Wattpad  Allisagi | Avantage Ou Inconvénient?

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
400810896-256-k547320.jpg

Allisagi | Avantage Ou Inconvénient?
Tác giả: RinSimpShuYamino
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Có hứng thì viết không có lịch ra chap nhưng sẽ không drop .

Noveltoon flop quá nhưng cũng khong dám đăng ao3 tại Au là người hèn Tags: allisagifantasyharemhogwartsauisagiyoichir16​
 
Allisagi | Avantage Ou Inconvénient?
Dò mìn (must read)


Trước khi vào truyện Au sẽ phổ biến về quả fanfic này để tránh mọi người đọc không thích lại dồn cục tức qua Au.

-Au sẽ không ship hết tất cả char nam nhé!

Noa, Ego với mấy ông master kia Au cũng đang xem xét tại Au không thích age gap lắm nhưng nếu các nàng muốn Au sẽ sẵn lòng viết-cờ ring siêu cấp chuông xe đạp , lưu ý reng reng cringe vãi luôn các nàng đọc coi chừng lông mày hôn nhau nha-Isagi ở đây sẽ không có hình tượng đáng yêu và hiền hậu( ảnh hưởng môi trường sống sau này nên việc chửi thề là bình thường và Isagi cũng là một thằng con trai ) Au sẽ không twinkflied hay làm Isagi có tính cách nữ tính-không nhận gạch nhưng ai thắc mắc thì Au sẵn sàng đáp lại tuỳ theo thái độ của nàng dành cho Au, đặc biệt là Au khá thích đi đối đáp hay gọi là debate (quên nghĩa Tiếng Việt rùi huhu) nên thoải mái nhen -Truyện chưa hoàn thành 100% nên cả Au cũng không biết bẻ lái theo chiều nào nhưng các nàng cứ chuẫn bị tinh thần nhé -Isagi ở đây sẽ không có tình cảm dành cho ai vì ảnh không hứng thú với tình yêu nên nếu có tình tiết sếch thì 90% sẽ là r4pe còn 10% còn lại tuỳ trường hợp hoặc là Au bẻ lái -Cảnh báo trước sẽ có tình tiết 18+ nhiều nghĩa sẽ có plot twist nếu não Au hoạt động đúng lúc gây cấn -văn chương sẽ không được hay vì trình độ viết của Au khá là tệ nhưng vì lên cơn vã không kiếm được fic nào ngon để goon nên phải lết xác viết cũng như đây là bộ đầu tay của Au-Cách nói chuyện của Au nó hơi kì mong các nàng bỏ qua và Au cũng nhận những lời khuyên để khắc phục lỗi sai viết hay cho các nàng tận hưởng nha-năm nay Au khá bận nên sẽ không ra fic thường xuyên nhưng chắc chắn sẽ không drop đâu nèĐôi lời gửi các nàng vậy thôi (thật ra là Au đã viết cái này lần thứ 2 vì lần 1 viết up cái nó không hiện fic luôn à😭) chúc các tình yêu thưởng thức cái fanfic nhảm loz này của AuVới Au không cần bộ này phải nổi nhưng mong tình yêu comment boost năng lượng cho Au viết tiếp hen😛
 
Allisagi | Avantage Ou Inconvénient?
Chapter 1


Fic đầu tay mong mọi người ráng đọc mấy chap đầu nó hơi dở tại Au chưa viết vô khuông được ——————
Đường phố nhộn nhịp ngập tràn ánh đèn của sự sống, các cửa hàng ma pháp thi nhau mở gian cầu mong sẽ thu lợi nhuận, bầu không khí tràn ngập sự ấp ám và vui nhộn vì chính hôm nay là ngày khai giảng của một ngôi trường danh giá chỉ có những thiên tài,thần đồng con nhà quyền quý mới chỉ được bước chân đến nơi này.

Ngôi trường Blue Lock gắn liền với lịch sử lâu dài theo sử sách ,ngôi trường được xây dựng và đào tạo bởi các thần linh với khối ma pháp to lớn đến đáng sợ, cùng cơ sở vật chất vẫn còn đứng top 1 theo năm tháng không mài mòn đi.

Đây cũng chính là ngôi trường mơ ước được lọt vào mắt của rất nhiều bậc phụ huynh quý tộc và các học sinh ưu tú.

Quay lại 2 ngày trước..
.
.
.
.
.
.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA" Tiếng hét thất thanh của một cậu thanh niên, mặt cậu tái mét hoảng sợ tọt độ cùng dáng vẻ hoang mang
"Cái đếch gì đây???"

Nhìn một lượt xung quanh, này.

Đợi đã!?

Cái phòng bừa bộn này là sao?

Cậu đang ở giữa sân đấu chuẫn bị giành vị trí số một world cup mà???

Mới hôm qua còn bị kéo đi ăn với tên thiên tài Itoshi Sae và thằng khốn Micheal Kaiser cơ mà!?

Tình huống chết tiệt gì đây?Hiện trong đầu cậu đang có rất nhiều điều cần được giải đáp ngay lập tứcNày từ từ, đợi cậu nhớ đã..

Thật ra cậu bị bắn chết, ngẫm lại thì cũng xàm ỉa.

Cả hiểu thế nào theo cậu nhớ thì vừa ra sân chào nhau chưa kịp đụng bóng thì từ xa khán đài có một người che kít mít lại cầm một khẩu súng tỉa đo thẳng vào đầu cậu vàa BÙM.. lăn ra đất nằm trong sự hoảng loạn của mọi người.

Anti fan à, ghét thì ghét cần phải giết vậy hong ạ..?Chắc là ai cũng hoảng nhất là đồng đội của cậu.

Thật ra lúc ấy cũng phải nói tên súng tỉa kia quá hay bắn một phát headshot ăn luôn chắc ảnh đã có quá khứ chơi game sinh tồn với bạn nên hẳn là kinh nghiệm cũng dày đặc lắm cơChợt khựng lại,cậu thầm nghĩ không biết các cậu ấy có buồn không nhỉ?

Liệu cái chết nhảm này có làm các cậu ấy bất ngờ không, chả biết họ sẽ phản ứng ra sao nữa nhưng mà hình như lúc cậu hấp hối thì có nghe ai đó chạy lại gần cậu và thét lên tên cậu "ISAGI YOICHII!!!"

Nữa cơ nghe cũng sợ hãi lắm.Haizzz thiếu niên Isagi Yoichi kia thở dài mệt mỏi, cậu vẫn còn muốn chơi bóng đá kia mà!!!!!

Nhưng mà bây giờ cũng phải biết tình hình hiện giờ đã ,thay đổi chủ để-từ giờ cậu phải tìm hiểu về việc MẮC CÁI ÉO GÌ CẬU VẪN CÒN SỐNG VẬY?!Hỡi ông trời cho cậu chết thảm một lần chưa muốn lại ban cho con một cuộc sống nữa.. và điều quan trọng là thứ nhất : sao cậu lại sống trong rừng vậy?? và thứ hai: cách trang trí phòng như ở thời kì đồ đá thế này???Chợt hai cọng mầm kia nảy lên!À!!

Thế chắc cậu xuyên không rồi!"

