Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [18+] Thuần Thú Sư (Full)

[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 9] Đi tới suối nước nóng


Không giống người khác, Tử Hổ căn bản là không tránh không trốn.

Mà một cước của Y Na coi như đá vào kim cương, vừa cứng vừa đau, nàng kêu thảm thiết một tiếng, thu chân.

Đồng thời, nút áo trước ngực nàng đã bị Tử Hổ mở ra.Hắn vốn muốn xé rách, nhưng thấy nàng quý cái áo này cho nên chỉ dùng tay cởi.Y Na lui về phía sau, hiện tại thân thể đã muốn dán dính trên vách đá.

Mà Tử Hổ lại tiến tới, cơ hồ là kề sát nàng.

Một bàn tay ấn vào vách phòng ngừa nàng chạy trốn, một tay khác nhẹ nhàng cầm lấy hai khối trắng hồng trước thân nàng.Hình như hắn cảm thấy hứng thú đối với cái bra, nhẹ kéo sang trái, nhẹ kéo sang phải, sau đó đem hai ngón tay nhẹ nhàng dò xét vào.Y Na cứng ngắc toàn thân, hai ngón tay kia vừa đụng tới nơi không nên đụng.

Nơi đó cực kỳ non mềm, cực kỳ sợ va chạm.Hai ngón tay Tử Hổ rất thô ráp, móng tay lại cứng, mới vừa đụng tới Y Na liền kêu sợ hãi một tiếng.

Thanh âm này làm cho cả sơn động rung lên, hai cái ngón tay của Tử Hổ cũng ngừng lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ.Hắn nhìn Y Na, suy nghĩ xem nàng kêu to vì cái gì.

Y Na không chút nghĩ ngợi nói: “Rất đau, ngươi bỏ tay ra.”

Tử Hổ quả nhiên nghe lời lấy tay ra, sau đó nhìn ngực của nàng nói: “Nàng rất kỳ lạ.”

Y Na đã tức giận đến phát cuồng, lớn tiếng nói: “Ta làm sao kỳ quái, ngươi mới kỳ quái, đột nhiên sờ nơi đó, ngươi biến thái.”

Nàng dùng hết toàn lực rống lại, thấy mặt đối phương không đỏ không trắng, trong lòng uể oải, người này căn bản là không biết nàng là đang mắng hắn, biểu tình này chỉ có nghi ngờ cùng hoang mang.Nhìn trời, đây là một thú nhân thuần khiết!Bất quá, đối phương cuối cùng nhìn ra Y Na tức giận, cho nên không hề làm ra hành vi như vậy nữa.

Nàng được thả ra, đem quần áo mặc vào người.Không tắm, Y Na cứ cảm thấy thân thể không thoải mái, không ngứa chỗ này thì ngứa chỗ kia, đứng ngồi không yên.

Nhưng đây coi như là mùa đông, muốn đi đâu tắm rửa đây?Hỏi Tử Hổ?

Có thể tự tìm phiền toái hay không.Rối rắm suốt hai ngày, ở thời điểm nàng quyết định bí quá hoá liều, nhân lúc Tử Hổ đi ra ngoài săn thú lại dùng nước tuyết lau một chút.Bởi vì thức ăn có hạn, sức ăn của Tử Hổ ăn lại lớn kinh người.

Cho nên hắn mỗi hai hoặc ba ngày đều đi ra ngoài săn thú một lần, địa điểm chính là rừng rậm thoạt nhìn cực kỳ hắc ám kia.

Mỗi lần trở về đều có thu hoạch.Y Na mấy ngày nay biết được mấy loại thịt động vật của thế giới này, về phần bộ dáng lúc còn sống ra sao thì không có nhìn thấy.Tóm lại, động vật nơi này hoàn toàn khác với thế giới của mình.

Nàng cho rằng phần lớn là dị dạng, nhiều sừng hoặc là nhiều đầu, có thậm chí nhiều đuôi.

Nhưng hình thể đều rất lớn so với thế giới của mình, da cũng vô cùng thô ráp.Hôm trước hắn mang về một con giống như con thỏ, chỉ là so với con thỏ bình thường nàng thấy thì lớn gấp hai gấp ba, răng nanh rất sắc nhọn, xem ra là con vật có hình con thỏ.

Bất quá thịt rất ngon, ngon hơn thịt gà.Tử Hổ ăn hơn một nửa, mà Y Na chỉ ăn nửa cái đùi đã no rồi.

Thấy vậy, Tử Hổ rất không hài lòng, giơ một khác đùi khác ở trước mặt nàng rống lên vài tiếng.

Thẳng đến Y Na ôm bụng rên rỉ, nói ăn không vô nữa, hắn mới bỏ qua.Tuyết vừa mới tan thành nước, Y Na nhìn vào nước soi bộ dáng hiện tại của mình.

Hơn mười ngày mà thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã muốn tròn lên, còn tiếp tục như vậy nữa, sẽ trở lại hình dáng mập mạp ngày xưa.Không được, phải vận động.

Chính là, bên ngoài rất lạnh.

Vừa mới ra ngoài toàn thân đã phát run, nàng thật sự không có dũng khí lại đi ra.Trước vẫn là mát xa thân thể đi!

Tuyết hòa tan một chút, nàng đang nghĩ động tác có nên nhanh hơn không, đột nhiên cửa hang không còn ánh mặt trời, nàng vội buông củi trong tay xuống, ngẩng đầu lên nói: “Ách, ta chỉ là muốn rửa mặt…”

Dù sao chính mình tạm thời trốn không thoát, vẫn là chung sống hòa bình với bạn cùng phòng thì tốt hơn.Tử Hổ cũng không nói chuyện, đưa tay ôm lấy nàng.Y Na không biết hắn muốn làm cái gì, cũng biết hắn không thích nói chuyện, nhưng nàng chính là kiểu người một ngày không nói chuyện thì sẽ nghẹn chết.

Vì thế hỏi: “Ngươi dẫn ta đi nơi nào?”

Những lời này rất đơn giản, hẳn nghe có thể hiểu đi!Quan sát gần đây cho thấy, Tử Hổ đại khái có thể nghe hiểu nói chuyện bình thường.

Tỷ như nói, ăn cơm, uống nước, ngủ.

Nhưng một ít từ lạ thì nghe không hiểu, như biến thái, hỗn đản! (chắc là mỗi ngày đều mắng chửi người)Nơi bọn họ đi tới chính là khu rừng rậm mà hắn không cho phép nàng vào, Y Na cho rằng bên trong có vô số dã thú, vì không muốn dọn vào sống trong bụng dã thú, cho nên nhẫn nại không tiến vào.

Không nghĩ tới hôm nay lại bị hắn ôm đến.Bọn họ đã đi một đoạn đường rồi, xung quanh vẫn im lặng.

Tử Hổ thỉnh thoảng rống vài tiếng, sau đó tạp âm chung quanh trong rừng cây đều biến mất.Đây là cái gọi là thú vương thì có thể làm mưa làm gió phải không?Tử Hổ đi rất nhanh, rất nhanh đã mang nàng vào thật sâu.

Y Na bắt đầu có chút sợ hãi, rừng rậm này càng đi càng xa, càng sâu, càng tối.

Đến tột cùng hắn muốn dẫn nàng đi nơi nào?

Là bởi vì nàng rất không nghe lời, cho nên muốn đem nàng đút cho dã thú?

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe tiếng nước chảy.

Hơn nữa càng đi càng cảm thấy có khí nóng phả vào mặt.Loại cảm giác này trước kia từng có, đó là mùa đông năm trước cả nhà đi du lịch tắm suối nước nóng Nhật Bản, khi mới vừa đi đến chỗ suối nước nóng chính là như thế.

Chẳng lẽ, nơi bọn họ tới có suối nước nóng?Chính như nàng suy nghĩ, có một con suối nước nóng trắng xóa xuất hiện ở trước mắt.

Bởi vì nhiệt độ không khí nơi này khác thường, cho nên phía trên suối nước nóng là hơi nước mù mịt.Tử Hổ thả Y Na ra, nàng cực kỳ cao hứng đi xuống thử nước nóng.

Bởi vì là mùa đông, cho nên nước mặc dù nóng nhưng vẫn có thể tắm được.

Vừa muốn cởi quần áo, nàng dừng lại, phía sau có một người nam nhân nhìn chằm chằm, cho dù còn muốn tắm rửa cũng không dám hành động.

Nhưng Tử Hổ hình như nghĩ nàng không dám đi vào, chính mình cởi sạch da thú trên người trước, sau đó đi xuống suối nước nóng.Y Na không nghĩ qua là lại thấy được mông nam nhân vào đó, nhưng nàng thật sự không phải cố ý.

Hiện tại, ánh mắt của nàng nhìn rừng rậm tối dọa người bên cạnh, không dám liếc Tử Hổ một cái.Tử Hổ đột nhiên mở miệng: “Tiến vào…”

Y Na không nói gì, muốn cởi quần áo ra.

Nàng vừa muốn mở miệng nói: "Ngươi có thể xoay qua không?"

Bất quá còn chưa phát ra một chữ, đã bị Tử Hổ đặt trên tảng đá.

Còn không có phản ứng kịp, nàng cảm thấy mình như người bị lột da, vô cùng dễ dàng đem nàng từ đầu tới đuôi cởi sạch sẽ.Toàn bộ!Y Na không kịp kêu thảm thiết, người đã bị kéo vào bên trong suối nước nóng.

Nàng phản ứng đầu tiên chính là ngồi xuống, làm cho chính mình biến mất ở bên trong nước suối.Hy vọng không có bị hắn nhìn thấy toàn bộ, nàng yên lặng cầu nguyện.

Chính là ngẩng đầu, đã thấy đối phương bình tĩnh ngồi ở bên người nàng, tựa hồ mới vừa rồi cái gì cũng không có phát sinh.Y Na lập tức rối rắm, thân thể của hắn không tốt như vẻ ngoài sao?

Thoạt nhìn rõ ràng là nam nhân vô cùng cường tráng, chẳng lẽ nơi đó có vấn đề?

Nếu không, nhìn thấy bộ dáng lõa thể của nàng, cho dù là nam nhân đứng đắn cũng có chút phản ứng đi!Bất quá, việc này thực dễ dàng bị nàng để ra sau đầu, bởi vì suối nước nóng thật thoải mái.

Nàng xoa vai, sau đó cúi đầu làm ướt tóc.

Tuy bên ngoài lạnh lẻo, nhưng nếu đụng vào nước liền hoàn toàn không thấy lạnh.
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 10] Yêu đương vụng trộm


Đầu cúi ở trong nước, thanh âm bên ngoài lập tức không nghe thấy.

Hết thảy đều im lặng, giống như chuyện xảy ra mấy ngày này đều là giấc mộng.Đúng, nếu là mộng thì tốt biết bao nhiêu.Y Na thở dài, nàng tưởng tượng một giấc mộng, trong mộng nàng đã trở về thế giới kia.Đột nhiên, tóc bị người ta kéo lên.

Y Na muốn nằm mơ một chút, nhưng loại thời gian này cũng mất đi.

Nàng thở dài, muốn đoạt tóc trong tay đối phương lại.Nhưng Tử Hổ gào thét với nàng, dùng sức đập mặt nước, khiến cho nước bắn tung tóe lên.

Y Na lấy tay che mắt, không rõ vì sao hắn đột nhiên tức giận.

Còn may, hắn chỉ đập mặt nước, tựa hồ không nghĩ làm hại nàng.Y Na vẫn muốn chạy trốn, cho nên cũng không có phân tích ý tứ của hắn.

Nàng thầm nghĩ tắm rửa cho tốt, nghỉ ngơi cho tốt.

Chờ tuyết trên núi tan, nàng nhất định có thể bỏ trốn.Kỳ quái, vì cái gì mưa rơi lại có chút băng.Chẳng lẽ, trời mưa ?Đây là cái gọi là mưa xuân phải không?

Tuy rằng thời tiết còn rất lạnh, nhưng nếu trời mưa liền chứng minh tuyết lập tức sẽ tan.

Y Na cao hứng nhìn mưa rơi, nói: “Thật tốt quá, trời mưa, thật tốt quá.”_“Mưa?”

Tử Hổ lặp lại lời của nàng, tựa hồ cũng không lý giải lời này._“Đúng vậy, trời mưa.”

Ngày trở về không còn xa.

Đang lúc nàng nghĩ kế hoạch, đột nhiên bị Tử Hổ khiêng lên._“A…Quần áo…”

Còn không có mặc.

Nói còn chưa dứt lời, nàng lại thành chuột túi con bị nhét vào da thú Tử Hổ mới mặc lên người.

