Tâm Linh .

.
chap 40


"Mấy hôm trước bộ mày lạc vào phòng tra tấn hay gì mà mình mảy kín vết roi đi thế"_ Hyuk thoa đều thuốc lên tay cậu miệng cằn nhằnBôi xong cậu tính chuồn đi chố khác lại bị Jaewon nghiêm nghị nhắc nhở" Chưa gì đã lại chạy còn đau ở đâu không"" H...hết rồi"" Gì mà hết nói thật, không ấp úng"" Thì hết rồi đó mỗi tay đau thôi, mà làm như tra khảo vậy, tôi đau kệ tôi"Mấy lời lấp liếm của cậu không qua được Hyuk và Jaewon.Hanbin bị đè nằm trên bạt lều, hai tay vị Hyuk giữ chặt, Jaewon lập tức vén ống quần dài của cậu lên.

Cảnh tượng xót xa lại hiện ra, đôi chân thon dài, trắng hồng cũng bị cứa bởi vô vàn vết thương.Hyuk quát lên đầy cáu gắt: "sao nói bôi đủ chỗ rồi!

HẢ!"

Cậu nghe mà ấm ức nhưng lại không thể cãi, lời chửi thề chuẩn bị vụt khỏi miệng đành nuối ngược vào trong.Jaewon nhìn vẻ mặt ức đến suýt khóc của cậu cố nén nụ cười mà xoa nhẹ đầu cậu.-----------" Còn chỗ nào nữa không?"

" Dạ hết ròi"" Hử?"

Hanbin nằm chán quá, bị hỏi liền theo phản xạ nũng nịu trả lời.Vẫn còn nghi ngờ cậu, Hyuk liền hỏi lại:" sao, hết thật hay lại nói dối"" Dạ à tôi còn chỗ nào bị đau nữa đâu"Jaewon nhướn mày nhìn cậu chằm chằm.Cậu xoa tóc, xong ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng:" th...thì c...còn mấy chỗ những mà cái này không bôi hộ được đâu""Sao mà không, lôi ra xem nào"" Thôi đi ra đi tôi tự bôi, người ra đau mình với đau đít sao mà vạch ra cho hai người bôi được, đi ra ngoài đi"Vì còn chút liêm sỉ cuối cùng được ông Hwang dạy dỗ bọn hắn cũng chịu đi ra ngoài.----------------Trong lúc cậu quần quật với những vết thương sau gáy thì có hai con mắt thuộc về hai người khác nhau đang cẩn thận dòm ngó tấm lưng trần qua khe hở nhỏ.Thân hình gầy gò đến đáng thương sương cũng lộ rõ, khuôn mặt thì phúng phính đầy đặn lúc mặc quần áo trông cũng rất có da có thịt ai mà ngờ cậu lại ốm đến thế.Hằn lên nước da trắng ngần vẫn là chằng chịt những vết thương chồng chất lên nhau.Tự nhiên lại thấy lương tâm cắn rứt, mấy cái kế hoạch bọn hắn tính toán trong đầu bỗng do dự không muốn làm tiếp.Jaewon đứng dậy, anh ngẩng đầu nhìn bầu trời đen lấp lánh sao đêm, thở dài thườn thượt.Gió nổi lên hai người tản ra, những tán cây xào xạc khiến tâm trạng hai người trùng xuống."

Này tính ra nhìn nó cũng đáng thương ha mày" " Ừ thì thương, nhưng phóng lao theo lao đi mày, chơi đùa nó tí trong khi đợi Yun Hee về là được, xong thì đường ai nấy đi mà nó cũng đáng, suốt ngày bài bài vở vở điên hết cả người."

" Này đừng ngoài gió hoài thế về lều ngủ đi, lẹ lên mai còn dậy sớm nữa"----------------" Sáng rồi, dậy đi mâý đứa, cơm tự nấu mà ăn nên muốn ăn thì lăn vô bếp, dậy hết đi"" Thôi bà gọi ổn quá chúng nó không dậy thì thôi mình nấu lẹ ăn sớm tui với bà đi dạo healing"-----------Trong cái lều nhỏ, ba người chen chúc cậu nằm ngoài rìa lại bị Jaewon ôm chặt cứng.Bị gọi cho kinh động, vốn cũng thường thức sớm cậu nhập nhoàng tỉnh dậy.Dùng hết sức bình sinh để vùng vẫy thoát khỏi vòng tay người nọ nhưng không thành.Hanbin nằm thẫn thờ mặt đối mặt với tấm vải, xong ít phút sau cậu lại mơ màng khép chặt mi.Lần thứ hai mở mắt, cậu tỉnh như sáo thấy mình vẫn chưa được thoát khỏi vòng tay ấy Hanbin quẫy đạp rồi lớn tiếng ra tín hiệu ét ô ét với mọi người.Tên Jaewon nhìn vậy mà nặng như trì đè cậu chặt cứng, mà hình như cậu càng giãy mạnh tên đó càng ôm chặt thì phải.Hanbin kiệt sức nằm im ru, đang thở hồng hộc thì bên tai vang lên giọng nói trầm ấm:" tao làm gì mà quậy kinh thế"" Này thức rồi sao mà ôm tôi tiết thế bỏ ra lẹ lên, ai cho ôm mà tự tiện thế cầm tinh con rồi à"_ giọng cậu the thé quát mắng."

Bình tĩnh, người như que tăm lại bị thương mà sức không vừa nhỉ"" Liên quan gì mồ mả nhà anh hay gì mà quan tâm, bỏ ra"Jaewon nhíu mày anh vung tay Bốp!"

Này!!!

A...anh điên à sao lại đánh tôi"" Hửm?

Sao chưa gì đã rối lên rồi, nít hư thì phải bị phạt chứ"Cậu ấm ức cắn môi, lúc sau giọng ươn ướt, hình như khóc rồi" A...nh đồ con chó, tôi bị đau mông đấy anh đánh tôi"Jaewon như nhận ra gì đó liền hoảng loạn buông tay" Khóc rồi à?

