Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Anh Họ Cường Tráng Đến Từ Trong Núi

Anh Họ Cường Tráng Đến Từ Trong Núi
Chương 10: Bị thao khép chân không được, miệng ngậm kê ba



Buổi sáng không thể ra ngoài, buổi chiều Bạch Tụng không chịu được nữa, thế nào cũng phải mang Chu Lộ ra ngoài chơi bóng.

Thật ra cậu không thích chơi bóng, chủ yếu là không muốn ở nhà. Khi Chu Lộ học là trong mắt hoàn toàn không có cậu, cậu cảm giác Chu Lộ thay lòng, bài tập là tiểu tam!

Trên đường đi, Bạch Tụng nhớ tới gì đó, đột nhiên nói:

“Gần đây em luôn cảm thấy có người theo dõi em.”

Chu Lộ nhíu mày: “Từ khi nào?”

“Không biết, em không nhìn thấy người.”

Một tay cậu bị Chu Lộ nắm, một tay khác kéo mũ xuống thấp, “Cũng có thể là em suy nghĩ nhiều.”

……

Vài thập niên trước Bạch gia kinh doanh dược liệu, hai mươi năm trước đổi nghề mở giải trí công ty, vì giới giải trí trong nước bồi dưỡng rất nhiều tài năng mới. Mấy năm gần đây thịnh hành vài tiết mục, ánh mắt công ty Bạch thị tìm kiếm thực tập sinh độc đáo, còn ra tiền huấn luyện. Bởi vậy có thể trổ hết tài năng ở công ty, thành người thắng thì giá trị thương mại của nghệ sĩ có xu hướng vào hàng TOP.

Bạch Tụng làm Thái Tử gia Bạch thị, sau lưng rất nhiều thực tập sinh vô danh nịnh bợ, nhưng vị Thái Tử gia này hoàn toàn không có hứng thú với thực tập sinh nữ.

Dần dà, bắt đầu có tin đồn Thái Tử gia là gay, rất nhiều nam thực tập sinh tâm thuật bất chính cũng nóng lòng muốn thử, nghĩ bất quá là bị thao mông một lần, được tài nguyên nhiều đếm không xuể, trực tiếp vượt Long Môn* debut. (*cá chép vượt long môn sẽ hoá rồng)

Thực tập sinh nào muốn luôn chờ trong phòng vũ đạo? Thực tập sinh nào không hướng tới sân khấu?

Chỉ cần có thể được người nhớ kỹ, dùng phương thức gì debut quan trọng sao?

Lâm Lâm cũng có suy nghĩ này, hắn là thực tập sinh có thực lực, nhiều lần vì nhan sắc mà không được debut, không cam lòng, làm sao sẽ cam tâm?

Hắn vào công ty sớm, là một trong số ít người trong công ty gặp qua Bạch Tụng, liếc mắt một cái đã bị chọc trúng tim. Hắn làm 1 (công/top) cũng đã làm 0 (thụ/bot), nhưng chưa bao giờ rung động với một người như thế. Hắn nhìn người luôn rất chuẩn, biết Bạch Tụng bề ngoài đơn thuần tâm nóng, loại công tử ca này, dễ dàng lên giường hơn người bình thường nhiều.

Hắn cố ý tạo ra tình cờ gặp gỡ không biết bao nhiêu lần, mỗi lần chỉ có thể nhìn gáy Bạch Tụng. Bên cạnh Bạch Tụng luôn có nam nhân vóc dáng cao đi theo. Hắn ghen ghét, nghe Bạch Tụng kêu người nọ ca ca, nhìn Bạch Tụng ở ven đường chủ động hiến hôn người nọ, ghen ghét muốn điên rồi.

Bị hoàn toàn chọc giận là mấy ngày trước, không biết vì sao nam nhân kia bắt đầu cảnh giác, phát hiện hắn, kéo hắn vào ngõ nhỏ cảnh cáo một phen, trào phúng hắn, như nháy mắt nhìn thấu tất cả, bao gồm tiểu tâm tư hắn che giấu.

Hừ, rõ ràng đều là cá mè một lứa muốn trèo cao, dựa vào cái gì người nọ cao quý như vậy!

Nếu để Bạch tổng biết bên cạnh Thái Tử gia có loại người này ở, có phải hay không…

Trong phòng luyện tập, Lâm Lâm nắm quần áo mình bị mồ hôi thấm ướt, mắt nhìn bản thân trong gương, cong môi cười ra tiếng.

……

Thời tiết ấm dần.

Mùa xuân là mùa đ*ng d*c, người trẻ tuổi tính dục tràn đầy, ban đêm trong ký túc xá ngẫu nhiên truyền ra một ít tiếng vang ái muội.

“Ca ca…… Lại nhanh lên…… Ân a……”

Bạch Tụng bị bày thành một tư thế không thể tưởng tượng, d**ng v*t nhanh chóng ra vào huyệt, thân thể chạm vào nhau, thao khép chân không được.

Quanh huyệt đều là t*nh d*ch vừa rồi b*n r*, hỗn hợp d*m thủy trên cơ thể, trên môi cậu dính đầy d*m d*ch sáng lấp lánh, mê người như thạch trái cây.

