[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 89,780
- 0
- 0
[12 Chòm Sao] Hogwarts: Di Sản Máu Lửa
Chương 18: Trận Quidditch mở màn - Slytherin vs Gryffindor
Chương 18: Trận Quidditch mở màn - Slytherin vs Gryffindor
Ánh nắng mùa đông hiếm hoi tràn ngập sân Quidditch Hogwarts ngày hôm nay, biến mặt cỏ xanh mướt thành một tấm thảm lấp lánh và nhuộm vàng cả những bậc đá khán đài đông nghẹt người.
Không khí rung chuyển bởi tiếng hò reo, tiếng vỗ tay, tiếng còi huýt và những bài ca cổ vũ đối nghịch.
Mùi cỏ tươi mới cắt hòa lẫn mùi mồ hôi phấn khích và hương bánh nướng từ các quầy hàng lưu động tạo nên một bầu không khí tưng bừng, thứ không khí chỉ có ở trận đấu mở màn đầy kỳ vọng giữa hai kình địch truyền kiếp: Slytherin và Gryffindor.Ngồi trên chiếc ghế bình luận viên là Glenn, chàng trai Ravenclaw nổi tiếng với mái tóc biến đổi màu sắc theo cảm xúc, đang trong trạng thái phấn khích tột độ.
Mái tóc cậu chuyển từ màu xanh dương sang một màu vàng chói lòa, rực rỡ như chính ánh nắng chiếu xuống sân.
Cậu hướng chiếc Sonorus (khuếch đại âm thanh) về phía miệng, giọng nói tràn đầy năng lượng vang vọng khắp sân vận động:"KÍNH THƯA TOÀN THỂ HỌC SINH, PHỤ HUYNH VÀ GIÁO SƯ HOGWARTS!"
Glenn gào lên, khiến tiếng ồn ào phần nào lắng xuống.
"CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐẾN VỚI TRẬN CHIẾN KINH ĐIỂN MÙA GIẢI NÀY!
MỘT CUỘC ĐỐI ĐẦU GIỮA LỬA VÀ BĂNG, GIỮA SỰ BÙNG NỔ VÀ SỰ LẠNH LÙNG TÍNH TOÁN!"
Ánh mắt Glenn đảo nhanh khắp sân.
"Ở PHÍA BÊN PHẢI, MÀU ĐỎ VÀ VÀNG KIÊU HÃNH!
GRYFFINDOR TIẾN CÔNG DƯỚI SỰ DẪN DẮT CỦA 'NGỌN LỬA ĐỎ' MỚI - ADRIAN KETTLEBURN!
ĐỘI TRƯỞNG MỚI CỦA ĐỘI NĂM NAY, KIÊM TRUY THỦ XUẤT SẮC VỚI NHỮNG CÚ NÉM CHỚP NHOÁNG KHIẾN ĐỐI THỦ PHẢI KHIẾP SỢ!"
Adrian, khoác trên mình chiếc áo choàng đỏ thẫm, mái tóc rối bù bay trong gió, bay lượn một vòng quanh sân, vẫy tay chào khán đài Gryffindor đang gào thét tên cậu.
Ánh mắt cậu sắc lẹm, đầy quyết tâm và một năng lượng khó kìm nén."
VÀ ĐỐI MẶT VỚI HỌ..."
Glenn hạ giọng trầm hơn, mái tóc vàng rực chuyển sang một màu xanh lá cây rực rỡ "LÀ ĐỘI QUÂN XÀ TINH SLYTHERIN!
NỔI BẬT LÀ 'BỨC TƯỜNG BĂNG' CAPELLA BLACK – MỘT TẦM THỦ XINH ĐẸP VỚI VẺ NGOÀI LẠNH LÙNG VÀ TẤN THỦ SERGIO SELWYN XUẤT SẮC VỚI LỐI CHƠI CỦA MÌNH "Capella thẳng lưng trên chổi bay của mình (một chiếc Nimbus 2010 đời mới), mái tóc đen dài như suối được buộc đuôi ngựa gọn gàng, khuôn mặt thanh tú như tạc từ băng đá.
