Cập nhật mới

Dịch Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 260: C260: Ngươi là ai


Đồ Bá có tật giật mình, dù sao nơi này là Tiểu Vân Phong ở Thanh Vân Tông, còn có phong chủ tọa trấn.

Mặc dù tu vi của Đồ Bá không tệ, nhưng cũng chỉ là Động Hư Cảnh thôi, đủ để đối phó với Diệp Tri Thu, nhưng ở Thanh Vân Tông đúng là có chút không đáng giá nhắc tới.

Đừng nhìn tông chủ Thanh Vân Tông có thực lực bình thường, đó là bởi vì quy củ của Thanh Vân Tông là như thế, nhưng bốn vị phong chủ khác, có ai mà không phải Bất Tử Cảnh?

Cho nên Đồ Bá nhất định phải thành công trong thời gian nhanh nhất, nếu không rất dễ dàng bị đối phương phát hiện ra được.

Nhưng Đồ Bá nghìn tính vạn tính, làm sao cũng không tính được thế mà chỗ Diệp Tri Thu đã sớm có chuẩn bị rồi?

Căn nhà gỗ này rõ ràng là chỗ ở của Diệp Tri Thu, vì sao người ở bên trong không phải Diệp Tri Thu?

"Ngươi... Ngươi là ai?"

Đồ Bá hỏi một câu theo bản năng, nhưng nghĩ lại, ám sát thất bại, mình phải nên bỏ chạy.


Nghĩ tới đây, Đồ Bá liền quay người muốn rời khỏi, lại phát hiện vậy mà mình đã hoàn toàn bị trói chặt lại, không thể động đậy được.

"Cũng đã tới đây rồi, vội vã đi làm gì?" "Ngươi sẽ không thật sự cho rằng mình rời đi là sẽ không có chuyện gì chứ?"

Trần Trường An cười lạnh một tiếng, sau khi đứng dậy từ trên giường, liền đi tới trước mặt Đồ Bá.

Mặc dù là đêm tối, nhưng dù sao đều là người tu hành, hai người đứng đối diện nhau, vẫn có thể thấy rõ ràng hình dạng của đối phương. Truyện Teen Hay

Sau khi nhìn thấy Trần Trường An, Đồ Bá cũng sững sờ, khuôn mặt thật trẻ tuổi, nhưng rốt cuộc hắn là ai?

Người này không phải người của Thanh Vân Tông, chẳng lẽ là người của Diệp Tri Thu?

"Đồ Bá, ngươi đúng là trung bộc của Tào Cẩm Tú, loại chuyện này mà ngươi cũng nguyện ý làm".

Nghe thấy lời này, trong lòng Đồ Bá không khỏi chấn động, nhưng mà cũng không biểu hiện ra vẻ kinh hoảng, mà là lạnh giọng nói: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì, Tào Cẩm Tú? Đại tiểu thư Tào gia? Ta không có quan hệ gì với người này".

Không thể không nói, Đồ Bá vẫn còn có chút đầu óc, cũng không giả bộ như hoàn toàn không biết cái tên Tào Cẩm Tú này, dù sao không biết mới là quá giả.

"Ngươi cũng có chút đầu óc, nhưng không nhiều, Thanh Vân Tông có nhiều người như vậy, chẳng lẽ không có một người nào biết thân phận của ngươi sao?"

"Có phải ngươi đã nghĩ quá ngây thơ rồi không?", Trần Trường An cười lạnh nói.

Đồ Bá cũng là nhất thời nóng vội, hoàn toàn quên mất trong Thanh Vân Tông còn có những người khác từng gặp mình.

"Hừ, cho dù biết là ta thì sao chứ?”

"Lần này Diệp Tri Thu đến đây Thanh Vân Tông, cố ý nhục nhã đại tiểu thư chúng ta, ta cũng chỉ là muốn dạy dỗ hắn một bài học thôi”, Đồ Bá lạnh giọng nói.


Dạy dỗ?

Trần Trường An cười lạnh một tiếng, vừa rồi đối phương ra tay tuyệt đối không phải dạy dỗ, mà là muốn lấy mạng Diệp Tri Thu.

"Ngươi đoán xem mọi người có thể tin tưởng chuyện này thật sự không có liên quan gì với Tào Cẩm Tú không?”, Trần Trường An cười lạnh hỏi.

"Ngươi muốn làm gì?"

"Chuyện này không có chút liên quan nào đến đại tiểu thư, là ta tự chủ trương, đại tiểu thư hoàn toàn không biết rõ chuyện này".

"Ngươi..." "Yên tĩnh một lát đi".

Trần Trường An không tiếp tục nghe đối phương nói nhảm nữa, dù sao rốt cuộc xảy ra chuyện gì, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.

Trần Trường An trực tiếp phong ấn linh hồn Đồ Bá, để ông ta rơi vào giấc ngủ Say.

Người này còn hữu dụng, hiện tại giết có chút đáng tiếc.


Trần Trường An đi ra từ trong nhà gỗ, đứng ở phía ngoài chính là mấy người Phương Vân Khê.

Diệp Tri Thu nhìn thoáng qua Đồ Bá, hắn ta nhớ rất rõ ràng, lúc trước Tào Cẩm Tú đến nhà họ Diệp từ hôn, bên cạnh ả ta chính là người này.

"Tào Cẩm Tú vẫn không nhịn được".

"Nhưng rốt cuộc là ả ta nghĩ như thế nào vậy? Làm như thế chỉ có trăm hại chứ không có một lợi", Phương Vân Khê cau mày nói.

"Có lẽ, ả ta chỉ không muốn để ta sống đi, về phần sau này sẽ như thế nào, ả †a cũng không thật sự cân nhắc chu toàn", Diệp Tri Thu thản nhiên nói.

"Trần huynh, ngươi định xử lí người này như thế nào? Giao cho Thanh Vân Tông sao?", Phương Vân Khê hỏi.

