Lãng Mạn |ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
118,543
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
341127446-256-k853274.jpg

|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Tác giả: kattiie__
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Fic này chỉ để thoả mãn cơn vã cuồng nhiệt dành cho Draco Malfoy.

Chỉ có các mẫu oneshot
Có R16, 18.

lowercase.
nhân vật có thể bị OOC.
thể loại: oneshot, đồng nhân, r16, 18,...
không bám sát cốt truyện chính.
ngoài yn ( reader ) thì những nhân vật khác thuộc về tác giả.
không áp dụng truyện vào đời thật hay tuyên truyền sai thông tin, sự thật.
truyện dựa trên trí tưởng tượng nhằm thoả mãn sở thích cá nhân.
writter by: kattiie__
@kat.​
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Giận


Cả Hogwarts này không phải ai không biết được rằng tên vương tử nhà Slytherin đang mê đắm mê đuối cô nàng cùng nhà.

Cả hai bắt đầu quen nhau từ cuối năm hai và hiện tại là năm ba, tất nhiên tin này chính là tin động trời rồi.

Biết bao nhiêu cô gái phải thất tình và biết bao chàng trai phải suy cơ chứ.

"Nay vương tử không đi kiếm nàng thơ của mình sao?"

Blaise bá vai hắn rồi cười, Draco chẳng thèm đếm xỉa gì đến người kế bên, tất nhiên là hắn muốn đi tìm em lắm rồi nhưng khổ cái là cả em và hắn vừa cãi nhau một trận vì lý do rất chi là vô lý, thân là một người kiêu ngạo hắn làm sao có thể buột miệng nói ra lời xin lỗi ngay được.

"Ôi trời, nhìn như này có lẽ là đang giận nhau chăng?"

Pansy nhìn vào sắc mặt của Draco mà đoán, sáng nay lúc dùng bữa thấy hai người chẳng ai nói với nhau câu nào nên đoán mò kiểu gì cũng là cãi nhau cho xem.

"Vậy nói coi sao lại cãi nhau?"

Pansy thân là con gái nên có chút tò mò, Blaise nghe vậy cũng hướng mắt về phía chàng trai tóc bạch kim kia đợi câu trả lời nhưng đáp lại họ lại là cái hừ lạnh lừng của chàng trai.

Draco ngay lập tức bỏ đi trước, hắn dù sao cũng ghét cái bầu không khí này nên quyết định đi kiếm em.

"Khổ thân Y/n nhà ta, yêu phải tên kiêu ngạo này" Blaise nhìn bóng lưng của Draco khuất dần mà cảm thấy buồn thay cho em.

Pansy nghe vậy cũng đồng cảm mà gật đầu đồng ý.

"Mà xíu nữa là tiết của giáo sư Snape thì phải, mong hai người họ đến kịp".Pansy chợt nhớ tới tiết tiếp theo là của giáo viên của nhà mình, Blaise nhìn cô nàng rồi nắm lấy tay.

"Vậy thì chuẩn bị thôi nếu không lại rắc rối cho xem" Thật kì lạ làm sao hắn đã đi kiếm em gần hết cái Hogwarts này rồi mà vẫn chẳng thấy đâu, chợt nhận ra sắp đến giờ Draco liền gãi gáy mà đi vào lớp ngồi vào chỗ của mình.

Chỉ một lúc sau em đi vào đi theo còn có Harry Potter kẻ được cho là kẻ thù không đội trời chung của vương tử nhà Slytherin, em tạm biệt Harry rồi kiếm chỗ ngồi của mình.

Em nhìn thấy hắn nhưng thay vì đi đến ngồi vào vị trí kế bên thì em lại đi xuống chỗ của Pansy mà trực tiếp ngó lơ Draco.

Hắn lúc này thì sốc không thôi, vậy mà em lại trực tiếp đi qua hắn không những vậy mà còn đi chung với tên Potter đáng ghét đó.

"Bồ cãi nhau với Draco đấy à?"

Pansy thấy em ngồi vào chỗ của mình thì liền ngồi sát vào để hóng hớt chuyện của cặp đôi này.

Em nhìn Pansy nếu mà không nói kiểu gì cô nàng cũng sẽ làm phiền em hết tiết học cho mà xem.

"Đúng vậy" Pansy ngay lập tức liền bật chế độ hóng hớt mà hỏi tiếp.

"Nào, vậy có chuyện gì, cậu kể tớ nghe nào" Em nhìn vào mắt cô nàng mà thở dài, rồi lại ngước mặt lên nhìn đến chỗ của Draco, hắn cách em cũng không xa, không biết vì lý do gì mà hắn lại quay lại nhìn em, thế là cả hai mắt đối mắt như vậy, em liền giật mình mà ngừng nhìn tên con trai với mái tóc bạch kim đó.

"Thật ra là có một người bên Ravenclaw đã gửi thư tình cho tớ" Em nói nhỏ với Pansy, ít nhất là không quá ồn trong tiết của giáo viên nhà mình, cô nàng nghe vậy liền nhìn em với đôi mắt khó hiểu.

"Đừng đùa chứ, tớ cứ tưởng đám người Ravenclaw trong đầu toàn sách và kiến thức thôi chứ, không nghĩ là cũng có tên như vậy, có lẽ mũ phân loại cho tên đó vào nhầm nhà rồi chăng" Pansy có chút cười, nhưng khi bất ngờ bắt gặp ánh mắt giáo sư Snape đang nhìn thì cả hai liền im lặng, may mắn rằng giáo sư cực kì thiên vị cho học sinh nhà của mình nên cả hai trực tiếp được bỏ qua, em lúc này mới để ý Harry Potter vẫn đang bị giáo sư Snape làm khó.

Sau khi kết thúc tiết độc dược, em và Pansy đã tính sẽ cùng nhau xuống Đại Sảnh dùng bữa nhưng mới kịp lấy sách thì Draco từ bên trên liền đi xuống nắm lấy tay em kéo đi.

"Eo ơi, ngồi kế bên thằng Draco áp lực chết mất" Blaise đi đến chỗ Pansy mà han, cả hai nhìn hai con người rời đi mà cười, trước sau gì họ cùng làm lành nên không cần lo lắng lắm.

Em lúc này bị Draco kéo đi, lực nắm khá là mạnh khi em cảm thấy được cổ tay mình có chút đau nhức rồi hắn kéo em đến một góc khuất và ép em lại vào tường.

"Nói đi!

Sao em lại đi cùng với tên Potter đó vậy hả?!"

Draco thật sự đang rất tức giận, ngay khi khoảnh khắc hắn thấy em đi vào cùng tên đó đã thế còn cười nói tạm biệt với nhau, nghĩ đến đây cũng đủ khiến Draco tức điên lên rồi.

"Em chỉ là tình cờ gặp mà thôi" Em nói khi quay mặt đi chỗ khác, tay vẫn xoa lấy cổ tay đã bị ửng đỏ, Draco thấy cảnh này thì chỉ thở dài rồi cúi thấp đầu tựa vào vai của em, hơi thở ấm nóng phả vào cổ khiến em có chút nhột.

"Tôi xin lỗi...vụ tên Ravenclaw chỉ là do hơi bốc đồng còn vụ thằng Potter tôi sẽ không bỏ qua đâu" Draco ngay lập tức thay đổi sắc mặt, đúng là lật mặt nhanh hơn cả lật bánh tráng nữa.

"Vậy nên em tha lỗi cho tôi nhé" Hắn đưa gương mặt đẹp trai của mình nhìn em, ngay lập tức gương mặt em đỏ ửng mà lặng lẽ gật đầu.

"Chúng ta nên tới Đại Sảnh thôi, em đói rồi mà đúng chứ?"

Draco nắm lấy tay em, lúc này hắn mới nhận ra cổ tay người thương đã đỏ ửng, hắn cầm lấy tay em mà hôn lên đó ý muốn xin lỗi.

Cuối cùng cả hai vẫn làm lành với nhau và nắm tay vào Đại Sảnh Đường.

"Đó thấy chưa?

Tao nói rồi mà có sai tí nào đâu" Blaise nhìn hai con người đang ăn uống vui vẻ mà nói.

Hai đứa này mà giận nhau quá một ngày chắc có bão cuốn cả Hogwarts đi mất. ______

1172 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Sinh nhật


Xém xíu là quên mất nay sinh nhật ghệ đẹp lun á=)))) thui thì nay sinh nhật nên đăng luôn 2 chương luôn cho máu.

GHỆ ĐẸP SINH NHẬT VUI VẺ MOAH MOAH EM YÊU ANH. _________

Chuyện là ngày hôm nay là sinh nhật của vương tử nhà Slytherin, hắn có lẽ rất là háo hức buổi sinh nhật ngày hôm nay, nhìn cái gương mặt luôn tươi cười như thế lại bảo không vui đi.Draco bước đến Đại Sảnh Đường, thấy vẫn còn kha khá sớm bởi bây giờ mới chỉ lưa thưa có vài người, hắn nhìn đến dãy bàn nhà mình thì ngay lập tức đôi mắt xám tro thu lại hình ảnh cô gái nhỏ đang ngồi nói chuyện vui vẻ với Pansy.

"Tránh ra đi nào Pansy" Hắn đi đến chỗ của em, nói với Pansy hãy đến ngồi đối diện, cô nàng nghe vậy thì trừng mắt tức giận, đâu ra có thói thích ra lệnh cho người ta thế hả??

"Vâng vâng, chỗ bạn, bạn ngồi thoải mái đi ạ" Pansy rời khỏi chỗ đi đến ngồi kế bên Blaise, cầm lấy ly nước bí uống, mới sáng sớm đã bị chọc cho nóng hết cả người, Blaise thì cười trừ vỗ vai cô nàng còn đang hơi tức giận.

Draco tất nhiên là nhìn thấy hết thảy nhưng hắn nào rảnh mà quan tâm chứ, lúc này hắn mới ngó qua chỗ người thương của mình, mỉm cười ngọt ngào nói.

"Ngày hôm nay đặc biệt thật em yêu nhỉ?"

"Đặc biệt gì chứ?

Nay còn có tiết Tiên Tri nữa đó, nghĩ đến là thấy hơi nhức đầu rồi" Pansy liền trả lời, nhớ lại cái tiết Tiên Tri rồi Ông kẹ đã khiến cô nàng có chút mệt mỏi.

Hay là giả ốm rồi ngủ nhỉ??

"Hôm nay là ngày gì à?"

Em quay qua hỏi Draco, hắn lúc này thì bất ngờ nhìn em, đôi mắt xám tro ngay lập tức mở to nhìn người con gái như có chút không tin.

Trái tim của nam nhân tan vỡ rồi.

"Em bảo là ngày gì à?..em thật sự không nhớ luôn ư??"

Draco lần nữa nhìn em, hắn đang nghĩ là chắc bé con nhà mình đang muốn đùa mà thôi, sao mà có vụ em lại quên sinh nhật hắn được, nhưng đáp lại Draco vẫn là ánh nhìn khó hiểu.

"..."

"Êi!

Sao đấy, gì mà nhìn buồn thế người anh em?"

Blaise liền vỗ vai Draco đầy khó hiểu, bạn bè quên sinh nhật thì thôi đi, đã vậy đến người yêu còn chẳng nhớ, nói xem có buồn hay không.

"Có!

Rất là có!"

Hắn giận dỗi bỏ đi đến lớp trước, Pansy nhìn bóng lưng tên vương tử rời đi rồi chẹp chẹp miệng nói.

"Chắc là đang buồn lắm..mà dừa thật" Pansy vừa buồn trong chốc lát ngay sau đó cô nàng cười khà khà đầy thoả mãn, này thì dám.

"Chúng ta tới lớp thôi nào" Em cầm lấy sách liền thúc dục hai người bạn còn đang cười kia, cả hai nghe vậy cũng đứng dậy rồi theo gót chân của em đến lớp Tiên Tri.

Vừa đến nơi em thấy Draco đã ngồi sẵn ở đó, em liền nhanh chân chạy đến chỗ kế bên hắn.

Nguyên cả tiết học Draco dường như chẳng chú tâm vào bài, hắn chỉ chăm chú nhìn em hoặc đôi khi sẽ lại hỏi em thật sự chẳng nhớ gì ư?.

Sau khi kết thúc môn học và mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường nhưng tâm trạng của ai đó chẳng vui được một chút nào.

Em và Draco đã quyết định sẽ cùng nhau đến thư viện và kham khảo một ít sách vừa thay lại gặp nhóm tam giác vàng cũng đang ở đây.

"Nay thằng Malfoy trông cứ là lạ, sáng tớ còn thấy nó cười cười vui vẻ bây giờ lại mang cái mặt chán nản" Ron nói với Harry và Hermione khi nhớ lại cái vẻ mặt lúc sáng của Draco, nhưng xui thay đang nói xấu thì người bị nói lại ngồi gần đó nghe chẳng sót một chữ nào, Draco với tâm trạng không vui lại gặp thêm cảnh này chắc khác gì đang khiến cơn bùng nổ trong hắn trỗi dậy.

"Sao nào?

Mày có ý kiến gì sao Weasley?"

Draco rời khỏi bàn mà tiến tới chỗ của tam giác vàng, nói với giọng khiêu khích, còn em lúc này đang bận bịu với đống sách nên không có mặt ở đó.

Ron thấy Draco xuất hiện thì lại bất ngờ câm như hến, Harry thấy vậy cũng đi lên trước giải vây.

"Ron đúng là nói lời không đúng nên bọn tao cũng thay mặt xin lỗi" Draco cười nửa miệng khi nghe lời xin lỗi của Harry nhưng có lẽ hắn thật sự chưa thoả mãn, vẫn đứng ở đó và châm chọc nhóm Potter vừa thay em bước đến cầm trên tay là hai ba cuốn sách nhìn trông có vẻ khá là nặng bởi vì nhìn nó dày cộp vậy luôn mà, Draco thấy em liền bước tới cầm hết chỗ sách đó.

"Bồ thường xuyên tới đây quá nhỉ Hermione?"

Em thấy cô nàng thì cười vui vẻ.

"Đáng lẽ hôm nay sẽ không đâu nhưng vì bài kiểm tra sắp tới rồi nên bọn tớ phải ở lại đấy..chú yếu là giúp Ron" Draco đứng được vài phút khi nghe em nói chuyện với Hermione, hắn thật chẳng hiểu tại sao em lại có thể thân thiết với lũ này được. *ੈ✩‧₊˚༺☆༻*ੈ✩‧₊˚

Đến tối muộn, em đã nói với Draco là có việc nên đã trở về nhà chung từ trước, hôm nay có lẽ là sinh nhật chẳng mấy vui vẻ của Draco.

Vừa đọc mật khẩu hắn bước vào thì chẳng thấy bóng dáng của một ai, gãi đầu đầy khó hiểu, lúc này đây Draco bất ngờ nghe thấy vài tiếng hát và có người bước ra.

"Sinh nhật vui vẻ nhé Draco" "Chúc anh sinh nhật vui vẻ" Ôi trời, hắn đang cảm thấy hạnh phúc chết mất, hoá ra là em không quên sinh nhật của hắn.

Draco tiến tới chỗ em đang cầm bánh kem và thổi nó.

Mọi người vây quanh và chúc mừng hắn đủ thứ, quà sinh nhật thì nhiều đến nỗi khỏi nói đi, lúc này Draco mới nhìn em như đang trông chờ một món quà bất ngờ từ người thương.

"Nào nhanh lên chứ" Pansy là người đẩy em lên trước, em nhìn người con trai trước mặt mà đỏ mặt đầy ngại ngùng, rồi chỉ trong cái chớp mắt hắn đã cảm nhận được sự mềm mại từ đôi môi, nó chỉ là thấp thoáng như chuồn chuồn vậy.

"Ghê dữ ta" "Nhìn Draco kìa, cậu ta thích gần chết rồi đấy" "Đừng ngất ngay tại đây nha Draco" Mọi người lại được trầm trồ, bây giờ gương mặt Draco đỏ cũng chẳng kém em là bao, hắn ôm chầm lấy em vào lòng miệng còn cười khúc khích, coi như sinh nhật hôm nay cũng quá tuyệt rồi đi nhưng lần sau chắc chắn lần sau hắn sẽ đòi nụ hôn khác lâu hơn. ______

1227 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Hickey


Đáng lẽ lúc này tất cả học sinh đều phải có mặt tại sảnh đường để thưởng thức bữa sáng và chuẩn bị cho tiết học sắp tới nhưng dù vậy dãy bàn nhà Slytherin lại vắng đi hai thành viên nào đó.

"Ôi trời, đừng nói với tao là hai đứa này ôm nhau trong phòng ngủ luôn nhé" Pansy lúc này đang cằn nhằn về việc hai đứa bạn thân vắng mặt khi bữa ăn sắp bắt đầu, Blaise thì cậu ta đã quá quen với việc này nên cũng chẳng quan tâm mà hưởng thức bữa sáng của mình.

Vậy hai con người ấy lúc này đang ở đâu??

Tất nhiên là đang ở tại phòng sinh hoạt chung của Shytherin rồi.

"Mệt chết..em không nghĩ tối qua mình lại thức khuya đến vậy..."

Em vừa bước ra khỏi phòng thì liền cằn nhằn về việc đống bài tập kia đã khiến em phải khốn khổ như thế nào.

Lúc này đây em mới ngó qua người con trai tóc bạch kim kia.

"Chúng ta đi thôi, em cá chắc bây giờ Pansy đang cằn nhằn về việc chúng ta đến muộn đấy" Em nói rồi nắm lấy tay của Draco, vừa mới đi được mấy bước em liền bị tên kia nắm ngược lại, em có thể cảm nhận được cổ của mình khá đau và tất nhiên là tên đầu bạch kim kia đã cắn em.

"Anh làm gì vậy!!"

"Đi nào, trễ lắm rồi đó" Draco nhìn vào thành quả mình tạo ra thì mỉm cười đầy thoả mãn, hắn nắm lấy tay em kéo đến đại sảnh đường.

Vừa đến nơi em liền ngồi xuống, Pansy vừa định ngước đầu lên để trách em thì đôi mắt cô nàng va phải thứ đỏ đỏ ở cổ.

Nhưng rồi ngay lập tức Pansy vừa nhìn thì nhận ra đây là vết gì.

"Này..nay em lạ lắm sao..sao mọi người cứ nhìn em chằm chằm thế?"

Em đã để ý từ nãy tới lúc mà mình bước vào chỗ ngồi thì ai ai cũng dán mắt vào em cả, sáng nay trước khi đi em có nhớ mình đã sửa soạn kĩ lắm mà??

"Không có gì đâu, em nên ăn nhanh đi, chúng ta có tiết lịch sử đấy" Sau khi dùng bữa xong, em và nhóm của Draco cũng đến lớp, thực chất là đối với môn này dường như ai ai cũng chẳng có hứng thú với nó, đến Draco người học hành chăm chỉ cũng chẳng thèm nghe giảng.