Trên người hắn thực ẩm ướt, hơn nữa trên lông tơ còn bọt nước, vừa ra khỏi mặt nước còn tỏa ra hơi ấm, nàng không cảm thấy lạnh.Còn may, Tử Hổ không có bỏ quần áo của nàng, đều trực tiếp nhét vào trong ngực, sau đó chạy như bay về.

Tốc độ nhanh hơn.Y Na cảm thấy dường như hắn có chuyện gì vội vả, cho nên mới gấp như vậy.Cũng không có nói chuyện, tùy ý hắn mang mình về bên trong sơn động, sauđó bị vứt ở trên da thú.

Hai tay nàng ôm bộ ngực, kéo áo khoác che trước ngực, còn không có che lấp xong đã thấy Tử Hổ điên cuồng hét lên một tiếng xông ra ngoài.Hắn vội vàng đi ra ngoài như vậy là lần đầu, Y Na cảm giác có chuyện gì phát sinh.

Nàng vội vàng cầm quần áo mặc, xong lại chạy đến cửa hang nhìn theo hướng Tử Hổ chạy đi.Hắn chạy hướng vào khu rừng rậm, chẳng qua nàng mới vừa ngó đầu ra đã bị hắn quay đầu lại điên cuồng hét lên một trận khiến cho nàng lùi ngay về trong động.Khẳng định là có cái gì đó nguy hiểm, nàng tuy rằng tò mò, nhưng tò mò hại chết mèo, điểm ấy nàng rất rõ ràng.

Ngoan ngoãn chờ đi, tin tưởng Tử Hổ hẳn là có thể bảo vệ mình.Bất quá, nếu hắn có chuyện gì chính mình có thể gặp nguy hiểm hay không?Vừa đốt lửa vừa bất an hướng ra ngoài nhìn xung quanh, nàng nghe đến dã thú nặng nề kêu to.

Giống như voi kêu, vô cùng đáng sợ!Cảm xúc của nàng từ lúc Tử Hổ đi hoàn toàn bị bất an nhiễu loạn, như thếnào cũng bình tĩnh không được.Tiếng bước chân?

Là ảo giác hay là thật.Nàng nắm chặt quần áo lui về phía sau, sau đó nhìn thấy một người đầu vàng ở bên ngoài dò xét tiến vào.Nhẹ nhàng thở ra, thì ra là hắn, Thì Thần!Nhìn thân lông của hắn hẳn là loài báo đi, tuy rằng là vàng, nhưng có màu đen lấm tấm.

Bởi vì lần trước căn bản nàng không dám nhìn kỹ bọn họ, hiện tại hắn đứng ở ngoài sáng cho nên thấy rất rõ ràng.Hắn cũng không có đi vào, mà là quan sát Y Na từ trên xuống dưới, sau đó hướng nàng gầm nhẹ một tiếng, giống như gọi nàng qua.Y Na kỳ quái, hắn đột nhiên đi lên vì cái gì, nhưng lại nghĩ nếu cùng hắn đi có lẽ có thể xuống núi.

Nàng không biết vì sao lại giống kẻ trộm, nhỏ giọng nói: _“Ngươi muốn dẫn ta đi sao?”

Thì Thần cũng không nói dẫn hay không dẫn, lại hướng nàng ngoắc.

Y Na từ trước đến nay cho rằng tri giác của mình rất chính xác , ánh mắt Thì Thần rất kỳ quái, còn dùng đầu lưỡi liếm môi, biểu hiện này tựa hồ là đói khát.

Ánh mắt này, giống biểu hiện của dã thú nhìn thấy đồ ăn.Nàng chẳng những không dám đi đến cửa hang mà còn lùi vào trong, cảm thấy hắn có lẽ đang sợ cái gì đó cho nên không dám tiến vào.Thì Thần do dự một chút, hắn ở bên ngoài đi vài vòng, cuối cùng mở miệng nói chuyện, nhưng lại chậm rãi nói: “Đi ra, ta mang nàng đi.”

Đồng tử của hắn đã biến thành của động vật, nhìn chằm chằm Y Na nói.Y Na từng xem một bộ phim trinh thám nói rằng, một người đang nói dối sẽ nhìn chằm chằm vào ánh mắt của bạn, đó là lúc hắn gấp rút hy vọng bạn tin tưởng hắn.Càng nghĩ như vậy nàng càng cảm thấy Thì Thần khả nghi, liền dùng sức xua tay nói: “Không cần.”

Hắn quả nhiên nóng nảy, đột nhiên vọt tiến vào.Y Na muốn tránh, chính là sơn động lại nhỏ.

Một bên bày đống lửa, nàng chỉ có thể chạy hướng bên trong.

Vốn muốn chạy đến bên trong xong xoay trở lại cho hắn một cước, chính là không nghĩ tới động tác Thì Thần vô cùng nhanh nhẹn.

Chờ khi nàng muốn ra tay, một đôi tay của hắn đã bắt được cổ của nàng.Nàng chỉ cảm thấy mình giống như con gà con, tiếp theo hắn mạnh mẽ đem thân thể của hắn ngã xuống, trực tiếp đè ép lên nàng.Rất nặng!Y Na lập tức cảm thấy không khí trong lồng ngực hoàn toàn bị ép đi ra, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn.

Chỉ cảm thấy thân mình chợt lạnh, quần áo lập tức bị phá tan thành từng mảnh.Y Na lắp bắp kinh hãi, nàng biết hắn muốn làm cái gì!_“Buông ra, Tử Hổ lập tức quay về đó.”_“Hắn sẽ không quay về ngay, hàng năm thời điểm nước rơi xuống hắn sẽ đi bắt rùa đất.”

Y Na nghe hiểu được, nước rơi xuống đại khái là trời mưa!

Sau khi mưa rơi Tử Hổ nhất định phải đi bắt rùa đất gì đó!
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 11] Làm giống cái áp lực rất lớn


Y Na nhân cơ hội vung một chân lên, lại dùng đến chiêu "hầu tử thâu đào".Lần này không giống lần trước, tuy rằng dùng lực không quá lớn, chính là hai quả đào này đã rất quen thuộc, chín sắp rụng khỏi cây rồi.Cho nên Y Na giành thắng lợi thực nhẹ nhàng!

Nàng nhảy ra rất xa, ngay cả quần áo đều không có kịp nhặt liền chạy vội ra ngoài.Người hiện đại nói chuyện phiếm trên mạng hay nói về chạy lõa thể, chính là không có mấy người thực sự dám chạy kiểu ấy.Nàng hiện tại là bị bức, nếu chú ý quần áo thì có thể bị cường bạo.

Tuy rằng nàng cũng không cảm thấy mình là trinh tiết liệt phụ cái gì, nhưng là lần đầu tiên cũng rất giá trị a!Chạy ra khỏi động, hiện tại nàng chỉ có một ý nghĩ, đi tìm Từ Hổ cứu nàng.

Ngoài trời, gió mưa lạnh như băng quất vào người nàng.

Không chút suy nghĩ liền kêu to:_“Từ Hổ…”_“Dừng lại.”

Thì Thần mãnh nhào tới, sắc mặt vô cùng khó coi.

Đại khái bởi vì "quả đào" của hắn còn đau, cho nên động tác cũng không nhanh nhẹn như ban đầu.

Y Na nghiêng người lăn qua né, hai tay ôm ngực, hai chân rất nhanh đá ra.Thì Thần lấy cánh tay chặn, hắn gầm nhẹ một tiếng, nhưng trong thanh âm lại lộ ra hưng phấn.

Nam nhân này có khuynh hướng bị ngược sao, vì cái gì đá hắn, hắn còn hưng phấn!Y Na hiện tại cũng mặc kệ tinh thần võ đạo gì đó, một lòng một dạ liền đem tất cả công kích đặt ở "quả đào" – nơi yếu ớt nhất của nam nhân.

Chỉ có đem "quả đào" đá nát , hắn mới không còn muốn cường bạo nàng.Nhưng đối phương cũng đoán được ý nghĩ của nàng, vẫn che chở "quả đào" của mình, không cho nàng đá đến.

Đang lúc hai người vô cùng lo lắng, Y Na bị trượt chân ngã trên mặt đất.Hiện tại bởi vì thời tiết rét lạnh, mưa vừa chạm mặt đất liền kết băng.

Y Na mang giầy, nhưng là dày đế trơn, nó không da thú, rất sần sùi, có thể bám trên mặt băng.Té một cái, nàng cảm giác mông mình đã nứt thành bốn mảnh.

Vừa muốn đứng lên, chỉ thấy Thì Thần vung tay tới.Cái quần bò đáng thương của Y Na, vị trí ngay giữa hai chân bị nắm rách một lỗ lớn, ngay cả quần lót của nàng cũng bị móng tay hắn xé rách._“A…”

Y Na vội vàng kẹp chặt hai chân, lăn người tránh ở sau một tảng đá.

Từ lúc còn nhỏ, cái nơi kia chưa có bị bất kỳ ai nhìn qua, hiện tại lại một thú nhân nhìn thấy, cái này bảo người ta làm sao chấp nhận.Càng thêm khó khăn chính là, thú nhân này hưng phấn, sau đó lại lao tới tảng đá.Lần này phải làm sao bây giờ, trốn nữa thì mặt sau là vách núi đen.

Nàng là vì bảo vệ danh tiết mà nhảy xuống, hay là vì tánh mạng đem lần đầu tiên giao ra đây?Tim đập cơ hồ đồng điệu với bước chân của Thì Thần đi tới, Y Na nhặt một hòn đá nhỏ bên cạnh lên, chờ hắn lại đây liền động thủ đánh.

Cho dù không thể đánh bể, nhưng hy vọng có thể cho tìm đường trốn.Đúng lúc này, một tiếng thú gầm rú vang lên trong rừng rậm.

Y Na thấy một con cọp chạy vội đến, lấy tốc độ kinh người đánh về phía Thì Thần.Thì Thần lắp bắp kinh hãi, thân thể đột nhiên hướng ra ngoài mở từng bước tránh thoát cái cắn của Từ Hổ.

Bất quá, đồng tử hắn cũng biến thành của thú.

Hai người cũng không có nói chuyện, mà cùng nhau gầm rú.

Ngươi hò ta đáp được ba bốn lần, Từ Hổ không chút do dự đánh móc sau gáy, há mồm cắn thẳng đến yết hầu Thì Thần, tựa hồ phải lập tức cắn chết hắn.Bọn họ không phải bạn bè sao?

Nhớ rõ cách đây không lâu còn đi chung.

Hiện tại nhìn thấy một thú một người bộ dạng hung ác đánh nhau, giống như trước đây chưa từng quen nhau.Đang lúc nàng ôm bộ ngực đã bị lạnh muốn đông lại là lúc, Từ Hổ đột nhiên dùng cái đuôi to quất một cái, đánh trúng Thì Thần như nhuyễn côn, ngã thẳng xuống bên cạnh vách núi đen.

Nơi đó lại bởi vì đường trơn, hắn đứng lại không vững liền té xuống.Trong không trung truyền đến một tiếng hét thảm thiết, có phải đã ngã chết hay không?Chính là nàng còn chưa có kịp quay đầu đi nhìn thảm trạng của đối phương, đã bị Từ Hổ đặt trên mặt đất.

Hắn dùng sức ngửi tới ngửi lui ở trên người nàng, thẳng đến nghe được Y Na ôm bộ ngực không buông tay hắt xì một cái thật to mới ôm nàng vào động.

Vào trong động, Y Na được Từ Hổ đặt lên da thú.Hắn kề sát làm nàng có chút sợ, lỡ hắn cho rằng đó là yêu đương vụng trộm, nàng phải làm sao?

Vẫn là nên giải thích một chút đi!_“Ta không có cùng hắn…

Ách, đừng liếm, nơi đó hơi ngứa…”

Tuy rằng chân bởi vì vừa mới nãy vật lộn với Thì Thần mà bị thương, nhưng một nơi cực kỳ mẫn cảm đột nhiên bị người, à, là thú nhân dùng đầu lưỡi cực trơn mịn liếm cũng là vừa tê vừa ngứa, nói không nên lời là cái cảm giác gì.Muốn cười, chính là nơi đó còn có chút đau.Nàng biết nước miếng động vật có tác dụng trị liệu miệng vết thương, nhưng chỉ bị thương hai ba chỗ mà thôi, không cần phải liếm cẩn thận như vậy đi!Nhất là khi liếm đến phần eo và bụng, Y Na liền cảm thấy toàn thân nóng lên.

Đang lúc nghĩ muốn cự tuyệt, liền cảm thấy dưới thân chợt lạnh.

Nhìn lại, toàn bộ cái quần đáng thương của nàng rốt cục biến thành vải vụn._“A, ngươi làm cái gì vậy?”

