- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 405,951
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
[Đam Mỹ] Cùng Bạn Trai Cũ Diễn Trò
Chương 18: Trao đổi nhẫn
Chương 18: Trao đổi nhẫn
-Mật Kết-Cố Triêu Hi mang người về nhà.
Cậu mở chai rượu vang ra, rót hai ly.
Hai người đứng ở trước cửa sổ sát đất, sóng vai nhau nhìn ngắm cảnh đêm.
Cố Triêu Hi không nhịn được nghĩ, bọn họ đã rất lâu rất lâu rồi không như thế này.
Tuy nói là bây giờ bên ngoài trời tối đen như mực cũng chẳng có gì đẹp để ngắm cả.
Nhưng thật ra, trước đây lúc bọn họ đứng cùng nhau như thế này cũng chẳng để ngắm gì cả.
Cậu không nhịn được cười khổ. wattpad-camduongquytmat Vì sao bây giờ lại cứ nghĩ về quá khứ?Trong TV vang lên tiếng đếm ngược, lúc tiếng chuông 0 giờ vang lên, bên ngoài bắt đầu bắn pháo hoa, một mảnh chói lọi rực rỡ.
Cửa sổ thủy tinh bị tiếng nổ ngoài kia làm rung lên, ngay lúc tiếng pháo nổ to nhất, bọn họ cụng ly với nhau, miệng hai người đều mấp máy, tuy không nghe được đang nói gì nhưng vẫn có thể biết đối phương đang nói: "Chúc mừng năm mới."
Sau đó bọn họ nhìn đối phương, uống một hơi cạn ly rượu.
Cố Triêu Hi nâng chai rượu lên rót đầy hai ly.
Pháo hoa vẫn tiếp tục nổ, Thịnh Minh Dịch lấy điện thoại ra, hơi nhướng mày.
Cố Triêu Hi hiểu ý, lại gần anh, đầu cũng nghiêng về phía anh.
Thịnh Minh Dịch nâng tay lên choàng qua vai cậu, kéo cậu vào lòng.
Đây là một khoảng cách cực kỳ thân mật, nhưng loại cảm giác xa lạ lại cực kỳ rõ ràng.
Hai người cười với màn hình điện thoại, đằng sau là nhưng bông pháo hoa rực rỡ.
"Tách" một tiếng, lưu lại khoảnh khắc ấy, lưu lại hình ảnh nhìn có vẻ tươi đẹp ấy.
Đúng vậy, có vẻ như. *Xin lỗi vì làm phiền mọi người đọc truyện, nếu ai đang đọc ở các trang không phải wattpad-camduongquytmat hoặc wordpress-danmeimiju (Hoa Trà Trong Sương) thì mong mọi người hay đến trang chính chủ ủng hộ mình nhé!
Thịnh Minh Dịch cúi đầu đăng lên vòng bạn bè, Cố Triêu Hi cũng không ngại đứng lại gần anh, nhìn thấy wechat của anh thông báo có tin nhắn mới.
Ba anh hỏi: "Con chạy đi đâu vậy ?"
Thịnh Minh Dịch đăng tấm ảnh mới chụp chung, còn viết thêm dòng chữ: "Năm mới vui vẻ."
Sau đó mới trả lời tin nhắn của ba anh: "Ở nhà bạn trai, ba không cần lo lắng, chúc ngủ ngon."
Anh gửi tấm ảnh chụp chung sang cho Cố Triêu Hi, nhìn cậu, nhẹ nhàng "Hửm" một tiếng.
Cố Triêu Hi cũng đăng lên vòng bạn bè, viết giống hệt anh.
Hai người ngồi trên sofa uống hết chai rượu kia, Cố Triêu Hi uống say, trong lúc mơ mơ màng màng được đối phương ôm về phòng, nhét vào ổ chăn, sau đó cậu cứ thế mất đi ý thức.
Thịnh Minh Dịch ngồi cạnh giường nhìn cậu một lúc, nhẹ nhàng nói một câu "Ngủ ngon", sau đó sang phòng bên cạnh.
Đêm hôm nay Cố Triêu Hi đã có một giấc mơ đẹp.
Có lẽ. . . . . .
đối với cậu bây giờ mà nói thì nó cũng không được xem là "giấc mơ đẹp"?
-- Cậu mơ thấy cảnh tượng cậu và Thịnh Minh Dịch tổ chức đám cưới.
Mấy năm trước, bọn họ cũng đã từng thảo luận vấn đề này, đó là một đêm đông, hai người làm ổ trên giường, Thịnh Minh Dịch ôm cậu từ đằng sau, giam cậu vào lòng anh.
Bọn họ thảo luận với nhau một hồi cuối cùng quyết định sau này muốn tổ chức hôn lễ theo chủ đề cổ tích.
Giống như mấy bản tin ở nước ngoài ấy, bạn bè thân thiết sẽ hóa trang thành các nhân vật trong cổ tích tham gia hôn lễ của bọn họ, còn bọn họ thì đương nhiên sẽ là một đôi vương tử X vương tử.
Bên dưới ánh nắng rực rỡ, bọn họ sẽ dịu dàng trao nhau nụ hôn.
Chỉ tiếc rằng kế hoạch này lại không thể thực hiện được, mà lại được hoàn thành trong mộng của Cố Triêu Hi.
Hơn nữa sau khi pháo chúc mừng nổ, rơi xuống đất không phải là những màu sắc rực rỡ mà là màu hồng của nhân dân tệ..... cảnh tượng cổ tích trong nháy mắt biến thành phong cách xa hoa lãng phí của nhà giàu mới nổi, thật sự cực kỳ khủng bố.
Sau khi Cố Triêu Hi tỉnh dậy thì xem giấc mơ này là ác mộng.
Cậu mở mắt ra, nhìn trần nhà, đột nhiên có chút mơ hồ. wattpad-camduongquytmat Năm phút sau cậu mới nhớ ra ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Cậu và bạn trai cũ thế mà lại ngay tại đêm giao thừa chơi trò chơi thế thân, công khai với bên ngoài bọn họ đang hẹn hò.
-- Mình thế mà lại đồng ý với anh ta ? ?
-- Vì sao mình lại đồng ý với anh ta?
Cố Triêu Hi ngồi dậy, gõ gõ đầu của mình, có cảm giác say rượu nhẹ.
Say rượu, nhất định là vì uống rượu say.
Bằng không cậu sẽ không gật đầu.
Hối hận rồi.
Bây giờ phải làm sao đây?
Nếu như nói với Thịnh Minh Dịch mình không làm nữa, chắc chắn sẽ bị nghĩ là không dám chơi đúng không?
Không dám chơi chính là chột dạ.
Nhưng cậu không chột dạ.
Cho nên trò chơi phải tiếp tục.
Tiếp tục thì tiếp tục, đằng nào bây giờ cậu cũng đang chán.
Trải qua một quá trình đấu tranh tư tưởng, Cố Triêu Hi đành chấp nhận hiện thực, mặc quần áo rời giường.
Lúc ra khỏi cửa phòng, cậu phát hiện ra vị tổng tài nào đó đã chuẩn bị xong đồ ăn sáng rồi.
Thấy cậu đi ra, Thịnh Minh Dịch nói với cậu một câu "Chào buổi sáng" .
Thời tiết nắng đẹp, người kia ngồi dưới ánh nắng ban mai ấm áp, nhìn dịu dàng hơn rất nhiều.
"Chào buổi sáng."
Cố Triêu Hi đi rửa mặt, sau khi ra thì ngồi xuống bàn ăn, ăn sáng cùng anh.
Thịnh Minh Dịch nhìn cậu một cái, nói với cậu: "Cho tôi một tệ."
"Hả?"
Cố Triêu Hi sửng sốt, "Anh đòi tiền tôi á?
Tôi còn chưa bắt ngài đưa tiền đấy, ông chủ à."
Thịnh Minh Dịch nói: "Cậu đưa cho tôi trước, sau đó tôi đưa cậu."
Cố Triêu Hi lấy điện thoại từ trong túi áo ra. wattpad-camduongquytmatThịnh Minh Dịch nói: "Cho tôi tiền giấy hoặc là tiền xu ấy."
"Không có tiền giấy."
Cố Triêu Hi bỏ bát xuống, quay người tìm trong cái hộp để đồ linh tinh, tìm nửa ngày mời tìm ra được một đồng tiền xu.
Cậu quẳng sang cho anh, Thịnh Minh Dịch bắt lấy, cất vào trong túi của mình, sau đó rút ra một bao lì xì để lên bàn, đẩy sang phía cậu.
Cố Triêu Hi mở ra xem, một tệp dày.
Cậu không cần đếm cũng biết có bao nhiêu tiền, chắc chắn là một vạn.
Thịnh Minh Dịch lấy của cậu một tệ, sau khi trừ đi thì còn 9999, đúng là một con số hay.
"Cảm ơn ông chủ."
Cậu cho anh một nụ cười tươi roi rói. * Sau khi ăn xong Cố Triêu Hi chủ động đi rửa bát.
Đợi đến lúc cậu làm xong việc nhà thì nhìn thấy Thịnh Minh Dịch đang ngồi ở sofa xem ti vi, bèn hỏi: "Anh không về nhà à?"
Thịnh Minh Dịch ngẩng đầu lên nhìn cậu: "Muốn đuổi tôi đi thế sao?
Chắc là cậu không quên đêm qua đã xảy ra chuyện gì đấy chứ?"
"Chuyện thú vị như vậy sao có thể quên được cơ chứ?"
Cố Triêu Hi nói, "Tôi chỉ là lo lắng cho chó mèo thôi, anh không về nhà cho bọn nó ăn sao?"
Thịnh Minh Dịch ngẩng đầu nhìn cậu: "Cậu về cùng với tôi?"
Cố Triêu Hi do dự một lúc, sau đó gật đầu: "Đi thôi."
Ai sợ ai đúng thật là.
Cậu thay quần áo, đưa thêm cho Thịnh Minh Dịch một cái khăn của mình, sau đó cùng anh ra ngoài.
Vốn cậu rất mong chờ có thể gặp được Tu La Tràng kia, không nghĩ tới đợi đến lúc hai người đến biệt thự của Thịnh Minh Dịch thì đã người đi nhà trống rồi, chỉ còn lại một chó một mèo trong nhà.
Người nhà họ Thịnh chắc là đã về đi thăm người thân rồi, bọn họ dòng họ lớn gia nghiệp lớn, phải giữ gìn mối quan hệ.
Cố Triêu Hi nhịn không được thở dài. wattpad-camduongquytmat Thịnh Minh Dịch: "Cậu đang tiếc đấy à?"
"Đúng vậy, " Cố Triêu Hi hào phóng thừa nhận , "Tôi cực kỳ muốn biết lúc tôi xuất hiện trước mặt người nhà của anh, bọn họ sẽ phản ứng thế nào."
Thịnh Minh Dịch nháy mắt mấy cái: "Có lẽ là vẻ mặt thấy quỷ?"
"Mới sang năm mới mà anh đã rủa tôi rồi?"
Cố Triêu Hi mất hứng .
"Sorry. . . . . ."
Hai tay Thịnh Minh Dịch tạo thành chữ thập xin lỗi cậu, "Cậu có thể phạt tôi."
Cố Triêu Hi đi lại gần anh, đôi con ngươi xoay chuyển, sau đó chỉ bát ăn của Hermes: "Phạt anh ăn hai miếng đồ ăn của chó."
"Ờm. . . . . ."
Thịnh Minh Dịch nhìn thoáng qua bát ăn của chó, cười nói, "Ăn đồ ăn của chó, có thể.
Nhưng cậu phải đổ giúp tôi."
Cố Triêu Hi trừng mắt liếc anh một cái: "Chỉ biết mồm mép."
Người nhà họ Thịnh trước khi đi đã đổ thức ăn và nước cho chó mèo, nên hai người bọn họ quay lại cũng chẳng còn việc gì làm.
Cố Triêu Hi ngồi xuống sofa vuốt mèo, Thịnh Minh Dịch quay người lên tầng.
Một lát sau anh cầm theo một cái hộp đi xuống.
Một hộp nhẫn.
Anh ngồi xuống bên cạnh Cố Triêu Hi, mở hộp ra, bên trong là hai chiếc nhẫn bạc phong cách tối giản.
Thịnh Minh Dịch cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp lấy ra, cho đối phương một ánh mắt ý bảo đưa tay.
Cố Triêu Hi biết ý anh muốn chơi cũng phải chơi cho thật tử tế, nhưng cậu cầm lên quan sát tỉ mỉ chiếc nhẫn một lúc.
Nhìn một lúc, cậu hỏi: "Nhẫn này đã có ai đeo chưa?"
Thịnh Minh Dịch thản nhiên thừa nhận: "Cái này là của tôi và mối tình đầu."
"Không phải tôi không tôn trọng cậu ấy, tôi có thể lý giải tâm trạng hoài niệm của ngài, nhưng để tôi đeo nhẫn mà cậu ấy đã từng đeo thì thật sự có hơi. . . . . ."
Cố Triêu Hi lộ ra vẻ mặt khó xử, "Năm mới tết đến, hình như không tốt lắm."
Thịnh Minh Dịch: "Cái này để cậu thử xem to hay nhỏ thôi."
"Được rồi."
Cố Triêu Hi tự mình lấy nhẫn đeo lên ngón tay, vừa đẹp luôn.
Cực kỳ cực kỳ hợp, dù sao đây cũng là nhẫn cậu từng đeo. wattpad-camduongquytmat Thịnh Minh Dịch lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại: "Phiền anh mang đôi nhẫn mà tôi đã đặt trước đến đây . . . . .
Chờ đã--" Anh quay đầu nhìn Cố Triêu Hi: "Tôi đặt từ trước, vốn muốn dùng cho ngày cầu hôn, em ấy chưa đeo bao giờ, cậu để ý không?
Nếu để ý thì tôi sẽ mua đôi mới."
Cố Triêu Hi lắc đầu: "Chưa từng đeo là được."
Thịnh Minh Dịch hơi cúi đầu xuống, tiếp tục nói với người bên trong điện thoại: "Đưa tới đi, cảm ơn."
Khoảng một giờ sau, nhẫn được người giao hàng đưa tới cửa.
Thịnh Minh Dịch tặng cho người giao hàng một bao lì xì, sau đó đóng cửa, cầm hộp nhẫn quay lại chỗ Cố Triêu Hi, lần này là một đôi nhẫn làm từ vàng hồng, màu sắc cực kỳ đẹp, anh đưa nhẫn cho đối phương sau đó cũng tự đeo cho chính mình.
Trao nhẫn là một khoảng khắc thần thánh như vậy nhưng lại bị làm cho bình thường như thế, khiến cho Cố Triêu Hi cảm thấy đúng là không thú vị tí nào.
Có lẽ vì bản chất là trò chơi thế thân.
Nghĩ đến năm đó hai người vẫn còn yêu nhau, Thịnh Minh Dịch cực kỳ nghiêm túc chuẩn bị, mang cậu đi chơi công viên trò chơi một ngày, cuối cùng ôm hoa đứng dưới ánh trăng lấy nhẫn ra.
Sau khi đeo nhẫn xong còn hôn ngón tay cậu, vô cùng thành kính, mà bây giờ lại tùy tiện đưa như thế này, không khỏi có chút vô vị.
Đợi anh đeo xong, Cố Triêu Hi vươn tay sang chỗ anh.
Mười ngón tay của cậu màu xanh nhạt, khớp xương rõ ràng, rất đẹp.
"Tuy là thế thân, " Cố Triêu Hi cong môi cố ý trêu anh, "Nhưng ngài có thể đeo cho tôi không?"
Thịnh Minh Dịch kéo tay cậu sang đeo giúp cậu. wattpad-camduongquytmat Đeo xong Cố Triêu Hi nhìn chiếc nhẫn được đeo trên ngón tay của mình, cười lên nói: "Đẹp thật đấy.
Cái này bao nhiêu tiền thế ông chủ?"
Thịnh Minh Dịch chạm vào chiếc nhẫn trên tay mình xoay xoay mấy vòng: "Chuyện này không phải là chuyện cậu nên quan tâm."
"Làm mất thì làm sao?"
"Không cần bồi thường."
"Được."
Cố Triêu Hi túm lấy tay của đối phương, bắt đầu chụp ảnh.
Thinh Minh Dịch cũng không phản kháng, kệ cho cậu muốn làm gì thì làm.
"Không phải cậu muốn đi du lịch sao?"
Một lúc sau Thịnh Minh Dịch đột nhiên nhớ đến chuyện này, lại nói tiếp, "Muốn đi đâu?
Tôi có thể đi cùng cậu."
Cố Triêu Hi vốn dĩ không muốn ra ngoài, nhưng lúc này lại đột nhiên muốn đi.
Có lẽ là do bản thân đang chơi trò chơi thế thân, tâm trạng cũng vui lên rất nhiều, nhưng đi đâu cậu vẫn chưa có chủ ý.
Cậu bảo Thịnh Minh Dịch tự quyết định.
"Đến nhà tôi?"
Thịnh Minh Dịch dựa vào ghế sofa, trên mặt mang theo nụ cười nghiền ngẫm: "Không phải cậu muốn gặp Tu La Tràng sao?
Không bằng theo tôi về nhà một chuyến?"
"Sẽ không bị đánh chứ?"
Cố Triêu Hi đùa giỡn hỏi. wattpad-camduongquytmat "Thế nào đi nữa thì cũng sẽ không đánh cậu đâu."
Thịnh Minh Dịch nói, "Ba tôi là một người rất phong độ."
Cố Triêu Hi gật đầu: "Vậy đi thôi."
Tác giả muốn nói: Ba Thịnh: Đừng đến đây đừng đến đây đừng đến đây Hi Hi: Cứ đến đấy cứ đến đấy cứ đến đấy18/10/2021