"Không cần vội". "Chẳng lẽ các ngươi không muốn nhìn xem, ngày mai Diệp Tri Thu xuất hiện trên lôi đài, Tào Cẩm Tú kia sẽ có phản ứng gì sao?", Trần Trường An vừa cười vừa nói.

"Ừm... như thế đúng là thú vị".
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 261: C261: Ngươi đi một chuyến đi


Người khác sẽ thật sự tin tưởng lời nói của Đồ Bá sao? Sẽ thật sự không nghi ngờ mình sao?

Rốt cuộc là Đồ Bá có thành công hay không? Bây giờ tình huống của Đồ Bá như thế nào? Đã bị người của Tiểu Vân Phong khống chế rồi sao?

Mang theo vô vàng suy nghĩ cùng sầu lo, Tào Cẩm Tú cứ ngồi như vậy đến hừng đông.

"Sao vậy?" "Ngủ không ngon sao?”

Ngày hôm sau, khi Lục Vân nhìn thấy Tào Cẩm Tú cũng không khỏi nhướng mày, làm sao lại không có tinh thần như thế?

Tào Cẩm Tú mỉm cười lắc đầu, mặc dù trong lòng vẫn luôn lo lắng bất an, nhưng ả ta vẫn phải cố gắng tỏ ra bình thường một chút.

"Chỉ là có chút không thoải mái, hôm nay không có chuyện gì chứ?"

Một câu của Tào Cẩm Tú khiến Lục Vân hơi sững sờ, hôm nay có thể có chuyện gì? Không phải là có hội võ sao?

Nhìn thấy phản ứng của Lục Vân, Tào Cẩm Tú cũng có chút nghỉ hoặc, chẳng lẽ Đồ Bá cũng không bị bắt được?

Sau khi thành công, Đồ Bá đã chạy được sao? Nếu là như vậy thì đúng là một chuyện tốt.

Gió êm sóng lặng, dường như không có cái gì xảy ra, điều này khiến trong lòng Tào Cẩm Tú có chút phức tạp.

Diệp Tri Thu đã chết, không thể nào có thể bình tĩnh như vậy mới đúng, vì cái gì?

Vì sao lại như vậy?

Oanh!!


Đột nhiên, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của Tào Cẩm Tú.

Diệp Tri Thu xuất hiện khiến Tào Cẩm Tú cảm thấy linh hồn của mình như muốn nổ tung.

Không chết!

Diệp Tri Thu quả nhiên không chết?

Vì sao hắn ta lại không chết?

Đồ Bá thất bại ư?

Không có khả năng!

Điều này tuyệt đối không có khả năng!

Đồ Bá là tu vi Động Hư Cảnh, giết Diệp Tri Thu làm sao có thể thất bại được?

Chẳng lẽ là phong chủ Tiểu Vân Phong phát hiện ra Đồ Bá, cứu được Diệp Tri Thu?

Nghĩ tới đây, Tào Cẩm Tú liền nhìn sang phong chủ Tiểu Vân Phong, lại phát hiện đối phương vô cùng bình tĩnh.

Mà phong chủ Tiểu Vân Phong cũng phát hiện ra có người đang nhìn mình, vừa quay đầu liền bốn mắt nhìn nhau với Tào Cẩm Tú, mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn khẽ gật đầu, dù sao cũng là vị hôn thê của thiếu tông chủ.

Không phải ông ta, cũng không phải ông ta!


Vậy rốt cuộc là ai?

Lúc này sắc mặt Tào Cẩm Tú vô cùng khó coi, ánh mắt hốt hoảng khiến Lục Vân nhíu mày, có chút không hiểu.

"Cẩm Tú, rốt cuộc muội làm sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?", Lục Vân có chút bận tâm mà hỏi.

"Không có... khả năng, ta có chút không thoải mái, ta đi về trước".

"Được, để ta đưa muội đi".

"Không cần, huynh cứ ở lại đây đi, một mình ta đi là được rồi".

Sự khác thường của Tào Cẩm Tú khiến Lục Vân cảm thấy có chút không đúng, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao bởi vì Diệp Tri Thu, hôm qua ả ta cũng có chút không quá dễ chịu, có lẽ là phiền não trong lòng cũng nên.

Mấy người Trần Trường An cũng đang chú ý đến biểu hiện của Tào Cẩm Tú, nhìn thấy đối phương chạy trối chết, mấy người Trần Trường An đều cười một tiếng trong lòng.

"Tri Thu, nhiệm vụ của ngươi là tham gia hội võ cho tốt, những chuyện khác thì không cần phải suy nghĩ".

"Vâng, sư phụ”.

"Tiên Nhi”.

"Đến đây".

"Ngươi đi một chuyến đi".

"Vâng, công tử".

Cố Tiên Nhi khẽ gật đầu, sau đó trực tiếp đứng dậy rời đi, điều này khiến Phương Vân Khê ở một bên có chút không hiểu.

"Trần huynh, Tiên Nhi cô nương đi đâu vậy?" "Chờ một chút ngươi sẽ biết". "Ờm... được thôi".

"Đúng rồi, làm sao bắt đầu từ đêm hôm qua lại không nhìn thấy Hoàng huynh vậy?”

Từ tối hôm qua, Phương Vân Khê vẫn không nhìn thấy Đại Hoàng, trong lòng có chút hiếu kì.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 262: C262: Quá độc ác


"Một chiêu, lại là một chiêu!"

"Quá độc ác!"

"Nghiền ép, đây tuyệt đối nghiền ép!"

"Sao biểu hiện hôm nay của Diệp Tri Thu lại không giống hôm qua vậy?"

"Có phải là những đối thủ này đều quá yếu hay không? Căn bản là không có cách nào để Diệp Tri Thu phải nghiêm túc?"

"Có lẽ vậy, dù sao Tôn Hạc Niên cũng thất bại, những người này căn bản đều không phải là đối thủ của Tôn Hạc Niên".

