Siêu Nhiên [12 chòm sao ] Zodiac Chronicles - Lời nguyền của các vì sao

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
398560135-256-k219540.jpg

[12 Chòm Sao ] Zodiac Chronicles - Lời Nguyền Của Các Vì Sao
Tác giả: Mayxanh_57
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên: [12 chòm sao ] Zodiac Chronicles - Lời nguyền của các vì sao

Thể loại: Học đường - Siêu nhiên - Phiêu lưu - Tình cảm - Tình bạn - Chiến tranh đa thời không.

Tác giả: Mây xanh Tags: 12chomsaobachduongbảobìnhcugiaifantasykimngưumakếtnhanmasiêunhiênsongngusongtusututhienbinhthienyetxunam​
 
[12 Chòm Sao ] Zodiac Chronicles - Lời Nguyền Của Các Vì Sao
Mở đầu. Lời nguyền


Thế Giới, được sinh ra một cách tự nhiên.

Hay, là do một vị thần cổ đại tạo nên?Chẳng ai biết được.

Trong tầm nhận thức của con người, chúng ta chỉ hay rằng từ thuở sơ khai, Thế Giới đã được tách ra làm mười chiều không gian riêng biệt.

Mỗi chiều không gian có một số hiệu riêng, do một vị thần quản lý.

Con người đã thể hiện sự tôn thờ bằng cách đặt tên lục địa bằng tên của các vị thần.Ở chiều không gian số 03, vị thần cai trị là nam thần Thiên Hà.

Chàng là một người nhân hậu, dịu dàng, hết lòng chăm lo cho người dân.

Thiên Hà có một chuyện tình tuyệt đẹp với nữ thần Hành Tinh của chiều không gian số 07, hai người ngọt ngào đến mức tám vị thần còn lại đều cảm thấy ghen tị.Tuy nhiên, Hành Tinh là một vị nữ thần nóng tính, lại hay ghen.

Trong một lần, khi nàng thấy Thiên Hà chăm lo và đi chơi cùng nữ thần Vũ Trụ quản lý chiều không gian số 01, nàng đã cho rằng chàng phản bội mình.Thiên Hà lúc này chưa hay biết chuyện gì, vẫn đang vui vẻ bên cô em gái Vũ Trụ.

Đúng vậy, Thiên Hà và Vũ Trụ đã là anh em ruột từ khi còn chưa trở thành thần.

Chàng còn dự định sẽ mua một bó hoa tặng cho người yêu của mình.

Thế nhưng, chàng là một người không hiểu về hoa.

Vì lúc này Vũ Trụ đã trở về nên Thiên Hà đã chọn mua một bó hoa tử đinh hương.Ngay khi Thiên Hà tặng cho Hành Tinh đóa hoa, nàng đã tức giận tát ông thật mạnh.

Hành Tinh là một người vô cùng hiểu ngôn ngữ hoa.

Nàng cho rằng, khi Thiên Hà tặng nằng đóa hoa tử đinh hương, chàng đã thừa nhận mình thay lòng.

Mặc cho Thiên Hà còn chưa hiểu chuyện gì, Hành Tinh đã tức giận bỏ về chiều không gian của mình.Thiên Hà khó hiểu chạy đi hỏi em gái.

Vũ Trụ nghe xong vừa thấy buồn cười vừa thấy thương cảm, từ tốn giải thích cho chàng ý nghĩa của hoa.

Nàng còn khuyên anh trai mua một bó cẩm tú cầu xanh để xin lỗi Hành Tinh.Dù vậy, Hành Tinh đã có một hành động mà họ không thể ngờ tới.Hành Tinh trong lúc tức giận đã lấy hết tất cả linh lực mà mình có, gieo lên lục địa Thiên Hà một lời nguyền:"Từ nay về sau, bầu trời của các ngươi sẽ câm lặng.

Không sao nào còn lắng nghe, không điều ước nào còn thành sự thật.

Thiên Hà sẽ không thể đáp ứng điều ước của các ngươi.

Nguyện vọng của các ngươi sẽ rơi, như chính lòng tin mà các ngươi đã phản bội."

Ngay sau khi ban ra lời nguyền đó, nàng dặn dò thuộc hạ 3000 năm sau hãy xâm chiếm lục địa Thiên Hà, rồi chìm vào một giấc ngủ ngàn thu, để mặc sự thật mà nàng chưa hề hay biết.Thiên Hà khi biết được lời nguyền đó đã vô cùng hoảng loạn, cố gắng tìm cách phá bỏ lời nguyền.

Nhưng dường như, có một thứ sức mạnh đã kìm hãm chàng lại.Ở lục địa Thiên Hà, ngay khi lời nguyền buông xuống, tất cả ngôi sao trên trời đã biết mất, để lại một bầu trời đêm mù mịt.

Những lời cầu nguyện của người dân, dù là tốt hay xấu, vĩnh viễn không được thực thi.

Người ta gọi đây là Lời nguyền Sao rơi.Thiên Hà suy sụp khi biết những điều mà người mình yêu đã làm với lục địa mang tên chàng.

Chàng không thể bỏ mặc người dân của mình, nhưng cũng không thể đáp ứng những nguyện cầu tốt đẹp của họ.

Thiên Hà chỉ có thể đưa ra những lời chỉ dẫn mơ hồ trong giấc mơ, nhưng số người có thể hiểu nó gần như là không có.Chàng chán nản, đến câu hỏi thăm của Vũ Trụ chàng cũng chỉ trả lời một cách qua loa.

Vũ Trụ nhìn anh trai mình đau khổ mà đau lòng nói."

Anh trông mệt mỏi lắm, anh trai à."

Không một lời đáp lại, nhưng nàng vẫn tiếp tục."

Anh không thể phá bỏ lời nguyền, vậy hãy sinh ra một lời tiên tri đi."

Thiên Hà ngạc nhiên nhìn Vũ Trụ, chăm chú lắng nghe lời nàng.Đợi khi Vũ Trụ rời đi, chàng liền tạo ra một lời tiên tri, rồi trở về lâu đài để nghỉ ngơi.Lời tiên tri của Trời không sao:" Ngày xưa, bầu trời từng biết lắng nghe.

Từng điều ước được thả lên bằng tiếng thì thầm,

và các vì sao gật đầu nhẹ như cánh tay của mẹ.

Ánh sáng là lời đáp, rơi xuống như giấc mơ vừa chạm đất.

Nhưng rồi, chỉ vì một hiểu lầm

Thần đã gieo xuống lục địa một lời nguyền Nguyền rằng, họ sẽ không còn được ướcVà chính lúc đó, các vì sao lần lượt nhắm mắt.

Không rơi nữa.

Không nghe nữa.

Không tin nữa.

Tuy vậy...

Mười hai đốm sáng cuối cùng rơi xuống thế gian như tro tàn của một vì sao đã chết.