Sau khi kết thúc tiết học lịch sử, cả đám tiếp tục di chuyển đến phòng khác để học môn Độc dược.

Hermione nắm lấy tay em, gương mặt cô nàng lại mang chút lo lắng.

"Bạn ổn chứ?"

Em nhìn Hermione đầy khó hiểu, em có bị làm sao đâu, tại sao cô ấy lại hỏi như vậy.

"Mình không sao, mà sao bạn lại hỏi vậy?"

"Cổ của bạn, có vết đỏ" Em nghe vậy thì liền quay lại để hỏi Pansy có gương hay vật dụng gì để nhìn hay không, lúc nhìn thấy cổ mình có vết đỏ chót thì em mới đỏ mặt lấy tay che lại.

"Haha..mình không sao, bạn không cần lo lắng cho mình đâu Hermione" Hermione nghe vậy cũng gật đầu chào tạm biệt em rồi mới quay người lại đi chung với hai người bạn của mình.

Còn em lúc này mới quay lại để nhìn tên đã gây ra vụ này, bảo sao sáng giờ ai ai cũng nhìn mình.

"Draco Malfoy!

Anh đang làm gì vậy hả?!"

Draco thấy vẻ mặt của em thì liền cười như thể chẳng thấy lỗi sai của mình.

"Sao đâu?

Anh thấy nó đẹp mà" Hắn nghiêng đầu cười với em, gương mặt đẹp trai ấy áp sát vào khiến em đỏ mặt bỗng chốc còn đỏ hơn.

Đúng là tên bạch kim đáng ghét! _______

668 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Tán tỉnh


Bối cảnh: bạn và Draco chưa quen nhau và bạn là bạn thân của Pansy. _________

Từ sáng sớm, Draco đã có mặt tại đại sảnh đường, thực chất nếu như không phải vì đứa bạn cùng phòng của mình làm phiền thì anh cũng đã ngủ thêm một lúc.

"Sao mà mới sáng sớm cái mặt mày khó chịu thế?"

Pansy ngồi đối diện nhìn tên bạch kim vương tử trước mặt thì khó hiểu, chẳng lẽ mới sáng sớm đã có ai chọc tức cậu ta rồi sao?

Cô nàng đánh mắt qua phía Blaise người đang ngồi kế bên cậu ta nhưng rồi cũng chỉ là cái nhún vai tỏ vẻ bất lực.

Rồi Draco bất ngờ, đôi mắt xám tro của hắn nhìn chằm chằm vào người con gái ngồi kế bên Pansy, em cũng nhận thấy được có ánh mắt nhìn mình cũng hướng ánh nhìn về phía Draco, bị bắt gặp bất ngờ hắn liền cúi đầu chú tâm vào món ăn trước mặt.

"À, giờ mới để ý đấy, đây là ai vậy Pansy" Blaise nhìn vào người con gái đối diện mình.

"Đây là Y/n H/b đấy, cậu ấy là bạn cùng phòng của tao" (Y/n: tên bạn, H/b: họ bạn).Sau màn giới thiệu đó dường như cũng chẳng ai nói với nhau câu nào nữa, cả đám đều chú tâm vào món ăn và còn phải chuẩn bị cho môn đầu tiên nữa.

Tiết đầu tiên là tiết Tiên Tri, em và Pansy ngồi kế nhau, sau khi kết thúc tiết học em và Pansy vẫn cứ dính lấy nhau như vậy, hai cô nàng như thể tìm được tri kỉ mà nói chuyện với nhau không ngừng, coi như là bỏ quên luôn cả hai người con trai nào đó.

Mối quan hệ của em với nhóm Pansy dường như ngày càng thân thiết nhưng chỉ riêng mỗi Draco là em vẫn khó mà làm quen được, một phần cũng là vì ngại.

Có lẽ tâm tình của em cũng bị cô bạn nhìn thấu.

Tối đó, tại phòng kí túc của em, em lúc này đang chú tâm vào quyển sách mà bản thân mới tìm được.

Pansy vừa tắm xong, mái tóc cô nàng vẫn còn hơi ướt, Pansy đã đề nghị rằng muốn được em lau khô tóc và tất nhiên em cũng chẳng từ chối mà nhẹ đặt quyển sách qua một bên rồi cầm lấy khăn và lau mái tóc cho Pansy.

Pansy bất ngờ lên tiếng "Cậu thích Draco đúng không?"

Bị bất ngờ hỏi như vậy khiến em ấp úng mà đỏ mặt và tất nhiên là Pansy sẽ chẳng nhìn thấy được gương mặt này của em.

"K..không phải, sao cậu lại hỏi vậy chứ?!"

"Hm..vậy sao, vậy mà tớ cứ ngỡ là hai cậu thích nhau đấy" Sau khi lau khô mái tóc của Pansy, em đứng dậy và mang cái khăn đi cất nhưng dường như Pansy cũng chẳng có ý định buông tha em mà tiếp tục dò hỏi.

Ngày hôm sau.

Khi em tới thư viện vì có hẹn với nhóm của Pansy nhưng rồi lại chẳng thấy người hẹn đâu mà chỉ thấy cái đầu bạch kim của ai đó.

"Chào cậu nhé Malfoy" Em ngồi kế Draco, hắn cũng ngước đầu lên nhìn em rồi gật đầu cho có lệ.

Bầu không khí bỗng chốc trở nên khó xử khi mà chẳng ai lên tiếng nói câu nào.

Lúc này em mới để ý cuốn sách trên tay Draco.

"Cậu cũng thích rồng sao!?"

"Ừ, tôi khá là có hứng thú với chúng" Hắn dời mắt khỏi cuốn sách rồi nhìn em, quả thực nhan sắc của Draco phải nói là tuyệt phẩm bảo sao cô gái nào thấy cậu ta cũng phải đổ ứ ừ.

Sau lần nói chuyện ở thư viện em và Draco đã có tiến triển hơn, cả hai không còn ngại ngùng mỗi khi gặp nhau.

À, tất nhiên là phải cảm ơn tới Pansy rồi, chính cô ấy là người cố tình kêu em đến để nói chuyện riêng với Draco cơ mà.

Mối quan hệ của cả hai cứ tiếp diễn như vậy, ngày càng thân mật hơn khi mà Draco chấp nhận việc để em nắm tay mình và hành động này chắc chắn càng dấy lên nhiều con mắt tò mò.

"Khai thật đi, cậu và Draco đã tiến triển tới mức nào rồi, đừng chối, tớ đã thấy cậu và tên bạch kim vương tử đó nắm tay rồi đấy nhé" Pansy dường như không để em kịp chối thêm câu nào, em cũng hiểu rằng bản thân sẽ chẳng giấu được cô nàng nên cũng khai ra việc bản thân có cảm tình với Draco.

Sau lần đấy Pansy đã nghĩ ra nghìn cách giúp em cửa cẩm Draco và có sự góp phần của Blaise.

Em và Draco ngày càng thân nhau hơn nhiều người vậy mà lại lầm tưởng cả hai là một cặp nhưng thực chất là trong khi chưa ai ngỏ lời với nhau câu nào.

Còn về phần Draco thì tất nhiên là anh thích em đến điên luôn rồi nhưng cũng chỉ là vì sợ những hành động đó của em chỉ coi hắn là bạn thân nên Draco vẫn chưa dám ngỏ lời.

Lỡ đâu nói ra em ghét hắn rồi lại chẳng dám nói chuyện thì sao!!?Lâu dần em vẫn chẳng thấy Draco có động tĩnh gì thì càng mất tinh thần, thân là con gái đã chủ động tấn công rồi em cũng chẳng thể ngỏ lời yêu ngay được.

Mình cũng phải giữ giá chứ??"

Đây là thư của ai vậy nhỉ??"

Pansy nhìn lá thư đang được đặt trên bàn thì cầm lên vừa thay khi đó em cũng thay bộ đồ ngủ, vừa ra ngoài thì thấy Pansy cầm lá thư thì giật mình chạy đến giật lại.

"Đây là thư ai gửi mà cậu giấu quá vậy" "Tớ không biết..nhưng mà chủ ý là có ai muốn hẹn tớ ở tháp thiên văn."

Pansy nghe vậy liền nổi hứng nói em đi xem, biết đâu lại là có người tỏ tình.

Em cũng vì tò mò nên cũng chẳng từ chối, em vừa đi khỏi phòng sinh hoạt chung thì Pansy ngay lập tức đi tìm Draco để báo tin.

Hắn nghe từ Pansy cũng đứng dậy rời khỏi phòng sinh hoạt rồi đi đến chỗ hẹn của em.

Không nhanh thì mất crush như chơi chứ chẳng đùa.

Còn về phía em lúc này đang đứng ở tháp thiên văn và đối diện là một nam sinh bên Hufflepuff.

Cậu bạn ấy nhìn em với gương mặt ửng hồng.

"Mình thích cậu H/b, thích cậu từ hồi năm hai rồi" Em nhìn cậu bạn bên Hufflepuff thì bất ngờ không thôi, chưa kịp nói gì tiếp thì đã bị lực kéo nắm lại, cả người cứ thế đổ nhào vào người kia, mùi táo xanh bạc hà xộc vào mũi khiến em thoáng chốc đỏ mặt nhận ra là ai.

Cậu bạn bên Hufflepuff nhìn là nhận ra ai nên cũng liền rời đi, em ngước mặt nhìn Draco.

Khoảng cách của cả hai lúc này rất gần.

"Cậu có biết sắp tới giờ giới nghiêm rồi không mà còn chạy ra đây với một thằng Hufflepuff, cậu muốn bị trừ điểm lắm sao!?."

Draco nhíu mày nhìn em.

"Có liên quan tới cậu đâu!"

Draco thấy hành xử của em thì khó chịu không thôi, anh tức giận mà nắm lấy bả vai em nói lớn.

"Tại vì tôi thích cậu đấy đồ ngốc!!"

Em nghe vậy thì đỏ mặt, sự tức giận vừa nãy coi như là tan biến khi nghe lời tỏ tình đột ngột của Draco.

"Cậu thích mình ư..??"

Em dường như muốn xác nhận lại lần nữa.

"Có lẽ cậu muốn nghe lại lần nữa" Draco nhìn em, vành tai đã đỏ ửng thấy rõ "tôi, Draco Malfoy thích cậu nghe rõ chưa" Chưa kịp để Draco định thần em đã lao vào mà ôm chầm lấy anh, hắn cũng chẳng ghét cái ôm này mà cũng để em ôm mình như vậy.

Nhưng thực chất trong lòng đã nhảy cuộn trào rồi.

Ngày hôm sau cả trường phải bất ngờ khi thấy bạch kim vương tử và công chúa nhà rắn nắm tay nhau và công khai hẹn hò.

Các cô gái và chàng trai trong trường thì thất tình không thôi. _____

1441 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Yule Ball


Vào năm học thứ tư, hiệu trưởng Dumbledore đã tổ chức vũ hội.

Ai ai cũng chạy tới chạy lui để chuẩn bị cho bản thân mình thật đặc biệt vào ngày đó.

"Cậu đã mời được ai đi chưa?"

Pansy cùng em ngồi ở Hồ Đen, cô bạn thì đang thở dài liên tục vì không biết nên mời ai đi cùng mà thân là con gái lại đi mời thì có chút không đúng.

"Cậu biết là tớ sẽ đi cùng ai cơ mà, vậy tại sao cậu không mời Blaise đi?"

Em nhìn vào sắc mặt ủ rũ của Pansy thì cười thầm.

Khỏi nói chứ Draco là người yêu em giờ em không đi cùng với hắn thì đi cùng với ai nữa chứ.

"Blaise á!!?

Tên đào hoa đó chắc bây giờ đang đi mời mấy em nào rồi" Pansy nghe đến tên của công tử Zabini thì càng chán nản hơn.

Vừa thay lúc đó Draco thấy em đang ngồi nói chuyện với Pansy thì đi lại.

"Này, nói xấu gì tao đấy?"

"Xì, ai thèm nói xấu công tử đây cơ??"

Blaise dường như cảm thấy bản thân vừa là chủ đề của hai cô gái thì không khỏi tò mò.

Draco chẳng thèm để tâm đến việc cặp đôi kia đang nói này nói nọ liền đi tới chỗ em ngồi, anh cầm lấy tay em rồi mỉm cười.

"Anh đã chọn cho em bộ váy hợp với bộ đồ anh lắm rồi đấy" Draco nâng tay em hôn lên mu bàn tay, thử tưởng tượng khi em khoác lên mình bộ đồ dạ hội mà anh cất công chuẩn bị thì sẽ trông lung linh như nào và chắc chắn em sẽ là người con gái đẹp nhất đêm hôm đó.

"Đây là đánh dấu chủ quyền cho hai trường kia biết sao thiếu gia Malfoy?"

Blaise tất nhiên là nhìn ra thái độ mấy nay của Draco, bạn gái cậu ta xinh đẹp như này có biết bao nhiêu con mắt nhìn đến mê mẩn trước con mắt ghen đến lồng lộng của bạch kim vương tử đây rồi.

"Đẹp gái quá cũng khổ Y/n nhỉ?"

Pansy ngay lập tức cười thành tiếng, kéo em ra khỏi Draco rồi khoác tay bước đi mặc cho gương mặt ai đó đen như đít nồi "Nào, chúng ta đi đến đại sảnh đường thôi" Draco nhìn cảnh bé yêu của mình bị "cướp" thì có chút không vui.

Cảm giác người yêu sẽ bị cướp sớm nên phải cẩn thận hơn mới được.

Vào chủ nhật.

Hôm diễn ra vũ hội, mọi người dường như đều đã tập trung tại sảnh đường từ sớm cùng với bạn nhảy của mình.

Còn em và Draco vẫn ở phòng sinh hoạt chung bởi vấn đề là bộ váy anh chọn cho em có chút cầu kì nên bắt buộc phải có người ở lại để trợ giúp, còn nếu hỏi Pansy đã đi đâu thì cô nàng đã bị Blaise kéo đi trước khi đưa ra đề nghị sẽ ở lại cùng em.

Draco sẽ chẳng để ai ở lại để làm phiền đến anh và em.

"Draco, tập trung đi, em biết anh đang nhìn đi đâu đấy" Draco khi nghe thấy tên mình bị điểm danh thì giật mình, à là do nãy giờ anh cứ tập trung vào chiếc lưng trắng ngần của em nên mất tập trung ấy mà, cố gắng trấn tĩnh bản thân tay kéo khoá bộ váy em lại.

Nhìn bé yêu mặc lên bộ dạ hội xinh đẹp thì đầy hài lòng.

"Chúng ta cùng nhau đi nhé?"

Anh chìa tay về phía em, bây giờ Draco trông cực kì lịch lãm trong bộ vest đen và cái nơ trắng ngay cổ, càng tôn lên vẻ đẹp trai của thiếu gia nhà Malfoy.

Bảo sao lại chẳng có ai mê, đến em còn mê đắm đây mà.

"Ừm" Draco và em đến đại sảnh, đến khi mở cửa ra dường như ai ai cũng tập trung vào cặp đôi mới tới.

Xinh đẹp và quý phái chính là từ thích hợp nhất để miêu tả em và Draco lúc này.

Tiếng nhạc kêu lên, dạ hội chính thức bắt đầu.

Các cặp đôi dường như đã hoà mình vào điệu nhạc.

Draco nắm lấy tay em, một tay em đặt lên vai anh còn tay Draco thì đặt lên eo em.

Nhìn bộ dạng xinh đẹp của em ngày hôm nay khiến anh chẳng dám rời mắt nổi, đúng là đẹp quá cũng không được.

Bé con của anh vậy mà lại có nhiều ánh mắt dòm ngó đến vậy, chỉ hận rằng anh không thể móc mắt của đám ấy ra mà thôi.

"Chân em đỏ rồi, chắc xíu nữa anh phải cõng về chứ như này thì đi sao nổi.

" Sau khi bữa tiệc kết thúc, em đã nói với Draco rằng chân mình bị đau nên anh đã dẫn em đến một cái ghế gần đó ngồi.

Nhìn vào gót chân ửng đỏ của em thì nhăn mặt.

"Ngồi ngoan ở đây đó, anh đi lấy nước cho em."

Draco đứng dậy khoác lên người em áo của mình rồi căn dặn, nhìn vào người ta còn nghĩ là cha đang lo cho con chứ đâu ra người yêu nữa chứ.

"Vâng, anh cứ đi đi, em không phải trẻ con lên ba nữa đâu Draco."

Anh vừa rời đi thì đã có vài người con trai bên Durmstrang đến tản tỉnh em, mấy người con trai bên Hogwarts tất nhiên là sẽ chẳng dám bén mảng tới chỗ em bởi vì ai ai chẳng biết em là người yêu của Draco Malfoy cơ chứ.

Em liên tục từ chối "lời mời" từ mấy người ở đây nhưng dường như bất thành khi mà họ bắt đầu đụng tay đụng chân với em, có một tên còn bạo gan dám lấy áo của Draco đang khoác lên người em mà miệng trêu chọc.

"Áo ai đây?

Bồ em à, thằng đó chắc nghèo nàn lắm, bỏ thằng đó đi theo anh này- ặc" Tên đấy vừa bị đấm vào mặt thì tức giận, vừa đứng dậy xem ai là người dám đánh mình thì chạm mặt với Draco, đôi đồng tử xám tro giờ đây lại có chút lạnh lẽo đến đáng sợ, tên đấy nhìn khí chất của Draco thì không lạnh mà run, miệng lắp ba lắp bắp nói.

"M..mày!

T..tao không thèm đôi co!"

Draco tính đi theo để tẩn tên đấy một trận nữa thì vừa kịp lúc em nắm lấy tay của anh, Draco nhìn vào bàn tay đang run rẩy của em thì cố nén lại sự tức giận xuống thì bế em lên như kiểu công chúa.

"Mới rời mắt có chút xíu thì bọn ruồi nhặng đã đến, khó chịu thật."

Draco vừa bế em miệng vẫn làu bàu không ngừng, sớm muộn gì mấy tên đó cũng sẽ bị anh tìm đến thôi.

"Thôi nào, chẳng phải anh đã đến kịp lúc hay sao."

Em ôm lấy cổ của anh, miệng vẫn không ngừng xoa dịu con người vẫn đang tức giận kia.

"Hôm nay vui vậy đủ rồi, để anh dẫn em về, Pansy đã nháo nhào lên muốn tìm thằng đó tính sổ đấy."

Em nghe anh nói vậy thì cười thành tiếng, Draco ôm lấy em trong lòng, đôi mắt xám tro hiện lên sự yêu thương.

Nhìn nụ cười của em lại khiến anh chẳng muốn giận dữ nữa.

Đúng là có người yêu vào là như vậy. _____

1284 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
True or Dare


"Này..mày có cảm thấy cái gì là lạ không?"

