Siêu Nhiên ( 12 chòm sao) Salvation

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
351622206-256-k862080.jpg

( 12 Chòm Sao) Salvation
Tác giả: Len_2006
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Salvation

Tác giả: [ L E N ] Tags: 12chomsaobachduongbảobìnhcugiaikimngưumakếtnhanmasongngusongtusututhienbinhthienyetxunu​
 
( 12 Chòm Sao) Salvation
Giới thiệu


Tên truyện: Salvation

Tác giả: Len

Thể loại: hài hước, siêu nhiên ,ngẫu nhiên -Warning-- Do là tác phẩm đầu tay được đăng lên nên khả năng văn vẻ sẽ không được hay, cách dùng từ cũng sẽ không được hoa mĩ.

- Mình đăng lên chỉ là để thoả mãn đầu óc.

- Các hiện tượng trong truyện được tạo ra do trí tưởng tượng. ~Summary~Pisces Katou được lớn lên từ trại trẻ mồ côi.

Sau một khoảng thời gian thì trại trẻ mồ côi nơi cậu sống đã đột nhiên bị cháy, thiêu rụi tất cả mọi thứ và giết đi rất nhiều trẻ em kể cả người "mẹ" của họ.Cậu may mắn được một người cứu khỏi đám cháy nhưng cậu không thể nhớ rõ người đó là ai.

Khi tỉnh dậy cậu thấy mình đang ở trog bệnh viện.

Sau vài lần kiểm tra sức khoẻ thì cậu đã được một y tá đưa cho một chiếc chìa khoá và một tờ giấy địa chỉ ,cô ấy nói rằng có một người đàn ông đã nhờ cô đưa nó cho cậu.Cậu đi theo tờ địa chỉ và thấy một căn hộ.

Khi bước vào căn hộ có đánh số giống trong giấy cậu bước vào và món quà cậu nhặt được là một con gấu bông trên đó đính một tờ giấy ghi "chúc con may mắn Pisces".Quá khứ của cậu chỉ là những mảng bạo lực học đường.

Dù thế nào cậu chỉ luôn một mình và cô đơn chịu đựng mọi thứ.

Cậu phải tự kiếm tiền và tự nuôi sống bản thân.

Tới năm 17 tuổi khi cậu liên tục mơ thấy những giấc mơ kì lạ và nó luôn lặp lại mỗi khi cậu thiếp đi.

Điều đó đã khiến cho cuộc sống cậu thay đổi._____________

Update 1: 5/9/2023
 
( 12 Chòm Sao) Salvation
Chap 1


- Chủ nhân

.

.

.

- Chủ nhân...cuối cùng tôi cũng thấy người

.

.

.

-chủ nhân.... _______________Dần tỉnh dậy sau một giấc ngủ, giờ đã là xế chiều.

Cậu đảo mắt nhìn xung quanh, hiện tại là cậu đang ở trong lớp học của mình vì vừa mới bắt đầu tiết bốn cũng do mệt quá nên cậu mới chợp mắt ngủ một giấc, nào ngờ khi tỉnh lại đã là chiều rồi cơ chứ.

Những người bạn cùng lớp cũng có tâm quá rồi, thấy cậu ngủ như thế mà cũng chẳng kêu cậu dậy....

Mà thôi, dù gì thì lúc nào mà chẳng thế.

Pisces thở dài rồi cũng đứng dậy bước khỏi lớp để về nhà.Bước đi trên con đường quen thuộc, nơi dòng người đang dạo bước, nơi các ánh đèn của các toà nhà bắt đầu len lỏi sáng lên, nơi ánh mặt trời dần hạ xuống nhường chỗ cho ánh trăng chiếu gọi xuống cả thành phố.

Pisces cứ thế, từng nhịp bước đi mặc kệ mọi thứ xung quanh.

Mọi thứ có lẽ đã quá đỗi bình thường với bản thân cậu, hay nói thẳng ra rằng cậu chẳng còn quan tâm gì đối với cuộc sống xung quanh mình.

.

.

.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ cậu bước tới giường và lôi từ ngăn tủ cạnh giường ra một hộp cứu thương, bắt đầu băn bó lại các vết thương của ngày hôm nay.

Ngày nào cũng thế, mỗi ngày cậu luôn sống trong việc bạo lực học đường.

"Bạo lực học đường" là từ quá đỗi bình thường khi đi học.

Những đối tượng trong danh sách của " Bạo lực học đường" là đứa trẻ dù có học giỏi cách mấy nhưng không có địa vị nổi bật, những đứa trẻ không có cha mẹ ở cạnh, những đứa yếu đuối và lập dị,....Pisces là một trong những đứa trẻ ấy.

Bản thân cậu từ nhỏ đã không có cha mẹ ở bên, cậu sống trong căn hộ là do một sự việc "đặc biệt" của năm đó.

Căn hộ này cũng quá tiện nghi đi, có phòng khách, phòng ngủ, phòng tắm và cả phòng bếp, đầy đủ cho một người sinh hoạt hằng ngày.

Dù không biết là ai đã tặng cậu chỗ ở này, nhưng nếu họ đã cho thì cậu sẽ lấy.Bản thân cậu cũng cảm thấy mình kì lạ.

Nhiều lúc cậu không thể kiểm soát nỗi cảm xúc của bản thân, đôi khi lại cảm thấy bực tức mà khóc, hay cười như điên dạy mà chẳng biết có chuyện gì mà khiến bản thân mình cười một cách mất bình tĩnh như thế và đôi lúc cảm thấy hận thù, căm ghét một thứ gì đó.

Bản thân cậu còn thấy mình kì lạ thì đối với mọi người xung quanh nghĩ cậu khác người cũng không có gì lạ.Cậu vừa băn bó vừa suy nghĩ về giấc mơ ban chiều cậu đã thấy.

Đó không phải lần đầu tiên cậu mơ thấy, mà là đã thấy rất nhiều lần rồi.

Cậu bắt đầu mơ thấy chúng là đầu năm khai giảng.

Dù không thể thấy rõ người đó là ai nhưng điều khiến cậu ghi nhớ một đặc điểm ở họ, đó là mái tóc vàng nổi bật với phần tóc màu đỏ.

Người đó cứ liên tục gọi "chủ nhân".

Cậu chẳng thể hiểu là người đó gọi ai và tại sao lại cứ gọi "chủ nhân" như thế.

Chẳng lẽ...cậu ta làm thuê cho ai à?

Cậu cũng đã kể cho một người quen nghe, đó là sếp của cậu.

Bản thân cậu lúc trước rất cần một công việc để tự nuôi bản thân, nhưng ở cái độ tuổi thiếu niên thì ai lại dám nhận vào làm.

Vào một ngày mưa, khi cậu đang trú tạm ở một trạm xe bus với cơ thể không thể nào mà ướt hơn thì sếp cậu bước tới và giúp đỡ cậu rất nhiều.

Không những cho cậu ở tạm quán, pha trà và cho cậu ăn mà còn nhận cậu vào làm việc.

Cậu đã rất vui và lập tức coi người sếp này như một vị thiên sứ hạ thế để cứu rỗi cậu vậy và chính vì thế mà cậu rất tin tưởng người sếp này, nên cậu cũng hay chia sẽ cho anh ta nghe.

Khi nghe cậu kể thì anh ta đã suy ngẫm một hồi và nói với cậu rằng đó có lẽ là một điềm báo.

Căn bản là cậu không tin vào mấy chuyện tâm linh như điềm báo, nhưng sếp cậu nói như thế cũng khiến cho cậu phải suy ngẫm nhiều, không muốn tin thì cậu cũng phải tin vào điều đó.Băn bó xong cậu liền leo lên giường để ngủ.

Chẳng biết hôm nay cậu bị làm sao mà cứ buồn ngủ.

Giờ chỉ mới có 8 giờ kém mà mí mắt cậu đã muốn sập xuống.

