Lãng Mạn [2023] Sau khi xuyên sách tôi đè luôn công chính- Diệp Lâm Xuyên

[2023] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính- Diệp Lâm Xuyên
Chương 39: Kỳ mẫn cảm


Edit: Phong Nguyệt

316"Phương Nghi An..."

Nghe thấy có người gọi tên mình, tôi căng mắt ra nhìn.Ồ, Cố Văn Tranh về rồi.Tôi chớp mắt mơ màng nhìn về phía anh, cảm xúc bực bội dường như được xoa dịu, tôi nở nụ cười ngọt ngào.Ngồi dậy ôm eo Cố Văn Tranh, tôi ngẩng đầu chậm chạp hôn anh.317Tôi thay đổi tư thế thoải mái hơn bằng cách ôm anh từ phía sau, vô thức vùi đầu ngửi gáy anh, dưới trạng thái hỗn loạn, bản thân tôi cũng không hiểu mình muốn ngửi cái gì.Ngửi một hồi mà không thu hoạch được gì, tôi bỗng thấy khó chịu, tức giận cắn tuyến thể anh, bắt đầu quá trình đánh dấu cả đời.Hừm, cái đuôi trước sướng thì sướng đó, nhưng sao không có mùi gì thế nhỉ?

Thử thêm nhiều lần vẫn không nhiễm mùi, tôi nhào vào lòng Cố Văn Tranh, lầm bầm mắng: "Trên người anh không có mùi."

Cố Văn Tranh sờ tóc tôi, kiên nhẫn hỏi: "Mùi pheromone của em à?"

Bắt lấy từ khoá pheromone, tôi rề rà nhớ tới bản thân không ngửi được mùi pheromone.Cứ như nhầm đối tượng vậy.Tôi rầu rĩ vùi đầu vào lòng anh, mút vú phát tiết buồn khổ.Cố Văn Tranh dung túng nhìn tôi, một tay ôm tôi, một tay dịu dàng xoa đầu tôi.318Không biết có phải ảo giác của tôi không, hôm nay Cố Văn Tranh cực kỳ nghe lời, mặc kệ tôi ầm ĩ ra sao, anh cũng đều nhoẻn miệng cười, như rất vui ấy.Được vuốt ve dịu dàng, tôi híp mắt buồn ngủ, ghé vào lòng anh ngủ mất.Khi tỉnh lại bên cạnh không có ai, tôi bất mãn bĩu môi, ấm ức tìm người.Ngước mắt nhìn quanh quất khắp phòng, thấy bóng người ngồi trên bàn sách, tôi bước xuống giường đi về phía đó.Lúc đến gần, tôi nghe thấy giọng của ai đó, đầu óc không tỉnh táo của tôi hoạt động một hồi mới rút ra được kết luận.Cố Văn Tranh đang họp qua điện thoại.Lý trí nói với tôi rằng mình không nên đến quấy rầy.Nhưng dường như có một loại cảm xúc vô danh nào đó đang kêu gào không cho phép bạn đời phân tán lực chú ý vào lúc này, dù là công việc cũng không được.Tôi sáp đến dán bên tai Cố Văn Tranh, nhẹ giọng làm nũng: "Muốn chụt chụt."..."

Cố tổng, anh cảm thấy dự án nào thế nào?"

Nhìn Cố Văn Tranh cắn chặt môi dưới để không phát ra tiếng, tôi không khỏi đắc ý.Cố tổng của các người không rảnh quan tâm các người đâu.Nghĩ vậy, tôi lại nhếch miệng cao hơn, lần nữa dời sự chú ý về sự nghiệp mút núm vú."...Cố tổng?"

Tiếng dò hỏi vang lên ở phía bên kia, tôi từ bi nhả miệng ra, ý bảo Cố Văn Tranh có thể lên tiếng.Anh giơ tay che mặt, khàn giọng nói: "Hôm nay tạm tới đây thôi, biên bản cuộc họp và dự án gửi qua mail cho tôi."

Tôi hôn lỗ tai anh, dựa vào vai anh, khẽ bật cười.Sắc đỏ truyền lên tai Cố Văn Tranh, cánh tay đang che mặt đã không tài nào che giấu nội tâm xấu hổ của chủ nhân nó nữa.Tôi giơ tay gỡ nó xuống, ngắm đôi môi cắn chặt và hàng mi run rẩy khó khống chế của anh.Tôi "áy náy" nghĩ: Thật tội nghiệp.Tuy đầu óc đang choáng váng nhưng tôi vẫn biết bản thân mình có làm gì thì Cố Văn Tranh cũng sẽ phối hợp và dung túng tôi vô điều kiện.319Hôm sau thức dậy, tôi càng cảm thấy chóng mặt hơn, thế là ôm người rên rĩ.Cố Văn Tranh hôn khoé miệng tôi, dịu dàng hỏi: "Làm sao vậy?"

Tôi ngậm môi anh, lúc định đưa lưỡi vào thì chợt nhớ phải đánh răng.Tôi cọ đầu vào vai anh, đầu óc choáng váng không muốn xuống giường đánh răng, tôi mở miệng làm nũng: "Muốn đánh răng."

Cố Văn Tranh khẽ cười, xuống giường rồi vào nhà vệ sinh lấy đồ dùng đánh răng ra.Tôi ngoan ngoãn há miệng để anh đánh răng cho, sau đó sáp đến hôn lên mặt anh, bảo anh cũng đi đánh răng rửa mặt đi.320Sau đó tôi và Cố Văn Tranh bắt đầu gia cố đánh dấu.Tôi sờ cơ bụng của anh, mơ màng nhớ đến một chuyện quan trọng."

Cố Văn Tranh, chừng nào anh mới mang thai..."

"Cái gì?"

Tưởng anh không nghe rõ, não tôi tự động lọc bỏ những thứ không thể nói, hỏi lần nữa: "Chừng nào anh mới mang thai đó."

Cố Văn Tranh im lặng một hồi, âm thanh lạnh lẽo vang lên: "Alpha không thể mang thai."

Tôi chưa kịp phản ứng lại, không hiểu lắm, vô thức hỏi: "Nhưng không phải anh là Omega sao?"

Bầu không khí chợt trở nên ngột ngạt, tôi không tiểu mô tê gì, bèn hôn gáy anh một cái."

Tại sao em lại cảm thấy anh là Omega?"

Phát hiện Cố Văn Tranh muốn đứng dậy, tôi không còn tâm trạng trả lời câu hỏi nữa.Bản năng không cho phép người yêu bỏ đi lúc này.Sau khi tìm kiếm vị trí chính xác, tôi cúi đầu cắn thật sâu vào tuyến thể anh.Trong nháy mắt, tôi ngửi thấy mùi bạc hà lành lạnh, xen lẫn mùi quýt.321Đánh dấu xong, Cố Văn Tranh không ôm tôi vào lòng để tôi mút vú như mọi khi mà im lặng nhìn chằm chằm tôi, trong mắt là thứ cảm xúc tôi không hiểu.Trực giác nói cho tôi biết anh đang không vui.Tôi vùi đầu cọ cổ anh, bình thường anh đã đặt tay lên đầu tôi rồi xoa, hiện giờ lại không có động tĩnh gì.Đầu óc choáng váng của tôi nhanh chóng đưa ra đáp án: Hình như hôn một cái mới được xoa.Tôi nhướng người vừa liếm vừa hôn đôi môi mím chặt của Cố Văn Tranh, qua một hồi lâu, anh mới chịu hé miệng.Tôi bất mãn cắn lưỡi anh.

Tự giác xoa dịu người nọ xong, tôi tìm tư thế thoải mái trong lòng Cố Văn Tranh, cầm tay anh đặt lên đầu mình, sau đó vùi đầu mút núm vú.Đỉnh đầu truyền đến một tiếng thở dài, tay anh bắt đầu chuyển động.Anh thật dễ vuốt lông, tôi thích thú híp mắt, vừa mút vừa nhào vào lòng anh.Mút đã rồi, tôi ngẩng đầu hôn mặt Cố Văn Tranh.Đôi mày nhíu của anh dần dần giãn ra, động tác sờ đầu tôi cũng trở nên dịu dàng hơn.Ha ha, tôi đúng là thiên tài, anh thích hôn tôi thích mút, kết hợp cả hai là tuyệt phối.320Ngủ một giấc dậy, lý trí bỏ nhà đi bụi hai ngày cuối cùng cũng chịu về.Khi tôi rút nút chai, chất lỏng bên trong từ từ chảy ra ngoài.Cái não rong chơi mấy ngày lập tức bắt tay vào làm việc, tôi nhìn lom lom cảnh tượng trước mắt, đầu óc lại choáng váng.Cố Văn Tranh nhíu mày rên một tiếng, hai mắt vẫn nhắm nghiền, có vẻ vẫn chưa tỉnh.Tôi dời mắt nhìn chỗ khác.Cái hột sưng vẫn trồi ra bên ngoài, có vài chỗ bị trầy, đâu đâu cũng đều là dấu răng.Tôi hoảng hồn, lại chạm tới vòng eo đầy dấu tay.Đầu tôi hiện lên một đoạn ký ức ngắn.Tôi vùi đầu và cổ Cố Văn Tranh, hết hôn lại cọ, cuối cùng dưới điều kiện nhét đuôi vào trong hang và ngậm vú, tôi mới chịu đi ngủ.Trình độ mặt dày lưu manh đến mức tôi phải tự chửi bản thân.Đệt, Phương Nghi An mày thật không biết xấu hổ.Ngoài trừ điều này, chuyện hai ngày trước tôi chỉ nhớ sơ sơ, cụ thể thế nào thì tôi không rõ.Tóm lại, CPU của tôi bốc khói rồi, chỉ còn sót có một suy nghĩ: Sướng, cực kỳ sướng.*【 Nhật ký của Cố tổng- Đoạn trích 35】Sao Phương Nghi An tới kỳ mẫn cảm lại đáng yêu như thế chứ? ...Rốt cuộc dựa vào đâu Phương Nghi An lại cho rằng mình là Omega?Chắc em ấy là bánh mochi nhân đậu thành tinh, ngoài mềm trong đen, thật biết cách làm nũng trốn tránh vấn đề.Thôi, chờ kỳ mẫn cảm của Phương Nghi An kết thúc rồi nói.Hết chương 39
 
[2023] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính- Diệp Lâm Xuyên
Chương 40: Pheromone


Edit: Phong Nguyệt321Kì lạ, vô cùng kì lạ.Sau khi Cố Văn Tranh thức dậy không sáp tới hôn thì thôi đi, sao tới tận giờ này vẫn còn bơ tôi, không hề liếc nhìn tôi cái nào.Tôi vừa gắp đồ ăn vừa thỉnh thoảng quan sát anh.Chẳng lẽ tôi đã làm gì quá đáng trong kỳ mẫn cảm à?Thể trạng Cố Văn Tranh trước giờ luôn rất tốt, bình thường xong việc đều bước vào phòng tắm như không có gì xảy ra, nào giống như lần này.Nhớ lại động tác khập khiễng khi xuống giường đi rửa mặt của anh, và cả chất lỏng nhỏ dọc đường...Ngừng ngừng ngừng, xa quá rồi đó.Tôi hơi nóng mặt, cúi đầu không nhìn anh nữa.Tôi thật sự không nghĩ ra mình đã làm gì, vô thức chột dạ sờ mũi, vội vàng ăn xong bữa.322"Phương Nghi An..."

Tôi đang đọc thông báo trên di động như thường lệ thì nghe thấy Cố Văn Tranh gọi tên tôi.Không đợi anh nói tiếp, tôi sực nhớ đến một vấn đề quan trọng.Tầm mắt dừng lại ở tin nhắn hỏi sao tôi không đi học, tôi nhỏ giọng lẩm bẩm: "Toang rồi, hình như mình nghỉ nguyên ngày thứ Sáu, không biết có bị trừ điểm chuyên cần không..."

"Đã xin nghỉ cho em rồi, nghỉ vì kỳ mẫn cảm không tính vào chuyên cần."

Nghe vậy tôi thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn Cố Văn Tranh.Anh cau mày, vẻ mặt nghiêm túc, như có gì muốn nói lại không biết nói thế nào.Đợi thêm một hồi, thấy anh không có động tĩnh gì khác, tôi tiếp tục lướt tin nhắn.Lướt đến tin nhắn công ty game gửi ba ngày trước, tôi bật dậy khỏi sofa.Chết rồi, quá trời cuộc gọi nhỡ mà tôi không nghe cái nào."

Em về phòng sửa bản vẽ trước, có gì nói sau nhé."

