Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)

Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 20: Thôn Cổ


Cuối cùng Taehyung không đến.

Mặc dù anh muốn cô sắp phát điên, thế nhưng lý trí nói cho anh biết, một khi anh ra vào phòng Jisoo bị ai đó chụp được, nhất định sẽ là tai họa ngập đầu đối với cô.

Truyền thông đang hết sức chờ đợi bất kỳ tin tức nào liên quan đến anh, anh không thể chủ động dâng lên được.

Chỉ có thể nhẫn.

Đã nhẫn năm năm, tiếp theo vẫn phải nhẫn.

Ngày hôm sau, việc huấn luyện trong đoàn phim vẫn như cũ, bởi vì có rất nhiều giới truyền thông xung quanh khách sạn, Taehyung vẫn không xuất hiện.

Nhưng Lim Ji Yeon thì có, sau một đêm không gặp, sắc mặt cô ta vô cùng tiều tụy, mặc dù đã trang điểm nhưng vẫn không thể che giấu được.

Nhìn thấy cô ta, Jisoo liền nghĩ đến bài viết mà cô ta đăng lên Instagram hôm qua.

"Cảm ơn mọi người đã quan tâm tôi, tôi rất khỏe, mặc dù lòng người khó đoán, tình cảm dễ thay đổi, nhưng tôi vẫn tin vào tình yêu, tin vào hạnh phúc."

Bài đăng Instagram này được cô ta đăng vào lúc hơn hai giờ sáng, vừa post xong đã lên hot search.

Rất nhiều fans và người qua đường đều để lại tin nhắn bên dưới để an ủi và động viên cô ta.

Chỉ có cô cảm thấy hơi buồn cười.

Cô tin tưởng Taehyung , người đàn ông trước đây đã từng muốn công khai quan hệ với cô, muốn kết hôn chịu trách nhiệm với cô, anh nói anh và Lim Ji Yeon chưa từng có gì, cho nên sẽ không có.

Vào thời điểm buồn cười nhất, nam chính đã lựa chọn rút lui, nữ chính vẫn còn đắm chìm trong bộ phim không thể thoát ra được, tự biên tự diễn.

Trong lớp học vũ đạo buổi chiều lại xảy ra một chuyện.

Lim Ji Yeon đang luyện võ và múa, đột nhiên ngất đi.

Phó đạo diễn trông thấy, vội vàng gọi 120.

Xe cứu thương đến rất nhanh, cô ta được y tá dìu ra khỏi căn cứ huấn luyện.

Bởi vì động tĩnh quá lớn không thể che giấu được.

Vừa ra ngoài đã có một đám phóng viên trực chờ sẵn ở đó ùa lên, vây quanh họ.

"Cô Lim, cô không sao chứ?"

"Cô bị ốm à?

Hay là nghĩ quẩn làm chuyện ngu ngốc?"

"Các vị, làm phiền các vị nhường đường một chút."

Đến khi xe cứu thương lái đi, đám đông tan tác như chim muông, Kang Eun Ji mới lặng lẽ kéo tay Jisoo , nhỏ giọng thì thầm: "Cô ta thật biết diễn."

Vừa rồi lúc tập múa cô cũng ở bên cạnh, nhìn thế nào cũng cảm thấy là Lim Ji Yeon giả bộ.

Cô đã tập múa nhiều năm, đương nhiên cũng nhìn ra.

Tuy nhiên, hiểu thì hiểu, nhưng cô không phải kẻ ngốc, đương nhiên sẽ không chạy tới vạch trần.

Lim Ji Yeon muốn làm gì đã rõ, dù sao cũng không thể xào CP với Taehyung nữa, cho nên cô ta đã tận dụng sức nóng của việc bị chia tay để khuấy động một làn sóng kích thích, làm cho mọi người đồng cảm với mình.

Chuyện như vậy, trước đây trong giới cũng không phải là hiếm, sau này vẫn còn rất nhiều.

Bởi vì Lim Ji Yeon đột nhiên ngất xỉu, số lượng lớn truyền thông đã nán lại bên ngoài cơ sở huấn luyện không chịu rời đi, đoàn làm phim quyết định cho các diễn viên nghỉ phép một tuần.

Dù sao, việc huấn luyện cũng gần như giống nhau, việc tiếp theo là các diễn viên phải điều chỉnh trạng thái của họ, sau đó chuẩn bị chính thức khai máy.

Quê của Eun Ji cách phim trường không xa, thừa dịp này về nhà một chuyến.

Jisoo cũng không có sự sắp xếp công việc gì, nghe nói gần đây có ngôi làng cổ chưa được khai thác, không chỉ có phong cảnh đẹp, người dân cũng vô cùng chất phác, cô quyết định đến đó ở lại mấy hôm.

Trước kia khi còn đi học, cô rất thích đi du lịch.

Thế nhưng sau này đi làm, lại bị đủ chuyện ràng buộc.

Thỉnh thoảng có thời gian, lại vì nhớ Taehyung nên cứ ở nhà đợi anh, cho nên cũng không đi đâu được.

Nghĩ đến anh, cô lại nhớ tới cuộc điện thoại hôm đó.

Có lẽ cô điên rồi, hoặc là bị anh bỏ thuốc.

Nếu không, tại sao anh chỉ tùy ý trêu chọc, cô đã trở nên không còn là chính mình, trở thành một dâm phụ trên giường.

Ngôi làng cổ có tên là Bukchon Hanok, đi từ phim trường mất hơn nửa ngày xe mới đến.

Sau khi xuống xe, tâm trạng của Jisoo rất tốt.

Nơi này giống như một vùng điền nguyên, non xanh nước biếc, biệt lập với thế giới bên ngoài.

Chủ nhà mà cô đặt trước là một cặp vợ chồng già, hai người rất hiếu khách, nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp.

Căn phòng cô ở trên lầu hai, bên ngoài có một ban công rộng rãi, ngoài phơi quần áo còn trồng một đống hoa cỏ.

Cô ngủ một giấc ngon lành, hôm sau thức dậy cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Cô xuống lầu dùng bữa sáng, sau đó ôm trái cây ướp lạnh và đồ ăn vặt trở về phòng, dời ghế nằm ra ban công phơi nắng.

Chạng vạng tối, mặt trời xuống núi, từng làn khói bếp trong thôn thổi tới, mang theo mùi cơm chín thơm lừng.

Giờ khắc này, Jisoo đột nhiên cảm nhận được nỗi cô đơn sâu sắc.

Cô lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn KakaoTalk cho Taehyung : "Anh đang làm gì vậy?"

Vừa gửi xong, cô cũng có chút hối hận.

Trên mạng có người từng nói, "Đang làm gì" có một ý nghĩa khác chính là "Em rất nhớ anh."

Mặc dù, cô cũng thật sự nhớ anh.

Một lúc sau anh mới trả lời lại tin nhắn, chỉ có hai chữ đơn giản: "Lái xe."

"À, vậy anh chú ý an toàn."

Sau khi gửi xong câu này, cô cũng không biết phải nói gì.

Bây giờ có lẽ anh đang rất khó chịu?

Dù sao tin tức gần đây lớn như vậy, những người trên mạng đều đồng cảm với Lim Ji Yeon .

Mặc dù fans của anh vẫn kiên điện ủng hộ anh, nhưng một số bình luận ác ý thật sự khó nghe.

Cuộc trò chuyện kết thúc đơn giản như vậy, sau bữa tối,cô đi tắm xong lên giường nằm xem phim.

Trên kênh đang chiếu một bộ phim từ vài năm trước: "Tương Ái".

Cô nhớ rõ, năm đó khi bộ phim này ra mắt, cô và Taehyung đã đến rạp chiếu phim xem.

Sau khi xem xong, cô thổn thức không thôi, hỏi anh: "Chúng ta sẽ không giống như bọn họ, đúng không anh?"

"Ừ, chúng ta sẽ không."

Xem một hồi, nước mắt cô chảy xuống, cảm giác nhớ nhung anh ngày càng mãnh liệt.

Lúc gần đến cuối, bên ngoài bỗng nhiên có người gõ cửa.

"Ai vậy?

Cô hỏi một tiếng.

Không có ai trả lời, chỉ có tiếng đập cửa truyền đến lần nữa.

Vợ chồng chủ nhà ở tầng dưới, cô không sợ có người lạ, thế nên cô đứng dậy đi mở cửa.

Cánh cửa vừa mở ra một khe nhỏ lập tức bị người đứng bên ngoài mạnh mẽ đẩy ra.

"Anh..."

Cô giật mình kêu lên, nhưng vì đang gọi người không kịp phòng bị đã bị miệng của người kia chặn lại.

Là Taehyung .

Anh mang theo một thân phong trần mệt mỏi, từ đường xa ngàn dặm đến với cô.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 21: Nối Lại Tình Xưa


Đôi môi anh mang theo hơi lạnh của đêm thu, áp lên làn môi ấm của cô, bắt đầu tùy ý nghiền ép.

"Ưm..."

Một giây trước người ấy còn đang ở tâm tư cô, vậy mà bỗng nhiên lại xuất hiện trước mặt.

