Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
522,569
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
348080802-256-k687182.jpg

Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Tác giả: HaeunJeon4
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Số Chương:78

Thể loại: Truyện hiện đại, cao H, showbiz, tình yêu hạnh phúc, ảnh đế ngạo kiều vs nữ diễn viên nóng bỏng.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 1: Gặp Lại


"Số báo danh 97 Kim Jisoo, đến lượt bạn."

"Vâng, tôi đến ngay."

Trong đại sảnh khách sạn, Jisoo vội vàng đứng dậy chỉnh lại vạt áo, đi vào phòng thi.

Vai diễn hôm nay cô đến thử là vai nữ thứ ba trong bộ phim cổ trang mà Lee Chang Dong sắp quay.

Lee Chang Dong là đạo diễn rất nổi tiếng, anh ta từng giành được ba huy chương vàng trong nước và lọt vào danh sách đề cử giải Oscar.

Trước đây, anh ta chỉ quay những bộ phim điện ảnh lớn, lần này quay phim truyền hình, nghe nói một là do kịch bản hay, hai là vì bên sản xuất là bạn cũ của anh ta.

Vai nữ thứ ba này cũng có gần một trăm người đến thử vai, có thể thấy sức hấp dẫn của vị đạo diễn này.

Trong số đó, có không ít những tiểu hoa lưu lượng, nhân khí đang cao.

Hôm nay trên đường đi cô bị trễ, lúc đến nơi, vị trí đã bị sắp xếp lại, do đó mới đứng tới thứ 97, cũng là vị trí cuối cùng.

Lúc này, các nữ diễn viên trong khu vực chờ mấy tiếng trước đã đi về, chỉ còn lại mình cô.

Nhưng may mắn là cô vẫn còn cơ hội thử sức.

Giữ tay nắm cửa, cô hít một hơi thật sâu, tự động viên mình: "Cố lên Jisoo, mày có thể!"

"Chào mọi người, tôi là Kim Jisoo số báo danh 97."

"Bắt đầu đi."

Hầu hết ban giám khảo, từ đạo diễn đến nhà sản xuất, mọi người đều mang vẻ mặt mệt mỏi.

Cũng đúng, bắt đầu từ lúc một giờ chiều, đến giờ đã là sáu giờ tối, nhìn hơn chín mươi người thử vai, cho dù là ai cũng không chịu đựng nổi.

Cô đã sớm học thuộc kịch bản,Park Naeun trong kịch bản là một sủng phi, nhờ vào nhan sắc khuynh thành, bà rất được hoàng thượng sủng ái.

Mà phần sủng ái này, đã giảm dần sau khi nữ chính Kim Hye Soo vào cung.

Sau đó, bởi vì ghen ghét, Park Naeun luôn âm thầm mưu hại Kim Hye Soo, cuối cùng rơi vào kết cuộc bị ban rượu độc.

Lúc này Jisoo phải diễn cảnh Park Naeun múa trong thọ yến của hoàng thượng.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài màu hồng lộng lẫy, phối hợp với gương mặt được trang điểm tỉ mỉ và đôi môi đỏ mọng, rất có dáng vẻ kiều diễm của đệ nhất sủng phi triều Joseon.

Nhấc chân lên, cô bắt đầu múa, vừa múa vừa đong đưa đôi mắt hồ thu về phía Lee Chang Dong bên ghế giám khảo trước mặt.

Cô xem anh ta như hoàng đế, tất cả những gì cô muốn làm giờ phút này, chính là khiến hoàng đế chú ý đến cô, giành lại thịnh sủng.

Điệu múa kết thúc,Jisoo khom người thật sâu chào khán giả, sau đó hồi hộp chờ đợi nhận xét.

"Bốp bốp!"

Tiếng vỗ tay vang lên, đạo diễn Lee Chang Dong là người vỗ tay đầu tiên.

Ngay sau đó, các giám khảo khác cũng bắt đầu vỗ tay.

"Cô tên là Kim Jisoo?"

"Đúng vậy, đạo diễn Lee."

"Trước đây có từng học qua múa cơ bản à?"

"Từng học năm năm."

"Ừm, đóng phim của tôi, không thể cùng lúc tham gia nhiều bộ phim, cũng không chấp nhận nghỉ phép tạm thời để tham gia các hoạt động thương mại.

Trước khi chính thức khai máy còn phải vào đoàn trước hai tháng học lễ nghi, cô có thể làm được không?"

"Có thể, em không có vấn đề gì."

Cô không thể tin vận khí của mình tốt như vậy, ý của đạo diễn Lee là chọn cô rồi sao?

Đang mừng thầm, lại nghe một người chế tác bên cạnh nhỏ giọng nói: "Đạo diễn Lee, cô ta đúng là khuôn mặt, dáng người đều nổi bật, khả năng múa của không tệ, nhưng có lẽ ngài không để ý đến tin tức giải trí, cô ta không kính nghiệp, lại còn tự cao tự đại."

Cho dù giả vờ bình tĩnh như thế nào, nhưng khi nghe thấy những lời này, hy vọng trong mắt cô cũng tối dần đi.

Cô nói rồi mà, cô nào có vận khí tốt như vậy?

Cô đã dùng hết may mắn trong đời mình từ rất nhiều năm trước.

Chỉ là năm đó, cô còn chẳng hề hay biết mà thôi.

Lời nói của người chế tác hẳn là có ảnh hưởng không nhỏ đối với Lee Chang Dong , anh ta suy tư một chút, sau đó nói với cô: "Cô về trước chờ thông báo nhé."

"Vâng, cảm ơn đạo diễn."

Cô mỉm cười, sau khi cúi đầu thật sâu mới xoay người bước ra cửa.

Vừa định mở cửa thì bên ngoài bất ngờ có người đẩy vào.

Người đàn ông trước mặt chải đầu bóng bẩy, ăn mặc lộng lẫy, bởi vì tất cả các mốt thời trang hiện nay đều khoác lên người, cho nên nhìn có vẻ dở dở ương ương.

Phía sau người kia là một người nữa.

Người này dáng người rất cao, mặc áo thun đen, quần jean màu xanh, giày thể thao phiên bản giới hạn toàn cầu, đội mũ lưỡi trai, vành mũ đè thấp xuống, che đi gần hết ngũ quan, nhưng vẫn có thể nhìn ra khuôn mặt kia cực kỳ thanh tú.

Bước chân của anh không nhanh không chậm, hai tay thảnh thơi đút vào túi quần, mặc dù là dáng vẻ hờ hững, nhưng vẫn mang theo sức hấp dẫn chết người.

Bước chân Jisoo dừng lại ngay lập tức, cô ngây ngẩn nhìn người đi tới, đầu óc trống rỗng.

Có những người, cho dù qua bao nhiêu năm, cho dù anh ta có thay đổi như thế nào, bạn vẫn có thể nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Kim Taehyung chính là một người như vậy đối với cô.

Sáu năm, cô không ngờ cuộc hội ngộ của họ sẽ đến muộn như vậy, lại còn bất ngờ thế này.

Cô đang nghĩ nên chào anh như thế nào, nhưng anh dường như không nhìn thấy cô, hoặc giả nhìn thấy rồi, nhưng chẳng qua là cảm thấy phiền chán.

Bước chân anh không ngừng lại, cứ thế lướt qua người cô, giống như một người xa lạ.

Sau lưng nhanh chóng vang lên tiếng chào hỏi nhiệt tình.

"Chào thầy Kim."

"Thầy Kim, mời ngồi."

Những người kia vừa rồi còn chẳng buồn nhìn cô một cái, giờ phút này giống như quần tinh ủng nguyệt*, vây quanh Kim Taehyung .

"Taehyung , sao cậu cũng tới đây?"

Đạo diễn Lee vui vẻ vỗ vai anh.

Mối quan hệ giữa hai người nổi tiếng là tốt, năm đó Lee Chang Dong giành được giải Beaksang cho đạo diễn có tác phẩm xuất sắc nhất, nam chính trong phim đó chính là Taehyung .

Sau này cũng nhờ vào khả năng diễn xuất ưu việt trong phim, thu hoạch được nhiều giải Ảnh đế trong và ngoài nước.

"Tình cờ trao đổi hợp tác gần đây, nghe nói anh đang tổ chức casting ở chỗ này, tôi tiện đường tới xem thử, chọn được người chưa?"

Kim Ảnh đế không chỉ có khuôn mặt đẹp trai, ngay cả giọng nói cũng trầm thấp, giàu từ tính.

Trước đó, trên mạng có một hot search là "Mang thai giọng nói của Taehyung ", ý là giọng nói của anh hay đến nỗi khiến lỗ tai mang thai.

"Cô bé cậu vừa gặp ở cửa không tệ, đáng tiếc danh tiếng không tốt lắm."

"Nếu không...

Tôi thay anh diễn thử với cô ấy được chứ?"

"Cậu đồng ý thì còn gì bằng."

Thính lực của Jisoo rất tốt, bọn họ cũng không cố tình nói nhỏ, cho nên cô nghe hết không sót câu nào.

Anh nói, muốn diễn thử với cô?

Năm đó khi chia tay, chẳng phải anh đã nói, cả đời này không muốn gặp lại?

Vậy thì, cô nên đi hay là ở lại đây?
 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 2: Thử Vai Diễn


Cuối cùng cô cũng không rời đi.

Cái vòng này lớn như vậy, bọn họ dù sao vẫn sẽ gặp lại nhau.

