- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
Anh Em Song Sinh Hoán Đổi Cuộc Sống
Chương 40: Anh trai sắp trở thành huyền thoại
Chương 40: Anh trai sắp trở thành huyền thoại
Buổi công diễn thứ tư, trận đối đầu giữa Giản Văn Minh và Cố Vân Tương đã trở thành chủ đề nóng nhất từ trước đến nay của《Tinh Nguyệt Chi Chiến》, đồng thời cũng giúp chương trình đạt tỷ suất người xem cao nhất trong lịch sử.Biểu đồ tỷ suất người xem thể hiện rõ một đường cong đột phá.
Ngay từ khoảnh khắc Giản Văn Minh rút thăm cho đến khi Cố Vân Tương bước lên sân khấu, tỷ suất người xem lập tức tăng vọt.Tập này còn chưa kết thúc, cuộc đối đầu giữa hai người đã nhanh chóng gây bão trên khắp mạng xã hội.Khương Hồng xem mà máu nóng sôi trào.Giản Văn Minh...Cậu ta, cậu ta, cậu ta lợi hại quá!Hát mà còn dùng cả tiếng Đức nữa chứ!Sao Giản Văn Minh càng ngày càng khiến người ta rung động, lại còn trông rất có học thức nữa chứ!Cô bắt đầu có chút muốn trở thành fan của Giản Văn Minh.Miễn là cậu ta không tiếp tục bày trò, không còn bám lấy Chu Đĩnh để lăng xê nữa.Lý Nhung cũng vừa xem xong buổi phát sóng trực tiếp.Tâm trạng hắn nặng trĩu.Giản Văn Minh...Cậu ta có phải đang trở nên quá đáng gờm rồi không?Tiếng Đức ư?
Sao Giản Văn Minh còn biết hát cả tiếng Đức nữa?
Cậu ta xem nhạc kịch nhiều đến vậy sao?
Nhạc kịch có thể chấn động lòng người đến mức này ư?Giản Văn Minh thậm chí còn không phải kiểu học tiếng Đức bằng cách đánh dấu phát âm Hán ngữ, mà là thực sự học tiếng Đức đàng hoàng.
Trong buổi phỏng vấn hận trường, cậu ta nói một tràng tiếng Đức trôi chảy.
Trong khi đó, Chu Tử Tô lại khác, cậu ta chỉ biết hát tiếng Đức nhưng dưới sân khấu thì một câu cũng không nói được.
Vì vậy, khi Giản Văn Minh trò chuyện bằng tiếng Đức, Chu Tử Tô chỉ có thể nhìn Giản Văn Minh với ánh mắt sùng bái đầy ngưỡng mộ.
Dù buổi biểu diễn đã kết thúc, nhưng tâm trạng Chu Tử Tô vẫn chưa thể bình tĩnh lại.Thực ra, ngay từ buổi diễn tập đầu tiên, cậu đã cảm thấy trong lòng dậy sóng.Màn trình diễn này có quá nhiều tiếp xúc cơ thể.
Nếu muốn thể hiện tốt, diễn viên phải hoàn toàn nhập tâm vào vai diễn.
Vốn dĩ cậu đã rất thích Giản Văn Minh, bây giờ lại phải ôm ôm ấp ấp, thậm chí có vài động tác gần như chạm vào môi đối phương.
Đối với người chưa từng yêu đương như cậu, trải nghiệm này thực sự quá mức chấn động.Đặc biệt là những động tác gần chạm môi, cậu chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với ai đến vậy.Lần đầu tiên trong đời, cậu nhận ra rằng khi nhìn chằm chằm vào một người ở khoảng cách gần như thế, dù là người quen thuộc đi nữa, vẫn có một cảm giác xa lạ kỳ lạ, tim đập cũng vô thức nhanh hơn.Giản Văn Minh thật sự quá đẹp.
Nhìn gương mặt ấy ở cự ly gần, càng khiến người ta choáng ngợp đến mức hoảng sợ.Giản Văn Minh là thần tượng của cậu.
Cậu không thể nào nảy sinh thứ tình cảm khó nói ấy với thần tượng của mình.Cư dân mạng ai cũng khen Giản Văn Minh lợi hại, bảo rằng anh ấy biết quá nhiều thứ.
Nhưng thực ra, những gì họ thấy cũng chỉ là một phần nhỏ mà thôi.
Sau ba kỳ cùng chung một đội với Giản Văn Minh, cậu mới hiểu, những gì cư dân mạng biết còn xa mới bằng những gì người kia thực sự có thể làm.Ví dụ như khi họ chọn bài hát, anh ấy có thể dễ dàng viết lời bằng tiếng Ý, tiếng Nga.Trong lúc diễn tập trên sân khấu, Giản Văn Minh đã từng chơi piano, đánh trống jazz.