Ai làm gì mà khóc, nhiêu tuổi rồi"Cậu vốn dĩ không khóc chỉ là nuốt cục ức lớn giọng hơi nghẹn lại chút, thấy anh trả lại tự do cho mình cậu vội lật người đá mạnh cho người đối diện một cái thật đau" Khóc cái máu l ^^"
 
.
chap 41


Tui đang có suy tính lại là ko đăng theo lịch kia nữa mà sẽ đăng dồn vào ngày chủ nhật, cứ cuối tuần sẽ đăng 3 chap.2 chap ở truyện này và 1 chap ở truyện khácCác bác đọc truyện của tui chịu khó cập nhật lịch giúp tui xíu he👉👈Nay ra 1 chap trc ạ, tuần sau cố chạy nốt 5 chap trong tuần để chủ nhật tuần sau ra đc 3 chap ổn định.--------------Jaewon văng vào người Hyuk khiến con sâu ngủ củng lờ đờ tỉnh giấc " Đụ mẹ sáng ra hai đứa mày bị tăng động hay gì hết la oai oái lại giao đấu tay đôi"Anh nhìn hắn ta đầu tóc rối mù gương mặt khó chịu nhăn nhóĐốp!"

Mẹ mày, sáng cái gì giữa trưa đến nơi rồi, dell dậy đi mày đợi tao cắm cho bó nhang vào mồm thỉnh hồn dậy nữa à"" trưa trời trưa trật gặp thứ âm binh gì đâu á"Xoạch!"

Hay quá nhỉ, trên lớp thì ngủ bờ ngủ bụi ở đây cũng ngủ quên trời quên đất, tính thành ma đói đúng không ra ăn đi"Thầy giám thị khó tính nhất nhì trường kéo cửa lều thiếu điều rách mẹ nó vải, miệng quát mắng.Hai người kia liền đứng dậy đi ra, cậu vẫn ngơ ngơ ngồi đấy:" sao mà trưa nắng dương khí tràn trề mà toán nhắc vong không zị ta"" Mày có đớp không ngồi đấy để bọn tao cơm bưng nước rót cho à"" Hú hú bé bin dậy muộn thế ta, bình thường gà chưa gáy bé gáy thay gà rồi mà"Jaewon bịt mồm Taerae lại" Mày câm cái mõm lại, la oai oái lên ma bắt đấy"" Duma cha này dậy muộn rồi nói linh tinh gì vậy"Hắn vừa nói lại bị anh tát vào lườn cho cái, chỗ bị đánh tê rân rân, nó ôm người nín thít không dám cãi.Rồi cậu vừa định đứng dậy thì bóng dáng to lớn ngã một cái phịch.Seop chạy theo sau:" Eunchan đi từ từ thôi mày té vậy rồi lõm mẹ nó đất đấy"Lew cũng theo sau anh cả seop chạy lại:" lẹ lên ăn cơm đi nay không chơi vui như qua đâu giáo viên mới giáo nhiệm vụ đấy"Sáu con người tính cả thầy giáo đứng chết trân trước cửa lều.Chan chíp ngã đè hết lên người cậu, không hở một kẽ, xong hắn cứ nằm bất động vậy mà không có dấu hiệu sẽ đứng dậy.Cậu nằm dưới cái thân hình vượt trội ấy không thể hô hấp như bình thường, lại như bị bóng đè muốn giãy cũng không nỗi.Nghẹt thở cậu lách tay ra đập đập người hắn, mà vẫn không thấy động tĩnh gì, mồm bị hắn che đến á khẩu.Ngay lúc tay cậu buông thõng tưởng trừng như hết hy vọng thì cái thứ to lớn trèn ép phổi cậu bị kéo ra bơi Jaewon và Lew.Tên kia mở hai mắt như kẻ vô tội, ngơ ngác quay trái quay phải, thầy giám thị rờ rờ chỗ chỏm đầu hắn nói:" Ngã cũng mạnh chắc đập đầu xuống bất tỉnh đấy, u đầu lên rồi đấy, đi tìm cô y tế lấy thuốc bôi vào"Bên đó ngơ ngác còn bên cậu là như vừa tái sinh, giành lại được một mạng từ tay thần chết cậu hít thở cái thật sâu thở thật mạnh.Xong lại mệt quá nín thở nằm đấy, rồi chợt nhận ra gì đó cậu lại thở tiếp.Biết do thằng áp út nhà mình mà gia sư nhỏ chuẩn bị đi bán muối seop để kệ anh em dìu dắt nhau đi, anh nán lại chui vào hỏi thăm cậu."

Có sao không? người thằng chan to ngã lên người cậu vậy cậu có đau ở đâu không"Hanbin mắt thẫn thờ như kẻ mất hồn, giây phút cần kề cái chết này đúng là khiến người ta hoảng hồn.Cậu quay ra nhìn anh, vẻ mặt ôn nhu, quan tâm mà lườt xéo."

Không sao, tôi vẫn ổn, chỉ là thiếu chút đắp chiếu về gặp gỡ tổ tiên thôi"Seop ít nói chuyện với cậu, anh ta trầm tánh lắm, ngoại trừ những thứ liên quan đến sách vở thì đố có bao giờ kiếm được lời hỏi thăm thâm tình như thế.Lần đầu quan tâm người lạ mà quen, anh lại bất ngờ trước độ xéo xắt của đối phương.Tuy trước giờ không có thói quen soi xét người khác, song mặc kệ người kia lồng ngực cứ phập phồng hít từng ngụm oxi còn trọng điểm chú ý của anh lại ở cặp má căng tròn, mịn hồng.Anh liên tưởng tới cái bánh mochi béo tròn, mềm dẻo rồi sinh ra cái ý nghĩ muốn vập răng mình vào má người kia cắn cho cái.Cậu nhắm mắt lại, hơi thở bắt đầu hờ hững rồi từ từ ổn định lại, Hyeong Seop lại như bị ai thao túng mà tiến lại gần mặt người kia.Cốp!!Hai cái đầu va chạm, cậu được phen nong não, ổm trán cuộn mình lại vì đau.Anh cũng xoa xoa cái trán mình, bất lực chỉ biết nhíu mày, rồi lại bật cười khe khẽ.Cậu thì khác cảm giác như cả thế giới đang chống lại mình, đau đớn vô cùng.Hanbin muốn mời luật sư!
 
