Siêu Nhiên (12 chòm sao) Đại học phù thủy

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
365884051-256-k580576.jpg

(12 Chòm Sao) Đại Học Phù Thủy
Tác giả: riakio
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

*Teenfic, có chửi tục.
*Lịch ra không cố định nhưng cứ yên tâm tui thề không drop đâu.

Đêm hôm đó, những bức thư từ trên bầu trời rơi xuống tạo nên một cảnh tượng kỳ lạ.

Như có sự điều khiển, mỗi bức thư đều rơi xuống đúng người, đúng chỗ.

12 con người tưởng chừng bình thường lại mang trong mình những năng lực khác biệt, một con ma cà rồng từ hàng trăm năm trước trỗi dậy với mong muốn hút cạn máu của tất cả mọi người.

Chỉ trong bốn năm, quá nhiều biến cố ập đến khiến 12 người phải buộc trưởng thành, buộc thành đổi.

Cũng trong bốn năm đó, có những tình yêu dần nảy nở, như những hạt giống tâm hồn, đến khi kịp nhận ra đã đơm hoa kết trái.

Liệu họ có thể bảo vệ được bản thân, những người xung quanh và tình yêu nhỏ?​
 
(12 Chòm Sao) Đại Học Phù Thủy
Chương 1: Những bức thư kỳ lạ


Nhân Mã thơ thẩn đi dạo quanh bờ sống, hai tay cô xách đống đồ vừa mua từ Vinmart gần đó về.

Tiếng nhạc "Lily" phát ra từ tai nghe quanh quẩn trong tâm trí khiến cô vui vẻ mà khẽ ngâm nga.

Từng đám mây lững lờ trôi như những đàn cừu đang thư thái gặm cỏ trên nền trời, mặt trời đỏ rực như cục than hồng từ từ lặn về phía chân trời, mặt nước phẳng lẳng như tấm gương khổng lồ.

Bỗng Nhân Mã đưa tay bịt mũi, kêu "Ái ui!

Sao chỗ này cá chết nhiều thế, hôi quá!"

Trên mặt hồ xuất hiện rấ nhiều xác cá chết, nổi lềnh phềnh trên mặt nước.

Nhân Mã nhăn mặt chạy nhanh khỏi đoạn hồ này.

Phòng trọ cô không xa, nằm ngay bên ngoài ngõ đối diện với hồ.

Nhân Mã đẩy cửa đi vào "Tao về rồi, Kim Ngưu, mày ra đây mà lấy đồ đi này."

"Mày cứ để trong bếp đấy, tao đang chơi dở ván game."

Tiếng nói lười biếng của Kim Ngưu vọng ra từ bên trong chăn, Nhân Mã vừa nhìn liền tròn mắt, mùa hè tháng tám mà Kim Ngưu trùm chăn, không sợ chết nóng hay sao?Xử Nữ bên trong nhà tắm đi ra, cô mới tắm xong, nước còn nhỏ long tong từ trên tóc xuống, như nhận thấy tò mò của Nhân Mã, cô nói "Mày ơi con Kim Ngưu nó bật điều hòa mười sáu độ cả đêm qua.

Mày đi bar với tụi Thiên Bình nên không biết, tao nằm nhà mà tưởng nằm trong tủ đông."

Nhân Mã nghe xong tức điên, má nó chứ, đã cuối tháng kẹt tiền còn tiêu pha lãng phí, không sợ nợ đè ngập đầu à?

Cô hùng hổ tiến về phía Kim Ngưu, tốc chăn nó ra rồi gào "Má mày cuối tháng rồi tiền đâu đóng tiền điện."

Không mở chăn thì thôi, đã mở là sốc ngang.

Kim Ngưu bên trong đang lén lút xem phim đam mỹ, cạnh điện thoại đặt một gói snack, ngay lúc Nhân Mã lật chăn ra là đang đến đoạn hai nam chính hôn nhau đắm đuối.Cô mắt tròn mắt dẹt, không tin nổi vào mắt mình, con bạn ngày thường đầu óc trong sáng nhất cái phòng trọ đây sao?

Mãi lâu sa, Nhân Mã mới nặn được một câu "Bộ, bộ gì đấy?"

"Nhân Mã ơi, trong túi mày có bức thư gì này!"

Tiếng của Xử Nữ vọng từ trong bếp ra.

Hóa ra nãy giờ nhỏ đã lẻn vào trong, xem xem Nhân Mã có mua bông tẩy trang như lời nó dặn không hay chỉ mua dầu gội với sữa tắm.Nhân Mã và Kim Ngưu đồng thời quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy trong túi lấp ló một lá thư, mà trùng hợp thế nào, cả ba túi đều có thư, hơn nữa còn là mỗi túi một lá.

Kim Ngưu nhanh chóng chạy lại xem, cô mở một lá thư ra đọc to:"Kính gửi tiểu thư Xử Nữ.Đã mười tám năm kể từ cuộc gặp gỡ đó, không biết tiểu thư có còn khỏe hay không?Đợt tuyển sinh sinh viên của Đại Học Phù Thủy đã chính thức bắt đầu, chúng tôi xin mời tiểu thư tham gia đại học này.

Toàn bộ phí di chuyển, ăn ở, đồ dùng đều đã được mua sẵn, mong tiểu thư nể tình lão già này, tới học viện Phù Thủy của chúng tôi.Mời tiểu thư đọc câu thần chú...."