Khi ở ký túc xá, anh ấy còn chơi đàn guitar.《Bỏ Lỡ Người Thương》 là một bài hát thịnh hành như vậy, nhưng khi Giản Văn Minh cất giọng hát, lại chẳng hề có chút cảm giác gượng gạo, mọi thứ đều nhẹ nhàng và tự nhiên.Còn cậu thì không được như vậy.
Cậu quen hát nhạc kịch, những bài hát đầy kịch tính và sâu lắng.
Khi thử hát những bài nhạc pop sôi động hay nhẹ nhàng, cậu luôn có cảm giác mình quá trau chuốt, quá tròn trịa, mất đi sự tự nhiên.Chất giọng của Giản Văn Minh thực sự quá xuất sắc, giống hệt con người anh ấy - trong trẻo, sáng ngời.
Khi lên nốt cao, cảm giác như thần tiên đang cất tiếng hát.Cậu cảm thấy mình yêu Giản Văn Minh.Nhưng cậu biết, Giản Văn Minh không yêu cậu.Trong mắt anh ấy, cậu chỉ là một đứa em trai.Hơn nữa, có vẻ như Giản Văn Minh là kiểu người không yêu ai cả.
Chỉ cần có thể lặng lẽ đứng bên cạnh anh ấy, làm một fan trung thành, giúp anh ấy từng bước chạm đến đỉnh cao, như vậy là đủ rồi."
Tập tiếp theo là vòng thi đấu giữa bảy người.
Anh Giản, em có thể vào chung đội với anh nữa không?"
Chu Tử Tô hỏi Giản Văn Khê.Giản Văn Khê quay đầu lại, mỉm cười: "Chuyện đó đương nhiên rồi, em còn muốn vào đội nào nữa đây?"
Chu Tử Tô lập tức lắc đầu: "Em chẳng muốn vào đội nào khác, em chỉ muốn đi theo anh!"
Chu Đĩnh đứng bên cạnh nghe thấy, khẽ mím môi, liếc nhìn Chu Tử Tô và Giản Văn Minh.Sao hắn lại có cảm giác dạo gần đây, trong đội ngày càng có nhiều người thích Giản Văn Minh.Chu Tử Tô là rõ ràng nhất, ánh mắt cậu ta nhìn Giản Văn Minh bây giờ nóng bỏng đến mức... không thể nào che giấu được.Kế đến là Lục Dịch.
Cậu ta không khoa trương như Chu Tử Tô, nhưng sự thay đổi trước sau quá rõ ràng.
Trước kia còn mạnh miệng, tỏ ra lạnh nhạt, thậm chí có phần gay gắt với Giản Văn Minh, vậy mà giờ đây càng lúc càng thích chạy đến trước mặt Giản Văn Minh.Sau đó là Sở Nhiên và Trịnh Thỉ, hai người bọn họ rõ ràng cũng thật sự thích Giản Văn Minh.Trịnh Thỉ thì khá bình ổn, kiểu yêu thích giống như anh em.
Nhưng Sở Nhiên thì khác.
Cậu ta là một Omega, ánh mắt sùng bái kia pha lẫn sự e dè và đau thương, hiển nhiên không chỉ đơn thuần là ngưỡng mộ nữa...Ngoài ra, Giản Văn Minh còn có một đống fan cuồng hâm mộ.Vốn dĩ, Cố Vân Tương là người được cả đội yêu thích nhất, thế mà giờ ánh hào quang ấy lại bị Giản Văn Minh giành mất.
Hiện tại, đi đến đâu Giản Văn Minh cũng có một nhóm tân binh vây quanh.Đặc biệt là vòng thứ năm sắp diễn ra, phần thi đấu đối kháng giữa bảy người theo nhóm.
Rất nhiều người đang tìm cách bắt chuyện với Giản Văn Minh, mong được vào đội của cậu ấy."
Văn Minh."
Chu Đĩnh bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc.Hắn quay đầu lại nhìn, liền thấy Lục Dịch len qua đám đông, tiến thẳng về phía Giản Văn Minh."
Chúc mừng cậu."
Lục Dịch mỉm cười nói.Giản Văn Khê khẽ gật đầu: "Cảm ơn."
Bên cạnh Chu Đĩnh, Trương Tư Hằng cũng liếc mắt một cái, rồi hỏi: "Lục Dịch giờ đã hóa giải hiềm khích với Văn Minh rồi sao?"
Chu Đĩnh không nói gì.Trương Tư Hằng chỉ lặng lẽ liếc nhìn Chu Đĩnh một cái.Trong lòng nghĩ thầm, Chu Đĩnh cũng đã hóa giải hiềm khích với Giản Văn Minh rồi sao?Chậc.Vòng này đạt thành tích tỷ suất người xem bùng nổ, cả tổ sản xuất chương trình đều vô cùng phấn khích.
