- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #111
Anh Em Song Sinh Hoán Đổi Cuộc Sống
Chương 110: Công khai tình yêu
Chương 110: Công khai tình yêu
[Công diễn tập 10 sắp tới rồi!][Đếm ngược tới tập hai rồi, không nỡ rời xa chút nào luôn!][Giản Văn Minh đến rồi, Cố Vân Tương cũng đến rồi kìa!][Hai người khác biệt rõ luôn, Giản Văn Minh càng ngày càng điển trai, còn Cố Vân Tương thì nhìn tiều tụy thấy rõ, trang điểm đậm vậy mà vẫn không che nổi vẻ mệt mỏi.][Tự nhiên thấy thương anh ta một chút, nhưng mà nói thật, Cố Vân Tương vốn không có cửa giành vị trí trung tâm.
Tiếp tục thi cũng chỉ để làm nền cho Giản Văn Minh thôi.
Một người chuyên đóng vai chính tuyến đầu như anh ta, không thấy mất mặt sao?
Hơn nữa bây giờ lại dính đầy bê bối, nghe nói hôm qua còn bị mời đi "uống trà" vì vụ rắc rối với Giải trí Ngải Mỹ.
Giờ còn dám xuất hiện trong livestream, tôi chỉ có thể nói là tâm lý anh ta thật sự rất vững.][Tôi thấy giờ anh ta nên yên lặng một chút thì hơn, không khéo lại bị đưa vào danh sách nghệ sĩ có vết nhơ, rồi bị phong sát luôn.][Mấy người lo xa quá.
Cố Vân Tương vốn nổi tiếng nhờ tai tiếng, mấy năm nay nhờ diễn xuất mới được gột rửa hình ảnh.
Sóng to gió lớn gì mà anh ta chưa từng trải qua?
Nhìn thì yếu đuối vậy thôi, chứ bên trong mạnh mẽ hơn khối người đấy.][Nếu thật sự mạnh mẽ thì đâu đến mức tiều tụy như vậy.
Mà nghệ sĩ dính scandal năm nay chắc không ai nhiều bằng Cố Vân Tương đâu.
Giờ lại còn xuất hiện rầm rộ thế này, tôi thay anh ta toát cả mồ hôi.][Mới đó mà đã hơn hai tháng, thời gian trôi nhanh thật.
Mấy tuần không có Tinh Nguyệt, cả phòng ký túc xá tôi cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì.
Không tưởng tượng nổi mấy ngày nữa không còn chương trình để theo dõi.][Giờ chắc thứ hạng vòng thăng hạng của Tinh Nguyệt cũng gần ổn định hết rồi nhỉ?
Còn gì phải chờ nữa đâu?
Hạng nhất chắc chắn là Giản Văn Minh.
Cố Vân Tương với Lục Dịch tranh hạng hai, Chu Tử Tô chắc xếp thứ tư.
Vũ Minh Hoán thì khả năng cao bị loại, lớn tuổi quá, không hợp debut với nhóm.][Giản Văn Minh với Cố Vân Tương đâu rồi?
Trời tối rồi mà vẫn chưa thấy xuất hiện?][Ha ha ha, chắc chắn là để đến cuối mới xuất hiện rồi.
Mọi người cũng biết tính của Tinh Nguyệt mà, lúc nào cũng thích câu giờ, giữ khán giả đến tận phút chót.]Hôm nay trời vẫn khá dễ chịu, nhưng dù sao cũng đang là thời điểm lạnh nhất trong năm.
Mặt trời vừa khuất núi, không khí lập tức trở nên lạnh buốt.
Giản Văn Khê và Cố Vân Tương cho nhân viên phát đồ uống nóng cho đám fan đang ngồi xổm chờ thảm đỏ, hiện trường vô cùng náo nhiệt.Nhiều trường đã bắt đầu nghỉ, lượng người hâm mộ đổ về đông chưa từng thấy.Rút kinh nghiệm từ lần trước, đài truyền hình lần này chuẩn bị công tác bảo vệ rất chu đáo.
Chính quyền địa phương cũng đặc biệt hỗ trợ, cử thêm nhiều cảnh sát vũ trang đến giữ trật tự tại khu vực đài truyền hình Giang Hải.Khoảng sáu giờ chiều, một số tuyến đường xung quanh đã bị phong tỏa, cấm xe cộ qua lại.Giản Văn Minh ghé vào cửa sổ, phấn khích nhìn xuống dưới lầu."
