Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2110: Song Chân Linh (2)


Kiến Nguyên đế không khỏi siết chặt quyển trục trong tay: “Lại còn có Đô

Thiên thần cung và Thái Nguyên Đinh thị?”

“Thái phó Đỉnh Thương Sinh đã cáo ốm ở nhà!”

Trang quý phi mặt không thay đổi: “Bọn họ nói mời bệ hạ cho các nhà một câu

trả lời về chuyện cấu kết Cự linh đào tạo Vọng Thiên Hống và nuôi dưỡng Đại

La Thần Nghĩ. Bằng không, bọn họ sẽ gọi tất cả con cháu trong triều và địa

phương về nhà, rời khỏi chư quân Đại Ninh, rời khỏi triều đình…”

Sắc mặt Kiến Nguyên đế âm trầm, cánh tay và cổ đều nổi gân xanh.

Hắn vô cùng e dè và căm ghét đám tông phái giang hồ và thế gia đại tộc này.

Nhưng mà con cháu của những nhà này, lại là căn cơ để hắn thống trị Đại Ninh.

Một khi mất đi sự ủng hộ của những đại thần tông kia, không còn nòng cốt, thực

lực của ngàn vạn đại quân sẽ giảm mạnh.

Mất đi sự ủng hộ của các thế gia đại tộc, triều đình không thể thống trị địa

phương, không thể thu thuế má.

Kiến Nguyên đế rơi vào suy ngẫm: “Quý phi có từng bại lộ thân phận?”

“Không có! Ta chưa bao giờ hiện nguyên hình trước mặt người khác!” Trang

quý phi nhìn Kiến Nguyên đế, trong mắt lộ ra sát khí: “Nhưng hầu như tất cả

trứng của bộ tộc ta ở Thần Vọng quan đều bị tiêu diệt hết.”

Phương Bất Viên kia quả thực là đáng chém ngàn đao!

Trước khi nàng đến, người này thậm chí còn dùng bảy tấm Thiên Cương phù

‘THần Hỏa Thiêu Thiên’, đốt sạch toàn bộ Thần Vọng quan. Tất cả trứng trùng

và phôi thai đều bị thương nặng, không thể nào ấp nữa.

Trứng trùng thì cũng thôi, đó đều là trứng chưa được ấp, dù có sinh ra thì cũng

không có tác dụng gì trong thời gian ngắn.

Những phôi thai kia thì lại là các cao thủ trong tộc, chúng nó đều chọn máu thịt

của quan lớn trong triều, hoặc là tinh huyết của võ tu giang hồ, hoặc là thần thủ

mạnh mẽ để làm căn cơ, chính là đang lột xác nghĩ hóa.

Đây cũng là một bước quan trọng để Đại La Thần Nghĩ hòa vào Thần Châu,

khống chế thế lực nhân tộc và thoát vây.

Nhưng lại bị tên Phương Bất Viên đáng chém ngàn đao kia phá hỏng, để chúng

thương vong nặng nề.

“Vậy thì không sao!”

Kiến Nguyên đế nở nụ cười thản nhiên, bóp nát quyển trục trong tay thành tro

bụi.

“Ty lễ giám có thể thay mặt trẫm trả lời! Hai ngày trước, trẫm bị hóa thể của

Thất Sát Tinh Quân truy sát ở vùng duyên hải Thương Châu, các thần cũng hạ

thần lực, nỗ lực chém trẫm ở trên biển, tất cả đều nhờ có quốc sư mới may mắn

thoát nạn. Từ đó có thể thấy trẫm là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của các

thần, không đội trời chung với Cự linh, nào có thể cấu kết?”

“Trong cung đúng là có nuôi một con Vọng Thiên Hống, nhưng mà trẫm không

cấu kết với Cự linh, mà là do Cẩm y vệ điều tra được Bất Chu sơn đang thử

nghiệm phục chế Vọng Thiên Hống đời đâu. Vì vậy trẫm sai người bắt được, để

các thuật sư trong cung nghiên cứu phương pháp phá giải, nghiên cứu thuốc

giải.”

Hắn quay người nhìn Vũ Côn Luân: “Không phải quốc sư có thành quả rồi sao?

Nắm giữ thuốc giải thi độc của Vọng Thiên Hống rồi đúng không? Quốc sư

chỉnh lý tài liệu một phen, rồi chia sẻ cho các nhà.”

Vũ Côn Luân nghe vậy thì âm thầm bội phục.

Từ khi còn trẻ, Kiến Nguyên đế đã giỏi về luồn cúi, biết đi cửa sau, hoa ngôn

xảo ngữ, bây giờ công lực càng sâu hơn.

Ngay cả chuyện ác như đào tạo Vọng Thiên Hống mà cũng bị hắn nói đường

hoàng như vậy.

Ngày xưa Độc Cô Thủ vẫn lựa chọn phụng chiếu xuống núi giúp đỡ vị Kiến

Nguyên đế thí huynh giết đệ này, cũng không phải là không có nguyên do.

Vũ Côn Luân gật đầu: “Có thể! Nhưng loại thuốc giải này rất đắt tiền, chỉ một

phần cũng cần mấy chục vạn lượng, hơn nữa không thể hóa giải hoàn toàn thi

độc.”

“Chỉ cần có một ít thành quả là được.”

Kiến Nguyên đế không thèm để ý, hắn rơi vào trầm ngâm: “Còn về phần Thần

Vọng quan, trẫm hoàn toàn không biết gì cả, chắc là có Đại La Thần Nghĩ hóa

thành hình người, lừa gạt trẫm và quý phi, làm ra chuyện kinh người và táng tận

thiên lương như vậy.”

“Trong cung sẽ chỉnh đốn lại, truy cứu trách nhiệm, cũng sẽ thanh lý một phen,

nhìn xem có thể tìm thấy Đại La Thần Nghĩ ẩn núp hay không. Đáng chết thì

giết, nên giam thì giam, cho các nhà một câu trả lời.”

Trang quý phi không khỏi nhíu mày, nàng cũng nghĩ đến Kiến Nguyên đế sẽ xử

lý như vậy, nhưng trong lòng vẫn thấy bất mãn.

Sắc mặt nàng thậm chí còn tái nhợt, không thể kiềm chế được lửa giận.

Vị bệ hạ này đẩy sạch trách nhiệm, như vậy tộc nhân của nàng thì sao?

Lúc này, Kiến Nguyên đế lại đuổi đám nội thần đi, sau đó cười nắm tay Trang

quy phi.

Trẫm biết ái phi rất oan ức, nhưng mời ái phi nhẫn nại. Trong thời gian này,

trẫm sẽ nghĩ biện pháp hỗ trợ bộ tộc các ngươi giải phong ấn.”

Trang quý phi nghe vậy thì sững sờ.

Nàng đầu tiên là nhìn Vũ Côn Luân ở bên cạnh một chút, sau đó hai mắt lóe

lên: “Thời gian này? Rốt cuộc là bao lâu?”

“Cái này thì chưa biết, nói chung là trẫm sẽ làm hết sức. Phải cho trẫm chút thời

gian để chuẩn bị chứ, đúng không? Hơn nữa mấu chốt vẫn là thời cơ, bây giờ

thế lực khắp nơi đều đang nhìn chằm chằm vào Đại La Nghĩ tộc các ngươi,

chúng ta phải nghĩ cách để bọn họ chuyển tầm mắt đi nơi khác, khi đó mới là cơ

hội tốt nhất.”

Kiến Nguyên đế nghĩ thầm, cụ thể là lúc nào, vậy phải xem Sở Hi Thanh thành

hay bại đã.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2111: Song Chân Linh (3)


Thật ra thì Kiến Nguyên đế cũng cực kỳ vui khi nhìn thấy Thần Vọng quan bị

hủy diệt.

Đám Đại La Nghĩ tộc này, muốn nghĩ hóa cao thủ nhân tộc, nghĩ hóa thần thú

thì cũng thôi, lại còn dám nhìn chằm chằm vào đại quan trong triều.

Đây là muốn thế nào? Muốn cướp hết quyền lực của hoàng đế, sau đó tu hú

chiếm tổ chim khách sao?

Đây là điều Kiến Nguyên đế tuyệt đối không thể khoan dung.

Hắn bồi dưỡng những Đại La Nghĩ tộc này và Trang quý phi, là do ngày xưa

muốn mượn lực lượng của Nghĩ tộc để đăng cơ, đồng thời để cho mình sử dụng,

dùng chúng để lớn mạnh bản thân.

Kiến Nguyên đế cũng không muốn trở thành con rối của Nghĩ tộc.

Vĩ vậy dù cho không có Phương Bất Viên, thì hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp tiêu

diệt Thần Vọng quan.

Hắn có thể cho phép Nghĩ tộc lớn mạnh trong phạm vi khống chế của mình,

nhưng không muốn xúc tu của Nghĩ tộc vươn đến triều đình.

Nhưng tình hình bây giờ đã thay đổi…

Kiến Nguyên đế nghiêng người nhìn ra ngoài cung.

“Người đâu, tất cả tin tức từ Thương Châu và Cự Châu, nhất định phải báo cho

trẫm biết trước.”

Lúc này, khóe môi của hắn lại tràn ra một tia máu tươi.

Thần phách của hắn bị Sở Hi Thanh đánh trọng thương, sau đó lại chịu vài vết

thương ở trên biển, thương thế cực kỳ nặng.

Ngoài ra, hắn còn phải xử lý thi độc trong cơ thể.

Hắn nhất định phải bế quan, mượn lực lượng của Vũ Côn Luân để trị liệu và

dưỡng thương.

