việc muốn nhờ cậu hỗ trợ đây."

"Ồ?"

Lý Tư ngồi xuống đối diện anh : "Vừa rồi lúc tớ đi vào đây nhìn thấy Quý Đình Đình khoa chúng ta."

"?"

Lương Diễn Chiếu nhìn hắn, chờ hắn nói câu tiếp theo."

Là như thế này" Lý Tư chà xát tay, có chút ngượng ngùng nói: "Tớ nghe cô ấy nói là bệnh nhân của cậu, muốn hỏi cậu một chút, cô ấy bị bệnh gì vậy?"

Chuyện này, Lương Diễn Chiếu nhìn vẻ mặt của hắn, có chút nghiền ngẫm.Anh bưng ly sứ lên uống một ngụm cà phê, lạnh nhạt nói: "Cậu biết tớ có nghĩa vụ bảo vệ sự riêng tư của bệnh nhân mà."

"Phải, tớ biết.

Nhưng mà việc này chỉ có cậu có thể giúp tớ."

Đều là bác sĩ, Lý Tư tự nhiên biết yêu cầu của mình có phần không phù hợp với quy định.Nếu đã mở miệng, hắn dứt khoát nói rõ lí do."

Là như thế này, Tớ vẫn luôn rất thích cô ấy.

Cô ấy xinh đẹp, khí chất xuất chúng, tính cách cũng khá tốt..."

Động tác uống cà phê của Lương Diễn Chiếu hơi ngưng lại, qua một giây, lại dường như không có việc gì chờ hắn nói tiếp.Chỉ nghe Lý Tư tiếp tục nói: "Đúng lúc cô ấy thực tập cùng với đàn em của tớ Vương Nguyệt.

Tớ nhờ em ấy giúp tớ hỏi thăm.

Kết quả là Quý Đình Đình đã có bạn trai, vì thế tớ tạm buông xuống tình cảm với cô ấy.

Nhưng mà tuần trước, không đúng, đáng lẽ ra là tuần trước nữa Vương Nguyệt hỏi thăm được cô ấy dường như đã chia tay rồi.

Bây giờ vẫn còn đang độc thân ..."

Độc thân?Lương Diễn Chiếu nhớ không lầm, khi đó Quý Đình Đình đã là người phụ nữ của anh rồi.Tuần đó đúng lúc anh đang đi công tác, mỗi ngày cô ở nhà gọi tên anh tự an ủi đến cao trào."

Vì thế tớ hẹn cô ấy ăn tối.

Nói thật đêm đó tớ cảm thấy bọn tớ nói chuyện rất vui vẻ.

Hơn nữa tớ cảm giác được cô ấy cung không ghét tớ.

Nhưng mà không hiểu vì sao, mỗi lần tớ hẹn cô ấy cô ấy luôn tìm đủ lí do từ chối."

Cuối cùng, Lý Tư thổ lộ hết tâm tư của mình với Đình Đình cho bạn tốt.

Đối với những người ở tuổi này như hắn, yêu thầm là chuyện rất hiếm có.Hắn ngượng ngùng nói chuyện này với người khác, chỉ có một người là Vương Nguyệt, nhưng mà em ấy dù sao cũng chỉ là nữ sinh.

Còn Lương Diễm Chiếu là đàn ông lại là bác sĩ tâm lí, nói không chừng có thể tìm nguyên nhân cho hắn cho.Nghe Lý Tư nói xong một đống chuyện, Lương Diễn Chiếu không nhịn được cười, hơn nữa còn cười cực kỳ sung sướng."

Cậu cười cái gì?

Mau nói với tớ, cô ấy cuối cùng bị bệnh gì?

Có phải vì bệnh của cô ấy, cho nên mới luôn không chấp nhận tớ?"

Lời này của hắn mặc dù là suy đoán lung tung suy đoán, nhưng giống như cũng có chỗ đúng.Vì vậy, Lương Diễn Chiếu cười nói: "Đúng vậy, bệnh của cô ấy rất đặc biệt đến nỗi tớ phải dùng phương pháp điều trị đặc biệt.

Để tớ thu xếp lại, ngày mai tầm này cậu đến văn phòng tớ, tớ từ từ nói cho cậu."

"Thật sao?"

Lý Tư mừng như điên."

Ừ."

"Vậy thì tốt quá rồi!

A chiếu, tớ dựa tất cả vào cậu đấy!"

Tối nay, tan làm thẳng một đường về nhà, Lương Diễn Chiếu không hề nhắc đến chuyện Lý Tư trước mặt Quý Đình Đình.Nhưng mà buổi tối khi quan hệ, động tác vô cùng kịch liệt, nhất quyết phải làm Quý Đình Đình khóc lóc xin tha mới buông tha cô.Sáng hôm sau, khi Quý Đình Đình mặc quần áo, Lương Diễn Chiếu bỗng nhiên ôm lấy cô từ phía sau, ngón tay lẻn vào quần lót cô, không ngừng trêu chọc."

A ~"Mới sáng sớm, Quý Đình Đình đã bị anh làm cho thở hồng hộc, cả người mềm mại.Ngay lúc cô muốn Lương Diễn Chiếu tiến vào thì đột nhiên, hạ thể bị anh nhét vào một cây lạnh lẽo."

A ~ Đây là cái gì?"

"Côn thịt giả."

Lương Diễn Chiếu nói, nhét sâu côn thịt giả thô to vào trong."

Ưm ~ thật lớn ~ ư ư ~ lấy nó ra đi ~""Không được!

Cả ngày hôm nay huyệt nhỏ em phải kẹp nó.