Hahaha.. hài thế"Hài con cu, cậu nghĩ thầm không dám lên tiếng đoạn sau (người khôn luôn nói giữa chừng)Isagi đây xin thề, đối với một con dân Nhật Bản cậu chắn chắc đã đọc qua mấy loại tiểu thiết hoặc manga tình cảm, tâm lí, trường học, fantasy, ... và theo cậu suy luận được là cậu xuyên không vào thế giới ma pháp con mẹ nó rồi!( ;∀;) qua cách nhìn từ xa có một thị trấn trông như các loạt game fantasy hầm ngục cậu đã từng chơi vậy.

Chấn an bản thân, Isagi bước vào nhà vệ sinh kiểm tra.'Hm cũng không khác gì mình lắm, có vẻ trẻ hơn một chút' sờ vào mặt của bản thân Isagi phán xét

Nhanh trí theo các trường hợp này cần nên xác nhận chính chủ của thân xác này là ai.

Cậu mò mẫn các tủ và bàn để xem thẻ học sinh hoặc thông tin hữu ích, không uổng cậu tìm được sổ thông tin của nguyên chủ:Isagi Yoichi
17 tuổi
1m7
Không có thông tin về người giám hộ và gia đình
Hiệu đang sống riêng
Bằng cấp ma pháp: cấp C+Nhìn sơ quá thì cậu chỉ có một từ để nói: quá tệ!

Cao còn không bằng thế giới kia của cậu nữa hồi ấy cậu đã 1m75 rồi đó nghe chưa??

Còn cái bằng ma pháp gì ấy thì có vẻ hơi thấp nhỉ?

Mặc kệ đã, cậu nhanh trí phát hiện nguyên chủ là nam nhân nhưng trong phòng lại có 1 đống mĩ phẫm này??

Rốt cuộc cậu là nam hay nữ vậy.. cậu vạch quần ra thì vẫn còn Isagi bé ở đây cơ mà?

Còn chưa nhắc đến cái tủ quần áo với tông màu sáng tinh làm cậu mù hết cả mắt!

Không chỉ vậy, hoàn toàn là đồ theo kiểu bánh bèo cute phô mai que..Không thể trách được nguyên chủ là một con người có gu "đặc biệt" nên thành ra đồ đạc cũng khá kì quái nhưng cậu cũng chẳng phải kì thị những người như vậy nhưng nếu đó là "cậu" của thế giới này thì..mình cũng đâu gớm đến vậy đâu nhỉ?

Ngẫm nghĩ một hồi Isagi nhận ra cậu vẫn còn là học sinh cấp ba..'này?!

Phải đi học lại à!!' Cậu khóc ròng,huhu cậu chỉ muốn chơi "sóc-cơ"thôi màaa.

Không biết trường ma pháp có bóng đá không nhỉ?

Nếu có Isagi đây cũng muốn vào câu lạc bộ trường!

Bỗng nhiên có một chú quạ bay vào cửa sổ cậu trên miệng ngặm một bức thư nhỏ, cậu mở cửa cho quạ bay vào ,con quạ này đáng yêu quá!!

Có vẻ nhờ quần thâm dưới mắt và cái bộ lông đen thui kia làm cậu nhớ đến một người nào đó..

Xoa đầu nó cậu lấy bức thư từ trong miệng nó ra và mở ra xemThư nhập học vào 2 NGÀY SAU?!!

Đùa cậu à?

Liệu cuộc sống ở trường cậu có ổn không đây.. còn chưa sửa soạn gì nữa, liệu giờ chết lại được không nhỉ..?—————"Hộc..hộc" Trên tay Isagi đây là 1 đống sách,quần áo và dụng cụ ma pháp.

Cậu xin thề chưa bao giờ mệt mỏi như thế nàyLà một con người thông minh thành công trong sự việc bóng đá, thứ đầu tiên là học hỏi và tập thích ứng.

Và giờ đây còn một ngày nữa đến ngày khai giảng nhưng thật sự Isagi đây vẫn chưa am hiểu cái đếch gì về ma pháp cả..Sáng sớm đã phải dậy (thật ra có ngủ được đéo??) đã phải lết vào thị trấn mua đồ, thầm chán ngẫm mắc gì nguyên chủ sống trên cây vậy?

Vào mua còn phải xem ví tiền cậu nữa chứ.

Xin thề từ khi làm cầu thủ gần như đạt các giải toàn quốc cậu chẳng bao giờ lo ngại về chuyện tiền bạc mà giờ đây đến 10 đồng còn chưa chắc có..Lật sách tham khảo, hình như thế giới này quan trọng nhất là dungeon hay còn gọi là các hầm gục.

Trong một đội thám hiểm ở đây mấu chốt quan càn thiết nhất là : một pháp sư, xạ thủ ,sát thủ và trợ thủ theo cậu thì chắc hẳn cậu là một xạ thủ vì phòng nguyên chủ có rất nhiều đồ bắn từ xa như cung chẳng hạn?

Muốn kiếm tiền thì vào đó đánh boss sẽ nhận tiền thưởng tuỳ theo cấp độ hầm ngục.

Ở thế giới hầm ngục đạt mức nguy hiểm nhất là cấp S++ dành cho các hội pháp sư quyền năng .

Nhắc đến họ, sử sách kể rằng một nhóm thám hiểm năm ấy vào hầm ngục cấp S+ và an toàn trở về và được nhân danh như những anh hùng đích thật.

Đến nay hầm ngục ấy vẫn là một bí ẩn chưa ai sóng sót trở về trừ bọn họ và tạm thời được hội pháp sư quyền năng kia cấm cửa vì quá nguy hiểm.

Nghĩ lại họ còn chưa giết được boss mà an toàn trở về bọn họ đã tung hô thế kia nghĩa rằng nơi kia cũng không phải dạng vừa.

'Lo cho cái thân mình ngày mai đã' đó là điều cậu cần bận tâm bây giờ.

Thật ra là một xạ thủ không cần lo lắng gì nhiều vì chính vai trò quan trọng ấy chính là chủ chốt của đội với độ gây xác thương cực cao nhưng trong trường hợp khẩn cấp cậu cần phải học vài ba chiêu thức trị thương cơ bản đãƯỡn người dậy, Isagi thoải mái co giãn cơ bắp và đóng lại quyển sách kia mà ngắm cảnh vật bên ngoài, thật ra nguyên chủ cũng có mắt nhìn chứ.

Cảnh vật hùng vĩ hihi cũng duyệt đi , nhưng mà ngẫm lại một hồi.

Những người khác theo cậu đọc trên truyện sẽ có hệ thống hệ thiếc gì mà cậu không có à?

Bất công quá đii!

Đã xuyên vô đây mà còn chẳng có ai để trò chuyện, đối với một người như cậu không hề dễ chịu chút nào.. cho cậu đi về đi!Dù trông tình cảnh khó lường như vầy nhưng thật sự khung cảnh bên ngoài lại là một liều thuốc an ủi bản thân mình lại, ánh nắng xế chiều màu vàng cam chiếu vào ô cửa sổ.

Một căn phòng dần quen mắt với Isagi hơn, bây giờ nhìn lại cũng không tệ đến thế, nó như một căn phòng trong những câu truyện cổ tích bước ra Khung cảnh yên bình như xoa dịu cơn đau đầu của cậu thiếu niên, cảm giác ở đây cũng không quá tệ.

Mắt cậu trai nhắm nghiền lại và chìm vào giấc ngủ.

Ánh sáng chiếu vào mặt cậu nhưng cậu không quan tâm nữa từ hôm qua đến giờ cũng chưa ngủ được cái gì cậu mệt lắm rồi
.
.
.

