Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2570: Suy đoán (2)


Thanh Long Tinh Quân nhíu mày, lập tức cười khổ: “Việc này chỉ có thể để ta

làm.”

Hắn là Cự thần vĩnh hằng, cũng chịu ảnh hưởng từ chín tầng mây.

Chỉ là bây giờ đang ở trong Quy Khư, né khỏi cảm ứng của chín tầng mây mà

thôi.

Một khi đi ra Quy Khư, một thân thần lực vẫn bị ảnh hưởng.

Tại thời khắc Đình Điều Tạo Hóa, Thanh Long Tinh Quân thật ra đã thử dùng

khí tạo hóa để cô đọng nội thiên địa.

Đáng tiếc nhận thức của hắn với nội thiên địa vẫn quá thô thiển.

Khi đó lại còn phải đề phòng kẻ địch, nên Thanh Long Tinh Quân không dám

mạo hiểm, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để cô đọng thần khu.

Vì vậy bộ thần khu này của hắn chỉ có một cái nội thiên địa hở trăm ngàn lỗ,

còn không bằng mấy vị Thi tổ, căn bản là không đủ để gánh chịu thần lực của

hắn.

Vì vậy trận chiến tiếp theo, hắn đã không thể tham gia vào.

Thanh Long Tinh Quân cuốn nguyên thai của Huyền Hoàng thủy đế lên, nói:

“Sau khi ta về tinh không, sẽ đoạt lại ngôi sao Thanh Long trong thời gian

nhanh nhất, đến khi đó Loạn Ly vẫn có thể triệu hồi ánh sao hóa thân của ta

xuống phàm giới.”

Lục Loạn Ly có thể triệu hồi ánh sao hóa thân của hắn, còn dễ hơn cả Sở Hi

Thanh.

Lục Loạn Ly chỉ cần dùng Mộng Ảo chi pháp để biến ra một thân thể thanh

long là được, còn Sở Hi Thanh thì phải mượn ‘Tinh Thần quyền ấn’.

Khi Thanh Long Tinh Quân hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, bay ra khỏi

Quy Khư, rồi thoát ra khỏi chín tầng mây, Sở Hi Thanh cũng dẫn Sở Vân Vân

và Lục Loạn Ly ra khỏi Quy Khư.

“Chúng ta qua bên kia xem.”

Nhưng tốc độ của Kiến Nguyên đế quá nhanh, nhanh hơn hắn vài đường, hi

vọng là có thể tới kịp.



Trong mộ Cơ Dương, sắc mặt Thánh hoàng đời thứ ba càng ngày càng nghiêm

túc.

Ánh mắt hắn tựa như lưỡi đao, nhìn thẳng vào Thần Bàn Nhược.

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì Tổ thần nhân tộc ta? Rốt cuộc là lúc nào?”

Thần Bàn Nhược nghe vậy thì bật cười: “Khẳng định là đã làm một số chuyện,

bằng không ta điên mới đi giải phong ấn cho Đế Oa. Tuy nhiên, rốt cuộc là thế

nào… ngươi đoán xem?”

Thánh hoàng đời thứ ba như bừng tỉnh: “Là sau khi nguyên thần của họ thoát

khỏi phong ấn, dẫn dắt nhân tộc đi đến Thần Châu!”

Ngày xưa, khi Thái Hạo ngã xuống, các thần loạn chiến, thì Táng Thiên đã lay

động phong ấn của Long Hi và Đế Oa, khiến nguyên thần của hai người thoát ra

ngoài.

Trong đó, Long Hi chuyển sinh thành Hi Hoàng, Đế Oa chuyển sinh thành

Phong Hậu, chỉ dẫn nhân tộc đi về phía nam, vượt qua Thiết Bích sơn mạch.

“Trí Tẩu từng nói với ta, hắn vẫn luôn nghi ngờ chuyện này. Khi đó Táng Thiên

bị thương nặng, vốn không thể lay động phong ấn mới đúng. Chỉ là hắn không

nghĩ ra, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì.”

Thánh hoàng đời thứ ba nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm

giác ghê tởm.

Sau khi nguyên thần của hai vị này thoát đi, thần khu của họ nằm trong trạng

thái không đề phòng, Thần Bàn Nhược đã lợi dụng cơ hội đó.

Hắn thậm chí nghĩ đến thời đại thượng cổ, Đế Oa còn là nữ thần gây giống, nắm

giữ quyền bính sinh dục sinh sôi nảy nở.

Suy nghĩ cẩn thận, tất cả những thứ này cũng có thể là vận mệnh mà Thần Bàn

Nhược sắp xếp cho nhân tộc.

“Không hổ là Trí Tẩu.”

Thần Bàn Nhược bật cười: “Nhưng hắn nhầm người rồi, thật ra không phải là

ta, mà là âm Thần – Nguyệt Hi.”

Khi đó âm Thần – Nguyệt Hi nghĩ trăm phương ngàn kế để hóa giải kiếp số cho

các thần linh mạch âm Dương.

Nàng không chỉ mời muội muội Nguyệt Ngự ra mặt, kết cành với Cung Thần –

Thiên Nghệ, còn dứt khoát thả nguyên thần của hai vị Tổ thần nhân tộc ra, dùng

để chuyển sự chú ý của các thần.

Thần Bàn Nhược nói với vẻ than thở: “Vị minh hữu này của ta, mới thật sự là

người thông minh.”

Cho đến nay, âm Thần nhìn như gặp khó ở khắp nơi, nhưng thứ nàng muốn lại

đều hoàn thành.

Thánh hoàng đời thứ ba không khỏi thở sau: “Vì vậy ngươi thuận thế mà làm,

ngươi đã làm gì trong khoảng thời gian này?”

“Đường đường là Thánh hoàng đời thứ ba, lại là hạng người khoe khoang

miệng lưỡi.”

Thần Bàn Nhược mỉm cười: “Thật ra đây đều là suy đoán của ngươi, ngươi nói

như vậy là muốn mời Thạch Thần ra tay ngăn cản ta?”

Trận phong ba này, chỉ có Thạch Thần – Thạch âm là không tham gia vào.

Bây giờ cũng chỉ có Thạch Thần mới có đủ lực lượng ngăn cnar Kiến Nguyên

đế giải phong ấn cho Đế Oa.

Thần Bàn Nhược lại nói: “Ngươi nghĩ sai rồi, Thạch Thần cũng không phải

hạng người ngu xuẩn, nàng nhất định sẽ dốc hết sức để ngăn cản ta! Vì vậy

trước khi mở phong ấn cho Đế Oa, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp dụ nàng đi,

ngươi đoán xem là ai?”

Thánh hoàng đời thứ ba đã có suy đoán.

Nội tâm hắn âm trầm như băng.

Thánh hoàng đời thứ ba có một suy đoán đáng sợ: “Là Thiên đế đời đầu Thần

Chân Như, ngươi muốn phục sinh nàng đúng không?”

Câu nói này tựa như một tia chớp, nổ tung trong tai của tất cả thần linh trên trời

dưới đất.

“Không thể nào!”

Theo câu nói này, một bó lôi đình màu vàng óng ngưng tụ ở gần đó, giây lát sau

hóa thành một thần khu vĩ đại có ba con mắt.

Đó chính là Lôi Thần – Thiên Bá, hắn đứng ngoài 7000 trượng, lạnh lùng nhìn

hai người.

“Ấn ký nguyên thần của Thần Chân Như trong thiên đạo đã bị các thần Bàn Cổ

liên thủ tiêu diệt rồi!”

Thần linh, chỉ cần ấn ký nguyên thần vẫn còn trong thiên đạo, như vậy trước khi

cái ấn ký này bị tiêu diệt, bọn họ sẽ không chính thức tử vong.

Mà Thiên đế đời đầu, tuy bản thể chỉ là một con Ngoa Thố nho nhỏ, nhưng lực

lượng lại tiếp cận với cấp bậc Tạo Hóa.

Ấn ký nguyên thần của nàng gần như là vĩnh hằng, dù là ba, năm ngàn vạn năm

cũng sẽ không tiêu vong.

Nhưng hậu duệ Bàn Cổ, 12 tồn tại kế thừa 12 Bàn Cổ tinh hồn kia liên thủ lại,

thì lại có năng lực thao túng ‘thiên đạo’.

Bọn họ có thể xóa sạch ấn ký nguyên thần của Thiên đế đời đầu.

Vì vậy, vì Thiên đế kia đã chính thức tử vong, tuyệt đối không thể phục sinh.

“Vậy sao?” Thần Bàn Nhược mỉm cười, không giải thích gì: “Xem ra Lôi Thần

đại nhân rất sợ bệ hạ sẽ tái sinh hậu thế, là do ngươi phản bội bệ hạ đúng

không?”

Cuối cùng, hắn nhìn lên tinh không với ánh mắt trêu tức và xem thường:

“Nhưng nếu như bệ hạ thật sự có thể phục sinh trong cơ thể Đế Oa, vậy nói

không chừng đây cũng là chuyện tốt với các vị Tổ thần bây giờ.”

Đây là mục tiêu của hắn trong 2000 vạn năm qua, hắn vẫn luôn không ngừng cố

gắng vì mục tiêu này.

Cũng vào lúc này, tại Trung Thổ, Kiến Nguyên đế đứng trước một tòa núi cao

khoảng 3 vạn trượng, mạnh mẽ vung kiếm về phía trước!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2571: Xuất thế


Kiếm thứ nhất của Kiến Nguyên đế đã đánh nát ngọn núi lớn kia, thậm chí còn

chém ra một lỗ hổng trên phong ấn của các thần vào 1300 vạn năm trước.

Khiến cho không gian chung quanh xuất hiện vô số vết rách như pha lê.

Lúc này, cách đó ngoài 3000 dặm, trong lòng đất truyền ra tiếng rống phẫn nộ:

“Linh Uy!”

Tiếng rống này rung chuyển toàn bộ trong và ngoài phàm giới, cũng tạo thành

sóng âm cực lớn, đánh nát tất cả vật chất tiếp xúc với nó.

Lúc này, Mộc Thần – Linh Uy đang đứng trên hư không cách đó không xa.

Hắn nghe vậy thì cúi đầu nhìn xuống tầng đất sâu thẳm, đôi mắt xanh biếc hơi

híp lại: “Thạch âm!”

Sau lưng Linh Uy là một cây sồi cao hơn 9000 trượng, tán cây che kín đất trời,

toàn thân hiện ra một tầng kim quang.

Mà lúc này, nếu như đưa mắt chuyển vào lòng đất, sẽ phát hiện vô số bộ rễ của

cây sồi đang khuếch tán, nằm dày đặc trong phạm vi vạn dặm.

Toàn bộ lòng đất đang rung chuyển, nhưng lại bị cây sồi này áp chế.

Điều này làm cho lực lượng của Thạch âm không thể lan truyền đến mặt đất, từ

đó gia cố phong ấn.

Chỉ chốc lát sau, Thạch Thần – Thạch âm đã xuất hiện.

Thân khu của nàng do đất đá tụ thành, cao khoảng tầm 9000 trượng, to lớn

không gì sánh được, đứng nơi đó lại tựa như một ngọn núi hình người.

Ánh mắt Thạch âm rất nhỏ, so với thân thể khổng lồ của nàng, lại giống như

đậu xanh vậy.

Nhưng giờ phút này, đôi mắt này lại là màu đỏ thắm: “Linh Uy, đó là con gái

của ngươi!”

“Ta biết!”

Mộc Thần – Linh Uy thản nhiên nhìn nhau với Thạch m: “Không phải ngươi

vẫn muốn giải phong ấn cho nàng sao? Vì sao hôm nay lại ngăn cản?”

Hắn phất tay áo: “Yên tâm, Thần Bàn Nhược đã hứa, sẽ không lấy mạng của

nàng.”

Trong khoảnh khắc này, Kiến Nguyên đế đã chém kiếm thứ hai.

Một kiếm này, làm cho không gian xuất hiện một cái thần văn thượng cổ cực

lớn.

Đó rõ ràng là một chữ Phong…

Thạch âm tức giận sắp điên, nhưng vẫn cố gắng áp chế cảm xúc.

