Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha

[Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
Thí sinh mã số 10 đấm thí sinh mã số 11.


[MÃ 10](Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )Rất nhanh đã đến thứ Bảy.

Tạ Tụng Vân mặc xong quần áo, hoodie đen và jean xám, tràn ngập hơi thở thanh xuân của nam sinh trung học, thân hình cao lớn cùng khuôn mặt điển trai tạo thêm một cảm giác mê người, trẻ trung mà gợi cảm.

Tạ Tụng Vân nhìn quần áo ngày đó Giang Kính Thu để lại, dừng một chút, cuối cùng vẫn không mang theo.

Anh đi xe máy đến địa điểm đã hẹn.

Một quán cà phê nhỏ.

Hiện tại đã chín giờ, Giang Kính Thu đã đến rồi.

Thiếu niên da trắng tóc đen ngồi ngay ngắn trong tiệm cà phê, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính lóe lên trên người cậu.Tạ Tụng Vân: "Xin lỗi, tôi đến trễ."

Giang Kính Thu: "Không sao.

"Tạ Tụng Vân: "Cậu muốn uống gì?

"Giang Kính Thu: "Gì cũng được.

"Hai người đều không phải quá quen thuộc với quán này.Cà phê nhanh chóng lên, Tạ Tụng Vân cũng không lãng phí thời gian nữa.

"Tỷ lệ phù hợp của chúng ta rất cao, vì vậy tôi mong cậu có thể làm bạn với tôi trong thời gian kì mẫn cảm."

Tạ Tụng Vân nhìn về phía Giang Kính Thu.

Alpha mẫn cảm hoặc omega thời kỳ động dục (?), chỉ có thuốc hoặc đối tượng của họ có thể ở cùng họ.

Tạ Tụng Vân nói những lời này cũng có chút ý tứ tỏ tình.

Nếu Giang Kính Thu là dân bản xứ, cậu sẽ hiểu điều đó.

Nhưng cậu thì không.

Cho nên Giang Kính Thu chỉ nghi hoặc ừ một chút, "Cậu muốn dùng tin tức tối của tôi để tốt hơn một chút sao?

Nhưng nồng độ pheromone của tôi không mạnh như Omega, tôi sợ không thể giúp cậu.

"Trên thực tế, Tạ Tụng Vân nói xong liền phát hiện lời nói của anh có ý nghĩa kì lạ, rất mạo phạm, nhưng anh không nghĩ tới Giang Kính Thu hoàn toàn không có hiểu được điểm này, ngược lại còn đang thay anh suy nghĩ.

Điều này làm cho Tạ Tụng Vân có chút nóng mặt.

"Bệnh viện đã có kỹ thuật liên quan trong lĩnh vực này.

"Tạ Tụng Vân mím môi, anh nghĩ anh không thể khốn nạn như vậy, vì dục vọng cá nhân của mình, ỷ vào việc Giang Kính Thu là một Beta, bắt nạt cậu, anh nghiêm túc nói:"Tôi sẽ hết sức khống chế chính mình, cậu cũng có thể mang theo thuốc ức chế, mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều sẽ chịu trách nhiệm với cậu.

"Tạ Tụng Vân nghĩ anh muốn nhờ Giang Kính Thu để giúp anh huấn luyện khả năng kháng lại bản năng Alpha, nhưng cũng không thể hủy hoại danh dự của cậu.

"Ôi, chịu trách nhiệm về cái gì?"

"Còn không hiểu rõ thế giới này nên Giang Kính Thu căn bản không lĩnh hội được ẩn ý của Tạ Tụng Vân.

Tạ Tụng Vân nhìn phản ứng của Giang Kính Thu, cho rằng mình bị từ chối, trong lúc nhất thời cũng không biết phản ứng như thế nào.

"Cậu có thể cho tôi biết lý do thực sự cậu muốn tôi ở bên cậu không?"

"Giang Kính Thu không tin tưởng một người ở Thời kỳ mẫn cảm rõ ràng rất ỷ lại đối với mình nhưng lại dễ dàng thả mình đi, sẽ vì dễ chịu một chút, sẽ để cho mình cùng họ vượt qua Thời kỳ mẫn cảm.

Có lẽ là mặt trời ngày đó quá ấm áp, chiếu lên người Giang Kính Thu đặc biệt dịu dàng, có lẽ là lúc ấy cậu thiếu niên không phát hiện tâm tư đó, làm cho Tạ Tụng Vân đặc biệt muốn tâm sự hết ra.

Ánh mắt Tạ Tụng Vân cô đơn một chút, sau đó nhìn về phía Giang Kính Thu, "Tôi không muốn giống như những Alpha kia, bị tin tức tố khống chế, cuối cùng bởi vì tin tức tố, bởi vì một thế hệ Alpha cường đại, phải cùng một người mình không thích trải qua cả đời.

"Lúc này Tạ Tụng Vân đột nhiên lại có bộ dáng yếu ớt của thiếu niên 16 tuổi.

Sau khi Giang Kính Thu hiểu qua quan điểm hôn nhân của thế giới này, thì cảm thấy kỳ quái.

Biết được ý nghĩ như vậy của Tạ Tụng Vân ngược lại không cảm thấy kinh hãi.

Giang Kính Thu còn chưa hiểu rõ thời kỳ mẫn cảm của Alpha nên còn chưa biết được cậu sắp đối mặt với cái gì, cậu cho rằng sau khi không có ảo giác đánh dấu, Kì mẫn cảm của Alpha sẽ không giống như ở bệnh viện ngày hôm đó, chỉ ôm ý nghĩ giúp đỡ người khác nên cậu dễ dàng đồng ý, "Nhưng, tôi hy vọng đừng chậm trễ việc học tập.

"Tạ Tụng Vân hiểu được cậu đang ám chỉ chuyện kì mẫn cảm cần xin nghỉ về nhà, "Tôi sẽ sắp xếp thật tốt, trong thời kỳ mẫn cảm của tôi sẽ có gia sư dạy cậu, bình thường nếu cậu không biết làm, cũng có thể hỏi tôi.

"Hai người lại thảo luận chi tiết một chút, liền quyết định rời đi.

"Quần áo của cậu."

"Trước khi đi, Giang Kính Thu đem quần áo ngày đó cậu mặc đưa trả cho Tạ Tụng Vân.

"Ừ.

"Tạ Tụng Vân có chút ngượng ngùng, "Quần áo của cậu tôi để quên ở nhà, lần sau đến nhà tôi lấy đi.

""Không sao.

"Giang Kính Thu không cảm thấy gì.

Thời gian rất nhanh đã tới thời kỳ mẫn cảm tiếp theo của Tạ Tụng Vân.

Giang Kính Thu nhìn xe Tạ gia dưới lầu, thu dọn hành lý trong mấy ngày tới của mình rồi xuống lầu.
[MÃ 11] (Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )Khi cửa phòng ngủ của Tạ Tụng Vân mở ra, Giang Kính Thu nhìn thấy Tạ Tụng Vân mặc áo ngủ lụa màu đen đeo thiết bị chặn cắn.

Dụng cụ chặn cắn không chỉ không làm cho Tạ Tụng Vân vô hại, ngược lại thêm một chút sắc khí cùng khí tức nguy hiểm.

Anh hiển nhiên vừa mới tắm rửa xong, mái tóc ướt sũng còn chưa lau khô, phối hợp với làn da trắng lạnh, suy yếu mà quỷ dị.

Giang Kính Thu có chút do dự.

Tạ Tụng Vân nghiêng người, ý bảo Giang Kính Thu tiến vào.

Phòng ngủ của Tạ Tụng Vân thông với phòng tắm và thư phòng, bố cục phòng ngủ cũng có vẻ đơn giản, chủ yếu lấy màu đen và trắng làm chủ đạo.

"Thư phòng ở bên kia, cậu có thể học tập ở đó.

"Tạ Tụng Vân vừa mới tiêm thuốc ức chế, cũng không còn di chứng cắn người như lần trước, đối với tin tức tố trên người Giang Kính Thu ngược lại không có phản ứng lớn như lần trước.

Cảm giác nguy cơ trong lòng Giang Kính Thu không khỏi buông lỏng một chút.

Giang Kính Thu mở cửa thư phòng ra, bên trong là thiết kế tối giản giống như phòng ngủ, sách ở trên bàn ngoài sách trung học ra, còn có một ít sách Giang Kính Thu không hiểu.

Trên bàn có một hộp thuốc ức chế và một ít ghi chú, trên đó viết thông tin số liên lạc của gia sư.

Thời kỳ mẫn cảm của Alpha đặc biệt bài ngoại, gia sư cũng không vào được, cho nên Giang Kính Thu đại khái chỉ có thể cùng gia sư học qua video, Giang Kính Thu đối với sắp xếp như vậy cũng không có dị nghị.