Công tử Zabini bỗng cảm thấy không khí ở dãy bàn Slytherin có chút lạnh liền hỏi Pansy ngồi đối diện mình.

"E hèm..."

Pansy đánh mắt qua em và cả Draco, hôm nay lạ là em và anh không ngồi cùng với nhau.

Còn lý do giận thì chẳng biết, họ chỉ nhớ là ngày hôm qua lúc ở kí túc xá thấy em và Draco cãi nhau rất lớn ở trong phòng và rồi sáng hôm nay chẳng ai nói gì với nhau.

"Bọn mày sao à?"

Blaise cuối cùng vẫn là chẳng nhịn được cái không khí này, thề là cậu đây ghét nhất cái cảnh cãi nhau rồi cuối cùng cậu và Pansy lại phải đi dỗ hai đứa trẻ con này.

"Không, là do Draco!"

Em trừng mắt nhìn người con trai đối diện mình, Draco cũng nhìn em, ánh mắt hiện lên sự khó chịu.

"Em thôi ngay cái trò ghen tuông vớ vẩn đi, anh đã nói là phải không rồi cơ mà!?"

Cặp đôi nhà rắn cãi nhau khiến cho cả ba nhà còn lại phải hóng hớt, thường ngày thì yêu thương nhau lắm cơ mà sao hôm nay lại gắt gỏng với nhau như thế nhỉ?

"Ghen tuông vớ vẩn?

Anh nói gì vậy, chẳng phải rõ ràng em đã thấy anh nắm tay con nhỏ năm hai nhà Ravenclaw!?"

Thấy em gắt gỏng như vậy, Draco cũng chỉ thở dài, bây giờ tâm trí anh cũng chẳng rảnh rỗi mà để ý mấy cái ánh nhìn của những nhà khác.

"Anh đã nói với em rồi, chỉ là va vào nhau và anh làm rơi sách của nó, sao em cứ làm quá lên vậy?"

Pansy và Blaise thấy chẳng ai chịu nhường ai thì bất lực không thôi.

Cuối cùng em giận dữ mà ra khỏi đại sảnh trước những con mắt ngỡ ngàng của các nhà khác, cả hai có cái tôi quá cao chẳng ai dám nói xin lỗi trước.

Hôm nay cả ba nhà còn lại được phen trầm trồ khi thấy cặp đôi nhà rắn cãi nhau um xùm, bởi lẽ thường ngày em và Draco yêu nhau là thế, ai ai cũng biết hai đứa thương nhau lắm vậy mà nay họ lại thấy cảnh cặp đôi cãi nhau lớn như vậy.

Nguyên cả một ngày, cả bốn tiết học em và Draco chẳng ai nói với nhau câu nào, cũng chẳng thèm ngồi cùng hay nói chuyện gì với nhau luôn.

Vậy nên lúc dùng bữa dãy bàn nhà rắn lại được cảm nhận cái không khí lạnh đến phát ốm của cặp đôi này.

Em nằm trong phòng của mình, tay cầm cuốn sách vừa tìm được từ thư viện.

Bỗng cửa mở ra, Pansy đi vào mỉm cười nhìn em.

"Y/n à, đi ra ngoài đi, nay mọi người có tổ chức trò chơi đấy."

Nghe Pansy nói còn có cả Draco em lại lắc đầu từ chối, dù sao cả hai cũng đang cãi nhau em lại chẳng muốn gặp mặt với anh xíu nào.

Nghĩ đến chuyện Draco nói em ghen tuông vớ vẩn thì lại càng tức hơn, thề là em phải khiến anh hối hận vì dám nói như thế!"

Thôi nào, có bánh ngọt vị Socola mà cậu thích đó."

Nghe thấy món ăn yêu thích thì em lưỡng lự, cuối cùng gật đầu đồng ý, quả đồ ăn chính là sức cám dỗ quá lớn.

"Ra rồi đó à?"

Pansy đã nhanh chân vọt lẹ ngồi kế bên Blaise, em nhìn xung quanh thì bây giờ còn chỗ trống duy nhất là kế bên Draco, mặc dù không biết họ có ý định gì nhưng vì hết chỗ nên em cũng đi đến ngồi kế bên anh.

Cầm lấy chỗ bánh yêu thích bỏ vào miệng ăn.

Draco nhìn bộ đồ em đang mặc thì nhăn mặt vậy mà lại vác cái xác ra đây với cái váy ngắn như vậy, không nói gì Draco liền ném cái áo chùng của anh cho em, thấy vậy em cũng không từ chối mà nhận lấy che lên đùi mình.

Bỗng Goyle lấy ra một chai nước rồi đặt chính giữa, Pansy đập tay vào nhau lên tiếng.

"Ok, chúng ta chơi True or Dare nhé!"

Thấy mọi người không có ý kiến gì thì Pansy là người quay đầu tiên, người trúng vậy mà lại là Blaise.

"Nào công tử, True or Dare?"

"Haha, tất nhiên là True rồi, ngu gì mà Dare."

Chưa kịp để Pansy hỏi, em đã lên tiếng trước.

"Công tử Zabini thích ai trong số người ở đây?!"

Câu hỏi bất ngờ khiến Blaise ngay lập tức có chút đỏ mặt, rồi nhìn qua Pansy.

"P..Pansy Parkinson, được rồi tới tao!"

Pansy đỏ mặt quay đi chỗ khác ho nhẹ, tự nhưng thấy hôm nay vậy mà lại có chút nóng.

Blaise cầm lấy chai nước quay và nó xoay đến chỗ em thì chậm lại, em lấy tay che mắt vì hồi hộp.

"À!

Là Draco."

Vậy mà người trúng lại là người yêu em, Draco nhăn mặt có chút không vui.

Blaise mỉm cười đầy gian tà như đã chuẩn bị trước cái này.

"Draco, True or Dare?"

"True."

Blaise liền cất giọng chế nhạo.

"Ơ?

Đừng nói với tao là mày sợ mới chọn True đấy nhé?"

Draco nhăn mặt, không thích bất kì ai xúc phạm mình như vậy liền quay lại chọn Dare.

Như đạt được mục đích Blaise liền cười.

"Tao thách mày hôn Y/n."

Em đỏ mặt quay đi chỗ khác, Draco thì nhăn mặt, anh biết rõ em là cực kì không thích hôn ở nơi đông người nên đành chấp nhận thua cuộc.

"Tao chấp nhận chịu phạt."

Pansy dường như không chịu liền đổi qua thử thách khác, cô phải khiến cho đôi bạn trẻ này làm lành.

"Vậy tao thách mày cho T/b ngồi vào lòng mày."

Em đứng dậy vừa định chuồn đi thì tay Draco đã nắm và kéo em thẳng ngồi vào lòng của mình, cả cơ thể như lọt thỏm vào anh, mặt đối mặt.

Draco ôm lấy em cúi thấp đầu tựa cằm lên đầu em.

"Cho anh xin lỗi, sáng nay anh nóng nảy quá."

Draco cuối cùng là không chịu nổi cảnh em giận mình liền xin lỗi, em rúc vào lòng anh sụt sịt.

"Em cũng thế..."

Anh xoa lấy mái tóc của em rồi hôn lên đó, Pansy và Blaise mỉm cười đập tay vào nhau cuối cùng chiến lược giúp đôi bạn trẻ giảng hoà đã thành công. ________

1126 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Thê nô


Nếu như chúng ta có một Malfoy thê nô là như nào?

Ngay tại Đại Sảnh, bữa sáng của các nhà khác chắc chắn sẽ ngon hơn nếu như không có cặp đôi nào đó đang tình cảm mặn nồng.

"Draco, em muốn ăn món tráng miệng."

Em đẩy cái thìa đồ ăn mà bạn trai đang múc cho mình ra xa, đừng hỏi tại sao Draco lại đút cho em, tại vì anh thích thế chứ em có biết cái gì đâu.

Draco ngay lập tức lấy món tráng miệng đút cho em ăn, em để ý đến những ánh nhìn của mọi người cùng nhà lẫn ba nhà còn lại thì ngại chết, nói không ngại thì chắc chắn là nói dối em là đang ngại chết đi được nhưng mà bạn trai đút cho ăn thì cảm giác như đồ ăn nó ngon hơn hay sao ấy.

"Pansy há miệng ra tao đút cho ăn nào."

Blaise ngay lập tức cầm lấy muỗng của Pansy đưa lên miệng cô nàng, ngay tức khắc nhận được vài tiếng cười khe khẽ của các bạn cùng nhà, đây là đang chọc cho cặp đôi kia mà biết điểm dừng đây mà.

"Thôi nào Blaise, mày làm vậy để làm gì cơ chứ?"

Draco ngay lập tức liếc xéo lấy người bạn của mình, thể hiện tình cảm thì có gì là sai đâu.

Ừ tất nhiên là không sao nhưng mà phải biết thể hiện đúng chỗ mới được.

"Thiếu gia Malfoy à, tao đây cũng chỉ là muốn thể hiện tình cảm giống mày mà thôi."

Bữa ăn kết thúc trong sự ngọt ngào và chút ánh mắt đố kỵ của vài người, Draco nắm lấy tay em đi đến lớp Độc dược, thề là anh thích nắm tay em cực, nhỏ nhỏ mềm mềm nắm đã chết.

Lúc em đang chép bài vào giấy da thì Draco ngồi kế bên cứ khều lấy tay em để thu hút sự chú ý, giọng nói nỉ non vang lên chẳng giống với cái hình tượng kiêu ngạo thường ngày của cậu ấm nhà Malfoy.

"Bé cưng à, nói chuyện với anh đi, xíu mượn tập Pansy chép sau cũng được mà."

Pansy: trò đùa không vui, Parkinson đã căng.

Em nhìn lấy bạn trai mình rồi lại cúi xuống tiếp tục chép, có ai nói rằng Draco của em rất lắm mồm chưa?

Tất nhiên là sẽ chỉ nhiều chuyện khi ở bên cạnh em mà thôi.

Thấy bé con không để ý đến thì anh cũng chẳng làm phiền nữa, ngẩng mặt lên thì đã thấy cái ánh nhìn không mấy được thiện cảm của giáo sư dành cho mình, đành giả bộ như là đang tập trung vào bài học.

Hết tiết thì Draco cùng em đến Thư viện vì có hẹn với Hermione mặc dù anh có chút không thích khi em thân thiết với nhỏ máu bùn đó nhưng vẫn chấp nhận mà đi theo, Pansy và Blaise ngỏ ý không muốn đi vì có việc quan trọng khác.

Thực chất là do không muốn ăn cơm chó.

Vừa đến thư viện em đã thấy Hermione ngồi ở đó đợi mình, còn có cả Ron và Harry.

"Mấy bồ đợi mình có lâu không?"

Draco giúp em đặt gọn những quyển sách qua một bên, còn bản thân thì chống cằm nhìn em khiến cho bộ ba nào đó chỉ có thể thầm khinh bỉ tên thê nô này trong lòng.

Nguyên cả thời gian đó chỉ có em và Hermione nói qua lại vì bài tập, mục đích đến là để cho cô bạn dạy kèm Ron và hỏi em một số câu hỏi về những môn khác.

"Này Malfoy, nếu mày cảm thấy chán thì có thể đi chỗ khác cơ mà."

Ron thật tình sắp không chịu nổi cảnh cậu ấm nhà Malfoy liên tục lèm bèm về việc em quá chú tâm vào cuốn sách hay vì là mình, sao hôm nay tên này lắm mồm thế nhỉ??

Draco ngay lập tức nhìn Ron, cười khinh nói.

"Sao nào Weasley?

Đừng nói với tao là mày ghen tị đấy nhé?"

Ron nghe như thì tức đến nổi đỏ cả mặt, em gấp lấy quyển sách của mình lại rồi nắm lấy tay Draco chào tạm biệt Hermione.

"Tạm biệt bồ nhé, mình có việc."

Vừa rời khỏi thư viện, Draco liền càu nhàu với em về việc em quá thân thiết với bộ ba nhà Gryffindor khiến cho anh cảm thấy không thích.

"Được rồi Draco, anh nói nữa thì đừng nắm tay em nữa đấy."

Nghe vậy thì Draco ngay tức khắc im lặng không nhắc gì đến bộ ba vàng đó nữa. *ੈ✩‧₊˚༺☆༻*ੈ✩‧₊˚

Tại phòng sinh hoạt chung của Slytherin.

"Này Draco, mày có thể né Y/n của tao ra một chút được chứ!"

Pansy nhìn cảnh Draco đang ôm lấy em ở trên ghế và chẳng có ý định buông ra thì khó chịu không thôi.

"Mày bám dính lấy bồ mình nguyên ngày thì tao không nói, nhưng tối rồi!!

Mày tính cướp luôn cả bạn cùng phòng tao đấy à!!?"

Pansy nổi khùng lên, ừ thì cô chấp nhận việc cả hai dính lấy nhau cả ngày và Draco bám dính lấy bạn thân của cô nhưng mà bây giờ đã là buổi tối và Draco vậy mà lại tính cướp luôn cả bạn cùng phòng của cô.

Bằng chứng là nãy giờ cậu ta chẳng chịu buông cho em đi ngủ.

"Được rồi đấy Draco, để em đi vào phòng với Pansy nào."

Phải mất một lúc rất lâu Draco mới chịu buông em ra để em cùng Pansy đi về phòng.

Đến sáng ngày hôm sau vẫn y chang như vậy.

Vẫn là cảnh cậu ấm nhà Malfoy đút đồ ăn cho cô người yêu bé bỏng của mình, vẫn là cái cách bám dính lấy người yêu, vẫn là hình ảnh nuông chiều bạn gái hết mực.

Draco Malfoy chính là một thê nô._______

1013 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Chồn sương


Vào năm học thứ tư tại Hogwarts.

Cặp đôi gà bông nào đó nhà Slytherin vẫn êm đềm yêu nhau sau hai năm.

Tình cảm thì vẫn mặn nồng như vậy nhưng đâu ai nói là tình nào cũng hoàn hảo hoàn toàn.

Tất nhiên là em và Draco chính là vậy, ừ thì cũng yêu nhau dữ lắm nhưng tần suất mà cả hai giận nhau vẫn khá là nhiều, đôi khi là một tuần mà hai đứa cãi nhau tới ba lần.

Hôm nay cũng thế, em và Draco lại cãi nhau và anh là người giận em!

Lý do đơn giản là em suốt một tuần nay toàn lui tới thư viện và chả để ý tới anh khiến Draco một phát quay ngoắt đầu giận em luôn.

"Lần này thật sự hai bồ giận nhau chẳng thèm dỗ nhau luôn à?"

Pansy cùng em đi dạo, có ai nói rằng là bạn thân của cặp yêu nhau đã chưa?

Không nhé!

Pansy Parkinson đính chính rằng không thề vui nha, lần nào cãi nhau thì chẳng phải cô và Blaise lại phải đi dỗ hai đứa này à.

"Không, lần này tớ có làm gì anh ấy đâu chứ?

Draco là tự nhiên giận tớ mà."

Em nhún vai tỏ vẻ bất lực, mấy nay Draco hay vậy lắm cứ thở tí lại giận em toàn mấy lý do gì không đâu, đây chắc đang giai đoạn dậy thì nên vậy đây mà.

"Ê Y/n, có chuyện gì bên kia kìa."

Pansy lắc tay của em rồi chỉ đến chỗ của nhóm Harry, còn có cả giáo sư Moody vị giáo sư mới của môn Phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám.

"Có chuyện gì vậy?"

Em đi tới, thấy cả nhóm của Harry có cả Goyle và Crabbe ở đây nếu như có hai người này thì phải có Draco chứ nhỉ??

"Giáo sư tính làm gì vậy ạ!?"

Em thấy giáo sư Moody giơ đũa phép lên phía sinh vật nhỏ dưới đất thì tiến lên bế nó lên.

"Em không nghĩ thầy sẽ làm vậy."

"Ơ, H/b này!

Đợi đã.."

Hermione vừa thấy em bế con chồn nhỏ bỏ đi thì kêu lên, Pansy và Goyle, Crabbe cũng đi theo.

"Thôi kệ đi Hermione, dù sao cậu H/b cũng là người yêu Malfoy mà cứ kệ hai người họ đi."

Harry lên tiếng rồi cùng Ron và Hermione rời đi.

Suốt cả đường đi, con chồn nhỏ cứ rúc vào lòng của em trước cái mắt khinh bỉ của Goyle và Crabbe.

"Này Goyle, Draco có đi cùng hai người không thế?"

Em quay qua hỏi Goyle khi con chồn sương nhỏ cứ liên tục cọ cái đầu của nó vào cổ của em.

"K..không, tao thấy nó bỏ đi đâu rồi."

Crabbe ngay lập tức bịp mồm của Goyle trước khi để cậu ta ú ớ câu nào bởi vì Crabbe đã thấy cái ánh mắt cậu đại ca chồn nhìn mình đầy đe doạ.

"Con chồn này thấy gái là cứ tươm tướp vào nhỉ?

Có khi tên Draco đó thấy sẽ hầm con chồn này lên luôn đó."

Pansy vừa định nắm lấy cổ của con chồn khi thấy nó cứ sáp lại gần cô bạn của mình nhưng rồi lại thấy nó nhe răng ra định cắn thì lại thôi.

"Ôi trời, cứ mặc Draco đi, anh ấy đang giận tớ mà."

Em nhớ lại cảnh anh bạn trai trẻ con của mình thì thở dài chán nản.

"Con chồn này của ai vậy?"

Zabini đi tới, nhìn con chồn sương đang nằm ngon ơ trong lòng của em thì thắc mắc.

"Không biết."

Chẳng hiểu sao cả ba đứa lại thấy cái gương mặt có hơi khó ở của con chồn, còn Crabbe và Goyle cứ cười thầm với nhau không thôi.

Trong Đại Sảnh Đường, lúc dùng bữa thì em lại ngước mặt lên lần nữa và thở dài khiến con chồn kế bên cứ nhìn không thôi.

"Sao thế Y/n?"

Pansy thấy em như vậy thì lo lắng hỏi.

"Draco giận tớ tới nỗi mà đến ăn cũng chẳng thèm có mặt."

Pansy đành vỗ vai của em an ủi, đúng là tên Draco Malfoy chết bầm dám khiến cho cô bạn yêu dấu của cô phải buồn.

Đến tối, em nằm ở trong kí túc xá, kế bên mình vẫn là con chồn sương đó.

Mà lại chẳng hiểu sao cứ nhìn nó em lại nhớ tới Draco.

"Nhìn cưng giống tên đó quá đi mất."

Em bế con chồn lên trước mặt mình, bắt đầu luyên thuyên về trên bạn trai của mình.

"Xì, đúng là Draco đáng ghét, thở tí là giận, mà giận gì chẳng thèm gặp người ta nguyên ngày cơ chứ!?"

Bỗng nhiên em thấy đôi mắt của con chồn nhìn mình có chút hối lối, em liền bật cười ôm nó vào lòng.