.
chap 42


Anh cắn môi, gắng không cười tiến gần hỏi thăm cậu:" anh xin lỗi nhé, em đỡ đau chưa, anh không biết em lại bật dậy ngày lúc đó"Hanbin xoa cái chán đỏ ửng, bực dọc lườm người kia:" anh em cái gì, hức đau chết tôi rồi"Cậu trách mắng bằng lời lẽ khó nghe, tuy thế mà seop lại đừ người ra.Cặp mắt ươn ướt, cặp má nhiễm hồng, đôi tai thì đỏ nhỏ ra máu, đôi tay cũng trắng sáng, bộ dáng cậu như cung nữ ủy khuất bị người ta bắt nạt tạo cảm giác muốn được che chở vỗ về.Vượt mức pickleball!Hanbin thì chả còn thiết tha gì cậu nhìn hắn bơ mình nằm phịch xuống thở dài.Vừa rồi đập trán đau đến mức mắt cậu cũng chảy nước mắt sinh lí, tính đưa tay quẹt đi thì bị giữ lại."

Đừng lấy áo lau mắt, hại lắm"Nói rồi anh nhẹ nhàng lấy đầu ngón tay lau đi giọt nước mắt lăn dài trên má cậu.Cậu giật mình lùi về sauThằng này lạ chập IC à hay ai nhập!Seop đứng dậy đi khỏi lều, đúng là giống như anh nghĩ, xúc cảm ở đầu ngón tay mềm mại, mịn mướt.Anh đang nghĩ đến việc sau này con mình với cậu liệu có thừa hưởng được cặp má mềm kia không.-----------" Mẹ, thằng nào bày ra trò này vậy"Tên Hyuk vừa tù tì thua, phải đi lụm cũi nhiều nhất, hắn thẹn quá hoá giận do bản thân hắn cũng nhiệt tình hưởng ứng mà thất bại ê chề.Mấy đứa chung quanh cũng rén, rồi mấy đứa con gái tí ta tí tởn liền xung phong làm hộ.Húm vào một đống đứa tản ra nhặt củi, mới gần chục phút đã thừa chỉ tiêu.Ngồi không thì chán bọn họ lại oản tù tì chơi trốn tìm trong rừng.Cậu thấy nguy hiểm liền nhắc nhở:" trốn tìm trong rừng không phải trò hay đâu nhỡ lạc thì sao, với lại đột nhiên bị tập trung không có mặt thì kỉ luật đấy"Ngoài mặt là nhắc nhở vậy nhưng thâm tâm cậu không lo lắng hai điều đó mà sợ âm khí nhiều như này ắt có thứ không sạch sẽ, chơi trốn tìm mà bị nó giấu đi thì trời biết đất biết nó biết chứ chả còn ai khác biết mà cứu nữa.Cậu vừa dứt lời giám thị cũng nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ, chơi gì cũng được nhưng phải trong khu vực cắm trại mà thầy cô vạch ra.Đi cũng chả được xa mất vui bọn họ nhìn cậu rồi lại yên vị chỗ cũ.Bạn nam ở lớp 12 bên cạnh đột nhiên la lớn" Chúng mày chơi ma sói không"" Khỏi mày, hoang thế này tao sợ tối ngủ không vô"---------------Tối lại cả khối ngồi quanh nhóm lửa lớn.Mặt đứa nào đứa nấy rực hồng, Hanbin ngồi mé xa ngọn lửa, đêm xuống lạnh khiến cậu run nhẹ."

Ê tối rồi ăn no rửng mỡ kể chuyện ma nghe coi"" Tao đạp vào mồm mày giờ trưa nói chơi ma sói thì mày không muốn, đêm khuya gió rít giữa rừng mày đòi nghe chuyện ma"" Vậy mới thí zị🙂)"" Thế chúng mày sao nghe không"" Nghe, nhưng thằng nào kể, biết mẹ chuyện ma gì đâu"" Ừ, chưa tiếp xúc bao giờ đúng là không biết kể cái mẹ gì"Một bạn nữ với vẻ ngoài cá tính bỗng chen vào" Để đây kể cho nghe"Vụt!Mấy thầy cô giáo rinh ghế tót lại chỗ đám học sinh đang buôn chuyện."

Thật ra chuyện này tui nghe đồn thôi.

Hình như trường mình đợt trước có ma á, rồi có một giáo viên bị nhập rồi muốn giết hại học sinh, may mà có người cản kịp.

Theo nhiều người miêu tả cô ta có đôi mắt đục, đỏ ngàu, vẻ mặt xấu xí kinh hồn bạt vía, dáng cũng vặn vẹo rất ghê.

Mà đây là tin đồn về lớp 12A3 đó hahahahaha"Tiếng cười khanh khách lanh lảnh trong tiếng gió cứ ầm ầm bên tai khiến da gà da vịt người ta nổi hết lên.Sau khi cô bé kết thúc câu chuyện ai nấy đều im bặt.Cậu vậy mà lại bị đẩy lên trước kể chuyện.Chưa kịp làm gì nhưng bộ dáng ngơ ngác của cậu cũng khiến mọi người bật cười.Hanbin được đề nghị không ki bo giấu diếm.

Sắc mặt cậu trở nên nghiêm túc khuân mặt dưới anh lửa bập bùng lại càng thêm đáng sợ" Ở một gia đình nọ, chỉ có hai anh em ruột sống với nhau, bố mẹ bọn họ mất sớm.

Đến năm người anh lên 17 tuổi, người em gái bắt đầu bị mất ngủ.

Cô bé kém anh mình 2 tuổi, rất xinh đẹp và ngoan ngoãn.

Người anh cũng rất yêu chiều cô.