"Chíp chíp" đụ má trên cây mà còn nghe được tiếng chim hót à"..sáng rồi à" Nhìn thiếu niên kia nằm cuộn tròn hoà mình làm một với giường, chăn được bao bọc xung quanh cậu.

Nhìn vậy chứ chẳng ai biết cậu mất ngủ đến giờ vì thật sự CẬU CHƯA SẴN SÀNG!!Khung cảnh bên ngoài là một thế giới rộng lớn cùng vô vàn bất ngờ đang chờ đợi cậu nhưng thật sự cậu đây còn cả có hứng để làm một cái gì hết..Isagi còn chẳng biết cậu sẽ sinh sống nổi với nơi này không ,từ xưa đến nay cậu sống hiền sống lành trừ lúc trên sân ra thì cậu là một con người hoà nhã và dễ kết bạn, chả biết nguyên chủ có bạn không nữa..

Nghĩ mà nhức đầu, mới sáng đã nhức đầu rồi mệt kinh khủng kiếpSoạn đồ xong, bỏ tất cả thứ cần thiết vào cặp.

Isagi Yoichi đây chuẫn bị ra chiến trường rồi!!
.
.
.C-cho cậu nói lại, HỌ NHÌN CẬU BẰNG CÁI ÁNH MẮT GÌ VẬY!?

Khóc ròng trong người ,qua cái ánh họ trao cho cậu cũng đủ hiểu nguyên chủ là một con người sống mất dạy lắm rồi..

Giờ chỉ cần tìm ra nguyên nhân thôiDùng hết sức ẩn mình vô đám đông may rằng phía trước cậu là những nam thần đẹp trai của trường dường như mọi con mắt đều bị hút vào ấy mà sân trường lại tụ vào một góc đó và quăng cậu vào một xó nào đấy.

Tuyệt!

Cậu trốn vô một góc vắng người, mò mẫn trong túi một hộp keo vuốt tóc.

Theo cậu, giờ đây sẽ hoá trang thành người lạ để phỏng vấn người khác về cậu, hehe cậu biết mình là một con người thông mình rồi mà(`ω' )oNgười bày cho cậu chuyện này không ai khác chính là tên thiên tài Itoshi Sae kia, trong một lần cậu đang tập luyện.

Hắn xuất hiện với cái hộp keo kia và không chần chừ mà vuốt lên tóc cậu, suốt ngày hôm đó chẳng ai nhận ra cậu soái ca kia là ai.

Thầm biết ơn tên Sae kia vì chính Rin và Kaiser còn không nhận ra cậu nữa, bọn hắn đứng như đóng băng rồi đỏ mặt vì đã thua một tên đẹp trai như Isagi đây kakaka quá đẹp chai rồi!Tự khen chính mình rồi cười như một thằng điên , Isagi không biết rằng có một người đã nhìn thấy cậu khùng điên nảy giờ'Tên này mới nhập học đã điên, không biết định bày trò gì nữa' đáng ra hắn đã nhìn thấy cậu từ sáng rồi.

Thái độ khác hẳn hồi đấy, chắc được đem vô viện mà giờ cũng không thèm bám bọn hắn nữa.

Cậu trai kia âm thầm phán xétKhông nán lại lâu nữa hắn bỏ đi mà cậu cũng chẳng thèm để ýSau một hồi lấy gương ra, một gương mặt điển trai và mái tóc được vuốt gọn gàng và vài lọn tóc tỉa ra ngoài.

Thầm khen chính mình rồi đeo một cái khẩu trang như cách hàng ngày cậu phải tránh khỏi đám paparazzi kia, mặc thêm cái áo khoác là hoàn hảo"MỜI CÁC SINH TẬP HỢP Ở SẢNH TRƯỜNG ĐỂ CHUẪN BỊ CHO LỄ KHAI GIẢNG!"

Một giọng nói vang qua từ chiếc loa làm Isagi giật bắn mìnhLàm ơn ai đó chúc cậu may mắn đi..
———-
Ối giời ơi đọc lại thấy cringe quá nhưng Au quá lười fix mọi người thông cảm nha hihi
 
Allisagi | Avantage Ou Inconvénient?
Chapter 2


Chúc các nàng Quốc Khánh vui vẻ nhé, tự hào là dân Việt Nam 🇻🇳 Au sáng giờ ngồi cày nguyên cái diễu binh HN mà nhớ đợt 30/4 quá chừng——————————
Đi theo đám đông, Isagi đây cuối cùng cũng lết xác được vào cái chốn nghẹt thở này.

Tình cờ thế éo nào cậu gặp được những gương mặt thân quen hồi ấy kèm theo cái tên ngôi trường cũng không có gì xa lạ'Haizz chết tiệt thế lại phải làm con rối cho tên đầu bowl cut đó à..' Nghĩ lại mà mệt mỏi mà, hồi blue lock cậu bị hành ác.

Biết cậu đẹp trai rồi đừng vì vậy mà dí cậu nữaCố né tránh những gương mặt ấy, mò đến chỗ khuất và ngồi đó.

Khó chịu thật chứ vừa phải đeo khẩu trang vừa ở cái nơi này đúng là hành hung.

Khó thở quá đi mất!Nào ngờ, người bước phát biểu lên lại không phải tên đầu úp tô mắt lòi kia mà lại là "ex-idol" cậu cơ.Đây vẫn còn cay lắm đấy nhá!Cậu thề, mê ông ta từ nhỏ mà lúc gặp ổng tạt một giá nước lạnh vào mặt cậu.Phản bội cơ, lợi dụng cơ, vì gì nào?

Vì cái tên vẹt Đức hoa lá kia phát triển năng lực àĐệt!

Isagi Yoichi đây khinh!!

Bộ thằng ấy là trẻ em 3 tuổi cần cậu chọc điên để phát triển à?Đừng để cậu điên máu mà đem cây xúc xích Đức kia nướng cho gà mổ nhá.

Chả hiểu kiểu gì mốt lớn còn ám cậu, chung một đội mới kinh khủng cơ đúng là ghét của nào trời cho của nấy thậtNghĩ đến tên đó mà mặt Isagi biến sắc, người ngồi kế Isagi nhìn mặt cậu đeo khẩu trang mà có thể thấy chi tiết là cậu trai trẻ nhăn mặt rất chi là khó chịu.

Tình cờ thế đéo nào nó lại thu hút ánh nhìn như thếNhận ra hơi lố, thu lại cái mặt ấy mà giờ mới phát hiện gần như gần cậu ai cũng nhìn với ánh mắt hoang mang kia hết ,ngay cả lão trên bục giảng cơ.

Biết mặt cậu xinh trai rồi đừng nhìn một cách ham muốn như vậy nữaaa( tới giờ ảnh luyến)'Này.. sao ai cũng nhìn mình vậy..' Isagi chảy mồ hôi ,lần này cậu sợ rồi.."

A hahaha..sao mọi người nhìn tôi thế, coach Noa đây phát biểu đi ạ.."

Ngại ngùng giải thích khi hàng ngàn ánh mắt đâm thẳng vào mắt cậu.

Hên là đang hoá trang đấy, lộ một phát là chầu ông bà rồi"Coach?"

Người tên Noa kia lên tiếng khó hiểu"A à em nhầm thầy Noa thứ lỗi cho em ạ" mém nữa là đi đời cứ thuận mồm là coach riết vậy là chớt Isagi rồi"Được rồi, vậy tôi sẽ không dài dòng.