Con cọp kia liền đem cái mũi lạnh lẻo trực tiếp chạm vào nơi tối mật của Y Na ngửi loạn một trân, toàn thân nàng cứng đờ, sau đó liền bộc phát một trận kêu thảm thiết: “A…

Ngươi con cọp sắc này, nơi đó không thể đụng vào.”

Nói xong nhấc chân đạp một cước.Con cọp nhảy ra, ở trước mặt nàng chậm rãi biến thành một nam nhân trần trụi.

Sau đó cũng không nói cái gì, lấy ra tấm da thú ngày ấy có người dâng cho Y Na , ném tới.Y Na vội vàng phủ lên, lúc này mới cảm thấy ấm áp một chút.

Nàng vốn tưởng rằng Từ Hổ muốn làm cái gì, thì ra hắn xé khối da thú ra, khoác một nửa ở thân trên, dùng dây mây buộc lại.

Một nửa kia khoác ở thân dưới, lại dùng dây mây buộc lại.Thật sự là tiện lợi, nếu nàng có thể mặc như vậy thì tốt rồi.

Chính là trên thân nhất định sẽ đông lạnh hai cánh tay, đông lạnh hai cái đùi.Từ Hổ người ta có lông nên không sợ, nàng cũng không có nhiều lông bảo hộ như vậy. lui cả thân thể thành một cục ở góc tường, hôm nay thực ủy khuất, trong sạch của nàng bị hủy hoại, trước bị nhìn sau bị ngửi.

Đang ở thế giới lạ lùng còn chưa tính, vì sao ngay cả ở núi cao cũng có người đến tìm nàng sinh con.

Lần đầu tiên nàng cảm thấy, làm một nữ nhân, một giống cái, áp lực thật sự rất lớn!Hơn nữa bạn đang đối mặt với người vui giận không biểu hiện, lại sắc, đang ở bên cạnh dùng móng tay xử lý da thú, vừa xử lý còn vừa nhìn xem bên này bạn có giấu da thú dưới chân không, bạn sẽ càng ngày càng cảm giác được áp lực vô hạn.Có đôi khi Y Na cảm thấy mình giảm béo đồng thời giảm choáng váng, thần kinh của nàng vốn là yếu ớt, thế nhưng hiện tại ở dạng tình huống nguy hiểm như vậy cũng có thể nhắm mắt lại ngủ.

Trong mộng càng ngày càng lạnh, còn may bên người có cái đồ vật gì đó như lò lửa, nàng lại thiếp đi.Thật thoải mái, mùa đông mà có một lò lửa thật không sai, mai mốt về nhà phải nghĩ biện pháp lấy một cái đặt ở bên người, mọi lúc có thể ôm.Vừa lúc nàng tỉnh, sau đó đầu vô cùng đau, nhìn thấy động tác chính mình, nàng không nói nên lời.Cả người ôm Từ Hổ không nói, đầu còn dính sát vào trước ngực người ta.

Phía dưới càng 囧, liền trống trơn như vậy đem hai chân cắm ở giữa hai chân người ta hưởng thụ ấm áp.

Chỗ này cần phải nói rõ một chút.

Thú nhân không mặc quần lót, cho nên chỉ cần vừa động là có thể thoải mái đụng tới hai quả đào phủ lông tơ của hắn.Còn may, quả đào Từ Hổ chưa chín, vẫn là quả ngủ say.

Đối với hành vi cực vô lễ của mình, nàng rất muốn phản kháng, chỉ là mới quay về phía sau liền cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Nàng bi ai phát hiện, nàng sinh bệnh , hơn nữa còn sốt cao.Từ Hổ đã sớm tỉnh, thấy nàng muốn động, thân thủ kéo nàng trở về trong ngực mình.Hắn thật là chiếu cố mình, chính là phương pháp dùng có sai lầm hay không?

Tỷ như, hẳn là nên tìm cái gì đó lạnh lạnh, như băng chẳng hạn, để giảm sốt cho nàng.

Có thể là nàng vẫn phát run, cho nên Từ Hổ mới ôm nàng vào trong ngực.

Nhớ tới trong lúc ngủ mơ, cái đại ấm lô kia là hắn đi!

Bếp lò to như vậy vẫn là không cần mang về , rất không bảo vệ môi trường , sẽ bị quản lý đô thị đuổi bắt, nguyên nhân là gây rối loạn xã hội.Tưởng tượng Từ Hổ chạy đến thế giới hiện đại, hình tượng của hắn đi ở trên đường nhất định sẽ dọa sợ vô số nữ sinh ngây thơ, về sau tuyệt đối ngay cả bạn trai cũng không dám tìm.

Đương nhiên cũng sẽ câu dẫn một đám thục nữ, bởi vì quả đào kia thật sự rất hấp dẫn ánh mắt người ta._“Khụ khụ…”

Bởi vì suy nghĩ quá mức kích thích bệnh tật, cho nên báo ứng đến đây, nàng bắt đầu lớn tiếng ho khan lên.
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 12] Từ Hổ cắt tóc


Từ Hổ tựa hồ biết nàng bị bệnh, cũng không có đi săn thú.Hắn ôm nàng, tựa hồ biết nàng hiện tại vô cùng lạnh.

Chính là cái miệng của hắn lại nói:_“Nóng…”

Đúng vậy, nàng sốt cao, có thể không nóng sao?Bắt đầu hoài niệm đống thuốc cảm giảm sốt trước kia.

Nghĩ đến đây, trong lòng nàng bắt đầu quát to.

Vô luận là ai, nếu làm cho nàng đến thời đại này, như vậy ít nhất phải cho cam đoan an toàn cho nàng chứ!Bất quá, bị gây sức ép như vậy, không sinh bệnh mới lạ.Từ Hổ bế trong chốc lát đột nhiên xông ra ngoài, thân thể Y Na không được ôm, lập tức run lẩy bẩy lên.

Con cọp này đi làm cái gì?

Đang nghĩ ngợi, thấy hắn cầm tuyết đi vào.Hắn không phải lấy nước đá lạnh đắp trán cho nàng đi, vẫn là rất thông minh.

Y Na mơ mơ màng màng còn muốn khen ngợi, lại phát hiện Từ Hổ mở da thú của nàng ra, sau đó đem tuyết chà xát lên thân thể của nàng.Trời ạ!Cứ chà xát như vậy, nàng không lui sốt đã muốn đông chết.Y Na dùng khí lực rất lớn mới tung được một chữ: “Lạnh…”

Vốn sốt cao thì lạnh, lại bị trần trụi như vậy trong không khí lạnh hơn, tiếp theo còn bị chà bằng tuyết, nàng còn có thể sống hay không!_“Nóng…”

Từ Hổ chỉ cảm thấy đến nhiệt độ cơ thể nàng cao, cho nên liền nghĩ tới phương pháp này giúp nàng hạ nhiệt độ, đâu thèm xem cảm giác của nàng là lạnh hay là nóng.Trên người Y Na không còn khí lực, từ nhỏ đến lớn đều không có trần trụi như vậy nằm ở trước mặt một người nam nhân, cho hắn giở trò với mình.

Hơn nữa, hắn còn chà xát thật sự cẩn thận, ngay cả nơi tư mật hắn cũng chà xát.

Nói là giúp nàng hạ nhiệt độ, nhưng Y Na cảm thấy mình bị người dùng tuyết giúp nàng tắm rửa.Vừa thẹn vừa giận lại nhớ nhà, Y Na lần đầu tiên rơi nước mắt.

Khóc mệt mỏi, nàng nhắm hai mắt lại.Cảm giác một đôi bàn tay to trước tiên chà xát ở trước ngực nàng, chà xát đến nàng cảm giác nửa thân trước của mình đã muốn tê dại, sau lại đem nàng lật qua, chà xát phía sau lưng nàng.Không biết vì cái gì, vừa mới bắt đầu quả thật là lạnh.

Chính là sau khi xoa xoa xoa xoa nàng liền cảm thấy nóng lên, tuy rằng tay Từ Hổ so với vỏ cây còn thô ráp hơn, còn may ở giữa có lớp tuyết, không tổn thương đến nàng.

Vừa nóng lên nàng liền thấy mệt, sau đó mơ mơ màng màng ngủ mất.

Vừa tỉnh lại, mặt trời đã chiếu sáng.Cũng không biết là do bình thường thân thể khỏe mạnh hay là do Từ Hổ giúp nàng giảm sốt rất hiệu quả, mà cảm thấy đầu không nặng nữa, sốt cũng lui.Sốt vừa lui thì bụng liền đói, chỉ là người vừa sinh bệnh thấy thịt liền cảm thấy không muốn ăn.

Tỷ như hiện tại cho dù có thịt nướng thơm hương phức bày ra trước mặt, một ngụm nàng cũng ăn không vô đi.Chính là người ta có khi thật sự không thể tùy hứng làm mọi chuyện, giống như nàng hiện tại thật sự nếu không chiếu cố thân thể mình, chỉ sợ chưa về đến nhà cũng đã chết tại nơi này.

Nàng không cần cứ như vậy chết đi, cho nên tuy rất không muốn ăn thịt nhưng vẫn cầm lên.Thịt Từ Hổ nướng luôn không chín, Y Na từ lúc bắt đầu một ngụm cũng ăn không vô, đến bây giờ cũng có thể ăn thịt mang chút máu.Nàng bắt đầu nghĩ, nếu thực làm cho nàng đói thêm mấy ngày, chỉ sợ ngay cả thịt tươi cũng dám cắn.Mạnh mẽ ăn mấy miếng, rốt cuộc ăn không vô nữa, Y Na muốn buông thịt trong tay, chính là Từ Hổ gầm nhẹ, nâng thịt lên miệng nàng, nói: “Ăn…”_“Ăn không vô , Từ Hổ, các ngươi nơi này có dao không?”

Nàng cảm thấy mình cần dụng cụ phòng thân, nhất là dao.Bọn họ là người thú tộc, chỉ dùng móng tay liền giải quyết một đống chuyện.

Chính là nàng không được, cho nên cần vũ khí.

Đương nhiên, cũng có thể dùng để bảo vệ mình._“Nhân tộc mới có!”

Từ Hổ trả lời, sau đó dùng một đôi mắt to nhìn nhìn nàng nói: “Nàng cần dao?”_“Ừ!”

Y Na gật đầu._“Ăn…”

Từ Hổ lại đem thịt lại.Rõ ràng mới vừa nói chuyện dao, như thế nào lại làm cho nàng ăn rồi!

Y Na chỉ có thể lại cắn mấy miếng, gần đây đã hiểu thấu tính tình Từ Hổ, cũng không cuồng bạo như ở mặt ngoài, nhưng hắn nếu mở miệng nói chuyện bạn liền nhất định phải làm, nếu không hắn nhất định sẽ phát bực.Còn may, đại khái dã thú giống đực có bản năng trời sinh bảo hộ giống cái, hắn sẽ không động thủ đánh nàng, chỉ gầm rú uy hiếp.

Như thế, Y Na cũng chịu áp lực rất lớn.Tiếng kêu của con cọp, thật sự là đinh tai nhức óc đó!Từ Hổ ăn một mồm to đồ ăn xong, sau đó đứng lên bước đi, ngay cả miệng cũng không lau.Y Na có hỏi hắn đi làm cái gì, từ lúc mình sinh bệnh hắn đã không hề rời đi.

Còn nữa, có hỏi người ta cũng không trả lời.Trải qua lần trước bị người đánh trộm ở sân sau, Từ Hổ nghĩ thiếu chút nữa mình bị cắm sừng!

Hắn cực kiên nhẫn dùng băng bao vây bốn phía vách núi thành một khối rất sắc, bén nhọn, nếu đụng tới có thể bị thương.Hơn nữa, cái khối đông lạnh đó cũng không rắn chắc.

Nếu bám vào, có thể không để ý vung tay một cái sẽ rớt xuống.Lúc Y Na nhìn đến, liền nghiến răng hy vọng mấy khối băng này đông lạnh chết Thì Thần đi.Không phải nàng ác độc, ngẫm lại quần áo mình mang đến, cứ như vậy bị xé rách.

Mà hiện tại nàng khoác da thú, nhất là bên trong da thú còn chưa có lóc thịt sạch sẽ, vừa tanh vừa lại thối vô cùng khó ngửi.Trở lại trong động, nàng mà bắt đầu cân nhắc xử lý da thú như thế nào!Nàng chọn một tấm da có bề ngoài không tệ lắm , cũng tương đối mềm mại , sau đó nhìn đến bên trong đã tương đối bằng phẳng.

Nàng ướm ở trên người, có thể làm thân quần áo, chính là vấn đề tay áo.

Nơi này không có kim chỉ, làm sao may tay áo vào?Thú nhân không cần tay áo , cho nên đều để trần cánh tay.