Chúng không lớn lên cùng hy vọng, mà lớn lên cùng thiếu vắng.

Không mơ - nhưng đau khi thấy người khác không thể mơ.

Không ước - nhưng nghẹn ngào khi nghe ai đó nói "giá như"Không ai trong số họ là đủ.

Nhưng nếu họ chọn nhau - không phải bằng lý do, mà bằng lòng trống rỗng cùng chia sẻ –

Thì lời nguyền sẽ bắt đầu vỡ, từng dòng một.

Và khi một người trong số họ biết ước một điều không dành cho bản thân,

...các vì sao sẽ lắng nghe lần nữa."

- - -Hoa tử đinh hương: tặng loài hoa tử đinh hương cho người mình đang yêu thì có ý nghĩa tế nhị là muốn sự chấm dứt tình yêu giữa hai người.Hoa cẩm tú cầu: Nếu không biết cách làm hòa, bạn có thể gửi một bó cẩm tú cầu màu xanh thay cho sự hối hận và lời xin lỗi.- - -Ngày đăng: 23/07/2025

Tác giả: Mây xanh

Mây lại đào hố mặc dù mấy bộ kia chưa hoàn thành :> (một bộ drop cả tháng nay, một bộ mới được hai chương, và 101 bộ bản thảo).Thôi thì vẫn mong mọi người ủng hộ, góp ý ạ.
 
[12 Chòm Sao ] Zodiac Chronicles - Lời Nguyền Của Các Vì Sao
Phần 1. Zodiac Memories - Kí Ức Của Những Người Được Chọn


Người Được Chọn - cụm từ không phải ai cũng hiểu ở Lục địa Thiên Hà.Như Lời tiên tri của Trời không sao, mười hai sinh mệnh, tương ứng với mười hai đốm sáng, đã chào đời ở Lục địa Thiên Hà.

Mười hai đứa trẻ, mười hai tính cách, mười hai năng lực, liệu có gặp được nhau hay không, còn phải phụ thuộc vào vòng xoay sinh mệnh.Lục địa Thiên Hà, sẽ được giải cứu, hay vĩnh viễn không có ước mơ, không ai biết được.- - -Ở Hoàng giaCăn biệt phủ phía Đông vừa yên tĩnh, vừa nặng nề như chính danh vọng của gia tộc Hoàng đã xây dựng suốt nhiều thế hệ.

Tầng mái uốn cong mang dấu ấn kiến trúc cổ, từng viên ngói đen sẫm vì thấm vào sương gió và ký ức lâu đời.

Trong dãy hành lang phủ rèm lụa tím, bước chân người hầu vang khẽ nhưng gấp gáp."

Thiếu gia, gia chủ cho gọi ngài."

Người hầu cúi đầu, giọng nói vừa đủ nghe nhưng không giấu nổi sự cung kính.Hoàng Phúc ngẩng lên từ cuốn sách còn đang mở dở trên tay, ánh mắt điềm tĩnh.

Anh gật đầu, đứng dậy và sải bước về hướng phòng làm việc của cha mình.

Chiếc huy hiệu hình ngôi sao sáu cánh lấp lánh trên ve áo anh khẽ chạm vào ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ kính màu.Căn phòng lớn trầm mặc với mùi gỗ lâu năm và nhang trầm thoang thoảng.

Trên chiếc ghế sau bàn làm việc, một người đàn ông trung niên với mái tóc lốm đốm bạc đang cẩn thận rà soát từng tài liệu cổ.

Hoàng Phúc không lên tiếng, anh ngồi xuống chiếc ghế sofa giữa phòng như đã quá quen với thói quen của cha mình.Hoàng Phan - đương kim gia chủ Hoàng gia - dừng tay, từ tốn đứng dậy và quay lưng về phía kệ sách lớn.

Sau lớp cửa gỗ khóa kín, ông lấy ra một cuộn thư cũ được bọc bằng da rồng đen, viền bạc mờ.

Thứ ấy đã ở đó từ trước khi ông ra đời.

Và giờ, nó chuẩn bị đổi chủ.Ông đặt cuộn thư trước mặt con trai.

"Con đã đủ trưởng thành.

Và cũng đến lúc nên biết... về cội nguồn thật sự của dòng máu mà con đang mang."

Hoàng gia là gia tộc cổ xưa nhất còn tồn tại trên Lục địa Thiên Hà.

Người sáng lập, Hoàng Đăng, từng là thuộc hạ thân cận nhất của Thiên Hà, vị thần để lại một lời tiên tri cuối cùng trước khi rời khỏi nhân gian.

Khi đó, ngài trao cho Hoàng Đăng một cuộn giấy, không mở cũng không giải thích, chỉ nói:"Sẽ có một người trong các ngươi, khi hữu duyên, sẽ đọc được nó."

Từ ấy, cuộn giấy được giữ gìn như thánh vật trong gia tộc, truyền qua từng đời gia chủ cùng với ngôi vị Viện trưởng Học viện Đào tạo Ma thuật Tinh Tú - ngôi trường danh giá nhất của lục địa, được chính Hoàng Đăng thành lập để tìm kiếm và bồi dưỡng những người trẻ tài năng.Thế nhưng... trong suốt mấy trăm năm, chưa từng ai giải mã được cuộn thư ấy.

Ngay cả Hoàng Phan - người được ca tụng là một trong những pháp sư tài ba nhất thời đại - cũng bất lực.

Dòng chữ bên ngoài cuộn giấy mãi mãi mờ ảo, không hiện lên, cũng chẳng phát sáng cho đến hiện tại.Hoàng Phúc đưa tay nhận cuộn thư.

Chỉ vừa chạm vào, một luồng ánh sáng nhè nhẹ tỏa ra quanh tay anh, như có thứ gì đó đang tỉnh giấc.

Khi anh mở cuộn giấy, từng dòng chữ lần lượt hiện lên, nét mực lấp lánh ánh bạc như sương mai."

Người được chọn.

Mười hai đốm sáng - mười hai sinh mệnh:Người bị chim chóc tránh né, nhưng thú dữ lại quỳ phục.

Khi sinh ra, không khóc, chỉ nhìn chằm chằm vào một góc không có ai.Đứa trẻ ngủ mộng mị cùng một bầu trời, trong mọi giấc mơ đều thấy mười một người còn lại.Người khiến tinh thể phát sáng dù chưa từng học phép.Đứa trẻ khiến bóng đêm lùi lại khi bước vào giấc ngủ.Kẻ sở hữu chiếc đồng hồ luôn chỉ 00:12, bất kể thời gian thực.Khi họ bước vào căn phòng kín, không khí trở nên lặng im như bị nén lại.Mỗi lần họ bị thương, máu sẽ bốc mùi hương rất nhẹ, nhưng không ai xác định được đó là mùi gì.Người khiến mực viết ngả sang màu khác khi viết nhật ký vào ngày trăng non.Người có chữ viết tự biến dạng nếu viết bằng tay trái.Vào những ngày trời quá yên, bước chân của họ không tạo tiếng động.Mỗi lần họ bệnh, những cây gần họ cũng úa tàn theo."