Xử Nữ nhăn mặt, câu thần chú kia toàn những từ ngữ cô chưa gặp bao giờ nên rất khó đọc, mãi mới hoàn thành được.

Vừa dứt lời, một luồng ánh sáng dưới chân xuất hiện, Xử Nữ kinh ngạc, hoảng sợ muốn nhảy ra ngoài nhưng cô đi tới tới ánh sáng đi tới đó.

Nhân Mã với Kim Ngưu cũng chạy vào, chẳng ngờ bị kéo vào luôn.Nhân Mã hoảng hốt ôm đầu, chạy lòng vòng muốn tìm đường thoát nhưng xung quanh như có bức tường ngăn cản "Đây là thứ gì vậy?

Phải làm sao bây giờ?"

Kim Ngưu thấy con nhỏ cứ chạy lăng xăng liền túm lại, quát "Mẹ mày im xem nào.".

Nhân Mã bĩu môi không chạy không nói nữa.

"Tụi mày ơi sao giống vòng tròn phép thuật thế, kí hiệu lạ vãi."

Xử Nữ sau một hồi nghiên cứu đưa ra kết luận.Một lát sau, ánh sáng nhạt dần, nhạt dần rồi tắt hẳn.

Trước mắt Nhân Mã, Xử Nữ và Kim Ngưu xuất hiện khung cảnh lạ hoắc.Một tòa biệt thự to lớn đồ sộ, lối kiến trúc châu Âu và Trung Đông kết hợp lại khiến toàn bộ tòa biệt thự trông giống như tòa lâu đài của các nàng công chúa trong truyện cổ tích.

Nếu không phải có tấm biển "đại học" có lẽ ba người còn nghĩ bản thân xuyên không vào truyện rồi ấy chứ.

Hơn nữa bây giờ rõ ràng đang là buổi sáng, không hiểu sao trên bầu trời lại là buổi tối, ánh mặt trăng nhàn nhạt chiếu vào mắt từng người một, những vì sao lấp lánh như đàn con vây quanh người mẹ hiền dịu.
 
(12 Chòm Sao) Đại Học Phù Thủy
Chương 2: Đại học Phù Thủy


Xung quanh có rất nhiều người bộ dạng kỳ lạ, Nhân Mã há hốc mồm khi chứng kiến một người cưỡi chổi từ trên trời, từ từ đáp xuống đất.

Kim Ngưu ngơ ngác nhìn một con ếch đang nói chuyện với một người bằng giọng điệu của bề trên.

Xử Nữ ngạc nhiên thấy một người ngã xuống đất, đầu chảy máu ròng ròng nhưng bỗng nhiên trở lại nguyên vẹn như không có chuyện gì.

Đằng xa, một nhóm người cũng đang ngạc nhiên y hệt tụi Nhân Mã, bọn họ rõ ràng đang ngồi chơi game bình thường trong phòng, tự dưng thấy mấy lá thư bay từ bên ngoài vào, còn đề tên bọn họ hẳn bên ngoài nên mới mở ra xem, ai ngờ vừa đọc được mấy câu đã thấy bản thân ở đây.Nhóm người này có năm người, đều là nam.

Người đầu tiên là người có mái tóc vàng hoe tự nhiên, khuôn mặt tuấn tú được lai giữa người Việt Nam và người Anh, đeo một chiếc kính dày cộm trễ xuống sống mũi thẳng cao mà đôi mắt vẫn phải nheo lại, trên tay anh còn đang cầm máy chơi game, người này tên là Bảo Bình.

Bảo Bình nâng gọng kính "Tụi bây ơi đây là đâu vậy?"

"Cái này làm sao tao biết được, sao nhìn mặt mày bình tĩnh vậy?"

Người vừa trả lời là một thiếu niên tóc nâu màu hạt dẻ, nhìn là biết mới nhuộm, ánh mắt mang vận số của người đào hoa cùng khóe môi bao giờ cũng nở nụ cười dễ gần khiến người ta cảm thấy hắn là người thân thiện còn người biết lại bảo mọi người né xa xa thằng này ra vì nó chỉ là thằng playboy không hơn không kém.

Song Tử đút tay vào túi quần, chạy ra hỏi "Bạn gì ơi đây là đâu vậy?"

Người hắn hỏi là một nữ sinh xinh xắn, cô ấy ngạc nhiên vì có người không biết đây là đâu mà có thể đến đây "Đây là đại học Phù Thủy.

Cậu không biết sao?"

Song Tử cười hì hì rồi chạy lại phía tụi kia, cập nhật tình hình.Khác với Nhân Mã, Kim Ngưu và Xử Nữ, năm người này rất bình tĩnh, tiếp nhận thông tin cũng rất nhanh, cùng chụm đầu lại bàn bạc đối sách.

Bảo Bình lên tiếng "Mày ơi vậy là cái lá thư kia gửi cho tụi mình, tức là tụi mình phải học ở cái nơi này đúng không?"

Song Tử gật gù đồng tình "Chắc vậy.

Thế bây giờ tụi mình đi vào trường đúng không?"

Thấy lũ bạn bàn bạc phải đến nửa tiếng vẫn chỉ quanh đi quẩn lại đúng một vấn đề mà chẳng ai giải thích được "Tại sao bọn họ lại ở đây?" khiến chàng trai có vẻ ngoài cao ráo, ánh mắt luôn hừng hực nhiệt huyết mất kiên nhẫn "Chúng mày đứng đây nói suông thì làm được gì?