Cô gật đầu nhẹ, lạnh lùng, khi các đồng đội Slytherin hô vang khẩu hiệu.
Ánh mắt nâu đậm của cô quét qua Adrian với vẻ khinh thị không giấu giếm."
VÀ KHÔNG THỂ QUÊN."
Glenn tiếp tục, giọng sôi nổi trở lại, "NGƯỜI BẢO VỆ KHUNG THÀNH CHO CHÚA SƯ TỬ - SABLE HAWKWOOD!
THỦ QUÂN VỚI PHONG THÁI VÔ TƯ NHƯNG VỮNG VÀNG NHƯ NÚI ĐÁ!"
Sable, chàng trai Gryffindor tóc nâu vàng, bay lượn nhẹ nhàng trước ba vòng khung thành.
Cậu mỉm cười tươi rói với Terra đang cuồng nhiệt cổ vũ trên khán đài Hufflepuff, phong thái thoải mái nhưng ánh mắt lại cực kỳ tập trung.Ngay khi tiếng còi khai cuộc của Madam Hooch vang lên chói tai, sự vô tư trên gương mặt Sable biến mất, thay vào đó là sự cảnh giác cao độ.Vù!
Vù!
Vù!
Trái Quaffle được các Truy thủ hai đội tranh chấp kịch liệt.
Adrian như một mũi tên lửa đỏ lao vào cuộc, cướp bóng, vượt qua một truy thủ Slytherin bằng cú xoay người ngoạn mục và ném thẳng vào khung thành.
Vút!
Quả bóng vụt qua nhưng bị Thủ Quân Slytherin chặn lại.
Không nao núng, Adrian và đồng đội tổ chức tấn công dồn dập như vũ bão.
Chỉ trong vòng 10 phút đầu, với sự phối hợp nhịp nhàng như được lập trình sẵn, Adrian đã ghi tới 7 bàn, khiến tỷ số nhảy vọt lên 70-0 cho Gryffindor.
Mỗi lần bóng vào lưới, Glenn lại hét lên và mái tóc cậu bốc cháy màu cam rực, khán đài Gryffindor như muốn sập dưới sức nặng của tiếng reo hò."
KETTLEBURN!
MỘT LẦN NỮA!
CẬU ẤY ĐANG THIÊU ĐỐT HÀNG PHÒNG NGỰ SLYTHERIN!
LIỆU 'BỨC TƯỜNG BĂNG' CÓ THỂ NÀO CHỊU ĐƯỢC SỨC NÓNG NÀY?!"
Glenn gào.Bay ngang qua vị trí của Capella, đang lượn vòng trên cao như một con diều hâu săn mồi, mắt không rời khỏi nhiệm vụ tìm kiếm Snitch vàng, Adrian hét vọng lên, giọng đầy thách thức: "SNITCH ĐÂU RỒI, BLACK?
HAY MẮT CẬU BỊ BĂNG CHE PHỦ RỒI?!"
Capella chỉ khẽ nhếch môi, một nụ cười lạnh lẽo thoáng hiện rồi vụt tắt.
Ánh mắt cô liếc xuống Adrian, đầy khinh bỉ, như thể cậu chỉ là một con côn trùng ồn ào dưới chân cô.Trong khi đó, ở dưới sân, Sergio, Tấn thủ Slytherin, đang chơi một cách điêu luyện nhưng tàn nhẫn.
Với chiếc chổi cao cấp và cây gậy gỗ sồi nặng trịch, cậu điều khiển hai quả Bludger đen bóng như những vũ khí sát thủ.
Một trong những quả Bludger được Sergio điều khiển nhắm thẳng vào đầu Adrian khi cậu đang chuẩn bị một cú ném.
Adrian né tránh trong gang tấc, quả bóng sắt nặng nề vụt qua sát tai cậu, gây ra một tiếng gió rít đáng sợ.
Khán đài Gryffindor gào thét phản đối, những tiếng "ĐỒ BẨN THỈU!" vang lên dữ dội.