Cô hạnh phúc đến nỗi đầu óc choáng váng.

Đến khi cô phản ứng kịp thì đầu lưỡi đã bị anh cuốn lấy, dịu dàng liếʍ ʍúŧ.

Nhưng mà Taehyung quá cao,cô đi dép lê nên khó khăn lắm mới cao đến ngực anh.

Vì thế cô không thể không nhón chân lên, cố gắng ngẩng đầu đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của anh.

Nụ hôn này, không hề giống với những lần trước.

Sau khi biết anh không hề có bạn gái, không hề có hôn thê.

Cô bắt đầu mặc kệ tất cả.

Cô đưa chiếc lưỡi ngọt ngào ra nhảy múa cùng anh.

Môi lưỡi dây dưa, nước bọt theo khóe môi mà tràn ra, vương trên ngực cô Hôm nay cô mặc chiếc áo ngủ vải bông màu hồng, kiểu dáng cực kỳ kín đáo, làm cho anh nhớ tới những năm về trước.

Khi hai người vừa mới yêu nhau, cô luôn mặc đồ giống như một cô bé vậy.

Sau khi được anh hết lòng dạy dỗ thì cô mới chậm rãi trở thành phụ nữ.

Hai người bình thản hôn nhau thật lâu, đến khi cánh môi cô bị mút đến sưng đỏ, anh mới buông tha.

Trán anh kề lên vầng trán trơn bóng, hai người kề sát vào nhau, cùng cảm nhận hơi thở của nhau và phút giây nhu tình mật ý này.

Ánh mắt anh sâu thẳm như biển khơi, chăm chú ngắm nhìn cả thế giới đang tựa trong lồng ngực mình, tựa như đang muốn khảm cô vào đáy lòng.

Cô cũng nhìn anh như cách anh nhìn cô.

Năm năm qua đi, anh càng ngày càng chín chắn, sức quyến rũ cũng theo đó mà tăng thêm.

Ánh mắt khi nhìn cô, luôn chuyên chú và đặc biệt như vậy.

Cả hai nhìn nhau rồi cùng bật cười.

"Hai chúng ta được tính là làm hòa chưa nhỉ?"

Cô ngốc nghếch hỏi.

"Cứ xem như rồi đi."

Trong cảm nhận của anh, hai người họ chưa từng chia tay.

Năm năm cách xa này, chẳng qua chỉ là một lần cãi nhau thôi.

"Sao giọng điệu của anh như là không tình nguyện vậy?" cô không hài lòng mà dậm chân.

Anh không nhịn được hôn lên môi cô, anh cười nói: "Em rời xa anh năm năm, muốn anh tha thứ nhanh vậy sao?"

"Được rồi, anh muốn như thế nào?"

Đối mặt với nụ cười của anh, giọng nói của cô bỗng dưng nhẹ tênh .

Chỉ cần anh ở bên cô, bảo cô làm gì cô cũng sẽ nguyện theo.

"Ngày hôm ấy, anh có nói.

Trước khi phim đóng máy, anh muốn em phục vụ anh.

Bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu."

"Vâng."

Sao cô lại có chút ngại ngùng cơ chứ?

"Anh đi tắm chút, em lên giường chờ anh."

Giọng anh có chút khàn đi, trong âm thanh mang theo dục vọng khó trần trụi.

Sau lần call video ấy, anh luôn nhớ về cơ thể ngọt nào của cô, để rồi liên tục mộng xuân.

Tối nay, anh muốn biến những gì trong giấc mơ ấy thành sự thật.

Anh nhanh chóng tắm rửa, năm phút sau anh đã ra ngoài, So sánh với bộ quần áo bảo thủ của cô , anh chỉ mặc đúng chiếc qυầи ɭót, đến áo tắm cũng lười khoác vào.

Cứ kiêu ngạo phô bày hình thể đẹp như tạc tượng trước mắt cô. .

Ánh mắt cô lướt qua cơ bụng hoàn mỹ, tiếp theo rơi xuống khu vực dựng thành lều nhỏ giữa hai chân anh.

Cô bắt đầu cảm thấy vừa nóng vừa khát..

"Hay là ...

Để em lau khô tóc cho anh đã."

Cô khó khăn mở miệng.

Taehyung không có ý kiến gì, anh ngồi xuống bên mép giường, đưa khăn lông của mình cho cô.

Jisoo nhận lấy, cô quỳ gối trên giường ngay sau lưng anh, tay cầm khăn lông lau đi nước vương trên tóc anh.

Trên màn hình TV, bộ phim sắp đi đến hồi kết.

Tiếng hát quen thuộc của Kim Hee Young vang lên: "Chờ em yêu anh, yêu anh, dù chỉ một lần cũng đủ.

Chờ em yêu anh, yêu anh, có lẽ một lần sẽ trở thành mãi mãi..."

Chỉ một lần cũng đủ, vậy thì, hạnh phúc sau này của họ, có thể có cơ hội được ôm nhau lần nữa.

Căn phòng này được trang trí rất bình thường, ngoại trừ giường ngủ, bàn trà, TV, giá treo quần áo thì không còn gì nữa..

So với những khách sạn sang trọng mà anh đã từng ở, nơi đây thực sự rất đơn sơ.

Nhưng mà giây phút này, giọng ca trầm thấp, tiếng máy sấy ông ông cộng hưởng , cộng thêm hương sữa tắm giống nhau như đúc trên người cả hai, còn có động tác cô dịu dàng vuốt từng sợi tóc anh, làm cho anh có một cảm giác bình yên đến lạ thường.

Sấy xong bên phải, cô khẽ nhích người, sấy tiếp bên trái cho anh.

Trong quá trình sấy tóc, hai gò bồng đào mềm mại cứ nhích tới nhích lui trên lưng anh.

Làm lay động trái tim anh, khiến nó cũng nhích tới nhích lui.

Hơi thở anh rối loạn, tay anh di chuyển ra sau lưng, xoa nhẹ mông cô.

"Đừng nghịch ngợm."

Giọng nói cô vang trên đỉnh đầu anh, mềm mại, không hề có chút lực sát thương nào cả.

Taehyung ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục cách lớp quần mà xoa nắn.

"Ưm..." cô bị anh sờ đến mềm nhũn cả người.

"Chờ chút nào, tóc anh sắp khô rồi."

"Em sấy cho anh, anh sờ em.

Hai chúng ta không can thiệp vào việc của nhau."

Sau khi nói xong câu này, động tác trên tay anh càng ngày càng táo bạo.

Từ cánh mông cô tay anh di chuyển về phía trước, cách hai lớp quần nhẹ nhàng vuốt ve tiểu huyệt.

Không nhanh, không chậm trêu chọc cô.

"Ưm...

Taehyung ..."

Cô đè cánh tay hư hỏng của anh lại, nhưng cũng vô dụng, ngón tay anh vẫn linh hoạt men theo khe thịt vuốt ve tới lui.

"A... ha..."

Bị anh âu yếm như vậy, vừa bức rức vừa tê vừa ngứa, dần dần, lực chú ý của cô đã không còn ở trên tóc anh.

Cô ghé vào người anh, bầu ngực lớn dán vào lưng anh cọ tới cọ lui, yêu kiều hừ hừ vài tiếng.

Tóc đã sấy được một nửa, Taehyung dứt khoát rút máy sấy ném sang một bên.

Sau đó, anh xoay người lại, ngậm lấy cánh môi cô.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 22: H Nhẹ


Nụ hôn lần này chứa đựng ham muốn hơn bất kỳ lần nào trước đây.

Đầu lưỡi anh cứ mạnh mẽ công phá khoang miệng cô, làm cô không thể hít thở nổi.

Hôn đủ rồi, môi anh bắt đầu di chuyển xuống phía dưới.

Cần cổ thanh mảnh, làn da trắng nõn, anh mân mê mãnh mẽ mút lấy, để lại 1 dấu hôn hồng ở đó.

"Ưm..."

Khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng mịn, đôi mắt sáng như sao, khuôn miệng nhỏ mỗi lần chìm đắm trong ham muốn sẽ nũng nịu kêu rên, dụ dỗ đàn ông.

"Ư...Ưm..."

"Thoải mái không em?"

Cô gật đầu, bởi vì đổ mồ hôi mà có vài sợi tóc dính trên cổ, khiến cho cô trông quyến rũ vô cùng.

"Có muốn thoải mái nữa không?"

"A...muốn."

"Em nghĩ xem anh sắp làm gì nào?"

Trong mỗi giấc mơ của anh, cô luôn chủ động, táo bạo, to gan, luôn cùng anh trầm luân trong ham muốn.

Bây giờ ở trước mặt anh, anh cũng muốn cô như thế.

Sự an ủi không đồng đều này dẫn tới những khoái cảm khác biệt.

"Ưm...a" Cô không ngừng rên rỉ, ở dưới thân anh uốn éo.

Gậy thịt anh đã sớm cứng từ lâu, cách bụng dưới của cô chỉ qua 1 lớp vải, khi cô uốn éo như vậy, gậy sắt càng cứng hơn.

Anh dứt khoát cầm lấy tay cô, đặt lên gậy sắt.