Vào bên trong cho nhanh!"

Nói xong, chàng trai liền kéo người đứng bên mình, thanh niên nãy giờ cuống như đứng đống lửa ngồi đống than là Cự Giải đi vào trong làm cả lũ phải chạy theo sau.Năm người chạy vào bên trong, không vào thì thôi, đã vào thì ngạc nhiên tới há hốc mồm.

Trong này còn kì diệu hơn cả bên ngoài, cả năm người cảm giác như đang mơ vậy.

Một đài phun nước nhưng không phun nước mà phun ra ếch, đứng trước đài phun nước vung vẩy cái đũa rồi lẩm nhẩm đọc gì đó, trong chớp mắt đài phun nước lại phun ra nước.

Đúng đối diện Song Tử là hình ảnh hai người đang chĩa đũa vào nhau, sau đó một loạt nào là sấm sét, lửa, nước,...

Đúng lúc này, một tiếng gọi quen thuộc vang lên "Song Tử, Cự Giải!"

Năm người quay lại nhìn về hướng phát ra âm thanh, là Xử Nữ, Nhân Mã và Kim Ngưu.

Xử Nữ chạy tới đầu tiên, mái tóc cô rối tung, mồ hôi nhễ nhại nhưng ánh mắt không khỏi hiện lên sự vui sướng, cô thở hồng hộc, muốn nói mà chẳng nói nên lời "Hộc hộc, sao, sao, anh, hờ hờ..."

Nhân Mã đứng bên cạnh lập tức phiên dịch "Các anh cũng ở đây sao?"

Năm người cũng vô cùng ngạc nhiên, đâu ai nghĩ tại nơi kỳ quái này lại xuất hiện người quen "Đù!

Chúng mày cũng ở đây à?"

Ngay lúc này, giữa sân trường, trên bầu trời tĩnh mịch đen đặc, những vì tinh tú dường như chịu một áp lực nào đó, tất cả đều di chuyển tạo thành một dòng chữ lấp lánh "Chào mừng các tân sinh viên của Đại học phù thủy" Ngay sau đó là một giọng nói trầm chẳng biết từ phía nào thu hút sự chú ý của tất cả mọi người "Hô hô hô!

Xin chào toàn thể các sinh viên đang đứng dưới sân trường, ta là hiệu trưởng trường này.

Lát nữa sẽ có giáo viên tới đưa các cháu vào trong tham quan.

Từ ngày mai sẽ chương trình sẽ bắt đầu, chúc các cháu có bốn năm vui vẻ và tràn đập kỉ niệm tại ngôi trường này."
 
(12 Chòm Sao) Đại Học Phù Thủy
Chương 3


Cả năm người cùng nhỏng cổ lên nhìn, mắt tròn mắt dẹt.

Vài người xung quanh tấm tắc khen "Phép thuật của hiệu trưởng đỉnh thật, bình thường tao chiếu mấy chữ bé tí đã mệt thở không ra hơi, đằng này ông ấy chiếu cho cả trường xem, chẳng biết mình bao giờ được như vậy."

Người bạn bên cạnh cậu ấy bĩu môi, chê bai "Mày có chịu học đâu mà đòi được như vậy.

Phép chiếu chữ dễ vãi, chiếu cho cả trường tao cũng làm được."

Nói xong, hai người liền cùng đi vào bên trong trường.

Tám người đứng đực mặt ở đó một lúc, nhìn nhau rồi cũng đi vào trong.Chưa để mấy người ngạc nhiên lâu, một bất ngờ khác ập tới khiến dây thần kinh tê liệt luôn.

Một vị giáo sư ăn mặc kỳ dị, lão mặc một tấm áo choàng che ụp cả mặt, khuôn mặt nghiêm nghị hình chữ nhật khiến tất cả học sinh đều rén ngang.

Lão kéo áo choàng xuống, ú òa, một mái đầu bảy sắc cầu vồng khiến tất cả mắt tròn mắt dẹt, chiếc kính đi đeo áo choàng mang vẻ già cỗi, đứng đắn bao nhiêu giờ đây trông hề bấy nhiêu, trên gọng kính gắn hai chiếc kẹo giáng sinh.

Lão ho khù khụ, sau đó nở nụ cười tươi roi rói đầy thiện cảm "Mời các cô cậu vào trong, tôi là người dẫn mọi người đi thăm quan trường."

Nói xong, vị giáo sư đó liền quay lưng đi thẳng vào trong.

Mọi người lục tục chạy theo, nhưng Nhân Mã cảm giác vị giáo sư này không phải người, lão đi quá nhanh!

Hơn nữa còn không gây ra tiếng động, như lướt băng băng chứ không phải là đi vậy, nếu không phải do có bóng, khéo cô còn cho rằng lão là ma.Kim Ngưu đi bên cạnh Nhân Mã, tay cô ấy cứ nắm chặt lấy áo của Nhân Mã tới nỗi nhăn nhúm.

Nhân Mã nhắc "Kim Ngưu ơi mày thả ra xem nào."

Ma Kết đi sát rạt khuyên nhủ "Mày cứ bỏ ra đi, con Nhân Mã có cánh đâu mà bay mất."

Kim Ngưu lắc đầu nguầy nguậy "Tao, tao, tao không bỏ ra được, sos..."