Đây là một hình phạt dành cho em ~""Trừng phạt?

Vì sao muốn trừng phạt?"

"Ha ~ Cô gái xấu xa ~ chính mình đã làm sai chuyện gì còn không biết ~" Lương Diễn Chiếu cắn vành tai cô, nói giọng khàn khàn."

Chuyện...

Chuyện gì sai?"

"Buổi chiều đến văn phòng anh, anh sẽ nói cho em.

Nhớ kỹ, phải chứa nó cả ngày, không được lấy ra."

Lương Diễn Chiếu trầm giọng phân phó."

A ~ Được...

Được rồi."

Vì thế, cả ngày như vậy, huyệt nhỏ dưới váy y tá của Quý Đình Đình vẫn luôn cắm một cây côn thịt giả bằng nhựa.Mỗi khi cô di chuyển, cô đều phải đi chậm, kẹp chặt hai chân.

Nếu không, cô sợ dương vật giả sẽ rớt xuống.Đáng sợ nhất là buổi sáng Lương Diễn Chiếu có việc đến khoa bọn họ, khi hai người lướt qua nhau côn thịt giả trong cơ thể Quý Đình Đình bỗng rung lên.“Ưm ư ~" Cô không nhịn được nhẹ giọng rên rỉ."

Cậu không sao chứ?"

Vương Nguyệt thấy thế, vội đỡ lấy tay Quý Đình Đình hỏi.Khi đụng vào cô phát hiện cả người Quý Đình Đình không ngừng phát run, trên mặt cũng đổ mồ hôi."

Cậu đang run rẩy, có phải có chỗ nào không thoải mái không?"

"Không, tớ không sao~" Quý Đình Đình vừa ấn bụng nhỏ, vừa cắn môi nói."

Nếu không cậu đến phòng nghỉ, nghỉ ngơi một chút đi?"

"Không, không cần ~" Quý Đình Đình vội từ chối, phòng nghỉ ngày thường người đến người đi, có thể sẽ bị lộ mất.Khi bọn họ nói chuyện, Lương Diễn Chiếu ở gần đấy.

Anh thấy tình hình bên này, vội vàng đi tới, nhìn Quý Đình Đình dịu dàng hỏi: "Sao thế?

Khó chịu chỗ nào sao?"

Anh vừa nói xong, dương vật giả trong âm đạo cô cũng rung lắc nhanh mạnh hơn."

Ư ư ưm ~" Cô lại rên lớn một tiếng.Lần này cô đã hiểu rồi, Lương Diễn Chiếu chắc là dùng dương vật điện có điều khiển từ xa.Ngay lập tức cô đưa ánh mắt đáng thương nhìn anh, trong mắt toàn là cảm xúc không thể nói ra cùng oán trách."

Không sao đâu~" Cô gượng cười nói với Lương Diễn Chiếu và Vương Nguyệt: "Bụng bỗng nhiên có chút không thoải mái, em đi toilet một chút ."
 
Bác Sĩ, Giúp Giúp Em
Chương 44: Đại kết cục


Đi vào toilet, Quý Đình Đình dĩ nhiên là để tự an ủi mình một lúc, có dương vật giả, lần này cô cao trào càng càng nhanh.Thật vất vả giảm bớt dục vọng cùng tê ngứa, cô chống đỡ cơ thể bủn rủn vô lực của mình trở về làm việc.Ngày hôm nay thật sự quá khó khăn.

Lương Diễn Chiếu bình thường vẫn luôn ở trong văn phòng của mình vậy mà hôm nay lại đi tới đi lui đến khoa bọn họ 3 lần liền.Mỗi lần anh đến gần, Quý Đình Đình đều bị tra tấn đến không chịu được.Cô đau khổ mà không thể nói ra.Cuối cùng cũng đến 4 giờ 30 chiều.

Quý Đình Đình vội chào Vương Nguyệt rồi đi lên phòng cố vấn tâm lý tầng 9.Đến nới, Quý Đình Đình đẩy cửa ra, liền bắt đầu tìm Lương Diễn Chiếu.“Bác sĩ Lương…”

Cô nhẹ gọi, giọng điệu kiều mị vô cùng.“Vào đi, đừng khóa của lớn bên ngoài.”

Bên trong truyền đến giọng Lương Diễn Chiếu.Quý Đình Đình vội kẹp chặt chân đi vào trong phòng.Lương Diễn Chiếu đang phân loại đồ đạc, vẫn mặc áo blouse trắng, đeo mắt kính.Dáng vẻ này của anh nếu là mọi khi ở trong lòng Quý Đình Đình vô cùng thần thánh không gì sánh được.

Nhưng mà hôm nay, Quý Đình Đình vừa thấy anh, đã không chịu được chạy tới sau lưng ôm chặt lấy anh.

Cả người dán lên trên người anh cọ cọ bộ ngực to chòn liên tục vào lưng Anh.“Bác sĩ Lương, em muốn anh ~” Cô bắt đầu cởi áo blouse trắng của Lương Diễn Chiếu.Khóe miệng Lương Diễn Chiếu hơi cong lên, xoay người lại nhìn cô.Cô gái nhỏ tóc hơi rối, sắc mặt ửng hồng, toàn thân mang theo ý xuân không thể tre dấu được.