" Em sờ nó đi, để chút nữa nó còn làm em sung sướng."

"Vâng" Cô nghe lời cầm lấy, sau một vài thao tác, đã trực tiếp cởi bỏ quần lót của anh, không hề khó khăn mà vuốt ve cậu bé.

Ngực cô bị anh gậm nhắm, gậy thịt của anh được cô xoa nắn, tiếng thở dốc của đôi bên ngày càng nặng nề.

Chẳng mấy chốc, cô đã không nhịn được.

" Ưm...

Tae ...Em muốn anh" Nghe vậy, anh buông quả mật đào ra, giúp cô cởi quần.

Dưới thân cô giờ không còn mảnh vải, hoa huyệt đã sớm tuôn trào không biết bao mật dịch, khắp nới ướt át.

Ánh mắt anh trầm xuống, sau khi tách hai chân cô ra, anh cúi đầu, hé miệng liếm láp.

Đầu tiên, anh sẽ liếm tiểu hạch của cô, đây là nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể Jisoo .

Anh chỉ liếm hai cái thôi mà cô đã bắt đầu la hét.

"A..."

Chân cô không ngừng đá lung tung, nhưng cũng không ngăn cản được động tác của anh.

Lưỡi của anh liếm lấy đậu đỏ nhô ra, nhìn nó càng ngày càng cứng hơn.

"Tae ...

A... em không được... a..."

Kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt làm cô khóc lên, quá suиg sướиg nhưng cũng quá khó tiếp thu nổi.

Bộ ngực cô chập trùng kịch liệt, bầu vú lớn lắc lư, đắm chìm trong du͙ƈ vọиɠ điên cuồng không thể thoát ra.

Anh nhịn mấy ngày, chính là muốn nhìn cô mất khống chế dưới thân mình.

Mặc kệ phản ứng của cô kịch liệt bao nhiêu, động tác lớn thế nào, anh vững vàng giữ lấy chân cô từ đầu đến cuối, tiếp tục không ngừng liếʍ ɭáρ.

"A...

Tae..ưm..."

Cô bị anh liếm cho mất hồn, bụng dưới run rẩy từng đợt, kɦoáı ƈảʍ tới vừa nhanh vừa gấp.

"Không muốn... a... a..."

Bên trong tiếng rêи ɾỉ, cô cứ như vậy mà ra dưới miệng anh.

Cô ra, anh lại vừa mới bắt đầu.

Anh không cho cô chút cơ hội nghỉ ngơi, tiếp tục liếm hoa huyệt của cô.

Khe thịt nhìn có vẻ nhỏ nhắn thật ra co dãn kinh người.

Anh duỗi toàn bộ đầu lưỡi vào, còn có không gian để đâm vào.

"A...

ưʍ..."

Vừa ra một lần, cả người cô mềm nhũn.

Tiếng rêи ɾỉ của cô mang theo sự yêu kiều và dư vị sau khi cao trào, nũng nịu rêи ɾỉ theo động tác của anh.

Rất nhanh, cảm giác quen thuộc lại ùa tới.

"A...A..."

Nhục huyệt của cô bị anh ngậm trong miệng, dòng nước chảy ra không ngừng.

Sâu trong thân thể thật trống rỗng, rất ngứa ngáy, giống như có con kiến đang bò...

Cô co rút, mắt thấy lại sắp ra.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 23: Chơi Chết Em (h)


"Em muốn côn ŧɦịŧ, cho em nhanh..."

Cô khóc lóc vặn vẹo dưới người anh, thân thể tuyết trắng xinh đẹp mị hoặc.

"Được, cho em."

Anh dứt lời, cơ thể bỗng động đậy, đôi chân dài với tới trước ngực cô.

Anh vẫn chôn giữa hai chân cô liếʍ ɭáρ như cũ, vừa gặm vừa ậm ờ nói: "Cho em côn tɦịt."

Hu hu...

Nước mắt cô chảy ra càng nhiều hơn nữa.

Cô muốn côn ŧɦịŧ cắm vào huyệt nhỏ của mình mà.

Cái tên xấu xa này!

Bất đắc dĩ, cô đành phải nước mắt đầm đìa há miệng ngậm lấy côn tɦịt của anh, dùng sức nhả ra nuốt vào.

Qυყ đầυ màu hồng nhạt, gân xanh trên thân gậy nhô lên, sạch sẽ, không chỉ không có mùi tanh mà còn lưu lại một chút mùi thơm sữa tắm.

Cô vốn còn chút không cam lòng, dù sao bây giờ cô chỉ muốn anh cắm vào huyệt nhỏ trống rỗng của mình.

Nhưng mà liếʍ ɭáρ liếʍ ɭáρ, đột nhiên nghĩ đến anh hủy biết bao công việc, lái xe tốn bao lâu đến nơi này chỉ vì tới gặp cô, trái tim cô lập tức tràn đầy, động tác ngậm lấy gậy thịt của anh cũng mang theo thành kính yêu thương.

Hai người, hai thân thể trần trụi, lúc lên lúc xuống, một đầu một đuôi, cứ như vậy liếʍ ɭáρ nơi riêng tư của nhau, cố gắng mang đến cho đối phương hưởng thụ cực hạn.

Cô bị anh liếʍ ɭáρ khiến toàn thân tê dại từng đợt như bị điện giật, tiếng rêи ɾỉ còn chưa bật ra ngoài thì đã bị gậy thịt của anh chặn lại.

Miệng cô vừa đau vừa trướng, môi lưỡi quấn quanh vật lớn nóng bỏng, dùng hết toàn bộ sức lực nuốt vào.

Huyệt nhỏ càng ngày càng ngứa, cũng không biết đã chảy bao nhiêu nước, chân của cô, thân thể của cô dường như cũng không còn là chính mình, tất cả dập dềnh chìm trong biển du͙ƈ vọиɠ.

Anh cũng sắp không chịu nổi, miệng cô thực sự quá biết ăn, côn tɦịt kiên trì lâu như vậy còn chưa bắn đã là cực hạn.

"ChiChoo," Anh tách khe thịt của cô ra, dán lên hoa tâm nói: "Chúng ta cùng ra đi."

"Ừm..."

Cô đã sớm mệt mỏi, nghe anh nói vậy thế là lại dùng sức mút thỏa thích.

Phía dưới, anh ngậm lấy nhục huyệt của cô, cũng mút mạnh một phen.

"Ưʍ..."

"Ừm..."

Hai người đồng thời kêu lên, run rẩy, cùng đạt tới cao trào trong miệng của đối phương.

Cô nuốt toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh vào, nghỉ một lát lại ngậm lấy "tiểu Tae", giọng nói yêu kiều: "Anh trai, em còn muốn."

Anh trai...

Anh trở nên hoảng hốt.

Đã bao lâu cô không gọi anh là anh trai rồi?

Năm đó lần đầu tiên gặp mặt, bà cô giới thiệu hai người với nhau, nói với cô: "Jisoo, đây là cháu họ bên ngoại của bà, gọi anh trai."

Thiếu nữ hơn mười tuổi, khuôn mặt còn có sự mập mạp của trẻ con.

Cô mặc áo lông màu hồng, mắt to, làn da vô cùng mịn màng, giống như em bé trên tranh tết.

"Chào anh trai, em là Jisoo."

Lần đầu tiên cô gặp anh, ngoan ngoãn gọi anh.

Vật lớn vừa bắn của anh bởi vì động tác và xưng hô thế này của cô, lại nhanh chóng cứng lên.

Tiểu yêu tinh này, nhất định là cô cố ý!

Anh xoay người lại, nắm lấy đùi cô tách ra, côn ŧɦịŧ nhắm thẳng ngay bông hoa yêu kiều dùng sức mà đâm vào.

"A..."

Rốt cuộc cũng được anh lấp kín, cô thỏa mãn rêи ɾỉ.

Trên đỉnh đầu, khuôn mặt anh tà mị như yêu, gợi cảm hơn toàn bộ thước phim kinh điển của anh, khiến cho người ta phát điên.

Càng miễn bàn đến từng khối cơ bắp rõ ràng kia, còn có vật lớn thô to vượt xa người thường đó.

"A... anh trai... tuyệt quá..."

Cô hưng phấn khen anh, lắc mông phối hợp động tác của anh, trên khuôn mặt xinh đẹp pha lẫn ngây thơ, thanh thuần và yêu mị, diễm sắc độc nhất vô nhị.

Đúng, chính là như vậy, vẻ mặt này chính là vẻ mặt anh nhìn thấy trong mộng.

Động tác ra vào của anh chậm dần, ra lệnh cho cô: "Nói, anh trai chơi em đi."

"A... anh trai chơi em đi...

Chichoo muốn côn tɦịt lớn của anh trai..."

Cô trên giường luôn luôn nghe lời nhất, cho dù anh nói cái gì làm cái gì cũng ngoan ngoãn phối hợp.

Anh thỏa mãn xoa nắn đầṳ ѵú đứng thẳng cao ngất của cô, khen ngợi: "Ngoan lắm."