Chu Lộ rút ra, tay cầm thịt hành dùng q** đ** dán ở *m đ*, xoay quanh cọ xát trên dưới trái phải. Bạch Tụng r*n r*, t*** h***t co rút lại, sung sướng đến không thể hô hấp, huyệt khẩu phun từng luồng nước.

“Ca…… c*m v** tới ca ca…… Thao em…… Ngô…… Ân a……”

Chu Lộ hô hấp dồn dập, tay đè đại điểu lần nữa c*m v**. Hắn nhìn hai mắt Bạch Tụng mê ly, động tác càng thêm hung ác, kịch liệt ra vào, gào rống:

“Thích như vậy sao, có phải thích như vậy hay không, Tụng Nhi.”

“Thích…… Thích ca ca…… Ca ca…… Thật là lợi hại…… tiểu tao bức Tụng Tụng bị lấp đầy…… Ân a……”

Hai cơ thể phù hợp gắt gao dán, Chu Lộ cúi đầu hôn cậu, đầu lưỡi cạy ra hàm răng l**m láp, sức lớn như muốn xoa Bạch Tụng xoa cơ thể.

Sau khi phiên vân phúc vũ trên giường, hai người lại ở phòng tắm làm. Bạch Tụng quỳ gối trên gạch men tách chân, miệng ngậm đại điểu. t*** h***t không ngừng chảy ra t*nh d*ch, trượt xuống bắp đùi.

Lưỡi hồng non mềm l**m q** đ** thật sự quá mức sảng khoái, Chu Lộ v**t v* đầu tóc cậu, kh*** c*m từ h* th*n truyền đến toàn thân, từng đợt tê dại, đầu váng mắt hoa, hắn không đứng vững.

“Ca ca thật lớn…… Ngậm… Không được……”

Chu Lộ nhẹ nhéo nhéo gáy Bạch Tụng, “Ngoan Tụng Nhi, lên, tắm rửa nghỉ ngơi.”

“Nhưng lần này anh chưa bắn.”

“Nhanh.” Chu Lộ ôm cậu nghiêng người, duỗi tay nhanh chóng loát động côn th*t, đôi mắt đối diện cậu, vài phút sau thô suyễn b*n r* t*nh d*ch lên đùi cậu.

Bạch Tụng duỗi tay s* s**ng một phen, cười ra tiếng: “Nóng nóng.”

Chu Lộ từ phía sau đỉnh đỉnh cậu, “Tắm rửa.”

Ban đêm.

Chu Lộ nhận được một video, trong video hắn ôm eo Bạch Tụng, Bạch Tụng ngửa đầu nhón chân hôn hắn, môi chạm môi, tự nhiên dời đi, nắm tay rời khỏi.

Chu Lộ nhướng mày, hắn có thể đoán được đây là chụp vào mấy ngày trước, hắn không kịp nghĩ khác, phản ứng trong lòng đầu tiên là cảm thấy Bạch Tụng thật ăn ảnh.

Còn tặng kèm một câu: “Thức thời thì cách xa cậu ấy một chút.”

Đây là thủ đoạn đe dọa nhảm nhí gì, Chu Lộ có thể nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng nhất là video bị cậu mợ xem được, bị ép khai rõ.

Hắn biết Bạch Tụng không sợ cái này, bởi vậy hắn cũng không sợ, chỉ cần Bạch Tụng không rời đi hắn, hắn đều không sao cả.

Nếu bị ép nói rõ, mấy năm trước hắn dành dụm tiền, có thể tạm thời duy trì sinh hoạt của Bạch Tụng. Đến lúc đó ban ngày hắn tới công trường quấn thép, một tháng hơn một vạn, buổi tối lại bày hàng vỉa hè, tìm nghề phụ, luôn có biện pháp sống sót, hắn sẽ cố gắng cho Bạch Tụng sinh hoạt tốt nhất.

Chu Lộ chờ Bạch Tụng tắm xong ra đơn giản giải thích chuyện này.

Bạch Tụng nhìn chằm chằm video, đôi mắt ám xuống.

Tức giận.

Với Bạch Tụng mà nói, tra chủ nhân tài khoản này quả thực đơn giản như ăn cơm uống nước. Mặt ngoài cậu ngủ, nửa đêm lại liên hệ bảo tiêu tới ký túc xá công ty giúp cậu giáo huấn tiểu nam sinh không nghe lời kia.

Chỉ là một thực tập sinh không có bối cảnh không tên không họ, vọng tưởng uy h**p ca ca. Nghĩ nghĩ, Bạch Tụng cười nhạo một tiếng, không biết lượng sức.

Chuyên comt out không thể chờ, ngoài người kia không biết còn có bao nhiêu người nhìn chằm chằm cậu, là cậu sơ ý. Để ba mẹ biết từ miệng mình, luôn tốt hơn từ trong miệng người khác.

Hôm sau đi học Bạch Tụng lấy đau đầu xin nghỉ, lại đánh ngáp nói cho ca ca hôm qua thức đêm hơi buồn ngủ, muốn về ký túc xá ngủ bù.

Kỹ thuật diễn xuất sắc, Chu Lộ hoàn toàn không hoài nghi.

Trên đường về nhà Bạch Tụng tìm nghe kịch truyền thanh ngược tâm nhất, một bên nghe một bên khóc. Tài xế không biết tiểu thiếu gia làm sao, hỏi hai câu cũng không nói, tài xế hoảng sợ, về đến nhà liền gọi điện thoại cho ba mẹ Bạch.

