Các sinh viên khác thấy bài phát biểu kết thúc liền đứng dậy lũ lượt ra về, bọn họ đa số đều không chọn phương pháp di chuyển bằng chân nên dưới đất khá rộng rãi, thông thoáng.
Ngược lại với khung cảnh bình yên này, trên bầu trời dày đặc những người cưỡi chổi bay qua bay lại, lâu lâu lại va vào nhau rồi phát ra các câu từ không được văn minh cho lắm.Nhóm Nhân Mã tất nhiên là đi bộ, Song Ngư do tò mò nên cũng mon men đi theo.
Bảo Bình khá nhát với người lạ nên đã nhanh chân chạy lên đầu nói chuyện với Xử Nữ và Thiên Bình.
Nhân Mã và Kim Ngưu đi cuối, hỏi chuyện Song Ngư liên tục khiến cô nàng có hơi ngượng.
"Ê, tên mày là gì vậy?
Mày cũng là người bị mấy bức thư kỳ lạ kia gọi tới à?"
Nhân Mã hỏi."
Không phải, tao là cháu gái hiệu trưởng, tên là Song Ngư, Nguyễn An Song Ngư."
Song Ngư lắc đầu đáp."
Ôi vãi, cháu gái hiệu trưởng!"
Nhân Mã kinh ngạc há hốc mồm.
"Mày là người thân của cái thằng vừa phát biểu đấy á hả?"
"Ừa.
Đó là anh trai tao."
Song Ngư gật đầu."
Khoan, thế là mày với thằng phát biểu đó là anh em sinh đôi hả?"
Kim Ngưu đi bên cạnh Song Ngư hỏi."
Không, tao nhỏ hơn anh ấy hai tuổi, năm nay mới mười sáu thôi."
Song Ngư lắc đầu, giải thích.
"Có ông nói pháp lực tao cao quá, nếu không học cách điều khiển sớm thì chẳng mấy mà phản phệ rồi đi luôn.
Tao chả tin nhưng mẹ tao lại tin sái cổ, cố chấp nhét tao vô đây."
"Vãi!
Tao tưởng phù thủy như chúng mày không mê tín, ai ngờ mê tín vl."
Nhân Mã kinh ngạc, cô chụm tay trái thành nắm đấm rồi đánh cái bụp vào tay trái, bộ dạng như ngộ ra gì đó.
"Thế bọn tao lớn hơn mày hai tuổi mà, ôi bé ơi gọi chị đê."
Cự Giải đi ngay sát trên nghe được câu chuyện liền quay xuống hóng "Cái ông nói cho nhóc là ai vậy?"
Song Ngư lắc lắc đầu, vẻ mặt lộ rõ sự bất lực "Tao cũng chả rõ ông từ đâu tới, nhưng ngay khi vừa xuất hiện đã sử dụng phép Triệu Hồi.
Bình thường tao cũng sử dụng được phép đó, nhưng ông ấy một lần dùng liền triệu ra cả quân đoàn âm binh.
Triệu ra được nhiều như vậy, cũng chỉ có năm vị kia."
Càng nói về sau, giọng nói của Song Ngư càng nhỏ dần, cuối cùng biến thành những âm thanh lí nhí trong cổ họng."
Năm...
Cái gì năm cơ?"
Cự Giải cúi đầu xuống đối diện với Song Ngư, nhướng mày khó hiểu."
Sao lại có đoàn âm binh ở đây?
Chúng mày không phải phù thủy à?
Phù thủy sao lại biết tới linh hồn, tao tưởng âm binh thuộc về hướng tâm linh?"
Nhân Mã nhăn mặt.Song Ngư vốn không cao, nếu muốn nói chuyện với cô đa số mọi người đều phải khom lưng xuống.
Cự Giải cũng vậy, chỉ có điều cậu cúi hơi sát, thành ra hai người buộc phải nhìn trực tiếp vào nhau.
Đây là lần đầu tiên cô quan sát một nam sinh gần tới như vậy, thậm chí cô còn nhìn thấy trong mắt Cự Giải cũng đang phản chiếu hình bóng bản thân và ngược lại.
Song Ngư đỏ mặt, quay đi chỗ khác và cố tình lờ đi câu hỏi của Cự Giải, sửa lại cách xưng hô "Ai nói phù thủy không tin tâm linh!
Bọn em cực kỳ tin vào thế giới tâm linh đấy chứ, các phép thuật nguyên bản của phù thủy đa số đều được cấu tạo nên từ tâm linh.
Ví dụ như phép triệu hồi, chị không để ý các vị binh tướng khi mất đều có quyền ra lệnh cho những âm hồn binh lính nhỏ bé hay sao?