Nhưng mà trước khi hành trình của Sở Hi Thanh kết thúc, Kiến Nguyên đế

không thể an tâm bế quan được.



Sở Hi Thanh đã giẫm lên khối huyền băng để phi hành một lúc lâu.

Hắn vừa đóng băng Hoàng Thiên Đình, vừa quét võ đạo bảo khố.

Sở Hi Thanh hi vọng có thể kiếm được một hai thiên phú.

Cùng lúc đó, hắn nhìn vào Thần Nguyện Chi Tâm ở giữa bảo khố.

Chỉ cần đầu nhập điểm thiên nguyên và Ước Nguyện Thạch vào Thần Nguyện

Chi Tâm, liền có thể ước nguyện.

Sở Hi Thanh đang suy nghĩ, nếu mình bỏ 40 viên Ước Nguyện Thạch, cộng

thêm 4300 điểm thiên nguyên vào, nó có thể giúp mình hoàn toàn nắm giữ Hàn

Phong chi pháp trong chớp mắt không? Và cả tất cả yếu quyết của Ngọa Tuyết

thần đao không?

Nếu như có thể, như vậy thì chỉ giây lát, hắn có thể trở thành đại cao thủ ‘Gần

Thần’.

Nhưng sau khi suy nghĩ một lát, hắn vẫn từ bỏ cái suy nghĩ mê người này.

Nếu như có thể làm được thì cũng thôi, mấu chốt là không làm nổi.

Hàn Phong chi pháp tầng 32, há có thể nắm giữ dễ dàng như vậy?

Hơn nữa, dù hắn có thật sự nắm giữ lực lượng này, thì tu vị của hắn cũng không

gánh chịu được quá lâu.

Không phải lượng chân nguyên không đủ, mà là thân thể của hắn không gánh

nổi.

Đúng lúc này, Thần Ý Đao Tâm của Sở Hi Thanh lại có phản ứng.

Hai luồng sát ý cực kỳ kinh khủng bỗng nhiên khóa chặt lấy hắn.

Sát ý khốc liệt và thần niệm mạnh mẽ kia, để cho hai viên Thần Ý Đao Tâm do

xương sườn Kim Cương hóa thành đã rung động kịch liệt.

Sở Hi Thanh lập tức đóng võ đạo bảo khố, liếc nhìn về phía trước: “Lực lượng

sát phạt thật là mạnh.”

“Là Thất Sát Tinh Quân?”

Tông Tam Bình cũng cảm thấy lạnh thấu xương, hắn lại nhìn Sở Hi Thanh với

vẻ do dự: “Sư đệ còn muốn tăng tốc không?”

Khóe môi Sở Hi Thanh không khỏi co quắp lại.

Tăng tốc? Tăng tốc đi chịu chết sao?

Vị Tông sư huynh này, sao không có chút ánh mắt nào?

Hiện giờ, chân nguyên của hắn đã khôi phục khoảng tám phần.

Sở Hi Thanh lập tức rút đao, lại là cái Băng Hà Thế Kỷ, chém đứt tất cả sinh cơ

của Hoàng Thiên Đình.

Hắn không ngờ lại có thêm hai viên Ước Nguyện Thạch vào sổ, nhưng Sở Hi

Thanh đã không rảnh để kiểm tra, mà trực tiếp nhảy về thuyền.

“Giảm tốc, bày trận!”

Khi Sở Hi Thanh vừa nói xong, hàng ngàn hàng vạn sợi kiếm khí sắc bén đã

xuất hiện ở phía trước bọn họ.

Tất cả đều cực kỳ sắc bén, lại ngậm lấy bảy loại thiên quy sát phạt mạnh mẽ là

Sát, Trảm, Diệt, Tru, Đồ, Lục, Tiêm. Chúng nó như những giọt mưa oanh kích

lên bảo thuyền.

Mà trên thuyền, mấy người Tông Tam Bình, Diệp Tri Thu, Nhậm Tiếu Ngã, Lục

Loạn Ly, Phong Tam đều phản ứng rất nhanh, năm người bọn họ lấy Kiếm Tàng

Phong làm trụ cột, lập tức bố trí ra một trận pháp hình thẳng.

Trên đỉnh đầu sáu người nhất thời hiện ra một thanh thước sắt khổng lồ, lơ lửng

ở khoảng cách mười trượng trên đầu bọn họ.

Đó lại không phải là võ ý hóa hình, mà là ‘thiên quy pháp tướng’ mạnh mẽ!

Kiếm Tàng Phong tiện tay rút kiếm: “Trì Xích Thiên Nhai!”

Không gian chung quanh lập tức bị vặn vẹo, những kiếm khí kia rõ ràng là đến

vì Sở Hi Thanh và bảo thuyền, nhưng kết quả lại sai ngàn dặm, tất cả đều rơi

vào bên trái thuyền.

Nhưng khi chúng mới rơi xuống được trăm trượng, lại hóa thành từng sợi từng

sợi khí, sau đó lại tổ hợp lại thành những kiếm khí sắc bén, lại đánh về phía bảo

thuyền một lần nữa.

Còn có rất nhiều kiếm khí vẫn trút xuống từ trên bầu trời, số lượng càng ngày

càng nhiều, chỉ chớp mắt đã lên đến hơn 10 vạn!

Trên chín tầng mây lại bị xé rách một đường từ bao giờ, ánh sao của sao Thất

Sát chói lọi giữa không trung, từng tia từng tia thần lực rót xuống phàm thế.

Sắc mặt Kiếm Tàng Phong vẫn bình tĩnh như thường, lại vung kiếm lên lần nữa.

“Kiếm đến!”

Theo lời nói của Kiếm Tàng Phong, một thanh trường kiếm tựa như thước sắt

chợt đâm xuyên hư không, trôi nổi ở sau người của hắn.

Khoảnh khắc này, không gian chung quanh bị vặn vẹo càng kịch liệt hơn.

Tuy rằng số lượng kiếm khí kia lên đến hàng ngàn hàng vạn, uy thế vô ngần,

che khuất bầu trời, nhưng lại chỉ có thể vờn quanh thuyền, không thể lại gần

phạm vi 50 trượng quanh thuyền.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2112: Song Chân Linh (4)


Cảnh tượng kỳ dị này cũng khiến cho Thất Sát Tinh Quân phải thốt lên kinh

ngạc.

“Thì là như vậy, Vô Tướng thần tông lại còn có một Chân Linh Lượng Thiên!”

Trong mắt hắn hiện lên vẻ bừng tỉnh.

Từ thời khắc mấy người Vương Đông Thiên đi lên chặn giết Sở Hi Thanh, hắn

vẫn luôn thấy kỳ quái.

Vì sao Vô Tướng thần tông lại để mấy đệ tử thánh truyền này tập trung trên

‘thuyền Bình Thiên’.

Chỉ là bốn cái tam phẩm, một cái tứ phẩm, dù có ‘thuyền Bình Thiên’ tăng

cường, thì thực lực có thể mạnh đến đâu chứ. Trong chiến đấu cấp bậc Bán

Thần và Gần Thần, năm người này chẳng những không thể làm được gì, trái lại

còn trở thành vướng víu.

Nếu Vô Tướng thần tông bố trí cạm bẫy cho bọn họ, vậy thì không nên đưa mấy

vị đệ tử nòng cốt này vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy mới đúng.

Huống hồ từ khi Sở Hi Thanh xuất phát đến nay, mấy người này đều không ra

tay. Hầu như toàn bộ hành trình đều ngồi xem.

Vì vậy Thất Sát Tinh Quân vẫn không hiểu, không biết hành động này của Vô

Tướng thần tông là đang mưu đồ thứ gì?

Cho đến giờ phút này, hắn mới hiểu rõ ràng.

Thì ra là trên thuyền còn có một Chân Linh Lượng Thiên!

Cái tên mập mạp mặt trắng nõn, đôi mắt nhỏ, cái mũi nhìn, nhìn qua như mì vắt

và thường thường không có gì lạ kia, không ngờ lại có Lượng Thiên chi pháp

tầng 23! Mượn lực lượng huyết mạch và pháp khí, phải có uy lực của tầng 28!

Ngoài ra, ngươi này còn là một Chân Linh Lượng Thiên.

Thiên quy Lượng Thiên của người này, thậm chí còn vượt qua cực hạn của Bán

Thần!

Chỉ là tu vị hơi kém một chút, mới là tam phẩm thượng.

Nhưng Vô Tướng thần tông còn chuẩn bị năm cái ao chân nguyên cho hắn.

Năm vị kia đều là đệ tử nòng cốt của Vô Tướng thần tông, tất cả đều tu luyện

Hỗn Nguyên Vô Tướng công, có thể mượn dùng chân nguyên của nhau.

Ngoài ra, năm người này đều học Bình Thiên kiếm. Cao thì đến tầng 23 24, thấp

thì cũng phải là tầng 12 13.

Bộ hóa thân này của Thất Sát Tinh Quân, dù thực lực mười không còn một, thì

vẫn có sức chiến đấu Gần Thần.

Hắn nắm giữ Sát Phạt chi pháp, khiến cho bộ hóa thân này có thể miệt thị tất cả

‘thần hoang dã’ trên thế gian, cùng với đại đa số thần linh hạ vị.

Nhưng vào lúc này, kiếm khí của hắn lại không thể đến gần chiếc thuyền kia.

“Để ta!”

Chuyển Luân Tinh Quân bắt đầu kết ấn.

Chuyển luân màu vàng cực lớn trôi nổi phía sau hắn lập tức mở rộng gấp mười

lần.

Thứ này là thần bảo bản mệnh của hắn, Chuyển Luân Tinh Quân còn hòa thiên

quy Chuyển Luân vào trong đó.

