Tâm Linh (đam mỹ) vườn trường văn

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
179781070-256-k59415.jpg

(Đam Mỹ) Vườn Trường Văn
Tác giả: user94780706
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

xem rất nhiều thể loại đam như xuyên không nè cổ đại...ngược hay ngọt văn gì đủ loại cả mãi rồi cũng chán nản mà đam vườn trường thì hơi ít nên tui viết chơi.
văn án
kì ba hố sâu rất nhiều nhân vật chính thì không nói đâu cứ đoán đi haha coi chừng sập bẫy nhá xem tui viết văn vậy chứ tui không chắc cp đâu nha đôi khi thấy nghĩ cp này nhưng hứng là đổi bất đắc kỳ tử đó nha
mà thôi mọi người đọc vui vẻ Tags: bàntaychủcôngvàng​
 
(Đam Mỹ) Vườn Trường Văn
Tập 1 vườn trường


" Tư tư cậu thấy sao ? này làm đúng không?"

"Ừ được rồi đó cậu làm đúng như lời tôi nói thật còn thiếu chỗ căn bật ba phải đổi thành căn hai nha"

Tư tư hất tóc qua một bên chăm chú chỉ bài cho thiếu niên"Mà nghe nói nay ca ca bà về à"Tư tư ngồi xuống bên cạnh vẫn tiếp tục viết bài giọng mệt mỏi nói:"Ông ca ca tui ổng sẽ chuyển trường đến hôm nay mà tín ổng thì ông biết rồi đó hiếu thắng quá không biết có quậy nát cái trường này không nữa"Vừa nhức lời thì đối diện lớp có tiếng cải vả huyên náo một cô gái với mái tóc màu hạt dẻ hớt hãi chạy vào lây lây thiếu niên ghấp gháp nói vội"Trần Vũ cậu với tư tư ra ngăn lâm Thanh lại cậu ta đang kiếm chuyện tính đánh nhau luôn với hội trưởng hội học sinh kìa""Cái gì ca ca tui kiếm chuyện ngay luôn với hội trưởng !Anh ấy muốn bị kỷ luật khi mới chuyển trường tới đây à" vội vàng tư tư cùng trần vũ phóng thật nhanh ra lớp đối diện ngăn cản lâm thanh lại."

Này là muốn sao đây ,đánh nhau à?

Hỏi đường có một tý mà chả thèm trả lời khinh người thế!"thiếu niên với mái tóc nhộm màu đỏ chót dùng chân của hắn ngăn cửa ngăn không cho thanh niên tóc đen đang ôm sắp bài kiểm đi vàoNghe tiếng thiếu niên hỏi thanh niên chỉ lạnh nhạt không cho một chút ánh mắt quay sang bên trái đi tiếp "Hừ"thiếu niên nổi giận lại tiêp tục chặn lối nghênh ngan ngẩn đầu dướng mi nhìn thanh niên .

Nhưng tình huống có chút ngượng vì thiếu niên chỉ cao tới đỉnh sống mũi y thôi

Tức giận vì thẹn quá hắn hun hăn dùng tay đẩy tất cả những thứ y đang cầm."

Ca !anh !

Thôi ngay"giọng thiếu nữ từ đằng sau truyền tới khiến động tác hắn ngừng lại từ sau lưng một bàn tay mềm mại chạm vào vai hắn"Lâm Thanh ca anh đừng kiếm chuyện với Chấn Di hội trưởng nữa"nói rồi y xoay người đi đến nhặt những tờ giấy lên giúp Chấn Di"Ca! anh nên xin lỗi hội trưởng đi" Tư Tư nhón người nhéo nhéo lỗ tai Lâm Thanh .

Cũng khổ cho nàng ca nàng cao tận 1m73 nàng chỉ 1m60 nên phải nhón chân mới với tới tai y được."

Gì?

Muội bảo huynh xin lỗi tên kia?

Còn khuya nha""Thôi!

"Trần Vũ nhặt hết những tờ giấy lên trả lại cho Chấn Di xong lại nhẹ nhàng khuyên can hai huynh muội nàyRồi quay sang nói"Chấn Di hội trưởng xin lỗi ngài đừng để bụng chuyện của Lâm Thanh ca làm gì?

Huynh ấy hơi bóc đồng một tý thôi".

Chấn Di nhìn y lại nhìn sang Lâm Thanh câu môi cười nhẹ

"Được rồi"nói một câu sau đó bỏ đi."

Trần Vũ đệ nói xin lỗi hắn làm gì tức chết ta mà, thế cái gì mà ta bóc đồng nói rõ xem nha" hắn tiến đến gần khoác vai y giọng không vui nhưng cũng không ngăn cản Chấn Di rời đi"Huynh còn có mặt mũi để nói Trần Vũ à!