Chào mừng các học sinh đến với học viện Blue Lock.

Tôi là Noel Noa sẽ là hiệu trưởng của ngôi trường trong khoảng thời gian này, tôi rất ấn tượng sự nỗ lực của các cô cậu để đến được đây.

Hoang nghênh và chào đón, chúc các cô cậu có thể sống sót ở cái nơi này."

Đoạn cuối tông giọng có vẻ lắng và trầm đi một chút,ý muốn cẩn thân "nhắc nhở" các tân binh của gã'Lúc đầu có vẻ hay đấy nhưng đoạn sau nghe như một lời cảnh báo vậy, đúng là đồ cáo già.' Chậc một tiếng cậu không thèm nghe nữa quay lại chuyện chính nào!Nhìn sang cậu bạn ngồi kế mình khẽ kêu:"Này tôi là người mới, xin chào!"

Cảm giác người này không quen cậu nên tra khảo thử:"Xin chào , bạn cần giúp gì không?"

Cậu ta nhanh nhẹn trả lời và thầm suy nghĩ 'cậu ấy đáng yêu quá!

Không biết mình có thể giúp gì được nhỉ?

Mặc dù đeo khẩu trang nhưng trông cũng rất quen thuộc nhưng lại rất đáng yêu'"Tôi có nghe đồn về tên Isagi Yoichi có vẻ nổi trong ngôi trường này đây, cho tôi hỏi cậu biết không?

Tôi khá tò mò về tính cách của cậu ta" Chính chủ đây này"À..tên đó à, nghe đồn là hãm lắm ấy.

Hình như bị ghét rất nhiều tại hay bám các nam thần ở đây và còn nói xấu những tên thân thiết với các nam thần nữa chứ!"

Nghe trúng chủ đề, tên kia không ngần ngại gì mà kể liên tục"Ờ.. kì nhỉ, cậu có thể kể chi tiết không?"

Cảm giác nói xấu chính mình không vui gì cả, cậu khóc ròngg' nguyên chủ ơi sống ác thế này để nghiệp lại cho em àa!!' Isagi la hét thảm thiết trong lòng"Ầy chuyện nhỏ chuyện nhỏ, vụ này nổi ai cũng biết hết tớ bày cho.

Hồi ấy nhá, hình như tên Isagi ấy nói xấu Bachira vì muốn gây sự chú ý với Rin ,này còn muốn phá hoại tình bạn bè của Chigiri và Kunigami vì ghen tuông với Chigiri cơ!

Cậu ta là gay ấy đúng là bệnh hoạn.

Chưa xong đâu, còn cố gây sự chú ý với Shidou vì nghĩ mình đẹp hơn Sae nữa, lúc ấy mém nữa bị thằng Rin đấm rồi ấy" Chưa hết hơi cậu ta kể một tràng dài như hăng hái lắm ấyNghe cậu ta kể mà đầu cậu choáng choáng, toàn người quen thế này.. khổ cậu quá toàn gặp thú dữ"Kinh khủng nhỉ-" chưa kịp để cậu nói xong" haizz biết chứ, mà chưa hết đâu.

Cậu ta còn bám Kaiser và định giành vị trí của Ness cơ, không chỉ vậy mà còn gây hứng với thiếu gia Reo nữa.

Đúng là ngu hết cứu mà, có lần cậu ta mém bị đuổi học đấy"Cậu nghe đủ rồi, cậu muốn đi hít khí trong lành để xoá hết lỗi lầm của nguyên chủ.

Làm như vậy rồi sao cậu cứu nổi đây...giờ cậu mà cạo đầu đi tu cũng chưa chắc là xóa hết tội lỗi mà nguyên chủ gây ra nữaCảm ơn cậu bạn kia rồi lén lút ra ngoài, ai rảnh nghe ông "Thầy" kia giảng đạo lí xớ, cậu muốn chửi thề!Bước ra khỏi cái sảnh chờ nóng như fi fai ấy mà lòng như được bỏ hết gánh nặng vậy, cởi khẩu trang ra:'Chắc là không ai ra lúc này đây nhỉ hihi' nghĩ thầm mà nhảy chân sáo đi thăm quan...Tên đó bị điên à?

Hắn thấy sáng giờ rồi nhé, đúng là vô viện thật rồi.'Hên là lúc ấy đã bắt gặp nó vuốt keo chứ thật sự lúc ấy chính mình cũng không nhận ra' vò đầu mình, hắn thầm nghĩHôm nay không bám bọn kia còn không kiếm bọn hắn lúc khai giảng nữa cơ, còn lên giọng với Idol Noa của nó như vậy nữa.

Bộ nó từ bỏ rồi à?Vậy cũng tốtCậu thanh niên kia vì quá nhức đầu nên đã trốn khai giảng cũng là người đã gặp Isagi đang trốn ở góc sân trường vừa vuốt tóc vừa hí ha hí hửng.

Thường cậu ta sẽ make up lồng lộng đến nổi ai cũng khinh, hắn cũng là một trong số đó
Rồi bổng nhiên Một suy nghĩ một chân sáo bỗng nhiên đâm vào nhau"ÁU!"

Cậu hết hồn rít lênỚ??

Nhỡ cậu bị giám thị bắt thì sao, HUHU MỚI ĐẦU NĂM MÀA.

Đang định đeo lại khẩu trang thì"Isagi Yoichi?

Lại là mày à?"

Một giọng nói vang lên làm cậu giật bắn cả mình'Thôi.. bóc cứt mà ăn..' Isagi từ bỏ cuộc đời tại đây

Vâng, hiện tại trước mặt cậu là một trong những nam thần siêu 'hót hòn họt' aka Itoshi em của chúng ta đâyMệnh danh người tồi , tồi chông của các học sinh nữ trường này.

Thật sự mà nói cái tên 'gia chưởng' ảo tưởng ngoài dơ ra thì cậu cả hiểu tên này có gì mà người ta mê đến vậy đấy!

Vái một lạy luôn Nghĩ lại được cái đẹp mã chứ chơi bóng như bú nguyên ký đá vậy..

đẹp thì đẹp chứ lúc lè lưỡi thì đẹp mà là đẹp chỗ nào dậy mấy má!??Nảy giờ nói xấu trong đầu làm cậu quên mất chính chủ đang đứng trước mặt Isagi đây .

Tỉnh ke cậu ngước lên với một nụ cười tự tin!!

'Chuyện gì khó chỉ cần nở một nụ cười tự tin' theo triết lí"Này mày có trả lời tao không vậy?"

Mặt đanh lại nhìn xuống tên đang đứng nảy giờ nghĩ cái chó gì không biết mà thấy lơ hắn là tức rồi đấy"Mau mà đi ra chỗ khác cho tao đi tên phiền phức" Cọc hắn gằng giọng"À rồi xin lỗi..?"

Đã làm gì đâu đã ai làm gì đâu đã đụng vào đâu???

'Thằng này điên à??' Cắn đá từ kiếp trước qua kiếp này hả gì vậy trời cái đường nó chành bành ra đi vô góc rồi bị đụng cái nó bắt đi ra chỗ khác.

Không biết tự nhích cái đít nó ra đi à?

Mình còn lớn tuổi hơn nó đấy Thôi nghĩ lại... ai mà đi chấp mấy thằng chẻ châu mồm hôi sữa mẹ chớ!