Đột nhiên nghĩ đến hai nữ tử nhân loại kia, các nàng tựa hồ đem da thú quấn ở trên cánh tay.Không có biện pháp, đành phải quấn giống bọn họ!Vừa nghĩ ra, lại thấy khó khăn. nhìn nhìn móng tay chính mình , trắng trẻo, tròn trĩnh , đối với da thú không có lực thương tổn.

Nàng đặt da thú qua một bên, cầm lấy tóc hét to một tiếng.

Trên sách không phải viết xuyên qua dễ gặp may mắn hạnh phúc sao?

Không phải dẽ thành nữ thần, quốc vương gì sao.

Còn nàng, cho dù cố gắng muốn sinh tồn, lại phát hiện chính mình cùng thế giới này không hợp nhau.Đang cầm tóc tự ngược, Từ Hổ đột nhiên vọt tiến vào.

Hắn nhìn đến nữ chính lăn lộn kéo tóc ở trên da thú, vội đi tới xách nàng lên như xách giỏ.

Sau đó ở không trung dùng sức lắc lắc, làm Y Na choáng đầu hoa mắt.Đang lúc nàng kỳ quái với động tác của hắn , muốn hỏi hắn làm cái gì, Hắn đột nhiên đặt Y Na trên mặt đất, sau đó cái mũi vói vào tóc của nàng hít mạnh.

Y Na chỉ cảm thấy trên đầu có khí nóng còn mạnh hơn máy sấy, vô cùng không thoải mái.Đang muốn trốn, cảm thấy hắn không hít nữa mà là cắn.Khách khách vài tiếng, Y Na liền thấy tóc mình rớt xuống dưới.

Ngẫm lại răng nanh Từ Hổ sắc bén như vậy, nếu cắn nữa, chỉ sợ đầu nàng nàng trọc còn nhanh hơn đi đến cửa hiệu cắt tóc cạo đầu.

Vội lấy tay che tóc nói:_“Đừng cắn, chờ một chút…”

Cắn thêm vài cái, nàng hoài nghi mình sẽ thành người hói đầu.

Nhìn rất nhiều tóc dưới chân, Y Na vô cùng đau lòng.Từ Hổ ngừng lại, sau đó lại ngửi ngửi, lúc này mới tiêu sái rời động.Y Na ngẫm lại vừa rồi hành vi của hắn, đại khái là nghĩ nàng bị chí cắn đi!

Bất quá đông lạnh như bây giờ, làm sao có chí!

Sợ là động tác kéo tóc mới vừa nãy của mình, làm cho hắn nghĩ lầm là rất ngứa, cho nên mới ra tay.Soi người vào bồn nước, nàng phát hiện tóc của nàng chỉ còn dài đến vai, kiểu tóc cũng thay đổi hoàn toàn.

Yên lặng không nói gì , phục vụ không cần tiền quả nhiên không được, thật là đáng sợ!
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 13] Dao và quần áo


Đang âm thầm bi thương, đột nhiên nghe được bên ngoài có từng trận âm thanh truyền đến.

Nàng ngó ra ngoài nhìn xem Tử Hổ đang làm cái gì.Kết quả nhìn đến hắn ngồi ở bên ngoài, phía trước bày một tảng đá to, đang mài một khúc xương thú.Khúc xương kia trắng như trăng rằm trên bầu trời.

Không biết Tử Hổ dùng phương pháp gì khiến khúc xương sạch sẽ như thế.

Đang nghĩ ngợi, nàng lại phát hiện một sự kiện 囧, đó là Tử Hổ lộ hàng.Hắn hiện tại là mở hai chân, dùng chân cố định tảng đá mới có thể mài dao, mà mọi người hẳn là còn nhớ, nơi này không có quần lót.Y Na quay đầu, không nghĩ mình cũng trở nên nguyên thủy như thế, mình phải làm một chút gì đó mới được.Nàng nhìn nhìn da thú trên người, quyết định lấy nó ra may.

Y Na đi ra ngoài động, gọi:_“Tử…

Tử Hổ.”

Bởi vì lần đầu tiên gọi tên hắn, có chút không được tự nhiên.

Sau đó nói: “Có thể giúp ta cắt tấm da thú không?”

Kết quả nàng không có nghe đối phương trả lời, bất quá cũng không có mài dao nữa.Y Na thấy Tử Hổ đang nhìn nàng, làm như khó hiểu.Y Na sửa lại một cách nói khác:_“Xé nó ra, có thể chứ?”

Lần này Tử Hổ hiểu, vươn tay cầm lấy tấm da trong tay Y Na, "xoạt" một tiếng xé miếng da thú làm hai.Y Na lại nói: “Ngươi có kim chỉ không?”

Bình thường nhìn hắn luôn dùng nhánh dây leo buộc lại, chẳng lẽ mình cũng như thế?Tử Hổ nói: “Kim?

Không có!”

Y Na cảm thấy, hắn căn bản ngay cả kim là cái gì cũng không biết.

Thở dài, vẫn là chính mình nghĩ biện pháp đi!Nàng nhìn bốn phía một vòng, nhìn tới nhánh cây trên thắt lưng Tử Hổ.

Nhánh cây này hoàn toàn khác với cây cối ở thế giới của mình.

Hắn đã buộc vài ngày, mà vẫn không có héo.Nàng trở lại trong động kiểm tra nhánh cây, bởi vì dùng làm củi đốt, cho nên trên mặt đất có không ít.

Nó nếu có sức chịu đựng tự nhiên như vậy, chất liệu gỗ nhất định vô cùng đặc thù đi!Y Na kéo, lại uốn cong, quả nhiên đủ mềm.Nàng nghĩ dùng nhánh cây buộc như vậy khi ngủ nhất định không thoải mái, nhưng nếu dùng vỏ cây thì sao?

Ý tưởng này làm cho nàng thực hưng phấn, bắt đầu ngồi xuống lột vỏ cây.

Rất dễ dàng, Y Na vô cùng vừa lòng.Nhưng dùng thứ gì để may cái này vào da thú đây?

Nàng nhớ đến một quyển sách có nói đến người xưa dùng xương thú làm thành các dụng cụ, vậy thử làm kim xem sao.Nàng lại chạy đi ra ngoài đến chỗ Tử Hổ tìm kiếm khúc xương vừa nhỏ vừa dài, quả nhiên tìm được một khúc, nhưng mặt trên có thịt bám, chỉ sợ không dễ dàng làm được.Thấy Tử Hổ đang bận, không nên quấy rầy hắn, cho nên nàng cũng tìm một tảng đá nhỏ đem vào trong động, bắt chước Tử Hổ bắt đầu mài xương.Bất quá, nàng là quay lưng về phía cửa động.

Bởi vì sợ mình khỏa thân bị Tử Hổ nhìn đến, sẽ xấu hổ!Ào ào mài, chiêu này quả nhiên phi thường hữu hiệu.Rất nhanh, thịt mặt trên không còn.

Nhưng lỗ kim phải làm như thế nào?

Nghĩ nghĩ, nàng quyết định vẫn là tìm Tử Hổ hỗ trợ.

Lại vặn vẹo đến bên người Tử Hổ, nói:
_“Tử Hổ, ngươi có thể làm cái lỗ ở chỗ này không?”

Tử Hổ nhìn nhìn nàng, lại nhìn nhìn đống xương cốt, sau đó lắc lắc đầu!Y Na có chút thất vọng, nhưng đã thấy Tử Hổ đem khúc xương đặt trên tảng đá dùng sức mài.Rất nhanh, phía trước nhọn ra, thân xương cũng trắng hơn.

Tiếp theo Tử Hổ đặt khúc xương ở trên tảng đá, vươn móng tay út dùng sức chọc một cái, nơi đó liền có một cái lỗ.Y Na thế này mới biết thì ra hắn lắc đầu không phải bởi vì không thể làm ra cái lỗ, mà là kỹ thuật mài kim của nàng quá kém.

Nàng cao hứng nhận lấy, cười nói: “Cám ơn!”

Sau đó muốn cầm kim đi vào trong động.Nhưng Tử Hổ vẫn còn ngồi, liền chộp thắt lưng nàng lại, sau đó kéo về, Y Na liền ngã ngồi ở trên một cái đùi của hắn.Tử Hổ chưa thỏa mãn, hắn làm cho nàng cưỡi ở trên đùi mình, sau đó nâng đầu nàng lên tinh tế nhìn.Y Na không có mặc gì phía dưới, chỉ cảm thấy mình ngồi ở trên một đống bụi cỏ hổn độn, vô cùng đau và ngứa.

Nàng không an phận giật giật, gương mặt không tự giác nhăn nhó, không rõ người này muốn làm cái gì.

Nhưng, Tử Hổ lại vươn ngón tay kéo kéo má nàng.Đây là làm cho nàng lại cười?

Y Na lúc này mới nhớ mới vừa rồi hình như nàng bởi vì rất cao hứng cho nên cười đến vô cùng sáng lạn, hay là Tử Hổ thích xem người khác cười?_“Đó là cười…

Ngươi có từng cười chưa?”

Hai má bị hắn kéo nói chuyện không rõ ràng lắm._“Cười?

Nàng cười lần nữa…”

Y Na nhăn nhó khóe mắt, kéo tay hắn xuống nói: “Chỉ có cao hứng mới có thể cười, bình thường sẽ không cười.”_“Cao hứng?

Vậy nàng cao hứng…”_“Này, không phải nói cao hứng là cao hứng.”

Y Na hết chỗ nói rồi.Tử Hổ nghĩ nghĩ, đột nhiên xách Y Na ở một bên sau đó chạy đi, tốc độ vô cùng nhanh.Y Na sợ run, hắn vội vả đi nơi nào đây?Lúc đang nghĩ ngợi, hắn lại chạy vội trở về, trong tay cầm hơn mười khúc xương giống với cây kim của nàng.

Cũng không nói chuyện, đặt ở trên đá mài.Y Na lúc này mới hiểu được ý của hắn, đây là làm thêm kim cho nàng, sau đó làm cho nàng cao hứng rồi cười!Hắn thật đúng là đáng yêu!Y Na không khỏi bật cười.Tử Hổ nhìn nhìn xương trong tay, nói: “Còn chưa có làm xong.”

Y Na nói: “Nhưng ta bây giờ cao hứng rồi.”

Tử Hổ nghĩ nghĩ, vẫn là tiếp tục mài xương, vừa mài vừa nói: _“Còn muốn xem.”

Y Na nhăn nhó nói: “Không cần, một cây là đủ rồi.”

Nhưng Tử Hổ cũng không dừng, tiếp tục mài.

Y Na nói: “Ngươi mài nữa ta cũng sẽ không cao hứng, cho nên dừng đi!”

Tử Hổ lo lắng một chút, lúc này mới dừng lại.

Nếu theo suy nghĩ của nam nhân bình thường, hắn đại khái sẽ hỏi phải như thế nào mới có thể làm cho nàng cao hứng.

Nhưng Tử Hổ không phải nam nhân bình thường, hắn không hỏi, mà nhìn Y Na, sau đó giống như cực kỳ phiền não cầm lấy khúc xương tiếp tục mài.Y Na mặc kệ hắn đi trở về động, bất quá tâm tình rõ ràng rất tốt.

Tử Hổ này kỳ thật cũng đáng yêu, dù sao hắn không phải hoàn toàn là thú, vẫn là người!Nàng bắt đầu may quần áo, đầu tiên là may phần thân cho tốt, sau đó may phần váy cho tốt.

Nàng buộc vỏ cây vào thắt lưng, lúc mặc chỉ cần kéo một cái là được.Tới nữa là quần lót, dùng da thú quả nhiên là có chút đặc biệt.

Còn may, bên trong cũng không cứng, chỉ cần tạo hình một chút sau đó thử mặc vào, thật cũng không tệ, ít nhất sẽ không khỏa thân, còn có chút cảm giác hoang dã.

Nàng cảm giác nếu ở sau lưng có thêm cái đuôi, nàng sẽ rất giống miêu nữ.
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 14] Chén bát gáo chậu


Làm quần áo suốt nửa ngày, thấy da thú còn lại, liền may thành cái mũ ở phía sau áo, đi ra ngoài là có thể trùm lên đầu, tựa như mũ áo lông vậy.Lại quấn da thú lên cánh tay và đùi, tuy rằng đi ra ngoài vẫn bị gió thổi vào rất lạnh, nhưng so với lúc chưa quấn vẫn ấm hơn nhiều.Tử Hổ thấy nàng đi tới thì nhìn nàng vài lần, sau đó đứng lên đưa cho nàng một thứ gì đó.Y Na thấy thứ hắn đưa đã mài tốt lắm, đó là một thanh dao găm.

Chuôi đao quấn da thú, cầm vào sẽ không đứt tay.Nàng không nghĩ tới Tử Hổ cũng cẩn thận như vậy, vui vẻ nhận lấy, chém một nhát vào nhánh cây bên cạnh.

Con dao vô cùng sắc bén, làm nhánh cây đứt thành hai đoạn.Y Na cười nói: “Cám ơn ngươi.”_“Cao hứng?”_“Ừm, ngươi tặng ta đồ vật nên ta cao hứng.

Đúng rồi, có thể dùng thứ gì đó bao nó lại, để như vậy mang theo sợ sẽ đâm trúng thân mình.”

Y Na vươn tay chỉ vào thân dao.Tử Hổ lĩnh hội, hắn đi vào trong động chọn một tấm da thú cực kỳ cứng, sau đó dùng nhánh cây buộc lại đưa cho Y Na.Y Na đặt đao ở bên trong, sau đó buộc vào thắt lưng.Bây giờ có dao có quần áo, nàng rốt cục có dũng khí sống sót tại cái thế giới này.

Ở bên ngoài hít một miệng không khí lạnh như băng, lại phát giác không khí hơi ẩm ướt.Này nói lên, sắp tới mùa mưa?Băng trên mặt đất còn chưa có tan hết, nếu xuống chỉ sợ sẽ đông lạnh luôn.

Giày thể thao của nàng cũng không có hư, nhưng hình như không thích hợp ở đi trên băng.

Không bằng lấy da thú bao chân lại giống Tử Hổ, đi dễ hơn.Hôm nay nàng thử đi ra bên ngoài một chút, sau đó chọn một tảng đá đem về.Trong động có quá ít đồ vật có thể dùng, trừ bỏ một cái có thể coi là chậu rửa mặt thì không còn vật gì.

Tỷ như thau dùng để chứa thịt, dùng để nấu nước, dùng để uống nước, thứ gì bọn họ cũng đều cần.Tử Hổ ngồi ở một bên nướng thịt, vừa nướng vừa nhìn tảng đá nàng cầm trở về.Y Na cẩn thận nhìn tảng đá này, sau đó học bộ dáng Tử Hổ, cầm lấy một mảnh đá nhọn bắt đầu mài.

Bất quá sức nàng yếu, mài nửa ngày mới được một cái hố nhỏ._“A…”

Đột nhiên cảm thấy bàn tay rất đau, giở lên đến phát hiện nơi đó đã bị phồng thành một cái bọt nước trong veo.Trên đầu chụp xuống một cái bóng đen, Tử Hổ cầm tay nàng liếm liếm, liếm thủng cái bọt nước, lại liếm sạch nước mới buông tay nàng.Hắn ngồi xuống, cầm tảng đá bắt đầu mài!Y Na cảm thấy được có chút ngượng ngùng, dù sao mấy thứ này đều là nàng dùng, nhưng lại bắt Tử Hổ làm, thật sự không công bằng.Tử Hổ mài rất nhanh, đảo mắt đã mài thành một cái muỗng uống nước.

Hắn giao cho Y Na, sau đó nói hai chữ: “Cao hứng.”

Y Na nhận lấy, nhưng hắn lại cứ cầm lấy, giơ giơ mà không đưa cho nàng, nói: “Cao hứng.”

Nàng rối rắm một chút, đây là bảo nàng cười đi!

Vì thế nhẹ nhàng nhíu nhíu khóe miệng, nặn ra một nụ cười.Tử Hổ rất không vừa lòng nói: “Cao hứng, không đẹp.”

Nhưng vẫn đưa thìa cho nàng.Y Na nhận lấy, nhìn nhìn, nếu ở mài mặt dưới hẳn là một dụng cụ không tồi.

Nàng cầm một tảng đá lớn đưa cho Tử Hổ, nói: “Mài cái này, sau đó làm một thứ có thể chứa nước.

Cái này chắc tốn rất nhiều thời gian, ngươi không cần gấp, có thể từ từ.”

Người ta còn muốn săn thú, cái này đương nhiên từ từ hãy làm.

Tử Hổ cũng không trả lời, liền mài.Hắn mài rất nhanh, hơn nữa hòn đá cũng to, bụi đá liền bay tán loạn trong động.

Y Na chú ý tới thịt để bên cạnh nói: “Dừng lại đi, mài nữa thịt này sẽ không thể ăn được.”

Tử Hổ dừng lại nhìn bụi bay, mà Y Na chú ý tới lông tơ trên mặt hắn đều biến thành màu xám, chỗ chóp mũi cũng đen đen rồi.

Nhìn đến hắn như vậy, liền cảm thấy thì ra hắn cũng giống con người, không khỏi cười ha ha.Tử Hổ hình như biết nàng đang cười mặt mình, lau một phen, sau đó đột nhiên chỉ vào mặt nàng cũng rống lên.Y Na cũng sờ mặt mình, sau đó "a" một tiếng, chạy tới chậu rửa mặt bên kia nhìn vào.

Bình thường nàng đều là lấy nước soi mặt.

Nhưng mà bây giờ trên mặt nước cũng là một tầng bụi, cái gì cũng không thấy!Bưng lên, đổ nước ra ngoài, lại bốc chút tuyết vào, đặt cạnh đống lửa.

Chỉ chốc lát sau, tuyết tan, nàng lại nhìn vào soi mặt.Mặt xám mày tro là cái bộ dáng gì?

Bây giờ nàng đã hiểu được.

Vội vàng lấy tay chùi, đã thấy Tử Hổ đã đem tảng đá ra bên ngoài đi mài, nhưng thịt trong động phải xử lý như thế nào?Nhưng đợi nửa ngày cũng không thấy Tử Hổ động tay xử lý thịt, nàng rối rắm.Đây là tính cứ như vậy ăn?Chính như nàng suy nghĩ, Tử Hổ trở về ngửi thấy thịt chín, liền lấy tay xé một khối cho Y Na.Y Na nhìn thịt trong tay mà run rẩy, tràn đầy bụi, nàng phải ăn như thế nào.

Ngẩng đầu, thấy Tử Hổ đã sắp cắn một ngụm lớn.Nàng vội vàng nói: “Không được ăn.”

Tử Hổ ngẩng đầu khó hiểu nhìn nàng, sau đó lại nhìn nhìn thịt, cuối cùng đem tất cả thịt đều giao cho nàng.Y Na ngẩn ra, sau đó thấy hắn lại đi ra nướng thịt.

Hắn chắc là nghĩ nàng muốn ăn toàn bộ, cho nên liền đem hết thịt cho nàng.Động vật không phải đều rất bảo vệ thức ăn sao?

Làm sao con cọp này không có loại hiện tượng đó?

Y Na mới mặc kệ nhiều chuyện như vậy, gọi lại hắn nói: “Tử Hổ, thịt của ta phải chùi sạch sẽ, không cần đi nướng thịt nữa.”

Tử Hổ quay đầu lại nói: “Sạch sẽ?”_“Đúng vậy, mặt trên dính bụi không thể ăn, sẽ sinh bệnh.”

Nàng vừa nói vừa đặt thịt ở trên nhánh cây, sau đó lấy chậu rửa mặt bỏ tuyết vào chờ tan thành nước.Không có biện pháp, bây giờ không có dụng cụ khác, chỉ có thể chấp nhận.

Nàng dùng nước tuyết rửa thịt, sau đó lại đặt ở trong đám lửa nướng.Tử Hổ trở lại ngồi xuống, chờ thịt bốc mùi thơm liền lấy đến há mồm ăn.

Lần này đại khái là bởi vì không có mùi bột đá, hắn vừa lòng gầm nhẹ một tiếng, tiếp tục ăn.

Y Na cũng thả lỏng, ăn khối thịt nhỏ của mình.Bất quá, bây giờ nàng rất nhớ cơm gạo và bột mì a!Trước kia luôn nói thịt ăn ngon, nhưng nếu ăn cả ngày bạn sẽ phát hiện, thật sự là một loại khổ ải.Tử Hổ ăn xong lại đi mài dụng cụ, Y Na bắt đầu thu dọn.

Bởi vì trước kia nàng luôn muốn chạy trốn, chung quanh hết thảy đều không liên can tới nàng, cho nên không để ý.

Nhưng bây giờ nhìn đến, liền phát hiện chổ mình ở chính là một cái ổ chó.Nàng trước kéo da thú ra bên ngoài giũ giũ, sau đó dùng nhánh cây buộc thành cái chổi, quét rác rưởi trong động ra.

Lại đem da thú trở về, trải cẩn thận ở hai bên trái phải, coi như hai cái giường.Mặt khác nàng lựa một tấm da thú mềm, sau đó xếp lại gọn gàng đặt trên giương dùng làm chăn, vẫn là lông mao vô cùng thoải mái.Nghĩ nghĩ, lại lựa một cái chăn cho Tử Hổ, như vậy có lẽ buổi tối liền không cần biến thành cọp.

Mỗi khi mở mắt ra, liền nhìn thấy bên người có một mãnh thú đang ngủ, mùi vị này cũng không tốt lắm.Bởi vì cái bồn dùng để chứa nước kia rất lớn, cho nên Tử Hổ cũng chưa có mài xong.Đến khi hắn trở về, Y Na đang xếp chăn da thú, thấy hắn tiến vào, nhân tiện nói: “Ngươi thử nằm xem có thấy ấm áp không.”

Nàng vỗ vỗ một bên giường, ý là bảo hắn nằm xuống.Tử Hổ nghĩ nghĩ, đi qua, bất quá là đưa tay kéo hai cái giường lại sát nhau, hắn mới nằm xuống.Y Na thở dài, xem ra phân giường ngủ là không có khả năng.Nàng dùng sức đem da thú đắp ở trên người hắn, sau đó mình cũng tiến vào bên trong ổ chăn, nằm lên quần áo rách nát của mình làm thành gối đầu, nghĩ muốn thoải mái ngủ một giấc.

Nhưng, một nằm xuống liền phát giác trên mặt đất lạnh lên.

Thì ra, mấy tấm da thú bị nàng rút ra hai cái, lại chia làm hai cái giường, cho nên mới lạnh hơn.Nàng không thoải mái giật giật thân thể, lại ngượng ngùng không muốn kêu Tử Hổ đứng lên đem giường hợp lại thành một.

Cứ như vậy vòng vo vài vòng, đột nhiên một bàn tay tiến vào trong chăn nàng, nhấc lên.
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 15] Săn bắt rùa đất


Người bị kéo lên cái bụng Tử Hổ, hắn nằm ngửa, sau đó đem cái chăn da thú đắp ở trên người Y Na.Hành động này làm cho nàng lắp bắp kinh hãi, rõ ràng nàng không có nói trên mặt đất rất lạnh, vì cái gì hắn lại biết.Nghĩ nghĩ lại hiểu được, động vật linh tính rất cao.

Hắn đại khái cũng cảm giác thấy trên mặt đất lạnh đi!_“Chúng ta đem giường hợp thành một đi!”

Tử Hổ không nhúc nhích!_“Như vậy ngươi cũng sẽ bị cảm lạnh !”

Tử Hổ không có động!_“Này ngươi…

Không phải đi, lại đang ngủ.”

Y Na nghe được tiếng ngáy, trên người hắn có người nằm mà cũng có thể ngủ, thật sự là lợi hại!Vốn là muốn xoay người đi xuống ngủ, thân thể Tử Hổ mặc dù ấm áp, nhưng lại cứng ngắc, so với tấm ván gỗ còn làm cho người ta khó chịu hơn.

Nhưng nàng vừa động, liền có một cái tay đặt trên lưng nàng, ấn nàng nằm xuống.Y Na không nói gì, này rốt cuộc là giả bộ ngủ hay là phản ứng bản năng?

Cho dù là cái nào, nàng cũng cảm thấy vị này nếu sinh ở hiện đại, nhất định là một nhân vật phúc hắc.Bất quá, cái da thú trên người vô cùng thoải mái, nàng mơ mơ màng màng ngủ mất.Còn chưa có tỉnh ngủ đã cảm thấy mình bị người dựng dậy, đang ngồi dưới đất dụi mắt lại nghe thấy Tử Hổ hưng phấn gầm rú.

Loại tiếng kêu này trước kia nàng đã nghe qua, hình như là lúc trời mưa.Nàng đi tới trước cửa động, quả nhiên thấy trời rơi xuống vài hạt mưa nhỏ.Theo Thì Thần nói trước kia, trời mưa cũng chính là lúc Tử Hổ hẳn là muốn đi săn bắn rùa đất!

Bởi vì lần trước bị quấy rầy cho nên thịt rùa đất Tử Hổ mang trở về rất ít, nhưng mà khá ngon.Nàng nghĩ Tử Hổ chắc chút nữa sẽ đi, đang nghĩ ngợi, đột nhiên lóa một cái, nàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị đóng gói mang đi.Không thể nào!

Vì sao muốn dẫn nàng đi?Chẳng lẽ là hắn sợ hắn không ở nhà, lại có người xông tới?

Nhưng, rõ ràng đã làm hàng rào phòng vệ rất kỹ rồi mà!Tử Hổ chạy rất nhanh, mà da thú lại che mưa rất công hiệu, cho nên Y Na được bao ở bên trong không bị dính một giọt mưa nào.

Hắn chạy mấy trăm thước, đột nhiên dừng lại.Y Na còn chưa hiểu, liền cảm thấy hình như hắn trèo lên cây.

Ló đầu ra nhìn, quả nhiên là hắn trèo cây, hơn nữa là một gốc cây tương đối cao.Con cọp không phải sẽ không trèo cây sao?

Vì sao hắn trèo nhanh như vậy!Thế giới này chuyện kỳ quái nhiều lắm, cho nên Y Na cũng không bởi vì thấy con cọp trèo cây mà rối rắm lâu.Tóm lại, nàng bị an trí ở trên một nhánh cây to có thể ngồi, thậm chí nằm được, sau đó Tử Hổ nhảy xuống.

Y Na nhìn hắn biến thành thú sau đó núp ở trong bụi cỏ.

Hắn đang chờ con mồi sao?

Chẳng trách lúc đi dọc đường không có gầm rú như lúc bọn họ đến tắm rửa, mà thật cẩn thận đi tới.

Cho dù nàng muốn ăn thịt hay không, nhưng nó vẫn là thức ăn để sinh tồn duy nhất.Cái tên đang nằm úp sấp cụp cái đuôi kia đúng là cơm áo của nàng, nàng mặc dù không thể hỗ trợ cái gì, nhưng ít ra không cần phát ra âm thanh dọa con mồi chạy mất!Nơi này như rừng rậm nguyên thủy, mưa lớn như vậy cũng không thể giội ướt tàng cây che trên đầu nàng.

Nhưng mà Tử Hổ phía dưới đã dính mấy hạt mưa trên người.

Có thể thấy được, hắn là chọn một cái cây có tán rất dày mới đặt nàng lên.

Cho dù như thế nào, đều cảm kích hắn một chút.Đột nhiên, cái đuôi Tử Hổ không động.

Hai móng vuốt phía trước cũng chậm rãi nâng lên, đầu chậm rãi dò xét đi ra.Phải bắt đầu rồi sao?

Y Na khẩn trương lên, chậm rãi ngó đầu nhìn kỹ.Mưa càng lúc càng lớn, nàng cảm giác tầm mắt mình đều bị nhòa đi.

Xoa xoa nước trên mặt, khi mở mắt ra lần nữa liền thấy có một cái tảng đen chậm rãi tiến lên, tiếp theo Y Na nhìn đến một bàn chân có màng vươn ra.Tiếp theo là đầu, sau đó là thân thể.Đầu nó giống đầu rùa, nhưng mà lại mọc một cặp sừng vô cùng đáng sợ.

Nàng phát hiện, dao của mình đao đúng là dùng sùng của loài rùa đất này mài thành.Nàng thử qua độ sắc bén, nếu chẳng may cứa vào người, nàng nghĩ hẳn là dữ nhiều lành ít.Xem ra, thịt ngon cũng cần dùng sinh mệnh đổi lấy, đây là cách sống trước kia.Kế tiếp, Y Na nhìn đến toàn bộ thân thể nó xuất hiện, sau đó liền nhíu nhíu mày.

Không nghĩ tới rùa đất dài như vậy, dài hơn rùa biển bình thường, lại còn có cả hung khí hộ thân.Nàng có chút lo lắng nhìn Tử Hổ, nhưng nó lại không hề động!Rõ ràng đã rùa đã bò đến rất gần, hắn nếu không động thì phải chạy ngay chứ!Đang nghĩ ngợi, đã thấy trên mặt đất lại có vô số gò đất nhô lên.

Thì ra không chỉ có một con rùa đất, mà là rất nhiều con.Trong nháy mắt, mặt đất đã đầy rùa đất bò tới, có to có nhỏ, bất quá chúng nó không phải bò loạn mà là có trật tự.

Mục tiêu, hình như là một cái hồ phía trước.Chúng nó đem rùa đất nhỏ vây ở giữa, chậm rãi di động tới.

Y Na nhìn tới, phía dưới giống như một đội áo giáp di động, căn bản là không chê vào đâu được.Nàng đang nghĩ ngợi, vì sao chúng nó chỉ xuất hiện ở ngày mưa?

Chỉ thấy Tử Hổ đột nhiên ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, giống như là sấm nổ giữa không trung.Một tiếng rống này làm cho rùa đất vốn có bò có hàng lập tức loạn cả lên, mà lúc này Tử Hổ nhanh như điện vọt ra ngoài, tìm chỗ có khe hở liền vọt đi vào.

Trong nháy mắt, Y Na liền nhìn đến Tử Hổ cắn một con rùa đất nhỏ từ bên trong nhảy ra.Rùa đất tuy rằng hoảng sợ, nhưng nhanh chóng lập lại đội hình.

Sau đó giống như cái gì cũng chưa phát sinh, tiếp tục tiến về phía trước.Y Na cho rằng đây là bản tính động vật, cho dù bị săn bắt là Tử Hổ hoặc là rùa đất.

Chúng nó tự biết là đuổi không kịp Tử Hổ, hơn nữa đuổi theo cũng không thể đánh thắng được, cho nên lựa chọn tiếp tục đi tới.Sinh tồn, chúng nó chỉ theo đuổi sinh tồn mà thôi.Đang nghĩ ngợi, Tử Hổ lại vòng trở về, nhưng mà lần này hắn quang minh chính đại chạy trở về.

Vừa vui vẫy cái đuôi, vừa nhảy lên nhành cây chỗ nàng ngồi.

Nhưng mà biến thành hình người không nhảy được, bèn trèo cây đi lên.Hắn ôm Y Na, sau đó rời khỏi trong cái nhìn cảnh giác của lũ rùa đất.Y Na lại bị hắn đóng gói, nàng thậm chí ngửi được mùi máu tanh trên người hắn.

Nhưng nàng cảm giác được hình như hắn rất vui, đại khái lần này con mồi vô cùng hợp ý đi!Chỉ chốc lát sau, bọn họ đi tới nơi Tử Hổ để thi thể rùa đất, sau đó đặt Y Na xuống liền bắt đầu xử lý thi thể.Y Na thấy hắn giẫm lên cổ rùa đất một cái, hai tay dùng sức lột một cái, mai rùa đất liền bay.Kỳ quái là bên trong mai rùa đất trơn bóng như một mặt gương, nếu soi vào có thể thấy rõ khuôn mặt.

Nàng hưng phấn chạy tới, sau đó sờ một cái, bóng loáng lạnh như băng.Nàng lại thử xem độ lớn nhỏ, có thể chứa cả nàng nha!Nó dường như một cái bồn tắm!

Lại có thể dùng để chứa thủy.

Nếu dùng loại mai rùa này sẽ không cần đi mài tảng đá làm gì.

Vừa thấy Tử Hổ đã bỏ đi đầu cùng nội tạng, xách thịt tươi đến gần kéo Y Na đứng lên.Y Na nói: “Ta có thể tự mình đi, nhưng mà mấy thứ này ta thấy hữu dụng, mang theo được không?”

Tử Hổ khó hiểu, Y Na cũng không hỏi lại hắn, tự mình đem xách mai rùa lên.

Mai tuy rằng không nặng, nhưng là quá lớn, cầm rất khó khăn.Ôm không được, kéo không được.

Nàng úp ở sau lưng, sau đó nhăn nhó.

Nơi này may mắn không có ai chú ý, nếu không nàng nhất định sẽ bị châm chọc thành con rùa rụt cổ.

Còn may, Y Na là phụ nữ, cũng không sợ loại so sánh này!

Hơn nữa, cũng bớt bị ướt nước mưa.Tử Hổ thấy nàng kiên trì cho nên cũng không cố ôm nàng đi, vì thế hai người liền đi ở trong mưa về tới động.
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 16] Quá nhỏ quá lớn


Sau khi trở về Y Na cởi giầy da thú, thay bằng giầy thể thao, bắt đầu sửa sang lại cái mai rùa.

Còn Tử Hổ một bên đặt một miếng thịt trên đống lửa xong liền đi ra ngoài đem thịt chôn, khi trở về thấy Y Na vùi đầu vào mai rùa chậm rãi dùng dao tách sạch thịt.Sau đó nhìn kỹ, quả nhiên là một cái dụng cụ tốt.Nàng cao hứng nhảy dựng lên kéo mai rùa đi ra ngoài tuyết.

Tử Hổ cũng theo đi ra, nhìn đến nàng bốc tuyết vào trong, cũng hỗ trợ.Y Na quả thật cảm thấy tay hơi lạnh, bốc mấy cái liền chà xát tay.

Mà Tử Hổ hoàn toàn không cảm giác giống như vậy, bốc liên tục đến đầy mại rùa.Y Na nói: “Đủ rồi.”

Sau đó muốn mang mai trở về.

Đáng tiếc mai rùa chứa tuyết rất nặng, nàng không mang nổi.

Tử Hổ cũng không trả lời, giúp nàng vác mai rùa quay về động.Tuyết dần tan thành nước trong veo.Y Na có chút kích động nói: “Có cái này về sau sẽ không phải đi ra ngoài kiếm nước, nhiêu đây có thể dùng trong nhiều ngày.”

Tử Hổ giống như không có nghe thấy, chỉ đi nướng thịt, sau đó chín xé ra cho Y Na.Nàng thở dài, xem ra trong mắt nam nhân này trừ bỏ đồ ăn thì cũng là đồ ăn, thật sự rất không có niềm vui cuộc sống.Phẫn nộ cắn một miếng thịt vào miệng, hương vị là không tồi, nhưng mà cái gia vị gì cũng không có.Đột nhiên nàng búng tay cái tay, không thể ăn vậy nghĩ biện pháp ăn cho ngon, vì cái gì chỉ có thể nướng ăn chứ?

Nghĩ, nàng lại nhìn đến mai rùa.

Trước đặt thịt xuống, sau đó chạy đến đống lửa lấy một cây củi đốt bên cái mai.

Nàng muốn thử xem cái mai này có thể bị cháy hư không, kết quả phát hiện nó không sao.Cái này nàng liền cao hứng, như vậy có thể dùng làm nồi.

Nhưng nồi này hơi lớn, nếu này là rùa đất rất nhỏ, có lẽ có thể!Lúc ấy Y Na cũng chú ý tới, trong đàn rùa đất quả thật có vài con nhỏ như rùa bình thường, có lẽ có thể làm nồi dùng.

Như vậy, chỉ cần nói Tử Hổ bắt vào mấy ngày mưa sắp tới là được.Nàng đang hưng phấn, đột nhiên thấy một miếng thịt đưa tới:_“Ăn!”

Như bát nước lạnh đổ xuống đầu, thật sự là rất đả kích người.

Y Na tiếp nhận, cắn một ngụm rầu rĩ ăn.Lần này nàng ăn rất nhiều, bởi vì nàng biết lúc nàng ăn nhiều Tử Hổ sẽ vô cùng cao hứng.

Thừa dịp hắn cao hứng, Y Na mới tiến đến bên cạnh hắn nói: “Tử Hổ, ngày mưa lần sau, lúc bắt rùa đất, ngươi có thể bắt một con nhỏ như vậy thôi được không?”

Nàng lấy tay hình dung cho hắn thấy._“Mưa?”

Tử Hổ hỏi._“Là lúc rơi nước xuống.”

Y Na nghĩ tới Thì Thần, nói.Tử Hổ hiểu được, sau đó nói: _“Quá nhỏ.”

Y Na thiếu chút nữa té ngã, nói: _“Ta không phải dùng để ăn, ta nghĩ cái mai của nó sẽ hữu dụng.”

Tử Hổ vẫn nói: “Quá nhỏ.”

Y Na hết chỗ nói rồi, hừ một tiếng ngồi xuống không nói nữa.

Tử Hổ thấy nàng đột nhiên không nói nữa thì ngừng động tác, sau đó cái gì cũng không nói, đem thịt Y Na ăn thừa nuốt hết, vỗ vỗ tay liền nằm ở trên da thú.

Da thú này Y Na đã sửa sang lại tốt lắm, trải chung một chỗ như trước, như vậy sẽ không quá lạnh.

Hắn vừa nằm liền chiếm hơn phân nửa diện tích.Y Na biết mè nheo với hắn là vô dụng, hắn không phải nam nhân bình thường, sẽ không nghĩ tới dụ dỗ cho bạn gái vui vẻ.Nếu hắn không dụ dỗ, vậy mình vì cuộc sống phải đi dụ dỗ hắn thôi.

Dù sao qua một đoạn thời gian này, có lẽ nàng có thể đi trở về, đến lúc cũng không có người nói nàng đê tiện dụ dỗ nam nhân gì đó.Vì thế đi đến bên người Tử Hổ nhỏ giọng nói: “Tử Hổ, ta rất cần, nếu không ngươi bắt hai con?

Hoặc là bắt con mồi khác?”

Tử Hổ gầm nhẹ một tiếng quay thân qua, Y Na đưa tay khoát lên cánh tay hắn nói: “Ngươi bắt ta sẽ cao hứng nha!”

Tử Hổ đột nhiên ngồi dậy, nói: _“Cao hứng?”

Y Na không nghĩ tới chiêu này sử dụng tốt như vậy, chẳng lẽ đây chính là cái gọi là anh hùng khó qua cửa mỹ nhân?

Nàng dùng sức gật đầu nói: “Ngươi bắt, ta sẽ cao hứng.”

Tử Hổ không hề nghĩ ngợi nói: _“Bắt!”

Y Na quả nhiên cao hứng, vỗ bả vai hắn nói: “Thật tốt quá.”

Nói xong không chút nào keo kiệt cười cho Tử Hổ xem.Nhưng Tử Hổ nhưng giống như cũng thực kích động, đột nhiên vòng thân đè Y Na xuống mặt đất, sau đó mặc kệ là mặt hay là cổ, vươn đầu lưỡi thật to liếm lên.Y Na bị hắn ấn không động đậy nổi, sau đó liền cảm giác mặt cùng đầu mình lại hoàn toàn bị cướp sạch.

Nhưng hắn rõ ràng còn chưa thỏa mãn, lại tiếp tục liếm xuống phía dưới!Giờ này khắc này Y Na hiểu được, thì ra tiết mục mà nàng cho là quấy nhiễu tình dục, kỳ thật là động tác vô cùng thân thiết Tử Hổ dùng để biểu hiện mình cao hứng với bạn đời.Lúc Y Na cảm thấy mình sắp trở thành người đầu tiên trên thế giới bị nước miếng làm ngộp chết, thì Tử Hổ ngưng lễ rửa tội.

Nhưng mà, hắn đột nhiên bỏ đi tất cả da thú trần trụi ngồi xuống gầm nhẹ với Y Na một tiếng.Y Na liền cảm thấy không thích hợp, bởi vì màu lông ngực Tử Hổ biến thành phấn hồng, thậm chí ngay cả lông tơ màu trắng trên mặt cũng biến màu.

Đương nhiên biến hóa lớn nhất là hai quả đào cùng gốc cây đại thụ kia!Nàng cơ hồ là thấy cả quá trình một cây nhỏ biến thành đại thụ ngàn năm, tốc độ chỉ dùng 0.1 giây.

Biến thành đại thụ xong, nó còn nhảy dựng hình như gật đầu thăm hỏi với nàng.

Nhưng Y Na lại nghĩ muốn chảy nước mắt, loại này cũng quá lớn, hoàn toàn là phạm quy a!Nàng quay đầu, mau lui về phía sau nhưng Tử Hổ lại đi theo, luôn luôn gầm nhẹ lúc này đột nhiên biến thành kêu to vô cùng uyển chuyển, giống như ca hát, nhưng giọng hát này làm cho nàng không dám khen.Y Na kẹp chặt hai chân mình không cho hắn lại, sau đó khẩn trương nói: “Ngươi ngươi…

Ngươi đừng lại đây, nếu thực nhịn không được phải đi tìm cái loại thích hợp, ngươi như vậy…

Ta nhất định sẽ chết.

Tránh ra tránh ra…”

Nàng dùng hai tay công kích mắt Tử Hổ, sau đó tiếp tục lui về phía sau.Tử Hổ lại kêu to, ngay cả làn da đều dần dần biến thành phấn hồng.Y Na thấy hắn lập tức sẽ động thủ, liền sợ tới mức quát to một tiếng, lui thành một cục.

Không nghĩ tới chiêu này lại hữu dụng, giọng Tử Hổ âm trầm xuống, sau đó thối lui về nằm úp sấp không hề để ý nàng.Đây là cái ý tứ gì?

Chẳng lẽ động tác vừa nãy của mình là mang ý cự tuyệt?Nàng nhẹ nhàng thở ra, nhìn đến lông trên người Tử Hổ lại nhạt màu dần.

Nhưng, lông trước ngực vẫn hồng nhạt.

Như vậy có ý nghĩ gì?Y Na rùng mình, người ta đều nói động vật có thời kì động dục, chẳng lẽ hắn tới kì động dục rồi?

Vậy mình phải làm sao bây giờ, trốn thì không thoát, còn may vừa mới phát hiện phương pháp này, có lẽ có thể chặn được hắn.

Ngày hôm sau, buổi chiều lại có mưa, lần này Y Na cự tuyệt không đi cùng.

Lỡ hắn săn động vật xong lại hưng phải đem nàng giải quyết ngay tại chỗ thì làm sao bây giờ?
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 17] Bá vương


Cứ như vậy ngày lại ngày trôi qua.Y Na phát hiện rất nhiều chuyện thú vị, nhất là Tử Hổ rõ ràng không đánh răng, nhưng răng hắn lại trắng dọa người.

Càng thêm kỳ quái là miệng không có hôi! (điểm ấy là lúc đột nhiên bị hắn liếm cảm nhận được)Nàng cũng có rất nhiều ngày không có đánh răng, chỉ lấy ngón tay chà xát răng, nhưng lâu lâu luôn cảm giác miệng có mùi thực khó chịu.Bởi vì Tử Hổ càng ngày càng ôn hòa, cơ hồ không hề rống nàng một tiếng.

Thậm chí động một chút là giúp nàng vuốt tóc (dùng đầu lưỡi!) thậm chí là chân!Y Na chưa từng bị nam nhân liếm chân, trong lúc nhất thời không thích ứng kịp, xấu hổ chạy ra khỏi động.Hôm nay, nàng cùng Tử Hổ đi ra ngoài.Nàng đi theo phía sau càng nghĩ càng xấu hổ, nhưng con cọp phía trước cũng không ngừng quay đầu đối nàng, dùng sức lắc lư cái đuôi của mình.Hắn càng ngày càng thích biến thành cọp, mà Y Na cũng chú ý tới lông ngực hắn chẳng những không nhạt màu mà ngay lông cổ cũng dần dần hồng lên.So với lúc trước càng thích sạch sẽ, động tí là đi tắm suối nước nóng, ngâm mình còn lâu hơn Y Na.

Thân thể còn muốn lăn qua lăn lại ở giữa cây cỏ, làm hương vị trên người vô cùng dễ ngửi.

Quan trọng nhất, nàng phát hiện hôm nay hắn dùng một loại cây cỏ to để chà răng!Cây cỏ đó mùi thơm ngát, hơn nữa trên thân cây có chút vảy thô có thể chà sạch răng.

Nếu không như thế, đặt ở trong miệng hương vị cũng không tệ lắm.Cây cỏ này là có thể ăn !Phát hiện này làm cho Y Na vô cùng cao hứng, nàng tìm cách đó không xa có vài cây, liền dùng đao cắt.

Hôm nay rốt cục có thể ăn thức ăn khác ngoài thịt!Tử Hổ lại biến thành con cọp to nằm trên cỏ, bởi vì trong rừng có cây cối chung quanh cho nên không có tuyết và băng, nhiệt độ không khí cũng cao hơn một chút.

Hắn nằm rạp trên mặt đất, trừng một đôi mắt cọp nhìn Y Na chằm chằm.

Chòm râu động động, như muốn chơi đùa cùng nàng!Có thể nhìn ra hắn thật cao hứng, Y Na đi về phía trước vài bước, mắt hắn cùng cái đuôi lại động, nhìn theo.

Nhăn nhó khóe miệng, nàng xoay người đi ra sau, ánh mắt hắn lại nhìn theo, cái đuôi lại lắc!Cái này hình như rất giống trò chơi mèo vờn chuột mà ti vi hay chiếu, chẳng lẽ hắn muốn chơi đùa cùng mình?

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên một cái thân ảnh thật lớn giống như trận gió từ bên người lủi qua, nàng hoảng sợ quay đầu lại, đã thấy kia con mèo to kia đã không thấy bóng dáng.

Quay đầu lại, không ngờ hắn ghé vào chỗ đối diện.Y Na vừa muốn khóc vừa muốn cười, con cọp lớn như vậy làm sao còn chơi đùa.

Đang nghĩ ngợi, có cái móng vuốt to nhẹ nhàng vỗ ở trên mặt mình, sau đó một cái đầu cọp lớn lại cọ cọ ở nàng trước ngực.Có đáp lại một chút hay không?Y Na nhẹ nhàng nâng tay lên vỗ ở trên đầu hắn, như vậy xem như cùng hắn chơi đùa đi!Không chơi thì còn may, vừa chơi liền cảm thấy cái móng vuốt tăng thêm lực, đè bả vai nàng, ấn ngã xuống đất.Tử Hổ vừa nằm xuống, đầu to cọ ở trên vai nàng, cái đuôi thượng vỗ vỗ trên nền cỏ, trong yết hầu phát ra tiếng kêu thoải mái.Y Na lớn như vậy còn chưa từng nằm lăn trên mặt đất như thế này, nàng nghĩ đầu tóc mình chắc thành hình con nhím rồi.

Thật vất vả Tử Hổ mới ngừng động tác vô cùng thân thiết, nàng đứng lên phủi lá cỏ dính trên người!_“Trở về đi, ta muốn thử nấu canh!”

Tử Hổ ít nhất nghe hiểu lúc ý nàng muốn đi về lúc này, hắn không tình nguyện đứng lên lắc lắc lông trên người đi tới.Lúc hắn đứng lên Y Na chợt phát hiện, lúc hắn biến thành cọp, ngay cả lông trên cằm đều biến thành phấn hồng.

Này nhất định là tiến hóa nào đó, nàng cho là như thế.Sau khi trở về nàng rửa sạch cái loại cỏ dại không biết tên này, dùng dao cắt thành từng đoạn rất nhỏ.

Sau đó lại xắt thịt, xắt rất nhỏ.

Tiếp theo đặt nồi ở trên đống lửa, đỏ nước nào rồi lại đem một ít muối đất đen đen gì đó mà Tử Hổ thường mang theo bỏ vào nồi!Cái nắp làm bằng gỗ cây, mặt trên Tử Hổ khoét một cái lỗ cho nàng.

Nếu muốn mở ra, liền dùng nhánh cây làm thành chiếc đũa là có thể.Đợi đã lâu, khí nóng trong nồi không ngừng bốc lên.

Y Na biết có thể là chín, liền mở nắp nồi.

Nàng vội vã lấy chén đá đến, dùng cái muỗng đá múc một ít vào chén.Vừa thơm vừa nóng, quả nhiên ăn ngon.

Cảm động rớt nước mắt, nàng rốt cục ở chỗ này đã nấu được một bữa ăn ngon.

Nhưng mà đối với Tử Hổ vẫn giúp mình, cũng không thể cho người ta ngồi nhìn không, vì thế đặt bát ở bên miệng hắn nói: “Ngươi ăn thử xem ngon không?”

Tử Hổ bây giờ cho dù là ban ngày hay buổi tối nếu không cần thiết đều không muốn biến thành người hình, nghe nàng nói liền đem đầu lưỡi vói vào trong chén liếm liếm.Y Na chờ, nhưng đột nhiên cái đầu cọp to đùng của hắn lắc mạnh, đứng lên đi ra ngoài.

Chỉ chốc lát ngậm một miếng thịt quay về đặt ở trên đống lửa, sau đó nằm chờ thịt chín.Hiển nhiên, hắn không thích thức ăn của nàng.Dù sao cũng là vấn đề thói quen, Y Na cũng không có ép hắn ăn nữa, tự mình bưng chén đá liên tiếp măm ba chén.

Sau đó vỗ vỗ bụng, no căng rồi!

Nhưng lại thấy Tử Hổ đem cục thịt chín đến cho nàng.Y Na cười nói: “Lần này ta ăn rất no, thịt này ngươi ăn đi!”

Nói xong lại đẩy thịt trở lại, nằm lên da thú nghĩ đến một buổi ngủ trưa thỏa mãn.Mới vừa mơ mơ màng màng liền cảm giác trên người hơi nhột, nhất là trong sườn đùi.

Nàng theo bản năng lấy tay bắt, nhưng lại quơ được một cái XX tròn tròn có lông!Bừng tỉnh vừa muốn đứng dậy, liền phát giác thứ gì đó phía dưới nhân cơ hội đỉnh đi lên.Phản ứng của Y Na dù sao cũng nhanh hơn người khác một chút, nàng lập tức nằm úp sấp xuống, lúc này mới hóa giải nguy cơ.

Đồng thời nàng cảm giác được tình cảnh của mình vô cùng xấu hổ, nhớ rõ khi ngủ nàng là nghiêng người ngủ, nhưng bây giờ lại thành tư thế nằm úp sấp.Hiển nhiên là có người lật thân mình nàng mới có thể như thế.

Hơn nữa da thú nửa người dưới đã không thấy đâu, nhất định là có người cởi ra.

Hơn nữa tuy nằm úp sấp, nhưng nàng vẫn cảm giác được có tiếng hít thở thật lớn ở nàng trên lưng.

Hơn nữa phía dưới còn có thứ gì đó đang tham lam tìm tìm kiếm.May mắn là, đối phương hình như muốn lấy thân phận cọp khi dễ nàng cho nên mới dùng này tư thế.

Nhưng nàng nằm úp sấp , muốn tiến vào cũng khó khăn mà bây giờ nàng lại rối rắm, đến lòng bàn tay cũng chảy ra mồ hôi, muốn thoát phải dùng sức của chân cùng thắt lưng, nhưng nếu vừa đẩy thắt lưng liền có chỗ trống có thể bị đối phương chui vào.

Không đứng dậy, chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ như thế.Đầu đột nhiên nghĩ đến tình huống ngày đó, nàng rất nhanh nghiêng thân sang trái, sau đó co rút tứ chi lại.Phía trên đột nhiên không có động tĩnh, đợi nửa ngày Tử Hổ rốt cục bò tới trên người nàng, lần này tuy rằng hắn ô ô kêu to, nhưng còn kèm theo vài tiếng rống giận.

Thậm chí, Y Na còn nhìn đến con cọp này nhe răng nanh với nàng!

Cái này có thể coi là muốn làm bá vương cường ngạnh hay không?Y Na theo bản năng muốn chạy, nhưng trực giác nói cho nàng không có chỗ để đi.

Vì thế nàng ôm thân thể, nhìn Tử Hổ há cái miệng khổng lồ từng chút từng chút tới gần mình.
 
[18+] Thuần Thú Sư (Full)
[Chương 18] Rất khó câu thông


Răng nanh của Tử Hổ hạ xuống ở cổ nàng, sau đó kêu vài tiếng.Lần đầu tiên Y Na cảm giác sợ hãi như thế, thậm chí ngừng cả hô hấp.

Ngay lúc nàng tuyệt vọng muốn nhắm mắt lại, đầu Tử Hổ rốt cục rời khỏi cổ nàng.Y Na thở từng ngụm từng ngụm, nước mắt trào ra.

Nàng đột nhiên cảm thấy thì ra khi đối mặt với con dã thú này là vô lực như thế, thậm chí ngay cả một chút động tác phản kháng đều không làm được.

Nàng hận nhất như vậy mình, yếu đuối như vậy, vô lực như vậy.Tử Hổ đi hai vòng ở trước mặt nàng, sau đó đi nghỉ ngơi!Y Na khóc đủ, nghĩ ngợi, dù sao hắn không phải con người chân chính, bởi vì trước kia đối xử với nàng coi như tốt, cho nên làm cho nàng dần dần quên mất điểm mấu chốt này.

Nhưng bây giờ, hắn lộ ra răng nanh với mình, liền chứng minh hắn đã muốn mất đi kiên nhẫn.Nàng phải chạy trốn thôi, cho dù có bao nhiêu nguy hiểm, nhất định phải nghĩ biện pháp!Lại một lát sau thấy Tử Hổ giống như đang ngủ, nàng liền chậm rãi mặc da thú vào , sau đó nghĩ biện pháp rút lui.Mấy ngày này nàng đã hiểu biết thế giới này chút ít, có lẽ có thể chạy trốn.Đầu tiên, nàng nghĩ tới cái nhánh cây mềm dẻo kia, nếu buộc lại một chỗ, có lẽ có thể dùng làm dây thừng.

Chỉ cần trên mặt khối băng trên mài nhọn một chỗ, đem dây thừng bằng nhánh cây treo xuống là có thể trốn xuống núi.Phương pháp này tuy rằng mạo hiểm, nhưng so với ngồi chờ chết ở trong này vẫn tốt hơn.

Nghĩ như vậy, Y Na liền chờ đợi thời cơ.

Thời cơ đó là Tử Hổ đi ra ngoài săn thú!Bởi vì mấy ngày nay hắn luôn bồi ở bên người nàng, cho nên bình thường một ngày hoặc là hai ngày đi ra ngoài một lần biến thành ba bốn ngày hoặc là lâu hơn, thậm chí nếu có thức ăn hắn căn bản sẽ không động.Y Na vì làm cho hắn sớm ngày đi ra ngoài, hai ngày này cũng không bận tâm mình có thể béo hay không, dùng sức ăn thịt.

Kết quả Tử Hổ cuối cùng cũng đi, hắn trước tiên ở cửa động tuần tra bốn phía một lần, sau đó gầm nhẹ một tiếng hình như nói cho Y Na hắn đi ra ngoài.Y Na thấy hắn kích động tiến cào rừng rậm, liền bắt đầu đem nhánh cây từ da thú rút ra.

Bởi vì nàng trước kia phải buộc nhiều thứ cho nên gom góp không ít, lần này để chạy trốn cần chuẩn bị nhiều một chút.

Tử Hổ còn nghĩ nàng vừa muốn buộc quần áo, cho nên cũng không có ngăn cản.

Nàng vội vàng bện nhánh cây lại, sau đó kéo kéo, bảo đảm đủ rắn chắc.Núi này rất cao, chỗ vách núi lại chỉ có cao như lầu sáu thôi.

Kế tiếp là đường dốc, nàng chỉ cần xuống đường dốc này, là có thể đi.Dây thừng đã muốn dài, cho nên Y Na đem một đầu buộc vào cục đá, sau đó đi tới vách núi.

Trước đó nàng đã chuẩn bị một tảng đá, dùng đập nát một khối băng, sau đó lại mài băng cho bớt sắc, miễn một lát cứa đứt dây thừng.Quấn dây thừng vào băng, chầm chậm bò xuống vách núi.Đối với việc leo núi, từ trước đến nay nàng có thể tự tin vào thể lực của mình, hơn nữa mấy ngày này toàn ăn thịt, trên người như có khí lực vĩnh viễn sử dụng không hết.Nhưng dù sao đó là một việc tốn sức, không biết đi bao lâu, nàng cảm thấy hai cánh tay mình đã sắp chết lặng, chân cũng run rẩy.

Đang lúc nàng nghĩ muốn dừng lại hít thở, dây thừng đột nhiên đứt.

Nàng kêu to trong lòng "không xong", sau đó thân thể rơi tự do.Vốn tưởng rằng mình lần này dữ nhiều lành ít, nhưng phía sau lưng đột nhiên đau xót, nàng mở to mắt phát hiện mình đã xuống đất.

Thì ra, bởi vì lúc leo núi rất khẩn trương sợ hãi, cho nên căn bản không dám nhìn xuống phía dưới, kết quả cũng không biết mình đã leo sắp tới mặt đật.Chân vừa đứng trên mặt đất, nàng cơ hồ muốn kích động kêu to, không chết thật sự là quá tốt!Tháo dây thừng khỏi người, sau đó bắt đầu tìm kiếm phương hướng.

Nàng phát hiện địa thế tuy rằng không cao lắm, nhưng nơi này tuyết đã bắt đầu tan.

Thậm chí vài chỗ đã mọc cỏ xanh!Đại khái nhớ rõ mình đến từ nơi nào, chỉ cần đi dọc theo phía tay trái là được.Nàng sợ Tử Hổ đuổi theo, muốn thừa dịp hắn chưa trở về mà tận lực đi xa một chút.

Hơi hoạt vung tay vung chân, sau đó cất bước chạy xuống dưới chân núi.Y Na thấy may mắn vì mình từng là người giảm béo phóng khoáng lạc quan, bằng không người thường ở loại tình huống này, đừng nói chạy, chỉ sợ đã sớm quát to một tiếng "mệt mỏi quá", sau đó ngã xuống đất không dậy nổi.Chạy một đường chạy ước chừng hơn mười dặm, chân nàng đều run lên.

Trước tiên tìm nơi nghỉ ngơi, ăn chút thịt rồi chạy tiếp.Thịt này là do Tử Hổ nướng.

Tối hôm qua lúc nướng nàng lấy một khối to, sau đó nói là để dành buổi tối ăn.

Nếu không sớm bị Tử Hổ lấy ăn sạch!Nàng tìm chỗ không dễ dàng bị phát hiện, ngồi xuống, một tay cầm dao, một tay cầm thịt ăn.

Thế giới này tràn ngập nguy hiểm, ai biết đột nhiên có cái gì thứ gì đột nhiên xông ra.Chỗ này là khe núi đá, Y Na ăn mấy miếng thì phát hiện phía trước cách đó không xa có một cái sơn động rất lớn.

Hơn nữa cửa động còn phơi da thú.Cho thấy nơi này có nhân loại...

Hoặc là thú nhân!Nàng vội vàng dọn dẹp, sau đó muốn chậm rãi lui.

Lui hai bước, nàng phát hiện từ bên trong đi ra một người, đúng là nhân loại, hơn nữa là nữ nhân.Đã lâu Y Na không có gặp con người, không khỏi nghĩ muốn tới gần, ít nhất để hỏi tình hình nơi này, cũng có thể chuẩn bị ình chạy trốn.Nàng đặt thịt vào một cái túi mình đeo, sau đó đợi thêm một chút cũng không thấy xuất hiện thêm nhân loại hoặc thú nhân ở cửa động.Có lẽ rất an toàn?

Làm quen với nhân loại ít nhất cũng an toàn hơn với nhân thú đi!Thật cẩn thận đi qua, sau đó chậm rãi đi đến trước động.

Cảm thấy cũng không có cái gì nguy hiểm liền nhỏ giọng hỏi: “Xin hỏi, có người không?”

Nơi này lại không có cửa, chỉ có thể dùng câu vô nghĩa này chào hỏi.Chỉ chốc lát sau, bên trong nhô ra một cái đầu dò xét, tóc nàng hơi rối, mặt hơi bẩn. nhưng trên mặt không có lông, ngũ quan giống nhân loại.

Chờ nàng đi tới, Y Na mới phát hiện cho dù là nhân loại, nàng cũng là cao hơn mình nửa cái đầu.Nàng nhìn thấy Y Na hình như vô cùng khẩn trương, vội vàng từ trong động chạy đến nói một chuỗi dài.

Nhưng mà Y Na nghe ra nàng nói nhanh hơn thú nhân một chút, cũng không có mang theo tiếng hú đặc biệt gì, cho nên có vài câu nàng nghe được hiểu được.Nữ nhân đang hỏi nàng vì cái gì đến nơi này, hơn nữa hình như cực kỳ sợ hãi gì đó, cứ nhìn xung quanh.Y Na nghĩ nàng là hiểu lầm mình dẫn theo người khác lại đây, vì thế nói: “Ta đến một mình, không có mang bất kỳ ai.”

Nữ nhân lo lắng còn nói tiếp, Y Na nói: “Ngươi có thể nói chậm một chút không.”

Nữ nhân đại khái hiểu được ý nàng, chậm rãi giải thích: _“Ngươi…

Vì sao chạy lung tung trong lãnh địa thú nhân, nếu không mau đi sẽ bị bọn họ xé rách.”

Y Na vậy mới biết đây là lãnh địa thú nhân, vì thế nói: “Vậy vì sao ngươi cũng ở lãnh địa thú nhân?”

Nữ nhân nói: “Bị bắt đến, thú nhân nơi này đột nhiên thích giao phối cùng nữ nhân nhân loại, cho nên đã đi xuống núi bắt ta.”

Y Na cảm thấy trên mặt nữ nhân này hiện lên một tia đau thương, nhưng cũng không rõ ràng, nàng không có thời gian đi để ý chuyện người khác, mình còn đang chạy trối chết mà.

Nắm chặt cơ hội, hay là hỏi chút chuyện có liên quan đến mình đi!_“Đi khỏi nơi này như thế nào?”

Nữ nhân lắp bắp kinh hãi, dùng ánh mắt không tín nhiệm nhìn nàng thật lâu mới lắc đầu nói: _“Thú nhân cai quản nơi này, ngươi không thể chạy thoát bọn họ đâu, từ bỏ đi, trở lại bên cạnh thú nhân bắt ngươi.

Nếu bọn họ chán ghét nữ nhân nhân loại, có lẽ sẽ thả ngươi đi.”
 
Back
Top Bottom