Hai chân liên tục cọ xát vào nhau.Anh bỗng ấn điều khiển từ xa trong tay.“A a a~ô ô~” Bên trong huyệt nhỏ rung lên làm Quý Đình Đình lại rên rỉ.Bởi vì ở trong văn phòng Lương Diễn Chiếu cho nên cô không cần kìm nén mình, lớn tiếng rên rỉ.“Ưm ư ư ~ bác sĩ Lương ~ giúp em Ư ư ~”“Ngoan, cởi sạch quần áo chuẩn bị tốt, anh xong việc sẽ thỏa mãn em ~” Lương Diễn Chiếu hôn lên cái miệng nhỏ xinh đẹp của cô, dịu dàng nói.“ vâng, ư ưm ư ”Nghe vậy, Quý Đình Đình không dám quấy rầy anh nữa, nhưng mà tần suất cơ thể rung rung làm cô khó nhịn đến cực điểm.Vì thế cô ngoan ngoãn cởi áo y tá, váy ngắn cởi sạch đồ tót.

Sau đó nằm lên trên giường, mở lớn hai chân tự an ủi cái miệng nhỏ âm hộ đang rỉ nước nhoe nhoét của mình.Một bàn tay mạnh bạo xoa nắn đầu vú hồng hồng, một bàn tay khác sờ xuống giữa hai chân, cầm đuôi côn thịt giả thọc vào rút ra.“A a ~ hơ hơ...ư ư ~”Côn thịt giả dù sao cũng chỉ là vật chết, sao có thể linh hoạt thú vị như côn thịt Lương Diễn Chiếu được?Rõ ràng gần ngay trước mắt nhưng lại không được thỏa mãn ham muốn, Quý Đình Đình cảm thấy càng thọc vào rút ra, trong lòng mình càng tê ngứa khó nhịn.Nhìn Lương Diễn Chiếu đang đứng đó sắp xếp lại văn kiện, trong mắt cô tràn đầy khát vọng, tốc độ chơi đùa chính mình càng lúc càng nhanh.“Ư ư ~ bác sĩ Lương ~ nhanh lên ~ em muốn anh~ a a ~ mau tới địt em đi ..Hơ hơ~”Lương Diễn Chiếu vẫn không di chuyển nhưng mà Lý Tư vừa mới tới cửa lại nghe thấy.

Hai tay hắn nắm chặt, vật dưới đũng đã ngẩng cao đầu.Người phụ nữ hắn yêu thầm lâu lắm rồi, giờ phút này đang ở bên trong, gọi tên bạn tốt của hắn hết lần này đến lần khác, hy vọng bạn tốt của hắt nhanh tới địt cô.Lý Tư vừa thương tâm vừa phẫn nộ.Hắn nắm chặt tay nắm cửa nhưng cuối cùng lại buông ra.

Không, không thể nào vào trong được.Một khi đi vào, hắn chính là tiểu nhân, về sau mọi người gặp mặt sẽ rất xấu hổ.“A a ~ bác sĩ Lương ~”Tiếng rên kiều mị tiếng rên rỉ vẫn liên tục truyền đến.Bỗng dưng, Lý Tư không thể nhẫn nại được nữa, nổi giận đùng đùng đẩy cửa mà đi.“Loảng xoảng” một tiếng, làm Quý Đình Đình đang chìm trong dục vọng run lên.Động tác của cô dừng lại, cả người sợ hãi run rẩy.“Bác sĩ Lương, bên ngoài có người!”

Lương Diễn Chiếu thấy mục đích đã đạt được, thong thả ung dung buông đồ trong tay đi ra gian ngoài văn phòng.

Anh đứng ở trên hành lang nhìn thấy bóng dáng Lý Tư đã đi xa.Khóa cửa lại kĩ càng, lúc này anh mới trở lại bên trong phòng.Cả người Quý Đình Đình trần trụi, côn thịt giả to dài vẫn còn ở miệng huyệt, cô cứ như vậy mê mang nhìn anh.Trong lòng Lương Diễn Chiếu bỗng dưng trào ra tia tàn bạo.

Anh trực tiếp tiến lên vài bước rút dương vật giả ra khỏi âm hộ của Đình Đình, sau đó móc dương vật của mình ra, không nói một lời nào đã cắm vào trong cái âm hộ nhoe nhoét nước, sụt.“Aaa ~ bác sĩ Lương, bên ngoài có người ...Ô ô~” Quý Đình Đình rên rỉ nhắc nhở anh.“Là Lý Tư.”

“Cái gì?

Là bác sĩ Lý?”

Quý Đình Đình sợ tới mức huyệt nhỏ siết chặt lại.Quả nhiên cô nghe thấy tên Lý Tư phản ứng lớn như thế, cơn giận của Lương Diễn Chiếu dâng lên, trực tiếp ấn cô không quan tâm mạnh mẽ thọc vào rút ra.“Chính là hắn, sao nào, em có cảm tình với hắn hửm?

Muốn bị hắn địt?”

“Ô ô ~ không phải ~ em chỉ thích anh ~”Lương Diễn Chiếu tự nhiên biết, nếu không anh sẽ không trừng phạt cô nhẹ như thế này đâu !“Lặp lại lần nữa!”

Anh nặng nề cắm vào, thẳng tới hoa tâm.“A ~ a ~ em chỉ thích anh ~ a ~ ha ~”“Tiếp tục!”

Côn thịt lớn mạnh mẽ thọc vào rút ra, không ngừng va chạm điểm G của cô.Một bàn tay duỗi ra trước ngực cô, xoa bóp cặp vú trắng nõn đang nhảy loạn, tạo thành đủ loại hình dạng.“A a~ hơ hơ ~ Quý Đình Đình chỉ thích Lương Diễn Chiếu a ư.. hơ hơ~” Cô lớn tiếng rên rỉ, thét chói tai.Đây là lần đầu tiên Lương Diễn Chiếu nghe cô gọi tên mình đầy đủ, vẫn là một câu tuyệt diệu như vậy.Từ hôm qua đến bây giờ sự ghen tuông tích góp lại đã biến mất gần như không còn nữa.