Khi dòng chữ cuối cùng biến mất, cuộn giấy trở lại vẻ trống rỗng như lúc đầu, chỉ còn lại ánh sáng le lói như đang tàn dần trong không khí.Hoàng Phúc vẫn không nói gì.

Bàn tay anh nắm nhẹ mép cuộn giấy, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía cha.

Trong khoảnh khắc đó, một điều gì đó trong anh...

đã bắt đầu chuyển động.Một bí mật thức tỉnh, một sứ mệnh bắt đầu và một lời tiên tri vừa tìm thấy người thừa kế.- - -Văn phòng Viện trưởng Học viện.Ánh sáng nhàn nhạt từ cửa sổ hình trăng khuyết đổ xuống bàn làm việc rộng lớn giữa phòng, phản chiếu ánh bạc mờ trên những xấp tài liệu đã ngả vàng và hàng chục quyển sổ dày cộp chất cao như núi.Giữa không gian tĩnh lặng ấy, Hoàng Phúc - đương kim Viện trưởng, cũng là người kế thừa lời tiên tri của gia tộc - đang ngồi lặng lẽ.

Gương mặt anh hiện rõ vẻ mệt mỏi sau nhiều ngày không ngủ đủ giấc.

Những đường nét mạnh mẽ thường ngày dường như chùng xuống dưới ánh trăng khuya.Anh ngả người ra sau, nhắm mắt trong giây lát rồi đưa tay lên xoa trán.

Một cơn đau âm ỉ chạy dọc thái dương, nhưng anh không cho phép bản thân nghỉ ngơi.

Chặng đường mấy năm qua, từ lúc cuộn thư hiện chữ đến khi lần lượt thu thập từng manh mối, điền tên từng học sinh vào danh sách, đã khiến anh cạn kiệt cả sức lực lẫn kiên nhẫn.Cuối cùng cũng tìm ra đủ.

Mười hai đứa trẻ mang dấu hiệu của lời tiên tri.Anh mở ngăn kéo, lấy ra một quyển sổ đóng bìa da sẫm màu, viền chỉ bạc tinh xảo.

Bìa sổ có khắc một ngôi sao mười hai cánh - biểu tượng của Học viện.

Ở giữa có ký hiệu hình bông tuyết nhiều cánh màu xanh.Anh lật đến trang cuối cùng, nơi đã được anh đánh dấu bằng một mảnh giấy mỏng.

Dòng chữ viết tay tỉ mỉ hiện ra:" Bạch Dương - Nữ.

Mỗi lần họ bệnh, những cây gần họ cũng úa tàn theo.Kim Ngưu - Nữ.

Mỗi lần họ bị thương, máu sẽ bốc mùi hương rất nhẹ, nhưng không ai xác định được đó là mùi gì.Song Tử - Nữ.

Người bị chim chóc tránh né, nhưng thú dữ lại quỳ phục.Cự Giải - Nữ.

Đứa trẻ khiến bóng đêm lùi lại khi bước vào giấc ngủ.Sư Tử - Nam.

Khi sinh ra, không khóc, chỉ nhìn chằm chằm vào một góc không có ai.Xử Nữ - Nam.

Người khiến mực viết ngả sang màu khác khi viết nhật ký vào ngày trăng non.Thiên Bình - Nữ.

Người khiến tinh thể phát sáng dù chưa từng học phép.Thiên Yết - Nam.

Vào những ngày trời quá yên, bước chân của họ không tạo tiếng động.

Nhân Mã - Nam.

Người có chữ viết tự biến dạng nếu viết bằng tay trái.Ma Kết - Nam.

Khi họ bước vào căn phòng kín, không khí trở nên lặng im như bị nén lại.Bảo Bình - Nam.

Kẻ sở hữu đồng hồ luôn chỉ 00:12, bất kể thời gian thực.Song Ngư - Nữ.

Đứa trẻ ngủ mộng mị cùng cùng một bầu trời, trong mọi giấc mơ đều nhìn thấy mười một người còn lại."

- - -Ngày đăng: 24/07/2025

Tác giả: Mây xanh

Mong mọi người nhận xét ạ.

Xin cảm ơn.
 
[12 Chòm Sao ] Zodiac Chronicles - Lời Nguyền Của Các Vì Sao
Chương 1. Cái lớp học ở cuối hành lang đó


Học viện Đào tạo Ma thuật Tinh Tú, thứ 4 ngày 24 tháng 4.Sáng đầu hè, ánh nắng dịu nhẹ trải xuống khuôn viên học viện, len qua từng vòm cây phủ đầy lá xanh mướt.

Những tòa tháp đá ánh lên sắc bạc dưới nắng, rêu trên tường bốc hơi mỏng như sương khói.Ở khu A, tòa năm 4, tầng 5, cuối hành lang đầy nắng, cửa lớp 4A3 vừa hé mở khi những học viên lười biếng đầu tiên bắt đầu lò dò tới lớp, mắt vẫn còn ngái ngủ.Nhân Mã tay đút trong túi quần, đeo cặp sách một bên vai, cà lơ phất phơ bước vào phòng học của lớp 4A3.

Cậu có mái tóc màu xanh lục của rừng đặc trưng và đôi mắt mang ý cười màu hổ phách sáng."

Xin chào.

Oái!

"Bất chợt, bậc thềm trước cửa cao lên một chút khiến cậu chàng vấp té nằm sõng soài trước cửa.

Kim Ngưu hài lòng nhìn tác phẩm của mình, hòa vào tiếng cười phá lên của đám bạn cùng lớp.

Cô là một pháp sư nguyên tố thổ, tuy không dám tự nhận là thuần thục nhưng đủ để thực hiện những động tác nhỏ như này.

Mái tóc xám bạc của cô đung đưa, đôi mắt có một đồng tử bạc, một đồng tử đỏ, khép hờ."

Rất ngầu, ngoại trừ việc mày vừa tấu hài cho bọn tao xem."

Ma Kết gác chân lên bàn, ánh mắt tràn đầy sự khinh bỉ dành cho cậu bạn.

Ma Kết xuất thân từ một gia tộc nhiều đời làm pháp sư.

Và cậu cũng đang tiếp nối truyền thống đó.

Sở hữu mái tóc tím tro và đôi mắt màu xanh ngọc cùng khuôn mặt không góc chết, nhan sắc của cậu làm không ít người thán phục.Nhân Mã hậm hực trừng đám bạn, ngay cả bước chân cũng thể hiện rõ sự tức.

Chỉ là, cậu hôm nay có lẽ không được may mắn.