"Anh trai... anh di chuyển di... em ngứa..." cô nũng nịu như một cô gái nhỏ chu môi cầu xin anh.

"Ngứa chỗ nào?

Huyệt dâm sao?"

Ánh mắt anh mang theo sự trêu tức xấu xa, phối với gương mặt đẹp đẽ kia khiến cho cô cam tâm tình nguyện nằm rạp dưới chân anh, mặc anh muốn gì cứ lấy.

"Ừm... huyệt dâm ngứa quá..."

Cô nói, bản thân chủ động tách đùi ra, lộ ra cửa huyệt phấn nộn, tiện cho động tác của anh.

"Anh trai... làm em đi..."

"Ưm, làm chết em."

Anh không thể nào chống đỡ trước một Jisoo chủ động đòi yêu thế này, thế là côn tɦịt lại đẩy nhanh tốc độ, ra sức thúc vào như cô mong muốn.

Ra vào trong huyệt nhỏ vừa mới đạt cao trào vẫn còn mềm mại toàn là nước, côn tɦịt ở bên trong cực kỳ thoải mái, vừa chặt, vừa ấm lại còn ướt át, quả thực là nơi cực lạc nhất trong thiên hạ.

"A...

Anh trai...

Ưʍ... em sắp bị anh chơi hỏng rồi..."

Cô bị anh đâm đến mức thân thể co rụt lại, bầu vú lớn đung đưa tới lui trước ngực, hai con ngươi cô khép hờ, miệng nhỏ rêи ɾỉ không ngừng.

"A, em gái thật dâʍ đãиɠ."

"A...

Anh trai...

đừng nói nữa..."

Cô gái trần trụi trên giường xấu hổ lấy hai tay che mặt nhưng mà huyệt nhỏ lại ngậm côn tɦịt chặt hơn nữa, tiết lộ cảm nhận chân thực của cô vào thời khắc này.

Đương nhiên anh phát hiện ra, thế là lời nói càng thêm không cố kỵ.

"Em gái dâʍ đãиɠ, huyệt nhỏ thích côn tɦịt như thế, đêm nay ngậm đi ngủ có được không?"

"A..."

Tình tiết trong lời nói của anh khiến cô bị mê hoặc, đã năm năm nay, cô luôn mong đợi anh ở bên cạnh mình, côn tɦịt luôn cắm vào cô.

"Được... nghe anh trai..."

"Ngoan."

Anh cúi đầu xuống, ngậm lấy nhũ hoa của cô.

Bên hông lại càng dùng sức hơn bởi sự ngoan ngoãn của cô.

Cô bị động tác thần tốc của anh cắm vào bắt đầu kêu lớn, dâʍ ɖịƈɦ chảy ra từng đợt từng đợt, dọc theo cúc huyệt không ngừng chảy xuống giường.

Đêm nay, nhất định là một đêm điên cuồng thỏa thích.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 24: (cao H, Ngọt)


Cuộc hoan ái này kéo dài tới hơn hai giờ mới kết thúc.

Đến cuối cùng, hai người mệt mỏi đến mức ngay cả tắm cũng lười.

Trước khi đi ngủ, cô vẫn không quên nhắc nhở anh: "Không được phép lấy "tiểu Tae" ra, đã nói rồi đấy."

Anh bật cười, cúi đầu hôn lên môi cô một cái: "Ừm."

Thế là, hai người cứ trần như nhộng như thế ôm nhau ngủ.

Nhũ hoa của cô dán lên lồng ngực anh, bắp đùi anh quấn lấy chân cô, vật lớn mềm xuống vẫn cắm trong huyệt cô.

Một đêm vô cùng ngon giấc.

Bọn họ đã nhiều năm chưa từng ngủ một giấc đến trời sáng như thế này, lần trước khi cô say rượu, anh cũng muốn nhưng lại lo lắng bị người khác phát hiện truyền ra tin tức gì bất lợi cho cô, thế là đặt đồng hồ báo thức bốn giờ sáng, thừa dịp thời điểm hành lang khách sạn ít người nhất lén về phòng.

Một giờ chiều lúc nắng ấm chiếu vào,cô rốt cuộc cũng ngủ đủ giấc.

"Taehyung ."

Mắt còn chưa mở ra, cô đã bắt đầu gọi người.

Hơi thở của người đàn ông truyền đến từ đỉnh đầu, đồng thời động tác ôm cô lại chặt hơn chút.

"Chào buổi sáng."

Năm năm qua, cô vẫn muốn nằm trong lòng anh nói một câu như thế.

"Chào buổi sáng."

Vừa dứt lời, nụ hôn của anh cũng rơi xuống.

Nụ hôn này vô cùng dịu dàng, như là chú bướm hôn lên đóa hoa, mang theo lưu luyến triền miên.

Hôn rồi hôn, giữa hai chân đột nhiên có một cây gậy thịt dần trở nên cứng rắn từng chút một, đâm vào bên trong huyệt nhỏ của cô.

"A...!" cô hét lên một tiếng, mở to đôi mắt ngơ ngác hỏi anh: "Anh đi vào lúc nào?"

"Tối qua em bảo anh đút vào, quên rồi sao?"

Jisoo nhớ lại.

Cô kinh ngạc nhìn anh, dáng vẻ bị dọa sợ đáng yêu giống như con thỏ nhỏ.

"Anh thật sự nhét suốt đêm ư?"

Trong đêm thật ra cũng trượt ra mấy lần nhưng anh lại nhanh chóng đút về.

"Bảo sao trướng như vậy."

Cô lẩm bẩm.

Sau đó nhẹ nhàng đẩy lồng ngực anh: "Anh ra ngoài trước đã, em muốn đi tiểu."

Sau khi chia tay, cô thường nằm mơ.

Có giấc mơ thấy anh kết hôn, cũng có hai người làm hòa, nhưng mỗi lần tỉnh mộng đều vì khó chịu mà không ngủ được.

Một đêm ngủ say đến bình minh như vậy thật sự là đã lâu chưa từng có.

Anh nghe vậy, ôm cô đi xuống giường, côn tɦịt vẫn cắm chặt trong hoa huyệt của cô như cũ.

Lúc đi lại, nhục huyệt bị ma sát ê ẩm, khiến cô không khỏi bật ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều.

"A... anh mau thả em xuống đi."

Khi còn bé cô được cưng chiều mà trưởng thành, từ trước đến nay giọng điệu nói chuyện luôn mềm mại.

Khoảng thời gian đó sau khi tin tức tiêu cực phát tán, rất nhiều người không thích cô lấy chuyện khẩu âm của cô ra mà nói, về sau cô cố gắng sửa lại.

Cho dù trước đó gặp lại anh, cô cũng khống chế rất tốt.

Bây giờ vừa mới làm lành, lại không kìm lòng nổi để lộ dáng vẻ ngày xưa trước mặt anh.

Đối với chuyện này, bản thân cô không phát hiện ra, anh lại có tâm trạng rất tốt, khóe miệng hơi nhếch lên.

Anh ôm cô vừa ra vào vừa đi vào phòng tắm, hai cánh tay nâng bắp đùi cô, mặt hướng về bồn cầu, cười nói: "Tiểu đi."

Mặt cô lập tức đỏ lên.

Trước kia có mấy lần, anh cũng ôm để cô đi tiểu như thế, nhưng đã nhiều năm như vậy, không nghĩ tới anh còn...

"Anh...

đi ra ngoài trước, tự em làm được."

Cô nhỏ giọng thương lượng với anh.

"Không được, anh không muốn tách ra với em dù chỉ một giây."

Người sau lưng bá đạo kiên trì.

Lời âu yếm này thật sự ngọt đến mức chán ngấy.

Nhưng mà cho dù một trăm lần, cô cũng không chê nhiều.

Taehyung của cô chính là như vậy, trước mặt người khác lạnh lùng, chỉ có trước mặt cô mới có thể ngạo kiều thế này.

Thế là cô cũng gạt bỏ ngượng ngùng, nhắm mắt lại thả lỏng đi tiểu.

Sau khi kết thúc, anh trực tiếp ôm cô đi vào chỗ tắm rửa.

"Tắm rửa xong chúng ta ra ngoài ăn cơm."

Cô đặt khách sạn bình thường, phòng không lớn, phòng tắm đương nhiên cũng nhỏ hẹp.

Nhưng mà đường đường ảnh đế lại tuyệt đối không ghét bỏ, sau khi anh chỉnh nước ấm xong, liền dính chặt lấy Jisoo nghiêm túc tắm cho cô.

Tắm nửa người trên xong, anh ra hiệu cho cô: "Tách chân ra."

Cô ngoan ngoãn làm theo, ngay sau đó, ngón tay anh tiến vào hoa huyệt của cô, nhẹ nhàng móc lấy.

Nước nóng ấm áp ập tới khiến toàn thân khoan khoái dễ chịu, động tác dưới tay anh cũng vô cùng dịu dàng, thời gian dần trôi qua,cô lại bắt đầu kẹp chặt chân ma sát.

"Ừm... anh trai... em muốn..."

Cô cắn môi, mị nhãn như tơ nhìn anh.

