Tâm Linh 1. CHUYỆN BÀ NGOẠI KỂ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
287512596-256-k547546.jpg

1. Chuyện Bà Ngoại Kể
Tác giả: NguynNguyn596562
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đang đi thì gió thổi qua.

ông, dì mình và mẹ nghe được mùi gì đó rất hôi và tanh.

Cứ nghĩ chắc chuột hay con gì đó chết gần đây nên không quang tâm lắm.

Đi được một lúc thì mùi hôi thối càng lúc càng nồng nặc nên ông mình quyết định đi tìm.

Đang nhìn ngó xung quanh thì đột nhiên ông nhìn thấy có gì đó đang treo lủng lẳng bị gió đánh đung đưa qua lại.​
 
1. Chuyện Bà Ngoại Kể
1. CHUYỆN BÀ NGOẠI KỂ.


Ông bà ngoại mình là người Bắc di cư vào Nam, lúc đi ông bà mình có dẫn theo anh em đi cùng sau đó khai hoang rồi sống gần nhau.

Được vài năm thì giải phóng cuộc sống càng khó khăn hơn.

Nhà ngoại lại đông con nên mẹ và các dì, cậu mình đều phải đi học và làm việc từ nhỏ rồi tự chăm sóc nhau vì ông bà cũng đi làm từ sáng đến tối.Dòng họ mình theo đạo Thiên Chúa nhưng không phải như mọi người thường nói đạo Thiên Chúa không tin chuyện tâm linh.

Cá nhân mình nghĩ vậy cũng không đúng vì một số người đạo khác mà mình biết họ cũng tuyệt đối không tin vào tâm linh thậm chí còn bán bổ.

Còn riêng gia đình mình và dòng họ mình thì rất tin về chuyện tâm linh.

Nhưng tin là một chuyện, mê tín thì lại là chuyện khác.

Mọi người đừng hiểu nhầm tin tâm linh là mê tín.Chuyện là khi di cư vào Nam và khai hoang khu đất để sinh sống thì bà ngoại mình kể lại khu này mồ mả rất nhiều, cây cối lại um tùm nên nhìn rất u ám.

Nhưng những khu xung quanh thì đều có người sinh sống nên mọi người quyết định ở lại chịu khó khai hoang.

Chuyện nhà cửa ngày xưa xây trên mồ mả là bình thường và đến nay vẫn có.

Có người biết, người không.

Nên mới có những chuyện tâm linh như vậy.

Bà ngoại kể ông mình rất giỏi lại chịu khó, sáng trồng rau, dắt bò, lấy củi.

Tối thì đi bắt cá, bắt ếch, bẫy chim ngoài đồng.

Tối đó cũng như những ngày khác ông mình ra đồng đánh chim đang móc lưới thì gió ở đâu nổi lên ào ào.

Nhưng lạ là gió chỉ đánh chỗ mấy bụi tre.

Ông mình cũng cảm thấy lạ lạ nhưng rồi cũng bỏ qua mặc kệ.

Gió nổi lên càng lúc càng lớn nên ông mình cũng nhanh nhanh tay cho kịp vì sợ chim sẽ bay hết.

Chim chóc bay loạn xạ từ bụi tre này sang bụi tre khác, nghĩ hôm nay thế nào cũng đánh được nhiều chim nên ông ngồi xa xa đợi một lúc thì đến thu bẫy để về.

Nhìn thấy trong bẫy có rất nhiều chim nên ông mình mừng lắm.

Bắt vào lồng rồi về nhà khoe với bà.

Bà mình cũng thấy đến gần cả trăm con trong lồng nên cũng che chắn cẩn thận để mai mang ra chợ bán.

Chim bay rồi kêu ầm ĩ trong lồng nhưng qua một đêm đến sáng hôm sau mở lồng ra thì lại toàn bùn với đá.

Biết là tối qua bị ma trêu nên hai vợ chồng ông bà cũng không nói gì nữa.

Qua tuần sau thì trời có mưa nên ông mình cùng mẹ và dì thứ 4 của mình rủ một vài người em của ông cùng đi bắt ếch, bắt cua đồng.

Mọi người cũng biết trời mưa ếch nhái thường ra nhiều nên ai cũng tranh thủ đi kiếm miếng ăn cho gia đình.

Công việc này thường bắt đầu về đêm vì ếch, cua thường ra ngoài tìm thức ăn.

