Bị tiếng mưa bên ngoài đánh thức khỏi giấc ngủ, Tống Mạn Sư Tử vẫn bình tĩnh nhắm mắt, anh nhớ dự báo thời tiết nói tối nay sẽ có mưa, "Sắp về đến nơi chưa?"
"Khoảng 5 phút nữa là đến trạm tiếp theo, nếu ngài muốn xuống thì nên chuẩn bị nhé!"
Trả lời anh không phải người em trai vốn ngồi kế bên mà là một giọng nữ xa lạ cất lên.
Tống Mạn Sư Tử lập tức mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra.
Đập vào đôi đồng tử đỏ hồng là khung cảnh bên trong xe bus sờn cũ theo năm tháng và cô nhân viên soát vé đang đỏ mặt cúi chào.
Đằng sau cô là bác tài xế vừa lái xe vừa âm thầm quan sát anh từ kính chiếu hậu.
Trong cái khung cảnh cũ kĩ này chàng trai tóc trắng với bộ vest trắng lịch thiệp trông chẳng ăn khớp tí nào.
Trong cảnh tượng xa lạ, cũng chẳng thấy em trai đâu, ngay khi Tống Mạn Sư Tử định đứng dậy thì phát hiện hai chân bị một nguồn lực vô hình hút dính chặt với ghế ngồi.
Xung quanh yên tĩnh như bị ấn nút dừng, tất cả con người lẫn sự vật đều đang ở trạng thái "ngưng đọng" của thời gian.
Anh còn thấy rõ những hạt mưa lơ lửng giữa không trung.Bất ngờ, một thanh âm máy móc vang lên. 【 Xin chào ứng cử viên thân mến, chúc mừng bạn đã may mắn được trò chơi sinh tồn 《Tháp Vô Hạn》chọn trúng cho vị trí người chơi.
Tôi là hệ thống hướng dẫn trong phụ bản này, số hiệu 07, bạn có thể gọi tôi là 07 】"May mắn ?!
Đột nhiên bị đưa đến trên cái xe bus quái dị này mà là may mắn ?
Chứ không phải là xui xẻo 8 kiếp à?", Tống Mạn Sư Tử không nhịn được phun tào.【 Nếu bạn muốn chê bản thân như vậy, 07 không còn gì để nói 】Tống Mạn Sư Tử: "...", cảm giác chân tay ngứa ngáy muốn đánh người, à không là đánh 'thống' mới đúng. 【 Ứng cử viên thân ái, bạn hiện đang ở trong phụ bản sát hạch《Chuyến xe câm lặng》, chỉ khi bạn vượt qua được sát hạch này bạn mới chính thức đủ tư cách trở thành người chơi của 《Tháp Vô Hạn》】Quả nhiên, cái hệ thống này rất gợi đòn mà!
Tống Mạn Sư Tử nhịn xúc cảm muốn đánh "thống" xuống, nghiến răng hỏi: "Nếu tôi không muốn tham gia thì sao?"【 Xin hãy yên tâm, 《Tháp Vô Hạn》là một hệ thống dân chủ, phụ bản sẽ chỉ khởi động khi được sự chấp thuận của bạn 】Dứt lời, trước mặt Tống Mạn Sư Tử hiện lên tấm màn hình hệ thống.
Nội dung bên trên là: Xác nhận tham gia phụ bản sát hạch 《Chuyến xe câm lặng》?
[ Đồng ý ] [ Từ chối ]
"Nếu tôi chọn từ chối thì sao ?"【 Thì bạn có thể trực tiếp đi 'đầu thai chuyển kiếp' luôn chứ sao 】"Này là dân chủ trên tinh thần bắt buộc đấy!".
Tuy rằng sớm dự đoán được kết quả nhưng vẫn không ngăn được Tống Mạn Sư Tử phỉ nhổ.
Nếu được quyền từ chối thì đã không cưỡng chế người khác xuất hiện trên cái xe này.Tống Mạn Sư Tử không tình nguyện nhấp vào dòng chữ [ Đồng ý ] trên màn hình.【 Ứng cử viên đã xác nhận tham gia sát hạch 】【 Bạn đã nhận được gói quà tân thủ và 1 lượt rút thăm Buff tân thủ.
Xin lưu ý, mỗi vật phẩm bên trong gói quà sẽ là ngẫu nhiên 】Trên màn hình hệ thống hiện ra hình ảnh một gói quà.