Người em vì không muốn anh lo cứ im lặng không nói, cô bị thiếu ngủ trầm trọng, ngay cả khi nhắm mắt lại cô liền lập tức mở mắt ra do bắt gặp một người phụ nữ tóc dài gương mặt ghê rợn cứ áp sát mặt cô.

Trải qua nhiều lần như thế, tâm lý cô dần thay đổi, khép mình hơn.

Người anh tinh ý nhận ra liền gạ bỏi chuyện.

Cô cuối cùng cũng phải khai, người anh đau xót nhìn em mình xong giật mình vì tiếng đập cửa dữ dội của ai đó bên ngoài.

Sợ hãi đứa em chui ra sau lưng anh mình, rồi bỗng không gian tối đen như mực.

Một người phụ nữ hiện ra, cô ta mặt mũi xanh ngắt, cả người bốc ra mùi thối rữa hốc mắt chảy dịch đỏ rất kinh tởm.

Giọng cô ta ồm ồm tiến sát, tiếng thét vang cả góc trời:" con chó, đĩ mẹ mày, bố chết chưa lâu mà mày cướp bồ taoooo!"

Nói rồi cô ta lao tới siết lấy cổ người em, lực mạnh bóp nghẹt lại động mạch khiến người em vùng vẫy tuyệt vọng..."
 
.
chap 43


Mấy bạn gái ngồi càng ngày càng gần nhau hơn, tiếng gió rì rầm sượt qua tai làm mọi người rùng mình."

Trời má sao tao lại nghe cái này nhỉ"" Ê huhu, bên cạnh tao có ai không tao sợ bây ơi, giờ quay sang thấy cái mặt lạ lạ là tao ngất đó"" Yên tâm quay sang ngất tao đỡ"Jaewon không phải thuộc hệ duy vật, không hoàn toàn kháng cự tâm linh nhưng đối với những chuyện mắt không thấy tai không nghe anh không tin:" ba cái chuyện nhảm nhí, tự mình doạ mình"Cậu mặc kệ những tiếng xì xầm bên tai, tập trung hết sức để nhớ những đoạn kí ức xưa" Ngay lúc người em gái cố gắng thoát khỏi người con gái xoã tóc trong cơn mộng mị thì đồng thời người anh bên ngoài hoảng hốt gỡ đôi tay đang không ngừng siết chặt cổ mình của người em gái.Xáo xào một hồi người em tỉnh lại, cô ngáo cả người bần thần nhìn người anh mồ hôi lấm tấm đang ngồi bệt dưới đất.

Gương mặt trắng bệch, bần thần của anh trai khiến cô em hoảng sợ, cô tính tiến lại gần, song lại nghi thần nghi quỷ không dám tin tưởng vào người trước mặt.

Quá sợ hãi cô nép vào góc tường co ro, run rẩy mà khóc thút thít.

Bị tra tấn tinh thần ròng rã suốt mấy tháng trời cô mệt lả người ngất đi.

Người anh vừa mới hoảng hồn lại liền ẵm cô em đến bệnh viện.

Bác sĩ nói người em bị suy giảm tinh thần, rồi suy dinh dưỡng nên kiệt sức mà ngất đi.Người anh băn khoăn mãi, em mình trước đây luôn tràn đầy sức sống, nụ cười treo trên môi chưa bao giờ tắt .

Nhưng lần này anh thật sự sợ hãi, ngôi nhà chỉ có hai anh em nương tựa vào nhau vậy mà sức khoẻ của đứa em đã xấu đến vậy anh còn không biết, chỉ sợ lơ đễnh thêm chút có thể đứa em gái_ người thân duy nhất của anh trên cõi đời này sẽ bỏ anh mà đi.Nỗi trăn trở đó cũng khiến anh mất ăn mất ngủ mấy ngày, sáng thì đi học chiều lại đi làm thêm đến tối, khuya tới anh lại vào viện chăm em.

Công việc cứ bộn bề khiến anh rối trí, anh kể chuyện của mình cho bạn thân anh nghe.

Anh bạn thân không phải người trong nghề nhưng cũng khá nhạy bén, anh ta biết trong chuyện này có điều bất hợp lí liền gợi ý cho người anh trai đi tìm một người thầy về xem xét cô em coi sao.

Cậu anh cũng mệt mỏi sau bao ngày lại thêm người em khi tỉnh dậy cứ lầm lì bướng bỉnh khiến anh bất lực.

Anh rồi cũng tin vào việc em mình dính vào chuyện tâm linh, anh thà tin nhầm còn hơn bỏ xót liền cố gắng liên hệ một người hành nghề tâm linh cứu giúp.Người trong nghề kia cũng thương cho hoàn cảnh của người anh, 3 hôm sau liền báo tin tìm được pháp sư cứu hai anh em họ.Bạn đầu người anh còn ngờ vực, nhưng đến hôm gặp mặt, vị kia lập một trận pháp nhỏ rồi đi xung quanh ngắm nhía từng ngóc ngách trong căn nhà nhỏ."

Nhà này có ma ám rồi!"

Lời khẳng định chắc nịch của anh ta như cú tát đau đớn giáng mạnh xuống người anh.Anh ta bàng hoàng, sững sờ:" trước giờ tôi và em đều biết có thờ có thiêng có kiêng có lành, vả lại đây là căn nhà mà ba mẹ để lại cho hai đứa đất sạch vô cùng, sao lại bị ám cho được"" Mùi quỷ khí thì nồng, nhà cũng ít nhiều u ám đừng nói ma có khi nữ kia thành quỷ ám em anh rồi đó"Nghe lời thầy phán người anh nhận ra hẳn ông ta có chút am hiểu, lời lẽ chắc nịch nói câu nào chúng câu đó sao mà sai được.Anh kể lại thầy nghe chuyện mấy hôm nay em mình như nào.Vòng vo một hồi vị pháp sư đã tóm được ý chính là thật ra là có một nữ theo em gái gia chủ.

Vốn cô ta thích người anh, song vì là đơn phương tương tư nên không được đáp lại.