Là cậu ấy giúp huynh thôi không có hối cải gì cả " Tư tư tức giận đùng đùng mặt kệ ca ca mình xoay người đi về lớp tiếp tục làm bài tập.Còn lại Lâm Thanh cùng Trần Vũ đứng đó, Trần Vũ lắc đầu vỗ vai hắn cười giản hoà:"Huynh đừng buồn, nàng ấy chỉ muốn tốt và lo lắng quá cho huynh thôi""Thôi được rồi, mà cũng là đệ lễ phép nhất rồi!

Phải chi Tư Tư muội ấy bằng một nửa tính cách của đệ thì khỏe cho huynh quá rồi, ta xem sao này tư tư a đầu này lớn thêm vài tuổi nữa ai giám lấy nó đây?"

"Không ai cần nhưng đệ cần a" Trần Vũ nhỏ giọng lẩm bẩm, chợt nhớ ra điều gì hốt hoảng tạm biệt Lâm Thanh"Ấy Lâm Thanh ca, đệ đi trước đuổi theo nàng nếu không nàng sẽ giận lây đệ luôn thì khổ" nói rồi y xoay người chạy đuổi theo tư tư.Chúng nó đi hết rồi!

Mà quan trọng là hắn không biết đường về lớp thì làm sao đây?

Nghĩ ngợi hắn thật tạo nghiệt mà có chứng mù đường mà cũng quên.Xoay quanh quẩn hành lan Lâm Thanh cố giò đầu bứt tóc mà tìm phòng học , bước chân ghắp gháp hắn va người vào một cô gái khiến nàng đồ họa trên tay toàn bộ hất tung lên cao."

A"hắn luốn cuốn đỡ cô gái mà nàng kinh hãi vương tay muốn bắt lấy đồ họa của mình, thì một cánh tay của nam nhân đã tiến đến ôm trọn đồ họa vào trong lòng ngực mình."

Cảm... cảm ơn hiệu trưởng" nhận lại đồ họa cô gái thở phào nhẹ nhõm cuối đầu đa tạ sau đó đỏ mặt chạy đi.Kêu hiệu trưởng tầm 23 hay 24 gì đó y là một thiên tài trong giới kinh doanh lập nghiệp chỉ 5 năm đã sáng tạo ra tập đoàn Kỳ Hạ , gọi Kỳ Tử Phong.Nổi tiếng khắp cả nước nhưng trong 2 năm này hắn ích xuất hiện trên báo chí , nguyên nhân là hắn đã đổi nghề sang trực tiếp làm hiệu trưởng trường Cao Lâm.Mà điều quan trọng là hắn vô cùng nghiêm túc không chấp nhận việc đi trễ hay những vấn đề vi phạm kỷ luật khác nhưng chỉ bị phạt khi hắn phát hiện ra.

Còn không thì hắn thông thường hay nhắm mắt cho qua.Nhưng nay Lâm Thanh y cực kỳ suôi xẻo đi trễ phạm vào điều 56 của hắn còn đụng chạm đến nhân.

Xem ra hôm nay về nhà sẽ nhận được cuộc gọi từ phía nhà trường rồi.

Sau đó lại phải nghe thuyết giáo nữa đây.Kỳ Tử Phong nhìn Lâm Thanh bằng một thái độ bình tĩnh khiến hắn không nhám di chuyển người dù chỉ một chút.

Lâm Thanh hắn cũng rất bực bội rồi hiểu không nếu không phải ngôi trường này là ngôi trường chịu nhận hắn vào học với đạo đức trung bình như hắn thì hắn đã không thèm thu mình hồi hợp đứng yên đây đâu.Cũng không muốn bọn Trần Vũ hoà muội muội a đầu kia lo lắng càm ràm"Cậu là Lâm Thanh?"

"A?!!

Ừ ta là Lâm Thanh..."

Bất ngờ đôi mắt Kỳ Tử Phong dời đi khỏi người hắn làm hắn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm trong lòng thì Tử Phong lại nân thủ tiến tới sát bên nhỉ tai hắn hỏi thầm, này bất ngờ với câu hỏi của hắn phát ra làm Lâm Thanh ngạc nhiên kèm theo chút nghi hoặc mà trả lời.Nhếch mép Tử Phong hắn mĩn cười lướt qua y đi tới bật cầu thang mới ngừng cước bộ không xoay đầu mà để lại cho Lâm Thanh một câu"Mời cậu vào văn phòng nghiệp vụ nghỉ ngơi của ta uống trà tâm sự về việc vô kỷ luật này , tôi sẽ cho gọi người thân của cậu đây vào làm việc .

À nhớ mà theo kịp tôi"Nhướng mày Lâm Thanh nghe hắn mà lòng luôn mắn nằm tào.....

Vội đi theo cước bộ của hắn vào văn phòng y không nhám tưởng tượng nếu không theo kịp tên hiệu trưởng chết tiệt này lại thêm tội danh gì nữa đâu
 
Back
Top Bottom