Đổi lại là một Tổ thần khác, Thạch âm nhất định sẽ chiến một trận.

Nhưng mà lực lượng của Mộc Thần, vẫn khá khắc chế nàng.

Thạch âm thở sâu: “Thần Bàn Nhược rốt cuộc đã ra giá gì? Để ngươi làm ra

chuyện ngu xuẩn như vậy? Ngươi cái tên ngu xuẩn này, Bạch Hổ hung hoành bá

đạo như vậy, mà còn không đành lòng g**t ch*t Thần Hổ Bưu khi còn nhỏ. Mà

Linh Uy ngươi, bởi vì một lời hứa hẹn của một kẻ lừa gạt, lại ra tay độc ác với

con gái mình?”

“Ra tay độc ác là thế nào?” Sắc mặt Mộc Thần – Linh Uy xanh trầm, ánh mắt

lại âm lãnh như chết: “Ngươi trở về đi, ta tự nhiên sẽ bảo vệ Đế Oa.”

An nguy của một mình Đế Oa, há có thể so được với tồn vong của toàn bộ thần

linh hệ Mộc Thần?

Thạch âm lại không thể nhẫn nại, nàng đột nhiên nhào về phía Linh Uy.

Mặc dù nàng là thân đất đá, nhưng thần khu khổng lồ này cất bước, lại trực tiếp

co ngàn dặm hư không lại dưới chân.

Nhưng Thạch âm mới bước hai bước, mặt đất đã xuất hiện vô số dây leo.

Những dây leo gỗ này như xúc to, không chỉ tóm lấy chân của Thạch âm, mà

còn quấy phá độn pháp của nàng, khiến nàng không thể tiến lên dù chỉ một

bước.

Phía cuối dây leo còn xuất hiện vô số gai nhọn, đâm vào trong cơ thể nàng, hấp

thu sức mạnh của nàng.

Cũng vào lúc này, Kiến Nguyên đế đã chém kiếm thứ ba.

Trong khoảnh khắc, trời đất trung chuyển, tòa núi lớn kia nổ ầm ầm rồi đổ nát,

thần văn thượng cổ kia cũng bị tàn phá nhiều hơn.

Cùng lúc đó, một quan tài đá to lớn đến 1200 trượng xuất hiện phía dưới ngọn

núi đổ nát.

Chiếc quan tài này được đúc từ Vĩnh Hằng Thạch, chung quanh không chỉ có

lượng lớn thần văn, mà còn có 18 chiếc xiềng xích màu đen, từng cái tựa như

Cầu long quấn quanh quan tài, khóa chặt nó trong lòng đất.

Kiến Nguyên đế đi đến trước quan tài đá, lại cảm thấy thân thể suy yếu như bị

móc sạch.

Khuôn mặt hắn trắng bệch, long khí quanh người cực kỳ ảm đạm.

Nhưng hắn vẫn đưa tay, mạnh mẽ đẩy nắp quan tài ra.

Trong khoảnh khắc này, 18 cái xiềng xích đều rung động kịch liệt, mà Thần Bàn

Nhược ở cách xa mấy triệu dặm cũng thất khiếu chảy máu.

Dáng vẻ của hắn rất thê thảm, nhưng lại cười khẽ một tiếng, ra sức thúc đẩy tất

cả thần lực.

Hắn muốn lừa gạt thiên địa, để thiên đạo và tất cả mọi người cho rằng, Kiến

Nguyên đế đang sử dụng âm dương đồng thể chân chính, và long khí chân

chính.

Thần Bàn Nhược còn dốc hết sức, rút lấy lực lượng của vật ký sinh, để bù đắp

cho mình.

Tình cảnh này cũng khiến cho tất cả thần linh đang quan sát phải biến sắc mặt.

Lúc này, trong Thái Dương thần cung, Dương Thần – Thái Hạo đã nhíu mày.

“Thực sự là dốc hết sức lực mà.”

Trong mắt hắn ngậm lấy vẻ khó tin: “Lẽ nào hắn thật sự có thể phục sinh vị

Thiên đế đời đầu kia?”

2200 vạn năm trước, Dương Thần – Thái Hạo tận mắt chứng kiến Thiên đế đời

đầu Thần Chân Như ngã xuống, 12 thần linh Bàn Cổ bọn họ liên thủ, xóa ấn ký

nguyên thần của Thần Chân Như.

Vị Thiên đế đời đầu kia đã không còn chút dấu vết nào trong thiên địa này.

Nhưng nếu như không phải Thần Chân Như, vậy thì có ai đáng giá để Thần Bàn

Nhược làm như vậy? Để hắn trả giá đắt như vậy?

“Ta không biết.”

Âm Thần – Nguyệt Hi lắc đầu: “Theo lý thuyết, Thần Chân Như tuyệt đối

không thể phục sinh. Nhưng dù sao Thần Bàn Nhược cũng đã mưu tính 2200

vạn năm cho chuyện này.”

Nàng hơi suy tư: “Theo ta biết, Thần Bàn Nhược vẫn đang tìm kiếm Bổ Thiên

Thạch của Thiên đế đời thứ năm Thần Hạo. Mãi đến thời gian gần đây, hắn mới

tìm thấy trên người Thần Tịnh Ly, nhưng hình như vẫn chưa lấy được.”

“Thần Tịnh Ly? Bổ Thiên Thạch? Khối đá này cũng như tên, có thể bổ thiên bổ

địa, bù đắp tất cả mọi thứ không trọn vẹn. Nói như vậy, người này đúng là tình

sâu ý nặng.”

Dương Thần – Thái Hạo trầm ngâm, lập tức hỏi: “Nếu Thiên đế đời đầu phục

sinh, như vậy ngươi cho rằng nàng là ký sinh thay thế Đế Oa? Hay là thai nghén

từ cơ thể Đế Oa?”

“Thần Bàn Nhược vẫn luôn nghiên cứu Thế Thiên chi pháp, đã tăng đến biên

giới tầng thứ 4 và 5. Nhưng dù Thế Thiên chi pháp của hắn có thể đạt đến cảnh

giới Tạo Hóa, thì cũng không thể thay thế Đế Oa.”

Sắc mặt âm Thần – Nguyệt Hi lành lạnh, thở dài một tiếng: “Có rất ít người

biết, trước khi Đế Oa bị phong ấn, nàng đã có thai. Nhưng đối với Đế Oa mà

nói, hai việc này không khác gì nhau, trái lại còn làm cho nàng càng đau khổ

hơn, càng tàn nhẫn hơn.”

Dương Thần – Thái Hạo nghe vậy thì thầm cười gằn.

Ngày xưa, âm Thần – Nguyệt Hi và Đế Oa rất thân thiết, danh là cô cháu,

nhưng thân như tỷ muội.

Nhưng mà lần này, chính là âm Thần – Nguyệt Hi liên thủ với Thần Bàn Nhược

để làm ra chuyện cực kỳ tàn nhẫn này.

Nếu hắn đoán không sai, việc Đế Oa có thai cũng là Nguyệt Hi tiết lộ cho Thần

Bàn Nhược ở hơn trăm vạn năm trước.

Chuyện này, ngay cả Thiên đế nhậm chức 1200 vạn năm như hắn cũng không

biết.

Đây chính là bí mật mà bạn tri kỷ mới có thể biết.

Hai thần âm Dương vẫn quan sát biến hóa bên dưới phàm giới, lại không chú ý

đến Ty Thần Tinh Quân đứng sau bọn họ đang nhìn Nữ Thần Ám Nguyệt –

Nguyệt Ngự với ánh mắt lập lòe.

Ánh mắt của Ty Thần Tinh Quân nhìn như bình thường, nhưng nếu Thánh

hoàng đời thứ ba ở đây, nhất định có thể sử dụng Giải Thiên chi pháp để phát

hiện chút tâm trạng nóng bỏng trong đáy mắt của Ty Thần Tinh Quân, tựa như

dung nham dưới nền đất, đang chờ ngày phun trào.

Nguyệt Ngự thì giống như không cảm nhận được, nàng phòng mắt nhìn vào hư

không, ánh mắt dại ra, cả người như một khúc gỗ.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2572: Xuất thế


Ầm

Theo một tiếng nổ mạnh, nắp quan tài đá cuối cùng cũng bị đẩy ra một đường.

Những xiềng xích kia cũng bị Kiến Nguyên đế đánh nứt.

Tông Thần Hóa ở ngoài mấy ngàn trượng, lạnh lùng nhìn cảnh này.

Hắn biết những xiềng xích đen kia không phải xiềng xích chân chính, mà là ý

chí của những người tham dự phong ấn Đế Oa ngày xưa, cũng chỉ có lực lượng

cùng tính chất mới có thể tách ra.

Nếu là 1300 vạn năm trước, Thần Bàn Nhược tuyệt đối không thể làm được.

Dù hắn hi sinh bản thân cũng không thể.

Khi đó mười một vị Tổ thần liên thủ, mấy chục vạn thần linh trong thiên địa

đồng tâm hiệp lực, cùng tham dự phong ấn.

Nhưng bây giờ, mười một vị Tổ thần có tâm tư khác nhau, mấy chục vạn thần

linh hoăc đã héo tán, hoặc đã nhập ma, hoặc bị uế khí ô nhiễm, trở thành Thần

nghiệt.

Lực lượng của những xiềng xích này đã không còn một nửa.

Dù vậy, Thần Bàn Nhược vẫn muốn mượn long khí của nhân tộc.

Chỉ có ý niệm của mấy chục tỷ con dân Thần Châu, mới có thể đánh phá nó.

Nhưng bây giờ, Thần Bàn Nhược không thể không tự mình chịu đựng.

Ầm!

Theo long khí bạo phát quanh người Kiến Nguyên đế, thiên địa lại rung chuyển

không ngừng.

Xiềng xích kia đã bắt đầu tan rã, quan tài đã cũng bắt đầu kêu răng rắc răng rắc.

Tông Thần Hóa rốt cuộc cũng nhìn thấy cảnh tượng bên trong quan tài.

Con ngươi của hắn nhất thời co rút lại.

Trong quan là một người khổng lồ nữ cao khoảng 850 trượng.

Nhưng dáng vẻ không hề giống với Đế Oa trong tưởng tượng của hắn.

Trong truyền thuyết, Tổ thần Đế Oa của Nhân tộc là mỹ nhân số một thần tộc.

Dung nhan của nàng như tranh, xinh đẹp như giọt sương sáng sớm, tựa như báu

vật của thiên địa.

Da thịt của nàng như ngọc, trắng nõn mà trong suốt, như bông tuyết tinh khiết

nhất.

Con mắt nàng như sao, chảy xuôi vô tận trí tuệ và thâm thúy, tựa như có thể

nhìn thấu tất cả.

Nhưng mà Đế Oa ở trong quan, dung nhan tiều tụy, sắc mặt trắng bệch, gầy trơ

cả xương, bắp thịt khô héo, nhìn qua tựa như một bộ xương khô.

Hai mắt nàng đóng chặt, vẫn chưa thức tỉnh.

Nhưng phần bụng của nàng lại nhô cao vút.

Khi Tông Thần Hóa ngưng thần chú ý, Kiến Nguyên đế bỗng nhiên hét lên.

Cả người hắn nổ ra vô số vết thương, sương máu bắn bốn phía, làm cho thân thể

hắn thủng trăm ngàn lỗ, như một con búp bê rách nát.

Nắp quan tài cũng bị đẩy ra, làm cho thần khu của Đế Oa hiện ra trước mặt mọi

người.

Lúc này, Kiến Nguyên đế đã mất đi tất cả sức lực.

Hắn không chỉ ngã quỵ trên đất, mà nghiệp hỏa lại bắt đầu phản phệ, để hắn lại

cảm nhận được cảm giác đau đớn hơn lăng trì gấp trăm lần.

Kiến Nguyên đế đau đớn khó nhịn, lại không còn sức lực để lăn lộn.

Hắn mờ mịt nghĩ, mình vừa làm cái gì? Vì sao phải chạy đến đây? Vì sao lại

mất tất cả sức mạnh.