Lúc đầu hai người hoài nghi Bạch Tụng ở trường học bị người ta khi dễ, tin tưởng vững chắc không nghi ngờ, song song bỏ xuống công việc chạy về nhà.

Bạch Tụng cầm con dao gọt hoa quả không bén vào phòng mình, khóc lóc nước mũi nước mắt giàn giụa, một bên khóc một bên ngồi xổm trước cửa sổ nhìn bên ngoài, tính toán chờ ba mẹ về liền xuất chiêu.

Nhưng Bạch Tụng không nghĩ tới là, ba mẹ gọi điện thoại tới trường học, chủ nhiệm lớp biết Chu Lộ có thân thích với Bạch Tụng, gọi hắn vào văn phòng hỏi chuyện bạo lực học đường.

Chu Lộ vừa nghe Bạch Tụng khóc lóc về nhà, trong lòng sốt ruột, quay đầu chạy ra văn phòng, trực tiếp trèo tường ra trường học.

Lưu lại chủ nhiệm lớp vẻ mặt mộng bức sờ sờ đỉnh đầu thưa thớt.

Vì sao Bạch Tụng khóc.

Chu Lộ ngồi trên taxi, đầy tâm trí đều là vì sao Bạch Tụng khóc.

Có phải video đã bị truyền ra?

Hay thật sự có người sau lưng mình khi dễ Tụng Tụng?

Hôm qua mình chọc em ấy không vui sao?

Chu Lộ nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra rốt cuộc là vì sao.

Hai chiếc xe dừng bên ngoài biệt thự Bạch gia, không lái vào bãi đỗ xe mà ngừng trước cửa nhà.

Dự cảm bất an trong lòng Chu Lộ càng ngày càng nặng, hắn run rẩy ấn mật mã, mới vừa lên lầu liền nghe được mợ khóc.

“Sao con luẩn quẩn trong lòng như vậy. Mẹ và ba ba nói không đáp ứng sao! Con hoàn toàn không suy nghĩ vì cha mẹ phải không?”

Ngay sau đó lại là tiếng cậu phẫn nộ.

“Chúng ta chỉ có một đứa con trai là con, còn có thể vì cái này đuổi con đi? Tự sát! Tự sát có thể giải quyết vấn đề sao! Con không nghĩ tới cha mẹ nuôi lớn mình mấy năm nay, con đứt tay một chút va đầu một chút cha mẹ nhìn đều đau lòng!”

Chu Lộ nghe được tự sát chân mềm nhũn, thiếu chút nữa té xuống cầu thang.

Hắn xông lên đẩy cửa ra, ba người trong phòng quỳ cho nhau, trán Bạch Tụng dập xuống sàn nhà, khóc rối tinh rối mù, bên cạnh còn có dao gọt hoa quả.

“Lộ Lộ, sao con lại tới đây… Con…”

Mẹ Bạch lau lau nước mắt, nghĩ đến lời con trai vừa nói, thở dài, hồng mắt nhìn về phía hắn, “Con khuyên em, giúp mợ khuyên nó.”

Nàng đã sớm nhận ra tình cảm giữa hai đứa nhỏ không bình thường, còn tưởng rằng sẽ theo thời gian chậm rãi quên mất, nào nghĩ sẽ tới bước này.

Làm sao bà cũng không thể nghĩ được, có một ngày đẩy ra cửa phòng con trai, sẽ tận mắt nhìn thấy nó thấy chết không sờn cắt cổ tay! Nếu về trễ…

Đứa con hiểu chuyện như vậy, từ nhỏ đã rất ngoan, chưa bao giờ làm người nhọc lòng, bà thật sự không đành lòng thấy con trai bị thế tục trói chặt.

Tính tình con trai như người Bạch gia, kiên cường cứng đầu, nhận rồi sẽ không buông tay. Em chồng Bạch Quân Quân bỏ mạng vì tình yêu, nàng không có khả năng nhìn con mình cũng đi lên vết xe đổ đó!

Nói gì cũng không thể!

Tác gia muốn nói:

Chu Lộ (đỏ mắt): Vì sao luẩn quẩn trong lòng?

Bạch Tụng (gấp tới vỗ đùi): Không phải, cái này em có thể giải thích!!
 
Anh Họ Cường Tráng Đến Từ Trong Núi
Chương 11: Come out thành công, nội y tình thú nhét đuôi cáo vào mông (Hoàn)



Chu Lộ nhìn chằm chằm Bạch Tụng, nắm chặt nắm tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay.

Giây tiếp theo, hắn cũng quỳ xuống, đầu gối đập thật mạnh trên sàn nhà.

Em họ tuổi còn nhỏ, là ca ca hắn làm sai. Rõ ràng biết không nên có tình cảm, nhưng cố tình tham luyến ấm áp, rõ ràng biết Bạch Tụng thích đi vào hẻm, nhưng vẫn để cậu một người rời khỏi trường học. Hắn có tư cách gì làm ca ca, có tư cách gì làm người yêu Tụng Nhi.

Mẹ Bạch bụm mặt khóc: “Hai đứa này… Hai con a…”

“Con thích ca ca. Thích thật lòng.”