"Xin lỗi cưng nhé, tại chị giận tên bạn trai đó quá nên mới vậy thôi."

Em tắt đèn rồi đi ngủ, ôm lấy con chồn vào trong lòng rồi ngủ thiếp đi.

Đến sáng hôm sau.

Khi tỉnh dậy em cảm nhận được kế bên mình có gì đó ấm ấm rồi bất ngờ cái quả đầu trắng trắng liền hiện lên trước mặt, theo phản xạ em đá người đang nằm kế bên mình xuống giường.

"Ouch...em làm gì mà đá mạnh quá vậy?"

Draco ngồi dậy, xoa lấy tấm lưng đáng thương bị đá vừa nãy, gương mặt ủy khuất nhìn em.

"A..anh!

Sao..áo anh đâu hả Draco Malfoy!!"

Draco vậy mà lại ở trong phòng em không mặc áo, hơn nữa là huynh trưởng còn cấm không cho học sinh nam đi đến phòng kí túc xá của nữ.

Vậy mà tên bạn trai của em lại còn nằm trong phòng em ngủ nguyên cả một buổi tối nữa.

"Ơ mà con chồn đâu?!

Đừng nói với em là anh ném nó đi nhé??"

"Anh tưởng em phải biết chứ?"

Draco nhìn em rồi cười, chẳng hiểu sao trong đầu của em vậy mà lại nảy số Draco chính là con chồn đó, xong lại nhớ tới biểu hiện của Goyle và Crabbe với nhóm của Harry hôm qua nữa.

"Được rồi, đừng giận anh nữa bé, anh xin lỗi vì đã giận em vô cớ nhé."

Draco ôm em vào lòng, nũng nịu đòi sự tha lỗi từ cô bạn gái nhỏ nhà mình.

Đứng trước mỹ nam kế thì em chẳng còn cách nào ngoài dơ cờ trắng chịu thua.

Draco Malfoy chính là tên chồn sương đáng ghét nhất mà cũng đáng yêu nhất! _______

1125 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Phủ Malfoy


LƯU Ý: CHƯƠNG CÓ TÌNH TIẾT R16!

HÃY CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC. _________

Kì nghỉ hè ở năm học thứ năm.

Em có dịp được ghé qua phủ của anh người yêu chơi.

Thực chất nếu như không phải do ba mẹ em bận đi du lịch cùng nhau bên Paris thì em cũng sẽ chẳng định cắm rễ ở nhà anh người yêu đâu.

"Tao sẽ mua cho mày thật nhiều quà."

Khi xuống ga tàu Pansy ôm lấy em đầy tình cảm, em cũng bật cười rồi xoa nhẹ tấm lưng của cô nàng.

Khiến hai chàng trai nào đó chỉ đứng nhìn không dám nói gì.

"Rồi rồi, nhớ đấy, mày mà thất hứa tao sẽ buồn lắm."

Trước khi đi Pansy còn bồi thêm câu nữa khiến cho gương mặt của cặp đôi nào đó đỏ mặt lên vì ngại.

"Draco, nhớ đừng bắt nạt bé của tao đấy."

"Đi đi!"

Draco nắm lấy tay em, đợi một lúc thì cha mẹ của anh cũng tới.

Gia tộc của em tất nhiên là cũng nằm trong danh sách những gia tộc thuần chủng nên việc gia đình của anh cũng cưng em dữ lắm.

"Hai đứa đợi lâu chứ?"

Dì Narcissa hỏi thăm cả hai nhưng chỉ duy nhất là xem mỗi em như nào.

Draco ngay tức khắc nhận ra việc bản thân sẽ bị ra rìa từ sớm nên cũng chẳng lên tiếng việc bản thân bị bỏ rơi như nào.

"Vậy bây giờ chúng ta về nhà."

Chú Lucius lên tiếng rồi cùng vợ mình và con dâu tương lai đi trước, coi như là bỏ quên luôn cả cậu con trai quý tử nào đó.

Về đến phủ Malfoy.

Phải nói thật là lần đầu tiên em tới phủ của anh người yêu, mặc dù cha mẹ của Draco biết hai đứa yêu nhau cũng thường xuyên gửi quà tới cho em nhưng dù vậy vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng.

"Y/n, con muốn ăn cái gì chứ?"

Dì Narcissa liền hỏi thăm, vừa nói tay của dì vừa xoa lấy đầu của em đầy cưng chiều.

"Dạ thôi dì."

Draco ngồi ở một chỗ nhìn cảnh ba mẹ mình quan tâm con dâu tương lai còn bản thân bị dường như bị coi là không khí.

Buồn đấy nhưng không có quyền lên tiếng.

"Con có thể gọi mẹ, sớm muộn gì chúng ta cũng là gia đình."

Dì Narcissa nói vậy khiến gương mặt em thoáng chốc đỏ lên, chú Lucius và Draco cũng gật đầu phụ hoạ, nói sao chứ sớm muộn gì em chẳng phải mang họ của Malfoy.

Đến tối sau khi dùng bữa với gia đình của Malfoy thì dì Narcissa dẫn em đến một căn phòng, tất nhiên là dì Narcissa không an tâm khi để cho ngủ chung với Draco, ai biết được cậu con trai của bà có làm gì bậy bạ với em không.

Sau khi chúc nhau ngủ ngon thì dì cũng rời đi.

Hôm nay Draco đặc biệt là không có hành động thân mật với em như ở trường, cũng đúng thôi, nếu như ở trước mặt chú Lucius và dì Narcissa mà cứ ôm hôn em lại cẩn thận nhận được cái cốc đầu chứ chả đùa.

Nhưng nằm một hồi vẫn không ngủ được, em đành ngồi dậy đi tới phòng của anh.

Còn Draco lúc này cũng vậy, trằn trọc mãi không ngủ được.

Nguyên ngày anh chẳng được ôm em nên cứ thấy khó chịu không thôi.

Vừa thay, cửa phòng của anh bất ngờ mở ra.

Em bước vào nhìn Draco rồi cười tươi.

"Em mà qua đây ba mẹ sẽ chửi anh một trận đấy."

Mồm thì nói thế chứ vẫn nắm tay em kéo đến giường của mình nằm rồi kéo sát người em lại gần mình.

Em rúc vào bờ ngực săn chắc của anh mà hít hà mùi hương đặc trưng của Draco.

"Không sao, cứ nói là em tự qua được mà, em ở phòng mới nên ngủ không quen."

Draco thấy em làm nũng như vậy thì cả người như có dòng điện chảy ngang qua khiến anh bất giác run nhẹ, một loại cảm xúc hạnh phúc khiến anh ôm chặt lấy em hơn, miệng không ngừng cười.

"Yêu em chết mất."

Anh cúi thấp người hôn lên má của em rồi lại tới trán rồi hôn lên môi nhỏ.

Phải nói là nguyên ngày chẳng được hôn em khiến anh khó chịu đến nhường nào.

Draco cứ liên tục mút lấy môi nhỏ, lưỡi của anh len lỏi vào từng góc ngách trong khoang miệng của em, mút lấy lưỡi của em như con rắn đang cuốn lấy con mồi của nó.

Sau một hồi dây dưa môi lưỡi thì Draco mới chịu buông tha cho em, môi nhỏ bị hôn đến sưng tấy, cả gương mặt phiếm hồng và cả đôi mắt gập trong hơi sương.

Cảnh xuân trước mặt khiến anh cảm thấy cổ họng khô khan, bất giác mà nuốt nước bọt.

Nhưng dù vậy Draco vẫn cố giữ cho bản thân khỏi phải làm chuyện bậy bạ với em.

"Draco..anh sao vậy?..."

Sợi dây lý trí đã đứt, anh liền cúi đầu gặm nhấm cổ của em tạo trên cổ của người thương đầy rẫy những vết hôn đỏ lừ.

"Đừng đưa gương mặt đấy ra nhìn anh...anh không biết bản thân mình sẽ làm gì em đâu."

Draco mặt đối mặt với em, tay kia dường như chẳng an phận mà liên tục xoa lấy đùi trong bất giác khiến em rên nhẹ, gương mặt như bị trúng tình dược mà cứ mê man nhìn anh.

"Ba mẹ anh sẽ mắng anh nếu anh làm vậy..."

Draco liền phì cười, mái tóc bạch kim liên tục cọ vào cổ của em rồi nói với giọng cưng chiều.

"Vậy thì chịu thôi."

Không báo trước một câu, Draco liền lần nữa chiếm lấy môi em.

Nụ hôn mạnh bạo tới nỗi khiến thần trí em như bị lu mờ.

Cái váy ngủ bị tuột xuống một bên làm lộ rõ cả bờ vai trắng mịn của em, anh rời môi rồi cúi xuống ngực của em rồi hôn lên đó.

Bây giờ Draco chẳng khác gì một con sói đang hưởng thức bữa ăn của mình.

Nhưng rồi anh liền dừng lại, phần thân dưới đã căng phồng lên đến khó chịu, nhận ra việc bản thân đã đi quá xa.

Anh liền dừng lại rồi xoa nhẹ mái tóc của em.

"Anh không muốn bị cả ba mẹ em ghét đâu cục cưng."

Draco nhìn bé yêu của mình dần thiếp đi thì đành đứng dậy đi vào phòng vệ sinh tự giải quyết, nếu giờ mà đè em ra chắc chắn sáng mai báo phù thủy sẽ đưa tin "THIẾU GIA MALFOY BỊ ĐUỔI RA KHỎI NHÀ" nghĩ tới thôi khiến anh cảm thấy nhục lắm rồi.

Vẫn là nuôi đã rồi thịt sau.

Sáng hôm sau dậy, em liền nhận ra cái đầu bạch kim vẫn đang rúc vào ngực của mình mà ngủ ngon lành.

"Draco, dậy đi..."

Bị đánh thức nên gương mặt của anh có đôi phần hơi nhăn lại, Draco càng ôm chặt lấy em hơn.

"Dậy ngayy!!"

Sau một hồi vật lộn thì Draco mới chịu vác xác vào nhà vệ sinh, em nhìn nguyên cái cổ chi chít dấu hôn của Draco thì giận lắm.

Với cái cổ như này thì làm sao em dám xuống nhà đây hả, em khẽ liếc lấy người con trai gây ra cho mình vẫn đang vô tư thay áo ngay trước mặt em.

"Đồ ngốc!?

Em đã dặn là anh phải thay đồ trong phòng tắm rồi cơ mà!"

Draco bày ra cái mặt chẳng quan tâm em thì hôn lên má nàng một cái rồi đi xuống nhà.

"Nhớ xuống đấy vợ yêu."

Phải mất một lúc em mới chọn được bộ váy che đi được cái cổ của mình, em bước xuống thấy chú Lucius và dì Narcissa đang đọc báo thì nhún nhẹ tà váy khiến ông vô cùng hài lòng.

"Cổ con bị sao thế Y/n?"

Dì Narcissa liền nhận ra ngay cổ của em có vết đỏ thì liền đi tới kiểm tra.

"C..con không sao!

Muỗi cắn đấy ạ."

Chú Lucius lật tờ báo rồi lên tiếng.

"Vậy sao?

Vậy xíu nữa "muỗi" Draco nhớ qua thư phòng của ta để nói chuyện đấy."

Sáng đó, anh người yêu của em đã bị giảng dạy suốt hai tiếng đồng hồ của hai phụ huynh có quyền lực kia.

Thấy tội nhưng mà chịu thôi.

______

1464 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Vest Đen


Hôm nay em và Draco có dịp cùng nhau đi chơi, cả hai đi với nhau đến rất nhiều nơi.

Nào là tiệm công tước mật, quán ba cây chổi.

Khi đến một tiệm quần áo Draco đã dẫn em vào đấy, miệng còn hùng hổ nói.

"Em muốn mua gì thì cứ thoải mái, tiền của anh không thiếu."

Em nghe Draco nói vậy thì bật cười, tên bạn trai của em lúc nào chẳng vênh váo cái mặt rằng nhà anh ấy rất giàu.

Sau khi đi một vòng thì em dừng lại ở một bộ đồ dành cho nam, nó là một bộ vest đen, nói đúng ra là yêu nhau với Draco cũng gần hai năm rồi nhưng em chưa lần nào thấy anh người yêu của mình mặc nó.

Cuối cùng em vẫn là chốt mua bộ đồ này với tiền của mình, phải giấu để làm bất ngờ cho Draco nữa chứ.

Sau khi thanh toán số quần áo xong thì anh lại dẫn em về nhà, vốn dĩ bây giờ cũng là hè nên em mới có thể thoải mái mà đi chơi với Draco như này.

"Hẹn gặp lại em sau buổi sinh nhật của Pansy, khi đó anh sẽ tới đón."

Draco nhẹ nhàng hôn lên môi của em rồi tặng cho nàng một cái ôm thì đi về.

Em bước vào nhà với tâm trạng vui vẻ hơn bao giờ hết, ngay tức khắc em liền lao vào phòng của mình.

Vì ngày mai là tiệc sinh nhật của cô bạn thân nên em cũng đã chuẩn bị quà cho cô ấy.

"Bây giờ mình nên chuẩn bị cho Draco bộ đồ này nhỉ?"

Em ngồi trên bàn của mình viết thư cho Draco rồi lại cẩn thận gói lại quà cho anh người yêu.

Sau khi đã chuẩn bị xong thì em liền gói lại đưa cho con cú của mình, xoa đầu nó rồi cẩn thận dặn dò.

"Hãy nhớ mang món quà này đến phủ Malfoy cho chị nhé Coco."

Con cú kêu lên vài tiếng rồi bay mất hút, bây giờ chỉ còn chờ vào ngày mai em sẽ được nhìn thấy Draco trong bộ đồ mà em chọn mà thôi.

Bên phía Draco lúc này, khi mà anh mới đi tắm xong vừa định bước lên giường ngủ một giấc thì tiếng đập cửa kính khiến anh giật mình, tưởng có kẻ xấu đột nhập thì liền cầm lấy đũa phép lên nhưng khi vừa chỉ lên cửa sổ thì đã thấy con cú của em đưa tới.

"Em ấy tặng mình cái gì đây?"

Draco mở cửa sổ, Coco cũng ngay lập tức bay lên bàn học của anh rồi nhìn Draco với ánh mắt tức giận.

Anh cũng vừa hiểu bản thân vừa nãy đã chọc giận nó nên liền đưa mấy cái bánh quy lên trước mặt Coco.

Nó thấy vậy mới chịu đưa cho Draco món quà.

Anh mở lá thư ra rồi bỗng chốc bật cười.

"Draco thân mến của em.

Bởi vì ngày mai là sắp tới bữa tiệc sinh nhật của Pansy nên em đã mua tặng cho anh một món quà, em mong rằng anh sẽ thích nó và mặc nó vào ngày mai.

Em cũng rất mong có thể ngắm anh trong bộ đồ mà em đã chọn.

Thân ái.

Người yêu của anh."

Draco xếp lại lá thư rồi để ở một chỗ sau đó mở hộp quà mà em đã gói lại tặng mình.

Nhìn vào bộ vest, Draco chắc nịt ngày mai sẽ khiến em phải chết mê chết mệt với anh. *ੈ✩‧₊˚༺☆༻*ੈ✩‧₊˚

Đến ngày hôm sau.

Chiều đó, khi mà em đã chuẩn bị xong và đi ra khỏi phủ của mình, ngay lập tức liền nhìn thấy người con trai tóc bạch kim rất lịch lãm trong bộ vest đen mà em đã chọn.

"Anh tới rồi, có sớm quá không?"

Draco có hơi ngẩn người ra nhìn em, hôm nay em mặc một bộ váy hai dây trong rất xinh, mặc dù anh có chút không thích khi mà bộ đồ này quá hở hang để lộ gần như là thấy ngực của em.

Nhưng chắc chắn là Draco cũng sẽ chẳng để cho bất cứ thằng nào dám nhìn em quá một phút.

"Em thấy anh hôm nay như nào?"

Em nhìn vào bộ đồ của anh đang mặc rồi chỉnh lại cái cà vạt cho Draco, nhún chân lên hôn nhẹ lên má của anh.

"Đúng là người yêu của em rất đẹp."

Có ai nói chứ Draco của em mà mặc vest lên chắc chắn là không ai đọ nổi, nhan sắc tuyệt phẩm của anh và cả dáng người cao ráo khi mà mặc bộ vest lên lại khiến người khác nhìn vào không muốn rời mắt.

Draco thấy dáng vẻ em nhìn mình say mê như vậy thì cười đầy hài lòng, anh cúi thấp người rồi hôn lên trán của em.

"Chúng ta nên đi thôi bé yêu, hôm nay em tha hồ mà ngắm anh thoả thích.

" _______

856 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Tình tan


There's a girl, but i let her get away.

It's all my fault, 'cause pride got in the way.

And i'd be lying if i said, i was okay.

About that girl, the one i let get away.

✎ᝰ : That girl _ Olly Murs.

*ੈ✩‧₊˚༺☆༻*ੈ✩‧₊˚

Em và Draco đã có mối tình mà nhiều người ngưỡng mộ nhưng rồi nó đã kết thúc khi vào năm học thứ năm.

"Anh sao vậy Draco!

Em đã nói rồi, em và Harry không thề có bất cứ thứ gì cả!"

Bây giờ thì sao, Draco và em lại cãi nhau nhưng lần này còn to hơn những lần trước.

"Không có gì?

Chẳng phải chính mắt tôi đã thấy em và thằng Potter đó ôm nhau?"

Cả hai cãi nhau ngay giữa phòng sinh hoạt chung của Slytherin vậy nên việc xung quanh có rất nhiều người vây quanh để hóng chuyện.

Em nhìn người con trai mà vẫn thường dịu dàng với mình mà đôi mắt gập trong hơi sương, em và Harry vốn chẳng có bất kì thứ gì, vốn dĩ ngày hôm đó Harry đã chủ động gặp mặt em chỉ để trả lại quyển sách nhưng không may có cậu bạn Hufflepuff đã chạy lại và vô tình đụng trúng em khiến em mất thăng bằng may mắn rằng Harry đã đỡ, vậy mà Draco không những không hỏi lý do mà đã kết luận.

"Vậy còn anh?

Sao anh lại trách em khi mà chính anh cũng như vậy với nhỏ Astoria Greengrass sao?"

Draco ngay tức khắc nhăn mặt nhìn em, anh thở dài một hơi, đôi mắt xám tro ấy bây giờ lại có chút tuyệt tình khi nhìn em.

"Chia tay đi."

"Này Draco!

Mày đang nói cái quái gì vậy?"

Pansy nãy giờ cuối cùng cũng đi lên, cô chắc chắn là tin tưởng tuyệt đối vào em nên việc mà em có gian tình với Harry là chuyện sẽ chẳng bao giờ xảy ra.

Blaise cũng đi lên, cậu vỗ vai của Draco rồi nói.

"Được rồi nào, hai bây sao phải cố cãi nhau to vậy hả?