Không phải ở đây, cũng sẽ là nơi khác.

Cho dù, anh bây giờ đã đứng đầu một cõi, khoác nhiều danh hiệu Ảnh đế trên người, bước lên thần đàn.

Còn cô, diễn viên tuyến mười tám tiếng xấu thì nhiều, fans thì ít, cũng không có lưu lượng gì.

Sau khi cô được phó đạo diễn gọi lại, cô đi theo đối phương đến cạnh Taehyung , cung kính gọi một tiếng "Thầy Kim."

Buồn cười biết bao, đã từng là người gần gũi nhất, bây giờ lại là người lạ quen thuộc nhất.

Cô gọi xong, Taehyung cũng không thèm để ý, anh đang lật kịch bản, vẻ mặt nghiêm túc.

Jisoo hết cách, đành phải đứng bên cạnh anh.

Chuyện đối diễn này, gặp mạnh thì mạnh, có thể gặp được bạn diễn tốt, trạng thái của bản thân cũng sẽ tốt hơn nhiều.

Nếu là người khác, cô đúng là may mắn có cơ hội học tập.

Nhưng hôm nay, cô phải đối diễn với Taehyung .

Là Kim Taehyung mà cô từng yêu nhất, sau đó tự tay cô đẩy anh ra.

"Diễn đoạn này đi." anh đưa kịch bản cho cô.

Cô nhận lấy, vừa nhìn thoáng qua, mặt cô lập tức đỏ ửng.

Cảnh này miêu tả Park Naeun chạy đi tìm hoàng đế trong giá lạnh, muốn sắc dụ hắn.

Mà trong lòng hoàng đế lúc này đã có Kim Hye Soo , cho nên mặc cho nàng chủ động ôm ấp yêu thương, hắn vẫn vô cùng lạnh nhạt.

Thấy ánh mắt ngơ ngác của cô, anh thản nhiên liếc nhìn: "Thế nào, không dám à?"

Giọng điệu của anh, người khác có thể nghe không hiểu, nhưng cô có thể hiểu rõ.

Anh rõ ràng là đang khiêu khích, còn mang theo một tia trào phúng.

"Tôi diễn."

Gác lại tạp niệm, đây là cơ hội tốt nhất để cô có thể tiếp tục dấn thân vào giới giải trí này, cô không muốn từ bỏ.

Ảnh đế đích thân ra trận, tất cả những người vốn đang nôn nóng đợi kết thúc công việc để ăn cơm đều xốc lại tinh thần.

Tất cả mọi người đều hướng mắt về phía trung tâm sân khấu, nhìn đôi nam nữ trên đó.

Trong cung điện vàng son lộng lẫy, nam nhân mặt mũi uy nghiêm đang ngồi trước án phê duyệt tấu chương, không lâu sau, một nữ nhân xinh đẹp uyển chuyển bước vào.

"Thần thiếp tham kiến bệ hạ , bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

Park phi phong thái muôn phần quỳ xuống.

"Đứng lên đi."

"Tạ bệ hạ."

Nàng đứng dậy, thấy ánh mắt đại vương lại dừng trên tấu chương, nàng đi tới phía sau, mười ngón tay thon nhỏ duỗi ra xoa xoa mi tâm cho hắn.

Lực đạo của nàng vừa phải, hoàng đế cũng không lên tiếng ngăn cản.

Thế nhưng xoa bóp được một lúc, động tác của nàng dần bắt đầu lớn mật.

Hai tay trượt xuống dưới, luồn vào bên trong vạt áo của hắn, mười ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực rộng lớn, vô cùng mập mờ.

Miệng của nàng cũng gần kề bên tai hắn, thổi nhẹ vào trong.

"Bệ hạ," Park phi hơi thở như hoa lan, quyến rũ nói: "Người đã không đến cung thần thiếp bao lâu rồi."

"Gần đây bận rộn chính sự."

Đại vương không thay đổi sắc mặt, bàn tay cầm bút vẫn đang di chuyển, không mảy may bị ảnh hưởng bởi mỹ nhân sau lưng.

"Dù bận đến đâu, ngài cũng phải giữ gìn long thể.

Mỗi ngày thần thiếp đều nấu canh sâm cho ngài, chờ mong thánh giá của ngài ghé qua uống một miếng."

Nói xong, nàng vươn chiếc lưỡi hồng mềm mại ra, liếm láp vành tai của hắn.

Động tác kia, rõ ràng vô cùng bình thường, nhưng là nàng làm, quả nhiên hồn xiêu phách lạc, khiến toàn bộ đàn ông trong đang xem đều cảm thấy bụng nóng lên.

Trong điện, hoàng đế cuối cùng cũng hạ bút xuống.

Hắn giữ chặt bàn tay đang làm loạn của nàng, lạnh lùng nói: "Park phi về cung trước đi, hôm khác trẫm xong việc, sẽ tự đến gặp nàng."

"Bệ hạ..."

Giọng nói của mỹ nhân không ổn định, nàng hơi sợ hãi, thế nhưng càng cảm thấy tủi thân và không cam lòng nhiều hơn.

Đôi môi đỏ vội vã tiến tới, nàng hôn lên đôi môi mỏng của hắn, đầu lưỡi trượt tới, muốn cạy mở hàm răng của hắn.

Đệ nhất mỹ nhân trong cung chủ động ngã vào lòng như vậy, đại vương cũng là nam nhân, hắn mở miệng ra, để đầu lưỡi nàng trượt vào, thuận theo tiết tấu của nàng, môi lưỡi quấn quýt, ướt át giao nhau.

Đôi bàn tay của hắn cũng đang tùy ý du tẩu trên người nàng.

Một tay xuyên qua làn váy, thăm dò vào trong, mang theo dục vọng vuốt ve bắp đùi nàng.

Một bàn tay khác đang nắm chặt bộ ngực cao ngất của nàng, mạnh mẽ nhào nặn.

"Ưm..."

Nàng yêu kiều run rẩy, tiếng rên rỉ bị nhấn chìm giữa môi răng hắn.

Hôn một lúc, cơ thể hai người ngày càng dán gần hơn, thậm chí động tác của hắn cũng dần trở nên mãnh liệt.

Ở góc độ mà người dưới sân khấu không nhìn thấy được, đầu ngón tay hắn vân vê đỉnh nhọn trên bộ ngực sữa của nàng, khiến chúng đứng thẳng phía sau lớp áo ngực, có chút đau đớn.

Môi của hắn cũng rời khỏi, liếm dọc một đường xuống cổ, mút vào.

Cùng một động tác, cùng một lực đạo, giống như rất nhiều năm trước đây.

"A...

Taehyung ..."

Jisoo rên rỉ theo tiềm thức.

Động tác của người đàn ông dừng lại trong nháy mắt, cả người anh cứng đờ, sau đó đưa tay đẩy cô ra.

Trong đôi mắt anh có sự xem thường nhàn nhạt, ngoài ra hoàn toàn tỉnh táo.

Dường như người vừa rồi đắm chìm trong dục vọng và hồi ức, chỉ có một mình cô.

"Đạo diễn Lee, cô ấy không được."

Anh nhìn xuống dưới, lạnh nhạt mở miệng.

Chỉ một câu, đã biến mọi cố gắng của cô tan thành tro bụi.

Jisoo cứng đờ người, mặt cô nóng bừng.

Cô còn tưởng rằng, vừa rồi anh hôn cô như thế, là bởi vì vẫn còn tình cảm với cô như trước đây.

Hóa ra, chỉ là cô đơn phương si tâm vọng tưởng.

Cô cúi đầu, thừa cơ hội chỉnh lại quần áo, cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong, ngẩng đầu lần nữa, cô vẫn là một nữ diễn viên tuyến mười tám, vì mưu cầu cơ hội được diễn xuất mà có thể khom lưng trước tất cả mọi người.

"Đạo diễn, xin lỗi, thầy Kim quả thật rất có mị lực."

Cô nói đùa một câu, muốn hóa giải sự bối rối lúc này.

Rõ ràng người bị chiếm tiện nghi là cô, bây giờ người nói xin lỗi cũng là cô.

Cái giới này chính là như vậy, không cần đạo lý, chỉ xem địa vị, hoặc là nổi tiếng hay không nổi tiếng.

Tâm trạng đạo diễn Kim không tệ, ông nhìn tuấn nam mỹ nữ trên sân khấu, cười nói: "Diễn không tồi."

Sau đó lại nói với Jisoo: "Cô trở về nói với người đại diện của cô, chuẩn bị ký hợp đồng nhé."

"Cảm ơn đạo diễn Lee ."

Cô quả thật không thể tin nổi, sau khi cô vui vẻ cúi người, lại vô thức nhìn Taehyung bên cạnh.

Nhưng lại thấy vẻ mặt lạnh nhạt của anh, ánh mắt anh dừng ở nơi nào đó ngoài cửa sổ.
 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 3 : Mình Kết Hôn Nhé


Lúc rời đi, cô nhìn thấy Taehyung đang bị một nhóm người vây quanh, anh đứng giữa đám đông, tâm trạng dường như không được tốt.

Sở dĩ cô biết, là bởi vì nhìn thấy anh xoa lông mày, đó là động tác chỉ khi anh vô cùng khó chịu mới có.

Tại sao anh khó chịu?

Là vì cô sao?

Trước khi thử vai, cô cũng không biết nam chính là ai, cô chỉ biết trước đó truyền thông trả lời đó là một diễn viên nổi tiếng, hóa ra là anh.