Bạch Tụng nức nở ghé vào đùi mẹ, trên mặt nhỏ đều là nước mắt, “Con biết đại nghịch bất đạo. Con có lỗi với cô có lỗi với cha mẹ. Con không… Ô… Không nên trêu chọc ca ca. Không nên làm ba mẹ mất mặt.”

Ban đầu là vì kịch truyền thanh quá ngược mà khóc, nhưng Bạch Tụng nghe tiếng mẹ khóc, đau lòng không thôi, khóc càng ngày càng hung.

Cậu thật sự đại nghịch bất đạo, vì tình cảm của bản thân giả tự sát uy h**p cha mẹ. Nhưng cậu quá thích ca ca, chỉ có thể ra hạ sách này, chỉ có chính cậu làm bộ hỏng mất trước, mới có thể ngăn cản cha mẹ chân chính hỏng mất.

“Vậy cũng không thể luẩn quẩn trong lòng!”

Ba Bạch tức giận cũng đau lòng, duỗi tay dùng sức nhéo tay Bạch Tụng, “Nếu con xảy ra chuyện gì chúng ta còn có sống được sao! Con nhẫn tâm để cha mẹ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, nhẫn tâm để cha mẹ tự trách cả đời, phải không!”

“Đều tại con.”

Chu Lộ cắn chặt răng, hồng hốc mắt duỗi tay tự tát mình một cái, năm ngón tay nháy mắt hiện trên mặt, “Là con bị ma xui quỷ khiến.”

Âm thanh trong phòng vì đó mà yên lặng, Bạch Tụng phản ứng lại giãy giụa trong lòng mẹ ra, nhào vào ngực Chu Lộ, khóc lóc sờ mặt đối phương:

“Ca ca anh làm gì!”

“Anh ngược lại muốn hỏi em muốn làm sao!”

Chu Lộ thần sắc ẩn nhẫn nắm cổ tay cậu, gầm nhẹ một câu, “Cầm dao, em cầm dao muốn làm sao!”

Bạch Tụng sợ tới mức run run, lắc đầu bĩu môi, ủy khuất hỏng rồi:

“Không muốn làm sao…”

Ba mẹ Bạch thấy Chu Lộ có thể khuyên được con trai mình nhẹ nhàng thở ra. Hai người đều là người từng trải, biết hiện tại hai đứa cần không gian riêng. Ba Bạch kéo vợ đứng lên cho Chu Lộ ánh mắt, để hắn hảo hảo khuyên nhủ Bạch Tụng, tiếp theo cố nén không yên tâm song song đi ra ngoài.

Cha mẹ vừa đi, Bạch Tụng lập tức dán lên hôn môi hắn một cái, “Anh có đau không? Thực xin lỗi, thực xin lỗi.”

“Cái này em có thể giải thích, em…”

Bạch Tụng lau nước mắt nhìn xung quanh, dao gọt hoa quả bị ném ở góc tường, cậu quỳ gối muốn bò qua lấy bị Chu Lộ đột nhiên túm chặt.

Chu Lộ kéo cậu vào lòng mình, giọng run rẩy, “Lấy làm gì!”

“Không phải, không phải, em chỉ là…”

“Còn không có đủ phải không?”

“Không phải!”

Bạch Tụng hai mắt đẫm lệ, gấp đến độ bắt lấy quần áo hắn, “Dao đó không bén, em không có luẩn quẩn trong lòng, thật sự không có, anh nghe em được không?”

Kế hoạch giải thích không quá phức tạp, Bạch Tụng nghẹn ngào nói suy nghĩ của mình cho hắn.

Chu Lộ nghe xong mày nhíu chặt, hắn bế cậu lên giường, bản thân đi kiểm tra con dao, thấy thật sự không bén mới yên lòng, ngồi xuống đất thở ra.

“Em không nghĩ tới anh sẽ về, nếu sớm biết vậy em nói cho anh trước.”

Vốn muốn xử lý tốt rồi nói cho ca ca, không nghĩ tới hảo tâm làm chuyện xấu.

“Sau này không được như vậy, giả cũng không cho.”

Bạch Tụng ngồi trên giường ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt khóc sưng lên, giọng hơi khàn: “Em sai rồi.”

Tuy đó vẫn có thể xem là một phương pháp tốt, nhưng Bạch Tụng cũng biết dùng phương thức này come out quá mức tàn nhẫn với ba mẹ, trực tiếp tước đoạt quyền lợi của cự tuyệt bọn họ, quá bất hiếu.

Mấy ngày sau, ba mẹ Bạch vạn phần cẩn thận tình huống tâm lý của Bạch Tụng, hận không thể thời thời khắc khắc cột vào bên người nhìn, sợ xảy ra chuyện.

Bạch Tụng tự trách không thôi, cậu giả bộ đặc biệt vui vẻ lắc lư trước mặt cha mẹ, nỗ lực làm cha mẹ buông lo lắng.

Bất quá mặc kệ nói như thế nào, hiệu quả nói rõ lần này không tồi, không có bị đuổi ra khỏi nhà cũng không vào bệnh viện, sau này có thể cùng ca ca không còn gánh nặng ở bên nhau, không cần lo lắng gì nữa, quá hạnh phúc.

Hai ngày sau hai người cùng nhau nhập học, Bạch Tụng bắt đầu học tập nghiêm túc.

