- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 439,613
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11

010. Năm lần tìm chết (7)
"Rầm!"
Nữ streamer bị cây đèn đường gãy đập trúng đầu, ngã xuống, toàn thân lập tức im lặng không còn động tĩnh.Sự việc xảy ra quá nhanh, Vân Xuyên nhìn cảnh tượng này, cả người hoàn toàn sững sờ.Chuyện gì đây?
Sai kịch bản rồi, đúng không?Cô gái này... vừa mới thoát khỏi tay Vương Bân, lại rơi vào tay thần chết.Tốc độ từ lúc đèn đường gãy đến khi đập xuống quá nhanh, hơn nữa với độ chắc chắn của loại đèn đường này, dù bị đâm nghiêng đi, cũng không dễ gì gãy được.Dù sự thật đang bày ra trước mắt, nhưng thật khó để tin đây là một tai nạn.
Dường như có một bàn tay vô hình đang thao túng mọi thứ.Trong mắt Vân Xuyên, điều duy nhất khác thường mà nữ streamer này đã làm, chính là những lời cô ta buột miệng nói ra nửa phút trước.Cô ấy nói mình không phải người của thế giới này, chỉ tạm mượn thân thể này, đến sáng sẽ rời đi.Chẳng lẽ thế giới trò chơi của phòng livestream không cho phép streamer nói những lời như vậy?
Nhưng đây chỉ là một thế giới trong game, NPC nghe được lời này thì có sao đâu.Hơn nữa, trước đó, Lâm Nhất Sâm, Khổng Ân và nữ streamer này đều gọi nhau là streamer, NPC, nhưng những người khác dường như tự động bỏ qua, như thể không nghe thấy.Thật khó hiểu.Khán giả trong livestream cũng không thể tiết lộ dù chỉ một chút thông tin về thế giới trò chơi, vậy rốt cuộc họ có tác dụng gì?["Đại Bất Điểm" đã donate "1 cây nấm bảy màu"] và bình luận: [Lâu lắm rồi mới thấy một nữ streamer ngốc nghếch và cái chết như thế này.]Có quà tặng.
Được rồi, anh thu hồi lại câu nói trước đó.
Khán giả vẫn có chút tác dụng đấy chứ.Có thu nhập từ quà tặng, đợi kết thúc rồi có thể vào xem cửa hàng hệ thống.Nói đến kết thúc, Vân Xuyên nhìn nhiệm vụ, nhiệm vụ tự tìm chết cuối cùng cũng đã hoàn thành, nhưng anh vẫn còn ở trong trò chơi.Theo nhiệm vụ "sống sót đến hừng đông" của Khổng Ân và nữ streamer, Vân Xuyên cứ tưởng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể rời đi.Không ngờ hoàn thành nhiệm vụ không có nghĩa là trò chơi kết thúc.Xem ra, nhiệm vụ của Khổng Ân và nữ streamer gần như là không có, vì họ chẳng cần làm gì cả.Nhìn lại nhiệm vụ tự tìm chết của mình.Không so sánh thì không thấy đau.Bị phòng livestream nhắm vào đến mức muốn tố cáo, đáng tiếc lại không có chức năng này.Suy nghĩ xoay vần, nhưng thực tế chỉ mới trôi qua trong nháy mắt.Vương Bân cũng quay đầu lại, nhìn thấy nữ streamer bị đèn đường đập chết.Hắn sững sờ vài giây, rồi đột nhiên cười lớn."
Hahaha, ông trời cũng không tha cho tụi bây, cặn bã đáng chết!"
Nói xong, hắn giơ rìu lao đến."
Mày còn muốn giết tao?"
Vân Xuyên vừa chạy vừa hỏi một câu thừa thãi."
Tao hận không thể băm bọn mày ra thành bùn!"
Vương Bân gầm lên."
Tao sẽ đi tự thú, hơn nữa Vương Thanh Linh cũng sẽ không tha cho tụi tao, cuộc đời mày còn cả một tương lai rộng mở, hà tất gì phải hủy hoại nó vì những kẻ cặn bã như tụi tao?"