Vào phòng rồi nói chuyện đàng hoàng đi."

Em nhìn Draco với đôi mắt ầng ậng nước, chưa lần nào mà em cảm thấy tủi thân đến như vậy, em yêu Draco nhiều đến thế mà anh lại chẳng tin em.

Em hít một hơi thật sâu để cố không để nước mắt rơi xuống.

"Đ..được, nếu anh muốn.."

"Y/n!"

Pansy và Blaise kêu lên.

Em quay phắt người bỏ đi, Draco vẫn đứng đực ra đó và cũng chẳng có ý định sẽ đuổi theo em, anh cũng quay người bỏ về phòng của mình.

Bây giờ có biết bao nhiêu người đang bàn tán, có người thì thầm vui trong lòng, người thì cảm thấy tiếc nuối cho mối tình này.

Sau vài tuần chia tay, dường như câu chuyện về em và anh vẫn chưa có dấu hiệu gì là sẽ lắng xuống.

Nó lớn đến nỗi mà đến cả các giáo sư trong trường cũng biết được chuyện này.

"Draco?"

Pansy và em đang đi trên hành lang, anh lúc này đang vòng tay qua eo của nhỏ Astoria, trái tim em bỗng thắt lại, một cảm giác đau đớn len lỏi trong tâm trí của em, nó dường như muốn bóp chặt khiến em chẳng tài nào thở nổi.

Chỉ sau vài tuần mà anh đã công khai yêu đương với Astoria, vậy chẳng phải những chuyện trước kia em nói đều là đúng sao?

Draco thấy em bỏ đi cũng nắm chặt tay của mình lại, đến cả anh cũng không ngờ sẽ có ngày mà cả hai sẽ biến thành như này.

Draco chỉ là muốn em giận rồi sẽ đến làm lành với anh mà thôi.

"Y/n, bồ mặc kệ nó đi."

Pansy nhìn em đầy lo lắng, mấy nay vì Draco mà em không ăn uống được đàng hoàng có khi còn bỏ cả bữa ăn.

"Mình ổn..Pansy, mình về kí túc xá trước nhé."

Em đi đến trước cửa phòng sinh hoạt chung rồi đọc mật khẩu bước vào, ngay tức khắc em lao vào phòng của mình rồi nằm gục xuống giường mà khóc nấc lên.

Em muốn chứng minh cho mọi người và cả anh biết rằng không có Draco em vẫn sống rất tốt nhưng em lại chẳng làm nổi, cứ mỗi khi gặp anh em lại trở nên yếu đuối đến lạ thường.

Câu chuyện của em và Draco đã lắng xuống được đôi phần khi mà vụ của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã quay trở lại.

Dù vậy cũng chẳng tránh được vài tiếng nói khi họ thấy em hoặc là về Draco.

Và rồi đến năm học thứ bảy em và anh vẫn như vậy.

Cả hai chẳng ai nói chuyện với nhau cũng chẳng một ai giải thích với nhau câu nào.

"Em làm gì ở đây vậy?"

Draco bất ngờ xuất hiện trên tháp thiên văn, em nhìn anh với vẻ bất ngờ rồi lại quay đầu đi không dám nhìn tiếp.

Mỗi lần gặp anh trái tim của em lại nhói lên một cách đau đớn.

"Không phải chuyện của cậu..

Malfoy.."

Anh nghe em gọi mình một cách xa lạ như vậy thì cười chua xót.

Draco đi tới ngồi kế bên em, anh dường như muốn nắm tay em rồi chợt khựng lại khi nhận ra việc cả hai bây giờ chẳng còn là một đôi như xưa nữa.

"Chúng ta quay lại được chứ...?"

Từng làn gió mát thổi qua làn tóc của em, cả hai im lặng như vậy một hồi lâu đến khi nghe thấy tiếng em sụt sịt vì khóc.

Em quay lại nhìn Draco, trong đôi mắt tràn gập sự tức giận xen lẫn chút nhung nhớ, hai năm qua chưa lần nào là em ngừng nhớ đến người con trai này, bốn năm yêu nhau đó không phải là quãng thời gian ngắn để em dễ dàng quên đi anh, đã biết bao nhiêu lần mà em âm thầm bật khóc khi thấy anh và Astoria đi cùng nhau.

Em dường như đã bị anh quay như chong chóng rồi.

"Quay lại, khi anh đã sẵn sàng buông lời chia tay?"

Anh vẫn im lặng, đến nhìn còn chẳng dám, mái tóc bạch kim đó vẫn bay một theo làn gió.

Draco vẫn như vậy chỉ là bây giờ anh có chút gầy hơn xưa.

Draco ngẩng đầu nhìn em, anh vươn tay ôm lấy em vào lòng.

Bây giờ em muốn đẩy người con trai này ra, nhưng khi ngửi thấy mùi hương mà bản thân vẫn hằng nhung nhớ thì lại không nỡ, em cũng chẳng dám ôm anh mà chỉ nắm chặt lấy cái áo đồng phục của Slytherin đến nhăn nheo.

"Anh xin lỗi, làm ơn..một lần này hãy tin tưởng anh..anh cũng sẽ tin em."

Em vươn tay xoa nhẹ từng lỏn tóc bạch kim của anh, Draco cũng thuận theo mà áp sát gương mặt vào lòng bàn tay của em, cảm nhận hơi ấm từ em mang lại.

"Đến khi trận chiến kết thúc...khi đó chúng ta hãy quay lại.."

Draco ôm em vào lòng lần nữa, lần này em còn có thể cảm thấy bên vai của mình ướt đi vì nước mắt của anh.

Có đánh chết em cũng sẽ không ngờ bản thân sẽ quay lại với Draco.

Và rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đã đến.

Voldemort bước đến trước mặt của tất cả mọi người, sau lưng gã còn có các Tử Thần Thục Tử khác.

"Harry Potter đã chết!

Không còn ai có thể cản ta nữa."

Em có chút khựng lại khi nghe tin này nhưng rồi bản thân lại nhìn qua Draco vẫn đang đứng ngay bên cạnh mình, chẳng hiểu sao cứ hễ bên anh lại luôn khiến em cảm thấy an tâm hơn bao giờ hết.

Bỗng bất ngờ Harry xuất hiện, Draco cũng thuận đấy mà chạy đến đưa đũa phép cho cậu ta, anh vốn dĩ luôn ghét Harry nhưng lần này không có cậu ta thì chắc chắn sẽ chẳng còn ai đánh bại được Voldemort.

"Draco!"

"Avada Kedavra!"

Một màu sáng xanh liền hiện lên từ cây đũa phép của Voldemort, em chẳng nghĩ ngợi gì nhiều mà lao đến đẩy ngã Draco và một mình hứng chịu nó.

"Expelliarmus."

Harry cũng vừa đọc thần chú, chúa tể đã chết nhưng dường như cũng chẳng có ai vui nổi.

Draco ôm lấy cơ thể lạnh ngắt của em mà khóc nấc lên, mọi chuyện đáng lẽ sẽ không như ngày hôm nay nếu như Draco sẵn sàng bỏ cái tôi của mình đi để giữ em lại sau cái ngày mà anh nói chia tay nhưng anh đã không làm vậy.

"Hức..Y/n..làm ơn, e..em đã hứa."

Em đã hứa khi trận chiến kết thúc thì sẽ cùng anh quay lại, Draco còn chưa kịp bù đắp lại cho em vậy mà em lại vì anh mà hứng chịu bùa chú nguy hiểm như vậy.

*ੈ✩‧₊˚༺☆༻*ੈ✩‧₊˚

Draco từ khi mất em đã nhốt mình lại trong phòng, không chịu ăn uống gì khiến ông bà Malfoy đau lòng, họ cũng buồn khi thấy em mất.

Phải mất rất nhiều thời gian Draco mới chấp nhận rằng em đã ra đi mãi mãi.

Ngày hôm nay vẫn như thường lệ Draco vẫn đến thăm mộ của em, dường như là ngày nào cũng đến.

Anh đã hối hận vì bản thân biết em không phản bội nhưng lại không chịu giảng hoà vì cái tính kiêu ngạo.

Ai ngờ đâu vì nó mà Draco lại bỏ lỡ em tận hai năm.

"Đừng lo Y/n...anh sẽ tới với em sớm thôi, chúng ta sẽ không còn xa nhau nữa..."

______Author: kết cục ra sao thì chắc là mấy bồ cũng biết rồi he =))))), hic tự viết tự khóc vl.

1687 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Phạt.


LƯU Ý: CHƯƠNG NÀY LÀ R18 NÊN VUI LÒNG HÃY CHUẨN BỊ TINH THẦN TRƯỚC KHI ĐỌC, TUI KHÔNG NHẬN GẠCH ĐÁ!

Mấy nay thèm sếch quá anh em nên mới viết để bớt vã 🗿, mà nếu ngon lần sau mình viết tiếp 😋.

Pỏn thì chỉ có đăng vào lúc tối đọc mới ngủ ngon...______

Năm cuối tại Hogwarts, em và Draco có mối tình dài ơi là dài và cả hai còn hứa rằng sau khi tốt nghiệp và cưới nhau nữa.

Chẳng khác gì một câu chuyện cổ tích có thật vậy.

Draco Malfoy bây giờ là huynh trưởng của Slytherin, tất nhiên là người như anh sẽ đặt cách mà có căn phòng của riêng mình và không phải ai muốn bước vào là vào, à đâu..chỉ riêng ai đó là được thoải mái mà ra vào tự do mà thôi.

Hôm nay vẫn như thường ngày đến tối là em sẽ lẻn qua phòng của Draco, em là người yêu của ai chứ?

Là của con trai độc nhất vô nhị của gia tộc Malfoy danh giá cơ mà.Ai cấm được?

Draco còn chẳng cấm được em thì ai đòi cấm.

Vừa bước vào căn phòng thì lại chẳng thấy bóng dáng của anh người yêu em đâu nhưng thay vào đó em lại nghe thấy tiếng xả nước từ nhà tắm.

Vì thiếu kì mà lại gần xem thử, hơi sương từ nhà tắm làm cho cánh cửa bị mờ đi khó mà thấy bên trong, thật lòng là em rất nhiều lần muốn được nhìn thấy Draco khi không mặc áo đấy.

Tất nhiên là em cũng sẽ không bao giờ nói cho anh biết cái suy nghĩ biến thái này của mình.

Có lẽ Merlin đã nghe thấy lời thỉnh cầu của em nên khi vừa định rời đi để tránh gây hiểu nhầm thì cửa nhà tắm liền mở toạc ra.

Trước mặt em là cảnh xuân nóng mắt, Draco chỉ khoác lên mình duy nhất một cái khăn mỏng che đi phần thân dưới còn bên trên thì không có gì.

Cả cơ thể của cậu thiếu niên mười bảy tuổi lộ ra ngay trước mặt của em không những vậy mùi thơm quyến rũ từ cơ thể của Draco lại khiến em càng thêm đỏ mặt.

Em ấp úng định nói gì đó thì lại im lặng cúi đầu, chẳng lẽ bây giờ em lại nói rằng em vô tình đứng trước cửa nhà tắm chứ không có ý định xem trộm anh đâu.

Ai tin?

Không ai tin.

"Em có gì để biện minh cho hành động của mình không?"

Draco khoanh tay rồi dựa hẳn người vào tường, đôi mắt xám tro đang chờ đợi câu trả lời từ người con gái ấy.

Em vẫn cúi thấp đầu, đôi dép bông được lùi lại vài bước và dường như Draco nhận ra điều đó nên anh không đợi thêm câu trả lời của em nữa mà dứt khoát bế thốc em như bao gạo và tiến tới giường.

"A..anh làm gì vậy!"

"Tất nhiên là phạt em rồi?"

Em vừa định vùng vẫy khỏi người của Draco thì bất ngờ anh đánh một cái vào mông của em khiến cả cơ thể bỗng chốc trở nên mềm nhũn.

Lực đánh của Draco vừa nãy rất mạnh, em bị đánh đau mà mắt đã rưng rưng.

Anh nhìn bộ dạng mè nheo này của em thì phì cười, Draco đặt em xuống giường rồi hôn lên trán.

"Ngoan, đừng khóc."

Và đúng y như vậy, em đã nín khóc nhưng vẫn chỉ sụt sịt vài tiếng.

Vừa định thoát khỏi nanh vuốt của con sói thì lại bị đè xuống khiến em vừa bất ngờ vừa khó hiểu.

"Anh sao thế Draco...để em về phòng nhé?"

Em dường như cảm nhận được nếu như bản thân cứ ở đây thì chắc chắn sẽ biến thành con mồi của con thú hoang trước mặt, đùa chứ có chết em cũng không dám đâu.

Anh chắc chắn sè đè em ra cho mà xem!

Draco nhướn mày nhìn em, anh biết ngay là hành động của mình đã bị bé con nắm thóp nên càng ghì chặt em xuống, chân thì đặt giữa hai chân của em hòng tìm được đường trốn thoát.

"Sao đấy?

Chẳng phải em luôn là người đòi muốn ngủ chung với anh à?

Sao này lại muốn bỏ đi vậy?"

"Hôm nay em muốn ngủ với Pansy..."

Em cứ ngỡ rằng cái bộ dạng mít ướt của bản thân sẽ khiến anh bồ mủi lòng mà thả em đi nhưng em sai rồi!!

Em có phải Draco đâu mà biết được anh đang nghĩ gì trong đầu, Draco cũng đâu có ngu mà để miếng ăn ngon vụt mất được, mỡ dâng miệng mèo thì ngu gì không ăn?

Bất ngờ bàn tay của em chuyền đến hơi ấm, cả gương mặt đỏ ửng, em cố gắng che đi gương mặt của mình nhưng đều bị Draco giữ lại.

Anh chơi ác đến nỗi mà lấy tay của em chạm vào cơ bụng của mình!

Chết người!!

Hình phạt này khiến người khác rất nóng mắt đấy!

"Em có muốn thử thêm không?"

Draco cúi thấp người phả hơi nóng vào tai của em khiến cả người của em như có dòng điện chảy qua khiến em bỗng chốc run nhẹ.

Gương mặt đã có hơi nước nhìn anh.

"Draco à...anh sẽ không làm thế chứ?"

Bây giờ em chỉ sợ Draco không kiềm được mà đè ra thịt em mà thôi...nhưng có lẽ đúng là vậy thật.

Nhìn cái ánh mắt si mê đó nhìn em kìa, Draco chắc chắn không có ý định muốn tha cho em đâu.

"Ôi không, bé à anh sẽ làm thế."

Lời vừa nói xong Draco đã cúi đầu cướp lấy môi của em mà mút lấy mút để, lưỡi của anh len lỏi vào khoang miệng của em rồi mút lấy cái lưỡi đang muốn chạy trốn kia.

Tay thì bắt đầu chạm vào từng cúc áo của em rồi cởi ra từng cái một, có lẽ vì nụ hôn đến mê người của Draco khiến em chẳng nhận ra rằng cơ thể của bản thân đang bị lột sạch.

Draco rời môi của em tạo khoảng cách của cả hai bằng sợi chỉ bạc.

Em lúc này mới nhận ra được bản thân đã bị lột sạch áo và chỉ duy nhất còn mỗi cái áo ngực, chưa kịp chặn thì Draco đã luồn tay xuống sau lưng của em và rồi cái "phóc" kêu lên.

Anh ném đi cái áo ngực xuống nền nhà, em dùng tay của mình che chắn thân mình nhưng bị Draco giữ lại.

Draco cúi đầu rồi bắt đầu mút mát ngực của em khiến môi nhỏ bắt đầu phát ra những tiếng kêu dâm dục.

"A..hức.."

Draco ngậm lấy một bên ngực của em rồi bắt đầu mút lấy nhũ hoa hồng hào, tay bên kia thì xoa nắn khiến cơ thể của em nóng ran lên, bên dưới thì bị chân của Draco di chuyển lên xuống.

"Draco..em khó chịu.."

Em chắc chắn anh bồ đây là muốn hành hạ em đây mà, chắc chắn là muốn nghe em van xin!

Ác ma.

Draco rời khỏi bộ ngực đầy đặn rồi nằm lấy hai đùi của em tách ra khiến em giật mình mà che lại với gương mặt đỏ bừng của mình.

Anh ngay tức khắc nắm lấy tay của em rồi "hưởng thức" phần bên dưới, lưỡi của anh đi sâu vào bên trong khiến tay của em càng nắm chặt lấy cái ga giường đến nhăn nhúm, tiếng rên rỉ càng lớn càng đứt quãng như thể đang khích lệ tinh thần của Draco.

Đến khi khoái cảm đạt đến đỉnh điểm thì một làn nước ấm trào ra.

Draco ngồi dậy, quệt đi vài giọt tinh dịch còn dính trên khoé miệng của anh.

Sau cái tấm khăn kia đã dựng đứng thành một túp lều.

Trong cơn mê man khiến em có chút buồn ngủ nhưng đôi mắt lại mở to đầy đau đớn, em bắt đầu khóc nấc lên và oán trách Draco.

Chính xác là Draco đã đưa dương vật vào sâu bên trong âm đạo của em mà không một lời báo trước, gương mặt của anh lấm tấm giọt mồ hôi trên đó.

"A..đau quá..rút ra đi, đau chết mất."

Em cảm nhận được bên dưới của mình như sắp bị rách ra, một cảm giác đau rát khiến em nấc lên liên tục, tay nắm chặt lấy cánh tay của Draco đến đỏ ửng còn gần như rướm máu nhưng bây giờ anh không quan tâm đến cái đau từ tay mà thay vào đó là sự sung sướng từ phía dưới.

Máu đỏ chảy xuống từ âm đạo của em, đây cũng là minh chứng cho lần đầu của em.

Anh không động chỉ để yên như vậy cho đến khi em cảm thấy thích ứng được với cây hàng của mình.

"Thả lỏng ra nào, em đang kẹp chặt anh đấy.."

Draco nhăn mặt rồi nắm lấy eo của em, không biết qua bao lâu nhưng em cảm thấy bên dưới dường như đã bớt đau.

Anh cũng nhận thấy mà bắt đầu chuyển động nhẹ nhàng nhất để khiến em cảm thấy thích ứng dần với nó.

"A..ha, Draco..ưm.."

Anh liền cúi xuống mà hôn lên môi của em, bên dưới theo đó mà bắt đầu luân chuyển một cách mạnh mẽ, tiếng lép nhép vang lên khiến người nghe cảm thấy đỏ mặt.

Draco nâng một chân của em lên vai của mình rồi thúc mạnh vào bên trong, từng cú thúc chạm đến điểm G của em khiến đầu óc bây giờ chỉ nghĩ duy nhất đến sướng.

Trong căn phòng sa hoa của huynh trưởng nhà Slytherin lại có một đôi nam nữ đang làm tình, Draco cũng sẽ chẳng điên mà để bất cứ ai nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp này của em và chỉ duy nhất một mình Draco Malfoy được thấy.