Theo Chuyển Luân Tinh Quân rót thần lực vào, chuyển luân màu vàng bắt đầu

chậm rãi xoay chuyển.

Sở Hi Thanh đứng ở đầu thuyền lại hơi nhướng mày lên.

Hắn cảm ứng được một luồng thiên quy cực kỳ mạnh mẽ đang áp lên người

hắn, cố gắng xoay chuyển hắn đến phương vị khác.

Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên, trực tiếp kích hoạt Huyết Nhai Nguyên Hồn,

dùng Báo Ứng chi pháp, cộng thêm hai viên Thần Ý Đao Tâm và thiên quy

Nhai Tí tầng 30 để phản xạ lại.

Theo một tiếng nổ tung ở không trung, một bóng người cao hơn 300 bỗng nhiên

xuất hiện ở trước bảo thuyền.

Đó chính là Chuyển Luân Tinh Quân, hắn hiển nhiên là cũng bị bất ngờ, trên

mặt còn toát ra vẻ kinh ngạc.

Khóe môi Sở Hi Thanh lại vểnh lên.

Hắn không biết thân phận của Cự thần trước mắt, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy

Chuyển Luân Tinh Quân, thì bọn họ biết kế hoạch đã thành công được một nửa.

Hắn lấy Vấn Tố Y làm mồi, nhưng thật ra không nghĩ đến có thể đưa Thất Sát

Tinh Quân vào bẫy.

Nhưng lần này, dù chỉ là một ít chó mèo chạy đến, thì Vô Tướng thần tông vẫn

kiếm lời.

Nếu như có thể kéo Thất Sát Tinh Quân vào bẫy, vẫy thì không thể tốt hơn.

Mà ngày hôm nay, ít nhất thì bọn họ cũng kiếm được một thần linh Vĩnh Hằng!

“To gan!”

Chuyển Luân Tinh Quân chỉ kinh ngạc một khoảnh khắc, lúc này liền giơ tay ép

xuống.

“Luân Chi Băng!”

Theo một tiếng nổ vang, chuyển luân phía sau hắn bỗng nhiên giải thể, chia ra

làm 12 phần bằng nhau.

Sở Hi Thanh chỉ cảm thấy cảm thấy khí lưu trong lục phủ ngũ tạng, và vòng

tuần hoàn chân nguyên khí huyết của mình đang tan vỡ.

Hơn nữa không chỉ là hắn, mà sáu người phía sau Sở Hi Thanh cũng bị thần lực

của Chuyển Luân Tinh Quân ảnh hưởng, chân nguyên gần như nghịch loạn.

Người này lại lấy Chuyển Luân chi đạo, để diễn sinh ra Tuần Hoàn chi đạo!

Nhưng khoảnh khắc này, Lục Loạn Ly bỗng nhiên vung tay lên, một cây búa

màu tím to bằng cánh tay chợt nện mạnh về phía trước.

“Bất Phân Hắc Bạch! Loạn cho ta!”

Theo một nện này của Lục Loạn Ly, vô số lôi đình bắn tung tóe, toàn bộ đất thời

đều bị đánh thành một đoàn loạn tùng phèo, bao gồm cả Chuyển Luân chi pháp.

Con ngươi của Sở Hi Thanh co rút lại.

Đây hình như là Loạn Thiên Tử Kim Chuy trong truyền thuyết?

Nghe đồn thứ này sinh ra ở viễn cổ, bởi vì là thứ tán loạn và khó dò nhất thiên

địa, cho nên dung hợp Loạn Thiên chi pháp cực kỳ mạnh mẽ.

Loạn Thiên chi pháp vẫn không có ‘Sáng Đạo Giả’, nhưng trước sau có ba vị

Thánh Giả, một người là chủ nhân trước của Loạn Thiên Tử Kim Chuy, một cái

là Thiên Nhãn Mộng Điệp đời đầu, một cái là Khổng Tước đời đầu.

Loạn Thiên chi pháp cũng có ba cái Pháp tướng, một là ‘Khổng Tước chi nhãn’,

một là kén tằm của Thiên Nhãn Mộng Điệp.

Cái cuối cùng là Loạn Thiên Tử Kim Chuy này!

Đây chính là thần bảo Lục Loạn Ly lấy được từ Vân Hải tiên cung?

Đây không thể nghi ngờ là một thần bảo có thể sánh vai với Nghịch Thần Kỳ

của Sở Vân Vân và Thái Sơ Băng Luân của Vấn Tố Y!

Không ngờ Thần Ngao Tán Nhân lại có khí vận và cơ duyên lấy được thứ này!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2113: Song Chân Linh (5)


Vào thời khắc Chuyển Luân chi pháp hỗn loạn, bỗng nhiên có một chùm sáng

bắn đến từ phía xa xa.

Sắc mặt Chuyển Luân Tinh Quân lập tức trắng bệch.

Hắn có thể cảm nhận được thần lực mạnh mẽ chất chứa bên trong chùm sáng

này!

“Tam Đế thần nhãn!”

Chuyển Luân Tinh Quân lập tức hiểu ra, đây chính là ‘Tam Đế thần nhãn’ trong

Thái Vi Viên!

Bên trong chùm sáng hai màu đỏ đen này, có hòa vào lực lượng phá hoại vô

cùng kinh người, chỉ chớp mắt đã đâm thủng tất cả thần cương bên ngoài cơ thể

Chuyển Luân Tinh Quân.

Trong mắt hắn hiện lên vẻ giật mình kinh hãi, trái tim thì lại lạnh lẽo như băng.

Nhưng vào giờ khắc này, Thất Sát Tinh Quân đã lắc mình xuất hiện ở trước

người hắn.

Vị này giơ tay lên một cái, bảy thanh kiếm lấp tức điên cuồng khuấy động,

mang theo một mảnh kiếm nhận và phong bạo, giao phong chính diện với chùm

sáng đỏ đen kia.

Hai cỗ sức mạnh khổng lồ này va chạm và nổ tung giữa không trung.

Chỉ vẻn vẹn một hơi thở, khóe môi Thất Sát Tinh Quân đã tràn ra một tia máu

tươi.

Vết thương cũ của hắn tái phát, bóng người trượt lùi ba thước, và sắp bị chùm

sáng kia hủy diệt.

Khi Thất Sát Tinh Quân sắp bị bắn đến tan tác, hắn lại đột nhiên thay hình đổi

vị, xuất hiện ở vị trí đầu thuyền.

Đó là Chuyển Luân Tinh Quân!

Sau khi vị này thoát hiểm, lập tức dùng Chuyển Luân chi pháp, mạnh mẽ

chuyển đổi phương vị của Thất Sát Tinh Quân.

Khóe môi Thất Sát Tinh Quân không khỏi vểnh lên.

Chuyển Luân này tuy rằng hay do dự thiếu quyết đoán, nhưng năng lực này rất

không tầm thường, phản ứng trong chiến đấu cũng rất nhanh.

“Cạm bẫy của các ngươi rất tốt, nhưng đáng tiếc…”

Thất Sát Tinh Quân nhìn từ trên cao xuống Sở Hi Thanh.

Bảy thanh kiếm Sát, Trảm, Diệt, Tru, Đồ, Lục, Tiêm quanh người hắn chợt hợp

lại thành một, rồi chém thẳng xuống Sở Hi Thanh.

“Chết!’

Đáng tiếc là chút lực lượng này còn lâu mới đủ để uy h**p đến Thần Thất Sát

hắn!

Kiếm của Thất Sát Tinh Quân lập tức ngưng tụ bảy loại lực lượng sát phạt mạnh

mẽ, lấy khí thế giết hết tất cả để chém xuống Sở Hi Thanh.

Khoảnh khắc này, hắn lại nghe thấy một giọng nói thường thường không có gì

lạ.

“Kiếm đến!”

Thất Sát Tinh Quân nhìn xuống boong thuyền với vẻ kinh ngạc.

Không biết từ bao giờ, sáu người trên boong thuyền đã đổi thành một trận pháp

hình cây cân.

Vẫn là tên mập mạp thường thường không có gì lạ kia làm trụ cột.

Cùng lúc đó, một thanh thần kiếm có chuôi như cây cân đã đâm xuyên hư

không, nó cũng trôi nổi đằng sau lưng tên mập mạp kia giống như thành ‘Hành

Thiên thánh kiếm’ lúc trước.

Theo trường kiếm này xuất hiện, Thất Sát Tinh Quân phát hiện lực lượng của

bản thân mình đang nhanh chóng hạ xuống, lực lượng sát phạt cao đến tầng 32

lại bị tước đến còn tầng 24!

Trái tim Thất Sát Tinh Quân không khỏi run lên.

Chân Linh Bình Thiên!

Cái tên mập mạp thường thường không có gì lạ này, lại là song Chân Linh của

Bình Thiên và Lượng Thiên!

Khi lực lượng của Thất Sát Tinh Quân bị Bình Thiên Kiếm tiêu diệt, hắn liền

nghe thấy Sở Hi Thanh ngâm khẽ.

“Thần Ý Như Tâm! Tru Thiên!”

Cùng lúc đó, một ánh đao lóng lánh như dải lụa xuất hiện ở trước mặt hắn.

Đó là ‘cực chiêu Tru Thần’ của Sở Hi Thanh!

Tru Thiên Đao – Tru Thần Diệt Ma!

Sở Hi Thanh dốc toàn lực vào một đao này, hắn không chỉ dùng Như Ý chi

pháp để vặn vẹo thiên quy, còn cường hóa Tru Thiên chi pháp lên đến cực hạn!