Đâm ra tình thần suy sụp không còn sức sống bị tai nạn mà chết.Oán khí tích tụ rồi vì tình yêu đến mù quáng cô ta từ khi tắc thở vẫn dõi theo người anh.Đến khi kể cạnh cô ta mới phát hiện ra anh luôn miệng, một hai cưng chiều gọi một người là cục cưng, bé điệu.Tức chứ, tức lắm tức đến ngu, cô ta không muốn làm hại anh liền quấy rối người mà anh yêu thương.Người anh nghe xong kết luận của vị pháp sư chỉ biết cười trừ mà thở dài thườn thượt.Quá quắt cách mấy đi nữa nhưng một phần cũng do người anh làm người ta tổn thương xong cũng lại không giải thích rõ lí do không muốn yêu đương khiến người ta hiểu lầm.Anh xin được nói chuyện với cô ma nữ để thương lượng nhưng xui thay cô ta bất chấp mặc kệ anh khuyên ngăn, lửa giận cứ bập bùng cháy lan ra khắp nơi.Đến cuối vẫn là để vị thầy pháp ra tay, con ma nữ đó bị đày xuống địa ngục chịu phạt.Sự việc tuy đã qua nhưng tiếng cười lanh lảnh của cô gái tóc xoã vẫn ám ảnh tâm trí cô em"" Hahahahaha ~~~"Bụp!"

Duma"" Trời mẹ, thằng này ngáo c*c à tự nhiên cười như bị dở ý"" Ui giời ơi xong chuyện rồi giải tán đi cho tao đi thay quần nào"Hanbin nhìn đám người thưa dần cũng xách ghế lên dọn dẹp.Càng nghĩ càng thấy sợ, cậu vẫn nhớ rõ cặp mắt đen sâu hun hút của con quỷ đó khi giao đấu với cậu.

Rồi liên tưởng tới hình ảnh cô bé cả người gày guộc run lẩy bẩy vì sợ mà xót xa.--------Bí ý tưởng vt linh tinh cho đủ KPI mà ai dè lúc đăng W lỗi từ hơn 1000 chữ nó trừ hơn phân nửa😭, vt lại thì ngáo hết cả người🥲
 
.
chap 44


Tối quá vừa viết truyện vừa call video với bạn nghe nó gào thét mấy bận vì xem đá bóng, VN suýt vào chứ không vào🙂)Khúc sau nó vui đến chửi thề mười mấy phút đồng hồ vì VN thắng 5-0=)----------------Đêm nay lều giăng đầy đủ, chăn ấm đệm êm, trăng trên đỉnh đầu sáng vằng vặc, tròn đầy.Cái vẻ đẹp hoang sơ của rừng rúi tiếng gió thổi lá rì rào khiến đám cô cậu trẻ nằm trong lều co ro, túm chăn qua mặt ôm nhau ngủ.Cậu seop tối nay lại trằn trọc không tài nào nhắm mắt vào giấc được.Anh rung động bởi cặp mắt long lanh nước ấy, hình ảnh cậu trai ngày thường luôn mạnh mẽ đầy sức sống như hoa dại kiên cường vạch đất ngoi lên, song trước mặt anh lại để nước mắt lăn dài trên má, anh không kìm được muốn nghĩ nhiều thêm chút.Không chỉ riêng cậu cả nhà ông Hwang thao thức mà còn hai con người khác cũng trằn trọc không thôi.Hanbin cứ càng đẩy, Jaewon lại càng dụi mạnh, cậu bất lực muốn khóc tới nơi giọng nói lạc hẳn đi mất hắn vẫn không chịu buông tha.Nói không sợ ma nhưng rén phải ôm ai mới ngủ được🙂" Bỏ ra, c..cậu đ*t!"

Cậu nháo một người đủ mệt bây giờ thế trận cậu nằm giữa bị kép như bánh mì thịt, không tài nào giãy dụa.Cậu trai phong cách nằm đối diện mạnh mồm nói bản thân duy vật không sợ ma mà ôm cậu chặt muốn khảm vô người.Con sâu ngủ đằng sau cũng chả kém, thở cũng zô ziên cứ phà phà như máy lạnh trên đỉnh đầu cậu.Jaewon một hai mắt Hanbin nằm yên cho hắn dụi, cậu lại chả chịu bao nhiêu lời hay ý đẹp cứ từ từ rót vào tai người kia" Đcmm thả tao ra liền, mẹ thằng l, thằng chó, thằng tồi, đồ chó, mẹ mày, cha mày, mả tổ, mả ông mày,..."

" Nói lắm thế ngủ đi, khuya khoắt thế này rì rà rì rầm ma bắt đấy.

Mà tôi chả biết tổ tiên nhà tôi là ai đâu đừng chửi bừa có khi thành quỷ nghe cậu gọi theo ám đấy."

" Đừng có doạ tôi, tôi không sợ đâu, thế nên là đ*t tổ mày thả tao ra"Cậu cứ như tôm quẫy đạp cả đêm vậy nhưng chả có tác dụng gì.-------------Xoạch!!!"

Dậy đi mấy đứa, nay phải tập trung sớm nhất có thể, cấm chậm trễ"Mới bạn sáng, cái kéo của cô ngoại ngữ khiến chiếc bánh mì thịt trong lều bị nắng chiếu cho chói mắt mà tỉnh giấc.Hai người Jaewon và Hanbin nhập nhoàng tỉnh còn cậu Hyuk mở mắt lại đóng mắt khẽ nhíu mày một cái rồi lại chùm mền sâu giấc."

Dâỵ nào mấy đứa, lều nào không tập trung sớm sẽ ĐƯỢC PHẠT nhé nên ra sớm nào"Bắt tín hiệu liền lều cậu lập tức bật dậy như công tắc, hai người ôm hài bên nách của Hyuk mà khiêng anh vẫn còn giữ khư khư chiếc chăn ra ngoài.Nhìn Hyuk vẫn say giấc trong khi cậu bạn nhỏ bên cạnh đã phồng mang trợn má giữ cậu ta đứng thẳng, thầy giám thị không nhịn được liền lại gần lấy thước gõ cái cốp vào đầu con cún nọ.Mấy bạn học nhìn Hyuk bị đánh, thấy gương mặt đẹp trai nhăn nhó vì đau thì phấn khích vô cùng.Người đẹp làm gì cũng đẹp ư!!

