Siêu Nhiên [ 12CS / Sư Tử] THÁP VÔ HẠN

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
269836751-256-k630420.jpg

[ 12Cs / Sư Tử] Tháp Vô Hạn
Tác giả: Mika_Katori
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

⚠️ TILTE: 《Tháp vô hạn 》
❌️ AUTHOR : Mika Katori.
💥 NHÂN VẬT CHÍNH: Tống Mạn Sư Tử.
💫 NHÂN VẬT GẦN CHÍNH: Quan Thiên Bình, Dạ Thiên Yết, Dạ Song Ngư, Hạ Thiền Ma Kết, Mộ Xử Nữ, Mộ Kim Ngưu, Hoài Song Tử, An Nhân Mã, Nguyễn Bạch Dương, Cung Bảo Bình, Viên Cự Giải.
⛔️ THỂ LOẠI: Vô hạn lưu, chủ thụ, vạn nhân mê, dị năng, tương lai, nhẹ nhàng, không gian giả tưởng, bàn tay vàng, np.
💦 TIẾN ĐỘ: Rùa nhỏ đang bò...
💣 NGÀY UP: 01/ 09/2025
👣 SƠ LƯỢC: Tháng ngày Sư Tử cùng đám đồng đội làm trò trong phó bản sinh tồn.​
 
[ 12Cs / Sư Tử] Tháp Vô Hạn
Lv.0: Văn án


Tống Mạn Sư Tử ngủ dậy phát hiện bản thân đang ở trên một chuyến xe bus kì lạ chạy trong đêm mưa tầm tã.

Ngay khi anh còn đang dò xét xung quanh một giọng nữ máy móc vang lên.【 Hoan nghênh đến với《Chuyến xe câm lặng》 】

Người tài xế câm chạy xe bus.

Nữ nhân viên soát vé.Nữ sinh cấp ba.Ông chú giáo viên.Người phụ nữ nội trợ.Ai trong số họ sẽ là kẻ sát nhân ẩn nấp. 【 Nhiệm vụ của bạn là sống sót đến trạm cuối 】

【 Ứng cử viên thân mến, sinh mệnh mỗi người chỉ có một mà thôi, hãy thật cẩn thận nhé vì bạn không có cơ hội làm lại đâu... 】

Tống Mạn Sư Tử: "..." *

【 Chúc mừng bạn đã thành người chơi thứ 1007 của hệ thống 《Tháp Vô Hạn》】

Tống Mạn Sư Tử : Muốn đấm cái hệ thống này ghê!Phó bản trong《Tháp Vô Hạn》 nơi đầy rẫy nguy hiểm.

Và theo đó là màn tu la tràng "tình ái" đầy khốc liệt tranh giành trái tim mỹ nhân.

Em trai idol đỉnh lưu: Anh, anh thật giỏi, anh mãi đỉnh, anh vĩnh viễn là thần của em!Đại thần Esport cao lãnh: Em nhận chưa ra, em và tôi, chúng ta sinh ra chính là dành cho nhau!

Tuyệt thế thần y tái thế: Chưa từng có chứng bệnh nào khiến tôi phải bó tay.

Cho tới khi gặp em, tôi cảm thấy mình yêu em hết thuốc chữa thật rồi!Họa sĩ thiên tài nho nhã: Em tin vào tình yêu định mệnh không?

Tôi từng không tin nhưng khoảnh khắc chạm mắt em, bóng hình em đã sở tại trong trái tim tôi mất rồi!Tống Mạn Sư Tử : "Mấy người ... bệnh này còn truyền nhiễm à ?

"*

「Những điều độc giả cần biết」

1, Vô hạn lưu nhẹ nhàng + chạy chốn theo team + đa dạng dị năng.2, Thể loại NP hoặc cũng Non-cp, không có couple cố định, "Ship CP" thế nào là tùy độc giả, còn viết thế nào là quyền tác giả ( ̄▽ ̄).

3,

Thể loại: Có đam, có ngôn, nhân vật chính có chút vạn nhân mê, bàn tay vàng, sảng văn, vô hạn lưu, livestream,...4, Tác phẩm tập tập trung vào các phó bản là chính nên sẽ rất ít tình tiết tình cảm.