"Đây mới thật sự là trâu bò, đi thẳng một mạch đến cuối cùng? Không phải hắn ta sẽ trở thành hạng nhất của hội võ Thanh Vân Tông đấy chứ?”

"Nếu thật sự như vậy, đám đệ tử thiên tài của Thanh Vân Tông chỉ sợ sẽ mất hết mặt mũi".

Ngày thứ ba, cũng là ngày thi đấu cuối cùng, tuyển thủ có thể tiến vào một vòng này, thực lực cũng không tính là yếu.

Nhưng đối mặt với Diệp Tri Thu, không ai có thể là đối thủ của hắn ta.

Diệp Tri Thu dùng tư thế tuyệt đối nghiền ép, cường thế tiến vào hàng ngũ mười vị trí đầu.


Chín người còn lại, toàn bộ đều là đệ tử thiên tài của Thanh Vân Tông.

Mà lúc này, vẻ mặt chín người này nhìn về phía Diệp Tri Thu cũng biến thành cực kỳ nghiêm túc.

"Thực lực của Diệp Tri Thu này sâu không lường được, Trương sư huynh, ngươi cảm thấy ngươi có nắm chắc không?”

"Ta? Nói thật, ta cũng không nắm chắc lắm, mặc dù ta đã đột phá đến Thần Thông Cảnh tầng chín, nhưng bàn về thực lực, vẫn còn không có cách nào làm được chuyện nghiền ép Tôn Hạc Niên".

"Chỉ sợ chưa chắc đã là đối thủ của người này".

"Ngay cả ngươi cũng không được ư?”

Chưa chiến đã e sợ vốn là điều tối ky, huống chi còn có chênh lệch về thực lực.

Nhìn thấy biểu hiện của chín người này, sắc mặt tông chủ và bốn vị phong chủ của Thanh Vân Tông đều không dễ nhìn.

Điều khiến bọn họ tức giận cũng không phải là thực lực của những người này không tốt, mà là thái độ của bọn họ.

Cho dù không địch lại thì sao chứ? Chẳng lẽ bây giờ ngay cả dũng khí đối kháng cũng không có sao?

Tâm tính như thế, làm sao có thể gánh vác được trách nhiệm lớn?


"Cuối cùng vẫn có chỗ khiếm khuyết, lần này thất bại đối với bọn họ mà nói, có lẽ cũng có chỗ tốt".

"Sau lưng có Thanh Vân Tông, bọn họ đã quá an nhàn rồi, nếu cứ phát triển tiếp như thế cũng không tốt với bọn họ".

"Nhìn dáng vẻ của bây giờ của bọn họ, thật sự là làm ta quá thất vọng".

Lời nói của Lục Mạnh Nhiên khiến bốn vị phong chủ vô cùng tán đồng, dù sao bên trong chín người này đều có đệ tử thân truyền của mấy người bọn họ.

Không thể không nói, biểu hiện lần này khiến bọn họ đều thấy thất vọng! Trái lại Diệp Tri Thu, bọn họ càng nhìn càng thuận mắt, càng nhìn càng vui vẻ!

Mặc dù hôm nay Diệp Tri Thu đã phải chiến đấu không ít, nhưng hắn ta lại không có bất kỳ cảm giác gì.

Quá yếu, tất cả đối thủ đều quá yếu, hoàn toàn không có ai có thể ép hắn ta đến giới hạn.

Quyết đấu như vậy cũng không có chút tác dụng rèn luyện gì cho hắn ta.

Nghĩ tới đây, Diệp Tri Thu nhìn sang phía chín vị đệ tử của Thanh Vân Tông đã lọt vào top 10 ở bên cạnh.

"Ta có một yêu cầu quá đáng, hy vọng chư vị bỏ qua cho.

Nghe được Diệp Tri Thu nói vậy, tất cả mọi người đều sững sờ, yêu cầu quá đáng? Có ý gì?

"Chín người hãy đồng loạt ra tay đi?" Cái gì? Đồng loạt ra tay?

Diệp Tri Thu muốn lấy sức một mình đối chiến với chín vị đệ tử thiên tài của Thanh Vân Tông sao?

Cũng quá khoa trương đi? Những người này cũng không phải đệ tử bình thường, ai nấy đều là thiên tài.

Có lẽ một đối một, bọn họ không phải là đối thủ của Diệp Tri Thu, nhưng những người này cùng nhau tiến lên, vậy sẽ là chuyện khác hẳn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 263: C263: Cứ thua như vậy ư


"Ngươi cho rằng mình là ai, ngươi nói chúng ta đồng loạt ra tay, chúng ta phải đồng loạt ra tay sao?"

"Diệp Tri Thu, ngươi đừng nên quá phận, thật sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt hay sao?"

Đừng nói chín người này giận dữ, những đệ tử khác của Thanh Vân Tông cũng lộ vẻ không vui nhìn về phía Diệp Tri Thu.

Hắn ta đang xem thường chín người này sao? Rõ ràng là xem thường toàn bộ đệ tử Thanh Vân Tông.

"Ta cũng không có ý xem thường bất kỳ người nào. "Nếu là hội võ, đương nhiên phải tạo ra hiệu quả tỷ thí”.

"Nhưng cho đến bây giờ, ta không cho rằng mình đã làm được điều này, cho nên mới có yêu cầu quá đáng đó”.

"Nếu chư vị không muốn, ta cũng sẽ không miễn cưỡng”, Diệp Tri Thu thản nhiên nói.

NHững gì Diệp Tri Thu nói đều là thật, nhưng bình thường lời nói thật đều sẽ khiến người ta tổn thương, một thế lực siêu cấp như Thanh Vân Tông, đệ tử trong tông môn đều là thiên tài, thế mà đều không thể để Diệp Tri Thu nghiêm túc, nếu chuyện này mà truyền đi không phải sẽ là một trò cười sao?

"Ta đồng ý".

"Mấy người các ngươi cùng tiến lên đi!"