Anh nhịn không được cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp ướt át của cô, mạnh mẽ hút lưỡi thơm tho của cô, hận không thể làm cho cô hòa tan vào trong cơ thể của mình.Hai bộ vị kết hợp, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.Dương vật màu đỏ tím nặng nề cắm vào huyệt nhỏ phấn nộn.

Lúc rút ra mang theo những nếp uốn tươi non, kích thích người khác máu phun trào.“A ~ a ..ưm ư ư..hơ hơ~”Quý Đình Đình bị anh địt không thể nói ra lời, chỉ vô ý thức yêu kiều rên rỉ, mặc anh mang theo mình quay cuồng trong bể dục vọng.Không biết qua bao lâu, tốc độ của Lương Diễn Chiếu càng lúc càng nhanh, mà khoái cảm của Quý Đình Đình cũng sắp tới đỉnh núi rồi.“Aaaaa ~” Cô thét chói tai, trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, ngón chân cuộn lên, đùi bủn rủn.“Hừ hừ, Ồ ồ ~” Lương Diễn Chiếu ôm cô, cũng phát ra tiếng gầm nhẹ cuối cùng.

Sau đó, anh bắn ra toàn bộ tinh dịch của mình, rót vào trong lỗ nhỏ của cô.“Đình Đình ngoan, anh yêu em~” Ở giây phút bắn ra kia, anh nhẹ nhàng nói bên tai cô.Sau khi tiếp tục thay đổi tư thế lần 2, Lương Diễn Chiếu ôm cô ngồi trên sô pha, nhẹ nhàng vuốt ve sợi tóc mềm mại của cô.“Em yêu.”

“Hả?”

“Dọn đến nhà anh thôi, sau đó chúng ta công khai quan hệ.”

“Cái gì cơ?”

Quý Đình Đình bỗng dưng mở mắt ra, hơi khiếp sợ nhìn anh.Nhà cũ cũng được, nhưng dù sao nhà anh gần bệnh viện hơn.

Hơn nữa anh ở một mình nên hai người cũng rất tự do thoải mái.Chính là công khai quan hệ…“Anh biết em không muốn công khai, ngoại trừ nguyên nhân bên ngoài, em còn lo lắng nhỡ may có một ngày chúng ta chia tay, mọi người gặp nhau sẽ xấu hổ.”

“Bác sĩ Lương, sao anh biết vậy?”

Đúng là có nguyên nhân này.

Tình cảm với Trần Dương đi đến bước đường cùng như ngày hôm nay làm Quý Đình Đình đặc biệt không có cảm giác an toàn.Cô rất thích cũng rất quý trọng công việc bây giờ.

Nếu có một ngày, bác sĩ Lương chán ghét cô, chán ghét mối quan hệ này, khi đó cô sẽ phải làm như thế nào đây?Có phải sẽ rời khỏi bệnh viện, một lần nữa tìm kiếm công việc mới hay không?“Đồ ngốc, tâm tư của em có cái gì mà anh không biết.”

Lương Diễn Chiếu cười khẽ.Cô vốn dĩ là người đơn giản như vậy.

Anh thích cô, lúc đầu là vì vẻ bề ngoài nhưng về sau còn vì tính cách của cô, bởi vì cô vô cùng trong sáng thuần khiết.“Anh cho rằng giải quyết bạn trai cũ của em xong mọi chuyện sẽ may mắn thuận lợi.

Không ngờ đến còn có Lý Tư.

Vì để chặt đứt tâm tư của những kẻ yêu thầm em, anh quyết định ngày mai chúng ta sẽ công bố quan hệ, làm cho tất cả mọi người đều biết em là của anh.”

“Vâng, em nghe anh.”

Quý Đình Đình dịu dàng nói.Như thế nào cũng đều được, chỉ cần anh muốn.Cô cho rằng chỉ mình cô thiếu cảm giác an toàn.

Hóa ra bác sĩ Lương cũng như vậy!Loại cảm giác này, thật sự làm cô vui vẻ cực kỳ.Cô ngửa đầu lên nhìn anh: “Bác sĩ Lương, em yêu anh.”

Trong lòng Lương Diễn Chiếu chấn động, anh cúi đầu hôn cô thật sâu, nhẹ nhàng nói: “Anh cũng yêu em.”———— 🙂 HẾT 🙂 ————
 
Bác Sĩ, Giúp Giúp Em
Chương 45: Ngoại Truyện - Lý Tư~Vương Nguyệt


Ra khỏi khách sạn, không khí ngập tràn mùi hương hoa quế.Thời gian vẫn còn rất sớm, đường phố đầy xe cộ, tấp nập như dòng nước chảy vô tận.

Lý Tư đứng lặng lẽ ở cửa nhìn ảnh cưới một lúc.

Sau đó hắn khẽ cười khổ, ảm đạm đau thương.Đêm nay Quý Đình Đình vẫn đẹp như vậy.

Cô mặc váy cưới ren trắng đẹp như nàng tiên xuất trần.Chỉ tiếc nàng tiên đẹp như vậy lại trở thành vợ bạn thân của hắn.Kể từ đây, ngay cả cơ hội nhung nhớ hắn cũng không có.Vài tháng trước, sau khi hắn phát hiện ra mối quan hệ của hai người trong phòng khám bệnh của Lương Diễn Chiếu, ngay ngày hôm sau bọn họ nắm tay nhau đến bệnh viện công khai trở thành một cặp.Mà một tuần sau đó, Quý Đình Đình chuyển từ ngoại khoa sang phòng khám tâm lý trở thành trợ lý của Lương Diễn Chiếu.Tất cả những điều này đều cho thấy hai người đang chính thức hẹn hò.Bệnh của Quý Đình Đình anh quan tâm lúc trước đã không còn quan trọng nữa.Đang lúc xuất thần, bỗng nhiên có một người vỗ lên vai hắn từ phía sau."