5, Lần đầu tác giả thử sức với thể loại này, mong nhiều góp ý.
 
[ 12Cs / Sư Tử] Tháp Vô Hạn
Lv.1: Ứng cử viên


Bị tiếng mưa bên ngoài đánh thức khỏi giấc ngủ, Tống Mạn Sư Tử vẫn bình tĩnh nhắm mắt, anh nhớ dự báo thời tiết nói tối nay sẽ có mưa, "Sắp về đến nơi chưa?"

"Khoảng 5 phút nữa là đến trạm tiếp theo, nếu ngài muốn xuống thì nên chuẩn bị nhé!"

Trả lời anh không phải người em trai vốn ngồi kế bên mà là một giọng nữ xa lạ cất lên.

Tống Mạn Sư Tử lập tức mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra.

Đập vào đôi đồng tử đỏ hồng là khung cảnh bên trong xe bus sờn cũ theo năm tháng và cô nhân viên soát vé đang đỏ mặt cúi chào.

Đằng sau cô là bác tài xế vừa lái xe vừa âm thầm quan sát anh từ kính chiếu hậu.

Trong cái khung cảnh cũ kĩ này chàng trai tóc trắng với bộ vest trắng lịch thiệp trông chẳng ăn khớp tí nào.

Trong cảnh tượng xa lạ, cũng chẳng thấy em trai đâu, ngay khi Tống Mạn Sư Tử định đứng dậy thì phát hiện hai chân bị một nguồn lực vô hình hút dính chặt với ghế ngồi.

Xung quanh yên tĩnh như bị ấn nút dừng, tất cả con người lẫn sự vật đều đang ở trạng thái "ngưng đọng" của thời gian.

Anh còn thấy rõ những hạt mưa lơ lửng giữa không trung.Bất ngờ, một thanh âm máy móc vang lên. 【 Xin chào ứng cử viên thân mến, chúc mừng bạn đã may mắn được trò chơi sinh tồn 《Tháp Vô Hạn》chọn trúng cho vị trí người chơi.

Tôi là hệ thống hướng dẫn trong phụ bản này, số hiệu 07, bạn có thể gọi tôi là 07 】"May mắn ?!

Đột nhiên bị đưa đến trên cái xe bus quái dị này mà là may mắn ?

Chứ không phải là xui xẻo 8 kiếp à?", Tống Mạn Sư Tử không nhịn được phun tào.【 Nếu bạn muốn chê bản thân như vậy, 07 không còn gì để nói 】Tống Mạn Sư Tử: "...", cảm giác chân tay ngứa ngáy muốn đánh người, à không là đánh 'thống' mới đúng. 【 Ứng cử viên thân ái, bạn hiện đang ở trong phụ bản sát hạch《Chuyến xe câm lặng》, chỉ khi bạn vượt qua được sát hạch này bạn mới chính thức đủ tư cách trở thành người chơi của 《Tháp Vô Hạn》】Quả nhiên, cái hệ thống này rất gợi đòn mà!

Tống Mạn Sư Tử nhịn xúc cảm muốn đánh "thống" xuống, nghiến răng hỏi: "Nếu tôi không muốn tham gia thì sao?"【 Xin hãy yên tâm, 《Tháp Vô Hạn》là một hệ thống dân chủ, phụ bản sẽ chỉ khởi động khi được sự chấp thuận của bạn 】Dứt lời, trước mặt Tống Mạn Sư Tử hiện lên tấm màn hình hệ thống.

Nội dung bên trên là: Xác nhận tham gia phụ bản sát hạch 《Chuyến xe câm lặng》?

[ Đồng ý ] [ Từ chối ]

"Nếu tôi chọn từ chối thì sao ?"【 Thì bạn có thể trực tiếp đi 'đầu thai chuyển kiếp' luôn chứ sao 】"Này là dân chủ trên tinh thần bắt buộc đấy!".

Tuy rằng sớm dự đoán được kết quả nhưng vẫn không ngăn được Tống Mạn Sư Tử phỉ nhổ.