Ngoài ra còn dùng Hỗn Độn Thiên Đao, khiến cho Thất Sát Tinh Quân không

thể nhận ra quỹ tích của ánh đao, cũng không thể làm ra dự đoán chính xác.

Một thân lực lượng của Sở Hi Thanh cũng lên tục bay lên!

Ngoại trừ Nguyên Dương Cửu Khiếu phun trào, hắn còn sử dụng cả Táng Thiên

thần huyết.

Thần Lực Tái Thôi! Lại thôi (thúc)! Lại thôi! Lại thôi!

Đôi huyết dực sau lưng Sở Hi Thanh lại thả ra hàng ngàn hàng vạn sợi tơ máu,

tất cả đều bắn thẳng về phía Thất Sát Tinh Quân!

Nhưng oán sát này đều đang sôi trào mãnh liệt, tiếng gầm thét điên cuồng làm

cho màng nhĩ người đau nhói.

Thất Sát Tinh Quân là một trong những thần linh mà bọn họ căm hận nhất, kẻ

này cũng tham dự trực tiếp vào trận chiến Thái Vi Viên năm xưa.

Bọn họ cực kỳ mẫn cảm với thần lực của Thất Sát Tinh Quân, cũng cực kỳ

hưng phấn!

Ánh mắt Thất Sát Tinh Quân lạnh như băng, Thất Sát thần kiếm trong tay lại

tiếp tục chém xuống.

Hắn lấy bảy loại lực lượng sát phạt của bản thân để g**t ch*t tất cả, trước khi

ánh đao của Sở Hi Thanh đến, thì đã chém đến mi tâm của Sở Hi Thanh.

Để Thất Sát Tinh Quân kinh ngạc là, Sở Hi Thanh thế mà lại không hề né tránh,

mà lại dùng thanh Nhu Ý Tru Thần đao trong tay để đấu với hắn.

Khi Thất Sát thần kiếm của Thất Sát Tinh Quân chém nát từng tầng ngoại

cương của Sở Hi Thanh, lại chém nát cả bộ giáp vảy đỏ ngòm kia, thì Như Ý

Tru Thần đao của Sở Hi Thanh cũng đã đánh tan thiên quy Sát Phạt hộ thân và

từng tầng thần cương bên ngoài cơ thể hắn.

Một cái chớp mắt tiếp theo, song phương đều là máu tuôn như suối.

Thất Sát Tinh Quân một kiếm chém vào mi tâm Sở Hi Thanh, thế như chẻ tre

mà chém vào tủy não của Sở Hi Thanh.

Nhưng mà lồng ngực và trái tim của hắn cũng bị đao của Sở Hi Thanh đánh

thành tro bụi.

Cùng lúc đó, sáu thanh chiến đao của bộ ‘ngôi sao La Hầu’ và chín thanh Cửu

Diệu Thần Luân kiếm cũng bạo phát, vô số kiếm khí và ánh đao đánh về phía

Thất Sát Tinh Quân.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2114: Quyết thắng


Mắt Thất Sát Tinh Quân hơi co lại, hiện ra vẻ ngưng trọng.

Người này… lại muốn dùng Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết và Bá thể để lấy

thương đổi thương với hắn?

Quả nhiên, khi hắn bị ép phải thu kiếm về để chống đỡ, thương thế của Sở Hi

Thanh đã bắt đầu khôi phục lại.

Cái thằng nhãi ranh này không sử dụng Hồi Sóc thời gian của năng lực Vĩnh

Tại như Thất Sát Tinh Quân dự đoán.

Mà là trực tiếp loại bỏ lực lượng thiên quy của hắn, khép vết thương luôn.

Cái đầu bị hắn chém nát cũng đã khôi phục trong chớp mắt.

Đây hẳn là năng lực Bất Ma và Vô Thương!

Bất Ma có thể gia tăng vĩnh viễn sức đề kháng với các loại lực lượng, là một

năng lực thiên phú làm người ta đau đầu của La Hầu.

Cùng một loại năng lực, là không thể sử dụng lần thứ hai với La Hầu.

Chỉ cần không g**t ch*t hắn bằng một đòn, thì lực sát thương của loại lực lượng

này sẽ giảm mạnh với hắn.

Vô Thương thì lại bắt nguồn từ Táng Thiên, cái này có thể giúp Táng Thiên

nhanh chóng loại bỏ các loại lực lượng thiên quy trong cơ thể.

Bất kỳ loại lực lượng nào trên thế gian này, đều không thể để lại dấu vết trên

người hắn!

Mà sau khi Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết vào cấp 21, toàn thân Sở Hi Thanh đã

không còn bất kỳ điểm trí mạng nào.

Dù có chém nát tủy não và thần hồn của Sở Hi Thanh, thì hắn cũng không chết.

Đáng sợ là những thứ này đều ở trên thân một người, phối hợp với sức khôi

phục kh*ng b* của Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết và Thần Dương, khiến cho

Thất Sát Tinh Quân tê cả da đầu!

Nếu tên nhãi trước mắt có thể trưởng thành đến độ cao của Táng Thiên, nhất

định còn đáng sợ hơn Táng Thiên gấp mười lần!

Hắn suy nghĩ thật nhanh, tốc độ kiếm lại tăng lên đến mức tận cùng.

Thất Sát thần kiếm trong tay Thất Sát Tinh Quân lại phân giải, hắn dùng chủ

kiếm chém giết với Sở Hi Thanh, sáu thanh kiếm còn lại thì bay quanh người,

chống đỡ Cửu Diệu Thần Luân kiếm và ‘ngôi sao La Hầu’.

Cheng! Cheng! Cheng! Cheng!

Vô số âm thanh chói tai và tia lửa chói mắt xuất hiện giữa hai người.

Không gian và thiên quy đạo luật ở chung quanh đều bị bọn họ vặn vẹo không

còn hình dạng.

Thất Sát Tinh Quân chỉ đối công với Sở Hi Thanh một phần mười cái hô hấp,

liền không thể không thay đổi, thu hồi thế tiến công.

Hắn vốn đang trọng thương chưa lành, lực lượng Tiệt Thiên của Mộc Kiếm

Tiên vẫn còn lưu lại trong cơ thể.

Hiện giờ, hắn chỉ đối kháng với Sở Hi Thanh một phần mười cái hô hấp, trên

người lại có thêm hơn 100 vết thương.

Thương thế trên người Sở Hi Thanh còn nhiều hơn, nhưng hắn chỉ sử dụng một

lần Vĩnh Tại, liền khôi phục như cũ!

Thương thế trên người Thất Sát Tinh Quân càng ngày càng nặng hơn, quả thực

là chó cắn áo rách!

“Tạp chủng!”

Ánh mắt Thất Sát Tinh Quân lạnh lùng và nghiêm nghị dị thường.

Hắn chưa vào giờ gặp phải đối thủ nào buồn nôn như vậy.

Chỉ là tam phẩm mà lại làm cho hắn nhớ đến cảm giác vô lực khi giao thủ với

Táng Thiên năm xưa.

Thất Sát Tinh Quân chỉ có thể ỷ vào tốc độ kiếm hơn người một bậc, và lực

khống chế tuyệt diệu của mình để phòng thủ.

Nhưng hình như cái này cũng đúng ý của Sở Hi Thanh, hắn dốc toàn bộ sức lực,

điên cuồng tấn công về phía Thất Sát Tinh Quân.

Hắn hoàn toàn không để ý đến chân nguyên, hầu như mỗi ba chiêu thì lại có

một thức cực chiêu. Cửu Diệu Thần Luân kiếm và ‘ngôi sao La Hầu’ cũng đã

dốc toàn lực, bạo phát tất cả những gì mình có, không hề giữ sức.

Không biết người này đã sử dụng Thần Lực Tái Thôi mấy lần, mà lực lượng

toàn thân đã bay lên đến mức độ khiến người nghe mà kinh hãi.

Nếu là bình thường, Thất Sát Tinh Quân hoàn toàn không để ý.

Lực lượng của giun dế, dù có tăng mạnh thì vẫn chỉ là giun dế mà thôi.

Nhưng thời điểm này, lực lượng thiên quy của hắn bị tước đến còn tầng 24, một

thân tu vị cũng bị Bình Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong kéo xuống nhất

phẩm đỉnh phong.

Lực lượng của hai người đã không còn chênh lệch trên bản chất nữa.

Chân nguyên của Sở Hi Thanh lại vô cùng vô tận, mà mỗi khi Thất Sát Tinh

Quân đỡ một đao, thần nguyên của hắn lại giảm một phần.

Song phương giao thủ ở trên ba vạn dặm trên không, nhưng đao cương và kiếm

khí của bọn họ vẫn làm cho mặt đất liên tục sụp đổ và rạn nứt, vô số đám mây

hình nấm xuất hiện.

Thời điểm này, lại có một luồng kiếm ý cực kỳ kinh khủng che đậy trời mây,

che lại ngôi sao Thất Sát trên bầu trời.

“Già Thiên?”

Chuyển Luân Tinh Quân nhíu chặt lông mày.

Cỗ kiếm ý này quá mạnh, tuyệt đối không phải là những Cự linh am hiểu Già

Thiên chi pháp của bên hắn.

Là mới là che trời lấp nhật, hoàn toàn che đậy ánh sáng mặt trời và ánh sao của

sao Thất Sát!

Thất Sát Tinh Quân có thể không biết người kia là ai, nhưng Chuyển Luân Tinh

Quân lại biết.

Đó là Già Thiên Kiếm Thành – Mạch Đan Thư của Vô Tướng thần tông!