Tôi vội vàng để lại những lời này, không rảnh xem anh có phản ứng gì, vội vàng lao lên lầu.323Sau khi nhắn tin xin lỗi với bên kia, tôi lập tức mở laptop kiểm tra yêu cầu sửa đổi trong mail.Càng xem càng đau đầu.Vốn định hoàn thành bản nháp trong hai ngày cuối tuần vì hôm sau có rất nhiều môn, giờ không biết khi nào mới giao bản vẽ chính được.Công việc lu bù làm tôi quên luôn thời gian, khi tôi ngẩng đầu đã tám giờ tối rồi.Tôi xoa thái dương, định xuống lầu ăn kem thả lỏng tinh thần.324Tôi vừa tới phòng ăn thì thấy Cố Văn Tranh đang lấy pudding từ trong tủ lạnh ra.Nghe thấy động tĩnh, anh quay đầu nhìn tôi, sau đó quay đầu đóng tủ lạnh, cầm một ly pudding đặt trên bàn cơm.Thấy Cố Văn Tranh không có biểu hiện gì khác lạ, hơn nữa còn có tâm trạng chuẩn bị pudding cho tôi, tôi nghĩ cảm giác kỳ quặc kia chắc chỉ là ảo giác của tôi mà thôi.Vào phòng bếp lấy thìa xong, tôi kéo ghế ngồi xuống chuẩn bị ăn."

Mới lấy trong tủ lạnh ra, lát nữa hãy ăn."

Nghe vậy tôi rút tay về, vừa đếm ngược vừa nhìn chằm chằm pudding tinh xảo trước mặt."

Em không có gì muốn nói hay giải thích à?"

Tôi ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Cố Văn Tranh, không hiểu anh có ý gì.Hơn nữa không có ký ức hai ngày trước, tôi không biết mình đã làm sai hay nói sai gì.Nhìn biểu cảm lạnh hơn ngày thường của Cố Văn Tranh, trực giác nói cho tôi biết mình nên làm gì đó vào lúc này.Tôi đứng dậy đi về phía anh, hôn một cái chụt lên môi anh.Tôi chưa kịp làm nũng thì bị vị bạc hà bay tới từ phía đối diện làm hắt xì một cái.Tôi chà mũi, vô thức hỏi: "Trong nhà có bạc hà à?"

Vừa dứt lời, tôi cảm thấy áp suất trong phòng đột ngột lao xuống không phanh, mà Cố Văn Tranh lại có xu thế âm u nổi bão.Anh hỏi: "Phương Nghi An, có phải em không ngửi thấy mùi pheromone?"

Đệt, quên mất giả thiết pheromone của thế giới ABO rồi.Đụng phải ánh mắt sâu thẳm mang theo tìm tòi nghiên cứu của anh, tôi chột dạ chớp mắt, điên cuồng tự hỏi làm sao vớt vát.Không để Cố Văn Tranh có cơ hội truy vấn, tôi ngẩng mặt hôn anh, dùng đầu lưỡi cạy mở đôi môi mím chặt của anh.Theo nụ hôn càng ngày càng kịch liệt, tôi ngửi thấy mùi bạc hà nồng đậm trộn lẫn mùi quýt nhàn nhạt.Tôi hốt hoảng nghĩ: Hoá ra là vị bạc hà, rất hợp với Cố Văn Tranh.325Càng hôn đầu óc càng mơ màng, chút thời gian cỏn con này không đủ để tôi chém gió.Nghĩ cốt truyện sắp kết thúc, tôi nhắm mắt, bất chấp nói: "Trước kia không ngửi thấy, hôm nay mới ngửi thấy."

Cố Văn Tranh không có phản ứng gì, gương mặt vẫn lạnh nhạt không có cảm xúc, tôi không tài nào đoán ra tâm tư lúc này của anh.Vì thế tôi giơ tay ôm eo anh, cọ mũi lên mặt anh.Thấy mặt mày anh có dấu hiệu thả lỏng, tôi đột nhiên toát ra một chủ ý tuyệt vời.Tôi vừa ăn cướp vừa la làng.Vùi đầu vào cổ Cố Văn Tranh, tôi tỏ vẻ ấm ức, rầu rĩ nói: "Em không có ký ức mấy hôm nay, có phải em không ngửi thấy pheromone thì anh không thích em nữa không?"

Bên tai truyền đến thở dài, anh đặt tay lên đầu tôi rồi xoa nhẹ."

Chính em ỷ anh thích em thì có."

Giương mắt thoáng nhìn vẻ mặt vừa bất đắc dĩ vừa dung túng của Cố Văn Tranh, tôi cố gắng kìm nén khoé miệng đang giơ cao của mình, qua cửa rồi!Như nghĩ đến chuyện gì thú vị, anh khẽ cười một cái."

Vậy lúc ở nhà hàng, em muốn xin cách liên lạc với anh nên mới nhắc đến pheromone?"

Tôi: ?Tôi cứng người, bị hồi ức xấu hổ tập kích.Tức chết mà, đều tại cốt truyện đại cương rác kia hại tôi.Tôi thua luôn, qua nửa năm rồi mà Cố Văn Tranh còn nhớ kỹ thế làm gì!?Vành tai nóng lên, không tìm thấy lý do khác, tôi chết lặng gật đầu.Nụ cười nhạt trên mặt Cố Văn Tranh càng thêm dịu dàng, anh hôn xuống khoé miệng tôi, nhẹ giọng nói: "Anh đúng là quá may mắn."

Tôi có chút không chịu nổi.Hơi lùi ra sau, tôi quay mặt đi, giơ tay nhéo vành tai nóng hổi."

An An, còn có một chuyện phải nói cho em biết, anh không phải..."

"Reng reng..."

Báo thức di động của tôi vang lên, tôi không nghe rõ anh nói gì.Quay lại bàn ăn tắt báo thức, tôi cầm thìa và pudding lên, quay đầu nhìn Cố Văn Tranh."

Em phải tiếp tục đi vẽ tranh, có lẽ bận tới tối mốt, anh đi ngủ sớm không cần chờ em."

Nhớ đến lời anh chưa nói xong, tôi hỏi: "Đúng rồi, hồi nãy anh định nói gì, em không nghe rõ?"

Cố Văn Tranh chần chờ một lát, lắc đầu, "Em làm việc trước đi, chuyện đó nói sau."

326Bởi vì bỏ bê công việc ba ngày, tôi phải gấp rút chạy deadline hoàn thành bản vẽ.Vì còn có tiết sáng nên tôi bị Cố Văn Tranh dựng dậy sớm, mơ màng để cho người ta đánh răng rửa mặt.Có lẽ chưa tỉnh hẳn, khi ngửi thấy mùi bạc hà, tôi cảm thấy không thoải mái chút nào.Sau khi hắt xì hai cái, tôi vô tình tránh né cái hôn của Cố Văn Tranh.Đến khi tỉnh táo lại, thấy vẻ mặt lạnh như băng của anh, tôi thò qua hôn bổ sung.Chuyện như vậy thỉnh thoảng phát sinh trong hai ngày này.Nếu không phải bận chạy deadline, tôi còn muốn lên mạng search thử một phen.Tại sao sau khi Alpha ngửi thấy mùi pheromone của Omega, không những không thấy thoải mái mà còn có xúc động kiếm người đánh nhau?*【 Nhật ký của Cố tổng- Đoạn trích 36】Hoá ra là không ngửi thấy mùi pheromone mới ngộ nhận mình là Omega?Bỗng dưng có cảm giác như được ngôi sao lạc đường đâm sầm vào lòng.Nghĩ vậy, hình như chuyện này cũng không có gì đáng nói.Chờ Phương Nghi An bận xong rồi nói rõ sau vậy.Hết chương 40
 
[2023] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính- Diệp Lâm Xuyên
Chương 41: Bạc hà tẩm rượu


Edit: Phong Nguyệt327Sau khi hết tiết tối, tôi về nhà thay đồ ngủ rồi đi tới phòng vẽ tranh, nếu không có gì xảy ra thì đêm nay tôi có thể nộp bản thảo.Không ngoài dự kiện, tôi lại thấy chén canh bồi bổ còn nghi ngút khói trên bàn.Mấy ngày nay toàn thức khuya, tối nào Cố Văn Tranh cũng nấu canh, không nói đến vấn đề khác, hiệu quả của nó trong hai ngày nay thật sự rất tốt.Trong lúc đợi máy tính khởi động, tôi uống canh nóng trước, sau đó bắt đầu hoàn thành nốt công việc.

328Nhìn thông báo gửi mail thành công, tôi duỗi người đứng dậy về phòng ngủ.Nhẹ nhàng mở cửa phòng, khác với hai hôm nay chỉ chừa một cây đèn ngủ, trong phòng rất sáng, có lẽ Cố Văn Tranh chưa ngủ.Tiến tới vài bước, tôi thấy anh đang dựa vào đầu giường xem tablet.Cố Văn Tranh quay đầu nhìn tôi, đặt tablet lên tủ đầu giường, sau đó dịch sang bên kia chừa chỗ cho tôi.Ok, cuối cùng tôi cũng tìm được nguyên nhân tại sao cái chăn lại ấm trong hai ngày này, không biết anh thức tới mấy giờ nữa.329Mới vừa nằm lên giường, tôi đã ngửi thấy mùi vị bạc hà không mấy xa lạ kia.Ngoại trừ có chút bài xích hai ngày trước, hiện giờ tôi đã thích ứng rồi, ít nhất khi ngửi thấy sẽ không né tránh.Cố Văn Tranh dán tới hôn tôi, tôi duỗi tay ôm eo anh, làm sâu nụ hôn.Ăn chay mấy hôm nay, hiện giờ bị người ta hết hôn lại trêu, khó tránh khỏi nổi lửa, bây giờ chưa tới mười một giờ, có lẽ vừa kịp trực đêm.Mặc kệ Cố Văn Tranh mò tay vào áo ngủ tôi, tôi vùi đầu mút vú anh.Dù mấy ngày không mút, nhưng thời gian dài đã hình thành phản xạ có điều kiện khiến chủ nhân của nó vô thức ưỡn eo phối hợp với tôi.Cố Văn Tranh dùng tay còn lại xoa đầu tôi, tôi được sờ đến thoải mái, di chứng thức thâu đêm bắt đầu nổi lên.Tôi miễn cưỡng vực dậy tinh thần, vốn định nói đêm nay chỉ hôn thôi, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt đã lâm vào tình dục của anh, tôi cảm thấy bỏ gánh giữa đường không tốt lắm.Tôi rối rắm, bỗng dưng cảm thấy mình thật sự đang tăng ca.Tôi thu hồi tầm mắt, quyết định mút bên trái trước.Có lẽ mút quá mạnh, bàn tay xoa đầu tôi khựng lại, mùi bạc hà thoang thoảng đột nhiên nồng nặc.Đáng lý ra hương bạc hà có thể giúp con người tỉnh táo, lại vì cảm xúc của chủ nhân mà mùi hương trở nên the mát, khiến ai hít phải nó cũng cảm thấy thư thái.330Tôi mở mắt nhìn dung nhan say ngủ của Cố Văn Tranh, lâm vào suy tư.Tối qua tôi ngủ thế nào vậy?Không phải, sao tôi có thể ngủ được!?Thấy Cố Văn Tranh run rẩy mở mắt ra, tôi chột dạ dời mắt, sau đó len lén ngó anh.Ờm, trông không giống không vui lắm.Không đợi Cố Văn Tranh thò tới hôn tôi như mọi lần, tôi nhào tới hôn anh trước.Cảm thấy hôn khoé miệng chưa đủ, tôi duỗi tay ôm anh, vùi đầu vào cổ anh cọ vài cái.Tôi lặng lẽ cầu nguyện trong lòng, đừng bao giờ nhắc đến chuyện tôi ngủ giữa chừng nhé.Cố Văn Tranh giờ tay sờ đầu tôi, "Anh đi xuống làm bữa sáng, em không có tiết thì ngủ thêm đi."

Tôi ừ một tiếng, thả tay để anh ngồi dậy.Sau khi trở lại trong chăn của mình, tôi thở phào nhẹ nhõm.Tôi, nam sinh viên có chức năng sinh lý bình thường, bởi vì quá mệt mà ngủ giữa chừng, hợp lý chứ?Thấy sao cũng mất mặt.May mà Cố Văn Tranh không băn khoăn chuyện này, nếu không tôi phải tự đào cho mình một cái động rồi chui vào mất.Có điều giấc ngủ này rất ngon, tôi cảm thấy đã hồi sức sau mấy hôm thức đêm rồi.331Nếu thời gian trở lại hai tiếng trước, tôi chắc chắc sẽ không đồng ý đi ăn tối với Từ Tỷ sau tiết cuối, thành ra đứa lẽ ra phải ở nhà viết luận văn giờ lại đang ở quán bar.Ban đầu tôi còn khó hiểu vì sao phải tới trung tâm thành phố ăn, hoá ra tên này đã có âm mưu từ trước.Nếu không phải Từ Tỷ nói mình chưa từng tới quán bar lần nào, hơn nữa còn mang bộ mặt của một đứa thất tình, tôi sẽ mặc kệ hắn.Còn về chuyện tôi chưa từng tới quán bar, tôi nghĩ kiểu nào cũng tốt hơn là để một đứa có tửu lượng kém đi một mình.Vừa bước vào, tôi lập tức hối hận, ồn ào thì thôi đi, bọn họ không biết quản lý pheromone của mình sao?Sau khi ngồi xuống ghế dài, tôi thấy Từ Tỷ nhìn quanh bốn phía rồi lại úp úp mở mở, hoàn toàn không có khí thế không say không về như tuyên bố hùng hồn ban nãy.Tôi không kiềm nổi, bèn mở miệng nói: "Còn không bằng vừa ăn tối vừa uống hai chai."