Anh nhìn thấy trong lòng bốc lửa, anh nhéo mạnh cặp vú nhô cao của cô một cái, giọng nói khàn khàn: "Đi ra ngoài ăn cơm trước, em không đói bụng sao?"

"Đói... muốn ăn côn tɦịt lớn..."

Điên rồi!

Hai con ngươi Taehyung đỏ tươi, anh ấn đầu cô để cô ngồi xuống, nhét côn ŧɦịŧ vào miệng: "Ăn đi."

"Ưʍ..."

Miệng nhỏ vừa rồi còn khẽ nhếch trong nháy mắt bị lấp đầy, cô duỗi lưỡi ra, kiều mị liếʍ ɭáρ vật cứng của anh, vừa liếm, vừa xoa nhũ hoa to lớn của mình, rêи ɾỉ khe khẽ.

"Ừm... a..."

Cô ngửa đầu nhìn anh đứng nghiêm, dùng hết khả năng có thể lấy lòng anh.

Đầu lưỡi cuốn lấy qυყ đầυ to lớn, ăn vừa thành kính vừa nghiêm túc.

Miệng cố gắng mở lớn nhất, mút lấy từng tấc một côn ŧɦịŧ vào trong cổ họng.

"Ừm..."

Anh bị cô mút run cả eo, anh giữ lấy đầu cô, tập trung suy nghĩ nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô giờ phút này.

Tóc của cô đã sớm bị vòi nước phun ướt sũng dính trên đầu vai, vô cùng gợi cảm.

Giọt nước bắt đầu ào ào trượt từ nhũ hoa xuống dưới.

Giữa hai chân cô chắc hẳn cũng đang chảy nước, bởi vì rõ ràng cô càng ngày càng uốn éo mạnh hơn, động tác mút côn ŧɦịŧ cũng càng lúc càng nhanh.

"Chichoo giỏi lắm."

"Côn ŧɦịŧ lớn của anh trai thích miệng nhỏ của Chichoo nhất."

Anh dịu dàng cổ vũ cô.

---Như những năm kia, anh nói trong thư: "Chi Choo giỏi quá, anh trai thích xem Chi Choo múa nhất."

"Ưʍ... a..."

Bầu vú to bị cô xoa lung tung, côn tɦịt lớn trong miệng cô đã cương cứng đến mức lớn nhất, hơi thở anh ngày càng gấp gáp, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.

Bỗng dưng, trong lúc cô đang mút lấy, anh đưa tay kéo cô lên, ngay sau đó, anh xoay người cô, côn tɦịt mạnh mẽ cắm vào từ phía sau.

"A..." cô bị anh cắm vào hưng phấn hét lên.

Phòng tắm quá chật, hai cái vú to lớn của cô bị ép thành một cục, thân thể trần trụi bị kẹp giữa vật thô lớn của anh và thủy tinh, mặc cho anh làm gì thì làm.

"Càng ngày càng dâm, tắm rửa cũng có thể hưng phấn thành thế này."

Anh giữ eo cô, ra sức cắm vào rút ra, cơ bụng dính chặt lấy tấm lưng đẹp trắng như tuyết, xương chậu đâm vào khe mông ngạo nghễ ưỡn lên của cô vang dội.

"A... anh trai tuyệt quá...

Chichoo thích được anh trai làm..."

Anh càng dùng sức, cô càng hưng phấn.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 25: Ngọt Ngào


Tắm rửa sạch sẽ, cuối cùng lại biến thành một trận tình ái điên cuồng.

Sau một hồi ra vào trong phòng tắm, anh ngại chỗ này quá nhỏ, không tiện di chuyển, sau một lần bắn liền ôm cô lên giường tiếp tục.

Sau một giờ chiều, ánh nắng chiếu vào, rọi lên trên thân thể trắng nõn của Jisoo , làm cho nửa người cô óng ánh long lanh, nửa bên trơn bóng như tơ.

Cô bị anh đặt dưới thân, hai chân bị tách ra, vật lớn đặt giữa hai chân cô tùy tiện ra vào.

"A...

Tae ...

A..."

Động tác kịch liệt kèm theo nhũ hoa trước ngực cô không ngừng nhảy lên, hai núʍ ѵú nhảy một cái lại nhảy một cái, chọc tiếng lòng của người.

Tình cảm nhất là vẻ mặt của cô, đôi mắt to ướt đẫm ẩn chứa nước mắt, miệng nhỏ hơi vểnh lên, mang theo sự điềm đạm đáng yêu khi bị bắt nạt.

Mà anh, chính là kẻ xấu đang bắt nạt cô.

Mặc dù côn tɦịt đã xâm nhập trong huyệt nhỏ của cô, nhưng anh vẫn bị ánh mắt của cô chọc cho điên cuồng.

Anh đưa tay quẹt dâʍ ɖịƈɦ giữa hai chân cô một cái, sau đó bàn tay trơn nhẵn nắm chặt lấy viên nhũ hoa của cô, dùng sức xoa nắn.

"A... anh trai...

ưʍ... nhẹ chút..."

Cô như đứa bé ngây thơ hồn nhiên, y y a a rêи ɾỉ gọi.

"Em gái, sao em chảy nhiều nước vậy?"

Anh khàn giọng hỏi, giọt nước trên tóc chảy xuống bầu vú cô, còn bắn lên ga giường theo động tác mạnh của hai nguời.

"A...

đều bị cây gậy của anh trai cắm..."

Tiểu yêu nữ này!

Anh lập tức khí huyết dâng trào, bỗng dưng tăng nhanh tốc độ.

Côn tɦịt nhanh chóng đâm vào, lại rút ra, lại thừa dịp lúc cửa huyệt chưa kịp đóng chặt lại xâm nhập...

"A...

ưʍ..."

Cô bị cắm toàn thân lắc lư, miệng yêu kiều rêи ɾỉ mãi.

Cứ ra vào như vậy nửa giờ, thấy tiếng kêu của cô càng lúc càng gấp, lại sắp đến rồi, anh gầm nhẹ một tiếng, cũng bắn ra theo cô.

Hai lần liên tiếp, anh nằm bên cạnh cô, bàn tay đặt lên trên bầu vú, vỗ về chơi đùa không nặng không nhẹ.

"Chỗ này có thể gọi đồ ăn ngoài không?"

"Hả?"

"Không muốn ra ngoài, muốn làm em ba ngày ba đêm trên giường."

Vừa rồi đề nghị ra ngoài ăn cơm là anh, bây giờ bị trêu chọc dục hỏa đốt người muốn ngừng mà không được cũng là anh.

Ba ngày ba đêm sao...

Cô chỉ nghĩ tới cảnh tượng đó đã không khỏi sợ run cả người.

Nếu thật sự như vậy cô sẽ hư mất đấy?

"...

Không có đồ ăn ngoài, chúng ta ra ngoài ăn đi."

"Được."

Anh nói xong lại giở trò vân vê rồi lại gặm cô hồi lâu mới rời giường mặc quần áo.

Mặc xong, thấy cô vẫn trần truồng nằm trên giường, đôi mắt vô tội nhìn anh, nhất thời trong lòng tràn ngập nhu tình, sờ mặt cô hỏi: "Không muốn động đậy?"

Đêm qua đến giờ, cô rêи ɾỉ hét lên liên tục, bây giờ cuống họng hơi khàn.

Anh đau lòng xoa môi cô, dịu dàng nói: "Vậy em ngủ tiếp đi, anh ra ngoài mua về."

"Không muốn, không muốn tách khỏi anh dù chỉ một giây."

Cô diễn lại anh, làm cho hai người đều nở nụ cười.

Anh cũng không muốn, thế là anh ôm cô đến bên giường, giúp cô mặc quần áo như là một đứa trẻ.

Đầu tiên là đồ lót, tiếp theo là áo hoodie màu hồng, quần jean rách màu đen, rồi đi tất cho cô.

Trong toàn bộ quá trình, cô ngay cả đầu ngón tay cũng không cần di chuyển, chỉ cần chờ trong lòng anh lắc lư theo anh là được.

"Được, luồn chân vào đi, đi giày." anh ngồi xổm trên mặt đất, giữ chặt mắt cá chân của cô nói.

Giọng nói của anh trầm thấp dịu dàng, đôi mắt đẹp mang theo ý cười, sợi tóc trên đỉnh đầu đen nhánh mềm mại, một màn này khiến cô đột nhiên có chút muốn khóc.

Cô hít vào một cái, cười nói: "Nếu để cho fan của anh nhìn thấy anh đi giày cho em, em đoán sẽ bị nước miếng của họ nhấn chìm chết đuối."

Anh là Kim Taehyung đấy.

Là siêu sao cấp cao nhất, thần tượng vô số người theo đuổi.

Giờ phút này lại ngồi xổm dưới chân cô, nghiêm túc buộc dây giày cho cô.

Anh không lên tiếng, chờ thắt xong mới đứng dậy niết mặt cô, cười khẽ: "Cho nên em phải giữ anh thật chặt, đừng có ném đi tùy tiện nữa."

Năm năm xa cách, năm năm ngăn cách, năm năm chua xót, dường như cũng vì một câu hời hợt này của anh mà tan thành mây khói.