Mọi người đi cùng nhau ra đồng rồi sau đó chia nhau người trên người dưới để soi.

Ngày xưa thì không có đèn pin hay đèn pha như bây giờ, chỉ toàn dùng đèn dầu nên rất khó khăn.

Sau một hồi lội nước, moi hang thì ông mình cũng được kha khá cua và ếch.

Đang định bụng sẽ về sớm vì hai đứa con đã buồn ngủ thì đột nhiên dì 4 mình hét lên : " bố ơi, ở đây ếch nhảy nhiều quá này".

Ông ngoại với mẹ mình cũng cầm đèn chạy đến thì đúng như lời dì mình nói.

Ếch nhảy từng đàn, con nào cũng to bằng bàn tay.

Ông ngoại mình vội vàng giăng lưới vì sợ chúng chạy mất.

Cuối cùng cũng bắt được hơn chục con.

Ngoại mình kể chưa từng thấy con ếch nào to như vậy bao giờ nên sau khi về nhà ai cũng ra xem và mừng lắm.

Tiếng ếch kêu to cả một đêm nhưng đến sáng hôm sau khi ra kiểm tra thì không thấy mấy con ếch đó nữa.

Trong giỏ chỉ còn lại một ít cua và vài con ếch nhỏ còn lại thì toàn lá cây và bùn.

Ông ngoại mình thì tức lắm vì cứ bị trêu ghẹo mãi nên về sau, ông chỉ đặt bẫy rồi về nhà.

Đến sáng hôm sau mới ra thu bẫy.Chuyện lại tiếp tục xảy ra khi mẹ mình cùng ông ngoại và dì Hai lên rừng tìm củi.

Nói là rừng thật ra cũng không đúng.

Chỗ này bao gồm nhiều ngọn đồi tầm trung san sát nhau, bao quanh là đồng ruộng.

Đang chặt củi thì ông mình nghe ai kêu: " Ê" rất to.

Ông nhìn xung quanh nhưng không thấy ai.

Nghĩ đâu chắc chim hay con gì đó kêu.

Quay lại tiếp tục công việc thì lại tiếp tục nghe :'Ê...ê..".

Nhìn quanh thì vẫn không thấy ai hay con gì.

Dì và mẹ mình thì đang ngồi bó củi và hình như không nghe thấy.

Ông mình nghĩ hay ai đó quen thấy ông từ xa rồi kêu nên ông hỏi dì và mẹ mình xem bó xong chưa thì về sẵn xem ai gọi luôn.

Lúc xuống đồi thì không hiểu sao ông không đi theo hướng ban đầu nhưng lại đi hướng khác.

Đang đi thì gió thổi qua.

ông, dì mình và mẹ nghe được mùi gì đó rất hôi và tanh.

Cứ nghĩ chắc chuột hay con gì đó chết gần đây nên không quang tâm lắm.

Đi được một lúc thì mùi hôi thối càng lúc càng nồng nặc nên ông mình quyết định đi tìm.

Đang nhìn ngó xung quanh thì đột nhiên ông nhìn thấy có gì đó đang treo lủng lẳng bị gió đánh đung đưa qua lại.

Ông bảo mẹ và dì ở lại còn ông cầm theo cây rựa tiến lại gần.

Lúc đó ông cũng sợ lắm nên vừa chậm chậm đi đến vừa quan sát.

Càng đến gần ông mới phát hiện là có một cái xác treo cổ, đột nhiên gió lúc này lại thổi mạnh tiếng cây gỗ đan nhau kêu cót két làm cái xác lắc lư mạnh, rồi xoay phần trước về phía ông mình.

Ông mình hết hồn vì cái xác treo cổ nhìn rất ghê.

Mắt trợn ngược lên, lưỡi thì the ra ngoài, phía sau gáy còn bị hói một mảng lớn, tóc dài lơ thơ bay tới tấp.

Ông mình cứ nghĩ là gặp ma nên vừa cầm rựa vừa la lớn vừa đọc kinh.

Sau vài phút thấy cái xác vẫn lắc lư nên ông bấm bụng đến gần hơn thì mới biết đó là người thật.

Kiềm lại nỗi sợ ông quay lại chỗ dì và mẹ mình nói dì mình đi xuống đồi chạy về báo cho cán bộ trên đồi có người treo cổ chết.

Hơn tiếng sau thì có một đội đến chặt dây rồi đưa người chết xuống.

Người ta lồng xác vào túi ni lông.

