Tôi là Vân thư, một học sinh lớp 10, vì học xa nhà nên tôi phải chuyển đến căn nhà nhỏ mà bà ngoại khi mất đã để lại cho tôi.
Gia đình tôi rất hạnh phúc, tôi cũng vậy.
Tôi có cha mẹ bảo bọc, chị gái chiều chuộng nên việc học xa nhà là một việc khá khó khăn với tôi.
Còn một ngày nữa là nhập học, tôi tạm biệt gia đình rồi vội vàng mang theo đồ đạc bắt xe đến nhà bà ngoại.
Ngồi xem buýt mất hơn 5 tiếng, tới chạng vạng tối tôi mới về đến nhà.
Nhà bà ngoại khá cũ từ cữa đã có thể nhìn ra ngôi nhà đá bạc màu đi không ít, xung quanh là rất nhiều cỏ do lâu ngày không có người dọn dẹp.
Bước vào trong tôi khá bất ngờ khi tuy nội thất đã khá cũ kĩ nhưng mà vẫn khá sạch sẽ, cứ như là mới được lau chùi.
Tôi nhớ lại mấy hôm trước mẹ có lên đây thăm dì hai, nên chắc đã tiện ghé qua đây dọn luôn, tôi cũng không nghĩ nhiều mệt mỏi sau một ngày dài vất vả tôi để vali trong phòng lấy một bộ đồ ngủ và đi tắm.
Tôi ngâm mình trong phòng tắm khá lâu, khi ra thì trời đã tối rồi, trong tủ lạnh không có gì cả tôi đành pha đại một gói mì ăn liền cho đỡ đói.
Ăn xong tôi lấy ba lô ra soạn cặp soạn vở cho ngày mai, tôi không quá lo lắng về chương trình học lớp 10, vì ba mẹ tôi là giáo viên họ đã dạy tôi gần hết kiến thức cần thiết, tuy nhiên tôi khá yếu tại các môn tự nhiên.
Còn chị gái vì sợ tôi ở một mình sẽ buồn nên đã dùng tiền tiết kiệm của chị để mua cho tôi một chiếc điện thoại mới thay thế cho chiếc nokia đã gắn bó với tôi từ khi mới lên cấp 2.
Loay hoay một lúc cũng xong, tôi quyết định ngủ sớm một hôm vì mai là ngày đầu nhập học.
------ngày hôm sau------Reng Reng RengA buồn ngủ quá cho ngủ tí nữa đi // tắt chuông thông báo//Ba thương con vì con giống m - tútVân Thư: cái nhạc chuông gì kì vậy ...Vân Thư: // cầm điện thoại mà mắt vẫn còn lim dim // hả mẹ gọiVân Kiều ( mẹ Vân Thư): Vân Thư à mẹ nhớ nay là ngày nhập học của con đó đã 6 rưỡi rồi dậy đi không trễ bây giờ ( ở nhà vân thư toàn được mẹ vô đập dậy)Vân Thư: mẹ sao tự nhiên mẹ gọi vậyVân Kiều: Mẹ không gọi cho con ngày đầu tiên đã trễ rồi à, cái con bé này mãi không chịu lớn gì cả.
Thôi con dậy ăn sáng đi mẹ chuẩn bị đi dạy rồi // cúp máy//Vân thư: Haizzz, làm gì có đồ ăn chứ thường sáng mẹ nấu cho mình ăn mà huhu, nhớ mẹ quá.
Thôi ra ngoài mua ổ bánh mì ăn tạm đi.Vù vù vùVân thư: hà hà hà cuối ...
Cùng cũng...hà hà...
Tới trường rồi ( lần đầu đi bộ, đa số toàn được mẹ hoặc chị chở đi học)???: cậu là học sinh lớp 10 mới tới đúng không?Vân thư: đúng đúng, đang khai giảng mà nhỉ???: đúng rùi, cậu học lớp mấy, nhìn cậu chắc không biết lớp mình ở hàng nào đâu nhỉ.Vân thư: à tớ học lớp 10a8 cảm ơn cậu nhé???: 10a8 à ...
À nhớ rồi hình như ờ hàng bên kia kìaVân thư: cảm ơn, cảm ơn nhé???: thôi đi lẹ lên đi, sắp trể rồi đấyVân thư: à à được rồi
Chương 1 tới đây là hết rồi, vì là lần đầu viết truyện kinh dị nên có sai sót gì mong mọi người nhắc nhở mình nha