Chu Lộ rất vui mừng, buổi tối lúc l*m t*nh nhẹ nhàng hơn bình thường, sợ hôm sau Bạch Tụng không thoải mái mà lần nữa đánh mất động lực học tập.

Kết quả Bạch Tụng càng thêm nhiệt tình hơn trước, buổi tối bị “Uy no” xong, hôm sau tinh thần phấn chấn, như một con tiểu yêu tinh hút đầy tinh khí.

Sau đó, Chu Lộ cũng thả lỏng, hai người thoải mái như lúc đầu. Nếu không phải Bạch Tụng không cho đeo bao, chỉ sợ hai người dùng áo mưa hết một thùng.

Giữa năm lớp 11, thành tích hai người từ đếm ngược từ dưới lên đuổi theo mặt bằng chung. Ba mẹ Bạch vì chúc mừng thành tích hai người cuối kỳ, trực tiếp mua biệt thự nhỏ ở bán đảo ven biển cho hai người tới chơi tránh nóng.

Bạch Tụng vỗ hai tay hoan hô, cuối cùng có thể không cần sợ bị nghe mà nhỏ tiếng!

Cuối cùng có thể cùng ca ca từ sô pha làm tới ban công, từ ban công làm tới phòng tắm, từ phòng tắm làm về giường!

Tháng 7 ở Y thị gió nhẹ không nóng, chất lượng không khí tốt hơn thành phố C rất nhiều.

Bạch Tụng tắm rửa xong bắt đầu câu dẫn Chu Lộ, mặc tình thú nội y lén mua. Đó là nhà thiết kế nước ngoài thiết kế cho nam, quần tam giác ren, côn th*t bị bao lộ ra hình dạng, chính giữa hoàn toàn không có một chút vải.

Cậu quỳ gối trên thảm, chu lên cái mông sắc đào, Bạch Tụng nhét cái đuôi vào cúc huyệt. Cái đuôi màu trắng theo cậu bò đong đưa.

Chu Lộ đang ngồi trên giường đọc sách, vừa thấy nơi nào chịu được câu dẫn, h* th*n lập tức cứng lên.

Bạch Tụng nhịn cười bò qua, chậm rì rì sờ q**n l*t ca ca lôi kéo xuống. Cự thú thô dài lập tức b*n r*, gân xanh nổi lên.

Cậu gấp không chờ nổi há miệng ngậm lấy, nỗ lực nhét toàn bộ q** đ** vào miệng, hai tay nắm lấy thân cây, một bên loát động một bên dùng đầu lưỡi hoạt động ở mã mắt.

Chu Lộ ánh mắt đỏ đậm, rũ mắt nhìn chằm chằm lông mi Bạch Tụng khẽ run, duỗi tay sờ mặt cậu.

Mỗi ngày đều phải cảm thán một câu, sao lại có người lớn lên như vậy, mỗi một giây đều k*ch th*ch trái tim hắn.

Bạch Tụng ngước mắt nhìn ca ca, l**m một hồi buông ra, đứng lên ngồi lên để d**ng v*t c*m v** h** h***t. Hậu huyệt ngậm đồ chơi nhỏ, nhưng vì phía trước bị c*m v**, mặt sau áp bách tuyến tiền liệt, sung sướng run rẩy, kê kê cậu tràn ra dịch, h** h***t cũng điên cuồng ch** n**c.

“Ca ca…… Rất thích…… Ân……”

Cậu nhẹ nhàng n*ng m*ng lại ngồi xuống, lặp lại động tác, “Thật lớn…… Ân…… A……”

Chu Lộ n*ng m*ng cúi đầu hôn môi lấp kín câu rên rĩ.

Đuôi hồ ly đong đưa theo động tác hai người, cánh mông bị va chạm bạch bạch bạch trên đùi nam nhân rắn chắc. Bạch Tụng ngửa đầu bị hôn, nước bọt chưa kịp nuốt từ khóe môi chảy xuống cằm.

Đệm mềm mại, Chu Lộ ngồi một hồi nằm xuống, nhẹ đỉnh lên trên. Bạch Tụng ghé vào ngực hắn, mông bị thao không ngừng nâng lên, d*m thủy văng khắp nơi làm ướt đẫm nơi hai người g*** h*p.

“Ca ca…… Ân a…… Thật thoải mái…… Quá sâu…… Ân a…… Ca…… Ô…… Thao vào t* c*ng…… Ân a…… Nhanh một chút ca ca……”

Chu Lộ thích nhất nghe cậu dục cầu bất mãn nói muốn trên giường. Bạch Tụng rầm rì tự lắc mông, đi theo hắn đưa đẩy chủ động v**t v* đại điểu.

d*m h***t kẹp chặt n*m c*n, Bạch Tụng chủ động lại không ngả ngớn, mị thái mười phần nhưng không nữ khí. Chu Lộ thích đến phát cuồng, đến tận xương tủy, không đùa giỡn cậu nữa, tàn nhẫn bạch bạch bạch c*m v** rút ra.

“Ca ca…… Chính là như vậy…… Ân a…… Ha…… Thích…… Lão công…… Ân a…….”

Bạch Tụng th* d*c, tay chống thân thể, dùng môi hồng nhuận lung tung hôn má Chu Lộ.