Đột nhiên, tông chủ Thanh Vân Tông - Lục Mạnh Nhiên nói một câu, làm cho tất cả mọi người đều chấn động trong lòng.


Đồng ý? Thế mà ông ta lại đồng ý?

Lúc này vẻ mặt chín vị đệ tử của Thanh Vân Tông cũng vô cùng mờ mịt, không rõ tông chủ làm như vậy có mục đích gì.

Có lẽ chỉ có bốn vị phong chủ biết rõ trong lòng, Lục Mạnh Nhiên cũng muốn nhìn xem rốt cuộc giới hạn của Diệp Tri Thu ở chỗ nào.

Thiếu niên yêu nghiệt này có thể một mình chiến đấu với chín người mà vẫn có thể chiến thắng hay không!

"Cảm ơn Lục tông chủ đã thành toàn”. "Không sao, dù sao cũng là hội võ, đương nhiên phải nghiêm túc thực hiện".

"Diệp Tri Thu, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là ngươi mạnh bao nhiêu”, Lục Mạnh Nhiên cười nhạt nói.

Thái độ của Lục Mạnh Nhiên dành cho Diệp Tri Thu khiến không ít người đều không ngừng hâm mộ.

Đây chính là tông chủ Thanh Vân Tông, trong thế hệ trẻ tuổi, có mấy người có thể làm cho ông ta đối xử như thế?

Chỉ sợ Diệp Tri Thu sẽ thật sự một bước lên mây, vùng lên mạnh mẽt!

Lúc này, không ít người đột nhiên muốn nhìn phản ứng của Tào Cẩm Tú, nhưng tìm nửa ngày cũng không phát hiện ra bóng dáng của Tào Cẩm Tú.

"Nhắc tới cũng kỳ quái, hôm nay tại sao Tào Cẩm Tú lại không tới tham gia hội võ? Ả ta trực tiếp từ bỏ sao?"

"Không phải à? Đi lên để mất mặt xấu hổ hay sao?"

"Chậc chậc chậc, Diệp Tri Thu vùng lên mạnh mẽ như thế, người khó chịu nhất chỉ sợ sẽ là Tào Cẩm Tú thôi". Đam Mỹ Hiện Đại

"Suyt, đừng nói nữa, cho dù như thế nào thì Tào Cẩm Tú cũng là vị hôn thê của thiếu tông chủ, chúng ta đều không thể trêu vào.

"Vẫn nên nhìn xem Diệp Tri Thu nghênh chiến chín vị đệ tử thiên tài của Thanh Vân Tông như thế nào đi".

Có Lục Mạnh Nhiên lên tiếng, cho dù trong lòng chín người này không muốn, cũng chỉ có thể đi lên trên lôi đài.

Ánh mắt chín người nhìn về phía Diệp Tri Thu đều tràn đầy giận dữ, bây giờ càng không có chút ý định nương tay nào.


Nếu là hắn ta khiêu khích trước, vậy thì không có cái gì phải khách khí cả!

"Chư vị, có thể bắt đầu chưa?", Diệp Tri Thu hỏi.

"Hừ, chính ngươi muốn chết, vậy cũng đừng trách chúng ta".

Còn chưa dứt lời, một người trong đó đã trực tiếp vọt về phía Diệp Tri Thu, tám người khác cũng không còn nói nhảm, chín người gần như đồng thời tấn công về phía Diệp Tri Thu.

Đối mặt với sự tấn công của chín người, Diệp Tri Thu không những không hoảng hốt, ngược lại còn tỏ ra kích động, trong ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.

"Tốt!" "Như thế mới sảng khoái chứ!"

Diệp Tri Thu mỉm cười, kiếm ý xông thẳng lên trời, trường kiếm trong tay vung lên, một kiếm khí kinh khủng lao thẳng đến chỗ chín người.

"Chặn được ư?"

Nhìn thấy chín người chặn được kiếm khí của mình, Diệp Tri Thu mỉm cười, sau đó khí thế lại bộc phát lần nữa!

"Hả?" "Khí thế thật là mạnh, vậy mà trước đó tên nhóc này thật sự giấu nghề". "Loại khí thế này..."

Lúc này, Lục Vân vẫn luôn quan sát không khỏi chấn động trong lòng, vậy mà hắn ta lại sinh ra một cảm giác kiêng dè từ trong khí thế này của Diệp Tri Thu.

Diệp Tri Thu chỉ là Thần Thông Cảnh tầng năm, làm sao lại khiến mình sinh ra kiêng kị được?

Diệp Tri Thu vung trường kiếm trong tay, dùng sức chém xuống, một ánh kiếm †o lớn từ trên trời giáng xuống.


Rầm rầm rầm! Một tiếng vang thật lớn, giống như đang nổ tung trong đầu mọi người.

Một màn trên lôi đài làm cho tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, bốn phía cũng rơi vào hoàn toàn yên tĩnh.

Thua? Cứ thua như vậy ư?

Chỉ cần Diệp Tri Thu nghiêm túc, những người này thậm chí ngay cả một kiếm cũng không ngăn cản nổi?

Kinh khủng! Diệp Tri Thu này đúng là quá kinh khủng!

Lúc này ánh mắt đám người Lục Mạnh Nhiên nhìn về phía Diệp Tri Thu cũng vô cùng nóng bỏng.

Yêu nghiệt!

Đây tuyệt đối là một vị thiên tài yêu nghiệt, yêu nghiệt như thế, tuyệt đối không thể bỏ lỡ, nhất định phải để hắn ta gia nhập vào Thanh Vân Tông mới được.

"Ha ha ha ha!"

"Tốt!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 264: C264: Từ chối


Quả nhiên!

Trước đó, rất nhiều người cũng đã suy đoán Diệp Tri Thu biểu hiện như vậy, Thanh Vân Tông tuyệt đối sẽ mời chào hắn ta.

Bây giờ tông chủ Thanh Vân Tông tự mình ra mặt mời chào, đây chính là vinh quang vô thượng!