Nhân lúc mọi người còn tập trung trên sân khấu, Trần Duệ lập tức liên hệ với tất cả thí sinh, hỏi xem họ có muốn biểu diễn thêm không.Ông chọn ra một số thí sinh để trình diễn một liên khúc những bài hát thịnh hành."
Chúng tôi đã chuẩn bị hơn mười bài, các bạn có thể chọn từ danh sách này."
Danh sách bài hát hiện lên trên màn hình lớn.
Mọi người ngẩng đầu nhìn, phát hiện tất cả đều là những bài hát đang hot trên các nền tảng video ngắn gần đây.Trần Duệ và đội ngũ sản xuất lấy cảm hứng từ màn trình diễn《Bỏ Lỡ Người Thương》ở kỳ trước.《Tinh Nguyệt Chi Chiến》đã phát sóng bốn kỳ, nhưng số bài hát thực sự bùng nổ lại không nhiều.
Bài hit lớn nhất chính là《Bỏ Lỡ Người Thương》của Giản Văn Minh.
Còn như kỳ này, dù màn song ca《Bóng Tối Bất Tận》của Giản Văn Minh và Chu Tử Tô rất xuất sắc, dễ nghe, nhưng độ phổ biến lại không cao.
Bài hát có độ khó quá lớn, lại còn là tiếng Đức, gần như không có duyên với công chúng.Tuy nhiên, với một chương trình mang tính cạnh tranh như thế này, không thí sinh nào dám dễ dàng chọn các bài hát phổ biến trên mạng để biểu diễn.
Những bài hát đó nếu đem lên sân khấu sẽ rất bất lợi.
Đặc biệt là những thí sinh hàng đầu, họ ngày càng có xu hướng chọn những ca khúc kén người nghe.Thế thì làm sao có thể tạo ra một bài hit lan truyền rộng rãi?Vậy nên lần này, tổ chương trình chỉ chọn toàn những bài hát đang thịnh hành.《Đại Thiên Bồng》,《Mộng Không Thành》, 《Lạc Trong Ảo Cảnh》, 《Chấp Mê Bất Ngộ》, 《Vì Người Mà Đến》, 《Sao Trời Rơi Xuống》, 《Có Thể Hay Không》... tất cả đều là những bài hát hot nhất năm nay, được lựa chọn kỹ lưỡng trong danh sách mười mấy bài hát thịnh hành.Dù nói là ai cũng có thể xung phong đăng ký, nhưng không phải ai cũng đủ can đảm bước lên sân khấu.
Cuối cùng, danh sách biểu diễn toàn là những thí sinh có chất giọng tốt, mỗi người chỉ hát khoảng một phút.Những thí sinh được chọn lập tức phối hợp với nhân viên hậu trường để tập dợt.
Nửa tiếng sau, họ thông qua phát sóng trực tiếp, trình diễn một liên khúc những bài hát thịnh hành.Cố Vân Tương không ở lại sân khấu để tham gia hát.Thực ra, sau khi kết quả được công bố, hắn ta ngồi trên ghế thí sinh liền có chút hoang mang.
Sau khi công diễn kết thúc, Cố Vân Tương lặng lẽ rời khỏi khu vực sân khấu.Hôm nay, hắn ta lại thua rồi.Nhưng với tiết mục《Quý Phi》lần này, hắn ta tự tin rằng mình đã dốc hết toàn bộ thực lực.Mấy ngày nay, hắn ta gác lại toàn bộ công việc, chỉ tập trung theo học các bậc thầy hí khúc, rèn dáng đứng, luyện giọng hát.
Trên sân khấu hôm nay, hắn ta đã dốc hết sức, màn trình diễn không chút tì vết, thậm chí còn tốt hơn cả những buổi tập trước.Vậy mà vẫn thua.Có lẽ, vấn đề không nằm ở thực lực của hắn ta, mà là ở con người Giản Văn Minh.Khán giả vì đó là Giản Văn Minh nên họ càng cảm thấy cậu ta xuất sắc, càng sẵn sàng bỏ phiếu cho cậu ta.
Mỗi lần bước lên sân khấu, Giản Văn Minh như phượng hoàng trùng sinh từ lửa đỏ, bộc lộ tài năng khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Với khán giả, cậu ta luôn mang lại sự mới mẻ, kích thích, thậm chí còn đem đến cả cảm giác thỏa mãn khi chứng kiến một nhân tài đang từng bước trưởng thành.Chỉ cần Giản Văn Minh giữ vững phong độ, e rằng về sau sẽ trở thành kẻ bất bại.Đây mới là điều hắn ta không thể chấp nhận.Bởi vì thất bại trước Giản Văn Minh, đây mới chỉ là khởi đầu!Cố Vân Tương bỗng nhiên cảm thấy cảm xúc vỡ vụn.Tổ chương trình thật đáng giận, còn sai người cầm máy quay bám theo hắn ta, không ngừng ghi hình.Cố Vân Tương bỗng nhiên quay đầu lại, mắt đỏ hoe, giọng lạnh lùng nói: "Đừng quay nữa!"
Người cầm máy quay bị hắn ta làm cho hoảng sợ, vội vàng hạ máy xuống, lúng túng giải thích: "Chúng tôi không phát sóng trực tiếp, chỉ là...quay lại chút tư liệu hậu trường thôi."
Nhưng Cố Vân Tương không hề để ý, xoay người sải bước về phòng, "Rầm" một tiếng đóng sầm cửa lại.Trên sân khấu, hắn ta đã cố gắng kìm nén rất lâu, nhưng giờ đây, cảm xúc rốt cuộc không thể khống chế được nữa.
Hắn ta dựa lưng vào cửa, hơi thở rối loạn, cổ căng lên, gân xanh ẩn hiện dưới làn da.Lẽ ra hắn ta không nên đến đây.
Không nên tham gia chương trình này.
Không nên dẫn Giản Văn Minh theo.Bây giờ, hắn ta chỉ là một trò cười.Chắc chắn trên mạng có vô số người đang chế giễu hắn ta.Không có ngôi sao nào mãi mãi đứng trên đỉnh cao.
Cũng không có ngôi sao nào không thể bị thay thế.Hắn ta... sắp bị thay thế rồi sao?Cố Vân Tương lập tức gọi cho Lý Nhung.Lý Nhung nói: "Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi.
Dù cậu ta có giành được vị trí trung tâm đi nữa, địa vị trong giới giải trí cũng không thể vượt mặt cậu đâu."
"Cậu ta giành được vị trí trung tâm, còn tôi chỉ để làm nền cho cậu ta à?
Sau khi debut, lúc phỏng vấn chẳng lẽ tôi phải đứng bên cạnh cậu ta à?"
Chỉ nghĩ đến đó thôi đã khiến hắn ta không chịu nổi.
Hắn ta nắm chặt tóc, nói: "Không được, không được!
Tôi không thể để người khác cười nhạo tôi!
Giản Văn Minh...
Giản Văn Minh..."
"Sẽ không đến mức đó."
Lý Nhung nói: "Cùng lắm thì chúng ta chọn cách rút lui."
"Rút lui?"
"Phải, rời khỏi chương trình thì không cần debut nữa."
Lý Nhung nói: "Chúng ta có thể tìm một cái cớ, ví dụ như lịch trình công việc xung đột, buộc phải tạm ngừng thi đấu.
Nếu cậu muốn, tôi có thể giúp cậu nhận một bộ phim mới.
Kịch bản đang chất đầy trong ngăn kéo tôi đây này."
Cố Vân Tương dựa lưng vào cửa, chậm rãi ngồi xuống, vùi đầu giữa hai đầu gối.
Hắn ta im lặng rất lâu.Sau cơn xúc động ban nãy, hắn ta bỗng cảm thấy phản ứng của mình thật quá đà, hoang đường đến mức buồn cười.Hắn ta chắc là có vấn đề về tinh thần thật rồi.
Hắn ta nghĩ vậy.Hắn ta đã mắc bệnh từ lâu, một căn bệnh nan y không thuốc nào chữa khỏi.Cố Vân Tương nhặt điện thoại lên, mở cửa sổ phát sóng trực tiếp.
Trên sân khấu, mọi người vẫn đang cuồng nhiệt ăn mừng.
Lượt xem trực tiếp vẫn vượt quá một triệu người.
Cánh tay camera lia qua đám đông, người xem nhao nhao vẫy tay về phía màn ảnh.
Giọng MC vang lên: "Kế tiếp, chúng ta hãy cùng khép lại buổi diễn đêm nay với màn liên khúc kéo dài mười lăm phút!"
Màn hình chuyển về trung tâm sân khấu.
Giản Văn Minh xuất hiện trong khung hình, mỉm cười, ánh mắt chăm chú nhìn vào micro trên tay.Vừa cất giọng, cậu ta lập tức khiến người nghe kinh ngạc.Giản Văn Minh chọn hát bài《Kiêu Ngạo》.Dòng nhạc pop này như sinh ra để dành cho Giản Văn Minh, chất giọng cực kỳ thoải mái.
Khi đến đoạn cao trào, lực đẩy trong giọng hát bất ngờ dâng trào mạnh mẽ.[Mỗi câu, mỗi chữ của người như vết dao khắc sâu trong tim tôi.
Mỗi cử chỉ, mỗi động thái của tôi đều bị người tùy ý xoay chuyển đầy hoang đường.]Giản Văn Minh vươn tay, chỉ về phía camera, tùy ý thả lỏng.
Hát xong, tay khẽ lướt qua, màn hình lập tức chuyển đến hình ảnh Chu Tử Tô.