“Thoải mái sao ca ca…… Thích…… Thích Tụng Tụng mặc như vậy không…… Ân a……”

“Thích.”

Chu Lộ xoay người đè cậu dưới thân, dùng sức tách ra chân cậu, nhanh chóng ra vào.

“Lần sau Tụng Nhi cũng mặc như vậy.”

“Ân…… Da…… Ân a…… Quá sâu……”

Đuôi hồ ly dính đầy d*m thủy, hai người ai cũng không quan tâm, con ngươi tràn ngập d*c v*ng nhìn chằm chằm đối phương. Tràn ngập tình yêu biến thành sức lực không cạn, bắn hai lần Chu Lộ vẫn không nghỉ ngơi.

Nhục cụ không biết mỏi mệt thao ở bên trong, trên khăn trải giường đều là t*nh d*ch hai người b*n r*. Trong phòng nồng vị tính ái, không khí đặc biệt câu nhân.

Lại là trừu động mấy trăm lần, Chu Lộ ôm chặt Bạch Tụng, rót toàn bộ vào, huyệt thịt đỏ tươi trơn ướt mấp máy co rút lại. Cậu run rẩy, dục tiên dục tử mở ra cơ thể không phòng bị, đôi mắt ướt dầm dề nhìn về phía nam nhân r*n r*:

“Ca ca bắn vào tới…… Thật nóng…… Ha a…… Em yêu anh ca ca…… Ân……”

Chu Lộ hôn một ngụm m*t môi cậu, ôn nhu: “Anh cũng yêu em.”

Từ lúc bắt đầu bất an vì đoạn cảm tình này, đến Bạch Tụng lần lượt thẳng thắn. Mỗi một lần Chu Lộ nghĩ tới đáy lòng đều sẽ mềm mại.

Thật sự không thể tưởng tượng, nam sinh làm cho người ta yêu thích như vậy bị hắn một tiểu tử nghèo chiếm được.

“Ca ca…… Đừng rút ra…… Còn muốn làm……”

Chu Lộ rũ mắt nhìn t*nh d*ch chỗ hai người g*** h*p, lần nữa đỡ côn th*t c*m v**.

end
 
Anh Họ Cường Tráng Đến Từ Trong Núi
Chương 12: Phiên Ngoại (Hoàn toàn văn)



Chu Lộ ngồi trong văn phòng, mắt nhìn chằm chằm di động. Hắn nhớ không rõ đã bao lâu không nhận được tin nhắn Bạch Tụng chủ động gửi.

Từ khi tốt nghiệp hai người có mâu thuẫn lại giải hoà. Bạch Tụng như thay đổi thành người khác, không còn nhão nhão dính dính ở phía sau muốn hắn cùng cậu một chỗ, không còn làm nũng. Thậm chí hiện tại đi công tác về nhà, Chu Lộ đã không chịu nổi đèn phòng khách mở cho mình.

Là Bạch Tụng thay đổi hay hắn thay đổi, Chu Lộ cảm thấy có lẽ đều có.

Bọn họ không còn là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi có nhiệt tình là có thể come out. Bạch Tụng 22 tuổi, không còn là tiểu nam sinh một khi không vui sẽ khóc sướt mướt, nhưng Bạch Tụng của hắn vĩnh viễn làm cho người ta thích, vĩnh viễn ở nơi hắn không biết cười vui vẻ.

Có đôi khi Chu Lộ sẽ có cảm giác vô lực rất nặng, hắn nhận thấy giữa hai người đang có thứ gì biến hóa, nhưng hắn sờ không được cũng kéo không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Nguyên nhân lúc tốt nghiệp đại học khắc khẩu, cẩn thận ngẫm lại tương tự năm lớp 11 ở khách sạn thành phố A. Chẳng qua Bạch Tụng 17 tuổi sẽ khóc nháo hắn, mà Bạch Tụng 22 tuổi sẽ dùng lỗi lầm nhiều năm trong khi yêu nhau của hắn bình tĩnh nói chia tay.

Hắn nhớ rõ Bạch Tụng lúc ấy ném vỡ một cái ly, thuỷ tinh trúng cánh tay cậu, một đường vết máu. Tụng Tụng của hắn không khóc cũng không kêu đau, chỉ thừa dịp hắn đi lấy hòm thuốc xách va li không quay đầu lại rời khỏi.

Hắn đuổi theo hơn nửa tháng, công ty game mới vừa thành lập cũng mặc kệ, mỗi ngày ngồi xổm trước cửa nhà Bạch Tụng, lì lợm la l**m, tự vào nhà, các loại phương pháp đều dùng mới ôm Bạch Tụng về được.

Nhưng ôm về cũng vô dụng, hiện tại bọn họ chỉ có ở trên giường mới có giao lưu. Chu Lộ cảm thấy, có lẽ từ thời khắc Bạch Tụng nói chia tay, đã không còn coi hắn là người yêu mà ở chung.

Chu Lộ thở ra một hơi, đứng dậy tan tầm về nhà.

Bạch Tụng không có hứng thú quản lý công ty, trước mắt nhậm chức ít việc nhàn nhã ở công ty giải trí Bạch thị, công việc chủ yếu là vẽ tranh minh hoạ. Công tác không nhiều, ngẫu nhiên đi ra ngoài uống rượu với bạn bè, coi như phù hợp tương lai khi còn nhỏ cậu tưởng tượng.