Hâm mộ, trong lòng của tất cả mọi người chỉ có hâm mộ, cũng không có ghen ghét, bởi vì tất cả mọi người đều biết rất rõ ràng, Diệp Tri Thu có thể có đãi ngộ như thế, là bởi vì thiên phú và sự cố gắng của bản thân hắn ta.

Là hắn ta dùng thực lực của mình để giành lấy vinh quang này cho mình.

Đây là một thế giới kẻ mạnh làm vua, đối mặt với cường giả, mỗi người đều sẽ tràn đầy lòng kính sợ.

Ghen ghét chỉ tồn tại ở người có thực lực thấp kém.

Biểu hiện của Diệp Tri Thu khiến mọi người cảm thấy mình cũng không có cả tư cách ghen ty.

Lúc này Diệp Tri Thu nhìn sang phía Lục Mạnh Nhiên, hắn ta cũng không thấy bất ngờ với sự lựa chọn của đối phương, đây là sự tự tin của hắn ta, nhưng...

"Xin lỗi Lục tông chủ, ta đã có sư phụ, không thể gia nhập vào Thanh Vân Tông”.

Ầm!


Nghe thấy lời này, xung quanh lập tức xôn xao!

Từ chối?

Thế mà Diệp Tri Thu lại từ chối lời mời chào của Thanh Vân Tông?

Hắn ta có biết gia nhập Thanh Vân Tông sẽ có ý nghĩa gì sao?

Có nghĩa là mình có một chỗ dựa cực lớn, có nghĩa là hắn ta sẽ được Thanh Vân Tông trọng điểm bồi dưỡng, mang có nghĩa là hắn ta sẽ có tài nguyên tu

luyện mà người khác tha thiết mơ ước.

Đây là điều mà bao nhiêu người nằm mơ cũng không thể có được, tại sao hắn ta lại từ chối? Tại sao lại phải từ chối?

Không hiểu, không hiểu.

Lúc này ánh mắt không ít người nhìn về phía Diệp Tri Thu đều như đang nhìn đồ ngốc.

Cho dù có sư môn, điều này cũng không liên quan gì đến việc gia nhập Thanh Vân Tông đi? Huống hồ, sư phụ ngươi có thể có bao nhiêu lợi hại chứ, còn có thể lợi hại hơn Thanh Vân Tông sao?

"Ngốc, quá ngốc, Diệp Tri Thu cũng quá không biết điều đi?"


"Đúng thế, gia nhập Thanh Vân Tông sẽ có thể một bước lên, lấy thiên phú và thực lực của hắn ta, Thanh Vân Tông tuyệt đối sẽ đưa tất cả tài nguyên cho hắn ta, sao hắn ta lại từ bỏ chứ?"

"Người có chí riêng đi, nhưng ta vẫn cảm thấy lựa chọn của Diệp Tri Thu sẽ để hắn ta hối hận cả đời".

"Không sai, hắn ta là thiên tài, nhưng thiên tài dễ gãy cũng không phải một câu nói suông, không có Thanh Vân Tông làm chỗ dựa, hắn ta cũng chưa chắc thật sự có thể trưởng thành".

"Haiz, hắn ta không muốn cơ hội này, cho ta đi, ta nằm mơ cũng muốn”.

Trên Thanh Vân Phong có rất nhiều người tụ tập, tất cả mọi người đều đang sôi nổi nghị luận, tất cả mọi người đều cảm thấy không hiểu.

Tương tự, Lục Mạnh Nhiên cũng không nghĩ tới mình sẽ bị từ chối, hơn nữa Diệp Tri Thu thậm chí còn không thèm do dự chút nào.

Chẳng lẽ sư phụ của hắn ta thật sự tốt như thế sao? "Diệp Tri Thu, chẳng lẽ ngươi không suy nghĩ một chút sao?"

"Thanh Vân Tông chúng ta cũng không ngại việc ngươi đã có sư môn trước đâu".

"Điều này cũng không ảnh hưởng đến việc ngươi gia nhập Thanh Vân Tông”.

Lời nói của Lục Mạnh Nhiên khiến tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, Lục Mạnh Nhiên cũng quá rộng rãi với Diệp Tri Thu đi?

Cho dù như thế, ông ta vẫn còn cho hắn ta cơ hội sao?

"Tông chủ đã như thế rồi, nếu Diệp Tri Thu còn từ chối nữa thì đúng là không biết điều".

"Không sai, hắn ta là cái thá gì mà lại để tông chủ đối đãi như thế chứ".

"Chờ hắn ta gia nhập tông môn, ta chắc chắn sẽ tìm một cơ hội để hắn ta chịu chút đau khổ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 265: C265: Sư phụ


"Cảm ơn Lục tông chủ ưu ái, nhưng mà... ta thật sự đã có sư môn, hơn nữa ta chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ gia nhập Thanh Vân Tông".

"Cho nên... chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi", Diệp Tri Thu không có chút do dự nào, lại từ chối Lục Mạnh Nhiên một lần nữa.

Lần này, ngay cả Lục Mạnh Nhiên đều cảm thấy không biết để mặt mũi vào đâu.

"Ta thật sự rất hiếu kì, sư phụ của ngươi rốt cuộc là người nào, mà có thể làm cho ngươi liên tiếp từ chối Thanh Vân Tông chúng ta?"

"Chẳng lẽ Thanh Vân Tông chúng ta còn không sánh bằng sư phụ của ngươi?", Lục Mạnh Nhiên cau mày hỏi.

"Lục Tông chủ nói lời ấy sai rồi".

"Chẳng lễ bởi vì sư tôn ta không bằng Thanh Vân Tông, ta phải chuyển sang môn hạ của người khác ư?"

"Chuyện như vậy, Diệp Tri Thu ta không là được”. "Một ngày làm thầy cả đời làm cha, ta có thể có thực lực như hôm nay, đa phần đều dựa vào sư phụ dạy dỗ, Diệp Tri Thu tuyệt đối không phải hạng người

vong ân phụ nghĩa".