Mượt mà, trôi chảy, tiêu sái đầy tự tin.Điện thoại rơi xuống đất, màn hình vỡ nát, nhưng tiếng hát vẫn vang lên.
Đó là giọng hát của Chu Tử Tô, bài 《Sao Trời Rơi Xuống》.[Sao trời rơi xuốngChìm vào vực sâu vô tận.]Cố Vân Tương cũng đang rơi xuống, bên dưới là vực sâu đen tối.Đêm nay ai nấy đều say, Giản Văn Khê cũng say.Chưa bao giờ anh say như thế.Hôm nay biểu diễn thật thỏa mãn, một trận thắng cũng thật đẹp, anh vô cùng hưng phấn.
Cả đoàn từ sân khấu đi ra, kéo nhau vào nhà ăn ăn khuya."
Tổ chương trình nói tuần sau sẽ tổ chức tiệc mừng, Tổng giám đốc đài Giang Hải cũng sẽ đến chúc mừng chúng ta."
Trịnh Thỉ hào hứng nói: "Xem ra tối nay tỷ suất người xem lại lập kỷ lục."
"Có thể vượt mốc 8 không?"
Tiết Thời hỏi."
Muốn phá mốc 8 thì đúng là lợi hại."
Trịnh Thỉ nói: "Chương trình của chúng ta mới chỉ đến giai đoạn giữa."
Nhắc đến tỷ suất người xem, ai nấy đều phấn khởi.
Trịnh Thỉ lấy điện thoại ra xem, rồi kinh ngạc reo lên: "Văn Minh, số phiếu của cậu đang tăng vọt, sắp đứng đầu rồi!"
Chu Tử Tô lập tức ghé mắt nhìn, vui vẻ từ tận đáy lòng: "Tuyệt quá!"
Nhưng tổ chương trình thì không hứng khởi như vậy.
Hoặc có thể nói, sau khi thu hình kết thúc, cuồng hoan qua đi, sự mệt mỏi ập đến.Trần Duệ đã lâu lắm rồi không có một giấc ngủ trọn vẹn, nhưng con người ông chính là như vậy, càng mệt lại càng hưng phấn."
Bảo mọi người đừng vội về, ở lại họp đã."
Ông quay sang nhân viên bên cạnh dặn dò.Nghe vậy, văn phòng lập tức vang lên một tràng than vãn: "Đạo diễn, đã hơn 12 giờ rồi!"
Trần Duệ đứng dậy, nói: "Mọi người tập trung ở phòng họp đi, họp xong nhanh thì sớm được về, ngày mai cho phép ngủ nướng."
Ông mở cuộc họp là vì kỳ này có tỷ suất người xem quá cao.
Tỷ suất thấp khiến người ta lo lắng, nhưng quá cao cũng có thể làm người ta phiền não.
Khi đã đạt đến một mức độ nhất định, muốn tiếp tục tăng lên sẽ rất khó, thậm chí còn có khả năng tụt dốc.Dù một chương trình có hot đến đâu thì cũng sẽ có một kỳ chạm đỉnh, sau đó giảm nhẹ, cuối cùng đến đêm chung kết lại bùng nổ lần nữa.
Đây là trạng thái tỷ suất thường thấy của các chương trình.Giản Văn Minh đã thể hiện phong thái vương giả, còn lợi hại hơn bọn họ tưởng tượng.
Cậu ta quá mạnh, khiến đối thủ trông có phần yếu thế.Tiết mục lại thiếu đi sự kịch tính thăng trầm."
Khán giả vẫn thấy Giản Văn Minh mới mẻ và mong chờ chứ?"
"Tôi cảm thấy hiện tại mọi người có phần kiêng dè cậu ta, hơn nữa rất nhiều người còn có một tâm lý kỳ lạ, chính là mong chờ cậu ta có thể đánh bại Cố Vân Tương."
"Có lẽ vì Cố Vân Tương quá hot, lại quá lợi hại, nên khán giả thích nhìn thấy có người còn lợi hại hơn Cố Vân Tương, để một ngôi sao lớn cũng phải chịu thua thiệt một chút."
"Đúng vậy, tối nay tỷ suất người xem bùng nổ là vì khán giả đã sớm mong chờ trận thi đấu giữa Giản Văn Minh và Cố Vân Tương.
Kết quả là trận thi đấu thực sự diễn ra, hơn nữa Giản Văn Minh còn thắng.
Người xem không phấn khích mới là lạ."
Mọi người xôn xao bàn luận về lý do tại sao tối nay số phiếu của Giản Văn Minh lại áp đảo Cố Vân Tương.Trần Duệ xoay cây bút trong tay, nói: "Mới chỉ kỳ thứ tư, Giản Văn Minh đã xưng vương, có phải hơi sớm không?
Tôi cảm thấy Cố Vân Tương rõ ràng đang chịu không nổi rồi."
"Chuyện đó vẫn còn nhỏ.
Tôi vừa nghe Tiểu Đặng trong đội chụp hình nói, hình như Cố Vân Tương có chút cảm xúc bất ổn.
Cuối cùng, phần hát liên khúc Cố Vân Tương cũng không tham gia, trực tiếp về phòng luôn."
"Lát nữa tôi sẽ đi nói chuyện với cậu ấy."
Trần Duệ nói: "Hiện tại mọi người về suy nghĩ xem làm thế nào để kiềm chế Giản Văn Minh một chút."
"Kỳ tiếp theo không phải nhóm bảy người sao?
Nếu là hai người thì có thể đơn giản đứng trên sân khấu hát hoặc diễn một vở kịch nhỏ, nhưng bảy người thì khác.
Trình độ không đồng đều, có người hát không tốt, chắc chắn không thể tiếp tục chọn những bài hát đòi hỏi kỹ thuật cao.
Nếu bài hát khó, thì phải dùng vũ đạo để bù đắp.
Mà Giản Văn Minh nhảy bình thường lắm đúng không?"
"Nhưng tôi cảm thấy khán giả đã có thiên vị với cậu ta rồi.
Chỉ sợ dù cậu ta nhảy tệ, họ cũng sẽ khen là đáng yêu."
"Cứ lập một đội thật mạnh để đối đầu với cậu ta đi."
Có người đề xuất."
Số phiếu của Giản Văn Minh gần đuổi kịp Cố Vân Tương rồi.
Nếu không phải fan Cố Vân Tương tối nay điên cuồng bỏ phiếu, e rằng cậu ta đã lên hạng nhất.
Nhưng fan của Cố Vân Tương không thể cố gắng mãi được, chậm nhất là ngày mai, Giản Văn Minh sẽ lên đỉnh bảng.
Độ nổi tiếng cao như vậy, thực lực lại mạnh, nếu tôi là thí sinh, tôi cũng muốn vào nhóm của Giản Văn Minh.
Thí sinh muốn tham gia vào nhóm cậu ta chắc chắn rất đông, chẳng lẽ cậu ta lại chọn toàn người yếu để lập nhóm sao?
Trước hết, Chu Tử Tô chắc chắn sẽ chọn cậu ta rồi."
"Có thể nói chuyện với Chu Tử Tô."
Lương Âm nói với Trần Duệ: "Để cậu ấy gia nhập nhóm của Cố Vân Tương, hoặc tự đứng ra gánh một nhóm riêng.
Dù sao độ nổi tiếng của cậu ấy cũng cao, cuối cùng chắc chắn sẽ được debut."
"Hơn nữa, sau khi chia nhóm, tổng cộng sẽ có năm nhóm bảy người.
Những tân binh, Chu Tử Tô, Lưu Tử Nghĩa thực ra có thể tách ra một nhóm riêng."
Trần Duệ suy nghĩ một lát rồi bảo nhân viên: "Gọi Chu Tử Tô đến văn phòng chờ tôi."
Nhân viên lập tức đi liên hệ với Chu Tử Tô.Lúc đó, Chu Tử Tô đang cùng Giản Văn Khê và mọi người ăn cơm trong nhà ăn, liền cảm thấy có người vỗ nhẹ lên vai mình, ghé sát tai nói nhỏ một câu.Không gian đông người, ồn ào náo nhiệt, Giản Văn Khê chưa kịp hỏi chuyện gì thì đã thấy Chu Tử Tô đứng dậy rời đi.Sau vòng loại thứ tư, hiện tại bao gồm cả những thí sinh đã định sẵn, chỉ còn lại 35 người, 20 thí sinh ngôi sao và 15 thí sinh tân binh.Các kỳ sau sẽ ngày càng khốc liệt hơn.
Sau hai vòng đấu bảy người, sẽ chỉ còn lại 20 người.
Ai cũng muốn trụ lại đến cuối cùng.
Vì vậy, việc chọn đội chiến đấu trở thành một sự kiện vô cùng quan trọng."
Ai mà không muốn vào đội của anh Giản chứ?
Cậu không muốn sao?"
Trong phòng tập vũ đạo, vài tân binh đang bàn luận về vấn đề chia nhóm sắp tới."
Nhóm của anh Giản nhiều nhất cũng chỉ có năm suất thôi, Tử Tô chắc chắn sẽ vào nhóm của anh ấy."
"Anh Giản ít nhất cũng sẽ chọn hai thí sinh ngôi sao, những tân binh như chúng ta nhiều lắm chỉ còn hai suất."
"Anh Trịnh Thỉ chắc chắn sẽ cùng đội với anh ấy.
Gần đây anh Lục Dịch cũng rất thân với anh Giản, ngay sau buổi diễn còn chủ động đến chúc mừng anh ấy."
"Anh Lục Dịch rất mạnh, đúng không?
Anh Lục chắc chắn nằm trong nhóm bốn người có thực lực mạnh nhất.
Tôi nghĩ anh ấy có thể tự lập nhóm, nếu anh ấy cũng gia nhập nhóm của anh Giản, cộng thêm Tử Tô, thì bọn họ gần như chắc suất vào trận chung kết rồi."
Đúng vậy, nhưng tôi cảm thấy chưa chắc Tử Tô sẽ cùng nhóm với anh Giản đâu."
Tốt nhất là bọn họ đừng cùng một nhóm, như vậy chúng ta mới có cơ hội."
"Sao mọi người cứ muốn vào đội của anh Giản thế?
Tôi thấy anh Vân cũng rất mạnh mà, theo anh ấy cũng không tệ."
"Anh Vân đã thua anh Giản ba lần rồi."
"Nếu không phải đợt công diễn thứ ba Tử Tô bị ốm, thì Cố Vân Tương chưa chắc đã thắng được anh Giản đâu."
Suỵt!"
Mọi người cuống quýt quay đầu lại, thấy Cố Vân Tương vừa đi ngang qua cửa.Cố Vân Tương vừa bước ra từ văn phòng tổ đạo diễn.Hắn ta cảm thấy bản thân vừa bị sỉ nhục.Trần Duệ đã đề xuất kế hoạch lập nhóm cho hắn ta.Nhưng hắn ta không hề phản đối.
Vừa cảm thấy nhục nhã, vừa chấp nhận nó.Thực ra hắn ta có thể từ chối, sau đó nỗ lực hơn nữa, cố gắng đến cùng để tạo nên cú lội ngược dòng.Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc có khả năng thất bại.Mà khả năng ấy, hắn ta không thể chịu đựng được.Có lẽ trong lòng Cố Vân Tương đã sớm hiểu rõ, chỉ dựa vào thực lực của bản thân, hắn ta không thể thắng được Giản Văn Minh.E rằng ngay cả độ nổi tiếng của hắn ta cũng không thể thắng được Giản Văn Minh.Giới giải trí thật đáng sợ, bất cứ lúc nào cũng có thể bay lên tận mây xanh, từ hai bàn tay trắng trở thành tâm điểm của hàng nghìn người, nhưng cũng có thể rơi xuống vực thẳm chỉ trong chớp mắt.
Chỉ một câu nói, một sai lầm cũng có thể khiến người ta vạn kiếp bất phục.Không có nhiều người chịu đựng nổi sự chênh lệch ấy.Bởi vậy, rất nhiều người cuối cùng đều lựa chọn rời đi.Giản Văn Khê trở về phòng, rửa mặt qua loa rồi đi đến chỗ Chu Tử Tô.Hiện tại, ký túc xá của tân binh đã trở nên trống trải.
Bảy mươi thí sinh tân binh, đến giờ chỉ còn lại mười lăm người.Chu Tử Tô vẫn chưa về.Anh liền ở lại ký túc xá của tân binh, trò chuyện cùng bọn họ một lát.Mọi người đều rất nhiệt tình, vây quanh anh để hỏi về kỹ năng ca hát và biểu diễn.Đã hơn một giờ sáng, anh ở lại khoảng mười phút rồi rời đi.Trên đường ra ngoài, một số phòng tập vẫn sáng đèn, có người vẫn còn đang đổ mồ hôi miệt mài luyện tập.Anh định ra ngoài đi dạo một chút.Bước ra khỏi tòa nhà, dưới ánh đèn đường, anh chậm rãi đi dọc theo con đường vắng lặng.Bên ngoài trời rất lạnh, cũng rất yên tĩnh.
Anh đi lên sườn núi cao rồi nhìn xuống, chỉ thấy mặt sông đen như mực, ánh sáng lờ mờ của chiếc phà xa xa chập chờn theo từng cơn gió.Đứng trong làn gió lạnh, anh mở điện thoại, tìm kiếm ba chữ "Giản Văn Minh".Đập vào mắt đều là những bài đăng khen ngợi.Số lượng fan Weibo của anh vậy mà đã vượt mười triệu.Anh đã quên mất phải lấy lại tài khoản Weibo của mình.Đã đến lúc phải lấy lại rồi.Hít sâu một hơi khí lạnh, anh xoay người quay về, nhưng bất ngờ bắt gặp một bóng dáng quen thuộc."
Chu Tử Tô!"
Anh cất tiếng gọi.Chu Tử Tô ngẩng đầu, nhìn thấy anh, liền chạy nhanh về phía anh."
Mới nãy tôi đến ký túc xá tìm cậu, nhưng cậu không có ở đó.
Khi nào thì chạy ra ngoài vậy?"
Chu Tử Tô nói thẳng: "Vừa nãy đạo diễn Trần tìm em nói chuyện."