Từ Tỷ nhanh chóng phản bác: "Không giống, ở ngoài không có bầu không khí."

Tôi lắc đầu, chuẩn bị chờ hắn say sau uống hai ly rồi đưa về.332Tôi chỉ cần một phút để chuyển từ kinh ngạc khi thấy một bàn rượu sang cạn lời.Rồi, tôi biết tại sao Từ Tỷ muốn tới quán bar rồi, hoá ra là muốn chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.Còn cài chế độ chỉ thấy khi được chọn, vịt chết miệng cứng miệng là não yêu đương họ Từ.Mới giây trước còn nói lần này chia tay tuyệt đối không có khả năng hợp lại, giây sau đã đăng ảnh uống rượu ở quán bar cho mỗi mình người ấy xem, thực sự chỉ có Từ Tỷ mới làm được.Nghe thấy hắn lại bắt đầu kể lể những chuyện của bạn trai cũ, tôi tiện tay cầm ly rượu uống mấy hớp, ngoài mặt giả vờ nghe, thực tế mở game treo máy làm cốt truyện.Không phải tôi qua loa, chỉ là tôi đã nghe quá nhiều, thậm chí có thể kể lại rành mạch.Nói thật, cốt truyện nguyên tác còn không làm tôi ấn tượng bằng câu chuyện phân phân hợp hợp của Từ Tỷ.Sau khi hắt xì lần năm vì bị pheromone khắp nơi ảnh hưởng, đương lúc tôi sắp không nhịn nổi nữa, rốt cuộc bạn trai Từ Tỷ cũng tới rồi.Người đối diện đang nhấp môi đột nhiên uống cạn một ly, còn làm bộ không nhìn thấy người đang đi về phía này.Tôi nghĩ hiện giờ không cần công cụ như tôi, mặc kệ ánh mắt níu kéo của Từ Tỷ, tôi chào hỏi rồi bỏ đi.333Khi tôi về nhà đã chín giờ rưỡi, trước đó tôi đã nói với Cố Văn Tranh, nơi ăn uống gần nhà nên không cần anh qua đón.Vừa bước vào phòng ngủ tôi lập tức nhìn thấy Cố Văn Tranh đang ngồi sofa, hai chúng tôi liếc nhìn nhau, ánh mắt vốn bình tĩnh của anh khẽ chuyển động theo bước chân tôi.Tôi định tắm rửa thay đồ ngủ, ai dè sực nhớ mai phải nộp tiểu luận, tôi còn hai đoạn chưa viết xong.Tôi bỏ balo lên bàn, đi tới mép sofa, khom lưng hôn mặt Cố Văn Tranh một cái."

Em còn thiếu hai đoạn luận văn nữa, em đi làm bài đây."

334Sườn bài đã viết sẵn ở trên lớp, nội dung cuối cùng rất nhanh chóng hoàn thành.Tôi đóng máy tính trở lại phòng ngủ, nghĩ cuối cùng hôm nay cũng có thể ngủ ngon.Mới vào phòng được vài bước, tôi đã bị ôm chặt, Cố Văn Tranh áp mũi lên cổ áo tôi rồi ngửi ngửi.Khi anh đến gần, không chỉ có mùi rượu bay tới, mà mùi bạc hà trong không khí cũng nặng nề theo.Thông qua thí nghiệm mấy ngày nay, tôi biết khi cảm xúc Cố Văn Tranh biến hóa thì hương vị pheromone cũng thay đổi theo.Như giờ phút này, vị bạc hà rất kỳ quái, tôi cảm thấy Cố Văn Tranh không vui, nhưng không đoán được là do đâu.Hơn nữa tôi chỉ viết bài có hai mươi phút, sao anh lại uống rượu rồi?335"Mùi trên người em là vô tình bị dính?"

Khi tôi đang nghi hoặc, giọng Cố Văn Tranh chợt vang lên bên tai tôi.Tôi giơ tay ngửi, hình như có mùi thật, có lẽ bất cẩn đụng phải ai đó khi đi về từ ngõ hẻm đông nghịtLiên hệ với hành động khác thường tối nay của Cố Văn Tranh, sợi dây nào đó bị đứt trong đầu đột nhiên được nối lại, hoá ra anh đang ghen à?Tôi tò mò quan sát gương mặt nghiêm túc của anh, vẫn hờ hững, không có quá nhiều cảm xúc như trước, chỉ có đôi môi mỏng mím chặt.*【 Nhật ký của Cố tổng- Đoạn trích 36】Trên người Phương Nghi An dính mùi của Omega.Là sau khi ngửi thấy pheromone phát hiện bản thân vẫn thích Omega hơn ư?*336Hoá ra Cố Văn Tranh ghen cũng uống rượu giải sầu?Nói như thế nào nhỉ?

Không khớp với hình tượng chững chạc ngày thường chút nào.Tuy đột nhiên thấy vui khi anh ghen, nhưng tôi không thích hiểu lầm cỏn con này ảnh hưởng đến tâm trạng Cố Văn Tranh."

Có lẽ là lúc chờ bạn trai với Từ Tỷ ở quán bar."

Để ý thấy anh thả lỏng cơ mặt khi nghe câu này, tôi cũng thả lỏng theo, cảm thấy có lẽ đã giải thích rõ ràng rồi.Biết quần áo mình dính mùi kỳ lạ, tôi cũng thấy khó chịu, chỉ muốn nhanh chóng tắm rửa thay quần áo.Tôi bước lên hôn khoé miệng Cố Văn Tranh, nói: "Em đi rửa tắm trước."

Nghe thấy anh ừ một tiếng, trên mặt không có cảm xúc khác thường, tôi yên tâm lấy đồ ngủ rồi bước vào phòng tắm.May mà Cố Văn Tranh chịu nghe người ta giải thích, lại dễ nói chuyện.Suy nghĩ này hoàn toàn thay đổi khi tôi thay đồ trở về phòng.337Tầm mắt tôi dịch chuyển từ gương mặt nhiễm đỏ của Cố Văn Tranh sang ly rượu rỗng trên tay anh, tôi lại im lặng.Sau khi hai chúng tôi bốn mắt nhìn nhau, anh để ly rượu lên tủ đầu giường, đứng dậy đi về phía tôi.Tôi bị gốc bạc hà tẩm rượu hình người ôm chặt lấy.Đợi anh thả tay ra, tôi trở tay sờ gương mặt nóng hổi của anh, dò hỏi: "Sao lại uống nhiều như thế?"

Anh không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ sáp tới hôn tôi, sau đó rầu rĩ nói: "Không thích trên người em có mùi của người khác."

Thông qua tiến triển hiện tại, tôi nhanh chóng rút ra kết luận, Cố Văn Tranh say rồi.Anh không nói gì nữa, chỉ có hương bạc hà xung quanh đắng lên.Tôi quen được anh chăm sóc, hiện tại vị trí đảo ngược làm tôi hoang mang không thôi.Do dự một lát, tôi duỗi tay ôm Cố Văn Tranh.Đợi thấy ổn thoả rồi, tôi buông tay ra, ngẩng đầu cười: "Được rồi, hiện giờ đều là mùi bạc hà."

Cố Văn Tranh mấp máy môi, tôi chưa kịp nghe rõ anh nói gì thì một nụ hôn cực nóng đã dừng trên trán tôi.Tôi vừa hôn trả vừa nghĩ vị bạc hà lại thơm rồi, pheromone cũng thú vị ghê.338Thật kỳ lạ, những lời này như bị chạm đến chốt mở nào đó.Rõ ràng gương mặt Cố Văn Tranh vẫn lạnh nhạt, nhưng đôi mắt đen sáng bừng, như hoàn toàn thoái khỏi trói buộc của lý trí, sóng tình mãnh liệt như muốn nuốt chửng tôi.Nếu nói trước kia anh là con mèo lớn thu lại móng vuốt ra vẻ vô hại, thì giờ đây anh hoàn toàn không thèm che giấu răng nanh, còn tôi là con mồi bị anh theo dõi.Nụ hôn ấm áp dừng ở vành tai tôi, anh nhẹ giọng nói: "Em là của anh."

Tôi thấy hơi kỳ quái, nhưng cũng không bài xích.Tôi giơ tay sờ khoé mắt anh, thấy lông mi anh run rẩy, cố ý phản bác: "Em là của bản thân em."

Tôi thật xấu xa, biết Cố Văn Tranh uống say còn trêu anh.Anh nhíu mày, dang tay ôm tôi."

Anh là của em."

Tôi cười, dùng tay phải nâng mặt anh rồi hôn lên.339Thỉnh thoảng tôi thấy giữa mình và Cố Văn Tranh như thiếu gì đó.Lấy ví dụ về Từ Tỷ và bạn trai hắn đi, hai người ồn ào nhốn nháo, nhưng khi nói chia tay lại không ai chịu, không ngừng thoả hiệp sau những lần cãi nhau.Cẩn thận ngẫm lại hẳn là Cố Văn Tranh rất ít khi biểu lộ cảm xúc ra ngoài, lại quá bao dung tôi, tựa như chỉ cần tôi yêu anh một chút là đủ rồi.Tôi nghĩ ai cũng muốn được yêu nhiều hơn sau khi trao từng đấy tình cảm, vậy mà điều này lại không thể áp dụng lên người anh.Tôi không khỏi tàn nhẫn nghĩ, dù cốt truyện của tôi và anh kết thúc, anh cũng sẽ HE với công chính sau khi quên đi đoạn tình cảm của chúng tôi.Nhưng Cố Văn Tranh lại bại lộ toàn bộ tình cảm trước mặt tôi, như đang nói anh sẽ không rời khỏi tôi vậy.340Có lẽ nhận ra tâm trạng tôi không tệ, Cố Văn Tranh kề bên tai tôi, lại hỏi: "Anh là của em có được không?"

Tôi rụt rè vâng một tiếng, đồng ý cách nói này của anh.Cứ như vậy, mọi chuyện lại thoát ly khỏi tầm khống chế của tôi.Nếu nói ban nãy chỉ cảm thấy Cố Văn Tranh ngà ngà say, vậy hiện tại tôi cảm thấy anh say quắc cần câu rồi.Ban đầu tôi không có hứng, hôm nay lại nhiều chuyện như vậy khó tránh khỏi hơi mệt, thế nên bị anh sờ vài lần cũng không có phản ứng.Có lẽ Cố Văn Tranh đã say, bộ dáng như nhất định phải bắt tôi trực đêm cho bằng được.Nghĩ mai anh dậy không thoải mái, tôi không định làm tới cuối, chuẩn bị hôn hôn sờ sờ có lệ rồi ngủ sớm.Nhưng bị cắn bị liếm thì thôi, Cố Văn Tranh còn ngẩng mặt nở nụ cười nhẹ, nhỏ giọng nói: "Vẫn tuyệt như trước."

Đệt mợ, ai chịu nổi chớ?341Hai tiếng sau, tôi vừa pha mật ong vừa ngẫm nghĩ.Tại sao tôi lại không kiên định như vậy?Nhưng Cố Văn Tranh đáng yêu thật mà.Càng nghĩ tôi càng cảm thấy mình hư rồi, tôi đã không thể ở bên Cố Văn Tranh như chơi một ván game nữa.Tôi là một gamer ngu ngốc, có người nào nhập vai công tồi lại thật lòng thích nhân vật mình muốn cua không chứ?*【 Nhật ký của Cố tổng- Đoạn trích 37】Có đôi khi Phương Nghi An thật sự rất giỏi nói những lời phạm quy....Sao mình lại làm ra loại chuyện thấp hèn như giả say thế này?Hết chương 41
 
[2023] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính- Diệp Lâm Xuyên
Chương 42: Tôi thật sự thích Cố Văn Tranh