Là kiếm thánh thiên tài của 800 năm trước, sau khi Huyết Nhai ngã xuống thì đã

chống đỡ cả bầu trời của Vô Tướng thần tông!

Người này không chỉ dùng một kiếm che đậy thiên hạ 200 năm, mà còn để ba

đời đế hoàng Đại Ninh là Thái tông, Vũ tông và Thế tông không dám nhìn về U

Châu, lại chiếm cứ Thiên Bảng 170 năm, hoàn thành ‘nghi thức’ Già Thiên cực

kỳ mạnh mẽ. Có người nói Già Thiên chi pháp đã lên đến tầng 32, hơn nữa còn

đạt được vị cách Chân Linh!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2115: Quyết thắng (2)


Nếu như không vì Vạn Ma quật, Mạch Đan Thư vốn có tư cách đăng thần, trở

thành một nhân vật mạnh mẽ trong thiên địa này!

Người này thế mà lại rời khỏi Vạn Ma quật…

Càng đáng sợ hơn là, tốc độ thời gian ở quanh đây cũng đang biến hóa.

Đang có một nhân vật cực kỳ đáng sợ men theo dòng sông thời gian mà đến!

Nội tâm Chuyển Luân Tinh Quân cực kỳ nôn nóng và sốt ruột, nhưng bây giờ

hắn căn bản là không thể áp sát chiếc thuyền kia.

Lượng Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong liên tục vặn vẹo không gian, để cho

hắn không thể đánh trúng chiếc bảo thuyền này.

Không chỉ không gian bị vặn vẹo, mà thân thể của Chuyển Luân Tinh Quân

cũng không ngoại lệ. Thân người và hai tay của hắn bỗng trở nên rất dài, xong

lại chợt trở nên rất ngắn, rõ ràng là một quyền thẳng tắp, nhưng lại do cánh tay

quá ngắn nên không đánh trúng mục tiêu, hoặc là cánh tay và thân thể quá dài,

nên cũng đánh sượt qua mục tiêu.

“Chuyển Luân!”

Chuyển Luân Tinh Quân đã ý thức được, thần khu 300 trượng của mình đã trở

thành trói buộc dưới Lượng Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong.

Đặc biệt là tu vị của hắn cũng rơi xuống cấp độ Bán Thần, đã không thể dùng

lực lượng bao trùm toàn thân nữa.

Hắn không hề do dự, lập tức thu nhỏ thần khu lại còn ba trượng, đồng thời hai

tay kết pháp ấn, lấy Chuyển Luân chi pháp, trao đổi vị trí của hắn với Thất Sát

Tinh Quân.

Một sát na sau, Chuyển Luân Tinh Quân liền phải đối mắt với sự tấn công điên

cuồng của Sở Hi Thanh.

Một vị thần linh hạ vị như hắn, trong lúc nhất thời lại không thể thích ứng nổi

mưa đao vào bão kiếm kia, chỉ khoảnh khắc đã bị chém trúng mấy lần.

Chuyển Luân Tinh Quân lại bình tĩnh không sợ.

Tuy hắn không có huyết mạch Bá thể mạnh mẽ, cũng không mạnh mẽ như Thất

Sát Tinh Quân. Nhưng hắn có thể xoay chuyển thương thế của mình ra ngoài,

để cho ngôi sao Thần Luân của mình gánh chịu.

Hắn còn có thể xoay chuyển thần lực tích góp trên sao Thần Luân đến cơ thể, có

đánh ba ngày năm ngày cũng không lo.

Thất Sát Tinh Quân cũng thở phào một hơi.

Thế tấn công điên cuồng của Sở Hi Thanh cũng mang lại cho hắn áp lực rất lớn.

Chỉ giao thủ hai cái hô hấp, thần lực của hắn đã tiêu hao 5%.

Thần lực tiêu hao thì cũng thôi, Thất Sát Tinh Quân có biện pháp hồi phục, hắn

nhất định có thể kéo dài đến khi Sở Hi Thanh không thể duy trì Thần Lực Tái

Thôi.

Mấu chốt là trong hai cái hô hấp này, hắn bịt Sở Hi Thanh cuốn lấy, gần như

không còn hơi sức để tâm đến việc khác.

Khi Thất Sát Tinh Quân thoát khỏi Sở Hi Thanh, hắn cũng nhận ra tình thế hiểm

ác bây giờ.

“Chúc Quang âm!”

Thất Sát Tinh Quân ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Hắn nhìn không phải là trước mắt, mà là làn sóng triều bên trong dòng sông thời

gian.

Thất Sát Tinh Quân lập tức thoải mái.

Bảo sao trước khi ra tay, hắn vẫn luôn không tìm thấy bộ hóa thân kia của Chúc

Quang âm.

Chúc Quang âm không ẩn thân ở quanh Sở Hi Thanh, mà đang ẩn thân ở trong

quá khứ!

Hắn trốn trong một đoạn thời gian nào đó tại quá khứ, vẫn di chuyển đồng bộ

với ‘thuyền Bình Thiên’, thậm chí còn có thể ở ngay bên trong thuyền.

Như vậy Chúc Quang âm không chỉ có thể giấu diếm được bọn họ, mà còn có

thể tham gia cuộc chiến bất cứ lúc nào!

Khoảnh khắc này, thời gian quanh người Thất Sát Tinh Quân đều dừng lại.

Đồng thời có một thiếu niên áo bào trắng bước ra khỏi hư không.

Thiếu niên này có búi tóc rất cao, khá giống với nến, khuôn mặt tuấn mỹ lại

trắng nõn, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, mày kiếm bay xéo, con ngươi đen sắc

bén, khí chất lại lạnh lùng đơn độc, ngạo nghễ vạn vật như thần linh trên trời

bước vào phàm trần!

Vị này vừa hiện thân, liền thò cánh tay trắng nõn ra, vồ lấy trái tim của Thất Sát

Tinh Quân.

Nhưng khi Chúc Quang âm sắp thành công, mảnh không gian này đột nhiên vỡ

vụn. Chủ kiếm của Thất Sát Tinh Quân chợt đẫm xuyên mảnh không gian này,

đón đỡ bàn tay của Chúc Quang âm.

Ầm!

Làn sóng thần lực nhất thời khuếch tán ra bốn phía, lực lượng thiên quy mạnh

mẽ vặn vẹo toàn bộ thiên địa.

Trong mắt Thất Sát Tinh Quân hiện lên một ngọn lửa trắng, nhìn nhau với thiếu

niên áo bào trắng trước mặt.

“Chúc thúc! Trụ Thần Bàn của ngươi vẫn nằm trong tay ta, bộ hóa thể này của

ngươi có tư cách giao thủ với ta sao?”

Dù hắn bị Kiếm Tàng Phong tước mất một nửa lực lượng, thì vẫn không phải

thứ bộ hóa thể này của Chúc Quang âm có thể lay động.

Cheng!

Thất Sát thần kiếm lại hất văng tay của thiếu niên áo trắng, đồng thời một đạo

kiếm khí sắc bén đến tột đỉnh đã đánh thẳng đến mi tâm của Chúc Quang âm.

Sát Phạt chi pháp của hắn đang g**t ch*t thời gian!

Thiếu niên áo trắng Thời Tri Mệnh không khỏi nhíu mày lại.

Trong mắt hắn hiện ra một vệt tức giận, nhưng không thể không lắc mình tránh

ra, né khỏi mũi kiếm của Thất Sát Tinh Quân.

Mấy kiếm tiếp theo của Thất Sát Tinh Quân cũng làm cho hắn không thể không

liên tục lắc mình né tránh.

Thời Tri Mệnh chỉ có thể dốc sức can thiệp vào thời gian quanh người Thất Sát

Tinh Quân, để động tác và phản ứng của hắn chậm lại, còn không bằng một

phần ba lúc bình thường.

Nhưng vào lúc này, một long ảnh dài bốn trăm trượng bỗng nhiên xuất hiện trên

tầng mây.

Long khu của nó hơi cuốn lại, liền mang theo xích lôi hùng vĩ và dương hỏa vô

tận đánh xuống đỉnh đầu của Thất Sát Tinh Quân.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2116: Quyết thắng (3)


Con ngươi của Thất Sát Tinh Quân lập tức co rút kịch liệt.

“Thủy độn, Ứng Long?”

Đây là Thủy độn chi pháp của mạch Ứng Long!

Thủy độn trong thiên hạ, lấy Long tộc làm đầu! Có thể ẩn thân trong mây, Thần

long thấy đầu mà không thấy đuôi.

Ban đầu, Thất Sát Tinh Quân cho rằng đây là Long Khôi, con Ứng Long cuối

cùng trong thiên địa, hoặc là con của Long Khôi… chính là con Chập Long mới

bị chúng thần đánh trọng thương kia.

Nhưng hắn lập tức ý thức được không đúng.

Đầu long ảnh này tuy nắm giữ Thủy độn chi pháp cực kỳ mạnh mẽ, nhưng lại

sử dụng lực lượng cực dương cực kỳ bá đạo!

Chỉ là lực lượng cũng không kém Chập Long là bao!

“Huynh trưởng!”

Thất Sát Tinh Quân tê cả da đầu, hắn lập tức thi triển thi triển độn pháp để né

tránh, đồng thời phát ra một tiếng gào thét vang tận chín tầng trời.

Hắn đem lực lượng sát phạt của mình hòa vào trong tiếng hét, xuyên thẳng qua

chín tầng mây.

Cũng trong khoảnh khắc này, một vệt ánh sao màu trắng bỗng nhiên chói rọi

xuống từ vòm trời, nó như một thành kiếm sắc bén vô cùng, xé nát kiếm ý của

Mạch Đan Thư, chiếu rọi phàm giới.