"Ừ." cô khẽ đáp lời, càng muốn khóc hơn.

Đi giày xong, anh cầm máy sấy sấy tóc cho cô đến khi khô hơn nửa, sau đó nói: "Đi thôi."

"Chờ một chút."

"Sao vậy?"

"Em còn chưa trang điểm."

Tuổi tác lớn hơn, làn da cũng không còn tốt như trước, không chịu nhận mình già cũng không được.

Bây giờ cô không trang điểm thì căn bản không dám đi ra ngoài.

Anh quay đầu, nhìn dáng vẻ rõ ràng kiều diễm như hoa lại không tự biết mình của cô, nhíu mày nói: "Bây giờ em thoạt nhìn cũng chỉ 18 tuổi, trang điểm nữa người khác lại cho là anh bắt cóc thiếu nữ vị thành niên."

Anh thật là... miệng ngọt quá!

"Không trang điểm nữa, đi thôi." cô ngọt ngào kéo anh lại.

Chỉ cần anh thấy cô đẹp là được, những người khác thấy thế nào cô không quan tâm đâu.

Đi xuống lầu, dì chủ nhà hơn sáu mươi tuổi nhìn thấy hai người, cười híp mắt hỏi: "Ra ngoài à?"

"Vâng."

Cô gật đầu, trên mặt là hạnh phúc không che giấu được.

Đang chuẩn bị đi ra ngoài, đột nhiên nghĩ đến một mảng hỗn độn trên giường, mặt lại đỏ lại: "À... dì ơi, dì có ga giường vỏ chăn thừa không?

Cái đó cháu..."

Ai da, lúc làm không quan tâm, bây giờ phải mở miệng thế nào?

Nếu là dì cả thì thôi, nhưng mà lại là...

Dáng vẻ xấu hổ đó của cô, cộng thêm dấu hôn trên cổ, bất cứ người trưởng thành nào mà không hiểu?

Huống chi, anh còn ở bên cạnh bình tĩnh tiếp lời: "Tụi cháu không cẩn thận làm bẩn ga giường, làm phiền dì cho bộ mới, chờ lúc về sẽ tự mình thay."

Gương mặt đẹp trai và giọng nói trầm ấm của anh đủ để "giết gọn" tất cả những người khác phái từ mười tám đến tám mươi tuổi trong nháy mắt.

Nhất thời, ý cười của dì chủ nhà càng sâu hơn, ra vẻ người từng trải nói: "Ôi, không có gì không có gì, đợi lát nữa dì đổi cho hai đứa.

Hai cháu muốn đi ăn cơm sao?

Đi ra ngoài rẽ trái, sau khi băng qua đường phía trước có một cái hẻm cũ, bên trong có quán ăn và cửa hàng nhỏ, hai đứa có thể đi dạo chơi."

"Vâng, cảm ơn dì." cô vội vàng gửi lời cảm ơn, sau đó kéo anh nhanh chóng đi ra ngoài.

Ra ngoài cửa, Taehyung dừng bước, cười khẽ: "Vừa rồi quên nói, có lẽ chúng ta mỗi ngày đều phải đổi, nếu không... thêm tiền cho dì ấy mỗi ngày đổi năm lần?"
 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Thông Báo


Xin chào các bạn !

Chắc là mọi người cũng đã biết được tin tức mới nhất về Vsoo rồi đk .

Sau tin tức này mình thật sự không biết rằng có nên tiếp tục chuyển ver truyện Vsoo nữa không .

Nên mình muốn hỏi ý kiến của các bạn.

Hãy cho mình biết là bạn có muốn mình tiếp tục không nhé !

Vsoo là chấp niệm quá lớn đối với mình !

Mình vẫn còn đang sock về tin tức đó và mình biết các bạn cũng rất buồn!

Hãy cố gắng lên nhé!

Chúng ta hãy cùng nhau vượt qua tất cả !
 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 26: Cầu Hôn


Ngõ cổ ở thôn quê, sau bốn giờ, dân cư thưa thớt.

Người trẻ khỏe mạnh cường tráng đều đang bận rộn trên đồng ruộng, bọn trẻ chưa tan học, chỉ có một vài người già dời ghế may ra cửa ngồi uống trà, gặm hạt dưa nói chuyện phiếm.

Mặt mũi Taehyung và Jisoo đều đẹp, đến mức lúc đi lại kiểu gì cũng sẽ đón nhận rất nhiều ánh mắt chăm chú.

Nhưng mà những ánh mắt kia khác biệt với trong thành phố, đó là thân mật, ôn hòa, không mang theo tìm tòi nghiên cứu, cũng không điên cuồng.

Hai người đi dọc theo con đường mòn rải đá xanh, tay trong tay, đón nhận ánh nắng chiều, thong thả bước đi.

Cuối đường là một cái hồ nước xanh biên biếc, bên hồ trồng những cây liễu rũ và một vài cây thu cúc, bên cạnh bụi hoa là một quán ăn yên tĩnh, mặc dù bên trong không có khách nhưng ánh đèn lờ mờ, tao nhã và ấm áp.

"Nhà này?"

"Ừm."

Hiểu nhau quá rõ, chỉ cần hai chữ đơn giản là có thể hiểu được hàm ý của đối phương.

Hai người đi vào gác xép trên lầu hai, chọn nơi hẻo lánh gần cửa sổ, gọi vài món ăn đặc sắc trên thực đơn, lại rót hai chén trà xanh, từ từ hưởng thụ ánh nắng.

Từ khi lên cầu thang đến lúc gọi đồ ăn, từ đầu đến cuối bọn họ vẫn mười ngón đan vào nhau, một giây cũng không tách ra.

Cho dù ngồi vào ghế cũng chọn ngồi cạnh sát bên nhau.

Phong cảnh trên tầng hai càng đẹp hơn, có thể nhìn thấy mặt nước lăn tăn ánh sóng, còn có vịt hoang chơi đùa trên hồ.

Jisoo ngắm nhìn phong cảnh,Taehyung lại ngắm nhìn cô.

Mặt cô bị ánh nắng dát lên một lớp sáng vàng nhàn nhạt, còn có thể thấy rõ lông tơ nhỏ bé trên mặt.

Từ biệt mấy năm, dường như cô không thay đổi chút nào, lúc tâm trạng tốt khóe miệng vô thức cong lên, trong con ngươi lóe ánh sao.

"Jisoo."

"Ừ?"

Cô quay đầu lại, đáy mắt chứa ý cười, làm cho đáy lòng anh mềm thành một mảnh.

"Gả cho anh đi."

Cùng với câu nói này, anh lấy ra một cái hộp từ phía sau đưa tới trước mặt cô.

Hộp nhung màu xanh da trời không phù hợp với hoàn cảnh cổ kính xung quanh nhưng vì nằm trong bàn tay anh lại hòa hợp kỳ diệu.

Trái tim cô điên cuồng nhảy lên.

Cô sững sờ nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt lấy ra chiếc nhẫn kim cương sáng chói, nói với cô: "Ban đầu muốn tìm thời cơ tốt mới trang trí đẹp đẽ một chút, nhưng mà anh có chút không chờ nổi, chúng ta bỏ lỡ quá lâu rồi."

"Taehyung..."

Cô gái vừa rồi còn đang cười, hốc mắt lập tức đỏ lên, bọn họ quả thật bỏ lỡ rất lâu rồi, nhưng rõ ràng đều là lỗi của cô, vì sao anh không hỏi, cũng không trách cô?

"Oh, anh quên cái này."

Anh vừa nói vừa đứng dậy từ trên ghế, đi đến bên cạnh bàn quỳ một gối xuống mặt hướng về phía cô, trên đôi tay thon dài đẹp mắt vẫn nâng chiếc nhẫn kia như cũ.

"Tiểu thư Jisoo, gả cho anh được không?"

Anh mặc áo len màu đen cô thích nhất, động tác thân sĩ ưu nhã, khóe môi mỉm cười, đẹp đến mức giống như một tấm poster.

Nước mắt cô vì câu nói này mà tuôn trào hơn nữa, căn bản không khống chế nổi.

"Taehyung , anh sẽ hối hận.

Em không dịu dàng chút nào, lại tùy hứng, không hiểu chuyện, cũng không có danh tiếng gì, anh... thật sự không suy nghĩ chút nào sao?"

Cô hỏi kèm theo tiếng khóc.

Thật sự, suy nghĩ kỹ một chút, cô quả thực không có gì hết.

Ngoại trừ múa thì không có năng khiếu gì khác.

Tính tình cũng không tốt lắm.

Dáng dấp cũng được nhưng nếu thật sự bàn tới thì anh đẹp hơn cô rất nhiều.

Kỹ thuật diễn cũng bình thường, vào nghề nhiều năm vẫn là tuyến 18, tin xấu lại nhiều.

Mắt cô đỏ bừng, nước mũi cũng chảy ra, dáng vẻ này thật sự chênh lệch với thân phân nữ minh tinh rất lớn.

Nhưng lại cách cô gái anh yêu rất gần.

"Đã suy nghĩ kỹ, anh đã suy xét mấy chục năm."