Glenn thốt lên, mái tóc chuyển sang tím ngắt: "ÔI!
MỘT CÚ TẤN CÔNG NGUY HIỂM TỪ SELWYN!
KETTLEBURN MAY MẮN THOÁT HIỂM!
SLYTHERIN ĐANG CHƠI RẤT...
QUYẾT LIỆT!"
Ánh mắt tím than của Sergio, sau cú đánh đó, không nhìn Adrian mà lại lướt qua khán đài Gryffindor, dừng lại một khoảnh khắc trên khuôn mặt đang hò hét cuồng nhiệt của Leona."
ADRIAN CỐ LÊN!
GRYFFINDOR CHIẾN THẮNG!!!!"
Leona hét lớn.Dù Adrian tỏa sáng trong tấn công, người hùng thực sự nửa đầu trận đấu lại là Sable.
Anh chàng Thủ quân Gryffindor biến khung thành của mình thành một pháo đài thực sự bất khả xâm phạm.
Những cú bay lượn của Sable mềm mại như vũ điệu, nhưng đầy uy lực và chính xác đến kinh ngạc.
Cậu liên tiếp cản phá 5 cú ném liên tiếp của các Truy thủ Slytherin, từ những pha bóng góc hẹp đến những cú sút uy lực từ xa.
Mỗi lần cản phá, Sable đều có cách tiếp đất hay một cú bay thăng bằng hoàn hảo, khiến khán đài không ngớt trầm trồ."
HAWKWOOD!
LẠI MỘT LẦN NỮA!"
Glenn hét lên, mái tóc vàng rực lên.
"CẬU ẤY CHẶN BÓNG NHƯ ĐANG NHẢY MÚA GIỮA KHÔNG TRUNG!
CẬU ẤY KHIẾN KHUNG THÀNH GRYFFINDOR TRỞ THÀNH PHÁO ĐÀI BẤT KHẢ XÂM PHẠM!
THẬT ĐỈNH CAO!"
Terra, trên khán đài Hufflepuff, nhảy cẫng lên, hai tay nắm chặt, gương mặt đỏ ửng vì phấn khích: "SABLE!
CẬU TUYỆT VỜI!
CẬU LÀ SỐ MỘT!"
Tiếng hét của cô gần như lạc đi trong biển âm thanh hỗn loạn nhưng dường như Sable vẫn nghe thấy, cậu nhoẻn một nụ cười nhanh về hướng khán đài Hufflepuff trước khi ngay lập tức tập trung trở lại.Tỷ số đã là 120-80 nghiêng về Gryffindor trước khi thảm họa suýt ập xuống.
Một Truy thủ Slytherin lợi dụng lúc hàng phòng ngự Gryffindor sơ hở, thực hiện một cú ném "xoáy tử thần" – quả Quaffle bay vun vút với độ xoáy cực mạnh, hướng thẳng vào góc chết nhất của khung thành.
Tất cả dường như đã an bài.
Nhưng Sable, từ một vị trí dường như không thể với tới, đã phản xạ như một con báo.
Cậu không chỉ đưa tay ra, mà đẩy cả người và chiếc chổi Firebolt của mình lao ngang như một tấm khiên sống, chắn hoàn toàn đường đi của quả bóng.
BỤP!
Một tiếng nặng nề, Quaffle bật ra, Sable lộn một vòng trên không rồi tiếp đất vững vàng, tóc vàng nâu rối tung.Cả sân vận động như nín thở một giây rồi...
"HÚUUUUUUUU" Một cơn địa chấn âm thanh bùng nổ.
Khán đài Gryffindor và cả những khán giả trung lập đều đứng dậy, vỗ tay điên cuồng.
Glenn gần như nhảy dựng lên khỏi ghế, giọng nói vỡ òa: "THẦN THÁNH!
THẦN THÁNH!
SABLE HAWKWOOD VỪA CỨU GRYFFINDOR KHỎI THẢM HỌA!
CÚ CỨU THUA KINH ĐIỂN!