Haizz đẹp quá muốn ngược cậu ta phát khóc🙂)Mới thức cậu trai lườm tên phá giấc ngủ của mình, đối diện với cái nhếch mày của thầy giám thị cậu ta lại hèn hạ cụp cái pha xuống.Xin lỗi liêm sỉ gì tầm này, cái mạng này giữ được là do hèn mà ra mong đọc giả đọc và không đánh giá^^"Chú ý này!

Hôm nay là ngày cuối cùng ở rừng rồi, 2 ngày qua các em tiêu tốn thời gian quá vô ích và nhàm chán nên hôm nay thầy cô sẽ giúp các em tận hưởng buổi cắm trại trên núi thật vui vẻ và đáng nhớ nhé"" Dạ không có nhu cậu ạ, bọn em sợ cái vui của cô thầy lắm ạ!"

" Này, thằng nào vừa nói đấy"Hừ, không ngờ gặp phải một lũ hèn!"

Được rồi vì không ai phản đối nên chúng ta sẽ tổ chức hội chợ và biểu diễn văn nghệ tại đây cho vui he.

Đơn giản là chỉ cần các em buôn bán nhỏ lẻ, cái gì cũng được, văn nghệ thì để tối cho những bạn nào không muốn bán hàng bán sáng hoạt động.

Vì năm nay các em cuối cấp, xét thấy trong năm khó có dịp tham gia các phong trào này nên để bọn em chơi trước.

Lớp nào thắng sẽ được thưởng lớn lắm đó, mà để biết lớp nào ẵm top 1 thì có hòm để bình chọn đây.

Tối nay sau khi kết thúc văn nghệ các em mở cuộc bỏ phiếu để bầu lớp thắng, sau đó ngủ nghỉ kĩ càng chuẩn bị đi biển."

" Rõ ạ, nhưng mà thưởng to thật không hay lừa thế cô"" Thế chúng mày không tin tao à"" Dạ hơi hơi"" Hơi cái quần, xách cái đít lên mà chuẩn bị đồ bán đi ở đấy mà hỏi han lung tung"Đám học sinh giải tán cô ngoại ngữ bị thầy hiệu phó gọi lại nói chuyện riêng" Cô là giáo viên mà hơi tí là ăn nói linh tinh, cô có biết như thế là ảnh hưởng đến hình ảnh của nghề giáo trong mắt mọi người hay không.

Rồi cô nghĩ sao khi người khác nhìn vào cái trường thấy giáo viên ăn nói không ý tư.

Phụ huynh nào dám để con vào đây học nữa, tôi nghĩ cô nên tiết chế..."

" Khoải mày nín liền, tuổi nghề tao cao hơn tuổi đời mày đấy, chẳng qua thằng già hiệu trưởng nó hiền hiền tao nhường nó lên làm thôi, trường này vấn đề gì tao mua chưa đến lượt mày quan tâm"Học sinh nói là đi chuận bị đồ nhưng lấy tất đeo tay hoa lá cỏ gần chỗ hai giáo viên đang tranh cãi bị nhổ trụi lủi xơ xác" Ê mày cô Min Ji ngầu á bây"" Tao thấy hai ông bà xà lơ như nhau"" Xàm c*c ghê á"" Ủa sao tao tưởng chuyện tình anh hiệu phó và cô em ngoại ngữ"" Mày ngáo mẹ rồi, nãy ăn phải nấm độc hay sao mà lên cơn sảng vậy"_________Hiện tại H muốn pass gấp một giáo viên toán cho bạn nào cần nè^^Ưu điểm: nhiều tư liệu cho học sinh, giảng bài nhiều dạngNhược điểm: giảng mà hs chx kịp hiểu đã sang bài mới, dạy ít không thèm bù tiết, tài liệu đưa toàn dính tên dạng quen nhưng kiểu bài chưa làm, chưa giảng bao giờ, giao bài nhiều nhìn để toán tưởng đề văn vì toàn chữ, deadline thì áp chót, một bài mười mấy ý, đề thầy đưa bắt làm hết phần đại trong tuần để thứ 7 kiểm tra thiếu 1 bài trừ 3đ cá nhân.

Mà làm chưa hết phần đại nhìn lại hoảng hồn vì chưa gì đã hết mẹ nửa quyển vở mới😭.Cs H ko ổn nên các bác thông cảm pass thầy giá 0 đồng ai mua không ạ.

H còn phần hình mới đụng hai bài trong khi còn phải 2,3 chục bài chưa xong nên lỡ lịch.Chiều mai nghỉ lại bù tiếp nhe😚
 
.
chap 45


Thằng bạn nói toán CHỈ cần làm đến bài 10 thôi và để đến bài 10 thì H cần trải qua

Cũng muốn chụp cho nó sáng sủa mà cái đèn ngủ màu này thì đành chịu tại H lười bật điện, với lại thông cảm lúc chụp máy còn 11% nên ko có nháy flash cho nó sáng sủa đc._____________" Ê chúng mày giựt cỏ vậy rồi hỏng hết môi trường tự nhiên, đứng hết dậy liền"" Dạ cô, thưa cô bọn em đi"" Ừ"------------" Tổ sư thằng nào lấy mất cái biển hiệu quán tao rồi, vứa mới rời quầy chưa nổi 2 phút"Cậu trai tay bê mấy tui đá vừa nhặt cạnh bờ sông về bàng hoàng nhìn cái quán xơ xác chỉ còn cái bạt chói màu của mình.Cô bạn gái hàng quán bên cạnh vừa sắp đồ vừa nói" Tính ra thằng này đã non nghề con ngu, giờ không để ý hai giây có khi tim mình cũng không giữ được nói chi cái bảng hiệu khơi khơi trước mắt tận phút hơn, dễ gì còn.