Anh nhìn kìa, đông người chưa!"
Cậu giơ điện thoại quay xuống dưới.Từ góc độ đó, toàn bộ quảng trường thu trọn vào ống kính.Cậu đang gọi video cho Hề Chính.
Mấy ngày trước, Hề Chính đã về nước Y.Việc được ở lại Hoa Thành vài ngày với một người bận rộn như hắn đã là nhượng bộ rất lớn.
Hề Chính vốn là người cuồng công việc, lần này về nước để xử lý một số chuyện.
Hắn nói nếu có thời gian sẽ bay qua lại."
Em không lạnh à?
Mặc ít vậy."
Hề Chính hỏi."
Tôi phấn khích đến toát cả mồ hôi rồi!"
Giản Văn Minh cười đáp.
"Anh trai tôi bảo sau khi công diễn kết thúc, ảnh với đạo diễn Trần Duệ sẽ đến phòng tìm tôi, bàn chuyện tiết mục trong đêm chung kết."
"Em chắc chắn muốn đi à?"
"Dĩ nhiên là muốn rồi!
Nghĩ tới cảnh được đứng chung sân khấu với anh trai, dưới ánh đèn flash, tôi thấy phấn khích không chịu nổi!"
Cậu lại quay điện thoại xuống dưới.
"Anh xem nè, có đến hơn chục nghìn người luôn, đông thấy sợ...
Anh vẫn chưa tan ca sao?"
Bên phía Hề Chính đã là đêm khuya, nhưng hắn vẫn còn đang tăng ca trong văn phòng."
Làm xong chỗ này là tôi đi liền."
Hề Chính đáp."
Vậy có phải tôi đang quấy rầy anh không?"
Giản Văn Minh đưa màn hình điện thoại hướng về phía mình.Dù chỉ quay cận mặt bằng góc chụp khéo léo, gương mặt cậu trên màn hình vẫn mịn màng không tì vết."
Em có thể không biết, kỹ năng lợi hại nhất của tôi chính là vừa làm việc vừa nghe em nói chuyện."
Hề Chính đáp.Giọng nói của Giản Văn Minh vang lên không ngớt bên kia video, miệng nhỏ luyên thuyên không dứt, nhưng lại khiến tâm trạng căng thẳng cả ngày của Hề Chính dịu đi thấy rõ.Rõ ràng trước kia hắn rất ghét bị làm phiền khi đang làm việc, vậy mà giờ đây...Quả nhiên, yêu đương có thể khiến một người thay đổi hoàn toàn.Giản Văn Minh nằm ngửa ra giường, cầm điện thoại hỏi:"Anh đang làm gì vậy?"
Hề Chính liền xoay camera cho cậu nhìn sơ qua nội dung công việc - dày đặc các con số và bảng biểu khiến Giản Văn Minh chỉ liếc một cái đã mất hết hứng thú."
Hôm nay em gọi video cho tôi, chỉ để khoe fan dưới tầng đông thế nào à?"
Hề Chính hỏi."
Chứ còn gì nữa, anh tưởng tôi tìm anh để làm gì hả?"
Hề Chính cười nhạt.
"Biết tôi ở xa, không thể làm gì được em, nên lại bắt đầu trêu chọc người ta đúng không?"
Giản Văn Minh bị nói trúng tim đen, khẽ rùng mình, cười hai tiếng rồi nói:"Ngoài tầm với hả?"
Hề Chính đáp:"Tuần sau tôi tranh thủ thời gian bay qua.
Em rất nhớ tôi đúng không?"
"Không đâu, một mình tôi sống phong lưu tự tại."
Giản Văn Minh nói.
"Anh tới làm gì, không cần anh tới, chẳng có chút cần thiết nào hết."
"Miệng thì nói cứng, trong lòng lại mềm.
Tôi đang làm việc mà em cứ khiến tôi máu nóng dồn lên rồi đấy."
Giản Văn Minh nói:"Lên rồi hả?
Anh dễ bị kích thích quá đó."
Hề Chính cười khẽ, không đáp, chỉ giơ điện thoại lia xuống hạ thân một cái.