"Câm miệng!
Giả nhân giả nghĩa cái gì, mày không xứng nhắc đến tên em gái tao!
Nếu không phải tại tụi bây..."
Ánh mắt Vương Bân lóe lên chút tỉnh táo, nhưng khuôn mặt đỏ bừng vì phẫn nộ lại càng thêm đau khổ, nước mắt trượt xuống từ khóe mắt.Hắn không bảo vệ được em gái mình.Vân Xuyên vừa chạy vừa rút chiếc điện thoại kiểu cũ ra.Hai vạch sóng, chắc là đủ, chỉ không biết trong game số điện thoại còn có phải là dãy số đó hay không, có gọi được không.Anh nhanh chóng bấm ba chữ số rồi nhấn nút gọi."
Tút... tút... tút..."
"Xin chào, đây là..."
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trầm ổn, ôn hòa."
Tôi muốn báo án."
Vân Xuyên không quan tâm đối phương phản ứng thế nào, tiếp tục nói: "Vương Thanh Linh mất tích bảy ngày, là do bọn tôi.
Cô ấy không phải mất tích, mà đã chết rồi, còn bị phân xác."
"Tổng cộng có bảy người tham gia.
Tôi tên là Dư Tử Miễn, đồng bọn lần lượt là Hoàng Cung Lương, Hàn Gia, Lâm Nhất Sâm, Khổng Ân, Kim Chí Nhất, Hà Tương Kim.
Thi thể và hung khí giấu ở đâu thì không nhớ."
"Bây giờ tôi đang bị truy sát, không thể nói rõ động cơ giết người, nhưng bảy đứa bọn tôi đều không hối cải, thành tâm mong bị xử nặng, tốt nhất là tử hình."
"......"
Đầu dây bên kia rơi vào im lặng."
Điện thoại tôi sẽ không cúp máy, các anh có thể điều tra ngay bây giờ, nếu không nhớ rõ tên thì cứ nghe lại ghi âm."
"...
Khoan đã, cậu đang ở đâu?"
Người bên kia hỏi.Vân Xuyên quay đầu, hỏi Vương Bân, kẻ đang cầm rìu đuổi giết mình: "Vương Bân, đây là đâu?"
"Đây là..."
Vương Bân thậm chí có chút nghi ngờ Dư Tử Miễn bị hồn ma của em gái nhập vào.
Nhưng ngay sau đó, hắn thấy không đúng, cho rằng Vân Xuyên vì sợ bị mình chém chết nên mới gọi điện báo cảnh sát."
Dựa vào cái gì tao phải nói cho mày biết!"
Vương Bân hất tay ném chiếc rìu, lưỡi rìu lao vút đi, nhằm thẳng vào Vân Xuyên.Chạy một đoạn, cả hai đều có chút mệt.Vân Xuyên suýt nữa bị rìu đập trúng, thở hổn hển hét vào điện thoại: "Không rõ địa chỉ, lát nữa sẽ nói, đừng cúp máy."
Anh xoay người, lao vào con phố quanh co.Thế nhưng, chưa chạy được bao xa, liền thấy phía trước xuất hiện hai bóng người.Dẫn đầu là Lâm Nhất Sâm, hắn nhảy bật rất nhanh, trên đường lớn mà cứ nhảy lên từng bước, tốc độ nhanh hơn cả thỏ, cứ như dưới chân gắn lò xo vậy.Hơi phản khoa học.Phía sau hắn còn kinh khủng hơn, một nữ quỷ đuổi theo sát nút.
Mái tóc dài che kín gần hết khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt trắng dã, lạnh lẽo đến rợn người.