Mà cũng báo luôn nãy anh Hyuk đẹp trai đi qua tiện tay cầm đi rồi, ảnh nói ảnh mượn nên mày đừng gào nữa điếc tai tao"Đã bỏ công làm vậy mà không được hưởng phúc nỗi ấm ức này cậu ta không muốn nhịn cũng buộc nhịn.Hyuk cơ thì to, khí chất cậu ta thua Bon Hyuk hai con phố, chưa chắc lấy lại được đồ của mình đã nằm vật ra giữa rừng rồi.Con người mà sang, hèn linh hoạt, cậu ta nuốt được cục tức này không sao hết, đính chính là cậu ta chỉ nể thôi chứ chả sợ bố con thằng nào đâu nhe.Cất công làm lại một cái biển mới, cái cũ mới hoa lá càng trang trí này kia thôi, làn này tên lớp bán gì ghi đầy đủ đố thằng nào dám trộm của hắn."

Hillo bạn, bạn bán đá theo hình thức như nào ạ"" Dạ đơn giản lắm cậu cứ chọn đá đi mình cắt cho, ra ngọc thì ngon đúng không, lời nhiều lắm á"" Ớ!

Sao lại cắt ngọc"Đột nhiên hai cậu trai cao to bấu víu vai nhau nhảy vào sạp" 2 đá về đập chơi cái anh bạn"" Cha lạy con mày đừng làm mẹ khổ, chánh quyền ghé thì đông này không ấm đâu, sau song sắt nó lạnh giữ lắm, chỉ cắt không đập sửa dùm"" Thế cắt cho viên đá đi, nhiêu tiền đây"" Viên này rẻ 3 nghìn thôi"" Ừ lấy cắt mẹ đê"" Các cậu thấy chờ lâu quá cứ đi chỗ khác đi tí quay lại lấy cũng được" cậu chủ nhỏ nói xong liền lấy cái bấm móng tay trong túi ra lấy phần dao cưa miếng đá."

Oi giời ơi, tao cũng đến ạ mày, mày làm như này thì đến 30 năm nữa bọn tao chưa chắc đã mua được đá"" Thì sống chậm thôi học cách tận hưởng cuộc sống của chính mình đi, mai lúc hấp hối muốn đi đâu cũng khó"----------Hyuk quăng cái biển nơ hoa đầy đủ trước mặt đám con gái trong lớp:" này nói vẽ vời gì đúng không khỏi đi, lấy cái này thêm thắt gì vô rồi bán đại đi, tối tao với đám Lew lên hát hò thể nào cũng được bình chọn"" Dạ anh Hyuk, nay anh đẹp ×2 lần mọi ngày luôn ớ, sáng anh uống thuốc hồi tr...à nhầm uống phải thần dược hỏ"Anh chẳng nói chẳng rằng đi về lều nằm lướt điện thoại" Mẹ cái thằng, nếu không phải do nó đẹp trai nhà giàu thì tao xiên nó lâu rồi"" Thôi lẹ lên mày, đừng nản và cũng đừng buồn bọn tao công nhận sự hi sinh của mày dành cho lớp"" Đám sao này tao gấp từ đầu năm nên tao quyết không bán rẻ nó, khách tới cảm giác không mua được tiễn, dù sao tối bọn kia cũng quẩy um lên, không sợ không có người bình chọn cho f6 trường mình"" Rồi, lại nhải hoài, có phải bò đâu mà có câu nhai mãi""Nhắc vậy đó"--------------" Rất hoan nghênh các cô, các cậu học trò áo trắng của khối 12 khoá 24-25 đã đến với buổi tối ngày hôm nay.Vì đã là về tối nên chúng ta tuyệt đối không làm ầm ĩ quá lớn ảnh hưởng đến cuộc sống của thú trong rừng thế nên các bạn cũng chịu khó nghe vì không tiện dùng mic nhé.Đầu tiên để mở màn cho tiết mục văn nghệ của chúng ta xin kính mời vở kịch sự tích con công con quạ của lớp 12A2?"

" Dạ chào các bạn sau đấy mời mọi người cùng thưởng thước vở kịch được bọn mình tham khảo ở sách cổ tích Việt Nam ạ, bọn mình có biến tấu một chút mong không ai toxic"Công và Quạ là bạn thân, họ đều xấu và không ai chơi cùng, chính vì thể cả khu rừng chỉ có hai người thân thiết.Một hôm bắt gặp một người hoạ sĩ Quạ cùng công liền tỏ ý muốn mượn màu về để tô lên bộ lông xám xịt của mình."

Quạ quạ đi ra chỗ khác chơi biết đây là địa bàn của ai không mà vào, loắt choắt bà cái tuổi ranh con phắn ngày đi, tiền bảo kê thì không có rớ ra rớ rẩn"" Ủa bây sao càng nghe càng thấy sai sai sao á trời"" Ê ý là hỏi chấm, sao tưởng ngỏ ý nó phải thỏ thẻ dễ nghe lằm mà"" Biết sao ngoài con công không ai chơi cùng rồi đó"" Haizz đến cả loài vật rồi cũng có ngày sa cơ lỡ bước ư?

Thật đáng buồn"" Mẹ thằng ngáo đá này mày đần à"" Chút thôi đừng xúc phạm nhau thế"__________Đủ KPI đi ngủ thui chứ các bác hả😚
 
.
chap 46


Công và Quạ có được bảng màu như ý muốn tíu tít dìu nhau ra một góc rừng để tô cho nhau.Công ngỏ ý muốn được tô trước, Quạ cũng đồng ý vì nó sợ" Mày nhìn tao vẽ cho mày như nào mày vẽ cho tao y vậy đấy, cần thận vào không tao xẻo ấy đó"" Khỏi cứ tô lẹ lên ba"" Cái ụ ẹ bố mà biết mày lắm lông như này trước khi tô bố vặt bớt đi cho lẹ.