Giản Văn Minh lập tức liếc qua, rồi trừng mắt:"Anh là chó Teddy đầu thai đấy à?"
"Gần đây chắc tôi vào kỳ mẫn cảm rồi."
Hề Chính lười nhác đáp."
Ngày nào mà anh chẳng vậy."
"Tôi mới có hai mươi sáu."
Hề Chính nói.
"Nếu em trêu tôi mà tôi không có chút phản ứng nào thì mới là có vấn đề.
Nhưng mà thân thể em đúng là tiêu chuẩn vàng của nam giới đấy, vừa khoẻ vừa hấp dẫn."
Giản Văn Minh cảm thấy nếu cứ tiếp tục thế này thì cuộc trò chuyện sẽ đi quá giới hạn cho trẻ em.Lạ thật, từ cái đêm định mệnh ở vùng núi trở về, cậu cảm thấy bản thân như không còn là chính mình nữa.
Như thể cậu đã ngầm đồng ý với lời tỏ tình của Hề Chính, từ đó hai người chính thức bước vào mối quan hệ yêu đương.
Và chỉ cần chấp nhận điều đó, lòng cậu liền trở nên thảnh thơi hơn hẳn."
Tôi cúp máy trước đây, muốn xem phát sóng trực tiếp.
Anh trai tôi sắp lên thi đấu rồi."
Cậu nói.Hề Chính ừm một tiếng."
Tôi ngủ trước, lát nữa em rảnh lại gọi."
"Xem xong là bên anh cũng khuya lắm rồi, chắc một hai giờ.
Anh ngủ trước đi, rảnh thì nói tiếp.
Đừng có nũng nịu, đừng giở trò, cúp đây."
Không để đối phương kịp đáp, cậu liền dứt khoát ngắt cuộc gọi.Cậu cảm thấy, lần này đối với cậu mà nói, việc yêu xa lại là một cơ hội.Ít nhất, cậu có thể nhân cơ hội này để giữ lấy quyền chủ động.Bỗng ngoài cửa sổ vang lên một tràng tiếng hét chói tai như muốn xé toạc bầu trời, khiến cậu giật mình.
Giản Văn Minh lập tức chạy ra cửa sổ nhìn xuống, thấy một chiếc xe vừa dừng lại ở lối vào thảm đỏ.Người đông quá, không thấy rõ ai bước xuống, cậu liền vội vàng mở livestream.Vừa mở lên đã thấy bình luận trôi trên màn hình đang hiện lên dày đặc.Toàn là mấy lời fan ghen ghét.Cậu tắt bình luận đi, rồi thấy ngay anh trai mình - Giản Văn Khê - đang ngồi trong xe cùng Chu Đĩnh.
Hai người từ trong xe nhìn ra đám đông đang gào thét cuồng nhiệt ngoài cửa kính.Trong tập đếm ngược thứ hai, Giản Văn Khê đã lựa chọn cùng Chu Đĩnh bước lên thảm đỏ.Bởi vì kỳ cuối cùng, anh muốn cùng em trai mình - Giản Văn Minh - sánh bước trên thảm đỏ.
Đó sẽ là một ngày định sẵn để gây ra mưa to gió lớn, và trước khi cơn bão ập tới, anh nguyện dành khoảng thời gian yên bình nhưng rực rỡ cuối cùng này để trao tặng cho Chu Đĩnh.Tinh Nguyệt Chi Chiến, đối với anh mà nói, là một trải nghiệm khó quên trong đời.
Trong hành trình ấy, anh muốn khắc ghi thêm dấu ấn chung giữa mình và Chu Đĩnh.Chu Đĩnh rất xem trọng lần xuất hiện trên thảm đỏ lần này, đặc biệt gọi cả đội stylist của mình đến để phụ trách tạo hình và trang phục cho cả hai người.
Việc hai người cùng nhau xuất hiện, về cơ bản chẳng khác nào công khai nửa vời mối quan hệ.Người đang yêu đều như vậy, dù là ngôi sao cũng không ngoại lệ - luôn muốn tuyên bố với cả thế giới.
Dù không chính thức công khai thì cũng phải khéo léo thể hiện, tranh thủ chút cơ hội để bày tỏ tình cảm.Gần đây, Chu Đĩnh còn tặng anh một chiếc vòng tay san hô.