Nếu được quyền từ chối thì đã không cưỡng chế người khác xuất hiện trên cái xe này.Tống Mạn Sư Tử không tình nguyện nhấp vào dòng chữ [ Đồng ý ] trên màn hình.【 Ứng cử viên đã xác nhận tham gia sát hạch 】【 Bạn đã nhận được gói quà tân thủ và 1 lượt rút thăm Buff tân thủ.

Xin lưu ý, mỗi vật phẩm bên trong gói quà sẽ là ngẫu nhiên 】Trên màn hình hệ thống hiện ra hình ảnh một gói quà.

Tống Mạn Sư Tử nhấn vào, lập tức màn hình thay đổi.【 Chúc mừng nhận được vật phẩm: Dao găm rỉ sét (x1), Súng lục (x1), Từ điển ngữ pháp (x1) 】[Dao găm rỉ sét: Một con dao cũ kĩ rỉ sét, kiến nghị không nên dùng trong chiến đấu, vì không biết dao rụng trước hay đầu bạn rụng trước đâu l][Súng lục: Không biết nên nói bạn may mắn hay xui xẻo nữa, khi bạn nhận được vật phẩm hiếm tỷ lệ 1/1000 này nhưng lại không có viên đạn nào][Từ điển ngữ pháp: Như tên gọi, chính là một cuốn tử điển ngữ pháp.

Thuộc lòng hết từ cuốn từ điển này bạn chính là 'Vương' của ngôn ngữ học ]Màn hình hệ thống lúc này lại đổi thành: Bạn còn 1 lần rút thăm Buff tân thủ, xác nhận rút ?Phía dưới còn là vòng quay có rất nhiều loại Buff như: Suy diễn vô hạn, siêu copy, thôi miên, tẩy não, hỏa cầu... và còn vô số loại khác.Tống Mạn Sư Tử trầm mặc đưa tay nhấn quay. 【 Chúc mừng nhận được Buff: Mỹ nhân ốm yếu 】[Mỹ nhân ốm yếu: Thời hạn sử dụng 15 phút, cooldown 12 tiếng.

Khi sử dụng thân thể của bạn sẽ ốm yếu nhiều bệnh, nhưng trong thời gian đó bạn chính là quái vật bất tử bất diệt, dù có bị thiêu sống cũng không diệt được bạn.

Sau khi Buff kết thúc bạn sẽ khôi phục trạng thái khỏe mạnh bình thường, không còn bất cứ thương tật gì ]Tống Mạn Sư Tử: "..."【 Có vẻ bạn là người được cả thần may mắn và thần xui xẻo nhớ thương nhỉ 】 "Không biết nói chuyện thì im miệng!", Tống Mạn Sư Tử day day thái dương. 【 Vật phẩm sẽ được để trong không gian lưu trữ cá nhân, muốn lấy ra chỉ cần nghĩ tới là được 】Tống Mạn Sư Tử xòe tay ra, trong đầu nghĩ đến súng lục, lập tức trên tay anh xuất hiện một khẩu súng lục.

Sau đó anh thử với hai vật phẩm còn lại, khá tiện lợi nhỉ, " Thế còn Buff sử dụng thế nào ?" 【 Buff muốn sử dụng chỉ cần nói thành tiếng là được 】" Đã hiểu, tiếp đi."【 Sau đây là giới thiệu sơ lược về 《Chuyến xe câm lặng》: Trong tối mưa tầm tã chuyến xe bus một đường xé toạc màn đêm chào đón những vị khách tối muộn.

Trên chuyến xe kì lạ ấy có một kẻ sát nhân đã trà trộn vào với ý đồ không mấy thân thiện.

Là một hành khách trên chuyến xe, hãy cẩn thận, ai biết khi đến trạm tiếp theo bạn chỉ còn là cái xác thì sao ?】 【 Ứng cử viên thân mến, nhiệm vụ của bạn chính là: Sống sót đến trạm cuối cùng 】【 Gợi ý: Sát nhân không thích ồn ào, nếu bạn giữ "im lặng" biết đâu kẻ đó sẽ bỏ qua cho bạn thì sao ? 】"Này là đe dọa chứ gợi ý chỗ nào ?"【 Ứng cử viên xin hãy sẵn sàng, phụ bản sát hạch sẽ khởi động trong 5...

4...

3...

2...

1... khởi động hoàn tất!】【 Sinh mệnh mỗi người chỉ có một mà thôi, hãy thật cẩn thận nhé vì bạn không có cơ hội làm lại đâu, thân ái 】Thanh âm hệ thống kết thúc cũng là lúc thế giới tiếp tục vận hành.

Những hạt mưa bên ngoài rả rích không ngừng, nữ nhân viên soát vé cúi chào rồi qua lại ghế phụ.

Người tài xế đầu điểm vài cọng tóc bạc vẫn đang lái chiếc xe bus cũ băng qua màn mưa.Tống Mạn Sư Tử thử cử động, anh phát hiện bản thân đã có thể tự do hoạt động.

Có lẽ là vì phụ bản đã bắt đầu.Tống Mạn Sư Tử không vội đứng lên, anh đưa mắt cẩn thận quan sát khung cảnh trước mắt.

Vì đang ngồi ở hàng ghế cuối nên anh rất nhanh đã nhận ra anh chính là hành khách duy nhất trên chiếc xe này.

Đôi đồng tử đỏ hồng liền ngước lên nhìn bản thông báo lộ trình góc trên bên phải.

Xe bus kì lạ này chỉ chạy theo một tuyến đường thẳng và trạm cuối là Viện nghiên cứu Hi Vọng.

Hi Vọng?

Tống Mạn Sư Tử không khỏi cười nhạo trong lòng.

Cái hệ thống này rất biết cách trêu ngươi người chơi nha."

Bác tài, sắp tới là trạm nào vậy ?

"Tống Mạn Sư Tử cười xinh đẹp nhìn thẳng vào gương chiếu hậu đặt câu hỏi.

Nhưng trả lời anh lại là giọng nữ nhân viên soát vé.

" Khoảng 3 phút nữa là đến chân Cầu Vận Mệnh rồi, sau đó qua cầu là đến khu rìa ngoài Viện Nghiên Cứu Hi Vọng ...

" Nữ nhân viên soát vé ngóc đầu quay xuống đỏ mặt trả lời, rồi điệu bộ sực nhớ gì đó mà bổ sung thêm " Có thắc mắc gì cứ hỏi tôi là được, bác tài không trả lời được đâu.

" Cô vừa nói vừa chỉ vào miệng mình rồi ra dấu X.

Tống Mạn Sư Tử nhớ lại lời gợi ý liền hiểu ra.Cái xe này chạy tới được trạm cuối thì tài xế phải còn "nguyên", mà còn "nguyên" chắc do tài xế là người câm đây mà.

Chậc, cái tên sát nhân này cũng "bệnh" không nhẹ.

Thu lại suy nghĩ vởn vơ, Tống Mạn Sư Tử tiếp tục câu chuyện.

"Đúng rồi, sao tôi không thấy xe nào khác trên đường vậy ?"

" Ngài không biết sao?

Chính phủ đang phong tỏa viện nghiên cứu mà.

Trạm cuối ở ngay rìa ngoài nên xe bus này mới còn hoạt động đó."

Nữ nhân viên ngạc nhiên trả lời, rồi không nhịn được kể thêm "Nghe đồn viện nghiên cứu bùng phát dịch bệnh mới, còn tự nhiên xuất hiện sương mù bao quanh cả ngày lẫn đêm, rồi thỉnh thoảng vang lên những tiếng gầm rống kì lạ.

Ngoài xe chúng ta chẳng còn xe nào đi đường này nữa.Theo tôi thấy, chắc là đám người ở đó nghiên cứu sinh vật kì dị rồi không cẩn thận để xổng rồi mới gây ra dịch bệnh ý chứ!"

Người phụ nữ thở dài than thở "Chỉ mong bọn họ mau chóng nghiên cứu ra thuốc chữa bệnh, chứ không có thuốc mà cái bệnh dịch đó lây lan ra ngoài là chỉ có khổ người dân chúng ta thôi...

"Tống Mạn Sư Tử một bên im lặng nghe người phụ nữ kể một hồi cũng đã trôi qua 3 phút, sau đó anh thấy hình dáng cây cầu dần hiện ra.

