Cập nhật mới

Dịch Full Vợ Phong Thuỷ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Vợ Phong Thuỷ

Vợ Phong Thuỷ
Tác giả: Zhihu
Tình trạng: Đã hoàn thành




Vợ Phong Thuỷ
Tác Giả: 樱桃小酒
Edit: Lâm Tuyền
*Tên do edit đặt*

Giới thiệu:

Tôi cưới được một người chồng cao ráo đẹp trai giàu có, các đồng nghiệp và bạn bè đều rất hâm mộ tôi.

Nhưng sau khi kết hôn tôi lại gặp xui xẻo liên tục, không phải ng ã g ã y chân, thì là ng ã đ ậ p đầu.

Cho đến khi tôi thấy trên mạng có người hỏi, bạn đã bao giờ nghe nói về "vợ phong thủy" chưa?

Người yếu đuối nhiều bệnh, nếu như cùng một người có mệnh cứng rắn kết hôn, thì có thể dùng người vợ đó để ngăn chặn tà khí của mình.

Và tôi, chính là người vợ phong thủy được chồng tôi dùng để ngăn chặn tà khí đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


1.

"Trời ạ, cánh tay của con lại bị làm sao vậy?"

Mẹ tôi nhận lấy một thùng nho từ trong tay tôi, sốc tới mức há hốc mồm:

"Con mới bị trật chân mà giờ cánh tay lại bị gãy nữa à? Có chuyện gì vậy, con tính nạp hội viên ở bệnh viện à?”

Tôi có chút ngượng ngùng nâng cánh tay bó thạch cao lên:

“Lúc xuống cầu thang một chân bước hụt, va vào bậc thang......”

“Phì~”

Tiếng cười châm biếm chói tai của chị họ vang lên:

“Con đã sớm nói rồi, Tống Nghiên không gánh được khổi tài sản khổng lồ này đâu. Con bé không có số hưởng này, cho nên vừa mới kết hôn không phải bị trật chân thì là ngã gãy tay.”

"Không có biện pháp, ai kêu phước lành này, em ấy trấn không được!"

Tôi trợn trắng mắt, ghét bỏ bĩu môi, dì cả và chị họ lại tới nhà tôi ăn chực.

Chị họ Trần Lam của tôi từ nhỏ đã thích so sánh với tôi, so xem ai có thành tích cao hơn, trường học của ai tốt hơn, ai có tiền tiêu vặt nhiều hơn và váy của ai đẹp hơn.

Sau khi tốt nghiệp tôi vào một công ty lớn làm việc, mà chị họ thì thi vào biên chế, vào một xí nghiệp nhà nước làm việc.

Từ đó về sau, chị họ và dì cả cảm thấy, tôi đã hoàn toàn thua.

Bởi vì đối với con gái mà nói, không có bát cơm nào quý giá hơn trong biên chế nhà nước.

Cho đến khi tôi và Kỷ Tuyền bắt đầu yêu nhau.

Kỷ Tuyền là ông chủ của tôi, cũng là doanh nhân nổi tiếng của thành phố chúng tôi, một phú nhị đại chân chính.

Anh ấy thực sự là con cưng của trời, các cô gái trong công ty theo đuổi anh ấy có thể xếp hàng dài từ đây đến Pháp.

Nhưng không biết tại sao anh ấy lại nhìn trúng tôi.

Lúc mới yêu đương, dì cả vẻ mặt lo lắng trùng trùng nói với mẹ tôi, mấy công tử nhà giàu đều rất lăng nhăng, bảo tôi đừng ngốc nghếch bị người ta chơi không công.

Sau đó Kỷ Tuyền rất trịnh trọng dẫn bố mẹ anh ấy tới cửa cầu hôn, dì cả tôi mới miễn cưỡng ngậm miệng.

Thấy tôi trợn mắt nhìn Trần Lam, dì tôi có chút bất mãn:

“Ôi, Nghiên Nghiên, thái độ của cháu là thế nào vậy? Chị cháu đây là muốn tốt cho cháu thôi mà!”

2.

Trên bàn cơm dì cả lại bắt đầu lải nhải đủ thứ mê tín dị đoan lố bịch, dì ấy nói người đặt tên không thể đặt tên long tên phượng, nhất là người nông thôn.

Gọi tên Long và Phượng, vận may cũng sẽ không quá tốt, bởi vì hai chữ này mang số mệnh quá lớn, người bình thường không thể trấn áp được.

Dì còn nói thôn dì có người sau khi kiếm được nhiều tiền, đã đi cửa hàng đồ gia dụng mua một chiếc giường điêu khắc chín con rồng, kết quả ngủ được không bao lâu thì kiểm tra phát hiện ra bị ung thư.

Cuối cùng dì cũng chuyển đề tài, trực tiếp đem mũi nhọn hướng về phía tôi:

"Nghiên Nghiên, Kỷ Tuyền nhà cháu là tôn phật quá lớn, cháu chỉ là cái miếu nhỏ, sợ là trấn không được đâu..."

Mẹ tôi mỗi ngày đều bị dì cả tẩy não, nhìn thấy tay trái tôi bó thạch cao, vẻ mặt đau lòng:

"Dì nói vậy thì phải làm sao bây giờ? Cũng không thể để hai đứa bé ly hôn chứ?"

Tôi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn mẹ tôi một cái:

“Mẹ à, mẹ đang nói chuyện vớ vẩn gì vậy? Khi con còn bé không phải mẹ đã tính số mệnh cho con sao? Thầy bói nói bát tự của con đặc biệt cứng rắn, so với mèo còn nhiều hơn một mạng, mẹ quên rồi sao?"

“Dì cả cùng chị họ chính là hâm mộ ghen tị, mẹ đừng nghe dì với chị nói hươu nói vượn.”

Mẹ tôi còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng tôi lấy từ trong túi ra một hộp trang sức đập lên bàn:

“Của mẹ đây, buổi sáng lúc con đi dạo phố mua, giá chỉ bốn, năm vạn thôi, mẹ đeo chơi đi.”

Mẹ tôi vuốt v e vòng tay vàng, cười hạnh phúc đến mức không nhìn thấy mắt đâu, dì cả tôi thì đỏ mắt nhìn vòng tay kia, miệng liên tục nói:

“Ôi, phúc khí này, còn không biết có thể hưởng bao lâu đây......”

Tôi không để ý tới những lời cay nghiệt của dì, tự mình ăn đồ ăn, chỉ là cuối cùng trong lòng tôi vẫn có chút không thoải mái.

Bởi vì dì tôi nói không sai, kể từ sau khi tôi cùng Kỷ Tuyền kết hôn, thân thể của tôi đúng là không có một ngày khỏe mạnh.

Đầu tiên là không biết tại sao lại phát ban, sau khi khỏi phát ban thì lại bị viêm phổi.

Sau đó, thì bị tr ậ t chân, ng ã g ã y tay, đ ậ p đầu.

Nghiêm trọng nhất là tháng trước, thiếu chút nữa tôi bị một chiếc xe vượt đèn đỏ đâm phải.

Chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, mà tôi đã trải qua chín chín tám mươi mốt khó khăn và cũng vô số lần phải vào bệnh viện, và quen mặt với các bác sĩ ở các khoa khác nhau.

Sẽ không phải là như dì nói là thật chứ?

3.

Cơm nước xong, tôi nhìn tài xế Tiểu Lưu đang chăm chú lái xe, nhịn không được hỏi:

"Tiểu Lưu, tôi nhớ rõ mẹ chồng tôi bình thường rất thích đi xem bói các thứ. Anh có biết bà ấy tìm vị đại sư nào xem bói không?"

Mẹ chồng tôi là Lý Thu Nguyệt rất tin tưởng những thứ này, đến mức thậm chí trong nhà còn lập một Phật đường.

Tiểu Lưu im lặng không nói gì liếc tôi một cái, rồi đổi hướng, dẫn tôi đến một phòng làm việc của một vị thầy bói.

Tiểu Lưu nói đây là vị thầy bói nổi tiếng nhất ở thành phố chúng tôi, thu phí rất đắt, những người có tiền trong thành phố đều đến chỗ ông ta xem bói.

Đại sư là một ông chú khoảng năm mươi tuổi, để râu dê tinh xảo, một bộ dáng tiên phong đạo cốt.

Ông ta nhìn thấy bát tự của tôi, nhướng mày:

"Tình trạng này của cô, có phải đã kéo dài ba năm rồi không?"

Cách nói của ông ta cùng dì cả của tôi giống nhau như đúc, đều nói tôi là bởi vì đột nhiên gặp đại vận, phước lành quá lớn tôi không chịu nổi, bị cắn trả.

Nhưng ông ta nói năm nay là năm cuối cùng, chỉ cần vượt qua về sau đều là những ngày thuận buồm xuôi gió.

Mà tại hoạ tôi đang gặp bây giờ, là do tôi lấy chồng quá tốt, phá vỡ sự cân bằng vốn có trong mạng mình.

“Cô cũng đừng quá lo lắng, mệnh cách của cô cứng rắn, những thứ này đều chỉ là ngoại thương thôi. Sống qua ba tháng này, đến cuối năm thì ngày tốt đẹp của cô sắp tới rồi.”