Không biết qua bao lâu nhưng em cảm thấy cơ thể của mình mỏi nhừ, anh không biết đã thử lên người em biết bao như tư thế và khiến em ra biết bao nhiêu lần.

Nhưng là vậy thì Draco vẫn chưa có dấu hiệu gì là sắp ra.

Sau vài cú thúc thì em cảm nhận được bên dưới bắt đầu co rút, chứng tỏ là anh sắp đạt tới đỉnh điểm.

Nhưng em vừa nhận ra một điều rất là thú vị đấy nhé, là từ nãy đến giờ em và Draco đang chơi trần đấy?

"Draco...đừng bắn vào..bên trong..ha.."

Anh vờ như không nghe thấy câu nói của em mà bắt đầu luân chuyển mạnh mẽ hơn, sau tầm mười mấy cú nhấp thì phóng hết đợt tinh trùng vào bên trong âm đạo, nhiều đến nỗi mà ồ ạt chảy ra ngoài làm ướt hơn cả mảng của tấm ga trải giường.

Đôi mắt của em đỏ lên vì khóc quá nhiều, em bắt đầu trách móc anh bồ vì hành động của bản thân.

"Lỡ có bầu thì sao hả!"

"Sao đâu chứ?

Có thì cưới thôi, chẳng phải chúng ta cũng đã nói rằng học xong thì sẽ cưới còn gì."

Sau câu nói của Draco thì em bị cứng họng mà không cãi lại được câu nào.

Đúng quá không biết cãi sao.

"Đ..đi nghỉ thôi nào..anh đừng nói là muốn làm tiếp đấy nhé?.."

Em cảm thấy Draco vẫn có ý định đòi hỏi thêm thì có chút hoảng sợ, nói chứ là em đã thấy eo của mình bắt đầu nhức rồi đấy, anh mỉm cười chuẩn của một Slytherin rồi hôn lên đôi mắt sưng đỏ của em.

"Mai được nghỉ, vậy nên đêm nay còn dài lắm bé à."

Draco liền lật người em lại rồi tiếp tục "nhiệm vụ" của mình.

Tiếng rên rỉ hoà với âm thanh va chạm da thịt vang lên trong phòng của Draco kéo dài đến gần sáng.

Đến sáng hôm sau tỉnh dậy, đám rắn con thấy huynh trưởng của Slytherin đi ăn sáng gương mặt bị đỏ ở bên má và năm ngón tay được in đỏ trên đó. _____

2100 từ.

Mấy ní ngủ ngon nha 😋.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Tin đồn hẹn hò (Tom Felton)


Nói thật là mấy nay tui vã ông Tom lắm lun á...

Thực ra vã lâu lắm rồi nhưng mà nay mới dám viết TvT. ***

Từ sau khi bộ phim Harry Potter thành công một cách ngoạn mục thì vào đó cũng phải kể đến sự đóng góp của các diễn viên.

Em là Y/n H/b, một người may mắn được vào vai người bạn thân của cậu ấm nhà Malfoy với nhân vật là Charlotte Eudora (nếu không thích mấy bồ cũng có thể đổi tên khác nhe).

Ngày hôm nay là chủ nhật, đáng lẽ cuối tuần sẽ là ngày tuyệt vời nhất của em khi mà không có lịch quay, nhưng tiếc là không có gì sẽ đi theo ý mình hết.

Tom Felton là đàn anh mà em quen biết, có lẽ là ai đại đa số cũng sẽ biết tới anh, đơn giản là vì Tom rất nổi tiếng trong vai diễn Draco Malfoy và cả sự đẹp trai của bản thân.

Chủ nhật hôm nay Tom mời em cùng nhau đi ăn với anh ấy, có lẽ vì cả hai diễn vai bạn thân thiết với nhau nên mối quan hệ ngoài đời cũng gần giống vậy, nếu như không phải là do cả hai đều coi nhau trên mức bạn thân.

"Em xin lỗi nhé!

Tại vừa nãy em thấy phóng viên nên mới đến hơi trễ."

Em cởi đi cái khẩu trang và nón của mình rồi mỉm cười với Tom, anh cũng lắc đầu ý bảo không sao.

Đơn giản là lúc anh mời em đến cũng y chang như vậy, phải tránh tai mắt của các phóng viên.

Vậy nên Tom cũng đã đặc biệt chọn một chỗ ngồi kín người để người khác không quá để ý đến.

"Em gọi món đi."

Anh đẩy tờ menu đến trước mặt của em, em cũng thuận theo đó mà nhận lấy.

Sau khi cả hai gọi xong món thì Tom là người bắt đầu nói trước.

"Sau khi đóng xong Harry Potter thì em có dự định gì không?"

Bởi lẽ bây giờ bộ phim cũng đã là phần bảy và sắp kết thúc, Tom bây giờ cũng đã hai mươi tư tuổi và em kém anh đến tận ba tuổi.

"Hiện tại em chưa rõ, có thể là sẽ tiếp tục đóng phim chăng."

Trong phim thì cả hai là bạn thân, có lẽ là vì sự yêu thích cuồng nhiệt của mọi người dành cho cả hai nên chưa bao giờ mà chủ đề rằng Y/n H/b và Tom Felton hẹn hò là không có.

Sau khi ăn uống xong thì Tom dẫn em đi xem phim, em cũng chẳng biết lý do vì sao mà hôm nay anh lại hẹn em đi ăn hoặc đơn thuần nghĩ rằng mối quan hệ đồng nghiệp với nhau.

Trong lúc bộ phim chiếu đến đoạn hôn nhau thì em lại vô thức nhìn về phía Tom, vậy mà lạ thay là anh cũng đang nhìn em.

Bất ngờ cả hai không hẹn mà đỏ mặt cùng một lúc.

Em ngẩng đầu nhìn lên bộ phim, bàn tay vô thức nắm chặt vào tay cầm của ghế, bất ngờ hơi ấm được bao phủ cả bàn tay của em.

Đến khi để ý thì Tom đã nắm lấy tay em lúc nào chẳng hay.

"Anh thích em."

Không biết là do có sự sắp đặt trước hay không mà câu thoại trong phim cũng nói như vậy, em nhìn Tom với vẻ bất ngờ.

Gương mặt không những nóng lên mà còn cảm thấy sống mũi cay xè nữa.

"Thật lòng sao?

Anh thật sự thích em à?"

Em và Tom ngồi ở hàng ghế sau cùng cũng sẽ chẳng có ai sẽ quay đầu lại nhìn hau người vậy nên anh mới hơi nghiêng người mà trao nhẹ cho em một nụ hôn, nó không phải là một nụ hôn kiểu Pháp hay gì mà chỉ là một cái chạm môi.

"Anh không nghĩ bản thân là kẻ giỏi nói dối."

Em phì cười khi nghe Tom nói vậy, em cũng cảm nhận được hai má của mình nóng hổi vì nước mắt.

Em ngả đầu vào vai của anh, Tom cũng hiểu rõ mà tựa đầu vào đầu của em.

Cả hai cứ thế xem phim và nắm tay nhau, thứ họ để ý không còn là bộ phim nữa mà là người ngối kế bên mình.

Từ ngày hôm đó cả hai bắt đầu thân thiết với nhau hơn, cũng khiến cho các bạn diễn không khỏi tò mò về mối quan hệ của Y/n và Tom.

Trong lúc mọi người đang nghỉ ngơi thì Emma và Daniel lại ngồi cùng với nhau bàn luận về cặp đôi nào đó ở bên kia đang nói chuyện vui vẻ với nhau.

"Sao em lại cảm thấy Tom và Y/n mấy nay thân nhau quá vậy nhỉ?

Có khi hai người ấy quen nhau không?.."

Daniel đang uống nước thì bị làm cho sặc mà ho khụ khụ, anh lau nước quanh miệng của mình rồi hết nhìn Emma lại nhìn em và Tom với vẻ khó hiểu, như thể chẳng tin nổi những gì mình nghe thấy.

Vì hành động của cả hai vậy nên cũng thu hút sự chú ý của Rupert, anh đặt tay lên vai hai người bạn diễn của mình mà nói.

"Này, anh nghe thấy rồi, nhưng mà cũng có thể lắm đấy nhé!"

Còn cặp đôi là chủ đề của bàn tán thì lại vô tư cười đùa với nhau, Tom mỉm cười rồi lại gần nói thầm với em.

"Em nghĩ sao về việc công khai chuyện yêu đương của chúng ta."

Em nghe Tom nói thế thì khá bất ngờ, đôi mắt hiện lên sự áy náy.

Không phải là em không muốn nhưng nếu để lộ ra thì chỉ sợ sự nghiệp của anh gặp vấn đề vì em.

"Tom à, hiện tại thì chưa được... nhưng sẽ nhanh thôi, anh đợi nhé?"

Anh nghe em nói vậy thì gương mặt không vui, Tom hơi nghiêng đầu đi chỗ khác.

Em nhìn bộ dạng giận hờn của anh người yêu thì phì cười, em ngó ngang xem có ai nhìn hai người hay không.

Đến khi chắc chắn rằng không một ai để ý đến thì em hôn lên má của Tom một cái khiến anh bất ngờ mà nhìn em, nhưng sau đó lại cười hì hì như kẻ ngốc.

Sau khi bộ phim Harry Potter kết thúc thì đã để lại trong ký ức của mỗi người một kỉ niệm khó quên.

Sau ba năm kết thúc bộ phim thì em và Tom vẫn tiếp tục con đường theo đuổi làm diễn viên.

Sau một năm quen nhau thì Tom đã dẫn em về nhà ra mắt với nhà của anh và em cũng vậy, may mắn rằng gia đình cả hai bên đều ủng hộ nên em và Tom cũng chuyển về mà ở với nhau.

Nhưng chuyện hẹn hò không phải đơn giản cứ giấu là đơn giản, người ta thường có câu là cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra và em và Tom cũng vậy.

Cho dù cả hai có giấu như nào thì cũng bị một vài người phát hiện ra.

Mấy nay trên tất cả trang báo đều là đưa tin nữ diễn viên Y/n H/b và nam diễn viên Tom Felton đang có mối quan hệ mập mờ.

Và dường như chỉ duy nhất có mình em là cảm thấy lo lắng, Tom thì chẳng quan tâm đến nó là mấy.

Anh nhìn dáng vẻ mệt mỏi của em thì ôm lấy em vào lòng rồi hôn lên má.

"Em lo gì chứ?

Dù sao sớm muộn gì cũng bị lộ mà..vả lại, chúng ta yêu nhau cũng ba năm rồi có phải ít đâu."

Tom lại bày ra cái vẻ mặt ủy khuất nhìn em, có lẽ ở với nhau lâu nên dường như cái chiêu này đã quá quen thuộc với em.

"Với lại cha mẹ đều kêu chúng ta nên mau cưới đấy, anh cũng hai bảy rồi mà bé."

Có lẽ là vì cũng cảm thấy thiệt thòi cho anh nên em cũng đồng ý, Tom cũng là vì em nên cũng chẳng công khai chứ không chuyện hai người yêu đương đã được mọi người biết vào ba năm trước rồi.

Ngày hôm sau.

Tất cả tin tức đều đưa tin Y/n H/b và Tom Felton yêu nhau, điều này khiến cho rất nhiều người bất ngờ và cũng nhiệt tình mà ủng hộ cho mối tình của cả hai. _____1478 từ.

Tin vui đây các bồ, chương sau có sếch nha 😋.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Bed friend or best friend


Thả nhẹ cái WARNING: 16+ Như hứa hẹn.

Cũng sẽ là sếch nma nhẹ nhàng hơn, không đạo tàn bụ. ***

Nguyên cái trường Hogwarts này là ai ai cũng biết rằng nhà Slytherin có một cặp bạn thân.

Thân nhau đến nỗi mà cái gì cũng kể cho nhau nghe, cái gì cũng biết về đối phương, ngay cả từng chi tiết nhỏ trên cơ thể cũng biết rất rõ hoặc là kĩ thuật giường chiếu của đối phương cũng nắm rõ trong lòng bàn tay.

"Này Draco, nay tao hơi buồn ngủ, mày chép bài có gì tí nữa cho tao mượn nhé."

Ngay sáng hôm đó, có tiết môn lịch sử pháp thuật với nhà Hufflepuff.

Draco nghe vậy thì hơi nhướn lông mày, anh liền rướn người về phía của em kèm theo một điệu cười hết sức kiêu ngạo.

Như hiểu được sự đòi hỏi của đối phương, em liền nhìn ngó xung quanh một lúc.

Sau khi chắc chắn rằng không có ai để ý thì liền hôn lên môi của anh.

Draco sau khi nhận được nụ hôn đó còn liếm môi đầy yêu thích, em chỉ tặng cho gã trai ấy một cái liếc nhẹ rồi gục đầu xuống bàn ngủ thiếp đi.

Chính xác là cặp bạn thân nhà rắn này không đơn thuần là bạn như lời đồn, cả hai dường như tiến lên một bước của ranh giới bạn bè.

Vốn dĩ câu chuyện này sẽ chẳng xảy đến khi mà phải kể đến khoảng thời gian ở năm học thứ sáu khi mà Draco không may bị chuốc xuân dược bởi một đứa con gái mê đắm anh.

May mắn rằng người lên giường với Draco khi đó không phải là nhỏ đấy mà không ai khác chính là cô bạn lớn lên từ nhỏ với anh, cũng bắt đầu từ đó cả hai bắt đầu mối quan hệ mập mờ chẳng ai biết được họ là bạn hay là người yêu.

Nhưng chắc chắn rằng một số người trong nhà Slytherin biết rằng họ không đơn thuần là bạn khi mà đôi khi trong phòng của huynh trưởng của Slytherin sẽ nghe thấy vài âm thanh không đúng đắn nhưng dù là vậy cũng chẳng ai dám hỏi gì.

"Dậy đi Y/n, hôm qua mày thức đến mấy giờ đấy??"

Sau khi kết thúc môn lịch sử thì Pansy liền đi đến bàn của em và Draco đang ngồi.

Cô nàng phải lay em một hồi mới chịu tỉnh.

Không phải là do em muốn thức khuy đâu mà là do ai đó muốn em thức cùng đến tận một giờ sáng.

Em cùng đám bạn của mình bước vào Đại Sảnh Đường, vừa đặt mông xuống ngồi thì Draco liền kéo em đi chỗ khác khiến Pansy và Blaise nhìn nhau khó hiểu.

"Này, mày dẫn tao đi đâu đấy!?"

Tay của em bị Draco nắm lấy mà kéo đi một cách bất lịch sự, mãi đến một chỗ ít người qua lại thì anh mới chịu buông ra.

Nhưng không kịp để em hỏi có chuyện gì thì Draco ngay tức khắc chớp thời cơ mà hôn em, bị hôn bất ngờ khiến em phải nắm chặt lấy áo chùng của anh.

Lưỡi của Draco len lỏi trong khoang miệng của em, hết cuốn lấy lưỡi của em rồi lại cắn môi dưới khiến nó chảy máu, mùi máu tanh lan toả vào trong miệng khiến nụ hôn ngày càng có chút kì quặc nhưng như vậy vẫn không thể khiến cho người con trai ấy dừng lại.

Đến khi em cảm nhận được hô hấp của mình có chút khó khăn thì liền nhéo mạnh vào tay của Draco, như hiểu được ý của nửa kia, anh liền buông tha cho đôi môi nhỏ bị hôn đến sưng tấy, son môi cũng bị nụ hôn làm cho lem đi, nó còn dính lên cả môi của Draco.

Em thở một cách khó khăn rồi lại nhìn anh.

"Mày làm gì vậy?

Bị điên à??!"

Anh dường như chẳng quan tâm gì mấy đến lời trách móc của em, thay vào đó còn thuận theo đẩy em vào tường.

Tay không yên phận mà đặt lên ngực của em, đôi mắt xám tro cũng đầy sự thèm thuồng.

"Đừng nói với tao là mày hứng tình đến nỗi vậy nhé?

Tao không thích làm ở đây đâu."

Tiếng cười của Draco vang lên, anh liền hôn lên cổ của nàng, tạo lên đó một nụ hôn đỏ.

Sau đó thì chỉnh lại áo của em rồi đối mặt nói với giọng gợi tình.

"Vậy sao?

Thế mày thích làm ở đâu?

Tao chiều."

Ngay tức khắc em liền đá cho Draco một cái ánh nhìn khinh bỉ, không nói gì liền đẩy anh mà đi trước.

Draco thấy thế cũng liền đuổi theo sau.

Dường như thấy được cô bạn nhỏ của mình giận dỗi, Draco thuận đấy hôn lên má của em rồi bồi thêm một câu sau đó chạy vụt đi.

"Tối nay qua phòng tao nhé baby."

Em nhìn tên bạch kim vô sỉ đó mà chỉ biết dậm chân để bày tỏ sự tức giận.

Buổi chiều đó, lúc mà đám đang ngồi thoải mái nói chuyện ở hồ đen thì bất ngờ một thằng nhóc cùng nhà hình như nhỏ hơn em và đám Draco một tuổi đi tới.

Pansy liền kêu.

"Gì đây?"

Cậu nhóc đó bày ra vẻ mặt ngại ngùng rồi hướng mắt về phía của em.

"Đàn chị H/b có thể nói chuyện riêng với em chứ ạ..e..em có chuyện cần nói với chị."

Em nhìn mấy đứa bạn của mình rồi vỗ nhẹ lên vai của Pansy sau đó đi cùng cậu nhóc đâý.

Vừa đi đến chỗ ít người thì cậu nhóc đấy càng đỏ mặt hơn, tay liền chìa ra một phong thư nhỏ còn dán thêm vài hình trái tim.

"E..em thích chị từ lâu rồi, chị có thể làm bạn gái em chứ ạ!!"

Em ngay tức khắc liền gãi gáy của mình, đang vui vui cái bị tỏ tình như này khiến em có chút mệt.

Vừa định từ chối thì thằng nhóc đó liền nắm lấy tay của em.

"Chị!

Hãy làm bạn gái của em đi, em có rất nhiều tiền, gia đình của em cũng là thuần chủng nữa!

Chắc chắn chúng ta sẽ hợp nhau mà."

Em thấy thằng nhóc đó vừa định sờ soạng mình thì Draco liền chạy đến, anh không thề nương tay mà tặng cho thằng nhóc ấy một bùa văng khiến thằng nhóc đó văng ra vài mét.

Khi thằng nhóc ấy vừa đứng dậy, nó nhìn thấy Draco thì thay vì sợ hãi như bao tên khác thì lại bày ra vẻ mặt chẳng sợ trời, sợ đất.

"Mày nghĩ mày là ai mà muốn tán tỉnh Y/n của tao?"

Thằng nhóc nghe vậy liền nhăn mặt mà kêu lên.

"Đàn anh Malfoy, anh chỉ là bạn chứ có phải người yêu đâu mà nói chị ấy là của mình?"