Trong quá trình ai cũng nôn ói vì cái xác bốc mùi quá kinh khủng.

Xác định đó là xác của một người đàn ông.

Nghe nói ông này chết mấy ngày rồi.

Cũng không rõ có tìm được thân nhân hay không....
 
1. Chuyện Bà Ngoại Kể
CHUYỆN BÀ NGOẠI KỂ 2.


Như mình đã nói ở đầu thì dòng họ mình đạo Thiên Chúa.

Ông ngoại mình cũng là con đầu nên trong xóm nhỏ, nhà của ông mình như là trung tâm của xóm vậy.

Mỗi lần đến ngày lễ quan trọng dù lớn hay nhỏ thì anh em, con cháu, bạn bè đều tụ họp về nhà ngoại mình để đọc kinh cầu nguyện và làm tiệc mừng lễ.

Và theo như mình được nghe kể thì những người có lòng yêu mến và tôn kính với đạo của họ thì ma quỷ cũng sẽ quấy phá nhiều hơn.

Điển hình là nhà ngoại mình.

Trong những năm tháng sinh sống ở mảnh đất này thì ngoài những câu chuyện xảy ra với ông bà, các dì và mẹ mình thì xung quanh xóm cũng lớn nhỏ xảy ra nhiều chuyện.

Nhưng có vài chuyện xảy ra dẫn đến việc ông mình và các em của ông quyết tâm vào Đồng Nai để mang tượng thánh Michael ( một vị thánh với chức vụ tổng lãnh thiên thần bên đạo của mình) về xóm để thờ xua đuổi quỷ dữ.CHUYỆN ĐẦU TIÊN: CON QUỶ TRÊN NÓC NHÀ. (MÌNH SẼ KỂ TIẾP VỀ NÓ VÌ ĐẾN TẬN BÂY GIỜ NÓ CÓ DẤU HIỆU QUAY LẠI NHÀ NGOẠI MÌNH)Phía đối diện nhà ngoại mình ngày xưa có hai nhà gần nhau chỉ cách một lối đi nhỏ dẫn ra phía sông.

Nhà bà H và bà C ( mình không nhớ tên bà C nên tạm gọi vậy nha mọi người).

Bà mình kể không biết vì chiếm đất hay vì lý do gì mà bà C lúc nào cũng chửi nhà bà H.

Đến nổi sáng cứ mở mắt ra là chửi đến tận tối.

Đến lúc bà C bệnh sắp chết mới nghe bà nói bà thấy con quỷ đen thui cứ ngồi trên nóc nhà bà H cứ vỗ tay mà cười ( mình kể mà nổi hết da gà).Chuyện thứ hai xảy ra chính tại nhà ngoại mình.

Theo những gì mình nghe bà và mẹ mình kể lại thì nó drama như phim Ấn Độ vậy đó.

Và xảy ra liên tục mấy ngày cho đến khi ông mình và mọi người trong xóm mang được tượng thánh Michael về.Chuyện bắt đầu khi ông bà mình nghe được chuyện có quỷ trong xóm nên ông mình gọi anh em lại và họp nhau ngày đi và thuê xe.

Khi mọi thứ được quyết định thì ngay tối đó liền xảy ra chuyện.

Khi ngoại và các dì đang thiu thiu ngủ thì cứ nghe tiếng gõ cửa: cộc cộc... cộc cộc..

Cứ gõ hai ba lần.

Dì mình nghe nên có hỏi ông là ai mà gõ cửa giờ này.

Nhưng ông chỉ nói chắc con gì nhảy vào cửa chứ không có ai đâu, ngủ đi mai dậy đi lễ.

Nhưng tiếng gõ cửa vẫn không dừng và càng lúc càng dồn dập.

Cả nhà ngoại mình ai cũng nghe nên sợ lắm.

Vì nếu ai đó nhờ vã vào ban đêm thì sẽ gọi hoặc nói vọng vào chứ sao chỉ có tiếng gõ cửa.

Mẹ kể các dì nằm im không ai ngủ được vì sợ.

Cuối cùng ông mình quyết định dậy xem chuyện gì.

Khi thắp đèn ra mở cửa thì không có gì nên ông đóng cửa và vào ngủ.

Khi nằm xuống được một lúc thì lại tiếp tục nghe tiếng gõ cửa.

Lần này gõ lớn và dồn dập hơn nên ông bà và mọi người hiểu chuyện gì xảy ra rồi.