Chắc cậu thèm
.
.

Đã xin lỗi mà cái mặt ngứa đòn nó là sao đây?

Nó bị tẩu quả nhập ma rồi thằng Isagi hồi xưa đâu??

Tính ra lúc này nó đã liếc mắt đưa tình rồi ra cái giọng ẻo lả đó chứ??

Nó chặn thì kệ nó cậu bước ra đi tiếp, bồi nó thêm một câu : "Nhắc nhẹ nhớ, tôi lớn hơn cậu thì cẩn thận mồm miệng vào không chừng lại bị nói không ai dạy dỗ đấy" đá xéo nó một cậu cho đỡ tức rồi sủi luôn để lại thằng 'chẻ châu' này cay đỏ hột le- à nhầm đỏ mặtIsagi nào biết thằng Rin kiếp trước nó đã điên mà thằng này còn dại hơn chó nữa , thằng bé nó lỡ đá dái người ta rồi chạy thì chắc chắn thằng Rin điên máu lắm rồiThế rồi từ nay ta có một cậu cu Itoshi em ngặm cục tức lết xác về khai giảng lòng quyết đấm vỡ mồm thằng chả, nó không làm được nó cho anh nó tống vô chùa tụng kinh ăn chuối với khỉ
.
.
.

"Lalalalal heheheheheheh hohohohohoh" Kệ thằng nghiện "nii-chan" kia đi cậu đi healing đâyTung tăng nhảy chân sáo đi loang quanh dù sao mọi người đều đi khai giảng chắc không ai để ý đâu nhỉ?

Tại nay cậu đi chân trái ra ngoài nên hơi xui gặp oan hồn sáng sớm thôi~ giờ đi chơi thiệt nèMò nảy giờ Isagi mới tìm được chỗ để ngồi nghỉ sau cái việc chạy lung tung như thằng điên khắp trường để đi dạoBước vào thư viện, 'đù rộng dữ đúng là trường hàng đầu mà, nguyên chủ cũng phải khôn lắm mới lết được đến đây' đánh giá xung quanh , dò xét nơi nồng nặc mùi giấy gỗ thơm bao trùm căn phòng kiaLấy đại một quyển sách có bìa sánh nổi, thiệt thì cậu hay đọc sách khi chán lắm, tại quyển này có cổ cổ nhìn cũng nghệ cậu cũng thích .

Một điều nữa là cậu không thấy tiêu đề và giới thiệu kiêm tác giả tạo nên vẻ huyền bí làm cậu càng muốn tìm hiểu sâu về nóMở quyển sách raHừm... cậu rút lại được không?

Cậu hiểu sao nó lại huyền bí rồi đấy..Cái đếch gì mà lấy tên những người đồng đội cũ của cậu vác từ cái thế giới này đến quyển sách này vậy??

Họ đang tra tấn cậu!!

Thiệt sự hết chịu nổi rồi cậu muốn đi về!

Gì cơ Bachira với Rin là một cặp rồi Kunigami với Chigiri nữa cơ.

Nếu nó đã như vậy thì không nói cái gì mà Rin còn có quan hệ hơn cả anh em với Sae còn Chigiri với tên chết vua khoả thân kia mập mờ cơ?

Vừa đọc mà cảm giác như con mắt mình đang bị bdsm hard core cực gắt , Isagi chưa bao giờ ước mình được mù như lúc này .

Mà khó hiểu một chỗ chắc kiếp này và cái quyển sách kia cũng không ưa cậu phán cậu cái vai tiểu tam rồi cuối cùng chết một cách vô nghĩa trong sự thù ghét của mọi người Mới xem vài trang đầu mà cậu muốn đóng rồi.Quá đủ cho giờ đọc sách rồi.

Đóng quyển sách lại chuẫn bị đi cất thì"Này alo alo 123 nghe không?"

Một giọng nói vang lên trong đầu Isagi làm cậu giật mình "G-g-gì đấy..!"

Doạ muốn mất hồn làm Isagi lùi lại mấy phát"Hừ phản ứng quá mức bình thường" ủa chứ muốn phản ứng sao???Quay qua tình xung quanh kiếm đối tượng đang nói chuyện với mình là ai nhưng bất thành"Ta ở trong đầu cậu đấy!

Tìm làm gì cho mệt người" Khựng lại nghe rõ thì nó thật sự phát ra trong đầu cậu"Đừng làm quá lố ,người khác không nghe được tôi đâu.

Nghĩ trong đầu là nói chuyện được với tôi rồi khỏi cần phải tự kỉ như thế kia"Nghe hắn nhắc mà ngứa hết cả mồm, bảo ai tự kỉ cơ??

Đó là chưa biết thôi nhá không có ngu ok"Vậy rốt cuộc ngươi là ai?"

Isagi lên tiếng hỏi chính chủ ngay trong đầu cậu đây"Có thể cậu có biết tôi đấy thưa Isagi Yoichi à" Giọng hắn làm cậu nhớ mang máng một người, chưa chắc lắm cậu tiếp tục tra hỏi "Này- ""Tôi đọc được suy nghĩ của cậu đấy, cậu bé tiền đạo số một à~" kéo dài câu cuối làm cậu hơi nổi da gà nhưng đồng thời cũng sợ.

Cậu bị lộ rồi à?

"Không sao tôi không làm gì cậu cả,bây giờ nếu muốn cũng không làm được" Bày tỏ thành ý của mình hắn một phần cũng giảm đi cảnh giác"Tôi hiện tại là một linh hồn vô hại nhưng cũng có thể tác động đến cậu đấy.

Nhưng cậu tôi cũng chả làm gì nhau nên tạm thời sẽ cho cậu tự do.

Nhưng vì tôi biết rằng cậu không phải người của thế giới này.

Đối với một tên có một vai vế quan trọng như tôi thì sao mà làm ngơ được.

Nên tôi sẽ ở đây để giám sát cậu" Tự do cái quái gì đã chui vào đầu cậu rồi lấy đâu ra cái quyền riêng tư?"

E hèm!

Tôi đọc được đấy" giật mình một lần nữa, hứ không thèm nghĩ nữa"Này vậy có phải là hơi quá đáng không?

Xâm phạm quyền riêng tư của ta giờ bảo ngươi đọc được suy nghĩ thì muốn chiếm cơ thể ta cũng dễ mà?

Ngươi muốn ta tự khám phá cái thế giới này bình thường thì cũng phải để ta tận hưởng chứ .

Đồng thời dù không biết ngươi có vai vế mẹ gì nhưng mắc gì lại bám theo tôi như thế?

Không làm gì nhau thì kệ mẹ nhau đi" nói một tràng dài.

Isagi tức giận lên mặt "Nào bình tĩnh, tôi đây chỉ thấy hứng thú với một viên ngọc quý giá mà tôi tìm ra được gần đây thôi.

Đừng lo tôi sẽ cho cậu lợi ích khi có tôi ở đây" Đột nhiên một làn gió đi qua người cậu, lực mạnh làm cậu mém té nhưng có một bàn tay vòng qua eo cậuTrước mặt Isagi hiện giờ là một gương mặt hết sức quen thuộc gần như đã giúp đỡ cậu hết lần này đến lần khác để đào tạo cậu một con người như bây giờ"Ego Jinpachi, là anh sao?"

Ánh mắt bất ngờ Isagi há hốc mồm, gặp lại người đã dạy dỗ cậu trở lên như thế này ở một thế giới khác, quá điên rồ!!

2 người ấy i chang nhau vậy"Này ngẫm nghĩ gì thế?"

Hắn đỡ cậu dậy, quơ quơ tay trước mặt cậu"Không đọc suy nghĩ nữa à?"

Dè chừng cậu hỏi"Haha thông minh đấy!

Tôi chỉ có thể đọc suy nghĩ trong đầu cậu, hiện tại tôi đã xuất hồn để bảo vệ cho sự riêng tư gì đấy của cậu" nhìn chung thì hắn hoàn toàn 100% là Ego nhưng chỉ có điều rằng hắn không có chân cho rằng hắn chính là một linh hồn thật sự"Không bất ngờ lắm nhỉ?

Cậu không sợ ma như lúc nãy nữa à?"

"Tôi không thể nào sợ một hồn ma chỉ lo đến bóng đá và mì đóng hộp kia được""Bóng đá?

Mì đóng hộp?

Là gì thế?"

Hắn hỏiCảm giác mình đã nhìn sai, Isagi hụt hẫn một chút nhưng chưa kịp để cậu nói thì hắn đã lên tiếng trước:"Tôi không phải là "Ego" kia ở bên thế giới của cậu.

Tôi đã xem qua thế giới kia trong đầu của cậu, thật sự ở thế giới cậu có một "Ego" và hắn điên cuồng với cái thứ "bóng đá" kia như nào và tôi biết cậu cũng thế.

Nhưng làm cậu thất vọng rồi, tôi không phải Ego mà cậu từng biết, tôi chỉ là một tên điên cuồng với ma thuật để thành ra như này" Thấy cậu buồn hắn cũng chia sẻ sự thật này cho cậu"Được rồi, tôi hiểu mà" chấn an bản thân mình nhưng bỗng cậu lại nhớ đến chuyện hồi nãy"Khỏi cần hỏi, nhìn mặt cậu tôi đủ hiểu rồi, vì sao tôi đụng được vào cậu nhỉ?

Đơn giản hồi nảy tôi đã bảo cậu khá đặc biệt nên tôi có thể tác động từ tinh thần đến thể xác của cậu""À không tôi định hỏi là con chim đã giao tờ giấy nhập học là anh sao?"

Thấy hơi buồn cười vì hắn cố đoán như không thành vai cậu hơi rung rung nhìn hắn"À.. thì cũng đúng, này bớt cười đi có gì hài à!"

Nhìn cậu cười hắn hơi khó chịu nhưng nhìn lúc này cậu thiếu niên kia thật đáng yêu, trái tim hắn lỡ một nhịp rồi..Không biết sau này cậu sẽ sống ra sao với tên này nhỉ?
.
.
.Câu thoại của Ego-Isagi
•...•

"Hộc...Hộc.."

Isagi người đầy mồ hôi hơi thở nặng nhọc •Tôi nhớ là sắp đến rồi..• đi theo cậu , một linh hồn theo sau cậu lặng lẽ nói•Nhớ cái nỗi gì?

Mã cha nhà anh!• Chửi thẳng vào mặt hắn.

Cậu gục xuống giữa đường đi dựa vào tường nghỉ ngơi'Mới sáng sớm đã lôi đâu đi rồi, vì cái kiểm tra năng lực kia thì mình đã trốn học ngủ ở nhà rồi!!' Mặt ậm ực trông khó ở của cậu phồng hai má lên hệt như con sóc vậy•Phụtt-••nín đi tôi biết tôi dễ thương rồi• nhìn mặt hắn cậu biết hắn đã đổ cậu rồi chứ gì hớ!

Cái gian sắc này hong phải dạng vừa đâu àaa•Tôi đã nói gì đâu?

Nhìn cậu mà tôi nhụt hộ• ừ đoán đúng rồi đó•ơ?

Không nể à thích mà còn ngại• cậu tự tin nhếch mép'Nó đọc suy nghĩ mình à' Ego nghĩ thầm không trả lời•tôi nói anh biết-• "Isagi Yoichi?" chưa kịp để cậu nói xong có một lời nói chen ngang"Hở?"

Cậu quay đầu lại đứng lên xem'Mẹ ơi Tết này con không về..' chảy mồ hôi hột cậu thầm niệm Chúa Đại Bi trong lòng"Mồ Isagi à?"

Thằng điếm à?

"Cậu làm gì ở đây thế?"

Mày làm cái chó gì ở đây vậy?Cậu nhìn lời nói và sắc mặt của người kia khác hẳn nhau, huhu tại sao cứ lấy mặt người quen cậu vậyyy!

Tổn thương hàa"A-ahaha chào cậu, Bachira" tớ rất chào cậu, tha tớ với tớ không làm gì Rin của cậu đâu cho tớ đi vớiBachira: không Meguru nữa à?"

Gì căng thẳng thế Isagi-chan~ mà cậu đi đâu thế?"

Nói vậy chứ cái mặt Bachira như muốn tát thẳng vào mặt cậu ấy"À..tớ chỉ đi tìm chỗ kiểm tra năng lực đầu năm học thôi.."

Tha cậu đi mà, để Isagi yên đi năn nỉ"Ồ vậy chúc Isagi-chan may mắn nhá" Dẹp ông đây đếch cần mày chúc, nhìn mặt nó cậu cũng đủ hiểu muốn đuổi khách đi lắm rồi'Nay nó kì thế?

Thường nó sẽ ngại ngùng ngại ngùng kia mà sao giờ nó nhìn mình quả mặt như thế kia?' Mặt cười cười như thằng tẩm đá nhưng trong tâm anh cũng hơi ng- à ý là cũng nhận ra thái độ cậu khác hẳn lúc ấy'Nó thay đổi rồi à?

Mình sẽ kiểm chứng!' Nghĩ làm liền anh đây nào sợ ai"Màa Isagi-chan ới?

Cho tớ đi theo nhee" chắp 2 tay lại tỏ ra vẻ mặt ngây thơ và chẳng ai biết rằng thằng này đã trap bao nhiêu cô/cậu em rồi cảVà tất nhiên việc này Isagi cũng đã được tên Ego kia phổ biến như việc tối qua hắn cùng cậu tám đủ chuyện trên trời xuống đất và thông tin về thế giới này, Ego thật lòng cũng không muốn con người đặc biệt này chết sớm.

Để cậu sóng sót trong tình cảnh này cũng thú vị mà?"

Isagi?"

"À..hả!?"

Đang suy nghĩ về người chiến hữu bên thế kia đáng yêu biết bao thì tên này khùng biết bao.

Huhu cậu nhớ Meguru kia quáaa"Thế cậu đồng ý cho tớ đi chung không?"

Kiên trì hỏi cậu mặc dù cũng hơi cọc rồi đấy.

Lơ hắn à?

Chuyện này mới đấy"À được chứ" đéo,đéo và đéo
.

"...."

"...."•ê Ego thấy nói xấu cũng đúng mà có gì sai đâu• nết như lồn nghĩ mình đẹp trai là ỷ lại muốn làm gì làm hả?

Hãm hơn Meguru của mình nữa chớ•nói xấu nhưng bị phát hiện mới khổ, ai biết gì đâu• •xì• Ủa??

Nó im thiệt kìa?

Thằng này phải Isagi không vậy?

Bachira ngơ cái mặt ra bàng hoàng nhìn Isagi ngẫn nhìn một góc trông cũng tự kỉ lắm"Ờm hơi im lặng nhỉ?"

Bachira lên tiếng thoát khỏi bầu không khí yên ắng này"Ừm..xin lỗi nha, tớ hơi buồn ngủ" thì có mẹ gì nói với mày đâu??"..."•Là vậy thôi á hả??• ngải đầu, Isagi ngơ ngác nhìn Ego•ừ chịu• Hắn cũng chả biết nhận xét gì về cái tình huống này"..."•ê chết!• chợt cậu nhận ra, đứng hình tại chỗ•gì thế?• •rồi cái chỗ kiểm tra ma lực nó ở đâu vậy??• Quay qua quay lại, ngó nghiêng ngó dọc.

Ủa???

Là nãy giờ đi đâu vậy?Hết cách cậu bèn hỏi: "Ừm Bachira ơi..?"

"Hả?

Tớ nè" Nhanh nhẹn thấy đối phương chủ động bèn có ý"Cho tớ hỏi cái chỗ kiểm tra ma lực ở đâu thế..?"

"Hả???????"

Đùa hắn à!?

Thế nãy giờ đi đâu vậy cha?

Thằng này mới xuất viện à??

Ngoài mặt Bachira cố tỏ vẻ ngây thơ hết sức có thể nhưng trong tâm phát khùng đến nơi rồi( ủa tưởng khùng từ trước rồi?)"Ahaha ngại quá..nhưng phiền cậu chỉ đường tớ nhé?

Chỉ xong đi cũng được.." hơi rén nhưng cậu phải lấy hết dũng khí để nói được một câu ra hồn "Haizz hết cách thật mà!"

Khó chịu ra mặt, hắn nắm cổ tay cậu kéo đi'Ủa ủa ê chữ ê kéo dàiii' không chỉ thì thôi mắc gì cọc rồi lôi người ta như chó vậy??Thật sự rốt cuộc là nó muốn mình phải làm sao vậy, tự nhiên bị kéo đi làm cậu bất ngờ nhưng cũng không biết đường đi nên cũng phải chịu trận để hắn lôi đi tứ tung..
——————
Lại một lần nữa Au chưa fix truyện nên vẫn dở
 
Allisagi | Avantage Ou Inconvénient?
Chapter 3


Hehe hé lu mn Au lười nhưng phải lết đít viết cho mn( mặc dù hơi flop ) thui ksao_______________

"Này nhanh cái chân lên coi!?"

Từ lâu rồi hắn chưa gằn giọng như vậy với ai nhỉ?

Vậy sao tên điếm chết tiệt đó lại làm mình ra mặt như vậy được chứ..thật khó chịu"Hộc..!

Hộc.." bị đối phương nắm tay kéo đi.

Thật sự bất lực vì cái cơ thể nguyên chủ yếu đuối như thế này, thầm chửi hắn nhưng vẫn ráng lết theo tên Bachira kiaCứ đà này chừng nào mới tới được nhỉ?.."

Tới rồi..haiizz" thở dài một hơi mệt mỏi nhưng hắn vẫn giữ chặt bàn tay kia"Được rồi cảm ơn cậu Bachira" ghét phải nói nhưng dù sao cũng chỉ đường cho, một lời cảm ơn mà không có thì cũng ác
.?

Có định thả cái tay không"Cậu buông tớ ra nhé..?"

Nhìn cái bàn tay đang nắm chặt mình thế kia , ủa rồi có cho đi hong ba?"

À?

Ừ được rồi.."

Cảm giác luyến tiếc một chút với bàn tay chay sạn do cầm cung quá nhiều của Isagi nhưng lại ấm áp đến bất ngờ, dù có vậy thì tên kia cũng là người nói xấu mình có gì phải níu chứ?

Bachira đấu tranh tư tưởng một lúc nhưng cuối cùng cũng phải bỏ tay ra"Thế tạm biệt cậu nhé!"

Người kia được thả liền chạy vọt đi không quên quay lại vẫy tay chào lại người kia với một nụ cười "rạng rỡ" Bỏ lại hắn bơ vơ một mình với vẻ mặt ngơ ngác, lần đầu bị bỏ lại một cách độc đáo như vậy đấy.

Đường đường chính chính là một play boy chính hiệu mà bị ăn một quả vậy cũng hơi cay cú nhưng biết làm sao được?Isagi này thật lạ lẫm.. cậu thật sự không giống như trước kia nữa sao?

Bachira tự đặt câu hỏi cho chính mìnhCảm giác tê như dòng điện đi qua nơi lòng bàn tay vẫn còn lưu luyến hơi ấm của thiếu niên kia, nắm chặt tay thành nắm đấm của sự nổi giận kèm theo một chút của sự tiếc nuối(?) Nếu hắn vẫn nắm giữ bàn tay kia ,nếu hắn có thể giữ cậu lại để cùng nhau ở thêm một chút nữa..thì hay biết mấyBachira vừa đi vừa suy nghĩ mà mặt đã đỏ hết lên, xấu hổ mà chạy đi làm vài người cũng phải bất ngờ vì hiện tượng mới lạ nàyVà ngày hôm sau chúng ta có bảng tin hot nhất trường Blue Lock: "Play boy Bachira Meguru của trường hiện tại đang như một thiếu nữ mới yêu chạy với cái mặt đỏ như trái cà chua!!"
..•huhu thoát tên tâm thần kia rồi,sợ chết được!• Isagi chạy đến cánh cửa,quay lại đã mất dấu tên kia liền mừng rỡ thở phào một hơi•ngươi đây cũng biết sợ à?• Ego bay xung quanh cậu thiếu niên kia bất giác hỏi•có đấy sợ lắm huhuu~• không.

Trả lời cho có chứ cậu vẫn biết tên kia biết rõ đáp án mình vừa hỏiChỉ là hiện giờ cơ thể nguyên chủ quá yếu đuối phòng trừ trường hợp nguy hiểm nên tránh xa là tốt nhất, thật ra cậu có đọc qua sách phép thuật và nghiên cứu trong mấy ngày nghỉ kia nhưng thật chất chỉ là lý thuyết nên không đảm bảo về độ thành công trong việc Isagi sử dụng nó•bỏ qua chuyện này đã vào trong trước kìa• Ego thay đổi chủ đề , ngón tay chỉ vào cánh cửa trước mặt cậuHừ một tiếng, không trả lời hắn cậu định hình tinh thần và"Kéttttt" đồ cổ hả má????Cánh cửa mở ra chậm rãi dần chuyện sang một căn phòng màu trắng bình thường .

Dường như có camera và một cái cửa kính xa ở phía trên, theo cậu thì nó không khác nào cái phòng nhét mấy thằng bị bệnh tâm thần cảVậy là không phải đấu 1v1 với giám thị mà là một chiều không gian khác nhỉ, giám sát để đánh giá năng lực.

Nhìn thì đúng như một cái Bluelock thứ hai thật"Chào mừng thí sinh Isagi Yoichi ,hôm nay bạn sẽ đấu với tư cách gì?"

Tiếng máy móc phát vang cả căn phòng"Xạ thủ."

Ngắn ngọn xúc tích đến từ Isagi"Sau đây sẽ là một bài kiểm tra năng lực, bạn đã chuẫn bị tinh thần chưa?"

âm thanh có giọng khàn đặc vào phần cuối của câu nóiTặc lưỡi một tiếng dường như biết chủ nhân của giọng này là của ai"Đừng lòng vòng vô kiểm tra lẹ hộ tôi""..."

Nghe thấy lời đối đáp mới mẻ từ Isagi bên đầu dây kia im bặt-bài kiểm tra sẽ bắt đầu trong-321!Start!Căn phòng trắng nào đây đã được phép thuật thay đổi thành một địa hình trong hầm ngục.

Isagi ngắm nhìn, nhận xét qua đây là bài kiểm tra phép thuật'Mồm nói xạ thủ nhưng muốn kiểm tra phép thuật, đùa cậu à?' Khó chịu liếc cái camera một cáiNhưng mà dù sao cũng tốt dù mới đọc thôi nhưng giờ đã được thực hành thử không khỏi thú vị, đây là lần đầu tiên đấy!Định vị được camera ẩn ở ngay góc không gian, đó chính là lổ hỏng nhưng phá giờ thì chán lắm!

Thôi thì buộc vậyIsagi để ngón tay mình lên môi nhìn vào camera như tiếp theo sẽ là một bí mật vậy"Shh is showtime!"

Cảm nhận được nguy hiểm một con quái cấp B+ nhào tới từ sau lưng cậu"RẦM!".."

Đuối quáaa lết về nhà hỏng nỗiiiiii" một thân tàn tạ, mặt dính đầy bùn đất nhìn rất thê thảm từng bước lết ra sảnh trườngHiện giờ đã là xế chiều, những tia nắng len lỏi qua từng ô cửa sổ dài chiếu lên người cậu tô điểm.

Dù mặt đã dính bẩn nhưng vẫn tôn lên được nét đẹp tự nhiên kiaHên là chưa tới ngày đi học nên sảnh khá là vắng vẻ dù sao chưa đi học chỉ có lẻ tẻ vài bóng người ở ngoài đa phần là hội học sinh chứ người bình thường lết xác vô đây làm gì chỉ có cậu đây quên kiểm tra thể lực vô đây làm lại thôi .

Isagi xoa xoa cái má vẫn còn bị một ít trày xước vừa suy nghĩKhông thể chối được là mặt của nguyên chủ rất đẹp nhưng một phần lúc trước kia cậu ta luôn trang điểm để giúp phần thêm sức hút nhưng lại tỉ lệ nghịch với khuôn mặt của cậu ta thành ra giảm đi sắc đẹp ấy chỉ thấy một khuôn mặt công nghiệp bởi những các mĩ phẩm và trang sức thôi•ngươi khỏi cần về cũng được mà?• linh hồn kia đánh giá hành động của cậu thiếu niên, luẩn quẩn theo cậu liền lên tiếng nói•thế nằm đây ngủ nhá??• Isagi quay sang đối phương mà cọc cằn đáp lại bởi vì thật sự cậu khá đuối rồi'Bộ tên này điên à?

Về nhà ngủ không chịu đã vậy còn đang hôi thối dơ bẩn thế này mà không giúp cậu lết về miếng nào mà còn dở chứng' vừa thầm chửi tên nghiện nào đó bám theo mình mà không giúp đi gì còn chọc cậu điên tiếtNói ấy á láo nháo là anh direct shot phát vào mồm mày giờ đừng làm anh lóng•tôi giỡn ,xin lỗi nhưng thật sự bây giờ cậu không cần về nhà đâu• nhìn thấy quả mặt hầm hầm kia của cậu hắn buồn cười liền vội giải thích•thế mắc gì không được về nhà?• nhìn mặt hắn cọc cằn trả lời•tôi đăng ký cho cậu ở ký túc xá rồi, khỏi lo• có câu người khôn luôn nói giữa chừng ".."

Ê?

Ê nha? rất là ê nha ai mượn ông cố vậy?. . .•thôi thì cũng mệt qua đó đỡ cũng được• cậu thở dài đành chấp nhận, dù sao cũng quá mệt để lết về nhà vô ký túc xá cho gần•vậy để tôi dịch chuyển cậu qua phòng cho nhanh,đồ đạc tôi chuyển qua rồi nhá còn đây chìa khoá• trong tay hắn là một chiếc chìa khoá , đứng trước mặt cậu thả vào tay Isagi•NÀY!• chưa kịp để cậu nói thì cả hai đều bị lọt vào một lổ hỏng dưới chân và rơi xuống vựcBỊCHIsagi đáp chân an toàn xuống giường, hên là vậy•TÊN KHỐN NHÀ ANH!

LÚC ĐẦU CÓ THỂ DỊCH CHUYỂN ĐƯỢC SAO KHÔNG NÓI TÔI LÀM TÔI PHẢI DÂY DƯA VỚI TÊN ONG VÀNG KIA???!!• không quên việc hồi nãy định nói, cậu hét vô mặt hắn một cái to rõ•thì cậu cũng có hỏi gì tôi đâu?• bên hắn thì nằm thư gian trên không trung đáp lại rất chi bình thườngĐậu má hắn!?

Isagi thầm chửi thề,không thèm nói chuyện với Ego nữa mà liếc hắn rồi hừ một cái bỏ vô phòng tắmEgo nhìn tất cả động tác kia mà vai hắn run lên vì ráng nhịn cười cậu nhóc đáng yêu nàyIsagi bước vào phòng tắm liền nhảy vào bồn đầy nước, thoả mãn cơn nóng rực và mệt mỏi trong người cậu rồi đứng dậy kì cọ cả thân thể nàyDòng chất lỏng hoà làm một với Isagi ,từng giọt nước thấm lên người cậu như khoác lên một lớp áo mỏng trong suốt.

Những hạt nước li ti trên cơ thể cậu thiếu niên ánh lên toả sáng trông thật cuốn hút làm saoMột khung cảnh quyến rũ đến đáng sợDù sao thì hồi còn làm cầu thủ bóng đá cậu vẫn phải đi chụp hình để in lên các tờ báo,poster và quảng cáo,...

Một cầu thủ ưa nhìn thế này bảo sao tất cả những gì cậu làm đều rất nghệ thuật tỏa ra vẻ cao quý cho thấy tầng lớp cậu ở kiếp trước không tầm thường một chút nàoTắm lẹ rồi ra ngoài làm một giấc cho đã cái nư, Isagi vừa ngắm mình trong gương vừa lau tóc"Ùi ai đẹp trai thế này, chắc chắn là cầu thủ số 11 Isagi Yoichi này đây rồi dé dee" ừ thì người đẹp trai có mấy ai bình thường..Mặc đại một bộ đồ rồi nhảy phăng lên giường nằm, thấy mảnh giấy cùng một lời nhắn'Mai nhớ dậy sớm đi nhận lớp tôi có một số việc sẽ không theo cậu thường xuyên đâu đừng lo nhưng nếu có việc gì nguy cấp cứ gọi tên tôi' đọc xong, lông mày hôn nhau Isagi vò tờ giấy lại.

Cậu lớn rồi có phải con nít đâu mà đòi trông?Hắn coi cậu như một thằng mồm hôi sữa mẹ vậy cơ à??

Xin lỗi nhá cậu đây sống 22 năm thêm một kiếp 17 này nữa cũng già lắm rồi đấyTức giận cậu mặc kệ quấn chăn lên hết người rồi khò luôn
 
Back
Top