Không biết là do có sự tác động của thế lực nào mà chiếc bình Nhân Mã để một bên cặp rớt cái cạch xuống bàn Cự Giải.Cự Giải, một pháp sư tưởng chừng bình thường, nhưng đích thị chính là tiểu thư nhà quyền quý, con gái cưng của một trong năm Đại gia tộc.

Cô sở hữu mái tóc màu đen tuyền cùng đôi mắt chứa con ngươi màu vàng kim.

Mọi người trong lớp thường nói, cô cái gì cũng tốt, chỉ có giấc ngủ là không tốt cho lắm.

Cho nên, lúc cô ngủ, làm gì thì làm, cũng đừng nên gọi Cự Giải dậy.Nhân Mã khiếp sợ nhìn cô bạn vẫn đang gục đầu trên bàn.

Hai giây sau đó, Cự Giải ngẩng đầu, cất giọng:"Bình, đứa, nào, đây?"

Lần này ai cũng không cứu cậu được đâu Nhân Mã à.Nhân Mã rụt rè giơ tay lên nhận tội.

Ngay sau đó, cậu đã được Cự Giải tặng cho một vé tập thể dục buổi sáng bằng cách chạy quanh lớp học.

Chuyện sẽ không có gì to tát lắm cho tới khi nhân tố thứ ba xen vào."

Nhân Mã, Bảo Bình!

Cẩn thận!"

Cự Giải hét lên.Bảo Bình, chàng trai có mái tóc màu trắng bạch kim được chải chuốt gọn gàng và đôi mắt màu đỏ rực ánh lên vẻ khó hiểu.

Cậu vừa bước vào lớp, còn chưa kịp định hình thì bị Nhân Mã đâm sầm vào người, bất tỉnh nhân sự.Cự Giải thấy cảnh tượng hỗn loạn trước cửa thì thong thả đi tới, dùng tay khẽ lay người Bảo Bình rồi quay sang Nhân Mã:"Tao bảo đứng yên cho tao đánh mà không chịu cơ.

Giờ liên lụy thằng Bảo rồi kìa."

"Tao đẹp chứ tao đâu có ngu.

Mày đánh đau thấy bà."

Nhân Mã xoa xoa chiếc mũi vừa đập vào mặt Bảo Bình.

Nói rồi, cả hai đồng lòng bỏ qua nạn nhân mà về chỗ.Một cô gái cầm theo chiếc bánh mì, mái tóc hồng đào lắc lư theo từng bước chân của cô, đôi mắt xanh biển sâu nhưng tràn đầy sự yêu đời.

Cô là Song Ngư.

Cô nàng vừa bước đến trước cửa liền đụng trúng chướng ngại vật nằm chình ình.

Song Ngư ghét bỏ dùng chân đá đá:"Cái thứ gì đây?

Xác chết hả?Bảo Bình vừa mới tỉnh dậy liền nhảy bổ lên cãi lộn với Song Ngư.Mặc kệ sự ồn ào xung quanh, Thiên Bình chăm chú tính số ruby và số point của lớp cùng từng người.

Mái tóc màu tím than được buộc gọn, đôi mắt xanh lục dõi theo từng dòng trên cuốn sổ.Tiếng gió vang lên, Sư Tử cưỡi chổi phóng nhanh vào lớp.

Mái tóc nâu sẫm rối tung, sự phấn khích hiện lên trong đôi mắt màu tím ma thuật.

Cậu vui vẻ bước xuống, chào hỏi mọi người xung quanh.

Lúc Sư Tử đi ngang qua bàn Thiên Bình, cô cất tiếng:"Mày lại vi phạm rồi, Sư ạ.

Nộp phạt đi cưng."

Sư Tử cười nham nhở, thản nhiên bỏ qua câu nói của cô mà về chỗ.

Thiên Bình cũng quá quen với sự lì lợm của cậu, chuyển mục tiêu sang cô nàng Song Tử vừa bước vào lớp.

Song Tử sở hữu mái tóc vàng nhạt và đôi mắt màu đen than.

Song Tử cũng là con của Đại gia tộc, giống với Cự Giải."

Song ơi.

Nộp quỹ đi gái."

"Gì?

Bao nhiêu?'"10 ruby thôi."

"Gì nhiều thế?

Thôi không nộp đâu."

Hai cô gái cứ đứng kì kèo một hồi.

Cuối cùng, Thiên Bình phải lôi đủ thứ ra để đe dọa thì Song Tử mới ngoan ngoãn nộp tiền.Bóng dáng hai chàng trai hiện ra trước cửa.

Chàng trai mang mái tóc cam đồng và đôi mắt bạc ánh băng kì lạ mang tên Thiên Yết, là pháp sư.

Đi bên cạnh cậu, Xử Nữ sở hữu mái tóc bạc ánh xanh và đôi mắt màu cam lửa.

Hai người là cặp bài trùng của lớp, chuyên tấu hài."

Reng...reng..reng."

Tiếng chuông vào học vừa vặn vang lên.

Thế nhưng, học viên 4A3 dường như không nghe thấy mà tiếp tục đùa giỡn.Ở một góc lớp, Bạch Dương im lặng bất thường.

Cô ngồi cạnh cửa sổ, ánh mắt xa xăm dõi theo từng đám mây trôi chậm ngoài kia.Tối qua, trong giấc ngủ mơ hồ, một giọng nói vang lên đâu đó bên tai, mỏng manh như sợi chỉ, nhưng lại dai dẳng đến khó chịu:"Ngày xưa, bầu trời từng biết lắng nghe.

Từng điều ước được thả lên bằng tiếng thì thầm."

Những câu ấy cứ lặp lại, lặp lại mãi cho đến khi cô choàng tỉnh giữa đêm.Bạch Dương khẽ đưa tay lên xoa thái dương.

Đôi mắt xanh lơ ánh lên vẻ mệt mỏi, thiếu ngủ.

Mái tóc trắng xám rối nhẹ, cô vuốt nó vài lần như một phản xạ để ổn định lại nhịp thở.Khi nhóm bạn gọi tên cô, Bạch Dương khẽ gật đầu, nặn ra một nụ cười mỏng và bắt đầu trò chuyện như không có gì xảy ra.

Nhưng sâu trong lòng, những câu nói kia vẫn vẩn vơ như làn sương chưa tan.- - -Ngày đăng: 25/07/2025

Tác giả: Mây xanh

Lên sàn chương đầu tiên nà. []~( ̄▽ ̄)~*
 
[12 Chòm Sao ] Zodiac Chronicles - Lời Nguyền Của Các Vì Sao
Chương 2. Đại hội Ma thuật đến rồi!


Học viện Đào tạo Ma thuật Tinh Tú, thứ 6 ngày 26 tháng 4.Đại hội Ma thuật đến rồi!

Một suy nghĩ bật ra trong đầu Thiên Bình.Hằng năm, Học viện Đào tạo Ma thuật Tinh Tú - nơi Thiên Bình đang theo học - đều tổ chức Đại hội Ma thuật vào thời điểm cuối học kỳ I.

Sự kiện kéo dài hơn một tháng, được xem là lễ hội lớn nhất học viện.Trong khoảng thời gian ấy, học viên thuộc các chức vụ khác nhau sẽ tham gia thi đấu theo môn chuyên biệt của từng nhóm: từ phép thuật tấn công, điều khiển nguyên tố, triệu hồi, đến kiếm thuật hay cảm ứng tâm linh.Điểm nhấn quan trọng nhất nằm ở những ngày cuối cùng, khi các lớp chính thức bước vào vòng thi đối kháng toàn trường.

Không khí lúc đó sẽ nóng lên từng giờ, bởi mỗi lớp đều cử người đại diện ra thi đấu như một trận chiến danh dự.Cùng thời điểm, môn Quidditch cũng được tổ chức - môn thể thao nổi tiếng nhất lục địa, và cũng là một trong những nội dung được mong chờ nhất Đại hội.

Về cơ bản, Quidditch là môn cưỡi chổi đánh bóng giữa không trung, được miêu tả là vừa hỗn loạn, vừa ngoạn mục.

Thi đấu theo đội, vừa cần sức mạnh vừa đòi hỏi chiến thuật và khả năng phối hợp.Môn này thường chỉ dành cho học viên năm tư trở lên, vì độ nguy hiểm và yêu cầu kỹ thuật cao.

Thiên Bình dù không chuyên cũng biết đôi chút về luật chơi và những pha bóng kinh điển của các kỳ Đại hội trước.Dù phù thủy vốn có lợi thế hơn nhờ năng lực cưỡi chổi bẩm sinh, nhưng đội hình Quidditch chưa bao giờ chỉ toàn là phù thủy.

Những pháp sư, kiếm sĩ, triệu hồi sư xuất sắc vẫn thường được chọn nhờ tốc độ, khả năng tấn công hoặc phòng thủ độc đáo của họ.Thiên Bình lật trang sổ ghi chú.

Dự cảm không lành đang âm ỉ trong cô.Xem ra, lần này sẽ mệt rồi đây..."

Trật tự nào."

Thanh Ý đập chiếc thước gỗ của mình xuống bàn.

Cả lớp dần chìm vào im lặng.Nói về Thanh Ý, cô là một giáo sư sở hữu mái tóc trắng cùng đôi mắt xanh lam sáng.

Cô có lẽ là người khắc chế lớp 4A3 một cách tốt nhất.

Cô vô cùng yêu thương học viên của mình, quan tâm đến từng đứa một, nhớ cả sinh nhật, sở thích lẫn các trò phá phách thường dùng.Tuy nhiên, bọn trẻ trong lớp đặt một biệt danh ưu ái cho Thanh Ý là "người mẹ hiền quái đản".

Cũng phải nói, danh xứng với thực, cô có những chiêu trò để phạt học viên khiến bọn trẻ khóc không ra nước mắt."

Chắc các em cũng biết, Học viện hiện đang chuẩn bị cho Đại hội.

Tùy theo chức vụ, các em có thể chọn môn thi phù hợp với mình.

Ừm, năm nay, ai sẽ đại diện lớp thi đấu đối kháng đây?"

Cả lớp im phăng phắc, không một tiếng trả lời.

Thanh Ý cười khẽ, như thể đoán trước được phản ứng này, ra hiệu cho cả lớp tiến hành bốc thăm, Ma Kết lớp trưởng chủ trì."

E hèm!"

Cậu đằng hắng.

"Người đầu tiên... thủ quỷ Thiên Bình!"

Không cần chờ phản ứng, cả lớp đã nghe tiếng hét phản đối vang lên từ bàn cuối."

Không cam lòng chút nào luôn á!"

Thiên Bình vùng vằng khó chịu, tóc mái rung rung theo từng cái lắc đầu.

Ở hàng ghế giáo viên, Thanh Ý khẽ nhếch môi.

Theo cô thấy, Thiên Bình là một học viên có thiên phú rõ rệt, chỉ là... vẫn còn bó mình trong lối đánh an toàn quá mức.

Cô hy vọng, kỳ Đại hội này sẽ là bước ngoặt để cô bé tiến xa hơn."

Tiếp theo...coi nào.

Là Sư Tử."

Sư Tử ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ vẻ hào hứng.

Chọn cậu là đúng rồi, Sư Tử có trong mình nhiệt huyết và lòng hiếu thắng rất phù hợp với không khí Đại hội."

Người thứ ba...

Cự Giải!"

Cự Giải nhíu mày, khẽ chửi tục:"Chết tiệt!"

Theo góc nhìn của các giáo sư, cụ thể là Thanh Ý, Cự Giải là một học viên rất đa tài.

Bất cứ kĩ năng nào, chỉ cần cô nàng học là sẽ hiểu, tuy có thể không giỏi, nhưng đủ đạt .

Một điểm trừ duy nhất là Cự Giải không thích tham gia những hoạt động này."

Chậc, xin mời...

Ủa tên tao nè?"

Câu nói đầy ngạc nhiên từ chính Ma Kết khiến lớp học vỡ òa tiếng cười.

Nhún vai, cậu đút lá thăm vào túi như thể chuyện đã rồi, chẳng buồn than phiền.

Thanh Ý gật gù, năng lực của Ma Kết cao, tham gia là tốt rồi.

Dù cho mấy học viên khác có thua thì Ma Kết có lẽ sẽ thắng."

Và người cuối cùng...Xin chúc mừng mày, Song Ngư!"

"Chúc mừng cái con khỉ."

Đáy mắt giáo sư hiện lên một tia lo lắng, Song Ngư là người cô lo nhất.

Song Ngư là một học viên thiên về phòng thủ, nếu để cô đánh chính diện, chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu.

Song Ngư cũng hiểu rõ nhược điểm của bản thân mình, trong lòng hạ quyết tâm.

Mình không thể trở thành gánh nặng của đội!"

Được rồi.

Cô mong rằng năm người các em sẽ thi đấu thật tốt, làm lớp chúng ta nở mày nở mặt."

Lớp 4A3, từ lâu đã mang theo một cái danh đặc biệt trong Học viện Đào tạo Ma thuật Tinh Tú: "lớp cá biệt."

Mỗi năm, học viện tổ chức kỳ đánh giá năng lực để tuyển chọn học viên mới.

Sau khi vượt qua vòng đầu, các học viên sẽ được phân vào các lớp thuộc chủng tộc của mình.Tuy nhiên, việc phân lớp không đơn thuần do con người quyết định.

Danh sách học viên Cao cấp sẽ được gửi đến hai Tinh linh Cổ đại, những sinh vật huyền thoại cư ngụ trong Khu rừng Cấm nằm sau học viện.

Chỉ cần một đêm, hai tinh linh ấy sẽ đưa ra kết quả phân lớp.Tuy vậy, vào bốn năm trước, có một nhóm học viên nhỏ mà cả hai tinh linh đều không thể xếp vào bất kỳ lớp nào.