Có đôi khi cậu cũng sẽ ở nhà làm cơm, nhưng Chu Lộ làm nhiều hơn.

Hiện tại hai người ở là khu mới, năm trước giao phòng, là Chu Lộ năm ba đại học dùng phòng làm việc của hắn kiếm tiền mua, quá lớn, trang hoàng màu lạnh. Lúc đó không cảm thấy có gì, hiện tại luôn cảm thấy trong nhà lạnh lẽo, không có một chút nhân khí.

Cửa truyền đến tiếng chuông cửa, Bạch Tụng thở dài, rõ ràng khoá mật mã, ca ca lại luôn muốn ấn chuông để cậu đi mở.

Vừa vào cửa đã bị ôm hôn một cái, Bạch Tụng ngửa đầu nhìn Chu Lộ, chớp chớp mắt.

Chu Lộ: “Nhớ em.”

Bạch Tụng cười, “Gặp mỗi ngày, nhớ cái gì.”

Chu Lộ nhìn chằm chằm Bạch Tụng, tay ôm eo cậu, lại hôn một ngụm, m*t vào môi cậu, muốn vói đầu lưỡi vào bị Bạch Tụng nghiêng đầu né tránh.

“A chờ một chút! Thức ăn sắp khét!”

Bạch Tụng tránh thoát hắn ôm ấp, xoay người muốn đi.

“Tụng Tụng…”

Chu Lộ giữ chặt ôm cậu từ sau lưng, cằm đặt trên vai cậu, “Mấy tháng như vậy, em còn muốn nháo tới khi nào? Gần đây không phải anh bồi em sao, đừng tức giận được không?”

“Em không có tức giận, em nháo cái gì.”

Bạch Tụng nhíu mày quay người lại, “Anh làm sao vậy?”

“Vì sao không cho anh hôn.”

Bạch Tụng oan uổng: “Em không có, thức ăn thật sự sắp khét ca ca.”

“Không cần nhíu mày, anh làm sai chỗ nào em nói cho anh, đừng không vui.”

“Em không có không vui.”

Bạch Tụng cảm thấy hắn hiện tại thật sự rất kỳ quái, có đôi khi ở nhà luôn đối diện cậu thở dài không thể hiểu được, kết quả còn nói cậu không vui.

“Em có.”

Bạch Tụng sốt ruột: “Ca, vui vẻ hay không khi khác nói, thức ăn thật sự sắp khét.”

Chu Lộ buông ra, cậu lập tức nhanh như chớp lắc mình vào phòng bếp, hắn cởi tây trang cũng đi theo vào.

Đồ ăn thiếu chút nữa khét, Bạch Tụng hoang mang rối loạn lấy cái muỗng múc ra, vừa quay đầu lại phát hiện đã quên tắt lửa.

Bạch Tụng: “!!”

Chu Lộ không nhanh không chậm ở một bên tắt, sau đó để Bạch Tụng phía trước, từ phía sau ôm hôn cổ cậu.

Chậm rãi, Bạch Tụng bị hắn hôn có cảm giác, từ một người chủ động biến thành hai người củi khô lửa bốc, ôm hôn từ phòng bếp ra. Khi lăn lên giường toàn thân chỉ còn cái q**n l*t.

“Bảo bảo, cởi.”

Chu Lộ khàn giọng, đứng dậy c** q**n áo đá văng ra, chân sau quỳ gối lên giường hôn qua, vừa hôn vừa túm q**n l*t Bạch Tụng trực tiếp xé rách, ngón tay vuốt huyệt khẩu đối phương ra nước, động tác trên môi càng thêm dùng sức.

Ngón tay v**t v* *m đ*, nam nhân chậm rãi đi xuống. Mật huyệt kẹp chặt ngón tay hắn, bên trong ào ạt chảy tao thủy, toàn bộ t*** h***t dính ướt.

“Ca ca…… Tiến vào……”

Chu Lộ ừ một tiếng, rút ra ngón tay, q** đ** chống thịt non trực tiếp c*m v**. Huyệt trơn ướt non mềm ngậm lấy côn th*t, kh*** c*m mãnh liệt theo k*ch th*ch dần dần bao phủ thân thể, nơi g*** h*p tê dại.

Bạch Tụng nhắm mắt thừa nhận kh*** c*m cơ thể bị lấp đầy, ca ca tràn ngập t*nh d*c hôn ấn toàn thân cậu. Hôn mang theo chút đau đớn làm tính ái tăng thêm phóng túng không kiềm chế được. Trước nay hắn đều mềm nhẹ cắn cậu, rất ít khi dùng sức như vậy.

Trên giường kịch liệt đong đưa, tiếng nước phụt phụt, t*nh h**n no đủ đánh huyệt, bụng nhỏ va vào đùi, hết thảy triền miên kiều diễm. Nhưng Chu Lộ vẫn muốn gây mất hứng chất vấn Bạch Tụng, vì sao gần đây như vậy.

“Tụng Nhi…”

Hắn chống cánh tay ghé vào trên người cậu, động tác thả chậm, hai tròng mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm cậu, “Hiện tại em có cảm giác gì với anh?”

“A?”

“Gần đây sao em… Không cần anh cùng em một chỗ?”