Giang Kính Thu sửa sang lại một chút, bắt đầu học tập.

Cửa thư phòng mở ra, Tạ Tụng Vân ngồi trên sô pha bên ngoài, im lặng không nói gì.

Biết không thể gấp gáp được, Tạ Tụng Vân ngay từ đầu đã dùng thiết bị pha loãng tin tức tố vị cam trong không khí.

Tuy rằng nồng độ pheromone không cao, dù Tạ Tụng Vân đã tiêm thuốc ức chế vẫn cảm thấy thân thể nóng lên. ......

Một buổi sáng trôi qua, hai người cũng không có trao đổi gì nhiều.

Kì mẫn cảm của Alpha luôn đặc biệt nhạy cảm, Giang Kính Thu chủ yếu là lo lắng tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với Tạ Tụng Vân, Tạ Tụng Vân cũng sợ anh không khống chế được chính mình.

Buổi trưa, chú Vương mang cơm đến.

Bởi vì thời kỳ mẫn cảm, Tạ Tụng Vân không có khẩu vị gì, Giang Kính Thu ngược lại ăn rất ngon.

Cơm nước xong, Giang Kính Thu có chút mệt mỏi, tin tức tố của Tạ Tụng Vân đối với cậu mà nói còn giúp hỗ trợ giấc ngủ, cậu ngáp một cái, nói: "Tôi có thể đi ngủ không?

"Nồng độ tin tức tố của Giang Kính Thu quá nhỏ, Tạ Tụng Vân ngoại trừ thân thể nóng và ngứa ngáy, cũng không có cảm giác gì khác.

"Cậu ngủ trên giường tôi đi.

Có một loại thuốc trong tủ đầu giường có thể làm tăng nồng độ pheromone của cậu,hãy dùng nó phun trên tuyến thể của cậu.

"" Ừ.

"Giang Kính Thu không có ý thức giới tính của thế giới này căn bản không nghĩ nhiều.

Tạ Tụng Vân đưa mâm cơm ra ngoài.

Lúc trở về, Giang Kính Thu đã phun xong thuốc, nằm trên giường.

Giang Kính Thu cũng không làm ra vẻ, trực tiếp cởi giày và tất, nằm nghiêng ngủ.

Bàn chân trắng như tuyết nổi bật trên tấm ga trải giường màu đen, giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, ngón chân tròn trịa lộ ra màu hồng nhạt.

Tạ Tụng Vân trở về thì chú ý tới tác phẩm nghệ thuật này.

Anh dừng lại, ánh mắt tối sầm lại, nhìn hình ảnh này....Muốn liếm....Cho đến khi Giang Kính Thu xoay người, anh mới phản ứng lại.

Tạ Tụng Vân hít sâu một hơi, sau đó đi đến sô pha, ngồi xuống, lại từ trong ngăn kéo bàn trà lấy ra thuốc ức chế.

Uống vào.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Tạ Tụng Vân cảm thấy càng ngày càng khô nóng, mùi cam trong không khí cũng càng ngày càng nồng đậm.

Tạ Tụng Vân đã có chút thần trí không rõ, nhưng anh vẫn rất nghi ngờ, vì sao tin tức tố của Giang Kính Thu lại tăng lên nhiều như vậy, anh mơ hồ có chút suy đoán.

Tạ Tụng Vân đứng dậy, khống chế chính mình không nhìn về phía giường, chậm rãi đi về phía tủ đầu giường, cầm lấy lọ thuốc, rất rõ ràng đây không phải kết quả của một lần phun..

Anh ngã xuống giường, răng rất ngứa, đây là dấu hiệu của việc muốn đánh dấu.Tạ Tụng Vân nắm chặt tay, móng tay cắt tỉa chỉnh tề cũng để lại dấu vết trong lòng bàn tay, rồi chảy máu.

Điều này làm cho anh thoáng thanh tỉnh một chút, một chân quỳ gối trên giường, một chân chống đất.Giang Kính Thu lại đột nhiên xoay người, vừa lúc chuyển đến trước mắt Tạ Tụng Vân.

Anh nhìn mặt Giang Kính Thu, một bên mặt do nằm lâu hằn lên vệt đỏ, lý trí vốn thanh tỉnh một chút đã không còn, chỉ còn lại ý niệm muốn đánh dấu thuộc về Alpha trong đầu.

Tạ Tụng Vân một tay vuốt ve mặt Giang Kính Thu, tay kia chống sang một bên, ôm cả người Giang Kính Thu vào trong ngực.

Tay trái rời khỏi mặt Giang Kính Thu, vuốt ve môi cậu, ngón tay ngẫu nhiên tiến vào khoang miệng, dính một chút nước bọt trong miệng, bôi lên môi, nhuộm môi Giang Kính Thu thành màu đỏ diễm lệ.

Tin tức tố mùi gỗ đàn hương của Tạ Tụng Vân cũng bị tin tức tố mùi cam kích thích, quấn quýt lấy nhau.

Nguyên bản tin tức tố mùi cam lấn át hơn, nhưng sau đó mùi gỗ đàn hương đem mùi cam xanh ôm chặt vào trong ngực, không để lộ ra một chút khe hở nào.

Tạ Tụng Vân chui vào chăn, kéo cổ áo Giang Kính Thu xuống, tìm được tuyến thể không trọn vẹn kia, tuyến thể theo hô hấp của chủ nhân mà phập phồng, cực kỳ đáng yêu.

Nhưng chủ nhân của nó vẫn còn trong giấc mơ ngọt ngào, không có phản ứng với sự nguy hiểm trong phòng, yên tĩnh bị một con dã thú mơ ước.

Tạ Tụng Vân muốn cắn lên, nhưng chung quy bị thiết bị chặn cắn ngăn lại.

Chỉ có thể thông qua khe hở liếm tuyến thể trắng hồng.

Tạ Tụng Vân ôm chặt thân thể Giang Kính Thu, hấp thu tin tức tố.

Giang Kính Thu mơ thấy mình bị một con trăn khổng lồ quấn lấy, cau mày, giãy dụa tỉnh lại.

"Tạ Tụng Vân, cậu làm gì vậy?

"Giang Kính Thu hoảng sợ giãy dụa.

Tạ Tụng Vân không có trả lời, đầu lưỡi dùng sức chọc vào tuyến thể kia, tin tức tố phóng ra nhiều như vậy, nhưng có thể liếm được lại hầu như không có.

Cảm giác được con mồi giãy dụa, Tạ Tụng Vân càng dùng sức ôm chặt Giang Kính Thu.

Giang Kính Thu giãy dụa không ra, cuối cùng dập đầu về phía sau.

Tạ Tụng Vân rơi vào bối rối, Giang Kính Thu nhân cơ hội thoát khỏi trói buộc.

Giang Kính Thu biết Tạ Tụng Vân do thời kỳ mẫn cảm, cũng không dám chậm trễ, đến thư phòng lấy thuốc ức chế.

Đau đớn làm cho Tạ Tụng Vân khôi phục chút lý trí, không có ngăn cản, nếu không Giang Kính Thu là Beta cũng không chống lại được Alpha.

Giang Kính Thu cầm thuốc ức chế tiêm vào người Tạ Tụng Vân.

"Thêm một ống."

Tạ Tụng Vân dựa vào trên giường.

Chờ hai người tỉnh táo lại, Giang Kính Thu nhìn Tạ Tụng Vân: "Buổi sáng không phải còn tốt sao?

Có phải là tin tức tố buổi chiều quá dày?

"Giang Kính Thu có chút tức giận, cậu nguyện ý trợ giúp Tạ Tụng Vân là bởi vì cậu thích suy nghĩ của Tạ Tụng Vân đối với thế giới kỳ lạ này, hơn nữa nguyện ý thay đổi, nhưng cũng không có nghĩa là cậu nguyện ý bị như vậy.

Trên thực tế, Giang Kính Thu vẫn thiếu kiến thức thông thường, nếu như cậu biết rõ, cậu sẽ hiểu được từ lúc cậu đồng ý những chuyện này thì không thể tránh khỏi.

Cho nên Tạ Tụng Vân mới nói sẽ chịu trách nhiệm với cậu, tuy rằng lời này có thể có ý gì đó.

" Xin lỗi, tôi không kiểm soát được.

Lần sau cậu thuốc phun một lần là được rồi."

Tạ Tụng Vân nắm lấy tay Giang Kính Thu.

"Ồ.

"Giang Kính Thu có chút đỏ mặt, hiểu được việc này là vấn đề của mình.

Xấu hổ cũng không chú ý tới Tạ Tụng Vân đang nắm tay mình.

Cậu cũng không đọc sách hướng dẫn, còn sợ dược hiệu không phát huy tốt, phun nhiều lần.