Edit: Phong Nguyệt342Trợn mắt rồi nhắm mắt, tôi không thấy buồn ngủ chút nào.Vốn hôm qua tôi không ngủ ngon vì chuyện tình cảm với Cố Văn Tranh, khó khăn lắm mới ngủ được thì lại mơ thấy mình đã đi xong tuyến công phản diện, Cố Văn Tranh không chỉ ly hôn với tôi mà còn làm bánh quy cho công chính ăn.Thật quá đáng, sao anh có thể làm bánh quy cho người khác chứ?Tôi còn chưa nghĩ ra công phản diện như mình nên làm gì khi lỡ thích thụ chính thì đã thấy ác mộng rồi.Càng nghĩ càng thấy khó chịu, không có tâm trạng nằm nữa, tôi nhẹ nhàng thoát khỏi cái ôm của Cố Văn Tranh.Chăn trượt khỏi cơ thể theo động tác đứng dậy của tôi, tầm mắt tôi bị thân thể trước mắt hấp dẫn.Khắp nơi trên da thịt trắng nõn là dấu cắn, thậm chí trước ngực còn có một hai nơi bị mài rách.Đó là thói quen xấu khi được dung túng quá đà trong khoảng thời gian răng nanh phát triển, lúc tôi hưng phấn quá mức không biết nặng nhẹ.Cơn tức bay hơn nửa, tôi xấu hổ dời mắt, lại thoáng nhìn dấu tay chưa mờ trên lưng, vết đỏ kéo dài xuống phía dưới, cực kỳ đáng chú ý.Lúc trước không để ý, hiện giờ tôi thấy Cố Văn Tranh chỗ nào cũng đẹp, khó trách công chính mê như điếu đổ.Cảm giác không thoải mái lại ập đến, tôi mím môi, cúi đầu cắn đôi môi mỏng kia.Không ngờ người đang ngủ say phối hợp hé miệng, thế là nụ hôn thay đổi hương vị.343Sau nhiều lần cọ xát, thân thể đã quen thuộc lẫn nhau.Dẫu còn đang trong mơ, Cố Văn Tranh vẫn vô thức phối hợp với tôi, đôi môi hé mở tràn ra vài tiếng rên rỉ.Khi chạm đến khoang sinh sản, tôi không giảm nhẹ lực, người trong lòng đột nhiên mở bừng mắt, như vừa tỉnh khỏi giấc mộng.Tôi dùng bàn tay khẽ sờ đuôi mắt đỏ, nhìn ánh mắt Cố Văn Tranh từ mê mang dần dần tỉnh táo.Anh há miệng thở dốc, tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng chưa gì đã hoá thành tiếng khẽ rên.Khi răng nanh cắm sâu vào tuyến thế, thân thể trong lòng thoáng cứng đờ, nhưng sau đó nhanh chóng thả lỏng lại, tuỳ ý tôi đòi hỏi, ngoan ngoãn lại dung túng.Tôi nghĩ, lúc này Cố Văn Tranh thật sự rất xinh đẹp.344Nhìn bóng dáng bận rộn trong bếp, tôi nhận ra bản thân không muốn về nhà như mình vẫn nghĩ lắm.Tôi có chút không nỡ xa Cố Văn Tranh.Phương Nghi An, mày không thể dễ dàng bị viên đạn bọc đường của Cố Văn Tranh lung lay được, mày là công phản diện hợp cách.Thầm mắng mình vài câu, nội tâm cuộn trào lại lạnh xuống.Tôi nhìn chằm chằm bóng dáng Cố Văn Tranh, quyết định phong toả trái tim, tuyệt đối không thể rớt dây xích ngay ở thời điểm quan trọng.Như phát hiện ra tôi, Cố Văn Tranh nghiêng đầu cười với tôi.Trái tim vừa mới bình thường lại đập loạn nhịp.Phòng tuyến trong lòng lập tức sụp đổ.Thôi được rồi, có lẽ không chỉ có chút.Phương Nghi An, mày xong rồi.Tôi quyết định mở tài khoản kiểm tra số dư để lấy lại bình tĩnh, thuận tiện tự hỏi tiền tiết kiệm sáu chữ số có thể nuôi Cố Văn Tranh phá sản không.Từ vẽ tranh đến làm thêm kiếm tiền, tôi cảm thấy vẫn ổn.Dù sao cha mẹ ở thế giới kia của tôi đã bắt đầu nuôi acc nhỏ, bạn thân cũng mất trí nhớ, ngoài trừ figure, hình như không còn gì đáng để tôi nhớ thương.Thế nên không nhất thiết phải về đúng chứ?Dù có lấy thêm cớ, tôi cũng không thể không thừa nhận, không biết từ khi nào, quyết tâm về nhà của tôi đã không còn kiên định nữa.Tôi cũng không thể làm ra loại chuyện vứt bỏ Cố Văn Tranh khi anh phá sản, càng đừng nói tổn thương anh từ thân tới tâm, thật lòng thích ai đó làm sao nỡ khiến người tôi đau khổ chứ.Quan trọng hơn nữa là tôi không muốn Cố Văn Tranh ở bên người khác tí nào.Quả nhiên tôi không phải là công tồi đủ tư cách, làm gì có thằng công tồi nào bị thụ chính chinh phục ngược lại chứ?Tôi chết lặng nghĩ, cốt truyện rách nát này có đi cũng vậy thôi, tôi không ly hôn thì làm gì có đất diễn cho công chính.Đã thích rồi thì làm sao bây giờ, cùng lắm thì khi Cố Văn Tranh bị cưỡng chế làm theo cốt truyện, tôi sống lại trở về nhà cũng không muộn, dù sao cũng còn đường lui.345Sau khi nghĩ thông suốt, tâm tình tôi rất tốt, tôi vừa ăn sáng vừa nhìn chằm chằm Cố Văn Tranh, càng nhìn càng thích.Không chỉ hợp gu tôi, còn nấu ăn ngon, chuyện giường chiếu cũng hoà hợp, quan trọng nhất là rất thích tôi.Tìm đâu ra người yêu tốt cỡ này chứ, Phương Nghi An mày hời rồi."

Oẹ..."

Tư duy dần dần bay xa bị tiếng ôn oẹ đánh gãy, tôi ngơ ngác nhìn về phía đối diện, tâm trạng phức tạp dời mắt sang bụng Cố Văn Tranh.Buồn nôn?Phát hiện chuyện này, tôi bỗng nhớ tới đứa bé bị mình lơ đi, có cảm giác hơi là lạ.Thấy ánh mắt của tôi, Cố Văn Tranh hơi nhíu mày."

Chỉ là dạ dày không thoải mái thôi."

Nghe thấy lời này tôi thoáng sửng sốt, thật kỳ lạ, sao lại có ảo giác Cố Văn Tranh nhìn thấu suy nghĩ của tôi vậy ta?Cơ mà không mang thai thật à?

Dựa theo cốt truyện đúng là thời gian này mà.Tôi giương mắt nhìn sang Cố Văn Tranh, vẻ mặt anh âm u khó hiểu, đôi môi hé mở rồi lại mím, như không biết mở miệng thế nào.Bắt gặp ánh mắt dò hỏi của tôi, cảm xúc phức tạp trong đôi mắt kia dần dần chuyển sang bất đắc dĩ, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài."

Đi bệnh viện về rồi anh sẽ nói rõ với em."

346Mãi đến khi rút máu trở về phòng khám tôi cũng chưa rõ, sao Cố Văn Tranh không đến khoa sản mà lại dắt tôi đến khoa tuyến thể?Vốn dĩ muốn hỏi sao Cố Văn Tranh lại dắt tôi đến khoa tuyến thể, nhưng không biết hôm nay anh làm sao, vẻ mặt nặng nề, mấy lần tôi trò chuyện anh đều trả lời rất chậm.Anh như vậy làm tôi hoảng hốt, nếu không phải xác định thân thể mình khỏe mạnh, tôi sẽ nghi ngờ mình mắc bệnh khó chữa gì đó, nếu không sao anh lại khác thường như vậy?Điều chỉnh lại cảm xúc, tôi tiến vào phòng khám một mình.Dưới yêu cầu của bác sĩ, tôi ấn bình phun sương màu xanh.Một hương vị khó chịu tràn trong không khí, tựa như bị kích thích, tôi căng cứng người.Mùi vị kia nhanh chóng bị mùi quýt bao trùm, đến khi không ngửi thấy nữa, cảm xúc bực bội của tôi mới giảm bớt.Sau khi miêu tả mùi hương và cảm nhận, bác sĩ gật gật đầu, đưa cho tôi bình phun sương màu xanh lục khác.Mùi này cho người ta cảm giác rất khác lạ.Vị ngọt dần dần khuếch tán, não tôi nói nó thích mùi hương này.Nhưng có lẽ là quen nghe hương bạc hà của Cố Văn Tranh, loại hương vị này làm tôi thấy ngứa mũi.Vì thế, tôi hắt xì hai cái.Theo âm thanh lọc khí, mùi hương kia nhanh chóng tan đi, tôi bóp mũi, cảm giác ngưa ngứa ấy mới tiêu xuống.Kết thúc hỏi đáp, bác sĩ vừa ghi kết quả chẩn bệnh trên trên máy tính vừa mở miệng nói:"Cái đầu tiên là pheromone của Alpha, cái thứ hai là pheromone của Omega, theo kết luận ban đầu, hệ thống pheromone bình thường, sau khi có kết quả phân tích tới phòng khám 3201."

Nhớ lại mùi pheromone Omega vừa ngửi thấy, một cảm giác quái dị đâm chồi dưới đáy lòng tôi.Sao tôi cảm thấy mùi pheromone của Cố Văn Tranh không giống Omega mà giống Alpha hơn...Trước đây không ngửi không biết, hiện giờ càng nghĩ càng kỳ lạ.Chẳng lẽ O có thể giả A cũng có thể giả luôn pheromone?

Không giống nguyên tác lắm nha...347Đợi sau khi có kết quả phân tích pheromone, bác sĩ nói tuyến thể không có vấn đề, chỉ là phát triển trễ hơn bạn đồng lứa, chú ý bổ sung dinh dưỡng là được.Tôi còn đang lăn tăn chuyện pheromone, không có tâm trạng lắng nghe.Trái lại Cố Văn Tranh bên cạnh rất nghiêm túc nghe, còn ghi chú ăn cái gì thì tuyến thể mới phát triển khoẻ mạnh.Nhìn sườn mặt chăm chú của anh, nội tâm rối rắm của tôi dần dần bình tĩnh lại.Thôi, không phải chuyện quan trọng lắm, nghĩ nhiều làm gì.348Trong lúc chờ thang máy, nhìn thấy biển khoa sản, tôi chợt sửng sốt.Tuy sáng nay Cố Văn Tranh nói là dạ dày không thoải mái, cũng uống thuốc rồi, nhưng tình tiết mang thai sắp đến rồi, có khi nào có thai mà không biết không?Vốn đang suy nghĩ miên man, tôi thấy có người ra khỏi khoa sản, tôi lập tức tiến vào đề trạng thái đề phòng.Sao tới bệnh viện rồi còn gặp phải Giang Thư Kỳ vậy, đây là định luật hấp dẫn của nhân vật chính à?Tôi chuyển sang hình thức chiến đấu, lẳng lặng nắm chặt tay Cố Văn Tranh, muốn thông qua phướng pháp trẻ con này biểu thị chủ quyền.Cơ mà sao Giang Thư Kỳ lại ra từ khoa sản?Khi tôi đang thắc mắc thì thấy Lý Ôn Từ cầm một tờ giấy đi tới, nắm tay Giang Thư Kỳ một cách tự nhiên.Tôi chớp chớp mắt, trong lúc nhất thời không hiểu chuyện này là sao.Sau khi Lý Ôn Từ đưa kết quả cho Giang Thư Kỳ, ổng mới nhận ra tôi và Cố Văn Tranh cũng ở đây, chúng tôi chào hỏi xong không nói được mấy câu thì thang máy đã mở ra.Ơ nhưng mà, Lý Ôn Từ và Giang Thư Kỳ là sao...Dưới trạng thái hỗn loạn, tôi máy móc theo Cố Văn Tranh vào thang máy, bị nắm tay dẫn tới đến tầng hầm đỗ xe suốt dọc đường.Đến khi lên xe về nhà, đầu tôi vẫn đặc quánh, chỉ có một suy nghĩ duy nhất:Không phải Giang Thư Kỳ là công chính à, sao lại là bạn trai thần bí của Lý Ôn Từ?Tôi có dự cảm không tốt, hình như dưới tình huống tôi không hay biết, có chuyện gì đó đã chệch đường ray rồi.349Ăn cơm tối xong, tôi vẫn còn trong trạng thái nghi ngờ nhân sinh, không nhận ra Cố Văn Tranh không thích hợp, mãi đến khi ngửi thấy mùi bạc hà khác thường.Lãnh đạm, tràn ngập ngột ngạt, không có miếng liên quan đến mùi pheromone của Omega tôi ngửi thấy sáng nay.Những chỗ bị tôi lơ đi từng chút từng xâu chuỗi lại, trước đây không thấy gì, hiện tại nghĩ lại đều thấy không ổn.Tôi mờ mịt nhìn về phía Cố Văn Tranh, bất chợt chạm phải đôi mắt đen sâu không thấy đáy.Anh cắn môi dưới, biểu cảm không ôn hoà như ngày thường, thậm chí có thể gọi là nghiêm túc.Tôi đần mặt nghĩ, không sao cả, cốt truyện đã như vậy, có xảy ra chuyện gì cũng không có gì ngạc nhiên cả."

Phương Nghi An, anh không phải Omega."

Mơ hồ đoán ra khác với chính tai nghe thấy, tâm lý may mắn cuối cùng đã hoàn toàn biến mất.Nếu Cố Văn Tranh không phải Omega, vậy cũng có nghĩa là anh không phải thụ chính...Tôi bắt đầu hoài nghi có phải mình xuyên nhầm sách không.Công chính ở bên người khác thì thôi đi, Cố Văn Tranh còn không phải thụ chính.Có lẽ thấy tôi mãi không có phản ứng, Cố Văn Tranh tiếp tục nói:"Có lẽ trước đây em không ngửi thấy pheromone nên có nhận thức sai lầm, nhưng hiện tại em có thể phân biệt, em nên biết pheromone như vậy đại diện cho cái gì...