Draco nghe thế liền cười khẩy một cái rồi ngay lập tức nắm lấy cằm của em mà hôn, thằng nhóc thấy thế bị làm cho cứng họng mà bỏ đi.

"Ồ là lá, xem nào, bạn thân thật đấy à?"

Pansy xuất hiện từ đằng sau nhìn rồi cười.

Draco liền kéo em lại gần người của mình mà nói.

"Mày đoán xem?

Bạn thân hay là bạn tình?"

______

1268 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Chữa lành vết thương từ trái tim người


Draco Malfoy có một cô người yêu, nhưng vẫn luôn có một điều khiến cho anh phải nhức đầu trong chuyện tình cảm này chính là em.

Người con gái của Draco Malfoy đã từng bị mối quan hệ trước đó làm cho ám ảnh, người con trai trước đó khiến trái tim em vỡ thành nhiều mảnh.

Không biết phải mất qua bao lâu Draco mới có thể bước vào trái tim của em và dần dần dùng tình yêu chân thành này để chữa lành vết thương từ trái tim em.

"Draco, em có chuẩn bị cái khăn này cho anh."

Em gấp gáp chạy qua phòng của anh rồi bước đến đối diện với Draco, đeo cho anh chiếc khăn mà chính tay em tự đan lấy.

"Đáng lẽ em nên vòi vĩnh anh chứ."

Anh hôn lên đôi bàn tay của em, nó hiện lên rõ vài vết xước do đan len tặng cho anh.

Em nghe Draco nói vậy thì gương mặt hơi ửng hồng rồi lại cúi đầu xuống, có lẽ em không muốn anh nhìn thấy gương mặt đỏ chót này của bản thân.

"Em lạnh lắm nhỉ?

Người anh hình như thích hợp để sưởi ấm cho em lắm đấy."

Draco ôm lấy em vào lòng, tay vuốt ve lấy mái tóc của em nói với giọng cưng chiều.

Draco thích nhất cảm giác được ôm chặt lấy em, cảm nhận từng hơi ấm của em lan toả hoặc là những cái hôn nhẹ lên gò má.

"Giáng sinh năm nay anh có về chứ?"

Em nằm trong lòng của anh mà có chút cựa mình.

"Có thể không, giáng sinh chúng ta cùng nhau đón tại Hogwarts cũng không phải ý kiến tồi."

Draco hôn lên má của em, chẳng biết từ bao giờ anh bị người con gái này làm cho mất trí, làm cho điên đảo đầu óc.

Draco Malfoy trong mắt nhiều người là kẻ ngạo mạn, sẵn sàng hạ thấp người khác để tâng bốc mình lên nhưng thực chất những gì anh làm đều chỉ là làm vừa lòng người cha của mình.

Bởi lẽ anh chính là cậu con trai duy nhất, cũng là người duy nhất thừa kế toàn bộ gia tộc Malfoy, áp lực đè nén lên đôi vai của anh, nào có ai thấu hiểu nổi.

Nhưng đến khi mà Draco gặp em.

Có lẽ ông trời luôn biết sắp đặt vận mệnh một cách bất ngờ.

Draco gặp em khi em bị chính tên bạn trai cũ bỏ rơi, lúc đó có lẽ vì thương cảm hoặc cảm thấy tội nghiệp mà anh lại đưa tay muốn kết bạn với em.

Từ lần đó cả em và anh đều bắt đầu những cuộc trò chuyện với nhau, tình yêu cũng bất ngờ mà nhen nhóm trong tâm hồn của hai người.

Nhưng dù đến lúc cả hai đã quen nhau thì em lại luôn bày ra bộ dạng như thể em là người con gái rất mạnh mẽ.

Draco không bao giờ thích điều này, thứ anh muốn chính là em có thể khóc trong lòng của anh, nói ra hết những sự ủy khuất mà em đã chịu đựng.

Một buổi tối nọ.

Em lúc đợi Draco làm bài tập thì lại tò mò đi xung quanh phòng anh.

Cũng vì thế mà không cẩn thận làm rơi cốc thủy tinh xuống, tiếng kêu lớn khiến Draco đang tập trung vào bài tập cũng phải dừng lại mà chạy đến chỗ em.

Anh thấy em ngồi nhặt từng mảnh thủy tinh, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm câu "em xin lỗi".

Đôi bàn tay mà Draco hôn mỗi ngày, bây giờ lại vì mảnh vụn thủy tinh làm cho trầy xước.

Khi anh vừa vươn tay chạm vào người em thì em lại theo quán tính mà đưa tay ra che chắn.

Hành động như vậy thật sự đã khiến trái tim của Draco vỡ thành nhiều mảnh.

"Làm ơn, dừng lại đi Y/n."

Draco nắm lấy tay của em, anh có thể cảm nhận được hốc mắt của mình đang gần nhoè đi vì nước mắt.

Draco không biết mối tình trước đó đã khiến em từ một cô gái vui vẻ mà lại biến thành người con gái chỉ biết răm rắp nghe theo lời và cố gắng làm vừa lòng để không bị bỏ rơi.

"Sau khi học xong hãy cưới anh nhé, anh sẽ khiến em hạnh phúc bằng cuộc hôn nhân này và quên đi quá khứ tệ hại đó." ______

769 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Phản bội


Mối tình nhiều người luôn mơ ước là như thế nào?

Liệu có phải là người kia luôn quan tâm mình, sẽ luôn là người dành cho mình những cử chỉ quan tâm mà chỉ duy nhất mình có hoặc là đơn giản là người ấy hứa hẹn rằng sẽ bên mình mãi mãi.

Điều đó chính là thứ mà nhiều người ghen tị với em.

Chưa lần nào mà em nghĩ rằng người mà em thầm thương trộm nhớ suốt bao năm vậy ra cũng thích mình.

Em nhớ rằng năm đó anh tỏ tình em là vào mùa giáng sinh năm bốn, gương mặt của anh khi đó ửng hồng đến nỗi em còn mơ hồ chẳng biết được người trước mặt mình lúc đó có phải là thiếu gia Malfoy lạnh lùng mà mọi người có hằng nói hay không.

"Anh thích em, liệu em sẽ chấp nhận làm bạn gái anh chứ?"

Mùa giáng sinh đó dù tuyết có khiến nhiều người lạnh đến cỡ nào thì trái tim em khi đó lại ấm áp đến lạ.

Có lẽ là do hơi ấm của tình yêu.

"Pansy, Draco đâu rồi, sáng giờ tao không thấy anh ấy đâu cả."

Em và Pansy cùng nhau đi ra đại sảnh đường, sáng giờ em không biết Draco đã đi đâu khiến em có chút lo lắng.

Mấy nay anh rất lạ, luôn tìm mọi cách để tránh mặt em như thể Draco vừa làm gì sai trái với em vậy.

"À..tao không biết nhưng mà chắc không có việc gì đâu."

Pansy cũng lắc đầu rồi nhanh chóng cười tươi nắm lấy tay em kéo đi.

"Đừng ủ rũ chứ?

Nhanh đi ăn thôi nào!"

Cứ ngỡ rằng mọi chuyện sẽ ổn hơn trong vài ngày tới nhưng rồi chuyện mà em lo lắng nhất vẫn xảy đến.

Người mà em yêu lại đang lén lút sau lưng em quen một người con gái khác.

Tối đó, tại phòng sinh hoạt chung của Slytherin, em đứng trước cửa phòng của Draco.

Mỗi khi nhớ lại về khung cảnh lúc chiều lại khiến em cảm thấy khó thở đến kinh khủng.

Chính mắt em đã thấy anh hôn Astoria, ánh mắt và nụ cười đó đã từng trao cho em vậy mà bây giờ lại được dành cho cô gái khác.

"Vào đi."

Draco mở cửa phòng nhìn em, khi đối mặt với anh thì đôi mắt của em đã không kiềm được mà đỏ lên.

Em bước vào phòng của Draco, anh lúc này dường như chẳng quan tâm đến lý do vì sao em lại tới đây mà lại đi tới bàn của mình mà lật sách ra đọc.

"Draco...anh liệu có đang giấu em chuyện gì không?"

Em ngồi lên giường của anh, đôi mắt trông đợi nhìn người con trai tóc bạch kim ấy trả lời.

Draco đóng quyển sách và nhìn em với vẻ khó chịu, không biết sao khi bắt gặp ánh mắt đó của anh em lại bất giác sợ hãi, nó không giống như cách mà anh nhìn em mọi lần.

Thật lạ.

"Em đến tận đây chỉ để hỏi vậy thì rời đi đi, phiền chết mất."

"Anh nói gì chứ?"

Em lần này chẳng giữ nổi bình tĩnh mà đứng bật dậy, em đi đến trước mặt của Draco rồi nắm lấy cổ áo của anh mà nói với giọng nghẹn ngào.

"Tại sao anh lại phản bội em..tại sao anh lại lén qua lại với Astoria..."

Draco mở to hai mắt nhìn em, không nghĩ rằng em lại phát hiện ra được hành vi tệ bạc này của mình.

Nhưng rồi anh vẫn dứt khoát gạt tay của em mà nói với giọng thờ ơ.

"Y/n, nếu như em biết rồi thì..chia tay đi, tôi chán ngấy em lắm rồi."

Em bị lời nói của Draco làm cho bất ngờ, chán là sao?

Chẳng lẽ trước giờ anh đều coi em là một thú vui thôi sao, vậy những thứ mà anh trao cho em hoá ra chỉ là giả dối sao.

Em nắm lấy tay của anh, dường như trong đôi mắt xám tro ấy không còn là hình ảnh dịu dàng mà anh thường nhìn em mà hay vào đó lại là sự chán ghét.

Hoá ra trước giờ em đều là kẻ ngốc, ảo tưởng rằng bản thân là đặc biệt trong trái tim anh.

"Anh đùa đúng chứ...sao có thể chia tay được, em còn yêu anh mà..."

"Đó chỉ là mình cô mà thôi!

Còn tôi thì không!"

Draco gạt tay của em mà quay người rời khỏi phòng của mình, nước mắt lúc này đã chảy dài trên gò má của em.

Em yêu anh đến như vậy mà a h lại nỡ lòng khiến trái tim em vỡ thành từng mảnh vụn.

Từ ngày hôm đó, bắt đầu có những tin đồn về nhiều lý do vì sao mà em và Draco lại rạn nứt.

Bởi lẽ trong mắt họ em và Draco có mối tình rất đẹp.

"Y/n...mày đừng khóc nữa.."

Pansy vuốt lấy mái tóc của em, suốt mấy tuần nay chưa lần nào mà em ngừng khóc.

Draco dễ dàng gạt bỏ em ra khỏi cuộc đời anh ấy nhanh chóng nhưng người ôm nhiều tình cảm nhất lại chính là kẻ đáng thương nhất.

"Tao cần được yên tĩnh..."

Pansy nghe thế cũng thở dài rồi đi ra ngoài, vừa mở cửa cô đã thấy Blaise đứng ở đó.

"Pansy, Y/n sao rồi, ổn hơn rồi chứ?"

Pansy ngay lập tức lắc đầu, vừa thay lúc đó Draco lại đi ngang qua.

Blaise không chần chừ mà đi đến kéo Draco lại.

Cậu không ngờ sẽ có ngày mà Draco lại làm như vậy.

"Mày làm gì vậy?

Sao mày lại phản bội Y/n, chẳng phải mày rất yêu nó sao!?"

Draco tỏ vẻ khó chịu rồi nói.

"Thôi đi Blaise, làm gì có tình yêu vĩnh cửu, không hợp nữa thì chia tay có gì đâu chứ?

Với lại tao chán nó thì có gì lạ lắm sao?"

Pansy nghe thế vừa định đi lên tặng cho Draco một cú đấm thì phải liền dừng lại khi thấy em bước ra cửa.

Có lẽ vừa nãy là vô tình nghe thấy giọng của Draco.

Anh nhìn em với vẻ mặt kì lạ, em bây giờ gầy đi rất nhiều, đôi mắt cũng thâm và đỏ lên vì khức khuya và khóc quá nhiều, chỉ sau vài ngày mà em đã thân tàn ma dại như này.

Đôi mắt của anh hiện rõ điều gì khác nhưng Draco lại không muốn nói mà quay người bỏ đi.

Em nhìn Draco bỏ đi, trong đôi mắt của em hiện lên một vài tia sáng nhỏ và sự thất vọng.

Thời gian trôi qua như vậy cho đến cuối năm học.

Em ngồi tựa mình vào thân cây, đôi mắt nhìn về phía hồ đen.

Bao năm qua em đã cố gắng xoá nhoà đi hình ảnh của Draco về tâm trí mình nhưng mỗi khi thấy anh lại khiến em bất giác mà đau lòng.

Nhưng ít ra vẫn đỡ hơn rằng chấp niệm mãi người con trai tệ bạc đấy, thêm nữa em lại đang quen một người, không ai khác chính là Harry Potter, mặc dù cả hai không công khai nhưng quả thực bên cạnh Harry vẫn khiến em cảm thấy ấm áp hơn tất thảy.

"Em làm gì ở đây vậy?"

Draco bất ngờ xuất hiện, em vừa định đứng dậy bỏ đi thì anh liền kéo tay lại.

"Y..Y/n, chúng ta quay lại được chứ.."

Em quay người đối diện với Draco, lần này đôi mắt em không còn sự đau khổ khi nhìn thấy anh nữa, giống như cái cách mà anh sẵn sàng gạt em ra khỏi cuộc đời anh và em cũng sẽ làm vậy.

"Malfoy...anh nghĩ mình còn cơ hội sao...bản thân tôi không phải là một món đồ và...hiện tại tôi có người yêu rồi."

Khi anh vừa định nói tiếp thì Harry đã xuất hiện mà kéo em lại và che chắn cho em.

Trong sự bất ngờ của Draco, Harry nói với giọng giận dữ.

"Malfoy, mày đừng quên chính mày đã bỏ rơi cô ấy."

Draco nghe thế thì bất giác im lặng.

Đúng nhỉ, chẳng phải chính anh là người đã rời đi và buông lời chia tay hay sao?

Đáng lẽ anh phải cảm thấy vui vì đã buông bỏ được sự phiền phức mà anh hay nói đến.

Nhưng tại sao anh lại chẳng thấy vui chút nào vậy.

Đến khi nhận ra được bản thân đã ngu ngốc tới mức nào mà bỏ rơi cả người vì mình mà trao trọn trái tim.

"Có lẽ đây là thứ duy nhất tôi nhận được..xin lỗi em rất nhiều..." _________Sau khi sủi vài tuần, comeback với chương buồn =))))))) 1514 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Chiếm hữu


⚠︎ Nhân vật OOC nặng, cân nhắc trước khi đọc.______

Một mối quan hệ luôn ẩn chứa nhiều mặt khác nhau của nó.

Và em và Draco chính là độc hại.

"Y/n, em và tên Cedric đó là sao đây hả?!"

Draco nắm lấy bả vai của em mà giận dữ nói, em có thể cảm nhận được cái nắm của anh mạnh đến mức dường như có thể bóp nát lấy đôi vai nhỏ này.

Thật kinh khủng khi mà Draco dần trở nên bộc lộ cái bản tính chiếm hữu của mình, vốn trước đây Draco không như vậy, anh nhẹ nhàng và nâng niu em từng chút một.

Nhưng bắt đầu từ mấy tháng nay anh không còn vậy nữa, chỉ cần Draco thấy em thân thiết với bất cứ ai kể cả nam hoặc nữ đều có thể khiến anh phát điên lên.

Dù nhiều người đã khuyên em hãy chia tay Draco đi, càng ở bên anh em càng tổn thương.

Em biết, biết rất rõ nhưng bản thân em chẳng tài nào dứt được cái tình cảm này.

Như thể một cái lồng chim mà không có tự do.

"Draco...em và Cedric không thề có gì cả..anh tin em mà đúng chứ?"

Em nắm lấy tay của anh, muốn làm dịu đi cơn tức giận đáng sợ đó.

Draco dường như chẳng tin vào lời nói của em là bao nhiêu, anh từ từ đưa tay chạm lên gò má của em rồi nói với giọng giận dữ và cảnh cáo.

"Nếu như em mà để tôi phát hiện em có bất kì mối quan hệ nào với tên nhà lửng đó thì tôi chắc chắn rằng cậu ta sẽ chẳng yên ổn đâu."

Nói xong Draco liền hôn lên trán của em rồi rời đi.

Khi anh vừa đi thì em ngay lập tức khụy xuống, vừa nãy thật sự rất đáng sợ, đôi mắt vừa nãy của Draco như thể có nhìn nhìn xuyên thấu em vậy.

"Y/n, mày ổn chứ?"

Pansy và Blaise bước vào, em nhìn thấy hai người bạn mà như tìm thấy được hai vị cứu tinh mà bật khóc nức nở.

"Được rồi, nín nào...mày có thể chia tay Draco được không?"

Pansy ôm lấy em vào lòng, cô thật sự không muốn nhìn thấy người bạn yêu quý của mình phải chịu những nỗi đau như này.

Em lắc đầu, nếu như chia tay Draco thì anh ấy có khi sẽ giết chết em mất.

"Đừng lo Pansy...vài ngày nữa thì sẽ khác thôi."

Pansy và Blaise nhìn nhau, cả hai biết rằng điều này sẽ chẳng thay đổi gì hết.

Đối với một người có bản tính khó thay đổi như Draco thì lại càng không.

Họ biết Draco yêu em nhưng cách yêu này chỉ đang dần dần giết chết lấy nửa kia.

Vài ngày trôi qua, Draco dường như đã không còn nhắc tới vụ em và Cedric nữa.

Hôm nay là ngày rất đặc biệt, là ngày mà em và Draco yêu nhau được một năm.

"Chắc chắn là anh ấy sẽ rất thích."

Em cầm trên tay là bánh kem bản thân đã phải mất rất nhiều thời gian để làm, đang đi trên hành lang thì bất ngờ em đụng mặt với Cedric.

Em thấy thì định tránh đi nhưng Cedric nhanh tay kéo em lại.

"Y/n.."

"Làm ơn anh hãy tự trọng chút."

Em gạt tay của Cedric đi, anh nhìn em với đôi mắt đượm buồn.

"Em..không thể cho anh cơ hội sao?"

Không phải là em không biết tình cảm mà Cedric dành cho em, nhưng em không thể chấp nhận bởi bản thân là người đã có người yêu mà còn là người có bản tính chiếm hữu mạnh.

"Huynh trưởng Diggory, em đã có bạn trai rồi."

Em nói rồi quay người bỏ đi mặc cho Cedric đằng sau có gọi như thế nào, từ một chỗ nào đó lại có ánh mắt giận dữ nhìn hai người.

Em bước vào phòng sinh hoạt chung, vừa định gõ cửa phòng của Draco thì bất ngờ từ đằng sau có người nắm lấy vai của em.