______________

Một đêm dài trôi qua, hôm nay cậu cảm thấy thoải mái hơn mọi khi nhiều

bởi lẻ đêm qua cậu đã không còn mơ thấy giấc mơ kì lạ kia nữa.

Đặt chân trần xuống giường và bắt đầu lê từng bước tới nhà vệ sinh để sửa soạn cho việc đến trường.

Vẫn như mọi ngày, đánh răng, rửa mặt, chảy tóc, và thay đồ.

Những hành động quen thuộc của mọi bữa sáng, mọi thứ như được lập trình.

Xong xuôi mọi thứ, cậu lấy cặp, mang giày và bước ra khỏi nhà.

Những chuyện này xảy ra hết sức bình yên đối với một học sinh trung học như cậu, nếu ngày nào cũng đều tận hưởng được điều bình yên giản dị này thì thật tốt biết mấy.

Nhưng đó vẫn chỉ là sự mong muốn được nhen nhóm trong suy nghĩ của riêng cậu.

Mọi thứ sẽ chẳng bao giờ như ý muốn mà cậu khao khát.

Bởi vì giờ đây, đứng trước một cánh cửa, một khi cậu bước qua cánh cửa này thì mọi hiện thực sẽ ùa vào cậu.

Hết bạo lực rồi tới chê cười, thật muốn tan biến vào không khí để có thể nhận được hai chữ "yên bình".

Đặt tay lên tay nắm cửa lớp, cậu mở ra và chuẩn bị bước vào.

Chỉ vừa mở cánh cửa ra thì có một lực kéo cậu lại, theo phản xạ mà nhắm chặt mắt.

Khi mở mắt ra thì bản thân cậu đã nằm trong lòng một cậu trai rồi.

Nói nằm trong lòng thì hơi quá, chỉ là đỡ nhẹ cậu không cho tiến tới cửa thôi.

Cậu ta có mái róc màu xanh ngọc bích, không thể thấy được mắt cậu bởi mắt cậu ta lúc nào cũng nhắm tịt đi.

Khuôn mặt cậu ta có nét rất hiền dù thế vẫn có một nét đẹp riêng, nhìn vào đã cho thấy cậu bạn này là một người hoà nhã và thân thiện.

Bản thân cậu ta cao hơn Pisces, tay trái giữ cậu lại còn tay phải thì đang đỡ chiếc xô nước được đặt trên cánh cửa ra vào.

- nguy hiểm thật đó- cậu ta nhìn vào chiếc xô nước nói với giọng cảm thán rồi nhìn xuống cậu cười - biết là sẽ đổ vào người mà vẫn đi vào à?

-cậu...- Pisces tròn mắt ngạc nhiên cứ nhìn vào cậu bạn đó.

-aizz... thật là, sao lại đi làm chuyện bao đồng vậy không biết- một học sinh nam lên tiếng

-làm mất hết trò vui rồi- nữ sinh tóc ngắn nói theo

Cả lớp bắt đầu xì sầm to nhỏ nhưng Pisces, người đang đứng ngoài cửa vẫn nghe thấy rõ từng lời họ nói, cậu mặc kệ dù gì cũng không phải mới lần một lần hai cậu nghe họ nói những lời không hay về mình cậu chỉ lo cho cậu bạn vừa cứu cậu, nếu chỉ vì lỡ giúp cậu mà cậu ta cũng bị mọi người trong lớp làm khó thì cậu sẽ cảm thấy tội lỗi cho xem.

Ngừng dòng suy nghĩ, Pisces lia mắt tới phía cuối lớp, ánh mắt cậu ghim lên người của cậu học sinh ngồi cuối lớp.

Cậu ta có mái tóc trẻ mái, tóc ngoài màu vàng phần trong tóc lại màu đen mắt cậu ta mang màu vàng hổ phách đang hướng ánh nhìn ra phía cửa sổ, hai tay bỏ túi quần, cả chân gác lên bàn thảnh thơi đeo tai nghe như chuyện vừa rồi không phải do cậu ta gây ra.

Pisces biết rõ cái trò chơi không mấy thiện cảm vừa rồi và các vết thương trên người cậu cũng đều do cậu ta gây ra.

Cậu ta là người chủ mưu cho cái trò hề này, Inoue Capri.

- Pisces - nghe có người gọi tên mình, cậu hơi có giật mình rồi quay sang cậu bạn kế bên

-cậu...biết tên tôi? nhưng mà cậu là ai?- cậu lắp bắp nhìn cậu bạn có mái tóc màu ngọc kia

- hể?? này, chẳng lẽ cậu không biết tôi?- cậu ta liền biểu hiện nét mặt khá thất vọng giọng cũng chở nên buồn hơn- tôi là Virgo, Amory Virgo.

Vừa được chuyển đến cách đây ba ngày và hiện đang học chung với cậu đấy!- Virgo vừa nói vừa múa may tay để minh hoạ cho lời nói của mình.

-cậu chỉ cần nói là vừa chuyển đến là tôi nhớ rồi, không cần dài dòng như thế- Amory Virgo là cậu học sinh vừa được chuyển đến trường và học cùng lớp với cậu cách đây ba ngày.

Pisces nhớ, chẳng qua là cậu không để tâm đến mọi thứ xung quanh cậu mà thôi.

- ra chơi lại cùng nói chuyện tiếp nhé, giáo viên tới rồi- Virgo đặt tay lên vai Pisces đồng thời cuối người xuống.

Cậu vừa nói vừa hất mặt sang hướng hành lang nơi có một vị giáo viến nữ đang bước tới.

_______________________

Update 1: 6/9/2023
 
( 12 Chòm Sao) Salvation
Chap 2


Tiết học kết thúc, hiện tại đang là buổi nghỉ giải lao giữa giờ cho học sinh và cả giáo viên.

Học sinh bắt đầu ùa vào căn tin để mua bữa ăn của mình, một số thì đã chuẩn bị bento tự làm để đem vào trường cùng thưởng thức tay nghề của nhau, một số khác chỉ ngồi một chỗ để chuẩn bị tập vở cho tiết học kế hoặc là để ngủ.

Pisces là một trong số đó.Cậu nằm ườn ra bàn, tính sẽ đánh một giấc để lấy lại sức.

Nhưng khi vừa nằm xuống chưa kịp chợp mắt thì nghe thấy một tiếng "bộp".

Ngước lên nhìn thì đã thấy trước mặt có hai học sinh nam, một tên tóc đen dáng vẻ chỉn chu hơi mang hướng thư sinh giỏi giang, tên còn lại thì ngược với cậu bạn tóc đen kia, cậu ta có tóc đỏ đô trẻ mái 7 3, áo sơ mi bỏ nữa thùng nữa ngoài.

Trên bàn đã có sẵn vài tờ tiền từ lúc nào.-Nè, đi mua nước đi- cậu tóc đỏ đô hai tay bỏ vào túi quần hơi khom lưng vừa nói vừa đá vào ghế của Pisces.- Cậu ta cần nước đấy, cậu biết mà- cậu bạn tóc đen lên tiếng rồi chỉ ngón tay cái hướng tới cậu bàn cuối đang ụp thẳng cuốn sách lên mặt, Inoue Capri.Cậu nhìn theo hướng được chỉ rồi thầm thở dài một hơi, muốn từ chối cũng chẳng được nên đành vác thân đi.

Vừa đứng dậy thì Virgo đi tới lấy số tiền ở trên bàn rồi bước lại chỗ Capri đang ngồi.-Xin chào Virgo thản nhiên giơ tay lấy cuốn sách úp trên mặt Capri ra, rồi nói một cách ngây thơ.

Đột nhiên có ánh sáng chiếu vào khiến Capri hơi nheo mắt, cậu híp mắt quay qua nhìn Virgo.- Muốn gì?- Capri cau mày tỏ vẻ khó chịu.- Cậu khát nước à?Virgo một lần nữa hỏi nhưng Capri không đáp mà chỉ nhìn Virgo.- Nếu có khát nước thì cậu tự đi mua chứ, thật là.