Giọng nói cô lí nhí, quả thật, Kim Ngưu cảm thấy dường như có ai đó đang điều khiển mình, khiến cô không thể bỏ tay ra được.

Kim Ngưu đảo mắt nhìn quanh nhưng ai cũng đang cười nói với nhau, thật sự cô không biết là ai.

Đúng lúc đang thất vọng định quay sang cầu cứu lũ bạn, Kim Ngưu nhìn thấy một cây đũa đang chỉ về phía cô, trên đầu đũa lóe lên ánh sáng nhàn nhạt.

Cô ngẩng phắt mặt nhìn chủ nhân cây đũa, chủ nhân cây đũa mặc áo choàng đen y hệt ông giáo sư chỉ để lộ duy nhất đôi mắt nhỏ tí sâu hoắm híp lại, làn da trắng nhợt bợt bạt.

Kim Ngưu cảm nhận được ngay khoảnh khắc cô nhìn vào, hắn ta liền cây đũa xuống, cảm giác cứng ngắc, khóa còng cũng biến mất, cô dần lấy lại sự điều khiển.

Nhân Mã thấy Kim Ngưu có vẻ không ổn liền quay lại hỏi "Mày có làm sao không đấy?

Sao mặt nhìn tái mét thế kia?"

Kim Ngưu sợ hãi cúi gằm mặt, cô run rẩy chỉ tay về phía người nọ "Mày ơi, kia là ai vậy?"

Nhân Mã nheo mắt nhìn về phía tay Kim Ngưu nhưng chẳng thấy ai "Mày làm sao đấy?

Chỉ có cái bồn hoa thôi mà."

Kim Ngưu ngẩng đầu dậy, sững sờ nhận ra nơi đó đã chẳng còn một ai.Bảo Bình đi trước giục "Tụi mày đi nhanh cái chân lên xem nào."

Nhân Mã tức giận "Anh từ từ thôi, có chết ai đâu.

Kim Ngưu ơi are you ok?"

Cô lại cúi người, lo lắng nhìn Kim Ngưu.Kim Ngưu lắc đầu "Ok ok, I am so ok."

Sau đó, cô vươn tay, hít một hơi thật sâu rồi lấy đà chạy lên rồi đập bụp vào đầu Bảo Bình "Này thì giục!"

Bảo Bình kêu la oai oái rồi chạy trước, cả lũ cũng chạy theo đằng sau.

Lúc này, đằng sau một góc khuất xuất hiện một người thanh niên tuấn tú, mái tóc màu vàng ánh kim, nụ cười nhếch lên để lộ hai chiếc răng nanh sắc nhọn, đôi mắt đỏ như máu dõi theo Xử Nữ, miệng lẩm bẩm "Tiểu phu nhân, ta sắp tìm được em rồi."________________________________Á á á tui biết điểm rùi nè, mấy bà biết điểm chưa?

Điểm cao nhì lớp đó.
 
(12 Chòm Sao) Đại Học Phù Thủy
Chương 4


Thiên Bình vén mấy lọn tóc ra sau tai sau đó đút tay vào túi, thong dong đi vào trường.

Ma Kết đằng sau nhướng mày, ánh mắt hiện lên sự chê bai "Người anh em à, hơn mười năm trôi qua rồi, nó không khéo còn chẳng có chút ký ức gì với mày, mày lại tương tư thành bệnh."

Ma Kết thở dài rồi tiếp tục nói "Sao tao lại có một thằng bạn là boy si tình như mày nhỉ?"

Thiên Bình lườm nguýt Ma Kết "Mày chưa yêu thì hiểu sao được mùi vị ngọt ngào của tình yêu."

Ma Kết bĩu môi, chạy theo Thiên Bình.

Ma Kết và Thiên Bình đều là hai ma cà rồng thuộc dòng dõi quý tộc, Ma Kết là con của Bá Tước, còn Thiên Bình là con của Nhị hoàng tử, tức cháu trai của Hoàng Đế.Mười hai năm trước, Thiên Bình đi đến thế giới con người chơi, lúc đó bé tí, còn chưa phát triển răng nanh thành ra so với người thường cũng chẳng khác mấy, cậu bị đám người vây quanh đánh, may mà Xử Nữ xuất hiện giải cứu cậu, nếu không chắc chẳng còn cậu của bây giờ ấy chứ, Thiên Bình cực kỳ ấn tượng với cái cách đấm nhau của Xử Nữ, vừa đấm vừa chửi, mà chửi hay như hát khiến cậu nghe mà choáng ngợp.

Từ sau lần gặp mặt đó, Thiên Bình đã đem lòng say mê Xử Nữ, say mê cách đánh nhau, cách chửi nhau của cô vô cùng vô tận.

Cậu cho thị vệ đi tìm cô nhưng không tìm được, mãi đến hơn mười năm sau mới gặp lại.

Ma Kết đưa mắt nhìn xung quanh, mỉa mai "Ba trăm năm rồi mà nơi này chẳng thay đổi gì, đúng là khiến người ta chán ghét."

Thiên Bình không vui lườm "Bộ mày mắc chê lắm hả?

Hết chê tình yêu cao thượng của tao đến ngôi trường crush tao theo học."

Thiên Bình nói thì nói vậy nhưng anh vẫn không nhịn được lẩm bẩm "Thế kỷ 21 rồi mà kiến trúc vẫn như thế kỷ 16 thế này, nhìn quê thật."