Mấy chục năm?

Khi bọn họ còn chưa xác định quan hệ yêu đương đâu.

"Em còn chưa đồng ý nữa, đầu gối anh sắp tê rồi."

Anh cười khẽ, đẹp trai đến mức người thần đều căm phẫn.

"Em... em đồng ý, anh mau đứng dậy đi."

Cô tay chân luống cuống cướp lấy nhẫn kim cương, đeo lên ngón tay.

"Đẹp không?"

Cô cười hỏi, vui vẻ như một đứa trẻ.

"Đẹp lắm."

Kích thước vừa vặn, màu da tuyết trắng của cô phối hợp với ánh sáng sáng chói, thanh khiết lại nhẹ nhàng đẹp đẽ.

Anh đứng dậy trở về vị trí, nhắm ngay môi cô trực tiếp hôn một cái.

Trên môi cô còn dính nước mắt, kèm theo chút vị mặn.

Đầu lưỡi trượt vào, bên trong lại là dư vị của trà, nồng đậm lâu dài, giống như tình cảm nhiều năm của bọn họ.

Đồ ăn rất ngon, nguyên liệu nấu ăn đều là đồ địa phương, vô cùng tươi mới khỏe mạnh, lại thêm tương độc quyền của chủ quán, ăn ngon cực kỳ.

Tâm tình hai người đều rất tốt, thế là muốn uống chút rượu, từ từ hưởng nắng.

Bữa cơm này, cái bàn này, cái hồ này, cùng với chạng vạng tối này, Jisok biết đời này cô sẽ nhớ kỹ, vĩnh vĩnh viễn viễn.

Cơm nước xong xuôi, mỗi nhà bên ngoài đều sáng đèn.

Không giống với bên trong thành phố đủ các loại đèn neon đầy màu sắc, trên phố cổ toàn bộ đều thắp đèn lồng màu đỏ, bản thân ở trong đó giống như xuyên không về thời kỳ Joseon.

Một số gian hàng chợ đêm cũng lần lượt bày ra, có đồ chơi làm bằng đường, bánh rau, bánh mận, sữa chua, cháo bát bảo, còn có một số sản phẩm thủ công mỹ nghệ đặc sắc.

Cô mua một cái chuông gió cho Eun Ji , lại chọn một cái dây đỏ cho mình và Taehyung , vui vẻ đeo lên cho hai người.

Hơn một tiếng sau bắt đầu ngà ngà say, cô kéo tay anh lắc nhẹ: "Taehyung , buồn ngủ quá, chúng ta về đi."

Đúng là nên trở về, cầu hôn thành công, thế nào cũng nên kỷ niệm một chút.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 27: Khai Máy


Thời gian vui vẻ luôn luôn vội vàng trôi qua nhanh, sau bốn ngày triền miên ở đồng ruộng, Taehyung rời đi trước thời hạn để tham gia cắt băng khai trương tiệm mới của nhãn hiệu hàng xa xỉ mình đại diện.

Tuy cô không muốn nhưng nghĩ đến bọn họ vừa quay lại bên nhau, lại cảm thấy vô cùng an tâm.

Đến ngày thứ năm, cô cũng trở về khách sạn Lotte Hotel Seoul , để chuẩn bị cho bộ phim mới kế tiếp.

Tin tức ngành giải trí luôn luôn đổi mới nhanh chóng, sau một tuần trôi qua, Taehyung biến mất khỏi tầm mắt đại chúng, Lim Ji Yeon tĩnh dưỡng trong bệnh viện, chủ đề nóng mới đã thay đổi mấy cái.

Bây giờ, bên trên hot search hot nhất là tin tức liên quan tới nam diễn viên nào đó vượt quá giới hạn trong lúc vợ mang thai.

Tin tức trong nước là công ty paparazzi rất nổi tiếng trong nước thả ra, hơn nữa trước đó không hề có chút dấu hiệu, vừa ra đã là video mạnh mẽ, khiến cho người ta trở tay không kịp.

Bây giờ mặc dù nam diễn viên đang cố gắng xử lý quan hệ công chúng muốn vãn hồi hình tượng nhưng đã là chuyện vô bổ.

"Thật sự quá cặn bã, em đoán anh ta không có cơ hội xoay người."

Eun Ji lướt Twister phỉ nhổ.

"Nghiêm trọng thế sao?"

"Đương nhiên rồi.

Ai bảo lúc trước anh ta dùng hình tượng người chồng tốt PR hăng hái thế.

Thứ như hình tượng này, nếu như không khớp với bản thân, một khi sụp đổ liền khó coi."

Cô im lặng.

Nghe Eun Ji nói tiếp: "May mà nam thần của em không giống vậy, anh ấy vĩnh viễn không có một ngày sụp đổ hình tượng."

Sau khi trải qua mấy ngày trước đó,cô nghe thấy người khắc nói tới anh liền có một cảm giác vô cùng kiêu ngạo kỳ diệu, lại mang theo chút hồi hộp.

"Thầy Kim... hình tượng của anh ấy là thế nào?"

"Thần nha."

"Ảnh đế phái thực lực."

"Tốt bụng."

Ừ, đều rất phù hợp.

"Chiều fan."

Hơi ghen là thế nào đây?

"Thân sĩ."

Có sao?cô tỏ vẻ nghi ngờ với cái này.

"Còn có lạnh lùng, cấm dục."

"Khụ khụ khụ..."

Trong chớp mắt, cô ho kịch liệt.

"Chị Jisoo, chị không sao chứ?"

Mặt cô đỏ bừng, khoát tay với cô ấy.

"Chị chờ chút, em đi rót nước cho chị."

Cô không bị sặc, chỉ là... một lời khó nói hết.

Hình tượng này, thật sự không sập chứ?

Cô cảm thấy lo lắng sâu sắc cho ảnh đế Kim.

Hai ngày sau, ngày đẹp trên hoàng lịch.

Đoàn làm phim chọn ngày hôm nay tổ chức nghi thức khai máy, chế tác lớn mấy trăm triệu do Lee Chang Dong tự mình đạo diễn, rất nhiều người có mặt.

Đạo diễn, nhà sản xuất, biên kịch, Taehyung , Lim Ji Yeon , Choi Ji Ah diễn viên diễn vai Hoàng hậu,Kang Hyejin nữ bốn trước đó khiêu khích ở buổi liên hoan... trên cơ bản người chịu trách nhiệm chính lớn lớn nhỏ nhỏ đều đến đông đủ.

Đạo diễn đọc diễn văn, thắp hương bái thần, vén vải đỏ trùm camera, nghi thức tuyên bố kết thúc.

Ngay sau đó, nghênh đón truyền thông phỏng vấn tại hiện trường.

Taehyung và Lim Ji Yeon đương nhiên vẫn là trọng điểm của các vị phóng viên, mà kẻ vô hình giống như cô thế này cũng không có tiền mua bản thảo, đoán rằng cuối bài viết cũng không xuất hiện tên của cô.

Sau khi đứng một hồi, cô xuống dưới đi vệ sinh.

Rửa tay xong đi ra ngoài, cô lấy điện thoại ra, do dự có nên nhắn WeChat cho anh không.

Cô muốn gặp anh nhưng lại lo lắng phóng viên chỗ nào cũng có.

Đang rầu rĩ thì đột nhiên bị người vỗ một cái.

"Đàn chị."

Cô quay đầu, nhìn thấy Park Sung Ho đang mỉm cười nhìn cô.

Chàng trai trẻ tuổi, một thân trang phục bình thường tùy tiện cũng mang đến cảm giác tinh thần phấn chấn, tuổi trẻ đẹp trai.

Qua một khoảng thời gian huấn luyện,cậu ta là nghệ sĩ cô thân thiết nhất trong cả đoàn làm phim, vì vậy cô cũng mỉm cười, hỏi cậu ta: "Cậu là nam hai, bây giờ là cơ hội tốt để hấp thụ ánh sáng, sau lại chạy ra đây?"

"Quá nhiều người, cảm giác hơi buồn bực."

Cô "À" một tiếng, đang chuẩn bị đi ai ngờ bị cậu ta gọi lại: "Đàn chị, tối rảnh không?

Cùng đi ăn đi?"

"Hả?"

Cô sững sờ.

"Cái đó..."

Cậu ta ngại ngùng vò đầu, "Nhân vật Lee Yun này của em có nhiều chỗ muốn nhờ chị dạy dỗ."

Lee Yun là thân phận trong bộ phim của cậu ta, em trai ruột của đại vương , cũng là người thích nữ chính Kim Hye Soo .

Suất diễn của cậu ấy nặng nhất trong toàn bộ diễn viên nam chỉ sau Taehyung .

Cô hiểu rõ.

Cậu ấy là người trẻ vừa mới tốt nghiệp không lâu, mặc dù trước đó tích lũy được một độ nổi tiếng nhất định qua bộ phim thần tượng nhưng kinh nghiệm đóng phim cũng không nhiều.

Trước kia lúc huấn luyện cũng nhìn ra cậu ấy vô cùng nghiêm túc, có thể nhìn thấy sự tận tâm đối với bộ phim này.