Chúng ta không thể có con."

Nói đến đây, Cố Văn Tranh nhìn chăm chú tôi, gương mặt không nhìn ra chút cảm xúc nào, chỉ có thể nhận biết một chút thông qua vị bạc hà trong không khí.Những giả thiết tôi đoán trước đây đều sụp đổ, hiện giờ tôi loạn vô cùng, không biết nên nói gì mới phải.Tôi khó khăn há miệng, sau đó nhắm hai mắt, phiền muộn gãi đầu, không dám nhìn vẻ mặt Cố Văn Tranh lúc này, quyết định trốn đi suy nghĩ rõ ràng rồi tính sau."

Em về phòng vẽ tranh trước đã, tối nay chúng ta nói tiếp được không?"

Đợi một hồi lâu mới nghe thấy Cố Văn Tranh khẽ ừ một tiếng, tôi thầm thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy rời khỏi sofa.Chưa đi được mấy bước, tôi lập tức dừng lại.Vị bạc hà trong không khí dần dần biến thành vị đắng, tựa như một gốc bạc hà bị héo.Ai dám đi tiếp nữa?Ấn nút tạm dừng hỗn loạn, tôi xoay người nhìn Cố Văn Tranh.Chỉ thấy anh rũ mắt, mím chặt môi, yên lặng không nhúc nhích.Rõ ràng không hề có biểu cảm khác thường nào, cũng không nói gì thêm, nhưng tôi có thể nhận ra sự mất hứng từ pheromone của anh.Hình như phản ứng của tôi làm Cố Văn Tranh bất an.Ý thức được điểm này, lòng tôi rầu rĩ.Trở lại sofa, tôi khom lưng hôn môi Cố Văn Tranh, sau đó duỗi tay ôm hờ anh, vùi đầu cọ cổ anh.Tôi thấp giọng nói: "Cố Văn Tranh, em không để ý anh có phải Omega hay không."

Tạm dừng vài giây, tôi tổ chức lại ngôn ngữ, tiếp tục mở miệng: "Chỉ là đột nhiên biết những chuyện này làm em rối rắm, dù sao anh cũng phải cho em thời gian giảm xóc..."

Đỉnh đầu truyền đến độ ấm làm tôi im bặt, không hiểu sao tâm tình phiền loạn của tôi bình tĩnh trở lại, lo sợ nghi hoặc khi phát hiện cốt truyện rối tung cũng bị xua tan bớt.Há miệng thở dốc, tôi phát hiện mình không nên lời, tôi yên lặng siết chặt vòng tay.Hơi thở Cố Văn Tranh dần dần dịu lại, xoa đầu an ủi tôi.Tôi nghe thấy anh nhẹ giọng nói: "Xin lỗi An An, là anh quá dồn ép em, không cần sốt ruột, anh vẫn luôn chờ em."

Gương mặt vùi vào vai Cố Văn Tranh nóng lên, tôi cảm giác bản thân mình lại được dỗ rồi.*【 Nhật ký của Cố tổng- Đoạn trích 38】Hậu quả của việc uống rượu khi không ăn gì là dạ dày khó chịu.Ánh mắt kỳ quái của Phương Nghi An làm mình nhớ đến hai chữ "mang thai" của em ấy khi tiến vào kỳ mẫn cảm.Em ấy muốn có con như vậy ư?Mình hơi do dự, có phải em ấy sẽ rất đau khổ khi biết hai chúng mình không thể có con không?Nhưng không nói rõ mọi chuyện trước giờ không phải phong cách của mình....Dẫu rất nhiều lần tưởng tượng phản ứng của Phương Nghi An khi biết mình không phải Omega, nhưng khi thấy em ấy đứng dậy rời đi, mình biết mình đã đánh giá cao bản thân.Cũng may Phương Nghi An đã quay về.Một chút bất an lập tức biết mất, mình nghĩ, mình đã biết được đáp án mình muốn từ phản ứng của em ấy.*350Ổn là không rồi đó.Tôi nằm ườn trên ghế vẽ tranh.Nghĩ đến những chuyện hôm nay, tôi lại thấy đau đầu.Cốt truyện đã thành ra như vậy, tôi không thể nghĩ thông suốt được, tôi lựa chọn cứu khẩn từ hệ thống biến mất 800 năm kia.Cố Văn Tranh không phải thụ chính thì là ai?Nhớ hôm nay gặp phải bọn Lý Ôn Từ ở khoa sản, trong lòng tôi lại dâng lên cảm giác quái dị.Tôi click mở WeChat, nhanh chóng tìm thấy khung thoại của Lý Ôn Từ.Tôi: Thầy Lý, có phải thầy và bạn trai sắp có chuyện vui không?Tôi còn đang suy nghĩ làm sao uyển chuyển hỏi chuyện ở khoa sản, Lý Ôn Từ đã liên tục gửi tin nhắn đến.Lý Ôn Từ: Hôm nay ở bệnh viện chưa kịp nói, đã đặt nơi đính hôn rồi, chừng nào xong xuôi sẽ phát thiệp mời cho em.Lý Ôn Từ: 🧧Lý Ôn Từ: Đúng rồi, chuyện vợ thầy mang thai nhớ giữ bí mật nha, Giang Giang tạm thời không muốn tiết lộ cho ai biết.Gòi, không cần hỏi nữa, lại là một não yêu đương.Nhanh chóng gõ chữ chúc mừng, tôi vô cảm thoát giao diện nói chuyện phiếm của mình và Lý Ôn Từ.Giang Thư Kỳ có thể mang thai, loại trừ là Alpha, nhưng giới tính công khai là Alpha, có tính là O giả A không...Lại tìm những câu nói bóng gió của Từ Tỷ về Cố Văn Tranh, trong một đống miêu tả linh tinh, tôi tìm thấy từ khoá quan trọng mình muốn tìm.Hiện tại, lòng tôi có một suy đoán vừa vớ vẩn lại hợp lý.Alpha, đoá hoa cao lãnh, thiếu tình thương, sinh ra trong hào môn, mẹ ruột mất sớm, quyền cao chức trọng...Thiếu điều dán mác công chính trên người.Ha ha, hoá ra là tôi nhận nhầm công thụ.Khó trách lúc đầu luôn đồng thời gặp phải Cố Văn Tranh và Giang Thư Kỳ, hoá ra người ta mới là thụ chính.Lúc đó tôi còn khó chịu không hiểu sao phản ứng nhất kiến chung tình của Cố Văn Tranh lại thờ ơ như vậy, áp vào vị trí công chính lập tức logic ngay.Logic cái quần, công chính nào dễ thích công phản diện như vậy!?351Có lẽ chuyện Cố Văn Tranh là công chính làm não tôi cháy máy.Sao anh lại là công chính?Ngậm xong cây kẹo que thứ ba, tôi vẫn chưa suy nghĩ xong.Đừng hỏi tại sao phải ngậm kẹo que, tại không biết hút thuốc đó.Nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt, tôi chắc nịch Cố Văn Tranh là thụ chính, tôi càng thêm lạnh lòng.Cẩn thận ngẫm lại có lẽ lúc đó Giang Thư Kỳ cũng ở hiện trường, nhưng tôi liếc mắt một cái là thấy Cố Văn Tranh, rồi tự động suy diễn theo logic của mình.Hoá ra con đường khốn nạn của tôi đã chết từ trong trứng, chết vì mê sắc đẹp.Hay rồi, mất công tôi làm công tác tư tưởng nguyên buổi sáng, giờ thì không cần phải tự hỏi lỡ thích thụ chính thì phải làm sao nữa.Lấp hố lấp tới nông nỗi này, còn gặp phải hệ thống không đáng tin đến giờ chưa về, thế giới này không thể vớ vẩn hơn được nữa.Lại nghĩ đến tính cách của công chính trong nguyên tác, và cả những lời Từ Tỷ nói ở WeChat.Tôi cảm thấy có một vấn đề nghiêm túc đặt ra trước mặt tôi: Ngủ với công chính rồi phải làm sao đây?Tôi trốn, anh đuổi theo, có chạy đằng trời cũng không thoát.Tôi nổi da gà không tồn tại, bị ảo tưởng của mình làm buồn cười.Miên man suy nghĩ một hồi, tôi không kiềm được phì cười.Thật tốt, hoá ra Cố Văn Tranh không phải thụ chính.Trước đó còn nghĩ lỡ như bị ép đi cốt truyện làm sao, hiện tại thành ra như vậy, còn băn khoăn cái quái gì nữa.Không biết vì sao, tôi thấy vui khi biết Cố Văn Tranh là công chính.Nói sao nhỉ?Không hổ là tôi, xu hướng giới tính trước khi xuyên qua là nam, xu hướng giới tính sau khi xuyên qua là nam Alpha.352"Sao lại đột nhiên gọi cứu khẩn rồi, tôi thấy cốt truyện rất thuận lợi mà?"

Chờ tôi chải chuốt suy nghĩ rành mạch, hệ thống mới khoan thai tới.Nghe tôi kể xong những chuyện phát sinh gần đây và suy đoán của mình, quả cầu phát sáng giật mình."

Cái gì?

Hình như cậu ngủ với công chính!?"

Trước đây tôi đã cảm thấy hệ thống này không đáng tin cậy, không ngờ tới mức này, ngay cả công thụ chính cũng nhận không ra.Nhận ánh mắt nghi ngờ của tôi, hệ thống ho nhẹ: "Chờ tôi kiểm tra cốt truyện mới của thế giới này một chút."

Sau một thoáng im lặng, hệ thống lại kinh ngạc hô: "Má ơi, Cố Văn Tranh đúng là công chính nè, cậu cũng được việc ghê."

Tôi ngoài cười trong không cười trả lời: "Cốt truyện đã thành như vậy, đây gọi là rất thuận lợi?"

Mặt ngoài quả cầu đỏ lên, âm thanh yếu ớt, "Hệ thống chợ hoa chúng tôi chỉ xem tiến độ hoàn thành chuyện ấy ấy thôi, tôi thấy hoàn thành rất tốt...

Chợ hoa á mà, vốn dĩ là nơi có thể phát sinh mọi tình huống..."

Tôi: ?Như vậy cũng được hả?Vậy tôi cực khổ hơn nửa năm nay để làm gì vậy?Uổng công trước đây tôi cẩn thận lấp hố, mỗi ngày nghĩ xem khi nào Cố Văn Tranh mang thai, sau khi phát hiện mình động lòng còn khắc chế tình cảm của mình, lo sợ bị ép đi theo cốt truyện.Tôi biết chợ hoa không đứng đắn, nhưng không ngờ đi lấp hố cũng không đứng đắn như vậy.Đối mặt với tầm mắt muốn giết cầu, hệ thống run lên."

Khụ khụ, hiện tại có một tin tốt, chúng tôi tìm được công phản diện chạy trốn rồi, cậu cũng tích đủ điểm cốt truyện, chỉ cần nghĩ trong đầu là có thể sống lại ở thế giới cũ."

Trong đầu tôi xẹt qua vô số ý nghĩ, sửng sốt một lát mới tìm về giọng nói của mình."

Tìm được rồi sao, vậy công phản diện kia sẽ về đây?"

Quả cầu phát sáng lấp loé, giọng điệu đau đớn, "Cậu ta không về được, cậu ta tới thế giới hàng xóm làm nhân vật chính rồi."

Tôi: "Hả?"

Nghe ra sự nghĩ hoặc của tôi, hệ thống bổ sung nói: "Cốt truyện của cậu ta đã truyền tới thế giới của hệ thống, Alpha cấp cao xuyên qua trùng tộc, cậu ta và công thụ nguyên tác ở bên nhau, hệ thống phụ trách quản lý thế giới kia kiếm được rất nhiều điểm đó."

"Cứu khẩn rất tiêu hao năng lượng, tôi phải về tổng trạm bổ sung năng lượng, cậu muốn sống lại trở về hay ở lại thế giới này?

Muốn sống lại tôi sẽ an bài cái chết cho cậu, cậu suy nghĩ kỹ đi, ngày mốt tôi sẽ đến tìm cậu."

