Tâm Linh Đất Nhân Âm

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
210577600-256-k298458.jpg

Đất Nhân Âm
Tác giả: NHNTsenpai
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện ma mị, tâm linh dường như chỉ xem ở trên phim, nhưng sự thật ở ngoài đời thì như thế nào?

Mong mọi người ủng hộ truyện của tui, truyện được sưu tập từ những câu chuyện ma có thật được tổ hợp tạo nên cuốn sách "Đất Nhân Âm".

Mong mọi người ủng hộ truyện, mọi người cũng có thể gửi truyện cho mình qua email để mình đọc và kể lại cho các bạn khác nghe nhá!!!
[email protected]
Chuyện sẽ được ra mỗi tuần 1 chương mong mọi người đón đọc và ủng hộ
Cảm ơn nhiều ♥️ Tags: truyệnmaủnghộtui​
 
Đất Nhân Âm
Chương 1. QUỶ KHÔNG MẶT


Vào 1 hôm đẹp trời, hội bạn của chúng tôi có tụ họp lại ở 1 quán nước để nói chuyện với nhau.

Thì bỗng dưng 1 anh bạn trong nhóm tôi hỏi

Giai Kỳ:

- Ê chúng mày ơi, biết chỗ nào cho thuê phòng trọ không để tao mướn với?

Tôi:

- Ủa sao vậy, mày đang ở chỗ đấy tốt mà.

Sao lại phải chuyển trọ?

Giai Kỳ:

- Thôi mày ơi chỗ đó ghê lắm, tao mà ở đấy nữa là tao chết mất...Thế là cả nhóm xúm lại để hỏi chuyện, rồi Giai Kỳ cũng kể cho chúng tôi nghe rằng chuyện như thế này:

- Hồi trước tao ở đó sống, thì trước cổng trọ không bán đồ ăn vặt hay gì đâu.

Tự dưng vào 1 lần tao bị bệnh nằm viện khoảng 3 ngày tao xuất viện, lúc đi về nhà, tao có thấy trước cổng trọ tao có 1 ông bán há cảo.

Nhưng mà ổng mặc 1 bộ đồ rất cũ kĩ như thời xưa ấy, mà lúc nào cũng đội 1 cái nón cụp xuống gần như che hết khuôn mặt nên tao không nhìn thấy được mặt ổng.

Rồi 1 lần vào ăn thử thì tao thấy rất ngon nên ngày nào tao cũng ăn luôn, ngon lắm.

Nhưng có 1 hôm tao rủ bạn tao đi ăn thì lại không thấy ổng bán, rồi từ từ tao để ý rằng mỗi lần tao đi 1 mình ổng lại bán mà tao rủ thêm bất cứ người nào thì ổng lại nghỉ.

Tao cũng không nghĩ gì nhiều vì chỉ nghĩ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi.

Thêm 1 cái nữa là mỗi lần tao ăn xong là ổng dẹp luôn, ổng bán cho mình tao rồi dẹp không bán cho ai nữa, rồi đó giờ tao không thấy ai ăn ngoài tao luôn ấy....

Tao thấy lạ nên có 1 ngày tao lại tao nói chuyện với ổng, khi tao hỏi chuyện ổng thì ổng không trả lời mà cứ cụp mặt xuống thôi nên tao tức tao mới đá cái ghế rồi đi về.

Nhưng mà người ổng hôi mùi xác chết dữ dội.

Rồi tối hôm đó tao nằm ngủ thì lại mơ thấy 1 người đàn ông mặc áo đen từ trên xuống dưới dắt theo 2 đứa nhỏ mặc đồ đỏ nhìn y chang nhau nắm 2 tay 2 bên thế này này...

Rồi tao sợ quá nên tao bừng tỉnh dậy xong tao đi xuống nhà chút thì thấy con chó tao nuôi bị bẻ cổ quẹo đầu sang 1 bên luôn.

Chó nhà tao chết mà xương cổ bị gãy lủng củng lủng củng.

Rồi tao đứng lên thì thấy trong hồ cá của tao, con cá tao mua 10 mấy triệu bị lồi ruột hết ra ngoài, lúc đó tao sợ lắm mà không biết tại sao...

Rồi tao đang dọn dẹp thì nghe tiếng gõ cửa, tao đến gần cánh cửa, nhưng tao không dám mở tao cuối xuống dưới cái khe cánh cửa nhìn ra ngoài thì không thấy chân của ai hết mà tiếng gõ cửa cứ gõ liên tục, tao có hỏi vọng ra là ai vậy ai vậy mà không có tiếng người nào trả lời lại, tao ngồi dưới nhà thức đến sáng luôn.

Tao sợ quá nên sang ngày mai tao đi mua gà và cháo gà về để cúng, tao cúng trên bàn thờ vậy đấy nhưng mà mới 30 phút sau nó thiêu hôi mùi chuột chết kinh.

Sau đấy khoảng tối thì tao đi dạo ra ngoài cổng thì tao vẫn thấy ông bán há cảo ở đó, tao có cảm giác những chuyện tao gặp từ tối hôm qua đến bây giờ là từ ông ấy mà ra, nên tao chạy lại tao vạch mặt ổng thử.

Tao chạy lại vạch thì thấy ổng không mặt, trắng bóc không mắt mũi miệng chân mày gì cả, tao giật mình sợ quá nên chạy bán sống bán chết về nhà.

Sau lần đấy tao không thấy ổng bán nữa.

Có lần tao ngồi dưới nhà ở cái ghế sofa thì nghe trên lầu có tiếng con nít chạy giỡn còn nói chuyện với nhau xì xầm nữa, tao nhìn lên thì thấy bóng của 2 đứa con nít chạy qua lại.

Nên tao quyết định đi lên, tao lên đến thì không thấy ai cả.

Xong đêm đó tao nằm ngủ thì mơ thấy chính cái ông áo đen hôm trước bay lại trước mặt tao nhe 2 răng nanh ra cười với tao, còn nói với tao là "Đi với tôi đi, ở đây làm gì?

Đi với tôi đi, ở đây làm gì?"

Sau đấy tao lại giật mình rồi ngủ thiếp đi, đến sáng tao liền gọi cho ông thầy pháp ở gần chùa, thầy đến rồi nói chuyện với 3 đứa nó, thầy bảo rằng họ là quỷ thành tinh rồi, nên mới hỏi họ muốn gì để tao giúp, thì bỗng 1 trong 2 đứa con nít mặc áo đỏ y chang nhau bảo rằng " Anh lỡ thấy mặt anh hai tui rồi, thì anh chết thế mạng đi hoặc là kêu người nhà anh chết thế mạng đi".

Nhưng tao xui lắm, gặp ngay ông thầy mê tiền, cứ bảo đưa tiền đi thầy sẽ cúng cho rồi mọi chuyện sẽ ổn.

Nhưng chuyện thật không ổn tí nào....

Một thời gian sau, mẹ tao vừa ăn đám cưới ở họ hàng xa đi về thì bị tông xe xuống sông nhập viện luôn.

Tao vào viện thăm mẹ thì mẹ tao vừa đánh vào lòng ngực vừa bảo "Đừng có tò mò nữa, đừng có trách móc nữa, người ta trách tao không biết dạy con, giờ người ta kêu tao chết thay để người ta đi đầu thai".

Thế là cả nhà tao ăn chay 3 ngày để mong chuyện này sẽ ổn thoả hơn.

Nhưng bổng 1 ngày mẹ tao gọi điện cho em gái tao bảo "Mang cho mẹ 1 bó nhang với cả 1 ít bánh kẹo đến để cúng cho người ta, người ta bảo đấy nhá"

Xong em tao tức tốc đem liền vào nhưng khi vào đến viện thì thấy 1 cảnh tượng, mẹ tao nằm trên giường nhưng tay chân cứng đơ, trên mặt mẹ tao có 1 cái gối, mẹ tao chết ngạt luôn...

Xong tao mới gọi cho 1 cái ông thầy khác thì thầy bảo rằng "Mấy cái đứa này là thành tinh rồi, 2 cái đứa nhóc mặc đồ đỏ, hồi đó là anh em sinh đôi đi chơi đêm về bị xe tải tông trúng mà chết, rồi cái thằng lái xe đấy cũng bị trệt tay lái đâm vào cột điện lật xe chết luôn.

Mà người ta cúng lớn lắm nhưng mấy đứa này không chịu siêu thoát "

Rồi khi về nhà thì thấy tất cả đồ đạc chén đĩa gì nằm ngỗn ngang.

Mà ông thầy kêu tao chuyển trọ đi, còn ở đó là còn có người chết, sau đấy tao nghe lời sư thầy vào chùa tu 3 tháng rồi mới dám đi ra ngoài.

Hiện giờ tao đang ở ké nhà bạn nhưng cũng đang đi tìm phòng trọ đây.

Giờ thì không sao rồi cũng may

Thật đáng sợ quá đi....
 
Đất Nhân Âm
Chương 2. Món ngon của quỷ


Có 1 khoảng thời gian tôi học ở trường đại học thanh nhạc và ở tại ký túc xá của trường.

Trong phòng có 6 người bao gồm cả tôi, lúc ấy có 1 bạn tên là Cẩn Mai nằm trên chung giường tầng với tôi.

Ai ai cũng thấy sự hiện diện của bạn ấy nhưng chưa bao giờ thấy bạn đi học lần nào, hỏi thì lúc nào cũng trả lời hoa loa là học thanh nhạc ở lớp đó đó, mọi người cũng chẳng để ý gì lắm.

Chỉ có điều kì lạ rằng nếu trong phòng bạn nữ nào có kinh nguyệt thì Cẩn Mai cứ đi theo tò tò mỗi khi bạn đi vệ sinh.

Cứ nghĩ đơn giản rằng mỗi lần Thiên Di vào nhà vệ sinh và xả băng vệ sinh thì sau đó Cẩn Mai sẽ đi vô.

Mà ở gần Cẩn Mai lúc đổ mồ hôi là cái mùi nó tanh mùi máu kinh nguyệt thật sự, nguyên cả phòng gần như muốn nói chuyện này với Cẩn Mai nhưng sợ bạn ấy ngại nên thôi.

Có 1 lần Cẩn Mai hỏi chúng mình rằng

" Tụi bây có sợ ma không?

"

"Có, sợ chứ "

" Tao, không có sợ ma.

Nhưng ma nó sợ ngược lại tao "

Cả nhóm chỉ nghĩ là Cẩn Mai chỉ nói cho vui miệng thôi

Mà mỗi lần trong phòng có bạn nữ nào có kinh nguyệt đi vào phòng vệ sinh là Cẩn Mai sẽ đi vào theo.

Trong phòng có 1 bạn nữ tên Ngôn Hàm tận mắt chứng kiến Cẩn Mai lục tung thùng rác rồi nhai băng vệ sinh nhồm nhoàm 1 cách ngon lành, Cẩn Mai còn quay sang nhìn và cười nhe ra 2 răng nanh.

Ngôn Hàm bị á khẩu rồi xin ba mẹ chuyển trường ngay, thế là phòng giờ chỉ còn có 5 đứa. * Phòng vệ sinh thì phải băng ngang qua ký túc xá nam vì nó là 1 hàng dãy*Có 1 hôm bên ký túc xá nam đang ngồi bàn chuyện linh tinh thì cả đám thấy Cẩn Mai đi ngang qua mà 2 tay ôm mặt

Tụi con trai mới hỏi :

" Làm cái gì mà qua bên ký túc xá nam đây?

"

Cẩn Mai không trả lời....mà đi qua luôn.

Thế là đám con trai mất nết ấy đi theo xem xem Cẩn Mai làm gì

Đi theo mới biết, 6 phòng vệ sinh thùng rác của 6 phòng đều bị lục tung, băng vệ sinh nằm ngổn ngang

Giờ đây mới biết Cẩn Mai....

Theo tôi được biết thì quỷ phải ăn máu dơ tức máu kinh nguyệt của phụ nữ để sống.

Thế là bọn con trai thấy Cẩn Mai ăn băng vệ sinh như thế, sợ quá im lặng đi ra ngoài luôn, không ai dám hó hé 1 tiếng nào.

Thế là chuyện lang truyền trong im lặng, rồi cũng đến tai bọn trong phòng chúng tôi nên tôi cũng lên xin cô giám thị rằng cho chúng tôi đổi phòng nhưng cô lại không cho nên cũng phải ở đó mà né né thôi.

Biết chuyện Cẩn Mai thế rồi nên mỗi khi cậu ấy ra ngoài, bọn tôi liền nhào lên chỗ ngủ của cậu lục thì thấy băng vệ sinh cuộn lại để trong tủ.

Nhưng hình như Cẩn Mai biết 1 chút gì đó rồi nên tối nào cũng phá ầm ĩ không cho chúng tôi ngủ, cứ cười giỡn còn la hét.

Tôi nằm giường dưới cậu ấy nên hứng chịu là phần lớn, không những thế Cẩn Mai còn cuối xuống nhìn tôi há miệng lêu lêu tôi, mà nó cực kì nghe mùi kinh nguyệt rất khó chịu.

Rồi không biết vì lí do gì cả phòng tôi đứa nào đứa nấy đều bị rong kinh liên tục.

Sau đó chúng tôi phải đi lên 1 ngôi chùa gần trường nhất để xem có cách gì giải quyết, thì ở đó sư thầy phung cho chúng tôi 1 thứ nước gì đó vào người, đi về thì chúng tôi từ từ hết hiện tượng rong kinh nguyệt.

Sau đấy Cẩn Mai hầu như không còn gì để ăn nên đi phá hết ký túc xá nữ sang ký túc xá nam, đi vòng vòng hù hết người này đến người kia, nên nhiều người phản ánh lên ban giám hiệu, nhưng cô không tin nên mời cô lao công vào hỏi chuyện thì cô lao công trả lời:

" Trời ơi tôi bị nó hù quài này, thật luôn đấy cô nên tin đi "

" Ok, tối nay tôi sẽ ở lại trường xem sao"

Khoảng 8 giờ cô ở lại trường thì nhìn lên ký túc xá nữ thấy Cẩn Mai vẫy tay cười với cô, thế là cô ngất xỉu luôn, rồi mấy bạn học sinh phải vào đỡ cô vào phòng y tế.

Sau đó chuyện này bỗng nhiên rầm rộ thì 1 lần anh bán ở căn tin trường có kể lại rằng Cẩn Mai này hồi đó bị bệnh mà chết ở trên sân thượng trường nhưng không ai biết, đến khi biết thì cái xác cũng khô lại rồi.

Cho nên Cẩn Mai không siêu thoát cứ ở đây quậy mọi người mãi, nhưng khi không có gì để ăn thì cậu ấy lại ra căn tin trường đập đồ phá phách nên ngày nào anh cũng cúng cho Cẩn Mai ăn.

Vì chịu không nổi nữa nên tôi xin nghỉ học ở đó, nên tôi chuyện gì đã xảy ra tiếp theo tôi cũng không rõ.
 
Đất Nhân Âm
Manơcanh


Tôi có quen 1 bác tên Ninh Ninh có 1 xưởng may và sản xuất manơcanh rất lớn, ngoài sản xuất manơcanh bác còn sản xuất vải và nhuộm màu vải nên bác rất giàu có.

Có 1 ngày, đối tác đặt hàng bác 72 con manơcanh, sau khi gia công xong thì phát hiện có 5 con manơcanh bị lỗi về kích cỡ khác nhau nhưng trong đó có 1 con manơcanh rất đỗi kì lạ.

Nên bác giữ hết 5 con này lại rồi sale từ từ.

Thời gian sau 4 con manơcanh kia thì bán hết chỉ duy nhất 1 con là con hơi kì lạ là chưa bán được thôi.

Nhưng mỗi lần nhân viên vào lấy hàng thì có cảm giác ớn lạnh phải chạy ra ngoài, không ai dám đứng ở trong kho lâu quá 5 phút.

Cuối năm, bác Ninh Ninh xem lại danh sách tổng quát cả năm thì phát hiện con manơcanh ngày đó chưa bán được nên chạy vào kho kiểm hàng rồi xem con manơcanh ấy luôn.

Có 1 ông trợ lý luôn đi theo bác Ninh Ninh là anh Dương Trung, anh ấy đi cùng với bác Ninh Ninh thì thấy con manơcanh mới kêu lên:

- Ô, con manơcanh này nhìn ngộ ghê!!!

- Ờ ờ

Nhưng bác Ninh Ninh lại giật mình nhìn sang lại con manơcanh thì thấy nó được thay tóc dài, nhưng bác nhớ trong lúc gia công thì gắn tóc ngắn:

- Ủa, tôi nhớ hồi đó đang trend tóc ngắn tôi làm nó tóc ngắn mà sao giờ nó lại tóc dài vậy???

Tóc từ vai mà dài xuống ngực luôn á ???

Bác Ninh Ninh sợ quá nên kêu thợ đập nát con manơcanh này đi.

Sau khi thợ vào được 10 giây thì 1 trong những ông thợ la thất thanh lên:

- Aaaaaaaaaaaaa

Chạy vào thì thấy cái máy cắt vải đã rút dây điện ra rồi nhưng nó lại hoạt động cắt xén vào tay anh thợ luôn.

Sau đó nhiều người lại khiên con manơcanh ra ngoài, định gỡ tóc con manơcanh ra thì không được, cứng ngắt mà tóc dính vào đầu con manơcanh luôn, nhưng trong khi chỉ đội tóc giả cho con manơcanh nhưng giờ không hiểu sao lại không gỡ ra được, nhưng tóc nó mượt mà lại thơm như tóc thật vậy trong khi chỉ là tóc giả làm bằng sợi vải.

Gỡ tóc không được nên quyết định tách con manơcanh ra nhưng không tách được luôn.

Đẩy con manơcanh xuống thì có 1 ông thợ khác la hét lên, mọi người kiểm tra thì trên tay ông thợ có nguyên 1 đường bị xét toạt chảy máu rất nhiều, xong mọi người nhìn lên thì thấy cái miệng con manơcanh dính đầy máu, chính xác là con manơcanh cắn ông thợ này.

Sau đấy bác Ninh Ninh tức quá nên vơ đại 1 thanh sắt đập vỡ con manơcanh, sau đó trời đất tối hù lại.

Đập ra thì thấy vải vụn rất nhiều, bác mới ngỡ:

- Hèn chi mấy tháng nay vải vụn không có mà gia công lại bán, là nó ăn hết rồi!

Sau đấy trong kho xảy ra rất nhiều hiện tượng kì lạ, nhân viên của bác có 1 anh tên Trần Thành, anh là 1 người không sợ ma quỷ hay bất cứ cái gì, hôm đó anh vào kiểm hàng thì thấy có 1 con manơcanh không đầu đi vòng vòng trong xưởng.

Rồi có hôm anh trợ lý Dương Trung đi vào kho kiểm tra thì thấy có cái đầu con manơcanh trên kệ sao hơi lạ nên vơ tay lên lấy thử thì bị nó cắn cho phát la hét om xòm.

Sau đó bác Ninh Ninh mới mời thầy về thì thầy bảo:

- Cái con manơcanh này thành tinh rồi, ở kế cái xưởng này có 1 cái mộ, nên âm khí từ cái mộ nhập vào con manơcanh đây và ăn vải của bà, nó ăn vải để nó thành tinh.

Không có triệt được đâu, con này rất là mạnh.

Thôi thì bà cúng cho nó đi dù sao nó cũng giúp bà làm ăn phát đạt, tóc của nó thoả hương khiến thu hút khách hàng nhưng giờ bà đập nó rồi nên bà cúng nó đi.

Đúng thật là lúc trước bác Ninh Ninh làm ăn rất được, nhưng từ lúc đập nó rồi thì không có hợp đồng nào kí được luôn, nghèo luôn.

Sau đó bác Ninh Ninh cúng lớn.

Nhưng cũng không sao hết bị hù hay xảy ra các hiện tượng lan nên bác tìm lại người thầy lúc trước bà nhờ xem, bác đọc sách thì đọc được hễ cái gì thành tinh thì đập ngay sau gáy có điểm huyệt, đập trúng bể thì vật đó sẽ chết.

Hôm sau bác cùng thầy và trợ lý Dương Trung cùng với 1 số cấp dưới khác đi xử lý con manơcanh, vào kho thì vật lộn đẩy con manơcanh nằm xuống, 4 người 2 tay 2 chân níu giữ con manơcanh, bác Ninh Ninh lấy cây đinh sắt to chuẩn bị đâm thẳng vào gáy thì nó đạp Dương Trung bay thẳng vào máy cắt vải cắt đứt người anh trợ lý ra làm đôi luôn, sau đó con manơcanh cũng bị bà Ninh Ninh đâm đinh thẳng vào sau gáy chết luôn.

Sau đó công an xuống đến thì niêm phong cả xưởng, bác Ninh Ninh thấy mình làm lỗi với Dương Trung nên bác đã gom hết số tiền còn lại của mình đền bù cho gia đình anh trợ lý rồi bác đi tu.
 
Back
Top Bottom