Dưới chân cầu Vận Mệnh là ba bóng người đang ngồi tại điểm chờ để đợi xe bus.

Thấy xe gần tới, họ lập tức đứng dậy.

Trước khi xe tới nơi, Tống Mạn Sư Tử mỉm cười lịch sử hỏi nốt câu cuối, " Cảm ơn cô, câu hỏi cuối cùng, đến trạm cuối mất bao nhiêu phút vậy ?"

Bị nụ cười làm rung động, mặt nữ nhân viên soát vé lại bất giác đỏ lên, " Ừm, không có gì, chắc cũng phải mất tầm nửa tiếng đó."

" Nửa tiếng à...

" Tống Mạn Sư Tử vừa lẩm nhẩm nhìn lại hết một loạt vật phẩm cùng Buff vừa âm thầm tính toán trong đầu.

" Được rồi, tới đi." [Còn tiếp ...] __________Truyện được đăng tải tại Watpad của Mika Katori__________

Không biết có ai đoán ra cách dễ nhất để sống sót đến trạm cuối không ?

Khá là dễ nha !
 
[ 12Cs / Sư Tử] Tháp Vô Hạn
Lv.2: Chuyến xe câm lặng (1)


[6: 01 p.m] Tiếng mưa mỗi phút lại thêm dồn dập báo hiệu cơn mưa bên ngoài càng lúc càng nặng hạt.

Từ bên trong xe nhìn ra ngoài Tống Mạn Sư Tử thấy lờ mờ ánh đèn le lói cùng vài bóng người bên vệ đường xa xa phía trước.

Lại đi thêm một đoạn, xe bus ngày càng chậm dần cho đến khi dừng hẳn tại chỗ ánh đèn đó.

" Hoan nghênh quý khách!", nữ nhân viên soát vé như được lên dây cót, cô nở nụ cười niềm nở tiếp đón từng hàng khách lên xe.Cửa xe mở ra, phả vào trong xe một luồng gió lành lạnh mang mùi đất ẩm bốc lên và xen lẫn một mùi hương thơm ngọt.Người bước lên đầu tiên là một người phụ nữ trung niên.

Trên tay người phụ nữ là các loại túi lớn, túi nhỏ, cầm đầy hai tay.

Dù cầm lỉnh kỉnh các loại túi nhưng khuôn mặt người phụ nữ không có lấy một cái nhíu mày.

Dường như bà đã quá quen với việc như vậy.

Dáng người bà có chút mập mạp, làn da hơi rám nắng đã bắt đầu có vài nết nhăn xuất hiện.

Mái tóc điểm xuyết vài sợi tóc bạc được búi gọn trên đỉnh đầu.

Và từ đôi tay chai sần, khô ráp có thể dễ dàng đoán ra bà là một người nội trợ.

Nối tiếp phía sau bà nội trợ là một nữ sinh chỉnh chu đồng phục đang đeo chéo chiẹc cặp sách bước lên.

Đôi mắt đen, to tròn ánh lên sự hồn nhiên của tuổi học trò.

Dưới mái tóc đuôi ngựa quen thuộc là khuôn mặt trắng hồng, xinh xắn của thanh xuân năm 17,18 tuổi.

Lên xe cuối cùng là một người đàn ông trưởng thành.

Vóc dáng người đàn ông cao ráo, thân hình chút hơi gầy nên khi kết hợp với bộ com lê xám xanh mang lại một cảm giác trịnh trọng.

Cổ tay áo phải người đàn ông dường như quệt qua gì đó mà lưu giữ vài vệt trắng nhạt.

Lui xuống bàn tay to lớn dưới tay áo có vết chai lớn ở ngón giữa dưới khớp.

Trên khuôn mặt nghiêm túc là cặp kính cận dày cộp gọng đen càng khiến khí chất người đàn ông thêm nghiêm nghị.

Có lẽ do trời mưa đường trơn, cộng thêm thị lực kém trong khung cảnh tối đen nên người đàn ông bước hụt.