"Huống hồ, ta thật sự không cho rằng sư phụ ta không bằng Thanh Vân Tông".

Lời nói của Diệp Tri Thu vô cùng hùng hồn, mọi người nghe được cũng cảm thấy có chút đạo lý, cũng càng thêm tán thưởng với phẩm chất của Diệp Tri Thu.

Diệp Tri Thu càng như thế, trong lòng Lục Mạnh Nhiên càng thêm thưởng thức Diệp Tri Thu.

Ngay cả bốn vị phong chủ của Thanh Vân Tông lúc này đều đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tri Thu đều mang theo ý cười, mang theo sự thưởng thức.

"Diệp Tri Thu, ngươi không chỉ có thiên phú xuất chúng, thực lực kinh người, nhân phẩm cũng không thể bắt bẻ".

"Không biết sư phụ ngươi là vị nào? Có ở đây không?” "Nếu hắn ở đây, có thể để hắn xuất hiện không, chúng ta sẽ bàn bạc thật kỹ".

"Nếu như hắn nguyện ý, đại khái có thể trở thành khách khanh trưởng lão của Thanh Vân Tông chúng ta”.

"Tông chủ, ngươi cảm thấy biện pháp này như thế nào?", phong chủ Đại Vân Phong cười hỏi.

Nghe nói như thế, Lục Mạnh Nhiên cũng khẽ động trong lòng, biện pháp tốt, cứ như vậy, không chỉ có thể chiêu mộ Diệp Tri Thu, mà còn có thể chiêu mộ được cả sư phụ của đối phương.

"Không tệ, đây đúng là một biện pháp hay".

"Thân là tông chủ Thanh Vân Tông, ta vẫn phải có quyền lợi như vậy, không cần báo cáo với các trưởng lão.

"Diệp Tri Thu, ngươi cảm thấy thế nào?" Thái độ của Thanh Vân Tông quả thực để mọi người hoàn toàn ngây ngẩn.

Diệp Tri Thu có lực hấp dẫn như vậy sao? Để Thanh Vân Tông không ngừng nhượng bộ nhiều lần?

Diệp Tri Thu dựa vào sức một mình, ngay cả mình sư phụ cũng được hắn ta nâng lên theo?

Đây chính là khách khanh trưởng lão của Thanh Vân Tông, cũng không phải là loại người nào cũng có cơ hội này.

Phải biết, lúc trước có một số cường giả Bất Tử Cảnh cũng muốn gia nhập vào Thanh Vân Tông trở thành khách khanh trưởng lão, nhưng Thanh Vân Tông đều sẽ nghiêm khắc điều tra thử thách mới có thể quyết định có đồng ý hay không.


Nhưng sư phụ của Diệp Tri Thu thì sao? Là ai mọi người đều không biết, tu vi làm sao cũng không có ai biết, vậy mà lại trực tiếp được hứa hẹn vị trí khách khanh trưởng lão, điều này còn không phải là bởi vì mặt mũi của Diệp Tri Thu ư?

Mọi người rất hâm mộ Diệp Tri Thu, càng hâm mộ sư phụ của Diệp Tri Thu, đây quả thực là gặp may, có thể thu nhận Diệp Tri Thu làm đệ tử trước khi hắn ta vùng lên, đúng là khí vận nghịch thiên.

Mà lúc này, vẻ mặt của Phương Vân Khê lại vô cùng đặc sắc, để Trần Trường An trở thành khách khanh trưởng lão?

Nếu những người này biết ngay cả tổ sư gia Lục Thanh Vân của các ngươi đều không lọt nổi vào mắt xanh của Trần Trường An, các ngươi sẽ có cảm giác

như thế nào?. truyện xuyên nhanh

Diệp Tri Thu cũng không nghĩ tới Thanh Vân Tông sẽ kiên nhẫn như thế, rơi vào đường cùng, hắn ta chỉ có thể đưa ánh mắt về phía vị trí của Trần Trường An.

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Tri Thu, tất cả mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó đều nhìn về phía ánh mắt Diệp Tri Thu.

Hả?

Phương gia?

Chẳng lẽ người của Phương gia là sư phụ của hắn ta sao? "Đậu má, không phải là vị lão tổ kia của Phương gia đấy chứ?"

"Vậy chẳng phải là Phương gia sắp được trèo lên chiếc thuyền lớn Thanh Vân Tông này rồi ư?”


"Thật sự không nghĩ tới, sư phụ của Diệp Tri Thu lại là người của Phương gia, nhưng sao lại có cảm giác bọn họ bình tĩnh như vậy? Không hề có vẻ kích động vậy?"

Dưới sự chú ý của mọi người, Trần Trường An chậm rãi đứng lên.

"Sư phụ, chuyện này, vẫn nên để người tới làm chủ đi".

Hả?

Sư phụ?

Người trẻ tuổi này mới là sư phụ của Diệp Tri Thu? Mẹ nó nhìn hắn cũng không hề lớn hơn Diệp Tri Thu là bao?

Khi nhìn thấy Trần Trường An, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.

Nghìn tính vạn tính, ai có thể nghĩ đến sư phụ của Diệp Tri Thu lại còn trẻ như vậy, hơn nữa tu vi... còn không bằng Diệp Tri Thu?

Ngây ngẩn! Tất cả mọi người đều hoàn toàn ngây ngẩn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 266: C266: Ngươi chính là sư phụ của diệp tri thu


Lục Mạnh Nhiên nhìn về phía Trần Trường An với vẻ mặt phức tạp.

Nhưng trong lòng ông ta thì lại đang sầu lo, thật sự phải để loại người này trở thành khách khanh trưởng lão của Thanh Vân Tông sao?

Tuy nói ông ta có quyền lợi, nhưng nếu để các trưởng lão khác biết thì cũng có chút không thể nào nói nổi đi?