Không đợi tôi mở miệng, hệ thống nói xong lập tức im bặt, offline bằng tốc độ ánh sáng.Tôi duỗi tay xoa huyệt thái dương phát đau, cảm thấy hôm nay thật ảo ma, cũng may kết quả không xấu.Gánh nặng tâm lý được dỡ xuống, tôi nằm ườn ra ghế máy tính, giơ tay che mắt, chưa từng cảm thấy nhẹ nhõm như bây giờ.353Ban nãy tôi nói chưa vẽ bản thảo xong không phải là cớ, đúng là tôi chưa làm xong.Tuy có thể để mai vẽ, nhưng tôi chưa biết đối mặt Cố Văn Tranh như thế nào, bèn vẽ tranh giải tỏa cảm xúc.Bởi vì tâm trạng lên xuống thất thường, tốc độ tập trung vào công việc chậm hơn mọi lần, chờ tôi trở lại phòng ngủ trời đã khuya.Thấy tôi tiến vào, Cố Văn Tranh bỏ sách trên tay, xoay người nhìn về phía tôi.Tôi nhìn chăm chú vào anh, từng chút hồi tưởng bản thân mình nhận nhầm người kiểu gì.Trước đó bị ảnh hưởng bởi thứ nhìn thấy đầu tiên, khi Cố Văn Tranh có bất cứ điểm không ổn nào tôi đều tự động bổ sung, hiện tại ngẫm lại chỉ muốn chết đi.Vô số hồi ức xấu hổ đã hoá thành tro bắt đầu công kích tôi.Càng ác hơn là dường như Cố Văn Tranh không định buông tha tôi.Sau khi ngồi xuống bên cạnh anh, tôi làm ra quyết tâm, cùng với bị động chờ chết, không bằng chủ động tấn công.Nghĩ vậy, tôi chủ động hôn khoé miệng Cố Văn Tranh, thoáng liếc thấy vẻ mặt anh không có khác thường, tôi yên tâm làm sâu nụ hôn này.Hôn xong có thể tới nói chuyện chính, ha ha, đây là tiên lễ hậu binh."

Hiện giờ em biết anh là Alpha, trước kia em không ngửi thấy mùi pheromone..."

Nói đến một nửa tôi mắc kẹt, bị những vấn đề liên tiếp hôm nay làm ngơ ngác, không kịp phản ứng lại, tôi đang muốn giải thích cái gì?Cố Văn Tranh là Alpha thì là Alpha, chuyện nhận nhầm anh là thụ chính anh không biết, tôi chột dạ cái gì, sao lại cảm thấy mình đuối lý trước mặt anh dữ vậy ta?Nghĩ vậy, tôi đúng lý hợp tình mà tiếp tục nói: "Đối với quan hệ của hai ta không ảnh hưởng."

Khác với sự nghiêm túc ban sáng, Cố Văn Tranh thả lỏng cơ mặt, anh nhìn chằm chằm tôi nhìn một hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng hỏi: "Không phải em muốn có con à?"

Nghe vậy tôi lập tức nhớ tới những hành vi cày cấy xuyên đêm vì tình tiết mang thai, tôi đỏ mặt, thiếu chút nữa buột miệng thốt ra...Đó không phải do cốt truyện rách nát sao, nếu không ai muốn có thêm một đứa bé làm chi?"

Không có chuyện đó."

Không đúng, tôi không nhớ mình đã từng nhắc đến con cái với Cố Văn Tranh.Chạm phải ánh mắt nghi hoặc của tôi, anh nói: "Vậy sao lúc em tới kỳ mẫn cảm còn truy hỏi tại sao anh chưa mang thai?"

Ôi trời, hoá ra là kỳ mẫn cảm lỡ miệng, thật phiền toái mà."

Em không có, tại lúc đó đầu óc không tỉnh táo nói linh tinh thôi."

Lời Phương Nghi An ở kỳ mẫn cảm và Phương Nghi An ở trạng thái bình thường không có miếng liên quan nào hết.Tôi đảo mắt, chuẩn bị làm chuyện khác để đánh trống lảng.Khoanh tay ôm eo Cố Văn Tranh, tôi tựa đầu vào vai anh, hôn hít từ cổ xuống.Sau khi cảm nhận được đáp lại của Cố Văn Tranh, tôi đắc ý cong khóe miệng, tôi biết anh dính chiêu này mà.354Trước đây gọi là trực đêm, lúc này mới gọi là sinh hoạt về đêm.Nói như thế nào nhỉ?

Sau khi biết Cố Văn Tranh là công chính, tôi cảm giác mình hăng hái hơn.Chẳng hạn như hiện giờ."

Thầy Cố, hoá ra Alpha cũng có khoang sinh sản ạ?

Em cảm giác mình cần học bổ túc môn sinh lý!"

Người từng nhắc bản thân mình là Alpha với tôi, hiện tại chỉ im lặng đỏ mặt, mỗi lần nghe thấy chữ Alpha sẽ có phản ứng.355Sau khi tôi và Cố Văn Tranh nói rõ vào tối qua, tôi và anh trở về hình thức chung sống trước kia.Ăn bánh quy mới làm xong, tôi dời mắt nhìn người đang xử lý văn kiện bên cạnh.Tôi cảm thấy Cố Văn Tranh không giống công chính trong miêu tả lắm.Anh vừa mạnh mẽ vừa kiên định, có thể dịu dàng bao dung tôi hết thảy, khác với người âm u lạnh nhạt vì quá khứ từng trải trong nguyên tác.Anh là một người rất tốt, vừa chân thành vừa thẳng thắn trong tình cảm, bản thân anh đáng được người ta yêu thích.Thế nên tôi yêu anh là điều hiển nhiên.356Học xong tiết tối thứ Hai, cũng tới thời gian hẹn cởi trói của hệ thống."

Kiểm tra đến cốt truyện mới của thế giới xong, xin hãy xác nhận chọn sống lại hay ở lại thế giới."

Mãi đến khi thời khắc chọn lựa xảy ra, tôi mới ý thức được trong lúc không hề hay biết, mình đã có rất nhiều ký ức tốt đẹp ở đây.Nơi này có bạn mới, có nhiều người thích tranh tôi vẽ, có thể làm việc tôi thích...Quan trọng nhất chính là tôi không nỡ xa Cố Văn Tranh.Tôi không lập tức trả lời, mà lấy di động đọc tin nhắn Cố Văn Tranh gửi tới.Cố Văn Tranh: Đã tới rồi, mới vừa đậu xe.Tôi khẽ cười, xác nhận đáp án trong lòng.357Sau khi hệ thống rời đi, ràng buộc vô hình bị tách ra, một số điều tiếc nuối khi muốn trở về tan thành mây khóiMất đi mục tiêu, lòng tôi hơi trống rỗng, có hơi không quen.Nhưng sau khi ra khỏi cổng trường, cảm giác trống rỗng này lập tức bị thứ cảm xúc khác lấp đầy.Xa xa thấy người đang cúi đầu đứng dưới ánh đèn đường gửi tin nhắn, tôi hô: "Cố Văn Tranh."

Cố Văn Tranh giương mắt nhìn về phía trước, tầm mắt chúng tôi giao nhau, anh cất bước đi về phía tôi như ngày thường.Mấy lần tôi muốn lui về sau, anh đều kiên định đi về phía tôi, dùng hành động bày tỏ tâm ý của mình cho tôi biết.Tôi đã từng nghĩ, sao lại có một não yêu đương như Cố Văn Tranh, chỉ trả giá không cầu hồi báo, khó trách trong nguyên tác bị lừa thê thảm như vậy.Lúc này, tôi không muốn bị anh giành trước.Tôi nở nụ cười nhìn về phía Cố Văn Tranh, nhanh chóng lao về tới đó.Vươn tay ôm chặt lấy anh, trái tim đập ầm ầm vì chạy quá nhanh lập tức bình tĩnh lại.Cố Văn Tranh giơ tay ôm tôi, "Làm sao vậy?"

Tôi buông tay ra, lắc lắc đầu, sau đó cười nói: "Chúng mình về nhà đi."

Trên đường đến chỗ đậu xe, tôi bắt lấy tay Cố Văn Tranh, đan mười ngón vào nhau, thỉnh thoảng đối đáp với anh."

Tối mai muốn ăn sườn heo chua ngọt."

"Được."

"Còn muốn ăn pudding xoài dừa."

"Trong tủ lạnh có, về là có thể ăn."...Có lẽ đã chính thức được ở lại thế giới này, hoặc vì lý do khác, tối nay tôi hưng phấn vô cùng.Cụ thể là rất muốn truyền sự sung sướng này sang Cố Văn Tranh.Thấy xe Cố Văn Tranh cách đó không xa, tôi dừng bước, nhéo vàng tai nóng hổi, xấu hổ vì những lời sắp nói ra.Hai người tí hon lâu rồi không gặp lại lần nữa tranh luận:A: Kết hôn lâu như vậy rồi, nói hay không cũng vậy thôi.B: Tối nay vui, vốn chưa từng bày tỏ chính thức với Cố Văn Tranh.Tôi siết chặt bàn tay Cố Văn Tranh, anh quay đầu nhìn về phía tôi, đôi mắt đen không có dò hỏi cũng không có thắc mắc, chỉ lẳng lặng chờ đợi tôi động tác tiếp theo của tôi.Dưới ánh mắt ôn hoà của anh, tôi nghiêng người hôn lên môi anh.Rối rắm một lát, tôi mới kề tai anh thủ thỉ: "Cố Văn Tranh, em rất thích anh."

Trực tiếp bày tỏ trong tình huống tỉnh táo làm tôi ngại vô cùng, tôi chưa kịp phản ứng lại đã bị Cố Văn Tranh ôm mặt hôn lên.Đây là nụ hôn dài và nhiệt tình, dẫu không có bất cứ ngôn ngữ nào cũng dễ dàng khiến người khác cảm nhận được tình cảm nóng bỏng ấy.Tôi giơ một tay ôm Cố Văn Tranh, so với núi băng bị tan chảy, tôi cảm thấy giờ phút này anh như một ngọn núi lửa sắp phun trào, chẳng qua nó ấm áp, không làm người bỏng rát.Đợi nụ hôn kết thúc, Cố Văn Tranh lại hôn vành tai tôi, anh nhẹ giọng, học theo tôi: "Anh cũng vậy."

Sau khi nói xong anh tạm dừng vài giây, như cảm thấy còn chưa đủ, lại bổ sung một câu: "An An, anh yêu em..."

Tôi: ?Người này bày tỏ không xấu hổ sao?Đệt, quả nhiên không sến bằng Cố Văn Tranh, tôi đỏ mặt, giơ tay che miệng anh, không cho anh nói nữa.Thoáng liếc thấy người qua đường tò mò ngó xem, da mặt tôi như bị thiêu cháy, lẩm bẩm "Em biết."

Không cho Cố Văn Tranh có cơ hội nói gì đó, tôi kéo người nhanh chóng về chỗ đậu xe.Phía sau truyền đến một tiếng cười khẽ, anh trở tay, đan mười ngón với tôi.Tôi bị tiếng cười của anh làm nóng bừng mặt, tôi lại đi nhanh hơn.Nhưng không biết sao nụ cười trên môi tôi không thể hạ xuống.Hết chính truyện

Nhỏ An khi biết mình xới tung cốt truyện:

Còn ngoại truyện bao giờ có mình edit nhé, chắc cỡ hai ba tháng nữa 🤣
 
[2023] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính- Diệp Lâm Xuyên
Ngoại truyện 1: #[Tám nhảm] Tất tần tật về hotboy khóa 21...


Ngoại truyện 1: #[Tám nhảm] Tất tần tật về hotboy khóa 21 của học viện quản lý và đối tượng yêu đương của cậu ta# hotEdit: Phong NguyệtDiễn đàn Đại học F>Sinh hoạt hằng ngày>Khu clone#[Tám nhảm] Tất tần tật về hotboy khóa 21 của học viện quản lý và đối tượng yêu đương của cậu ta# hotLầu 1【Tui thích ăn rau thơm】A a a a a a tui phải gáy, kích động quá kích động quá!!!Như tiêu đề, mọi người trong nhà ai hiểu mà, ngày đầu tiên vào học kỳ mới tui đã phát hiện cp mình ship kết hôn rồi $'•&π•√πLầu 2【Lớp 6 không đổi tên】Thấy hotboy khóa học viện quản lý tui phải nhấn vào liền, chỗ nào có Phương mỹ nhân chỗ đó có tui!Lầu 3【Không muốn đi học】Hotboy khóa học viện quản lý?

Phương Nghi An?

Đúng là nhan sắc của cậu ấy có thể xưng là hotboy, nhưng cậu ấy kín tiếng quáLầu 4【Giữa trưa ăn gì】Hu hu cuối cùng cũng có người đăng bài, mình lén ship lâu rồi, nhan sắc của Phương mỹ nhân hết sẩy, hồi học kỳ 1 may mắn học chung môn rèn luyện tư tưởng với cậu ấy á huhuLầu 5【Thấy tui nhớ kêu tui đi học bài】Cái gì?

Có đường mới?

Chủ topic đừng chỉ biết ngồi câu nha, nói lẹ để bọn tôi còn đớp!!!Lầu 6【Tôi thích ăn rau thơm】(Chủ topic)Đây nè đây nè, nãy kích động quá làm rớt điện thoại xuống đất T-TChủ topic là bạn cùng lớp của hotboy khóa học viện quản lý, tui mới phát hiện ngón áp út bên tay trái của cậu ấy đeo nhẫn!Cứu mạng, đây không phải kết hôn thì là gì, không uổng công tui ngày ngày làm việc thiện T-T !!!Lầu 7【Đầu củ khoai】Má nó má nó má nó thiệt hay giả?Lầu 8【Shipper】Đệt mẹ, bố thất tình, trước đó nghe nói Phương Nghi An có bạn trai, bố không thấy người thật còn tưởng cậu ấy kiếm cớ từ chối, ai dè là thật💔Lầu 9【Cp tui ship là thật】Rep lầu trên, học kỳ 1 tui từng bắt gặp Phương mỹ nhân và đối tượng của cậu ấy tay trong tay đi dạo trên sân thể dục, hai người đẹp điên!Lầu 10【Một nữ Alpha không muốn lộ tên】Đừng nói nữa, hôm đó mị tình cờ gặp được Phương Nghi An và người yêu của ẻm ở tiệm bánh nè, người kia đút một miếng Phương Nghi An ngoan ngoãn ăn một miếng, má nó, ngoan vãi, dễ thương muốn xỉu, a a a, lúc đó mị hận không thể xuyên thành GWZ, thay ổng đút ẻm ăn!Lầu 11【Kích động muốn chết】A a a tui cũng ở đó nè, lúc Phương mỹ nhân phát hiện có người nhìn ẻm, ẻm đỏ mặt ó, mả cha, đáng yêu lắm, kiếp sau tui phải yêu đương với một người như vậy T-TLầu 12【Thích ăn đường】もっともっと(Nữa đi nữa đi), em bé còn muốn ăn, mọi người nói thêm nữa đi, em bé rất thích xem hai anh đẹp giai iu nhau!!Lầu 13【Hông có làm việc riêng】Hồi được nghỉ, mị ra ngoài ăn lẩu có gặp nè, Cố còn cột tóc giúp Phương nữa, Phương mỹ nhân tóc hơi dài mê người lắm nha, Cố thật may mắn T-TLầu 14【Cặp dứa】Đệt, đó là GWZ đó, dùng sức của một mình mình làm môn Toán cao cấp cuối kỳ trở nên dằm khăm, không biết nên hâm mộ ai, chỉ có thể nói đây là câu chuyện tình đẹp thôi.Lầu 15【Tra ăn dưa】A a a a, mắc giống gì nãy giờ chưa có ai nói ra tên đầy đủ của người kia vậy, đừng đó viết tắt bắt người ta đoán như thế chớ, mị cũng muốn ship mờ, cho mị ship với T-TLầu 16【Người có lòng】Lầu trên to gan thật, người yêu Phương Nghi An chỉ xuất hiện trên bảng cựu sinh viên kinh doanh xuất sắc của khoa tui thui, khỏi cảm ơn.Lầu 17【AAA】Ôi má, vậy mà có người dám đào à, tốt nghiệp mấy năm rồi mà khoa kế bên vẫn còn lưu giữ truyền thuyết kia kìa, chả ai ngờ người ấy lại hạ phàm ăn cỏ non.Lầu 18【Lẩu xào cay】Không sao, dù sao ở đây toàn là clone, tui rất tò mò bọn họ tư thế của hai người á, hai người này đều là Alpha hệ lạnh lùng, không tưởng tượng nổi họ yêu đương kiểu gì

Lầu 19【Viết giùm luận văn】Hả?

Không phải chứ, vừa nhìn là biết người kia không thể làm 0, ai dám đè ổng?Lầu 20【Không sao tui sẽ ra tay】Thứ nhất tui không mê AA, thứ hai tui không chơi AA, tóm lại nếu là Phương mỹ nhân tui có thể vì yêu làm 0

Lầu 21【8 giờ sớm chết mẹ】Bàn tính lầu trên vang đến nỗi tui ở phòng ăn thứ hai còn nghe, tui cũng có thể (nói nhỏ)Lầu 22【Toán cao cấp yêu em thêm lần nữa đi】A a a, bây giờ không phải thời gian đi học à, sao mọi người spam nhanh quá vậy, quay lại đề tài đi, kết hôn thật à, chuyện này rất quan trọng với bé, ai làm bé bấn loạn trong giờ tiếng Anh sáng sớm dị?!

Lầu 23【Mấy giờ về】Mình là bạn học của Phương Nghi An, đúng là có thấy nhẫn trên ngón áp út tay trái của cậu ấy, không quan tâm, mình đớp trước đây 🙏Lầu 24【 Toán làm người ta trọc đầu】Là thật, đàn anh Cố là học trò yêu của người cố vấn cho mình, có nghe tin anh ấy muốn kết hôn.Lầu 25【Toán cao cấp yêu em thêm lần nữa đi】A a a cảm ơn cảm ơn, tình yêu này đẹp quớ 😭Lầu 26【Mê nhất là niên hạ】Khụ khụ, vậy ra chỉ có mình mình cảm thấy mỹ nhân chán chường niên hạ công rất kích thích à?Lầu 27【Một cú đấm nổ trái đất】Lầu trên bắt tay!

Mình cũng cảm thấy!!

Mình ship Phương Cố tới chết nha!!!Lầu 28【Không học không có biệt thự】Phương lùn hơn Cố, tớ ship không nổi 🤨Lầu 29【Sữa cậu bé Wangzi】Công lùn mới là cực phẩm!

Vừa làm vừa uống sữa há há...... 🤤🤤🤤Lầu 30【Cái quần bay bay】Bị mọi người nói trúng tâm sự rồi, rất muốn nhìn họ doi, mlem mlem

Lầu 31【Tôi thích ăn rau thơm】 (Chủ topic)Khụ khụ, các bạn, nhắc xíu nha, chỗ này khu clone, chỗ này là khu clone, không phải khu không người, thiếu chừng mực quá cũng sẽ bị ban...Lầu 9999【Kích động muốn chết】Bay tới ăn đường, Phương Cố szd, đang ở hiện trường hôn lễ, kích động muốn chết!!! [hình ảnh] [hình ảnh]Hết ngoại truyện 1

Xin lỗi mấy bạn nha, bữa giờ kiếm link pn mà hông thấy nên không làm được, nay mới nhờ người mua giùm hehe, sẵn tiện ai có đề cử bộ gì cho tui edit hơm, gu tui là chủ công, có drama càng tốt hehe
 
[2023] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính- Diệp Lâm Xuyên
Ngoại truyện 2: Góc nhìn của Cố Văn Tranh


Edit: Phong NguyệtPhương Nghi An đúng là một sự cố trong đời Cố Văn Tranh.Cảm giác bị người khác mạo phạm trong kỳ mẫn cảm không tốt chút nào, nhưng nhóc Alpha đỏ mặt thật đáng yêu, vừa ngây ngô vừa vụng về, trong lòng suy nghĩ gì đều hiện hết lên mặt, rất khó lòng làm người khác chán ghét.Cố Văn Tranh không trả lời ngay mà dõi mắt nhìn hàng mi run run rồi dừng lại trên mặt cậu.Thiếu niên có gương mặt điển trai, hàng mày mang vẻ lười biếng kiêu ngạo, nhưng vì đường nét thanh tú mà sinh ra cảm giác đẹp phi giới tính.Cố Văn Tranh ngước mắt, vừa hay chạm phải tầm mắt đối phương, nhóc Alpha không chỉ đỏ mặt mà ngay cả tai cũng đỏ theo.Ma xui quỷ khiến, anh dùng WeChat cá nhân kết bạn với Phương Nghi An.Cố Văn Tranh có khí chất lạnh lùng trời sinh, tự động ngăn chặn những người có tâm tư gần gũi, sau khi cầm quyền, đặc tính này càng rõ hơn.Anh biết đa số mọi người đều nhận xét mình là lạnh nhạt, bất cận nhân tình.Quả thật khi anh xử lý một vài tình huống cũng như thế, sợ hãi của người khác không ảnh hưởng gì tới anh.Nhưng Phương Nghi An không giống vậy.Dù Cố Văn Tranh có tỏ ra lạnh nhạt cỡ nào, mỗi lần gặp mặt Phương Nghi An, anh cũng đều ở trong trạng thái thư thả tự nhiên, ngay cả cảm xúc cũng ôn hòa hơn rất nhiều.Một vài hảo cảm do vẻ ngoài Phương Nghi An mang lại không ngừng tích lũy, cho đến khi biến chất.Trong đoạn tình cảm này, người bước nhiều hơn là Phương Nghi An.Khác với vẻ ngoài xa cách, Phương Nghi An đa phần rất yên lặng, thậm chí gọi là ngoan ngoãn, mỗi lần trò chuyện, cậu đều nghiêm túc đáp lại.Cảm xúc của Phương Nghi An tới mau đi mau, tựa như không có bất cứ cảm xúc tệ hại nào có thể dừng trên người cậu, nếu có, vậy thì chỉ cần một phần điểm tâm ngọt là có thể dỗ rồi.Cố Văn Tranh cảm thấy Phương Nghi An có sức mạnh xoa dịu tâm trạng của người khác.Ví như giờ phút này, nhìn Phương Nghi An nhướng mày sau khi bị đút một miếng bánh kem, anh nghĩ, yêu đương đúng là một chuyện ngọt ngào.Trước khi gặp được Phương Nghi An, Cố Văn Tranh không nghĩ mình sẽ đắm chìm trong ái tình, thậm chí là cùng với một Alpha nhỏ hơn bảy tuổi.Ngoại trừ ngọt ngào, yêu đương cũng có phiền não, đặc biệt là khi thấy người khác bày tỏ tình yêu với Phương Nghi An.Cuộc đời thiếu niên vốn muôn màu muôn vẻ, huống chi Phương Nghi An có diện mạo được ưa thích.Alpha trời sinh chiếm hữu, muốn khắc chế những cảm xúc sinh ra từ tình yêu không dễ dàng chút nào.Anh lớn hơn Phương Nghi An nhiều tuổi, chuyện trải qua cũng nhiều hơn, anh biết ở độ tuổi của Phương Nghi An phải đối mặt với bao nhiêu cám dỗ.Cố Văn Tranh không biểu hiện cảm xúc trái chiều trước mặt Phương Nghi An mà chọn lẳng lặng tuyên thệ chủ quyền, đánh dấu nhóc Alpha bằng cách thức riêng của mình.Được Phương Nghi An cầu hôn là chuyện Cố Văn Tranh không ngờ tới.Với anh mà nói, hôn nhân là một từ xa xôi, từ sau khi mẹ mất, chữ "nhà" không còn liên quan gì đến anh.Anh nhìn chiếc nhẫn bị đeo lên, trái tim mềm mại hơn bất kỳ lúc nào, anh muốn cùng Phương Nghi An có một cái nhà.Cuộc sống sau khi kết hôn không giống với tưởng tượng Cố Văn Tranh lắm.Có lẽ vì Phương Nghi An quá đáng yêu nên anh cứ mặc định mình là 1.Vì thế khi đối diện với gương mặt hiển nhiên của Phương Nghi An, lần đầu tiên đầu óc Cố Văn Tranh trống rỗng, nhận ra mình sai rồi.Pheromone của Phương Nghi An không mạnh mẽ như Alpha khác, có lẽ do nguyên nhân vừa nói, vị quýt hơi nhạt, nhưng vẫn loáng thoáng cảm nhận được, hệt như chủ nhân của nó.Bị cậu vừa hôn vừa liếm, Cố Văn Tranh lấy lại tinh thần, đối diện đôi sáng nhạt màu sáng lấp lánh.Gương mặt xinh đẹp ấy vừa xấu hổ vừa trông đợi, thấy anh im lặng không nói lại dán lên như làm nũng, rất khó làm người ta thốt ra lời từ chối.Anh khẽ thở dài, cuối cùng thỏa hiệp, cõi lòng phức tạp lại mâu thuẫn, và thêm một chút xấu hổ.Mà đây chỉ là khởi đầu sau khi kết hôn, những chuyện tương tự xảy ra rất nhiều.Trước đó, Cố Văn Tranh chưa từng nghĩ nấu ăn cho người khác là chuyện vui vẻ như thế.Được bạn đời cầu, anh có khả năng cung, hơn nữa luôn nhận được phản hồi tích cực của người ấy, loại cảm giác này rất khiến người nghiện.Ở bên Phương Nghi An càng lâu, tình yêu Cố Văn Tranh dành cho cậu chỉ có tăng chứ không giảm.Đôi khi Cố Văn Tranh cảm thấy Phương Nghi An vô cùng trì độn với cảm xúc của người khác, song lần nào cũng bắt kịp cảm xúc âm u chưa kịp thu liễm của anh.Như tia nắng xuyên qua cửa sổ, những âm u mới nảy sinh dễ dàng bị hơi ấm của Phương Nghi An xua tan.Cố Văn Tranh luôn vui vẻ phối hợp với ý đồ xấu của Phương Nghi An.Hệt như một đứa trẻ ăn được cây kẹo mình thích, niềm sung sướng khi được thỏa mãn hiện rõ trên mặt Phương Nghi An.Anh càng dung túng, Phương Nghi An càng gần gũi, thậm chí bắt đầu vô thức dựa dẫm anh.Dẫu sao cũng là người lớn tuổi hơn, Cố Văn Tranh hiểu rõ Phương Nghi An, anh im lặng dẫn đường, không ai có thể từ chối tình yêu sâu đậm và dựa dẫm của bạn đời, anh cũng muốn chiếm giữ tình yêu lấp lánh ấy.Bẫy rập ngọt ngào này lẽ ra là dành cho Phương Nghi An, nhưng thực tế người bị trói lại chính là bản thân Cố Văn Tranh.Cố Văn Tranh quen chăm sóc Phương Nghi An, ngày đầu tiên đi công tác đã bắt đầu nhớ.Anh vốn vụng về ở phương diện này, rất khó tìm đề tài thú vị, bèn trực tiếp bộc bạch tâm tình của mình.Cũng may phản ứng của Phương Nghi An khiến anh được như nguyện.Sau đó đa số là Phương Nghi An nói, từ tin đồn thú vị trong trường nói đến việc vặt trong sinh hoạt.Cố Văn Tranh rất thích nghe Phương Nghi An chia sẻ sinh hoạt của cậu, dù bản thân không có mặt ở đó cũng như được tham dự.Cảm giác xa cách thỉnh thoảng xuất hiện cũng dần dần biến mất trong những cuộc trao đổi.Nhưng tâm trạng sung sướng ấy bị giảm sút khi Cố Văn Tranh giúp Phương Nghi An vượt qua kỳ mẫn cảm.Từ khi biết Phương Nghi An ngộ nhận mình là Omega, có một đoạn thời gian tâm trạng Cố Văn Tranh rất phức tạp.Anh không để ý đến chuyện nhận nhầm giới tính, anh chỉ để ý suy nghĩ Phương Nghi An, anh không muốn xảy ra hiểu lầm vì suy đoán lung tung.Thứ duy nhất Cố Văn Tranh muốn chứng thực chỉ có tình yêu của Phương Nghi An dành cho mình.Đương nhiên, anh cũng lo lắng Phương Nghi An vì thế không vui.Sau khi xác định Phương Nghi An không thất vọng vì không thể có con, những chuyện khác đối với anh không còn quan trọng nữa.Cố Văn Tranh biết nếu truy tìm nguồn gốc thì lời nói và hành động Phương Nghi An không hề có logic.Nhưng khi rũ mắt nhìn gối ôm hình người treo trên người mình, anh duỗi tay dịu dàng vuốt ve sợi tóc vểnh kia xuống.Phương Nghi An như cảm thấy gì đó, ngẩng đầu nhớp nháp hôn từ cổ đến mặt Cố Văn Tranh, sau đó lộ ra một nụ cười ngọt ngào.Cố Văn Tranh dễ dàng nhìn thấy ảnh ngược của bản thân trong đôi mắt sáng ngời.Anh nghĩ, hiếm khi hồ đồ.Hết ngoại truyện 2
 