CẬU ẤY XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC TẠC TƯỢNG NGAY TẠI ĐÂY!
ĐỈNH CAO CỦA NGHỆ THUẬT THỦ MÔN!"
Terra hét lên, mắt lấp lánh: "SABLE!
CẬU LÀ THIÊN TÀI!"
Trên cao, Capella Black cảm nhận rõ sự thay đổi năng lượng trong sân.
Áp lực đè nặng lên vai cô.
Gryffindor đang dẫn điểm quá xa.
Nếu không bắt được Snitch sớm, chiến thắng sẽ vuột khỏi tầm tay Slytherin.
Đôi mắt nâu đậm như hai viên ngọc thạch lạnh giá của cô quét đi quét lại một cách điên cuồng, gần như không chớp.
Và rồi, nó xuất hiện!
Một tia sáng vàng lóe lên thoáng qua, lấp lánh dưới ánh mặt trời, gần tháp Ravenclaw phía xa.Tia sáng trong mắt Capella bùng lên, còn mạnh mẽ hơn cả ánh vàng của Snitch.
Không một lời, không một động tác thừa, cô ghì chặt chổi, thân hình duỗi thẳng như một mũi tên, và phóng đi.
Tốc độ của cô kinh hoàng.
Chiếc Nimbus 2010 vút qua không trung chỉ để lại một vệt xanh lục mờ ảo, bỏ xa Tầm thủ Gryffindor - Justin McLaggen - đến cả chục mét chỉ trong vài giây.
Tiếng hò reo của khán đài Slytherin vang dậy đinh tai, hy vọng bùng cháy."
SNITCH!
SNITCH ĐÃ XUẤT HIỆN!"
Glenn hét lên, mái tóc chuyển sang màu bạc sáng loáng như kim loại.
"CAPELLA BLACK!
CÔ ẤY ĐÃ PHÁT HIỆN NÓ!
CÔ ẤY ĐANG LAO ĐI NHƯ MỘT TÊN LỬA!
MCLAGGEN BỊ BỎ XA HOÀN TOÀN!
LIỆU CÔ ẤY CÓ KẾT THÚC TRẬN ĐẤU NGAY BÂY GIỜ?!"
Adrian đang ở phía dưới, ngước lên.
Tim cậu như ngừng đập khi thấy bóng dáng Capella đang lao vun vút về phía tia sáng vàng.
"KHÔNG!"
Cậu gầm lên, giọng vang vọng khắp sân.
"CHẶN CÔ TA LẠI!
CHẶN BLACK LẠI NGAY!"
Các Tấn thủ Gryffindor lập tức hiểu ý.
Họ dồn toàn lực, điều khiển cả hai quả Bludger hung hãn nhất, nhắm thẳng vào thân hình đang lao đi như điên của Capella.
Một trận chiến trên không nảy lửa diễn ra.
Sergio và đồng đội Tấn thủ Slytherin lao vào bảo vệ Capella.
Những tiếng gỗ đập vào nhau chan chát, những quả Bludger vụt qua vụt lại như những viên đạn đen.
Capella vẫn không nao núng, cô né tránh uyển chuyển, mắt không rời Snitch đang lượn lờ gần đó.
Trận đấu chưa bao giờ gay cấn đến thế!Capella đã đến rất gần.
Cánh tay trái của cô duỗi thẳng tối đa, các ngón tay trắng muốt vươn ra.
Móng tay cô chạm vào bề mặt kim loại mịn màng, lạnh buốt của Snitch!
Một tiếng rít thất thanh vang lên từ khán đài Slytherin, rồi tất cả nín thở.
Họ đã thấy chiến thắng trong tầm tay!Bất ngờ, từ phía dưới, một bóng đỏ như tia chớp vụt lên.
Là Adrian.
Cậu không dùng phép, không dùng chổi để tăng tốc độ tối đa, mà chỉ dùng sức bật kinh hoàng của cơ thể và ý chí sắt đá.
Cậu lao thẳng vào khoảng không giữa Capella và Snitch, thân hình cậu chắn ngang hoàn toàn tầm với của cô!"
KETTLEBURN!
CẬU ẤY ĐANG LÀM GÌ?!"
Glenn gào kinh ngạc.Capella trố mắt, kinh hoàng.
Tay cô chỉ vừa chạm vào Snitch thì bị cản phá.
Cô vội nắm lại, nhưng quả cầu vàng bé nhỏ đã tuột khỏi tay, chỉ để lại cảm giác lạnh buốt xuyên tim.
Snitch vụt bay lên cao, đổi hướng đột ngột!"
TRƯỢT TAY!
CAPELLA BLACK TRƯỢT TAY!"
Glenn hét lên, giọng đầy tiếc nuối.
"ÔI SỰ TIẾC NUỐI!
SỰ NGẬM NGÙI!
KETTLEBURN!
ĐỘI TRƯỞNG GRYFFINDOR ĐÃ TRỞ THÀNH CỨU TINH CHO TẦM THỦ ĐỒNG ĐỘI BẰNG MỘT HÀNH ĐỘNG LIỀU LĨNH KHÔNG TƯỞNG!"
Sự hỗn loạn và tiếc nuối bao trùm khán đài Slytherin.
Nhưng khoảnh khắc vàng đã chuyển sang Gryffindor.
Justin McLaggen, Tầm thủ Gryffindor vốn đã bị bỏ xa, nhờ khoảnh khắc Capella mất đà và Adrian cản phá, đã tìm thấy cơ hội.
Cậu ta nhìn thấy Snitch đang bay lừ đừ ngay phía trên đầu Capella, chỗ cô đang cố gắng lấy lại thăng bằng.
McLaggen lao tới, không chút do dự.
Tay cậu ta nắm chặt lấy thứ ánh sáng vàng bé nhỏ đang vỗ cánh điên cuồng!Tuuuuuut!
Tiếng còi kết thúc trận đấu của Madam Hooch vang lên chói tai."
BẮT ĐƯỢC RỒI!
JUSTIN MCLAGGEN ĐÃ BẮT ĐƯỢC SNITCH!"
Glenn gào lên, giọng khản đặc, mái tóc bùng cháy màu đỏ rực như ngọn lửa.
"TỶ SỐ CUỐI CÙNG: GRYFFINDOR 270 - SLYTHERIN 80!
BẰNG SỰ DŨNG CẢM TUYỆT VỜI CỦA KETTLEBURN, TÀI NĂNG PHÒNG NGỰ THẦN THÁNH CỦA HAWKWOOD VÀ PHÚT BÙNG NỔ ĐÚNG LÚC CỦA MCLAGGEN, GRYFFINDOR ĐÃ GIÀNH CHIẾN THẮNG VẺ VANG TRONG TRẬN MỞ MÀN!"
Cả sân vận động ngập tràn màu đỏ và vàng.
Các cầu thủ Gryffindor ùa vào ôm chầm lấy McLaggen, rồi nhanh chóng bế Adrian lên vai.
Cậu vẫy tay hồ hởi, nụ cười chiến thắng rạng rỡ trên khuôn mặt lấm mồ hôi, tiếp nhận sự sùng bái của cả khán đài nhà.Trong khi đó, Capella hạ cánh xuống mặt cỏ.
Mặt cô tái xanh như tro tàn, đôi môi mím chặt đến nỗi một giọt máu nhỏ thấm ra, nhuộm đỏ viền môi dưới.
Bàn tay cô nắm chặt cán chổi đến mức đốt ngón tay trắng bệch, run rẩy không ngừng.
Cảm giác nhục nhã, cay đắng xâm chiếm toàn bộ cơ thể cô, nóng bỏng và tê buốt cùng lúc.
"Mình thua...
Mình thua bởi lũ ngốc nghếch chỉ biết lao đầu vào nguy hiểm?"
Ý nghĩ đó như một nhát dao cứa vào lòng tự trọng.Cô ngước mắt lên khán đài VIP.