Này!

Đàn anh."

Quay đầu lại, là Vương Nguyệt.

Hôm nay cô cũng đến tham dự đám cưỡi với tư cách là bạn của nhà gái.Cô mặc váy ren màu tím nhạt, đơn giản hơn váy cưới của cô dâu nhưng cũng làm cô vô cùng xinh đẹp, rất khác so với bình thường.Thấy là đàn em, Lý Tư hỏi: "Hôn lễ còn không kết thúc, sao em lại ra đây sớm vậy?"

"Em hơi lo lắng cho anh.

Đàn anh, anh có sao không?"

Nghe vậy, Lý Tư gường cười: "Ừ."

Vương Nguyệt biết hắn nhất định không tốt.

Dù sao anh thích Quý Đình Đình bao nhiêu, cô là người hiểu rõ nhất."

Đàn anh, chúng ta đến nhà anh uống rượi nhé?

Lâu lắm rồi không được thoải mái uống một bữa."

Vương Nguyệt cười hì hì nói."

Không còn sớm nữa, anh vẫn nên đưa em về."

Lý Tư nói.Hắn sao lại không biết cô muốn an ủi hắn?

Nhưng mà bây giờ thật ra hắn chỉ một yên tĩnh một mình."

Haizzz, Đừng keo kiệt vậy chứ!"

Vương Nguyệt cười nói: "Bạn cùng phòng của em mấy ngày nay đều đi gặp bạn trai.

Em về nhà một mình cũng rất buồn chán."

Lý Tư nghe vậy, hơi suy nghĩ, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Vậy được rồi."

Hắn biết đêm nay nhất định phải uống rượu, cho nên không lái xe tới.Gọi xe taxi, cả hai người đều ngồi ghế sau.Vương Nguyệt cách hắn rất gần, gần gũi đến mức hắn có thể ngửi được mùi hương trên người cô.Đến nhà rồi, Lý Tư cởi tây trang ra sau đó nói với Vương Nguyệt: "Anh đi lấy rượu, em cứ tự nhiên."

"Ừ."

Nhìn anh vào bếp lấy cốc, Vương Nguyệt đi vào phòng tắm.

Trong gương, cô buông mái tóc vốn dĩ đang buộc xuống, bôi thêm chút phấn, cẩn thận tô lại son môi cho đến khi xác nhận mọi thứ đều hoàn hảo mới đi ra ngoài phòng khách.Vương Nguyệt đã từng đến nhà Lý Tư vài lần.

Hắn có rất nhiều bạn bè.

Khi còn đi học bởi vì điều kiện gia đình hắn tốt lại còn là người thành phố nên hắn thường đưa bạn cùng lớp cùng các đàn em khóa dưới về nhà mở party.Nhưng mà lúc trước đều có rất nhiều người đến còn như đêm nay chỉ có hai người bọn họ như vậy vẫn là lần đầu tiên.Hai người uống rượu vang đỏ, chậm rãi nói những chuyện thú vị lúc trước ở trường học."

Đàn anh, anh còn nhớ đàn chị Trình không?

Em nhớ rõ lần đầu tiên nói chuyện với chị ấy.

Lúc ấy khi em nhìn thấy chị ấy đã nghĩ sao trên đời này lại có người phụ nữ đẹp như vậy?

Quả thật không thể tin nổi."

Vương Nguyệt nói đàn chị Trình, là bạn gái cũ của Lý Tư, cũng là hoa khôi giảng đường của trường bọn họ.Đúng như cô nói, cô ấy là nữ thần vô cùng xinh đẹp.Lý Tư nghe cô nói như vậy, không nhịn được bật cười."

Cô ấy lớn lên khá tốt nhưng cũng không có khoa trương như em nói đâu?"

"Nào có khoa trương?"

Vương Nguyệt cầm chén rượu lên uống một hớp lớn, trên mặt đã đỏ bừng bởi vì men say:"Chị ấy thật sự rất đẹp, ở trong mắt em là người phụ nữ đẹp nhất trong những người em quen."

Ồ?

Người phụ nữ đẹp nhất?

Vậy còn đàn ông thì sao?"

Lý Tư cười hỏi.Hắn cảm giác đàn em hình như uống đến hơi nóng người rồi, cả người nằm nghiêng bên cạnh hắn, ánh mắt mê mang, tóc tán loạn, có chút khác với cô gái nhỏ vui vẻ bình thường.Cô như vậy, tăng thêm sự quyến rũ của người phụ nữ."

Người đàn ông hả" Vương Nguyệt nhìn anh, lại nhanh chóng dời mắt, ha ha cười nói: "Người đàn ông đẹp nhất, đương nhiên chính là anh, đàn anh."

"Anh sao?"

Lý Tư vốn dĩ chỉ tình cờ hỏi nhưng nghe cô nói vậy vừa thật ra có chút hứng thú, hỏi: "Vậy em nói xem, anh đẹp thế nào?"

"Ừm..."

Vấn đề này có hơi khó khắn với đối Vương Nguyệt đang say xỉn.

Cô khẽ cau mày suy tư một lúc.

