Trước khi vào đại học, tôi nghĩ về viễn cảnh tình cảm bốn anh em chan hòa hữu nghị, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, mày mua cơm cho tao, tao đi điểm danh giúp mày, cỡ nào tươi đẹp.Sau khi học đại học rồi tôi mới biết, cái gì mà suy nghĩ tốt đẹp, được rồi,... tất cả chỉ là suy nghĩ tưởng tượng mà thôi.
Tôi vốn nên có ba người bạn cùng phòng, kết quả người anh em giường trên tôi muốn thi lại.Tôi đoán có lẽ cậu ta muốn thi vào Thanh Hoa Bắc Đại, cho nên tôi muốn sống chung thật tốt với hai người anh em còn lại.Tuy nhiên, hai người bạn cùng phòng kia, một người cố gắng gọi điện cho mẹ, một người thì đeo tai nghe nhạc nhắm mắt trầm tư.Tôi nhìn cái này lại nhìn cái kia, ừm...
Vừa mới khai giảng mà sao tôi lại thấy cô đơn rồi.Tất nhiên, sau đó tôi vẫn quen thân với hai tên này.Tuy rằng không phải thân thiết nhất, nhưng vẫn đủ chung sống hài hòa với hai đứa bạn cùng phòng là được.Tôi bảo bọn nó gọi tôi là anh cả, tôi gọi chúng nó là thằng ba và thằng út.Cũng không biết vì cái gì mà khi thằng ba với thằng út đi cùng một chỗ là tôi lại cảm thấy quái quái.Sở thích giữa tôi và họ hoàn toàn bất động.
Dù sao thì cũng không có nhiều để tài để tán gẫu, bọn họ nói chuyện tôi ngồi nghe, không xen vào được nửa chữ, thế không phải rất xấu hổ à.May mắn thay bầu không khí lúng túng này không kéo dài bao lâu thì tôi đã thoát khỏi nó rồi.Bạn gái là người cùng khoa nhưng học khác chuyên ngành, lớn hơn tôi một tuổi.Mấy người cùng đừng hỏi tôi cô ấy trông như thế nào hả, dù sao tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, tôi cảm thấy cô ấy là người đẹp nhất.Thoát khỏi cuộc sống FA, ngày nào tôi cũng sống trong hạnh phúc.Tôi tưởng hai đứa độc thân trong ký túc xá sẽ ghen tị với mình, mỗi ngày thấy tôi hẹn hò sẽ bị kích thích, sau đó sẽ tìm được nửa kia ưng ý trong số các cô gái gửi tin nhắn hẹn hò.Kết quả hai tên này chẳng có phản ứng gì cả, chỉ tỏ vẻ chúc phúc cho tôi, sau đó nên làm gì thì làm, một tí tâm tư yêu đương cũng không có.Hơn nữa tôi không về ký túc xá, tình cảm của họ ngày càng tốt, khiến tôi cảm thấy như bọn họ đã thành đôi, còn tôi thì trở thành kẻ dư thừa?!Tôi kể cho bạn gái nghe, bạn gái nhìn tôi với khuôn mặt đầy phức tạp, sau đó lắc đầu.Tôi hỏi cô ấy làm sao vậy, bạn gái chỉ mỉm cười một cách bí ẩn, nhìn xung quanh, sau đó che tay nói với tôi.Cô nói: Có lẽ thằng ba với thằng út là một đôi, cái loại yêu đương nhắng nhít ý.Tôi đứng hình hồi lâu, sau đó hồi hồn xua tay, phản bác lời bạn gái mình.Làm sao mà thằng ba và thằng út có thể là một đôi, tôi cũng không cảm thấy giữa hai đứa nó có gì, không phải chỉ là hình thức ở chung bình thường của bạn cùng phòng à.Hơn nữa, lần trước thằng ba tìm tôi khóc lóc kể lể, bảo tự dưng thằng út không để ý tới nói nữa, hỏi tôi tại sao?Làm gì có đôi nào yêu đương mà làm lơ người yêu mình.Bạn gái mắng tôi ngu ngốc, nói tôi không thể nhìn thấu sự thật, còn một mực khăng khăng giữa thằng ba và thằng út có tình cảm.