Bà mình tập trung các dì lại một phòng trong khi ông mình thắp đèn, tay cầm chuỗi mân côi và nước thánh đi ra cửa. tiếng gõ vẫn vang lên bên ngoài.

Ông mình lẩm nhẩm kinh thánh trong miệng, tay đưa chuỗi mân côi ra phía trước và mở mạnh cửa rãi nước thánh ra ngoài thì mọi thứ im bặt.

Ông đóng cửa lại sau đó gia đình ngoại mình cùng nhau đọc kinh rồi ngủ đến sáng.

Qua ngày hôm sau thì nó lại tiếp tục quấy phá.

Nữa đêm khi mọi người đang ngủ thì lại tỉnh giấc vì nghe tiếng ngựa đi.

Tiếng vó ngựa kêu cộp cộp và tiếng dây xích kéo lê trên nền đất.

Mẹ mình nói thật sự lúc đó ai cũng run.

Mẹ nghĩ ông ngoại cũng sợ nhưng nhà chỉ có mình ông là đàn ông nên ông mới can đảm như vậy để bảo vệ gia đình.

Lần này ông gọi bà và các dì dậy rồi bảo cả nhà cùng nhau đọc kinh lớn lên còn ông ra phía bàn thờ lấy cây thánh giá và nước thánh mang theo bên mình.

Tiếng ngựa lúc này phi nhanh kèm theo tiếng dây xích loảng xoảng rất lớn.

Ông mình lại tiến về phía cửa ra vào miệng đọc lớn kinh Lạy Cha tay đưa Thánh Giá hướng về phía trước và vẩy Nước Thánh liên tục.

Vài giây sau mọi thứ im bặt.

Ông mang Nước Thánh vẩy khắp nhà xong vào phòng đọc kinh cùng gia đình.

Giống như lần trước cứ nghĩ mọi chuyện chấm dứt nhưng không.

Khi đọc kinh xong, gia đình chuẩn bị đi ngủ thì nó lại tiếp tục.

Nó phi ngựa chạy quanh nhà rầm rập.

Tiếng vó ngựa, tiếng cây roi quất ngựa cứ vang liên tục.

Các dì của mình thì ai cũng sợ run, có dì còn thút thít không dám khóc lớn nhưng ông bà vẫn nói ráng tập trung đọc kinh thánh và lần chuỗi.

Hết cho ngựa chạy quanh nhà thì lại nghe tiếng gọi bên ngoài.

Tiếng gọi âm âm vang vang nghe rợn người kinh khủng.

Đến khi trời gần sáng thì mọi thứ mới trở lại bình thường.

Bà ngoại mình nhớ lại thì vẫn còn nét sợ.

Mẹ mình thì nói đến chết vẫn không quên được.Một đêm trước khi mai mọi người bắt đầu đi Đồng Nai thì gia đình bà P và ông P cũng bị phá như nhà ngoại mình.

Đêm khuya khi đang ngủ thì bà P nghe tiếng ai gọi bên ngoài: P ơi...

P ơi...

Mở cửa P ơi...

Sau đó là tiếng bước chân rồi gõ cửa.

Bà P tưởng ai trong xóm có việc gấp nên cũng ra mở cửa nhưng không thấy ai.

Trong khi con bà nằm phía trước nhưng hình như không nghe tiếng gọi nên vẫn ngủ say.

Bà P nhìn xung quanh vẫn không thấy gì nên đóng cửa rồi vào phòng ngủ.

Vừa nằm xuống lại nghe tiếng ai gõ cửa nên Bà P sinh nghi, sợ quá nên trùm mềm đọc kinh đến sáng.Cũng đêm đó nó cũng phá nhà ông P.

Vẫn là tiếng ngựa phi rồi dây xích kêu rổn rảng.

Hành hai gia đình ông bà một đêm đến sáng.

Đến khi ngồi lên xe đi mới kể cho ông mình nghe.

Trên đường đi ai cũng căng thẳng vì sợ nó sẽ vẫn theo phá không cho mang tượng thánh về nên ai cũng đọc kinh cầu nguyện.Sau khi làm phép thánh và mang được tượng về thờ thì trong xóm mới bắt đầu bình yên.

Để nói là bình yên hẳn thì cũng không đúng vì như mình đã nói khu đất này người chết, mồ mã rất nhiều nên chuyện thấy linh hồn hoặc bị người ta quấy phá vẫn còn....
 
Back
Top Bottom