Sau đó di chuyển dịch sang bên Lý Tư rồi kề sát vào mặt hắn, chỉ vào hai mắt hắn, cười nói: "Đàn anh, đôi mắt của anh đặc biệt rất đẹp, giống như là có ngôi sao bên trong."

Lý Tư bật cười.Đàn em thật sự say rồi, hắn đang chuẩn bị khuyên cô lên giường ngủ, lại thấy cô gái nhỏ trước mắt chợt đưa tay sờ lên môi hắn, nhẹ nhàng mà vuốt ve sau một lúc, ánh mắt si mê nói: "Còn có môi anh, mỗi lần em nhìn thấy đều muốn cắn."

Nói xong, không đợi Lý Tư phản ứng, cô vậy mà thật sự hé miệng, cắn xuống môi hắn."

A ~"Người đàn ông bị tấn công bất ngờ không thể không rên rỉ đau đớn.Đang muốn giáo huấn con nhóc không biết trời cao đất rộng này thì cảnh tưởng trước mắt đột nhiên làm hắn ngây ngẩn cả người.Chỉ thấy Vương Nguyệt cắn môi hắn xong vươn đầu lưỡi phấn hồng liếm môi hắn, rồi sau đó lẩm bẩm nói: "Đàn anh, hóa ra môi anh có vị rượu vang đỏ."

Động tác của cô phối hợp lời nói, quả thật giống như một con yêu tinh.Đâu còn là cô gái nhỏ vui vẻ hào sảng nữa!Cổ họng Lý Tư siết chặt, thở mạnh ra, cố gắng làm mình bình phục lại.

Sau đó hắn đứng dậy bế Vương Nguyệt lên, trầm giọng nói: "Em uống say rồi, anh ôm em đi nằm một lúc."

"Không say, em không có say."

Vương Nguyệt oa oa ở trong lòng hắn, nhỏ giọng rên rỉ.Chỗ nào không có say?Mềm mại như vậy, người phụ nữ nhỏ, bình thường tuyệt đối không thể xuất hiện ở trên người cô!Lý Tư bất đắc dĩ mà thở dài, bước chân không ngừng, ôm thẳng cô đến phòng ngủ dành cho khách.Đặt cô lên giường, Lý Tư giúp cô cởi giày, đang muốn đắp chăn tay đột nhiên bị nắm lấy."

Đàn anh, ngực em đau quá, anh mau giúp em nhìn xem."

Nói xong, cô kéo tay hắn ấn lên ngực liên tục phập phồng của cô.Xúc cảm dưới tay mềm mại, đầy đặn, ấm áp, ngay khi Lý Tư chạm vào, trong đầu hắn đã "oanh" một tiếng nổ tung.Hắn đang giằng co trong trận chiến, Vương Nguyệt đã bắt lấy tay hắn sờ thẳng vào ngực, sau đó lôi kéo hắn không ngừng nhéo."

Đàn anh, ngực em đau quá, thật ngứa, anh xoa xoa giúp em, có được không?"

Đây là váy thấp ngực nên chỉ có một lớp dán ngực mỏng bên trong mà lúc này vì động tác của cô mà đã tuột xuống từ lâu.Vì thế, Lý Tư lập tức sờ đến vú trơn trượt cùng với đầu vú của cô.Mới vừa rồi vẫn luôn tự kiềm chế mình lúc này đã đột ngột biến mất gần như không còn.

Lý Tư xoay người đè lên trên người cô, nói giọng khàn khàn: "Được, đàn anh xoa ngực cho em."

Nói xong, hắn hơi dùng sức kéo vãy ren màu tím của cô xuống dưới.Hai luồng trắng nõn trước ngực cô bật ra ngoài.

Bình thường cô luôn mặc quần áo rộng thùng thình không nghĩ tới hóa ra dáng người đẹp như vậy.Lý Tư tóm lấy vú trái của cô, nhẹ nhàng nhéo, sau đó hỏi: "Bây giờ đỡ ngứa chút nào chưa?"

"Ưm ~ thật thoải mái ~ đàn anh, anh niết đến thật thoải mái ~"Cô hơi nhắm mắt, thoải mái rên hừ hừ.Ngọn lửa dưới bụng nhỏ đã bừng lên, nằm dưới người anh lẩm bẩm nói: "Đàn anh, xoa bóp vú bên kia nữa."

Chuyện này, Lý Tư thật sự quyết định để cô phụ trách hành vi làm mình tức giận.Hắn vươn lòng bàn tay lớn đang trống của mình ra bóp mạnh vú bên kia của cô, di chuyển mạnh bạo."

A a ~ đàn anh, anh thật tốt ư ư ~"Thấy dáng vẻ này của cô đã hãm sâu vào trong dục vọng.Lý Tư dứt khoát cúi đầu cắn đầu vú cô, nhẹ nhàng mà liếm láp."

A a ~ đàn anh~ ô ô ~"Đầu vú ngứa quá, cả người đều ngứa ngáy, Vương Nguyệt không nói được mình muốn gì, chỉ khó kìm lòng nổi muốn kẹp chặt hai chân.Nhưng mà, Lý Tư lại không cho.Một tay tay hắn sờ soạng đến giữa hai chân cô, dịu dàng xoa ấn."

Nguyệt Nhi" Hắn rời khỏi đầu vú yêu kiều đã đứng thẳng, nhẹ mổ mổ môi cô, hỏi: "Nói cho đàn anh nghe, trước kia em có người đàn ông nào khác không?"

"A~ không có ~ Nguyệt Nhi vẫn luôn thích đàn anh, lần đầu tiên gặp mặt đã thích, Nguyệt Nhi không cần đàn ông khác ~" Cô gái nhỏ mắt say lờ đờ mê mang mà trả lời.Nói nói, cô bật khóc."