Tống Mạn Sư Tử nhấn vào, lập tức màn hình thay đổi.【 Chúc mừng nhận được vật phẩm: Dao găm rỉ sét (x1), Súng lục (x1), Từ điển ngữ pháp (x1) 】[Dao găm rỉ sét: Một con dao cũ kĩ rỉ sét, kiến nghị không nên dùng trong chiến đấu, vì không biết dao rụng trước hay đầu bạn rụng trước đâu l][Súng lục: Không biết nên nói bạn may mắn hay xui xẻo nữa, khi bạn nhận được vật phẩm hiếm tỷ lệ 1/1000 này nhưng lại không có viên đạn nào][Từ điển ngữ pháp: Như tên gọi, chính là một cuốn tử điển ngữ pháp.
Thuộc lòng hết từ cuốn từ điển này bạn chính là 'Vương' của ngôn ngữ học ]Màn hình hệ thống lúc này lại đổi thành: Bạn còn 1 lần rút thăm Buff tân thủ, xác nhận rút ?Phía dưới còn là vòng quay có rất nhiều loại Buff như: Suy diễn vô hạn, siêu copy, thôi miên, tẩy não, hỏa cầu... và còn vô số loại khác.Tống Mạn Sư Tử trầm mặc đưa tay nhấn quay. 【 Chúc mừng nhận được Buff: Mỹ nhân ốm yếu 】[Mỹ nhân ốm yếu: Thời hạn sử dụng 15 phút, cooldown 12 tiếng.
Khi sử dụng thân thể của bạn sẽ ốm yếu nhiều bệnh, nhưng trong thời gian đó bạn chính là quái vật bất tử bất diệt, dù có bị thiêu sống cũng không diệt được bạn.
Sau khi Buff kết thúc bạn sẽ khôi phục trạng thái khỏe mạnh bình thường, không còn bất cứ thương tật gì ]Tống Mạn Sư Tử: "..."【 Có vẻ bạn là người được cả thần may mắn và thần xui xẻo nhớ thương nhỉ 】 "Không biết nói chuyện thì im miệng!", Tống Mạn Sư Tử day day thái dương. 【 Vật phẩm sẽ được để trong không gian lưu trữ cá nhân, muốn lấy ra chỉ cần nghĩ tới là được 】Tống Mạn Sư Tử xòe tay ra, trong đầu nghĩ đến súng lục, lập tức trên tay anh xuất hiện một khẩu súng lục.
Sau đó anh thử với hai vật phẩm còn lại, khá tiện lợi nhỉ, " Thế còn Buff sử dụng thế nào ?" 【 Buff muốn sử dụng chỉ cần nói thành tiếng là được 】" Đã hiểu, tiếp đi."【 Sau đây là giới thiệu sơ lược về 《Chuyến xe câm lặng》: Trong tối mưa tầm tã chuyến xe bus một đường xé toạc màn đêm chào đón những vị khách tối muộn.
Trên chuyến xe kì lạ ấy có một kẻ sát nhân đã trà trộn vào với ý đồ không mấy thân thiện.
Là một hành khách trên chuyến xe, hãy cẩn thận, ai biết khi đến trạm tiếp theo bạn chỉ còn là cái xác thì sao ?】 【 Ứng cử viên thân mến, nhiệm vụ của bạn chính là: Sống sót đến trạm cuối cùng 】【 Gợi ý: Sát nhân không thích ồn ào, nếu bạn giữ "im lặng" biết đâu kẻ đó sẽ bỏ qua cho bạn thì sao ? 】"Này là đe dọa chứ gợi ý chỗ nào ?"【 Ứng cử viên xin hãy sẵn sàng, phụ bản sát hạch sẽ khởi động trong 5...
4...
3...
2...
1... khởi động hoàn tất!】【 Sinh mệnh mỗi người chỉ có một mà thôi, hãy thật cẩn thận nhé vì bạn không có cơ hội làm lại đâu, thân ái 】Thanh âm hệ thống kết thúc cũng là lúc thế giới tiếp tục vận hành.
Những hạt mưa bên ngoài rả rích không ngừng, nữ nhân viên soát vé cúi chào rồi qua lại ghế phụ.
Người tài xế đầu điểm vài cọng tóc bạc vẫn đang lái chiếc xe bus cũ băng qua màn mưa.Tống Mạn Sư Tử thử cử động, anh phát hiện bản thân đã có thể tự do hoạt động.