Những học viên ấy...

được đưa vào lớp 4A3 hiện tại.Vì thế, lớp 4A3 tồn tại như một vùng rìa trong hệ thống học viện.

Không ai rõ tiêu chí, càng không biết lý do.

Và bởi vì không có tinh linh nào "chịu phân lớp" cho họ, người ta mặc định rằng: đó là nơi tập hợp những học viên kém cỏi, lộn xộn, đúng nghĩa "cá biệt."

Thế nhưng, điều mà ít ai ngờ đến là: Học viên lớp 4A3 không hề yếu.Trái lại, phần lớn bọn họ sở hữu ma lực cao vượt chuẩn thông thường, hoặc sức mạnh đặc biệt đến mức không phù hợp với bất kỳ hệ đào tạo nào hiện tại.

Việc họ bị gom vào cùng một lớp thực chất là để các loại sức mạnh đặc dị... tự triệt tiêu hoặc tự kiềm chế lẫn nhau.Chỉ có Viện trưởng và hai Tinh linh mới biết rõ điều này.

Còn tất cả mọi người ngoài kia... vẫn nghĩ rằng 4A3 chỉ là một lớp học lạc loài, chờ đợi sự đào thải."

Về Quidditch, đây có lẽ là một bộ môn mới đối với các em.

Cho cô hỏi, các em có ai đã từng chơi Quidditch?"

Hai cánh tay giơ lên, là Cự Giải và Sư Tử.

Mọi người ngạc nhiên nhìn bọn họ.

Pháp sư sao lại đi học Quidditch làm gì?Như đọc được suy nghĩ của đám bạn cùng lớp, Sư Tử cười giải thích:"Nhỏ chơi ở đội Quidditch trẻ với tao."

Thanh Ý hài lòng mỉm cười, có hai học viên thuộc đội Quidditch trẻ, xem ra môn này có hy vọng."

Từ từ cô ơi!

Cho tụi em hỏi đã!

Một đội Quidditch bao nhiêu người ạ?"

"Chín người."

Cả lớp nhíu mày, tự tính số người có thể tham gia.

Và đương nhiên, đáp án là con số thấp đến thảm thương, 2."

Cô ơi, lớp mình chỉ có hai người tham gia được thôi."

Song Ngư lo lắng lên tiếng.

Thanh Ý nhún vai, nói""Vậy nên cô đã nhờ một giáo sư phù thủy kiểm tra khả năng cưỡi chổi của các em.

Cả lớp chuẩn bị xuống sân."

---Chỉ có một từ duy nhất để miêu tả buổi thử nghiệm hôm đó:Thảm họa.Đám học viên lớp 4A3 được lùa ra sân luyện tập cưỡi chổi.Sư Tử và Cự Giải thì khỏi phải nói.

Mấy người đó sinh ra đã có gen cưỡi chổi, chỉ cần gọi một tiếng là chổi tự khom lưng quỳ xuống.Vấn đề là phần còn lại.

Và khi nói "vấn đề" - ý là một đống rối ren đến mức giáo sư Thanh Ý đứng nhìn cũng phải ngửa mặt... hít thở thật sâu.Bạch Dương, pháp sư có tiếng gan dạ, hôm nay bất ngờ tiết lộ một bí mật kinh thiên: sợ độ cao.

Ngay khi chiếc chổi nhấc bổng khỏi mặt đất, cô nàng liền... tắt điện.

Ngồi đơ như tượng đá, mặc kệ chổi bay đi đâu thì bay.

Trong mắt cô không còn ai, chỉ còn bầu trời và cái chết đang vẫy gọi.Kim Ngưu không biết điều khiển cây chổi ra sao mà chiếc chổi quay vòng vòng như chong chóng khiến cô nàng đau hết cả đầu, đến mức không chịu nổi phải xin phép giáo sư đi nôn đống đồ ăn khi sáng ra.Song Tử, trái ngược hoàn toàn, như cá gặp nước.

Vừa cưỡi chổi, cô nàng vừa tung khả năng điều khiển gió, cho chổi lượn vòng nghệ thuật như múa lân.

Mọi người thì vỗ tay, giáo sư thì thầm thở dài: "Không biết con bé đang cưỡi chổi... hay chổi đang cưỡi con bé."

Thiên Bình thì bực mình sau ba phút ngồi im trên cây chổi không chịu bay.

Đôi mắt xanh của cô nàng nheo lại, rồi không nói không rằng... nhéo một cái.

Kết quả: chổi nổi điên, bốc thẳng lên trời cao, mang theo Thiên Bình lên chín tầng mây.Trên không trung, người ta chỉ nghe loáng thoáng tiếng hét:"Tao chỉ nhéo nhẹ thôi màaaa!!"

Song Ngư chọc giận cây chổi bằng một cách thần kì nào đó.

Và điều kỳ diệu hơn là nó trực tiếp chốc ngược người cô lại mà không quan tâm đến cảm xúc của con người đang hết sức run rẩy kia.Chuyển sang phe XY, tình hình... không khá khẩm hơn chút nào.Xử Nữ ôm chặt cây chổi như ôm... bài kiểm tra điểm 3.

Cậu vừa run vừa lầm rầm cầu nguyện với tất cả các vị thần trong sách sử học viện.Thiên Yết thì... không hiểu nghĩ gì, bứt đại một cọng lông trên cây chổi ra nghịch.

Kết quả: chổi giận.

Bay vọt lên trời, kéo cậu đi dạo cùng Thiên Bình.Trên không trung, Thiên Yết lầm bầm:"Mình có làm gì sai đâu trời?!"

Nhân Mã thì cưỡi chổi như đang chơi tàu lượn siêu tốc.

Cậu hét ầm trời như ở công viên giải trí, tay không quên thả tim xuống cho khán giả.Ma Kết, điềm tĩnh hơn, nhận ra không khí có độ ẩm cao, liền dùng năng lực điều khiển nước để dẫn hướng cây chổi.

Không bay nhanh, nhưng bay ổn định, giống như đang lái xe bus giữa đám học sinh chuẩn bị cấp cứu.Bảo Bình thì thôi khỏi nói.

Không ai rõ cậu làm gì, nhưng cây chổi đột ngột lao đi với vận tốc ánh sáng, suýt tông vào Bạch Dương đang bay lơ lửng không định hướng.Còn lại, có người gào, người khóc, người mếu máo... người thì phát hiện mình dị ứng với chổi bay.