Theo từng luồng ánh sao chiếu xuống, một ngôi sao màu trắng bắt đầu hiện ra

trên bầu trời.

Ngôi sao này có tên là Khải Minh, cũng có tên Thái Bạch, Trường Canh!

Đó chính là ngôi sao do Kiếm Thần Bạch Đế Tử chấp chưởng, hắn không chỉ là

tổ của kiếm đạo, mà còn là tượng trưng cho kiếm đạo, còn là ngôi sao số một

phía tây!

Theo ngôi sao này hiện thân, toàn bộ vòm trời lại xuất hiện hơn trăm ngôi sao,

ngay cả sao Thất Sát của Thất Sát Tinh Quân cũng đã hiện ra trên vòm trời.

Ánh sao của chúng bắt đầu soi sáng thế gian.

Thất Sát Tinh Quân căn bản là không thể tránh khỏi long ảnh 400 trượng kia.

Lượng Thiên chi pháp của Kiếm Tàng Phong vẫn luôn quấy rầy độn pháp của

hắn, Thời Tri Mệnh còn dùng lực lượng thời gian để làm chậm tốc độ của hắn.

Vì vậy, chỉ vẻn vẹn 100 cái hô hấp sau, Thất Sát Tinh Quân không thể không

ngăn đốn lôi đình hùng vĩ và dương hỏa vô tận kia!

Ầm!

Theo một tiếng nổ tung, Thất Sát thần kiếm và long ảnh va chạm giao phong,

toàn thân Thất Sát Tinh Quân lại bị lôi đình và dương hỏa bao phủ, thần khu

cũng bắt đầu nứt toác từng tấc một, xuất hiện vô số vết máu tươi.

Thời Tri Mệnh cũng nhân cơ hội này, mạnh mẽ xé tay trái của Thất Sát Tinh

Quân xuống.

May mắn là hơn 100 ánh sao kia đã soi sáng lên người Thất Sát Tinh Quân,

giúp thần khu của hắn thoát khỏi tình trạng tán loạn.

Thất Sát Tinh Quân càng vui mừng là, đối phương cũng chỉ là một bộ hóa thể

chứ không phải chân thân.

Bằng không thì dù có các thần hỗ trợ, thì bộ hóa thể này của hắn đã thành tro

bụi rồi!

Thất Sát Tinh Quân trượt lùi ngàn trượng trên không trung, trong miệng lại

phun máu.

Hắn vừa ho vừa cười gằn: “Người đặt bẫy cũng không tệ, có thể thấy các ngươi

đã bỏ rất nhiều vốn liếng. Nhưng mà ta có các thần gia trì, các ngươi có thể làm

gì ta?”

Khoảnh khắc này, Thất Sát Tinh Quân phát hiện thương thế của mình lại biến

mất một bộ phận.

Không đúng, không phải là biết mất, mà là bị ‘xoay chuyển’ đi nơi khác.

Là Chuyển Luân Tinh Quân!

Trong mắt Thất Sát Tinh Quân hiện ra vẻ kinh ngạc.

Chuyển Luân này còn có thể sử dụng Chuyển Luân chi pháp như vậy?

Mình thật sự coi thường hắn rồi.

Thất Sát Tinh Quân không khỏi cười vui vẻ, bây giờ hắn đã có nắm chắc có thể

toàn thân trở ra!

Nhưng đúng lúc này, hắn lại nhìn thấy Thời Tri Mệnh đã chuyển sự chú ý đến

nơi khác.

Bộ hóa thể này của Chúc Quang âm lại bình tĩnh nhìn về phía ‘thuyền Bình

Thiên’ vào thời khắc mấu chốt này.

“Ngày xưa, khi thiên đế đời thứ bảy Đông Hoàng đăng cơ, ta vẫn không hiểu

được. Vì sao hậu duệ của Long Hi và Đế Oa lại có nhiều anh kiệt như vậy? Toại

Nhân, Táng Thiên, Ngu Công, Trí Tẩu, Huyền Hoàng, Lê Tham, tầng tầng lớp

lớp, kẻ trước người sau.”

Ánh mắt Chúc Quang âm sâu thăm thẳm: “1200 vạn năm trước là vậy, 1200 vạn

năm sau cũng là vậy…”

Thất Sát Tinh Quân nhíu mày, nghĩ thầm Chúc Quang âm có ý gì?

Hắn lập tức cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, cảm giác nguy cơ đến cực hạn lại đang

phát sinh.

Thất Sát Tinh Quân bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía boong thuyền, đó chính

đầu nguồn của nguy cơ.

… Là sáu tên đệ tử thánh truyền Vô Tướng thần tông kia! Là tên mập mạp

thường thường không có gì lạ kia!

“Quy là tròn, củ là vuông!”

Kiếm Tàng Phong đứng ở giữa sáu người chợt giơ tay lên: “Kiếm đến!”

Khoảnh khắc này, không gian trước người hắn đột nhiên rạn nứt.

Toàn bộ vùng không gian này xuất hiện vô số vết rách như mạng nhện.

Ngay sau đó, một thanh kiếm có vô số khí tím và đạo vận quấn quanh đang từ

từ đâm xuyên ra khỏi hư không, cuối cùng rơi vào tay Kiếm Tàng Phong.

“Không có quy củ thì không thành phương viên (vuông tròn), quy củ thiên địa

nơi này, đều do ta định!”

Trong mắt Kiếm Tàng Phong lóe lên tinh mang, Thần Vọng kiếm trong tay đã

chém vào hư không.

“Trong hai ngàn dặm, không được tồn tại Già Thiên chi pháp!”

Phương Bất Viên tự nghĩ ra Dịch Thiên Kiếm, sau đó kẹt lại ở ngũ phẩm rất lâu,

tu vị mãi không có tiến bộ. Mãi đến tận bốn năm trước, hắn mới bắt đầu sửa

đổi, dốc sức tu luyện Bình Thiên Kiếm và Lượng Thiên Kiếm, dùng hai môn

kiếm pháp này làm phụ, cường hóa Dịch Thiên chi pháp của hắn.

Cũng tại bốn năm trước, Kiếm Tàng Phong bắt đầu dùng Bình Thiên Kiếm và

Lượng Thiên Kiếm làm căn cơ, diễn hóa ra Quy Thiên Kiếm!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2117: Quyết thắng (4)


Thất Sát Tinh Quân nhìn thấy tình cảnh này, chỉ cảm thấy sững sờ, toàn thân

đều nổi da gà.

“Chân Linh Quy Thiên?”

Không ngờ cái tên mập mạp thường thường không có gì lạ này, chỉ mới là tam

phẩm nhưng sức chiến đấu đã có thể vào top 20 Thiên Bảng rồi, có thể nói là

một thiên kiêu cái thế của nhân tộc!

Một thân ba Chân Linh, chuyện này quả thực là khiến người nghe phải kinh hãi!

Nhưng ánh mắt của hắn lại chuyển sang Sở Hi Thanh.

Kiếm Tàng Phong kia rất mạnh, nhưng kiếm pháp của hắn chưa đủ quyết định

thắng bại!

Trí mạng nhất, nguy hiểm nhất, vẫn là Sở Hi Thanh!

Khi Thất Sát Tinh Quân chú ý đến mình, bên ngoài cơ thể Sở Hi Thanh bỗng

nhiên xuất hiện vô số đao cương như gương bạc!

Tất cả hơi nước tràn ngập vùng thế giới này, bắt đầu phản xạ đao ý của Sở Hi

Thanh.

Đó là thức thứ tư của Thần Ý Xúc Tử Đao… Thần Kính Thiên Đao!

Đao ý của Sở Hi Thanh vốn bị áp chế trong phạm vi ngàn dặm quanh thân.

Nhưng Quy Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong đã xóa bỏ Già Thiên chi pháp

trong phạm vi 2000 dặm quanh đây.

Thất Sát Tinh Quân đã ý thức được Sở Hi Thanh muốn làm gì, hắn hãi hùng

khiếp vía, ra sức ‘giết’ chết đao ý của Sở Hi Thanh. Nhưng mà long ảnh 400

trượng mang theo lôi đình và dương hỏa kia lại ra sức cản trở, cực lực dây dưa

với hắn.

Thất Sát Tinh Quân lại muốn ‘giết’ khoảng cách 2000 dặm sau lưng, để thoát

khỏi vùng không gian này, nhưng lại bị Thời Tri Mệnh ngăn cản và giam giữ tại

chỗ.

Sắc mặt Chuyển Luân Tinh Quân cũng trắng bệch, hắn muốn dùng Chuyển

Luân chi pháp của mình, trực tiếp trở về tinh không.

Nhưng lại bị Thời Tri Mệnh quấy nhiễu, không thể hoàn thành xoay chuyển.

“Có chúng thần gia trì thì lại làm sao? Hôm nay, trừ phi chân thân của bọn họ

hàng lâm, bằng không thì ai có thể đến cứu các ngươi?”

Thời Tri Mệnh chắp tay sau lưng, vẻ mặt thong dong tự nhiên, đôi mắt lạnh

lùng đơn độc lại hiện ra vẻ châm biếm: “Không bằng an tâm chờ chết đi!”

Sắc mặt dữ tợn của Chuyển Luân Tinh Quân tràn đầy không cam lòng, phát ra

tiếng gào thét như dã thú sắp chết.

Thân thể hắn bắt đầu biến hóa kịch liệt, chỉ chớp mắt đã khôi phục thần khu 300

trượng, đồng thời mở ba đầu sáu tay.

Hắn làm sao có thể an tâm chờ chết?