Nếu sớm biết là anh, có lẽ, cô sẽ không đăng ký.

Lên taxi, cô gọi điện thoại cho Park Joo Huyn: "Chị Park, em là Jisoo."

"À, có chuyện gì vậy?

Chị đang tham dự một buổi họp báo với Min Hee , muốn gì đợi tối nay chị về công ty rồi nói sau."

Mắt thấy đầu kia sắp cúp máy, cô nhanh chóng nói thêm một câu: "Em thử vai qua rồi, cần chị chuẩn bị hợp đồng.

Ngoài ra, đạo diễn Lee yêu cầu em cuối tuần phải vào đoàn làm phim tham gia đào tạo lễ nghi, cho nên sắp tới chị không cần sắp xếp công việc khác cho em nữa nhé."

Mặc dù cũng sẽ không có công việc gì.

Kể từ khi những scandal tiêu cực của cô bị tung ra ba năm trước, ngoài việc đóng vai người qua đường trong một vài bộ phim truyền hình, làm nền cho một số tiểu hoa mới nổi, cô thật sự không có công việc gì.

Cái gọi là chương trình tạp kỹ, quảng cáo, chỉ những ngôi sao lưu lượng mới có cơ hội.

Cúp điện thoại, tài xế phía trước đột nhiên nói chuyện với cô: "Cô bé, cháu là đại minh tinh à?"

Cô sững sờ, sau đó cười nhạt đáp: "Không phải minh tinh, cháu chỉ là một diễn viên nhỏ thôi."

"Diễn viên cũng tốt, bây giờ diễn viên có thực lực diễn xuất không nhiều lắm."

Bác tài xế này là người nhiệt tình, nhưng cô luôn cẩn trọng với người lạ, cô không biết phải trả lời thế nào, chỉ cười xem như đáp lại.

Bốn mươi phút sau, xe taxi dừng lại dưới toà nhà chung cư của cô.

Trước khi xuống xe, bác tài nhìn cô một chút, nghiêm túc nói: "Cô bé à, cho dù gặp khó khăn gì trong công việc cũng đừng nản lòng.

Bác tin cháu nhất định sẽ nổi tiếng, cháu đẹp hơn nhiều so với mấy ngôi sao mà con gái bác thích."

"Vâng, cháu cảm ơn bác."

Diễn viên chính là nghề kiếm cơm bằng mặt, cần phải kiểm soát chặt chẽ lượng thức ăn để duy trì dáng vẻ tốt nhất.

Ăn một ít rau luộc, một miếng ức gà, coi như đã xong bữa tối.

Tập yoga thêm một tiếng, lúc này cô mới tựa vào ghế sofa nghỉ ngơi, đọc kịch bản.

Thường ngày, cô có thể bình tĩnh lại rất nhanh.

Nhưng đêm nay, nỗi buồn trong lòng cô khiến những con chữ trên giấy bỗng nhiên xa lạ.

Xem một lúc, phía sau có đôi tay nhẹ nhàng xoa lên huyệt thái dương của cô.

"Jisoo à , mệt thì đừng đọc nữa."

"Không được, đạo diễn rất nghiêm khắc, nếu em không thuộc sẽ bị thay thế."

"Nghe anh, đi ngủ một lúc đã, tỉnh dậy rồi xem tiếp."

"Không..."

Còn chưa nói xong đã bị đôi môi của đối phương chặn lại.

Ban đầu cô còn chống cự một chút, thế nhưng nụ hôn của Taehyung dường như có ma lực.

Bờ môi anh mềm mại, đầu lưỡi đảo qua khoang miệng cô, khiến cô nhanh chóng quên mất phải kháng cự, ngoan ngoãn mặc anh công thành đoạt đất.

Hôn một lúc, bàn tay của anh bắt đầu hư hỏng trượt vào cổ áo ngủ của cô, nắm lấy bầu ngực no đủ, trơn mịn của cô nhào nặn."

Ưm...

Tae...

Em còn phải học lời thoại..."

Cô nhẹ giọng oán trách.

"Thư giãn một tí đã."

Anh nói thư giãn, không phải chỉ có một việc.

Áo ngủ của cô bị anh vén đến đỉnh đầu, cặp vú trắng nõn đầy đặn lộ ra, yêu kiều run rẩy, chờ đợi ai đó đến yêu thương.

Anb đặt hai tay lên, mỗi tay nắm lấy một bên, nhào nặn bầu ngực cô thành đủ loại hình dạng, ngón tay thỉnh thoảng còn gảy gảy lên quả dâu trên đỉnh.

Cả người cô từ trên xuống dưới, anh yêu nhất chính là bộ ngực lớn này, vừa to, vừa trắng, vừa mềm, hình giọt nước rất đẹp, nhìn một chút thôi anh đã có thể cứng rất lâu.

Bình thường lúc ngủ, anh luôn luôn nắm một bên chơi đùa một lúc, sáng sớm cô thức dậy, đầu vú thường bị anh ngậm trong miệng.

Lúc ân ái càng thêm điên cuồng, cặp vú bị anh nhào nặn, se se, lôi kéo, tùy ý chơi đùa.

Chơi đến khi chúng lớn hơn một vòng, anh mới bắt đầu liếm mút.

Mỗi một phần bộ ngực cô anh đều liếm đến, ngay cả nốt ruồi nhỏ dưới nách bên ngực phải của cô cũng không bỏ sót.

"A...

Taehyung ...

A..."

Cô nằm trên ghế sofa, rên rĩ dữ dội.

Rõ ràng anh còn chưa chạm tới tiểu huyệt, cô đã sắp đạt cao trào.

"Jisoo , chúng ta kết hôn nhé."

Anh mút đầu ti đỏ hồng của cô, đột nhiên nói ra câu này.

"A...

Anh đang nói gì vậy?

Sự nghiệp của em vừa mới bắt đầu mà."

Kịch bản mới của cô là một tác phẩm lớn, quản lý công ty rất xem trọng cô, đã chuẩn bị toàn lực đầu tư cho cô.

Taehyung nghe vậy, ánh mắt tối sầm.

Anh biết cô sẽ không đồng ý.

Tất cả sự quan tâm của cô đều đặt vào việc diễn xuất, chứ không phải người bạn trai là anh.

Anh không tiếp tục chủ đề này nữa, tiếp tục làm chuyện vừa rồi.

Ngón tay dài thăm dò vào trong quần lót của cô, giống như trả thù, anh cố ý ấn lên âm hạch nhạy cảm của cô, xoa xoa thật nhanh.

"Ư..ư...

Taehyung ...a..a..."
 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 4: Mộng Xuân (H)


Jisoo nắm chặt đệm ghế sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn bởi vì chìm đắm trong dục vọng mà càng trở nên quyến rũ hơn.

Cho dù trong giới giải trí mỹ nữ ở khắp mọi nơi, nhưng khuôn mặt của cô vẫn là cực phẩm đứng đầu.

Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn chỉ to bằng một bàn tay, đôi mắt hạnh duyên dáng biết nói, sống mũi cao thẳng tinh xảo, đôi môi anh đào hơi cong lên, lúc cười bên gò má có một lúm đồng tiền nho nhỏ.

Lúc trang điểm nhẹ thì trong sáng lanh lợi, khi trang điểm đậm lại xinh đẹp hút hồn, đẹp đến mức không ngôn từ nào có thể diễn tả.

Kết hợp với làn da trắng nõn, mịn màng tự nhiên, phong thái ưu việt nhờ học múa từ nhỏ.

Chẳng trách, chưa tốt nghiệp đại học cô đã được công ty quản lý nhìn trúng, sẵn sàng được xem là đối tượng được nâng đỡ trong tương lai.

Mắt thấy dâm thủy giữa chân cô chảy ra ngày càng nhiều, ánh mắt dần dần rời rạc, anh lập tức tăng tốc, vừa tiếp tục vân vê chơi đùa hoa hạch, vừa liếm mút nhũ hoa của cô.

"A... a..."

Cô rên rỉ ngày càng to hơn, những nơi nhạy cảm của cô đều được anh an ủi, cực kỳ thoải mái.

"Taehyung , vào đi..."

"Không phải nói muốn học lời thoại à?"

Anh ngẩng đầu lên khỏi ngực cô, khàn giọng hỏi.

Giờ phút này, ánh mắt của anh vô cùng gợi cảm.

Cô cũng không biết tại sao mình lại nghĩ đến từ này.

Thế nhưng nó thật sự phù hợp với anh.

Ánh mắt của anh mang theo sức hấp dẫn trí mạng, u buồn, dịu dàng, sâu thẳm như biển cả, đến nỗi lần đầu tiên cô nhìn thấy, đã chìm sâu trong đôi mắt đó.

"Nâng chân lên."

Anh ra lệnh, sau đó bắt đầu cởi quần của mình.

Taehyung dưới giường là một người an tĩnh, dịu dàng, thỉnh thoảng còn có chút lạnh lùng.

Nhưng khi anh ở trên giường, anh dường như thay đổi thành một người khác, giống như một con báo khát máu, lại như một đấng quân vương cao cao tại thượng.

Cô ôm lấy đôi chân thon dài của mình, nhấc lên cao, gập chân, duỗi bắp chân về phía đầu thành một tư thế có độ khó cao, để nơi tư mật mở rộng trước mắt anh.

Anh quỳ xuống, đỡ lấy dương vật của mình, chậm rãi cắm vào dâm huyệt đang chảy nước kia.

"A..."