Nói cái gì mà thằng út là phúc hắc công, thằng ba là đáng yêu thụ, làm tôi chả hiểu mô tê gì.Mang theo sự khó hiểu, tôi đưa bạn gái về ký túc xá, sau đó trở về ký túc xá của mình.Trước khi đẩy cửa phòng, tôi vẫn tin chắc rằng: Mối quan hệ giữa thằng ba và thằng út là quan hệ nam nam thuần khiết.Nhưng sau khi đẩy cửa vào, tôi tát cho mình một phát, kế đó đóng sầm cửa ký túc xáTôi xoay người chạy xuống dưới ký túc xá, nhịn không được nở nụ cười, cảm thấy bạn gái mình quá đỉnh.
Thế mà tôi còn lớn tiếng phản bác cô ấy, tôi đúng là đồ ngốc mà.Đêm đó tôi đứng ở dưới ký túc xá suốt một giờ, trải nghiệm sâu sắc cái gọi là cuộc sống bình thường ở ký túc xá nam là như thế nào.Nếu không phải nhịn không được mùi tất thối bay trong không khí hòa cũng mùi mì gói thì tôi đã không trở về.Cuối cùng bây giờ tôi cũng hiểu ra vì sao mỗi lần đi cùng thằng ba với thằng út là lại cảm thấy xấu hổ.Bởi vì tôi là một đứa dư thừa chứ sao.Dễ hiểu và dân dã hơn thì người ta gọi là cái bóng đèn.Tay tôi vươn ra rồi thu về, vươn ra rồi thu về.Lặp đi lặp lại nhiều lần, cánh cửa được mở ra từ bên trong, người mở cửa là thằng út.Tôi gãi đầu mỉm cười hề hề, xấu hổ lại không mất lễ phép hỏi: "Hai đứa bay xong rồi à?"
Sắc mặt thằng út thoáng đổi rồi khôi phục dáng vẻ lạnh lùng ban đầu, nó quay đầu nhìn vào trong.Tôi cũng lén lút nghiêng đầu nhìn theo.
Tưởng rằng quả này thằng ba nằm chổng mông không xuống được giường, kết quả nó thế mà lại đang ngồi trên ghế thằng út đọc truyện tranh trên máy tính.Tôi không hiểu, nhưng tôi cũng biết đàn ông với đàn ông làm tình kiểu gì.Lúc này, tôi bỗng cảm thấy phía dưới thằng út không dùng được.Có lẽ đại khái là thằng út nhận ra tôi đang nghi ngờ năng lực của mình, nó nhíu mày ý bảo tôi đi ra ngoài nói chuyện, trước khi đóng cửa còn quay đầu dặn thằng ba đừng đọc quá lâu.Tôi chậc chậc lắc đầu.Tôi cho tưởng ý thằng út là muốn đi trên sân thượng nói chuyện một chút, kết quả nó lại muốn xuống lầu, lý do là bởi buổi tối thằng ba ăn ít nên nó muốn đi mua chút đồ ăn khuya.Nói thật là tôi đã bị dọng một đống cơm chó, nhưng rõ ràng tôi có phải chó độc thân đâu, đây là chuyện quái gì thế hả?Tôi cũng không do dự quá lâu, đi xuống dưới lầu, thấy không có ai bèn vội vàng hỏi rốt cuộc quan hệ giữa hai đứa tăng tiến từ lúc nào, thế mà gạt tôi lâu như vậy, tôi cũng đâu phải loại người cổ hủ không thấu tình đạt lý.