Cậu cũng đâu có phải là liệt mất thân dưới đâu- Virgo không biết đùa hay thật mà cậu ta cứ cười cười nói một cách thản nhiên khiến cho ba người đứng gần cũng cảm thấy bỡ ngỡ.Nói thật là trong cái trường này.

Không chỉ học sinh hay giáo viên mà tới cả hiệu tưởng cũng phải một phần mà nể cậu ta.

Theo cách nào đó, nói cho cùng thì Inoue Capri cậu ta, cũng là con ông cháu cha mà.

Muốn yên bình thì đừng chống lại cậu ta chứ đừng nói đến việc nói cậu ta bị liệt thân dưới như Virgo.- Mày!-"bốp"- Được rồi- Virgo cắt ngang lời Capri bằng một một tiếng vỗ tay vào nhau - đây, tiền của cậu - Virgo vui vẻ chìa số tiền lúc nãy ra trả cho Capri.Capri đứng đực ra một cục, rồi không biết bị gì mà cậu đưa tay lên nhận lấy.Virgo vỗ lên vai Capri - thế nhé, Pisces-kun phải đi với tôi nên sẽ không mua đồ cho cậu được, cậu có chân tay thì đi đi lại lại cũng không vấn đề gì với cả chỉ lội xuống tí là có chai nước để uống rồi- Virgo vẫn giữ một điệu cười thân thiện mà trông ngố ngố nói một hơi dài rồi cùng Pisces đi khỏi lớp lúc nào không hay.Ba người Capri, cậu bạn tóc đỏ đô và cậu nam sinh tóc đen đã bị bỏ lại với một khuôn mặt đông cứng.

Capri bật tỉnh, thầm nghĩ cớ gì mà cậu không thể nói được một câu với cái tên đầu xanh đó.____________

Tại căn tin, ngay khi bị Virgo kéo ra khỏi lớp thì Virgo đã kéo Pisces đến căn tin để cùng dùng bữa.

Phải nói rằng Virgo...thật quá hào phóng.

Pisces do phải tự lập nên từng chi phí trong nhà cậu luôn phải tính toán kĩ lưỡng, cũng chẳng dám mua món ăn mắc tiền hay mua quá nhiều món.

Vậy mà chỉ một bữa giải lao, Virgo đã càng quét gần hết các món ăn ở căn tin.

Nhìn tên này dùng tiền mà lòng cậu đau đớn biết bao.- Cậu không ăn à?- Virgo nhóp nhép nhai xong liền hỏi Pisces, người vẫn chưa động vào các món ăn từ nãy giờ.-à...ờm...tôi chưa đói- Pisces cười trừ cho có lệ.- Thế cậu giữ lấy một ít, có đói lát lấy ra ăn sau - Virgo chồm tới với tay lấy vài món rồi dúi vào người Pisces.Thật khiến cho cậu ba chấm mà.

Khi không lòi ra một người khí chất quá tự nhiên, thoải mái và thân thiện như này thật khiến cho cậu không biết phải ứng xử như nào.

Chỉ đành miễn cưỡng nhận lấy.- Mà này Cậu đột nhiên lên tiếng.- Sao tự nhiên cậu lại làm thế?Virgo nhìn chằm chằm vào Pisces hơi ngẩn người- làm gì cơ?- Sao cậu lại giúp tôi?- Pisces nhìn sang hướng khác hơi trầm mà nói.- Tôi giúp cậu thì có vấn đề gì chứ?- Virgo thắc mắc.- Cậu chưa rõ sao?

Nếu cậu xen vào truyện của tôi thì cậu cũng sẽ bị liên lụy đấy- Pisces nói tiếp, ánh mắt vẫn dán ra hướng khác.Tới đây mọi thứ đều im lặng ngoài tiếng gió thổi nhẹ qua.

Thời tiết đã bắt đầu trở lạnh hơn rồi.Virgo từ tốn thở hì ra một hơi.

Cậu chống cằm, vẫn giữ nét cười, hứng thú nói - Tôi đang chờ xem, cậu ta sẽ làm gì tôi.- Cậu biết câu nói vừa rồi mang chứa hàm ý thách thức không?

Cậu đang muốn thách thức cậu ta sao? tôi không nghĩ đó là ý hay- Pisces cảm thấy tên này thật kì lạ.

Chỉ cần vào trường không quá một ngày là sẽ nghe hết những thứ về gia đình Inoue.

Đó là gia đình tốt nhất không nên động đến.Virgo vẫn tư thế chéo chân và chống cằm - Pisces à, tôi và cậu khác nhau về mọi thứ.

Cậu thích được yên bình tôi thì không.

Những thứ cậu bảo không thì tôi lại muốn làm.

Đối với tôi mà nói sự yên bình đó đã kéo dài với tôi quá lâu và nó khiến tôi cảm thấy chán nản lắm rồi.

Một chút rắc rối nó sẽ khiến tôi hài lòng hơn.Tên này...ĐIÊN RỒI!!

Đó cũng chỉ là suy nghĩ của Pisces nhưng nét mặt cậu lại hiện lên rõ nên không cần nói cũng biết.Sau khi ăn xong thì tiết học cũng tới.

Tất cả phải vào lớp và chuẩn bị các tiết học sau.

Thời gian cứ thế trôi đi từng giờ từng giây, hôm nay mọi thứ có lẽ đặc biệt.

Bặc biệt vì chẳng có điều gì xảy đến.Thấm thoát cũng đã tới giờ về.

Hôm nay Pisces không cô đơn vì có Virgo đi cừng.

Khi vừa dọn tập sách thì Virgo bỗng tiếng tới rồi nằng nặc đòi về chung với cậu nếu không đồng ý thì Virgo sẽ cứ luyên thuyên các thứ cho cậu nghe nên cậu phải đồng ý đi cùng cậu ta về.

Vẫn một con đường, một ngã hẻm, một con phố và các toà nhà xung quanh, mọi thứ tới đây đều khiến cho Pisces thấy quen thuộc muốn quên cũng không được .Chỉ có điều rằng, có một thứ mới xuất hiện bên cậu là lạ lẫm thôi.- Pisces-Kun này gần đây có quán kem

rất ngon đấy, tôi thấy nhiều người cũng review trên page trường này- Virgo vừa lướt điện thoại vừa chìa ra cho Pisces coi.- Vậy thì sao?

- Pisces cậu đúng là không hiểu ý người khác.

Nhưng một phần thông cảm cho cậu.

Bởi cậu có bao giờ được bạn bè rủ đi đây đi đó đâu mà hiểu ý của Virgo là muốn cùng cậu đến đó ăn thử kem chứ.- Hay chúng ta tới đó cùng ăn đi- Virgo tỏ vẻ hứng thú.- Cùng ăn?- Pisces hai mắt tròn hoe rồi lấy lại dáng vẻ - không được, lát tôi phải đến quán.- Hễ?

Pisces cậu, chẳng lẽ đi làm rồi sao?- Virgo có chút buồn vì bị từ chối nhưng lại có phần hơi cảm thán trong câu nói của Pisces.Pisces không nói gì chỉ gật đầu một cái coi như trả lời.- Pisces, cậu giỏi thật đấy!

- Virgo cảm thán.- Không cần khen tôi - Pisces không hiểu, rốt cuộc cái tên này muốn gì ở cậu mà cứ đi theo rồi nói chuyện như này.

Cậu ta là đang thật lòng hay giả vờ đây?- À mà...trên kia có gì kìa- Virgo chỉ tay về phía trước nơi có đám đông tụ tập.Khi bước tới, cả hai người các cậu tuy đứng phía sau đám đông nhưng vẫn thấy được chuyện gì xảy ra.

Ở trung tâm đám đông có một người nào đó đang nằm, ở trên người được chùm kín mặt bằng áo khoác.

Dù không thấy phía trên người đó bị gì, nhưng thân dưới của người đó không mấy lành lặn.