Cơ thể như bị chặt thành từng khúc rồi ghép lại một cách méo mó, xiêu vẹo, máu loang lổ thấm đẫm toàn thân, đến mức không còn nhìn ra được bộ quần áo ban đầu có màu gì.Lâm Nhất Sâm nhảy cực nhanh, nhưng mỗi lần hắn vừa dừng lại, thân hình nữ quỷ lại chớp lên, lập tức xuất hiện ngay phía sau hắn, chỉ còn cách trong gang tấc là có thể chộp lấy hắn.Không cho Vân Xuyên có thời gian phản ứng, một người một quỷ chớp mắt đã lao đến sát bên.Anh không kịp kinh hãi, lập tức quay người đổi hướng, tiếp tục chạy bán sống bán chết.Cảm giác như đế giày sắp ma sát đến tóe lửa, cổ họng khô khốc, thắt chặt lại.Chưa bao giờ anh chạy nhanh đến vậy.Tốc độ của Lâm Nhất Sâm và nữ quỷ không hề chậm, chỉ vài giây nữa, hắn sẽ lại như con hổ nhảy nhót mà vượt lên trước anh.
Đến lúc đó, nữ quỷ sẽ tiếp tục đuổi theo Lâm Nhất Sâm, hay sẽ dừng lại xử lý ạn trước, thật khó mà đoán được."
Vút-"Cơn gió sắc lạnh lướt qua bên tai."
Chú Hổ Nhảy" Lâm Nhất Sâm vượt qua Vân Xuyên, còn mượn lực nhảy lên cao, cúi đầu nhìn xuống anh.Đôi mắt hắn không mang theo bất cứ cảm xúc nào, như thể đang nhìn một món đồ vật, hoặc một chuỗi dữ liệu vô tri.Dù không quay đầu lại, nhưng chỉ cần nghĩ đến nữ quỷ ở ngay sau lưng, sống lưng Vân Xuyên đã lạnh toát, cảm giác như có vô số mũi kim nhỏ đang đâm vào."
Lâm Nhất Sâm!"
Anh hét lớn, rồi ném một vật về phía Lâm Nhất Sâm vừa vượt qua mình."
Vũ khí giết người của cậu, bắt lấy!"
Lâm Nhất Sâm cau mày, ban đầu định né tránh, nhưng khi nghe thấy hai chữ "vũ khí" nên mới vươn tay chụp lấy.
Hắn nhìn xuống lòng bàn tay.Một con rối gỗ?
Con rối này thì có thể làm vũ khí kiểu gì?Đang lúc nghi hoặc, sắc mặt nữ quỷ bỗng chốc trở nên giận dữ, càng thêm âm trầm đáng sợ.
Tròng mắt trắng dã khẽ đảo một vòng, ở chính giữa bỗng xuất hiện một chấm đen nhỏ xíu, nhưng trong chấm đen đó dường như hội tụ tất cả oán hận băng lãnh, chỉ cần nhìn vào liền có cảm giác như toàn bộ máu trong người bị đóng băng.Nữ quỷ gầm lên một tiếng, mái tóc dài dựng ngược, móng vuốt sắc nhọn lao thẳng đến.Tốc độ lại nhanh hơn mấy phần so với trước!Chết tiệt!
Bị cái tên NPC Dư Tử Miễn này chơi khăm rồi!
Thằng ranh con!Lâm Nhất Sâm lập tức phản ứng, dốc hết sức lực chạy trối chết.Nữ quỷ bám sát ngay phía sau, so với lúc trước càng thêm nguy hiểm, chỉ còn cách hắn một chút xíu, có thể chộp lấy bất cứ lúc nào.Phía sau.Vân Xuyên trơ mắt nhìn ma nữ lướt sát qua người mình mà đuổi theo Lâm Nhất Sâm, lập tức thở phào một hơi.
Nếu không phải phía sau còn có Vương Bân truy sát, chắc anh đã ngã phịch xuống đất rồi.Cược đúng rồi.Bài vị linh hồn trong con rối thực sự rất quan trọng đối với ma nữ, hoặc có lẽ, còn quan trọng hơn cả việc giết chết Dư Tử Miễn.Nếu như con rối không có tác dụng, anh chỉ còn cách thử ba món đồ trừ tà không biết có đáng tin hay không - kiếm đồng tiền, bùa vàng và gạo thơm.