Ngay lúc đó, Abraxas Black, cha cô, với khuôn mặt lạnh lùng hơn cả đá cẩm thạch, đứng dậy.
Không một cái nhìn, không một cử chỉ, ông ta quay lưng bước đi, bóng dáng cao ráo và lạnh lẽo biến mất sau lối ra.
Ánh mắt thất vọng, hay đúng hơn là sự thờ ơ hoàn toàn đó, khiến tim Capella thắt lại như bị bóp nghẹt.
Adrian, vẫn được đồng đội bồng trên vai, đã nhìn thấy khoảnh khắc đó.
Cậu nhảy xuống, để lại đám đông đang ăn mừng, và bay thẳng tới chỗ Capella đang cố gắng thu dọn chổi với vẻ ngoài kiêu hãnh gượng gạo."
Chơi không tồi đâu, Black," Adrian cất giọng, giọng điệu đầy khiêu khích và đắc thắng không giấu giếm.
Ánh mắt cậu lướt lên vết máu trên môi cô.
"Nhưng lần sau, nhớ đừng để tình cảm gia đình..." cậu giả vờ chau mày suy nghĩ "...
à quên, nhớ đừng để cái đầu lạnh ngăn cản tốc độ của cậu!"
Lời ám chỉ dòng máu Black và sự tính toán thái quá quá rõ ràng.Capella quay phắt lại.
Sự bình tĩnh băng giá tan vỡ hoàn toàn, thay vào đó là ngọn lửa căm hờn rực cháy trong đôi mắt nâu đậm.
"Kettleburn!"
Giọng cô the thé, đầy phẫn nộ.
"Cái thứ đồ bốc đồng ngu ngốc!
Cậu thắng nhờ may mắn mù quáng và sự liều lĩnh của kẻ thiếu não!
Không hơn!"
Tay cô rút nhanh cây đũa phép gỗ đen bóng từ tay áo, giơ thẳng về phía Adrian, đầu đũa run run vì giận dữ.
"Lần tới!
Tôi thề sẽ khiến cậu đóng băng giữa không trung!
Cậu sẽ rơi xuống như một tảng đá!"
Adrian không chùn bước.
Nụ cười đắc thắng trên môi cậu biến mất, thay vào đó là ánh mắt lạnh lùng và quyết liệt.
Cậu cũng rút đũa phép của mình, chĩa thẳng về phía Capella.
"Hãy thử xem, Black!"
Giọng Adrian trầm đầy thách thức.
"Hãy thử xem liệu băng giá của cậu có đủ sức dập tắt ngọn lửa Gryffindor!
Lửa của chúng tôi sẽ thiêu cháy cái kiêu ngạo giả tạo của cậu thành tro bụi!"
Không ai ra lệnh, không ai chớp mắt.
Hai tia phép lóe sáng cùng lúc từ hai đầu đũa."
Incendio!"
- Adrian gầm lên.
"Glacius!"
- Capella hét lên.Một tia lửa đỏ rực như rồng lửa phun ra từ đũa Adrian.
Một luồng khí lạnh buốt xương, kết tinh thành một mũi tên băng sắc nhọn, phóng ra từ đũa Capella.
Chúng đâm sầm vào nhau ngay giữa khoảng không cách hai người vài mét.BOOMM!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Lửa và băng triệt tiêu lẫn nhau trong một vụ nổ năng lượng, tạo ra một đám mây hơi nước trắng xóa khổng lồ, cuồn cuộn bốc lên giữa sân, che khuất cả hai đối thủ.Glenn, vẫn đang ở trên bục bình luận, gần như ngã khỏi ghế vì kinh ngạc và phấn khích.
Cậu chộp lấy micro: "MERLIN ƠI!
CHÚNG TA CÓ MỘT TRẬN ĐẤU PHỤ SAU GIỜ THI ĐẤU!
GRYFFINDOR VS SLYTHERIN – AI SẼ THẮNG?!
SỨC MẠNH NGUYÊN TỬ ĐỐI ĐẦU!"
Trước khi làn khói trắng tan hết và hai kẻ thù có thể tiếp tục giao chiến, một bóng dáng cao ráo, nghiêm nghị đã xuất hiện ngay giữa họ.
Giáo sư McGonagall, khuôn mặt giận dữ đến mức trắng bệch, đũa phép trong tay đã giơ lên.
"ĐỦ RỒI!"
Bà quát lên, giọng nói đầy uy lực dù không cần Sonorus.
"KETTLEBURN!
BLACK!
HAI EM MUỐN BỊ CẤM THI ĐẤU CẢ MÙA GIẢI SAU HÀNH ĐỘNG NGỐC NGHẾCH NÀY SAO?
CẤT ĐŨA PHÉP NGAY LẬP TỨC!"
Ánh mắt sắc như dao của bà quét qua cả hai, khiến Adrian và Capella bất giác lùi lại một bước, đũa phép hạ thấp xuống.
Sự giận dữ vẫn ngùn ngụt trong mắt họ, nhưng dưới ánh nhìn của vị Hiệu trưởng, họ buộc phải kiềm chế.Capella thu đũa phép một cách đầy khinh bỉ, không nhìn Adrian thêm lần nào.
Cô quay lưng, dáng điệu vẫn kiêu hãnh như một nữ hoàng, nhưng những bước chân nhanh và gấp gáp, cùng với nắm đấm trắng bệch vẫn siết chặt bên hông và hàm răng nghiến chặt đến phát ra tiếng ken két, tố cáo sự phẫn nộ tột cùng đang thiêu đốt cô từ bên trong.Cánh cửa phòng thay đồ Slytherin đóng sầm lại sau lưng cô.
Trong không gian tĩnh lặng chỉ còn một mình, vỏ bọc kiên cường sụp đổ.
Capella quay ra, đấm mạnh vào tủ gỗ.
Rồi cô nhìn thấy chiếc cốc pha lê đựng nước lạnh trên bàn.
Một tiếng gầm gừ phát ra từ cổ họng cô.
RẦM!
Chiếc cốc pha lê trong suốt đập mạnh vào tường, vỡ tan tành thành hàng ngàn mảnh nhỏ lấp lánh, nước văng tung tóé.
Nước mắt cay đắng dâng trào, nhưng cô nghiến răng, ngửa mặt lên trần nhà, không cho phép chúng rơi xuống.
"Kettleburn..."
Tiếng thì thầm đầy hận thù của cô vang lên trong căn phòng trống.
"Ta sẽ hủy diệt ngươi.
Bằng bất cứ giá nào."
Ngoài sân, tiếng ăn mừng vẫn chưa dứt.
Adrian lại được đồng đội vây quanh, vỗ vai, tung hô.
Nụ cười chiến thắng nở trên môi cậu, ánh mắt sáng rực niềm vui khi nhìn những lá cờ đỏ và vàng phấp phới.
Nhưng khi đám đông tản đi một chút, ánh mắt cậu lại lạnh lùng, tìm kiếm hướng phòng thay đồ Slytherin.
Bóng dáng kiêu hãnh đầy phẫn nộ của Capella khi rời đi vẫn ám ảnh cậu.
Chiến thắng ngọt ngào, nhưng nụ cười khinh bỉ và ánh mắt đầy hận thù của cô gái Slytherin ấy là thứ cậu không thể quên.Cậu nâng cốc bia bơ đồng đội đưa, uống một ngụm lớn.
Vị ngọt lan tỏa, nhưng trong thâm tâm, một suy nghĩ lạnh lùng nảy lên: "Mạnh lắm, Black.
Mạnh và nguy hiểm.
Nhưng lần tới... lần tới tôi sẽ thắng áp đảo hơn nữa.
Tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy lửa luôn thắng băng."
Khói trắng từ vụ nổ phép thuật vẫn còn phảng phất trên sân, như một dấu hỏi lớn về những gì sẽ xảy đến trong tương lai giữa hai kẻ thù không đội trời chung.
-------------------------------------------------------------------------------