Nhưng vì một thiên tài yêu nghiệt như Diệp Tri Thu, Lục Mạnh Nhiên lại cảm thấy có thể mạo hiểm thử một chút.

"Ngươi chính là sư phụ của Diệp Tri Thu?”, Lục Mạnh Nhiên mở miệng hỏi.

"Không sai", Trân Trường An bình tĩnh gật đầu.

Dáng vẻ bình tĩnh thong dong của Trần Trường An khiến không ít người đều cảm thấy có chút hiếu kỳ, hắn đang giả vờ cái gì?

Người trâu bò là đồ đệ của ngươi chứ không phải ngươi, vậy mà còn có thể giả vờ giả vịt được sao? Tự cao tự đại à?

Cho dù ngươi không muốn tỏ ra quá mức hưng phấn, nhưng dù sao người đang nói chuyện với ngươi chính là tông chủ Thanh Vân Tông, ngươi không thể cho thêm chút phản ứng ư?

"Chắc hẳn ngươi cũng đã nghe được mọi chuyện vừa rồi".


"Cho nên, lựa chọn của ngươi là?"

Lục Mạnh Nhiên phát hiện ngoại trừ chờ mong ra, mình còn có một chút thấp thỏm, thế mà ông ta lại sợ bị từ chối.

Nghĩ tới đây, Lục Mạnh Nhiên cảm giác có chút buồn cười, Diệp Tri Thu bởi vì có sư phụ cho nên từ chối, vậy tên nhóc này thì sao? Hắn có lý do gì để từ chối?

"Khách khanh trưởng lão sao?" "Đúng là ta không có bất cứ hứng thú nào, huống hồ..."

Câu kế tiếp Trần Trường An cũng không nói ra, đó chính là, Thanh Vân Tông các ngươi đúng là không xứng.

Trần Trường An nói một nửa giữ lại một nửa, chỉ cười không nói càng làm cho người ta cảm thấy có chút khó chịu.

Mẹ nó ngươi nói cho rõ ràng đi, huống hồ cái gì? Mẹ nó cũng quá khiến người ta phải suy nghĩ lung tung đi? Mà quan trọng nhất là, mẹ nó hắn cũng từ chối sao?

Diệp Tri Thu từ chối là do người ta là có bản lĩnh thật sự, ngươi thì tính là cái gì? Không có Diệp Tri Thu, ai quan tâm đ ến việc ngươi có gia nhập hay không?

"Ngươi... Có phải là ngươi không biết thực lực của Thanh Vân Tông chúng ta hay không?"


"Hay là ngươi không biết địa vị của Thanh Vân Tông chúng ta?"

"Trước kia ngươi chưa nghe nói đến Thanh Vân Tông sao?"

Lúc này trong lòng Lục Mạnh Nhiên tràn đầy nghỉ hoặc và khó hiểu, ông ta không hề cho rằng là Thanh Vân Tông có vấn đề gì, ngược lại cảm thấy có phải là sư phụ của Diệp Tri Thu cái gì cũng đều không hiểu hay không?

Nghe được Lục Mạnh Nhiên nói vậy, Trần Trường An cũng không nhịn được cười, nhìn mình ngu ngốc như vậy sao? Hay là ông ta thật sự cảm thấy Thanh Vân

Tông là bánh trái thơm ngon?

Nhìn thấy Trần Trường An cười, Lục Mạnh Nhiên cảm thấy hết sức xấu hổ, cứ như lời nói của mình vô cùng ngu xuẩn vậy.

"Tên nhóc kia, ngươi là không thèm coi Thanh Vân Tông chúng ta ra gì sao?”

Phong chủ Thanh Cương Phong từ trước đến nay vẫn luôn nóng tính, thái độ của Trần Trường An làm cho ông ta vô cùng khó chịu, nếu như không phải do thân phận hạn chế, thậm chí ông ta còn muốn trực tiếp ra tay.

"Ta cũng không có ý không coi các ngươi ra gì”.

"Cho dù là ta, hay là đồ đệ của ta Diệp Tri Thu, đều sẽ không gia nhập vào Thanh Vân Tông các ngươi".

"Về phần nguyên nhân, chẳng mấy chốc các ngươi sẽ biết".

"Nhưng mà bây giờ ta còn có một chuyện khác muốn hỏi Thanh Vân Tông các ngươi một chút".

"Tối hôm qua có người lên Tiểu Vân Phong, chuẩn bị ám sát đồ đệ Diệp Tri Thu của ta, chuyện này, Thanh Vân Tông các ngươi hẳn nên cho chúng ta một câu
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 267: C267: Xong rồi


Điều này sao có thể? Bọn họ tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện như vậy. "Đậu má, ta không nghe lầm chứ? Có người đêm qua đi ám sát Diệp Tri Thu?"

"Chẳng lẽ là trong Thanh Vân Tông có người không muốn để hắn ta được sống sao?”

"Chuyện này... Nhìn nét mặt của đám người Lục tông chủ thì hình như bọn họ cũng rất kinh ngạc, không phải là đệ tử tông môn lòng có không phục, muốn trả thù đấy chứ?"

"Không đúng, chẳng lẽ các ngươi đã quên một thân phận khác của Diệp Tri Thu sao?"

"Một thân phận khác? À, đúng, là..."

Nói đến đây, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lục Vân, ở trong đó cũng bao. gồm cả phụ thân Lục Vân là Lục Mạnh Nhiên.

Nhìn thấy ánh mắt của đám người, Lục Vân cũng sa sầm mặt lại, có ý gì? Hoài nghi mình? Nhân phẩm của mình có tệ đến thế sao?

"Phụ thân, không phải con", Lục Vân trầm giọng nói. "Con trai của ta, ta hiểu rõ, đương nhiên ta biết không phải là con". "Tào Cẩm Tú đâu? Ả ta ở đâu?", Lục Mạnh Nhiên lạnh giọng hỏi.