Hai người đi vào trong hội trường.

Hội trường siêu rộng nhưng do nhiều người nên vẫn khá chật chội.

Thiên Bình đảo mắt, nhanh chóng xác định vị trí của Xử Nữ rồi xách cổ Ma Kết tới đó.

Xử Nữ không cao, chỉ vỏn vẹn có mét năm lăm nên phải nhón chân tới suýt chuột rút để nhìn được sân khấu.

Nhưng những người trong này ai cũng mét sáu đổ lên, Xử Nữ có cố cũng chỉ thấy được toàn gáy với đầu người khác.

Cô bực bội "Shit!

Tại sao ai cũng cao vậy?"

Nhân Mã cao hơn Xử Nữ nửa cái đầu nên cũng đang rướn người lên bằng cả tính mạng để nhìn sân khấu "Thật!

Cao gì cao hết phần thiên hạ rồi!"

Bảo Bình đứng đằng sau cười sặc sụa, cố tình đưa tay nhấn hai cái đầu của Xử Nữ và Nhân Mã xuống "Thay vì chê họ cao, sao không chê chúng mày lùn quá trước đi."

Xử Nữ tức giận, cô quay phắt lại chửi Bảo Bình "Ai hỏi?"

Bảo Bình thủng thẳng trả lời "Ai trả lời mày?"

Xử Nữ cứng họng, cô phẫn nộ giậm chân bình bịch xuống nền nhà.

Đúng lúc này, Nhân Mã kinh ngạc, nói "Đù!

Chúng mày ơi nhìn lên trên đi!"

Cả lũ hướng mắt về phía sân khấu.

Trên sân khấu, một người mặc áo choàng, lưng còng xuống tới nỗi phải chống gậy, chòm râu dài trắng như cước, đeo chiếc kính dày trễ xuống sống mũi, làn da nhăn nheo, ông cất giọng nói trầm ngâm, không lớn nhưng chẳng hiểu sao tất cả mọi người dù ở ngoài hội trường hay trong hội trường vẫn đều nghe rõ mồn một"Xin chào tất cả các tân sinh...

Khụ khụ khụ!"

Có điều chưa dứt câu, ông đã ho khùng khục, tiếng ho của ông dĩ nhiên cũng nghe thấy, Kim Ngưu rùng mình, cô cảm tưởng người này sắp ho ra cả lục phủ ngũ tạng vậy."

Ôi ông ơi là ông!

Cháu bảo ông cứ ngồi trong đó là được rồi, cần gì ra đây làm chi."

Một cậu trai trẻ từ phía trong sân khấu vội vàng chạy ra, đỡ ông cụ vào trong.Vừa thấy cậu trai ấy, những người đứng bên dưới bắt đầu xì xào to nhỏ, Cự Giải tai thính nhất nghe không sót câu nào "Đấy, tao nói có sai đâu.

Thằng đấy chẳng bao giờ chịu nghe theo mọi người, ba tao nói trước khai giảng viện trưởng khuyên nó hết nước hết cái vẫn không chịu mặc áo choàng.

Đường đường là người trong giới chứ có phải con lai con liếc gì đâu mà cứng đầu, không nghe theo quy củ đặt ra gì cả."

Cự Giải lúc này mới chú ý đến một điểm, đa số những người trong này ai cũng mặc áo choàng kín mít, che cả đầu."

Xin lỗi mọi người, sức khỏe ông tôi hơi kém."

Lát sau chàng trai đó chạy ra ngoài, đứng trên bục.

"Tôi xin thay mặt ông gửi lời thăm hỏi và chúc sức khỏe gia đình các vị và chào mừng các bạn.

Tôi là Phùng Thiên Yết, sau đây xin gửi tới mọi người vài lời.

Đầu tiên, chào mừng các bạn có thể bước chân vào Đại Học.

Như các đã biết, cả giới phù thủy chỉ có duy nhất một Đại Học chuyên đào tạo phù thủy..."

Giọng nói người này khá điềm đạm, trầm lắng dễ nghe giống như giáo viên Ngữ Văn vậy, mà trong tiết Ngữ Văn Nhân Mã làm gì?

Cô ngủ.

Vậy nên hiện giờ, với một người có giọng nói như giáo viên Ngữ Văn này thì Nhân Mã chỉ cảm thấy buồn ngủ, hai mắt díp lại trong khi những người xung quanh đều cực kỳ chăm chú ngấu nghiến từng từ.

Nhân Mã ngáp một cái, quay qua nhìn Kim Ngưu thì thấy đứa bạn đang dán mắt vào nhìn Thiên Yết, hai mắt hiện lên rõ ràng rành mạch một câu "Thằng đấy đẹp trai vãi".

Nhân Mã vỗ vai Kim Ngưu làm cô giật bắn mình quay lại."

Mày làm gì vậy?

Tao hết hồn hà."

Kim Ngưu trách.

"Mày ưng thằng trên đó đúng không?"

Nhân Mã hếch mắt về phía Thiên Yết.Kim Ngưu đỏ mặt, chối bay chối biến "Mày nói gì vậy?

Làm sao tao thích thằng đấy được?"

Nhân Mã bĩu môi, dù trong lòng biết rõ con này mê Thiên Yết như điếu đổ rồi nhưng vẫn im lặng không nói gì.Hết chương 4.__________________________________________________________Chết rồi cứu tui, tui lỡ xây dựng nhân vật thành 4 nữ 8 nam rồi.