[2023] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính- Diệp Lâm Xuyên
Ngoại truyện 3: Hôn lễ (Phương Nghi An mặc sườn sám)


Edit: Phong Nguyệt01Hôn lễ của Lý Ôn Từ và Giang Thư Kỳ vô cùng náo nhiệt.Chỗ ngồi của chúng tôi cách sân khấu rất gần, có thể dễ dàng nhìn thấy nụ cười hèn mọn của Lý Ôn Từ khi trao đổi nhẫn.Tôi quay đầu nhìn chằm chằm sườn mặt Cố Văn Tranh ở bên cạnh, thầm cảm thán nhân duyên thật kỳ diệu.Đầu tiên là tôi coi công chính thành thụ chính mà cua, kế đó rui rủi sao thúc đẩy Lý Ôn Từ và Giang Thư Kỳ thành đôi.Cố Văn Tranh chăm chú nhìn sân khấu, vẻ mặt không rõ, đầu ngón tay phải vô thức vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón áp út.Hình như tôi và Cố Văn Tranh còn thiếu một buổi lễ kết hôn.Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu tôi, tôi không nghĩ nhiều đã mở miệng hỏi:"Chúng ta có nên bổ sung một buổi lễ không?"

Vừa dứt lời, tôi đột nhiên cảm thấy mình quá hấp tấp, không đủ trang trọng, cũng không đủ nghiêm túc.Tôi chưa kịp nói thêm gì khác thì đã nghe thấy Cố Văn Tranh đáp: "Được."

Tôi giương mắt đối diện mắt anh, đôi mắt ấy tựa như ánh sao lấp lánh trong hồ nước đen tĩnh lặng.Cảm giác ấm áp truyền đến từ mu bàn tay trái, tay Cố Văn Tranh bao lấy tay tôi, ngón tay luồn qua kẽ hở, chuyển thành mười ngón đan xen.Anh khẽ cười một tiếng, trông tâm trạng rất tốt, không biết còn tưởng đâu nhân vật chính của buổi lễ hôm nay là anh ấy chứ.Bị nhìn đến nóng mặt, tôi hơi hơi quay đầu, khóe miệng giương lên.Chà, quả nhiên ban nãy Cố Văn Tranh đang nghĩ chuyện hôn lễ.02Hôn lễ định vào cuối tháng tám.Tôi và Cố Văn Tranh đều không phải người thích náo nhiệt, quy mô hôn lễ rất nhỏ, chỉ mời một ít người quen.Dọc theo hai bên giáo đường là những khóm cát cánh trắng được bày trí cẩn thận, tiếng đàn Harpe và đàn Organ đan xen bên nhau, du dương êm tai.Khi cha sứ đọc lời thề, tôi nhìn thấy bồ câu trắng đậu trên xà, ánh sáng xuyên qua cửa kính màu rải rác xuống đất.Một lần nữa dời mắt nhìn người bên cạnh, tôi nghe thấy giọng mình vang lên:"Tôi đồng ý."

Sau khi trao đổi lời thề, trước ánh mắt dịu dàng của anh, tôi trịnh trọng đeo nhẫn vào ngón áp út của Cố Văn Tranh.Bên tai không còn nghe thấy bài thánh ca của dàn hợp xướng, chỉ còn lại tiếng tim đập ầm ĩ.Mãi đến khi trao đổi nhẫn xong, trái tim đập như trống bỏi của tôi mới bình tĩnh lại.Cố Văn Tranh nắm lấy tay tôi, hơi ấm lòng bàn tay theo làn da truyền qua cơ thể tôi.Anh cong mắt cười, cúi đầu khép hờ mắt, hàng mi cong vút nhẹ nhàng rung động.Trái tim vừa mới bình ổn lại tăng tốc.Tôi hơi nghiêng đầu về phía trước áp lên môi Cố Văn Tranh, sau khi nhắm mắt lại, đầu óc tôi thoáng trống rỗng, sau đó bắt đầu hồi ức những chuyện xảy ra trong một năm nay.Đôi tay đang giao nhau giữa tôi và Cố Văn Tranh dần dần siết chặt, trong lòng tôi càng thêm thành kính.Đời người hiếm khi gặp được người mình thích như vậy.03Tiệc tối bị rót không ít rượu, cũng may gương mặt lạnh của Cố Văn Tranh rất dọa người, nếu không e rằng kế hoạch tối nay của tôi phải chậm trễ rồi.Sau khi nhanh chóng tắm xong, hơi nóng trên mặt tôi vơi dần, tuy đầu hơi choáng một chút, nhưng không sao cả.Thừa dịp Cố Văn Tranh tắm, tôi lấy bộ sườn xám trong tủ ra.Không lâu trước đây tôi đã phát hiện hộp sườn xám nằm trong ngăn chót tủ, nom kiểu dáng và màu sắc rất hợp làm lễ phục.Lúc đó tôi tưởng Cố Văn Tranh lại chuẩn bị bất ngờ gì đó, mãi đến khi mở hộp ra tôi mới thấy không ổn.Xuất phát từ thói quen vẽ vời, tôi rất nhạy cảm với tỉ lệ cơ thể con người.Khung xương Cố Văn Tranh hơi lớn, vai rộng và vòng ngực cũng không hợp với bộ sườn xám này.So với anh, tôi càng hợp hơn.Tôi vừa cầm quần áo lên và kiểm tra, đần mặt rút ra kết luận này.Vậy ra Cố Văn Tranh muốn thấy tôi mặc?Là wibu lâu năm, tôi không bài xích mặc đồ nữ, nhưng cũng không chủ động mặc nó.Lần nữa nhìn thấy hộp sườn xám, tôi lặng người suy nghĩ.Cả đời chỉ có một lần kết hôn, nếu coi đây là bất ngờ nhỏ trong buổi tối cũng không phải không được.Huống chi phản ứng của Cố Văn Tranh hẳn rất thú vị.Sau khi thành công thuyết phục bản thân, tôi vui vẻ tiếp thu chuyện này.04Tôi cài nút trên cùng của vạt áo, nhìn cả người trong gương, tự dưng khó chịu.Tôi sờ đôi đỏ bừng và nong nóng của mình, cau mày.Thật kỳ cục.Sau khi xõa chùm tóc cuộn lại khi tắm, tôi giơ tay kéo giãn thắt lưng thêu rồng vàng.Lúc Cố Văn Tranh mặc không thấy gì, tới lượt mình thì chỗ nào cũng thấy kì cục.Tôi không nghĩ nữa, xoay người trở về phòng ngủ, thấy Cố Văn Tranh chưa ra ngoài bèn ngồi xuống mép giường.Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở, tôi nghiêng người nhìn.Bốn mắt nhìn nhau, Cố Văn Tranh khựng một lúc mới đi tiếp.Cảm giác xấu hổ quái lạ lại dâng lên, mặt tôi nóng ran, đầu óc vốn đã choáng váng vì rượu nay càng choáng váng hơn.Cố Văn Tranh dừng bước trước mép giường, anh nhìn thẳng vào tôi, một lúc lâu không có động tác gì.Tôi ngẩng đầu nghi hoặc nhìn anh, bắt đầu hoài nghi bản thân mình có hiểu sai hay không.Chẳng lẽ Cố Văn Tranh không thích?Không đợi tôi mở miệng, Cố Văn Tranh cúi người sờ mặt tôi, vẻ mặt không gợn sóng, nhưng đôi mắt đen lại như có ngọn lửa bập bùng, chỉ cần một tác động nhỏ sẽ bốc cháy dữ dội.Nụ hôn mang tính xâm lược trút xuống, tôi vô thức vươn đầu lưỡi dây dưa.Rõ ràng là thích muốn chết.Tôi mím môi cố đè đắc ý trong lòng xuống, ngước mắt cười như không cười liếc nhìn Cố Văn Tranh.Anh cứ thế nhìn chằm chằm tôi, hai mắt phản chiếu bóng hình tôi, say mê dưới đáy mắt rõ mồn một.Tôi duỗi tay kéo anh xuống, cảm thụ da thịt nóng rẫy cách một lớp áo choàng tắm.Xoay người đè đầu gối giữa hai chân anh, tôi nhìn anh từ trên cao, liếm hôn từ cần cổ thon dài xuống dưới.Áo choàng tắm hở hang lộ ra lồng ngực phiếm đỏ, tôi xấu xa dùng răng vừa ngậm vừa cắn quả hồng mịn....Thiết kế ôm sát của sườn xám làm hành động bị hạn chế, tôi dùng một bàn tay mở hai nút trên cùng, lộ ra hai đoạn xương quai xanh.Mồ hôi tẩm ướt vài sợi tóc bên tai, dính nhớt trên cổ.Tôi nhíu mày, duỗi tay vén lọn tóc hơi dài ra sau tai.Tay chống trên vai tôi thêm phần nặng nề, hô hấp cũng trở dồn dập hơn.Chạm phải ánh mắt nóng bỏng kia, tôi ngẩng đầu sáp đến hôn khóe miệng anh, cười hỏi: "Có thích em mặc bộ này không?"

Đáp lại tôi là nụ hôn nồng nhiệt của Cố Văn Tranh, anh cọ cọ mặt tôi."

Rất thích.

"Giọng anh hơi khàn, lộ ra si mê và yêu thích.Có lẽ do đêm nay uống quá nhiều rượu, lý trí dần dần trốn đi, ý xấu thừa cơ trồi lên.Tôi vui vẻ nhếch môi, duỗi tay vén làn váy nhăn nhúm, nâng chân dẫm cái đuôi phía trước của Cố Văn Tranh.Nhận thấy đối phương hứng tình chưa từng có, tôi nóng mặt, vô thức lên tiếng, xen lẫn một chút làm nũng: "Thích thì anh tự tới đi."

Cố Văn Tranh ngửa đầu thở gấp, một bên lên lên xuống xuống, một bên hôn tôi.Tâm tư trêu đùa lại nổi lên, tôi hôn vành tai anh, hỏi: "Thích tới vậy?"

Cố Văn Tranh thoáng thất thần, ánh mắt tan rã lần nữa ngưng tụ trên mặt tôi, khẽ cười sâu xa: "An An, chỉ thích em, thích em nhất."

Nghe thấy câu trả lời thẳng thắn như vậy, bàn tay đang đặt trên eo anh mất khống chế, những tâm tư trêu đùa kia nháy mắt tiêu biến.Tôi hôn môi Cố Văn Tranh, nhìn chằm chằm anh, nghiêm túc nói:"Cố Văn Tranh, em cũng thích anh nhất."

Hết ngoại truyện 3

Tạm thời tới đây nha mn, nghe bảo tác giả định viết cp phụ nữa mà chưa thấy, chừng nào có mình làm tiếp nhá, còn ngoại truyện AA mang thai là ngoại truyện giả định nên mình không làm nhé.
 
Back
Top Bottom