Thất Sát Tinh Quân chỉ là một bộ hóa thân, dù có chết thì cũng chỉ tổn thất một

cánh tay. Hắn lại là chân thân, một khí chết thì chính là chết!

Chỉ cần có thể sống, ai muốn đi chết?

Lúc này, tại núi Thiên Lương ngoài bốn ngàn dặm.

Tần Thắng nhìn lên bầu trời với vẻ vô cùng kinh ngạc.

Hắn có thể nhìn thấy ánh sáng lấp lánh ở trên tầng mây.

Hơi nước trong thiên địa, chiến giáp và binh khí trên của hai bên địch ta, tất cả

đều đang phản xạ ánh sáng ở trên chiến trường.

Cùng lúc đó, một luồng ý niệm mạnh mẽ và hùng vĩ đang sinh sôi ở bên trong

đó.

“Đó là cái gì?”

“… Ý niệm thật mạnh mẽ, giống như toàn bộ bầu trời đều sụp đổ!”

Tần Thắng cũng không hiểu, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó.

Khoảnh khắc này, trái tim của hắn như bị người bóp chặt.

“Thần Kính Thiên Đao! Là Thần Kính Thiên Đao!”

Vô tận sợ hãi đang sinh sôi trong lồng ngực Tần Thắng.

Hắn lập tức gào đến khàn cả giọng: “Lui về phía sau! Toàn quân lui về phía sau!

Tất cả mọi người tản ra cho ta, chạy hết cho ta! Không cần quan tâm đến trận

hình, tản hết ra cho ta!”

Biện pháp tốt nhất để đối phó với Thần Kính Thiên Đao, chính là phân tán, chia

tách đại quân.

Như vậy tuy không có trận hình và đội ngũ gì, nhưng dù sao cũng tốt hơn là bị

Sở Hi Thanh tàn sát hàng loạt.

“Là Thần Kính Thiên Đao!”

Trưởng Tôn Nhược Ly cũng đang nhìn bầu trời.

Hai mắt nàng vô thần, còn ngậm lấy vài phần giật mình kinh hãi.

Chỉ giây lát, Trưởng Tôn Nhược Ly bỗng nhiên nắm lấy cổ áo của Tần Thắng:

“Ngươi cái tên khốn này! Không phải ngươi rất tự tin sao, không phải nói hắn

tuyệt đối không qua được sao? Bây giờ là thế nào?”

“Ta không biết, ta không biết!”

Ánh mắt Tần Thắng mờ mịt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy: “Lần này là thần

linh chặn giết Sở Hi Thanh! Có người nói Chuyển Luân Tinh Quân và hóa thể

của Thất Sát Tinh Quân đã chạy đến! Chỉ cần một người trong số họ, đều có thể

đối kháng với Tần Mộc Ca rồi!”

Tần Thắng cố gắng bình tĩnh lại, hắn hít thở thật sâu: “Đi mau! Nhất định phải

để tướng sĩ tản ra, chúng ta còn không rút lui thì chỉ sợ không kịp mất! Còn nữa,

các tướng sĩ trong hai mươi mấy tòa quân doanh của Băng Thành các ngươi

cũng phải phân tán ra.”

Thật ra hắn không thèm quan tâm đám tướng sĩ Băng Thành này có tử thương

hay không, hắn chỉ lo lắng địch ý và sát niệm của những người này bị Sở Hi

Thanh lợi dụng.

Thần Kính Thiên Đao, đã không hạn chế địch ý và sát niệm với bản thân người

sử dụng nữa, cũng không giới hạn địch ta. Chỉ cần bị mặt gương soi sáng và

phản xạ, thì đều có thể tụ tập lại.

Dù tỷ lệ lợi dụng này không đến một phần năm, thậm chí là một phần mười, thì

cũng là lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Trưởng Tôn Nhược Ly trợn mắt lên, sau đó thả cổ áo của Tần Thắng ra, rồi lại

gào rú như dã thú tuyệt vọng, đồng thời điên cuồng chạy về phía đại doanh.

Phía trước vẫn đang ác chiến say sưa, 70 tướng sĩ của Trưởng Tôn gia đang toàn

lực tấn công doanh trại trước mắt.

Thời điểm này muốn lùi lại, nói nghe thì dễ?

Nếu như Trưởng Tôn Nhược Lam đuổi theo truy sát, quân đoàn tinh nhuệ nhất

và trung thành nhất của Trưởng Tôn gia sẽ tử thương nặng nề!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2118: Quyết thắng (5)


Cùng lúc đó, thành Bạc Sơn, Huy Châu.

Độc Cô Thủ cũng đang đứng trên tường thành, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

“Thần Kính Thiên Đao!”

Độc Cô Thủ gần như gằn từng chữ một.

Hắn vô cùng đau khổ mà nhắm mắt lại, đôi mày trắng cũng nhíu chặt lại:

“Truyền lệnh xuống! Tất cả các bộ nhanh chóng phân tán, có thể tản càng xa

càng tốt, trong thành Bạc Sơn cũng không ngoại lệ!”

“Vị Vô Cực Đao Quân kia dường như đang dùng Kính Thiên chi pháp để hấp

thu tất cả địch ý và sát niệm nơi này.”

Đó là Chính Đông đại tướng quân Thạch Tuyên, ánh mắt hắn nghi ngờ không

thôi: “Nơi này cách biên giới Cự Châu tận 22 ngàn dặm!”

Diện tích bao trùm của Thần Kính Thiên Đao thế mà đã đến mức độ này rồi.

Thạch Tuyên vô thức nghĩ đến Thiên Cơ các, nghĩ đến danh hào mới của Sở Hi

Thanh.

Thiên Vô Nhị Nhật, Che Cổ Tuyệt Kim!

Thạch Tuyên không tự chủ được mà xuất hiện một ý nghĩ đại nghịch bất đạo.

Kiến Nguyên đế phải đối mặt với một đối thủ đáng sợ như vậy, có thể thủ được

giang sơn Đại Ninh thật sao?

Độc Cô Thủ không biết ý nghĩ trong lòng Thạch Tuyên, nhưng lại nghe ra ý

trong lời nói của Thạch Tuyên.

Sau này, bọn họ muốn thảo phạt Sở Hi Thanh, chỉ sợ là sẽ rất khó khăn khi

dụng binh.

Độc Cô Thủ chỉ có thể thở dài.

Không ngờ chuyện này lại gian nan như vậy…

Cùng lúc đó, tại vùng núi rừng cách ‘thuyền Bình Thiên’ khoảng ba ngàn dặm.

Sở Vân Vân cầm Nghịch Thần Kỳ lạnh lùng nhìn một đoàn viêm hỏa màu đen

ở phía xa xa một chút, sau đó lienf múa thương đánh nát hư không, rồi bay

thẳng về phía ‘thuyền Bình Thiên’.

Đoàn viêm hỏa màu đen kia lập tức biến hóa ra bóng người của Chiếu Thế Ma

Đăng – Tông Thần Hóa.

Còn có ba bóng người có khí cơ cực kỳ mạnh mẽ theo sau, bọn họ cũng đã hiện

thân.

Bốn người nhìn phương hướng Sở Vân Vân rời đi, sắc mặt đều là một mảnh tái

nhợt.

Tông Thần Hóa cũng không ngoại lệ, lông mày của hắn đã nhíu lại thành hình

chữ xuyên.

Tông Thần Hóa có Phổ Thiên chi pháp, có thể để ma hỏa và lực lượng Nhiên

Thiên của hắn chiếu khắp thiên hạ. Độn pháp nhanh không kém Sở Vân Vân,

thậm chí còn có thể vượt qua một đường.

Nhưng giờ phút này, hắn không dám có bất kỳ ý truy kích nào.

Tông Thần Hóa nhẹ nhàng nhìn về phía trời mây đằng trước, nhìn ánh sáng

càng ngày càng chói mắt kia, còn cả những hơi nước đang không ngừng phản

xạ lấy ánh sáng kia.

Kính Thiên chi pháp này, vốn là khắc chế Phổ Thiên của hắn.

Huống hồ vị Vô Cực Đao Quân này còn đang hội tụ địch ý và sát niệm của ngàn

vạn tướng sĩ.

Nếu đuổi theo… hắn nhất định sẽ chết dưới đao của đôi vợ chồng kia!

Vì vậy hắn không chỉ không thể đuổi, mà còn nhất định phải lùi lại! Ít nhất thì

cũng phải lùi ra ngoài ngàn dặm, mới có thể đảm bảo an toàn.

Mà lúc này, Chuyển Luân Tinh Quân đang vung chuyển luân trong tay, điên

cuồng nện về phía Sở Hi Thanh trên thuyền.

Đáng tiếc là tất cả công kích của Chuyển Luân Tinh Quân đều thất bại, nhưng

Lượng Thiên chi pháp khiến cho chiếc thuyền kia không ngừng biến hóa, làm

cho hắn không biết làm thế nào.

Quanh người Sở Hi Thanh xuất hiện một cột khí màu máu vọt thẳng lên tận sao

trời, đâm thủng tất cả tầng mây, xuyên ra ngoài phàm giới!

Ngay khi Chuyển Luân Tinh Quân càng ngày càng sốt ruột, càng ngày càng nôn

nóng, càng ngày càng tuyệt vọng, thì một đạo đao ý kh*ng b* đã đánh thẳng

vào trong tâm thần của hắn.

Thần ý như đao, chạm vào tức chết!

Ầm!

Đối mặt với một đao này, Chuyển Luân Tinh Quân không hề có sức chống đỡ,

đầu của hắn, nguyên thần của hắn, toàn bộ đều nổ tung.

Chuyển Luân Tinh Quân đã có chuẩn bị từ trước, lập tức xoay chuyển thương

thế của mình lên ngôi sao Thần Luân.

Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, một trường thương màu đen mang theo ngọn

lửa màu trắng đã đâm vào sau đầu của hắn!

Đó chính là Nghịch Thần Kỳ! Ban tặng cho hắn tuyệt đối vận mệnh! Tuyệt đối

tử vong!

Thần khu và nguyên thần của Chuyển Luân Tinh Quân lập tức hóa thành từng

điểm linh quang, bị Nghịch Thần Kỳ thôn phệ hết!

Khi ngọn lửa màu trắng trên trường thương càng mạnh mẽ hơn, thì ánh mắt Sở

Hi Thanh vẫn lạnh như băng.

Hắn thậm chí còn không kịp nghĩ đến ‘lại bị phu nhân cướp đầu người’, thì ánh

mắt đã chuyển sang Thất Sát Tinh Quân.

Theo đao thứ hai của hắn nổ ra, Thất Sát Tinh Quân lập tức thiếu khiếu chảy

máu, thần khu cũng run lên, thần lực toàn thân đều tán loạn.

Long ảnh 400 trượng kia lập tức phát lực, vô tận lôi đình và dương hỏa đánh

thẳng vào thân thể Thất Sát Tinh Quân.

Mà khi toàn thân Thất Sát Tinh Quân bị dương hỏa thiêu đốt, Thời Tri Mệnh lại

vồ một cái, bóp nát đầu của Thất Sát Tinh Quân.

Khóe môi Thời Tri Mệnh vểnh lên, hiện ra vài phần sung sướng.

Bây giờ hắn đích thực không phải đối thủ của tên vãn bối này, nhưng mà cái tên

này chung quy vẫn ngã trong tay hắn.

Theo thần lực của Thời Tri Mệnh áp chế, thân thể Thất Sát Tinh Quân biến hóa

kịch liệt, cuối cùng hóa thành một cánh tay tràn đầy vết thương.

Thời Tri Mệnh lập tức phong ấn cánh tay cụt này, lại thu nhỏ nó lại bằng một

đầu ngón tay, rồi nhét vào trong tay áo của mình.

Đây là thù lao mà Sở Hi Thanh đồng ý với hắn, cũng là hi vọng và thẻ đánh bạc

để sau này hắn thu hồi Trụ Thần Bàn.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2119: Con hổ không dễ ăn


Khi Thời Tri Mệnh thu cánh tay của Thần Thất Sát, Sở Hi Thanh lại chú ý đến

bảy thanh kiếm kia.

Đây chỉ là hàng nhái của ‘Thất Sát thần kiếm’, cấp độ chỉ là Siêu Phẩm, nhưng

chất liệu rất tốt.

Hơn nữa bảy thanh kiếm đều chỉ dùng một loại tài liệu chế thành, cực kỳ tinh

khiết, lại chứa đựng rất nhiều lực lượng sát phạt, là tài liệu tuyệt hảo để chế tạo

thần binh hệ Tru Thiên.

Sở Hi Thanh tạm thời không có nhu cầu binh khí ở phương diện này.

Hai thanh đao trong tay, đủ để hắn tu luyện đến nhất phẩm.

Nhưng đã nhìn thấy đồ tốt, nào có đạo lý buông tha.

Hắn lại chém vào thứ ba, trực tiếp đánh vào bên trong bảy thanh kiếm này, đánh

tan thần thức của Thần Thất Sát ở bên trong, lại trấn áp ấn ký nguyên thần của

Thần Thất Sát.

Sở Hi Thanh giơ tay bắt lấy bảy thanh kiếm này.

Sau đó, hắn lại mở rộng ý niệm ra ngoài 1700 dặm.

Bồng!

Theo đao thứ tư của Sở Hi Thanh, tổng cộng 14 vị Cự linh nắm giữ Già Thiên

chi pháp, và mấy vị Cự linh am hiểu Lượng Thiên và Binh Thiên chi pháp kia,

tất cả đều nổ tung, nguyên thần và thân thể đều hóa thành tro bụi.

Thần ý hóa đao, chạm vào tức chết!

Mặc kệ bọn họ là nhị phẩm tam phẩm, hay là nhất phẩm thì đều bị một đao của

Sở Hi Thanh chém thành tro bụi!

Những Cự linh am hiểu Già Thiên chi pháp này, đúng là có thể khắc chế Nhai

Tí Đao ở một mức độ nào đó, vì vậy Sở Hi Thanh tuyệt đối không thể bỏ qua.

Sở Hi Thanh lại thông qua mặt gương và hơi nước, phản xạ thần ý của mình đến

núi Thiên Lương ngoài bốn ngàn dặm.

Hắn tìm kiếm trên chiến trường một lát, liền tìm thấy Trưởng Tôn Nhược Ly.

Thời điểm này, Trưởng Tôn Nhược Ly đang chiến đấu ác liệt với Trưởng Tôn

Nhược Lam, song phương đều dùng toàn lực, ra tay tàn nhẫn, không chừa lối

thoát.

Trưởng Tôn Nhược Ly rõ ràng là không phải đối thủ của Trưởng Tôn Nhược

Lam, nàng bị Trưởng Tôn Nhược Lam đâm thủng ngực, đóng băng một bộ phận

nội tạng và vai trái.

Sở Hi Thanh hơi suy tư, liền quyết định ra tay luôn.

Qua tam ba bận, hôm nay đã là lần thứ tư Trưởng Tôn Nhược Ly đối địch với

hắn.

Trưởng Tôn Nhược Lam bây giờ tuy tràn đầy sát ý, nhưng nếu đến thời khắc

cuối cùng, nàng chưa chắc đã có thể tàn nhẫn.

Nhưng khi ý niệm của Sở Hi Thanh vừa mới khoát chặt Trưởng Tôn Nhược Ly,

chuẩn bị ra tay.

Trưởng Tôn Nhược Ly chợt biến sắc mặt.

Nàng lập tức dùng một tấm ‘Thiên Cương phù’.

Đó là pháp Thiên Cương ‘Đấu Chuyển Tinh Di’!

Trước khi Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh chém xuống, Trưởng Tôn

Nhược Ly đã thoát ra ngoài vạn dặm.

Sở Hi Thanh cảm thấy hơi tiếc nuối, sau đó vẫn chém một đao, đánh vào đại

quân của Đại Ninh ở phía sau.

Lúc này, tuy rằng trận hình của phản quân Trưởng Tôn gia đông đúc và dày đặc

hơn rất nhiều.

Nhưng Sở Hi Thanh cho rằng những tướng sĩ này tuy là bộ khúc của Trưởng

Tôn gia và Vấn gia, nhưng lại có khả năng chiêu hàng.

Đại đa số tướng sĩ ở đây đều là bất đắc dĩ, huống hồ người nhà của bọn họ còn

đang ở trong tay Sở Hi Thanh.

Chỉ cần loại bỏ tướng tá của Trưởng Tôn gia và Vấn gia, thì vẫn có thể thu nạp

những người này.

Theo Trưởng Tôn Nhược Ly đào tảo, phản quân Trưởng Tôn gia đã như rắn mất

đầu. Trưởng Tôn Nhược Lam có thể tù binh ít nhất bảy phần mười tướng sĩ

trong đó.

Vì vậy Sở Hi Thanh trực tiếp chuyển mục tiêu sang binh mã của triều đình ở

phía sau.

Khoảnh khắc này, toàn bộ chiến trường đều là sương máu tung bay.

Một đao của hắn, trực tiếp đánh nát đầu của năm vạn tướng sĩ Đại Ninh.

Sở Hi Thanh liên tục không ngừng, Thần Ý Xúc Tử Đao liên tiếp trút xuống.

Toàn bộ chiến trường liên tục nổ tung.

Bồng! Bồng! Bồng!

Tuy rằng Tần Thắng đã cảnh báo trước, đã truyền lệnh rút quân từ rất ướm.

Nhưng thời gian quá ngắn, căn bản là không kịp tản ra.

Hầu như mỗi một đao của Sở Hi Thanh, đều có ít nhất là vạn người ngã xuống,

làm cho từng mảng từng mảng sương máu bao trùm phạm vi 50 dặm.

Tất cả người may mắn sống sót trên chiến trường, đều là sắc mặt trắng bệch như

tờ giấy, run rẩy kinh hoàng, tim mật đều nứt.

Một ít người nhát gan thì còn trực tiếp co quắp trên mặt đất, tay chân bủn rủn,

không thể hành động.

Những tướng sĩ Băng Thành cũng đều ngây người tại chỗ, vẻ mặt đờ đẫn.

Bọn họ nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt hiện lên vẻ sững sờ và sợ hãi, toàn

thân cứng ngắc, không biết phải làm gì.

Sau khi chém mười ba đao, Sở Hi Thanh lại không thể thu hoạch chiến công

nữa, lúc này mới rút ý niệm khỏi nơi đây.

Thần Kính Thiên Đao thần uy hùng vĩ, phạm vi bao trùm rất rộng, khuyết điểm

duy nhất là tiêu hao rất nhiều chân nguyên, còn phải súc thế tụ lực tận ba mươi

cái hô hấp.

Sở Hi Thanh phải dùng gần nửa khắc để chém mười ba đao này.

Đám tướng tá Đại Ninh đã tan tác như chim muông từ lâu.

Những người này ít nhất cũng có tu vị lục phẩm, chạy trốn rất nhanh.

Sở Hi Thanh cũng không phải người thích giết chóc.

Giết những binh sĩ bình thường còn lại cũng là vô ích, không cần phải ra tay

độc ác.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back