Cô bị cắm vào, sung sướng hét lên, dựa trên tay vịn ghế sofa, cúi đầu nhìn xuống dưới.

Chỉ thấy dương vật của anh đang nhanh chóng ra vào hoa huyệt của cô, gậy thịt hồng hào, thế nhưng lại cực kỳ to dài.

Lần đầu tiên của hai người, cô đau đến nỗi khóc không ngừng, suốt mấy tháng sau vẫn còn sợ hãi.

Thời gian lâu dài, sau khi bọn họ khám phá ra rất nhiều kỹ năng giường chiếu, cô mới có thể cảm nhận được lợi ích mà gậy thịt khổng lồ của anh mang lại, giống như giờ phút này.

"A...

Taehyung ..ư..ưm..."

Cô bị anh cắm vào văng nước khắp nơi, tiểu huyệt không ngừng co rút.

Mỗi lần gậy thịt rút ra, nhục huyệt đỏ hồng cũng bị cuốn theo, lúc cắm vào lại quấn quít kéo vào, hình ảnh vô cùng dâm mị.

Anh cấp tốc thúc vào một trận, mở rộng chân cô ra, xoa nắn bộ ngực cao ngất của cô.

Đối với người gầy như cô, thường thì ngực sẽ không quá to.

Nhưng cô thì khác, mặt thon, eo nhỏ chân dài, cặp vú đầy đặn động lòng người, bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên, quả là bữa ăn trời ban.

Anh nắm lấy đầu ti của cô, lôi kéo một hồi, tiến công ngày càng mãnh liệt.

Sau khi đâm vào một lúc, sợ chân cô đau, anh đổi cô sang tư thế nằm sấp, tiến vào từ phía sau.

Cánh mông cô bị anh mạnh mẽ tách ra, tác động tới các dây thần kinh xung quanh cúc huyệt, cũng khiến hoa huyệt càng trở nên nhạy cảm.

"A... a..."

Cô bị anh cắm đến lung lay, cả người co giật.

"Jichu, gọi tên anh."

"A...

Taehyung ...

A...

Nhanh quá..."

"Vậy anh chậm một chút nhé?"

Anh cười nhẹ, giọng nói trầm thấp gợi cảm, tràn ngập từ tính, động tác ở eo cũng chậm lại, từng chút một đi vào bên trong, chạm vào nơi nhạy cảm nhất của cô.

Cô bị anh làm đến nỗi da đầu tê dại, bộ ngực lớn như hai quả bóng nước nặng trĩu rũ xuống, đầu ti thỉnh thoảng cọ xát đệm ghế sofa, càng thêm kích thích lớn hơn.

Chẳng mấy chốc, cô lại cảm thấy chưa đủ, quyến rũ cầu xin anh: "Taehyung ...

Nhanh lên...

Cho em..."

"Gọi chồng đi!"

Anh vân vê một bên ngực cô, làm dịu cảm giác ngứa ngáy của cô.

"A...

Chồng ơi...

Em muốn anh..."

Cô lắc mông, khe mông cọ xát khu rừng rậm của anh, động tác vô thức như một nữ yêu tinh muốn hút lấy linh khí.

Anh tức hít sâu một hơi.

Anh nắm lấy eo cô, nhanh chóng thẳng lưng cắm vào.

"Dâm phụ, làm chết em."

Bình thường anh không bao giờ nói lời thô tục, mỗi lần nói, đều là lúc ở trên giường bị cô kích thích đến không chịu nổi.

Anh dứt lời, tiểu huyệt của Phương Niên lại thít chặt hơn một chút.

"Em chính là dâm phụ, muốn gậy thịt lớn của chồng chơi em!"

Cô sung sướng rên rỉ.

"Được." anh một lần nữa thúc vào thật sâu.

Qua một hồi lâu, cuối cùng Phương Niên cũng chịu không nổi, cô nũng nịu gọi anh: "Chồng ơi...

A...

Em ra..."

"Chi choo, chúng ta cùng ra."

"A..."

Trước mắt một mảnh trắng xóa, cô hét lên một tiếng, bỗng dưng mở mắt ra.

Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có đồ dùng lạnh lẽo trong nhà và cái bóng của cô trên mặt đất.

Kịch bản vừa xem vẫn còn trên tay, vẫn dừng ở trang cô đọc trước khi chìm vào giấc ngủ.

Mà Taehyung , sự dịu dàng và nụ cười của anh, đều chỉ là giấc mơ thoáng qua thôi.

Trong thoáng chốc, cô cảm thấy lạc lõng, cô đưa tay sờ vào giữa chân, quả nhiên nơi đó đã ướt đẫm.

Cho dù chỉ là trong mơ, cô vẫn có thể vì anh mà động tình.

Cô đứng dậy đi về phía phòng vệ sinh.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 5: Lim Ji Yeon


Trong quán bar Dream đông đúc nhất thành phố, đoàn làm phim bận rộn đến chiều, lúc này đang uống rượu ăn mừng.

Sau khi đạo diễn Lee bị mời liên tục mấy chén, anh cầm ly đi tới bên cạnh Taehyung , cười hỏi: "Trước đây cậu chưa từng đến những nơi như thế, sao hôm nay lại đột nhiên đổi tính thế?"

Năm đó, hai người đã chia nhau nhận được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất và ngôi vị ảnh đế nhờ vào bộ phim "Cô Thành".

Sau khi lễ trao giải kết thúc, đoàn làm phim muốn đến quán bar chúc mừng, nhưng tân ảnh đế Kim một mực nói ở nhà có việc, thật ra là từ chối không muốn đi.

Năm năm trôi qua, chuyện này trong ký ức của Lee Chang Dong vẫn còn như mới đây.

"Mọi người đều sẽ thay đổi, nhưng Taehyung cậu sẽ không."

đạo diễn Lee cạn ly với anh rồi hỏi: "Hôm nay cậu khác thường thế này, có liên quan đến Kim Jisoo lúc sáng à?"

Nghe được cái tên quen thuộc kia, sắc mặt anh lập tức lạnh xuống.

Anh cầm ly rượu trước mặt lên, uống một hơi cạn sạch.

Anh không phủ nhận, đạo diễn Lee liền biết mình đoán đúng.

Chạng vạng tối sau khi buổi thử vai vừa kết thúc, nhà sản xuất mau chóng hỏi anh có chắc chắn muốn chọn Kim Jisoo diễn vai Park phi hay không, dù sao người đầu tư nào cũng muốn đưa người của mình vào.

Hiện tại nữ số một và số hai đều đã quyết định, tất cả đều là diễn viên lưu lượng, nhưng bỗng dưng xuất hiện Kim Jisoo , đã không có người chống lưng, cũng không có nhân khí, vậy tại sao lại đến lượt cô?

Lúc ấy, Lee Chang Dong nói: "Trong tất cả các nữ diễn viên đến thử vai, cô ấy là người đẹp nhất và múa cũng đẹp nhất, không ai phù hợp hơn cô ấy."

Thực ra, còn một nguyên nhân khác mà anh ta không nhắc đến, đó chính là thái độ của Taehyung đối với Kim Jisoo .

Mười năm trong ngành, Taehyung có được nhiều danh hiệu ảnh đế, nhưng những bộ phim anh đóng có rất ít cảnh tình cảm mãnh liệt.

Người ngoài đều nghĩ rằng kịch bản vốn dĩ như thế, nhưng đạo diễn Lee đã từng hợp tác với anh nhiều lần lại rất rõ, đó là bởi vì bản thân Taehyung phản đối.

Những kịch bản trước kia, chỉ cần là những cảnh tình cảm không quan trọng, đến tay anh đều sẽ bị cắt bỏ hoặc làm sơ sài.

Bộ phim "Kim Phi Truyện " sắp quay, anh phải diễn vai hoàng đế, cảnh tình cảm hay thậm chí là cảnh thân mật là khó tránh khỏi, trong đó, đặc biệt là diễn với Park phi nhiều nhất.

Ban đầu đạo diễn Lee còn hơi lo lắng, nhưng hôm nay nhìn thấy tình hình này của Taehyung , hoặc là trước đây anh đã quen biết Jisoo , hoặc cũng bị vẻ đẹp rạng rỡ của cô mê hoặc, thế mà không từ chối để cô ôm ấp, hơn nữa còn rất hưởng thụ.

Anh nhìn thấy rất rõ, mấy tiếng trước, Kim ảnh đế xưa nay luôn lãnh đạm của chúng ta, thế nhưng lại trực tiếp đặt tay lên ngực người ta nhào nặn, thật sự khiến mọi người mở rộng tầm mắt.

Không biết nếu cảnh này bị Lim Ji Yeon nhìn thấy thì sẽ có phản ứng gì?

Đang suy nghĩ, người đã xuất hiện trước mắt.

Lim Ji Yeon mặc một bộ váy dài màu trắng, mái tóc đen nhánh, óng ả buông trên vai, trong quán bar nơi người người đều ăn mặc gợi cảm khoe thân, cô giống như một tiên nữ không hợp với nơi này.

"Đạo diễn Lee, trùng hợp vậy?"

Tuy là cô nói chuyện với đạo diễn Lee , nhưng đôi mắt đẹp lại không chút che giấu mà nhìn sang Taehyung đang trầm mặt uống rượu bên cạnh.

"Taehyung , anh cũng ở đây?"

Chỉ một câu ngắn ngủi, đạo diễn Lee lại nghe ra tình cảm dịu dàng sâu trong đó.