Đàn anh, em biết anh thích Đình Đình nhưng mà cô ấy đã kết hôn, anh đừng khổ sở có được không?

Nhìn anh khổ sở, em cũng đau khổ."

Câu nói này làm cho tất cả mọi động tác của Lý Tư dừng lại.Hắn nhìn kĩ cô gái nhỏ trần trụi đang tiếp xúc thân mật dưới người.

Cô rõ ràng là đàn em của anh đã quen biết 4 năm, nhưng mà mãi đến tận lúc này hắn giống như là lần đầu tiên quen biết cô.Hóa ra, em ấy thích mình?Lý Tư không biết cảm xúc trong lòng mình lúc này là gì nữa.Nếu hắn nhớ không lầm, lúc bọn họ quen nhau, hắn đã có bạn gái rồi.Sau đó lại có bạn gái mới.Sau đó hắn thích Quý Đình Đình.

Mà những chuyện này, Vương Nguyệt đều biết rõ.Không chỉ có biết, cô còn từng chủ động giúp anh làm mai với Quý Đình Đình, giúp hắn tạo cơ hội.

Nếu ngay từ đầu cô đã thích hắn, như vậy Lý Tư không biết cô có tâm trạng gì khi làm tất cả chuyện này.Trong lòng ngực dâng lên một nỗi buồn cùng đau lòng, Lý Tư nhịn được nữa cúi đầu, cạy môi cô gái nhỏ đang nằm bên dưới người ra, hôn môi cô thật sâu.Cô thật ngây ngô.Mới hôn một lúc mà đã bắt đầu thở hổn hển, thở cũng không xong.Điều này cho thấy cô không hề nói dối, cô chưa từng có người đàn ông khác."

Nguyệt Nhi" Hắn thở dài một hơi, hỏi cô: "Nếu thích anh, vì sao từ trước đến nay em chưa từng nói với anh?"

"Ừm ~ không thể nói.

Nói xong sẽ không thể làm đàn em của anh nữa.

Anh sẽ xa cách em giống như xa cách các cô gái khác thích anh, em không muốn như vậy đâu ~"Lý Tư cứng họng.Đúng vậy, bởi vì vẻ ngoài đẹp trai, gia thế tốt cho đến nay người theo đuổi hắn rất nhiều.Có vài người phụ nữ thích lì lợm theo đuôi, dần dần làm hắn mất hết kiên nhẫn, gặp mặt sẽ lập tức làm lơ.Hắn này đó hành vi, Vương Nguyệt là xem ở trong mắt.Hành vì này của hắn Vương Nguyệt đều nhìn thấy.Cô xoắn người, hờn dỗi nói: "Đàn anh, sao anh không tiếp tục nữa?

Em lạnh quá."

Hai gò má cô vì say rượu mà đỏ rực,so với các bạn gái cũ diễm lệ như đào đúng thật không phải đẹp nhất.Nhưng không biết vì sao, lúc này Lý Tư lại cảm thấy trước kia mắt mình bị mù rồi.Cô gái hiểu rõ hắn, thích hắn vẫn luôn ở bên cạnh vì sao trước giờ hắn chưa từng phát hiện ra tâm ý của cô?"

Đàn anh đây sẽ làm em ấm lên."

Hắn dịu dàng nói nói.Sau đó hắn cởi sạch quần áo trên người cô, di chuyển xuống dưới, bẻ hai chân cô ra chôn đầu vào giữa hai chân cô."

A ~ đàn anh, anh làm gì vậy?"

Vương Nguyệt mơ mơ màng màng chỉ nhìn thấy tóc trên đỉnh đầu hắn.

Tưởng tượng đến cảnh nơi bí ẩn nhất của mình bị hắn nhìn thấy, cả người cô đã rùng mình.Lý Tư lại không trả lời, trên thực tế, hắn đã bị cảnh đẹp trước mắt làm cho mê mang hoa mắt.Phía dương lông thưa thớt, Thưa thớt lông tóc thấp thoáng hạ, nhụy hoa của cô gái nhỏ xinh đẹp run run ở giữa thảo nguyên, giống như trái tim cô, đã ẩn giấu sâu đến như vậy.Hắn không kiềm chế nổi nữa, vạch hai cánh môi âm hộ để nhụy châu lộ hết ra ngoài.Rồi sau đó, hắn vươn lưỡi, giống vừa rồi khẽ hôn lưỡi thơm của cô tinh tế mà liếm."

Á!"

Cô gái nhỏ chưa bao giờ được đối đãi như thế này hét lên, cô vô thức đưa tay đẩy hắn ra."

Đàn anh~ a ~ đừng...

Đừng như vậy mà~ a a ~"Liếm hơn mười cái, nhìn thấy chỗ huyệt nhỏ đã trào ra dâm dịch, Lý Tư khẽ cười: "Không phải em nói lạnh sao?

Để đàn anh tự mình sưởi ấm cho em."

"Á~"Vương Nguyệt cảm giác câu này của anh có gì đó sai sai.

Sưởi ấm có rất nhiều cách mà như mở điều hoà, đắp chăn.Nhưng vì sao anh lại dùng miệng mình?Không đợi cô suy nghĩ thông suốt, một đợt công kích lớn hơn đã ập tới.Đầu lưỡi Lý Tư đã rời khỏi nhụy hoa, ngược lại tấn công huyệt nhỏ đã hơi mở ra."

A a ư ư~" Vương Nguyệt không ngừng run rẩy, hai chân muốn kẹp chặt, lại bị hắn mạnh mẽ ấn, không thể động đậy."