Chân phải bị mất còn chân trái bị bẻ ngoặc ra cả đằng sau tới những khớp ngón tay cũng bị bẻ ngoặc nghẹo.Mọi người xung quanh cứ nháo nhào cả lên.

Người thì cứ hối thúc xe cứu thương, người thì đứng lại nhìn rồi bàn tán, một số người lại lấy điện thoại ra quay lại.

Virgo đứng đôi lúc có lẩm bẩm vài câu " chết rồi sao?" hay " anh ta rốt cuộc bị gì?".

Còn Pisces cứ đứng đực ra, khuôn mặt không gì sợ hãi hay hoang mang mà cứ nhìn chằm chằm vào phía trung tâm như đã quá quen với việc này.Lúc này, có một người từ trong đám đông bước ra.

Tên đó lướt ngang qua người cậu, Pisces liền thoáng cảm thấy gì đó mà có chút giật mình.

Cậu lập tức quay sang nhìn tên đó.

Dán người cao, chắc là đàn ông.

Không thể nhận diện rõ bởi tên đó đang chùm kín bằng chiếc áo hoodie đỏ đô với cả thứ cậu thấy hiện tại chỉ có tấm lưng của cậu ta thì sao mà nhìn được người đó trông như nào chứ.

Nhưng trông thoáng chốc.

Ngay lúc tên đó bước ngang qua cậu.

Rơi vào tầm mắt cậu là mái tóc vàng óng một bên có phần đỏ thấp thoáng trong chiếc mũ chùm đầu.- Tôi đi trướcChẳng cần nghĩ gì nhiều Pisces lập tức chạy theo đồng thời tặng cho Virgo một câu rồi cậu biến mất tăm hơi.

Bỏ Virgo đứng ngơ ra đó.Cậu đuổi theo tên bận áo hoodie.

Chỉ mới lơ một chút là tên đó đã cách xa cậu cả mấy mét.

Đúng là chân dài, bước nhẹ đã bằng hai bước của cậu rồi.

Đi một hồi thì cậu tới một con hẻm.

Bước vào con hẻm, chẳng có ai bên trong.

Kì lạ, cậu luôn bám theo tên đó không rời mắt, sao giờ lại không thấy đâu.

Chẳng lẽ là dụ cậu vào đây rồi tên đó lén chạy lúc nào không hay?

Mà không đúng, con hẻm này là một ngõ cụt phía ra duy nhất là chỗ cậu đang đứng nếu không chạy ra như bình thường thì chẳng lẽ tên đó leo vách tường mà chạy?

Nghĩ tới đó Pisces ngước lên hai vách tường của hai toà chung cư rồi thầm đổ mồ hôi hột.

Nếu tên đó có thể trốn theo cách đó thì cũng khoẻ lắm đây.

Cứ thế cậu rơi vào các dòng suy nghĩ mà không biết sắp tới sẽ có chuyện gì.- Cậu là ai?Pisces giật mình liền quay người lại.

Là cậu ta, cái người bận hoodie đỏ đô có mái tóc vàng một bên có phần đỏ đang được chùm kín lại.

Cậu đứng đằng sau cậu ngay đầu con hẻm cậu vừa mới đứng.

Nhưng lạ thật, lúc nãy cậu vẫn đứng ngay đầu hẻm sao mà tự dưng vào trong con hẻm rồi?

Chẳng lẽ cậu vừa đi vừa suy nghĩ nên bước vào không hay?- Tôi hỏi cậu là ai và tại sao theo tôi?

- Cảm giác phải chờ đợi khiến cậu ta có chút cáu mà nói lớn hơn.- T...tôi...- Pisces giờ cậu cũng chẳng biết phải nói gì.

Cậu đi theo tén này chẳng qua là do linh cảm quán tính điều khiển chứ cậu cũng chằng biết.

Chẳng lẽ giờ nói dối là do tôi thấy ấn tượng với cậu nên đi theo xin số điện thoại.

Hay nói thật là do tôi mơ thấy cậu nên đi theo.

Cách nào cũng thấy cậu biến thái.- Chẳng lẽ muốn trả thù?

- Dù nói nhỏ nhưng Pisces vẫn nghe rõ được lời của tên đó.- Gì chứ?- cậu thoáng chút ngạc nhiên.

Trả thù? tên đó nói gì vậy?- Ha...- Tên đó phì cười - đáng để mày trả thù sao?- tên đó vừa nói vừa bước tới gần Pisces.Đột nhiên Pisces cảm thấy có sự nguy hiểm nên mỗi bước tên đó tiến tới thì cậu liền lùi lại.

Cậu nhìn vào điệu bộ cậu ta, khuôn mặt cậu ta mang ý cười nhưng vô cùng nguy hieme.

Đôi mắt đỏ nó như đang phát sáng, hệt như một con thú trong đêm.

Cậu nhìn hai tay của hắn đang để trong túi áo hoodie từ ban đầu tới giờ, dường như cậu có thể tưởng tượng rằng tên đó sẽ móc một con dao từ túi áo rồi hốt luôn cậu xuống diêm vương.- Chủ nhân của cậu là ai?- Pisces đột nhiên cất tiếng khiến cho tên đó đang đi bỗng dừng lại.

Pisces hơi lo sợ, cậu chẳng biết bản thân sao lại hỏi điều đó, nó chẳng qua là bất giác hỏi mà không suy nghĩ.

Nhưng sao...trông tên đó ngạc nhiên đến vậy?Dáng vẻ của tên đó không hề giấu giếm mà sau một lúc bấy động liền lao tới ép sát Pisces vào tường rồi bóp cổ cậu.- Mày muốn gì?- Tên đó gằn giọng.

Pisces có thể cảm nhận rõ cảm xúc của tên này.

Cậu ta đang tức giận và vô cùng cảnh giác với cậu.- nếu không muốn cổ mày bị gãy thì nên nói thật, mày cũng chẳng thể nói dối với tao đâu.Giọng hắn lạnh đi, ánh mắt sắt lẻm như diều hâu đang phát sáng ánh đỏ.- Là do...là....do tôi...nhìn thấy...một người...giống cậu...trong...mơ...- Pisces khó khăn nói.- Trong mơ?- Tên đó nhướn mày hỏi lại.- Ha...cậu cũng..nói rồi mà....tôi đâu có quyền...nói dối...với cậu...- Pisces cố gắng nở một nụ cười.Hắn cũng bình tĩnh lại rồi thả cậu té quỳ sập xuống đất.

Rồi chống tay suy ngẫm.

Pisces được thả ra cậu quỳ xuống ôm cổ rồi ho khù khụ.Tên đó vẫn đứng suy ngẫm.

Sau một hồi cậu ta liếc mắt nhìn xuống Pisces đàng quỳ dưới nền đất.

Cậu ngồi xổm xuống hạ tầm mình vừa với Pisces.- Này cậu...tên gì?

- Cậu ta hỏi.Pisces cố gắng điệu khiển nhịp thở rồi nói nói- Pisces....Katou Pisces.- Hmm...Cho tôi mượn tay- Cậu ta nhìn rồi nói đồng thời đưa tay lên.- Để làm gì?- Pisces thắc mắc nhướn một bên mày.-Không phải chuyện của cậu."

Không phải chuyện của câu"?

Nói như thế là muốn cậu đánh vào mặt tên này à?

- Nhanh lên, tôi không có kiên nhẫn chờ đợi đâu.

Cậu cũng có mất mát gì đâu chứ- Cậu ta phẩy phẩy tay hối thúc cậu.Pisces chần chừ rồi cũng đưa tay ra.

Đặt tay lên tay hắn, hắn nắm lấy rồi đưa lên trước mặt - ò...quên nói, cậu chỉ mất tí máu thôi- Nói xong không cho Pisces kịp phản ứng, hắn liền cắn vào ngón tay Pisces.

Cậu thoáng nhạc nhiên với hành động của hắn.

Cắn tay cậu sao?

Tên này bị cái quái gì vậy!?Chiếc răng nanh của hắn ghim vào tay cậu đến tứa máu.