Mất thăng bằng ngã ngồi xuống sàn xe, chiếc cặp táp màu đen do vậy mà tuột khỏi tay bay thẳng đập vào gót chân nữ sinh phía trước.

Đòn bất ngờ này làm cô gái loạng choạng mất đà chúi người về phía trước.

Để tránh té sấp mặt nữ sinh vội vồ về phía trước khiến bà nội trợ cũng bị kéo theo.

Màn "tai bay vạ gió" này khiến túi nhỏ túi lớn trên tay bà tuộc khỏi rơi xuống sàn.

Một cái túi buộc không chắc nên mấy quả quýt bên trong văng ra lăn lông lốc.

Mà chiếc cặp của nữ sinh có vẻ không khóa kĩ nên tập đề bên trong cũng không thoát khỏi tán loạn trên sàn.

Còn cả bút, thước, eke, compa, máy tính ...

đầy đủ đồ dùng cũng theo quán tính trượt ra miệng cặp."

Mọi người không sao chứ ?"

Nữ nhân viên soát vé bước tới xem tình hình.

" Xin lỗi, xin lỗi...

Hai người có sao không ?"

Người đàn ông vội vàng đứng dậy lại chỗ hai người kia.

" Dạ, cháu không sao...

Còn dì?

Dì ổn chứ?"

Nữ sinh lắc đầu rồi quay sang người kế bên hỏi han.

" Cảm ơn con gái, dì ổn...

" Người phụ nữ mỉm cười với nữ sinh rồi quay qua người đàn ông, " Người ngợm không làm sao là tốt rồi, nhưng mưa gió trơ trượt thế này cậu đi đứng cũng nên cẩn thận hơn!"

" Cảm ơn lời nhắc của chị, tôi sẽ cẩn thận hơn" Người đàn ông cúi xuống gom đồ trên sàn" Để tôi phụ chị với em học sinh này."

"Còn cả tôi nữa" Nữ nhân viên soát vé cũng cúi xuống phụ giúp.

" Được, vậy cảm ơn hai ngưới nhé!"

Tống Mạn Sư Tử vẫn lẳng lặng ngồi tại chỗ quan sát, dường như khung cảnh lộn xộn khắp sàn toàn quýt và giấy trước mắt hoàn toàn tách biệt với anh.

Do va đập nên có vài quả quýt bị dập nhẹ.

Người đàn ông đang cúi đầu xin lỗi không ngừng, ngỏ ý sẽ đền tiền.

Người phụ nữ cười xua tay tỏ vẻ không sao.

Mà tập đề trên sàn tờ nào tờ nấy đều mềm oặt do bị ẩm.

" Anh đẹp trai, anh nhặt giúp em mấy tờ đề ở gần đó với!

"Nữ sinh ngồi quỳ 1 chân trên sàn, với tay không tới mấy tờ đề ở phía xa.

Trùng hợp thay mấy tờ đề đó nằm ngay dưới chân hàng ghế ngồi trước mặt Tống Mạn Sư Tử.

Đáp lại lời nhờ vả của nữ sinh là một nụ cười ưa nhã khiến người đối diện phải đỏ mặt," Không được đâu...

"Ngay khi nữ sinh còn chưa kịp lên tiếng thì cô đã nghe người đối diện cổ vũ,"Cố lên, rướn người lên với lấy cho dài tay dài chân nha".Nữ sinh có chút sững sờ, rõ là lời cổ vũ nhưng lại có chút thoáng qua giọng điệu cợt nhả.

Nữ sinh ngây người vài giây rồi cô rướn người lên với lấy mấy tờ đề ở phía xa.

Cô gái cố gắng hết sức, cuối cùng cũng lấy được mấy tờ đề đó.

Khoảnh khắc bàn tay chạm tới tờ đề, đôi đồng tử hồng ngọc nhìn rõ như in.

Đó là một bàn tay trắng nõn, các ngón tay thon gọn, mảnh mai và không bị gồ lên ở đốt.

Không có lấy một vết chai, vết xước, những đường gân xanh lấp ló ẩn hiện trên mu bàn tay.

Thu lại hết mất tờ đề, nữ sinh đứng dậy.

Mà phía bên kia, người đàn ông đã gom xong đồ của người phụ nữ nội trợ và nữ sinh, anh cúi đầu xin lỗi lần nữa.

Bà nội trợ cười xòa vỗ vai người đàn ông.Nữ sinh tiến lại chỗ họ để lấy lại tập đề.

Cô đưa mấy quả quýt vừa lượm được cho người phụ nữ nội trợ, cũng nhận tệp đề từ tay bà.

" Cảm ơn con gái, bài tập của con này" Nữ sinh cười nhận lấy, "Dạ, dì!"

Người đàn ông cũng tiến tới trao trả mấy tờ đề," Đề toán của em này.

Câu số 15 trong đề 4 tính sai tích phân rồi, còn câu 18 phải dùng công thức thể tích hình cầu ..."

Nói một nửa người đàn ông sực nhớ ra, ngượng ngùng gãi đầu," Xin lỗi, thầy có chút bệnh nghề nghiệp ấy mà ."

Ừm, xác thực là một giáo viên Toán, còn là giáo viên lớp 12.

Tống Mạn Sư Tử xác nhận trong lòng, đôi mắt vẫn điềm tĩnh quan sát những "NPC" trước mặt giao tiếp với nhau.

" Không sao ạ, thưa thầy."

Nữ xinh cười cầm lấy phần tệp đề còn lại từ tay người thầy giáo.

Rồi cô tiến về hàng ghế bên phải trước hàng ghế của Tống Mạn Sư Tử.

Mà bên trái hàng ghế trên cô, người phụ nữ nội trợ đã đặt đống túi hoa quả qua 1 bên ghế, lấy khăn giấy ra lau những giọt nước mưa hắt trên mặt bà lúc bước lên xe.

Người thầy giáo cũng đặt chiếc cặp táp xuống vị trí ghế phía trên người phụ nữ, đưa cặp kính xuống lau đi hạt mưa đọng lại cùng hơi nước trên kính.Khi mọi thứ đã được sắp xếp lại, nữ nhân viên soát vé đóng cửa xe và chuẩn bị khởi hành.

Xe bus chạy lên cầu Vận Mệnh và hướng thẳng về trạm cuối- Viện Nghiên Cứu Hi Vọng.Tống Mạn Sư Tử ngồi lặng lẽ quan sát mọi thứ trước mắt.

Đôi mắt tựa như có vì sao lóe qua, dường như anh đã có câu trả lời mình cần.Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, cầu Vận Mệnh hiện ra với những đường nét kiến trúc hiện đại và ánh đèn lung linh trong đêm mưa.

Xe bus tiếp tục chạy.Thời gian chậm rãi trôi, bên ngoài mưa vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.

Bên trong xe bus là một bầu không khí yên tĩnh bao trùm, thỉnh thoảng lặp đi lặp lại vài tiếng ngáp, dường như cơn buồn ngủ ập đến.

Tống Mạn Sư Tử vẫn ngồi yên, suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo của mình.

Nếu không có gì ngoài ý muốn thì anh sẽ không cần phải dùng đến Buff.Từ hàng ghế cuối, người ngồi vẫn luôn điềm nhiên tựa như trên thế gian chẳng có chuyện gì đả động được anh cuối cũng đứng dậy.

Trên gương mặt người ấy nở một nụ cười kinh diễm.[Còn tiếp...]

__________Truyện được đăng tải tại Watpad của Mika Katori__________Tiểu kịch trường:

Mi: Ai sẽ là "Boss" phụ bản này đây ta?

Nữ sinh: Người ta còn cả một tương lai tươi sáng trước mắt đó, hơn nữa người ta chỉ là tiểu cô nương tay trói gà không chặt mà~Nội trợ: Đến cả cắt tiết gà, mổ heo dì còn chẳng làm được chứ nói gì đến "sát nhân", cái khung già này không trụ nổi đâu~Thầy giáo: Thật xin lỗi, thầy chỉ biết làm toán thôi, đến con dao thầy còn cầm ngược được nữa ấy~Tống Mạn Sư Tử: Diễn đi, ngươi cứ diễn tiếp đi...Mi: Có ai đoán ra không nào ? (^_^)
 
Back
Top Bottom