Tâm Linh Ảo Ảnh

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
156139739-256-k294589.jpg

Ảo Ảnh
Tác giả: memento14
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Liệu tình yêu có thể khiến con người chờ đợi bao lâu?​
 
Ảo Ảnh
Giới thiệu


Họ đứng từ xa hôn nhau, ôm ấp và rồi nhìn về phía tôi.

"Sao cứ nhìn mãi về phía mình vậy nhỉ?"

- Tôi nghĩ thầm.

Một lúc sau họ nắm tay nhau tiến về phía tôi, ánh mắt cô gái thật quyết liệt, cô kéo lấy tay chàng trai và chạy thật nhanh về nơi tôi.

Hoảng hốt, tôi không biết mình đã làm gì mà họ lại chạy đến như vậy.

Cô gái đã đứng ngay trước mặt tôi và tìm thứ gì đó từ trong túi xách.

Chàng trai chỉ đứng nhìn tôi mà không nói gì cả.

Rồi cô gái cũng chịu mở lời, cô nói với tôi bằng một giọng nói dịu dàng pha chút cổ điển:" Anh bán cho em 2 ly nước mía ạ".

Gì chứ?

Chỉ việc mua nước mía thôi sao họ phải thận trọng vậy.

Tôi bắt đầu khởi động máy và đóng nước đưa cho họ, hai ly 10k.

Tôi là người bán nước mía đối diện trường trung học phổ thông X.
 
Ảo Ảnh
Khu vực


Tôi là Đại, hành nghề bán nước mía đã được 3 năm và dù có xuất thân giàu có nhưng tôi vẫn thích trải nghiệm cuộc sống một cách chân thật nhất.

Dù rất muốn giới thiệu bản thân như vậy nhưng tôi không đủ tư cách, vì vốn dĩ tôi chỉ là một sinh viên nghèo bỏ học đi kiếm tiền nuôi em gái thôi.

Tôi bán nước mía đối diện trường trung học phổ thông X, cũng là trường mà em gái tôi đang theo học.

Mọi ngày, con bé đều được tôi tiếp thêm sức mạnh khi đến trường bằng một ly nước mía.

Nói có thể khó tin nhưng cơ thể con bé thơm mùi mía.Hoa Minh là tên em tôi.

Con bé thật sự tỏa sáng như cái tên.

Khi đi học em đã được rất nhiều bạn nam tỏ tình nhưng em bảo mình không thích con trai.

Đã nhiều lần tôi nghi ngờ về giới tính của con bé, muốn hỏi em cho rõ ràng nhưng rồi lại thôi.

Vì bản thân tôi cũng không có cảm giác với con gái.

Tuy con bé không thích con trai nhưng lại rất thương anh trai nó, mỗi lần có đồ ăn ngon nó lại đem giấu tôi.

Và dù có chờ đợi bao lâu thì con bé vẫn không buồn lấy ra cho tôi ăn cùng.

Mỗi sáng khi nhìn con bé vào cổng trường tôi lại thấy rất tự hào, cảm giác một người cha đến với tôi ở tuổi 26.

Nhiều lần muốn dắt tay Hoa Minh vào trường nhưng có vẻ con bé không thích tôi làm vậy.

Cũng phải, tôi tự hào về em nhưng em không hãnh diện vì tôi.

Đó là khoảng cách của chúng tôi.
 
Back
Top Bottom