Có lẽ là vì phụ bản đã bắt đầu.Tống Mạn Sư Tử không vội đứng lên, anh đưa mắt cẩn thận quan sát khung cảnh trước mắt.
Vì đang ngồi ở hàng ghế cuối nên anh rất nhanh đã nhận ra anh chính là hành khách duy nhất trên chiếc xe này.
Đôi đồng tử đỏ hồng liền ngước lên nhìn bản thông báo lộ trình góc trên bên phải.
Xe bus kì lạ này chỉ chạy theo một tuyến đường thẳng và trạm cuối là Viện nghiên cứu Hi Vọng.
Hi Vọng?
Tống Mạn Sư Tử không khỏi cười nhạo trong lòng.
Cái hệ thống này rất biết cách trêu ngươi người chơi nha."
Bác tài, sắp tới là trạm nào vậy ?
"Tống Mạn Sư Tử cười xinh đẹp nhìn thẳng vào gương chiếu hậu đặt câu hỏi.
Nhưng trả lời anh lại là giọng nữ nhân viên soát vé.
" Khoảng 3 phút nữa là đến chân Cầu Vận Mệnh rồi, sau đó qua cầu là đến khu rìa ngoài Viện Nghiên Cứu Hi Vọng ...
" Nữ nhân viên soát vé ngóc đầu quay xuống đỏ mặt trả lời, rồi điệu bộ sực nhớ gì đó mà bổ sung thêm " Có thắc mắc gì cứ hỏi tôi là được, bác tài không trả lời được đâu.
" Cô vừa nói vừa chỉ vào miệng mình rồi ra dấu X.
Tống Mạn Sư Tử nhớ lại lời gợi ý liền hiểu ra.Cái xe này chạy tới được trạm cuối thì tài xế phải còn "nguyên", mà còn "nguyên" chắc do tài xế là người câm đây mà.
Chậc, cái tên sát nhân này cũng "bệnh" không nhẹ.
Thu lại suy nghĩ vởn vơ, Tống Mạn Sư Tử tiếp tục câu chuyện.
"Đúng rồi, sao tôi không thấy xe nào khác trên đường vậy ?"
" Ngài không biết sao?
Chính phủ đang phong tỏa viện nghiên cứu mà.
Trạm cuối ở ngay rìa ngoài nên xe bus này mới còn hoạt động đó."
Nữ nhân viên ngạc nhiên trả lời, rồi không nhịn được kể thêm "Nghe đồn viện nghiên cứu bùng phát dịch bệnh mới, còn tự nhiên xuất hiện sương mù bao quanh cả ngày lẫn đêm, rồi thỉnh thoảng vang lên những tiếng gầm rống kì lạ.
Ngoài xe chúng ta chẳng còn xe nào đi đường này nữa.Theo tôi thấy, chắc là đám người ở đó nghiên cứu sinh vật kì dị rồi không cẩn thận để xổng rồi mới gây ra dịch bệnh ý chứ!"
Người phụ nữ thở dài than thở "Chỉ mong bọn họ mau chóng nghiên cứu ra thuốc chữa bệnh, chứ không có thuốc mà cái bệnh dịch đó lây lan ra ngoài là chỉ có khổ người dân chúng ta thôi...
"Tống Mạn Sư Tử một bên im lặng nghe người phụ nữ kể một hồi cũng đã trôi qua 3 phút, sau đó anh thấy hình dáng cây cầu dần hiện ra.
Dưới chân cầu Vận Mệnh là ba bóng người đang ngồi tại điểm chờ để đợi xe bus.
Thấy xe gần tới, họ lập tức đứng dậy.
Trước khi xe tới nơi, Tống Mạn Sư Tử mỉm cười lịch sử hỏi nốt câu cuối, " Cảm ơn cô, câu hỏi cuối cùng, đến trạm cuối mất bao nhiêu phút vậy ?"
Bị nụ cười làm rung động, mặt nữ nhân viên soát vé lại bất giác đỏ lên, " Ừm, không có gì, chắc cũng phải mất tầm nửa tiếng đó."
" Nửa tiếng à...
" Tống Mạn Sư Tử vừa lẩm nhẩm nhìn lại hết một loạt vật phẩm cùng Buff vừa âm thầm tính toán trong đầu.
" Được rồi, tới đi." [Còn tiếp ...] __________Truyện được đăng tải tại Watpad của Mika Katori__________
Không biết có ai đoán ra cách dễ nhất để sống sót đến trạm cuối không ?
Khá là dễ nha !