"Vậy thì cậu không sao chứ?"

Giang Kính Thu lo lắng hỏi.

"Không có việc gì, nhưng tôi không có khí lực, cậu có thể lấy còng tay trong bàn trà không?

","Còng tay để làm gì?

""Để bên giường, tránh cho tôi không thể kiểm soát bản thân mình.

"" Ồ.

"Giang Kính Thu vẫn rất suy nghĩ cho mình, không từ chối, cầm còng tay còng Tạ Tụng Vân lên cột giường.

Tạ Tụng Vân nhìn Giang Kính Thu còng tay mình lại, sau đó làm nũng: "Bạn trai, trước khi đi có thể hôn tôi không?

Giang Kính Thu dừng lại, nghi hoặc nói: "Bạn trai?

"(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
 
[Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
Thí sinh mã số 12 chen hàng Thí sinh mã số 13.


(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
[Mã 12] chuẩn bị chen hàng."

Bạn trai?"

Nghe được ngữ khí của Giang Kính Thu, Tạ Tụng Vân thoáng cái thay đổi sắc mặt.

"Cậu muốn đổi ý?"

"Tạ Tụng Vân nắm chặt cổ tay Giang Kính Thu.

Giang Kính Thu có chút bối rối, "Chúng ta ở bên nhau từ khi nào?

"" Cậu đã đồng ý giúp tôi như vậy, chẳng lẽ không phải là đồng ý làm bạn trai của tôi sao?"

Nói xong, Tạ Tụng Vân có chút uất ức.

Giang Kính Thu im lặng, tránh tay Tạ Tụng Vân.

Cậu nhìn Tạ Tụng Vân, nghiêm túc nói: "Tôi giúp cậu, chỉ là tôi muốn giúp cậu, không liên quan gì đến những thứ khác.

""Hơn nữa, cậu có chắc chắn cậu thích tôi?

Haycbởi vì ảnh hưởng của pheromone không đầy đủ."

Giang Kính Thu nhìn ánh mắt Tạ Tụng Vân, " Tạ Tụng Vân, cậu nói cậu không muốn bị bản năng của Alpha ảnh hưởng.

""..."

Tạ Tụng Vân im lặng.

Anh cũng có chút mê mang, chuyện thích Giang Kính Thu đến tột cùng là bởi vì tin tức tố, hay là bởi vì anh thật sự thích Giang Kính Thu đây?

Giang Kính Thu đứng dậy, "Mấy ngày tới, tôi vẫn sẽ giúp cậu, nhưng xin cậu suy nghĩ kỹ lưỡng.

"Những ngày sau đó hai người ngoại trừ trao đổi hàng ngày, cũng không nói gì khác.

Giang Kính Thu không đem chuyện này để ở trong lòng, chỉ càng thêm nghiêm túc đi tìm hiểu thời kỳ mẫn cảm của Alpha.

Mà Tạ Tụng Vân lại càng ngày càng tối tăm.

Cho dù Giang Kính Thu phun bao nhiêu thuốc trên tuyến thể, Tạ Tụng Vân cũng không vượt qua giới hạn nửa bước.

Thời kỳ mẫn cảm của Tạ Tụng Vân chấm dứt, Giang Kính Thu đứng ở cửa cùng anh chào tạm biệt.

Giang Kính Thu nhìn vết thương lớn nhỏ trên người Tạ Tụng Vân, tuy rằng sau đó cậu tăng liều lượng, nhưng vừa mới bắt đầu Tạ Tụng Vân vẫn sẽ bị hấp dẫn, khống chế không được chính mình.

Tạ Tụng Vân chỉ có thể dựa vào đau đớn cùng thuốc ức chế vượt qua, duy trì tỉnh táo, thuốc ức chế hết hiệu lực, lại rơi vào một vòng kháng cự mới.

Trên người Tạ Tụng Vân ngoại trừ những vết bầm tím, bắt mắt nhất chính là vết cắn trên khuỷu tay, là Tạ Tụng Vân tự mình cắn ra, thịt đều lộ ra, đang chuẩn bị khép lại, lại bị cắn lòi ra.

Vì giữ tỉnh táo, đầu Tạ Tụng Vân cũng có vết xanh xanh tím tím, hiện tại còn có vết máu.

"Lần sau, còn cần tôi tới đây không?

""..."

Tạ Tụng Vân im lặng, do dự, cuối cùng vẫn "Ừ" một tiếng.

Những ngày tiếp theo đã đi vào quỹ đạo, Giang Kính Thu trở lại trường học, lần này cậu cũng không quên phun bình xịt che tin tức tố của cha.

Đối với câu hỏi của Phương Hạ hỏi mấy ngày đó cậu chạy đi đâu, Giang Kính Thu cũng trả lời một câu có việc để ứng phó.

Đối với vấn đề riêng tư của một người khác, Giang Kính Thu cảm thấy tốt hơn là không tiết lộ.

Tạ Tụng Vân sau khi chữa xong vết thương rồi mới trở lại trường học.

Hai người ở trường cũng không liên lạc, chỉ là gặp mặt sẽ chỉ gật đầu coi như chào hỏi.------" Tùy nó, để xem nó có kiềm chế được chính mình hay không."

Tạ Tần cười nhạo ở đầu dây bên kia.

Người trong nhà đem chuyện Tạ Tụng Vân cùng Giang Kính Thu nói cho cha Tạ biết.

Sau khi cúp điện thoại, Tạ Tần nhìn khung ảnh trên bàn làm việc, trong ảnh có một người đàn ông cao lớn ôm một người đàn ông tuấn tú khác, người đàn ông cao lớn rất rõ ràng là bộ dáng trẻ trung của Tạ Tần.

Tạ Tần vuốt ve ảnh chụp, ánh mắt tối tăm, nếu lúc trước không buông thả, sẽ không giống như bây giờ.----Sau đó, Giang Kính Thu cùng Tạ Tụng Vân vượt qua giai đoạn mẫn cảm này.

Tạ Tụng Vân cũng dần dần có thể khống chế chính mình, vết thương trên người cũng dần dần ít đi.

Mãi cho đến khi kỳ thi cuối cùng kết thúc, học sinh được nghỉ, Tạ Tụng Vân trở về nhà, Giang Kính Thu cũng đến chỗ người cha Omega của cậu.

Giang Cảnh Vinh và Nguyễn Đình Ngọc đã ly hôn nên thay phiên nhau đến đón Giang Kính Thu về ăn Tết.

Năm nay đến lượt cậu đến nhà họ Nguyễn ăn Tết.

Giang Kính Thu vừa vào trụ sở Nguyễn gia, đã nhìn thấy một người phụ nữ dịu dàng.

"Kính Thu tới rồi, Đình Ngọc còn đang họp, đến đây, dì Bạch dẫn con đến phòng nghỉ."

Người phụ nữ cười nói với Giang Kính Thu.[MÃ 13] (Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )Bạch Kha là trợ lý của Nguyễn Đình Ngọc, cũng là mẹ kế của Giang Kính Thu, một người phụ nữ Beta dịu dàng.

Chờ Nguyễn Đình Ngọc họp xong, nhìn thấy Giang Kính Thu đang chơi điện thoại di động, vẻ mặt khách sáo, Bạch Kha đi theo phía sau Nguyễn Đình Ngọc, báo cáo hành trình kế tiếp.

Sau khi báo cáo xong, Bạch Kha lại thêm một câu: "Sắp qua năm mới, ba cậu bảo cậu gần đây đều ở nhà cũ.

""Ừ."

Nguyễn Đình Ngọc đáp một chút, mệt mỏi nhéo nhéo sống mũi.

Nhìn thấy Giang Kính Thu, Nguyễn Đình Ngọc cũng không có biểu hiện gì.

Giang Cảnh Vinh và Nguyễn Đình Ngọc là những người thích ở trên, cho nên Giang Kính Thu là kết quả của thụ tinh ống nghiệm.

Cũng bởi vậy tỷ lệ khớp lên tới 92% , xác suất AO sinh ra Beta rất nhỏ.

Chờ buổi tối, Giang Kính Thu đi theo hai người đến nhà họ Nguyễn.

Giang Kính Thu lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người thân của nguyên chủ như vậy, có chút sợ hãi sẽ bị nhận ra, nhưng cũng may đã quá muộn, hai vị lão nhân đã ngủ.

Giang Kính Thu đi theo quản gia đến phòng ngủ của mình, tùy tiện rửa mặt rồi đi ngủ.

Những ngày sau đó, Giang Kính Thu vẫn sống ở nhà họ Nguyễn.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã đến ngày Tết.

Sáng hôm đó, Giang Kính Thu cùng ông Nguyễn chơi cờ vua trong sân, Nguyễn Đình Ngọc cuối cùng cũng nhàn rỗi, ở một bên cùng hai người phụ nữ nói chuyện phiếm.

Lúc đầu, hai ông già thực sự không thể chấp nhận con trai Omega của họ yêu thích một beta nữ, nhưng không ai có thể khiến con của họ thích cả.

Họ cũng già rồi, cũng không muốn ép buộc con nhỏ , khiến cho gia đình không được yên bình.

Giang Kính Thu ở thế giới cũ cũng từng tiếp xúc với cờ vua, nhưng trình độ bình thường, so sánh với ông Nguyễn nghiên cứu nhiều năm đương nhiên không thể so sánh.

"Không tồi, có tiến bộ.

" Kết thúc một ván, ông Nguyễn khen một câu.

Là cha của một đứa con trai Omega, ông đương nhiên quan tâm đến con trai hơn một chút, hơn nữa Nguyễn Đình Ngọc giận dỗi với ông mấy năm liền, cũng chỉ mấy năm nay quan hệ mới hòa hoãn lại, khó tránh khỏi xem nhẹ cảm thụ của đứa cháu này.

Đợi đến khi nghĩ đến việc bù đắp, đứa nhỏ cũng lớn rồi, độc lập, cũng không cần quan tâm nữa.

Nghe được lời khen ngợi, Giang Kính Thu có chút câu nệ, chỉ ôn hòa cười cười.

Không biết vì cái gì, mấy ngày nay Giang Kính Thu vẫn có chút tâm thần không yên.

Đợi đến buổi tối, người một nhà ăn cơm xong, chúc Tết xong, , Giang Kính Thu mới nhớ tới, đã lâu không liên lạc với Tạ Tụng Vân, hình như thời kỳ mẫn cảm của Tạ Tụng Vân cũng sắp tới.

Giang Kính Thu có chút lo lắng, hai người tốt xấu gì cũng là bạn bè, vì thế đã gửi cho Tạ Tụng Vân một lời chúc phúc, thuận tiện hỏi tình huống của anh một chút.

Tạ Tụng Vân cũng rất nhanh trả lời, đầu tiên chúc lại, sau đó nói anh có thể dùng thuốc ức chế.

Thoạt nhìn có vẻ rất bình thường, nhưng Giang Kính Thu vẫn cảm thấy không thích hợp.

---- Tạ gia.

"Đến rồi.

"Vương thúc đứng ở một bên nói, trong tay cầm điện thoại di động của Tạ Tụng Vân.

"Ừ.

"Tạ Tần ngồi trên ghế, một tay hút thuốc, một tay vuốt ve một tấm ảnh của một người trẻ tuổi.

Mà ở một phòng khác, Tạ Tụng Vân đang nhắm mắt cuộn mình ở một góc, nửa người trên đều là vết thương lớn nhỏ, rõ ràng là dùng vũ khí tạo ra, lòng bàn tay đầy máu, trên cánh tay cũng đều là vết răng bị cắn chảy máu, gân xanh nổi lên, dùng sức nhẫn nại.

Mà trên giường trong phòng đang có một vị Omega xinh đẹp đang nằm, rõ ràng bị đánh ngất xỉu, cổ có vết bầm tím.Nhưng dưới tác dụng của thời kỳ phát tình và tin tức tố, vô thức túm lấy quần áo, không thể chờ đợi để □□. (Vâng mn ơi cái từ chịt chịt này mình thấy bản qt nào nó cũng che vậy hết, dùng từ nào cho thanh lịch nhỉ?)Trạng thái này có vẻ đã giằng co thật lâu, không phải là kết quả của một ngày hai ngày.

"Lão gia, vẫn nên buông tha cho cậu chủ đi, tình yêu của trẻ con mà thôi, thời gian lâu sẽ quên."

Vương thúc xem video, đau lòng nói.

Tạ Tần không nói gì, thật lâu sau mới nói một câu: "Không phải vì chuyện này.

"Omega trong video động đậy, lảo đảo đứng thẳng người lên, dưới ảnh hưởng của tin tức tố, giống như dã thú mất đi lý trí, đi về phía Tạ Tụng Vân, cả người bủn rủn, dù không còn khí lực, cũng muốn bò về phía Tạ Tụng Vân.

Tạ Tụng Vân mở mắt ra, không nhúc nhích nhìn Omega bò tới.

Omega chậm rãi bò tới, trèo lên thân thể Tạ Tụng Vân, chậm rãi tới gần, muốn ôm hôn.

Tạ Tụng Vân lại có chút thần trí không rõ, trong lúc hoảng hốt cảm thấy hình như là Giang Kính Thu xuất hiện.

Với một mùi sữa.

Tạ Tụng Vân đột nhiên mở to hai mắt, cả người bắt đầu co giật, một cảm giác muốn nôn mửa ập đến.

Tạ Tụng Vân đột nhiên có sức lực, đẩy Omega ra, giãy dụa đứng lên, chạy vào phòng vệ sinh nôn mửa.

Omega bị đẩy ngã, mờ mịt một chút, lại bắt đầu bò về phía phòng vệ sinh.

Tạ Tụng Vân nôn xong, rửa mặt, hai mắt đỏ thẫm, hai tay chống bồn rửa tay, đập đầu vào gương.

"Đùng.

""Đùng "" Đùng "Qua ba lần đập, gương hoàn toàn vỡ vụn, trán Tạ Tụng Vân cũng bắt đầu chảy máu, chảy đầy nửa khuôn mặt, giống như Sát Tinh.

Tạ Tụng Vân khom người nhặt lên một mảnh gương rơi trên mặt đất, chậm rãi ở trên cánh tay rạch một vết dài, máu chảy ra ào ạt, nhưng lại thanh tỉnh không ít.

Tạ Tụng Vân đi về phía cửa, dùng sức đạp cửa, sau vài lần, cửa được mở ra.

Tạ Tụng Vân đi ra, chú Vương vừa lúc chạy tới cửa.

Tạ Tụng Vân khàn khàn nói: "Điện thoại di động.

"Chú Vương đưa điện thoại di động qua, Tạ Tụng Vân mở wechat ra, mở khung tin nhắn của Giang Kính Thu ra, một câu còn chưa nói ra, cũng bởi vì mất máu quá nhiều, ngã xuống.

Bác sĩ vừa vặn chạy tới, đưa Tạ Tụng Vân và Omega kia lên xe cứu thương.

Chú Vương nhặt chiếc điện thoại di động lên.

Bản nháp: Tôi thích cậu.(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
 
[Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
Thí sinh mã số 14.


(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
Đêm giao thừa náo nhiệt vừa qua, Phương Hạ rảnh rỗi không chịu được, ngày mùng ba Tết đã kéo Giang Kính Thu đi chơi.

Hai người vừa ra khỏi rạp chiếu phim, Phương Hạ lấy tay lau mặt, ngáp, "Bộ phim này giúp tôi ngủ rất ngon.

"Giang Kính Thu đứng ở một bên, cũng là dáng vẻ mông lung buồn ngủ.

Hai người đi về phía bãi đậu xe, đang chuẩn bị đi ăn trưa.

"Reng--"Điện thoại di động của Phương Hạ đột nhiên vang lên, có người gọi điện thoại tới.

Phương Hạ lấy điện thoại di động ra, sau khi thấy rõ ID người gọi, nhíu nhíu mày, do dự một chút, cuối cùng vẫn nhận điện thoại.

"Alo.

"......

"Cái gì?"

Nghe xong lời đối phương nói, Phương Hạ rất kinh ngạc, không nói hai lời chạy tới chỗ đỗ xe máy, không quên kéo Giang Kính Thu đi cùng.

Giang Kính Thu không hiểu ra sao cũng chỉ biết chạy theo Phương Hạ.

Chờ xe khởi hành, Giang Kính Thu mới phản ứng lại, tìm được cơ hội hỏi tình huống một chút.

"Mạnh Nhiễm bị người ta đánh, đang ở bệnh viện.

Cậu đi với tôi.

"Trách không được vừa rồi sắc mặt Phương Hạ có chút không đúng.

Từ lần trước Mạnh Nhiễm làm hòa với Hạ Ngữ Từ, Phương Hạ vẫn không yên lòng về tên Mạnh Nhiễm này, nhưng cuối cùng hai người vẫn không vui mà kết thúc câu chuyện, đã lâu không liên lạc. ......

Chờ hai người đến bệnh viện thì nhìn thấy Mạnh Nhiễm nằm trên giường bệnh quấn băng, hốc mắt đỏ bừng, rõ ràng là đã khóc.

Bên cạnh cũng có mấy người bạn đã gặp lần trước.

Hai người còn bởi vì lần trước không vui mà có chút xấu hổ, nhưng cuối cùng Phương Hạ vẫn lên tiếng trước, "Ai đánh?"

Mạnh Nhiễm nghẹn ngào một chút, vẫn không kìm được nước mắt, lại khóc lên, nức nở nói: "Hạ Ngữ Từ, huhu, cô ấy đánh tôi.

"" Không phải đã sớm nói..."

Cho dù đau lòng bạn bè, muốn đánh Hạ Ngữ Từ một trận ngay bây giờ, nhưng Phương Hạ vẫn theo bản năng khiển trách Mạnh Nhiễm.

"Ôi ôi ôi, thật vất vả mới dỗ được, sao cậu ta vừa mới tới cậu lại khóc rồi.

"Người bên cạnh kịp thời dừng lời nói của cậu.

Nhưng rõ ràng, Mạnh Nhiễm đã không thể dừng lại.

Phương Hạ đi đến bên giường, ngồi xuống, "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

"Bạn bè của Mạnh Nhiễm rất nhiều, hiểu rõ cậu ta nhất vẫn là Phương Hạ, người cậu ta dựa dẫm nhất cũng là Phương Hạ, nhưng rõ ràng chính cậu ta không biết điều đó.

Mạnh Nhiễm khi còn bé đáng yêu, giống như một con búp bê Barbie, mọi người đều cho rằng như vậy, Phương Hạ cũng rất thích người em trai xinh đẹp này.

Ước mơ của Phương Hạ từ nhỏ chính là cưới em trai xinh đẹp này về nhà, cho dù sau này Phương Hạ phân hóa thành Beta, Phương Hạ vẫn quen chăm sóc cậu ta, mãi cho đến bây giờ.

"Tôi và Hạ Ngữ Từ ra ngoài chơi, có một Omega, hu hu,...

Đột nhiên phát tình, sau đó, sau đó Hạ Ngữ Từ giống như phát điên, xông về phía Omega kia, hức...

Tôi muốn ngăn cản cô ấy" Mạnh Nhiễm dừng lại một chút, thay đổi khẩu khí, "Nhưng cô ấy, nhưng cô ấy đẩy tôi ra, tôi lại đi lên ngăn cô ấy, sau đó cô ấy đá tôi ra, xương sườn tôi bị gãy hai cái..."

"Phương Hạ, tôi đau quá!

"Phương Hạ muốn ôm cậu ta an ủi một chút, nhưng tình huống của Mạnh Nhiễm quả thật không cho phép, Phương Hạ cũng chỉ có thể ngồi một bên, vỗ vỗ tay cậu.

Hình ảnh có chút buồn cười, nhưng tình huống này thực sự làm cho mọi người cười không ngừng được.

Giang Kính Thu nhìn hình ảnh trước mắt, không biết vì sao nghĩ đến Tạ Tụng Vân, kể từ nhắn tin đêm giao thừa , Tạ Tụng Vân cũng không nhắn lại nữa.

Giang Kính Thu có nghĩ tới việc đi tìm anh, nhưng hình như không cần thiết.

Hạ Ngữ Từ và Omega kia không ở bệnh viện này, dựa theo tình huống nhà Hạ Ngữ Từ, hai người hẳn là sẽ được đưa đến bệnh viện Thụy Tế.

Giang Kính Thu và Phương Hạ ở lại đây một lúc, cho đến khi Mạnh Nhiễm mệt mỏi, ngủ thiếp đi, hai người mới rời đi.

Lên xe, Giang Kính Thu sợ Phương Hạ xúc động, vẫn hỏi ra miệng, "Cậu định giải quyết như thế nào?

""Giải quyết?"

Phương Hạ kinh ngạc một chút, bởi vì Giang Kính Thu không phải là người sẽ hỏi những chuyện này, nhưng cậu ta rất nhanh hiểu được, "Yên tâm, ông đây cũng không còn là trẻ con, không sử dụng bạo lực.

Tôi cẩn thận suy nghĩ một chút, việc này cũng là chuyện tốt, thằng nhóc Mạnh Nhiễm này bị Hạ Ngữ Từ bỏ bùa mê thuốc lú nhiều năm, với hiểu biết của tôi về Mạnh Nhiễm, từ biểu hiện vừa rồi của cậu ấy, cậu ấy sẽ không tái hợp với Hạ Ngữ Từ nữa.Hơn nữa, chuyện này Hạ Ngữ Từ tuyệt đối chịu thiệt thòi, Hạ Ngữ Từ đánh dấu Omega nhà họ Kỷ, tuy là đánh dấu tạm thời, nhưng chuyện này đã lan truyền trong giới, vì mặt mũi nhà họ Kỷ, Hạ Ngữ Từ tuyệt đối sẽ bị nhà họ Kỷ ép cưới Omega kia.

Nhà họ Kỷ chỉ có một đứa bé kia, Hạ Ngữ Từ ngoại trừ ở rể, không còn cách nào khác.

Doanh nghiệp của gia đình, cô ấy không muốn thừa kế.

"......

Phương Hạ đưa Giang Kính Thu về nhà.

Bệnh viện Thụy Tế.

Thiếu niên ngủ mê man trên giường bệnh ba ngày cuối cùng cũng tỉnh lại.(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
 
[Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
Thí sinh mã số 15.


(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
Alpha trẻ tuổi thể chất mạnh mẽ, sau khi Tạ Tụng Vân tỉnh lại, thân thể nhanh chóng khôi phục.

Tuy rằng rất muốn nhanh chóng biến Giang Kính Thu thành bạn trai của mình, nhưng hiện tại anh vẫn chưa thể xuất viện, hơn nữa anh cũng không nghĩ ra lời tỏ tình, cũng không nghĩ tới làm sao đối mặt với sự từ chối của Giang Kính Thu, tóm lại là không thể xúc động như lần trước.

Cũng chính vì thế, để Tạ Tụng Vân có cơ hội chứng kiến một vở kịch hay của nhà họ Hạ và nhà họ Kỷ.

Là bệnh viện am hiểu nhất trong lĩnh vực pheromone trong nước, giống như tình huống của Hạ Ngữ Từ và Omeega nhà họ Kỷ, hai người đương nhiên sẽ được đưa đến bệnh viện Thụy Tế.

Tạ Tụng Vân cũng thấy được sóng ngầm của hai nhà bắt đầu khởi động, nhưng Tạ Tụng Vân quả thật không phải người thích góp vui, đại khái hiểu một chút, cũng không chú ý nữa.

Anh cũng sẽ không nghĩ tới chuyện này tương lai sẽ mang đến cho anh phiền toái lớn như vậy. ......

Đại khái là mới xuất hiện thời kỳ mẫn cảm không lâu, đã bị cha ruột của mình lừa gạt, dẫn đến khi Tạ Tụng Vân xuất viện, đã là ngày khai giảng.

Vừa mới khai giảng, việc khá nhiều, Giang Kính Thu đang giúp lớp trưởng đưa bài tập về nhà cho giáo viên, ở văn phòng nhìn thấy Tạ Tụng Vân.

Hai người mấy ngày nay cũng có chút liên lạc, chỉ là không gặp mặt, Giang Kính Thu cũng có thử hẹn Tạ Tụng Vân ra ngoài chơi, nhưng Tạ Tụng Vân đều từ chối.

Giang Kính Thu cũng không hẹn nữa, đây cũng là lần đầu tiên trong khoảng thời gian này Giang Kính Thu nhìn thấy Tạ Tụng Vân.

Tạ Tụng Vân cúi đầu đứng trước mặt giáo viên chủ nhiệm lớp 1, nghe một ít lời quan tâm và động viên của giáo viên chủ nhiệm.

Giang Kính Thu đặt bài tập lên bàn của giáo viên chủ nhiệm lớp 5.

Giáo viên chủ nhiệm lớp 4 bên cạnh đang vội vàng gọi lớp trưởng lớp 4, thấy Giang Kính Thu trước mặt thì mắt sáng ngời, vội vàng nói: "Ôi, lớp 5 kia, em giúp thầy gọi lớp trưởng lớp 4 tới đây, cám ơn.

""Vâng.

"Giang Kính Thu đành phải trả lời một tiếng, cậu vốn định đợi Tạ Tụng Vân đi ra, hai người trò chuyện một chút, dù sao đã lâu không gặp.

Giang Kính Thu đi ra cửa, xoay người, đóng cửa lại, ngẩng đầu, sau đó ở khe cửa sắp đóng lại nhìn thấy ánh mắt đầy ý cười của Tạ Tụng Vân.

"Cạch.

"Nhẹ nhàng một tiếng, cửa hoàn toàn khép lại.

Chờ Giang Kính Thu gọi lớp trưởng lớp bốn, lại trở về lớp năm, đi đến vị trí của mình ngồi xuống, nghe Phương Hạ nói: "Cậu cười cái gì vậy?

Vào một ngày buồn như ngày khai giảng, cậu lại cười?"

Phương Hạ im lặng một hồi, sau đó đột nhiên ngồi thẳng người, "không phải cậu đang yêu đấy chứ?

"Giang Kính Thu: "Làm sao có thể, cậu cho rằng yêu đương rất dễ dàng sao?

""Cũng đúng, tôi đẹp trai như vậy, nhất định là tôi thoát FA trước."

Nói xong, Phương Hạ còn gật đầu.

Giang Kính Thu không muốn tiếp tục nói chuyện với Phương Hạ nữa, lấy sự hiểu biết đối phương nửa năm nay, tiếp tục phản ứng, lại nghe được nhiều lời tự kỉ hỏng lỗ tai.Giang Kính Thu đẩy sách ra chắn trước mặt, ngăn cách "công kích" của Phương Hạ. ......

Đợi đến buổi tối tan học, một ngày bận rộn trôi qua, Giang Kính Thu cũng không gặp lại Tạ Tụng Vân một lần nào.

Giang Kính Thu đi về phía cổng trường, nhìn phía trước cách đó không xa, một cô gái cao gầy ôm một cô gái nhỏ nhắn.

Có chút giống Hạ Ngữ Từ.

Giang Kính Thu ở phía sau nhìn cô gái cao gầy đưa cô gái nhỏ nhắn kia lên một chiếc xe sang.

Chờ xe đi, cô gái cao gầy kia ngẩng đầu nhìn trời tối đen, sau đó thở phào nhẹ nhõm, từ trong túi lấy ra một hộp thuốc lá, rút ra một điếu thuốc, đại khái là thời tiết vẫn có chút ẩm ướt lạnh lẽo, mùa đông thành phố A cũng luôn kèm theo gió lạnh thấu xương.

Giang Kính Thu nhìn cô châm vài lần, mới châm được thuốc, cuối cùng cũng nhìn thấy mặt cô.

Là Hạ Ngữ Từ.

Bình thường xe riêng sẽ đỗ ở vị trí tương đối xa, cũng không có bao nhiêu người, Hạ Ngữ Từ cũng không nghĩ tới sẽ gặp được Giang Kính Thu.

Hạ Ngữ Từ phun ra một hơi thuốc, vẫy vẫy tay với Giang Kính Thu.

"Đã lâu không gặp.

""Ừ.

"Hạ Ngữ Từ nhìn gương mặt tuấn tú của Giang Kính Thu trước sau như một không có biểu tình gì, nhớ lại chính mình trước kia phô trương, "Lúc ấy cậu có chút thích tôi nhỉ?

""......

Ừm."

Giang Kính Thu do dự một chút.

Hạ Ngữ Từ nhìn ánh mắt Giang Kính Thu, tò mò hỏi: "Vậy tại sao cậu lại từ chối tôi?"

Giang Kính Thu dùng đầu lưỡi chống lên hàm trên, sau đó nói: "Cậu là Alpha.

""Ha.

"Nghe nói như vậy, Hạ Ngữ Từ đột nhiên nở nụ cười, cười đến nước mắt đều chảy ra, "Cậu nói đúng, tôi là Alpha.

Vì vậy, tôi nên kết hợp với Omega."

Giang Kính Thu nghi hoặc nhìn cô.

"Cậu..."

Hạ Ngữ Từ còn muốn nói chuyện, lại đột nhiên ngậm miệng, giống như nhìn thấy cái gì đó.

Cuối cùng, Hạ Ngữ Từ chỉ cười cười, nói một câu: "Tôi đi trước, tạm biệt.

""Ừ, tạm biệt."

Giang Kính Thu gật gật đầu.

Giang Kính Thu đứng nguyên tại chỗ nhìn Hạ Ngữ Từ đi về phía trước, Nhà họ Hạ và nhà họ Kỷ cũng không ở cùng một phương hướng.

Chờ Giang Kính Thu lên xe, Tạ Tụng Vân mới nói với tài xế: "Đi thôi."(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
 
[Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
Thí sinh mã số 16.


(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
Tạ Tụng Vân có lòng thân cận với Giang Kính Thu, nhưng Giang Kính Thu chỉ coi Tạ Tụng Vân là bạn bè bình thường để ở chung.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trường THPT Thuận Anh đã chọn ra những thí sinh tốt nhất để tham gia cuộc thi Vật lý.

Vốn Giang Kính Thu không muốn tham gia cuộc thi này, dù sao cậu học khoa Vật Lý ở Đại học tại Thế giới cũ, luôn có một chút cảm giác bắt nạt trẻ con.

Nhưng cậu sẽ không từ chối người lớn, nhất là trưởng bối thật sự đối tốt với mình.

Theo tự nhiên, Giang Kính Thu thành công nổi bật trong đợt tuyển chọn của trường, cùng Tạ Tụng Vân và học sinh lớp 12 lên xe khách đi tập huấn.

"Tạ Tụng Vân tới tìm cậu, không chừng là chờ cậu cùng lên xe."

Phương Hạ nói với Giang Kính Thu đang thu thập sách vở.

Cậu vừa từ nhà vệ sinh trở về, đã nhìn thấy Tạ Tụng Vân đứng ở cửa.

Giang Kính Thu đưa lưng về phía cửa, cũng không chú ý tới Tạ Tụng Vân.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này người lớp năm đã quen với cảnh Tạ Tụng Vân thỉnh thoảng lại tới đây, Giang Kính Thu cũng không cảm thấy được dị thường.

Trong trường học có người cảm thấy hai người mập mờ, nhưng hành động hai người thật sự nhìn không ra có quan hệ, chỉ riêng thế lực của Tạ gia cùng Giang gia cũng đủ để bọn họ thu hồi tâm tư nhỏ của mình.

Nếu Giang Kính Thu là một Alpha, họ sẽ chỉ nghĩ rằng đó là một tình bạn bình thường.

Hoặc nếu Giang Kính Thu là một Omega, thế lực của hai nhà Giang Nguyễn cũng đủ để hai người trông đẹp đôi.

Nhưng Giang Kính Thu là một Beta.

"Cậu ấy như vậy, cậu sẽ không..."

Phương Hạ có chút chậm chạp, nhưng không phải ngốc, rõ ràng như vậy, không phải không cảm giác được.

Người ngoài không biết, còn có thể tin tưởng hai người không có gì , nhưng Phương Hạ còn không hiểu sao.

Sau khi biết được tin đồn của trường học, lại liên tưởng đến hai người đồng thời xin nghỉ phép, đáp án đã rất rõ ràng.

"Tôi biết.

"Giang Kính Thu cắt ngang lời Phương Hạ, "Trong lòng tôi hiểu rõ.

""Cậu đừng ngốc nghếch, hãy nghĩ đến Mạnh Nhiễm.

"Phương Hạ đột nhiên nghiêm túc."

Alpha không thể tách rời khỏi Omega.

""..."

Giang Kính Thu nhìn Tạ Tụng Vân ngoài cửa, "Tôi biết.

"Thấy Giang Kính Thu đột nhiên nhìn về phía mình, ánh mắt Tạ Tụng Vân sáng lên một chút, còn chưa kịp cười, Giang Kính Thu đã thu ánh mắt.

Phương pháp theo đuổi người của Hàn Dật Trúc cũng vô dụng, cho nên Hàn Dật Trúc nói với anh cười với người mình thích, đem cảm xúc thích biểu hiện ra cũng vô dụng.Tạ Tụng Vân còn đang tự hỏi, Giang Kính Thu đã đi tới trước mặt anh, "Đi thôi."

"Ồ, được rồi.

"Tạ Tụng Vân đưa tay muốn lấy túi của Giang Kính Thu. [Hàn Dật Trúc: Ở trước mặt người mình thích biểu hiện sự quan tâm của mình đối với họ.

Ví dụ như đồ trên tay họ rất nặng, cậu phải chủ động ầm giúp họ.] Khi Hàn Dật Trúc truyền thụ kinh nghiệm cho Tạ Tụng Vân, chỉ lo hưởng thụ cảm giác "cao nhân nhất đẳng" trước mặt bạn, quên mất suy nghĩ Giang Kính Thu có thể không giống với những Omega đáng yêu mà hắn theo đuổi kia.

Tạ Tụng Vân tuy rằng cảm thấy Hàn Dật Trúc nói cái chó má gì đó, nhưng anh vẫn lựa chọn tin tưởng sự "chuyên nghiệp" này.

Giang Kính Thu không kịp phản ứng, cặp đã bị Tạ Tụng Vân cướp đi.

"Cậu đang làm gì vậy?"

"Giang Kính Thu có chút bối rối.

"Giúp cậu xách cặp!

"Tạ Tụng Vân rất đương nhiên.

"Tạ Tụng Vân."

Ai dạy cậu phương thức đuổi theo người như vậy.Nhưng lời sau, Giang Kính Thu vẫn không nói ra.

Bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để hỏi.

Tạ Tụng Vân làm loại chuyện khó hiểu này cũng không phải một lần hai lần, ví dụ như mỗi ngày chúc ngủ ngon, Giang Kính Thu nói vài lần, vẫn không thể thành công ngăn cản Tạ Tụng Vân, đến cuối cùng Giang Kính Thu đã thành thói quen.

Mỗi khi Giang Kính Thu muốn nghiêm túc từ chối, đều chú ý tới ánh mắt Tạ Tụng Vân, không hiểu sao không đành lòng.

Cậu thật sự rất khó từ chối sự yếu ớt của một người bình thường tính cách lạnh lùng, hơn nữa hình như chỉ đối với một mình Tạ Tụng Vân.

Nhưng quả thật không nên kéo dài, Giang Kính Thu tính toán chờ lần tập huấn này chấm dứt, sẽ nói ra.

Là một Beta, cậu không nên ở bên Alpha.

Cuối cùng cặp vẫn bị Tạ Tụng Vân cướp đi.

Hành lý khác của bọn họ đã được cất lên xe, chờ tất cả học sinh đến đông đủ, xe khách mới khởi động, chạy về phía nơi tập huấn.(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
 
[Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
Thí sinh mã số 17.


(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
Tại căn cứ tập huấn hai người được xếp chung phòng, bởi vì Giang Kính Thu và Tạ Tụng Vân đều là học sinh lớp 11, hai người lại là Beta và Alpha, vì thế đã được xếp ở một phòng ký túc xá.

Cuộc sống tập huấn còn nhàm chán hơn nhiều so với học tập ở trường, học sinh trong căn cứ luôn ở trong lớp và cặm cụi làm bài.

Giang Kính Thu cùng Tạ Tụng Vân cũng như thế, cho dù chỉ số thông minh của hai người coi như nổi bật, nhưng ai cũng sẽ không bởi vậy mà lười biếng, ngược lại càng thêm cố gắng.

Lại một ngày học tập khô khan kết thúc, hai người trở lại ký túc xá rửa mặt nghỉ ngơi.

Ban ngày lại bắt đầu tập huấn, căn cứ rơi vào yên tĩnh. .....

Tiếng chuông "Rengg--" nơi tập huấn đột nhiên vang lên.

Giang Kính Thu cùng Tạ Tụng Vân đồng thời ngồi dậy, Giang Kính Thu nhìn về phía Tạ Tụng Vân, "Đã xảy ra chuyện gì?

"Đây đại khái là lần đầu tiên Giang Kính Thu đến thế giới này gặp phải sự kiện bất ngờ.

"Có Alpha bước vào giai đoạn mẫn cảm.' Tạ Tụng Vân cau mày.

Tòa nhà này được lắp đặt hệ thống giám sát pheromone nghiêm ngặt, một khi có Alpha bước vào giai đoạn mẫn cảm,hàm lượng pheromone vượt quá một giá trị nào đó, sẽ tự động vang lên báo động, phong tỏa toàn bộ tòa nhà, cửa phòng cũng sẽ tự động khóa lại.

"Xin vui lòng đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, không đi bộ xung quanh."

"Xin vui lòng đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, không đi bộ xung quanh."

"Xin vui lòng đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, không đi bộ xung quanh."

Không lâu sau, đã có lãnh đạo phản ứng lại, bắt đầu chỉ huy.

"Mỗi phòng đều được trang bị chất ức chế, Alpha xin vui lòng tự tiêm.

"Tiếng loa lại vang lên.

Alpha cũng có thể ảnh hưởng lẫn nhau, và trong trường hợp này, cũng cần phải tiêm khẩn cấp thuốc ức chế.

Vị trí của thuốc ức chế rất dễ thấy, Tạ Tụng Vân đã tiêm xong.

"Tại sao có thể xác định là Alpha, không phải Omega?"

Cảnh báo đã thật lâu không vang lên, gió êm sóng lặng, nhìn trạng thái của Tạ Tụng Vân cũng không tệ lắm, Giang Kính Thu cùng Tạ Tụng Vân tán gẫu.

"Không, các tòa nhà lưu trú có một hệ thống nhận dạng nghiêm ngặt mà Omega không thể vào được.

"Tạ Tụng Vân có đôi khi sẽ cảm thấy rất kỳ quái, biểu hiện của Giang Kính Thu tựa như không phải người của thế giới này, nhất là về phương diện giới tính.

"Chưa từng xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?"

"Đương nhiên có..."...

Trong phòng họp nơi tập huấn.

"Bệnh viện còn chưa cử người tới sao?

""Đang trên đường đến, sắp tới rồi.

""Thầy Lưu, rất nhiều phòng giám sát thông tin đều vượt quá giá trị, nhất là tầng ba."

Giáo viên phụ trách giám sát tình huống, " Hơn nữa, lúc đầu, là trên hành lang phát ra cảnh báo từ camera giám sát.

""Đi kiểm tra xem, bên kia có Omega!"

Thầy Lưu sốt ruột.

Mặc dù không phải năm nào cũng vậy, nhưng cũng cách một hai năm sẽ xảy ra chuyện này, không phải Alpha thì là Omega, các thầy cô ở nơi tập huấn đã sớm quen với chuyện như vậy, nhưng chuyện như Alpha xông vào ký túc xá Omega hoặc Omega đột nhập vào ký túc xá Alpha lần trước xảy ra đã cách đây hơn mười năm trước.

"Kể từ lần đó, thiết bị của tất cả các cơ sở lưu trú đã được nâng cấp."

Tạ Tụng Vân giải thích đơn giản cho Giang Kính Thu một chút.

"Rầm rầm rầm.

"Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.

"Chuyện gì vậy?"

Tạ Tụng Vân nhắm mắt lại, thật lâu sau, anh mở mắt ra, hốc mắt phiếm hồng, "Có Omega.

""Cái gì?!

"Giang Kính Thu đứng lên, cậu đi tới cửa, lộ ra khe cửa nhìn ra ngoài.

Quả nhiên có một Omega, vừa vặn ở bên phải phòng ngủ của bọn họ không xa, hình như cô cũng bị ảnh hưởng bởi pheromone, đã khụy xuống đất run rẩy.

Tạ Tụng Vân đứng ở trong cùng, cách Giang Kính Thu rất xa, anh nhìn bóng lưng Giang Kính Thu, khàn giọng, "Giang Kính Thu, trở về.

""Rầm.

"Tiếng đập cửa cuối cùng cũng dừng lại.

Cánh cửa đã bị phá vỡ.

Cũng đem thanh âm của Tạ Tụng Vân đè xuống.

Giang Kính Thu không nhúc nhích, cậu nhìn thấy một Alpha cao lớn xuất hiện, bắt lấy mắt cá chân Omega.

Giống như một con thú đã bắt được con mồi.

Omega bị dọa cho sợ hãi, run rẩy.

Alpha buông lỏng tay,đem Omega đang cuộn tròn cạy ra, cố tìm tuyến thể nhạy cảm sau lưng.Omega dường như bị ảnh hưởng bởi pheromone Alpha, thần trí không rõ.

Đồng thời nồng độ tin tức tố của Omega trong không khí ngày càng cao, ngày càng có nhiều tiếng đập cửa vang lên.

"Rầm rầm rầm.

"Tình huống phía sau Giang Kính Thu không nhìn thấy, bởi vì cậu bị Tạ Tụng Vân kéo đi.

"Cậu làm gì vậy?"

Giang Kính Thu hỏi.

Tạ Tụng Vân kéo Giang Kính Thu đến bên giường, "Ngồi, đừng nhúc nhích, rất nguy hiểm.

"" Nhưng người bên ngoài rất nguy hiểm..."

Giang Kính Thu còn muốn nói nữa, đã bị cắt đứt.

"Tôi đã gửi tin nhắn cho các giáo viên.

Giang Kính Thu, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm về hành động của mình."

Tạ Tụng Vân nhìn Giang Kính Thu.

"Rầm.

"" Rầm.

"" Rầm.

"Càng ngày càng có nhiều tiếng phá cửa truyền đến, sau đó truyền đến tiếng Alpha đánh nhau cùng tiếng gào thét.

Giang Kính Thu ngồi trên giường, "Bọn họ như vậy sẽ không xảy ra chuyện sao?

"Giang Kính Thu thật sự có chút sợ hãi, loại trình độ đánh nhau này sẽ xảy ra án mạng đó.

Tạ Tụng Vân tựa vào tường nhắm mắt lại, nghe được thanh âm, anh mở mắt, nhìn Giang Kính Thu, sau đó chậm rãi đi tới.

Tạ Tụng Vân đi đến bên giường, giang hai tay ôm lấy Giang Kính Thu.