Cảnh tượng hỗn loạn đến mức một con quạ bay ngang cũng phải khựng cánh, quay đầu né đường.Tổng kết lại, Thanh Ý miễn cưỡng chọn Bạch Dương, Kim Ngưu, Song Tử, Cự Giải, Sư Tử, Xử Nữ, Thiên Bình, Thiên Yết, Nhân Mã, Ma Kết, Bảo Bình và Song Ngư tham gia đội Quidditch gồm chín người và ba dự bị.- - -Ngày đăng: 27/07/2025

Tác giả: Mây xanh

Mọi người có thấy nhạt không? >︿<
 
[12 Chòm Sao ] Zodiac Chronicles - Lời Nguyền Của Các Vì Sao
Chương 3. Tập luyện


Một buổi chiều nắng gắt.

Cái nắng khiến con người ta bực bội một cách vô cớ.

Ánh mặt trời rọi xiên qua các rặng cây, tạo thành những vệt sáng vàng gắt gao, nhức nhối trên mặt đường bê tông.

Không khí như đặc lại, rung rinh vì hơi nóng bốc lên từ mặt đất.Ở một góc sân trường, đội 4A3 đang cùng nhau luyện tập, bỏ qua cái nắng bất thường.

Bảy truy thủ của đội tụ lại một nhóm, tập chuyền Quaffle, né Bludger và ghi bàn."

Bạch Dương!

Chuyền mạnh lên!"

Sư Tử gào lên, lạc cả giọng vì nói quá nhiều.Toàn nhóm đang luyện tập trong không khí căng thẳng.

Bạch Dương cắn chặt răng, dùng hết sức bình sinh ném bóng cho Song Tử, nhưng lệch.

Song Ngư nhào tới, đưa tay bắt lấy trái bóng chỉ còn cách mặt đất khoảng một mét, xoay người chuyền một cú tuyệt đẹp cho Ma Kết đang đứng gần cột gôn."

Hoàn hảo!"

Thiên Yết cảm thán.Ở bên cạnh, tấn thủ, tầm thủ và thủ quân cũng đang tập, nhưng không khí có lẽ nhẹ nhàng hơn.Xử Nữ và Thiên Bình thay phiên nhau ném trái bóng Bludger về phía Cự Giải đang lửng lơ giữa sân.

Kim Ngưu và Bảo Bình luyện đánh bóng, còn Cự Giải luyện phản xạ.Một quả Bludger đã đập thẳng vào lưng Kim Ngưu trong lúc bất cẩn.

Cô rơi khỏi chổi, may mắn được Bảo Bình chụp lại kịp thời.Cậu nhẹ nhàng thả cô xuống sân.

Ba người kia vây quanh."

Có sao không?"

Kim Ngưu cười, lắc đầu.

Cả nhóm đổi vị trí.

Cự Giải, Kim Ngưu và Bảo Bình ném bóng về phía cột gôn cho Xử Nữ và Thiên Bình chụp.Một tiếng sau.Cả đội mệt rã rời, ngồi bệt xuống bãi cỏ.

Cự Giải cười, lên tiếng:"Tao nghĩ mình nên tập thêm một kĩ năng mới."

Mọi người đưa ánh mắt khó hiểu nhìn cô nàng.

"Chụp người!"

Cả đội ngẩn ra, rồi bật cười.

Chụp người, tại vì thành viên hay rơi khỏi chổi.

Sư Tử khẽ nghiêng đầu, nói:"Nghỉ vậy được rồi, tiếp tục thôi."

Cả đám đứng dậy, bốc thăm chia đội.

Đội 1, bao gồm: Ma Kết, Thiên Yết, Bảo Bình, Song Ngư, Kim Ngưu, Cự Giải.

Đội 2 gồm những thành viên còn lại.Mọi người xoay người khởi động.

Trò chơi tiếp theo có tên là cướp cờ.

Lá cờ màu xanh bay lơ lửng ở giữa sân, hai đội đứng hai bên sân.

Khi có hiệu lệnh bắt đầu, các thành viên cưỡi chổi lao về phía cờ.

Đội nào đưa được lá cờ qua vạch mức của đội mình sẽ chiến thắng.

Có thể sử dụng ma thuật, người nào rơi khỏi chổi sẽ bị loại khỏi cuộc chơi."

3,2,1!

Bắt đầu!"

Hai đôi phóng vụt lên.

Nhân Mã nhanh chóng cướp được lá cờ.

Cự Giải lao theo sau, phóng ra một luồng ánh sáng làm lóa mắt cậu.

Lá cờ rơi xuống.Bảo Bình bay đến, nhanh nhẹn chụp được lá cờ, quay người về phía đội mình.

Thế nhưng, trước mắt cậu là Sư Tử và Bạch Dương.

Sư Tử nhoẻn miệng cười.

Một tia lửa bắn về phía cậu.

Bảo bình lách người né tránh, nhanh chóng chuyền lá cờ sang cho Thiên Yết.

Song Tử dùng sức gió, thổi bay lá cờ về phía Xử Nữ đang đứng cạnh vạch mức.

Chiến thắng đang đến gần.Thế nhưng, Song Ngư cũng đang ở ngay đó.

Cô lao tới, cướp lấy lá cờ, rồi bay thẳng về hướng ngược lại.

Thiên Bình dùng một tia sét nhằm chặn đường cô nàng.

Đáng tiếc, Song Ngư lách người một cách chuyên nghiệp, tia sét bay thẳng vào chổi của Song Tử còn đang ngơ ngác.Song Tử lảo đảo, ngã xuống dưới.

Thiên Yết đứng gần thuận tay kéo cô nàng lại, nhẹ nhàng thả xuống đất rồi đi yểm trợ cho đồng đội.

Chỉ còn một chút nữa thôi, đội 1 sẽ chiến thắng.Nhưng không, Song Ngư trong một khoảnh khắc bất cẩn liền bị Bạch Dương cướp lấy lá cờ, chuyền sang cho Nhân Mã.

Cậu vận dụng kĩ năng tốc độ của mình, thành công đưa lá cờ qua vạch đích.Hai đội đáp xuống đất.

Ai cũng cảm thấy mệt, có người còn nằm luôn ra.

Sư Tử, đội trưởng lên tiếng:"Sau những ngày luyện tập vừa rồi, tao quyết định đội hình trận đầu sẽ như thế này:4 truy thủ Sư Tử, Ma Kết, Song Tử, Thiên Yết, Nhân Mã dự bị.

1 truy thủ phụ Song Ngư, Bạch Dương dự bị.

2 tấn thủ Kim Ngưu, Bảo Bình.

1 thủ quân Xử Nữ, Thiên Bình dự bị.

1 tầm thủ Cự Giải.Như vậy được không?"

"Tao có ý kiến."

Song Ngư giơ tay.

"Mới trận đầu, để tao dự bị cho."

Bạch Dương cũng đồng ý với ý kiến này.

Sư Tử lôi sổ ra, ghi lại.- - -Thiên Bình rời khỏi ký túc xá, bước chân khẽ vang lên trên lối đi lát đá lạnh ngắt.

Không khí ban đêm như phủ một tấm màn dày, đen đặc và nặng nề.

Bóng tối lan tràn khắp nơi, nuốt trọn từng góc sân, từng gốc cây già cỗi bên lề đường.