Giản Văn Khê "Ừm" một tiếng, ánh mắt chăm chú nhìn Chu Tử Tô.
Chu Tử Tô trông có vẻ hơi ủ rũ, nói: "Ông ấy bảo em chọn Cố Vân Tương trong kỳ tiếp theo."
Giản Văn Khê hơi sững lại, sau đó gật đầu."
Nhưng em không muốn chọn Cố Vân Tương, em muốn tiếp tục theo anh."
Chu Tử Tô nói thẳng.Giản Văn Khê nhìn cậu.Không khí lạnh khiến hai chiếc mũi của họ hơi ửng đỏ.
Chu Tử Tô dường như có chút kích động, hơi thở phả ra từng luồng khói trắng."
Là Cố Vân Tương muốn cậu, hay là do đạo diễn Trần sắp xếp?"
"Em không biết."
Chu Tử Tô nói: "Nhưng đạo diễn Trần cũng sẽ không ép em."
Chỉ là cậu không đủ dũng khí.
Cậu không biết nếu công khai làm trái ý chương trình thì sẽ thế nào.Nhưng khi nhìn thấy Giản Văn Minh, lòng cậu bỗng kiên định.Cậu muốn cùng Giản Văn Minh lập nhóm, không muốn trở thành đối thủ của anh ấy."
Em muốn tiếp tục hợp tác với anh, chúng ta cùng nhau đi đến cuối cùng."
Chu Tử Tô nói."
Được."
Giản Văn Khê đáp.Chu Tử Tô sững người một chút.Đôi mắt Giản Văn Khê rất sáng, làn da trắng, môi đỏ, lúc cười nhẹ nhàng trông rất thoải mái."
Tôi sẽ đi nói với tổ chương trình."
Giản Văn Khê nói.Giản Văn Khê nhân lúc Trần Duệ còn chưa nghỉ ngơi, liền trực tiếp đi tìm ông.Trần Duệ cũng rất thẳng thắn, nói rõ suy nghĩ của mình: "Xét từ góc độ của tổ chương trình, chúng tôi không muốn cậu và Tử Tô cứ liên thủ mãi, các thí sinh khác cũng sẽ có ý kiến."
"Cố Vân Tương sao?"
Giản Văn Khê hỏi."
Không chỉ có Cố Vân Tương."
Trần Duệ đáp."
Đưa Chu Tử Tô cho tôi, những người khác tùy các ông sắp xếp."
Giản Văn Khê nói.Trần Duệ trầm mặc một lúc, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh.Giản Văn Khê thần sắc lãnh đạm, không thể nhìn ra suy nghĩ gì.
Điều này khiến Trần Duệ bất ngờ, một người lạnh nhạt như vậy, cũng có người khiến cậu ta dù hết sức vẫn muốn giữ lại bên mình sao?Trần Duệ gật đầu, nói: "Đây là do cậu quyết định."
"An bài những tân binh yếu nhất cho tôi đi."
Giản Văn Khê nói: "Vương Tử Mặc, Hàn Văn, hai người bọn họ từng lén tìm tôi, họ muốn đi theo tôi.
Đưa họ vào nhóm của tôi đi."
Không vì lý do nào khác, chỉ bởi vì lúc họ tìm đến mình, nụ cười rụt rè mà lúng túng đó, cùng với ánh mắt tràn đầy khát vọng và dũng khí.Trần Duệ có chút kinh ngạc, nhìn Giản Văn Khê hỏi: "Cậu chắc chứ?"
Giản Văn Khê gật đầu.Ánh mắt đầy tự tin, mạnh mẽ, sắc bén."
Chỉ cần thi đấu công bằng, kết quả minh bạch, tổ chương trình muốn áp chế tôi thế nào thì cứ việc."
Giản Văn Khê thản nhiên nói: "Tôi cũng muốn thử xem, liệu mình có thể xông ra hay không."
Trần Duệ bật cười, ánh mắt có chút nghiền ngẫm, sau đó gật đầu: "Được."
Giản Văn Khê từ phòng Trần Duệ bước ra, nhìn về phía hành lang, gật đầu với Chu Tử Tô.Chu Tử Tô nở nụ cười, có thể thấy rõ cậu rất vui.Giản Văn Khê vỗ nhẹ lên vai cậu, rồi cùng cậu sóng vai bước về phía trước.Danh tiếng của anh trong 《Tinh Nguyệt Chi Chiến》 đã đạt đến một độ cao nhất định, chỉ riêng Cố Vân Tương làm đá kê chân là không đủ.Đối thủ của anh càng mạnh, càng nhiều, thì lễ đăng quang của anh sẽ càng long trọng, giữa những ánh mắt ngưỡng mộ kia.Anh sẽ trở thành huyền thoại trong 《Tinh Nguyệt Chi Chiến》, sau đó khoác lên chiến y vinh quang, tiến vào một chiến trường thực sự.