Giản Văn Khê đeo ở tay phải, thì Chu Đĩnh cũng đeo ở tay trái.
Trang phục của hai người là cùng một bộ, ngay cả cà vạt cũng cùng một màu.Nhưng chỉ có hai người họ mới biết một bí mật nhỏ: chiếc áo sơ mi Chu Đĩnh đang mặc là của Giản Văn Khê, còn áo sơ mi Giản Văn Khê đang mặc lại là của Chu Đĩnh.Chu Đĩnh là người đầu tiên bước xuống xe.[Ôi trời ơi, Chu Đĩnh định làm gì vậy?][Anh ấy không định mở cửa xe cho Giản Văn Minh đấy chứ?][Trời đất, đến mức ấy luôn sao?][Anh ấy thật sự đi mở cửa xe cho Giản Văn Minh rồi!
A a a a a a a!]Chu Đĩnh mở cửa xe.
Trong tiếng hét chói tai vang dậy xung quanh, Giản Văn Khê bước xuống, nhìn ra bốn phía - trước mắt là một biển đỏ rực.Anh chỉnh lại nút áo vest, nhẹ nhàng cúi đầu chào đám đông, rồi cùng Chu Đĩnh sánh vai đi về phía đầu kia của thảm đỏ.[Làm ơn hai người công khai luôn đi cho rồi!][Dù họ có công khai ngay trên thảm đỏ thì tôi cũng chẳng ngạc nhiên!][Yêu nhau mà thể hiện rõ ràng thế này sao?
Giờ theo CP Giản Mộng Tinh Đĩnh chắc vẫn còn kịp nhỉ?][Ha ha ha, fan CP Giản Mộng Tinh Đĩnh chắc giờ thành khoai hết rồi.]Giản Văn Khê vừa đi vừa vẫy tay chào đám đông đang vây quanh.Trong lòng anh thoáng hiện lên hình ảnh lần đầu tiên bước ra dưới ánh đèn flash.
Khi đó, tâm trạng vừa lo lắng vừa phấn khích, đứng trước ống kính mà đầu óc cứ lơ mơ.
Lần đầu tiên đi trên thảm đỏ, fan của anh đếm chưa đầy một bàn tay.
Anh vẫn nhớ rõ tiếng hét của fan Cố Vân Tương và Chu Đĩnh, thậm chí còn quay đầu lại nhìn.Hai tháng trong giới giải trí, với anh, giống như một giấc mộng lớn trong đời.
Trước kia chưa từng dám nghĩ tới, sau này cũng khó có lại cơ hội như vậy.Anh mím môi, khóe mắt hơi ươn ướt, cùng Chu Đĩnh sóng vai đi tới cuối thảm đỏ."
Tiếp theo, hai người đang tiến về phía chúng ta chắc không còn ai trong cả nước không biết tên - Chu Đĩnh và Giản Văn Minh!"
MC thảm đỏ cười nói.
"Mời hai vị ký tên lên tường lưu niệm."
Một cô gái xinh đẹp mang bút ký tên đến.
Giản Văn Khê và Chu Đĩnh mỗi người nhận một cây.
Chu Đĩnh ra hiệu để anh ký trước, còn mình thì đứng bên cạnh cầm bút.Còn chưa đến phần chụp ảnh, tất cả ống kính máy quay đã đồng loạt hướng về phía họ.Không chỉ vì hai người họ là "chiêu bài vàng" của Tinh Nguyệt, mà còn bởi chuyện tình cảm giữa họ gần như đã rõ mồn một.
Dù đây không phải thảm đỏ do Tinh Nguyệt tổ chức, thì họ vẫn luôn là tâm điểm săn đón của giới truyền thông giải trí."
Xem ra các bạn truyền thông không chờ nổi nữa rồi nhỉ."
MC đùa.Lần này, anh không ký ba chữ Giản Văn Minh.
Anh chỉ viết: Giản Văn Khê.Chữ ký của ngôi sao vốn chỉ có chính chủ mới đọc được.
Anh vung bút phóng khoáng, nét chữ uốn lượn như rồng bay phượng múa, chắc cũng chẳng ai nhận ra được chữ gì.Đó là bí mật riêng của anh.Ký xong, Chu Đĩnh liền bước tới, ghé sát bên cạnh rồi ký tên mình: Chu Đĩnh.