Cũng đúng lúc này, ánh mắt Kiến Nguyên đế lóe lên, nhìn mấy chục đạo độn

quang bay đến từ bốn phương tám hướng.

Hắn không biết lai lịch của những người khác, chỉ nhận ra 2 người trong đó.

Đó chính là hai tên súc sinh Sở Hi Thanh và Sở Vân Vân!

Sở Hi Thanh dừng lại ở nơi cách quan tài một ngàn dặm.

Khi hắn nhìn thấy tình hình trong quan tài, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.

Hắn lập tức ý thức được, chung quy Thần Bàn Nhược vẫn được như ý…

Đây còn là dưới tình huống Thần Bàn Nhược không đủ tài nguyên.

Nếu Sở Hi Thanh biết vị Tổ thần nhân tộc này có thai trước khi bị phong ấn,

như vậy chắc chắn hắn có thể phá hủy kế hoạch của Thần Bàn Nhược.

Hiện giờ, tình hình quanh đây cũng rất không ổn.

Đế Oa rõ ràng đã mất ý thức, một thân linh cơ ảm đạm, trạng thái cực kỳ ác liệt.

Mà quanh đây thì toàn là kẻ địch mạnh mẽ!

Động tĩnh nơi này không chỉ khiến cường giả của Bất Chu sơn chú ý, mà còn

làm cho hơn 30 vị thần linh đưa hóa thể xuống phàm giới.

Một phần trong đó còn là chạy từ mộ Cơ Dương qua.

Hắn lập tức ý thức được, mình nhất định phải nghĩ biện pháp bảo vệ tính mạng

cho Đế Oa.

Sở Hi Thanh đầu tiên là chém một đao về phía Tông Thần Hóa.

“Ngươi đang làm gì?”

Tông Thần Hóa đang cầm một chiếc ma đăng, ném vài tia lửa vào trong quan

tài.

Khi ánh đao của Sở Hi Thanh chém đến, Tông Thần Hóa đã hóa thành vô số

ánh sao, né ra ngoài ngàn dặm.

Trong lòng hắn cực kỳ kinh dị, một đao này của Sở Hi Thanh tương đối bá đạo.

Đao nhanh như chớp, tru thiên diệt địa, còn có 12 đầu long khí quấn quanh,

thanh thế vô cùng hùng vĩ.

Tông Thần Hóa đã chuyển đổi thần huyết Kim Ô, lên cấp Bán Thần, dựa vào

mấy trăm năm tích lũy, thân khí do Ty Thần Tinh Quân ban tặng, sức chiến đấu

đã vượt qua VĨnh Hằng trung vị.

Nhưng một đao này của Sở Hi Thanh vẫn làm cho Tông Thần Hóa gần như

không thể né tránh.

Sau đó hắn lại rên lên một tiếng, chỉ thấy một trường thương màu đen có ngọn

lửa trắng thiêu đốt đâm xuyên ra khỏi hư không, một thương diệt hơn nửa kim

quang của hắn.

Là Sở Vân Vân…!

Bản thân Sở Hi Thanh thì lắc mình đến trên không trung quan tài, 12 đầu Hoàng

Long rít gào quanh người.

“Cút!”

Nhất thời, từng mảnh từng mảnh đao cương như gương bạc xuất hiện quanh

người hắn, khiến cho tất cả lực lượng chỉ về phía Đế Oa đều bị phản xạ trở về.

Ngay cả thần khí hóa thể của các đế quân như Huyền Vũ, Tử Vi, Câu Trần cũng

không ngoại lệ.

Ánh mắt Sở Hi Thanh lập tức nhìn về phía phần bụng của Đế Oa.

Hắn cảm ứng được đứa bé trong bụng Đế Oa vẫn đang liên tục hấp thu khí

huyết và lực lượng của Đế Oa.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2573: Đế Oa


Sở Hi Thanh nhìn phần bụng Đế Oa, không khỏi nhíu mày.

Tiếp tục như vậy, Đế Oa sẽ chết!

Nàng chỉ còn chút mệnh nguyên, nhưng vẫn bị đứa bé trong bụng hút mất.

Thai nhi này cũng rất có vấn đề.

Thai nhi còn chưa sinh ra, mà đã có lực lượng nguyên thần vượt qua rất nhiều

đế quân.

Như Thánh hoàng đời thứ ba phán đoán, Thần Bàn Nhược đã động tay động

chân trên người Đế Oa.

Chỉ là vị Thánh hoàng này cũng không ngờ, Đế Oa lại có thai trước khi bị

phong ấn.

Sở Hi Thanh chỉ hơi do dự, lập tức múa đao, chém về phía bụng Đế Oa.

Hắn rất tôn kính vị Tổ thần nhân tộc này, không dám đả thương thần khu của

Đế Oa, nhưng một đao này lại có thể tấn công thai nhi trong bụng nàng.

Nhưng khi ánh đao của Sở Hi Thanh sắp đến, hắn lại cảm ứng được một tia thần

niệm của Đế Oa truyền đến.

Nguyên thần của vị này đã cực kỳ yếu ớt, nhưng ý niệm lại rất mạnh mẽ.

Đó là bản năng khi mẫu thân biết thai nhi gặp nguy hiểm, nàng đang cầu xin.

Sở Hi Thanh nhất thời nhíu mày.

Đế Oa tuy biết rõ thai nhi này có vấn đề, nhưng vẫn lo lắng mình sẽ tổn thương

thân thể con nàng.

Tuy nhiên, hắn vốn cũng không muốn g**t ch*t cái thai nhi có vấn đề này.

Sở Hi Thanh đoán, linh hồn của thai nhi này có thể đã bị Thần Bàn Nhược thay

thế, hoặc là dùng loại ký sinh nào đó.

Nhưng đây dù sao cũng chỉ là suy đoán của hắn, Sở Hi Thanh bây giờ còn chưa

thể chứng thực.

Thiên Tâm Tru Huyền đao trong tay hắn lóe lên, định cắt đứt cuống rốn nối liền

hai mẹ con.

Cùng lúc đó, hắn dùng nguyên dương vô cùng và long khí vô tận để đánh vào

người Đế Oa.

Ý chỉ của ngàn tỷ nhân tộc sẽ hòa vào trong cơ thể vị Tổ thần nhân tộc này, bảo

vệ nguyên thần của nàng.

Lúc này Sở Hi Thanh lại không chú ý đến, Sở Vân Vân ở phía sau hắn vẫn nhìn

chằm chằm vào Đế Oa, đôi mắt màu xanh lam tràn ngập nghi hoặc và hồi hộp,

lại còn rơi vào trạng thái thất thần.

Không biết vì sao, nội tâm nàng không có chút gợn sóng nào, nhưng khóe mắt

lại chảy ra hai giọt nước mắt.

Trong lòng nàng mờ mịt.

Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Đế Oa và nàng căn bản là không liên quan.

Mãi đến khi một bóng người mặc long bào đế miện, một thân tử khí huy hang

bay đến, gần như một kiếm xuyên thủng thân thể nàng, thì Sở Vân Vân mới

khôi phục tinh thần, giơ thương lên ngăn cản mũi kiếm, làm cho 20 dặm không

gian chung quanh vỡ nát.

Cũng đúng lúc này, một thanh chiến mâu màu ám kim đánh thẳng vào đỉnh đầu

Sở Hi Thanh.

Sau chiến mâu là một thân thể cao to như núi, bắp thịt căng phồng, khí thế bá

đạo.

Sở Hi Thanh nhíu mày: “Thần Thiên Kinh!”

Cũng chính là Câu Trần Tinh Quân đương đại!

Sở Hi Thanh không nhận thân phập Câu Trần Tinh Quân của người này.

Trong lòng hắn, Câu Trần là một người khác.

Ầm!

Đao cương trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh lập tức vỡ vụn từng tầng một.

Nhưng lúc này, 12 con Hoàng Long phía sau Sở Hi Thanh cũng đồng thời phát

ra tiếng long ngâm.

Chúng ngưng tụ long khí vô biên, kết hợp với Vĩnh Hằng Bích Chướng của Sở

Hi Thanh, tạo thành một mặt thuẫn kim quang huy hoàng, không có bất kỳ góc

chết nào, bảo vệ Sở Hi Thanh và Lục Loạn Ly ở bên trong.

Thập Nhị Long Vĩnh Hằng!

Cheng!

Khi chiến mâu của Câu Trần Tinh Quân chém vào đó, vô số tia lửa b*n r*.

Đầu mâu chỉ có thể lướt qua tấm thuẫn, tạo ra một âm thanh chói tai, và một vết

rách sâu khoảng nước tấc.

Ánh đao của Sở Hi Thanh cũng trực tiếp chém đến trước mặt Câu Trần Tinh

Quân.

Thần Ý Đao của hắn bá đạo đến cực điểm, chỉ một đao đã chém nát thần khu

của Câu Trần Tinh Quân.

Tuy nhiên, đó chỉ là ảo ảnh của Câu Trần, vị đế quân này đã chuyển đổi hư

không, đi tới sau lưng Sở Hi Thanh.

Ánh mắt của vị đế quân này cực kỳ ngưng trọng.

Đối thủ của Sở Hi Thanh không chỉ có hắn, mà đồng thời giao thủ với mười

mấy vị thần linh, ngoài ra còn bảo vệ thần khu 850 trượng của Đế Oa.

Cái tên này thậm chí còn thừa lực, để trợ giúp Đế Oa khôi phục thần khu.

Hắn không ngờ Sở Hi Thanh bây giờ, không chỉ có lực lượng chống lại thần

linh, mà ngay cả thiên quy cũng đã đạt đến cấp bậc đế quân!

Trong phàm giới này, bộ thần khí hóa thể ký thác ba bốn phần thần lực của hắn,

thế mà lại không phải đối thủ của Sở Hi Thanh.

Một đao vừa rồi của Sở Hi Thanh, lại làm cho hắn không dám đón đỡ chính

diện.

Câu Trần Tinh Quân chỉ cảm thấy rất vướng tay.

Tử Vi Tinh Quân ở cách đó không xa thì sắc mặt cực kỳ khó coi.

Ngoại trừ Bạch Đế Tử và Ty Thần, tất cả đế quân còn lại đều không phải đối thủ

của hắn.

Nhưng giờ phút này, hắn lại bị Nghịch Thần Kỳ của Sở Vân Vân đánh cho cực

kỳ chật vật.

Ngọn lửa trắng kia không hổ với uy danh ‘nghịch thần’.

Nó để cho hắn kiêng kỵ đến cực điểm.

Trong đó hội tụ không biết bao nhiêu tâm tư nghịch phản thần linh của nhân tộc,

nó liên tục thiêu đốt thần lực và thần cương của hắn, để cho lực lượng thiên quy

của hắn giảm xuống tận ba phần mười.

Cây thương này còn có thể hoàn nguyên tất cả, nghịch chuyển tất cả.

Hơn nữa còn là tuyệt đối hoàn nguyên!

Mặc kệ Tử Vi Tinh Quân sử dụng không gian biến hóa thế nào, hay là điều

khiến thời gian ra sao, thì đều bị Sở Vân Vân hoàn nguyên trở về.

Hắn muốn làm thời gian chảy ngược, thời gian chảy ngược xong rồi lại hoàn

nguyên như cũ.

Hắn muốn biến hóa phương vị, nhưng vẫn chỉ đứng tại chỗ.

Nhưng đáng sợ nhất vẫn là lực lượng Khai Thiên kia.

Một thương kia thông thiên quán địa, thấm nhuần ngân hà, xuyên thấu hoàn vũ,

hoàn toàn không thể phòng ngự.

Tất cả biện pháp phòng ngự của Tử Vi Tinh Quân đều bị Sở Vân Vân đâm

thủng, xuyên thấu!

Hắn chỉ có thể lựa chọn đôi công và né tránh.

Tử Vi Tinh Quân có chút khó tin.

Đây là thiên phú mà phàm nhân có thể có sao?

Sở Hi Thanh kia có thể đối kháng với đế quân, là do hắn là Thánh hoàng, có

long khí trợ giúp, được chân linh chư vị đế quân nhân tộc hỗ trợ.

Cái thằng nhãi ranh kia còn phát rồ, lại luyện Khư Hạch vào trong cơ thể!