Trên cao, bầu trời rộng lớn đến rợn người, không một ánh sao, chỉ có mặt trăng đơn độc treo lơ lửng, tỏa thứ ánh sáng nhạt.Tiếng tích tắc của đồng hồ đeo tay vang vọng bất thường trong đêm vắng, như đang đếm ngược đến điều gì đó khó gọi thành tên.Gió đêm lướt qua, mang theo hương cỏ ẩm và chút mùi hăng lạnh của sương sớm.

Thiên Bình siết nhẹ cổ áo, ánh mắt ngước lên bầu trời xám tro, rồi lại cụp xuống.

Đôi giày cọ nhẹ trên mặt đất, tạo thành tiếng lạo xạo, như phá vỡ không gian im lặng tưởng chừng có thể bóp nghẹt mọi suy nghĩ.Cô đi thẳng đến trước phòng luyện nguyên tố.

Một tiếng nói máy móc vang lên trong đêm tĩnh lặng:"Xin mời học viên lấy Thẻ xác nhận danh tính."

Thiên Bình lục lọi túi áo, lấy ra một tấm thẻ.

Cạch.

Cánh cửa mở ra.Không gian kín, vách tường làm từ một loại khoáng thạch màu xám đậm, lấp lánh những đường vân phát quang như mạng lưới mạch điện.

Từng bóng đèn ma pháp trên trần thỉnh thoảng nháy sáng, như phản ứng với luồng ma lực đang hiện diện.

Không khí thoang thoảng mùi kim loại cháy nhẹ, thứ mùi chỉ xuất hiện sau những lần ma pháp hệ Điện vận hành.Thiên Bình đứng giữa căn phòng.

Gương mặt cô gái bình thản, nhưng đôi mắt màu xanh lục chăm chú đến cực độ.

"Tia lửa điện."

Cô đưa tay lên, một tia điện nhỏ bắn ra, bay thẳng đến một gỗ cách cô ba bước chân, khiến cột nứt nhẹ, sáng lên rồi tắt lịm.Thiên Bình nhíu mày không hài lòng.

Cô nhìn chằm chằm vào cột gỗ, sử dụng nhiều ma lực hơn.

Một tia lửa điện bất ngờ phóng vụt ra, lao thẳng đến mục tiêu.Rắc.

Cây gỗ bị xuyên thẳng, vết nứt rộng hơn, rồi trực tiếp gãy làm đôi.

Thiên Bình hài lòng nhìn tác phẩm của mình.

Điện trong không khí vẫn chưa tan hết.

Mái tóc tím than của cô xõa nhẹ theo nhịp gió điện.

Làn da hơi ửng sáng, phản chiếu thứ ánh sáng chập chờn như linh hồn điện tử đang bay quanh.Hai tiếng sauThiên Bình rời khỏi phòng luyện tập, người đầy mồ hôi.

Từng nhịp tim vẫn đập rộn ràng trong lồng ngực, dư âm của ma lực còn vương vất trên đầu ngón tay.Trời đã hửng sáng.

Ánh nắng đầu ngày dịu nhẹ như dải lụa mỏng, len lỏi qua tán cây xanh um ngoài sân.

Những hạt sương đọng trên ngọn cỏ khẽ lung linh phản chiếu, tạo ra một bức tranh yên bình đến lạ.Cô thong thả bước đi, tay đút trong túi áo khoác mỏng, hướng về phía ký túc xá.

Không gian tĩnh lặng khiến đôi vai cô dần thả lỏng.Tiếng cửa mở khẽ vang lên từ phía nhà ăn.Kim Ngưu với mái tóc xám bạc rối nhẹ vì gió sớm xuất hiện với một khay bánh quy còn bốc khói, mùi bơ đường lan tỏa dịu dàng.

Cô nàng vừa bước vừa ngân nga hát không lời, có vẻ rất hài lòng với tác phẩm của mình.Khi ánh mắt chạm vào Thiên Bình, Kim Ngưu lập tức tươi cười, giơ tay vẫy:"Chào buổi sáng, Bình!

Mày dậy sớm ghê ha, vừa chạy bộ hả?"

"À, ừ.

Mày nướng bánh ăn sáng à?"

Thiên Bình thoáng khựng lại một chút, rồi cười gượng, tay vô thức lau vệt mồ hôi nơi thái dương."

Ừ, mày ăn không, tao cho."

Ánh mắt Thiên Bình nhìn vào khay bánh: những chiếc bánh quy hình ngôi sao được nướng vàng ươm, viền hơi cháy giòn, thơm đến nỗi bụng cô khẽ réo lên một tiếng rất khẽ.Cô lắc đầu nhẹ."

Thôi, tao về tắm cái đã...

để sau nha."

Kim Ngưu không nói thêm gì, chỉ gật đầu cười, rồi bước lại gần đi bên cạnh.

Hai người sánh bước trở về phòng, bóng hai cô gái in dài trên hành lang tối.- - -Ngày đăng: 02/08/2025

Tác giả: Mây xanh
 
[12 Chòm Sao ] Zodiac Chronicles - Lời Nguyền Của Các Vì Sao
Hỏi ý kiến


Chào các bạn độc giả thân mến, mình là Mây, người viết nên câu chuyện này.

Trước hết, cảm ơn mọi người đã luôn đồng hành và ủng hộ mình trong suốt thời gian qua.Có lẽ chương này sẽ khiến một số bạn hơi hụt hẫng vì không phải là chương truyện mới, nhưng hôm nay mình thật sự muốn xin ý kiến từ mọi người về một điều mình đã suy nghĩ suốt vài ngày gần đây.Mình đang dự định sẽ chỉnh sửa lại truyện một chút.

Trong quá trình đó, mình tình cờ xem được một vài video về ý nghĩa của tên nhân vật trong đứa con tinh thần của các tác giả khác, điều này khiến mình bắt đầu suy nghĩ về việc thay đổi tên các nhân vật trong truyện.Cụ thể, mình đang cân nhắc chuyển từ tên các chòm sao sang những cái tên thông thường hơn.

Vì thật lòng thì việc đặt họ cho tên chòm sao hơi khó, và mình cũng đã viết khá nhiều truyện về 12 chòm sao rồi nên muốn thử một hướng đi mới.Dĩ nhiên, nếu đổi tên thì vẫn sẽ giữ nguyên 12 nhân vật tương ứng với 12 cung hoàng đạo nhé, chỉ là tên gọi sẽ khác đi một chút thôi.Và mình đang phân vân không biết nên chọn tên tiếng Việt hay tiếng Anh cho phù hợp hơn.

Mình rất mong nhận được góp ý từ các bạn để có thể đưa ra quyết định tốt nhất.Cảm ơn các bạn rất nhiều và mong nhận được phản hồi từ mọi người!

Thân mến, Mây.
 
Back
Top Bottom