Anh thức thời đứng dậy, cười nói: "Hai người trò chuyện đi, trò chuyện đi."

Lim Ji Yeon ngồi xuống bên cạnh Taehyung , thấy người đàn ông im lặng uống rượu, vừa ái mộ, vừa có hơi xấu hổ.

Thấy anh uống xong một ly lại muốn rót tiếp, cô vội đè cánh tay anh lại, dịu dàng nói: "Taehyung , uống ít thôi, rượu không tốt cho dạ dày."

Bọn họ là diễn viên, thường xuyên phải quay phim thâu đêm suốt sáng, luôn phải ăn cơm không đúng giờ, hiếm khi có được dạ dày tốt.

"Buông ra."

Tiếng nhạc trong quán bar quá ồn, Ji Yeon nhất thời nghe không rõ, cô ta sát lại gần một chút, người ngoài nhìn sẽ thấy tư thế của hai người vô cùng thân mật, tóc tai kề nhau.

"Anh vừa nói gì thế?"

"Cô Lim, mời cô buông tay ra."

Taehyung lạnh giọng nhìn cánh tay bị cô khoác lên, mặt lạnh như băng.

"A, xin lỗi."

Cô ta vội buông tay ra, nét mặt ngượng ngùng.

Nếu là người khác đối xử với cô ta như vậy, cô ta đã phát hỏa lâu rồi.

Nhưng đối phương là Kim Taehyung , trước đây bọn họ ký hợp đồng cùng một công ty quản lý, là đối tượng nâng đỡ cho nhau.

Hai người đã đóng chung rất nhiều bộ phim, luôn là những vai cặp đôi trong phim.

Scandal về họ đã lưu truyền hơn bốn năm, hai người chưa từng thừa nhận, cũng không phủ nhận.

Nhưng bởi vì thường bị chụp chung trong cùng một khung hình, càng khiến người khác suy nghĩ sâu xa.

Trong mắt truyền thông và người hâm mộ, hai người họ thật sự rất xứng đôi.

Nhưng chỉ có những người cực kỳ thân cận của họ mới biết, Taehyung vẫn luôn giữ thái độ lạnh nhạt với cô ta.

Thực ra, anh đối với bất kỳ nữ diễn viên nào trong giới cũng đều vô cùng thờ ơ.

Tình cảm của anh tựa như một điều bí ẩn.

Bởi vì vừa mới xấu hổ, Lim Ji Yeon không nói gì tiếp nữa.

Im lặng một lúc, bỗng nhiên bên cạnh có một trận hỗn loạn.

Ngay lập tức sau đó, người đại diện của Taehyung , Kevin vội vã chạy tới nói: "Anh Kim, có phóng viên."

"Chúng ta đi."

Taehyung đặt ly rượu xuống, đứng dậy đeo khẩu trang lên, được Kevin che chắn, ra ngoài từ cửa sau của quán bar.

Từ đầu đến cuối, anh không liếc nhìn Lim Ji Yeon một cái, cũng không nói với cô ta thêm một câu.

Phóng viên kéo tới không ngừng, sau đó cô ta cũng định đi nhưng đã chậm một bước, bị đám người vây kín ngăn lại.

"Cô Lim , xin hỏi người vừa rời đi là Kim ảnh đế đúng không?"

"Vừa rồi tôi thấy hành động của hai người rất thân mật, xin hỏi có phải hai người đang yêu nhau không?"

"Khi nào hai người chuẩn bị công khai với công chúng?

Có kế hoạch kết hôn chưa?"

"Cảm ơn mọi người đã quan tâm, tôi và Taehyung chỉ là bạn bè tốt."

"Không có quan hệ khác sao?"

"Tôi là một người rất sẵn lòng chia sẻ, nếu có tin tốt nhất định sẽ thông báo với mọi người."

Trước ánh đèn flash, cô ta mỉm cười thẹn thùng e lệ, đáy mắt không giấu được vẻ ngượng ngùng và tình ý.

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 6: Nụ Hôn Đầu


Sau mấy ngày, trong sự hồi hộp và mong đợi, cuối cùng Jisoo cũng vào đoàn.

Đoàn làm phim được đặt tại thành phố điện ảnh, bên trong có nhiều cung điện phỏng theo các thời Shilla, thời Goryeo,thời Joseon thỏa mãn nhu cầu đa dạng của đoàn làm phim.

Bộ phim "Park Phi Truyện" được quay lần này, mặc dù là một triều đại không có thật trong lịch sử, nhưng bởi vì tiểu thuyết nguyên tác rất hot trên mạng, có một lượng fans hâm mộ rất đông, cho nên trước khi bắt đầu quay đã nhận được đầu tư rất lớn, không chỉ mời được Lee Chang Dong đích thân làm đạo diễn, mà giám đốc mỹ thuật cũng là bậc thầy hàng đầu trong giới, để cố gắng đạt tới sự hoàn mỹ của bộ phim.

Người đại diện của Jisoo - Park Joo Huyn, ngoài phải dẫn dắt cô, còn phải dẫn dắt nhiều nghệ sĩ khác trong công ty, cho nên lần quay phim này chỉ có trợ Kang Eun Ji đi theo.

Cô gái nhỏ vừa tốt nghiệp một năm, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cũng may lanh lợi tài giỏi, đi theo Jisoo mấy tháng nên quan hệ của hai người cũng không tồi.

Ngày đầu tiên ở khách sạn, Jisoo tắm rửa xong ngồi trên ghế sofa đọc kịch bản, Eun Ji vừa sắp xếp quần áo cho cô, vừa không ngừng cảm thán.

"Chị Jisoo, chị nói xem hôm chị đi thử vai sao em lại ngã bệnh chứ?

Nếu biết trước sẽ gặp được nam thần của mình, cho dù có bò em cũng phải bò qua."

Nam thần mà cô ấy nói, dĩ nhiên là Kim Taehyung .

Thật ra, rất nhiều ngôi sao trong giới này đều xem anh là nam thần và thần tượng của mình.

Không chỉ bởi vì ngoại hình xuất chúng của anh, mà còn vì khả năng diễn xuất điêu luyện, thái độ kính nghiệp và thành tựu đạt được ngày hôm nay.

Ở tuổi 25, anh đã nhận được danh hiệu ảnh đế đầu tiên trong đời.

Sau đó ngày càng nhận được nhiều giải thưởng.

Taehyung , thật sự là một sự tồn tại đáng để mọi người ngưỡng vọng.

Cô còn đang thất thần, liền nghe Eun Ji nói tiếp: "Chị Jisoo, lần này chị đóng vai Park phi có rất nhiều cảnh thân mật với nam thần, không chỉ có cảnh hôn, còn có cảnh giường chiếu, chị có hồi hộp không?

Kích động không?

Trời ơi, em thật sự rất hâm mộ chị."

Dáng vẻ này của cô ấy, rõ ràng là một fan cuồng.

Cô bật cười, gật đầu đúng như mong muốn của cô ấy: "Hồi hộp, kích động."

"Thôi đi, chị giả bộ không giống tí nào."

"Chị nói thật."

"Em không tin, biểu cảm của chị quá bình thản.

Bạn học của em chỉ cần biết tin em có cơ hội gặp được Kim ảnh đế đã kích động cả đêm rồi."

"Em gặp thì bạn của em kích động gì chứ?"

"Em có thể giúp họ xin chữ ký, chị không muốn xin chữ ký anh ấy à?"

Chữ ký của anh?

Ký ức lập tức trôi dạt về tám năm trước.

Khi đó Taehyung vừa mới tốt nghiệp, tham gia bộ phim đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất của mình.

Mặc dù anh chỉ đóng vai nam phụ, nhưng hiệu ứng lại rất tốt, thu được một lượng lớn fans.

Năm đó cô vừa mới lên năm nhất, thừa dịp cuối tuần đến nhà anh ăn chực, nghiêm túc cầm vở muốn xin anh ký tên.

"Đại minh tinh, cho em xin chữ ký, đợi anh nổi tiếng em sẽ mang đi bán lấy tiền."

Cô cười hì hì đưa giấy bút cho anh.

Taehyung nghe vậy khẽ nhướng mày, cười như không cười nhìn cô.

Anh mặc một chiếc áo len dệt kim màu đen, quần lửng, khuôn mặt đẹp trai đến nỗi khiến người khác không dám nhìn gần, đặc biệt là đôi mắt kia, bên trong dường như có vô số vì sao đang nhấp nháy.

Trong nháy mắt, trống ngực cô đập thình thịch, mặt nóng lên, căng thẳng vội vàng bưng ly sữa nóng trên bàn nhấp một ngụm.

"Sữa ngon không?" anh hỏi.

"Ngon."

"Anh nếm thử."

Dứt lời, anh bỗng nhiên nghiêng người tới, cánh tay vốn đặt lên tay ghế sofa ôm lấy eo cô, gương mặt đẹp trai cũng phóng đại trước mắt cô.

Cho dù đã qua rất nhiều năm, cô vẫn còn nhớ như in cảm giác khi đó.

Môi của anh rất ấm, cũng rất mềm mại, mới hôn chưa được hai cái đã dễ dàng cạy mở hàm răng của cô, đầu lưỡi tiến vào.

Trong miệng cô là hương vị thơm ngọt của sữa bò, anh cũng vậy.

Cô mở to hai mắt, nhìn anh nhắm chặt mắt, lông mi rất dài, trong đầu là một khoảng hư không.

Khoảnh khắc này, cô dường như không nghĩ đến bất kỳ điều gì, lại dường như suy nghĩ rất nhiều thứ.

Đến khi hô hấp của cô ngày càng dồn dập, anh mới buông cô ra.

Tiếp theo, anh làm như người không liên quan, cầm lấy giấy bút cô đưa ký tên.

Một trang, hai trang, ba trang...

Đến khi anh mau chóng ký xong, cô gái nhỏ vừa bị cướp đi nụ hôn đầu mới lấy can đảm để hỏi anh: "Tại sao anh lại hôn em?"

"Muốn xin chữ ký của anh thì phải trả giá chứ."

Ồ...

Hóa ra là bởi vậy sao?

Cô hơi thất vọng, nhưng lại cảm giác không phải như vậy.

Cũng may rất nhanh, anh đã trả lại quyển vở cho cô.

Cô lật từng trang, đến trang cuối cùng đột nhiên bật cười.

Chữ viết trên giấy phóng khoáng mạnh mẽ, anh viết: Ngày 2 tháng 10 năm 2007, Kim Jisoo chính thức trở thành bạn gái của Kim Taehyung 1N.

Rõ ràng trong lòng vui vẻ đến nở hoa, nhưng cô lại cố ý nói: "Gì đấy, anh còn chưa hỏi em có đồng ý hay không đâu."

"Em muốn từ chối?"

Anh bưng ly sữa của cô lên, không ngại bẩn mà nhấp một ngụm.

Dáng vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay kia khiến người ta nhìn muốn nghiến răng nghiến lợi.

"Không muốn."

Chỉ cứng rắn được ba giây,cô liền đầu hàng trước anh.

Chỉ có kẻ ngốc mới từ chối, cô đã thích thầm anh bao nhiêu năm nay, chẳng phải vẫn luôn chờ đợi khoảnh khắc này sao?

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 7: Tiệc liên hoan


Thời gian học tập lễ nghi rất vất vả, nhưng cũng rất phong phú.

Ngoài Jisoo, còn có rất nhiều những vai phụ khác, đương nhiên cũng bao gồm cả nữ chính, đều theo giáo viên chuyên nghiệp lên lớp, luyện tập lễ nghi trong cung, dáng đi đứng ngồi.

Nữ chính trong "Park phi truyện" là Kim Hye Soo , người thủ vai là ngọc nữ màn ảnh đang bạo hồng, Lim Ji Yeon .

Nhìn thấy cô ấy, Jisoo liền nhớ tới hot search trên Twitter tuần trước, "Ảnh đế Kim Taehyung bí mật gặp bạn gái tin đồn Lim Ji Yeon ở quán bar vào đêm khuya, nghi ngờ sắp có chuyện tốt".

Mặc dù những năm qua thường xuyên nhìn thấy scandal của anh, nhưng sau khi biết anh sắp kết hôn, trong lòng cô vẫn có chút đau buồn.

Đã từng, anh đã từng là của cô.

Cô vẫn cho là họ sẽ kết hôn, sinh con, cùng nhau già đi.Dù sao, từ năm 16 tuổi cô đã thích anh, đến giờ cô đã 27 tuổi, vẫn chỉ thích một mình anh.

Cô chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó, người ở bên cạnh anh không phải là cô.

Cảm giác này vô cùng trống rỗng, chỉ cần nghĩ tới điều đó một chút thôi đã thấy hoảng hốt trong lòng.

Nhưng còn có cách nào không?

Năm đó cô là người chủ động nói chia tay.

Cô cho rằng bọn họ sẽ nhanh chóng làm lành giống như trước đây, thế nhưng có rất nhiều chuyện, bỏ lỡ rồi sẽ không tìm lại được cơ hội thứ hai.

Ước chừng sau hơn một tháng, chiều nay, phó đạo diễn tới thông báo: "Giờ học chiều nay kết thúc sớm, các bạn trở về sửa soạn một chút, tối nay sẽ liên hoan ở khách sạn Lotte Hotel Seoul , nhân tiện làm quen nam chính của chúng ta."

Kim Taehyung ?

Trống ngực Jisoo đập thình thịch.

Bởi vì đóng vai đại vương, anh không cần hành lễ với ai, cũng không cần phải học cầm kỳ thi họa, nhảy múa.

Bởi thế đã qua gần bốn mươi ngày, anh vẫn chưa vào đoàn.

Chẳng mấy chốc trời đã tối, cô tắm rửa xong, thay áo len ống tay loe, cổ chữ V, mặc cùng một chiếc váy chữ A, sau đó bắt xe đi.

Đến phòng bao, cô mới phát hiện dường như mình ăn mặc hơi qua loa.

Ngoài Lim Ji Yeon ra, mấy nữ diễn viên khác đều mặc những chiếc váy không tay bó sát người, trang điểm tinh tế, còn lộ khe ngực trắng nõn, dáng vẻ kia, không giống như đi ăn, mà giống như là...

Cô vừa ngồi xuống, những ánh mắt ở nơi này lập tức quét tới.

"Ồ, Park phi nương nương quả nhiên không giống người thường nha, thảo nào đạo diễn Lee thích cô như vậy."

Người nói là cô gái có bộ ngực lộ ra nhiều nhất.

Trong phim cô ta là vai nữ thứ tư, thời gian này Jisoo đã biết được lai lịch của cô ta.

Nghe nói là người bên phía đầu tư đưa vào, mặc dù cô ta có một khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ, lại không có kinh nghiệm diễn xuất.

Nhưng trong đoàn mọi người đều biết cô ấy có chống lưng, nên cũng nể mặt mấy phần.

Lúc này, hàm ý trong lời nói của của cô ta rõ ràng đang ám chỉ cô và đạo diễn Lee có quan hệ gì đó, cho nên mới có thể nhận được vai diễn này.

Năm năm trong giới, cô từ lâu đã không còn là cô gái ngây thơ không biết gì như trước kia.

Đối mặt với sự khiêu khích của đối phương, cô cười nhạt nói: "Anh Lee là đạo diễn lớn, anh ấy chọn tôi đó là vì tin rằng tôi có thể diễn tốt nhân vật này, không liên quan đến việc tôi mặc gì."

Những lời này vừa nói ra, một số nữ diễn viên đang khoe ngực lập tức đổi sắc mặt.

Trong đó, có một người đang định mở miệng thì cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, là Lee Chang Dong đến, phía sau anh là nhà sản xuất, giám chế và nam phụ."

Chào đạo diễn, chào nhà sản xuất."

Mấy nữ diễn viên mặt mũi khó coi vừa rồi đều lập tức đứng lên, mỉm cười duyên dáng chào hỏi.

Cô và Lim Ji Yeon cũng đứng dậy, sau khi làm quen hết một lượt, lúc này ai nấy mới ngồi xuống chỗ của mình.

Lim Ji Yeon là nữ chính, đương nhiên ngồi bên cạnh đạo diễn.

Mấy nữ diễn viên khác cũng không chịu yếu thế, nhao nhao giành chỗ ngồi cạnh đạo diễn và nhà sản xuất.

Jisoo chọn một chỗ ngồi cạnh cửa, bên phải không có ai, bên trái là nam phụ Park Sung Ho.

Ở vị trí chính, một số người đã mời rượu, nói chuyện với nhau, bên này Sung Ho nói chuyện với cô: "Sư tỷ, sau này mong chị giúp đỡ nhiều hơn."

"Cậu đã đọc tư liệu của tôi à?"

Nếu không, tại sao vừa gặp đã gọi cô là sư tỷ.

"Lúc còn đi học em đã xem qua "Tiểu Thành Thời Quang" của chị, cảm thấy chị diễn rất tốt."

Chàng trai vẻ mặt chân thành, trong giới giải trí toàn những người lõi đời, khôn khéo, cậu ấy còn chưa kịp học được những điều này.

Cũng bởi vậy, ánh mắt cậu nhìn cô không có xem thường hay khinh bỉ.Trong lòng cô có chút cảm động, nhưng chỉ là thoáng qua, cô gắp một miếng khoai lang hấp vào chén của cậu, dặn dò: "Ăn nhiều một chút, lót bụng trước đi."

Nhìn tình hình này, đêm nay e là không kết thúc sớm, chỉ sợ lát nữa còn phải tiếp rượu mấy lượt, nói không chừng còn có tăng hai.

"Cảm ơn sư tỷ." cậu mỉm cười với cô.

Hành động nhỏ trong góc của hai người tưởng rằng không ai nhìn thấy, không ngờ tình cờ lại rơi hết vào mắt Taehyung lúc anh vừa bước vào cửa.

Anh hừ lạnh một tiếng, cũng không chào hỏi mọi người, đi thẳng đến chỗ trống bên cạnh Jisoo ngồi xuống.

"Kim...

Thầy Kim."

Cô suýt chút nữa thốt ra tên anh, may mà kịp thời sửa lại.

Hôm nay anh mặc chiếc áo len màu đen, quần jean mà cô thích nhất, liếc mắt nhìn sang, dường như anh vẫn là người năm đó yêu cô.

Thế nhưng ảo ảnh này nhanh chóng tan biến.

Phía đối diện, Lim Ji Yeon mỉm cười nói: "Tae, anh tới rồi?"
 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 8: Cạn Tình


Tae...

Cô ngây ra nhìn người bên cạnh.

Năm đó khi bọn họ vẫn còn hòa hợp, cô cũng chưa từng gọi anh như thế.

Cảm giác này thật sự khủng khiếp.