Ê hay tao vặt đi tí cho nó nhanh nha"" Có cái đb bạn nhé lông mẹ tao bảo rồi giữ mạng thứ hai giữ lông thứ nhất, dell có lông mai chả con dell nào cưới tao đâu mày có đền được không"" Có, tao lấy thân chuộc tội"Bên dưới mọi người xôn xao:" ủa sao bảo cổ tích mà lạ lắm à nghen"" Thấy mùi boy love ở đây, ê sao zị"" Taem thấy công quạ hợp đôi cho xin cánh tay ê"Cô ngoại ngữ ngồi bắt chéo chân âm thầm giơ tay điểm danh.Bạn trai ngồi cạnh thấy cô làm vậy liền nói" Sao zị cô, mình..., ờm..."

Bị giáo viên lườm nhẹ cảnh cáo, mấy đứa nhỏ im bặt nhớ tới cảnh thầy hiệu phó bị chửi té tát mà không làm gì được."

Thôi này bớt điên đi mày ơi"Công quát vào mặt Quạ như thể tạt cho cậu ta xô nước đá.Gọi là cũng mát mặt, tỉnh táo hẳn ra, hắn không còn điên rồi nói sảng nữa mà chuyển sang tập trung giúp thằng bạn."

Ê biết gì hôn, bữa nghe nói nay có bầy chim di cư tới đây á"" Ừ nghe, mà mày ăn gì nói lắm thế để yên tao tô xem nào lem ra lại ngồi khót"" Ê không biết có anh nào đẹp không cho tao tán nhờ"" Duma mày, mày chó nó yêu"" Chó bị săn hết rồi, phủi phui cái mồm mày tao mà ế thì mày chết với tao"" Tao đã bảo rồi thế nào thì thế chứ tao luôn chịu trách nhiệm với mày mờ"" Ê ghê nha"" Xong rồi đấy, ta nói bố mày chắc kiếp trước phải là hoạ sĩ nổi tiếng nhất vũ trụ mới hoạ cho mày bộ lông pơ phẹc như nỳ, mày cho tao order 7 sắc cầu vồng cho rực rỡ đi gạ gái phát nào"" Đơn's giản's để pha màu choa"" Oke"Công lấy đỏ trộn với xanh biển rồi cười khà khà tự nhận mình là thiên tài mix màu đỉnh cấp.Hắn cứ trộn màu này cùng màu khác hết đợt này đến đợt nọ, màu đặc sệt từ từ chuyển sang đen đậm.Quạ nhắm mắt chờ đợi bộ lông mới nửa ngày trời mãi vẫn trả thấy thằng bạn hành động gì nó tức quá chửi liền" Trộn màu hay trộn thuốc nhuộm zị ba lâu bỏ mịa"" Từ từ bây nhìn cái màu nó đen như tương lai mày đây nè, chơi trội 7 màu chi cho nó ra cái màu thấy ghê"" HÚ HÚ ANH EM ỚI MẤY ANH CHIM ĐẸP ZAI CHUYỂN ĐẾN TRUNG TÂM RỪNG MÌNH RA HỐT LẸ MỘT ANH VỀ RA MẮT BỐ MẸ THOAI TẾT ĐẾN NƠI RÒI"Con vẹt to mồm nhất rừng đi thông cáo cho mọi người.Công vừa nghe liền hào hứng nó mới có bộ lông mới mà nên kiểu này đố trai nào thoát được nó."

Ê ê để tí về tô cho giờ đi tán trai ik"" Mày điên mà lông tao xám xịt như này rồi gạ được mống nào, mày cứ thoa đại đại đi lẹ lên bố đi với"" Rồi rồi đại đại đó nhen"Nói là làm Công đổ ụp cái hỗn hợp đen ngòm lên người Quạ mà không thèm chần chừ, tầm này bạn bè không ăn được, trai ngon ăn được.Hai đứa một đen một loè loẹt ba chân bốn cẳng bay tới chỗ zai.Vừa tới nới mọi động vật liền chết chân trước hai con vật, con thì rung động vì vẻ đẹp của anh Công, con lại điêu đứng vì vẻ nạnh nùng, bí ẩn của Quạ.Ấy vậy mà mấy cái con ma mới vừa nhìn thấy đã biễu môi chê" Một thằng hề với một thằng tự kỉ hẻ rừng này lạ hen"" Rừng nãy không ai đẹp nhỉ"" Mấy nhỏ này xấu đều luôn á"Con vẹt vừa loan tin nhíu mày:" ăn lòn què gì zô ziên zị mấy bé"" Ê bọn này đã đéo đẹp còn ảo tưởng nữa mấy bây ơi"" Sao này bảo chúng nó đẹp mà vẹt tao thấy thằng nào thắng đó như quỷ đầu thai"" Thấy ở không được thì cút mịa mày đi, bọn tao không có nhu cầu tiếp đâu mà mày chê"Hai nhóm chửi nhau ỏm tỏi nhưng sức một loài sao bằng nhiều loài, anh sư tử đi lên cào một cái bầy kia liền ức quá khóc lớn, kéo nhau chạy mất tăm."

Dạ tiết mục của lớp em đến đây là hết và đây là một câu chuyện giả tưởng chỉ dựa theo một số tình tiết của cổ tích Việt Nam hoàn toàn sai với cốt truyện gốc mong mọi người không hiểu lầm và toxic ạ.

Cảm ơn mọi người đã lắng nghe!"

Vở kịch kết thúc mà tiếng xì xào bàn tán ngày càng lớn" Bây ơi kết loãng xẹt"" Thiếu muối?, bộ bình thường nó không ăn muối hẻ"" ĐỪNG VỘI NẢN CÒN MẤY TIẾT MỤC NỮA CÁC EM CỨ TỪ TỪ, SAU ĐÂY LÀ TIẾT MỤC LỚP 12A3 MÀN HOÀ CẢ CỦA 6 THÀNH NIÊN 2 TỐT VÀ 1 EM ÚT 5 TỐT"---------thứ 5 tui đi thi rồi có bác nào cute nhả vía cho tui với ạ, mà bí quá không biết viết gì nữa có gì các bác cứ đợi tui xí he chứ chất xám trong não tui chạy đi đâu rùi á😭
 
Back
Top Bottom