Nữ nhân này, lại chỉ bằng long khí của Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ, mà đã

có thể chống lại một đế quân như hắn.

Chỉ trong vài lần giao thủ ngắn ngủi, Tử Vi Tinh Quân biết Tuyệt Thiên chi

pháp và Thông Thiên chi pháp của nữ tử này đã đến tầng thứ ba của thiên đạo.

Mà Sở Vân Vân thân là Sáng Đạo Giả, lực lượng phát huy còn vượt qua cấp bậc

thiên quy của bản thân.

Vấn đề là, mấy năm trước hai loại thiên quy này vẫn nằm ở vòng ngoài của

thiên đạo.

So sánh lẫn nhau, cái Khai Thiên chi pháp không gì không phá kia đúng là

không tính là gì.

Nếu không phải biết Sở Vân Vân này đúng là một phàm nhân, có cha có mẹ,

quỹ tích nhân sinh cũng không có vấn đề.

Thì hắn thật sự sẽ hoài nghi, nữ tử này chính là một thần linh trời sinh, giống

như hắn và Câu Trần, vừa sinh ra đã có lực lượng tiếp cận cấp đế quân.

Tử Vi Tinh Quân biết mình không thể làm gì Sở Vân Vân, chỉ có thể nhìn sang

một bên khác.

“Huyền Vũ!”

Trong lời nói của hắn ẩn chứa vẻ bất mãn.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2574: Đế Oa (2)


Vị Huyền Vũ Tinh Quân này trên danh nghĩa là hiệu lực cho mạch Hư Thần,

nhưng mà mấy trận đại chiến gần đây, Huyền Vũ đều chỉ làm qua loa đại khái.

Huyền Vũ Tinh Quân có dung mạo khoảng 35 tuổi, áo bào đen mũ đen, khuôn

mặt ngay ngắn, con ngươi thâm thúy mà sắc bén, tựa như có thể nhìn thấu lòng

người.

Hắn thần thái thong dong, sắc mặt bình thản nhìn cây Huyết tùng sừng sững sau

lưng Sở Hi Thanh.

“Bệ hạ, ta đã làm hết khả năng! Nếu bệ hạ muốn giết Đế Oa, không ngại mời

Bạch Đế Tử hoặc Đấu Mỗ Tinh Quân ra tay.”

Hắn đang dùng Hàn pháp để đóng băng thần lực và thân thể của mấy người Sở

Hi Thanh, lại bị Mộc Kiếm Tiên ngăn cản.

Huyền Vũ Tinh Quân đúng là không dùng toàn lực, cũng không có ý định đó.

Đôi vợ chồng nhân tộc trước mắt đều không phải hạng dễ chơi.

Chỉ là Sở Hi Thanh thôi, một khi dùng Thần Lực Tái Thôi, sức chiến đấu có thể

đạt đến cấp bậc đế quân chân chính.

Là đế quân ở phàm giới!

Người này còn luyện Khư Hạch vào cơ thể, có lực bộc phát gần như vô hạn.

Lúc này, hóa thể của Vọng Thiên Hống vẫn đang lẩn trốn trong và ngoài phàm

giới, Huyền Vũ Tinh Quân cần đề phòng con cháu đời sau của mình vị Vọng

Thiên Hống ô nhiễm.

Huyền Vũ cũng không muốn đắc tội với hai vị nhân tộc có sức chiến đấu cấp

bậc Tổ thần còn lại, hơn nữa nhân tộc bây giờ đã có xu hướng quật khởi.

Hắn có thể kiềm chế cây Huyết tùng kia, cũng đã là xứng đáng với mạch Hư

Thần rồi.

Đấu Mỗ Tinh Quân trong miệng Huyền Vũ chính là mẫu thân của Tử Vi Tinh

Quân, cũng là một vị nữ thần cực kỳ mạnh.

Nàng chính là một thần linh Hỗn Độn, lại là thê tử của Hư Thần – Xa Nguyên.

Mạch Hư Thần có rất nhiều Tinh chủ, đều là do nàng sinh ra, được xưng là mẫu

thân của các vì sao.

Nhưng vị này cũng chính là lý do Hư Thần và Kim Thần mâu thuẫn.

Tử Vi Tinh Quân nghe vậy, trong mắt toát ra một vệt ý lạnh.

Hắn không điều khiển được Bạch Đế Tử, các thần hệ Kim đang ở Nam Thiên

áp chế Lê Tham, Tử Vũ và vị nữ thần Hàn Phong kia, cũng đã có đủ lý do từ

chối.

Mà hai thần âm Dương thì có suy nghĩ riêng, ngồi trên nhật nguyệt, mơ ước tinh

không, Đấu Mỗ Tinh Quân mẹ của hắn há có thể tùy tiện ra tay?

Khi hai người nói chuyện, Sở Hi Thanh và Câu Trần Tinh Quân đã giao thủ

không biết bao nhiêu hiệp.

Câu Trần chưa nắm giữ võ đạo của phàm giới, nhưng lại nắm giữ thiên quy Đấu

Chiến trứ danh.

Sau khi Táng Thiên ngã xuống, vị này đã thăng cấp lên làm Thánh Giả dự bị

của Đấu Chiến chi pháp.

Hắn trời sinh đã hiểu các loại phương pháp chiến đấu.

Chiến đấu giữa hai người họ, không chỉ là lực lượng, tốc độ và thiên quy, mà

còn xen lẫn các loại chiến thuật, các loại mưu tính.

Tốc độ xuất thủ của Sở Hi Thanh vẫn kém xa cường giả cấp bậc đế quân như

Câu Trần.

Hắn chỉ có thể dựa vào cương lực và long khí, Nhai Tí Đao để gắng gượng

chống đỡ.

Nhưng Sở Hi Thanh biết mình không kéo dài nổi.

Mình nhất định phải mau chóng mang Đế Oa rời khỏi nơi này!

Bằng không một lát nữa các thần sẽ rảnh tay.

Chỉ cần bọn họ giải quyết xong Vọng Thiên Hống, nhất định sẽ dốc hết sức lực,

nhân lúc Đế Oa không còn hơi sức để phản kháng mà g**t ch*t nàng.

Đế Oa suy yếu như vậy, là vì gần nửa nguyên chất bản mệnh của nàng đã bị thai

nhi hấp thu, trong thời gian ngắn là khó có thể khôi phục sức chiến đấu.

Nhưng mà nàng vẫn còn Tiên Thiên Thần Thể và Bàn Cổ tinh hồn.

Chỉ cần Đế Oa còn sống, nguyên chất bẩn mệnh và Bàn Cổ tinh hồn rất khó bị

luyện hóa.

Dù mất đi một bộ phận nguyên chất, tương lai Đế Oa vẫn sẽ là đối thủ đáng sợ

của các thần.

Bọn họ chắc chắn sẽ không cho phép Đế Oa còn sống rời đi.

May mắn chính là, nơi này rất gần Bất Chu sơn.

Ngay khi hắn và Câu Trần ác chiến, có một mặt kính như gương bạc đã sinh sôi

trên không trung Bất Chu sơn.

Huyết Nhai thần đao bên tay phải của Sở Hi Thanh vẫn đang súc thế tụ lực.

Mà lúc này, Lục Loạn Ly phía sau hắn chợt kết ấn, triệu hoán ra một con Thanh

Long cực lớn.

Thanh long vừa xuất hiện, đã xông về phía hai người đang chạy đến… là Phá

Quân và Tham Lang!

Hai vị này cũng có sức chiến đấu cấp đế quân.

Song khi Thanh Long lao qua, hai người đều bị Thanh Long đánh bay ra ngoài

mấy chục dặm.

Hai người có lực lượng cấp đế quân, nhưng chỉ vừa mới bước qua ngưỡng cửa

đó mà thôi.

Mà Thanh Long lại thuộc hàng đầu trong cấp bậc đế quân.

Lục Loạn Ly dùng Mộng Ảo chi pháp để ngưng tụ ánh sao hóa thân cho Thanh

Long Tinh Quân, thần khu hoàn toàn không kém hơn thần khí hóa thể, thậm chí

là còn mạnh hơn.

Vẻ mặt Lục Loạn Ly hơi thả lỏng.

Thanh Long Tinh Quân trở về thật là nhanh.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, hắn đã cướp lại được ngôi sao

Thanh Long rồi.

Bằng không trận chiến ngày hôm nay, nàng sẽ trở thành một trói buộc.

Lúc này, làm cho Sở Hi Thanh thoải mái chính là, một luồng lực lượng Thổ

nguyên dày đặc đang chạy đến. Hóa thành thần cương bảo vệ thân thể Đế Oa.

Đó chính là Thổ Đức Tinh Quân!

Vị này còn được gọi là Trấn Tinh đại đế, là nhân vật mạnh mẽ nhất trong Ngũ

Đức tinh quân, nổi danh cùng La Hầu Thái Tuế.

“Thạch Mẫu để ta chuyển cáo bệ hạ, mời bệ hạ mau chóng ra tay tru diệt thai

nhi trong bụng Đế Oa, ít nhất cũng phải trọng thương nó. Nàng chính là mẫu

thân của Đế Oa, có trách nhiệm gì nàng sẽ gánh chịu, Đế Oa nhất định sẽ không

trách ngươi.”

Trong lời nói của Thổ Đức Tinh Quân còn ngậm lấy chút bất đắc dĩ.

Đây là có ý trốn tránh trách nhiệm, nhưng mà lực lượng của hắn rất khó có thể

đả thương thai nhi kia mà không tổn thương Đế Oa.

Trái lại thì Tru Thiên chi pháp, Như Ý, Tiệt Thiên của Sở Hi Thanh lại có thể

làm được.

Lúc này hắn đã dùng lực lượng trấn áp, trấn áp nguyên thần và khí huyết của

thai nhi.

“Sau khi tru diệt cái nghiệp chướng này, ta sẽ bảo vệ Đế Oa tiến vào địa tâm.”

Chỉ cần đi vào địa tâm, đó chính là địa bàn của Thạch Thần, trừ phi các thần

Bàn Cổ liên thủ, chuẩn bị hủy diệt thế giới này, bằng không thì không ai có thể

làm gì.

Sở Hi Thanh nhíu mày, lập tức xuất đao, lại chém về phía bụng Đế Oa.

Hắn biết, sau này Đế Oa nhất định sẽ oán trách mình.

Dù sao một đao này, rất có thể sẽ cắt đứt tất cả sinh cơ ấu nữ của nàng.

Nghĩ cũng có thể hiểu, Ký Sinh chi pháp hay là Thế Thiên chi pháp của Thần

Bàn Nhược, đều không thể g**t ch*t chân linh của ấu nữ nàng.

Chỉ cần thần khu của thai nhi vẫn còn, ấu nữ của Đế Oa vẫn còn cơ hội quay về.

Nhưng mà Sở Hi Thanh thân là Thánh hoàng nhân tộc, nhất định phải gánh

trách nhiệm của một Thánh hoàng.

Hắn không thể để thai nhi này ra đời, lấy đi mệnh nguyên và nguyên chất của

Đế Oa.

Nhưng khi ánh đao của hắn sắp chém vào bụng của Đế Oa.

Một tiếng cười hùng hồn truyền đến: “Không hổ là Thánh hoàng nhân tộc, một

tên lại độc ác hơn một tên, may mà ta không đến muộn.”

Sở Hi Thanh không khỏi híp mắt lại, nhìn về phía trước mắt.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2575: Chân Như


Khi tiếng cười hùng hồn vang lên, một chiếc búa tám mặt màu vàng sậm đánh

về phía này, hoàn toàn đánh tan lưỡi đao của Sở Hi Thanh.

Lực lượng khổng lồ kia để Sở Hi Thanh nhíu mày.

Trong thời gian ngắn, hắn không có cơ hội xuất thủ nữa.

Chiến kích của Câu Trần cực kỳ cuồng bạo và hung mãnh, làm cho quanh thân

Sở Hi Thanh xuất hiện vô số tia lửa, còn có từng làn từng làn sóng trùng kích ra

bốn phía.

Thập Nhị Long Vĩnh Hằng của Sở Hi Thanh cố nhiên mạnh mẽ, nhưng chỉ cần

hắn hơi phân tâm, thì mặt thuẫn này sẽ xuất hiện vô số vết rách.

Những thần linh còn lại cũng không phải kẻ yếu, Sở Hi Thanh cần dốc toàn lực

ứng phó, rất khó có thể rút ra lực lượng.

Theo chiếc búa tám mặt đánh tới, một nam tử có thần khu 720 trượng, đầu như

long, bụng rất to, dưới hàm có hai mươi mấy sợi râu vàng.

Huyền Vũ Tinh Quân nhìn thấy người đến, trên mặt đã hiện ra vẻ ngạc nhiên,

nghi ngờ, và đề phòng: “Thần Ô Vân?”

“Là nghĩa huynh à!”

Người đến nhìn nhau với Huyền Vũ Tinh Quân một chút, lại cười khẽ: “Đã lâu

không gặp, nghĩa huynh có vẻ sống rất tốt nhỉ? Băng Thần – Huyền Đế chết rồi,

ngươi nhất định rất vui nhỉ?”

Huyền Vũ Tinh Quân hơi phức tạp: “Cái tên nhà ngươi, trở thành thuộc hạ của

Thần Bàn Nhược từ khi nào? Bán mạng cho hắn rồi?”

Người kia không khỏi cười ha ha: “Nghĩa huynh nói thật kỳ lạ, chỉ có phép

nghĩa huynh làm chó cho các thần Bàn Cổ, không cho phép ta hiệu lực cho

Thần Bàn Nhược sao? Huống hồ chủ quân của ta là một người khác.”

Hắn lập tức quỳ về phía quan tài đá, ánh mắt nghiêm túc kính cẩn: “Thần Thần

Ô Vân, cung nghênh đế quân trở về.”

Đúng lúc này, Sở Hi Thanh cảm ứng được hàn lực quanh người đã giảm bớt

không ít.

Điều này làm cho hắn hơi kinh ngạc, phân thần nhìn về phía Huyền Vũ Tinh

Quân một chút.

Người này lại nương tay vào lúc này, khiến cho áp lực của Sở Hi Thanh giảm

mạnh.

Sở Hi Thanh hiểu ánh mắt kia của Huyền Vũ.

…Ta rất khó chịu với tên này.

Còn nữa, đây là tranh đấu của thần Bàn Cổ các ngươi, liên quan gì đến ta?

Sở Hi Thanh lập tức tập trung vào người vừa đến.

Trong lòng hắn hơi kiêng kỵ.

Từ thần khu và lực lượng vừa rồi, có thể thấy vị này là một thần linh Hỗn Độn

cấp bậc đế quân.

Sở Hi Thanh đã nhận ra thân phận của người này.

Quy tộc có ba cường giả sinh ở thời đại Hỗn Độn, Thần Huyền Vũ, Thần Quy

Linh, Thần Ô Vân.

Có người nói thú thể của vị này là một con Thần Ngao râu vàng, là họ hàng gần

với Huyền Vũ và Nguyên quy, cũng có một trong tổ tông của con Thần Ngao

trong Vân Hải tiên cung.

Khi Huyền Vũ Tinh Quân nương tay, Sở Hi Thanh lập tức chém hàng trăm hàng

ngàn ánh đao về phía bụng Đế Oa.

Một nửa trong đó bị Thần Ô Vân cản lại.

Người này là Thánh Giả của Vạn Chiết chi pháp, có thể đánh gãy, bẽ gãy tất cả

sự vật và lực lượng.

Hắn còn là Chân Linh của Thủy pháp, có thể điều khiển mây và sương, thần lực

hùng vĩ, vô cùng mạnh mẽ.

Thần Ô Vân tuy vẫn quỳ trên đất, những chiếc búa tám mặt lại che đậy bốn

phương.

Chỉ là trên mặt Thần Ô Vân hiện ra vài phần kinh ngạc.

Hắn thế mà lại không thể ngăn cản toàn bộ ánh đao của Sở Hi Thanh.

Vẫn có ba mươi mấy đạo ánh đao đột phá phòng ngự của hắn, đánh về phía

bụng Đế Oa.

May mắn là chủ quân đã thức tỉnh, trước khi ánh đao đánh tới, đã hóa giải toàn

bộ đao khí đáng sợ kia.

Cũng vào lúc này, bụng của Đế Oa bỗng nhiên vặn vẹo một trận.

Sở Hi Thanh cảm nhận được rõ ràng, lực lượng của Thổ Đức Tinh Quân đang

tăng trưởng.

Lực lượng trấn áp kia đè chặt lấy thai nhi, khiến cho cái thai nhi kia không thể

phá thể mà ra.

Sở Hi Thanh cũng dốc toàn lực, dùng Như Ý chi pháp và long khí ngập trời để

trấn áp quan tài.

Nhưng một chớp mắt tiếp theo, một hài nhi nho nhỏ đã xuất hiện ở bên phải

vách quan tài.

Cái bụng nhô lên của Đế Oa cũng đột nhiên bằng phẳng.

Hài nhi kia vừa hiện thân, lập tức trưởng thành, chỉ nửa cái hô hấp đã biến

thành một thiếu nữ mang hình dạng nhân tộc.

Đây là một thiếu nữ xinh đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở, khuôn mặt của

nàng tinh xảo như tranh, đôi mắt trong trẻo như sao sáng, da thịt như hoa đào.

Thân thể mềm mại của nàng tuy để trần, nhưng khí thế lại vẫn cao quý ung

dung, để người ta liên tưởng đến một đóa mẫu đơn không dính bụi trần.

Thiếu nữ đầu tiên là phất tay một cái, các ánh sao ngưng tụ lại, dệt thành một bộ

quần áo như ngân hà, bao phủ lấy cơ thể của mình.

Sau đó nàng nhìn chung quanh quan tài đá với ánh mắt lạnh lẽo.

“Thần Bàn Nhược ở đâu?”

Lúc này, tất cả thần linh ở đây, dù là bản thể hay hóa thân, đều vô cùng giật

mình mà nhìn thiếu nữ trước mặt.

Thần niệm của bọn họ đang giao lưu với nhau.

“Đế quân trở về? Đây là Thiên đế đời đầu Thần Chân Như? Thần Bàn Nhược

lại thành công?”

“Không thể nào! Thần Chân Như đã chết, đã bị 12 thần Bàn Cổ liên thủ tiêu

diệt.”

“Không sai được, ta nhận ra vị này, dung mạo này, khí chất này, chính là bệ hạ.”

“Không đúng! Giống thật mà là giả, cảm giác khí chất vẫn không đúng lắm.”

“Chắc là do thay đổi hình thể thôi, nàng sinh ra từ bụng Đế Oa, bây giờ có thân

thể của nhân tộc.”

“Không thể là nàng được, giả vờ giả vịt!”

“Giả vờ giả vịt? Nói đến thì Thần Chân Như chính là Thánh Giả của Ngụy

Thiên chi đạo. Có thể giả tạo bất cứ sự vật và lực lượng nào.”

“Các ngươi cảm ứng được chưa, nguyên thần của nàng hình như không trọn

vẹn.”

Sở Hi Thanh và Thần Câu Trần đều nhìn nữ tử kia.

Cường độ giao thủ của họ đã hạ xuống, cả hai đều ngậm lấy vẻ ngạc nhiên và

nghi ngờ.

Thần Ô Vân thì lại cúi đầu: “Bệ hạ, Thần Bàn Nhược đang ở ngoài mấy triệu

dặm phía nam, hắn đang đại chiến với Thánh hoàng đời thứ ba của nhân tộc!

Hắn nói sau khi ngài thức tỉnh, mời ngài đi với ta đến Ma vực Thiên giới, Thần

Bàn Nhược đã chuẩn bị tất cả mọi thứ ở đó.”

Cái gọi là Ma vực Thiên giới, cũng là một phần trong ba ngàn giới Ma vực.

Nơi đó có 200 thế giới, vẫn luôn nằm dưới sự quản lý của Thần Bàn Nhược.

Vì hoàn cảnh của những thế giới này rất tốt, đuổi sát phàm giới, nên được thế

nhân gọi là Ma vực Thiên giới.

“Ma vực Thiên giới? Thánh hoàng đời thứ ba của nhân tộc?”

Thiếu nữ hơi nghi hoặc.

Nàng hiển nhiên là không biết những chuyện sau khi mình tử vọng.

“Cái gọi là nhân tộc, chính là đời sau của Long Hi và Đế Oa? Nói đến, vì sao

mẫu thân ta bị phong ấn ở đây?”

Thiếu nữ vừa nói vừa liếc mắt nhìn vào trong quan tài bằng ánh mắt phức tạp.

Nàng nhận ra Đế Oa, cũng chính là vợ Long Hi.

Đúng lúc này, nàng chợt khoát tay, dùng một bàn tay trắng nõn đón đỡ ánh đao

của Sở Hi Thanh.

Một cái chớp mắt tiếp theo, mặt nàng hiện lên vẻ kinh ngạc.

Nàng dùng Thâu Thiên chi pháp, trộm mất lực lượng trên đao của Sở Hi Thanh.

Sở Hi Thanh lại cưỡng ép ‘mượn’ Thâu Thiên chi pháp của nàng.

“Đây là… Thần Khế thiên bi!”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2576: Chân Như (2)


Thiếu nữ nhìn bia đá trôi nổi phía sau Sở Hi Thanh, và cả bản thân Sở Hi

Thanh.

Trong mắt nàng ngậm lấy vẻ ngờ vực: “Thiếu niên, ngươi tên là gì? Còn cả nữ

tử bên cạnh ngươi nữa, các ngươi cũng là một thành viên của nhân tộc?”

Để nàng kinh ngạc là, hai vị hậu duệ của Long Hi và Đế Oa này, hình như còn

chưa được 30 tuổi, vậy mà đã có lực lượng sánh vai với đế quân!

Tuy rằng nàng không hiểu các loại sức mạnh mà bọn họ đang sử dụng. Thần

khu của họ cũng cực nhỏ, thậm chí còn không to bằng đầu ngón tay một vị Cự

thần.

Còn cả Thần Khế thiên bi nữa.

Đây là thứ do nàng tạo ra.

Nhưng khi ở trong tay nàng, Thần Khế thiên bi vẫn chỉ là một tấm bia đá, bây

giờ lại được tế luyện thành một thần khí.

Cũng không biết là ai làm.

Nhưng Thần Khế thiên bi bây giờ, rõ ràng là không trọn vẹn, thiếu rất nhiều.

Sở Hi Thanh không trả lời, chỉ hừ lạnh một tiếng.

Hắn sử dụng Thâu Thiên chi pháp vừa mượn được, trực tiếp khóa chặt Mộc

Thần – Linh Uy ở cách đây mấy ngàn dặm, sau đó tromk lấy Cấp Thiên chi

pháp của vị Tổ thần này.

không biết Linh Uy đã dùng thủ đoàn gì, thế mà lại ngăn cản được Thần Khế

thiên bi của Sở Hi Thanh.

Nhưng vị Mộc Thần này lại không thể ngăn cản được Thâu Thiên Hoán Nhật

của Thần Chân Như.

Một khi thiên quy Mộc pháp Cấp Thiên bị Sở Hi Thanh trộm đi, hắn sẽ không

thể rút được lực lượng của Thạch Thần, Thạch Thần – Thạch âm lập tức phản

công.

Nàng vung quyền kích, chỉ mấy quyền đã đánh nổ hóa thể bằng gỗ của Linh Uy,

sau đó dùng lực lượng nguyên từ vô biên để trấn áp chung quanh quan tài đá.

Thần Ô Vân thấy tình thế không ổn, nhíu mày nói: “Mời bệ hạ mau chóng rời

khỏi đây! Chuyện liên quan đến nhân tộc, chúng thần sẽ báo với ngài sau.”

Thần Bàn Nhược hiển nhiên không phải là đối thủ của Thánh hoàng đời thứ ba

bây giờ.

Ba vị đồng bạn khác của hắn cũng không thể kiềm chế Khổng Tước và Bạch Đế

Tử quá lâu.

Lúc này phải nhanh chóng trở về Ma vực Thiên giới, mới có thể đảm bảo an

toàn.

Cũng chỉ có để Thiên đế đời đầu bù đắp xong nguyên thần, khôi phục sức

mạnh, mới có thể hiệu triệu tất cả các thần Hỗn Độn, hội tụ lại dưới cờ của

Thiên đế đời đầu.

Cái tên Thần Bàn Nhược vô năng kia, thế mà lại để bệ hạ của bọn họ phục sinh

với trạng thái không trọn vẹn.

Ngay cả thân thể của bệ hạ cũng không phải trạng thái hoàn mỹ nhất, càng

không thể kế thừa tất cả nguyên chất của Đế Oa.

“Rời khỏi đây?”

Thiếu nữ nhíu mày, sắc mặt lạnh lẽo, lắc đầu nói: “Ta đã bại vong một lần, bại

rất thê thảm, không muốn bại lần thứ hai.”

Theo nàng phất tay áo, vô số nguyên linh hội tụ lại.

“Vừa hay, Đế Oa mẹ của ta nắm giữ Sáng Thiên chi pháp, ta có thể thử vài thứ

mới.”

Theo thần lực của thiếu nữ dẫn đường, một bia đá to hơn ‘Thần Khế thiên bi’

một vòng, khí cơ lại rất giống nhau, bắt đầu xuất hiện ở sau lưng nàng.

Đó cũng là Thần Khế thiên bi!

So với Thần Khế thiên bi của Sở Hi Thanh, thì nó hoàn chỉnh hơn rất nhiều.

Sở Hi Thanh thấy thế, con ngươi liền co rút lại.

Đây là Ngụy Thiên chi pháp của Thần Chân Như, nó có hiệu quả khá tương tự

với Phục Thiên chi pháp của Thiên đế đời thứ tám, ngoài ra còn được dung

nhập lực lượng sáng tạo của Đế Oa.

May mắn chính là, Sở Hi Thanh đã súc thế tụ lực xong.

Ngoài ra, Sáng Tạo chi pháp của vị này cũng không hoàn chỉnh.

Sáng Tạo của Đế Oa, có người nói chẳng những có thể sáng tạo tất cả sự vật đã

biết trên thế gian, mà còn có thể sáng tạo sự vật chưa biết, thậm chí là sự vật

không tồn tại.

Thổ Đức Tinh Quân thì hừ nhẹ một tiếng: “Ngươi chẳng qua là ác linh ăn cướp

thân thể ấu nữ của Đế Oa, cũng xứng gọi Đế Oa là mẹ?”

Thần lực của hắn ngưng tụ thành một thạch ấn khổng lồ như núi, trấn áp xuống

thiếu nữ bên dưới.

Nhưng thạch ấn còn chưa đến nơi, Trấn Thiên chi pháp của Thổ Đức Tinh Quân

đã bị thiếu nữ dùng ‘Thần Khế thiên bi’ để mượn đi.

Thạch ấn kia cũng bị thiếu nữ đánh thành một đám cát bụi.

“Ta sinh ra từ cơ thể Đế Oa, mượn Sáng Tạo chi pháp, tái sinh thần phách, tự

nhiên là mẹ ta.”

Thiếu nữ lập tức chỉ về phía Sở Hi Thanh, một luồng thần lực vô biên lập tức

trấn áp tất cả mọi thứ của Sở Hi Thanh.

Thiếu nữ thế mà lại mượn được cả Trấn Thiên chi pháp của Thạch Thần –

Thạch âm.

Khoảnh khắc này, lại như toàn bộ đại địa, toàn bộ thế giới đều đang trấn áp trên

đỉnh đầu Sở Hi Thanh.

Thiếu nữ nhìn từ cao xuống Sở Hi Thanh: “Ta tái sinh hậu thế, vốn không nên

cùng tộc tương tàn, nhưng mà ngươi năm lần bảy lượt mạo phạm ta, lại không

thể không trừng phạt.”

Trong mắt Câu Trần Tinh Quân đã hiện ra ánh váng óng ánh.

“Chết!”

Khi Sở Hi Thanh đang chịu áp lực nặng nề, hắn một kích đánh nổ mặt thuẫn

Vĩnh Hằng của Sở Hi Thanh.

Dư lực của chiến kính đánh vào Hỗn Độn bá thể của Sở Hi Thanh, phóng ra

một đoàn ánh sáng mạnh màu vàng.

Trong mắt Câu Trần Tinh Quân hiện ra một vệt vui mừng.

Nếu như có thể nhân cơ hội này g**t ch*t Sở Hi Thanh, vậy thì không thể tốt

hơn.

Hiện giờ, còn có thẻ thuận thế giải quyết luôn Đế Oa, đánh tan thần khu và chân

linh của vị Tổ thần nhân tộc này.

Vào lúc này, Sở Hi Thanh lại cười lạnh một tiếng.

Trừng phạt?

Chỉ bằng lực lượng của vị Thiên đế này bây giờ, còn chưa thể làm được!

Hầu như cùng một lúc, trên không trung ở Bất Chu sơn cách đó 20 vạn dặm,

một tiếng quát truyền khắp đất trời.

“Hoàng Thiên Viêm ở đâu?”

Trên không trung Bất Chu sơn, Hoàng Thiên Viêm đang yên tĩnh quan sát tình

hình chiến đấu bên kia, nghe vậy lập tức rùng mình, nhìn về phía bầu trời.

Là Sở Hi Thanh?

Hắn lập tức hiểu được ý đồ của vị này.

Tên này đang định thu thập địch ý và sát niệm.

Hoàng Thiên Viêm lại không thể ngăn cản, trên núi và dưới núi có vô số Cự

linh, sau khi nghe thấy tiếng nói này, trong đầu lập tức xuất hiện vài chữ.

Vô Cực Đao Quân, Thánh hoàng nhân tộc Sở Hi Thanh…!

Khoảnh khắc này, Thức thứ năm Báo Ứng Vô Môn mà Sở Hi Thanh súc thế từ

lâu đã quét ngang toàn trường!

Một đao này men theo từng sợi dây nhân quả, đánh thẳng vào nguyên thần của

tất cả thần linh có mặt ở đây.

Mạnh như Câu Trần và Tử Vi, cũng đều phải rên lên một tiếng, đầu hơi ngửa ra

sau, miệng mũi thất khiếu tràn đầy máu tươi.

Thiếu nữ kia còn có nguyên thần không trọn vẹn, không chỉ thất khiếu chảy

máu, mà còn nhíu chặt mày liễu, hiện ra vẻ đau đớn.

Cũng trong khoảnh khắc này, trường thương trong tay Sở Vân Vân cũng bùng

nổ.

Vạn Thần – Khai Thiên!

Một thương chi cướng này, đánh nổ tay trái của Tử Vi Tinh Quân, làm cho vị đế

quân này không thể không lùi lại vạn trượng, né tránh mũi thương vô địch kia.

Sở Vân Vân không đuổi theo, mà lắc mình đến trước người thiếu nữ, dùng mũi

thương bá đạo để đánh về phía vị Thiên đế này.

Khi ánh mắt hai người giao nhau, tâm thần của thiếu nữ kia chợt run lên.

“Ngươi là?”

Nàng và nữ tử nhân tộc này, thế mà lại có một tia liên hệ dị thường nào đó.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2577: Thần Tâm Như Ý


Thiên đế đời đầu đã chú ý đến Sở Vân Vân từ lâu.

Nàng vẫn luôn để ý đến nữ tử nhân tộc nắm giữ Khai Thiên chi pháp của Bàn

Cổ, sức chiến đấu sánh vai với đế quân này.

Nàng coi trọng nữ tử này thậm chí không kém hơn Sở Hi Thanh.

Chỉ tính lực lượng thiên quy, nữ tử này thậm chí còn vượt qua Sở Hi Thanh!

Nhưng khi song phương giao thủ, thiếu nữ mới kinh ngạc phát hiện, mình và Sở

Vân Vân có một loại liên hệ nào đó.

Sắc mặt Sở Vân Vân lạnh lùng như băng, ánh mắt ác liệt.

Nghịch Thần Kỳ trong tay nàng như như xuyên thấu khái niệm thời gian và

không gian, mũi thương tràn đầy sát ý và quyết tuyệt, không hề nương tay.

Sở Vân Vân không hiểu vì sao mình lại như vậy.

Nhưng bắt đầu từ khi nhìn thấy thiếu nữ này, trong lòng nàng đã tràn ngập sát

cơ.

Trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ.

Dù thế nào, dù phải trả giá đắt đến đâu, mình cũng phải g**t ch*t thiếu nữ vừa

thoát ra khỏi bụng Đế Oa này!

“Trấn!”

Thiếu nữ cố gắng rút ra chút lực lượng dưới sự công kích của Thần Ý Xúc Tử

Đao, từ đó phong trấn lực mũi thương của Sở Vân Vân.

Thần Ô Vân cũng lập tức đưa tay về phía Sở Vân Vân, cố gắng bẻ gãy thương

khí của nàng.

Chỉ giây lát sau, thân thể thiếu nữ vẫn bị thương của Sở Vân Vân đâm thủng,

nhưng chân thân của nàng đã thay đổi vị trí từ trước.

Sắc mặt thiếu nữ đã rất nghiêm túc.

Nàng đang suy nghĩ đao của thiếu niên nhân kia kia, tại sao lại mạnh như vậy?

Giống như tụ tập sát niệm và địch ý của vô số người.

Thần lực và thần thể của người này cũng rất không đúng, đây rốt cuộc là loại

lực lượng gì?

Còn cả thiên quy và thần lực của hai người này, cũng khiến cho nàng giật mình.

Nếu nói thần linh lợi dụng được ba phần thiên quy và thần lực, vậy thiếu niên

này có thể lợi dụng mười phần! Còn nữ tử nhân tộc là tân mười lăm!

Đây cũng là lý do vì sao bọn họ lại mạnh như vậy!

Nàng cũng đang nghĩ nữ tử trước mắt này có quan hệ gì với mình sao?

Lúc này, mũi thương của Sở Vân Vân vẫn như hình với bóng, như giòi trong

xương, liên tục đuổi sát.

Thiếu nữ chỉ có thể không ngừng lừa gạt linh giác của Sở Vân Vân, liên tục

chuyển đổi vị trí.

Lông mày của nàng dần dần nhíu chặt.

Nếu như có thể dùng toàn lực, nàng có thể áp chế nữ tử nhân tộc này.

Thiếu nữ lại cảm giác lục phủ ngũ tạng và khí cơ của mình hỗn loạn, khiến cho

mình không thể tụ lực.

Cơ thể này của nàng vẫn chưa trọn vẹn, lục phủ thiếu ba, thần khu còn chưa

tuần hoàn hoàn chỉnh, không thể ứng phó với loại chiến đấu cường độ cao này.

Nguyên thần cũng cực kỳ không trọn vẹn, dưới đao ý của Sở Hi Thanh, hầu như

đã đến biên giới tán loạn.

Trong thời gian ngắn ngủi chưa đến một cái hô hấp này, tất cả điểm yếu của

nàng đã lộ ra.

Thần Ô Vân lại trợn mắt với Sở Hi Thanh: “Trước mặt ta mà còn dám làm

càn?”

Sở Hi Thanh lấy Thần Kính Thiên Đao để hấp thu địch ý và sát niệm trong

phạm vi mấy chục vạn dặm.

Mà Thần Ô Vân hắn có thể đánh gãy tất cả sự vật.

Tại thời đại hỗn độn chưa mở, hắn thậm chí còn có thể đánh gãy vận mệnh.

Chỉ trong một phần ngàn cái nháy mắt, đao ý của Sở Hi Thanh đã giảm mạnh,

yếu bớt đến bảy tám phần.

Thần Ô Vân sở dĩ không thể đánh gãy tất cả, là vì Nhai Tí Đao của Sở Hi Thanh

cũng đang toàn lực phản xạ lại.

Sở Hi Thanh có Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ, có Thiên Đạo Thần Thân,

long khí vô tận, thần lực vô tận, có thể điều động thiên quy Nhai Tí, đồng thời

tác chiến với hơn mười vị thần linh cũng là rất vất vả.

Nhưng lực lượng của Thần Ô Vân khiến cho mấy người Câu Trần và Tử Vi

khôi phục lại dưới áp lực của Thần Ý Xúc Tử Đao.

Hai người nhìn Sở Hi Thanh, trong mắt đều hiện ra một vệt sợ hãi.

Bọn họ đã biết Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh rất đáng sợ, cực kỳ đáng

sợ!

Trong võ đạo của phàm nhân, Thần Ý Xúc Tử Đao có thể nói là đăng phong tạo

cực, vận dụng thiên quy Nhai Tí đến một trình độ cực kỳ kh*ng b* và đáng sợ.

Vì vậy khi Sở Hi Thanh tam phẩm, bọn họ đã trực tiếp ra tay can thiệp vào

phàm giới, mưu đồ b*p ch*t nguy hiểm từ trong trứng nước.

Sở Hi Thanh chỉ tam phẩm đã đáng sợ như vậy, tương lai bước vào cảnh giới

thần linh thì còn đáng sợ đến mức nào?

Nếu bọn họ muốn phá giải Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh, vậy chỉ có

thể lấy lực lượng thiên quy mang tính nghiền ép để áp chế, đánh tan!

Giống như ngày hôm nay, chiến kích của Câu Trần vẫn luôn đánh nát đao

cương của Sở Hi Thanh, khiến cho hắn không thể phản xạ.

Nhưng khi Sở Hi Thanh ở cảnh giới Bán Thần, bọn họ vẫn có thể áp chế.

Nếu Sở Hi Thanh tiến thêm một bước nữa, vậy bọn họ nên làm gì để áp chế?

Mà lúc này, còn có tình cảnh đáng sợ hơn đang hiện ra trước mặt bọn họ.

Đao cương của Sở Hi Thanh thế mà lại có thể bao trùm đến Bất Chu sơn ở

ngoài 20 vạn dặm!

Tại cuộc chiến Tạo Hóa thần thụ, Sở Hi Thanh chỉ bao trùm được ba đến năm

vạn dặm, bây giờ lại lên đến hơn 20 vạn dặm.

Lúc này hai người đều có một ý nghĩ.

Đây là một đối thủ hầu như vô địch trong quần chiến ở phàm giới này!

Đáng tiếc là bọn họ ra tay quá muộn, không dốc sức trừ khử Sở Hi Thanh trước

khi hắn vào tam phẩm, do kiêng kỵ Táng Thiên phát rồ trước khi chết, nên đã

bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.

“Giết!”

Câu Trần lập tức đầu nhập càng nhiều thần lực xuống bộ thần khí hóa thể này,

làm cho quanh người xuất hiện một ngọn lửa màu vàng óng.

Đây là lực lượng cực hạn mà bộ thần khí hóa thể này có thể chịu đựng, đã nắm

giữ ít nhất bốn phần mười sức chiến đấu của bản thể.

Tương ứng với đó, nếu bộ hóa thể này bị tổn thất, nguyên thần của hắn sẽ bị

thương nặng hơn.

Nhưng Câu Trần lại nguyện ý trả cái giá này.

Hắn ý thức được, đây là một cơ hội hiếm có để g**t ch*t Sở Hi Thanh!

Cái thằng nhãi ranh này cũng luyện nội thiên địa như Huyền Hoàng thủy đế,

thậm chí còn hoàn thiện hơn, không bị chín tầng mây hạn chế.

Mà bây giờ, bọn họ đã không thể chế tạo một con Vọng Thiên Hống khác.

Lúc này, 23 vị thần linh đều đã dốc toàn lực, hỏa diễm thiêu đốt quanh người.

Tử Vi cũng không ngoại lệ, hắn không chỉ đầu nhập càng nhiều thần lực hơn,

cánh tay bị Sở Vân Vân đánh tan cũng đã khôi phục lại.

Ngay cả Thần Ô Vân cũng tạm thời bỏ qua Sở Vân Vân, tập trung tấn công Sở

Hi Thanh.

Hắn đã dốc toàn lực, không chết không thôi.

Ầm!

Quanh người Sở Hi Thanh lại nổ tung thêm lần nữa.

Mặt thuẫn Vĩnh Hằng của hắn lại bị đánh nổ, sóng trùng kích lan ra bốn phía,

từng vòng từng vòng tròn càn quét tám hướng.

Trong khoảnh khắc này, Sở Hi Thanh bị thần lực của các thần tấn công hơn

trăm lần.

Hắn bị nghiền ép, bị phá hư, bị đâm xuyên, bị chém nứt, bị g**t ch*t… từng loại

lực lượng thiên quy đánh vào, tạo thành một cơn bão táp hủy diệt.

Tình cảnh này khiến cho Thổ Đức Tinh Quân và Thanh Long Tinh Quân cũng

phải giật mình.

Bọn họ biết Sở Hi Thanh có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, có năng lực Vĩnh

Tại, có thể khôi phục lại trạng thái toàn thịnh.

Nhưng những thiên quy kia quá kh*ng b*, quá đáng sợ, quá quỷ dị.

Câu Trần và Tử Vi là dòng dõi mạnh mẽ nhất của Hư Thần – Xa Nguyên, không

chỉ am hiểu Hư Không chi pháp, mà còn có năng lực thời gian như cha họ.

Chưa chắc đã không có biện pháp phá giải năng lực này của Sở Hi Thanh.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2578: Thần Tâm Như Ý (2)


Nhưng khi hai người chuẩn bị rút ra chút lực lượng để bảo vệ Sở Hi Thanh, thì

bọn họ lại nghe thấy tiếng cười gằn của Sở Hi Thanh: “Đã muộn!”

Nơi Sở Hi Thanh đứng, một luồng ánh đao hùng vĩ như quán thiên triệt địa.

Nó đánh nát tất cả thiên quy, tất cả thần lực!

Bản thân Sở Hi Thanh đứng ở trung tâm của ánh đao, khí cơ dâng trào, một thân

áo bào không gió tự bay.

Chung quanh hắn, hầu như tất cả vật chất… không khí, nguyên tử, hơi nước, đại

địa, thậm chí cả quan tài đá Vĩnh Hằng… tất cả đều đang rung động qua lại,

phạm vi càng ngày càng rộng, không đến một cái hô hấp mà đã bao trùm hơn

trăm dặm.

Sau đó lại bắt đầu ảnh hưởng đến không gian thời gian, khiến không gian rung

chuyển, thời gian rung động.

Toàn bộ thiên địa, ngũ hành và phong lôi đều đang tuần hoàn kịch liệt, không

gian và thời gian liên tục đè ép.

Chúng đang cung cấp lực lượng vô cùng vô tận cho Sở Hi Thanh.

Đây là thức thứ sáu trong Thần Ý Xúc Tử Đao… Kính Phản Càn Khôn!

Ngày xưa, Huyết Nhai Đao Quân lo lắng đối thủ quá mạnh thì sẽ không mượn

được lực, cho nên đã có ý tưởng này, cuối cùng được Sở Hi Thanh hoàn thiện.

Thứ thứ tư Thần Kính Thiên Đao và thức thứ năm Báo Ứng Vô Môn đều không

cần quá nhiều thời gian để súc thế.

Nhưng thức thứ sáu Kính Phản Càn Khôn lại cần.

Sở Hi Thanh biết Thần KÍnh Thiên Đao của mình bị khắc chế, vì vậy không thi

triển chiêu thức này nữa.

Mãi đến khi Kính Phản Càn Khôn được súc thế hơn phân nửa, đã khiến các thần

cảnh giác, hắn liền dùng Thần Kính Thiên Đao để yểm trợ.

“Cút!”

Sở Hi Thanh nhìn vào hai người Câu Trần và Tử Vi.

Lập tức một luồng sức mạnh khổng lồ xuất hiện, đánh bay thần khu của hai vị

đế quân này ra ngoài vạn trượng, ngũ quan thất khiếu đều phun máu tươi thêm

lần nữa.

“Chết!”

Sở Hi Thanh lại quét mắt nhìn về phía nam.

Sắc mặt đám thần khí hóa thể của các thần linh đều biến đổi, mà một cái chớp

mắt tiếp theo, đầu của bọn họ đều nổ tung như dưa hấu.

Đây là ba tồn tại có thực lực tiếp cận đế quân … Thiên Xu, Thiên Quyền, Thiên

Cương!

Hóa thể của họ dĩ nhiên lại không có sức chống cự, bị một đao của Sở Hi Thanh

đánh nổ.

Lực lượng thiên quy của mấy người còn bị đao lực cuồng bạo của Sở Hi Thanh

nghiền ép và xé nát.

Ánh mắt của Sở Hi Thanh lại nhìn về phía thiếu nữ kia.

Thần Ô Vân hơ hoảng sợ, lập tức chắn ở trước người Sở Hi Thanh, ánh mắt

phẫn nộ: “Làm càn!”

Nhưng cái này cũng hợp ý Sở Hi Thanh.

Sở Vân Vân và thiếu nữ kia đã giao thủ gần vạn kích, dưới sự giúp đỡ của Sở

Hi Thanh, nguyên thần và thần khu không trọn vẹn của thiếu nữ đã khiến nàng

rơi vào tình cảnh nguy cấp.

Thần Ô Vân không thể không ra tay cứu viện.

Sở Hi Thanh làm như vậy, chính là ép Thần Ô Vân không thể né tránh.

Hắn lập tức thôi phát Khư Hạch trên mi tâm đến cực hạn!

Sở Hi Thanh không sử dụng Thần Lực Tái Thôi và Nguyên Dương Cửu Khiếu,

là do Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ đã giúp hắn nắm giữ lực lượng của đế

quân.

Thần Lực Tái Thôi và Nguyên Dương Cửu Khiếu có thể thôi phát lực lượng của

hắn, nhưng không được cộng dồn với Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ.

Nhưng mà Khư Hạch thì lại khác, Thiên Đạo Thần Thân, có thể tăng cường uy

lực của thiên quy.

Thần Ô Vân đã không dám giữ sức, dốc toàn bộ sức lực để bẻ gãy và khúc xạ.

Nhưng vào lúc này, hắn lại cảm giác được một nguồn sức mạnh đang khóa chặt

lấy hắn.

Đó là 12 con Hoàng Long sau lưng Sở Hi Thanh, chúng nó đồng thời nhìn chằm

chằm vào hắn.

Thần Ô Vân cảm thấy không ổn, hắn muốn trốn, nhưng lại nghĩ đến thiếu nữ

sau lưng.

Sở Vân Vân kia rất mạnh, mạnh hơn hắn nghĩ nhiều lắm.

Không biết vị này đã kích phát năng lực gì, thực lực đã tăng vọt mấy phần!

Một khi mình né tránh, sẽ khiến Thiên đế đời đầu rơi vào tình cảnh khó khăn ác

liệt hơn.

Nhưng chỉ trong chớp mắt do dự này, đao của Sở Hi Thanh đã chém đến.

“Trên trời dưới đất, đều theo ý ta!”

Thần Ô Vân kinh ngạc phát hiện, mình thế mà lại không động đậy được!

Thời gian và không gian chung quanh, thậm chí là nhân quả đều đang tạm thời

định trệ, một thân thần lực cũng tạm thời đình chỉ vận chuyển.

Hắn cực kỳ hoảng sợ, nghĩ thầm đây rốt cuộc là đao pháp gì, lực lượng gì? Tại

sao mình lại không để động đậy?

Trước kia Thần Ô Vân chưa từng gặp qua.

Không đúng!

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một người… Thiên đế đời thứ tư Đông Hoàng!

Là Như Ý chi pháp của Đông Hoàng!

“Là Như Ý của Đông Hoàng!”

Ngoài vạn trượng, Tử Vi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt không khỏi trắng bệch:

“Cái thằng nhãi ranh này, hắn đã là Thánh Giả của Như Ý!”

Câu này này, khiến cho Câu Trần và Huyền Vũ đều ngưng trọng hơn.

Con ngươi của thiếu nữ cũng co rút lại.

Nàng chống đỡ mũi thương của Sở Vân Vân, chỉ một chỉ về phía Thần Ô Vân.