Ống kính livestream lập tức zoom cận cảnh hai cái tên, giữ khung hình suốt ba giây.[Trời ơi, ngọt đến sâu cả răng!][Tiểu Chu dính người quá đi!
Ký tên cũng phải sát bạn trai!][Tôi xin hai người lên truyền hình hôn nhau một cái được không?][Không ngờ Chu Đĩnh khi yêu lại dễ thương thế này!
Hồi trước lạnh lùng, kiệm lời lắm mà!][Tôi cũng không nghĩ hai người này yêu nhau, nhưng có vẻ Giản Văn Minh mạnh mẽ hơn đấy!
Tiểu Chu, không lẽ em là thụ à?
Mau lấy lại phong độ nam chính đi!][Ha ha ha ha ha!
Cảm giác đúng kiểu "người ta nói gì cũng nghe theo" luôn!][Mấy chị ở trên lầu im lặng hộ tôi cái!
Rõ ràng là phong độ đàn ông lịch thiệp rồi còn gì!
Tiểu Chu, tôi nể anh thật sự!
Cưng chiều người yêu là một phẩm chất rất đáng quý, hãy giữ vững tinh thần đó nhé!]MC tại hiện trường cười nói: "Xin mời hai vị di chuyển sang khu vực chụp ảnh, chào hỏi các bạn truyền thông một chút nha."
Theo thông lệ, nếu có nhiều ngôi sao cùng đi thảm đỏ, thì sẽ chụp ảnh riêng trước, sau đó mới chụp ảnh chung.Chu Đĩnh vẫn như thường lệ, thể hiện sự ga-lăng đúng mực, nhường Giản Văn Khê bước vào khu chụp ảnh trước.Đèn flash nháy liên tục, sáng rực cả khu vực như ban ngày.
Có phóng viên phấn khích hét lên: "Hai người chụp chung một tấm đi!"
Nghe vậy, Chu Đĩnh bật cười, quay đầu nhìn Giản Văn Khê.Giản Văn Khê cũng bật cười trong tiếng ồn ào của đám phóng viên, rồi bước về phía Chu Đĩnh.
Vừa thấy anh đi đến, các phóng viên liền cười tươi rói, vô cùng phấn khích.Giản Văn Khê cười đứng cạnh Chu Đĩnh.
Nụ cười trên môi Chu Đĩnh dần tắt, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc hơn.
Lại có phóng viên la lên: "Hai người có thể đứng sát nhau thêm chút nữa không?"
Giản Văn Khê hỏi lại: "Sát hơn một chút là sát đến mức nào?"
Câu vừa dứt, cả Chu Đĩnh lẫn giới truyền thông đều bật cười.Trong tiếng cười rộn rã, Giản Văn Khê đột nhiên đưa tay ra, nhẹ nhàng đan chặt mười ngón tay vào tay Chu Đĩnh.Chu Đĩnh lập tức quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn anh.Trong tiếng "tách tách" vang lên không ngớt từ hàng loạt ống kính, ánh mắt hai người giao nhau.
Đôi mắt Giản Văn Khê long lanh, lấp lánh như pha lê dưới ánh đèn flash - đẹp đến lạ kỳ.Thật ra trước đây, hắn đã từng nói chuyện muốn công khai với Giản Văn Khê.Chỉ là Giản Văn Khê vẫn còn chút do dự, nên chưa từng đồng ý.Một cơn gió lạnh thổi qua, làm rối tóc cả hai.
Không khí lạnh buốt, tay Giản Văn Khê cũng lạnh như băng.Nhưng tay của Chu Đĩnh lại rất ấm, cũng như trái tim của hắn, lúc nào cũng rực cháy.Hắn nắm chặt lại tay Giản Văn Khê, ngẩng đầu, mỉm cười nghiêng về phía ống kính.
Khoảnh khắc ấy lập tức làm bùng nổ mạng xã hội lẫn giới truyền thông.Livestream phát đến đoạn này, Giản Văn Minh trong phòng hóa trang lập tức hóa thân thành... thổ bát thử[1].[1]Thổ bát thử: nghĩa bóng, chỉ trạng thái ganh tị đến mức muốn trồi lên khỏi mặt đất, như chuột chũi chui lên.Cậu lập tức gọi điện thoại cho Hề Chính:"Hề Chính!
A a a a a a a a a a!"