Người mà bạn cho rằng sẽ ở bên mình cả đời, bên cạnh anh ấy bây giờ lại là một người khác, mà giữa họ càng có nhiều kỷ niệm thân mật hơn so với bạn trước kia.

Cô đột nhiên cảm thấy không thể thở nổi, cô nói với Sung Ho bên cạnh, "Tôi đi rửa tay", sau đó vội vã rời chỗ.

Ra khỏi phòng bao, nước mắt cô lập tức rơi xuống.

Trước kia không tận mắt nhìn thấy còn tốt, có thể lừa mình dối người, tự an ủi mình tất cả đều là giả, Taehyung của cô vẫn luôn yêu cô, chờ đợi cô, bây giờ giấc mộng ấy cũng nên tỉnh lại.

Đứng một lúc, nhân viên phục vụ đi tới mang thức ăn lên, thấy cô đứng một mình trước cửa, ai nấy đều cúi đầu tò mò quan sát.

Cô bình tĩnh lại một chút, cô đi vào toilet lau khô nước mắt, dặm lại lớp trang điểm, đứng trước gương nở một nụ cười còn khó nhìn hơn cả khóc, sau đó mới trở lại phòng bao.

Cô vẫn còn ngồi ở chỗ bên cạnh cô, dường như cảm nhận được, cô vừa bước vào cửa, ánh mắt hai người đã giao nhau.

Cô không biết lúc này đôi mắt của cô trông như thế nào, đi diễn nhiều năm như vậy, lẽ ra cô nên sớm học được cách gặp dịp thì chơi, nhưng khi đối mặt với Taehyung , cô vĩnh viễn không biết nên làm thế nào để ngụy trang.

Mà anh, vẫn là thái độ nhàn nhạt, lạnh lùng như cũ, nhìn cô bằng ánh mắt ảm đạm khó hiểu.

"Sư tỷ, chị không sao chứ?"

Sung Ho nhẹ giọng hỏi.

"Không sao."cô mỉm cười lắc đầu.

Sau đó lại thêm mấy lượt nâng ly cạn chén, mặc dù cô từ chối một số, nhưng cũng không ngăn nổi tình thế bắt buộc, uống vào mấy chén.

Park Sung Ho là người mới, càng bị chuốc nhiều hơn.

Taehyung vẫn luôn cúi đầu xem điện thoại, anh là ảnh đế, từ khi bước vào khuôn mặt vẫn treo vẻ thiếu kiên nhẫn, vì vậy không ai dám làm phiền anh.

Ăn cơm xong, mọi người lại ồn ào nói muốn đi hát.

Cả buổi tối Jisoo như ngồi trên đống lửa, lập tức cười nói: "Đạo diễn, tôi hơi khó chịu, không thể đi cùng mọi người được, mọi người đi chơi vui nhé."

Hai má cô ửng hồng vì hơi men, nhìn thoáng qua đã thấy ngà ngà say.

Mấy nữ diễn viên nhìn cô không vừa mắt nhanh chóng phụ họa: "Say rồi thì về trước đi, đi đường cẩn thận."

Sung Ho ở bên cạnh nói: "Sư tỷ, em đưa chị về nhé?"

Cô đang muốn từ chối, Taehyung bên cạnh đã đứng dậy, thản nhiên nói: "Tôi cũng về trước."

"Taehyung ," đạo diễn Lee nhìn hai người, cười nói: "Cậu tiện đường đưa Jisoo về đi, đêm hôm khuya khoắt con gái đi một mình không an toàn."

Sắc mặt Lim Ji Yeon lập tức biến đổi, ghen tị nhìn cô, muốn nói lại thôi.

Giờ phút này cô ta thật sự rầu rĩ, rất muốn cùng anh trở về, không cho cô gái nào có cơ hội tiếp cận Taehyung .

Nhưng cũng không nỡ bỏ lỡ cơ hội xây dựng mối quan hệ tốt với nhà sản xuất, dù sao, bộ phim này quay xong, cô ta còn muốn có cơ hội khác.

Đang nghĩ ngợi, Taehyung ở trước mặt đã đứng dậy đi ra ngoài.

Mà Jisoo, nữ diễn viên mặc dù danh tiếng không tốt nhưng lại vô cùng xinh đẹp, cũng vội vã đi theo dưới sự thúc giục của mọi người.

Lim Ji Yeon đành phải thôi, đáy mắt lóe lên một tia hung ác rồi biến mất.

Vào mùa thu, nhiệt độ ban đêm thấp hơn ban ngày ngày rất nhiều.

Cô uống rượu, ra ngoài bị gió lạnh thổi tới, cảm giác đau đầu càng dữ dội hơn.

Những chỗ khác không sao, nhưng đôi chân trần lộ ra đã nổi da gà.

Anh liếc cô một cái, khẽ nhíu mày.

Sau khi lên xe, anh bảo tài xế: "Mở điều hòa đi."

Cô khẽ giật mình, Taehyung luôn là người không sợ lạnh, huống chi hôm nay anh mặc cũng không ít, như vậy anh là vì cô sao?

Hơi nóng trong điều hòa thoát ra, bên trong xe nhanh chóng ấm áp dễ chịu.

Cô khẽ kéo váy, nhỏ giọng nói cảm ơn anh: "Cảm ơn."

Taehyung của cô, dù đã chia tay, nhưng vẫn dịu dàng ân cần như vậy, cô làm sao có thể không yêu anh?

Có lẽ đã nghe thấy, hoặc giả không nghe, anh không nói gì thêm, anh quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Bên ngoài ô cửa, cảnh đêm ở phim trường từng chút từng chút hiện lên, sau đó lùi về phía sau.

Trên cửa kính, khuôn mặt cô trở nên rõ ràng trong ánh sáng màu vàng.

Đã bao nhiêu năm, hai người cuối cùng lại ngồi gần nhau như vậy.

Mặc dù cách một lối đi nhỏ, thế nhưng chỉ cần anh đưa tay ra là có thể dễ dàng chạm vào gương mặt cô.

Sau một hồi im lặng, Taehyung phát hiện cô đã dựa vào thành ghế ngủ thiếp đi.

Anh hơi tức giận, đã không biết uống rượu, sao còn uống nhiều như vậy?

Hơn mười phút sau, xe ngừng lại, tài xế quay đầu nhìn cô đang ngủ say, hỏi ông chủ của mình: "Kim tiên sinh, anh có muốn đánh thức cô ấy không?"

"Không cần, anh cứ mang đồ lên phòng tôi trước đi."

Sau khi tài xế rời đi, anh nhẹ nhàng bế Jisoo xuống xe.

Đêm khuya, trong nhà xe không có ai, anh nhìn thẻ phòng của cô một cái, bế cô bước vào thang máy.

Người trong lòng anh còn nhẹ hơn năm năm trước, nhẹ nhàng ôm cô vào ngực, giống như ôm một tờ giấy mỏng manh.

Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, anh nhỏ giọng thì thầm: "Em phí hết tâm tư để rời khỏi anh, sao lại khiến mình trở nên như thế này?"

"Kim Taehyung , chúng ta chia tay đi."

Năm năm trước, khi anh nhận được danh hiệu ảnh đế trở về nhà trọ để cầu hôn cô, chỉ đổi lại được một câu như vậy.

"Tại sao?"

Khoảnh khắc đó, anh giống như rơi từ thiên đường xuống địa ngục.

"Taehyung , em mệt rồi, anh cũng mệt đúng không?"

Cô mặc đồ ngủ, nước mắt lưng tròng, trên mặt rõ ràng là không nỡ, nhưng lại nói ra những lời khiến cả hai đều tan nát cõi lòng, "Một năm qua của chúng ta, tính hết thời gian ở bên nhau cũng không quá hai tháng, có lúc trong điện thoại, em cũng không biết phải nói gì với anh.

Nếu như đã không có tình cảm, tại sao không thể buông tay giải thoát cho nhau?"

"Không có tình cảm?"

Anh hoàn toàn bị cô chọc giận, tiến lên ôm lấy cô, ném cô xuống giường.

Anh cởi bỏ áo ngủ của cô, anh hung hăng tiến vào cô, nhìn dâm thủy chảy ra giữa chân cô, nhìn cô nằm dưới thân anh mà rên rỉ, anh lạnh giọng hỏi: "Không có tình cảm, sao em còn lên giường với tôi?"

 
Ảnh Đế Khó Theo Đuổi (H)
Chương 9: Hi, Đã Lâu Không Gặp (h)


"Ưm..."

Lúc mở cửa, cô vặn vẹo trong ngực anh, hừ nhẹ như một con mèo nhỏ.

Anh đá cửa ra, ôm cô đặt lên giường, sau đó chuẩn bị trở về phòng mình.

Vừa đến cửa lại nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô sau lưng: "Taehyung , anh đừng đi."

Anh hơi cứng người, sau khi đứng yên tại chỗ vài giây, cuối cùng vẫn chịu thua trái tim mình, xoay người lại.

"Em vừa nói gì?"

"Taehyung , em rất nhớ anh."

Người trên giường dường như say mà không phải say, giống như tỉnh mà không phải tỉnh.

Cô nhìn anh, mỉm cười duyên dáng, tưởng như cô và cô gái ngồi trên bàn cơm hai giờ trước là hai người khác nhau.

Quỷ thần xui khiến, anh lại đến trước giường, yên lặng nhìn cô.

"Em say rồi."

"Không, em không say."

Cô ngồi quỳ xuống, cánh tay duỗi ra ôm lấy cổ anh, khiến anh phải cúi đầu xuống.

Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của anh,cô ngẩng đầu hôn lên môi anh.

Nụ hôn này khác với nụ hôn một tháng trước.

Khi đó, cô là Park phi, còn anh là đại vương , họ đang thử vai.

Nhưng giờ phút này, cô càng lớn mật hơn, cũng càng mê người hơn.

Đôi môi cô được thoa một lớp son mỏng, giữa hơi thở còn mang theo hương rượu nồng đậm.

Anh biết mình nên từ chối, thế nhưng không thể nào tự chủ được thân thể.

Anh để mặc cô đưa đầu lưỡi tiến vào, quấn lấy lưỡi anh, nhiệt tình dây dưa.

Âm thanh môi lưỡi giao nhau vang rõ trong phòng, hôn một lúc cô bắt đầu rên rỉ: "Taehyung , chạm vào em..."

Cô nắm lấy tay anh, đặt lên trước ngực mình.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo len cổ chữ V màu vàng nhạt, da cô trắng, mặc những màu sáng thế này càng làm nổi bật làn da trắng nõn nà, mềm mại.

Vừa rồi những cô gái trong phòng bao đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, bộ ngực sữa lộ ra một nửa, nhưng anh liếc mắt một cái đã trông thấy cô, chỉ nhìn mỗi mình cô.

Trên cổ cô vẫn là sợi dây chuyền năm ấy anh tặng.

Sợi dây mỏng manh càng làm nổi bật xương quai xanh thon thả, gợi cảm.

Giờ phút này, bên dưới sợi dây chuyền kia là khe ngực tuyết trắng như ẩn như hiện, khiến người ta phát cuồng.

Yết hầu anh nhấp nhô lên xuống, anh khàn giọng hỏi: "Jisoo, em biết mình đang làm gì không?"

Năm đó, sau khi cô nói chia tay, anh cũng đã hỏi câu này.

Lúc đó cô nói: "Em biết, Taehyung , em xin lỗi."

Mà giờ khắc này, cô lại dịu dàng nói: "Em biết, Taehyung , em muốn anh chạm vào ngực em, muốn dương vật của anh tiến vào em."

Kim Taehyung , Kim ảnh đế, cho dù đối mặt với hàng chục ngàn khán giả cũng chưa từng gợn lên chút sợ hãi, giờ phút này bởi vì một câu nói của cô mà đầu óc nổ tung, hô hấp lập tức trở nên nặng nề.

Anh vội vàng kéo áo len của cô xuống dưới vai, để lộ bộ ngực lớn nằm e ấp trong áo ngực.

Mấy năm trôi qua, cho dù cô gầy đi đôi chút, nhưng bộ ngực mà anh yêu nhất vẫn lớn như vậy, trắng như vậy, ngạo nghễ như vậy.

Trên nền vải ren đen, hai bầu ngực sữa trắng nõn tưởng chừng như muốn bức người ta phạm tội.

Anh luồn tay vào trong áo lót, nắm chặt chúng thoải mái vuốt ve, vừa nhào nặn vừa nhìn phản ứng của cô.

Cô cũng không phụ mong đợi của anh, hai tay chống ra sau lưng, ưỡn bộ ngực cao ngất về phía anh, không ngừng yêu kiều rên rỉ.

"A...

Taehyung ...

Ưmm..."

Cái miệng nhỏ hơi hé ra, khuôn mặt nhuốm đầy dục vọng.

Xoa nhẹ một hồi, anh kéo áo ngực của cô xuống, ngắm nhìn hai bầu ngực mềm mại đang lộ ra.

Hai quả anh đào đã lâu rồi anh không nhìn thấy vẫn hồng hào như cũ, giống hệt như trong giấc mơ của anh.

Bộ ngực không có áo ngực nâng đỡ, vẫn ngạo nghễ đứng thẳng như thường, Taehyung vô cùng hài lòng.

Anh cúi đầu xuống, ngậm lấy một bên nhũ hoa của cô.

"A..."

Cả người cô run rẩy, rên rỉ càng to hơn.

Jisoo, hơn 1800 ngày đêm, hơn 43000 giờ, hai đỉnh núi của cô rốt cuộc lại được anh dịu dàng liếm mút lần nữa.

"Tae...

A...

Mút mạnh chút nữa..."

Cô nũng nịu cầu xin anh.

Chỉ có mạnh hơn nữa, mới khiến cô tin rằng đây không phải một giấc mơ mà là hiện thực.

Anh làm theo mong muốn của cô, thật ra anh cũng muốn khiến cô đau khổ, để cô không dám rời khỏi anh lần nữa,
Anh há miệng, mạnh mẽ gặm nhấm bộ ngực sữa của cô, cắn lên nụ hoa trên đỉnh.

"A...

Ưm..."

Cô hưng phấn run rẩy, thét lên.

Rất nhanh, hai nụ hoa trên ngực cô đều dính nước bọt và dấu răng của anh, đầu vú sưng lên, đau đớn càng mang lại cho cô nhiều khoái cảm hơn.

Anh vẫn luôn nhớ, một khi cô uống say sẽ rất muốn kích thích, mà đêm nay, rõ ràng cô vô cùng hưng phấn.

Sau đó anh cởi thắt lưng của mình, trói hai tay cô lại.

Sau đó ấn đầu cô sát vào hông mình, ra lệnh: "Dùng miệng của em cởi quần tôi, liếm đến khi tinh dịch bắn ra."

"Dạ." cô vui vẻ gật đầu, nhanh chóng ngoan ngoãn há miệng, cắn mép quần của anh kéo xuống dưới.

Bởi vì hai tay bị trói nên toàn bộ quá trình có hơi khó khăn.

Nhưng cũng may chuyện này không phải trước đây chưa từng làm, cô cố gắng một lúc, cuối cùng cũng cởi được quần và quần lót của anh ra.

"Tiểu Taehyung " vừa bật ra ngoài, cô không nhịn được nuốt nước bọt.

Nó cứ hư hỏng như thế, dữ tợn như thế, trực tiếp đánh lên mặt cô, nhưng cô lại giống như nhìn thấy thứ mà mình yêu thích nhất.

"Hi, đã lâu không gặp."

Cô nói với "Tiểu Taehyung ."

Anh chịu đựng đến nỗi gân xanh nhô lên, anh thẳng lưng, đưa gậy thịt đến bên môi cô.

Cô hé môi, vươn lưỡi bắt đầu liếm mút.

Trước kia, lúc bị cắm vào đến không chịu nổi, cô luôn trách tên nhóc này quá lớn, lại còn không biết mệt mỏi.

Thế nhưng mấy năm không gặp, cảm giác của cô đối với nó chỉ còn lại nhớ nhung.

Trong những đêm cô nhớ Taehyung đến cồn cào không sao ngủ được, cũng là lúc cô nhớ đến nó.

Cô cẩn thận liếm láp, từ quy đầu đến thân gậy, lại đến hai hòn ngọc bên dưới, mỗi nơi đều liếm thật kỹ.

Sau khi liếm chúng đến ướt nhẹp, cô mới há miệng ngậm hết tất cả vào, mạnh mẽ mút mát.

Kỹ thuật khẩu giao của cô vẫn là do anh dạy dỗ.

Mặc dù số lần không nhiều, nhưng vẫn biết làm thế nào khiến anh thỏa mãn.

"Ưm..."

Anh bị cô mút đến nỗi suýt chút nữa đã muốn bắn, nhanh chóng nhịn xuống.

Anh cúi đầu, nhìn dáng vẻ của cô.

Áo len và áo ngực vẫn còn treo bên hông, hai bầu ngực tuyết trắng đang lắc lư, gậy thịt của anh không ngừng đi sâu vào giữa môi cô, mà gương mặt cô, là thứ mà anh ngày đêm thương nhớ suốt năm năm qua.

"Ưm..."

Cô ăn vô cùng nghiêm túc, hàng mi dài như một chiếc quạt lông chớp chớp, thỉnh thoảng lướt qua bụng dưới của anh, làm dậy lên từng cơn ngứa ngáy trong lòng anh.

Gần mười phút trôi qua, cô vẫn dùng sức liếm láp, như thể ngậm lấy trân bảo độc nhất thế gian.

Trước đây, cô mới ngậm một chút đã bảo đau miệng, làm nũng với anh để dễ dàng né tránh, đổi lại anh ngoan ngoãn hầu hạ cô.

Qua một trận, sau khi bị khoang miệng của cô chặt chẽ đè ép, anh rốt cuộc thả lỏng tinh quan, bắn ra.

Quy đầu của anh hưng phấn nhảy lên, bắn ra rất nhiều, được cô dùng miệng và xem hình cô rồi dùng tay tự thỏa mãn , hai việc này hoàn toàn không thể so sánh được.

Một lúc sau, anh muốn rút ra, nhưng cô vẫn không nỡ nhả ra, từng chút một liếm hết tinh dịch còn dính lại trên miệng, nuốt vào sạch sẽ.

"Cuối cùng em cũng được ăn tinh dịch của anh."

Cô hài lòng liếm liếm môi.

Trên gương mặt tuyệt mỹ vô song còn ửng chút hồng hào dâm mỹ.

Tư thế quỳ với hai tay bị trói ra sau lưng, giống như nữ nô lệ thành tín nhất.

Da dầu anh lập tức râm ran, anh gầm nhẹ một tiếng, kéo váy cô lên cao, cắn lên tiểu huyệt của cô.

 
Back
Top Bottom