Giờ không biết chỉnh như nào, hay để một cặp nam-nam, nếu được thì mọi người muốn để cặp nào?
 
(12 Chòm Sao) Đại Học Phù Thủy
Chương 5


Sau khi phát biểu xong bài diễn thuyết dài gần một tiếng kia, Thiên Yết khát khô cả họng đi vào cánh gà, chộp lấy cốc nước tu ừng ực.Uống xong, cậu quay qua xem tình hình ông mình thế nào, bỗng dưng nhìn thấy cô em gái vốn dĩ phải ở bên dưới, tham gia với tư cách sinh viên lại đang tíu tít trò chuyện với hiệu trưởng liền mày "Con kia, sao mày lại ở đây?"

Nữ sinh ngước mắt lên nhìn Thiên Yết, đôi mắt to tròn, lòng trắng chiếm phần nhiều, tròng mắt vốn có màu đen giờ lại phảng phất sắc nâu, lông mi dài cong cong, quanh mắt được đánh phấn hồng.

Cô bĩu môi, vén mấy lọn tóc ra sau tai "Làm sao?

Sao em không được ở đây?"

Thiên Yết nhếch miệng "Ái chà, hôm nay còn bày đặt make up lung linh thế.

Nói, cho ai ngắm hử?"

"Xì, sao em phải nói cho anh?"

Cô lườm Thiên Yết một cái rồi quay đi, ánh mắt hiện rõ vẻ không muốn nói chuyện.

Hiệu trưởng đang ngồi nghỉ trên ghế ngửi thấy mùi thuốc súng giữa hai đứa cháu liền xung phong làm sứ giả hòa bình "Thôi thôi, mấy đứa trật tự đi, anh em mà suốt ngày cãi nhau."

Thiên Yết đang định vặc lại, nghe ông nói thế đành im lặng, ánh mắt nhìn chằm chằm đầy sát khí.

Nữ sinh cảm nhận được, quay lại lè lưỡi rồi đứng lên "Ông ơi, cháu ra ngoài chơi tí."

Nói xong, cô chạy ra bên ngoài luôn.Nữ sinh này tên là Song Ngư, em gái của Thiên Yết.

Song Ngư mới mười bảy, thông thường phải hai năm nữa mới phải vào đây nhưng năm ngoái có người nói tư chất Song Ngư rất mạnh, nên cho đi học từ sớm nếu không rất dễ mất kiểm soát.

Mẹ cô không tin nhưng cha cô lại tin sái cổ, lập tức cho cô vào trường.

Hôm nay là ngày khai giảng, Song Ngư đặc cách cho bản thân make up bởi tuy Song Ngư trang điểm rất đẹp, nhưng phải ngồi trước gương cả tiếng đồng hồ để tô son đánh phấn là một cực hình với cô.Song Ngư rút hộp sữa từ trong túi, vừa uống vừa thong thả đi về chỗ ngồi.

Kỳ thực cũng lạ, mặc dù cách ông cô tuyển sinh viên khá là kỳ quặc, ưng ai là gửi thư tới luôn nhưng vẫn gửi trước hai, ba ngày để người ta kịp thích ứng chứ có phải trực tiếp bế đến đâu mà những người ngồi cạnh cô ai nấy đều ngơ ngơ ngác ngác như từ trên sao Hỏa xuống vậy.Song Ngư có thể khẳng định một điều, tất cả bọn họ đều là từ bên ngoài vào, e rằng còn chẳng biết phù thủy có tồn tại nữa.

Song Ngư không nén nổi tò mò với những người này, hỏi "Này, các cậu là ai vậy?

Tớ chưa từng gặp các cậu."

Kim Ngưu vừa bị Nhân Mã trêu, cô ngượng ngùng quay mặt đi thì bắt gặp Song Ngư.

Có lẽ lúc này đầu óc còn hơi chập mạch nên không cô thốt ra câu trả lời không thể vô tri hơn "Bọn tớ là...

Là ai?"

Xử Nữ ngồi cạnh Nhân Mã nghe động tĩnh liền ngoái đầu ra, thấy Song Ngư thì không khỏi cảm thán "Chu choa mạ ơi sao đẹp dữ vậy?"

Song Ngư ngồi xa nghe không rõ bèn hỏi lại "Hả?"

Kim Ngưu lúc này đã hết chập mạch, cô giải thích "Tớ là Kim Ngưu, chúng tớ cũng chả hiểu sao lại ở đây nữa.

Bọn tớ nhận được một lá thư, đọc xong thì đã phát hiện bị đưa tới đây rồi."

Song Ngư gật gù, sau đó nhận ra điểm bất hợp lý liền nói "Cậu nhận được xong bị đưa tới đây luôn, trực tiếp đưa tới trường?"

"Đúng vậy."

Kim Ngưu khẳng định.Xử Nữ tưởng người ta hỏi mình, đỏ mặt xấu hổ không biết đáp sao.

Nhân Mã ngồi cạnh Kim Ngưu, nghe hết đối thoại nãy giờ mới vỗ Xử Nữ một cái "Con dở hơi này, người ta hỏi Kim Ngưu chứ có hỏi mày đâu, bày đặt đỏ mặt làm gì?"

Xử Nữ lần này không xấu hổ nữa mà là nhục nhã tới nỗi không biết giấu mặt vào đâu, cô lầm bầm "Người đẹp tự dưng hỏi thì tao trả lời chứ có vấn đề gì đâu."

Bên này Nhân Mã nhìn Xử Nữ quê độ mà cười nắc nẻ, bên kia Song Ngư im lặng trầm tư.

Ông cô gửi thư từ tuần trước, theo đúng lịch thì phải đến từ ba ngày trước, sao lại hôm nay mới đến?

Hơn nữa rõ ràng bảo dịch chuyển tới quán trọ Cánh Quạt, ở đó sẽ có người hướng dẫn giải thích cho từng người và sắp xếp chỗ nghỉ để tránh việc những nhóm người như Kim Ngưu sợ quá mà tìm cách trở về sẽ rất rắc rối, nhưng tại sao cuối cùng lại trực tiếp tới đây?Ai đó đã ngăn cản đường đi và sửa lại nội dung của bức thư, nhưng để làm gì?

Không phải là chơi khăm, sẽ không ai ngu tới mức thay đổi chỉ để trêu đùa cả, trong giới phù thủy đó chính là tội chết.

Chắc chắn họ còn một mục đích sâu xa hơn, nhưng mục đích đó là gì giờ không quan trọng nữa, vấn đề ở đây là có người có thể thay đổi phép thuật của ông cô, người sở hữu phép thuật mạnh nhất ở đây.
 
(12 Chòm Sao) Đại Học Phù Thủy
Chương 6


Các sinh viên khác thấy bài phát biểu kết thúc liền đứng dậy lũ lượt ra về, bọn họ đa số đều không chọn phương pháp di chuyển bằng chân nên dưới đất khá rộng rãi, thông thoáng.

Ngược lại với khung cảnh bình yên này, trên bầu trời dày đặc những người cưỡi chổi bay qua bay lại, lâu lâu lại va vào nhau rồi phát ra các câu từ không được văn minh cho lắm.Nhóm Nhân Mã tất nhiên là đi bộ, Song Ngư do tò mò nên cũng mon men đi theo.

Bảo Bình khá nhát với người lạ nên đã nhanh chân chạy lên đầu nói chuyện với Xử Nữ và Thiên Bình.

Nhân Mã và Kim Ngưu đi cuối, hỏi chuyện Song Ngư liên tục khiến cô nàng có hơi ngượng.

"Ê, tên mày là gì vậy?

Mày cũng là người bị mấy bức thư kỳ lạ kia gọi tới à?"

Nhân Mã hỏi."

Không phải, tao là cháu gái hiệu trưởng, tên là Song Ngư, Nguyễn An Song Ngư."

Song Ngư lắc đầu đáp."

Ôi vãi, cháu gái hiệu trưởng!"

Nhân Mã kinh ngạc há hốc mồm.

"Mày là người thân của cái thằng vừa phát biểu đấy á hả?"

"Ừa.

Đó là anh trai tao."

Song Ngư gật đầu."

Khoan, thế là mày với thằng phát biểu đó là anh em sinh đôi hả?"

Kim Ngưu đi bên cạnh Song Ngư hỏi."

Không, tao nhỏ hơn anh ấy hai tuổi, năm nay mới mười sáu thôi."

Song Ngư lắc đầu, giải thích.

"Có ông nói pháp lực tao cao quá, nếu không học cách điều khiển sớm thì chẳng mấy mà phản phệ rồi đi luôn.

Tao chả tin nhưng mẹ tao lại tin sái cổ, cố chấp nhét tao vô đây."

"Vãi!

Tao tưởng phù thủy như chúng mày không mê tín, ai ngờ mê tín vl."

Nhân Mã kinh ngạc, cô chụm tay trái thành nắm đấm rồi đánh cái bụp vào tay trái, bộ dạng như ngộ ra gì đó.

"Thế bọn tao lớn hơn mày hai tuổi mà, ôi bé ơi gọi chị đê."

Cự Giải đi ngay sát trên nghe được câu chuyện liền quay xuống hóng "Cái ông nói cho nhóc là ai vậy?"

Song Ngư lắc lắc đầu, vẻ mặt lộ rõ sự bất lực "Tao cũng chả rõ ông từ đâu tới, nhưng ngay khi vừa xuất hiện đã sử dụng phép Triệu Hồi.

Bình thường tao cũng sử dụng được phép đó, nhưng ông ấy một lần dùng liền triệu ra cả quân đoàn âm binh.

Triệu ra được nhiều như vậy, cũng chỉ có năm vị kia."

Càng nói về sau, giọng nói của Song Ngư càng nhỏ dần, cuối cùng biến thành những âm thanh lí nhí trong cổ họng."

Năm...

Cái gì năm cơ?"

Cự Giải cúi đầu xuống đối diện với Song Ngư, nhướng mày khó hiểu."

Sao lại có đoàn âm binh ở đây?

Chúng mày không phải phù thủy à?

Phù thủy sao lại biết tới linh hồn, tao tưởng âm binh thuộc về hướng tâm linh?"

Nhân Mã nhăn mặt.Song Ngư vốn không cao, nếu muốn nói chuyện với cô đa số mọi người đều phải khom lưng xuống.

Cự Giải cũng vậy, chỉ có điều cậu cúi hơi sát, thành ra hai người buộc phải nhìn trực tiếp vào nhau.

Đây là lần đầu tiên cô quan sát một nam sinh gần tới như vậy, thậm chí cô còn nhìn thấy trong mắt Cự Giải cũng đang phản chiếu hình bóng bản thân và ngược lại.

Song Ngư đỏ mặt, quay đi chỗ khác và cố tình lờ đi câu hỏi của Cự Giải, sửa lại cách xưng hô "Ai nói phù thủy không tin tâm linh!

Bọn em cực kỳ tin vào thế giới tâm linh đấy chứ, các phép thuật nguyên bản của phù thủy đa số đều được cấu tạo nên từ tâm linh.

Ví dụ như phép triệu hồi, chị không để ý các vị binh tướng khi mất đều có quyền ra lệnh cho những âm hồn binh lính nhỏ bé hay sao?

Còn phép điều khiển nước thì được lấy ý tưởng từ Thủy quỷ.

Thực ra mà nói, phù thủy cũng là một dạng thầy đồng bà đồng thôi."

Nhân Mã há hốc miệng "Khoan, vậy thì pháp lực của mấy người, lấy đâu ra?"

"Tưởng tượng.

Trí tưởng tượng của con người là bất tận mà, với cả nguồn gốc phù thủy không hẳn là con người cho lắm.

Thực hư thế nào em không rõ, chỉ nghe nói mỗi phù thủy đều chỉ mang tối đa 2/3 dòng máu loài người, nhưng cái này hiếm lắm, đa số đều 1/3 thôi."

Song Ngư nhún vai giải thích.Nhân Mã gật gù, đúng là lạ lùng, cô còn nghĩ phù thủy sinh ra đã có pháp lực, ai ngờ còn phải có yếu tố tưởng tượng ở đây.Cả đoàn người sau khi đi ra khỏi địa phận Đại Học Phù Thủy liền đứng lại, Bảo Bình đứng lại, quay xuống hỏi "Này!

Bây giờ đi đâu đây?"

Song Tử vừa vuốt tóc vừa nói "Chịu!

Không dùng google map được, lúc nãy tao với Xử Nữ xem thử rồi."

"Để em để em!

Em dẫn mọi người ra quán trọ Cánh Quạt, dịch chuyển đồ của mọi người rồi chúng ta đi ăn trưa nhé!"

Song Ngư hào hứng đề nghị.Bảy người nhìn nhau một hồi rồi cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý.Song Ngư thành thạo dẫn bọn họ ra ngoài, trên đường đi, Bạch Dương cứ nhìn lên trời, ánh mắt tò mò "Này...

Sao chúng ta không bay như bọn họ cho nhanh?"

Nhân Mã, Kim Ngưu giật bắn mình, sửng sốt nhìn sang Bạch Dương "Đây là ai vậy?"

Lúc này mọi người mới chú ý tới Bạch Dương, Song Tử tiến lại, cười hì hì giới thiệu "Đây là bạn cùng phòng của tụi tao, chúng mày cũng gặp rồi còn gì."

"Gặp rồi á?"

Xử Nữ ngơ ngác hỏi, cô nhớ bản thân chưa gặp ai như vậy mà nhỉ."

Là người mặc áo hoodie đen lúc tụi mày tới đưa đồ ăn đó."

Cự Giải giải thích.Ba cô sửng sốt.

Cái người mặc áo hoodie hôm đó, ngồi thu lu trên ghế, mặt cúi gằm, tay bấm bấm điện thoại, đầu gục xuống, hơn nữa từ đầu đến chân đều mặc đồ đen, nhìn trông giống một kẻ buồn tình chán đời vô cùng.

Thế nhưng người trước mặt này, bộ dạng sáng sủa, làn da trắng trẻo, mái tóc cắt chỉn chu, cực kỳ hợp với ngũ quan, nụ cười hiền lành bẽn lẽn, nào có giống người lúc trước.Như đọc được suy nghĩ của ba người, Bảo Bình nói "Hôm đấy thằng này bị người yêu đá nên chẳng có sức sống là đúng rồi."

"Với cả...

Nó nói đúng đấy, Song Ngư ơi, sao em không dịch chuyển bọn chị về luôn, mắc gì đi bộ?"

Nhân Mã cùng quan điểm với Bạch Dương.Song Ngư bĩu môi, chê bai "Mấy người nghĩ em là ai?

Em chỉ có một cây chổi, sao mà chở hết tám người được.

Còn nữa, mấy người đi bộ một chút thì chết à?

Sao lười vậy?"

Về đến nhà trọ, Song Ngư rút từ trong chiếc túi da một tấm thẻ bài.

Tấm thẻ bài này có màu trắng, thậm chí xung quanh còn trang trí viền ren cũng trắng, mặt sau tấm bài là hình mọt cây quyền trượng màu vàng kim, trên đỉnh còn gắn thêm một trái tim màu hồng.

Mặt sau có ghi chữ gì đó nhưng do mờ quá nên Nhân Mã không nhìn rõ.Song Ngư quẹt tấm thẻ vào cánh cửa, dưới chân tất cả đồng thời xuất hiện một vòng tròn có ký hiệu giống như vòng tròn đã đưa cả lũ vào đây, chỉ khác lần trước là màu vàng còn lần này là màu trắng.Song Ngư mỉm cười, quay lại nói "Chào mừng mọi người đến với thế giới Phù Thủy."
 
Back
Top Bottom