Nếu như nói trong Thanh Vân Tông thật sự có người muốn giết Diệp Tri Thu, Tào Cẩm Tú có hiềm nghỉ lớn nhất.

Thật ra Lục Vân cũng có hiềm nghỉ rất lớn, nhưng Lục Mạnh Nhiên còn tính là hiểu rõ về con trai mình, đừng nói hắn ta sẽ không làm, cho dù thật sự có tâm tư như vậy, hắn ta cũng chưa chắc có can đảm này.


"Cẩm Tú? Chẳng lẽ phụ thân nghi ngờ Cẩm Tú? Ả ta tuyệt đối không thể..."

"Ta hỏi con ả ta đang ở đâu".

"Ä ta... ả ta vừa mới tới, nhưng mà có chút không thoải mái, đã về nghỉ ngơi rồi”.

Lúc này trong lòng Lục Vân có chút khẩn trương, một phương diện là không tin Tào Cẩm Tú sẽ làm chuyện như vậy, một mặt khác lại lo lắng thật sự là ả ta gây nên.

"Không thoải mái? Tu vi Thần Thông Cảnh mà cố tình hôm nay lại không thoải mái?"

"Đi, gọi ả ta đến đây", Lục Mạnh Nhiên lạnh giọng nói. "Cái này..."

"Không cần".

"Ả ta đã tới rồi".

Lời nói của Trần Trường An khiến đám người Lục Mạnh Nhiên sững sờ, đã tới rồi?

Lúc mọi người ở đây đều không rõ có ý gì, Cố Tiên Nhi một tay xách Đồ Bá hôn mê bất tỉnh, một tay xách Tào Cẩm Tú không ngừng giấy giụa trực tiếp đi lên lôi đài.

Ầm! Âm!

Cố Tiên Nhi trực tiếp ném hai người lên trên lôi đài, khẽ gật đầu với Diệp Tri Thu, sau đó bóng người lóe lên, trở về bên cạnh Trần Trường An.

"Tốc độ thật nhanh, người phụ nữ này là ai?" "Nhìn tuổi tác cũng không lớn, vậy mà đã có tu vi Hóa Thần Cảnh?"

"Tại sao bên cạnh Trần Trường An đều là yêu nghiệt vậy? Chỉ có mỗi hắn là bình thường?"

"Lại xuất hiện một vị yêu nghiệt nữa sao?"

Cố Tiên Nhi vẫn luôn ở bên cạnh Trần Trường An, đương nhiên không có người chú ý tới nàng ta, nhưng bây giờ thì không phải vậy.

Đám người Lục Mạnh Nhiên đã nhìn ra được, tuổi tác của Cố Tiên Nhi không lớn, nhưng tu vi lại đạt đến Hóa Thần Cảnh tầng một.


Thiên phú như vậy, tuyệt đối không phải là hạng người vô danh, có thứ hạng trên Nhân Bảng không?

Trên Nhân Bảng cũng không có nhiều phụ nữ, chẳng lẽ là Cổ Phượng Dao? Không đúng, Cổ Phượng Dao hẳn phải lớn tuổi hơn nàng ta mới đúng.

Vậy thì là ai?

Những người khác đang nghi ngờ về thân phận của Cố Tiên Nhi, duy chỉ có Lục Vân lúc này là tập trung ánh mắt vào trên người Tào Cẩm Tú.

"Lục Vân, cứu ta”.

Sau khi Tào Cẩm Tú trở về, vốn dĩ đang do dự rốt cuộc nên làm thế nào, cuối cùng cũng đã chuẩn bị chạy trốn.

Về phần Tào gia sẽ gánh chịu hậu quả như thế nào, đây cũng không phải là điều mà ả ta cân nhắc đến, ả ta chỉ muốn phải thoát khỏi nơi thị phi này thôi.

Bởi vì ả ta sợ, ả ta lo lắng Lục Vân cuối cùng cũng không bảo vệ được mình.

Nhưng vừa muốn chạy trốn, đột nhiên lại có một cô gái xa lạ xuất hiện, trên tay còn xách theo Đồ Bá hôn mê bất tỉnh.

Tào Cẩm Tú biết đối phương tới bắt mình, nhưng bởi vì thực lực chênh lệch quá xa, cho nên vẫn bị bắt lên trên lôi đài.

Bây giờ, cọng cỏ cứu mạng của Tào Cẩm Tú chỉ còn lại một mình Lục Vân.


"Cẩm Tú? Đồ Bá?"

Lúc này Lục Vân cũng nhướng mày, bây giờ rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?

Mà lúc này Lục Mạnh Nhiên cũng đang nhìn chằm chằm vào Lục Vân, muốn nhìn xem phản ứng của hắn ta như thế nào, liệu có thể bình tĩnh tỉnh táo ứng đối hay không.

Lục Vân hít sâu một hơi, cố gắng ổn định tâm trạng phức tạp trong lòng, nhìn Tào Cẩm Tú nói: "Đừng sợ, nơi này là Thanh Vân Tông, nếu muội vô tội, không có bất kỳ người nào có thể tổn thương đến muội".

Lục Vân không hành động lỗ m ãng, điều này khiến Lục Mạnh Nhiên vô cùng hài lòng, nhưng đối với Tào Cẩm Tú mà nói, lời của Lục Vân khiến trong lòng ả ta như tro nguội.

Xong rồi!

Lục Vân quả nhiên không có cách nào liều lĩnh vì mình, nếu đã như vậy, mình còn có cơ hội thoát thân sao?

Lúc này, bóng người Trần Trường An lóe lên, cũng đi lên trên lôi đài, nhẹ nhàng điểm ngón tay một cái, Đồ Bá vốn dĩ đang hôn mê bất tỉnh chậm rãi mở mắt ra.

Vào giây phút mở mắt, Đồ Bá liền biến sắc, muốn chạy trốn theo bản năng.

Nhưng khi ông ta nhìn thấy hoàn cảnh bốn phía, trong lòng lập tức như tro nguội!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom