Siêu Nhiên [AllMikey] Home

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
316608914-256-k7123.jpg

[Allmikey] Home
Tác giả: Minik0907
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Nhân vật chính
Bot : Mikey
Top: Izana Shinichiro Sanzu Baji Ran Rindou Kokonoi Kakuchou South Taiju Tags: allmikeybajiizanakakuchoukokonoimikeyrindousanzushinichirosouthtaiju​
 
[Allmikey] Home
1.


Ngày 20 tháng 8 năm 20XX là sinh nhật lần thứ 18 của Sano Manjirou hay còn được gọi là Mikey.

Đúng 12 giờ đêm"Happy birthday Mikey/Manjirou!!!"

Ba con người thân thiết nhất với em là anh trai Shinichiro, hai thằng bạn thân Baji, Haruchiyo đúng giờ sẽ xuất hiện trong phòng em, anh Shinichiro cầm bánh kem mà trên đó ngoài kem ra thì toàn là Taiyaki.

Mikey tỉnh cả ngủ như mèo nhìn thấy cá, mắt sáng rực, muốn chộp lấy ăn ngay.

Baji nhanh tay đánh mạnh vào bàn tay em."..."

"Ước đi rồi mới được ăn"Em lườm hắn rồi mới nhắm mắt chắp tay "Ước gì chúng tôi sẽ ở bên nhau mãi mãi, à trừ thằng Baji ra cũng được"Những tiếng động bên ngoài thu hút sự chú ý, lúc nãy vừa lúc 0h ngày 20 tháng 8 họ đã mơ hồ cảm nhận được mặt đất rung chuyển dữ dội nhưng nhanh chóng bỏ qua vì sinh nhật Mikey quan trọng hơn.Haruchiyo tay đút bánh cá cho em, em liền lười biếng dựa trên vai hắn.

Baji thì chồm tới tranh bánh cá với em, phải cắn nửa cái taiyaki của em hắn mới hài lòng, rồi còn cười rõ tươi khoe cái răng nanh sáng chói của hắn.

Mikey thật muốn bẻ nó ghê."

Shin-nii!!!!!"

Mi - mới tròn mười tám tuổi - key làm nũng với anh trai, đu trên cổ anh, thiếu điều muốn leo lên đầu anh trai ngồi luôn rồi."

Rồi rồi" Anh ngoắc tay kêu Baji lại đánh hắn mấy cái nhẹ như bông, em mới nguôi giận.Giờ mới sực nhớ ra điều quan trọng, Mikey đứng bật dậy nhìn ba người còn đang ngơ ngác"Quà sinh nhật!"

Haruchiyo móc trong túi ra một chiếc hộp nhìn như hộp đựng nhẫn cưới."

Quả nhiên Haru là tốt với tao nhất mà..."

Bên trong là một chiếc răng"..."

Mikey lặng lẽ đóng hộp quà nhỏ lại, nhìn qua BajiLại là hộp quàBên trong là bánh xà phòng "..."

Có thể tặng tao quà gì bình thường hơn được không?"

Bạn với chả bè, chán đéo muốn nói" Baji và Haruchiyo vắt óc suy nghĩ tại sao Mikey không thích món quà của họ.Ý nghĩa thế còn gìRăng là của thằng lớp bên hay lén nhìn Mikey mỗi giờ ra chơi.Xà phòng là bí quyết để tóc hắn luôn óng mượt, quan trọng là hắn muốn Mikey để tóc dài giống hắn cơ.

Bữa thằng Haruchiyo cũng có hỏi hắn vụ tóc."

Manjirou lại đây anh bảo""Dạ" Bé chui vào lòng anh trai mong ngóng quà sinh nhật năm nay sẽ là gì đây.

"Quà của em anh để ở tiệm xe rồi, sáng mai anh dẫn em lấy nhé""Tiệm xe?

Shin-nii tặng em con Bob hả?"

Thấy anh hai nói ừ Mikey mừng quýnh cả lên, muốn đi lấy xe liền cơ, nhưng anh hai không cho.

Bảy giờ sáng"Á......cứu với...!!!"

"Quái vật!!!!!"

Bốn bề im lặng khiến âm thanh la hét tuyệt vọng càng rõ ràng.

Bốn người nhìn nhau rồi đi xuống nhà.Shinichiro dẫn đầu mở cửa nhà xem có chuyện gì xảy ra.

Mặt đất xung quanh biến đổi như vừa trải qua một trận động đất, sương mù dày đặc bao phủ khắp nơi, nhưng những ngôi nhà vẫn nguyên vẹn.

Có bóng người chạy về phía họ, khuôn mặt trắng bệch do quá sợ hãi, mồ hôi tuôn ra như suối, nước mắt không ngừng rơi, Mikey chạy ra muốn cứu người nhưng người chưa kịp tới, thì quái vật biến dị từ trong màn sương chạy tới, với hàm răng sắc nhọn hai lần đã nuốt trọn con người, máu từ miệng quái vật chảy dài nhuộm đỏ cả một vùng, mùi máu tanh nồng xung quanh khiến người buồn nôn.Shinichiro vội ôm lấy em trai, Baji và Haruchiyo thì đứng chắn trước mặt em từ khi nào Nhưng quái vật chỉ thông qua họ nhìn em rống lên một tiếng rồi bỏ đi."

Manjirou, em có sao không?"

Shinichiro lo lắng khi thấy em mình vẫn đứng yên không nhúc nhích, khuôn mặt lại không có cảm xúc gì, dường như em không hề sợ hãi."

Home""Hả?"

"Con quái vật không thể vào nhà" Baji nói tiếp lời Mikey.

Hai đứa nhìn nhau rồi cụng tay, tâm linh tương thông đó bạn"Tận thế thật sự đến rồi" Haruchiyo nắm chặt lấy tay Mikey, hắn cảm thấy lo sợ, sợ một ngày nào đó không còn nhìn thấy Mikey, tín ngưỡng của cuộc đời hắn.Bốn người cùng nhìn về phía màn đêm đen, bầu trời dẫu có nắng vẫn nhuộm màu đỏ của máu, hòa cùng sắc đen do đàn dơi khổng lồ bay lượn, dưới đất là những con quái vật nguy hiểm đủ mọi hình dáng đang tàn sát loài người trong làn khói sương mù.
 
[Allmikey] Home
2.


Bốn người ngồi trong phòng khách, mặt ai cũng căng thẳng thấy rõ, Baji gọi điện thoại cho mẹ mình nhưng không ai bắt máy, âm thanh máy móc trong điện thoại khiến hắn gần như muốn phát điên.

Mẹ hắn nhất định sẽ không saoNhưng sáng nào mẹ hắn cũng ra ngoài đi làm từ sáng sớmMới chiều hôm qua hắn còn cãi nhau với mẹ vì chuyện học hành, nhất quyết muốn nghỉ học đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, hắn còn nhớ rõ đôi mắt đỏ hoe của mẹ khi đánh rồi chửi hắn.Haruchiyo thì thật sự không muốn gọi cho anh trai hắn - Takeomi Akashi chút nàoLí do là không có thânNên Shinichiro tự điện cho bạn hắn luôn"Alo, Takeomi, mày còn sống không?"

"..."

Takeomi cúp điện thoại ngay lập tứcShinichiro nở nụ cười hiền lành với Haruchiyo "Anh em còn sống""Em cũng không quan tâm đâu" hắn nói một câu rồi lại gối đầu lên đùi Mikey nhắm mắt nghỉ ngơi dù cũng không mệt con mẹ gì.Baji thì ngồi dựa lên vai em, bình thường là Mikey sẽ đéo để yên vậy đâu nhưng thấy mặt hắn xụ xuống em cũng thấy buồn lây.Shinichiro xuống bếp xem còn bao nhiêu nguyên liệu, anh em nhà Sano không ai biết nấu ăn cả nên toàn gọi đồ ăn nhanh, nhưng tận thế tới, shipper chắc không ai dám đi giao hàng trong khi ngoài đường toàn quái vật đâu.Ở nhà sẽ an toàn, ra đường sẽ bị ăn thịt, nhưng nó sẽ không khác gì nhà tù, với những ai có suy nghĩ sẽ mãi mãi trốn chạy trong nhà giam.

Miễn còn đủ thức ăn con người sẽ sống.

Đến tối Takeomi chạy xe máy vào nhà Sano, nghe tiếng xe bốn người cũng kinh ngạc lắm nhưng vẫn tiếp tục ăn mì, còn nghĩ thằng nào ngu dữ vậy cơ.

"Shinichiro mày đã 28 tuổi rồi, còn không nấu được một bữa ăn đàng hoàng cho tụi nhỏ sao?"

"Ăn mì ngon mà" Mikey vẫn thường đối nghịch với anh trai Haruchiyo, hai người đấu mắt mấy giây rồi anh cũng lười đôi co với một đứa nhóc, tự mình vào bếp chuẩn bị nấu ăn.

Ăn xong mì là Mikey đã ra ngoài xem tình hình, thì ra quái vật cũng đi ngủ.

Mặt đường bằng một cách vi diệu nào đó lại bằng phẳng như chưa có gì xảy ra.

Baji túm lấy tay em kéo em về phía sau.

Cả khuôn mặt đều úp vào lồng ngực ấm áp của hắn, còn nghe cả tiếng tim đập.

"Đừng có đi lung tung, đồ chibi ngu ngốc này"Mikey nghe liền đẩy hắn ra"Mày mới ngu ấy, tao là đang thám thính tình hình" Nói rồi Mikey kéo tay Haruchiyo đứng gần đó đi về phía con quái vật bỏ lại Baji đang tức giận phía sau.Mikey tính chạm thử con quái vật nhưng Haruchiyo đã ngăn em lại để hắn thử trước, thấy không có gì nguy hiểm mới yên tâm.

Bỗng từ trong con hẻm nhỏ xuất hiện người lạ mặt, một đứa trẻ tầm năm, sáu tuổi tay cầm cây dao nhỏ lao tới đâm con quái vật.

Vết đâm không ăn thua gì với cơ thể to lớn của nó nhưng nó vẫn gầm một tiếng đôi mắt nó chỉ có một màu trắng, như mù nhưng không mù.

"Chạy mau!!!"

Baji vừa đuổi tới đã thấy con quái vật tỉnh dậy, chạy vội dù không biết ai gây ra.Đã nói là đừng có đi lung tung màCon quái vật có vẻ chậm chạp hơn ban ngày nên nhưng so với con người thì vẫn nhanh hơn, mọi người nghe tiếng kêu cũng ra ngoài xem, nhưng chỉ có một ông chú tốt bụng vẫy tay kêu họ mau vào nhà mình."

MIKEY, TAO ĐÃ NÓI ĐỪNG CÓ ĐI LUNG TUNG, MÀY KHÔNG NGHE..."

Baji tính tình nóng nảy nên chưa biết chuyện gì đã trách mắng Mikey"Là do em đâm quái vật, không phải lỗi của anh tóc vàng đâu" Thằng nhóc mếu máo túm lấy vạt áo hắn Mikey cũng không bận tâm cám ơn ông chú tốt bụng rồi mượn nhờ điện thoại thông báo cho Shinichiro có lẽ tối nay họ không về được rồi.

Con quái vật có vẻ đã ghim thằng nhóc nên cứ đứng ở trước cửa nhà như chờ sẵn.

Nhóc mà bước ra thì nó xé xácĐối diện trùng hợp là nhà của thằng nhóc, mẹ nhóc lo lắng suýt thì đã không để ý con quái vật nếu không nghe tiếng hét"Đừng ra khỏi nhà!!"

Mikey đột nhiên thấy ớn lạnh khi nó nhìn em chằm chằm.

Có thứ gì đó trong cơ thể em muốn thoát ra ngoài, nó muốn được được giải phóng nhưng Mikey bài xích việc đó.

Đôi mắt đen vô hồn chỉ một cái chớp mắt liền thay đổi, ánh mắt thách thức nhìn con quái vật.
 
[Allmikey] Home
3.


Đôi mắt đen vô hồn chỉ một cái chớp mắt liền thay đổi, ánh mắt thách thức con quái vật.

Rồi Mikey bình thản bước ra khỏi vùng an toàn - Home, hai cậu bạn thân đặc biệt là Baji mở to mắt nhìnOi oi oi đừng có tự tử chứNhư một thói quen dù biết Mikey là người không cần bảo vệ thì hai cậu vẫn hành động theo bản năng muốn bảo vệ người mà họ yêu quý.Mikey cười khan một tiếng vỗ vai trấn an hai người rồi ngoắc tay kêu quái vật đi theo.

Cái không gian nhỏ hẹp này không thích hợp đánh nhau.Nó như có ý thức mà chậm chạp bước theo sauĐến một khu đất trống, cơn khó lạnh mang theo khói sương mù mờ ảo bay tới, Mikey chạy bước nhỏ lại gần con quái vật, nhảy một phát lên cao ngang tầm nó, rồi xoay một vòng đẹp mắt đá vào cổ quái vật.Mikey cảm thấy người mình nhẹ như không và sức mạnh thì tăng thêm gấp 10 lần bình thường.Quái vật ngã xuống đất thanh HP trên đầu nó mất hơn phân nửa, Baji người lúc nãy còn lo lắng đủ thứ đã lao vào nó khi nó còn đang loạng quạng, cú đấm từ tay hắn có lửa, làm bốc cháy cả con quái vật.Thanh HP sụt dần về con số 0, quái vật biến mất"Baji Keisuke người đầu tiên giết được quái vật ở khu vực Tokyo, Nhật BảnSano Manjirou MVP khi một mình đánh hơn nửa máu quái vật"Giọng nói máy móc vang lên trong đầu.

Hắn và em nhìn nhau."

Người chơi có điều gì thắc mắc xin hãy nói ra""Sao quái vật lại xuất hiện?"

"Người chơi có điều gì thắc mắc xin hãy nói ra"

"Mẹ tao còn sống không?"

"...xác nhận mẹ của Baji Keisuke đã chết""Có cách hồi sinh người chết không?"

Nếu là game thì sẽ có mà đúng không"Có, nhưng không dễ dàng"Haruchiyo không nghe được đoạn đối thoại nhưng nhìn Baji gục ngã, và Mikey trầm lặng ôm vai hắn nên cũng đoán được điều gì đã xảy ra.Baji không khóc nhưng khi về phòng Mikey hắn phát điên đập nát mọi thứ trong phòng, Mikey để yên cho hắn phát tiết.Có mảnh vỡ vô tình trúng gò má em, hắn mới tạm dừng.Nỗi đau mất đi người thân Mikey đã từng trãi qua nên hiểu được nhưng mà chuyện hắn bất thình lình cắn mạnh lên cổ em thì em không hiểu nổi.Răng nanh sắt nhọn của hắn đâm qua da thịt em máu chảy dài nhìn rất kinh ngườiHắn nói"Giờ tao chỉ còn mày thôi Mikey, làm ơn đừng..."

Đừng ra đi như mẹ hắn, làm ơn...Ở một nơi nào đó không phải Trái Đất, người đàn ông tóc bạch kim, khuôn mặt nghiêm nghị đang chăm chú nhìn màn hình trước mặtNhìn hai đứa đẹp đôi đấy, không biết có nên giết thằng tóc đen để con cưng của gã đau khổ không nhỉ?Một loạt hình ảnh và thông báo hiện lên trên màn hình, con số thống kê khiến gã hưng phấnChết hết đi loài người rác rưởi"Cổ em sao bị gì vậy Manjirou?"

Shinichiro vừa hỏi thì Mikey chỉ im lặng liếc Baji chứ không nói gì, đầu xỏ thấy cũng có chút áy náy, nhưng chỉ có chút thôi, hắn thấy mình cũng không làm gì sai, chỉ là đánh dấu chủ quyền thôi màHaruchiyo thì trầm tính hơn bình thường, hắn cứ nhìn vào vết thương nổi bật trên cổ em đến em thấy khó chịu, nhăn mặt nhìn hắn, hắn mới thôi nhìn"Nhà mày hết gạo rồi" Takeomi thông báo"Còn mì mà" Mikey trả lời lại ngay"Nhóc tính ăn mì suốt à" "Ừ" "..."

Takeomi bất lực nhìn sang Shinichiro ý nói dạy dỗ lại em mày đi kìa, nhưng anh chỉ cười rồi xoa đầu em trai nói"Tối nay chúng ta sẽ đến siêu thị kiếm thêm đồ ăn"Nhưng mà không biết siêu thị còn nguyên vẹn không hay đã biến thành đống đổ nát rồi.
 
Back
Top Bottom