Nghe nói như thế, tinh thần của tôi cảm thấy thoải mái, chỉ còn có ba tháng nữa, tai hoạ của tôi cuối cùng cũng sẽ kết thúc thôi?!

Bình thường tôi cũng không quá tin tưởng vào những thứ này, thế nhưng nếu như nghe được lời tốt thì tôi thà tin còn hơn.

Khi tôi về đến nhà với tâm trạng rất tốt, ngoài ý lại muốn phát hiện ra Kỷ Tuyền ngày nào cũng tăng ca vậy mà hôm này lại tan tầm về nhà sớm.

Kỷ Tuyền cười híp mắt lấy từ trong túi ra một hộp trang sức đưa cho tôi:

“Tặng em, thích không?”

Tôi hài lòng nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai trước mắt này, cảm thấy cánh tay bị gãy buổi sáng cũng không còn đau nữa.

Kỷ Tuyền là người chồng hoàn mỹ trong lý tưởng của tất cả phụ nữ, nhiều tiền, đẹp trai, lãng mạn, dịu dàng, ngoại trừ công việc bận rộn một chút, quả thực không thể bắt bẻ.

Sau khi chúng tôi kết hôn, anh ấy bảo tôi từ chức ở nhà làm phu nhân giàu có, hằng ngày ngoại trừ đi dạo phố mua sắm, chính là ăn uống vui chơi.

Đương nhiên, mấy năm này gần như tôi là trải qua cuộc sống ở bệnh viện, nhưng đây là vì tôi không có may mắn này, không liên quan đến Kỷ Tuyền.

4.

Kỷ Tuyền đã ngủ rồi, còn tôi thì thoải mái nằm ở trên sô pha đắp mặt nạ dưỡng da, và nghĩ đến tình cảm mãnh liệt vừa rồi, tôi vẫn nhịn không được có chút đỏ mặt.

Công việc của Kỷ Tuyền bề bộn nhiều việc, hơn nữa thường xuyên bay đến các nơi trên cả nước công tác. Thời gian chúng tôi có thể gặp mặt, thật sự cũng không nhiều lắm.

Nhưng mùng một và mười lăm mỗi tháng, mặc kệ bận rộn thế nào, anh ấy cũng sẽ về nhà và cùng tôi trải qua một đêm lãng mạn.

Nhưng tôi cũng thấy kỳ lạ là chỉ quan hệ vào mùng một và mười lăm hàng tháng, giống như đàn ông cổ đại thường đến phòng vợ cả vào mùng một và mười lăm âm lịch?

Nghĩ vậy trong lòng tôi cả kinh, trong nháy mắt tôi từ trên sô pha ngồi dậy.

Kỷ Tuyền bận rộn như vậy, sẽ không phải ở bên ngoài nuôi tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ … gì đó chứ?

Tôi cầm điện thoại di động lên và bắt đầu tìm kiếm biểu hiện ngoại tình của đàn ông trên các trang diễn đàn thường xuyên đi dạo.

Thế nhưng sau khi tìm kiếm một lúc, lại thấy được một bài post kỳ quái:

“Mọi người đã từng nghe qua vợ phong thuỷ chưa?”

Người yếu đuối nhiều bệnh, nếu như kết hôn với một người mang mệnh cứng, có thể dùng người vợ đó để ngăn cản tà khí của mình.

Mà người phụ nữ ngăn tà khí, được gọi tắt là vợ phong thủy.

Người đàn ông mà cưới vợ phong thủy thì, thân thể sẽ thay đổi từ gầy yếu nhiều bệnh trước đây, dần trở nên càng ngày càng cường tráng khỏe mạnh.

Mà họ phải ở cùng với vợ và quan hệ mỗi tháng vào mùng một và mười lăm âm, ngày đó sẽ đem tà khí cùng tai nạn trên người mình chuyển dời đến trên người vợ của mình.

Những người phụ nữ bị coi là phong thủy giúp người đàn ông ngăn cản tai hoạ, thì tuyệt đối không sống được quá ba năm.

Tôi đang đắp một chiếc chăn mềm mại dày dặn ấm áp nhưng toàn thân tôi lại như rơi xuống hầm băng.

Trước khi kết hôn, Kỷ Tuyền mà tôi thấy vẫn luôn yếu đuối nhiều bệnh, thường xuyên đau đầu phát sốt. Tuy anh ấy cao một mét tám, nhưng cân nặng cũng chỉ có hơn 110 cân (55kg), gầy đến mức gần như gió thổi qua có thể ngã.

Mà sau khi chúng tôi kết hôn, anh ấy tăng cân với tốc độ mà có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hai má cũng trở nên đầy đặn hồng hào.

Còn có mỗi tháng mùng một và mười lăm….. rõ ràng hôm nay tay của tôi bó thạch cao, nhưng Kỷ Tuyền cũng vẫn khăng khăng muốn cùng tôi thân mật...

Chẳng lẽ tôi gặp phải những chuyện này, không phải do tôi không chịu nổi phúc khí này, mà là bởi vì tôi là vợ phong thủy của Kỷ Tuyền?

Tôi càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng sợ hãi, đúng lúc này, một bàn tay từ phía sau vòng qua bả vai của tôi:

"Bà xã, đã trễ thế này còn không ngủ, đang nhìn cái gì vậy?"

5.

Trong lúc hoảng loạn ngón tay tôi buông lỏng, điện thoại di động liền rơi xuống đùi. Kỷ Tuyền đưa tay lột mặt nạ của tôi ra, động tác dịu dàng véo nhẹ mặt tôi:

“Mặt nạ này đã khô rồi, đừng ngồi ngốc nữa, mười giờ rưỡi, nên đi ngủ thôi.”

Kỷ Tuyền rất quan tâm đ ến sức khỏe của tôi, không chỉ yêu cầu dì giúp việc trong nhà mỗi ngày hầm canh bổ dưỡng cho tôi, còn đặt ra lịch trình làm việc và nghỉ ngơi nghiêm khắc cho tôi.

Đúng 7 giờ sáng anh ấy sẽ gọi tôi dậy, và chắc chắn sẽ kéo tôi lên giường đi ngủ trước 10 rưỡi tối.

Trước kia khi anh ấy làm những chuyện này tôi đều cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, nhưng hiện tại tôi lại chỉ cảm thấy nghi ngờ trùng trùng.

Có thể là Kỷ Tuyền thật sự mệt mỏi, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

Tôi nằm ở trên giường mở to mắt, từng cảnh tượng từ quen biết đến yêu nhau nhanh chóng hiện lên trước mắt tôi.

Công ty nhà họ Kỷ là doanh nghiệp nổi tiếng ở thành phố chúng tôi, nhân viên chẳng những được trả lương cao mà phúc lợi đãi ngộ cũng thuộc hàng tốt nhất.

Ban đầu dựa trên hồ sơ lý lịch sơ lược của tôi, rất khó nổi bật trong số những sinh viên tốt nghiệp trường danh giá, và vượt qua được vòng xét tuyển hay thông qua phỏng vấn.

Nhưng khi nhà họ Kỷ tuyển người, đều sẽ yêu cầu người phỏng vấn điền ngày tháng năm sinh của mình.

Mà tôi, giống như cái gì cũng không phải làm, cứ như vậy nhẹ nhàng tiến vào làm ở công ty nhà họ Kỷ. Chẳng những vào đó làm việc mà còn trúng cử vào đoàn trợ lý của Kỷ Tuyền.

Đoàn trợ lý Kỷ Tuyền tính cả tôi, tổng cộng có bảy trợ lý, ba nam bốn nữ.

Lúc đầu, Kỷ Tuyền cũng không hề tỏ ra bất cứ tình cảm đặc biệt nào với tôi, cho đến khi mấy người khác trong đoàn trợ lý bắt đầu thường xuyên xin nghỉ.

Có người thì bố mẹ bị xe đụng, cần đến bệnh viện chăm sóc.

Có người bị bệnh phải nhập viện, còn có người trong nhà bốc cháy, cần chuyển nhà.

Đủ loại, giống như chuyện xui xẻo gì cũng xảy ra với bọn họ.

Chỉ có tôi là người duy nhất đi làm trong vòng một năm chưa một lần xin nghỉ, ngoan cường giữ vững cương vị công tác.

Sau đó, ánh mắt Kỷ Tuyền nhìn tôi bắt đầu khác hẳn.

Anh ta sẽ mua cho tôi bữa tối thượng hạng khi tôi ở lại làm thêm giờ, sẽ chủ động đưa tôi về nhà và cũng gửi cho tôi một vài tin nhắn mập mờ sau khi tôi tan tầm về nhà.

Khi anh ta cầm một sợi dây chuyền kim cương thổ lộ với tôi, tôi có một loại cảm giác không chân thật giống như bị một cái bánh nhân thịt khổng lồ đập trúng.

Ngay cả bố mẹ ruột của tôi, cũng nói tôi có thể yêu đương với Kỷ Tuyền, quả thực là phần mộ tổ tiên nhà tôi bốc lên khói xanh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


6.