"A!

Draco, anh đây rồi."

"Chúng ta vào phòng nói chuyện nhé?"

Draco mỉm cười nhìn em, không hiểu sao trong giây phút đó đôi mắt em khẽ bất ngờ.

Không phải anh ấy biết em vừa gặp Cedric chứ?

Em bước vào phòng cùng với Draco, dè dặt nhìn biểu cảm của anh.

"Ừm...anh biết nay ngày gì chứ?

Em đã chuẩn bị-" "Hình như em chẳng coi lời nói của anh ra gì nhỉ Y/n?"

Draco tiến lại gần em.

"Chẳng phải tôi nói em nên tránh xa tên lửng đó sao?"

Chưa kịp để em giải thích Draco đã hất văng đi hộp bánh mà em chuẩn bị rồi đẩy em xuống giường.

"Hình như không dạy dỗ em thì em sẽ không nghe lời nhỉ?"

"Draco, hãy nghe em nói...đó là hiểu-" *ChátDraco không nương tay mà giáng xuống mặt em một cú tát mạnh, em có thể cảm nhận mùi máu tanh trong khoang miệng của mình.

Em sợ chính người mà mình yêu nhất.

"A..anh lỡ tay, Y/n..tha lỗi cho anh nhé."

Draco nhận ra hành động vừa rồi của mình có chút quá đáng liền ôm em vào lòng.

Đôi mắt của em đỏ ngầu, đau về thể xác lẫn tinh thần.

"Chia tay đi..em không chịu nổi anh nữa."

"Chia tay?

KHÔNG BAO GIỜ!!

Bình tĩnh đi Y/n, em biết mà!

Anh yêu em rất nhiều!"

Em gạt tay của Draco, bây giờ em chẳng tài nào mà hiểu được người chàng trai trước mặt mình.

Liệu đây có còn phải Draco mà em biết không?"

Thôi đi, anh làm em sợ đấy, em không thể yêu một người như anh nữa.."

"Anh sẽ thay đổi mà..sẽ không ghen tuông vớ vẩn nữa, không đánh em nữa vậy nên đừng chia tay..làm ơn đi Y/n, anh không thể sống thiếu em được."

Người mà em yêu nhất bây giờ lại là người em muốn rời xa nhất.

"Chúng ta không thể tiếp tục nữa..."

Draco dường như mất đi lý trí mà đè em xuống giường rồi bóp cổ.

"Không bao giờ, có phải tên nhà lửng đó đã bắt em làm vậy không?

Anh sẽ giết nó!"

Draco thả tay ra khỏi cổ của em, em ngồi bật dậy cố đớp lấy từng hơi thở rồi chạy đến nắm lấy tay của Draco.

"Anh làm gì vậy!?

Anh điên sao!!?"

"Vậy giờ em chọn đi, nếu em bỏ tôi, tôi sẽ giết cậu ta!"

Em cắn chặt môi nhìn Draco, cuối cùng vẫn là phải nhún nhường.

"Được, không chia tay..."

Nhận được câu trả lời này của em, anh cười thoả mãn mà hôn lên gò má ửng đỏ do bị tát.

Khoảng thời gian dài trôi qua, em và Draco tốt nghiệp rồi cưới nhau.

Trong đám cưới ai cũng nhìn thấy nụ cười tươi trên môi cặp đôi chính, nhưng dường như chỉ riêng cô dâu không phải nụ cười thật lòng.

Cho dù có cưới nhau Draco vẫn như nguyên cái tính đó, chẳng có chút thay đổi nào.

"Em sao vậy."

Anh ôm lấy em từ đằng sau, hôn lên cổ trắng ngần nói với giọng nhỏ nhẹ.

"Anh hình như rất mệt nhỉ Draco, chúng ta đi nghỉ nhé."

Draco nghe em nói vậy cũng chẳng lấy gì làm lạ.

Đến một hôm.

Khi anh vừa trở về nhà sau khi dự một buổi tiệc, vừa bước vào không khí ảm đạm bao chùm lấy.

Draco nhanh chân chạy lên phòng ngủ của mình, điều mà anh không dám tin lại chính là thấy em đứng ở ban công, chỉ cần nhích thêm một chút thì sẽ rơi xuống.

"Y/n!!

Em làm gì vậy!?

Mau đi xuống!"

Em quay đầu nhìn Draco, đôi mắt đượm buồn nhìn chàng trai trước mặt.

"Em nghĩ đây là lúc để kết thúc tất cả anh à.."

"Không...KHÔNG!"

Draco với chạy ra ban công nhưng vẫn chậm một bước, anh thấy em rơi tự do và cả nụ cười như được giải thoát đó có lẽ sẽ khiến Draco không bao giờ quên được. _______Mấy nay deadline nhiều qtqd TvT.

Mai tui thi rồi nên chúc mấy bồ thi thật tốt nhaaaa.

1429 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Món quà


Draco một tay chống cằm, tay còn lại cầm bút rồi viết nghệch ngoạc lên trên giấy, cứ thấy không vừa lòng là vo lại thành cục rồi ném xuống đất.

Chẳng biết anh đã phải viết rồi vẽ bao nhiêu tờ mà phải khiến cho sàn nhà chỗ nào cũng toàn giấy rác của Draco.

"Ôi khiếp!

Mày bừa gì vậy Draco?"

Blaise vừa mở cửa bước vào thì bị cảnh tượng trước mặt làm cho bất ngờ mà kêu lên.

Hoá ra thằng bạn của mình cũng có lúc ở dơ như thế này.

Draco nghe thấy tiếng động cũng quay người nhìn Blaise, gương mặt đã khó chịu còn bị làm phiền khiến cho hai lông mày của anh dường như sắp dính lại vào nhau.

"Này!

Mày có biết gõ cửa không thế!?"

Blaise nhìn cậu bạn tức giận dữ thế thì còn đùa vài câu, đôi mắt của anh va vào tờ giấy trước mặt rồi nhặt lên xem cậu ấm Malfoy đã viết gì trong đó.

"Quà?

Tặng cho Y/n á hả?"

Blaise khó hiểu khi thấy nhiều tờ giấy ghi đầy những món quà nhưng có lẽ chẳng có món nào là vừa lòng của Draco.

"Ừ, tao không biết nên tặng ẻm cái gì, năm ngoái tao đã tặng cho Y/n vòng cổ, sáu tháng trước là đôi bông tai và ba tháng trước là bánh kem nhưng nó bị cháy đen rồi."

Draco vừa nói vừa vo tờ giấy ném vào đầu của Blaise, gương mặt lộ rõ sự mệt mỏi.

"Mày chỉ cần hỏi Y/n là được."

Blaise ngồi lên giường của Draco rồi với đại lấy vài quyển sách gần đó lấy ra đọc, đáng lẽ anh cũng chẳng ghé đến phòng của Draco nếu như Pansy và em không bỏ lại anh mà đi chơi với nhau.

"Mày đần à, đã là quà thì phải bất ngờ chứ..bảo sao nhỏ Pansy mãi không chịu mày."

Draco nói với nụ cười khinh trên môi, Blaise nghe vậy chỉ hận không thể tặng cho cậu ấm này một cú đấm vào gương mặt điển trai đó.

Cả hai bỗng chốc im lặng, Draco thì mãi chẳng biết bản thân nên làm gì để tặng cho em.

Tất nhiên là món quà có đắt tiền cỡ mấy Draco cũng sẵn sàng chi ra cho em miễn là cứ thấy em mỉm cười thì anh cũng chẳng tiếc gì với số tiền cỏn con đó.

Tất nhiên là thiếu gì thì thiếu chứ anh không bao giờ thiếu tiền.

Nhưng cũng chẳng thể nào cứ tặng đi tặng lại một món quà được.

"Mày nói xem, tao nên làm gì?"

"Thôi đi Draco, sao tao biết được, tao có phải con gái đâu."

Tiếng thở dài của cả hai cùng vang lên một lúc.

Hôm nay có tiết học độc dược với Gryffindor.

Draco tất nhiên là vẫn cứ kè kè theo em rồi, dù là môn của giáo viên chủ nhiệm nhà mình nhưng tâm trí của anh lại cứ bay bổng đi đâu đó.

Đến hết tiết học anh vẫn như người mất hồn, điều này cũng khiến em khó hiểu mà phải lay Draco đang mơ màng trong tâm trí của mình.

"Anh nghĩ gì thế?

Chẳng lẽ nghĩ về cô nào à?"

"Ngoài em ra anh còn nghĩ được về ai đây hả?"

Draco nhéo má của em đầy cưng chiều còn hôn lên đó nữa.

Em nghe thế thì liền cười vui vẻ rồi nói nhỏ với anh.

"Draco, cuối tuần này anh rảnh chứ?"

"Tất nhiên, cứ bên em lúc nào anh chẳng rảnh."

Em liền bĩu môi, sao anh người yêu em mấy nay giỏi mấy lời như này quá vậy nhỉ?

Không biết ai chơi bùa anh người yêu của em nữa.

"Thế thì cuối tuần này cùng em đi làng Hogsmeade nhé."

Draco dường như vừa nghĩ được gì đó mà liền gật đầu lia lịa.

Thời gian thấm thoát trôi qua đã đến cuối tuần.

Cả hai đến làng Hogsmeade, em nắm lấy tay của Draco vừa định dẫn anh đi thì anh liền kéo tay em lại.

"Anh biết một chỗ rất hay."

Gương mặt của Draco hiện rõ sự tự tin.

Đi một lúc thì cuối cùng Draco cũng dừng chân, đôi mắt em chớp chớp vài cái.

Vậy mà anh lại dẫn em đến Madam Puddifoot’s, nơi dành cho các cặp đôi yêu nhau.

"Nào Draco, nói cho em nghe ai đã nói anh đến chỗ này đấy."

Đôi mắt xám tro của anh có hơi né tránh lấy ánh nhìn của em, Draco đâu ngu mà khai ra rằng anh đã hỏi Blaise cơ chứ.

"Quan tâm cái đó làm gì?

Mau vào thôi."

Đến gần chiều.

Lúc em và Draco chuẩn bị đi về, hôm nay Draco có vẻ đuối sức hơi sớm nên nhìn gương mặt có đôi phần mệt mỏi.

"Hả?"

"Đừng bận tâm, a..anh chỉ là không biết nên tặng gì cho em.."

Draco bày ra vẻ mặt ngại ngùng khi đưa cho em vòng tay, thật đấy, anh người yêu em lạ lắm cơ, chẳng phải ngày gì mà cũng tặng quà cho được.

"Nhưng mà hôm nay đâu phải ngày gì đâu, phải bốn tháng nữa mới kỉ niệm hai năm quen nhau của chúng ta cơ mà?"

Em khó hiểu nhìn anh nhưng vẫn vui vẻ nhận lấy vòng tay của Draco, bên trong vậy mà lại có hình của cả hai, bức hình đầu tiên khi em và Draco quen nhau nữa chứ.

"Đâu có luật là lễ mới tặng."

"Tiếc nhỉ?

Em không có chuẩn bị quà cho anh nên là coi như đây là bù đắp nhé."

Em nhón chân rồi hôn lên má của Draco, gương mặt của anh từ bất ngờ chuyển sáng thích thú.

"Nó không đủ đâu, phải thêm cái nữa cơ."

Draco ôm lấy em rồi có ý định hôn nhưng rồi liền bị em chặn lại.

"Hôm nay đến đây thôi, chúng ta đi về."

Draco liền bỏ ngoài tai lời nói của em mà kéo tay hôn lên môi tận mấy cái rồi nở nụ cười đặc trưng của anh.

"May mắn chúng ta đang ở ngoài đó." _______

Thi giữa kì xong liền ra chương mới cho mấy bà, tại thi xong điểm ngon quá trời nên ra chương vui vui 😋.

1079 từ.
 
|ᴰᴿᴬᶜᴼ ˣ ᵞᴼᵁ| ᴹᵞ ᴸᴼᵛᴱ.
Hôn


Draco Malfoy vốn chẳng phải người quá ngọt ngào, tất nhiên đó chỉ là lúc bắt đầu mới yêu và yêu lâu rồi thì mới lộ ra cái bản chất thật của mình.

"Draco, anh nghĩ bản thân mình có bị chú mắng vì tội học hành sa sút không?"

Em day trán của mình rồi ngước ánh mắt nhìn anh, người con trai vẫn đang miệt mài ngắm nhìn em và dường như chẳng quan tâm gì đến đống bài tập đang chất đống như núi kia.

"Em không cần lo vì điều đó đâu bé à, tất nhiên là anh sẽ không bao giờ học hành sa sút cả, anh là ai cơ chứ?"

"À vâng, là Draco Malfoy ạ."

Em đảo mắt đi hướng khác, dù sao đây cũng chẳng phải lần đầu nhưng việc Draco cứ chú tâm ngắm nhìn khiến em chẳng tài nào mà tập trung vào bài tập của mình được.

Làm sao mà có thể tiếp tục làm khi mà cặp mắt của Draco cứ nhìn em liên tục.

Đừng đùa chứ, không chỉ riêng gì ánh mắt của Draco đâu, cả thư viện này có biết bao nhiêu đứa đã nhìn hai người rồi.

"Đừng nhìn em nữa Draco, em cần tập trung làm bài."

Draco chớp mắt vài cái nhìn em rồi liền mỉm cười.

"Anh có làm gì em đâu, em cứ làm đi."

Em bây giờ chỉ hận bản thân không để cho khuôn mặt điển trai đó một cú đấm nhưng em nào dám chứ!

Gương mặt đó em nâng niu biết bao nhiêu, làm sao mà em lại dám đánh được.

May mắn rằng Draco là người yêu em, còn không phải thì chắc chắn đã được em tặng cho cú sút rồi.

Draco rời khỏi vị trí ngồi đối diện em và ngồi vào chỗ kế bên em, anh liền chỉ tay vào bài tập của em rồi nói.

"Chỗ này sai rồi, để anh chỉnh lại giúp em."

"Hay thiệt đấy, ước gì em cũng giỏi như vậy nhỉ?"

Em chống cằm nhìn Draco đang cặm cụi sửa lại lỗi sai cho em, đúng là vẻ đẹp tri thức khiến người khác cũng mê mẩn lắm đấy.

Vừa đẹp trai, học giỏi, nhà giàu, yêu thương người yêu.

Sao em có thể may mắn đến mức vậy chứ!!?"

Anh đẹp đến mức khiến em nhìn chẳng chớp mắt sao Y/n."

Draco cười mỉm rồi nhướn người trao cho em nụ hôn, may mắn em kịp cản lại trước khi anh có ý định đưa cả chiếc lưỡi ấy vào miệng của em.

Đừng đùa chứ, ở đây là thư viện và chẳng lẽ Draco không biết nãy giờ cả hai thu hút biết bao nhiêu ánh nhìn sao.

"Đừng quên mục đích chính chứ Draco!!"

"Chỉ là hôn thôi..không được sao?"

Draco áp má vào tay của em, gương mặt bày tỏ sự bất mãn và cả vẻ mặt nũng nịu đó nữa.

"Tất nhiên là không được rồi anh yêu!"

Em mỉm cười với Draco rồi trực tiếp cúi đầu mà tiếp tục làm bài.

Em không ngu đến mức để Draco hôn mình nữa đâu, cái gọi mà hôn đấy của Draco chẳng khác gì đang gặm nhấm môi của em vậy.

"Chúng ta đến phòng của anh đi."

"Hả?..

Sao gấp vậy?

Ở đây được mà."

Em khó hiểu trước lời đề nghị của Draco, chẳng lẽ Harry Potter xuất hiện ở đây hay sao mà lại khiến anh khó chịu.

Em nhìn xung quang thư viện nhưng cuối cùng vẫn không thấy Potter đâu cả, vậy điều gì khiến Draco khó chịu đến vậy?

"Em vẫn quyết định ngồi đây khi có nhiều ánh mắt dòm ngó chúng ta vậy sao?"

Draco nhăn mặt rồi tay nhanh chóng thu xếp lại đống sách vở trên bàn của em.

Dường như mọi hành động của Draco nhanh đến nỗi khiến em chẳng nhận ra việc bản thân bây giờ đã ở trong phòng của anh.

"Này...mục đích của anh chẳng phải là học nhỉ.."

Em chặn lại miệng của Draco khi thấy anh có ý định tiến lại và hôn em.

Chẳng lẽ anh bồ của em lại bị cuồng hôn rồi sao?

Tần suất mà Draco hôn em rất nhiều, có lần Draco hôn khiến môi sưng lên và điều đó khiến em chẳng dám vác mặt ra khỏi kí túc xá.

"Một lần thôi.."

Đôi mắt xám tro của Draco nhìn em với vẻ thèm khát khiến em vô thức mà nuốt nước bọt.

Đứng trước sự cám dỗ của mĩ nam thì em đã thua rồi.

Thua ngay tức khắc.

"M..ột lúc thôi đấy..anh mà để môi em sưng như lần trước thì..đừng mơ chạm vào em!"

"Tất nhiên rồi."

Sau khi được sự chấp nhận của em, Draco như con hổ đói mà lao vào rồi hôn em một cách điên cuồng.

Lưỡi của Draco đi vào khoang miệng của em rồi cuốn lấy lưỡi của đối phương, tiếng hôn vang cả căn phòng khiến bất kì ai đi ngang qua cũng phải đỏ mặt tía tai.

Thời tiết bây giờ đang vào mùa đông nên có hơi se se lạnh vậy mà thân nhiệt của em và Draco lại nóng đến mức khó chịu.

"A..Draco.."

Em thở một cách khó khăn rồi đẩy anh, đôi mắt cũng bị che phủ bởi nước mắt.

"A..anh là chó đấy à!?"

Em chạm môi của mình rồi nhìn vào máu, không ngờ Draco hôn em đến mức chảy cả máu như này.

"Vậy để anh lau nó cho em."

Cứ ngỡ là Draco sẽ lấy khăn giấy lau nhưng người tính đâu bằng trời tính đâu cơ chứ.

Draco liền kéo em lại rồi liếm vệt máu trên khoé miệng của em, dáng vẻ của anh lúc này như thể đang muốn khiêu khích em vậy.

Draco liếm rồi hôn lên khoé môi của em rồi mỉm cười đầy ẩn ý.

"Hình như anh muốn hơn nữa rồi..được chứ bé?"

"Draco..em cần học.."

Anh đảo mắt về hướng bàn học, nơi sách vở vẫn đang ở đó chỉ đợi chờ người đến để làm nó.

"Còn ngày mai lận, sẽ kịp thôi, còn không thì để anh làm cho em."_____ 1097 từ.

Mấy nay tui chạy deadline nhiều với hong còn cảm hứng, nên mãi bây giờ mới có chương mới.

TvT CẢM ƠN MỌI NGƯỜI VÌ ĐÃ ĐẶT 100FL Ạ.

IU LẮM 😭❤️
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,864
Bài viết
1,067,115
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom