Lãng Mạn [18+] Cuộc sống dâm đãng của Hữu Dân

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
396269662-256-k150994.jpg

[18+] Cuộc Sống Dâm Đãng Của Hữu Dân
Tác giả: mirukifake6775
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện kể về Hữu Dân và sự damdang của cậu ấy
P/S: Mọi người vote cho em có động lực viết tiếp ạ Tags: 18sexgaythaygiao​
 
[18+] Cuộc Sống Dâm Đãng Của Hữu Dân
Chap 1 - Anh Gia Sư


Tôi là Nguyễn Hữu Dân, 17 tuổi, đang học lớp 12.Ba của tôi là Nguyễn Hữu Thanh, Mẹ của tôi là Bùi Bích Phương tôi còn có thêm một người chị là Nguyễn Hải Anh.

Nói sơ về tôi thì tôi là một cậu bé có nước da trắng như bông khuôn mặt thì dễ thương vô đối, Thân hình thì cân đối.

Trông như một tiểu Mỹ thụ thứ thiệt.

Cũng như bao người khác thì lớp 12 là một năm rất là quan trọng nên tôi phải tập trung vào học hành rất nhiều.

Tôi thì học môn nào cũng tương đối ổn, nhưng chỉ riêng môn Toán là điểm số không được tốt lắm.

Mẹ tôi rất lo lắng nên đã tìm đến một anh gia sư để dạy kèm môn toán cho tôi vào mỗi buổi tối.

Và đây cũng chính là khởi đầu cho một chuỗi sự kiện dâm dục liên tiếp xảy ra trong cuộc đời tôi không có điểm dừng bởi vì không chỉ một người mà là nhiều người.Như thường lệ tôi đi học cả ngày ở trên trường về tới nhà thì ăn cơm tắm rửa nghỉ ngơi.

"Thầy sắp tới rồi đó nha coi mà chuẩn bị xuống đón thầy nè" - mẹ tôi thúc giục Dạ con biết rồi.

Tôi thay đồ ăn mặc chỉnh tề được một lúc sau thì nghe tiếng chuông cửa.

Biết thầy gia sư đã đến nên tôi vội đi xuống nhà để gặp thầy.

Khi vừa Mở cửa, anh ấy bước vào khiến tôi ngỡ ngàng bởi vì chiều cao của anh ấy chắc tầm 1m80 còn thân hình thì đô con trông như dân gym mặt thì trông rất là sáng sủa, có thể gọi là đẹp trai.

"Chào em Anh tên là Trần Gia Bảo cũng như là gia sư của em" - một giọng nói trầm ấm bỗng cất lên.

Tôi đơ ra vài giây không kịp phản ứng, bởi vì chất giọng ấm áp của anh ấy đã làm tôi say mê.

"À, À Dạ em tên là Nguyễn Hữu Dân" - tôi hoàn hồn lại đáp "Mình bắt tay làm quen cái nhé" - Anh ấy đưa tay ra.

Theo phản xạ, tôi cũng đưa tay ra nắm lấy tay anh ấy.

Một bàn tay to ấm áp khiến con tim tôi muốn nhảy ra ngoài.

"Vậy làm phiền con rồi, hai đứa lên trước đi một lát, cô đem nước với trái cây lên sau" - mẹ tôi bảo Vừa ngồi vào bàn, Anh ấy hỏi tôi vài câu để dò xem tôi kiến thức tôi đang có là bao nhiêu để bắt đầu quá trình giảng dạy.

"Trên trường em học đến đâu rồi, Có bài nào không hiểu không để anh chỉ cho."

- Anh Bảo hỏi Tôi bị phân tâm do hương thơm thoang thoảng trên người của anh bảo.

Nên chẳng để ý anh bảo đang nói gì hết.

"Nè, nè Dân Em có nghe anh đang nói gì không?"

Anh bảo nói lớn.

"Dạ em đang suy nghĩ vài thứ nên không nghe anh nói gì Anh có thể nói lại không?"

- tôi giật mình "Em phải tập trung vào nghe anh nói nha lớp 12 rồi đó không có giỡn chơi được đâu."

- Anh bảo nghiêm túc nói Thoáng một chút mà đã hết giờ dạy của anh Bảo, mặc dù tôi dù vẫn còn lưu luyến nhưng không còn cách nào khác.

"Anh giao cho mấy cái bài tập với mấy cái công thức làm rồi học thuộc hết bữa sau anh kiểm tra."

- Ảnh Bảo nói "Dạ em chào anh nha."," Anh về cẩn thận."

- Tôi chào anh ấyTối hôm đó tôi nằm trên giường, cứ suy nghĩ mãi về anh bảo.

Từ trước đến nay tôi chưa từng gặp ai mà tôi thích đến như vậy nên làm tôi lóe lên một vài suy nghĩ Đen Tối.

Nằm suy nghĩ một hồi lâu, tôi dõng dạc tuyên bố anh bảo sẽ thuộc về tôi.

Và bắt đầu lên kế hoạch gạ anh bảo vào tròng.không thể ngừng phấn khích khi suy nghĩ về cảnh tượng được trao đổi xác thịt với anh Bảo Không thể chần chừ vào buổi học tiếp theo, tôi bắt đầu tấn công anh ấy.

"Bài tập hôm trước anh giao đã làm hết chưa Một lát nữa anh trả bài công thức nha."

- Anh bảo nói "Dạ em làm hết rồi Còn công thức thì em có thể trả bài cho anh từ A cho đến á luôn."

- vừa nói tôi vừa cười bởi vì tôi có khuôn miệng cười lên rất đẹp nên tôi lựa chọn đòn tấn công đầu tiền là nụ cười của tôi "Ừ Vậy lát trả bài cho anh" - Anh bảo không để lộ bất kỳ cảm xúc nào trên mặt.

Sau đó tôi dùng đủ mọi cách để quyến rũ anh ấy, nhưng mà vẫn không nhận được bất kỳ tín hiệu nào đáp lại, nhưng tôi Quyết tâm không bỏ cuộc, dù cho anh ấy có là trai thẳng đi chăng nữa thì tôi nhất quyết phải bẻ cong.

Được một lúc, tôi bắt đầu Giả vờ hỏi

"Anh ơi, anh có anh dạy nãy giờ chắc cũng khát nước rồi ha để em đi lấy nước cho anh nha."

Nói xong tôi đứng dậy xuống dưới nhà, rót một ly nước đầy cho anh ấy rồi cười thầm Cầm ly nước đi đến trước anh Bảo rồi tôi giả vờ vấp ngã tạt hết nguyên một ly nước vào áo của anh ấy.

"Ấy chết Em xin lỗi, Em không có cố ý để em lấy cái khăn lau lại cho anh nha."

- tôi giả vờ bối rối Do anh ấy mặc một cái áo sơ mi mỏng nên tôi vừa tạt nước lên là thấy rõ nguyên một body 6 múi lực lưỡng săn chắc Tôi đi lấy khăn giấy rồi quay lại đưa tay lên nhẹ nhàng lau cho anh Bảo, nhân cơ hội chạm vào bộ ngực săn chắc của anh ấy.Rồi cố tình Sượt ngang cái núm vú của anh Bảo anh ấy bỗng dưng giật bắn người một cái.

"Anh có sao không?"

- Tôi hỏi.

"Anh bảo Lúc này mặt đỏ ửng" - ngại ngùng không dám trả lờiBiết cơ hội đã đến, tôi bắt đầu lau dần xuống cơ bụng 6 múi của anh ấy.Thấy anh bảo im lặng không phản kháng tôi từ từ đưa cái khăn xuống con cặc của anh ấy.

Vừa đưa xuống, Anh bảo ngay lập tức nắm tay tôi lại.

Tôi nhìn lên thì thấy mặt của anh bảo đỏ bừng.

Tôi nhếch miệng cười một cái rồi nói

"Hay là anh cởi áo ra đi để em đi sấy khô cho chứ để lâu như vậy mất công anh bị cảm."

"À Không cần đâu" - anh Bảo nói lắp bắp.

"Thôi Có sao đâu cũng là con trai hết mà."

- tôi đáp Thấy anh ấy không nói gì thêm tôi từ từ đưa tay lên cởi từng cái cúc Áo của anh ấy.

Càng cởi thì càng nhìn rõ cái body săn chắc của anh bảo.

Cởi hết nút áo rồi thì tôi nhẹ nhàng áp sát người của tôi vào anh ấy rồi kéo cái áo xuống hương thơm thoang thoảng trên người của tôi và anh ấy hòa lại với nhau.

Tôi đặt cái áo sơ mi của anh ấy lên bàn rồi nói.

"Em thấy là cái quần của anh cũng bị ướt, Hay là để em cởi ra luôn cho nha."

- Nói xong tôi quỳ xuống.

Nhẹ nhàng tháo cái tắt lưng của anh bảo ra.

Rồi cởi cái nút quần, sau đó thì từ từ kéo cái khóa quần xuống.

Lúc này tôi nhìn thấy cái quần lót màu trắng của anh ấy ẩn bên trong là một con cặc to dài đang cương cứng.

Tôi vừa định chạm vào Thì bỗng dưng nghe tiếng gõ cửa của mẹ tôi.

Anh bảo giật mình liền đẩy tôi ra kéo quần rồi mặc lại cái áo vào.

Tôi hụt hẫng đứng dậy đi ra mở cửa rồi hỏi mẹ tôi "Sao thế mẹ?"

"À, Mẹ tính hỏi là hai đứa có đói bụng không để mẹ gọi một ít hoa quả đem lên."

- mẹ tôi đáp "Dạ tụi con không đói, mẹ không cần gọt đâu hả?"

- tôi hậm hực trả lời "Ừ vậy thôi, con học tiếp đi."

- mẹ tôi nói Vừa ngồi lại vào bàn anh Bảo nói "Anh đi vệ sinh một chút em ngồi ở đây giải bài tập đi."

- Anh Bảo vội vàng chạy vào nhà vệ sinh Một hồi lâu, anh mới đi xe nổi tiếng về bạn học của tôi giao đại một vài bài tập rồi xin đi về.

Nhìn bóng dáng của anh ấy hớt hải đi về làm lòng của tôi buồn bã vô cùng.

Đêm đến trong lòng đầy suy nghĩ lo rằng không biết liệu anh Bảo có tiếp tục làm gia sư của mình nữa không sau chuyện ngày hôm nay.

Không lẽ mọi chuyện cứ kết thúc như vậy sao rồi tôi dần dần chìm vào giấc ngủ.

Đến buổi học tiếp theo, tôi ngồi chờ anh ấy hồi hộp, Không biết rằng anh ấy có đến không?

May mắn thay anh ấy vẫn đến làm tôi vui đến nỗi nhảy lên vài cái rồi mở cửa ra đón anh ấy vào.

Buổi học ngày hôm nay tôi không dám nói gì nhiều vì sợ anh ấy hoảng sợ rồi bỏ chạy giống hôm trước.Thấy tôi im lặng anh ấy liền hỏi "Sao vậy?

Hôm nay sao không nói gì hết."

Tôi vẫn im lặng do không biết nên nói gì "Nếu như em hứa với anh từ nay về sau học hành chăm chỉ thì hôm nay anh sẽ tặng cho em một món quà."

- Anh Bảo nói "Quà gì vậy anh?"

- Tôi thắc mắc hỏi Anh bảo đứng dậy rồi đưa con cặc lại sát mặt tôi rồi nói "Trước mặt em đây này" Anh bảo nhếch miệng cười rồi đi lên giường của tôi rồi nói

còn không mau lại đây khui Quà Tôi tiến đến và cởi áo của anh bảo ra.

Tôi vội lao vào bú liếm cái núm vú của anh Bảo rồi đưa tay lên xoa bóp cái ngực còn lại.

Xong rồi tôi cởi quần của anh bảo ra lôi con cặc của anh ấy sau cái quần lót, nhẹ nhàng bú liếm một cách thuần thục "Sao em bú giỏi vậy hả ?"

- Anh Bảo nghi hoặc hỏi "Tại em coi phim sex gay thấy người ta làm vậy nên bắt chước" - Tôi đáp "Vậy chắc cũng xem nhiều lắm rồi ha" - Anh Bảo trêu chọc tôi Tôi bú liếm cái đầu cặc của anh Bảo rồi lại ngậm hai hòn dái của anh Bảo khiến anh ấy sướng tê tái Anh Bảo lôi trong cặp chai gel bôi trơn và cái bao cao su rồi nói "Em muốn thử quà xem nó có vừa với em không ?"

Lúc này tôi như bị dục vọng xâm chiếm tôi chổng cái mông lên lắc lắc vài cái gợi dục

"Cho nó ào đi anh Bảo" Anh Bảo lúc này đưa lưỡi ngoáy sâu vào trong cái lỗ lồn hồng hào của tôi tay thì nhào nặn cặp mông tôi, được một lúc anh bảo thoa gel vào cái lỗ lồn hồng hào của tôi rồi đứa hai ngón tay vào móc cái lồn tôi Tôi sướng điên người vì đây cũng là lần đầu của tôi Móc xong anh ấy nhẹ nhàng hỏi tôi

"Em chuẩn bị thử quà chưa" "Dạ rồi ạ" - Tôi nói "Vậy anh vào nha" - Nói xong anh bảo tách cái mép lồn tôi ra từ từ đưa cặc vào.

Vì lúc nảy anh ấy đã nới lỏng nó trước nên cũng dễ vào hơn, nhưng vì con cặc anh Bảo lớn quá nên tôi vẫn cảm thấy cơn đau đang xé toạc tôi.

Anh Bảo từ từ thúc hết con cặc vào rồi bắt đầu nhấp, tôi không chịu được mà vừa rên vừa thở hổn hển.

Càng nhấp càng hăng anh Bảo bắt đầu tăng dần tốc độ lên từng cú dập của anh Bảo như muốn giết chết tôi nhưng không hiểu sao lúc này tôi dần bắt đầu cảm thấy sướng.

Chúng tôi đổi tư thế anh ấy nằm xuống còn tôi thì ngồi lên con cặc của anh ấy mà nhún.

Bỗng dưng lúc này tôi nghe tiếng gõ cửa "Con ơi, Mẹ đem chút hoa quả lên cho 2 đứa nè" Tôi nuốt lấy cơn đau vừa nhấp vừa nói "D-Dạ, T-T-Tụi con, K-Không ăn đâu ớ" - Tôi không thể nói được một cách bình thường "Vậy có muốn ăn thì xuống tủ lạnh lấy nha mấy đứa" - Mẹ tôi nói "D-Dạ mẹ" - Tôi cố gắng hết sức trả lời "Em cũng hư quá đó" - Anh Bảo cười nhạo tôi "Tại con cặc anh đâm sướng quá đó" - Tôi thở dốc "Vậy, thì, tận, hưởng, đi, nhé" - Mỗi một chữ anh ấy đều thúc một cái thật mạnh thật sâu vào trong tôi Anh Bảo bế tôi nằm xuống rồi đưa con cặc vào thúc nhanh đến mức tôi tưởng anh ấy là một con quái vật.

"Anh-Anh sắp bắn" - Anh Bảo nhăn mặt lại "Cho em đi cho em hết tinh trùng của anh đi" - Tôi cầu xin anh Bảo "Được cho em hết nè" - Anh bảo nói xong rút cái bao cao su ra rồi nhét lại vào lồn tôi bắn hết tinh trùng vào Sau khi đụ xong cả hai tiếp tục vào bàn ngồi học, nhưng không hiểu sao tôi có cảm giác kì lạ như thể đây là lần cuối chúng tôi gặp nhau.

Đúng như dự đoán sau buổi học hôm ấy, anh Bảo đã xin nghỉ và mối tình của chúng tôi cũng chấm dứt.

Mặc dù buồn nhưng tôi vẫn nén lại và tiếp tục đón nhận những quan hệ tiếp bởi vì tôi đã bắt đầu nghiện cảm giác được đụ.
 
[18+] Cuộc Sống Dâm Đãng Của Hữu Dân
CHAP 2 - Anh Dạy bơi


"Cuối tuần này mẹ đăng ký cho con lớp học bơi nha, học có mấy buổi à, kỹ năng sống cần thiết lắm đó."

- bà Phương Tôi ngẩng đầu khỏi điện thoại, nhíu mày nhìn mẹ.

"Bơi cái gì giờ này nữa mẹ.

Lớp 12 rồi..."

"Chính vì lớp 12 sắp ra đời mới cần biết bơi.

Té sông ai cứu con?"

- bà Phương "Con có té sông hồi nào đâu..."

Bà Phương không thèm đôi co: "Trường không dạy thì mẹ tự lo.

Học có ba buổi thôi.

Có thầy hướng dẫn đàng hoàng.

Con trai lớn phải biết tự lo thân thể."

Tôi thở dài, ánh mắt hơi đảo một vòng.

Chữ "thầy" lọt vào tai không biết từ khi nào khiến khóe môi nó hơi cong.

"Thầy... trẻ không mẹ?"

"Sao mẹ biết.

Ai dạy thì học, khỏi chọn."

- bà Phương Tôi cười khẽ, gác điện thoại sang một bên.

Nhìn vẻ mặt mẹ đang hớn hở ghi chép với ánh mắt "giáo dục con", tôi bỗng dưng thấy... tò mò.Tới ngày học tiếng nước vỗ nhè nhẹ bên hồ, mùi clo lẫn mùi nắng giữa trưa.

Tôi ngồi hàng ghế nhựa sát thành bể, mặc áo thun trắng, quần sọt rộng.

Đám học viên xung quanh xôn xao, mấy đứa con gái thì bận lo kiếm chỗ selfie, trai thì nhìn nhau ngán ngẩm.

Tôi ngáp nhẹ, chán muốn chết... cho đến khi một bóng người to cao xuất hiện từ cuối sân.

Tôi ngẩng đầu lên... rồi đứng hình mất một nhịp.

Thầy dạy bơi bước ra từ phòng thay đồ.

Trên người hắn là bộ đồ thể thao bó sát áo thun tay lỡ màu xanh đen dính sát từng thớ thịt.

Ngực thầy phập phồng nhẹ theo hơi thở.

Bụng... không cần hóp cũng hiện rõ từng múi rắn chắc như bẻ gãy được tay người khác.

Cặp đùi thầy rắn như cột gỗ, quần bơi đen bó lấy từng khớp chân, ôm sát cái hạ bộ chỗ đó phồng hẳn lên, một khối tròn dài, căng cứng dưới lớp vải ướt mồ hôi.

Tôi liếc nhìn, nuốt khan: "Cái đó bự quá.

Bự kiểu vô lý."

Thầy vừa đi vừa lau tóc, bước nào cũng nảy cơ.

Bắp tay thầy cuồn cuộn, gân nổi lên từ cổ tay chạy thẳng lên vai, cổ to, xương quai hàm sắc, môi dày vừa phải gương mặt không phải kiểu trai đẹp thư sinh mà là kiểu đàn ông lực điền, có thể đè ngã người khác bất cứ lúc nào.

Tôi nhìn không chớp.

Mắt dán từ ngực, bụng, cái bụm phía dưới rồi lên cổ, vai, xương hàm, gò má và cuối cùng là ánh mắt.

Thầy ngẩng lên.

Ánh mắt chạm đúng tôi nó làm tôi giật mình nhẹ, nhưng không quay đi.

"Giới thiệu sơ nha, thầy tên Lâm, mọi người gọi là thầy Lâm.

Cứ thoải mái, có gì không hiểu thì hỏi." – giọng thầy vang lên trầm và rõ.

Tôi thở nhẹ ngồi nguyên một chỗ, nhưng phía dưới trong quần...

đã bắt đầu hơi căng.

"Ừ, thầy Lâm...

Được đấy.

Để coi ai làm ướt ai trước."

Thầy Lâm bước ra giữa lớp, hai tay chống hông.

"Lớp này không phải ai học cho vui thì vô.

Tôi hướng dẫn bài bản, nghiêm túc.

Không chăm chỉ, không lắng nghe, mời nghỉ."

Giọng thầy trầm, chắc.

Không quá lớn, nhưng kiểu nói một câu là người khác tự thấy mình nên im lặng.

"Không được tự ý xuống nước.

Không cười giỡn quá đà trong giờ.

Không được bỏ giữa chừng nếu đã đăng ký."

Tôi nghe mà gật gù.

Nhưng nói thật... nãy giờ tôi không nhớ nổi một chữ nào thầy nói.

Chỉ nhớ mỗi cái tay đang chống hông kia ngón dài, cổ tay gân, cơ bắp từ bắp tay trồi lên từng đường một.

Rồi nhìn cái quần đó, vẫn bó như vậy, vẫn rõ mồn một chỗ đó...Mà thầy cứ đứng đó nói chuyện, tay đưa lên đưa xuống, cái bụm kia cứ theo nhịp di chuyển mà... giật nhẹ.

"Rồi, đứng giãn cơ nhẹ trước đã.

Khởi động xoay vai, xoay cổ, chân tay.

Làm quen nước từ từ.

Không có lao đầu xuống hồ liền là chuột rút nằm ngáp."

- Thầy Lâm Tôi lặp lại mấy động tác như con rối, mắt vẫn không rời khỏi thầy.

Mỗi khi thầy xoay người chỉ ai đó, cặp đùi săn chắc, cơ mông hơi nhô sau lớp quần lại nhúc nhích.

Bả vai rộng, gáy đậm, ánh nắng chiếu vô da nâu nâu càng thêm bắt mắt.

Mười phút sau, lớp được thả lỏng, Thầy Lâm bước ra rìa hồ, giơ tay ra hiệu: "Từng người xuống nước từ từ, làm ướt mình cho quen nhiệt độ.

Đừng làm màu lao vô phát là sặc nước ráng chịu."

Tôi bước ra mép hồ, nhìn mặt nước xanh nhạt phản chiếu mặt trời.

Vừa định ngồi xuống, tôi liếc về phía thầy...

Thầy đang ngồi xổm, nhìn đám học viên từng đứa một xuống nước.

Áo ướt hơn lúc nãy, dính chặt vô người, còn rõ cả đầu ti lún sau lớp vải, phía dưới... vẫn căng đều đặn.

Tôi khẽ mỉm cười.

"Đúng kiểu tôi thích Nghiêm, đô, bự..."

Sau khi từng đứa học viên làm quen với nước xong, thầy Lâm mới bước chầm chậm xuống hồ.

Nước dâng tới hông, ôm sát lấy lớp quần bó làm nó càng rõ mồn một hơn.

Tôi phải liếc qua chỗ khác vài lần để khỏi nhìn quá lộ liễu.

Thầy bắt đầu hướng dẫn: "Kỹ thuật đầu tiên là tập thở đúng cách, kết hợp nổi và quạt tay cơ bản.

Ai từng học rồi thì ôn lại, chưa biết thì tập từ đầu."

Tôi giả vờ chăm chú lắng nghe, nhưng mắt cứ liếc mỗi lần thầy đưa tay chỉ dẫn.

Cánh tay đó mà quàng ngang người tôi thì...

"Tôi rùng mình một cái" Thầy chia lớp ra từng nhóm nhỏ mỗi nhóm tập riêng một khu, Thầy đi vòng vòng quan sát, thỉnh thoảng cúi xuống sửa tay ai đó, đỡ lưng ai đó cho thẳng.

Tôi cố tập trung làm giống tụi kia, rồi liếc nhìn.

Thầy đi từ nhóm này sang nhóm khác, chạm ai cũng chạm, chỉ ai cũng chỉ nhưng không phải tôi.

"Ủa?

Gì kỳ vậy?"

Tôi cố nhướn cổ, làm động tác bơi sai nhịp, tay quạt quá rộng, người nổi không đúng cách.

Diễn hơi lố nhưng vẫn đủ tự nhiên.

Và rồi...

"Em kia!

Em...

đúng rồi, áo trắng!"

Tôi giả vờ giật mình, ngẩng lên.

Thầy Lâm đang nhìn tôi mặt nghiêm, cặp chân dài bước qua mặt nước, dừng lại ngay bên tôi.

Nước bắn lên đùi thầy, ướt thêm phần bụng quần.

Tôi ngẩng lên nhìn thầy, Cười nhạt.

"Em không hiểu đoạn này lắm thầy.

Hình như em làm sai..."

Thầy chống tay lên gối, nhìn tôi từ trên xuống. – "Em đạp chân loạn xạ quá.

Tay quạt chưa đúng.

Cả người em nghiêng sang một bên là sao bơi nổi?"

Tôi mím môi giả ngu.

Lòng thì thầm: "Cuối cùng cũng chịu để ý tới tôi rồi ha, thầy..."

"Lại đây, tôi hướng dẫn lại."

- Thầy Lâm Thầy đưa tay ra.

Tôi chầm chậm bơi tới, cố tình để tay mình khẽ chạm vô đùi thầy.

Rắn chắc, Nóng hơn cả nước.

Tôi liếc lên mặt thầy, Vẫn nghiêm, Chưa nghi ngờ gì.

"Còn tôi... thì đã bắt đầu chơi."

Thầy không nói gì thêm, chỉ gật đầu ngắn rồi ra hiệu: "Lại đây."

Tôi bơi nhẹ tới gần, thầy cũng lội xuống, nước dâng tới bụng ảnh, làm cái quần bó sát kia trĩu xuống đôi chút nhưng vẫn lồ lộ nguyên khối phía trước.

Tôi liếc một cái, Lòng gợn lên cảm giác kỳ lạ nôn nao, hừng hực, khó tả.

"Góc kia ít người, ra đó tôi chỉnh cho dễ."

- Thầy Lâm Đúng cái tôi muốn nghe, tôi giả vờ vâng nhẹ, bơi theo hướng thầy chỉ.

Cái góc gần cuối hồ, che khuất một chút bởi cái thang và bụi cây cảnh bên ngoài rào.

Nước mát.

Nhưng người tôi lại nóng lên từng chút.

Thầy tiến lại gần, đứng ngay bên tôi, tay đặt lên vai tôi giữ lại.

"Em nổi lên được không?"

"Dạ... chưa chắc lắm..."

Tôi cố tình loạng choạng, ngửa người ra sau, để tay mình khẽ quệt trúng hông thầy.

Lúc đó làn da trần mướt nước chạm vô lòng bàn tay tôi nóng, săn chắc.

Tôi rợn người.

Mắt liếc lên gò ngực của thầy, thấy rõ cơ ngực phập phồng dưới lớp áo mỏng đang dính chặt vô da.

Đôi núm nhỏ dưới lớp vải lộ ra mờ mờ...Tôi nuốt nước bọt.

Thầy đưa tay vòng ra sau lưng tôi.

Cánh tay mạnh mẽ đỡ tôi lại để tôi thẳng người.

Ngực tôi chạm vô bụng thầy "Chặt, Nảy, Nóng."

Cảm giác như có cái gì cứng cứng đang ép nhẹ vào bụng dưới tôi.

Tôi thở ra một hơi thật khẽ, Mắt vẫn tỉnh, miệng vẫn "dạ", nhưng trong đầu tôi như đang gào rú: "Trời ơi... cái cơ thể này... cho em sờ chút thôi cũng được..."

Tôi liếc xuống, cái bụm to đó gần như cấn sát hông tôi khi thầy điều chỉnh tay tôi.

Tôi hơi nghiêng người "vô tình" để bắp tay mình áp vào bụng dưới của thầy, nơi đó cứng hơn cả ngực tôi.

Mạch máu trong tôi như đập vào tai, cổ họng khô khốc.

"Em mà còn liêm sỉ thì em không tên Dân."

Tôi khẽ rùng mình, bàn tay thầy vẫn đang đặt trên vai tôi, thỉnh thoảng bóp nhẹ để điều chỉnh tư thế.

Tôi cắn môi, cố giữ bình tĩnh... nhưng phần dưới của tôi đã hơi nhô lên dưới mặt nước rồi.Tôi cứ giả vờ bơi sai mãi, làm như mình vụng về lắm.

Thầy Lâm thấy vậy thì dắt tôi ra một góc hồ yên tĩnh hơn để dễ hướng dẫn.

Ở chỗ này vắng người, xung quanh chỉ còn tiếng nước lách tách và ánh nắng xiên qua mặt hồ.Thầy đứng gần tôi, hai tay nhẹ nhàng chỉnh lại tư thế.

Mỗi lần thầy đưa tay đỡ lưng hay chạm vào eo tôi, người tôi như nóng ran.

Tôi cố ý không hợp tác lắm, để thầy phải chạm nhiều hơn.

Từng va chạm đó khiến tim tôi đập rộn lên.Rồi tôi làm bộ như bị chuột rút, khẽ nhăn mặt"Á... chân em bị rút rồi thầy ơi..."

Nói rồi tôi đổ người về phía trước, va luôn vào người thầy.

Ngực tôi chạm vào ngực thầy cứng và đầy sức mạnh.

Nói rồi tôi nghiêng người, giả vờ mất thăng bằng, để cơ thể đổ thẳng về phía thầy.

Thân tôi va vào thầy một cách trọn vẹn ngực áp chặt vào lồng ngực rắn chắc bên dưới lớp áo ướt lạnh.

Cảm giác đầu tiên là một độ cứng ấm nóng đầy nam tính.

Mỗi múi cơ như dội ngược lại qua làn da tôi, khiến tim tôi bất giác hụt một nhịp.

Thầy đỡ tôi theo phản xạ, còn tôi thì bám lấy vai thầy, miệng buột ra"Trời... người thầy cứng thiệt đó... cơ bắp ghê á..."

Thầy cười nhẹ, chắc tưởng tôi chỉ nói chơi"Ờ, thầy cũng tập thể thao đều nên giữ được form thôi."

Tôi nhìn xuống ngực thầy, rồi ngẩng lên xin phép"Em sờ thử được không?"

Thầy thoáng ngập ngừng, nhưng rồi cũng gật đầu.

Tôi đưa tay lên, chạm vào phần ngực áo ướt sũng nước của thầy.

Lớp vải bó sát để lộ rõ múi cơ bên dưới, sờ vào vừa săn chắc vừa mát lạnh vì ngâm nước.Tôi mân mê một lúc, rồi liếc lên nhìn thầy.

Thầy không nói gì, nhưng tôi thấy thầy khẽ nuốt nước bọt.

Mỗi lần ngón tay tôi lướt qua phần trước ngực, thầy đều hơi giật nhẹ.

Tôi biết mình đã chạm đúng điểm "nhạy cảm".Bên trong tôi, sự hứng thú lớn dần lên.

Không chỉ vì cơ thể thầy hấp dẫn, mà còn vì cảm giác được phép tiến gần, dù chỉ là một chút nhưng là do tôi chủ động hoàn toàn.Tôi vẫn để tay trên ngực thầy, đầu ngón tay bắt đầu xoa nhẹ , rồi ấn ấn mấy cái lên từng múi cơ như đang thử độ đàn hồi.

Cơ ngực thầy rắn chắc một cách đáng kinh ngạc, vừa cứng vừa đầy sức sống, khiến tôi không muốn rời tay.Tôi ngước nhìn thầy, ánh mắt vừa ngây thơ vừa trêu chọc"Cơ ngực thầy săn dữ ha... mà cơ bụng chắc cũng không kém đâu nhỉ?"

Thầy cười, không nhận ra ý tôi, mà lại kéo nhẹ mép áo lên để lộ phần bụng"Ờ, bụng cũng vậy.

Sáu múi là do tập đều."

Tôi nuốt nước bọt, mắt dán vào phần bụng thầy từng múi cơ nổi rõ, chạy đều từ ngực xuống dưới rốn, còn làn da thì rám nắng và ươn ướt vì nước hồ.Tôi đưa tay xuống chạm thử, đầu ngón tay lướt nhẹ qua từng múi một.

Bụng thầy co nhẹ khi tôi ấn vào phản xạ của một cơ thể luyện tập nghiêm túc.

Tôi thở ra khe khẽ, môi hơi nhếch"Thân trên đã cứng vậy... thân dưới chắc còn hơn thế nữa ha, thầy?"

Thầy tưởng tôi nói đến bắp chân thì gật đầu tỉnh queo"Ừ, thầy đá chân nhiều nên bắp cũng cứng lắm."

Nghe tới đó là tôi chụp liền cơ hội"Cho em sờ thử luôn nha thầy, em tò mò quá!"

Không đợi thầy trả lời, tôi đã quỳ nhẹ xuống nước, đưa tay tới xoa bóp bắp chân thầy Lâm qua lớp quần bơi bó sát.

Đúng là rắn thật, đầy đặn và rõ khối.

Tôi vuốt nhẹ từ phần giữa bắp chân, rồi giả vờ "trượt tay" dần lên.Bàn tay tôi lặng lẽ dịch chuyển, chậm rãi áp sát hơn vào vùng giữa hai chân.

Khi ngón cái chạm gần tới phần vải hơi phồng nơi đó, tôi cảm nhận cơ thể thầy giật như một cú co phản xạ.Tôi nhìn lên.

Ánh mắt thầy thoáng dao động.

Không nói gì, nhưng tôi biết rõ mình đang từng bước tiến tới rất gần giới hạn.Vừa lúc tay tôi lỡ trượt vào vùng giữa hai chân thầy – nơi lớp vải bó sát ấy bắt đầu nhô nhẹ lên thầy giật mình, bước lùi lại một chút rồi nhìn tôi, mắt mở to"Em làm gì vậy?"

Tôi giả vờ ngơ ngác, rút tay về liền rồi nhăn mặt"Ơ... em lỡ tay... không để ý...

Em tưởng vẫn là bắp chân chứ bộ..."

Tôi nhìn xuống, rồi nhìn lại thầy, môi mím lại như đang suy nghĩ gì đó.

Sau vài giây, tôi buột miệng nói thật nhỏ nhưng cố ý để thầy nghe:"Mà... phần đó của thầy cũng... to với cứng thiệt... ai mà làm bồ thầy chắc sướng lắm ha..."

Thầy thoáng đỏ mặt, chau mày rồi khoát tay một cái, giọng trầm hẳn xuống"Nói linh tinh gì vậy?

Thầy có vợ rồi.

Em mới tí tuổi đầu, lo học đi, để ý mấy chuyện đó làm gì?"

Tôi đứng yên, mặt hơi sượng.

Nhưng trong lòng thì bắt đầu nóng ran lên, khó chịu thật sự.

Một người đàn ông cao to, phong độ, thân hình cực phẩm như thầy... lại có vợ rồi?

Tự nhiên thấy... bực.

Tôi cúi mặt, rồi ngẩng lên hỏi:"Thầy còn trẻ vậy mà lấy vợ sớm không thấy tiếc hả?

Không được ăn chơi, không được... trải nghiệm.

Sao không để tận hưởng thời gian tự do chút rồi lấy?"

Thầy lắc đầu, không trả lời ngay.

Tôi thấy vậy càng tức trong lòng một người đàn ông vậy mà để vụt mất khỏi tầm tay thì tiếc quá.Tôi nhìn thầy chằm chằm, giọng nhỏ lại nhưng sắc hơn:"Nếu em là thầy á, chắc em chưa chịu lấy vợ đâu.

Người như thầy... mà không sống hết mình trước khi ràng buộc thì uổng lắm đó..."
 
[18+] Cuộc Sống Dâm Đãng Của Hữu Dân
CHAP 3 - Anh dạy Bơi P2


Thầy không trả lời ngay.

Gương mặt đột nhiên trầm xuống, mắt nhìn xa xăm như bị kéo về một điều gì đó đang giấu rất sâu.

Tôi im lặng quan sát, để khoảng không giữa hai người lặng đi trong vài giây.Rồi thầy nói, khẽ như thở"Thầy và vợ... cũng lâu rồi... không còn như trước nữa."

Nghe câu đó, tôi thấy như có ngọn lửa nhỏ vừa được thắp lên trong lòng mình.

Tôi bám lấy ngay cơ hội, giọng nhẹ nhàng như thể đang cần được thấu hiểu"Em cũng còn nhỏ, chẳng có nhiều kỹ năng sống.

Có nhiều thứ... em không hiểu, không biết cách làm sao cho đúng.

Em nghĩ... chắc em cần một người lớn một người như thầy để chỉ cho em cách trưởng thành"Thầy quay sang nhìn tôi, cau mày nhẹ"Em muốn thầy... dạy gì?"

Tôi bước lại gần hơn, đến mức có thể nghe rõ cả nhịp thở nặng của thầy.

Mắt tôi nhìn thẳng vào mắt thầy, rồi hạ giọng"Dạy cho em cái... mà người đàn ông nào rồi cũng phải trải qua.

Thứ mà... không có trong sách giáo khoa, nhưng lại có mặt trong cuộc đời của bất kỳ ai đủ lớn."

Thầy thoáng giật mình Thầy lắc đầu:"Cái đó...

đều là đàn ông, sao mà dạy?"

Tôi nghiêng đầu, môi hơi nhếch lên thành một nụ cười mờ nhạt"Thầy cứ tưởng tượng em là vợ thầy đi.

Em chỉ muốn... hiểu cảm giác được một người đàn ông mạnh mẽ như thầy "dẫn dắt" là thế nào.

Cũng muốn biết người phụ nữ bên thầy... cảm thấy ra sao khi được thầy ở cạnh."

Tôi chạm nhẹ vào ngực thầy lần nữa, rồi thì thầm "Hạt giống mà thầy từng gieo cho vợ thầy... nếu có thể cho em thử một lần, em sẽ biết mình thật sự muốn trở thành ai trong cuộc đời này."

Thầy đứng yên, mắt vẫn nhìn vào khoảng trống trước mặt, im lặng đến lạ.

Không trả lời, cũng không từ chối.

Cái kiểu đứng đó... làm tôi biết thầy không muốn nhận nhưng cũng không đủ dứt khoát để từ chối, Mà với tôi, im lặng là đồng ý.Tôi không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng lặn người xuống nước.

Tay tôi luồn ra sau lưng thầy, tìm đến phần hông.

Ngay khi chạm vào cái lớp vải bó sát ấy, tôi cảm nhận được rõ ràng một con cặc to đang cương cứng dưới nước.Không chần chừ, tôi kéo phăng cái quần bơi đó xuống một đoạn.

Cặc của thầy bật ra như con quái vật được thả tự do lớn, nặng và trơ trọi giữa làn nước mát.Tôi nhìn nó vài giây, rồi cúi xuống, ngậm lấy.

Không phải kiểu ngại ngùng hay thử thăm dò.

Tôi làm như thể đã chờ cả buổi chỉ để được làm điều này.

Môi tôi siết lại, đầu lưỡi đảo đều, vừa liếm vừa hút.

Mỗi động tác đều cố ý khiến thầy mất kiểm soát.Thầy rít lên khe khẽ"Em... làm gì vậy..."

Nhưng thay vì đẩy tôi ra, thầy gồng cứng người lại, hai tay bấu lấy thành hồ phía sau.

Tôi biết thầy đang chịu đựng mà là chịu đựng cơn sướng, không phải sự phản kháng.Tôi càng bú càng mạnh, dùng cả miệng lẫn tay để mút, nắn, vuốt.

Tôi nghe được rõ tiếng thở thầy bắt đầu gấp hơn, môi thầy hé ra, mắt nhắm lại, gương mặt đỏ bừng đang cố không phát ra tiếngTôi ngẩng lên nhìn, thấy cổ thầy nổi gân, ngực phập phồng.

Tôi biết rõ thầy đã quá lâu rồi không được ai làm cho tới nơi tới chốn như vậy.

Và hôm nay, tôi là đứa đầu tiên khiến thầy không thể đứng vững nữa.Tôi còn đang ở dưới, miệng bận bịu làm việc, thì bất ngờ..."

Ủa thầy Lâm?

Thầy đứng đây làm gì một mình vậy?"

Tim tôi muốn rớt ra ngoài.

Tiếng con gái vang ngay sát mép hồ.

Tôi lập tức nín thở, ép sát xuống nước.Thầy giật mình nhẹ, nhưng đáp bình tĩnh"À... thầy mới hướng dẫn xong cho một bạn, đang nghỉ chút."

"Dạ, em đi thay đồ đây.

Gặp thầy sau nha!"

"Ừ, đi đi, coi chừng trơn nha."

Tiếng bước chân xa dần.

Tôi từ từ trồi lên, nước chảy dài từ tóc xuống mặt, nhìn thầy cười khẩy"Thầy đứng đây mà đỏ mặt vậy luôn ha?"

Thầy nhìn tôi, ánh mắt không còn lạnh nữa, mà đậm một thứ bản năng đàn ông đang kìm không nổi."

Em chơi liều vậy... giờ đừng có hối hận."

Nói rồi, thầy kéo áo tôi lên, vén đủ cao để thấy phần ngực trắng hồng.

Mắt thầy dừng lại lâu hơn tôi nghĩ rồi cúi đầu liếm một bên đầu ti.

Lưỡi nóng, ẩm, kéo một đường dài, khiến tôi co người lại vì tê rần.Bàn tay thầy đặt lên hông tôi, mạnh dạn mà không hỏi ý, xoay tôi lại úp mặt vào thành hồ để lộ phần mông căng mọng ẩn hiện dưới nước.

Phần thân dưới tôi vẫn chìm trong nước, nhưng thầy thì sát rạt phía sau, nóng và chắc nịch.Tôi cảm nhận có thứ gì đó cứng và dày đang tì vào từ sau lưng, nhịp nhịp nhẹ, như báo hiệu.

Thầy thở bên tai tôi, giọng trầm khàn:"Đừng gồng... càng siết, lát càng khổ."

Tôi siết tay vào mép hồ.

Thầy nhấn hông tới, vừa đủ để áp sát hẳn, không còn kẽ hở.

Toàn thân tôi nóng bừng.

Ở giữa hai đùi, chỗ đó bắt đầu bị đè ra, tách nhẹ từng chút, như một nhịp mở chậm rãi... không mạnh, nhưng chắc.Tôi nghiến răng, thở gấp:"Thầy... thầy thiệt chơi hả?"

"Giờ là bài thực hành, không chạy được nữa đâu."

Phần dưới tôi co giật theo từng cú nhấn từ sau.

Không vào hẳn, nhưng đủ để tim đập thình thịch, cảm giác như bị bóc từng lớp một nóng, rát, rồi... tràn căng như bị lấp đầy bằng thứ không vừa vặn.Tôi rên khẽ, mắt nheo lại vì một loại đau không muốn ngừng.Thầy Lâm đứng sát phía sau, phần thân dưới dính cứng vào người tôi.

Mỗi cú đẩy hông từ hắn là tôi lại chúi về trước, chống không kịp.

Cái bụng săn chắc ấy nện vào tôi từng nhịp nặng nề, dứt khoát, như đang cố bửa toang cái khe chưa từng quen đón thứ lớn như vậy.Tôi bấu thành hồ, tay trượt vì ướt nước, răng cắn vào môi chịu trận.

Chỗ đó đau, không phải kiểu đau buốt, mà là căng nóng như bị căng giãn quá giới hạn.

"Hộc... vô... sâu vậy thầy..."

Hắn ghé sát tai tôi, hơi thở phả nóng rát"Mới vầy mà chịu không nổi?

Muốn rút ra không?"

"Rút là em la lên đó.

Đang đau mà phê gần chết..."

Thầy Lâm bật cười, rồi đẩy thêm một cú mạnh hơn.

Tôi rên trong cổ họng, sống lưng cong lại như phản xạ, mông bị ép sát vào hông hắn, không còn đường thoát."

Nhìn cái dáng nhỏ xíu mà nuốt trọn... ngoan dữ."

"Mạnh nữa đi... làm nửa vời hoài, tức lắm."

Hắn rít một tiếng trong cổ họng:"Mẹ em ở nhà mà biết em bị đè kiểu này chắc xỉu tại chỗ."

"Biết chứ... biết em đang được "dạy dỗ" kỹ năng đặc biệt.

Còn tự hào là khác."

Lần này thầy không nói nữa, chỉ nắm eo tôi, bắt đầu thúc mạnh hơn.

Nhịp đều, nhưng mỗi cú đều thọc tới tận cùng, ép tôi rướn người lên như muốn bật nước mắt.

Chân run, toàn thân tê rần như bị đóng đinh.

Bên trong tôi... căng tới mức chỉ cần một chút nữa là vỡ tung.Cả hai đứa cắn chặt răng, không ai dám rên to, nhưng ánh mắt mồ hôi nhịp thở tất cả đều nói rõ tôi và thầy ai cũng đang phê tới mất kiểm soát.Tôi chống tay vào thành hồ, mồ hôi hòa với nước nhỏ ròng ròng.

Phía sau, thầy bắt đầu tăng tốc.

Những cú thúc từ nãy giờ đã nhấn sâu, nhưng giờ thì không còn nhẹ tay nữa.

Thầy dồn tới dồn lui không kiêng dè, như thể cơ thể tôi là thứ đã thuộc về thầy lâu rồi.Tôi rít qua kẽ răng, chân run lẩy bẩy.

Không còn phân biệt nổi giữa đau, sướng, hay mất kiểm soát nữa.

Con cặc thầy đang tống vào trong tôi cứ như sống riêng nó tự biết đường, tự biết nhịp, và giờ nó muốn vào... tới đáy.Đột nhiên..."

Ơ thầy?

Thầy với bạn đó làm gì vậy?"

Cả hai chúng tôi khựng lại.Một thằng nhóc đang bơi gần đó, đeo kính bơi nhưng tháo ra để lau mắt, mắt nó nheo nheo, tay chống thành hồ nhìn về phía này.Tôi đứng chết trân, còn hắn thì giữ nguyên tư thế, tay vẫn siết eo tôi chặt cứng.

Vài giây sau, hắn trả lời, giọng không đổi nhịp thở:"À, thầy đang dạy bạn ấy bài tập nín thở và giữ thăng bằng dưới nước."

"Ủa vậy hả?

Em thấy lạ lạ nên hỏi.

Mắt em mờ quá không thấy rõ."

"Ờ, em đi tập tiếp đi, coi chừng trật tay nghe chưa."

"Dạaaaaa."

Thằng nhóc bơi đi, vừa hát nghêu ngao vừa vỗ nước.

Tôi thở hắt ra, tim đập như trống trận.

Hắn thì cười khẽ bên tai"Hên ghê, xíu nữa chắc em phải giả chết chìm luôn quá."

Tôi quay đầu liếc hắn, giọng khàn khàn"Còn dám cười?

Lát em chết thiệt là thầy lo liệu luôn đó."

"Chết mà còn siết kiểu đó... thì đừng trách thầy."

Thầy lại siết hông tôi một cái thật sâu.Tôi chỉ kịp nghiến răng rên khẽ, cả người bật lên như phản xạ.

Cơn khoái đang chực trào như nước lũ.Thầy siết lấy eo tôi, hông thúc mạnh một nhịp cuối cùng – sâu tới tận trong cùng.

Tôi bật lên một tiếng nghẹn, toàn thân run lên như bị điện giật.

Ở bên trong, con cặc của thầy... giật giật vài cái, rồi bắn thẳng từng đợt nóng hết cái bụng tôi.Tôi cứng người, thở hổn hển, đầu tựa vào thành hồ.

Trong tôi đang đầy, nóng và ẩm.

Hai chân tê dại, chẳng còn sức mà rên nữa.Hắn vẫn đứng sát sau lưng, người cũng đang thở gấp, vai phập phồng"Hộc...

được chưa?"

Tôi cười khàn khàn, quay đầu liếc lại"Học thì chưa thuộc bài... mà nhớ bài thì kỹ lắm."

Hắn véo nhẹ hông tôi, giọng vẫn còn khàn"Lát học tiếp không?"

"Tùy anh dạy được bao lâu thôi."

Một lúc sau, hắn chỉnh lại đồ, tôi cũng lồm cồm bám thành mà kéo quần lên.

Nước trong hồ lăn tăn vì cả hai vừa mới quậy một trận dưới đáy.

Xung quanh không ai để ý vẫn còn đang bơi lội, nói cười, không ai biết chuyện vừa xảy ra.Tiếng còi vang lên báo hiệu hết giờ.

Từng nhóm học sinh bắt đầu kéo nhau lên bờ, đi về phía khu phòng tắm tập thể.Tôi nhập vào dòng người, cũng theo lên.

Mồ hôi lẫn nước.

Bước vào khu tắm, tôi thấy cảnh tượng hỗn độn các lớp khác cũng về cùng lúc.

Người chen người, khăn rơi, tiếng nước xối rào rào, tiếng cười nói vang dội.Tôi tấp đại vào một gian phòng tắm nhỏ, định khóa cửa lại thì bất ngờ..."

Rầm."

Cửa bị đẩy ra, rồi khóa chặt từ phía sau.

Tôi chưa kịp quay lại thì đã thấy thầy Lâm người còn ướt sũng, mặt vẫn còn hơi đỏ vì nãy giờ vận động quá mức."

Thầy..."

"Suỵt.

Không ai thấy.

Giờ vô tiết "ôn tập".Hắn nói, rồi cười nửa miệng, tay đã đặt lên eo tôi lần nữa.Vừa khóa cửa, thầy liền đè tôi sát vào tường.

Không cho kịp thở.

Tay kéo quần tôi xuống, đầu gối đẩy chân tôi tách ra.

Tôi còn chưa kịp hoàn hồn thì phía sau đã nóng ran, thứ đó cứng đét lại đẩy vào trong không một lời báo trước."

Hộc...

đau..."

"Cố... chịu... lại được rồi..."

Thầy Lâm ép sát tôi, hông giật từng cú, mông tôi đập vào tường vang lên những tiếng bịch bịch đều đều.

Nước tắm chảy rào rào trên sàn, nhưng không át được tiếng thầy đang rên khẽ bên tai tôi.Rồi bất ngờ từ phòng bên trái vang lên tiếng gõ gõ"Ủa ai trong phòng giữa đó?

Làm gì mà ồn dữ?"

Tôi cứng người, hắn cũng khựng lại một nhịp.Giọng quen vang lên là thầy Khang là giáo viên khác.

Phía phòng bên phải cũng có người đáp lại là thầy Chấn:"Ê Khang, chắc học sinh tụi nó phá thôi.

Ủa, mà... nghe lạ lạ ha.

Có tiếng... gì đó."

Hắn thở mạnh bên tai tôi, rồi lấy giọng cố kìm"Ờ...

ờ không có gì.

Chỉ là...

đang hướng dẫn một bài "thực hành cơ thể" thôi."

"Ủa dạy gì trong phòng tắm?"

"À thì... bài về...

"thăng bằng – kiểm soát hơi thở – phối hợp nhóm"... hộc...

đòi hỏi cường độ cao xíu."

Tôi bặm môi để không rên thành tiếng.

Thầy thì vẫn đang ra vào liên tục, vừa trả lời, vừa giữ giọng khỏi vỡ.Thầy Khang lại hỏi"Thăng bằng mà đập tường nghe ầm ầm vậy luôn á?"

"À...

ờ... học viên... phản ứng mạnh quá... nên có chút va chạm... hộc... bình thường..."

Tôi siết tay thành nắm đấm, môi run bần bật.

Phía trong đang co rút, siết chặt, còn hắn thì thúc mạnh hơn, thở gấp từng nhịp:"Học trò... dễ mất kiểm soát... nên phải... nhồi thêm... lý thuyết..."

Thầy Chấn nói vọng qua, giọng trêu:"Dạy mà nghe như tra tấn.

Mà nãy giờ nghe tiếng rên rỉ như... dạy kiểu gì kỳ vậy?"

Hắn gồng người, ép sát hơn, vừa nhấn vừa gằn ra:"Thì...

"thực hành bài co giãn"... kết hợp...

"chống chịu áp lực"... hộc... chủ đề nâng cao... chỉ dạy riêng được..."

Tôi không chịu nổi nữa, lưng cong lên, miệng bật ra một tiếng nghẹn.

Thầy giữ tôi thật chặt, rồi toàn thân thầy giật mạnh một cái, sâu tới tận trong rồi bắn ra liên tục, nóng rực, dội thẳng vào tận cùng.Tôi lả đi, còn Thầy thì vẫn bị hỏi tiếp:"Ủa... rên vậy luôn hả?

Tui qua coi được không?"

Hắn thở dốc, răng cắn môi dưới, giọng gần như mất kiểm soát"Không... không được... học viên... chưa ổn định tâm lý... dễ kích thích...

để yên... hộc... hộc..."

Tôi cười khẽ, trong khi hắn vẫn ép sát, phần dưới vẫn còn giật nhẹ vài cái sau mỗi đợt xong xuôi.Tôi đứng dưới vòi sen, nước lạnh chảy xuống người, rửa trôi hết mồ hôi, cả cái cảm giác tinh dịch còn đọng lại bên trong.

Thầy đứng sát bên, tay chống tường, tóc ướt rũ xuống trán, thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn tôi."

Giờ thì ổn rồi hả?"

Tôi liếc lại, nửa cười nửa thở"Ổn thì chưa... nhưng chắc "lớn" hơn một chút rồi."

Hắn bước lại gần, sát hông tôi:"Buổi sau sẽ học bài khó hơn... phải kiên trì thì mới thành người lớn được."

Tôi khẽ nghiêng đầu, đáp kiểu không chịu thua"Em sẵn sàng.

Miễn là được thầy cho thêm hạt giống... giống đợt này là tốt rồi, cơ thể em tiếp nhận hết."

Hắn bật cười, vỗ vào mông tôi một cái"Coi chừng đợt sau nhiều quá không gánh nổi."

Tắm xong, tôi quấn khăn bước ra ngoài.

Đang định đi lấy đồ thì thấy ngay trước cửa là hai gương mặt quen thầy Khang và thầy Chấn, khoanh tay đứng chặn lối."

Ê, ê, dạy gì cho học trò mới mà la hét rên rỉ dữ vậy?"

"Phương pháp mới hả?

Cho tụi tui xem giáo án được không?"

Tôi đứng khựng lại, tim đập thình thịch, mắt lấm lét nhìn xung quanh.Thầy bước ra sau tôi, tóc còn nhỏ giọt nước, mặt tỉnh bơ"Dạy kiểu mới.

Có chút tác động cơ thể... nhưng hiệu quả cao.

Mấy ông mà học lén rồi sao?"

"Gì mà giữ kỹ dữ?

Sợ tụi tui ăn cắp bài giảng hả?"

"Chứ gì nữa.

Mấy ông là chuyên môn copy giỏi lắm.

Thôi đi, tôi cho hai ông trải nghiệm thử luôn, khỏi nói miệng."

Nói xong, hắn khoác vai kéo cả hai người đi mất dạng, vừa đi vừa cười nói cái gì mà "chỉ dẫn sơ bộ – làm mẫu thử – tác động cảm xúc học viên".Tôi lắc đầu, cười khẽ, rồi đi về phía tủ đồ.

Thay đồ, mặc lại áo quần chỉnh tề, nhưng trong người vẫn còn âm ấm – cái thứ nóng rực khi nãy vẫn còn đọng lại ở tận bên trong.Tôi rời khỏi trung tâm, lòng nghĩ thầm:Nếu bài đầu đã vậy... thì mấy bài sau chắc tôi phải ôn bài trước ở nhà...
 
[18+] Cuộc Sống Dâm Đãng Của Hữu Dân
CHAP 3 - Thầy Chủ Nhiệm


Cả lớp lục đục ra về, Dân ngồi lười, tay còn vẽ vẽ bậy lên mép tập.

Đầu óc vẫn toàn mấy hình ảnh dơ bẩn – không phải của bài vở, mà của thầy Lâm hôm bữa, mồ hôi dính ngực, lưng trần dưới làn nước, giọng khàn khàn."

Hữu Dân, ở lại." – Giọng thầy Hữu từ cửa vang lên, ngắn gọn.Cả đám học sinh tản hết, chỉ còn hai người đứng trong phòng.Thầy Hữu vốn dạy Toán, kiêm luôn chủ nhiệm lớp.

Lúc nào cũng nổi tiếng khó, ít cười, lên bảng thì chỉ tay vô từng con số, nói giọng đều đều mà cả lớp im re.

Đám học trò vẫn hay nói với nhau rằng gặp thầy ở ngoài giờ học còn căng hơn trong giờ, ánh mắt lúc nào cũng như soi mói từng đứa.Thầy Hữu nhìn Dân chằm chằm.

Gương mặt thầy lúc nào cũng lạnh, áo sơ mi trắng bó sát, vải mỏng thấy được cả dáng bên trong, nhất là lúc thầy cử động mỗi lần bước một bước là vải dính vào người, nổi từng nét rõ mồn một.

Quần thầy mặc cũng kiểu ôm, đứng yên thôi cũng khiến người ta thấy... ngứa mắt."

Em có biết mấy ngày nay đầu óc để đâu không?

Mắt lờ đờ, học hành không vô gì.

Tôi không nhắc thì em định lơ luôn môn tôi à?" – Giọng thầy hơi nghiêm.Dân đứng chống tay vào bàn, miệng cười nhạt:"Dạ... dạo này em không tập trung thiệt... chắc do ngủ thiếu.

Thầy thông cảm..."

"Tôi chỉ cần biết kết quả.

Không muốn tôi gọi về nhà thì phải làm lại hết mấy phần đã học." – Thầy khoanh tay, mắt vẫn không rời Dân."

Thôi đừng gọi phụ huynh nha thầy, ba má em khó lắm..." – Dân nài nỉ, giọng kéo dài một cách đáng ngờ.

"Thầy cho em cách nào khác đi, em chịu hết..." – Dân nói nhỏ, nhưng mắt thì nhìn thẳng vô thầy, cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối.Thầy im vài giây.

Không trả lời, chỉ nhìn cái kiểu Dân đứng cong lưng, tay chống bàn, sơ mi xộc xệch như đang cố ý mời mọc.

Cái dáng đó...

đúng kiểu biết mình có thể khiến người ta phân tâm."

Được rồi.

Ở lại 15 phút.

Làm bài test tôi soạn.

Dựa vào đó tôi sẽ điều chỉnh giáo trình riêng cho em." – Giọng thầy bình tĩnh lại, nhưng mắt vẫn hơi nheo."

Dạ." – Dân cười nhẹ, ngồi xuống ngay bàn đầu.

Tay mở viết mà đầu thì vẫn lén lút nhìn sang.Thầy Hữu đứng xoay lưng lấy giấy.

Áo sơ mi bó sát dính vô lưng, từng thớ thịt lộ ra dưới ánh đèn.Dân liếm môi.Chưa đụng chạm gì, nhưng chỉ cần thầy đứng thêm chút nữa là nội tâm Dân tự làm loạn hết rồi.Thầy Hữu kéo ghế ngồi xuống ngay bên cạnh, mặt nghiêm túc, ánh mắt liếc qua từng dòng chữ Dân viết.

Khoảng cách sát đến mức chỉ cần Dân nghiêng nhẹ đầu là mùi nước giặt từ áo thầy xộc vào mũi, lẫn chút hơi người nóng ran."

Bài này em tính làm tới sáng mai hả?" – Thầy hỏi, mắt vẫn dán vô giấy."

Em suy nghĩ cho kỹ...

Thầy ngồi sát vậy sao em tập trung nổi..." – Dân nói nhỏ, vừa cười vừa liếc mắt."

Ngồi vậy mới thấy được em viết cái gì.

Tập trung vô."

Dân mím môi.

Tay cầm viết mà đầu óc nghĩ chuyện khác."

Khát quá..." – Dân buột miệng rồi đứng dậy lấy chai nước trên bàn phía trước.

Mở nắp xong, cậu giả vờ loạng choạng, tay búng nhẹ cái đáy chai.Một đường nước mát lạnh văng xuống, đổ trọn vô đùi thầy Hữu.

Cái quần tây xám sẫm ướt nguyên mảng lớn ngay chỗ hiểm."

Trời đất...

Em làm cái gì vậy?" – Thầy bật dậy, mặt cau lại."

Ơ chết...

Em lỡ tay...

để em lau cho!" – Dân hốt hoảng, chụp liền tờ khăn giấy gần đó, quỳ thấp xuống.Không chờ thầy phản ứng, Dân đã áp tay vô vùng vải đang dính ướt.

Lúc đầu là miết miết nhẹ, rồi tay khẽ ấn sâu hơn."

Ơ... cái này... to ghê á thầy..." – Dân ngước mặt lên nhìn, môi hơi hé, mắt tròn tròn kiểu ngây ngô."

Không cần lau nữa!" – Thầy phản xạ đẩy tay ra, nhưng động tác có chút chậm."

Em... em xin lỗi... mà... em chưa thấy cái này của ai bao giờ...

Thầy cho em xem thử được không..." – Dân nói khẽ, nét mặt vẫn giữ kiểu ngây thơ giả tạo.Thầy nhìn xuống Dân đang quỳ trước mặt, tay còn đặt lưng lưng ở đùi mình, ánh mắt vừa ngại vừa thèm rõ ràng.

Cả không khí chùng xuống vài giây.

Chỉ còn nghe tiếng Dân nuốt nước miếng, tay vẫn chưa rút lại.Thầy Hữu đẩy nhẹ tay Dân ra, giọng thấp hẳn:"Không được giỡn kiểu này."

"Em xin lỗi mà..." – Dân cúi đầu, tay vẫn lơ lửng chưa rút về hẳn.

"Em chỉ... tò mò thôi.

Từ nhỏ tới giờ chưa thấy ai... như thầy hết á."

Thầy đứng yên, nhìn xuống gương mặt Dân đang giả vờ.

Cái cách Dân nói không ồn ào, không trơ tráo.

Giọng nhẹ hều, miệng hé, ánh mắt long lanh.

Biết là đóng giả nai, nhưng cái kiểu đó nhìn riết cũng thấy mềm lòng."

Không được.

Dù gì thầy cũng là người dạy em, không nên làm bậy." – Thầy nói, mặt vẫn nghiêm nhưng mắt không còn quá cứng."

Vậy... nếu thầy cho em coi thử... em hứa từ mai sẽ ngoan ngoãn học hành, không cúp tiết, không mơ màng nữa.

Em chỉ... muốn coi thôi.

Thật đó."

Dân đưa một tay đặt lên ngực, tỏ vẻ long trọng.

Mặt vẫn cúi nhẹ, nhưng liếc mắt lên đầy toan tính.Thầy im lặng vài giây.

Mồ hôi rịn ở trán, ánh mắt dao động.

Cái ướt ở quần vẫn chưa khô, cái cảm giác ẩm lạnh cộng với tay Dân chạm vô lúc nãy vẫn còn dư âm... kèm theo cái ánh mắt đó...

ánh mắt muốn chết luôn trong lòng quần người ta.Cuối cùng, thầy thở ra, giọng nhỏ hẳn:"Chỉ được... coi thôi.

Không được làm gì hết.

Rõ chưa?"

Dân gật đầu liền, mắt sáng như bắt được vàng."

Dạ!

Em chỉ coi!

Em ngoan mà!"

Dân kéo khóa chậm đến phát bực.

Tiếng rít khẽ vang lên giữa căn phòng yên ắng.

Tới lúc cái nút bung ra, vạt quần trễ xuống, để lộ bên trong là một lớp vải ôm sát, căng cứng một cục bự rõ mồn một.

Mà vải mỏng quá, từng đường nét bên trong hiện ra không sót thứ gì."

Trời..." – Dân nuốt nước miếng, tay đưa lên đỡ nhẹ lấy.

"Mới có vầy mà... chỗ này bự dữ vậy thầy..."

Dân không hỏi, cũng không xin nữa.

Một tay giữ lưng quần, tay còn lại trượt dọc theo cái khối to đó, từ dưới đáy sát gốc tới tận đầu.

Càng vuốt nhẹ, cặc thầy càng giật nhẹ trong quần, phập phồng rõ từng đợt.Thầy Hữu khẽ rùng mình, tay định chụp lại thì Dân đã móc tay vô lưng quần lót, kéo xuống thêm một đoạn.Con cặc bên trong bật ra, nặng nề, đập lên đùi một cái rồi lắc nhẹ.

Vẫn chưa căng hết cỡ mà nhìn đã thấy mập ú, đầu bóng loáng, gân máu nổi đầy.Dân nhìn như dính chặt, tay cầm không nổi, chỉ dám đưa hai ngón chạm vào như sợ nó nóng."

Cho em cầm thử chút nha... em chưa đụng cái nào như vậy bao giờ hết á..." – Giọng Dân nhỏ xíu, nhưng môi thì run run rõ ràng."

Thầy nói chỉ được nhìn thôi..." – Thầy Hữu nắm cổ tay Dân lại, nhưng siết không chặt lắm."

Em biết mà... nhưng em không kiềm được... thiệt á... nhìn cái đó thèm muốn xỉu luôn rồi..." – Dân nói nhỏ, mắt vẫn không rời.Chỉ trong tích tắc, Dân trượt ngón tay xuống dọc theo thân rồi vuốt một đường từ gốc lên đầu, đúng kiểu vừa tò mò vừa khát nước lâu ngày.

Cặc thầy khẽ giật lên trong tay cậu, nặng, nóng, và bắt đầu cứng dần.Thầy Hữu thở mạnh, cơ bụng co lại, đầu ngả nhẹ ra sau.

Cả người cứng đờ.Lúc định kéo tay Dân ra, thì tay Dân đã quệt thêm lần nữa, lần này có chủ ý hơn, nắn kỹ hơn."

Thôi thầy... em rờ một chút rồi nghỉ liền... nha?" – Dân ngước lên, giả bộ nũng, nhưng tay thì không dừng.Thầy Hữu nắm cổ tay tôi, nhưng lực yếu hẳn, như chỉ còn nửa chừng.

Cặc thầy thì mỗi lúc một phồng căng, giật từng nhịp rõ ràng."

Thầy nói chỉ được coi thôi..." – giọng thầy khàn, lạc hẳn đi."

Nhưng thầy thấy rồi đó... em nhìn thôi đã chịu hổng nổi... làm sao em đứng yên được." – Dân cười nhếch mép, cúi đầu chạm khẽ xuống chỗ đang căng phồng.Nói rồi tôi cúi đầu xuống, miệng khẽ chạm vô, như người ta thử liếm mép ly nước.

Thầy giật nảy, hít mạnh một hơi, bàn tay vô thức siết mép bàn."

Đừng...

Hữu Dân..." – giọng lạc cả đi.Tôi chẳng dừng, hé môi rộng hơn, nuốt lấy một đoạn, kéo chậm rãi từ gốc tới chóp.

Thứ đầy gân và to bự đó nóng ran, cứng ngắc, phập phồng ngay trong miệng.

Không khí ngột ngạt hẳn, chỉ còn tiếng thầy thở gấp, ngực căng phập phồng sát bên tai."

Mới nếm sơ sơ mà thầy run dữ vậy..." – Dân quệt mép, ánh mắt gian manh liếc lên.Mồ hôi trên trán thầy chảy xuống, mắt chao đảo.

Rõ ràng biết sai, nhưng cái cảnh thằng học trò quỳ giữa phòng, miệng còn vương ướt, mắt long lanh nhìn ngược lên... thì còn lý trí nào giữ nổi.Lần này Dân nuốt sâu hơn, cổ họng nghẹn lại, phát ra âm thanh ướt át.

Cặc thầy Hữu giật liên hồi trong miệng tôi, vừa nặng vừa nóng.Thầy bật khẽ một tiếng, bàn tay đặt ra sau gáy, ép thêm chút.

Cả người căng cứng, gồng hết cơ bụng, như cố kìm lại cái gì đang trực chờ trào ra.Dân nghiêng đầu, miệng vẫn ôm sát, kéo chậm từng nhịp, mắt long lanh nhìn thầy, như thử thách sự kiềm chế.

Một luồng hơi nóng lan lên từ cổ, mùi mồ hôi, mùi vải, khiến tim cậu đập loạn nhịp, trong khi từng nhịp co cứng bên dưới vẫn dội lên theo từng lần nuốt.Thầy Hữu khẽ run, tay đặt sau gáy Dân nhưng không dám rút, cơ thể gồng cứng, nhịp thở gấp, hít mạnh liên tục như cố kìm lại.

Dân nghiêng môi, hôn nhẹ, giữ nhịp, cảm giác kéo dài đến mức cả hai gần như quên đi không gian xung quanh."

Em... em không nghĩ thầy lại phản ứng mạnh vậy..." – Dân thở khẽ, mắt liếc lên, môi vẫn áp sát, kéo chậm từng nhịp, vừa tò mò vừa tinh nghịch.Thầy hít mạnh, cơ bụng căng, vai nhích, người run nhẹ theo từng nhịp di chuyển, nhưng vẫn cố giữ khoảng cách tối thiểu, không muốn để lộ hết.

Không gian đặc quánh, chỉ còn nhịp thở hổn hển, ánh mắt trao nhau đầy mưu tính.Dân kéo thêm một nhịp nữa, làm như vô tình, kéo dài cảm giác căng thẳng, nhưng cũng thử thách giới hạn của thầy.

Thầy hít một hơi dài, cơ bụng gồng căng, mắt đảo liên tục, như chiến đấu với cảm giác đang trực chờ trào ra.Dân cúi sát, môi ôm chặt, cổ họng nghẹn, từng nhịp run dồn dập lan lên tận đầu, khiến toàn thân thầy căng cứng, cơ bụng co quắp.Thầy Hữu hít mạnh, vai gồng, tay đặt sau gáy Dân run run, mắt đảo liên tục, ánh nhìn vừa hoảng vừa... không rời nổi.