Còn phép điều khiển nước thì được lấy ý tưởng từ Thủy quỷ.
Thực ra mà nói, phù thủy cũng là một dạng thầy đồng bà đồng thôi."
Nhân Mã há hốc miệng "Khoan, vậy thì pháp lực của mấy người, lấy đâu ra?"
"Tưởng tượng.
Trí tưởng tượng của con người là bất tận mà, với cả nguồn gốc phù thủy không hẳn là con người cho lắm.
Thực hư thế nào em không rõ, chỉ nghe nói mỗi phù thủy đều chỉ mang tối đa 2/3 dòng máu loài người, nhưng cái này hiếm lắm, đa số đều 1/3 thôi."
Song Ngư nhún vai giải thích.Nhân Mã gật gù, đúng là lạ lùng, cô còn nghĩ phù thủy sinh ra đã có pháp lực, ai ngờ còn phải có yếu tố tưởng tượng ở đây.Cả đoàn người sau khi đi ra khỏi địa phận Đại Học Phù Thủy liền đứng lại, Bảo Bình đứng lại, quay xuống hỏi "Này!
Bây giờ đi đâu đây?"
Song Tử vừa vuốt tóc vừa nói "Chịu!
Không dùng google map được, lúc nãy tao với Xử Nữ xem thử rồi."
"Để em để em!
Em dẫn mọi người ra quán trọ Cánh Quạt, dịch chuyển đồ của mọi người rồi chúng ta đi ăn trưa nhé!"
Song Ngư hào hứng đề nghị.Bảy người nhìn nhau một hồi rồi cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý.Song Ngư thành thạo dẫn bọn họ ra ngoài, trên đường đi, Bạch Dương cứ nhìn lên trời, ánh mắt tò mò "Này...
Sao chúng ta không bay như bọn họ cho nhanh?"
Nhân Mã, Kim Ngưu giật bắn mình, sửng sốt nhìn sang Bạch Dương "Đây là ai vậy?"
Lúc này mọi người mới chú ý tới Bạch Dương, Song Tử tiến lại, cười hì hì giới thiệu "Đây là bạn cùng phòng của tụi tao, chúng mày cũng gặp rồi còn gì."
"Gặp rồi á?"
Xử Nữ ngơ ngác hỏi, cô nhớ bản thân chưa gặp ai như vậy mà nhỉ."
Là người mặc áo hoodie đen lúc tụi mày tới đưa đồ ăn đó."
Cự Giải giải thích.Ba cô sửng sốt.
Cái người mặc áo hoodie hôm đó, ngồi thu lu trên ghế, mặt cúi gằm, tay bấm bấm điện thoại, đầu gục xuống, hơn nữa từ đầu đến chân đều mặc đồ đen, nhìn trông giống một kẻ buồn tình chán đời vô cùng.
Thế nhưng người trước mặt này, bộ dạng sáng sủa, làn da trắng trẻo, mái tóc cắt chỉn chu, cực kỳ hợp với ngũ quan, nụ cười hiền lành bẽn lẽn, nào có giống người lúc trước.Như đọc được suy nghĩ của ba người, Bảo Bình nói "Hôm đấy thằng này bị người yêu đá nên chẳng có sức sống là đúng rồi."
"Với cả...
Nó nói đúng đấy, Song Ngư ơi, sao em không dịch chuyển bọn chị về luôn, mắc gì đi bộ?"
Nhân Mã cùng quan điểm với Bạch Dương.Song Ngư bĩu môi, chê bai "Mấy người nghĩ em là ai?
Em chỉ có một cây chổi, sao mà chở hết tám người được.
Còn nữa, mấy người đi bộ một chút thì chết à?
Sao lười vậy?"
Về đến nhà trọ, Song Ngư rút từ trong chiếc túi da một tấm thẻ bài.
Tấm thẻ bài này có màu trắng, thậm chí xung quanh còn trang trí viền ren cũng trắng, mặt sau tấm bài là hình mọt cây quyền trượng màu vàng kim, trên đỉnh còn gắn thêm một trái tim màu hồng.
Mặt sau có ghi chữ gì đó nhưng do mờ quá nên Nhân Mã không nhìn rõ.Song Ngư quẹt tấm thẻ vào cánh cửa, dưới chân tất cả đồng thời xuất hiện một vòng tròn có ký hiệu giống như vòng tròn đã đưa cả lũ vào đây, chỉ khác lần trước là màu vàng còn lần này là màu trắng.Song Ngư mỉm cười, quay lại nói "Chào mừng mọi người đến với thế giới Phù Thủy."