Đều tốt nghiệp từ một trường học, lúc trước khi cô mới ra mắt cũng được một số tiền bối thâm niên chỉ điểm, nhận được rất nhiều lợi ích.

Đối với đề nghị của cậu ấy, cô cũng thật sự không tìm ra lý do từ chối.

Thế là cô gật đầu: "Được, chị đưa trợ lý đi cùng."

"Ừm, chờ sau khi kết thúc em tới bãi đỗ xe chờ mọi người."

Trở lại hiện trường, cô nhìn một vòng, những người khác đều ở đó chỉ có Taehyung không thấy đâu.

Cô không khỏi thầm cảm thấy mất mát, giả bộ không chú ý hỏi Eun Ji : "Thầy Kim đâu rồi?"

"Vừa mới đi trước, nói là có việc."

"À."

Bốn ngày không gặp mặt, thật sự hơi nhớ anh, cô âm thầm cắn môi.

"Đúng rồi, chị vừa đụng phải Park Sung Ho , cậu ấy nói mời chúng ta đi ăn, đi không?"

"Đi đi đi."

Eun Ji kích động khoa tay múa chân.

Mặc dù Taehyung là bản mệnh của cô ấy nhưng có thể ăn cơm cùng tiểu thịt tươi cũng là phúc lợi tốt.

Cô cười cười, lại vô thức lấy điện thoại ra.

Vừa mới mở kakaotalk , nhìn thấy phía trên chỗ người liên hệ có thêm một tin nhắn: "Tối nay phải tham gia một dạ tiệc, có lẽ phải tới khuya, mai tìm chỗ gặp nhau."

Trong lòng cô lập tức ngọt lịm.

"Uống ít rượu thôi, không tốt cho dạ dày."

"Tuân lệnh."
 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 28 : Bị Thương


Ngày hôm sau, "Kim Phi Truyện" chính thức khai máy.

Các cảnh chính của ngày này đều là về nữ chính Kim Hye Soo do Lim Ji Yeon thủ vai, và hầu hết đều là cảnh nàng ấy ở nhà trước khi nhập cung.

Mặc dù Jisoo không có phần diễn nhưng cô cũng đến hiện trường, một là học tập, hai là nhìn xem, mặc dù không thích Lim Ji Yeon , cô cũng không thể không âm thầm chịu phục.

Làm nhân vật nữ chính, Kim Hye Soo là một tiểu thư khuê các thiện lương, thông minh lại cứng cỏi.

Nàng tri thư đạt lễ, tinh thông cầm kì thi họa, mà Lim Ji Yeon sau khi hóa trang thay trang phục lập tức biến thành người khác, hòa làm một thể với nhân vật.

Quả nhiên, mấy cảnh quay của cô ta trôi qua nhanh chóng và đạo diễn Lee đều bày tỏ mình vô cùng hài lòng.

Sau bữa trưa, các diễn viên trang điểm lại và đổi tạo hình, cảnh diễn điểm nhấn của buổi chiều đã đến.

Trong cảnh này, câu chuyện chính là khi Hoàng đế Lee Sun cải trang xuất cung, đi trên phố gặp chuyện ngựa nổi điên, cứu được mọi người và Kim Hye Soo .

Đoạn phim này cũng là một trong những tình tiết kinh điển của nguyên tác vì đây là lần gặp gỡ đầu tiên giữa nam chính và nữ chính.

Jisoo và Eun Ji đứng trong góc, nhìn hoàng đế do Taehyung thủ vai đi ra từ xa, đang chuẩn bị.

Nhân viên công tác ở bên cạnh nói nhỏ: "Cảnh nguy hiểm như vậy, thầy Kim sẽ đích thân diễn à?

Không cần diễn viên đóng thế sao?"

"Tôi nghe nói đạo diễn muốn dùng, dù sao thì an toàn là quan trọng nhất.

Nhưng thầy Kim nói rằng cảnh này rất quan trọng, nhất định phải tự thân ra trận."

"Không hổ là ảnh đế, thật sự kính nghiệp."

"Không phải sao?

Mấy tiểu thịt tươi sống dựa vào nhân khí thật sự nên đến học hỏi."

Jisoo lúc đầu vốn hơi lo lắng, bây giờ nghe thấy những lời này, lại nhìn thấy bóng dáng con ngựa trên phố dài cách đấy không xa, lông mày hơi nhíu lại, hai tay vô thức nắm chặt thành nắm đấm.

Cô nhìn chằm chằm không chớp mắt, Taehyung ở trong đám người dường như đã cảm nhận được điều gì đó, anh đang nói chuyện với phó đạo diễn cũng đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua cô một cái.

Cái nhìn thoáng qua kia, cô có thể biết rằng anh đang bảo cô đừng lo lắng.

Trong lúc căng thẳng, hiện trường đã nhanh chóng bắt đầu quay.

Phố xá sầm uất, dòng người đông đúc, con ngựa sợ hãi, người phụ nữ mang thai, người đàn ông anh tuấn điều khiển sợi dây, và thiếu nữ kéo người phụ nữ đang ngơ ngác sang một bên, một loạt các hành động bắt đầu nhanh chóng và kết thúc nhanh chóng.

Trong suốt quá trình, người đàn ông mặc áo bào tím hành động một cách quyết đoán và suất khí, vừa kinh tâm động phách lại mỹ cảm vô cùng.

"Tốt lắm, đã qua."

Đạo diễn Lee đứng sau máy quay vỗ tay hài lòng, sau đó là những tràng pháo tay từ khán giả.

Trong đám đông, cô cũng vỗ tay hết mình.

Taehyung của cô thật sự tuyệt vời, trong suốt chặng đường anh đi, nỗ lực của anh có quan hệ trực tiếp với thành quả mà anh nhận được.

Giữa tiếng vỗ tay, thần sắc Giang Ngộ vẫn như thường lệ, dường như đã quen với cảnh tượng như vậy từ lâu.

Anh đưa dây cương cho người làm đạo cụ tại hiện trường, đi đến chỗ ngồi rồi trang điểm lại.

Chuyên viên trang điểm vừa đi lên, trong chốc lát liền vang lên tiếng kêu sợ hãi.

"Ôi, tại sao thầy Kim lại bị thương rồi?"

"Bị thương à?"

Tất cả mọi người tại hiện trường đều đồng loạt vây quanh họ.

Cô ở rất xa, muốn chen vào cũng không còn chỗ trống.

"Taehyung , cậu không sao chứ?"

Cô nghe thấy đạo diễn Lee lo lắng hỏi.

Bất kể là vai diễn hay địa vị, anh đều là người quan trọng nhất của bộ phim này.

Nếu anh chấn thương nghiêm trọng, một là sẽ làm trì hoãn tiến độ chung, hai là bọn họ không thể bồi thường nổi.

Trái tim cô lập treo lơ lửng, hận mình không thể chen vào đám người ngay lập tức, lại nghe thấy anh cười khẽ nói: "Không sao, chỉ là không cẩn thận quẹt phải một chút lúc cản ngựa."

"Vậy cậu nhanh đi bôi một ít thuốc rồi về trước nghỉ ngơi đi."

"Không phải còn cảnh khác sao?

Sẵn tiện quay luôn đi."

Lần này, không chỉ có cô mà tất cả những người khác đều sửng sốt.

"Thầy Kim, cảnh tiếp theo là anh và Lim Ji Yeon đưa người phụ nữ mang thai bị sợ hãi về nhà, có quay cận cảnh anh."

"Bởi vì cận cảnh nên vừa lúc bây giờ quay đi."

Trong khi mọi người nói chuyện, đám đông dần dần giải tán.

Bây giờ cô cuối cùng đã nhìn thấy rõ.

Chỉ thấy cổ phía bên trái của anh có một vết đỏ, trông như bị rách da mang theo tia máu mơ hồ.

Bởi vì tạo hình của anh là nửa buộc tóc, cho nên vừa rồi bị thương có tóc che lại, bởi vậy mọi người mới không chú ý tới.

Nếu thợ trang điểm không phát hiện ra, cũng không biết anh có ý định một mực chịu đựng mà không nói cho người khác biết hay không.

"Đến đây, ánh sáng và đạo cụ đã sẵn sàng cho phần tiếp theo.

Taehyung nói đúng.

Bản thân Lee Sun bị thương nhưng vẫn cố đưa người phụ nữ về nhà.

Điều này phản ánh hình tượng vị vua nhân từ của hắn."

Mặc dù trong kịch bản có thiết lập là hắn có võ nghệ cao cường, dễ dàng cản ngựa cứu người, nhưng mà nhân vật như vậy sẽ hơi nhạt nhẽo.

Đạo diễn Lee nói làm cho mọi người hiểu ra, thế là lại lo chuẩn bị phần việc của mình.

Chuyên gia trang điểm đã tiếp tục trang điểm cho Taehyung , theo yêu cầu của anh nên cũng không xử lý vết thương.

Jisoo đứng đó một lúc lâu, quay lại và hỏi Kang Eun Ji : "Em biết gần đây có hiệu thuốc nào không?"

 
Back
Top Bottom