Dòng máu chảy ra đều được hắn nếm thử.

Hắn đang uống máu của cậu.Bỗng phía dưới chân cả hai suất hiện một vệ sáng lớn.

Theo kinh nghiệm xem phim và đọc tiểu thuyết thì thứ dưới chân của cậu và hắn được gọi là vòng tròn ma thuật.

Nhưng....sao nó lại suất hiện ở đây?

Pisces hết nhìn vòng tròn dưới chân rồi nhìn cậu chàng trước mắt.

Cậu bỗng chốc ngạc nhiên, mắt liền trợn tròn.

Trước mắt cậu, hiện tại tên đó đang....biến đổi?

Sau lưng cậu ta bỗng

nhiên mọc ra một đôi cánh của thiên thần nhưng nó có màu đen, mộ màu đen huền bí.

Trên đầu thì có một cặp sừng của quỷ.

Trên cỗ bỗng có một vòng xích.

Đây có được gọi là "Thiên thần sa ngã" không?Vòng tròn biến mất nhưng hình hài của tên đó vẫn không quay về như trước kia.

Tên đó quỳ xuống, biểu hiện giống như một chiến binh đang quỳ xuống trước mặt chủ nhân thể hiện sự phục tùng của bản thân với vị chủ nhân.

- Cậu..-- Chủ nhân, tôi thấy người rồi.Không để Pisces nói hết cậu đã chen vào - tôi là Krebs thuộc hạ của cậu.( Krebs là cung Cự Giải tên tiếng Đức )_______________________

________________________

Update: 10/9/2023
 
( 12 Chòm Sao) Salvation
Chap 3


Giờ đã là 7 giờ rưỡi tối.

Pisces đang đi vức rác, trên người cậu bận đồ của một nhân viên.

Phải, như đã nói, cậu được một người gọi là " sếp " nhận vào quán cà phê trong một con hẻm làm việc và giờ cậu đang đi ra sau quán để vứt rác.

Vứt rác xong cậu không vội vào trong mà ngồi thụp xuống, lưng tựa tường tay xoa thái dương.

Nhớ đến chuyện đã xảy ra trong con hẻm lúc đó khiến cậu đau đầu, gì mà " thiên thần sa ngã" gì mà nô lệ, thuộc hạ rồi chủ nhân?

Cái cuộc đời chó má này không thể để cậu yên mà!

Trong lúc Pisces đang vò đầu bức tóc thì cánh cửa được mở ra.

Một nhân viên nữ bước ra và bảo cậu là quản lí muốn gặp.

Cậu liền đứng dậy gật đầu rồi cùng cô bước vào bên trong.

Cậu ngồi ngay quầy pha chế cho khách.

Người mà cậu gọi là "Sếp" coi như vị thiên sứ giáng thế kia đang đứng trong quầy pha một thứ gì đó.

Sau một lúc, anh ta đặt trước mặt cậu một ly Latte.

Cậu nhìn xuống tách Latte vừa mới được pha xong, cầm lên mà uống một ngụm.

Đúng là " Sếp" người mà cậu coi trọng, hương vị, màu sắc vẫn rất ngon, rất quen thuộc.- Hôm nay cậu mệt sao?

- anh ta vừa lau những chiếc ly vừa quan tâm hỏi cậu - A...không có, tôi vẫm ổn.Pisces liền phản ứng, huơ huơ tay bày tỏ không phải.Quản lí thấy thế liền để chiếc ly lên kệ qua quay chống tay lên quầy đối diện với cậu.

" Sếp " của cậu phải nói là có nhan sắc rất choáng, tới nỗi một cái quán trong hẻm tưởng chừng sẽ không có một móng khách nào, ai ngờ lúc nào cũng đông đúc, đơn giản chỉ vì người sếp này.

Rơi vào cái độ tuổi 26 nhưng nét mặt vẫn trẻ như niên thiếu mới lớn, hiền lành, ga lăng, chỉnh chu.

Anh chàng này có mái tóc màu đen tuyền trẻ mái với đôi mắt vàng kim sáng chói.

Áo sơ mi dài tay với quần dài đen và giày da mang đậm hướng Châu Âu cổ điển.

Có lần tôi hỏi " tại sao anh lúc nào sếp cũng tới quán vậy?

Sếp có thể nghỉ ngơi mà" thì anh ấy nói rằng "nếu tôi nghỉ một ngày mà không tới quán thì quán sẽ không có khách mất".

Sếp tôi đẹp và cũng đầy sự tự tin.

Lion Hoffman là tên của người sếp này.- Pisces, tôi biết rõ cậu.

Cho dù có sốt thì cậu vẫn không chịu nghỉ ngơi.

Cho là cậu phải kiếm tiền nhưng đừng cố quá sức, hôm nay tôi cho cậu về sớm- Lion nghiêm túc nhìn Pisces - Tôi sẽ không trừ lương cậu đâu, cứ về nghỉ ngơi.

Lỡ cậu làm quá sức rồi ngã ở giữa quan, người ta lại tưởng tôi bắt ép nhân viên mất- Lion vừa cười vừa trêu, anh đặt tay lên vay Pisces rồi vỗ vỗ.Thôi thì sếp đã nói thế, thì cậu cũng không từ chối được, lời sếp nói là vàng ngọc nên cậu phải nghe rồi.

Cậu thay đồ xong tạm biệt mọi người cũng như xin lỗi vì gây phiền cho họ.

Nhưng Pisces dù bên ngoài có bị đánh bị nói xấu thì các nhân viên trong quán đều rất quý mến cậu.

Bảo cậu yên tâm nghỉ ngơi, mọi thứ cứ để họ lo.Cậu bước ra cửa rồi thở dài mộ hơi.

- Sao lại thở dài?Nghe được tiếng vọng sau tiếng thở dài, Pisces thầm rùng mình.

Chẳng lẽ...thở dài sẽ bị thiên hạ dòm ngó rồi vọng lại như này à?Cậu quay đầu lại.

Chính là cậu ta!

Cái tên " thiên thần sa ngã " - Krebs Cậu ta đứng tựa lưng vào vách tường tay khoanh trước ngực, nón vẫn chùm trên đầu.

Krebs nhìn cậu như thể " có gì mà ngạc nhiên?".

Nói thật, cậu không ngạc nhiên là không được.

Sao cậu ta lại ở đây?

Cậu ta kiếm cậu hay đi theo cậu.

Cũng vui thật, kẻ bám đuôi lại bị con mồi bám ngược lại.

- Sao cậu ở đây?- cậu vuốt mặt rồi hỏi một cách nặng nề.- hửm?

Nô lệ thì phải đi theo chủ nhân để phục vụ chứ- Krebs nói như thể đó là điều hiển nhiên.

Ừ thì...đúng thật.

- Đã nói rồi, đừng có gọi tôi là chủ nhân.

Quan trọng hơn là, tôi không phải chủ nhân của cậu- Pisces thật muốn xỉu ngang.

Ngay khi mọi chuyện xảy ra thì cái người tên Krebs này cứ liên tục đi theo và gọi cậu là chủ nhân này nọ.

- Tôi biết là cậu sẽ không tin tôi, cho nên tôi sẽ giải thích.

Trước hết đến nhà tôi đã- Krebs nói rồi kéo tay cậu chạy đi.Sau khoảng 8-9 phút đi đường.

Cả hai đứng trước một công viên nhỏ.

Pisces ngầm đoán ra gid đó.- Đây là....- Nhà tôi đấy - Krebs rất thản nhiên nói với khuôn mặt vô cùng ngây thơ.- Tôi về đâyPisces lập tức quay đầu đi một mạch làm cho Krebs đuổi theo.Chuyện gì tới cũng sẽ tới.

Pisces bất đắc dĩ vì cái lòng tốt không đúng chỗ này mà đã mời Krebs vào nhà ở ké.

Giờ cậu đang trong bếp, vừa nấu bữa rối vừa đần mặt ra mà suy ngẫm chuyện đời.