Bạch Tụng nhắm mắt lại, hai tay nhẹ nhàng ôm lưng nam nhân, lười biếng:

“Bởi vì anh phải làm việc, em quấn lấy anh một hồi, công việc của anh phải đẩy một hồi, chúng nó cũng sẽ không biến mất. Hơn nữa, nếu anh muốn cùng em một chỗ, cũng không cần em yêu cầu, chính anh chủ động.”

Không nghe được trả lời. Bạch Tụng mở to mắt, nhìn Chu Lộ hơi ảm đạm thở dài, lại nói: “Ca ca, lần đó nói chia tay em suy nghĩ rất nhiều. Thật sự em quá tùy hứng, có chuyện gì anh không đáp ứng em sẽ làm nũng chơi xấu bắt anh đồng ý, em chỉ là… Chỉ là muốn duy trì tình cảm này, mà xem nhẹ ngoài em ra anh còn cần sinh hoạt khác. Em hy vọng cách chúng ta ở chung có thể cho anh cảm thấy thoải mái, mà không phải cả ngày ở chung như tình yêu cuồng nhiệt làm anh áp lực.”

“Anh không áp lực, anh rất hạnh phúc.”

Chu Lộ ôm chặt cậu, “Sao em nghĩ như vậy?”

“Em chỉ cảm thấy em cần nghĩ lại một chút, em…”

“Em không cần.”

“Em thế nào anh đều thích.”

Biết trong lòng Tụng Tụng có mình, hết thảy đều không sao cả.

Mắt Bạch Tụng sáng rực lên: “Thật sự?”

Chu Lộ gật đầu, thấy cậu như vậy, trong lòng chua xót, “Tiểu bằng hữu xinh đẹp mỗi ngày đều gọi điện thoại thúc giục anh về nhà, em không biết anh hạnh phúc cỡ nào.”

Tụng Tụng của hắn là người yêu đủ tư cách, người không đủ tiêu chuẩn là hắn, không có cho cậu đủ cảm giác an toàn, làm Tụng Tụng lo lắng vấn đề này.

“Ca ca anh thật buồn nôn!”

“Em càng buồn nôn.”

Bạch Tụng hừ một tiếng, “Nào có, em nói đều là lời thật.”

“Anh không phải sao?”

Chu Lộ đỉnh eo, “Tóm lại về sau phải kêu anh cùng nhau xem phim, làm nũng với anh, chơi xấu với anh, phát giận cũng hoan nghênh, trừ bỏ chia tay cái gì cũng nghe em.”

Bạch Tụng ngượng ngùng che mặt: “Ai u… Ca ca thật buồn nôn! Anh học với ai!”

“Cả ngày cùng buồn nôn tinh ở bên nhau, bị lây bệnh.”

“Em mới không buồn nôn!”

Nói thông, động tác g*** h*p càng ngày càng kịch liệt, Chu Lộ như con ngựa hoang thoát cương, k*ch th*ch d**ng v*t phụt phụt c*m v** rút ra, va cham h** h***t đỏ bừng một mảnh.

“Ân…… Ân a…… Chậm…… Chậm một chút…… Ngô…… Quá sâu…… Ân a a……”

Thịt hành đâm vào, q** đ** cắm cung khẩu mẫn cảm, khi rút ra mang theo một dòng nước. Chu Lộ lặp lại động tác thao lộng, làm người dưới thân cả người nổi lên hồng nhạt.

Bạch Tụng ngửa đầu hơi ưỡn người, Chu Lộ lập tức biết cậu muốn đổi tư thế, lui lại rút điểu, mật huyệt đỏ tươi bị thao lộ một cái miệng nhỏ khép không được. Chu Lộ ôm eo để cậu quỳ xuống, hắn quỳ một gối phía sau, n*m c*n đỉnh nhập.

Hoa hạch sung huyết hơi cứng, tư thế này thao mấy trăm cái, Bạch Tụng bắt đầu muốn kẹp chân.

“Sắp tới rồi ca ca…… Ân……”

Chu Lộ từ phía sau vuốt eo cậu, “Bảo bảo, chờ anh cùng nhau.”

“Ân a…… Dạ……”

Đưa đẩy mấy chục lần, Chu Lộ kêu lên một tiếng bắn vào cơ thể cậu. Bạch Tụng choáng váng th* d*c, cơ thể run rẩy, huyệt co rút lại, phân bố d*m d*ch.

Chu Lộ ôm cậu nghỉ ngơi trên giường một lát, sau đó bế cậu vào phòng tắm. Trong phòng tắm phát ra tiếng vang ái muội như cũ, hai người rửa mặt sạch sẽ, không quan tâm trên giường lầy lội, vào phòng khác cho khách nghỉ ngơi.

Lâu như vậy, thỉnh thoảng Chu Lộ sẽ mơ thấy cảnh tượng khi mình 18 tuổi vừa tới thành phố C.

Hắn mơ thấy lúc ấy ở ga tàu hỏa, mặc quần jean tẩy đến trắng, tay xách nách mang, bị tiểu nam sinh xinh đẹp dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn chăm chú vào, dùng giọng nói thanh thúy kêu ca ca.

Hắn còn mơ thấy thân thể Bạch Tụng tr*n tr** nói với hắn:

“Em nhất kiến chung tình với anh rồi.”

Phiên ngoại end
 
Back
Top Bottom