Thằng út nhìn tôi một cái, thở dài một hơi, sau đó bình tĩnh nói cho tôi biết quan hệ giữa nó và thằng ba chưa đi đến đâu.Tôi lại bị làm cho đứng hình rồi, thằng út nói chưa đi đến đâu, nhưng ban nãy hai mắt tôi rõ ràng nhìn thấy nó và thằng ba ôm ấp nằm một chỗ, mặt dán mặt xem máy tính mà.Tôi dám thề, có lẽ một giây sau chúng nó sẽ hôn môi, sau đó sẽ ấy ấy ấy ấy.Cho nên tôi mới chạy ra ngoài đứng một giờ.Kết quả tôi đứng hít gió nhiều như vậy là do mình bị mù nên hiểu nhầm?Thằng út thú nhận với tôi là nó thích thằng ba, muốn ở bên cạnh thằng ba.Tôi ủng hộ khuyến khích nó mạnh dạn tỏ tình.Bởi vì tôi cảm thấy thằng ba cũng có tình cảm với thằng út, bằng không cũng đã chẳng vui vẻ để thằng út ôm ấp.Thằng út lại nói nó có kế hoạch riêng, còn khéo léo bày tỏ hy vọng tôi không cần can thiệp, cố gắng tạo khả năng để nó với thằng ba ở một mình.Tôi đột nhiên hiểu được cái từ phúc hắc công mà bạn gái nói.Tôi cầu nguyện cho thằng ba.Giúp người là đức tình tốt, sau khi thằng út mở miệng tôi đã suy nghĩ kỹ.Được rồi, thành thật mà nói, tôi rất biết ơn thằng út đã tạo cơ hội để tôi kéo dài thời gian ở chung với bạn gái.
Đây là một chuyện đôi bên cùng có lợi.Nhưng so với tôi thì có vẻ thằng út gặp khá nhiều khó khăn.
Tôi dọn ra ngoài sống chung với bạn gái, nó còn chưa bắt được thằng ba về tay, tôi thấy vậy cũng sốt ruột thay nó.Trong trường lại dấy lên lời đồn về chuyện tình gay lọ của hai đứa nó, tôi nhìn muốn cười nhưng không hiểu sao lại có loại cảm giác chua xót giống như cha già.Bạn gái nói tôi nhập vai quá sâu, hoàng đế chưa vội mà thái giám đã gấp cái gì.Tôi không phản bác cô ấy, dù sao tôi có phải thái giám hay không thì cô ấy cũng biết rõ.Sau đó, mẹ của thằng ba đến.Tôi chưa bao giờ gặp một người mẹ nào giống thế này, thực sự là quá cởi mở.Tôi hâm mộ, nhưng có vẻ thằng ba lại rất khổ não, tôi cũng chẳng hiểu lắm.Cụ thể quan hệ giữa thằng ba và thằng út tốt lên lúc nào tôi cũng không rõ.
Chỉ là vào một ngày nọ họp lớp, tôi từ khe cửa nhìn thấy hai đứa đang hôn môi.Chậc chậc, còn là thằng ba chủ động nữa chứ, thằng út cười như không cười nhìn nó.Nụ hôn kia khiến tôi đỏ mặt, cũng méo hiểu tại sao lại bị nhét cơm chó.Tôi còn phải thay hai đứa nó canh cửa, đề phòng có người chạy về giống mình.Tuy rằng chuyện tình gay lọ của hai đứa nó đã sớm đồn thổi khắp trường, nhưng tôi biết, không phải ai cũng hiểu được loại tình cảm này.
Sau khi bạn gái biết chuyện liền khen ngợi tôi, còn bồi thường cho tôi một nụ hôn.Tôi ôm chặt cô ấy vào lòng, nhịn không được cảm thán.Cũng may tôi không phải chó độc thân, tôi còn có bạn gái, bằng không bây giờ đã bị thằng ba thằng út vứt bỏ một mình giữa ký túc xá, thê lương biết bao.Bạn gái sờ đầu chó của tôi, đút cho tôi ăn một cái bánh quy hình xương chó, hỏi tôi thằng ba với thằng út xác định rồi à, có phải sau này sẽ không còn được nhìn thấy bài nghiên cứu về tình cảm giữa hai thằng không.Tôi cảm thấy đúng là như vậy, dù sao người cũng đi tồi, dù có ân ái thế nào cũng không ai nhìn thấy, thế thì nghiên cứu kiểu gì.Bạn gái oh nửa ngày, bỗng nhiên hào hứng hỏi tôi khi nào ghé qua thăm họ?Tôi...Tôi cũng không dám nói cho cô ấy biết, lúc thằng út dẫn thằng ba đi không để địa chỉ lại cho tôi.Vì sao nó không muốn tôi biết địa chỉ?Tôi cảm thấy là vì nó không muốn trải nghiệm cảm giác đang quấn lấy thằng ba thì bị người khác quấy rầy.Haizz, yêu ấy mà, tôi hiểu.