Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ánh Trăng Dẫn Lối [Lingorm]

Ánh Trăng Dẫn Lối [Lingorm]
chương 30: ngoại truyện


Ánh nắng ban mai len lỏi qua khung cửa sổ, nhuộm vàng căn phòng nhỏ tràn ngập mùi thơm dịu ngọt của hoa cỏ.

Trên chiếc giường lớn phủ ga trắng, hai thân hình quấn lấy nhau như chẳng muốn rời.Orm dụi dụi đầu vào ngực Ling, giọng ngái ngủ:"Chị ơi... trời sáng rồi sao, mình ngủ thêm chút nữa đi..."

Ling cười khẽ, tay dịu dàng vuốt ve tấm lưng mảnh mai của em:"Em ngủ thêm đi.

Chị dậy chuẩn bị bữa sáng."

Nhưng Orm chẳng chịu buông.

Em ôm chặt lấy Ling hơn, vùi mặt vào hõm cổ chị, thỏ thẻ:"Không...

Em muốn dậy cùng chị."

Ling mềm lòng, chỉ đành nhẫn nại ôm em ngồi dậy, vừa hôn nhẹ lên trán Orm vừa nói:"Được, vậy cùng nhau."

Căn bếp nhỏ nhanh chóng rộn rã tiếng cười.

Ling thì khéo léo xào nấu, còn Orm thì phụ chị rửa rau, bưng bát.

Dù động tác vụng về, làm đổ nước tung tóe, nhưng ánh mắt nàng sáng bừng hạnh phúc.Bữa sáng giản dị với cháo trắng, trứng chiên và một đĩa rau luộc.

Cả hai ngồi đối diện nhau, thỉnh thoảng lại lén nhìn nhau cười.Sau bữa ăn, Orm tựa vào vai Ling ngoài vườn, ngắm nhìn vạt nắng đùa giỡn trên thảm cỏ.

Những đóa hoa ngát hương, tiếng chim líu lo, tất cả đều như hòa vào không khí thanh bình quanh họ."

Ling..."

Orm gọi khẽ, giọng mang theo chút nghịch ngợm.

"Hửm?"

"Hôm nay... chị không được rời em nửa bước đâu đấy."

Ling bật cười, ôm em vào lòng:"Ừ, chị nguyện làm người hầu của em cả đời, nàng tiểu thư."

Orm cười rạng rỡ, nắm lấy tay Ling đặt lên má mình."

Em yêu chị..."

Lời thổ lộ mộc mạc, giản đơn, dù có nghe báo làn đi chăng nữa vẫn khiến trái tim Ling run lên từng nhịp.Cô cúi xuống, hôn thật khẽ lên môi em — một nụ hôn dịu dàng mà sâu lắng.

Giữa thế giới này, chỉ còn lại duy nhất họ — hai tâm hồn tìm thấy nhau sau bao bão giông.---Chiều hôm đó, Ling đưa Orm đến dạo chơi tại một khu chợ nhỏ.

Orm ríu rít như chim non, tay không rời lấy tay chị, mắt thì háo hức nhìn ngắm đủ thứ: từ những sạp hàng hoa rực rỡ sắc màu đến những quầy bánh kẹo thơm lừng.Ling luôn giữ Orm trong tầm mắt, thỉnh thoảng lại cúi xuống lau mồ hôi trên trán em bằng chiếc khăn tay thêu tên hai người.Đang lúc hai chị em chọn trái cây, một cô gái lạ, dáng vẻ xinh xắn, bán hàng gần đó lén lút nhìn Ling mấy lần, ánh mắt có phần ngại ngùng xen lẫn thẹn thùng.

Cô gái còn đỏ mặt thì thầm với đồng nghiệp:"Chị ấy đẹp quá...

Nhìn như bước ra từ tranh vẽ vậy..."

Orm lập tức bắt được khoảnh khắc đó.