"Cậu làm gì vậy?"

"Giang Kính Thu theo bản năng bắt lấy.

"Không phải cậu sợ sao?

"Tạ Tụng Vân vùi đầu vào cổ Giang Kính Thu, nhắm mắt lại.

"Hả?

"Một hồi sau, Giang Kính Thu lại nhịn không được nói chuyện, tuy rằng bề ngoài cậu là một người rất đạm mạc, nhưng khi xảy ra loại tình huống tương tự như này cậu sẽ bắt đầu nói nhiều.

"Tạ Tụng Vân, hình như không còn âm thanh nào nữa.

""Ừ".

Tạ Tụng Vân đáp lại một tiếng. ......

"Tạ Tụng Vân, sao cậu lại lạnh như vậy?

""Ừ.

"......

"Tạ Tụng Vân,cậu đổ rất nhiều mồ hôi.

""Ừ.

"......

"Tạ Tụng Vân, cậu..."

"Được rồi, đừng nói nữa.

"Tạ Tụng Vân che miệng Giang Kính Thu.

Giang Kính Thu kéo tay Tạ Tụng Vân xuống, "Nhưng mà, điện thoại di động của cậu sáng lên, hình như có người gửi tin nhắn cho cậu.

"Tạ Tụng Vân lấy điện thoại di động ra, trả lời tin nhắn, sau đó lại ôm lấy Giang Kính Thu.

"Tạ Tụng Vân, tôi muốn ra ngoài nhìn.

Đã lâu lắm rồi không có âm thanh."

Tạ Tụy Vân không trả lời.

"Tạ Tụng Vân..."

"Đừng ra ngoài, nhìn tôi này.

""Hả?"

Giang Kính Thu nghi hoặc một chút.

Sau đó liền nhìn thấy hốc mắt Tạ Tụng Vân dần dần đỏ lên, sau đó bắt đầu tích đầy nước mắt.

Giang Kính Thu sợ tới mức lập tức che đi đôi mắt Tạ Tụng Vân, "Đừng khóc.

"Giang Kính Thu cảm nhận được nước mắt rơi trên tay.

"Cậu đừng có khóc.

"Giang Kính Thu đột nhiên ý thức được Tạ Tụng Vân cũng là Alpha, cũng sẽ bị ảnh hưởng.

"Xin lỗi, tôi quên mất rằng cậu cũng là Alpha."

"Giang Kính Thu có chút áy náy.

"Không sao đâu.

"Tạ Tụng Vân kéo tay Giang Kính Thu xuống, nhìn Giang Kính Thu."

Đừng che mắt tôi, tôi muốn nhìn cậu.

"" Tôi có gì để nhìn?"

Giang Kính Thu nghi hoặc.

"Bởi vì bình thường cậu đều trốn tránh tôi, không cho tôi nhìn.

" Giọng Tạ Tụng Vân còn mang theo âm thanh mũi. ......

Giang Kính Thu ôm Tạ Tụng Vân, cằm chống lên đầu xù của Tạ Tụng Vân.

"Tạ Tụng Vân, chúng ta ở bên nhau đi.

""Reng reng --" Điện thoại di động của Giang Kính Thu vang lên.

Giang Kính Thu vội vàng nhận điện thoại. ......

"Ồ, được rồi.

"Chờ Giang Kính Thu cúp điện thoại, liền phát hiện Tạ Tụng Vân vẫn nhìn cậu.

"Cậu vẫn luôn phóng thích tin tức tố?

Có thể thu hồi không?

""......

Không thể.

""Vậy thuốc ức chế đâu?"

"Giang Kính Thu tiêm thuốc ức chế cho Tạ Tụng Vân.

Không lâu sau, nhân viên y tếcuối cùng cũng có thể đi lên, đưa mọi người bên ngoài đến bệnh viện, Tạ Tụng Vân và Giang Kính Thu cũng được yêu cầu đến bệnh viện kiểm tra.

Trong đám người tán loạn, hai người ngồi trên hai xe khác nhau. ..................

Giang Kính Thu làm xong kiểm tra xác nhận không có việc gì, rất nhanh đã trở về.

Tạ Tụng Vân thì trễ hơn một chút.

Cuộc sống sau đó ngoại trừ có người thỉnh thoảng tiến vào điều tra, thì vẫn bình đạm như cũ.Chờ tập huấn kết thúc, Giang Kính Thu và Tạ Tụng Vân ngồi xe buýt trở về.

Ánh mặt trời chạng vạng xuyên qu cửa kính chiếu lên mặt Giang Kính Thu, Tạ Tụng Vân nhìn sườn mặt Giang Kính Thu, tay lặng lẽ sờ , nắm lấy tay Giang Kính Thu.

Giang Kính Thu quay đầu nhìn anh, "Hả?

""......

Khụ khụ "Tạ Tụng Vân có chút khẩn trương " Ngày đó cậu...

Phải không...

Cậu đã nói gì?"

"Cái gì?

"" Chính là..."

Tạ Tụng Vân đỏ mặt.

"A!

""Ý cậu là ở bên nhau à?

"Giang Kính Thu cười nâng mặt Tạ Tụng Vân lên.

Mặt Tạ Tụng Vân càng đỏ hơn."

Tôi còn tưởng rằng cậu không nghe rõ ?

""Không, tôi nghe rất rõ ràng, chỉ là sợ nghe nhầm.

"Tạ Tụng Vân bắt lấy tay Giang Kính Thu, đặt ở trong tay chơi đùa.

Anh ngẩng đầu nhìn thấy Giang Kính Thu cười, phản ứng lại, "Cậu cố ý?

""Mấy ngày nay cậu rõ ràng như vậy, tôi làm sao có thể không nhìn ra, chỉ là muốn xem khi nào cậu nói ra.

"Đại khái là thật sự chuẩn bị tiếp nhận Tạ Tụng Vân, Giang Kính Thu nhìn anh càng ngày càng thích.

"Vì vậy, cậu là bạn trai của tôi, phải không?"

"Tạ Tụng Vân vẫn rất lo lắng.

Giang Kính Thu do dự một chút, nhìn mọi người xung quanh đang chơi điện thoại di động, lặng lẽ hôn qua.

"Hiện tại có tin không?"

Tạ Tụng Vân cảm thụ được xúc cảm trên môi, nở nụ cười thỏa mãn với Giang Kính Thu.(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
 
[Đam Mỹ - Edit Hoàn] Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
Thí sinh mã số 18. Ngoại truyện.


(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )
Sáu năm sau, Giang Kính Thu và Tạ Tụng Vân tốt nghiệp đại học A.

Diễn đàn Đại học A.[Nghe tin gì chưa?

Hôm nay đàn anh Tạ và đàn anh Giang đi lĩnh chứng.

Hu hu, hôm nay lại là một ngày khóc chết vì tình yêu tuyệt mỹ của các đàn anh. ] [Oaaaaa, nghe nói họ ở bên nhau từ trung học, sau đó cùng nhau thi vào đại học A][Tốt nghiệp rồi kết hôn là đây. ][Chúc phúc.]
►[Chúc phúc 99+]... [Nghe nói đàn anh Tạ còn vì đàn anh Giang làm loại phẫu thuật kia. ][Lầu trên, thật không đó? ][Tôi cũng không rõ ràng lắm.] [Thật đó, chị tôi và đàn anh học cùng một khóa. ][Hu hu, khi nào tôi mới có thể gặp loại A tốt này! ]►[99+]......

Sau đó, vào một đêm nào đó, Giang Kính Thu cũng hỏi Tạ Tụy Vân vì sao lại mạo hiểm làm ca phẫu thuật kia.

Tạ Tụy Vân từ sau lưng Giang Kính Thu ôm lấy cậu, nói: "Tôi sợ tôi sẽ trở nên không giống chính mình, sau đó em không cần tôi nữa.

""Không, em tin anh.

""Nhưng tôi không tin vào bản thân mình.

Còn nhớ tập huấn năm đó không?

""Còn nhớ, sao vậy?"

"Omega đó đã đến vì tôi.

Nếu không phải có em ở cùng, tôi cũng không biết tôi sẽ làm gì.

""Thu Thu, đừng bỏ tôi.

"Giang Kính Thu xoay người lại, ôm lấy anh, "Sẽ không.

"Đêm xuống, bóng đêm mềm mại.[HẾT]--(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad.com Linh0068: https://www.wattpad.com/user/Linh0068 )Ủa gì zậy??

Không bỏ sót chỗ nào mà?

Sao bà tác giả chạy tiết tấu nhanh vậy?

Vì sự thật là quả đầu voi đuôi chuột nên tôi Xin phép up hết tất cả các phần .

Tôi thấy mọi người cũng phải thấy :)
 
Back
Top Bottom