A a ~ đàn anh~ đừng mà~" Cô khóc thầm.Nhưng đổi lại anh liếm càng nhanh hơn."

A ~ ha ~ không được ~ a ~"Cô gái nhỏ thép chói tai, ở trong miệng hắn đạt cao trào.Nuốt sạch dâm dịch của cô, Lý Tư ngầng đầu nhìn khuôn mặt say rượu ửng hồng của cô, cười khổ, lẩm bẩm nói: "Làm sao bây giờ đây?

Lần đầu tiên của em, anh muốn chiếm lấy khi em tỉnh táo."

Nói rồi hắn nhìn dưới người mình đã dưng lên thành túp lều nhỏ.Coi như là trừng phạt hắn mấy năm nay ngu ngốc vậy!Vì tâm ý nhiều năm của cô, hắn quyết định buông tha cô trước, cho cô ngủ ngon.Nghĩ thông suốt, hắn bắt lấy tay cô cầm lấy vật thô to của mình tự di chuyển thật nhanh, nhanh chóng bắn ra.Sau khi lau sạch sẽ cho cả hai người, Lý Tư cởi quần áo lên giường nằm ôm chặt cô ngủ.Ngủ ngon, cô gái thân yêu của anh.Hắn in một nụ hôn lên môi cô.Rất nhiều năm sau, Lý Tư thường sẽ nhớ đến đêm nay.Ban đàu vì người trong lòng kết hôn mà thương tâm hắn lại nhận được một phần tình cảm khác càng thêm quý giá.Hắn lại có hy vọng, đời người thay đổi nhanh chóng chẳng qua cũng chỉ dừng ở đây mà thôi.柳暗花明:Có hi vọng (Trong hoàn cảnh khốn khó, tìm được lối thoát.

Nguyên câu thơ là của Lục Du "Sơn cùng thuỷ tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn" - Sơn cùng thuỷ tận ngờ hết lối, liễu rủ hoa cười lại gặp làng.)Đương nhiên, cũng trong mấy năm nay, hắn mới thật sự biết được tửu lượng của Vương Nguyệt lợi hại thế nào, nói cô ngàn ly không say cũng không sai!Về đêm nay Vương Nguyệt có thật sự say hay không, hai người từ nay về sau đều không có nhắc lại.Sự thật là gì vô sĩ không quan trọng, không phải sao?Hắn yêu cô, cô cũng yêu hắn, như vậy đã đủ rồi.Điều mà hắn không biết chính là ở bên kia thành phố, sau khi cặp vợ chồng mới cưới kết thúc tiệc cưới trở về phòng, cô dâu hỏi chú rể: "Anh nói xem, đêm nay Vương Nguyệt có thể thành công không?"

"Đương nhiên."

Lương Diễn Chiếu cười khẽ, đã bắt đầu thoát váy cưới của cô."

Anh có chắc không vậy?"

"Đừng quên, anh là bác sĩ tâm lý giỏi nhất."

Anh nói xong đã cúi đầu xuống bắt đầu hôn lên đôi môi anh nhung nhớ cả đêm, tay cũng niết vú trắng nõn."

Ư ưm ư ư ~" Dưới động tác của anh Quý Đình Đình cũng nhanh chóng tiết ra mật dịch."

Vợ yêu, hôm nay em mệt mỏi cả ngày rồi, để ông xã yêu thương em thật tốt.

Đến đây, lấy gối đầu lót xuống, mở chân ra ~"Anh nói rồi nhẹ nhàng bẻ hai chân thon dài trắng nõn của Quý Đình Đình ra.Rõ ràng đã ở bên nhau lâu như vậy rồi, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy nơi riêng tư trắng như ngọc của cô, cả người anh đều bốc hỏa, nóng rực."

Anh đã nói với em chưa, anh thật may mắn vì lúc trước em đến tìm anh khám bệnh?"

Anh cắm côn thịt mình vào, hỏi cô."

A ~ không có ~""Về sau mỗi ngày 24 giờ, anh đều sẽ giám sát bệnh tình của em."

Côn thịt lao nhanh thọc vào rút ra, cùng lúc đó ngón tay vê âm đế cô, biết điểm mẫn cảm của cô ở đâu, anh muốn đêm tân hôn cho cô trải nghiệm khoái cảm cực hạn nhất."

A a a ~ nhưng mà...

Em đã khỏi bệnh rồi mà ~ ha ~ chậm chút ~ a ~""Điều đó cũng không hẳn, nhỡ may tái phát thì sao?

Đến lúc đó người khổ sở chính là anh đó."

Ngón cái cùng ngón trỏ khẽ vặn âm đế, giọng điệu nói chuyện rất dịu dàng."

Ha ~ chồng à~ bác sĩ Lương ~ đều nghe anh ~ a ~ em muốn cả đời làm bệnh nhân của anh~ chỉ cho anh kiểm tra thôi~ a ~""Ngoan ~" Anh khẽ hôn đỉnh mũi cô, chuyển động phần eo càng thêm nhanh.Em có biết không, ngày đó em đẩy cửa phòng khám của anh, lúc em ngượng ngùng nói bệnh tình của em trước mặt anh, lần đầu tiên trong cuộc đời anh cảm thấy mình may mắn khi lựa chọn về nước, lựa chọn ở lại bệnh viện.Bởi vì lựa chọn hết đối tượng này đến đối tượng khác, anh mới có thể gặp được em đúng thời điểm.Cảm ơn vận mệnh, cảm ơn em là em, anh là anh.————>END
 
Back
Top Bottom