"Bé mèo lười, dậy đi."

Kỷ Tuyền kéo rèm cửa sổ ra, ánh sáng đột ngột chiếu vào làm mắt tôi không thể mở nổi.

"Làm ơn cho em ngủ thêm chút nữa..."

Ngày hôm qua tôi lo lắng trằn trọc, lăn qua lộn lại rất lâu, gần sáng mới ngủ được, bây giờ tôi thật sự rất buồn ngủ.

“Dì Lưu đã làm xong điểm tâm sáng rồi, ngủ sớm dậy sớm cơ thể mới có thể khỏe mạnh, mau dậy đi.”

Giọng nói Kỷ Tuyền trước sau như một vẫn dịu dàng như xưa, nhưng lại mang theo sự kiên định không có thể từ chối.

Tôi nghĩ đến bài post tối hôm qua mình đã nhìn thấy, toàn thân run lên, đột nhiên ngồi dậy, người trong nháy mắt cũng tỉnh táo lại.

Sau khi thấy tôi dùng một tay quét sạch bữa sáng, Kỷ Tuyền bị khí thế của tôi làm cho hoảng sợ:

“Em ăn chậm một chút, không ai tranh giành với em đâu.”

"Nửa tháng tới anh phải đi Pháp công tác, em ngoan ngoãn ở nhà, dưỡng thật tốt cánh tay của em nhé. Đừng chạy loạn khắp nơi, biết không?"

Kỷ Tuyền giống như người mẹ già dặn dò tôi nhiều lần, tôi ngoan ngoãn gật đầu liên tục đồng ý.

Chờ anh ấy đi rồi, tôi lập tức đi vào trong nhà WC khóa trái cửa, bắt đầu tìm kiếm lại bài đăng ngày hôm qua.

Trong nhà có rất nhiều chỗ đều lắp camera theo dõi, tôi phải cẩn thận một chút, không thể để người nhà họ Kỷ phát hiện.

Tôi mở ra lịch sử ghi chép, và cảm thấy ớn lạnh trong lòng, bài đăng ngày hôm qua đã bị người ta xóa bỏ!!!

Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, lật tìm nhiều lần, còn tìm kiếm theo từ khoá vợ phong thủy một chút, nhưng cái gì cũng không tìm được, thật giống như bài đăng kia cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.

Chẳng lẽ tất cả những gì ngày hôm qua, đều là ảo giác của tôi?

"Phu nhân cô vào đây lâu rồi. Cô có khỏe không?"

Giọng của một bảo mẫu khác là chị Trương vang lên ngoài cửa, tôi đứng dậy từ bồn cầu mở cửa, giả vờ thẹn thùng nhìn chị Trương:

"Xem video đến mê mẩn, chân vì ngồi lâu nên tê rần rồi..."

Chị Trương dở khóc dở cười nhìn tôi, sau đó đỡ tôi ngồi xuống sô pha, rồi lập tức ngồi xổm xuống bắt đầu mát xa bắp chân cho tôi:

“Hôm nay phu nhân có kế hoạch gì không?”

Tôi như có điều gì đó suy nghĩ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt dịu dàng của chị Trương, trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy đoán trước nay chưa từng có.—

Chị Trương, có phải chị ấy đang theo dõi tôi không?

7.

Bây giờ nghĩ lại, thì tôi ở trong biệt thự này ngoại trừ ngủ, dường như rất ít khi ở một mình.

Cho dù là thời gian ngủ trưa, tôi cũng không tự do.

Chỉ cần ngủ khoảng chừng một tiếng, chị Trương sẽ nhẹ nhàng đánh thức tôi dạy, nói ngủ quá lâu cẩn thận đau đầu, sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ buổi tối của tôi.

Mà vào ban ngày, mẹ chồng luôn thích lôi kéo tôi làm này làm nọ, chỉ cần thời gian tôi ở trong phòng ngủ của mình hơi lâu một chút, bà ấy sẽ không vui.

“Phòng ngủ là nơi ngủ, ban ngày nên ở phòng khách thì trong nhà mới có hơi người.”

Tài xế và bảo mẫu trong nhà đều là người lớn tuổi đã làm ở nhà họ Kỷ nhiều năm. Ngày đầu tiên tôi gả đến nhà họ Kỷ, mẹ chồng đã nhắc nhở tôi rằng, muốn tôi đối xử với những người giúp việc nhà họ Kỷ hiền lành một chút, không thể ở trước mặt bọn họ bày ra vẻ kiêu ngạo.

Bà ấy nói dì Lưu, chị Trương là những người nhìn Kỷ Tuyền lớn lên, ngoài mặt là người giúp việc, nhưng trên thực tế như là người nhà.

Cho nên cho dù có đôi khi chị Trương làm cho tôi cảm thấy không thoải mái, tôi cũng không tiện nói.

Dù sao hoàn cảnh gia đình của tôi và Kỷ Tuyền chênh lệch thật sự là quá mức cách xa. Ở trong nhà này, tôi nên sống cẩn thận một chút.

Hạt giống hoài nghi một khi được gieo xuống, thì sẽ mọc rễ nảy mầm, phá đất mà lớn.

Kỷ Tuyền, mẹ chồng, chị Trương, dì Lưu, còn có tài xế Tiểu Lưu, trên người mỗi người hình như đều có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Mỗi người trong bọn họ, đều có thể là người tham gia chuyện này.

Mà mục đích chính của bọn họ, chính là để cho tôi ngoan ngoãn làm vợ phong thủy trong ba năm. Cho đến khi hết kỳ hạn ba năm, tôi sẽ thay Kỷ Tuyền cản tai hoạ chắn nạn mà chết.

Tôi lấy di động của mình ra, bỗng nhiên nhớ tới di động này cũng là đồ của Kỷ Tuyền tặng cho tôi.

Quần áo, trang sức, giày dép, điện thoại di động, tất cả mọi thứ trên dưới người tôi, nếu không phải Kỷ Tuyền tặng, thì cũng là mẹ chồng mua.

Tôi cứ cho rằng mình là một người vợ toàn thời gian tự do và giàu có, nhưng bây giờ nhìn lại, tôi thực ra giống như một con rối dây hơn.

Mà đầu dây kia được nắm thật chặt trong tay Kỷ Tuyền và mẹ.

“Chị Trương, em muốn ra ngoài dạo một vòng.”

Chị Trương lập tức đứng dậy, mỉm cười dịu dàng với tôi:

“Hôm nay thời tiết đẹp, phu nhân nên ra ngoài dạo một vòng.”

"Tôi lập tức đi gọi Tiểu Lưu sắp xếp xe, đưa phu nhân đi. Cô đi trung tâm thương mại Lệ Đô, hay là đi trung tâm thương mại Vân Đoan?"

Tôi ngước mắt lên nghiêm túc nhìn chị Trương một cái. Thì ra trước kia ngay cả tôi đi đâu cũng là nghe chị Trương sắp xếp sao?

8.

Tôi bảo Tiểu Lưu trực tiếp đưa tôi về nhà mẹ đẻ. Thấy tôi trở về, mẹ tôi tuy rằng vui vẻ, nhưng ngoài miệng vẫn không ngừng lải nhải:

“Ôi trời, con đang gãy tay vậy mà còn mỗi ngày chạy ra ngoài. Có người nào kết hôn mà như con không, mỗi ngày chạy về nhà mẹ đẻ? May mà nhà chồng con thoải mái đó, ôi, không có gia đình nào tốt hơn nhà họ Kỷ đâu!”

Những lời này tôi nghe nhiều đến mức lỗ tai lên kén, tôi không kiên nhẫn xua tay:

"Mẹ, mẹ có biết chỗ nào bày sạp đoán mệnh không?"

Mắt mẹ tôi sáng lên, nắm chặt tay tôi:

“Ôi trời, cuối cùng con cũng nguyện ý tin tưởng mấy thứ này rồi. Dì cả con mặc dù nói có chút khó nghe, nhưng nói vẫn có vài phần đạo lý.”

"Chúng ta tuy rằng không chịu đựng được toàn bộ phước lành này. Nhưng chúng ta có thể tìm một đại sư, giúp chúng ta đỡ một vài cái, con nói đúng không?"

Mẹ tôi lải nhải nửa ngày, cuối cùng lấy điện thoại di động ra rất thận trọng lấy ra một tấm ảnh:

“Thấy chưa, dì cả con nói, đại sư này là thầy bói giỏi nhất trong thành phố. Mấy cái bày sạp ở trong công viên chúng ta không đi, loại này đều là lừa tiền.”

Tôi nhìn chằm chằm vào bức ảnh chụp trong điện thoại di động của mẹ tôi, râu dê quen thuộc này, hiển nhiên chính là vị đại sư ngày hôm qua Tiểu Lưu dẫn tôi đi xem.

Trên người tôi giống như có một tấm lưới vô hình bao quanh từng lớp, để cho tôi không thể thoát khỏi được, giãy giụa cũng không thoát được.

Tôi nhìn chiếc điện thoại mới nhất của mẹ, há miệng, mới phát hiện giọng mình rất khàn:

"Mẹ, điện thoại này của mẹ, cũng là Kỷ Tuyền tặng cho mẹ đúng không?"

Mẹ tôi cười đến mức miệng không khép lại được, nặng nề vỗ đùi một cái, mặt mày tất cả đều là đắc ý:

“Ôi trời, con nói con rể cũng thật là, cho dù dưới tay con rể có cả một thành phố điện tử, nhưng cũng không thể tiêu tiền bậy bạ như vậy đâu. Đừng nói mẹ cùng bố con, ngay cả nhà dì cả con cũng có điện thoại di động, nhà chú bác của con, tất cả đều là con rể đưa.”

"Mẹ, con còn có việc, đi trước đây!"

Tôi mất hồn mất vía từ trong nhà đi ra, nhất thời không biết mình nên đi nơi nào.

Sau khi kết hôn với Kỷ Tuyền, anh ấy không thích tôi gặp gỡ với bạn bè lúc trước, nói tôi đã làm phu nhân của nhà họ Kỷ, phải chú ý các mối quan hệ xã giao của mình.

Dần dần, cuộc sống của tôi không còn ai khác ngoài gia đình nhà họ Kỷ.

9.

Tiểu Lục thấy sắc mặt tôi không được khỏe lắm, lo lắng hỏi tôi có muốn đến bệnh viện không. Tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vuông vức chữ Điền của anh ta và chợt nảy ra một ý tưởng.

Sau làng có con đường dẫn vào hồ chứa nước, rất khó đi.

Con đường đó không những hẹp mà còn có nhiều ổ gà lớn nhỏ, đặc biệt sau khi trời mưa, những ổ gà đó có rất nhiều bùn.

Những người không quen với điều kiện đường xá ở đó có thể dễ dàng bị mắc kẹt trong hố khi lái xe trên đó, và hôm qua trời vừa mưa suốt đêm.

"Tôi muốn đi hồ chứa nước ngắm cảnh, đã lâu không đến đó."

Đúng như dự đoán, lốp xe quả thực đã dính bùn, Tiểu Lục xuống xe loay hoay một hồi, sau đó chán nản mở cửa xe:

“Thưa cô, có lẽ chúng ta phải gọi xe kéo.”

“Tôi sẽ sắp xếp xe khác đưa cô về nhà trước, xin cô đợi một lát.”

Tôi thờ ơ xua tay:

“Không sao đâu. Tôi sẽ bắt taxi. Tôi sẽ đến Lệ Đô uống trà chiều. Vậy tý anh thu xếp xe đến Lệ Đô đón tôi nhé."

Tiểu Lục sẵn sàng đồng ý mà không chút nghi ngờ rằng tôi sẽ không có mặt ở đó.

Sau khi lên taxi, tôi cố ý bảo tài xế đưa tôi đến một quán cà phê Internet. Vừa bật máy tính lên, tôi bắt đầu tìm kiếm dòng chữ “Vợ phong thủy”.

Tìm thấy nó rồi!!!

Nội dung tiêu đề của bài viết vẫn giống hệt như trước, nhưng ID thì khác, tuy nhiên lúc này tôi không quan tâm đ ến việc nghiên cứu tên mà thay vào đó tôi nhanh chóng kéo màn hình xuống phía dưới, chụp ảnh màn hình và lưu lại, sau đó bắt đầu xem chi tiết.

Tôi vừa xem đến "người Vợ Phong Thủy chỉ có ba năm", màn hình lóe lên và bài đăng lại biến mất.

Tôi ngồi thẳng trên ghế, hít thở sâu vài hơi, nhịp tim dần dần chậm lại.

Đúng như tôi dự đoán, có một số người đang xóa bài viết một cách điên cuồng. Ngay khi bài viết về “Vợ Phong Thủy” xuất hiện thì sẽ nhanh chóng bị xóa.

Lần này tôi cũng may mắn, chưa đầy ba phút sau khi blogger đăng bài, tôi đã nhìn thấy.

10.

Tôi mở bức ảnh và bắt đầu xem từng chữ một trong bài đăng này.

Bước quan trọng nhất đối với người vợ phong thủy là trong ba tháng cuối.

Người lấy vợ phong thủy phải tìm cách để người vợ có thai trong vòng ba tháng này.

Sau khi mang thai, người đàn ông cần phải quan hệ tình d*c với người vợ đang mang thai của mình bảy lần.

Từ đồng âm với bà bầu là may mắn. Sau khi người vợ có thai, họ sẽ đổi từ vợ phong thủy sang vợ chuyển mệnh.

Sau khi gi@o hợp xong bảy lần, người đàn ông sẽ chuyển hầu hết tà khí, tai họa trong đời mình sang vợ và thai nhi trong bụng vợ.

Vợ và cả bào thai sẽ chết một cách đau đớn trong vòng ba ngày tiếp theo, một xác hai mạng.

Chỉ khi đó quá trình này mới có thể thực sự hoàn thành.

Người đàn ông kia cũng sẽ vĩnh viễn thoát khỏi những tà khí và sự xui xẻo trong cuộc đời, từ đó sẽ vươn lên đ ỉnh cao mới, đó là điều vô cùng quý giá.

Trong ba tháng cuối cùng, việc mang thai và bảy lần quan hệ đều là hai điều kiện không thể thiếu trong quá trình chuyển vận.

Một khi quá trình thất bại, toàn bộ mọi việc cần phải được bắt đầu lại từ đầu và người đàn ông cũng cần phải tìm một người vợ Phong Thủy mới.

Bài viết tuy ngắn nhưng tôi phải mất cả tiếng đồng hồ mới đọc xong.

Tôi thực sự muốn nói với bản thân rằng tất cả những điều này đều là vớ vẩn, chẳng hạn như vợ phong thủy và vợ đổi mệnh, toàn bộ chuyện này hoang đường đến mức nực cười.

Nhưng, tại sao tôi và Kỷ Tuyền lấy nhau gần ba năm, chưa từng sử dụng biện pháp tránh thai nào mà bụng lại không nhúc nhích?

Kỷ Tuyền và mẹ chồng cũng chưa bao giờ đề cập đến chuyện con cái, mẹ chồng tôi thậm chí còn an ủi tôi rằng chúng tôi còn trẻ, không cần phải lo lắng về việc có con.

Dù tôi mới hai sáu tuổi nhưng Kỷ Tuyền đã ba ba tuổi rồi.

Nghĩ đến những viên vitamin tôi uống hàng ngày, tôi thấy ớn lạnh trong lòng. Có lẽ đó không phải là những loại vitamin đơn giản?

Bắt đầu từ tháng trước, mẹ chồng tôi đã đổi thuốc khác cho tôi.

Bà ấy nói những loại thuốc này chỉ có hiệu quả ở mức độ vừa phải, bà ấy đã tìm ra loại thuốc tốt hơn và đắt tiền hơn và bảo tôi nhớ uống hàng ngày.

Lúc đó tôi vẫn còn cảm động trước sự quan tâm và thoải mái của mẹ chồng, bây giờ nghĩ lại thì mọi chuyện đều đã được lên kế hoạch từ trước.

Tôi nhíu mày, tôi thực sự choáng váng, tôi kết hôn với Kỷ Tuyền được gần ba năm, nhưng lòng tin của tôi dành cho anh ấy không sánh được với một bài viết ngẫu nhiên của một người xa lạ...

11.

Sau khi trở về nhà, tôi bất ngờ phát hiện ra Kỷ Tuyền người đáng lẽ ra đang đi công tác ở Pháp, nay lại quay về nhà sớm.

Khi nhìn thấy tôi, anh ấy đưa cho tôi chiếc vòng tay kim cương đẹp và sang trọng như thường lệ:

“Em có vui không?”

“Ba tháng tới anh sẽ không đi đâu cả. Anh định ở nhà với em.”

Tôi ngẩng đầu ngơ ngác nhìn người đàn ông đẹp trai và có vẻ hiền lành này:

“Ba tháng?”

Kỷ Tuyền âu yếm nhéo má tôi:

“Ừ, ba tháng. Em có vui không?”

Holmes đã từng nói: ‘Trên đời này chỉ có một sự thật. Khi bạn đã loại bỏ những điều không thể thì điều cuối cùng, dù khó tin đến đâu, cũng chính là sự thật.’

Tôi không tin trên thế giới lại có nhiều sự trùng hợp như vậy, tuy bài viết đó có phần thái quá nhưng mọi điều kể trên đều phù hợp với những gì đã xảy ra với tôi.

Tôi vòng tay qua eo Kỷ Tuyền, vùi mặt vào trong lòng anh, mấy ngày không gặp, lồ ng ngực anh càng trở nên rắn chắc hơn:

“Ừ, em vui quá.”

Vui mừng đến phát điên!

Hôm nay không phải ngày mùng một, cũng không phải ngày mười lăm mà là ngày rụng trứng của tôi.

Kỷ Tuyền lựa chọn quay lại vào ngày đặc biệt này, điều này đủ để giải thích rất nhiều chuyện.

Đêm nay Kỷ Tuyền hiển nhiên nhiệt tình hơn so với trước rất nhiều. Sau khi mãnh liệt kết thúc, anh ấy đặt một chiếc gối dưới eo tôi:

“Nghiên Nghiên, đã đến lúc chúng ta có một đứa con rồi.”

Tôi thận trọng gật đầu, vẫn ngoan ngoãn và vâng lời như mọi khi:

“Em nghe lời anh.”

Sự vâng lời của tôi đã khiến Kỷ Tuyền rất hài lòng, sau khi chạm vào tóc tôi, anh ấy đưa tay lấy trong ví ra một tấm thẻ đen đưa cho tôi:

“Cầm lấy đi mua cho mình mấy cái túi xách, quần áo và đồ đạc nhé.”

Tôi bình tĩnh lấy thẻ nhét vào trong túi, đây là tiền mua mạng sống của tôi nên tôi phải giữ gìn cẩn thận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


12.

Sáng hôm sau, Kỷ Tuyền dậy sớm đi làm, không lâu sau khi tôi ăn sáng xong, chị Trương lại chăm chỉ bưng một bát yến chưng lên.

"Thưa cô, cô mau uống nhanh đi. Đây là huyết yến ngon nhất, để nguội sẽ không ngon nữa."

"Cứ để nó ở đó đi, tôi bây giờ vừa mới ăn no xong."

Chị Trương di chuyển tổ yến đến trước mặt tôi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết:

"Cô chủ, tốt nhất cô nên uống sớm khi còn nóng."

Mắt tôi tối sầm lại, hôm nay chị Trương có gì đó không ổn.

Chiếc bát tổ yến nhỏ được đặt trong chiếc bát sứ trắng tinh tế, màu đỏ và trắng tương phản với nhau trông rất bắt mắt.

Tôi giả vờ không vui liếc nhìn chị Trương:

“Tôi thật sự rất khó chịu, tôi đã nói với chị là tôi không muốn uống nữa.”

Nói xong, tôi đứng dậy cầm bát tổ yến lên, một hơi uống hết, sau đó tôi quay người bỏ đi mà không thèm nhìn chị Trương.

Khi rời đi, tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của chị Trương dán chặt vào người tôi, như một tia sáng chiếu thẳng vào lưng tôi.

Bát tổ yến này chắc chắn có vấn đề gì đó, tôi bước nhanh vào nhà vệ sinh và cố nôn hết chỗ tổ yến trong miệng vào bồn cầu.

Tôi lau miệng rồi quay lại phòng khách thì phát hiện ra ánh mắt của chị Trương vẫn đang nhìn chằm chằm vào mình. Tôi đi đến đâu ánh mắt của chị ta cũng dõi theo đến đó.

Khi tôi ngồi trước ghế sofa và bật TV, chị Trương nhìn đồng hồ quả lắc treo trên tường.

Chị ta đang chờ đợi điều gì?

Tôi nghi ngờ nên nhắm mắt giả vờ ngủ. Sau khi thấy tôi ngủ thiếp đi, chị Trương thở phào nhẹ nhõm một cách rõ ràng.

Chị ta bước đến gần tôi, lắc nhẹ tôi vài cái:

"Cô Chủ, cô chủ?"

Tôi nhắm chặt mắt, bất động, chị Trương còn đưa tay véo tôi một cái thật mạnh, thấy tôi vẫn không có phản ứng. Chị ta mới yên tâm mà lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi:

“Cô ấy ngủ rồi, đến đón cô ấy đi.”

13.

Tôi cảm thấy mình được bế lên một chiếc giường hẹp, sau đó có hai người tiến đến nâng chiếc giường đó ra xe.

Cả xe và giường đều nồng nặc mùi thuốc khử trùng, tôi biết đó là xe cấp cứu của bệnh viện.

Tại sao họ lại đưa tôi đến bệnh viện?

Tôi nhắm mắt lại để không ai nhận ra mình đang giả vờ ngủ, tôi giả vờ ngủ và cố gắng lắng nghe hết những âm thanh bên tai.

"Cô chủ thực ra cũng khá tốt đấy, này ~"

"Chị Trương, chị lớn tuổi rồi, nói cũng nhiều hơn đấy."

Tiểu Lưu lạnh lùng nói, trong lời nói mang theo ý cảnh cáo mạnh mẽ.

Chị Trương im lặng trong giây lát, sau đó không còn ai lên tiếng nữa.

Không biết xe đã chạy được bao lâu, tôi gần như bị lay động đến mức sắp ngủ, trước khi xe từ từ dừng lại.

Mọi người cứ đi đi lại lại xung quanh tôi, và tôi dường như bị đẩy vào thang máy, rồi ra khỏi thang máy và sang một phòng khác.

"Người giàu khó tính như vậy, cấy ghép phôi thôi mà cũng cần phải gây mê toàn thân."

"Đúng vậy, chỉ là một tiểu phẫu, khoảng mười phút thôi. May mắn là cô ấy gầy, nếu không chúng ta không thể di chuyển cô ấy được."

Hai y tá trẻ lẩm bẩm vài câu, và sau đó họ chuyển tôi đến bàn mổ, quần của tôi được cởi ra và đặt chân tôi lên một cái máy.

Tôi muốn nhảy ra khỏi bàn mổ và bỏ chạy, nhưng làm như vậy chỉ khiến kẻ thù cảnh giác.

Tôi nhớ rằng khi tôi mới kết hôn với Kỷ Tuyền, mẹ chồng tôi đã nhiệt tình sắp xếp cho tôi một cuộc khám sức khỏe toàn diện, bao gồm cả nội soi dạ dày và nội soi buồng trứng. Có lẽ lúc đó họ đã phải lén lấy trứng của tôi đúng không?

Vì vậy, bây giờ, phẫu thuật chuyển phôi này mới có thể được sắp xếp dễ dàng như vậy.

Gia đình nhà họ Kỷ đã sắp xếp chơi trò chơi này rất lâu rồi.

Tôi chịu đựng sự khó chịu, cố gắng thả lỏng cơ bắp và cho phép bác sĩ đặt một ống vào cơ thể mình. Toàn bộ quá trình diễn ra rất nhanh chóng, chỉ mất ba đến năm phút, các y tá đắp chăn cho tôi và đẩy tôi vào phòng khác.

"Thưa phu nhân, xong rồi, ca phẫu thuật thành công, phu nhân yên tâm."

Chị Trương cúp điện thoại, lặng lẽ ở bên cạnh tôi, không lâu sau lại có người tới, đẩy giường tôi lên xe.

14.

"Cô chủ ơi, dậy đi, đừng ngủ nữa ~"

"Cô ngủ cả buổi sáng rồi, dậy ăn trưa đi, dậy đi ~"

Tôi bất mãn hất tay chị Trương ra:

"Đừng làm ồn, để tôi ngủ một lát."

”Thưa cô chủ, đã mười một giờ rưỡi rồi!”

Tôi chợt ngồi dậy, ngạc nhiên nhìn đồng hồ trên tường, giả vờ giật mình vì thời gian:

“Kỳ lạ, tối qua tôi ngủ rất ngon, nhưng không hiểu sao tôi lại ngủ cả buổi sáng.”

Tôi nhốt mình trong nhà vệ sinh, vặn vòi nước, tiếng nước át đi tiếng khóc thảm thiết của tôi.

Vợ chồng yêu thương nhau đã ba năm, và luôn hòa thuận với bố mẹ chồng, tất cả chỉ là ảo ảnh.

Tôi lau nước mắt trên mặt và mỉm cười gượng gạo.

Chắc chắn rồi, nếu một người đàn ông đẹp trai, giàu có, dịu dàng và tử tế, nhưng lại không hiểu sao yêu bạn trong khi đó bạn thì không có gì cả, thì mục đích của anh ta chỉ là gi ết bạn.

Cái bánh nướng sẽ không tự nhiên từ trên trời rơi xuống, mà chỉ có bẫy chuột rơi xuống mà thôi.

Đã đến lúc cô gái lọ lem phải thức dậy sau giấc mơ được gả vào một gia đình giàu có.

Mấy năm nay nhà họ Kỷ đã chuẩn bị đầy đủ, để có thể xua tan nghi hoặc của tôi.

Chẳng trách dì tôi và chị họ ngày nào cũng nói tôi xui xẻo, tôi nhớ việc của dì là do mẹ chồng sắp xếp.

Họ muốn tôi nghĩ rằng mọi tai nạn của tôi đều là do tôi không đủ may mắn chứ không phải vì tôi là vợ phong thủy.

Những ngày tiếp theo, tôi vẫn ở nhà xem phim như thường lệ, buồn chán thì đến thẩm mỹ viện làm mặt, rồi đến trung tâm thương mại mua quần áo, túi xách.

Cuộc sống vẫn diễn ra như thường lệ và không ai nhận thấy tôi có điều gì không ổn.

Chỉ là có một chiếc điện thoại di động lặng yên nằm dưới bồn cầu trong phòng tắm của tôi.

Mỗi ngày tôi giấu chiếc điện thoại này ở một nơi khác nhau, trong phòng tắm, phòng ngủ, phòng khách, nhà bếp và thậm chí cả trong vườn...

Nhưng hôm nay, chiếc điện thoại vốn im lặng đó cuối cùng cũng nhận được một email.

Là của người viết bài về người vợ Phong Thủy lần trước, tôi đã gửi cho anh ấy vài tin nhắn riêng và hỏi anh ấy cách giải quyết vấn đề.

Email không dài, chỉ vài dòng nhưng đọc xong tôi thấy ớn lạnh cả người.

15.

Quá trình chọn vợ phong thủy rất khắt khe.

Đầu tiên, chúng ta cần chọn ra bảy người có lá số tử vi thật cứng rắn và đặt họ vào nơi có phong thủy tà khí mạnh.

Những người này hàng ngày bị ảnh hưởng bởi các ác linh và theo thời gian, nhiều vấn đề khác nhau sẽ xảy ra.

Sáu người trong số họ sẽ lần lượt trải qua cảnh góa bụa, cô quả, cô đơn, tuyệt tự, tàn tật, và cái ch ết.

Và người duy nhất bình an vô sự chính là vợ Phong Thủy.

Tôi ngồi xổm trong góc và cắn môi, và trước khi tôi kịp nhận ra, nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt.

Thật là có người góa bụa, mất cha mẹ, cô đơn một mình, mất con, khuyết tật và cái ch ết!

Gia đình nhà họ Kỷ thật sự độc ác!!!

Vợ của anh Trương bị tai nạn ô tô, chồng của chị Lưu qua đời vì bệnh ung thư, và cha mẹ của Tiểu Đường đều ngã xuống sông khi đi du lịch, để lại cô ấy một mình trong gia đình.

Còn anh Trần, con trai anh không cẩn thận rơi ra ngoài cửa sổ ban công khi đang chơi ở phòng khách, tất cả mọi người đều tử vong tại chỗ.

Về phần chị Tần trẻ trung xinh đẹp, chị ấy bị một đứa trẻ dùng súng cao su bắn mù một mắt, gãy chân, đi lại khập khiễng.

Anh Chu cũng vô tình bốc cháy khi đang ăn thịt nướng ở nhà, mà anh còn đang ở thuê một căn nhà, không chỉ đốt cháy nhà chủ nhà mà còn thiêu rụi vài nhà hàng xóm.

Anh ấy đã nợ số tiền bồi thường và làm như trâu như bò, nhưng chắc cả đời cũng không trả nổi.

Đồng nghiệp ngày đêm thân thiết rốt cuộc lại như thế này. Lúc đó trong công ty nói văn phòng của chúng tôi có phong thủy không tốt, sau khi đồng nghiệp gặp tai nạn, tôi đã đến thăm và đưa tiền cho họ.

Nhưng sau khi cưới Kỷ Tuyền, anh ấy đã ngăn cản chúng tôi tiếp xúc với nhau.

Để giữ cho mạng của Kỷ Tuyền sống sót, mà mạng sống của bảy người chúng tôi đã phải hy sinh theo cách này.

Đời Kỷ Tuyền là đời, vậy đời chúng tôi không phải là đời à?

Phương pháp phá trận pháp được đề cập trong email rất đơn giản, nhưng sau khi phá trận pháp, Kỷ Tuyền sẽ lại trở thành anh chàng xui xẻo yếu đuối và gặp đầy rắc rối.

Tôi lau mặt, xóa email rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh với vẻ mặt vô cảm.

Để phá vỡ tình thế này, thì tôi phải tìm ra sáu người đó, đốt tóc họ thành tro, trộn với máu ngón tay của tôi rồi cho Kỷ Tuyền uống hàng ngày.

Uống liên tục trong mười ngày sẽ phá được vấn đề vợ phong thủy.

Trong khoảng thời gian này, không được để nhà họ Kỷ nghi ngờ mình.

16.

"Chị Tần, chị không sao chứ?"

Tôi thực sự không thể tin được bà già hốc hác đeo cặp kính gọng đen to tướng trước mặt lại là chị Tần.

Chị ấy từng rất xinh đẹp, ăn mặc thời trang và dáng người chuẩn, đi đến đâu chị ấy cũng là tâm điểm của đám đông.

Nhưng bây giờ, chị ấy lại tùy ý mặc một chiếc áo khoác màu đen, gò má gầy gò nhợt nhạt, trông như già đi mười tuổi.

Đặc biệt là mắt trái, nhãn cầu nhân tạo khiến toàn bộ khuôn mặt của chị ấy trông có phần kỳ quái.

"Bà Kỷ, bà muốn gì ở tôi?"

Chị Tần có chút không kiên nhẫn, châm một điếu thuốc, rít một hơi thật sâu, tư thế điêu luyện, nhìn như thường xuyên hút thuốc.

Lòng tôi như tảng đá nặng trĩu, mấy năm nay chị Tần chắc hẳn đã rất vất vả rồi...

Tôi cũng không nhớ mình đã nói gì với chị ấy, trước khi rời đi, tôi kéo chị Tần lại, ôm chị ấy một cái, nhân cơ hội đó cắt một lọn tóc của chị ấy.

Lúc bị tôi ôm, chị ấy cứng đờ đứng bất động một lúc lâu:

“Tống Nghiên, em đừng đến chỗ tôi nữa.”

“Tôi không muốn gặp lại những người đó, tôi không muốn bất cứ ai nhìn thấy tôi như này.”

Chị ấy đi khập khiễng quay người bước đi, để lại cho tôi một bóng dáng ảm đạm, cô độc.

Trong vài ngày tới, tôi cố gắng hết sức mỗi ngày để thoát khỏi tài xế Tiểu Lưu và hẹn gặp lại các đồng nghiệp cũ.

Cuối cùng, đến ngày thứ bảy, mẹ chồng tôi có chút không vui:

“Sao gần đây ngày nào con cũng ra ngoài chơi vậy? Con đi chơi nhiều quá! ”

"Hôm nay cứ ở nhà đi, không được đi đâu hết!"

Trong lòng tôi cả kinh, chẳng lẽ mẹ chồng phát hiện ra tôi có chỗ nào đó không thích hợp sao?

Nhưng hôm nay tôi đã hẹn anh Trần, chỉ có lấy được tóc của anh Trần, thì tôi mới có thể bắt đầu hành động.

17.

“Mẹ, đây không phải là con ở nhà nhàm chán quá hay sao? Con chỉ tuỳ tiện ra ngoài đi dạo thôi.”

Mẹ chồng trừng mắt liếc tôi một cái, thái độ cực kỳ cứng rắn, không muốn cho tôi đi ra ngoài.

Sau khi kết hôn tôi vẫn luôn sắm vai vợ hiền, người mẹ tốt, nếu dựa theo tính cách trước kia của tôi thì tôi sẽ lập tức đồng ý không ra ngoài.

Nhưng tôi thật sự không muốn từ bỏ cơ hội này, sau khi đứa con trai bảy tuổi của anh Trần mất thì vợ anh ấy đã phát điên.

Anh Trần mời bảo mẫu ở nhà chăm sóc vợ, vì để duy trì chi phí sinh hoạt, sau khi tan tầm anh ấy còn phải đi làm thêm giờ giao đồ ăn bên ngoài.

Tôi đã hẹn anh ấy vài lần, nhưng anh ấy đều nói mình quá bận rộn thật sự là không có thời gian.

“Mẹ ~“

“Đừng nói nữa, mẹ muốn ăn thịt kho tàu con làm, con ở nhà nấu cơm đi.”

Hai chúng tôi đang giằng co không dứt thì Kỷ Tuyền đã trở lại.

"Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, làm gì vậy?"

Nghe tôi nói muốn ra ngoài chơi, Kỷ Tuyền nở nụ cười:

"Hôm nay anh có một bữa tiệc tối, em cùng đi với anh nhé. Buổi chiều anh cũng rảnh rỗi, anh có thể cùng em đi chọn một bộ váy xinh đẹp."

Nghe Kỷ Tuyền muốn dẫn tôi đi ra ngoài mua sắm, sắc mặt mẹ chồng tôi mới dễ nhìn một chút.

Trong lòng tôi lo lắng không thôi nhưng trên mặt cũng không lộ ra, còn giả vờ rất vui vẻ bước tới giữ chặt tay Kỷ Tuyền:

“Hôm nay anh không cần làm việc sao? Lại có thời gian cùng em mua quần áo?”

Tôi đi theo Kỷ Tuyền ra khỏi cửa, quả nhiên anh ấy cùng tôi đến trung tâm thương mại mua quần áo. Ngay khi tôi đang nôn nóng không thôi thì điện thoại Kỷ Tuyền vang lên.

Sau khi nghe điện thoại xong anh ấy có chút khó xử nhìn tôi:

"Bà xã, công ty có chuyện, nếu không em tự mình đi dạo trước nhé?"

Đây thật đúng là ông trời đang giúp tôi!!!

Sau khi Kỷ Tuyền đi, tôi tìm được anh Trần, tốn nhiều sức lực cuối cùng tôi cũng lấy được một nắm tóc của anh Trần.

Ngày hôm nay thật sự là quá căng thẳng hồi hộp, buổi tối sau khi về đến nhà, tôi mệt mỏi đến mức ngay cả một ngón tay cũng không muốn động đậy.

Kỷ Tuyền uống rất nhiều rượu, không bao lâu liền ngủ mất, ngay cả tắm cũng không kịp tắm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Hoàn


18.

Tôi lấy số tóc mà mình đã vất vả thu thập được trong một tuần này ra, cẩn thận đặt vào trong một cái bát gốm sứ rồi đốt thành tro.

Khi trộn tro này lẫn với máu của tôi, trong bình thủy tinh nổi lên một loạt bong bóng rất quỷ dị, sau đó trong phòng tràn ngập một mùi tanh hôi cổ quái.

Tôi bóp mũi đem máu đổ vào miệng Kỷ Tuyền, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Thứ này mùi này cũng quá hôi rồi, cũng may hôm nay Kỷ Tuyền uống say, nếu không vừa rót vào miệng khẳng định anh ấy sẽ lập tức tỉnh lại ngay.

Kỷ Tuyền nhíu mày, tiện tay quét qua, thiếu chút nữa làm đổ chai nước của tôi. Tôi vội vàng cất kỹ bình dung dịch đi, rồi nằm xuống bên cạnh anh ấy giả vờ ngủ.

Ngày hôm sau, sau khi Kỷ Tuyền dậy đi làm như thường lệ, tôi thì ngoan ngoãn ở nhà cùng mẹ chồng cắm hoa.

“Nghiên Nghiên, tuổi của Tuyền không còn nhỏ nữa, các con cũng nên có con rồi.”

Động tác trên tay mẹ chồng không ngừng, nhưng ánh mắt lại ý vị sâu xa liếc mắt nhìn bụng tôi một cái.

Tôi rất nghe lời mà gật gật đầu:

“Mẹ, chúng con đang nghiêm túc chuẩn bị mang thai.”

Tôi cụp mắt xuống nhìn về phía bụng dưới bằng phẳng của mình, kinh nguyệt của tôi luôn luôn rất đúng ngày, nhưng lần này lại bị trễ.

Nếu đoán không sai thì bây giờ tôi đã mang thai rồi.

Đứa bé đáng thương này, con đến không phải vì sự mong chờ của bố mẹ.

Thậm chí trước khi con ra đời, bố con đã sắp xếp cho con một kết cục bi thảm.

Tôi vốn định giấu mẹ chồng tin tức này, nhưng chỉ chốc lát sau chị Trương dọn dẹp xong nhà vệ sinh đi ra, vẻ mặt khẩn trương hỏi tôi:

"Cô chủ, kinh nguyệt tháng này của cô có phải hay không còn chưa tới?"

“Phập!”

Mẹ chồng lỡ tay cắt đứt một cành hoa bách hợp, ánh mắt sắc bén lập tức bắn về phía tôi.

Tôi mờ mịt nhìn chị Trương, vẻ mặt có chút dại ra:

“Đúng là chưa tới, để tôi nghĩ xem ngày mấy tháng trước chu kỳ tới.”

Chị Trương hưng phấn vỗ tay một cái, mặt mày hồng hào nhìn về phía tôi:

“Cô nhất định đã mang thai rồi! Kinh nguyệt của cô chủ luôn đều đặn, tính theo thời gian, thì đáng lẽ là ngày hôm trước đã có kinh nguyệt.”

Trong phòng bỗng chốc trở nên hỗn loạn, mẹ chồng vội vàng vào trong phật đường của bà cầu nguyện, lại luôn miệng dặn dò chị Trương hầm thuốc bổ cho tôi.

Những người khác đều ra ra vào vào, giống như tôi sắp sinh con bất cứ lúc nào vậy đó.

Tôi ngồi trên sô pha nhìn cảnh nhộn nhịp này, trong lòng dâng lên nỗi bi thương vô hạn.

Nếu như tôi và Kỷ Tuyền chỉ là một đôi vợ chồng bình thường, vậy thì tốt biết bao......

19.

Buổi tối Kỷ Tuyền lại say khướt trở về, ngày thường anh ấy rất ít uống rượu, nhưng lần này lại liên tục uống say hai ngày liên tiếp, thật sự là hiếm thấy.

Anh ấy cẩn thận lấy ra một hộp trang sức đưa cho tôi, tôi mở ra thì thấy bên trong là một cái khóa bình an vô cùng tinh xảo.

“Bà xã, mấy năm nay cám ơn em, cái khóa bình an này tặng cho em, hi vọng em cùng con trai cả đời đều bình an, không bệnh không tai.”

Kỷ Tuyền kéo tôi ngồi ở trên sô pha, chính mình lại quỳ một gối xuống đất, ánh mắt thành kính mà trang trọng.

Ngay lúc này, tôi thậm chí còn nghĩ rằng anh ấy yêu tôi.

Tôi vươn tay sờ khuôn mặt đã từng làm cho mình si mê không thôi này, trái tim từng cơn từng cơn đau đớn.

“Kỷ Tuyền, anh thật sự yêu em sao?”

Kỷ Tuyền không trả lời tôi, anh ấy nằm trên đùi tôi nặng nề ngủ thiếp đi, một cách yên bình và không chút phòng bị.

Tôi cố gắng hết sức di chuyển anh ấy lên ghế sofa, sau đó mở chai nước, không chút do dự rót máu loãng vào miệng anh ấy.

Trong mấy ngày kế tiếp, ngày nào Kỷ Tuyền cũng uống đến say khướt rồi mới về nhà.

Chỉ sau khi hỏi mẹ chồng tôi mới biết được, công ty gần đây đang bàn một hạng mục vô cùng mấu chốt, mà người phụ trách hạng mục của đối tác thì không rượu không vui.

Muốn giành được vị khách hàng này, đoàn chừng Kỷ Tuyền còn phải uống rượu thêm một tuần nữa.

Một tuần lễ vừa đúng lúc, trùng hợp đến mức giống như ông trời muốn tôi giải quyết tất cả mọi chuyện.

Cuối cùng cũng đã đến ngày cuối cùng, Kỷ Tuyền vẫn đang mê man ở trên giường, tôi nhìn sườn mặt anh tuấn của anh ấy, chẳng biết vì sao lại chậm chạp không xuống tay được.

Qua ngày hôm nay, Kỷ Tuyền sẽ không còn là thiếu gia hào hoa, rực rỡ của gia tộc nhà họ Kỷ nữa.

Cơ thể của anh ấy sẽ nhanh chóng suy yếu, công ty mà anh ấy tiếp quản cũng sẽ liên tục gặp xui xẻo, bao phủ lấy anh ấy chỉ có bất hạnh cùng tai nạn.

Về sau anh ấy sẽ không cười nổi nữa đúng không?

Có chút đáng tiếc, anh ấy có nụ cười đẹp nhất thế giới......

Tôi nắm chặt miệng Kỷ Tuyền, nhắm mắt lại, mặc cho nước mắt chảy xuống trên mặt.

“Ầm!”

Cửa bị người ta dùng sức đẩy ra, mẹ chồng nhìn cái bình trong tay tôi, khóe mắt muốn nứt ra:

“Con khốn, sao mày dám?!!!”

Bị bà ta hù dọa, tay của tôi run lên, cái bình kia hơi nghiêng sang bên cạnh một chút.

Mà Kỷ Tuyền vừa lúc lắc đầu một cái, cứ như vậy vừa vặn uống hết mấy giọt máu cuối cùng.

20.

“Ah!!!”

“Con trai!!!”

Mẹ chồng điên cuồng lao tới đẩy tôi ra, ôm lấy Kỷ Tuyền, muốn móc miệng anh ấy ra. Kỷ Tuyền bị động tác của bà ta đánh thức, miễn cưỡng mở mắt ngồi dậy:

“Mẹ, mẹ làm gì vậy?”

“Bộp!”

Mẹ chồng tát vào mặt tôi, vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt hung ác đến mức dường như muốn nuốt sống tôi:

"Nói mau, đây là ngày thứ mấy?"

Tôi ngã ngồi dưới đất, tay che mặt, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn bà ta phát điên:

"Vô dụng, anh ấy đã uống vào rồi. Đây là ngày thứ mười, anh ấy đã uống trong suốt mười ngày nay."

“Trận pháp vợ phong thủy đã bị phá rồi.”

Kỷ Tuyền cả người chấn động, ánh mắt trong nháy mắt trở nên tỉnh táo, anh ấy vươn tay ôm lấy mẹ chồng đang muốn nhào tới đánh tôi:

“Mẹ, đây là mệnh của con, chúng ta chấp nhận đi.”

“Chấp nhận cái gì chứ? Con muốn mẹ nhìn con ch ết sao? Con sẽ ch ết!!!”

Mẹ chồng oà khóc, ôm lấy Kỷ Tuyền khóc không thành tiếng, mặc kệ nước mắt nước mũi chảy ròng ròng trên mặt mình.

Nghe vậy, tôi ngẩng đầu lên:

“Có ý gì, Kỷ Tuyền sẽ ch ết?!”

Trong email kia rõ ràng chỉ nói, Kỷ Tuyền sẽ trở nên ốm yếu nhiều bệnh, vận rủi liên tục, không nói anh ấy sẽ ch ết mà!

“Đúng, nó sắp ch ết rồi! Một khi phong thủy bị phá, trong vòng ba ngày toàn thân nó sẽ thối rữa, nhận hết đau đớn mà ch ết. Cô hài lòng chưa?"

Sau khi mẹ chồng khàn cả giọng gào xong hết những lời này, bà ta ôm ngực quỳ rạp trên mặt đất, đau lòng đến mức không nói ra lời.

Tôi không thể tin nhìn Kỷ Tuyền, anh …, anh ấy sắp ch ết sao?

“Mẹ, mẹ có thể để con và Tống Nghiên nói chuyện riêng vài câu với nhau được không?”

Kỷ Tuyền bảo chị Trương đỡ mẹ chồng đi ra ngoài, sau khi khóa cửa lại, anh ấy đi tới bên cạnh tôi ôm chặt lấy tôi:

“Bé ngoan, em làm tốt lắm.”

21.

Tất cả những gì vừa xảy ra khiến tôi không kịp trở tay, tôi ngửa đầu mờ mịt nhìn Kỷ Tuyền, hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào.

Kỷ Tuyền dịu dàng nhìn tôi, anh ấy vươn tay ra giúp tôi lau đi những giọt nước mắt trên khoé mắt, sau đó mỉm cười yếu ớt với tôi:

“Email kia, cùng bài post kia, đều là anh gửi.”

“Nghiên Nghiên, em thật sự là một cô gái thông minh, em làm rất tốt.”

"Cuối cùng thì anh cũng được giải thoát rồi, cám ơn em!"

Kỷ Tuyền nói, anh ấy từ nhỏ đã biết sức khoẻ mình không tốt, trời sinh là một tai hoạ, thầy bói nói anh ấy sống không quá chín tuổi.

Vì để kéo dài tính mạng cho Kỷ Tuyền, mà bố mẹ anh ấy giống như phát điên không ngừng tìm người thay anh ấy chắn tai ương, đồng thời mượn thọ, mượn vận của những người khác.

Bạn tốt nhất của anh ấy, cô gái anh ấy từng thích, tất cả đều bởi vì Kỷ Tuyền mà bị tra tấn, ngoài ý muốn đột tử.

Anh ấy không dám kết giao bạn bè, cũng không dám yêu đương nữa, nhưng lúc học đại học, anh ấy vẫn yêu một cô gái.

Vì vậy, anh ấy có điểm yếu và cũng không còn dũng khí t ự s á t nữa.

Kỷ Tuyền cho biết anh ấy đã cố gắng t ự t ử rất nhiều lần nhưng đều thất bại.

Về sau, bố mẹ đã dùng người anh ấy thích uy hiếp Kỷ Tuyền, nếu như anh ấy ch ết, bọn họ sẽ để những người đó chôn cùng anh ấy.

Kỷ Tuyền đặt tay lên bụng tôi, cười vô cùng vui sướng:

“Nghiên Nghiên, em mang thai con của anh, bọn họ tạm thời sẽ không ra tay với em. Mà anh, cuối cùng cũng có thể kết thúc một đời nghiệp chướng nặng nề này.”

“Em yên tâm, mọi chuyện của em anh đã sắp xếp tốt rồi. Sau khi anh gặp chuyện không may, toàn bộ nhà họ Kỷ đều sẽ bị cắn trả.”

Kỷ Tuyền cúi xuống từ trong túi xách của anh ấy lấy ra một tập văn kiện dày cộp, trang thứ nhất ghi rõ ràng là một phần thỏa thuận ly hôn cùng hai tờ giấy chứng nhận ly hôn.

Kỷ Tuyền nói, chỉ cần chúng tôi ly hôn, thì phản phệ của anh ấy sẽ không ảnh hưởng đến tôi.

Anh ấy đã sắp xếp mọi thứ cho tôi ở nước ngoài, và để lại cho tôi số tiền cả đời cũng không tiêu hết.

Ở đó, bố mẹ anh ấy cũng sẽ không tìm thấy tôi, tôi có thể sống một cuộc sống thoải mái, chờ bố mẹ anh ấy qua đời, tôi lại có thể về nước.

22.

“Nghiên Nghiên, đến lúc đó, em bỏ đứa trẻ này đi đi.”

"Đừng để nó làm ảnh hưởng đến cuộc sống của em. Em xứng đáng có một tương lai tươi sáng và rực rỡ hơn."

Nước mắt tôi trào ra, những suy nghĩ quay cuồng trong tâm trí tôi, rất nhiều nghi ngờ trước kia giờ đã có đáp án.

Khó trách tôi làm chuyện này thuận lợi như vậy, khó trách lần trước mẹ chồng không cho tôi ra ngoài, Kỷ Tuyền đã xuất hiện thay tôi giải vây.

Thật ra trong khoảng thời gian này, anh ấy không hề uống say đúng không!?

Cho nên ngày nào tôi cũng cho anh ấy uống thuốc, anh ấy cũng đều tỉnh táo. Vì để lừa tôi phá vỡ phòng thuỷ mà anh ấy đã nói dối sau khi phong thủy bị phá chính mình sẽ không ch ết, chỉ là trở nên suy yếu cùng xui xẻo.

Lúc Kỷ Tuyền uống thuốc mà tôi đã chuẩn bị, không biết tâm trạng anh ấy như thế nào?

“Em đã gặp đồng nghiệp trong công ty chưa? Vậy thì em nên biết, người như anh không xứng được sống.”

Kỷ Tuyền dùng sức ôm tôi, giống như muốn đem tôi khảm vào trong máu xương của anh ấy:

“Ba năm khổ tâm của anh không uổng phí. Lúc này đây, cuối cùng anh cũng có thể bảo vệ em được rồi.”

Đèn nhà họ Kỷ sáng cả đêm và cắn trả nhanh hơn tôi tưởng tượng.

Kỷ Tuyền miệng phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, rồi rất nhanh đã hôn mê bất tỉnh nhân sự.

Mẹ chồng một tấc cũng không rời canh giữ bên cạnh anh ấy, ra lệnh cho tài xế Tiểu Lưu trông chừng tôi.

Nhưng Tiểu Lưu lại lén đưa tôi ra sân bay, trong vali có chứng minh thư và hộ chiếu giả.

“Cô chủ, xin cô hãy nhanh chóng rời đi!”

Máy bay sắp cất cánh, nhưng tôi vẫn ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích.

Tiểu Lưu gấp đến độ không chịu nổi, trên trán không ngừng toát mồ hôi:

“Nếu như cô không đi, chờ sinh hạ đứa trẻ xong, cô sẽ mất mạng!"

Tôi rưng rưng nhìn Tiểu Lưu thật sâu rồi lập tức kéo vali rời đi.

Máy bay bay suốt mười tiếng, tôi cũng khóc suốt mười tiếng, về sau mắt tôi sưng vù, nước mắt cũng đã sớm cạn.

Máy bay vừa hạ cánh, tôi lập tức mở điện thoại di động ra, có một lá thư nằm lặng lẽ trong email.

“Nghiên Nghiên, anh đi đây, hi vọng kiếp sau, chúng ta vẫn có thể làm vợ chồng.”

“Ngày đó em hỏi anh, hiện tại anh nghiêm túc trả lời em, anh vẫn luôn yêu em, quá khứ yêu em, hiện tại yêu em, tương lai cũng yêu em.”

Ngoại truyện:

Kỷ Tuyền bị cắn trả cực kỳ nghiêm trọng, anh ấy thậm chí không chịu đựng được qua một ngày, vào buổi tối hôm đó đã ra đi.

Đúng như Kỷ Tuyền dự đoán, công ty của nhà họ Kỷ không ngừng xuất hiện các loại ngoài ý muốn, kiện tụng suốt ngày, liên tục gặp rắc rối.

Tôi đang ngồi bên bờ sông Rhine uống trà, trên điện thoại di động không ngừng nhảy lên các loại tin tức liên quan đến nhà họ Kỷ.

Ba Kỷ sinh bệnh phải nhập viện, cục diện rối rắm cứ như vậy đều được giao cho mẹ Kỷ quản lý.

Thoạt nhìn mẹ chồng cũ già nua và tiều tụy, cùng bộ dáng thanh tú thời thượng trước kia như hai người khác nhau.

"Chị là người Trung Quốc, đến Anh du lịch sao?"

Tôi ngẩng đầu nhìn lên phát hiện ra có một cô gái trẻ tuổi đang đứng đối diện, cô gái nhìn tôi có chút hưng phấn:

“Em là tới nơi này đọc sách, vừa rồi thấy chị ngồi uống trà có dáng vẻ rất đẹp. Em có thể vẽ cho chị một bức tranh không?"

Tôi gật đầu đứng lên, cô gái trẻ lại giật mình:

"Oa, bụng chị to thế, chị mang thai được mấy tháng rồi? Vừa rồi em cũng không phát hiện ra chị mang thai!"

Tôi đưa tay sờ sờ bụng, mỉm cười dịu dàng:

"Năm tháng, là một đôi long phượng thai."

- Hết -
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom