Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2230: Điểm thiên nguyên (2)


Hoàng Thiên Viêm quét mắt qua mọi người ngồi đây, lại nhìn từ trái qua phải,

lại nhìn từ phải qua trái, sau ba lần thì không khỏi tỏ vẻ thất vọng: “Không có ai

sao? Không ngờ mấy tỷ Cự linh ta lại không có một anh hùng?”

Hắn âm thầm cười gằn, giọng nói cũng cực kỳ trào phúng.

Đám người này châm chọc hắn không dám chống lại, nhưng bọn họ cũng có

muốn đứng ra đâu.

Trước khi tìm được pháp môn khắc chế Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh,

Hoàng Thiên Viêm có điên mới điều động đại quân ra đánh với Sở Hi Thanh.

Chuyện này không có chỗ tốt nào với Hỏa Thần tộc bọn họ.

Nếu như bọn họ bảo toàn thực lực, vậy dù sau này Bất Chu sơn có biến thành

thế nào, dù hắn phải gánh trách nhiệm và nhường ngôi, thì Hỏa Thần tộc vẫn

cao cao tại thượng, vẫn là một trong các bộ lạc tôn quý nhất Bất Chu sơn.

Trái lại, nếu bọn họ tổn thất nặng nề trong quá trình đối kháng với Sở Hi Thanh,

vậy thì sau trận chiến này, mặc kệ Sở Hi Thanh có lùi lại hay không, thì địa vị

của Hỏa Thần tộc sẽ rớt xuống ngàn trượng, thậm chí còn bị các bộ lạc khác mơ

ước.

Tất cả đại thần, tất cả tộc chủ, thủ lĩnh đều cứng đờ, trong mắt cũng hiện ra vài

phần tức giận.

Cùng lúc đó, bọn họ cũng hiểu vị Nam Thiên Đế đương đại này đã chuẩn bị sẵn

sàng nhường ngôi rồi.

Đây rõ ràng là vò mẻ không sợ sứt.

Có người nói thần khu của Hỏa Thần – Diễm Dung đã hoàn thành, đang từ từ

thức tỉnh.

Chuyện Hoàng Thiên Viêm muốn làm nhất đã xong, ngôi vị này không cần

cũng được.

Mọi người cũng không dám đánh mặt vị thiên đế này nữa, lo lắng chọc giận

Hoàng Thiên Viêm, rồi trực tiếp bắt bọn họ đi xuống chống lại đàn kiến kia.

Bọn họ bắt đầu nhỏ giọng bàn luận.

“Lẽ nào không có cách nào thật sao? Ta nhớ lần trước đã dùng phương pháp

nhập mộng để bức lui hắn mà.”

“Nhập mộng? Ngươi nói thật? Bây giờ để tộc nhân của chúng ta nhập mộng,

sau đó để đám kiến kia cắn nuốt?”

“Hơn nữa, Thần Ý Xúc Tử Đao của hắn mạnh hơn lần trước nhiều lắm.”

“Không phải, ta nói là để đám Đại La Nghĩ tộc kia nhập mộng, không thể thi

pháp khiến chúng mê man đi sao? Ta từng đọc trong sách sử, ngày xưa con

Chập Long kia đã dùng Mộng Huyễn chi pháp để bình định Đại La Nghĩ tộc

thay cho nhân tộc.”

“Đó là Huyễn pháp, chứ không phải nhập mộng! Đại La Nghĩ tộc không có khái

niệm ngủ, chúng là sinh linh mà ‘Thụy Mộng chi chủ’ căm hận nhất.”

“Huyễn pháp cũng được, chúng ta đi cầu Thái Sơ Huyền Nữ, hoặc là đi cầu

‘Vạn Trá chi chủ’ sao? Hoặc là mời bộ tộc Khổng Tước đã gần tuyệt diệt?”

Trong đám quần thần, vị đại chủ tế của Hỏa Thần – Diễm Dung cực kỳ đau đầu.

Tình hình lần này không giống với lần trước, để mọi người nhập mộng cũng

không được.

Trong mắt hằn tràn đầy nghi ngờ, đi ra khỏi đội ngũ: “Một tháng trước, bệ hạ đã

truyền ý chỉ để các bộ lạc sơ tán, tránh ở trong núi rừng hoang dã. Vì sao các bộ

lạc đều không nghe lệnh, tất cả đều chạy đến Bất Chu sơn?”

Mọi người ở đây không khỏi hai mặt nhìn nhau một chút, không hiểu vì sao thời

điểm này lại có người hỏi vấn đề ngu xuẩn như vậy.

Có người nhận ra vị đại chủ tế này, thời gian gần đây vị này vẫn luôn kêu gọi

khắp đỉnh núi, chiêu hồn gọi phách của Hỏa Thần – Diễm Dung.

Trong đó có một vị Cự linh giải thích: “Đại chủ tế, đúng là bệ hạ đã truyền ý chỉ

xuống. Vấn đề là các bộ đều không có lương thực, trốn ở nơi hẻo lánh là không

có vấn đề, nhưng lương thực của các bộ đều không chống đỡ nổi.”

“Ngoài ra, Đại La Nghĩ tộc ngày đi năm vạn dặm, chiến tuyến kéo dài hơn ngàn

dặm, đôi mắt kép của chúng có thể thăm dò phạm vi mấy ngàn dặm, còn cả vị

Vô Cực Đao Quân có thể cảm nhận địch ý và sát niệm kia chỉ huy từ xa.”

“Chúng ta muốn tránh là có thể tránh được sao? Từ sau khi đàn kiến kia vượt

qua sa mạc Xích Hồng, chúng bắt đầu càn quét khắp nơi, rất nhiều bộ tộc đều

không trốn được, bị diệt toàn tộc. Dưới sự khủng hoảng, các bộ đều chạy về Bất

Chu sơn.”

Đại chủ tế không khỏi nhíu mày.

Hắn biết người này nói thật.

Tất cả thổ địa quanh Bất Chu sơn đều rất màu mỡ, sản vật phì nhiêu, các bộ lạc

đều là cơm áo không lo.

Bất Chu sơn lại có các thần che chở, bao năm qua mưa thuận gió hòa, không

phải lo lắng về nạn đối, vì vậy các bộ tộc đều không có thói quen tích trữ lương

thực.

Thật ra bọn họ có thể lấy nô bộ làm lương, có một số nô bộ ăn rất ngon, tựa như

nhân tộc, tựa như Tích tộc, vân vân…

Vấn đề là những bộ lạc tầng dưới chót lại không có nô bộ gì cả.

Bọn họ vừa không có năng lực này, cũng không có tư cách này.

“Thì ra là vậy.”

Đại chủ tế hít một hơi: “Ta nhớ bệ hạ còn hạ lệnh, tất cả các bộ đều phải đào hố

sâu để ứng đối với đàn kiến. Vì sao các bộ đều ngoảnh mặt làm ngơ?”

Đám kiến này cũng am hiểu đào hang, thậm chí còn nắm giữ Thổ độn rất mạnh.

Nhưng Hoàng Thiên Viêm đoán rằng, Sở Hi Thanh không dám để đàn kiến này

chui vào trong đất.

Như vậy sẽ tăng nguy cơ mất khống chế.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2231: Điểm thiên nguyên (3)


“Các bộ còn không thể tự lo lương thực, làm gì có thời gian đi đào hầm? Bọn họ

cho rằng gặp tên ác ma kia, một đao của người ta là chết rồi, đào hầm có tác

dụng gì? Huống hồ…”

Người kia chợt im bặt.

Hắn cười khổ một chút, ngẩng đầu nhìn lên trời với thần sắc phức tạp.

Đại chủ tế lập tức hiểu ngay.

Các bộ Cự linh đều không sợ hãi, bọn họ cho rằng các thần sẽ ra tay.

Nơi này là Bất Chu sơn, nơi đứng đầu tứ đại thần sơn! Mà bọn họ là dòng dõi

của chư thần!

Tên ác ma khoác da người kia, tuyệt đối không dám làm càn ở đây!

Hoàng Thiên Viêm thì lại cười trào phúng.

Hiện giờ, đại đa số các thần dùng ý niệm quan sát đỉnh núi Bất Chu sơn, đều là

hệ của Hỏa Thần.

Vị thần linh dùng hóa thể máu thịt chân chính, chỉ có đúng một vị ‘Khói lửa vạn

bếp chi chủ’ Thiên Táo Tinh Quân.

Nhưng dù thế nào thì Hoàng Thiên Viêm cũng sẽ không để Thiên Táo Tinh

Quân ra tay liều mạng với Sở Hi Thanh.

Thần Ý Đao Tâm của Sở Hi Thanh nhất định là có giới hạn cao nhất.

Với tu vị của hắn bây giờ, tuyệt đối không thể thu thập tất cả địch ý và sát niệm

của trăm tỷ Cự linh ở Bất Chu sơn.

Nhưng dù Sở Hi Thanh chỉ có thể thu thập một phần trong đó, vậy cũng cực kỳ

đáng sợ.

Hắn sao dám để Thiên Táo Tinh Quân liều mạng với Sở Hi Thanh.

Vì vinh nhục và truyền thừa của Hỏa Thần tộc, vị trí Nam Thiên Đế này không

cần cũng được.



Lúc này, dưới chân núi Bất Chu sơn.

Bên trong mạng lưới thần thức của Đại La Nghĩ tộc, vô số kiến đực và trưởng

lão đang chấn động.

“Đám Cự linh trên Bất Chu sơn kia mặc kệ sao? Như thế này rồi mà vẫn mặc kệ

sao?”

“Thật kỳ lạ! Chúng ta nuốt hết tộc nhân của bọn họ, mà bọn họ lại chẳng quan

tâm.”

“Bọn họ thậm chí còn không phái cấm quân xuống.”

“Tất cả Cự linh trên nhị phẩm đều không hiện thân.”

“Bọn họ đang sợ hãi, sợ hãi tên ác ma đằng sau chúng ta.”

“Vấn đề là những thần linh kia kìa, bọn họ cũng ngoảnh mặt làm ngơ.”

“Tiếp theo nên làm gì? Chúng ta muốn mượn lực của chư thần để thoát khỏi tên

ác ma kia, chỉ sợ là khó có thể toại nguyện.”

Mà lúc này, Trang quý phi lại dùng ánh mắt vô cùng khó hiểu để nhìn lên Bất

Chu sơn.

Sau đó lại nhìn thiếu niên nhân tộc đứng trước mũi thuyền kia.

“Mẫu hậu, chỉ sợ chúng ta tính sai rồi, những thần linh kia… bọn họ không dám

xuống.”

Đây lại là một phàm nhân khiến cho các thần cũng phải kiêng kỵ.

“Xem ra là khó có thể toại nguyện.”

Kiến chúa hít một hơi, trong lời nói cũng có vẻ thất vọng: “Phàm là sinh linh,

đều khó tránh khỏi sợ mạnh khinh yếu, dù là thần linh cũng không ngoại lệ.

Hiện giờ hắn cũng rất có lý trí, không bước lên những tầng cao hơn, không

chạm vào điểm mấu chốt của các thần.”

Đại La Nghĩ tộc chúng nó vẫn luôn tàn sát ở tầng thứ nhất và thứ hai.

Cự linh ở hai tầng này đều là tầng chót, phía trên bọn họ không có thần linh

mạnh mẽ nào, cũng không đủ để đám vương tộc và hoàng tộc kia liều mạng đối

kháng với Sở Hi Thanh.

Kiến chúa nghĩ thầm, nếu là ở Côn Luân sơn, thì nhất định sẽ khác.

Hệ của Kim Thần và Thạch Thần đều rất lãnh khốc, kiên nghị kiên cường, bọn

họ cũng đủ mạnh, nhất định sẽ không mặc kệ Sở Hi Thanh làm bậy.

“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Trang quý phi lại hơi hoảng sợ: “Ta rất sợ hãi, chúng ta cắn nuốt càng nhiều, lực

lượng càng nhiều, thì tên ác ma kia lại càng vui sướng. Ta cảm giác được, tên ác

ma kia căm thù chúng ta đến tận xương tủy, sẽ không có ý tốt với tộc ta.”

Hiện giờ, toàn bộ Đại La Nghĩ tộc đã khôi phục thực lực, mà còn mạnh hơn cả

khi chúng mới thoát vây!

Lực lượng của kiến chúa đã tiếp cận với ‘thần hoang dã’.

Còn có chín con kiến đực bước vào đẳng cấp Gần Thần.

Tất cả kiến đực và trưởng lão đều bước vào Siêu Phẩm.

Hơn nữa, hầu như tất cả 200 kiến quân đã khôi phục cảnh giới trên lục phẩm.

Nếu không phải chúng ở trạng thái chưa ‘nghĩ hóa’, không phát huy được ba

phần mười thực lực.

Thì phần lực lượng này đã đủ để đối kháng chính diện với một nhà hoàng tộc

trên Bất Chu sơn rồi.

Ngoài ra, chúng còn âm thầm tích lũy một bộ phận huyết khí và nguyên lực,

giấu ở ngay trong bụng kiến chúa.

Nhưng dù là vậy, Trang quý phi vẫn rất bất an và sợ hãi.

Nàng suy đoán Sở Hi Thanh nhất định có mưu đồ nào đó.

Đây là một người ác độc đến cực điểm, nhất định phải phỏng đoán đến tình

huống xấu nhất.

“Hiện giờ, chúng ta chỉ có thể chờ đợi.”

Giọng nói kiến chúa lạnh lẽo như băng: “Hắn làm bừa như vậy, cuống ngạo như

vậy, chính là đẩy bản thân vào chỗ chết. Cảm nhân được chưa? Những thần linh

kia đang nhìn hắn.”

“Dù lần này hắn dựa vào lực lượng của tộc ta để đột phá nhị phẩm, thì cũng

sống không lâu. Bọn họ nhất định sẽ không để người này đột phá lần nữa. Thậm

chí hắn còn khó vượt qua cửa ải nhị phẩm này, chúng ta nhất định sẽ chờ được

cơ hội.”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2232: Điểm thiên nguyên (4)


Trên Dục Nhật thần chu, Tạ Thiên Thanh đã tê cả da đầu.

Hắn nhìn xuống chân núi Bất Chu sơn, nghĩ thầm cái gọi ‘thần tăng quỷ đều

chán ghét’ chính là như vậy.

Vậy mà Sở Hi Thanh vẫn vững như Thái Sơn.

Tuy nhiên, quả thực là đúng như Sở Hi Thanh dự đoán, tuy các thần dùng ý

niệm khóa chặt Sở Hi Thanh, nhưng lại không hàng lâm phàm trần, hoặc là để

hóa thể đi ngăn cản Sở Hi Thanh.

Tạ Thiên Thanh bỗng nhiên nảy sinh ý nghĩ, đưa mắt nhìn về phía tầng thứ sáu.

“Lẽ nào Đao Quân không có xúc động muốn chém một đao lên phía trên?”

Hắn cảm thấy, Sở Hi Thanh bây giờ chém một đao lên, chỉ sợ phải có 30, 50 Cự

linh nhất phẩm bỏ mạng.

Sở Hi Thanh thì lại liếc mắt nhìn Tạ Thiên Thanh: “Tạ tông chủ cảm thấy ta là

kẻ ngu dốt như vậy?”

Hắn càn quét bộ lạc và nô bộ ở tầng dưới chót là không có vấn đề, thậm chí hắn

sỉ nhục Bất Chu sơn thế nào cũng không sao.

Chỉ khi nào hắn công kích lên tầng cao hơn, uy h**p đám hoàng tộc và vương

tộc kia, thì mọi chuyện sẽ khác.

Thật ra Sở Hi Thanh không ngại lấy mạng của 1200 vạn Đại La Nghĩ tộc để đi

liều mạng với Cự linh.

Hắn đã chuẩn bị biện pháp thoát thân, có thể cam đoan bản thân mình an toàn.

Vấn đề là hắn còn có rất nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm.

“Thì ra Đao Quân vẫn còn lý trí.”

Tạ Thiên Thanh hơi lắc đầu, mặt không cảm xúc nói: “Nhưng ta lại cảm thấy

ngươi đã đi vào một con đường chết, kết cục tốt đẹp nhất của ngươi cũng là

giống với Huyết Nhai ngày xưa, thậm chí còn không bằng Huyết Nhai.”

“Hôm nay Đao Quân làm như vậy, sướng thì sướng thật, nhưng lại hoàn toàn

cắt đứt hi vọng lên cấp nhất phẩm của mình. Chỉ cần các thần rảnh tay, ngươi

sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay bọn họ.”

“Vậy sao?” Sở Hi Thanh bật cười: “Vì vậy theo tông chủ, ta sẽ bị các thần ám

hại ở một thời điểm nào đó, rồi chết trận giống như Huyết Nhai. Thế thì chẳng

bằng liều mạng với bọn họ luôn bây giờ? Như vậy ít nhất cũng có thể giảm chút

áp lực cho nhân tộc?”

“Sao dám?” Tạ Thiên Thanh cười tự giễu.

“Tương lai của nhân tộc tối tăm mờ mịt, Tạ mỗ hầu như đã tuyệt vọng. Không

dối gạt Đao Quân, Tạ mỗ đã quyết định rồi. Nếu Táng Thiên nhập ma, như vậy

Quy Nguyên kiếm pháp ta chỉ có tử chiến, tử chiến đến một người cuối cùng.

Chúng ta tình nguyện tiêu vong với nhân tộc Thần Châu, chứ không muốn làm

chó cho Cự linh.”

Hắn lại hơi dừng lại: “Thật ra thì…”

Thật ra thì Sở Hi Thanh vốn nên là hi vọng của nhân tộc bọn họ.

Sở Hi Thanh có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, có Táng Thiên thần huyết, cũng

có Thần Ý Xúc Tử Đao, có tất cả tiền vốn để trở thành một vị thần linh mạnh

mẽ.

Nếu Sở Hi Thanh đăng thần, nhất định sẽ mạnh hơn cả Táng Thiên ngày xưa.

Đáng tiếc…

Tạ Thiên Thanh lập tức mỉm cười tự giễu.

Cảm thấy ý nghĩ của mình quá hoang đường.

Thực sự là quá muộn, đã không kịp.

Chỉ hơn một năm nữa là Táng Thiên sẽ nhập ma, dù thế nào thì Sở Hi Thanh

cũng không thể đăng thần.

Sở Hi Thanh thì không tỏ ý kiến.

Hắn chắp tay sau lưng, nhìn về phía tinh không: “Không biết hai vị tông chủ đã

hoàn thành việc ta nhờ chưa?’

“Việc này coi như hoàn thành một nửa.”

Ánh mắt Tạ Thiên Thanh âm u: “Hơn một tháng qua, chúng ta dốc hết sức để

chuyển đá Hỗn Độn đến gần Bất Chu sơn, lại bị tứ đại thần sơn cực lực cản

trở.”

“Thậm chí còn có cả hóa thể của thần linh tham gia vào, vị thần này không chỉ

có thực lực mạnh mẽ, mà còn liệu sự như thần, khiến Quy Nguyên kiếm phái ta

chết hơn 300 người, Đô Thiên thần cung cũng thương vong không kém hơn số

này. Nhưng chúng ta vẫn may mắn không làm nhục mệnh, đã đưa được một

khối đá Hỗn Độn đến 12.000 dặm phía bắc Bất Chu sơn.”

“Đây chính là khoảng cách gần nhất có thể, vị Thiên đế trên Bất Chu sơn đang

ra sức phòng bị, hắn thậm chí còn không tiếc sử dụng lực lượng rất lớn để ném

ngọn núi đá Hỗn Độn kia ra ngoài năm vạn dặm.”

Trong Bất Chu sơn cũng có không ít đá Hỗn Độn, khối lớn nhất trong đó phải

dài rộng hơn 30 dặm. Hoàng Thiên Viêm phải động viên hai mươi mấy vị Cự

linh nhất phẩm, mới miễn cưỡng di chuyển khối đá này ra ngoài.

“Mười hai ngàn dặm sao?”

Sở Hi Thanh nghĩ thầm, khoảng cách này cũng đủ rồi.

Tuy rằng không phải trạng thái lý tưởng nhất, nhưng cũng có thể mượn chút lực

lượng từ Bất Chu sơn rồi.

Hắn liếc mắt nhìn đàn kiến bên dưới.

Suy nghĩ một chút, rồi chém một đao ở phía trước đàn kiến.

Trong chớp mắt, bụi mù tung bay, một vết đao dài hơn trăm dặm lập tức hiện ra

trước mắt đám Đại La Nghĩ tộc.

Toàn bộ đàn kiến hơi đình trệ giây lát, sau đó liền bay về phía vết đao chỉ định.

Hơn 50 ngày nay, Sở Hi Thanh đều dùng phương pháp này để chỉ đường cho

chúng.

Mà bây giờ, chúng nó vẫn không dám cãi lời Sở Hi Thanh.

Tạ Thiên Thanh thì vẫn đứng sau lưng Sở Hi Thanh và suy ngẫm.

Hắn đang nghĩ, mấy người Lý Trường Sinh đang làm gì?

Vô Tướng thần tông cũng ra sức trong chuyện ‘đá Hỗn Độn’. Bọn họ cũng đang

nghĩ tất cả biện pháp để chuyển đá Hỗn Độn đến gần Bất Chu sơn.

Nhưng mà một đám cao thủ lấy Lý Trường Sinh cầm đầu lại không hề xuất

hiện.

Vô Tướng thần tông đang chuẩn bị cái gì, có liên quan đến mưu đồ lên phương

bắc của Sở Hi Thanh hay không?
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2233: Điểm thiên nguyên (5)


Bởi vì Đại La Nghĩ tộc đã khôi phục thực lực, nên tốc độ của chúng đã tăng

mạnh.

Chỉ không đến hai canh giờ rưỡi, chúng đã bay qua khoảng cách 12.000 dặm.

Trên đường đi, chúng không tha bất kỳ một sinh linh nào.

Khi toàn bộ đàn kiến bay đến một gò núi nhỏ, Sở Hi Thanh lại hạ xuống dưới.

Hắn đầu tiên là ngẩng đầu nhìn về phía nam.

Ngay sau đó, vô số Cự linh đi theo thăm dò đã lùi lại, chạy trốn bốn phía.

Sở Hi Thanh cười một tiếng, sau đó đưa tay vào trong lớp đất, lập tức rút ra một

khối đá Hỗn Độn to khoảng mười trượng.

Sở Hi Thanh ngưng thần cảm ứng một phen, hai mắt liền sáng lên: “Tạ tông

chủ, đa tạ!’

Chất lượng của khối đã Hỗn Độn này rất cao, từ đó có thể thấy Quy Nguyên

kiếm phái đã phải trả giá như thế nào.

“Không cần!”

Tạ Thiên Thanh khẽ lắc đầu: “Hiện giờ đang là lúc nguy nan của nhân tộc,

chúng ta tự nhiên sẽ dốc hết sức lực. Chỉ là…”

Hắn quay đầu lại, quét mắt nhìn chung quanh.

Khảo nghiệm chân chính của Sở Hi Thanh vừa mới bắt đầu thôi.

Bởi vì Đại La Nghĩ tộc chưa đi xa, nên Bất Chu sơn vẫn co rút lại ở trên mấy

tầng cao.

Bọn họ thậm chí bắt đầu để các tộc nhân ngủ say.

Ngoài ra, Tạ Thiên Thanh còn ngửi được mùi vị của thần linh ở quanh đây.

Bọn họ đang ẩn núp ở gần đây, đang chờ đợi thời khắc Sở Hi Thanh dùng bí

dược.

Ngoài ra, bên kia cũng có một người đang chờ.

Theo Tạ Thiên Thanh biết, Kiến Nguyên đế đã dẫn 150 vạn cấm quân đến Huy

Châu, đang đóng quân ở bờ bắc sông Thiên Hoài.

Hắn rõ ràng là đang chờ thời khắc Sở Hi Thanh lên cấp nhị phẩm, không rảnh

quan tâm đến thứ khác, thì sẽ khởi xướng quyết chiến.

Sở Hi Thanh cũng cảm ứng được tinh (sao) lực mạnh mẽ ở chung quanh.

Đám thần linh trên trời đã không thèm che giấu, ánh sao của bọn họ, thần lực

của bọn họ đang hạ xuống, cung cấp lực lượng cho hóa thể trên thế gian.

Quanh đây phải có hơn 10 cái hóa thể của thần linh đang ấn núp, thậm chí là

hơn 20 vị.

Sở Hi Thanh lại không thèm để ý, hắn đưa mắt nhìn vào bảng nhân vật của

mình, nhìn vào cột điểm thiên nguyên.

Điểm thiên nguyên: 1.532.408.

Đây chính là thu hoạch của Sở Hi Thanh trong hơn một tháng qua.

Chuyện hắn đuổi kiến lên phương bắc, không chỉ để hắn trở thành trung tâm của

bão táp, mà còn ép các thần phải tập trung vào hướng đi của hắn.

Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên.

Hắn đầu tiên là tăng Thần Tâm (cấp 6 / Câu Trần) của mình lên đến cấp 8. Rồi

lập tức mở võ đạo bảo khố ra, nhìn vào hai cái đồ án đã quét ra từ trước.

Táng Thiên thần huyết / dị (cấp 24): Cần 3545 điểm thiên nguyên để đổi.

Còn cả huyết mạch Nhai Tí (cấp 24): Cần 1512 điểm thiên nguyên để đổi.

Theo Sở Hi Thanh đổi hai thứ này, khí huyết trong cơ thể hắn lập tức sôi trào.

Lớp lân phiến nhỏ bé li ti dưới lớp da mặt của Sở Hi Thanh đã phát sinh biến

hóa đầu tiên, đó giống như là đang chất biến.

Tuy nhiên, Sở Hi Thanh quan tâm nhất vẫn là hai loại năng lực mới do hai loại

thiên phú huyết mạch này mang lại.

Năng lực mới của Táng Thiên thần huyết tên là Nộ Huyết Súc Nguyên.

Năng lực này khá tương tự với Nguyên Dương Cửu Khiếu, bình thường có thể

tích trữ các loại nguyên lực và thần thức bên trong máu tươi, lúc chiến đấu có

thể lấy ra.

Nộ Huyết Súc Nguyên không trực tiếp tăng cường lực lượng, lại có thể cường

hóa Thần Lực Tái Thôi.

Thần Lực Tái Thôi có thể cường hóa thực lực trong chiến đấu, hơn nữa còn là

tăng không giới hạn.

Đương nhiên là hắn chưa bao giờ tăng đến mức đó.

Sở Hi Thanh đã từng thí nghiệm, hắn bây giờ chỉ có thể sử dụng bốn lần Thần

Lực Tái Thôi mà không có hậu hoạn hay di chứng gì.

Sử dụng quá năm lần, Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết sẽ không khôi phục kịp,

khiến cho khí huyết trong cơ thể thiếu hụt.

Dùng càng lâu thì thiếu hụt càng lớn.

Tăng liên tục bảy lần, thân thể sẽ rất vất vả, máu thịt và khung xương đều không

chịu nổi, sẽ xuất hiện dấu hiệu tan vỡ ở phạm vi nhỏ.

Đặc biệt là khi sử dụng Nguyên Dương Cửu Khiếu, thì dù có Vạn Cổ Thiên Thu

Chi Huyết cũng không khôi phục kịp.

Thời điểm này phải dùng tuổi thọ để đổi lấy.

Sở Hi Thanh chỉ có hơn trăm năm tuổi thọ, không chịu được bao lâu.

Nếu sử dụng chín lần, Sở Hi Thanh phải chuẩn bị sẵn sàng cho tử vong.

Nhưng bây giờ, năng lực Nộ Huyết Súc Nguyên lại làm cho giới hạn cao nhất

của hắn tăng cao.

Nếu chứa đầy Nộ Huyết Súc Nguyên, sử dụng năm lần Thần Lực Tái Thôi là

không có vấn đề, đại chiến hai ba ngày cũng không sao cả.

Còn về phần làm sao để chứa đầy Nộ Huyết Súc Nguyên thì lại rất đơn giản,

điều khiển máu tươi hấp thu là được.

Người bình thường cần hai ba tháng để hoàn thành.

Sở Hi Thanh có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, chân nguyên và hồn lực là vô

hạn, chỉ cần hai ngày là được.

Nhưng Sở Hi Thanh vẫn chê chậm, hắn trực tiếp chuyển nguyên lực trong

Nguyên Dương Cửu Khiếu vào đó, sau đó lấy xúc tu của Cơ Dương ra gặm để

bù lại.

Năng lực mới của huyết mạch Nhai Tí tên là Huyết Nhai Đao Tâm.

Đây vẫn là một loại năng lực do Huyết Nhai Đao Quân sáng tạo, sửa đổi và ưu

hóa.

Năng lực này chính là Thần Ý Đao Tâm phiên bản thần thú, khiến cho thần thú

Nhai Tí cũng có thể có Thần Ý Đao Tâm.

Mà nếu học xong Thần Ý Xúc Tử Đao, thì sẽ cường hóa Thần Ý Đao Tâm ở

trình độ rất lớn.

Sở Hi Thanh vừa gặm xúc tu vừa ngưng thần cảm ứng.

Hắn có thể cảm ứng được những sợi tơ lít nha lít nhít trong thiên địa, chúng rắc

rối phức tạp, không thể nhận ra đầu nguồn.

Đó chính là dấu vết của nhân quả báo ứng.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2234: Căn nguyên của Hỗn Độn


Sợi dây nhân quả báo ứng vốn là một trong những năng lực của Thần Ý Đao

Tâm mà Huyết Nhai tưởng tượng ra.

Chỉ là Huyết Nhai phát hiện, dùng đao đạo là không thể hoàn thành việc này,

không thể thôi phát Thần Ý Đao Tâm đến trình độ này.

Vì thế hắn đã thay đổi huyết mạch Nhai Tí.

Chỉ khi huyết mạch Nhai Tí lên cấp 24, thức tỉnh năng lực Huyết Nhai Đao

Tâm này, thì Thần Ý Đao Tâm mới coi như là hoàn chỉnh.

Lúc này, hai cái Thần Ý Đao Tâm của Sở Hi Thanh không chỉ được cường hóa

trên diện rộng, mà còn có thể cảm ứng được dấu vết của nhân quả báo ứng trong

thiên địa.

Cái này tương đương với phiên bản yếu của Huyết Nhai Nguyên Hồn.

Năng lực Huyết Nhai Nguyên Hồn ở cấp 15 của huyết mạch Nhai Tí, có thể

không nhìn cấp độ, không nhìn mạnh yếu, không nhìn địa hình, không nhìn thời

gian và không gian, thậm chí không nhìn nhân quả, để báo ứng bất kỳ lực lượng

nào và bất kỳ thiên kỳ nào lên thân người khác.

Mà sau khi thức tỉnh Huyết Nhai Đao Tâm, Sở Hi Thanh có thể vận dụng hai

đến ba lần lực lượng Báo Ứng trong một cái hô hấp, phản xạ lực lượng của

người khác.

Cường độ thì yếu hơn Huyết Nhai Nguyên Hồn không ít.

Năng lực Huyết Nhai Nguyên Hồn này cũng được Huyết Nhai Đao Tâm cuồng

hóa rất nhiều.

Mà theo tu vị của Sở Hi Thanh tăng lên, cái Huyết Nhai Đao Tâm này cũng sẽ

mạnh hơn.

Ngoài ra, Huyết Nhai Đao Tâm còn cường hóa hai tầng thiên quy Báo Ứng.

Sở Hi Thanh chờ mong năng lực này rất lâu rồi, đây là năng lực thiên phú cực

kỳ quan trọng, có thể gia tăng uy lực của Thần Ý Xúc Tử Đao lên một bậc

thang mới.

Sở Hi Thanh bắt đầu chuyển sự chú ý đến khối đá Hỗn Độn.

Hắn bắt đầu điều chế bí dược, quá trình tương đối đơn giản, chỉ cần trộn theo tỷ

lệ là được.

Cuối cùng nhận được một chén nước thuốc không màu, ngửi mùi khá giống với

rượu trắng.

Sau đó, Sở Hi Thanh hút linh khí Hỗn Độn của khối đá Hỗn Độn ra, rồi truyền

vào trong nước thuốc.

Mãi đến tận lúc này, nước thuốc mới biến thành màu xám đậm, mà khối đá Hỗn

Độn kia đã bị phong hóa, chỉ chớp mắt đã hóa thành tro bụi.

Nhưng vào lúc này, hắn phát hiện rất nhiều con mắt đang nhìn vào mình.

Bao quát cả các ngôi sao trên trời, cũng bao quát cả 1200 vạn Đại La Nghĩ tộc

kia, và vô số cường giả Cự linh ở chung quanh, đương nhiên cũng bao quát cả

mấy người Tạ Thiên Thanh.

Sở Hi Thanh mỉm cười, lập tức uống một hơi cạn sạch.

Ầm!

Kho nước thuốc tan trong cơ thể, toàn thân hắn xuất hiện một ngọn lửa màu

xám trắng.

Thiên quy Hỗn Độn ở chung quanh cũng phát sinh gợn sóng dị thường.

Giây lát này, tay cầm kiếm của Tạ Thiên Thanh đã nổi gân xanh.

Hắn cảm ứng được mấy chục cỗ thần thức mạnh mẽ bỗng ép về đây.

Đó đều là cường giả Bán Thần, là hóa thân của thần linh, bọn họ đã không thèm

che giấu nữa.

Tất cả 1200 vạn Đại La Nghĩ tộc, trong đôi mắt kép của chúng lại lóe u quang.

Trang quý phi bình tĩnh nhìn cảnh này, nghĩ thầm đây có phải là thời cơ mà

chúng chờ đợi?

Toàn bộ tinh thần của Sở Hi Thanh thì lại rót vào ý thức hải của mình.

Mượn dược lực, ý niệm của hắn và thiên quy Hỗn Độn của hắn đã nối liền với

nhau.

Sở Hi Thanh lập tức bắt đầu ‘nghi thức’ lên cấp nhị phẩm của mình.

Hắn đã hoàn thành ‘nghi thức’ hỗn độn từ lâu rồi.

Sau khi hắn mở rộng Hỗn Độn của bản thân ra toàn bộ thiên địa, thì ‘nghi thức’

Hỗn Độn của Sở Hi Thanh tăng nhanh như gió, đã siêu thoát tầng thứ nhất

phẩm thượng rồi.

Nhưng vẫn còn một ‘nghi thức’ khi lên cấp nhị phẩm hạ.

Hắn nhất định phải khắc ấn ký linh hồn của mình vào trong thiên quy Hỗn Độn.

Đó chính là căn cơ của Tiên Thiên Thần Thể trong tương lai của hắn.

Nếu sau này Sở Hi Thanh bước vào Siêu Phẩm, ấn ký này lớn mạnh đến trình

độ nhất định, thì tương lai hắn có thể mượn ấn kỳ này để phục sinh.

Ngoài ra, nếu võ tu có đủ dã tâm và thực lực, thì còn có thể khảm ấn ký vào

những thiên quy đạo luật khác.

Sở Hi Thanh rất có dã tâm, hắn muốn khảm tận chín loại thiên quy là Hỗn Độn,

Nhai Tí, Tru Thiên, Như Ý, Kim Cương, Vĩnh Hằng, Hàn Phong, Tiệt Thiên,

Trụ Thiên.

Hắn còn tu luyện những thiên quy khác, có vài cái còn rất mạnh mẽ.

Nhưng Sở Hi Thanh không định khắc vào bây giờ.

Bởi vì khắc càng nhiều thiên quy, ‘nghi thức’ càng phức tạp, khả năng thất bại

càng cao.

Vì vậy, ngày sau khắc những thiên quy khác cũng không muộn.

Đương nhiên, khắc lần đầu tiên thì tăng cường nhiều nhất, lần thứ hai sẽ kém

xa.

Dù sao thì bất cứ chuyện gì, lần đầu tiên cũng là quý giá nhất.

Vì vậy sau khi Sở Vân Vân tái sinh, thực lực của nàng vẫn mạnh như vậy, mà

còn càng ngày càng mạnh.

Nàng khởi từ hoàn sinh, mượn pháp thuật tu hành, bù đắp lại khuyết điểm và

thiếu sót của lần đầu tiên.

Khi Sở Vân Vân cô đọng ấn ký thần thức, không biết nàng đã khắc vào bao

nhiêu loại thiên quy nữa.

Nàng được xưng là ‘Kho vũ khí’, sở hữu không 100 thì cũng phải 80 loại thiên

quy mạnh mẽ, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2235: Căn nguyên của Hỗn Độn (2)


Sở Hi Thanh nghi ngờ thực lực của Sở Vân Vân bây giờ đã bằng với khi còn

sống. Bộc phát cực hạn có thể chém giết ‘thần hoang dã’ và thần linh hạ vị.

Dù sao thì tu vị của hắn tăng lên, lực lượng của Sở Vân Vân cũng sẽ mạnh hơn.

Hai người bị hạn chế bởi Lục âm Hoàn Hồn Chú, là một loại quan hệ tương tự

như cộng sinh, linh hồn tương thông.

Tuy Sở Vân Vân mượn pháp thuật tu hành, có thể né tránh hạn chế của Lục âm

Hoàn Hồn Chú, nhưng vẫn bị ảnh hưởng nhất định.

Hạn chế lực lượng của nàng, là tu vị của Sở Hi Thanh và độc chú trong cơ thể

nàng.

Sở Hi Thanh không có điều kiện như Sở Vân Vân, vì thế hắn đi con đường ‘một

pháp phá vạn pháp’.

Hỗn Độn chi đạo của hắn có năng lực này, thậm chí còn có thể ‘một pháp ngự

vạn pháp’.

Có điều, ngoại trừ ‘nghi thức’ thăng cấp ra, Sở Hi Thanh còn chuẩn bị diễn hóa

Long Hổ Kim Đan của mình thành ‘căn nguyên Hỗn Độn’.

Sở Hi Thanh muốn mở ‘nội thiên địa’ của mình.

Hắn đã hỏi qua Cơ Dương và Lê Sơn Lão Mẫu, cũng biết ‘nội thiên địa’ phải

bắt đầu từ Long Hổ Kim Đan.

Tất cả thần thú và yêu tộc thì là yêu đan.

Cự linh không có khái niệm Long Hổ Kim Đan và yêu đan, nhưng bọn họ có

Thần hạch của mình.

Nhưng bản chất là giống nhau, đều là tinh hoa khí huyết trong cơ thể ngưng tụ

mà thành.

Theo thời gian trôi qua, nguyên thần của Sở Hi Thanh hấp dẫn từng cái thiên

quy qua đây.

Khi đưa chúng hòa vào nguyên thần, đồng thời cũng khắc ấn ký của bản thân

vào nơi sâu xa trong thiên quy.

Sở Hi Thanh rất nhanh đã cảm ứng được lực lượng thiên quy đang sôi trào.

Đặc biệt là thiên quy Hỗn Độn, thứ này phản ứng kịch liệt nhất.

Sở Hi Thanh không khỏi nhếch miệng cười, hưởng thụ loại cảm giác được thiên

quy bao bọc, thậm chí là ưu ái này.

Nhân tộc nghiên cứu Hỗn Độn chi đạo từ sau khi các thuật sư của nhân tộc trốn

đến Thần Châu.

Có lẽ tại thời đại của Long Hi, nhận thức của nhân tộc với Hỗn Độn còn sâu sắc

hơn bây giờ.

Nhưng bởi vì trận hạo kiếp kia, truyền thừa của nhân tộc đã bị cắt đứt.

Mà thuật sư thời đại trung cổ lại cho rằng hỗn độn chia thành năm giai đoạn.

Cũng chính là tiên thiên ngũ thái… thái dịch, thái sơ, thái thủy, thái tố, thái cực.

Thái dịch, âm dương chưa biến, khôi mạc thái hư, vô quang vô tượng, vô hình

vô danh, là chỉ trạng thái hư vô của hỗn độn.

Thái sơ, bắt đầu thấy khí vậy. Vẫn là vô hình vô chất, chỉ có một khí tiên thiên,

nhưng tốt xấu gì cũng có thể nhìn thấy khí, cũng có thể coi là trạng thái nguyên

thủy của hỗn độn.

Thái thủy, hình chi tức thời vậy. Là hữu hình vô chất, cảm quan không thể nhận

biết, là trạng thái của hỗn độn trước khi khai thiên tích địa.

Thái tố, thái thủy biến mà thành hình, hình mà có chất, mà chưa thành thể, viết

là thái tố. Là tiến thêm một bước, là khởi nguồn của chất, là trạng thái nguyên

thủy bắt đầu hình thành vật chất.

Thái cực chính là trạng thái âm dương chưa phân, tiếp đó chính là lưỡng nghi

sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, lấy hai khí âm dương để tạo hóa vạn vật.

Tuy nhiên, Sở Hi Thanh lại không cho là như vậy.

Sau thái cực thì không phải là hỗn độn sao? Vậy thì chưa chắc.

Trong nhận thức của Sở Hi Thanh, khí âm dương, ngũ hành tuần hoàn, thậm chí

là Thiết Kỳ Bang của hắn, hoàng triều Đại Ninh, Thần Châu, Trung Thổ, tứ đại

thần sơn, các loại sinh linh, các loại thần thú, thậm chí là các ngôi sao trên trời,

thậm chí là thiên quy đạo luật xuất hiện sau khi Bàn Cổ khai thiên tích địa, tất

cả đều ở trong hỗn độn, đều là một quá trình diễn biến của hỗn độn.

Cuối cùng, vùng thế giới này sẽ khôi phục lại thái cực, thái tố, thái thủy, thái sơ,

thái dịch… mãi cho đến khi tận thế.

Lúc này, thiên quy Hỗn Độn đáp lại Sở Hi Thanh, cũng đã xác minh phán đoán

của hắn, xác minh đạo của hắn.

Chúng nó nhảy nhót như biển gầm ở quanh người Sở Hi Thanh.

Điều này khiến cho Sở Hi Thanh mở ‘đầu nguồn Hỗn Độn’ trong cơ thể trở nên

dễ dàng hơn.

Sở Hi Thanh làm Long Hổ Kim Đan phát sinh biến hóa.

Nó đầu tiên là nổ tung, tiêu tan ở phần đan điền, rồi hóa thành một vòng xoáy

vô quang vô tượng, vô hình vô danh, vô âm vô dương, vô hình vô chất.

Sở Hi Thanh không khỏi sinh ra ý mừng.

Thật ra thì cái ‘căn nguyên Hỗn Độn’ này cũng không mạnh hơn Long Hổ Kim

Đan là bao.

Tuy nhiên, thứ này là hô ứng và tương thông với thiên quy Hỗn Độn trong thiên

địa.

Điều này làm cho hắn tăng lên ít nhất là hai tầng thiên quy Hỗn Độn.

Sau này chân nguyên của Sở Hi Thanh sẽ không có bất kỳ đặc tính nào, mà có

thể diễn biến thành bất kỳ đặc tính nào… như ngũ hành, phong lôi, âm dương,

thích gì cũng được.

Nếu nói Vô Tướng công bao quát 99% võ đạo trong thiên hạ, như vậy Hỗn Độn

Vạn Tượng công của hắn chính là 100%!

Ngoài ra cái này còn là một ‘nội thiên địa’ chưa hoàn thiện, dưới tình huống bị

ngăn cách với ngoại giới, nó có thể liên tục sinh sản khí huyết và nguyên lực.

Điều này có nghĩa là Sở Hi Thanh đã có thể thoát khỏi linh lực trong thiên địa ở

bước đầu tiên, chỉ cầu ở bên trong.

Cũng đúng lúc này, linh thức của Sở Hi Thanh hơi run lên.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2236: Căn nguyên của Hỗn Độn (3)


Lúc này, không chỉ Thần Ý Đao Tâm của hắn thu được địch ý và sát niệm mạnh

mẽ hơn. Mà Thái Thượng Thông Thần của hắn cũng cảm ứng được nguy cơ,

khí huyết trong cơ thể phát sinh nhiễu loạn.

Sở Hi Thanh không khỏi nheo mắt lại, ngưng thần nhìn về phía trước.

Tại 300 dặm phía trước Sở Hi Thanh, Thần Tịnh Ly đang điều chỉnh hô hấp,

kiềm chế nội tâm rung động của mình.

“Hắn đã trở thành Chân Linh Hỗn Độn? Thần Phổ Thiên, ngươi chắc chứ?”

Thần Tịnh Ly lại biết tin tức này là không sai, Thần Phổ Thiên sẽ không đùa

giỡn như vậy.

“Thế gian này có ít nhất 1300 con Hỗn Độn thuần huyết, trong đó có không

dưới chín, mười con đạt đến cấp độ thần linh Vĩnh Hằng, hắn có tư cách gì mà

trở thành Chân Linh Hỗn Độn?”

Hỗn Độn là hung thú tiếng tăm lừng lẫy, sẽ tự động chuyển hóa tất cả vật chất

chung quanh thành linh khí hỗn độn.

Nhưng chúng ngoại trừ cực kỳ mạnh mẽ ra, thì cơ bản là không có ý thức.

Tại thời đại viễn cổ, các Cự linh phải trả giá cực đắt mới có thể tiêu diệt được

hơn 20 con Hỗn Độn cấp độ Vĩnh Hằng.

Sau đó bọn họ đã thông minh hơn, trực tiếp xua đuổi Hỗn Độn vào góc viền của

thế giới, vậy là không có gì đáng ngại.

Ai cũng không muốn cắn thứ này, một khi làm chúng tức giận, hoặc là không

cẩn thận khiến chúng khai khiếu, vậy thì chắc chắn sẽ có một trận hạo kiếp.

Chúng nó cũng mặc kệ là Cự linh hay nhân tộc, cũng mặc kệ thiên ác, chỉ cần

nhìn thấy sinh linh là giết, hơn nữa sức chiến đấu mạnh đến đáng sợ.

Vì vậy thần linh cũng không muốn trêu chọc chúng.

Vì lẽ đó nên bộ tộc Hỗn Độn rất lớn, phải hơn ngàn đầu. Đại đa số chúng chỉ có

bản năng, căn bản là không biết chỗ tuyệt diệu của hỗn độn. Nhưng theo Thần

Tịnh Ly biết, trong đám Hỗn Độn này vẫn có một ít cá thể cực kỳ mạnh mẽ, cấp

bậc nửa bước Tạo Hóa cũng có tận ba con, cấp thần linh thượng vị phải có năm

con.

Sở Hi Thanh dựa vào cái gì mà trở thành Chân Linh Hỗn Độn?

Cái này không giống như thiên quy Như Ý và Nhai Tí, không phải là trong núi

không hổ, con khỉ xưng vương.

“Ta không tẻ nhạt như vậy!” Giọng nói của Thần Phổ Thiên lại xuất hiện gợn

sóng hiếm thấy: “Xếp hạng của hắn còn rất cao, tạm thời là người thứ tư trên

bia đá Hỗn Độn, chỉ đứng sau ba con nửa bước Tạo Hóa kia!”

“Hỗn Độn, Như Ý, Nhai Tí, Hàn Phong… Hắn đã là tứ Chân Linh rồi?”

Thần Tịnh Ly lại hít thở thật sâu.

Ba loại sau gộp lại cũng không chấn động bằng khi biết Sở Hi Thanh trở thành

Chân Linh Hỗn Độn.

Dù khi biết Sở Hi Thanh trở thành Chân Linh Như Ý, thì cũng không bằng bây

giờ.

Điều này chứng tỏ đạo Hỗn Độn của Sở Hi Thanh cực kỳ phù hợp với thiên

đạo, hô ứng cộng hưởng với thiên địa!

Nếu cứ để hắn trưởng thành, tên này rất có thể sẽ trở thành chúa tể Hỗn Độn.

Đây là thiên quy còn mạnh hơn cả Như Ý, chỉ thiếu một chút nữa là có thể tiến

vào tầng sáu, trở thành Tạo Hóa.

“Ngoài ra…” Thần Phổ Thiên hơi dừng lại: “Xếp hạng trên bia đá Như Ý cũng

tăng lên rồi, hắn đã là người thứ tư rồi.”

Hắn cho rằng Sở Hi Thanh cũng có tăng lên ở Nhai Tí và Hàn Phong.

Nhưng Sở Hi Thanh vốn là số một ở Nhai Tí, số hai ở Hàn Phong, cho nên trên

bia đá không có gì lạ thường.

“Người thứ tư?”

Thần Tịnh Ly nhất thời nắm chặt đôi tay trắng.

Nàng đã không ức chế được thần lực của mình, sóng khí cuốn ra bốn phía, tàn

phá tất cả.

“Bạn tốt, bình tĩnh đừng nóng, không ngại chờ thêm một chút. Chúng ta cũng

có tin tốt.”

Thần Phổ Thiên nhận ra được sát ý sôi trào của Thần Tịnh Ly: “Bởi vì bia đá

hỗn loạn, Tham Lang Tinh Quân, Vũ Khúc Tinh Quân, Thiên Uy Tinh Quân

cũng đã quyết định dùng thần huyết hóa thân.”

Khi Thần Phổ Thiên đang nói chuyện, Thần Tịnh Ly lại cảm ứng được các thần

đang rút ý niệm khỏi nơi này.

Đây là đề phòng Sở Hi Thanh lợi dụng địch ý và sát niệm của bọn họ.

Cùng lúc đó, giữa bầu trời bỗng nhiên xuất hiện ba vết rách cực to.

Một cái chớp mắt sau, có thể nhìn thấy ba ngón tay khổng lồ đâm xuyên qua vết

rách kia.

Sau đó, mỗi một đầu ngón tay đều nhỏ xuống một giọt máu tươi màu đỏ mang

theo từng tia màu vàng.

Thần Tịnh Ly nhìn tình cảnh này.

Nội tâm hơi nhẹ nhõm, sau đó lại bất mãn: “Bọn họ đã tận mắt nhìn thấy tên kia

khoe oai và tàn phá Bất Chu sơn, bây giờ hắn đã trở thành Chân Linh Hỗn Độn,

thì mà bọn họ còn keo kiệt như vậy, còn không nỡ một chút máu thịt?”

Thần huyết hóa thân tên như ý nghĩa, là hóa thân làm từ tinh huyết bản mệnh

của thần linh.

Đẳng cấp nằm dưới máu thịt hóa thân.

Nhưng vị tinh quân mạnh mẽ như Tham Lang, Võ Khúc, Thiên Uy, thần huyết

hóa thân của bọn họ cũng có thân thể cấp độ Gần Thần, sức chiến đấu lại vượt

qua rất nhiều ‘thần hoang dã’.

Thần Phổ Thiên lại hờ hững nói: “Ta lại cảm thấy bọn họ đồng ý hàng lâm vào

lúc này đã là rất tốt rồi. Táng Thiên sắp nhập ma, tất cả thần linh đang đề phòng

hắn phát rồ.”

“Mà lại nhiều nhất là năm năm, chắc chắn sẽ có một trận thần chiến, quy mô

thậm chí còn vượt qua cuộc chiến phong ấn Long Hi ở hơn một ngàn vạn năm

trước. Bao quát cả ta, ai cũng muốn bảo tồn lực lượng, chuẩn bị đối phó với

tương lai hỗn loạn.”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2237: Căn nguyên của Hỗn Độn (4)


Thần Tịnh Ly chỉ yên lặng.

Phán đoán của nàng cũng giống với Thần Phổ Thiên, một khi Táng Thiên xong

đời, các thần không còn ngoại địch, rất có thể sẽ phát sinh một trận thần chiến

khác.

Uế khí trong thiên địa càng ngày càng nhiều, nhiều đến mức sắp ép tất cả ‘thần

hoang dã’ đến điên rồi, rất nhiều thần linh hạ vị cũng bị ảnh hưởng.

Một khi uế khí tiếp tục khuếch tán, tất có vô số thần linh ngã xuống.

Đó có thể chính là tận thế của thế giới này.

Tất cả sẽ vì ‘Bàn Cổ tinh hồn’, sẽ vì tranh cướp vị trí thiên đế đã bổ trống hơn

100 vạn năm qua, sẽ vì Tạo Hóa Chúa Tể chân chính, sẽ vì siêu thoát phía trên

thế giới này.

Cho nên, chắc chắn sẽ bạo phát một trận huyết chiến!

Nếu thiên quy Như Ý không có nguy cơ bị cướp mất, Thần Tịnh Ly cũng sẽ bảo

tồn thực lực, ngồi chờ biến.

“Lực lượng như vậy cũng đủ rồi.”

Thần Phổ Thiên lại nói tiếp: “Ta không tin đội hình này mà còn không phá được

‘nghi thức’ của hắn, thậm chí các ngươi còn có thể giết hắn! Dưới Bất Chu sơn,

chúng ta đã đánh giá được uy lực của Thần Ý Xúc Tử Đao. Mà hiện giờ hắn

đang tiến hành ‘nghi thức’, lực lượng kém xa lúc trước.”

Bọn họ đương nhiên không thể đánh giá cực hạn của Thần Ý Đao Tâm.

Nhưng dựa theo thực lực của 1200 vạn Đại La Nghĩ tộc, bọn họ có thể tính toán

ra uy lực đại khái.

“Hi vọng là như vậy!”

Thần Tịnh Ly nghĩ thầm, nếu có thể nhân cơ hội này g**t ch*t Sở Hi Thanh thì

không thể tốt hơn.

Ít nhất cũng phải phá hủy ‘nghi thức’ của hắn, áp chế tiềm lực của hắn.

Mà khi Thần Tịnh Ly vừa nói xong, nàng liền nhìn thấy một ngọn lửa màu đỏ

son đang thiêu đốt bên ngoài cơ thể Sở Hi Thanh.

Tạ Thiên Thanh đứng cạnh Sở Hi Thanh rùng mạnh một cái, hắn cảm nhận

được nhiệt độ chung quanh đang tăng mạnh.

Dù hắn đứng cách Sở Hi Thanh tận mười trượng, mà toàn thân vẫn nóng rực.

Đây là Thiên Táo Tinh Quân!

Đám thần linh này đã không nhịn được, bắt đầu ra tay rồi sao?

Sở Hi Thanh thì lại nhìn ngọn lửa trên người với ánh mắt phức tạp.

Đây là ‘Táo hỏa’ (lửa bếp)… bắt nguồn từ lực lượng thiên quy của Toại Nhân

thị.

Sau khi nhân tộc bị giáng thành nô bộ, quyền bính thiên quy sử dụng ngọn lửa

bị các thần hệ Hỏa cướp đoạt.

Toại Nhân thị một tay sáng tạo ra thiên quy Táo Hỏa, đánh cắp quyền bính ngọn

lửa trong tay các thần.

Tại thời đại viễn cổ, nhân loại dùng lửa bếp để chưng nấu đồ ăn, dùng lửa bếp

để xua đuổi thú hoang, dùng lửa bếp để loại bỏ uế khí, còn dùng lửa bếp để

nung nấu và rèn đúc binh khí.

Nó còn là đầu nguồn của ‘Nghịch Thần chi hỏa’.

Tuy nhiên, sau khi Toại Nhân thị bị cự linh g**t ch*t, thiên quy này lại bị các

thần linh hệ Hỏa cướp đoạt, thành tựu ra một vị Thiên Táo Tinh Quân có thực

lực tiếp cận với nửa bước Tạo Hóa.

Do ấn ký của Toại Nhân thị vẫn tồn tại bên trong đầu thiên quy này, nên nhân

tộc mới có thể tiếp tục sử dụng lửa.

Sở Hi Thanh nhìn ngọn lửa trong tay, hắn lại cười đắc ý.

Hắn nắm chặt tay lại, ngọn lửa này liền dập tắt.

Cùng lúc đó, một tiếng rên truyền đến từ phía xa xa.

Đây là Sở Hi Thanh trực tiếp phản xạ lại.

Mà ngay khi ngọn lửa này vừa tiêu tan, Sở Hi Thanh lại phát hiện tất cả mọi thứ

quanh người mình đều đang bị tịnh hóa, thanh tẩy.

Đao cương như gương bạc của hắn, 14 tầng ngoại cương của hắn, thậm chí là

chân nguyên, hồn lực và lực lượng huyết mạch, và cả ý nghĩ trong đầu hắn… tất

cả đều biến mất sạch sành sanh.

Đám Đại La Nghĩ tộc ở phía xa xa nhìn thấy cảnh này, đôi mắt kép không khỏi

hiện ra vẻ hưng phấn.

Chúng nó nhận ra lực lượng này là của ‘Thanh Tịnh chi chủ’, đây là một vị thần

linh thượng vị cực kỳ mạnh mẽ.

Cùng lúc đó, còn có hai mươi mấy bóng người hiện ra ở nơi cashc đó không xa.

Đó đều là Bán Thần của Bất Chu sơn.

Bọn họ không dám đối kháng chính diện với Sở Hi Thanh, nhưng mà lúc này

chính là lúc Sở Hi Thanh yếu nhất.

Khi Sở Hi Thanh đang tiến hành ‘nghi thức’, hắn không thể động đậy, không

thể sử dụng thân pháp quỷ dị khó lường kia.

Lực lượng nguyên thần của hắn đang cô đọng ấn ký, không còn lại bao nhiêu.

Sở Hi Thanh lại cười một tiếng, Thần Ý Đao lập tức chém về phía đầu nguồn là

Thần Tịnh Ly.

Con ngươi Thần Tịnh Ly se lại, nàng phẩy tay áo một cái, chuẩn bị tịnh hóa một

đao này.

Nhưng một phần vạn cái hô hấp sau, con ngươi của Thần Tịnh Ly lại co rút kịch

liệt.

“Sao có thể?”

Lực lượng tịnh hóa của nàng thế mà lại không thanh tẩy được ý niệm của Sở Hi

Thanh!

Thần Tịnh Ly đã sử dụng toàn lực.

Nàng thậm chí còn đề phòng cả chín đạo phân hồn của Sở Hi Thanh, nên đã

dùng Như Ý chi pháp để chặt đứt liên hệ giữa Sở Hi Thanh và phân hồn.

Nhưng dù là như vậy, nàng vẫn không thể thanh tẩy ý nghĩ trong đầu Sở Hi

Thanh.

Bồng!

Đầu Thần Tịnh Ly bỗng nhiên nổ tung thành một mảnh sương máu.

Chùm sáng màu vàng do Thần Phổ Thiên hóa thành lại cứng đờ giữa không

trung.

Hắn gằn từng chữ một: “Nhân quả báo ứng?”

Thần Ý Đao của Sở Hi Thanh không dùng phương thức bình thường để tấn

công Thần Tịnh Ly.

Mà là mượn dấu vết báo ứng, sợi dây nhân quả, trực tiếp tránh khỏi thiên quy

Tịnh Hóa của Thần Tịnh Ly!

Nơi cổ của Thần Tịnh Ly lập tức sinh ra vô số thịt mầm, chỉ chớp mắt đã khôi

phục như ban đầu.

Cũng trong khoảnh khắc này, nàng lại nhìn thấy mấy đám hoa máu nổ tung ở

giữa bầu trời.

Đó là những Bán Thần nhân cơ hội ra tay với Sở Hi Thanh, lại bị Thần Ý Đao

của Sở Hi Thanh đánh thành bột máu.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2238: Lên cấp


Tất cả Đại La Nghĩ tộc vốn đang rục rà rục rịch.

Đám kiến quân dưới Siêu Phẩm đều không dám làm gì, nhưng chín tồn tại Gần

Thần trong đàn kiến, bao quát cả Trang quý phi đều lặng lẽ gồng bắp thịt lên.

Sâu kiến chúng nó cũng có bắp thịt, chỉ là không giống nhân loại, Cự linh hay

thần thú thôi.

Bắp thịt của chúng đầy rẫy những sợi cơ, khiến chúng thu được lực lượng mang

tính bùng nổ.

Dưới một số tình huống đặc thù, lực lượng của chúng thậm chí còn vượt xa

nhân loại và Cự linh.

Nhưng khi Thần Tịnh Ly bị đánh nổ đầu, và bảy tên Siêu Phẩm đến gần cũng bị

Sở Hi Thanh đánh nổ.

Thì đám kiến này lại yên tĩnh lại.

Sở Hi Thanh vẫn còn lực lượng giết ngược kẻ địch!

Mặc kệ là đối kháng chính diện với thần thức của Thần Tịnh Ly, hay là Báo

Ứng chi pháp của hắn, đều chứng tỏ tên ác ma khoác da người này vẫn sâu

không lường được.

Đám người này chưa chắc đã làm khó được hắn!

Tuy nhiên, một lượng lớn kiến thợ đã lao ra, cắn nuốt máu thịt của bảy vị Bán

Thần vị chém giết kia.

Chúng nó biết rõ làm như vậy sẽ để Sở Hi Thanh mạnh hơn, nhưng lại chỉ có

thể làm như vậy.

Đối với Nghĩ tộc mà nói, ngoại trừ tích trữ lực lượng, chờ đợi thời cơ thoát thân

ra, thì chúng không còn lựa chọn nào khác.

Hai mươi mấy đạo độn quang còn lại trên không trung cũng lập tức lùi lại.

Trong đó còn có thần huyết hóa thể của mấy vị thần linh.

Bọn họ lúc đến rất hung hãn, lúc rút đi lại rất chật vật.

Tất cả đều ra sức thôi phát chân nguyên, cố gắng tránh xa Sở Hi Thanh.

Bọn họ không muốn đi theo gót chân của mấy vị Bán Thần kia, cũng biết mình

không thể làm Sở Hi Thanh bị thương, thậm chí là không thể tham dự loại chiến

đấu đẳng cấp này, ở lại đây chỉ trở thành đầu nguồn cho lực lượng của Sở Hi

Thanh, vì thế đều dốc hết sức để trốn ra xa.

Sở Hi Thanh thì lại phải đối mắt với tịnh hóa của Thần Tịnh Ly một lần nữa.

Thần Tâm đã tăng lên cấp 8, nên Sở Hi Thanh không hề lo lắng.

Lực lượng Tịnh Hóa cũng đã hạ xuống.

Thần Tịnh Ly tuy đã mượn lực lượng của bản thể để khôi phục như cũ, nhưng

nguyên thần của nàng vẫn bị trọng thương.

Sở Hi Thanh vừa tiếp tục tiến hành ‘nghi thức’, vừa chém một đao Thần Ý Đao

về phía Thần Tịnh Ly.

Hắn vẫn dùng Báo Ứng chi pháp, trực tiếp tránh hỏi lực lượng Tịnh Hóa của

Thần Tịnh Ly, trực tiếp đánh vào thân thể nàng.

Lần này Thần Tịnh Ly đã có phòng bị, tập trung đại đa số lực lượng vào trong

cơ thể.

Nhưng nàng vẫn bị một đao này của Sở Hi Thanh đánh bay hơn bốn dặm,

không chỉ miệng mũi phun máu, mà toàn b* ng*c bụng đều sụp xuống, thân thể

kéo lê trên mặt đất.

Sở Hi Thanh cũng không truy kích, trên người hắn lại xuất hiện ngọn lửa đỏ

ngập trời.

Sở Hi Thanh đứng yên tại chỗ, một mảnh đao cương lóe lên bên cạnh hắn, liền

phản xạ lại các loại lực lượng mạnh mẽ của thiên quy Táo Hỏa.

Đây là thức thứ năm của Thần Ý Xúc Tử Đao… Báo Ứng Vô Môn!

Sở Hi Thanh có thể tránh khỏi lực lượng Tịnh Hóa của Thần Tịnh Ly, thật ra là

dựa vào nguyên lý ứng dụng của Báo Ứng Vô Môn.

Ngay khi ngọn lửa trên người Sở Hi Thanh biến mất, lại có năm bóng người

xuất hiện quanh người hắn.

Đó chính là thần huyết hóa thân của Tham Lang, Vũ Khúc, Thiên Uy.

Và hai bộ máu thịt hóa thân của Cự Môn, Thiên Việt.

Thiên Việt là tay đấm của Thiên đế ngày xưa, là thủ lĩnh cấm quân của các đời

thiên đế, thế thiên chinh phạt, cũng là một trong những vị Chiến thần mạnh mẽ.

Ngôi sao Thiên Việt đã trải qua mấy đời Tinh chủ, vị này cũng là một tướng tài

của các thần linh hệ Kim.

Thực lực của hắn không bằng Thất Sát Tinh Quân, cũng không bằng Thiên Bưu

Tinh Quân, càng không sánh được với Bạch Đế Tử, nhưng cũng là một vị thần

linh thượng vị.

Mà sao Cự Môn thì là một trong những ngôi sao thuộc lĩnh vực chiến tranh.

Nó tượng trưng cho phân tranh, cự môn nhập mệnh, mang ý nghĩa cuộc đời

tranh chấp không dứt, chiêu miệng lưỡi thị phi; ánh sao ứng với nước, mang ý

nghĩ sẽ có binh qua mã loạn.

Sức mạnh của người này có hiệu quả giống như Bình Thiên Kiếm và lực lượng

Loạn của Lục Loạn Ly.

Sau khi hắn xuất hiện, tất cả chân nguyên, tất cả máu thịt, tất cả thần thức của

Sở Hi Thanh đều bắt đầu phân tranh và xung đột.

Sở Hi Thanh lại không thèm để ý, hắn vận chuyển Hỗn Độn chi pháp của mình.

Trong cơ thể tự thành hỗn độn, tất cả đều ở trong hỗn độn, lực lượng phân tranh

cũng giống vậy.

Lúc này, quanh người hắn vang lên vô số tiếng binh khí giao kích.

Đó là năm đại hóa thân của thần linh đang ra tay với hắn.

Tốc độ xuất thủ của Sở Hi Thanh bây giờ cực cao, một hô hấp có thể chém hơn

vạn kích, phối hợp với độn pháp, là cực kỳ đáng sợ trong tầng thứ phàm nhân.

Nhưng cả năm người trước mắt này đều vượt qua hắn.

Bọn họ phối hợp rất ăn ý, tấn công tất cả phương vị, mọi nơi trên cơ thể Sở Hi

Thanh.

Cheng! Cheng! Cheng! Cheng! Cheng!

Sở Hi Thanh toàn lực chống đỡ.

Tốc độ xuất thủ của hắn không đủ, nhưng hắn còn thần ý hóa đao, còn đao

cương, lấy công thay thủ.

Trên thực tế, chỉ có Thần Ý Đao mới có thể đối kháng chính diện với những

thần linh này.

Lực lượng của hắn hoàn toàn không thể so sánh với những hóa thân này, dù là

mấy cái thần huyết hóa thân cũng không bằng.

Sở Hi Thanh không chỉ dùng thần ý hóa đao, mà còn ngưng tụ địch ý và sát

niệm trên lưỡi đao của mình.

‘Thí Thần huyết cương’ của hắn lại tuôn ra vô số sợi tơ máu, chúng nó ra sức

quấn quanh đám thần linh này.

Oán hận của 300 vạn môn nhân Thái Vi Viên, khiến chúng hoàn toàn không kỵ

úy những thần linh này.

Ngoài ra, Sở Hi Thanh còn dùng thiên quy Như Ý để cường hóa thân thể mình.

Đồng thời mở toàn bộ Nguyên Dương Cửu Khiếu, và sử dụng Thần Lực Tái

Thôi.

Thần Lực Tái Thôi! Tái Thôi! Tái Thôi! Tái Thôi.

Hắn dùng liên tục bốn lần, khiến hai tay hóa thành một mảnh tàn ảnh mà mắt

thường khó nhìn thấy.

Mà những lực lượng Bất Ma, Bất Diệt, Kim Cương và Vĩnh Hằng lại giúp hắn

chịu đựng được thần lực khổng lồ của những hóa thể này.

Máu thịt của hắn vẫn đang tan vỡ, ngoại cương liên tục bị phá nát, xương cốt

chưa từng lành lặn.

Vô số tia lửa b*n r* bốn phía, cương lực vô tận càn quét bốn phía, khiến tất cả

vật chất chung quanh bị chấn thành tro bụi.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2239: Lên cấp (2)


Lúc này, lại có hai bóng người cắt vào.

Đó chính là Tạ Thiên Thanh và Trần Nại Lạc.

Trước khi Lý Trường Sinh xông vào hoàng cung, Trần Nại Lạc và Tông Thần

Hóa được xưng là hai phàm nhân mạnh nhất thiên địa.

Lúc này hắn đột phá Siêu Phẩm, bước vào cảnh giới Bán Thần hơn một tháng,

mà sức chiến đấu đã tăng mạnh.

Tất cả tích lũy hơn 100 năm, đều bị hắn chuyển hóa thành thực lực, thế mà lại

có thể điều khiển ‘Đô Thiên thần lôi’ chống đỡ chính diện với hai vị Tham Lam

và Thiên Uy.

Tạ Thiên Thanh thì hơi kém một chút.

Nhưng hắn cũng vào Siêu Phẩm cách đây không lâu, cũng kiềm chế được Vũ

Khúc Tinh Quân thay Sở Hi Thanh.

Vũ Khúc là ‘Tướng Tinh chi chủ’, là chủ tinh của tất cả chiến tướng trong thiên

hạ, tượng trưng cho sát phạt, quân quyền và chinh phục, là tồn tại đối kháng

chính diện với quân thần Tử Vũ tận mười mấy vạn năm.

May mắn là vị này chỉ để thần huyết hóa thân hàng lâm, Tạ Thiên Thanh chỉ có

thể chống đỡ một bộ phận ánh đao của Vũ Khúc Tinh Quân thay Sở Hi Thanh.

Đối thủ chủ yếu của hắn vẫn là hai vị Cự Môn và Thiên Việt.

Sau khi Sở Hi Thanh bạo phát đến cực hạn, lực lượng và tốc độ vẫn không bằng

hóa thân của hai vị thần linh thượng vị này.

Nhưng hai người này cũng không thể làm gì hắn.

Bọn họ nắm lấy mỗi một cơ hội để đả kích thân thể và nguyên thần của Sở Hi

Thanh.

Song khi bọn họ vất vả phá tan 14 tầng ngoại cương và giáp vảy bên ngoài cơ

thể Sở Hi Thanh, tất cả lực lượng lại như đá chìm đáy biển.

Đây là thức thứ tư của Hỗn Độn Thiên Đao… Vô Cực Thần Qua!

Lúc này, có vô số đao cương dâng trào trong cơ thể Sở Hi Thanh, lại tuần hoàn

tựa như một vòng xoáy, hút tất cả ngoại lực vào bên trong, sau đó đánh nát, tiêu

tan.

Chiêu thức Sở Hi Thanh tự nghĩ ra này, rốt cuộc cũng đã thể hiện giá trị trong

thời điểm này.

Hắn rất kinh ngạc khi phát hiện.

Lực lượng của hai đại thần linh đánh vào cơ thể mình, chẳng những không thể

quấy rầy ‘nghi thức’ lên cấp của mình, mà trái lại còn làm cho tốc độ khắc ấn

của hắn tăng nhanh hơn không ít.

Tuy nhiên, ảnh hưởng lớn nhất vẫn là Nguyên Dương Cửu Khiếu và Thần Lực

Tái Thôi!

Sở Hi Thanh có ‘Tinh Thần quyền ấn’ trong tay, có thể tăng tu vị lên một phẩm,

cộng thêm chiến đồ của bản thân, tu vị của hắn đã có thể sánh ngang với nhất

phẩm hạ.

Sau khi mở toàn bộ Nguyên Dương Cửu Khiếu, tu vị của hắn trực tiếp bay lên

đến nhất phẩm thượng đỉnh phong!

Mà bốn lần Thần Lực Tái Thôi, lại làm cho tu vị tăng mạnh.

Mặc dù không thể phá bỏ giới hạn giữa người và thần, nhưng lại làm cho lực

lượng và tố chất thân thể của hắn vượt qua rất nhiều Bán Thần.

Để Sở Hi Thanh kinh ngạc chính là, sau khi lực lượng của hắn tăng lên, tốc độ

khắc ấn không chỉ nhanh hơn, mà còn có thể khắc sâu hơn!

Hắn quyết đoán, lập tức dùng Thần Lực Tái Thôi lần thứ năm.

Sau đó lấy thần niệm của mình làm bút mực, khắc ấn vào trong thiên quy đạo

luật.

Cũng đúng lúc này, ánh mắt Sở Hi Thanh chợt híp lại, hiện ra một vệt hàn

mang!

Ầm!

Đó là kiến chúa, thân thể của nó lại nổ tung.

Cùng lúc đó, mười mấy vạn kiến quân cũng nổ tung thành tro bụi.

Điều này khiến cho 1200 vạn Đại La Nghĩ tộc cực kỳ phẫn hận, đồng thời cũng

khiến chúng hoảng sợ, kinh hoàng.

Bộ tộc đang rục rà rục rịch này, lại khôi phục vắng lặng.

Vừa rồi, chúng cũng không muốn tham gia chiến đấu, ra tay với Sở Hi Thanh.

Mà là muốn nhân cơ hội này để đưa một bộ phận tộc nhân đi, nhưng chúng chỉ

vừa mới động, liền phải nghênh đón đả kích của Sở Hi Thanh.

Người này đang lấy một chọi hai, nhưng vẫn còn dư lực để áp chế chúng.

Hơn nữa chỉ chớp mắt đã chém chết kiến chúa đang có cấp độ Gần Thần của

chúng, và cả mười mấy vạn kiến quân cấp cao.

“Đáng chết, người này vẫn còn ẩn giấu lực lượng.”

Tại ngoài 300 dặm, chùm sáng do Thần Phổ Thiên bay chung quanh Thần Tịnh

Ly nói với vẻ không tưởng tượng nổi: “Hắn vẫn còn ẩn giấu thực lực, để đề

phòng đám kiến này.”

“Là Thần Lực Tái Thôi, hắn còn lâu mới đến cực hạn, dự tính là còn có thể thôi

phát bốn lần trở lên. Ngoài ra, thực lực của bản thân hắn cũng càng ngày càng

mạnh, vẫn luôn tăng lên. Chúng ta phiền phức lớn rồi…”

Thần Tịnh Ly vừa th* d*c vừa lau vết máu trên khóe miệng.

Lực lượng của nàng không thích hợp chiến đấu gần người, nhưng vẫn đang

cách không giao thủ với Sở Hi Thanh.

Nhưng lại bị Sở Hi Thanh áp chế trong toàn bộ quá trình, bị đánh bay từ khoảng

cách 30 dặm đến hơn 300 dặm.

“Tốc độ hoàn thành ‘nghi thức’ của hắn rất nhanh, đã sắp khắc xong thiên quy

Hỗn Độn rồi. Phổ Thiên, ngươi nhất định phải giúp ta cầu viện, nhân thủ vẫn

chưa đủ.”

Nàng vốn cho rằng Sở Hi Thanh có nhanh thì cũng phải mất ba, năm canh giờ.

Nếu tên này tham lam, muốn khắc lên các thiên quy khác, vậy có thể phải mất

đến ba, năm ngày.

Nhưng mà thiên quy Hỗn Độn ưu ái và bao dung Sở Hi Thanh nhiều hơn mọi

người tưởng.

Mà lực lượng của Sở Hi Thanh bây giờ, lại giúp hắn khắc ấn nhanh hơn.

Khi Thần Tịnh Ly nói chuyện, Sở Hi Thanh lại chém ba đao Thần Ý Đao đến.

Thần Tịnh Ly ngưng tụ tất cả lực lượng vào trong cơ thể, dốc sức chống lại, thất

khiếu lại trào máu tươi một lần nữa.

Thần Tịnh Ly không thể làm gì với cái thứ nhân quả báo ứng này, ngoại trừ

dùng thân thể để chống đỡ ra, thì không còn cách nào khác.

Nàng dự đoán chỉ có lực lượng nhân quả báo ứng hoặc là vận mệnh, hoặc là

thiên quy vượt xa hắn, thì mới có thể đối kháng với Thần Ý Xúc Tử Đao của

hắn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back