Nàng mím môi, ánh mắt tối sầm lại, lặng lẽ kéo sát Ling về phía mình hơn, như đánh dấu lãnh thổ.Ling ngạc nhiên quay sang:"Sao thế, em?"

Orm ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh nhưng giọng lại có chút hờn dỗi:"Không cho ai nhìn chị hết."

Ling sững người một giây, rồi bật cười, cúi xuống cọ cọ mũi vào trán em:"Tiểu thư à, chị chỉ thuộc về em thôi."

Orm lúc này mới chịu thả lỏng, nhưng vẫn nắm tay Ling thật chặt, không rời nửa bước suốt cả buổi chiều.---Tối hôm ấy, trong phòng ngủ tràn ngập ánh nến ấm áp, Orm vẫn còn chút hậm hực.

Nàng ngồi trên giường, hai tay ôm gối, mắt nhìn Ling chằm chằm.Ling sau khi tắm xong bước ra, chỉ khoác nhẹ một lớp áo mỏng.

Ánh nến vàng rực phản chiếu đường nét mềm mại trên cơ thể chị, khiến tim Orm đập thình thịch không ngừng.Ling vừa lau tóc vừa dịu dàng hỏi:"Sao còn ngồi đó?

Không buồn ngủ à?"

Orm chu môi, bước nhanh tới ôm lấy eo Ling, vùi mặt vào bụng chị như một con mèo nhỏ:"Không ngủ đâu.

Chị còn nợ em một lời hứa."

Ling cười khẽ, xoa đầu em:"Lời hứa gì vậy, cô nương nhỏ?"

Orm ngẩng lên, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ tinh quái:"Chị đã hứa... chị là của em.

Phải giữ lời đó mãi mãi."

Ling hơi sững lại.

Chưa kịp phản ứng, Orm đã mạnh dạn kéo chị ngã xuống giường, đè lên, cả người nhỏ nhắn như ôm trọn lấy Ling."

Từ giờ, em sẽ trói chị lại bằng chính trái tim."

"Chị không được rời xa em nữa."

Giọng nàng nhỏ nhẹ, nhưng ẩn chứa sức mạnh áp đảo đến kỳ lạ.

Ling ngước nhìn gương mặt non nớt nhưng ánh mắt lại vô cùng nghiêm túc ấy, trong lòng mềm nhũn thành một vũng nước.Ling giơ tay vuốt ve gò má em, khẽ mỉm cười:> "Chị đâu dám rời xa em chứ, nàng tiểu thư của chị."

Orm cười khúc khích, rồi bất ngờ cúi xuống, đặt lên môi Ling một nụ hôn vụng về nhưng tha thiết.

Nụ hôn ban đầu chỉ chạm nhẹ, nhưng dưới ánh nến ấm áp và tình cảm dạt dào, dần dần trở nên sâu hơn, cháy bỏng hơn.Ling không đẩy em ra, vòng tay ôm chặt lấy tấm lưng nhỏ bé kia, đáp lại bằng tất cả tình yêu mình có.Căn phòng ngập tràn trong hơi thở ngọt ngào, tiếng tim đập gấp gáp, và lời thì thầm chỉ dành riêng cho nhau."

Chị yêu em, Orm..."

"Em cũng yêu chị...

LingLing Kwong..."

Bên ngoài cửa sổ, gió đêm khẽ thổi, ánh trăng và sao sáng ngập cả bầu trời đêm.

Cả thế giới như chỉ còn lại hai người, trong thế giới nhỏ bé tràn ngập yêu thương và hạnh phúc.----
Hoàn thành🤍.

Thật sự thì muốn cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình.

Mới lần đầu viết nên chưa được tốt lắm,hy vọng mọi người sẽ thích🩷
Với lại đang đấu tranh với morphology, syntax, phonetics, phonology...🥹 manifest sẽ qua hết môn🤌
 
Back
Top Bottom