“Hoán Nhật!”

Ầm!

Thần khu của Thần Ô Vân bị một đao của Sở Hi Thanh đánh thành sương máu.

Khi sương máu tiêu tan, Thần Ô Vân lại xuất hiện ở một nơi khác. Thần khu

của hắn thủng lỗ chỗ, nát bét, trông rất thê thảm.

Tuy Thiên đế đời đầu đã dùng Thế Thiên chi pháp để thay đổi phương vị giữa

hắn và một thần linh khác, lấy kẻ đó chết thay, nhưng lại không thể thay thế

hoàn toàn.

“Tạp chủng!”

Trong mắt Thần Ô Vân hiện ra vẻ căng thẳng.

Thần Bàn Nhược vẫn nói kẻ này còn chưa có thành tựu, nói không cần hoảng,

không cần gấp.

Nhưng hôm nay xem ra, cái thằng ranh này và Sở Vân Vân kia đã trở thành cột

chống trời của nhân tộc.

Lúc này, vai của thiếu nữ cũng bị Sở Vân Vân đâm nát.

Nàng không lo được thương thế, trực tiếp lắc người nắm lấy vai của Thần Ô

Vân.

“Chúng ta đi!”

Thiếu nữ bắt đầu thay thế với các vật chất ngoài vạn dặm, đồng thời quét mắt

nhìn Sở Hi Thanh và Sở Vân Vân với vẻ kinh dị.

Nhưng lúc này, 12 con Hoàng Long sau lưng Sở Hi Thanh lại phát ra tiếng long

ngâm. Lực lượng Như Ý mạnh mẽ bá đạo kia trực tiếp phá hủy Thế Thiên chi

pháp của thiếu nữ.

“Đi? Ai cũng đừng hòng đi!”

Thiên Tâm Tru Huyền đao của Sở Hi Thanh run rẩy, ngưng tụ lại thành đao

cương cực kỳ bá đạo.

Đây là thức thứ mười trong Thần Ý Xúc Tử Đao… Chư Thần Hoàng Hôn!

Hắn đã có đầy đủ lực lượng, đảm bảo hoàn thành súc thế cho Chư Thần Hoàng

Hôn!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2579: Ép giết


Khi thần khu Thần Ô Vân nát bấy, tất cả thần linh tham chiến đều cứng lại.

Thổ Đức Tinh Quân ở dưới tầng đất để bảo vệ thân thể Đế Oa cũng sững sờ.

“Như Ý chi pháp? Không ngờ người này lại là Thánh Giả Như Ý!”

Huyền Vũ Tinh Quân cũng ngơ ngác thất thần, nhìn bảo kính sau lưng Sở Hi

Thanh: “Đông Hoàng Kính? Thần khí bản mệnh sao? Không đúng…”

Ngày xưa hắn từng nhìn thấy cảnh chiếc kính này bị vỡ nát.

Hơn nữa, cảm giác rất không đúng, dường như có thứ gì đó trong khác ở trong

đó.

Còn cả lực lượng Như Ý của người này.

Tuy rằng thần khu của người này còn kém một chút, thiên quy còn chưa đến

tầng 40, nhưng cường độ lại đuổi sát Đông Hoàng năm đó.

Có thể thấy người này dùng rất nhiều ngoại lực, hơn nữa còn hoàn thành nghi

thức Như Ý cực mạnh.

Tử Vi thì lại trợn mắt lên: “Ngăn cản hắn! Không thể để hắn súc thế.”

Khi Sở Hi Thanh bắt đầu súc thế, tâm linh của Tử Vi đã bắt đầu báo động.

Hắn ý thức được, một đao này cực kỳ nguy hiểm.

“Đúng là các ngươi phải ngăn cản ta.”

Sở Hi Thanh một đao súc thế, một đao chỉ về trước, ánh mắt cũng lạnh lùng như

lưỡi đao: “Bằng không các ngươi đều phải chôn ở đây theo ý của ta.”

Ý niệm đầu tiên của các thần là rút lui.

Nhưng bọn họ lại phát hiện, tất cả độn pháp của bản thân đều chịu hạn chế,

thậm chí là bị xóa bỏ.

Vị Thánh hoàng nhân tộc này cực kỳ tham lam.

Hắn còn muốn tất cả hóa thể của các thần phải chết ở đây, bao quát cả Thiên đế

đời đầu.

Nội tâm Tử Vi không khỏi lạnh lẽo, chẳng lẽ người này coi cuộc chiến hôm nay

là nghi thức của hắn?

Câu Trần đã đang dốc toàn lực ứng phó.

Hắn không những không đào tẩu, trái lại còn hàng lâm nhiều thần lực hơn, ánh

sao Câu Trần ở phương bắc đã sáng choang, soi sáng bộ thần khí hóa thể này.

Hắn ý thức được một đao này của Sở Hi Thanh vô cùng nguy hiểm.

Nếu không thể ngăn cản, vậy tất cả bọn họ đều phải chết ở đây như Sở Hi

Thanh nói.

Thằng ranh này muốn bọn họ chết, bọn họ không thể không chết.

Nhưng chiến kích của Câu Trần vẫn chưa đánh trúng Sở Hi Thanh thì cả người

đã bay ra ngoài.

Lần này hắn còn thê thảm hơn, không chỉ mi tâm xuất hiện một vết đao, trước

ngực cũng sụp đổ.

Sau khi Thần Ô Vân trọng thương, thiên quy của hắn đã giảm mạnh.

Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh lập tức khôi phục lại như cũ.

Mặc dù được bản thể trợ giúp, Câu Trần đã có thực lực bằng 4,5 bản thể, nhưng

cũng không thể chống lại chính diện.

Nếu không phải hắn né tránh nhanh, có lẽ hắn còn bị thương nặng hơn cả Thần

Ô Vân.

Câu Trần dũng mãnh tuyệt luân, sức khôi phục cũng đuổi sát Tổ thần.

Hắn hơi lui bước, lại lắc mình đến trước mặt Sở Hi Thanh, vung chiến kích tái

chiến.

Vị này và Tử Vi liên thủ, nhanh chóng qua lại trong phạm vi 3 trượng quanh

người Sở Hi Thanh, ỷ vào huyết mạch Hư Thần, không ngừng thay đổi phương

vị.

Hai người dù bị Thần Ý Xúc Tử Đao đánh trúng, cũng sẽ dùng tốc độ nhanh

đến để tụ lại, dùng hết khả năng để phá tan mặt thuẫn Vĩnh Hằng quanh người

Sở Hi Thanh.

Bọn họ chỉ cần đánh vỡ mặt thuẫn này, là có thể ngăn cản Sở Hi Thanh súc thế.

Phạm vi quanh ba người họ, vô số tia lửa và âm thanh chấn động vang lên

không ngừng.

Những thần linh còn lại không có thần thông như Tử Vi và Câu Trần, tất cả đều

kiêng kỵ đến cực điểm.

Bọn họ không thể nhanh chóng thoát khỏi chiến trường, lúc này không thể

không chiến, lại không thể đến gần Sở Hi Thanh, chỉ có thể vội vàng bay ra xa,

một mặt là kéo dài khoảng cách, tìm kiếm cơ hội thoát thân; một mặt là cố gắng

thoát khỏi Sở Hi Thanh khóa chặt.

Chỉ cần không bị Sở Hi Thanh khóa lại, thì không cần chịu đựng đao ý đáng sợ

kia, dù cho bị đánh trúng, cũng chỉ cần chịu đựng một phần đao ý.

Các thần chỉ có thể dùng lực lượng các loại thiên quy để tấn công Sở Hi Thanh

từ xa.

Nhưng với Sở Hi Thanh bây giờ, căn bản là không tạo thành ảnh hưởng gì.

Đại đa số lực lượng đều bị đao cương của Sở Hi Thanh phản xạ lại.

Bộ phận còn lại không đánh xuyên qua được Thập Nhị Long Vĩnh Hằng của

hắn.

Chỉ có mấy vị đế quân mới có thể uy h**p Sở Hi Thanh.

Nhưng mà đao ý bá đạo kia vẫn đang quét ngang bốn phía, làm cho kẻ mạnh

như Tử Vi cũng không thể dùng toàn lực.

Sở Hi Thanh tay cầm Thiên Tâm Tru Huyền đao, đao thế càng ngày càng mạnh,

ép thẳng bát phương.

Huyền Vũ Tinh Quan đứng ở đằng xa, ánh mắt ngưng trọng.

Huyền Minh thần quang của hắn vẫn đang liên tục tấn công Sở Hi Thanh,

nhưng đều bị Mộc Kiếm Tiên cản lại.

Lúc này, Huyền Vũ Tinh Quân lại vung tay lên, vô số mây đen đã hội tụ lại,

chớp mắt đã mưa rào tầm tã, bao phủ toàn bộ chiến trường.

Theo cơn mưa rào xối xả này xuất hiện, đao ý của Sở Hi Thanh yếu đi rất nhiều,

thần uy của Kính Phản Càn Khôn cũng không bằng lúc trước.

Huyền Vũ Tinh Quân cũng nắm giữ Kính Thiên chi pháp, còn là Chân Linh thứ

3 của Kính Thiên.

Trong hạt mưa này có các loại mặt kính, đang phản xạ qua lại các loại thiên quy,

từ đó phá hư và tan rõ đao chiêu của Sở Hi Thanh.

Lúc này, Thanh Long Tinh Quân chợt bay lên trời, mãi đến vạn trượng trên

không trung mới dừng lại.

“Gọi mây làm mưa!”

Hắn cúi đầu xuống, lạnh lùng nhìn Huyền Vũ Tinh Quân: “Ngươi lại dám hô

mưa gọi gió trước mặt Long tộc ta!”

Theo một tiếng ‘oanh’, một bó lôi đình chói mắt nổ tung trong thiên đại, rồi lan

tràn ra bốn phương tám hướng.

Trong giây lát này, tất cả mây mưa đều hóa thành một mảnh sương trắng.

Trong hơi nước cũng có đủ loại mặt kính, lại đang phối hợp với hai đao chiêu

của Sở Hi Thanh.

Huyền Vũ Tinh Quân lại không quan tâm.

Hắn chắp tay sau lưng, thong dong tự nhiên, chân thân của bộ thần khí hóa thể

này đã ẩn vào sương mù từ lâu, chẳng biết đã đi đâu, ngay cả Thanh Long Tinh

Quân cũng không thể tìm thấy.

Nhưng trong lòng Huyền Vũ Tinh Quân lại nghi hoặc không thôi.

Hôm nay Sở Hi Thanh đại triển thần uy, quả thực là đã làm các thần cực kỳ

chấn động.

Mặc kệ là Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ hay là những đao chiêu đáng sợ kia,

đều làm cho người ta cực kỳ kiêng kỵ, cũng đủ để chiến với bất kỳ vị đế quân

nào trong thiên địa này.

Đây đã không phải là một con hổ non như họ nghĩ, mà là một con hung thú đã

mọc nanh vuốt.

Nhưng với tính cách của Sở Hi Thanh, chuyện này rất không đúng.

Người này cũng không phải kẻ chuyên ẩn nhẫn gì, từ những chuyện Sở Hi

Thanh đã làm, có thể thấy người này có lúc thì ẩn nhẫn, có lúc thì lại rất sắc

bén, rất lộ liễu.

Nếu như Huyền Vũ Tinh Quân không đoán sai, chuyện này có thể có quan hệ

với thần khí bản mệnh của Sở Hi Thanh.

Bởi vậy có thể thấy được, tính cách của kẻ này là không có lợi không dậy sớm.

Mà trận chiến ngày hôm nay, ngoại trừ diệt trừ hóa thể của các thần, để nguyên

thần của các thần bị thương, thì Sở Hi Thanh không nhận được lợi ích gì đáng

nói.

Ngoại trừ bại lộ lực lượng ra, khiến các thần càng kiêng kỵ hơn, thì còn nhận

được lợi ích gì?

Huyền Vũ Tinh Quân nghĩ đến đây, tâm thần bỗng nhiên chấn động, nghĩ đến

một khả năng.
 
Back
Top Bottom