Khi không lại có một tên nô ở ăn trực.

Mà cũng do cậu khởi nguồn, tự nhiên đuổi theo người ta làm chi không biết, nên giờ phải gánh cái cục nợ này này.Phải nói là Krebs canh quá chuẩn thời gian đi.

Sau khi các món ăn được Pisces nấu và bầy lên bàn thì Kresb bên trog tắm xong cũng bước ra.

Đồ ăn dã có, người cũng có đủ, giờ chỉ còn việc cùng nhau ngồi xuống rồi dùng bữa mà thôi.

Bữa ăn hôm nay cậu nấu là món Omurice ( Trứng tráng với cơm ) cùng súp miso.- Chỉ thế thôi sao?

- Krebs ngồi xuống nhìn chiếc dĩa Omurice được đặt ngay ngắn trên bàn.- Chỉ thế thôi?

ý cậu là sao- Pisces hơi nhướn mày.- Tôi tưởng cậu sẽ nấu gì đó đặc sắc- Krebs đưa tay lên cằm đắn đo suy ngẫm.Pisces lúc này liền rất ba chấm.

Cái tên này đã ở nhờ nhà cậu mà còn phán xét món ăn cậu nấu như thế à?

Tên này chắc chắn là không có tí liêm sỉ nào.

Hôm nay cậu nấu như thế này là quá nhiều rồi.

Mọi ngày cậu không dám ăn quá nhiều để tốn nhiều tiền.

Bởi cậu còn phải lo cho ngân sách chi tiêu sau này.

Từ nay có thêm người, đồng nghĩa có thêm một cái miệng ăn, thế là sẽ tốn nhiều tiền gấp hai lần.

Krebs vẫn suy ngẫm mà không hề để ý đến sắc mặt vô cùng kì thị cậu của Pisces.

- Vì thế nên cơ thể cậu mới nhẹ đến thế à?- Krebs sau một hồi ngẫm nghĩ cũng động nĩa.

Cậu xắn một miếng nói rồi cho vào miệng- Cậu biết đấy, lúc tôi xách cậu lên cảm giác như xách một cái bịch rỗng vậy- Krebs nói và huơ huơ cây nĩa trên tay.Pisces chỉ im lặng với câu nói của Krebs rồi cậu chuyển chủ đề - Cậu có thể cho tôi biết rồi chứ?Krebs vừa cho thêm một miếng trứng vào miệng rồi nhìn Pisces.

Không gấp không chậm, cậu từ tốn nuốt hết những thứ cậu vừa mới cho vào miệng, chống tay lên cằm, nở một điệu cười hàm ý.- Cậu muốn biết về điều gì?- Tất cả.- Được rồi, tôi nói về bản thân tôi trước nhé?

Tôi tên Krebs, theo như cậu thấy thì tôi là một thiên thần sa ngã.

Tôi đang tìm kiếm vị chủ nhân thất lạc của mình và giờ.

Cậu, Katou Pisces là chủ nhân của tôi - Krebs trên tay vẫn cầm nĩa chỉ thẳng vào mặt Pisces để khẳng định cậu là chủ nhân của Krebs.Dù khó tin nhưng cậu bắt buộc phải tin.

Bởi cậu đâu thể phủ nhận khi đã chứng kiến hết mọi thứ được - Điều gì khiến cậu tin tôi là chủ nhân mà cậu kiếm?- Quá rõ còn gì, vòng tròn ma thuật của khế ước được kích hoạt ngay sau khi tôi uống máu cậu- Krebs nhún vai.Vòng tròn khế ước?

Khoan, nếu nói thế thì tên này...- Cậu kí khế ước với tôi mà không cho tôi biết??- Tôi chỉ tính thử mà thôi- Krebs tỏ vẻ chằng quan tâm - Nhưng ai ngờ nó lại được- Cậu chống hai tay xuống đất mỉm cười rất chi là dễ thương.Mặt Pisces bỗng tối sầm lại.

Giờ nếu được thì cậu sẽ lao tới đấm cho tên này một phát vào mặt.- Nhìn cậu vẫn chưa tin nhỉ?- nói rồi Krebs đưa tay lên nắm vào không khí, cứ như là có một sợi dây ở đó để cho cậu nắm vậy.

Bỗng cái thứ không khí cậu đang nắm kia từ từ chuyển dạng thành một sợi dây xích nối tới vòng cổ trên cổ Krebs.- Đây được xem là quyền sở hữu của cậu - Krebs nói còn giật giật sợi xích để test độ chắc chắn vậy.- Nhưng sao cậu lại ràng buộc mình để phục vụ người khác?- Pisces vừa nói rồi ăn phần của mình.- Sai rồi, không phải ràng buộc mà là do tôi tự nguyện- Krebs cười tinh ranh - Xuất thân tôi khá rắc rối, nhưng nói chung thì cậu là người thứ hai mà tôi phục vụ.- Vậy người trước là....- Là một tên rắc rối, nhiều chuyện lại phiền phức còn biến thái- Krebs liệt kê tật xấu của đời chủ thứ nhất mà cậu từng phục vụ, có chút rùng mình.- Nhưng biết sao được, tên đó đã cứu tôi- Nói tới đây Krebs nhỏ giọng, khuôn mặt chứa đầy vẻ hoài niệm.Pisces nhìn vào biểu cảm cũng không hỏi gì thêm.

Nhưng cậu chợt nhớ một điều khiến ậu cảm thấy lành lạnh sóng lưng.- Này, lúc tôi và cậu gặp nhau cậu nói về việc...." trả thù".

Chẳng lẽ....Pisces bắt đầu chần chừ.

Nhận thấy điều đó, Krebs nở cho bản thân một nụ cười nguy hiểm.

Nhìn thấy biểu cảm này từ người đối diện, Pisces cunc hiểu câu trả lời.

Krebs đã giết chết cái người ban về cậu đã thấy trên đường.- Thế thì sao?- Krebs lên tiếng - Tên đó đáng không được sống.

Một tên vô dụng, ồn ào, chỉ biết bạo hành thì nên chết đi- Krebs nhún vai - Đã đụng vào người tôi còn không biết xin lỗi mà lại ồn ào bảo tôi lấy đồ hắn.

Nên giết quách cho rồi- Krebs phì cười.- Pháp luật của con người các cậu cũng thật nhảm nhí đi.

Người tốt thì bị bắt còn người xấu được cho lởn vởn như thế.

Ở đây, nhân loại sống ngược quá rồi.

- Krebs ghim một miếng trứng đưa lên trước mặt ngắm nghía rồi ăn.Pisces khi biết bản thân đang ở chung với một tên giế người- à không, tên này thậm chí còn không phải là một con người núa mà.

Nhưng khi nghe tên này nói đến luật pháp ở đây thì cậu có chút đồng tình.

Không chỉ người hiền bị chói buộc người ác được tự do mà đến cả sự giàu nghèo cũng được phân biệt một cách rõ rệt.

Những người có quyền thế và tiền tài, họ chỉ cần vung tiền là đã mua được pháp luật rồi bắt đầu chèn ép những người nghèo hơn.

Nơi cậu sống là một nơi như thế, nó không có sự công bằng và luật pháp chỉ là một cái vỏ rỗng tuếch.

Nếu thứ có thể chừng trị được họ mà không cần dùng tiền thì đó là một cái gì đó đến từ trần thế mà là ở một nơi hoàn toàn khác biệt, là Âm Phủ hay Thiên Đường?

Cậu không biết, nhưng chỉ cần là một sự hiện diện của một hiện tượng siêu nhiên thì cậu có thể chống lại họ.

Như cách mà Krebs làm.Cả hai vừa ăn và vừa chơi một trò chơi là trò hỏi và đáp.

Tiết mục hỏi và đáp rất dễ chơi và cũng xảy ra thường xuyên, có khi họ chơi mà họ không biết họ đã mở màng trò chơi từ khi nào.

Chỉ cần một người hỏi và một người đáp là có thể bắt đầu một trò chơi đơn giản như thế này.

Lưu ý, hỏi có duyên thì sẽ tránh bị ăn đập._______________________

___________________

Update: 15/9/2023
 
( 12 Chòm Sao) Salvation
Chap 4


Lại một ngày nữa trôi qua.

Pisces cậu giờ đây vô cùng mệt mỏi.

Mới sáng thức dậy cậu cứ tưởng mọi thứ chỉ là một giấc mơ thoáng qua trong đêm.

Nhưng không, sự thật nó vả thẳng mặt cậu khi vừa bước ra khỏi cửa phòng, cậu liền bị vấp phải vật thể lạ ở giữa cửa.

Vâng, cái vật thể đó chính là Krebs, cái đứa đang ăn nhờ ở đậu nhà của cậu.

Sao cái tên này biết chỗ ngu quá vậy?

Đã bảo ngủ trên sofa vậy giờ lếch tới tận cửa phòng cậu mà ngủ, chẳng lẽ do ở bụi nằm đâu ngủ đó nên thành thói quen khó bỏ?

Dù sao thì sau cú ngã đó thì cậu cũng biết mọi thứ xảy ra đêm quá, đều là thật...Vừa đi vừa suy tư cho đến khi cậu bước chân vào lớp thì cậu mới quay lại hiện thực.

Nhưng cái quái gì đang diễn ra trước mặt cậu vậy?Từ khi cậu vào lớp thì cả lớp đã rất ồn ào.

Người Capri ướt sũng mà việc cậu ta bị ướt như thế thì không đơn giản, bởi người làm việc đó là Virgo.

Cậu ta đứng cạnh Capri trên tay là một chay nước suối bên trong chẳng còn đọng lại vệt nước nào.- MÀY ĐIÊN À?!- Capri tức giận đứng dậy đập bàn rồi túm lấy áo Virgo.Virgo không chút sợ hãi cũng như không vội không chậm mà cậu ta vẫn cứ giữ cho bản thân cái bụ cười thân thiện nhưng trong mắt Capri thì chẳng khác nào cợt nhã cậu ta.- Bình thường tôi thấy cậu hay bầy cái trò này lên người khác, cho nên tôi nghĩ cậu cũng muốn thế nhưng ngại nên tôi giúp cậu.Tên này vừa nói cái câu vô tri gì thế?

Lời vừa dứt cũng khiến cho mọi người phải nói gì hơn.- Mày nghĩ với cái trò nhàm chán đó mà tao bày tới bày lui thế à?!

- Capri quát.

Cũng nhầm hiểu được là bản thân cậu ta cũng chẳng tham gia cái trò này suốt thời gian qua.Cũng đúng là thế.

Bản thân Capri tuy nhìn như quậy phá chẳng nghe lời nhưng cậu có ý thức trách nhiệm rất lớn và trách nhiệm ở đây là đi học.

Vì thế mà cậu luôn là người đến rất sớm.

Tuy vào sớm nhưng cậu không tham gia vào công cuộc đó mà là người khác.Virgo lập tức túm lấy áo Capri cậu tiến tới nói gì đó vào tai Capri rồi mỉm cười, không biết Capri nghe thấy gì mà cậu sau khi Virgo rời khỏi mà Capri vẫn chẳng làm gì Virgo.

Vỗ vai cậu ta vài cái rồi đi tới chỗ Pisces đang đứng vẫn chưa hết ngạc nhiên.- Pisces-kun!- Virgo vẫy vẫy tay.

Cậu ta tỏ vẻ như rất mong nhớ được gặp Pisces.Pisces phía này không biết phải nói gì nên chỉ đứng chớp chớp đôi mắt.- Cậu...vừa rồi làm gì vậy?

- Pisces hỏiVirgo nhìn cậu một lúc rồi tiến lại gần mặt Pisces.

- Chằng làm gì cả.Lúc này giáo viên bước vào lớp rõ rõ cây thước vào bảng để gây sự chú ý- Đã tới giờ vào lớp rồi mà các em vẫn đứng đó là sao?

Mau vào chỗ.Lập tức tất cả các học sinh không còn bu năm tụ bốn nữa mà đã giải thể về lại chỗ ngồi.

Sau khi tất cả đã đâu vào đấy, giáo viên liền thông báo.- Trước khi vào tiết học thì tôi muốn thông báo rằng, hôm nay lớp ta sẽ có học sinh mới, em vào đi.Phía cửa mở ra, một thân ảnh bước vào.

Là một thân ảnh quen thuộc, quen tới nỗi Pisces đang ngồi trầm tĩnh cũng phải đứng bật dậy.

Thân ảnh này có mái dài màu vàng óng phần trong tóc rõ màu đen.

Phải, là Krebs.Cả lớp liền quay sang nhìn cậu mà thắc mắc.

Nhận thấy ánh nhìn từ mọi người cậu lập tức cuối đầu xin lỗi rồi ngồi xuống.- Có vấn đề gì thì cậu hãy phát biểu, Katou.- Giáo viên nhìn Pisces hơi nhíu mày rồi cũng cho qua.- Đây là học sinh mới của lớp Krebs....- giáo viên hơi khựng lại rồi quay qua nhìn cậu ý hỏi họ của cậu là gì.- ồ...tôi không có họ- Cậu quay xuống nhìn lớp, hai tay bỏ túi quần buồn chán nói.Giáo viên cũng hơi cạn lời với kiểu này, chắc là kiểu con cái đang tuổi nổi loạn từ mặt gia đình đây mà.

Không nghĩ nhiều nữa, từ tốn đẩy nhẹ cặp kính lên rồi tiếp tục.- Có muốn nói chuyện, giới thiệu làm quen hay gì đó thì cứ để ra chơi mà làm.

Giờ em xuống bàn cuối ngồi kế Capri đi.Ngồi kế Capri nghĩa là ngồi sau lưng Pisces.

Cậu thầm nghĩ sau cái tên này cứ ám cậu suốt thế không biết.

Krebs bước xuống và ngoan ngoãn ngồi vào bàn còn cố tình chọt chọt lưng cậu, cậu quay xuống thì tên này giơ hai ngón tay lên.

Pisces giờ chỉ biết thở dài.

Capri ngồi cạnh nhìn qua phía Pisces có chút cau mày.

Tên này có lẽ là đang suy nghĩ gì đó.Như mọi ngày, sau các tiết học sẽ có một khoảng thời gian được nghĩ giải lao.

Ngay khi tiến chuông vừa reo lên báo hiệu cho các môn đầu ngày kết thúc và giờ là lúc các học sinh được nghỉ giải lao.

Đứng lên chào giáo viên xong Pisces liền tiến tới kéo Krebs ra đi, nhưng chỉ vừa tới cửa đã bị Virgo giữ lại.- Cậu đi đâu vậy?

- Virgo nắm tay Pisces lại hỏi.- Tôi có chút chuyện nên đi giải quyết.Virgo nhìn Pisces rồi cười mỉm như hiểu gì đó - cậu nhịn đi vệ sinh nãy giờ sao?

Một chấm, hai chấm rồi ba chấm.

Sao cái tên này luôn có cái suy nghĩ vô tri không liên quan đến thế chứ?

Krebs đứng kế nghe thế cũng chẳng biết nói gì hơn.

Krebs đưa tay lên vỗ vỗ vào lưng Pisces rồi giơ lên một hợp bento được quấn trong một cái khăn, nhìn chung thì chắc bên trong khá nhiều món - Tớ thấy cậu không hay dùng bữa nên hôm nay tớ làm mang theo để cùng ăn.- Virgo nhìn tới phía Krebs - Cậu cũng tham gia nhé?- Không câ-- Được thôi.Pisces tính từ chối nhưng Krebs rất nhanh và thẳng thắn liền cắt lời cậu mà trả lời.

Pisces là chủ nhân còn bản thân cậu là một nô lệ, khi phục tùng thì cậu phải toàn tâm chăm sóc cho chủ nhân của mình.

Nghe chủ nhân không thường ăn uống đầy đủ nên cơ thể mới ốm yếu.

Thân là một kẻ nô lệ cung kính chủ nhân như thờ thần thì sao cậu lại từ chối lời đề nghị của Virgo cho mà được.

Chỉ vì câu trả lời của cậu mà Pisces muốn dùng cái gì đó đập cho cậu bất tỉnh luôn cho rồi.Dù gì cái tên Krebs này cũng đồng ý đi, Pisces cũng chẳng dám để tên này ở cạnh Virgo tí nào vì cái vụ hôm qua.

Lỡ chỉ một chút xích mích hay không vừa ý, có án mạng nữa thì mệt cho cái thân cậu.- A phải rồi- Virgo bỗng nhớ gì đó, cậu quay lại phía sau, nơi bàn cuối canh cửa sổ của lớp có một nam sinh ngồi đó, Capri.

- Này!

Cậu đi cùng đi- Virgo đưa tay lên cao vẫy vẫy như sợ người kia không thấy cậu vậy.Thế là bốn người Virgo, Pisces, Krebs, Capri cùng nhau dùng bữa ở trong một căn phòng.

Căn phòng này giống như một phòng câu lạc bộ vậy.

Căn phòng nhỏ đủ cho các thành viên sinh hoạt, có một bàn lớn ở giữa phòng vách tường bên trái có các tủ sách và kệ tủ, đối diện là một cái bảng lớn, phía đối diện cửa chính là một cái cửa sổ để thông thoáng không khí, ở dưới là ghế sofa dài.

Nhưng nó chỉ được trang trí giống chứ không phải một câu lạc bộ nào cả.Không khí dùng bữa có chút căn thẳng.

Không phải do có học sinh mới không biết mà căng thẳng.

Nó chỉ căng thẳng đối với Pisces và Capri mà thôi.

Sao cái tên này lại rủ cả Capri đi chung vậy chứ, rõ là tên này biết chuyện của Pisces và Capri rồi kia mà.- Làm xong mới thấy mình làm nhiều thật, mọi người cứ dùng thoải mái- Virgo như không cảm nhận cái không khí phía Capri và Pisces.

Không, chẳng qua là do Pisces tự căng thẳng mà thôi.- Hễ...nhìn trông cũng ngon đấy chứ- Krebs cảm thán tay lúc nào đã cầm sẵn đũa mà chẳng hề quan tâm vì sao lúc nãy Pisces lại kéo cậu đi.Trên bàn được bày ra rất nhiều món.

Nào là cơm nắm, gà chiên giòn, cơm trộn, nikujara, tonkatsu có cả củ cải muối để ăn kèm.- Haha...đúng chứ? nói thật đây là lần đầu tôi nấu đấy.- Gì?Krebs có chút hoài nghi, cậu cũng nghe câu này vài lần " đừng đánh giá thứ gì qua vẻ bề ngoài của nó".

Món ăn nhìn đậm sắc đấy, trang trí cũng đẹp đấy, hấp dẫn đấy.

Nhưng cậu thắc mắc, sao cậu chẳng ngửi thấy mùi nó thơm hay gì hết vậy?

Mũi cậu nếu đánh giá thì không thua gì mũi chó đâu.

Nhỡ đâu đẹp đẹp mà bên trong nó hỗn hợp tạp vị thì sao đây?

Nghĩ tới là cậu muốn xanh mặt rồi.

Nhìn qua thì thấy Virgo đã động đũa, cậu ta ăn rất ngon lành.

Cậu hơi chần chừ nhưng cũng đưa đũa lên gấp một miếng gà chiên giòn.

Nhìn một lúc ngầm nuốt nước bọt, không phải vì thèm mà chảy nước dãi mà là cậu sợ số phận cậu sẽ như nào khi ăn xong.

Ngẫm một hồi rồi cũng ăn trọn miếng gà.

Nhai một lần, chẳng thấy gì cả, nhai lần hai, bắt đầu ngấm vị, nhai lần ba rồi lần thứ tư.

- Ngon quá!- Mắt cậu sáng bừng lên trông vô cùng hạnh phúc.

Miếng gà khi cho vào miệng ban đầu sẽ chẳng cảm nhận được vị gì.

Nhưng khi cậu nhai nó, cái sự giòn giòn của lớp bánh mì xây nhiễn được chiên ở lớp bên ngoài, cái vị đậm đặc của gia vị được tẩm bên trong miếng thịt gà.

Cậu kết món này rồi.- Cậu ăn vừa miệng thế thì tốt rồi.- Virgo gật gật đầu.- A...còn ngon hơn cả Pisces nấu.

Cậu mở tiệm được đấy, tôi đây sẽ qua ủng hộ cậu.- Nói xong cậu còn ăn thêm một miếng gà nữa.Nghe mình bị phán xét kiểu đấy, Pisces liền lườm nguýt cái tên không những được ăn ké mà còn ở free nhà cậu.

Krebs à, không bắt cậu lau chùi hết nhà, sạch đến không còn một hạt bụi thì tôi cũng đuổi cậu ra khỏi nhà cho xem.- Nhưng phòng này dùng để làm gì vậy?- Pisces nhìn ngó quanh căn phòng.- Phòng này là một câu lạc bộ cũ bỏ mấy năm rồi, tôi ngày đầu đi lạc nên tìm thấy phòng này.

Không ai dùng nên xin phép giám thị cho phép sử dụng căn phòng này rồi, nên cứ thoải mái.- Virgo vô tư giải thích rồi cắn một miếng cơm nắm.- Nghe bảo trong phòng này có rất nhiều lời đồn là có ma cho nên bị ám đấy.- Vậy sao.- Krebs trả lời như không như có rồi gắp một miếng tonkatsu để vào chén của Pisces.

Hành động này đã rơi vào tầm mắt của ai đó.- Hai người quen biết nhau thân lắm sao?- Capri từ nay giờ im lặng bỗng lên tiếng.

Câu nói khiến cho Pisces, Virgo cả Krebs đều chú ý đến.- Tôi sao?

- Krebs hỏi đồng thời chỉ tay vào mình.

Nhận được cái gật đầu của Capri cậu mới nói tiếp.- Tất nhiên, tôi và ch--- Chỉ mới gặp, không hẳn là quen biết thân thiết gì.Không cho Krebs nói Pisces liền xen vào.

Cậu sợ nếu để tên này nói thì chắc chắn cái tên này sẽ chẳng giấu giếm gì cái vụ cả hai có thân thiết hay không, kể cả việc chủ tớ tên này sẽ kể ra luôn mất.

Không phải cậu ta thẳng thắn, nhưng chỉ cần hỏi thì Krebs sẽ trả lời.

Chỉ cần hôm qua thôi Pisces có thể hiểu một phần tính cách của Krebs.Sau một lúc cùng ăn và trò chuyện.

Các món ăn trên bàn cũng đã vơi đi hơn một nữa.

Krebs gấp một miếng cuối cùng cho vào miệng, cậu đặt đũa xuống rồi nói.- Phải rồi, lúc nãy cậu nói ở đây có ma đúng không?

- Đó chẳng qua là lời đồn tôi nghe được thôi, cậu có hứng thú với mấy chuyện này sao?

- Virgo ngẫm nghĩ, không ngờ nhìn tên này như thế mà lại có hứng thú với mấy cái lời đồn tâm linh như này.- Không phải tôi hứng thú mà đó là việc của tôi- Krebs tự tin nói.Việc của cậu ta? chuyện này thì liên quan gì tới học sinh mới chuyển như tên này?

Đừng có bảo tên này giống mấy pháp sư trong những cuốn truyện cậu hay đọc ở nhà.

Một học sinh trà trộn vào các học sinh, học chuyển trường chẳng qua là cái cớ, mục đích chính là tìm và trừ ma.

Chẳng lẽ tên này là như thế?_______________________

____________________

Update: 19/9/2023
 
Back
Top Bottom