Mồ hôi rịn, nhịp thở gấp, tim đập loạn nhịp.Dân giữ nhịp, kéo chậm, từng rung động dồn lên, nóng ran dưới vải khiến cậu nghẹn, mắt long lanh, tay vẫn nhẹ đặt đúng chỗ.Một nhịp dồn mạnh nữa, cơ thể thầy run rẩy, gồng hết lực, nhịp thở hổn hển.

Tôi liếc mắt, vẫn giữ chậm rãi, ánh nhìn tinh nghịch mà khiêu khích, kéo dài từng khoảnh khắc căng thẳng.Tôi nhấn thêm một nhịp cuối, sát hơn, làm thầy gồng người, run rẩy, như đỉnh điểm sắp trào ra.Toàn thân thầy căng cứng, vai nhích, cơ bụng co quắp, nhịp rung dồn dập.

Thầy bật ra tiếng thở dài, run rẩy, cơ thể căng hết lực, bắn một dòng tinh đặc sệt lên mặt tôi.Không gian đặc quánh, căng thẳng tan dần, chỉ còn tiếng thở gấp và ánh mắt trao nhau đầy mưu tính, vừa kiềm vừa muốn.Dân đứng dậy kéo phăng quần xuống, trườn thẳng vào lòng thầy.

Hơi thở phả sát tai, giọng nhỏ nhưng lẳng lơ.

"Thầy cho em ngồi thế này chút đi... gần hơn nữa." – Dân dụi mặt, bàn tay không chịu yên, mơn trớn khắp bắp tay chắc nịch.

Cả người thầy Hữu khựng lại, căng cứng, hơi thở nặng dần.

Dân ngẩng lên cười, môi lướt qua da thịt nóng hổi, thì thầm những câu nũng nịu chỉ hai người nghe rõ.Hữu đưa tay giữ lấy vai tôi, đẩy nhẹ ra như muốn ngăn lại, giọng khàn khàn"Thầy... thầy có bạn gái rồi..."

- Hữu nghiêm mặt, mắt nhìn xuống như cố tránh ánh mắt tôiTôi bật cười nhỏ, kề sát môi vào tai ảnh, chưa để thầy nói hết câu đã chen ngang"Em biết mà... còn sắp kết hôn nữa, phải không?"

- Dân thì thầm, hơi thở nóng phả lên cổ, tay lén vòng ôm chặt lấy thầy hơn.Hữu khựng lại, định mở miệng nhưng Dân đã nói chồng lên"Bạn gái thầy chắc đâu có làm thầy đã được như vậy.

Vừa mới ra mà dưới kia lại cứng lên nữa rồi..." – Dân thì thầm sát tai, tay siết chặt lấy Hữu không buông.Dân khẽ nhích người, cái mông cạ sát vào chỗ Hữu vừa cứng lên, từng nhịp cố tình chèn ép.

Cái vẻ mặt tinh nghịch pha lẳng lơ của tôi làm thầy Hữu nóng ran."

Thầy coi kìa, mới nãy còn nói có bạn gái.

Vậy mà chạm em chút thôi đã thế này rồi..." – Dân thì thầm, giọng vừa trêu vừa gạ.Hữu siết chặt eo Dân, giọng trầm khàn nặng nhịp thở: "Muốn chơi chứ gì... vậy thì chơi tới cùng luôn, coi em chịu nổi không." – Hữu mạnh bạo tách cặp mông non căng ra, dồn hết lực nhét phăng con cặc vào thẳng bên trong.Dân bật ư một tiếng, mặt nhăn lại nhưng vẫn rướn người ép sát, cố tình cạ cạ thêm cho ngập sâu hơn, miệng còn rên khích:"Ừ...

đúng rồi, nhét hết vào em đi... mạnh nữa đi thầy."

Hữu ghì chặt hông Dân, hơi thở gấp gáp"Muốn chơi thì tao cho mày biết thế nào là chơi... chịu nổi không hả?"

- Hữu rít lên, đẩy một phát sâu tới tận trong.

Dân gục mặt xuống thành hồ, nắm tay siết chặt, răng cắn môi run lên "Á... sâu quá... trời ơi... mạnh nữa đi thầy..."

- Dân cong lưng, cái mông bật ngược ra sau để đón lấy từng cú thúc.Hữu càng lúc càng hăng, tay thô ráp bóp chặt lấy eo Dân như muốn nghiền nát "Con nít mà dám khiêu khích tao, giờ ráng mà chịu... coi cái lỗ mày nuốt tao chặt chưa kìa..."

- Thầy Hữu gầm lên, cúi xuống cắn mạnh vào vai Dân.Dân rên thành tiếng, giọng khàn đặc, nước mắt rịn ra khóe mắt nhưng cái mông thì vẫn rướn ra chịu trận "Em chịu được... thầy làm bể em đi... nhét sâu nữa đi..."

- Dân run rẩy nài nỉ.Nhịp thúc dồn dập, dữ dội, hai thân thể va chạm liên tục, căng cứng đến mức tưởng như nổ tung."

Thầy ơi em muốn thầy chơi em trên bàn giáo viên" - Dân nói"Được..."

- Thầy Hữu vừa nói xong một tay đỡ lấy mông tôi, một tay siết lấy eo tôi nhấc bổng người tôi lên vừa đi vừa dập cái lồn của tôi.Đi đến bàn giáo viên Thầy Hữu đặt Dân xuống bàn, Dân gác hai cái chân lên bờ vai săn chắc của thầy Hữu.Thầy Hữu dí sát hạ bộ, từng cú thúc mạnh nện xuống khiến cái bàn giáo viên kêu rầm rầm."

Ư... mạnh nữa đi thầy, xé em ra đi!" – Dân ưỡn người, hai tay bấu chặt mép bàn, móng tay cào xước cả mặt gỗ."

Thích bị chơi vậy hả?

Nãy giờ chưa đủ à?" – Hữu gầm gừ, bàn tay to bản giữ chặt hông Dân, dập liên hồi như muốn nghiền nát cái eo nhỏ dưới thân.Dân rên rỉ, hai bắp đùi run lên vì sức nặng, nhưng vẫn càng ghì sát xuống, miệng không ngừng nài nỉ.

"Thầy... chơi em tới sáng cũng được...

đừng ngừng..."

Mỗi nhịp thúc đều dồn dập, bạo liệt, như muốn đóng đinh Dân dính chặt vào mặt bàn.Khi cả hai đang chìm trong khoái cảm bỗng dưng từ xa thấy bóng dáng của chú bảo vệ đang đi về phía này.Thầy Hữu vội kéo Dân xuống gầm bàn giáo viên, chỉnh trang lại cái áo sơ mi.Chú bảo vệ đi đến trước cửa phòng học liền hỏi "Ủa, Thầy Hữu giờ này sao còn ở đây""Dạ, con đợi học sinh của con nó đang đi vệ sinh" - Thầy Hữu giọng khô khan nói"Vậy tranh thủ nha thầy cũng trễ rồi đó" - Chú bảo vệ nói xong quay đầu đi tiếp sang phòng học khác, trong lúc đó Dân vẫn đang bú con cặc của thầy Hữu.Sau khi chú bảo vệ đi Thầy Hữu lao xuống hôn ngấu nghiến Dân"Hết giờ dạy thêm rồi, em chuẩn bị tinh thần chưa" - Thầy Hữu nhếch môi cười khẩy"Sớm vậy em còn muốn học thêm nữa" - Dân năn nỉThầy Hữu không nói gì kéo Dân dậy rồi xoay người Dân lại đẩy xuống bàn, hai tay mân mê sờ mó cặp mông căng mộng Chưa để Dân chuẩn bị đã vội dồn hết con cặc của mình vào bên trong cái lỗ lồn của Dân Dân run rẩy đưa hai tay bấu lấy thành bàn.Từng cú thúc của Hữu như trời giáng tiếng bạch bạch vang khắp phòng học.Thầy Hữu bắt đầu tăng tốc, từng cú đẩy hông nhịp nhàng nhưng mạnh mẽ hai tay thầy vỗ mông của Dân đỏ ửng"Còn chịu nổi không hả, Thầy chưa hết sức đâu đó" - Thầy Hữu gằn giọng khẽ hỏi "Em chịu nổi mà" - Dân mặt nhăn lại, rên ư ử, môi cắn chặt mắt lim dim đang tận hưởng khoái cảm"Vậy thầy chơi hết cỡ nha" - Thầy Hữu nói dứt câu đâm lút cán Dân hông đẩy như một cái máy dập mồ hôi nhỏ giọt khắp lưng Dân"Em muốn thầy bắn bên trong em" - Dân van nài thầy Hữu"Được, vậy ráng mang thai con của thầy nhé" - Thầy Hữu nhăn mặt nghiến răng, cả cơ thể siết lại bắn từng dòng tinh nóng hổi vào sâu bên trong bụng học sinh của mình."

Em nhận được chưa, thích không" - Thầy Hữu mặt đỏ bừng ghé sát tai Dân thì thầm"Em thích lắm, em hứa từ nay sẽ ngoan ngoãn chăm chỉ học hành" - Dân cả người rụng rời, thở hổn hển đầu óc còn lâng lâng.Thầy Hữu ngồi sụp xuống ghế ngã đầu về sau, vừa nhắm mắt vừa cười thở mạnh vài hơi.Rồi cả hai đứng dậy mặc lại quần áo chỉnh trang gọn ràng bước ra khỏi phòng học.

"Hôm khác thầy dạy kèm cho em tiếp nha thầy" - Dân nhìn chằm chằm Thầy Hữu với ánh mắt dâm dục"Được thôi xem thái độ em thế nào đã" - Thầy Hữu đápSau đó cả hai đều rời khỏi trường và về nhà, khi bảo vệ quay lại phòng kiểm tra để khóa cửa thì thấy kì lạ khi bàn giáo viên lại có vài vệt trắng nhớ nháp dưới sàn nhà.
 
Back
Top Bottom